Ách... Tỷ, Ngươi Đang Làm Gì?
|
|
Chương 17 Ghen tị
Nhận thấy được động tác cầm chìa khoá của Lãng có một chút bất động, Hạ Tình nở nụ cười lại tiếp tục nói “Ta học cho tới bây giờ chưa từng nghe qua cái vụ trường học sẽ xử phạt những học sinh yêu đương trong trường. Không lẽ nội quy trường học vừa mới thêm điều khoản cấm yêu đương, đúng không Lãng?.” “Cái kia là...” Vốn nghĩ rằng chuyện mất mặt vừa nãy đã qua, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị tỷ tỷ phát hiện ra. Hạ Lãng cảm thấy chính mình mất mặt đến mức muốn tìm cái hố chui xuống. “Lãng chột dạ trong thật đáng yêu mà.” Giống như đang nhớ lại một màn vừa rồi, Hạ Tình xì một tiếng. “......” Không thể đáp, không thể đáp. Hạ Lãng không ngừng ở trong lòng nói với chính mình. Hiện tại tỷ tỷ nói cái gì cũng không thể trả lời, chỉ cần làm bộ như không biết,Hạ Tình nói một hồi rồi sẽ ngừng. “Lãng càng ngày càng được hoan nghênh mà, ngay cả nam sinh lớp bên cạnh cũng chú ý đến ngươi. Nếu không phải hắn đem ta nhận lầm thành ngươi, Lãng cũng có thể tự mình đáp lại tâm ý của người hâm mộ .” Không cho Lãng cơ hội làm đà điểu, Hạ Tình nhanh chóng nói tiếp “Bất quá Lãng vừa rồi đối với hắn thật hung dữ, ta nghĩ hắn hẳn là sợ ngươi . Lại nói tiếp, Lãng cả ngày hôm nay đều thực hung dữ mà, ngay cả với ta cũng hung dữ luôn.” Nói xong lời cuối cùng, Hạ Tình nhịn không được vì chính mình ủy khuất một phen. “Ta có như vậy sao?” Còn muốn tiếp tục giả bộ hồ đồ Hạ Lãng nghe được tỷ tỷ nói nàng hung dữ lại lập tức vì chính mình cãi lại, nàng hung dữ với tỷ tỷ hồi nào à? Không thể nào. Không, hẳn là chuyện không thể xảy ra. “Không có sao?” Hạ Tình nâng ngón trỏ hướng ngực Lãng chọt chọt, bất mãn nói “Còn dám nói như vậy. Ta đi tìm ngươi mượn quần áo, ngươi đối xử với ta như thế nào? Ánh mắt đều trừng lớn nhìn người ta.” Vừa nói, ngón tay của Hạ tình cũng không dừng động tác chọt chọt trước ngực Hạ Lãng. (Ăn đậu hũ của người ta quá nha chị >.<) “Cái kia không phải là ta hung dữ. Mà là lo lắng cho ngươi... Dù sao cũng không phải là ta hung dữ.” Mặc kệ như thế nào, Hạ Lãng cũng không cho rằng hành vi lúc đó của mình là hung dữ với tỷ tỷ, đánh chết nàng cũng không thừa nhận . “Lo lắng ta? Lo lắng ta cái gì...” Bắt lấy trọng điểm câu nói vừa rồi của Lãng, Hạ Tình dồn ép hỏi tiếp. “Không.. Không có gì. Không phải ta hung dữ với ngươi là được rồi.” Sau khi bị tỷ tỷ dồn ép phải lui một bước về phía sau, Hạ Lãng cũng không biết nên nói như thế nào, nàng cũng không rõ hành vi hôm nay của mình thất thường như thế nào, trong lòng rõ ràng có ý niệm gì đó đang muốn bộc phát nhưng lại không thể nói. Cuối cùng chỉ có thể đỏ mặt coi như cái gì cũng không biết. “Nếu như vậy ta đây tự mình đoán là được rồi. Nếu không phải hung dữ với ta, như vậy sợ ta ướt như chuột bị người ta nhìn thấy.” Thật không hổ là chị em song sinh, một câu nói đã đem tâm tình trong lòng người kia triệt để nói ra. “Ngạch...” Hạ Lãng ngẩn người, nàng không nghĩ tới chính mình còn chưa kịp nghĩ thông suốt tỷ tỷ nhanh như vậy liền đoán trúng, hơn nữa, sự tình quả thật là như thế. Suy nghĩ một lúc, Hạ Lãng mới cứng ngắc gật gật đầu, tỏ vẻ cam chịu nhìn tỷ tỷ. “Tuy là vậy nhưng Lãng cũng không cần làm dữ với ta. Hay là...” Vì vừa nãy đoán trúng tâm tư của Lãng mà cảm thấy mừng thầm không thôi, Hạ Tình lại đánh bạo tiếp tục đoán. “Hay là cái gì?” Có chút bất tri bất giác, Hạ Lãng cảm thấy có lẽ tỷ tỷ sẽ biết mình đang rối rắm về điều gì. Cho nên khi tỷ tỷ nói muốn đưa ra một suy đoán khác, nàng cũng muốn biết liệu có phải hay không nên ngây ngốc hỏi. “Hay là Lãng ghen tị.” Chú ý, lúc này Hạ Tình dùng là câu trần thuật, không phải câu hỏi. Câu này có ý nghĩa chính là khẳng định một trăm phần trăm là mình đang suy đoán đúng. “......” “Đúng không, là Lãng ghen tị.” Mặc kệ mặt Hạ Lãng đã thành một màu đỏ tím, Hạ Tình chưa từ bỏ ý định bắt Hạ Lãng đưa ra một cái đáp án rõ ràng. “.....” “Lãng nếu không phải ghen như thế nào lại hung dữ như vậy, cho nên Lãng nhất định là ghen tị.” Hạ Tình hiện tại tâm tình cũng thập phần phức tạp, nàng cũng không biết chính mình rốt cuộc kiên trì tìm ra đáp án vì cái gì, về phương diện khác nàng thực hy vọng nghe được Lãng chính miệng thừa nhận là do Lãng ghen tị. Hai loại tư tưởng làm cho nàng không thể không hướng Lãng để xác minh câu trả lời. “Ngạch, đừng hỏi nữa mà.” Bị ép buộc đến mức không còn đường chạy thoáy, hai tay đè lên khuôn mặt nóng rực Hạ Lãng không dám nhìn tỷ tỷ. Trời ạ, mắc cỡ chết người . Kỳ thật nàng nghe tỷ tỷ nói là mình ghen mới có phản ứng này, lúc trước vẫn không biết được ý niệm trong đầu mình là cái gì, câu hỏi quá đột ngột khiến nàng không biết làm như thế nào cho phải. Suy nghĩ kĩ một hồi, mới bi ai phát hiện ra nàng thật sự như tỷ tỷ nói là mình ghen tị, nàng như thế nào có thể thừa nhận đây. Bực nhất là tỷ tỷ, không chịu buông tha nàng, phải hỏi cho đến khi ra đáp án. “Vậy Lãng rốt cuộc có phải ghen hay không?” Đáp án kỳ thật đã rất rõ ràng, nhưng Hạ Tình vẫn nhất quyết không tha. Nàng thật muốn nhìn xem Lãng có thể chống chọi được bao lâu. “Hạ ~ Tình!!” Bị hỏi đến mức muốn nôn ra máu, Hạ Lãng thật sự là chịu không nổi . Người này chẳng lẽ có thể kiên trì không ngừng hỏi mình tới tấp sao?!
|
Chương 18 Lẩn tránh
[Mốc thời gian 2 chị em đang học Đại học] Trong một phòng học... “Này, mấy người nghe tin gì chưa? Lần này tổ chức quan hệ hữu nghị, Hàn Bồi khoa ngoại ngữ cũng sẽ đi.” Nữ sinh Giáp thừa dịp giáo viên rời đi vụng trộm xoay người nói với Nữ sinh Ất ngồi sau. “Thật vậy chăng? Hắn như thế nào sẽ đến? Lúc trước hẹn hắn vài lần đều từ chối.” Nữ sinh ngồi gần nữ sinh Ất không đợi Ất mở miệng, đã vội đoạt lấy đề tài. “Cái này ngươi không biết đâu.” Gặp nữ sinh Bính vẻ mặt khó có thể tin, nữ sinh Giáp rất thỏa mãn, bày ra một bộ thần bí khiến mấy nữ sinh hồi hộp rồi âm thầm nói “Nghe nói lần này Khoa tiếng Trung , Hạ Tình cũng sẽ đi, cho nên nói Hàn Bồi sẽ đi cũng không có gì kỳ quái .” Bên này vừa nói xong, lập tức dùng tay che lên miệng tỏ vẻ giữ bí mật. Mấy nữ sinh nghe được Giáp nói liền hiểu rõ. “Xem ra khoa kinh tế chúng ta lần này lại làm bình hoa làm nền.” Trong đám người, phát ra một tiếng cảm thán. Nữ sinh Giáp đang muốn phụ họa, nhưng giáo viên lại vừa vặn vào lúc này trở lại phòng học, nghĩ nghĩ đành ngưng nói, quay lại làm bộ chăm chú nghe giảng bài làm một thanh niên nghiêm túc. Ngay tại lúc mọi người mở hai mắt vô thần nhìn chằm chằm giáo viên đang giảng bài hết sức chăm chú, nhưng người đang ngồi ở một bên giống như mọi khi tập trung tinh thần cũng không yên lòng, cho dù ngồi ở phòng học, tâm tư từ lâu đã không ở trong thể xác. Vừa rồi đoạn đối thoại kia nàng là một chữ cũng nghe rõ, nàng tất nhiên mặc kệ Hàn Bồi khoa ngoại ngữ là người ra sao, nhưng khi nghe đến khoa tiếng Trung Hạ Tình, nàng không có cách nào mặc kệ, bởi vì người kia là người mà nàng luôn tâm tâm niệm niệm ~ Tỷ tỷ Hạ Tình. Tỷ tỷ muốn tham gia quan hệ hữu nghị sao? Cắn bút suy ngẫm, Hạ Lãng rầu rĩ, hoàn toàn không chú ý tới hành vi thất thường của mình đưa tới quanh thân mình không ít ánh mắt tò mò. Ghé thân mình vào trên mặt bàn, Hạ Lãng cảm thấy chính mình không giống là chính mình . Không có sức sống, đối với cái gì cũng đều không có chút hứng thú, cái gì cũng không muốn làm, cả ngày lười biếng . Tự giễu cười cười, không biết tỷ tỷ có giống nàng cảm thấy như vậy hay không? Hoặc là, đang cao hứng cùng người nào đó hẹn ước cùng đi chơi đây? Ngẩng đầu nhìn bầu trời không, trời xanh mây trắng quả thật là một thời tiết rất tốt để đi du lịch, chính là ở trong mắt Hạ Lãng, chỉ làm nàng càng thêm khó chịu. Nàng cũng không rõ, hôm nay tại sao tâm tình mình làm chán nản như vậy. Sau một hồi ngồi ngốc suy nghĩ vớ vẩn, Hạ Lãng quyết định không muốn nghĩ nữa , vỗ vỗ mặt miễn cưỡng đem bản thân quăng vào mớ số liệu bài tập phức tạp kia, vô luận như thế nào, nàng cũng không cho rằng giờ phút này áp lực của mình là do chuyện nghe được vừa rồi gây ra. Vừa tan học, không ít người còn thất thần bên trong mớ số liệu. Hạ Lãng liền vội lấy điện thoại di động ra nhắn tin cho tỷ tỷ. Từ khi lên đại học, hai người đã không thể ôm nhau cùng ở một chỗ, rất nhiều việc không thể giáp mặt nói rõ, mà di động thành công cụ liên lạc đắc lực của hai người. Ít nhất thứ này mau lẹ hữu hiệu giúp hai người thoả đi phần nào nỗi nhớ. Tin tức vừa phát ra không lâu rất nhanh liền thu được phản hồi. Lòng như lửa đốt, tay rất nhanh mở ra tin nhắn ra xem. Chính là vừa xem xong tin nhắn, sắc mặt Hạ Lãng lại giống như màn hình di động ảm đạm xìu xuống, ngừng một hồi, mới phát ra tin nhắn ‘Không quan hệ’ ba chữ gửi đi. Động tác cũng không giống như lúc vừa rồi nhắn tin. Nhìn màn hình hiện ra chữ ‘Đã gửi đi’, Hạ Lãng đột nhiên mất đi hứng thú cùng tỷ tỷ dùng tin nhắn nói chuyện phiếm. Để điện thoại trên bàn, lấy tay nâng cằm nhìn về phía ngoài cửa sổ, tâm tư lại xao động liên hồi. Một tháng , tỷ tỷ đã một tháng không cùng nàng cùng nhau ăn cơm trưa . Từ khi nàng cùng cái tên kêu Hàn Bồi kia vào phòng phát thanh sinh hoạt, tỷ tỷ cơ hồ làm việc đến mức không có thời gian gặp nàng. Ban ngày, lúc nàng còn chưa rời giường, thanh âm tỷ tỷ ôn nhu đã truyền khắp vườn trường từng góc, cùng với nàng dẫn chương trình chính là Hàn bồi Khoa tiếng Anh đẹp trai tài hoa. Giữa trưa, nguyên bản hẳn là cùng nhau ở căn tin chọn lựa đồ ăn cùng nhau ăn cơm, nhưng nay không còn đĩa rau ăn cùng nhau, không có trêu chọc lẫn nhau, chỉ có một người lặng im ăn cơm nghe radio. Đến buổi chiều tan học, thói quen tính chờ đợi một thân ảnh, bởi vì thanh âm quen thuộc của Hạ tình xuyên thấu qua tường truyền ra, vị trí đáng lẽ là của Hạ Lãng nay đã bị một nam tử thay thế được. Chưa từng tách nhau ra, hiện tại cảm giác của Hạ Lãng thật sự khó chịu đến tột cùng. Còn có một chút gì đó khiến Hạ Lãng không muốn thừa nhận chính là tỷ tỷ giống như đang trốn tránh nàng. Mơ hồ thu thập đồ dùng trên bàn, Hạ lãng chuẩn bị rời đi. Ngay tại khi bước ra cửa, Hạ Lãng bị gọi lại. Quay đầu lại thì thấy bốn nữ sinh giáp ất bính đinh vừa bà tám, ánh mắt có chút bất ngờ, Hạ Lãng không biết các nàng gọi có chuyện gì. Bởi vì các nàng chưa từng nói chuyện với nhau, Hạ Lãng thậm chí không biết các nàng tên họ là gì, đúng vậy, gần hai năm học đại học, có thể khiến Hạ Lãng nhớ kỹ tên cũng chỉ có ít ỏi vài người, không phải nàng quá mức cao ngạo, chỉ là nàng thể vui vẻ nếu không có tỷ tỷ bên cạnh, vì vậy nàng tình nguyện tránh ở một góc cũng không nguyện tới gần bất luận kẻ nào, tính cách cực đoan này cũng tạo nên hình tượng cao ngạo , ít lời của Hạ Lạng trong mắt những người bên ngoài. “Có việc?” Ngắn gọn hai chữ thản nhiên thốt lên, không có chút cảm xúc dao động, nghe đông cứng như có vẻ đương nhiên. “À~~Cái kia, chúng ta đêm nay có tổ chức quan hệ hữu nghị, Hạ Lãng ngươi muốn tham gia hay không?” Nữ sinh giáp vừa nói xong, liền vụng trộm thầm nghĩ có phải hay không nên thêm chữ Bạn học vào phía trước tên Hạ Lãng? Nàng cảm thấy đối phương giống như không thích người khác kêu nàng thân mật như vậy. Nói thật, người trước mắt này luôn làm mặt lạnh, tính cách kém cỏi thái độ lại không tốt, nhưng lại làm cho người ta không thể chán ghét, cùng tỷ tỷ nàng giống nhau, đều tản ra một cỗ hơi thở làm người ta muốn thân cận. Chính là cho tới bây giờ, còn không có ai thành công thân cận nàng, đương nhiên, không bao gồm tỷ tỷ Hạ Tình ở trong đó. Có điểm kinh ngạc đối khi phương đột ngột mời mình tham gia quan hệ hữu nghị, từ khi nàng nhập học tới nay, phàm là liên hoan quan hệ hữu nghị cái gì đó, nàng chưa từng đi một lần, ngay từ đầu, vẫn có người đến mời nàng tham gia, nhưng bị nàng trừng mắt cũng liền tự động tự giác chạy mất dép, cho nên thật ra lâu rồi không có nhận được lời mời nào. Vừa nghe xong, còn có chút bất ngờ. “Không...” Đang muốn cự tuyệt, đột nhiên nhớ tới các nàng nói qua tỷ tỷ đêm nay cũng sẽ tham gia, khẽ cắn môi, nàng thật sự phải thông qua phương thức này mới có thể nhìn thấy tỷ tỷ sao? Thập phần không tình nguyện, nhưng là.. “Được rồi. Ta sẽ đi.” Ngữ khí không có nửa điểm hối hận, Hạ Lãng nói xong liền cầm sách rời phòng học. Nàng thật sự nhớ tỷ tỷ. “Vừa mới, nàng có phải đồng ý hay không?” Nữ sinh Bính ngây ngốc nhìn đồng bọn hỏi, ngay từ đầu các nàng chính là chuẩn bị tinh thần sẽ bị Hạ Lãng cự tuyệt, không nghĩ tới đối phương thế nhưng đáp ứng, thật không thể tin nổi. Vì thế nhanh chóng xác định chính mình có phải nghe lầm hay không. Nhưng đồng bọn bị hỏi cũng đồng dạng dùng biểu tình nghi hoặc nhìn nàng. Trở lại ký túc xá, đem sách đặt lên bàn, Hạ Lãng lập tức đổ người vào giường, kéo tấm chăn mua cùng tỷ tỷ ôm vào trong ngực, nội tâm đau xót nhịn không được trút xuống hết. Nàng thấy tỷ tỷ rõ ràng nhìn thấy nàng , ngay tại hành lang, nhưng tỷ tỷ lại làm bộ không phát hiện nàng quay người lại rời khỏi, điều này làm cho nguyên bản Hạ Lãng muốn chạy qua gặp tỷ tỷ nhưng nhất thời cương cứng đứng ở tại chỗ. Hạ Lãng không ngốc, tương phản lại nàng rất thông minh, một lần nàng có thể nói là trùng hợp, hai lần có thể làm bộ là hiểu lầm, nhưng còn lần thứ ba lần thứ tư mà... Tỷ tỷ thật sự tránh mặt nàng, Hạ Lãng đã không lừa được chính mình . Sự lạnh nhạt vô tình này khiến nàng chịu đả kích thật lớn, toàn thân khí lực không duyên cớ như bị rút đi, đầu óc trống rỗng, giống như tùy thời đều có thể ngất xỉu. Nhắm mắt lại, bóng dáng kia lại hiện ra, từng bước từng bước một rời bỏ nàng, đến cuối cùng chính là rời xa sao? Kéo chăn lên cao,Khu 11 phòng 701 phát ra một tiếng khóc như một con thú nhỏ bị thương đang ngồi tự liếm vết thương. Cùng lúc đó, người vừa né tránh Hạ Lãng, Hạ Tình cũng đang nằm trên giường, trong lòng ôm gắt gao Tiểu L. Khuôn mặt thanh tú che kín nước mắt, nàng biết Lãng nhìn thấy mình, nhưng phải làm thế nào đây, muốn đi qua, muốn giống như lúc trước đi qua ôm lấy Lãng, nhưng vừa muốn đi qua, chuyện ngày nào đó lại hiện ra rõ ràng trong đầu nàng. Xấu hổ, ảo não.. Tâm tình trong nháy mắt xìu xuống, nàng căn bản không có mặt mũi gặp Lãng. Nàng cảm thấy chính mình thực bẩn, bẩn đến mức có thể làm Lãng của nàng cũng bẩn theo. Cho nên mỗi lần Lãng xuất hiện, nàng sẽ tự giác né ra, đều là chị em song sinh, nàng tự nhiên biết mình hành động như vậy sẽ làm tổn thương Lãng ra sao. Nhưng nàng đã không phải Hạ Tình trước kia, nàng còn tư cách gì đứng ở bên cạnh Lãng? Cắn môi dưới, Hạ Tình hung hăng ức chế dòng nước mắt sắp chảy xuống. Đột nhiên, trong lòng cảm thấy một trận đau đớn, nước mắt liền như vậy thẳng tắp rơi xuống. Lần này, rốt cuộc nhịn không được , đem mặt vùi vào gối đầu, thanh âm nức nở đứt quãng truyền ra. PS: Chắc mấy bạn cũng muốn biết tại sao lại ra nông nỗi này phải không? Nói thiệt lúc mới đọc truyện lần đầu mình cũng nghĩ tiêu ròi Nhưng mấy bạn yên tâm, không có mấy tình huống cẩu huyết như Ngôn tình đâu ^0^ Tiếp tục chờ đợi chương sau để biết điều gì đang xảy ra nha :">
|
Chương 19 Say rượu
“Hạ Lãng , ngươi muốn uống gì?” Một gian KTV hơn mười người, nữ sinh giáp nhiệt tình hỏi người ngồi ở bên cạnh nàng ~ Hạ Lãng . Tuy rằng biết trước Hạ Lãng tham gia, nhưng ai biết nói nàng có thể giữa chừng đổi ý hay không, cho nên khi nhìn thấy nàng thật sự tham dự, tự nhiên vui vô cùng. Vốn là cùng với các khoa khác thiết lập quan hệ hữu nghị hiện tại lại biến thành cùng Hạ Lãng thiết lập quan hệ hữu nghị . “Rượu là được.” Thản nhiên nói xong, Hạ Lãng lại ngẩng đầu nhìn cửa phòng, tỷ tỷ vẫn chưa xuất hiện, nàng thật sự muốn gặp tỷ tỷ, bởi vì tỷ tỷ không biết nàng cũng đến đây, cho nên tỷ tỷ một khi đến đây, khẳng định cũng không phải bởi vì có mình đến. Mà là... Ánh mắt đảo qua, tầm mắt liền đứng ở nam sinh đang mỉm cười với nàng Hàn bồi. Không thể phủ nhận, hắn là một nam nhân xuất sắc, cử chỉ văn nhã, cách nói năng khéo léo, vừa nhìn thấy nàng thì đứng ngốc ra một chút, rất nhanh liền phát hiện ra không phải tỷ tỷ mà là Hạ Lãng . Điểm này, ngay cả bạn học ở chung hai năm cũng không thể nhận ra được sớm như vậy. Cúi đầu, sắc mặt ảm đạm. Nhìn nữ sinh Giáp đưa cho mình rượu trái cây, Hạ Lãng không biết nàng vì cái gì nói nàng muốn uống rượu, hồi 18 tuổi sau khi say rượu lần đó, nàng không có chạm qua rượu . Có lẽ, say một hồi thật sự có thể giải ngàn sầu mà? Không chút nghĩ ngợi, ngửa đầu Hạ lảng liền uống cạn ly rượu. Một dòng nước mang theo vị anh đào, không quá nồng đậm, cũng không có như trong tưởng tượng đầy vị chua sót. Điểm này, khiến Hạ Lãng rất là thích. Kỳ thật, chỉ cần người rành uống rượu cũng sẽ biết, càng là rượu có tác dụng chậm thì lúc phát tác sẽ càng mạnh. Bởi vì này loại rượu này thực dễ dàng làm cho người ta uống nhiều. Vừa mới bắt đầu uống thì như không có việc gì, nhưng đến sau lại, rất say rất sâu. Cho nên nhìn thấy Hạ Lãng uống rượu giống uống nước sôi, mọi người trong phòng đều biến sắc, nhưng lại không ai nghĩ đến lần này Hạ Lãng cũng chỉ là lần thứ hai uống rượu, chỉ cho rằng tửu lượng của nàng hơn người nên cũng không dám ngăn cản. Vì vậy một ly lại tiếp thêm một ly nữa. “Thật có lỗi, ta đến chậm.” Vừa đẩy cửa ra, Hạ Tình nhìn thấy Hạ Lãng đang ngồi ở một bên uống rượu, theo bản năng cảm thấy hết hồn, nhưng rất nhanh bình tĩnh. Mặc kệ như thế nào, nàng không thể tại đây tránh mặt Lãng. Nhìn thấy Hạ Tình đến, Hàn bồi cao hứng đứng dậy “Ta còn nghĩ đến ngươi hôm nay không đến.” Không có nửa điểm xa lạ, thân ngữ khí dịu dàng khiến mọi người xung quanh rất nhanh kết luận. Người Hàn bồi đợi quả nhiên là Hạ Tình. “Ân.” Hàn bồi thật nhiệt tình, Hạ Tình phản ứng cũng không quá thân thiết, nhìn không ra cảm xúc hiện tại như thế nào. Mà nàng lúc trả lời ánh mắt thậm chí không có nhìn về phía Hàn bồi, chính là bình tĩnh nhìn người đang yên lặng ở một góc phòng uống rượu ~ Hạ Lãng. Đối với việc tỷ tỷ đã đến, Hạ Lãng cũng biết, nhưng nàng cũng không nghĩ ngẩng đầu nhìn tỷ tỷ, nàng cảm giác được không khí xung quanh mình bởi vì tỷ tỷ đến mà trở nên quỷ dị, nhất là khi nghe được Hàn bồi nói chuyện, loại không khí này càng quỷ dị hơn, A ~ thật đúng là đôi kim đồng ngọc nữ . Nhìn chén rượu hồng nhạt, thật sự đẹp quá, chính là nàng nhưng không có tâm tư tán thưởng, chỉ cần có thể khiến nàng quên đi đau đớn lúc này, cho dù là độc, nàng cũng nguyện ý uống. Lại ngửa đầu, nửa chén rượu còn lại vào bụng. Nữ sinh Giáp ngồi cạnh Hạ Lãng thật sự nhìn không được nữa , cho dù Hạ Lãng tửu lượng khủng như thế nào hảo cũng không nên không biết tiết chế uống nhiều như vậy a, nàng trước kia uống qua một ly, ngày hôm sau say rượu thật lợi hại, ngay cả rời giường cũng không nổi. Tay đang muốn đoạt cái ly của nàng, lại ở bị một người khác làm trước. “Lãng, đừng uống nữa được không?” Tiếng nói dịu dàng ở bên tai vang lên, còn có cử chỉ ôn nhu hết sức, chỉ thấy Hạ Tình đã ngồi xổm trước mặt Hạ Lãng, một tay ngăn chận tay Hạ Lãng đang cầm chén rượu, một tay dán trên khuôn mặt đỏ ửng của Hạ Lãng ôn hòa nói. Trên mặt lộ vẻ đau lòng. Hạ Tình không biết Lãng rốt cuộc uống bao nhiêu rượu, nhưng Lãng uống rượu nhiều như vậy khiến nàng đau lòng tột đỉnh. Nàng có cảm giác, nàng sắp mất Lãng rồi, ý nghĩ này khiến nàng bất an, nàng không nghĩ tới sự trốn tránh của mình chẳng những không bảo vệ cảm tình của nàng và Lãng, ngược lại còn khiến mọi việc đi theo chiều hướng xấu hơn. “Không cần.” Hờn dỗi nói xong, nếu là ngày thường. Vô luận phát sinh chuyện gì, nàng đều ngoan ngoãn nghe tỷ tỷ. Nhưng lúc này nàng đã thật say, nàng không cảm nhận được tỷ tỷ ôn nhu, nàng chỉ biết là có người muốn cướp cái ly trong tay mình, ý thức hỗn loạn nói cho nàng biết, không thể đem cái chén giao cho bất luận kẻ nào, một khi giao , nàng liền chỉ còn lại hai bàn tay trắng . “Lãng ~” Hạ Tình có điểm nóng nảy, nàng thấy Lãng là say lắm rồi. Hơn nữa say đến mức ngay cả mình mà Lãng cũng không nhận ra được, nhìn Lãng như vậy, Hạ Tình hoàn toàn hối hận. Nàng không nên tự tiện làm ra quyết định vô trách nhiệm như vậy, rõ ràng người sai là nàng, lại phải lôi kéo Lãng cùng nhau thừa nhận đau khổ, nàng như thế nào có thể gây thương tổn đến Lãng của nàng. Một bên thầm mắng chính mình vô liêm sỉ, một bên nhẹ nhàng dụ dỗ Lãng buông cái ly rượu. Chờ Lãng thanh tỉnh, nàng nhất định phải nói cho Lãng hết thảy, cho dù bị Lãng chán ghét Lãng oán hận, nàng cũng phải chịu. Ở đây không người nào không trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người các nàng, tuy rằng sớm có nghe thấy hai tỷ muội này chỉ cần nhìn là có thể nhận ra ai là ai, nhưng không nghĩ tương phản lại lớn như vậy. Hạ Tình vẫn là ôn nhu như mọi khi, chính là loại ôn nhu này cùng ngày thường so sánh, không có sự xa cách, mà là trong nội tâm xuất phát. :-*
|
chui ui,dang tip yk tg dang den khuc hay ma
|
Chương 20 Sai lầm của Hạ Tình
Nhưng cảm tình như thế nào nói trốn liền trốn được. Hạ Tình chẳng những không trốn được cảm tình của mình dành cho Lãng, ngược lại đem quan hệ của hai người đi theo một hướng khác, tựa như một ngòi nổ, bất kì lúc nào cũng có thể nổ tung. “Hạ Tình, ngươi...” Hàn bồi rốt cục nhận thấy được Hạ Tình đang băn khoăn, phát hiện nàng căn bản không phải lo lắng, mà đơn thuần đang ngẩn người. Điểm này, khiến hắn ít nhiều có điểm tức giận, hắn cảm thấy tự tôn của mình ở trước mặt Hạ Tình đã bị tổn hại. Cho nên, nhìn thấy Hạ Tình như trước không quan tâm đến hắn, hắn đã làm ra hành động bốc đồng. Đột nhiên bị người khác ôm lấy, hơi thở xa lạ khiến Hạ Tình rất nhanh lấy lại tinh thần, vừa thấy chính mình đang ở trong lòng Hàn bồi, Hạ Tình vừa sợ vừa giận, nàng lớn như vậy nhưng chưa từng bị ai khác ngoài Lãng ôm. Lập tức liền muốn đẩy Hàn bồi ra. “Buông.” Hạ Tình tức giận quát. Cảm giác được Hạ Tình chống cự, Hàn bồi rất là tổn thương, chẳng qua hắn không thể lựa chọn.Lần này buông tay, sợ là vĩnh viễn đều đừng nghĩ đến gần nàng . Vì thế, hắn ôm chặt hơn nữa, hắn so với Hạ Tình cao hơn một cái đầu, hiện tại Hạ Tình toàn bộ thân mình đều ở trong lòng hắn, thoạt nhìn rất nhu nhược khiến hắn hạ quyết tâm phải bảo hộ nàng cả đời. “Không được, ta thích ngươi. Thật sự, chẳng lẽ ngươi đối với ta một chút cảm giác cũng không có sao?” Lực đạo không bằng Hàn bồi khiến Hạ Tình đẩy vài lần đều không thành công, tâm như lửa đốt, nghe được Hàn bồi nói vừa định hô to nói ‘một chút cơ hội hắn cũng không có’, ánh mắt cũng không tự chủ nhìn đến nơi nào đó, lập tức cả kinh quên nhúc nhích. Lãng! Nàng ở chỗ đó đã bao lâu? Phía cuối hành lang Hạ Lãng rõ ràng đang cố nén cơn say đi tìm tỷ tỷ Hạ Tình. Chỉ thấy nàng ngơ ngác đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Tình, nàng thấy tỷ tỷ bị ôm lấy, nhìn tỷ tỷ bị kéo vào trong lòng Hàn bồi, nhưng lại không nhìn thấy tỷ tỷ cự tuyệt, nhìn không thấy tỷ tỷ giãy dụa, nàng chỉ biết là tỷ tỷ như chú chim nhỏ nép vào trong lòng Hàn bồi. Thật xứng đôi a, nàng nên chúc phúc, không phải sao? Nên khóc hay cười đây, Hạ Lãng lựa chọn xoay người rời đi. Nếu cứ đứng ở đây, nàng sẽ giết người mất. Hạ Lãng không thấy Hạ Tình bị ép buộc, mà Hạ Tình lại tinh tường nhìn thấy Lãng khổ sở, khoảnh khắc Lãng xoay người bước đi thiếu chút nữa lòng nàng bị đập vỡ vụn. Ngay tại lúc bóng dáng Lãng biến mất, nàng lấy lại tinh thần, nàng muốn đi tìm Lãng, trước nàng còn không biết nên nói với Lãng như thế nào, nhưng hiện tại Lãng đang say rượu, nàng là tuyệt đối lo lắng Lãng ở một mình. Trong mắt người bên ngoài, khi nói về hai tỷ muội họ Hạ đều có chung ấn tượng, đều cho rằng so với tỷ tỷ Hạ Tình, Hạ Lãng vô tình hơn rất nhiều, xử sự không khéo léo như Hạ Tình, cho nên thường thường thích tiếp cận Hạ Tình hơn. Nhưng, đó cũng chỉ là suy nghĩ của mọi người mà thôi. Trên thực tế, hai người này, làm việc tuyệt tình, phải nói đến Hạ Tình. Hạ Tình vươn tay một chưởng tát Hàn bồi và sử dụng thanh âm lạnh lùng kêu đối phương cút ngay. Hành động này khiến Hàn bồi, nữ sinh Giáp cùng Bính ở trong góc tối nhìn lén đều sửng sốt. Đây không phải là Hạ tình các nàng nhận thức, khí thế tuyệt tình này còn hơn cả Hạ Lãng. Chẳng lẽ đây mới là Hạ tình chân chính trong truyền thuyết? (Xí, xú nam nhân >.<) Một cái tát giáng xuống, Hạ Tình rất nhanh cảm giác được Hàn bồi không còn sức chống cự nữa,liền nâng hai tay dùng sức đẩy hắn đi. Lúc này đây, nàng chán ghét hắn đến cực điểm. Mặc kệ Hàn bồi đang đứng chết lặng, Hạ Tình xoay người hướng về phía Hạ Lãng vừa ly khai, vội vàng chạy đi. Trực giác nói cho nàng, bỏ qua lần này, sẽ là sai lầm lớn nhất đời mình
|