Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng
|
|
Chương 97: Hèn mọn
Kế tiếp, Trương Tử Hề và Chu Tư Y ai cũng không có nhắc lại chuyện này, thật giống như chưa từng xảy ra. Hai người ăn xong cơm chiều, Chu Tư Y mới đột nhiên hỏi:"Là ngày mai sao? Khi nào?" Hai người cũng đủ ăn ý, Chu Tư Y không hề dự triệu, vô tình hỏi ra, Trương Tử Hề trong nháy mắt kịp phản ứng, nhưng vẫn là sửng sốt một chút, cẩn thận quan sát biểu tình của Chu Tư Y mới trả lời:"Ừ, đúng vậy, chuyến bay 10h sáng mai." "À......" Chu Tư Y chỉ đơn giản "à" một tiếng tỏ vẻ đã biết, không có câu dưới, nàng nghe Trương Tử Hề nói, nắm được hai tin tức, là "chuyến bay" cùng "10h", nếu Trương Tử Hề không muốn nói nhiều, nàng cũng sẽ không hỏi, hai tin tức này đối với nàng là đủ rồi. Cho dù hai người lại thân lại mật, ngẫu nhiên vẫn là có bí mật đi...... Nàng tưởng. Chu Tư Y yên lặng đứng dậy, sau đó đi đến tủ quần áo. Trương Tử Hề nhìn Chu Tư Y muốn làm cái gì, cho nên không có hỏi. Giống hệt lần trước, một lát sau cô mới đi qua, sau đó ỷ ở cửa, im lặng nhìn Chu Tư Y giúp mình thu thập hành lý, không ngăn cản cũng không hỗ trợ, cô thích cảm giác này, thời điểm chuẩn bị đi xa, có người yên lặng giúp bạn thu thập hành lý, cảm giác này thật sự rất hạnh phúc. Ngày hôm sau, Trương Tử Mộng lái xe đưa hai người xuất môn,trước tiên đưa Chu Tư Y đến học viện tài chính Thế Khải, xuống xe, Chu Tư Y nói:"Chị nhớ chăm sóc bản thân." Trương Tử Hề trả lời:"Ừ, tôi rất nhanh sẽ trở lại, chỉ có hai ngày." Hai người tựa như tiểu vợ chồng đã sớm qua thời kỳ tân hôn, tiến nhập giai đoạn bình thản, lại tựa như lão phu lão thê đã cùng nhau sinh hoạt qua vài thập niên, chỉ cần một câu đơn giản, đều có thể cảm nhận đối phương rõ ràng quan tâm. Không có kích tình như lúc ban đầu, nhưng khắp nơi lại tràn đầy hạnh phúc. Khoé miệng Trương Tử Hề không tự giác cong lên, sau đó nhìn Trương Tử Mộng nói:"Tử Mộng, giúp tôi chiếu cố......" "Haha, chị, em sẽ." Trương Tử Mộng cười khẽ, Trương Tử Mộng còn chưa nói xong thì nàng đã biết cô muốn nói cái gì. Trương Tử Hề gật gật đầu, cũng khẽ cười nói:"Ừ, em cũng giữ gìn sức khoẻ." "Chị, em sẽ." Trương Tử Hề không thèm nhắc lại, vẫn duy trì mỉm cười, hai người cùng cô rất ăn ý, khiến cô cảm thấy, bọn họ chính là...... Người một nhà. Trương Tử Hề không ở, Chu Tư Y tổng cảm thấy một người đứng trong văn phòng không được tự nhiên, nàng ngay cả là viên công chính thức của Vu thị cũng không tính, lại một mình đứng trong văn phòng tổng giám đốc, điều này khiến nàng không tự tin. Cầm bút ký bản đi ra văn phòng, nhìn Trương Tử Mộng đang cúi đầu xử lý văn kiện, nhẹ nhàng kêu một tiếng:"Mộng tỷ." Trương Tử Mộng ngẩng đầu, thấy Chu Tư Y, nghi hoặc hỏi:"Hả?Tư Y, sao em đi ra đây?" Chu Tư Y có cảm giác tính cách của Trương Tử Mộng hẳn là gần giống Trương Tử Hề, muốn thuyết phục nàng, nhất định phải nói ra lý do hợp lý, suy nghĩ một chút, nói:"Mộng tỷ, em nghĩ em nên ngồi ở đây thì tốt hơn, hơn nữa...... Có chuyện gì thỉnh giáo chị cũng có vẻ thuận tiện." Trương Tử Mộng nhìn Chu Tư Y một chút, cảm thấy Chu Tư Y nói cũng đúng, mình cũng có thể mượn cơ hội này, cùng Chu Tư Y đánh hảo quan hệ, vì thế gật gật đầu nói:"Ừ, vậy được rồi, em chờ một chút." Trương Tử Mộng nói xong liền đứng lên, sau đó đi về phía Chu Tư Y. Chu Tư Y lăng lăng nhìn, trừ bỏ Trương Tử Hề, không còn ai khác có thể làm cho nàng hoàn toàn buông xuống phòng bị, nhưng nàng vẫn là nhịn xuống dục vọng muốn lui ra phía sau, tay cũng không tự giác xiết chặt bút ký bản. Chờ Trương Tử Mộng lướt qua nàng, mở ra cửa sau, Chu Tư Y mới thả lỏng thân thể. Sau đó nhìn Trương Tử Mộng đẩy ghế của Trương Tử Hề ra, đặt bên cạnh chỗ nàng ngồi, mới nói với Chu Tư Y:"Tư Y, em ngồi ở đây đi." "A?" Chu Tư Y sửng sốt, nhìn hai chiếc ghế có điểm khó xử, hai người dùng chung bàn công tác, tựa hồ rất thân mật, mà quan hệ giữa nàng và Trương Tử Mộng còn chưa tới mức đó. Nhưng nàng lại nghĩ, đây là muội muội Trương Tử Hề, nàng cùng Trương Tử Mộng hẳn là...... Hẳn là...... Ý tưởng của Chu Tư Y bị chặn lại tại đây, sau đó mặt càng nhăn càng chặt rối rắm lên, hẳn là quan hệ gì? Sau đó suy nghĩ hồi lâu, Chu Tư Y trong đầu bính ra hai chữ "cô tẩu", tiếp theo liền không khống chế được, mặt đỏ lên, nàng thế nhưng tính...... Chị dâu của Trương Tử Mộng, cái này...... Trong ba người Trương Tử Hề, Chu Tư Y, Trương Tử Mộng, Chu Tư Y là người thứ hai phát hiện xưng hô không thích hợp, nhưng nàng cũng giống như Trương Tử Mộng, nghĩ không ra, trong lúc nhất thời lâm vào hoang mang. Trương Tử Mộng nhìn Chu Tư Y không nói lời nào, cũng không có động tác gì, hỏi:"Tư Y, làm sao vậy?" Chu Tư Y phục hồi tinh thần lại, nhìn đến Trương Tử Mộng, trong óc lại nhảy ra hai chữ "cô tẩu", điều này làm cho ánh mắt nàng nhìn Trương Tử Mộng có điểm trốn tránh, lại cố trang trấn định nói:"À, không có gì." Lại liếc hai chiếc ghế kia một cái, do dự một chút vẫn là đi qua, được rồi, vậy làm cho nàng mượn cơ hội này, bồi dưỡng một chút tình cảm "cô tẩu" đi. Kỳ thật Chu Tư Y cũng không có được an bài công tác cụ thể, việc nàng làm mỗi ngày đều do Trương Tử Hề an bài, hiện tại Trương Tử Hề không ở, nàng cũng không biết mình nên làm cái gì, nhưng ngồi không thì lại cảm thấy không tốt, vì thế nàng liền mở ra bút ký bản, tính ôn tập một chút kiến thức Trương Tử Hề đã dạy nàng gần đây. Trương Tử Mộng đọc văn kiện trên màn hình máy tính, cũng không có phòng bị Chu Tư Y, chờ xem xong văn kiện, thông qua hòm thư phê chỉ thị vài câu rồi gửi đi, Trương Tử Mộng nhịn không được nghiêng đầu nhìn Chu Tư Y một cái, hỏi:"Tư Y, em cùng chị tôi là như thế nào nhận thức?" Những lời này thoáng chốc làm cho Chu Tư Y cảm thấy quẫn bách, vấn đề này là nàng vẫn cố gắng bỏ qua, nhưng lại thật sâu trát dưới đáy lòng, nàng không dám ngẩng đầu lên đối mặt Trương Tử Mộng, nếu có thể...... Nàng có thể không trả lời vấn đề này sao? Nhưng người này là muội muội duy nhất của Trương Tử Hề, giấy chung quy là gói không được lửa, qua đã lâu, chờ Trương Tử Mộng nghĩ đến Chu Tư Y không có nghe thấy câu hỏi, tưởng lặp lại một lần, nàng mới ngẩng đầu lên, rất là quẫn bách nói:"Hề...... Bao dưỡng em." "Hả?" Trương Tử Mộng nhíu mày một chút, nàng không xác định có phải mình nghe lầm không, vì thế nàng lại hỏi:"Em vừa nói cái gì cơ?" Vốn nói một lần cũng đã đủ,khó chịu tưởng lập tức chết đi, Chu Tư Y lại càng thêm quẫn bách, đều đã nói ra, che giấu cũng vô dụng, vì thế nàng lặp lại:"Hề, chị ấy bao dưỡng em." Chu Tư Y nói xong, đầu có điểm trống rỗng nhìn Trương Tử Mộng, cảm giác kia tựa như một phạm nhân đang chờ quyết định của thẩm phán. Trương Tử Mộng hy vọng mình là nghe lầm, nhưng nàng lại nghe một câu giống nhau đến hai lần, nàng cau mày, nhìn Chu Tư Y. Chu Tư Y bị săm soi, có điểm sợ hãi. Kỳ thật nàng cho tới bây giờ cũng không để ý người khác đối đãi mình thế nào, không cần người khác phán xét quan hệ giữa mình và Trương Tử Hề, lần đó vườn trường truyền ra tin nàng bị bao dưỡng, nàng đều bỏ ngoài tai, nhưng người trước mắt bất đồng, người nọ là muội muội Trương Tử Hề, thật giống như một tử tù muốn truy cầu cơ hội được sống cuối cùng, Chu Tư Y nhỏ giọng bổ sung nói:"Em là cô nhi." Nhưng mà sau khi nói ra lời này, Chu Tư Y lại càng thêm sợ hãi, ngay cả mình đều không thể kể ra lý do bị bao dưỡng, thì làm sao có thể thuyết phục Trương Tử Mộng, nàng cảm thấy ấn tượng mình cho Trương Tử Mộng hẳn là càng ngày càng kém. Quả nhiên, nàng xem thấy Trương Tử Mộng lắc lắc đầu, nàng thật sự tuyệt vọng, tuyệt vọng muốn khóc...... Nguyên nhân thật sự khiến Trương Tử Mộng lắc đầu không phải bởi vì phủ định Chu Tư Y, nàng chỉ là biểu đạt thứ mình muốn nghe không phải lý do này mà thôi. "Bao dưỡng", hai chữ này làm cho Trương Tử Mộng phi thường kinh ngạc, nàng tuyệt đối không thể tưởng được Trương Tử Hề cũng sẽ làm ra chuyện như vậy, càng làm cho nàng nghi hoặc là, chẳng lẽ tình cảm giữa Trương Tử Hề và Chu Tư Y mà nàng nhìn thấy lúc trước đều là giả sao? Chẳng lẽ hết thảy đều là hai người liên thủ diễn xuất? Sắc mặt Trương Tử Mộng trở nên nghiêm túc, lại hỏi Chu Tư Y:"Vậy...... Em yêu chị tôi không?" "Yêu", chữ này ở Chu Tư Y xem ra, thật sự quá mức ngại ngùng, cho dù đối mặt Trương Tử Hề, nàng đều không có chủ động nói ra, nếu có nói thì cơ bản đều là bị Trương Tử Hề " áp bức", nhưng mà lúc này cũng không phải lúc thẹn thùng rụt rè, nàng chưa bao giờ kiên định đến vậy:"Yêu!" Trương Tử Mộng nhìn thấy sự kiên định trong ánh mắt Chu Tư Y, cùng lời nói khẳng định vừa rồi, tâm liền buông lỏng, nàng xem ra, bao dưỡng cái gì đều không sao cả, chỉ cần là yêu thật lòng, vậy là đủ rồi. Sắc mặt dịu đi rất nhiều, Trương Tử Mộng lại hỏi:"Em sẽ theo chị tôi cả đời sao?" Cả đời cùng Hề cùng một chỗ, nàng đương nhiên nguyện ý, nàng luôn luôn kỳ vọng, cố gắng, nàng cảm thấy trên thế giới này, hẳn là không còn ai giống như Trương Tử Hề có thể yêu mình như vậy, cũng không còn ai có thể làm cho mình để ý đến thế, nàng đương nhiên muốn, nhưng là...... Hết thảy thật sự có thể do mình quyết định sao? Nàng không có mười phần tin tưởng, đành phải hồi đáp:"Nếu Hề...... Nguyện ý, em sẽ." Trương Tử Mộng nghe nói như thế, không khỏi sâu kín nhìn Chu Tư Y, mặt ngoài thoạt nhìn là Trương Tử Hề yêu nhiều lắm, yêu sâu đậm, lại không nghĩ rằng Chu Tư Y cũng không có cảm giác an toàn, yêu bị động, yêu...... Hèn mọn. Trương Tử Mộng không tự chủ được cầm một bàn tay của Chu Tư Y,nói:"Kỳ thật tình yêu cho tới bây giờ đều là chuyện của hai người, những người khác...... Mặc kệ là ai đều không có tư cách nhúng tay." Chu Tư Y nghe Trương Tử Mộng nói, tâm rốt cuộc thả xuống dưới, thành khẩn nói:"Mộng tỷ, cám ơn chị."
|
Chương 98: Phủ định
Quan hệ giữa hai người càng tiến thêm một bước, lực đẩy mạnh nhất,chính là thổ lộ tình cảm. Chu Tư Y bất đắc dĩ nói ra bí mật nàng vẫn gắt gao giữ trong tiềm thức, Trương Tử Mộng tiếp nhận bí mật, còn cổ vũ Chu Tư Y, cho nên cả hai coi như là đã trải qua một lần trau dồi tình cảm. Trải qua một đoạn thời gian ngắn ngủi và xấu hổ, hai người càng thêm thân quen, ai cũng không nhắc tới cái đề tài kia,thật không thú vị, chuyển qua thỉnh giáo cùng chỉ đạo công tác, hai người ở chung lại thêm một phần hài hòa tự nhiên. Rất nhanh liền đến giờ cơm trưa, quản gia Miracle đúng hạn mang cơm trưa đến, nhưng hai người không nghĩ tới, Miracle mới vừa đi, Tô Lâm lại mang cơm đến, hơn nữa câu đầu tiên khiến Trương Tử Mộng nhịn không được nhíu mày, toàn thân còn nổi da gà, chỉ nghe thấy Tô Lâm ôn nhu nói:"Mộng Mộng, đói bụng chưa, tới giờ ăn cơm rồi." Chu Tư Y cũng có chút phản ứng không kịp, nhất thời đơ ra ở đó, tầm mắt nghiên cứu bồi hồi qua lại Trương Tử Mộng cùng Tô Lâm. "Khụ khụ......" Tô Lâm khác thường cùng Chu Tư Y săm soi làm cho Trương Tử Mộng rất là xấu hổ, nàng cắn chặt răng oán hận nghĩ, nữ nhân này rốt cuộc muốn làm gì? Nàng cố ý ho khan hai tiếng, tận lực bỏ qua ánh mắt của Chu Tư Y, nhìn Tô Lâm nói:"Tô tỷ, quản gia Miracle đã đem cơm lại đây cho chúng tôi." Tô Lâm sửng sốt một chút, sau đó khẽ nhíu mày hỏi:"Em quên à? Hôm qua không phải đã nói về sau tôi sẽ phụ trách đưa cơm cho em sao?" Chân mày Trương Tử Mộng so với Tô Lâm càng nhíu chặt hơn:"Tô tỷ cũng quên? Hôm qua tôi không phải đã nói không cần phiền toái chị sao?" Tô Lâm vẫn nhăn mặt, tiếp tục cường điệu nói:"Tôi nhớ rõ hôm qua lúc đi có nói,em không cần khách khí như vậy." Trương Tử Mộng mày cũng không tùng, cũng cường điệu nói:"Tôi nhớ rõ hôm qua lúc chị đi, tôi cũng có nói, chị thật sự không cần khách khí." Cứ đối thoại như vậy một hồi, Chu Tư Y khó hiểu, hai người kia rốt cuộc đang làm cái gì, bọn họ phân cao thấp cũng bởi vì quá mức đầu nhập, trong lúc nhất thời bỏ qua Chu Tư Y tồn tại, điều này làm cho nàng có điểm xấu hổ, đành phải chủ động chào hỏi nói:"Tô tỷ hảo." Kỳ thật lúc Tô Lâm vừa tiến đến có nhìn thấy Chu Tư Y, chỉ là cô nhất thời cùng Trương Tử Mộng phân cao thấp rất đầu nhập mà quên chào hỏi Chu Tư Y, lúc này Chu Tư Y chủ động chào hỏi cô, cô cảm thấy có điểm băn khoăn, vội vàng giải thích:"Tư Y, ngượng ngùng, tôi vừa mới cùng Mộng Mộng...... Cho nên nhất thời...... Thật có lỗi." Tô Lâm giải thích xong mới biết được, mặc kệ là nguyên nhân gì, cô bỏ qua Chu Tư Y là sự thật, mặc kệ giải thích thế nào cũng cảm thấy khó khăn, là cô thất lễ. Chu Tư Y biết giữa Tô Lâm và Trương Tử Mộng đã xảy ra chuyện gì, cũng có thể thông cảm cho Tô Lâm, nghe Tô Lâm giải thích, nàng lắc đầu nói:"Haha, không có việc gì, em có thể lý giải." Trương Tử Mộng cùng Tô Lâm, ai cũng không trực tiếp nói ra, vì thế cục diện hai người xấu hổ liền biến thành ba người xấu hổ. Trương Tử Mộng thầm oán nhìn Tô Lâm, Tô Lâm cũng lập tức chú ý tới, vội vàng nói sang chuyện khác:"Làm sao chỉ có hai người ở đây, Hề Hề đâu?" Trương Tử Mộng còn đang sinh khí, căn bản không để ý tới câu hỏi của Tô Lâm, vấn đề này Chu Tư Y đành phải tiếp nhận, hồi đáp:"Hề đi công tác rồi, hai ngày sau mới trở về." "Công tác, đi nơi nào?" Tô Lâm nghi hoặc hỏi, cô một chút cũng không biết việc Trương Tử Hề đã đi công tác. "Không biết, Hề không có nói." Chu Tư Y lắc lắc đầu, ngữ khí trầm thấp. "À, không có việc gì, hai ngày mà thôi, rất nhanh liền trôi qua." Tô Lâm biết quan hệ giữa Chu Tư Y và Trương Tử Hề, nghe ngữ khí Chu Tư Y trầm xuống, an ủi. Sau đó cô giơ cao hạp cơm trong tay lên, nói:"Hề Hề không ở, vậy làm sao bây giờ? Tôi cũng có đem theo phần của em và Hề Hề." Vấn đề này khiến Chu Tư Y khó xử, quản gia Miracle đã mang cơm tới, nói cách khác nơi này có sáu phần ăn, nhưng lại chỉ có ba người, phải làm sao bây giờ? Trương Tử Mộng không kiên nhẫn, Tô Lâm đây là muốn làm gì, gần nhất luôn cấp mình nhạ phiền toái, vì thế khẩu khí của nàng cũng mang theo bất mãn nói:"Tô tỷ, chị vẫn là đem cơm về đi, tôi cùng Tư Y ăn phần của Miracle đưa tới là được." Mấy phần cơm này là kết quả bận bịu sáng sớm của Tô Lâm, tuy rằng không phải do cô động thủ, nhưng tất cả nguyện liệu đều là cô tỉ mỉ chọn lựa. Hảo ý bị đối đãi như thế, gặp ai thì cũng đều sinh khí, nhưng Tô Lâm vẫn cố gắng học tập Trương Tử Hề, kiên trì dỗ ngọt Trương Tử Mộng, trong lòng nghĩ bao dung, sủng nịch...... Chớp mắt vài cái, không chút nào sinh khí, phong khinh vân đạm cố trang đáng tiếc nói:"Haizzz, vậy được rồi, mang về khẳng định là ăn không vô, đành phải ném thôi." Trương Tử Mộng cười lạnh nhìn Tô Lâm, nàng sẽ không tiếc rẻ, nàng sẽ không đồng tình Tô Lâm. Nhưng nàng lại quên nơi này còn có Chu Tư Y. Chu Tư Y vừa nghe đến lời này, liền kìm lòng không đậu nói:"Ném? Vậy rất đáng tiếc......" Nghe nói như thế, Tô Lâm thêm mắm thêm muối phụ họa nói:"Đúng vậy, rất đáng tiếc a, nhưng...... Xử lý sao mới tốt?" Nói xong ánh mắt liếc về phía Trương Tử Mộng. Trương Tử Mộng âm thầm cắn răng, nàng nghĩ Tô Lâm nhất định là biết Chu Tư Y từng sống trong cảnh cơ hàn, cố ý lợi dụng Chu Tư Y làm cho mình khuất phục. Nhưng có phải thật hay không, Trương Tử Mộng cũng không thể xác định, thầm hận nói: Nữ nhân đáng giận này, nếu đó là thật, vậy thì chờ chết đi, Trương Tử Hề tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chị. Trương Tử Mộng có thể không quan tâm cảm thụ của Tô Lâm, nhưng cũng không thể không để ý Chu Tư Y, nàng nhíu mày suy tư cách giải quyết sáu phần cơm, còn phải khiến Chu Tư Y hài lòng. Trương Tử Mộng đột nhiên nghĩ đến, nếu muốn thu phục một người, có thể "ra tay" với bằng hữu của người đó, nàng biết mối quan hệ của Trương Tử Hề và Chu Tư Y, biết cách hai người nhận thức nhau, Trương Tử Mộng đối Chu Tư Y hảo cảm cũng càng ngày càng tăng, cũng có thể "lấy lòng" Chu Tư Y, vì thế nàng nói với Chu Tư Y:"Tư Y, rất nhiều bạn học của em đều ở đây thực tập, không bằng em kêu bọn họ lên đây ăn chung đi, ba người chúng ta khẳng định là ăn không hết nhiều phần cơm như vậy đâu." Lời này Chu Tư Y không dám lập tức đáp ứng, dù sao cơm là Tô Lâm mang đến, vì thế liền đem ánh mắt nhìn về phía Tô Lâm, hỏi ý kiến của cô. Tô Lâm chung quy không phải người tốt, cô rất ích kỷ, cơm trưa đều là cô tỉ mỉ chuẩn bị cho Trương Tử Mộng cùng Trương Tử Hề, còn có Chu Tư Y, những người này đáng giá cô làm vậy, bạn học của Chu Tư Y thì có quan hệ gì. Nhưng cô nghĩ lại, làm thế cũng không sai, coi như là đối Chu Tư Y "giải thích" cùng "lấy lòng" đi. Về phần là giải thích cái gì, lấy lòng cái gì, chỉ có trong lòng cô rõ ràng. Tô Lâm nói:"Ừ, Mộng Mộng nói đúng, ăn không hết cũng tiếc lắm, vẫn là gọi bằng hữu của em lên ăn chung đi." Trương Tử Mộng khinh bỉ, trong lòng thầm nghĩ, Tô Lâm cảm thấy đáng tiếc mới là lạ, bình thường Tô Lâm tiêu tiền như nước, lãng phí gì đó đâu chỉcó cơm trưa, cho tới bây giờ chưa thấy qua chị ta tiếc rẻ a. Kêu bằng hữu đi lên cùng nhau ăn, Chu Tư Y cảm thấy có điểm ngượng ngùng, cảm giác kia tựa như người khác mời bạn ăn cơm, bạn lại mang theo cả nhà, cuối cùng Chu Tư Y nhìn cơm của Miracle và Tô Lâm, tính tiết kiệm nhiều năm dưỡng thành vẫn là chiếm thượng phong, cùng hai người nói lời cảm tạ, lấy điện thoại ra. Có thể được Chu Tư Y xem là bằng hữu, rất ít, nhiều năm qua, cũng chỉ có ba người Thái Trác Nghiên, Thái Trác Hân, Khâu Khả Nhi. Chu Tư Y vẫn đều ở trong văn phòng của Trương Tử Hề, cho nên nàng không biết viên công bình thường của Vu thị tan tầm trễ hơn nàng mười lăm phút, khi nàng gọi điện thoại còn lo lắng ba người kia đã ăn rồi. Không lâu sau, Thái Trác Hân nắm tay Thái Trác Nghiên đi ở phía trước, Khâu Khả Nhi đi theo sau. Chu Tư Y tiếp đãi hảo bằng hữu, giới thiệu năm người với nhau. Tính cách của Trương Tử Mộng khá giống Trương Tử Hề, nói không nhiều lắm, chỉ mỉm cười vừa phải: "Xin chào." Tô Lâm tiêu sái tùy ý, tuổi cũng lớn nhất, cô tươi cười thật hiền hoà, so với Trương Tử Mộng thì có độ ấm hơn, càng có vẻ nhiệt tình dào dạt. Thái Trác Nghiên bình tĩnh thản nhiên, thái độ cùng Trương Tử Mộng xấp xỉ. Thái Trác Hân hướng ngoại hào phóng, thái độ cùng Tô Lâm xấp xỉ. Khâu Khả Nhi là đặc biệt nhất, nàng ngượng ngùng, lại thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm Trương Tử Mộng vẻ mặt đỏ bừng. Trước hết phát giác, khẳng định là đương sự Trương Tử Mộng, nàng sửng sốt, sau đó mỉm cười nói:"Haha, xin chào, tôi nhớ rõ em." Lời này làm cho tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Trương Tử Mộng cùng Khâu Khả Nhi, hoài nghi lại mang theo tìm tòi. Khâu Khả Nhi cảm giác càng thêm mãnh liệt, tâm đập bịch bịch, nàng liều mạng nhịn xuống dục vọng muốn chạy trốn, cố gắng khiến lời nói có thể thông thuận:"Chị...... Xin chào, Trương tiểu thư." Tô Lâm ngồi ở sô pha, mặt mang mỉm cười, cũng là âm thầm quan sát bằng hữu của Chu Tư Y, cô có thể tưởng tượng, những người này giống Chu Tư Y, đều thảo nhân thích, nhưng chỉ có Khâu Khả Nhi, tựa hồ quá mức hướng nội, hơn nữa...... Tô Lâm nhịn không được nhíu nhíu mày, Trương Tử Mộng nhận thức Khâu Khả Nhi, ánh mắt Khâu Khả Nhi xem Trương Tử Mộng còn có điểm bất thường. Cô cũng không biết có phải do lòng nghi ngờ quấy phá, thế nhưng cảm giác được Khâu Khả Nhi nhìn Trương Tử Mộng, mang theo cảm xúc "ái mộ", mà Trương Tử Mộng cũng không chán ghét nữ tử thẹn thùng đáng yêu này. Nghĩ đến đây, Tô Lâm không tự giác đem ánh mắt lia qua lia lại Trương Tử Mộng cùng Khâu Khả Nhi mấy lần, trong lòng suy tư, Trương Tử Mộng và Khâu Khả Nhi, có khả năng sao? Nếu có khả năng, Trương Tử Mộng sẽ hạnh phúc sao? Suy tư hồi lâu, Tô Lâm cau mày âm thầm lắc đầu phủ định, Trương Tử Mộng và Khâu Khả Nhi không có khả năng, bởi vì Khâu Khả Nhi thoạt nhìn không đủ cường đại, nàng không bảo hộ được Trương Tử Mộng, cũng tuyệt đối không có khả năng sủng Trương Tử Mộng như Trương Tử Hề sủng Chu Tư Y.
|
Chương 99: Kinh hỉ
Trương Tử Hề không ở, tất cả sự vụ của Vu thị đều do Trương Tử Mộng giải quyết, những dự án cần phê chỉ thị, Trương Tử Mộng tận lực chờ Trương Tử Hề trở về, những dự án cần xử lý ngay, nàng tự mình lo hết. Một công ty lớn như Vu thị, sự vụ tự nhiên là rất nhiều. Bình thường đều là hai tỷ muội chia sẻ cho nhau, lúc này lại muốn Trương Tử Mộng một người đến hoàn thành, nếu tan tầm mà chưa xong, nàng đành phải mang về nhà Trương Tử Hề làm tiếp. Trương Tử Mộng xử lý công sự, Chu Tư Y cũng không không biết xấu hổ đi quấy rầy, sớm quay về phòng, mở ra máy tính, nghiên cứu biến hoá hôm nay của thị trường chứng khoán, đây là thói quen gần đây của nàng, trước kia có Trương Tử Hề, hai người còn có thể cùng nhau thảo luận, nhưng hiện tại chỉ có nàng, làm cho Chu Tư Y bình thường đều hứng thú dạt dào cảm thấy có chút vô vị. Nhưng Chu Tư Y biết, nàng hiện tại cố gắng, cũng không chỉ là vì hứng thú, mà còn là vì tiến bộ, vì câu nói kia của Trương Tử Hề: Y nhi, em hãy mau trưởng thành đi...... Vì thế cho dù nàng cảm thấy vô vị, cũng kiên trì phân tích từng hàng số liệu. Ngay cả chính nàng cũng không ý thức được, mục đích mãnh liệt ban đầu, cường đại chỉ là vì báo thù, tựa hồ đã thay đổi. Là quên thật, hay vẫn là đặt dưới đáy lòng, cùng chờ đợi thời khắc bùng nổ. Chu Tư Y đóng máy tính, cũng không thèm nhìn đồng hồ, tựa hồ thời gian đã biến thành cái gì đó có cũng được mà không có cũng không sao, vô sự khả làm, liền nằm ngã trên giường, lại phát hiện như thế nào cũng ngủ không được. Một cảm giác bất an cùng cô độc thật lâu đã không có, bắt đầu tràn ngập trái tim Chu Tư Y, nàng dùng chăn gắt gao quấn lấy cơ thể, sau đó cuộn mình lại, nàng nghĩ nàng đã sớm không còn sợ hãi mỗi lần nằm xuống, cực độ thiển miên, nhưng mà lúc này mọi thứ đều đang xảy ra. Bất an làm cho nàng nhớ tới những tháng ngày cô độc và hoảng loạn năm xưa, điều này làm cho nàng càng thêm bất an, trước kia cảm thấy không có gì, nhưng sau khi hưởng thụ Trương Tử Hề cấp nàng mang đến an nhàn cùng ấm áp, nàng mới cảm thấy quá khứ thật sự là quá mức thống khổ, nàng không muốn quay lại dĩ vãng nữa. Cái cảm giác này bao phủ Chu Tư Y, làm cho nàng ngay cả ánh mắt cũng không dám nhắm lại, nàng sợ nếu nàng không chú ý, cảm giác bất an sẽ cắn nuốt nàng, vì thế cuộn mình càng chặt. Giờ phút này Chu Tư Y phát hiện, chỉ có nữ nhân kêu Trương Tử Hề kia, mới là chúa cứu thế của nàng, có thể cứu vớt nàng từ trong địa ngục. Nàng mang theo cầu xin, thấp giọng lẩm bẩm:"Hề, chị hãy mau trở lại đi." Mãi cho đến buổi sáng, Chu Tư Y cơ hồ đều chưa từng đi vào giấc ngủ, nàng mới ý thức được, mình rốt cuộc không thể ly khai Trương Tử Hề, nữ nhân kia đối mình hảo, Trương Tử Hề giống như là một loại thuốc phiện, nàng cứ như vậy mà nhiễm độc, còn cai không xong...... Nàng lại một lần nhịn không được lẩm bẩm:"Hề, chị hãy mau trở lại đi." Ở công ty, Trương Tử Mộng thật dễ dàng nhìn ra Chu Tư Y tinh thần không phấn chấn, dáng vẻ như ngủ không đủ, nàng không hỏi nguyên nhân, bởi vì không cần hỏi cũng có thể đoán ra là vì sao, nàng chỉ quan tâm nói:"Tư Y, nếu không em vào phòng ngủ nghỉ ngơi một chút đi." Nhưng lời quan tâm này, đặc biệt là hai chữ "nghỉ ngơi", làm cho Chu Tư Y bị kinh hách, phản ứng có điểm mãnh liệt nói:"Không...... Không cần, em tốt lắm." Nàng mới không cần ngủ, bởi vì chỉ cần nằm xuống, an tĩnh lại, nàng sẽ nhịn không được nhớ tới Trương Tử Hề, sau đó nhịn không được sinh ra cảm giác bất an. Bất an không phải bởi vì miên man suy nghĩ Trương Tử Hề sẽ xảy ra cái gì ngoài ý muốn, mà là bởi vì nàng thật sự quá mẫn cảm, tựa như một người thần kinh suy nhược, nàng sợ hãi cuộc sống sẽ có một tia biến hóa, mỗi lần đều phải cần thời gian rất dài đi thích ứng, mặc kệ là biến hóa tốt hay xấu, đều làm cho nàng nảy lên bất an. Sau đó Chu Tư Y cố gắng biểu hiện ra bộ dáng rất có tinh thần, không nói gì cự tuyệt Trương Tử Mộng hảo tâm đề nghị. Trương Tử Mộng cũng không có nói cái gì nữa, nàng xem Chu Tư Y, không rõ nghĩ, chẳng lẽ khi yêu sẽ xâm nhập cốt tủy? Trương Tử Hề mới ly khai có một ngày mà thôi, Chu Tư Y liền là loại trạng thái này. Nguyên bản Trương Tử Hề là ngày mai mới trở về, nhưng buổi chiều Chu Tư Y lại nhận được Trương Tử Hề điện thoại, vừa thấy màn hình hiện lên chữ "Hề", Chu Tư Y liền nhịn không được kích động, cả người không tự giác tản mát ra hơi thở vui sướng, Trương Tử Mộng không cần hỏi là ai gọi tới, chỉ cần xem Chu Tư Y che giấu không được, liền đoán được nhất định là tỷ tỷ Trương Tử Hề. Quả nhiên, Chu Tư Y bắt máy, câu đầu tiên cũng rất ôn nhu, tựa hồ còn mang theo một chút làm nũng kêu lên:"Hề." Trương Tử Mộng im lặng nhìn Chu Tư Y hoàn toàn quên hết xung quanh, không coi ai ra gì cùng Trương Tử Hề nói chuyện. "Thật sự? A...... Tốt." "Vâng." Chu Tư Y treo điện thoại, sau đó nhìn Trương Tử Mộng nói:"Mộng tỷ, Hề trở lại rồi." Trương Tử Mộng nhìn Chu Tư Y trên mặt dào dạt vui sướng, mỉm cười đáp:"À? Phải không?" Chu Tư Y dùng sức gật đầu, dùng ngữ khí khẳng định nói:"Vâng, chị ấy đã trở lại. Mộng tỷ, em có thể đi về trước không?" Yêu cầu đơn giản như vậy Trương Tử Mộng tự nhiên sẽ không ngăn cản, nàng suy nghĩ một chút rồi nói:"Có thể a. Vừa lúc tôi hiện tại cũng không có gì làm, tôi đưa em trở về." "Không cần, Mộng tỷ, vậy rất phiền toái chị." Chu Tư Y cảm kích lắc đầu nói, nàng biết Trương Tử Mộng là vì quan tâm mình. Trương Tử Mộng vừa định nói không phiền toái, lại nghe Chu Tư Y đỏ mặt, mang theo một tia ngọt ngào tiếp tục nói:"Hề hiện tại đang chờ em dưới bãi đỗ xe." "À, tốt." Trương Tử Mộng ngỡ ngàng, nàng nhớ rõ xe Trương Tử Hề vẫn còn ở trong nhà, không cần nghĩ cũng biết, khẳng định là Trương Tử Hề trước tiên về nhà, sau đó lái xe lại đây tiếp Chu Tư Y, điều này làm cho nàng cảm thấy bất khả tư nghị, rõ ràng mới không gặp một ngày mà thôi, có cần khẩn cấp giống như đã ly biệt vài thập niên vậy không? Nhìn bóng dáng Chu Tư Y tràn đầy vui sướng, Trương Tử Mộng lăng lăng xuất thần, chẳng lẽ tình yêu thần kỳ vậy sao, vừa rồi Chu Tư Y cho nàng cảm giác bất đồng với dĩ vãng, Trương Tử Hề cũng sẽ có biểu hiện ngoài dự đoán của mọi người, nàng không thể không thừa nhận, tình yêu thật sựlà quá thần kỳ. Trương Tử Mộng từng nghe qua nhiều người ca tụng tình yêu thần kỳ cơ nào, vĩ đại ra sao, nàng luôn khinh thường cười lạnh, nàng cho rằng tất cả đều là hư cấu, đều là dùng để hồ lộng những ai không biết, nhưng hiện tại người không biết có vẻ là mình, mình chưa bao giờ yêu qua. Có phải có một ngày, mình cũng sẽ gặp được một người, một tình yêu, làm cho mình trở nên không hề giống mình hay không? Trương Tử Mộng không chiếm được đáp án, cuối cùng tự giễu lắc lắc đầu, hiện nay trước mặt nàng còn có một cửa ải khó khăn cũng không biết vượt qua thế nào, vẫn là đừng nghĩ đến vấn đề xa xôi đó thì tốt hơn. Trương Tử Hề ngày đó đột nhiên nhận được điện thoại, là vị kỹ sư phụ trách hạng mục "kim cương nhân tạo" của công ty Hằng Xương Thông ở M thị, cũng chính là người mà cô hẹn gặp ở khách sạn hai năm về trước. Vị kỹ sư hưng phấn nói với cô, khối "kim cương" mà cô đặt hàng, rốt cuộc thành công rồi. Sở dĩ hưng phấn như vậy, là bởi vì "kim cương" nhìn như đơn giản lại dùng hết hai năm, vết máu trên miếng vải Trương Tử Hề giao cho kỹ sư thật sự quá ít, cho nên vừa mới bắt đầu các nàng cũng không dám trực tiếp lấy ra sử dụng, mà là dùng chất lỏng khác thay thế, khảm chất lỏng vào trong là các nàng chưa có thử qua, hơn nữa kỹ thuật cũng là khuyết thiếu, các nàng đã trải qua một lần lại một lần nghiên cứu, Trương Tử Hề cũng một lần lại một lần gia tăng viện trợ tài chính, không nói khoả "kim cương"đặc biệt kia được chế tạo thành công, đối Hằng Xương Thông và Trương Tử Hề có ý nghĩa lớn bao nhiêu, chỉ nói tiền tài, cũng không biết vượt qua số tiền dùng để chế tạo một viên kim cương thật bao nhiêu lần. Nguyên bản vị kỹ sư đề nghị để bọn họ "hộ tống"lại đây, thậm chí còn cam đoan sẽ mời công ty vận chuyển tốt nhất quản lý toàn bộ hành trình, nhưng ý nghĩa của "kim cương" đối Trương Tử Hề thật sự quá lớn, đó là thứ trân quý nhất Chu Tư Y đã cấp cho cô, lúc ấy đi công tác cũng không có lúc nào là quên mang theo bên người, giao cho vị kỹ sư kia cũng là bất đắc dĩ, cô vốn có khiết phích, làm sao sẽ để nhiều người đi "làm bẩn" nó, vì thế mặc kệ như thế nào, cô vẫn là bỏ xuống hết thảy, một mình đi đến M thị nhận hàng. Chu Tư Y dùng tốc độ nhanh nhất chạy xuống bãi đỗ xe, liếc mắt một cái liền thấy xe Ferrari đứng ở cách đó không xa, quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, lần này Trương Tử Hề đột nhiên trở về sớm, thật sự là cấp nàng một kinh hỉ lớn, nàng âm thầm quyết định, lần này nhìn thấy Trương Tử Hề, nhất định phải phao đi ngượng ngùng, còn phải chủ động nói với chị ấy: Hề, em yêu chị! Nhưng mà...... Nàng không nghĩ tới là, ngồi vào trong xe, lời hàm ở miệng còn chưa kịp nói ra, Trương Tử Hề đã cho nàng một cái đại "kinh hỉ". Chỉ thấy Trương Tử Hề mỉm cười giơ tay phải lên, trên ngón áp út thon dài đeo một chiếc nhẫn kim cương trong suốt lóe sáng, ở giữa còn có một chút đỏ bừng, hỏi Chu Tư Y:"Y nhi, chiếc nhẫn này có đẹp không?" Khoảnh khắc đó, kích động cùng vui sướng bởi vì Trương Tử Hề trở về đều biến mất vô tung, nàng cảm thấy trái tim bị hung hăng đâm một nhát, đau đớn xé rách lan tràn toàn thân, trong đầu cũng là một mảnh trống không cùng khủng hoảng, sắc mặt trong lúc nhất thời tái nhợt không có huyết sắc. Nàng ý thức được, nỗi bất an tối qua, tựa hồ sẽ trở thành sự thật.
|
Chương 100: "Em muốn ăn chị!"
Thời đại tin tức lưu thông cực nhanh, cơ hồ không ai không biết ý nghĩa của việc đeo nhẫn ở ngón áp út, cho dù là tiểu hài tử, cũng biết dùng chewing gum làm nhẫn kết hôn, muốn đối phương đeo vào ngón áp út. Chu Tư Y cảm thấy chiếc nhẫn kim cương kia quá mức chói mắt, sắp chọc mù hai mắt của nàng. Nàng thật không ngờ, kỳ vọng cả đời lại yếu ớt như vậy, mới chỉ qua hai ngày, cũng đã hoàn toàn thay đổi, long trời lỡ đất. Chu Tư Y cảm thấy toàn thân đều đau, cũng không kiên nhẫn xem tiếp, vì thế vội vàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt hồng hồng, nước mắt bừng lên. Bởi vì rất để ý, cho nên mới chịu không nổi một chút kích thích; bởi vì cực độ không có cảm giác an toàn, cho nên một chút kích thích đều khiến nàng cảm thấy giống như tận thế, mọi hình ảnh trong đầu đều dừng lại. Trương Tử Hề thật sự là yêu chết chiếc nhẫn bạch kim này rồi, thiết kế dựa theo kích cỡ ngón áp út của cô, màu đỏ giữa khỏa kim cương vô cùng mỹ lệ, bất luận xem bao lâu cũng không cảm thấy chán ghét. Chỉ có cô mới xứng đáng đeo chiếc nhẫn này, trừ bỏ cô hẳn là không còn ai có thể mang đến hiệu quả tốt như vậy...... Trương Tử Hề thật tự kỷ thưởng thức chiếc nhẫn kia, đã lâu không chờ đến Chu Tư Y khẳng định, ngẩng đầu lại thấy Chu Tư Y xoay người đi, cô nhíu mày, chẳng lẽ Y nhi không thích chiếc nhẫn này, hỏi:"Y nhi, khó coi sao?" Đủ! Nàng cảm thấy mình đau lòng sắp chết, vì sao còn thương tổn mình như thế? Vì sao còn làm nhục mình như thế? Chu Tư Y bây giờ muốn lập tức thoát đi địa phương làm cho nàng cảm giác như là địa ngục này, vì thế nàng mở ra cửa xe, chịu đựng đau lòng nói một câu: "Tái kiến." Ngay cả Chu Tư Y cũng không hiểu được,khi đó lòng nàng phi thường đau, lại kiên trì muốn nói hai chữ "tái kiến", có lẽ chính là bởi vì nàng vẫn còn tham luyến sự ấm áp và ngọt ngào của Trương Tử Hề đi. Trương Tử Hề tuyệt đối tin tưởng, trên thế giới này không có người nào hiểu biết Chu Tư Y hơn cô, Chu Tư Y vừa nói xong, cô liền nghe ra Chu Tư Y cảm xúc không đúng, vì thế động tác nhanh hơn lời nói, hoàn toàn theo bản năng cúi người kéo tay Chu Tư Y lại, hỏi:"Y nhi, làm sao vậy?" Chu Tư Y không trả lời, nàng cũng không biết trả lời thế nào, nàng thầm nghĩ thoát đi địa phương này, vì thế nàng dùng sức giãy ra. Trương Tử Hề cũng tuyệt đối không có khả năng làm cho Chu Tư Y không minh bạch rời đi, cô cũng dùng sức giữ chặt Chu Tư Y, hai người cứ như vậy, một muốn chạy trốn, một muốn níu kéo. Có lẽ là vì Chu Tư Y không kiên quyết rời đi Trương Tử Hề, có lẽ là vì Trương Tử Hề kiên quyết muốn lưu lại Chu Tư Y, cũng có khả năng có cả hai nguyên do trên, dù sao cuối cùng Chu Tư Y vẫn là bị Trương Tử Hề kéo vào xe, Trương Tử Hề còn lập tức khóa cứng của xe. Chờ xác định Chu Tư Y rốt cuộc không thể dễ dàng rời đi, Trương Tử Hề mới trầm tĩnh lại, nhìn Chu Tư Y không chịu đối mặt mình, ôn nhu hỏi:"Y nhi, em rốt cuộc làm sao vậy? Nói cho tôi biết, đến tột cùng là tôi sai ở nơi nào được không?" Trương Tử Hề trong điện thoại có thể nghe ra Chu Tư Y vui vẻ, lúc em ấy ngồi vào trong xe, biểu tình vẫn còn là vui sướng a, hơn nữa Trương Tử Hề luôn sủng ái Chu Tư Y, cô lập tức liền đem sai lầm đặt lên người mình, chỉ là cô không biết đến tột cùng mình sai ở nơi nào mà thôi. Nghe nói như thế, Chu Tư Y trong lòng đột nhiên đối Trương Tử Hề phát lên một cỗ oán hận, đã rành rành như vậy, vì sao còn hỏi mình, vì sao còn muốn mình nói ra, đến tột cùng là chị ấy sai ở nơi nào? Chu Tư Y đột nhiên quay đầu, nhìn thoáng qua nhẫn kim cương trên tay Trương Tử Hề, sau đó hung hăng nhìn chằm chằm Trương Tử Hề. Mắt Chu Tư Y đỏ lên còn mang theo lệ dọa Trương Tử Hề nhảy dựng, cô ngây người, chuyện gì đang xảy ra? Vì sao Chu Tư Y sẽ thương tâm rơi lệ, vì sao ánh mắt em ấy nhìn mình lại mang theo...... Hận ý? Trương Tử Hề thông minh, hơn nữa còn rất mẫn cảm, cô chú ý Chu Tư Y vừa nhìn thoáng qua chiếc nhẫn, lúc này mới hậu tri hậu giác biết mình rốt cuộc là sai ở nơi nào. Trương Tử Hề có thể thề với trời, cô tuyệt đối không phải cố ý, cô cũng không có ác thú tới nỗi dùng nó đi đùa giỡn Chu Tư Y, cô có tinh thần khiết phích, cái gì cũng có thể giỡn chơi, nhưng tuyệt đối sẽ không lấy tình yêu ra làm trò đùa, cô xem ra, cho dù là vui đùa, cũng sẽ làm bẩn tình cảm giữa hai người. Cô cũng không biết có phải đã bị "viên kim cương xinh đẹp nhất thế giới" mê hoặc, hay là đã quá tự tin vào cảm tình giữa mình và Chu Tư Y, thế nhưng hoàn toàn không nghĩ đến việc Chu Tư Y hiểu lầm, cô chỉ nghĩ đây là nhẫn Chu Tư Y đưa cho mình, mang ở ngón áp út sẽ rất đẹp, cô nghĩ như vậy, cũng liền làm như vậy. Lại không nghĩ rằng kinh hỉ mình tưởng cấp cho Chu Tư Y, lại biến thành "kinh hách". Nhìn ánh mắt Chu Tư Y đỏ lên lại ầng ậng nước mắt, Trương Tử Hề trong lòng tràn đầy tự trách, cô kìm lòng không đậu vươn tay, ôn nhu lau đi nước mắt Chu Tư Y chảy ra, mềm nhẹ nói:"Y nhi, em phải tin tưởng tôi, sự tình không phải như em nghĩ đâu." Chu Tư Y đã muốn chết lặng, không né không tránh tùy ý Trương Tử Hề vuốt ve mặt mình, nàng lạnh lùng nhìn Trương Tử Hề, nghe xong lời của cô thì thầm nghĩ: Sự thật đều xảy ra trước mắt,không phải như mình nghĩ thì còn có thể thế nào? Nàng biết Trương Tử Hề không phải loại người đeo nhẫn vào ngón áp út chỉ để trêu đùa. Trương Tử Hề biết mình còn chưa thuyết phục được Chu Tư Y, lời nói trở nên ôn nhu, tiếp tục nói:"Y nhi, em xem, chiếc nhẫn này, là em tặng cho tôi đó." Chu Tư Y đầu tiên là nghi hoặc một chút, sau đó ánh mắt lại trở nên lạnh hơn, nàng cũng không phải tinh thần phân liệt, có đưa Trương Tử Hề nhẫn hay không, không lẽ nàng không biết sao? Trương Tử Hề đem tay phải phóng tới trước mắt Chu Tư Y, hỏi:"Y nhi, em xem, trong viên kim cương có một màu đỏ chói loá, em biết đó là cái gì không?" Viên kim cương này xác thực rất kỳ lạ, Chu Tư Y cho tới bây giờ chưa từng thấy qua viên kim cương nào như vậy cả, giờ phút này nàng một chút hứng thú cũng không có, vẫn không nói lời nào lạnh lùng nhìn Trương Tử Hề, muốn nhìn chị ấy rốt cuộc còn có thể nói cái gì để lừa gạt mình nữa. Trương Tử Hề biết Chu Tư Y sẽ không phối hợp với mình, cô cũng không dám đi chọc Chu Tư Y, thành thành thật thật công đạo lai lịch của chiếc nhẫn: "Y nhi, tôi nói cho em biết nha, điểm màu đỏ bên trong viên kim cương này, kỳ thật là......" Bởi vì Chu Tư Y đang nổi nóng, Trương Tử Hề hiện tại sắm vai là người đi dỗ ngọt, cho nên khi Trương Tử Hề tự thuật, ngữ khí đặc biệt ôn nhu, chưa đủ đô, cô còn dùng rất nhiều rất nhiều trợ từ, tận lực làm cho mình càng thêm ôn nhu. Chờ Trương Tử Hề công đạo đầy đủ lai lịch, Chu Tư Y nói không cảm động vì Trương Tử Hề đối mình dụng tâm, tuyệt đối là gạt người, nhưng cho dù cảm động, trong lòng vẫn là tức giận, nàng cảm thấy Trương Tử Hề biết rõ mình sợ hãi chị ấy không cần mình, lại còn lấy loại chuyện này ra vui đùa, cho dù hận ý trong mắt biến mất không còn một mảnh, lại vẫn là không muốn quan tâm Trương Tử Hề. Trương Tử Hề gặp hận ý cùng lãnh ý trong mắt Chu Tư Y tiêu thất, khối cự thạch trong lòng rốt cuộc rơi xuống đất, thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng Chu Tư Y vẫn không thèm quan tâm mình, cô cảm thấy mình hảo oan uổng. Mà thôi, ai kêu mình yêu em ấy, cũng chỉ có thể yêu em ấy đâu, hơn nữa cô cũng thừa nhận mình sai lầm, nếu không vì cấp Chu Tư Y kinh hỉ mà tỏ vẻ thần bí, hiểu lầm cũng sẽ không sinh ra, cô vẫn là nên hảo hảo hống Chu Tư Y thôi. Bất quá hoàn cảnh tựa hồ có điểm không thích hợp, Trương Tử Hề quyết định đem tiểu thiên hạ về nhà trước rồi chậm rãi dỗ dành sau, cô giống ngày thường sờ sờ mặt Chu Tư Y, nói:"Y nhi, chúng ta về nhà đi." Thời điểm Chu Tư Y cùng Trương Tử Hề giận dỗi, tuyệt đối sẽ không theo Trương Tử Hề sảo cái gì, nhưng nàng lại luôn dùng "lãnh bạo lực", mặc kệ Trương Tử Hề nói cái gì, làm cái gì đều hảo, nàng không phản kháng nhưng cũng không tuân theo. Trương Tử Hề hận nhất mà cũng sợ nhất, chính là lãnh bạo lực! Chu Tư Y một khi nháo khởi, cũng không phải là dễ hống, Trương Tử Mộng tan tầm về nhà, không thấy thân ảnh Trương Tử Hề và Chu Tư Y, mãi cho đến giờ cơm chiều, mới gặp Trương Tử Hề từ trong phòng đi ra, lại không phát hiện Chu Tư Y. "Chị." Trương Tử Mộng nhìn Trương Tử Hề đi ra, đánh thanh tiếp đón, nhìn phía sau Trương Tử Hề, không thấy Chu Tư Y, vì thế hỏi tiếp:"Ủa? Tư Y đâu?" Trương Tử Hề trên mặt bình tĩnh, Trương Tử Mộng căn bản nhìn không ra một chút đoan nghi, chỉ nghe thấy Trương Tử Hề nói:"Tử Mộng, em cũng không cần chờ chúng tôi, ăn trước đi. Em ấy có điểm không thoải mái, tôi đi lấy cơm cho em ấy ăn." "À...... Vậy được rồi." Trương Tử Mộng bán tín bán nghi đáp, lúc ở công ty rõ ràng thấy Chu Tư Y tốt lắm, vì sao đột nhiên thân thể lại không khoẻ, nhưng nàng cũng không dám hỏi nhiều. Nàng xem Trương Tử Hề bưng đồ ăn lên lầu, không khống chế được đỏ mặt, ở trong đầu YY nguyên nhân chân chính Chu Tư Y không xuống ăn cơm. Chu Tư Y đứng ở trong phòng, lẳng lặng suy tư chuyện của mình và Trương Tử Hề. Nàng biết đó không phải là lỗi của Trương Tử Hề, chị ấy đối mình dụng tâm khiến mình vô cùng cảm động, nhưng nàng lại không hiểu vì sao còn muốn cùng Trương Tử Hề giận dỗi. Không có lúc nào là không tưởng đãi ở bên cạnh chị ấy, biết mình không thể ly khai chị ấy, biết không còn người khác đối mình tốt như chị ấy, biết chị ấy sẽ không yêu ai khác ngoài mình, biết mình muốn cùng chị ấy cùng nhau già đi, biết mình rất muốn cả đời đều là người của chị ấy...... Có lẽ là bởi vì mình rất để ý, cho nên mới lo được lo mất? Cho nên mới sinh ra cơn tức căn bản không nên có? Cho nên mới càng thêm lãnh đạm, thông qua bao dung vô hạn của chị ấy...... Để chứng minh nữ nhân này là thật sự yêu mình? Chu Tư Y cũng không biết đầu óc mình hiện tại là hỗn loạn hay là rõ ràng, nàng nghĩ rất nhiều rất nhiều, hơn nữa mỗi một điểm đều chứng minh mình yêu Trương Tử Hề cỡ nào, nàng nghĩ mình không nên cùng Trương Tử Hề giận dỗi, tình yêu hẳn là hai người bao dung nhau, mình không nên chỉ để Trương Tử Hề đơn phương đi bao dung mình...... Lúc này Trương Tử Hề vừa vặn bưng đồ ăn vào phòng, đặt đồ ăn lên đầu tủ, ngồi ở bên giường nhìn Chu Tư Y đưa lưng về phía mình, nhẹ hống:"Y nhi, chúng ta ăn cơm chiều được không?" Chu Tư Y đáp:"Không ăn." Trương Tử Hề nghĩ đến Chu Tư Y không để ý mình, lại không nghĩ rằng nàng sẽ trả lời nhanh như vậy, tuy rằng đáp án làm cho người ta có điểm bất đắc dĩ, nhưng nàng rốt cuộc cũng nói chuyện rồi, Trương Tử Hề giống như thấy ánh rạng đông, thời gian dỗ được Chu Tư Y cũng không xa lắm. Cô tiếp tục thừa thắng xông lên:"Y nhi, ăn một chút được không?" Chu Tư Y vẫn đưa lưng về phía Trương Tử Hề đáp:"Không ăn." Trương Tử Hề nhìn đến càng nhiều hy vọng, vì thế không nổi giận tiếp tục hống:"Y nhi, vậy em muốn ăn cái gì?" Trương Tử Hề lại không nghĩ tới Chu Tư Y đột nhiên xoay người lại, ánh mắt thẳng ngoắc ngoắc nhìn mình nói:"Ăn chị!"
|
Chương 101: Mê luyến [H???]
Chu Tư Y vốn thẹn thùng lại nói ra lời như vậy, Trương Tử Hề sửng sốt, cô cảm thấy có thể là do mình nghe lầm, vì thế ngơ ngác hỏi:"Y nhi, em nói muốn ăn...... Ăn cái gì?" Chu Tư Y kỳ thật là vì trong lòng lo được lo mất, luôn không có cảm giác an toàn, tâm lý có điểm bất thường, cho nên mới vui đùa tiểu tính tình, tùy hứng không nghĩ nhiều đã nói ra miệng, nhưng Trương Tử Hề lại xác nhận như vậy, làm cho mặt Chu Tư Y đỏ lên. Chu Tư Y nghĩ mình không nên cùng Trương Tử Hề giận dỗi, nhưng bây giờ nàng còn đang nháo khởi, nàng cảm thấy mình cùng Trương Tử Hề, chuyện gì cũng do Trương Tử Hề chủ động, ngay cả tình hình hiện tại cũng vậy, có lẽ bởi vì mình cái gì cũng không chủ động, cho nên mới sẽ bất an, sợ hãi mất đi như thế. Lúc này Chu Tư Y tâm lý không bình thường, muốn thử đi chủ động một lần, hữu hiệu nhất chính là tình sự mà hai người đều cực kỳ coi trọng. Tuy rằng thẹn thùng, Chu Tư Y vẫn quật cường không nghĩ nhận thua, nàng đỏ mặt nhưng cũng rất kiên định nói:"Muốn ăn chị." Trương Tử Hề rốt cuộc xác định mình không có nghe lầm, Trương Tử Hề luôn táo bạo lại phá lệ đỏ mặt, quả nhiên chủ động cùng bị động là bất đồng, quả nhiên làm công cùng làm thụ cảm giác là khác nhau, khi làm công Trương Tử Hề có thể rất "soái", nhưng lần này ngược lại bị Chu Tư Y "đùa giỡn", cô lại nhịn không được đỏ mặt ngại ngùng. Trương Tử Hề cố gắng trấn định, có điểm khó xử nói:"Nhưng mà...... Y nhi, em biết tôi......" Lời cự tuyệt khó nói ra, cô đã từng cự tuyệt Chu Tư Y một lần, cô cũng biết điều này rất đả thương người, nhưng cô có nỗi khổ bất đắc dĩ a, gia quy Trương gia còn tại, cô vẫn là người Trương gia, vẫn chưa thể thoát khỏi ước thúc của Trương gia. Cô bây giờ còn đang lo lắng nên giải quyết chuyện của Trương Tử Mộng thế nào, bọn họ làm sao ứng phó với kỳ kiểm tra màng trinh sắp tới. Chu Tư Y cảm thấy mình bị Trương Tử Hề làm hư, hoặc là bởi vì bất an mãnh liệt cho nên có chút không lý trí, Trương Tử Hề còn chưa nói xong, nàng liền nhịn không được chu miệng hỏi ngược lại:"Như thế nào? Không muốn sao?" Lời này làm cho Trương Tử Hề vốn đang tìm kiếm lý do thoái thác im bặt, cô nhìn Chu Tư Y, phát hiện hai tròng mắt ra vẻ kiên cường của nàng có bất an mãnh liệt, trong lòng thở dài một hơi thầm nghĩ: Y nhi, tôi cự tuyệt khiến em không có cảm giác an toàn, cho nên em mới bất an? Tâm Trương Tử Hề bởi vì áy náy mà mềm nhũn xuống. "Lấy toàn bộ vũ trụ, chỉ vì đổi một viên đậu đỏ" chính là một câu hát Trương Tử Hề đã nghe trước khi yêu thương Chu Tư Y, lúc ấy cô khinh thường nghĩ, chuyện đó như thế nào có khả năng phát sinh, cho dù có yêu một người cũng không có khả năng đến loại trình độ này, nhưng cô biết, lúc ấy mình nghĩ như vậy, chính là bởi vì còn chưa có yêu ai, còn chưa có tình yêu. Giờ phút này, cô nguyện ý vì Chu Tư Y, lấy toàn bộ vũ trụ, chỉ để đổi một viên đậu đỏ. Rõ ràng là một ngàn lần một vạn lần nguyện ý, cam tâm tình nguyện đem bản thân hoàn toàn giao cho Chu Tư Y, nhưng cái gia quy khốn kiếp kia lại làm cho cô cảm thấy thua thiệt Chu Tư Y. Hai tròng mắt Chu Tư Y chứa nồng đậm bất an, rốt cuộc làm cho Trương Tử Hề vứt bỏ lý trí, không thể làm trái lương tâm, trong lòng nghĩ, gia quy gì đó đi gặp quỷ đi, dù sao đến lúc đó cũng phải giải quyết vấn đề của Tử Mộng, không bằng liền cùng nhau giải quyết đi. Một phen quyết định rất có hào khí, phóng đi ngượng ngùng trong lòng Trương Tử Hề,cô lại trở nên vô lại giống như trước đây, mỉm cười nói một câu:"Hảo." Sau đó tự động leo lên giường, nằm bên cạnh Chu Tư Y, mỉm cười nhìn Chu Tư Y, cô đã nói qua muốn sủng Chu Tư Y, Chu Tư Y muốn cái gì, mình đều có thể cho em ấy, thậm chí là bản thân. Trương Tử Hề hành động, quả nhiên làm cho Chu Tư Y ngỡ ngàng, sau đó mặt lập tức đỏ bừng, trong lòng nghĩ, chị ấy làm sao có thể...... Làm sao có thể như vậy...... Nhất thời không biết nên làm cái gì mới tốt. Trương Tử Hề chỉ biết Chu Tư Y không được tự nhiên, nhất định không dám chủ động, cho nên vẫn là đem mình chủ động hiến ra ngoài. Chu Tư Y vẫn không dám nhúc nhích, trong lòng cô cười thầm, còn nói muốn ăn mình đâu, mình đã tự đưa lên cửa rồi, mà em ấy còn không có can đảm ăn. Buồn cười nhìn Chu Tư Y đỏ bừng mặt, Trương Tử Hề nghĩ bước tiếp theo vẫn là mình chủ động mới được, vì thế cô giữ chặt áo ngủ của Chu Tư Y, kéo xuống, khiến Chu Tư Y vốn không có chuẩn bị lập tức đè lên người cô, hai cụ thân thể mềm mại cứ như vậy mà gắt gao dán tại cùng nhau, cơ hồ là mặt dán mặt. Trương Tử Hề ái muội nhìn Chu Tư Y, cố ý kích thích Chu Tư Y nói:"Y nhi, không phải nói muốn ăn tôi sao? Như thế nào không dám?" Chu Tư Y có điểm ngốc, lăng lăng ghé vào trên người Trương Tử Hề, tinh tường nhìn Trương Tử Hề cười giống như yêu nghiệt, nghe lời nói ái muội của cô, cảm giác được khi cô nói chuyện, hơi thở thơm ngát phun lên mặt nàng, thổi trúng miệng cùng mũi nàng, ngứa ngáy. Hai người đều tắm qua, cũng đã thay đổi áo ngủ, hơn nữa bên trong còn thả rông, Chu Tư Y mất tự nhiên vặn vẹo một chút, lại khiến hai người càng thiếp càng nhanh, ma sát hai điểm trước ngực. Chu Tư Y lúc nào cũng có khả năng rù quến Trương Tử Hề, luôn dễ dàng khiến cô bốc hoả, vì thế thân thể của cô bắt đầu có phản ứng, hô hấp dồn dập, hai tiểu đậu phấn hồng trước ngực cứng lên. Áo ngủ mỏng manh, thân thể kề sát, Chu Tư Y có thể dễ dàng cảm giác được Trương Tử Hề biến hóa, Trương Tử Hề hô hấp dồn dập phun lên mặt nàng, mùi thơm ngát kia càng thêm nồng đậm, nhìn mặt Trương Tử Hề có chút ửng hồng, đẹp đến mức làm cho Chu Tư Y mê muội. Chu Tư Y đối Trương Tử Hề có lực hấp dẫn trí mạng, Trương Tử Hề đối Chu Tư Y làm sao sẽ không có "phản lực" đây? Không phải Trương Tử Hề rất dễ dàng khơi mào tình tố của Chu Tư Y sao? Có lẽ là vì hai người yêu nhau sâu đậm, cho nên mới sẽ đối lẫn nhau có cảm quan mẫn cảm. Chu Tư Y giống như bị Trương Tử Hề mê hoặc, kìm lòng không đậu nhắm mắt lại hôn xuống, đầu tiên là vụn vặt tế hôn, sau đó là hấp môi Trương Tử Hề nhu nhược duẫn hôn, chờ Trương Tử Hề tự động hé miệng, mở ra hàm răng, liền biến thành triền miên hôn. Chu Tư Y là lần đầu tiên chủ động, nhưng mà có một số việc tựa hồ là trời sinh, không cần Trương Tử Hề dẫn đường, hai tay nàng không tự giác xoa hai khoả mềm mại trước ngực Trương Tử Hề, nhẹ nhàng nhéo, bóp...... "Ưm......" Trương Tử Hề bị kích thích, không tự giác khinh ngâm một tiếng,tâm Chu Tư Y bắt đầu trở nên vội vàng xao động, nàng không còn thỏa mãn mọi thứ qua một tầng áo ngủ nữa, nàng khát vọng chân thật va chạm vào Trương Tử Hề, tay đi xuống đụng đến góc áo của Trương Tử Hề, sau đó khẩn cấp kéo lên trên...... Chu Tư Y hôn Trương Tử Hề khi thì ôn nhu khi thì cuồng nhiệt, xẹt qua cổ non mịn, xương quai xanh khêu gợi, bầu ngực no đủ, bụng thon thả, eo nhỏ...... "Ưm...... Y nhi...... Y nhi......" Chu Tư Y khiến Trương Tử Hề bắt đầu khó nhịn, không khỏi khinh ngâm, đứt quãng kêu tên Chu Tư Y. Chu Tư Y biết thời điểm đã đến, tay nàng phủ lên tùng lâm rậm rạp, dừng lại trước cánh cửa thần bí, nhẹ nhàng ấn hạ chuông cửa phấn hồng mượt mà, chuông trào dâng vang lên:"Ưm...... A......" Chủ nhân đã trả lời, Chu Tư Y chuẩn bị tiến vào sơn động thần bí, mở ra hai phiến ngoại môn mềm mại, xâm nhập một chút lại phát hiện còn có một tầng nội môn mỏng manh, nàng do dự có nên phá cửa mà vào hay không, nhất thời tạm dừng hành động...... Trương Tử Hề khó nhịn vặn vẹo, Chu Tư Y lại kinh ngạc nhìn cô, bởi vì động tình mà khuôn mặt dũ phát xinh đẹp, nàng đang do dự, thông qua chuyện của Trương Tử Mộng, nàng đã biết quy củ của Trương gia là cái gì, nàng không thể tưởng tượng,nếu mình phá tấm thân xử nữ của Trương Tử Hề, chị ấy sẽ phải hứng chịu trừng phạt từ Trương gia. Những lời này ở xã hội ngày nay rất khó làm được, cơ hồ đó là một truyện cười. Nhưng Chu Tư Y biết, Trương Tử Hề xác thực là một nữ nhân bảo thủ. Chu Tư Y thậm chí nghĩ, chỉ cần mình chiếm được Trương Tử Hề, Trương Tử Hề còn có thể yêu ai, còn có thể cùng ai kết hôn? Giờ phút này nàng có một cỗ xúc động mãnh liệt, cái gì cũng không quản, cái gì cũng không cố, cứ như vậy hoàn toàn giữ lấy Trương Tử Hề đi. Chu Tư Y là thật tâm yêu Trương Tử Hề, vô luận thế nào cũng không thể đối cô nhẫn tâm, chỉ ích kỷ nghĩ đến bản thân. Cuối cùng Chu Tư Y vẫn là chậm rãi rút tay ra. Trương Tử Hề cảm giác được động tác của Chu Tư Y, mở mắt ra nhìn Chu Tư Y, thanh âm khàn khàn hỏi:"Y nhi, sao em......" Chu Tư Y chỉ lăng lăng nhìn Trương Tử Hề, cũng không trả lời cô. Trương Tử Hề hiểu biết Chu Tư Y, ngay sau đó liền sáng tỏ nàng đang do dự cái gì, vì thế cô bắt lấy tay Chu Tư Y đè xuống, nói:"Y nhi, không cần băn khoăn, tôi không có việc gì......" Chu Tư Y lại lắc lắc đầu, rút tay ra khỏi cơ thể Trương Tử Hề. Sau đó nàng nhìn Trương Tử Hề, trong mắt mang theo thâm tình như thế nào cũng mạt không đi. Trương Tử Hề tưởng tiếp tục nói cái gì, nhưng còn chưa có mở miệng, đã thấy Chu Tư Y ngồi dậy, sau đó ở trong tầm mắt Trương Tử Hề, chậm rãi cúi xuống thân mình, dưới tình huống Trương Tử Hề hoàn toàn không có đoán trước, hôn lên địa phương thần bí, riêng tư nhất của cô. "A...... Y nhi, em...... Ưm......" Trương Tử Hề kinh hô một tiếng, chưa kịp ngăn cản, lại một lần nữa lạc vào khoái cảm so với vừa rồi còn kịch liệt hơn. Động tác tu nhân như vậy, Trương Tử Hề đã làm vô số lần với Chu Tư Y, nhưng đây là lần đầu tiên Chu Tư Y khẩu giao cho Trương Tử Hề. Chu Tư Y giờ phút này mới phát giác, hương vị ở đây khiến nàng mê luyến......
|