(Đam Mĩ) Ác Mộng
|
|
Chap 43:
“Hi nhi.. Nói cho cha biết mọi chuyện!” Thanh âm trầm ổn lại toát lên sự uy nghiêm.
“… Không có chuyện gì để nói! Chuyện của con cha không cần phải bận tâm!” Trình Hi vẫn nhìn ta, lạnh lùng trả lời.
“Hỗn láo !” Cốc cafe trên bàn bị ném xuống đất, màu nước nâu chảy dài trên mặt đất, nhưng mảnh đồ xứ trắng nát vụn đi. “Mày, nói hết ra!” Cha Trình Hi hướng về phía ta, gào lên.
“Ngươi im cho ta!” Trình Hi tàn bạo quát lên.
Ta hít sâu một hơi, chậm rãi nói “… Cơ thể của cháu, có người nói là “Quái vật”, có người nói “Người lưỡng tính”, có người nói “Song tính nhân “… Trình Hi cùng cháu trước đây ở cùng một ký túc xá, hắn phát hiện ra cơ thể kỳ dị của cháu, hắn cường bạo cháu, chụp ảnh lại uy hiếp cháu! Sau đó cháu trốn khỏi trường học, nhưng Trình Hi lại đe dọa cháu, cháu phải trở về, tiếp tục học.. Rồi, ba mẹ cháu đưa cháu trở về Anh…”
Ta càng nói càng cúi thấp đầu, nhãn thần Trình Hi lạnh như băng nhìn ta.
“Hi nhi… Con càng ngày càng quá đáng rồi. Con nhìn xem con đang làm gì… Đến thứ này cũng có thể…” Cha Trình Hi mở miệng trách mắng hắn, tràn đầy miệt thị mà nhìn ta.
Trình Hi giận dữ gào lên”Chuyện của con không cần cha quản !!”
“Cha không quản ai, nhưng con nhìn bụng nó đi…”
“Bụng hắn làm sao? Là con của con, không phải của cha, cha quan tâm làm gì! Con tự mình giải quyết chuyện này.”
“Con … Con”Cha Trình Hi tức giận đến mức, cả nói cũng không nói được nữa.
“Nếu như cha đuổi hắn đi, hắn sẽ sung sướng mà rời đi, mang dòng máu của Trình gia chạy mất ! Nếu không, hắn làm sao lại vội vội vàng vàng gặp cha đến thế !” Trình Hi mỗi chữ như rít lên.
Một khoảng lặng, rồi cha Trình Hi nói tiếp “Kia mà cũng là dòng máu Trình Hi? Con không cần lo lắng! Phá đi! Con chơi cũng đủ rồi, chỉ cần xóa sạch mọi thứ là ổn thôi.”
Ta sung sướng nhìn cha hắn, Trình Hi đã mạnh mẽ đứng lên “Không, đó là con của con! Tuyệt đối không thể phá! Cha, nếu cha phá đi con của con,Trình gia chuẩn bị tuyệt hậu đi! Hoặc là cha tự mình sinh một đứa khác, dù sao cha cũng còn trẻ lắm!”
“Con nói cái gì!” Mắt như muốn phát hỏa, lại ổn định dần “… Con, lúc nào mới sửa được tính tình của mình… Thôi, nếu hắn sinh được một đứa trẻ khỏe mạnh, cha sẽ chấp nhận đó là dòng máu của Trình gia, nếu không, kể cả hắn, cha cũng không muốn nhìn thấy lần thứ hai…” Cái gì… Y đang nói cái gì… Ta có nghe lầm không… Điên, điên hết rồi… Nói vậy khác nào ngầm đồng ý cho hành vi của Trình Hi?… “Bác… Bác thả cháu ra.. Cháu cầu xin bác…” Ta lao tới, nắm lấy vạt áo y, điên cuồng mà cầu xin y.
Y tựa hồ không nghĩ ta sẽ làm vậy, cũng không đẩy ta ra, nhưng Trình Hi đã đem ta tóm trở về.
“Ai.. Hi nhi từ nhỏ đến giờ.. muốn cái gì được cái đó.. Nhìn cậu cũng không phải là một đứa trẻ hư hỏng, cha mẹ có lẽ là có học thức… nhưng Hi nhi.. lại là con trai độc nhất của Trình gia…”
………………………….
|
Đúng vậy.. con trai độc nhất của Trình gia, muốn gì được nấy… Nhìn hắn, ta đã biết Trình gia này thối nát đến mức nào rồi.. Là ta ngu ngốc, là ta hão huyền, tự mình hại mình. Hành động của ta, lại làm Trình gia cũng đồng ý rồi…
Đợi đến lúc cha Trình Hi rời đi, đại sảnh chỉ còn ta và Trình Hi đứng, mẹ hắn đã sớm qua đời, cha vì công tác nên rất ít khi về nhà, chỉ biết đáp ứng mọi yêu cầu của hắn, để thay thế sự thiếu thốn trong gia đình. Tất cả điều đó, đã làm nên tính cách vừa ích kỷ vừa độc đoán của hắn ngày hôm nay.
“Ha ha… Ta đang lo không biết nói thế nào với cha! Mọi việc đều ổn rồi!” Trình Hi sảng khoái cười lớn, điều không phải tà mị cười, mà là nụ cười sung sướng của một đứa trẻ được thõa mãn…
Bởi vì Trình gia đã ngầm đồng ý, thái độ của hắn ngày càng trắng trợn, bình thường ở nhà liên tục quát tháo, lúc thì “Cẩn thận một chút, đừng đụng vào con ta!” lúc thì “Uống thuốc cho ta, một người uống, hai người khỏe!” <Một người khỏe, hai người vui… ))*Quảng cáo* =_= > Khiến ta xấu hổ chết đi được…
————————————————�� �——
|
Chap 44:
Bụng ngày một lớn, Trình Hi giống như bé lại, thỉnh thoảng lại tựa như trẻ con mà xoa xoa bụng ta… Ta do dự, người hầu ra vào rất nhiều lần, cứ một tiếng lại mang trái cây và thuốc bổ vào phòng ta. Bác sĩ cũng ở luôn dưới tầng 1, cứ 2 ngày lại kiểm tra thai nhi một lần.
Gần đây, bác sĩ mỗi lần kiểm tra ta xong lại ra ngoài.
“Bác có việc gì sao?” Ta tùy ý hỏi.
“Ân, người nhà đang làm lễ thành hôn, buổi tối bác sẽ lại, nếu khó chịu thì gọi điện theo số này.” Vừa nói vừa móc ra một danh thiếp đưa ta” Hẳn là không có chuyện gì đâu, thai nhi rất khỏe mạnh”
Tới buổi chiều, Trình Hi đi học rồi, ta phân phó mọi người đừng làm phiền ta nghỉ ngơi.
Trong phòng tạm thời không ai vào. Ta cắn môi, nhớ lại lần trước đã làm sẩy thai , lần này lặp lại, chắc cũng có kết quả tương tự. Đây có lẽ là cơ hội duy nhất của ta, ta không thể làm hỏng, nếu không… nghiệt chủng này sẽ được sinh ra…
Trong phòng có camera, ta vào phòng tắm… Cầm lấy áo ngủ, ta làm như đang đi tắm, đóng cửa lại.
Phòng tắm thực sự cũng rất lớn, ta cầm lấy xà phòng , sau đó ném nó xuống mặt đất, lại lấy chút nước đổ lênh láng lên sàn, mở vòi hoa sen, ta tính khoảng cách, từ đây đến bồn rửa tay khoảng ba bước, ta nhắm mắt lại, đi từng bước…
Ta bỗng nhớ tới hình ảnh bác sĩ cúi đầu khám bệnh cho ta, nhớ khuôn mặt Trình Hi nhu hòa nhìn ta…
Có thứ gì lạnh lẽo rơi xuống mặt ta, ta muốn với tay lau đi nhưng không được…
“Ngươi tỉnh… May là ngươi không có việc gì !” Người đầu tiên ta thấy là Trình Hi! Mà tay ta, đang được hắn gắt gao nắm lấy, chẳng trách, ta không cách nào động đậy nó được.
————————————————-
|
“Ta sao vậy?… Ta đi tắm, sau đó….” Ta rên rỉ.
“Ngươi trượt chân, bị ngã! Thai nhi cũng bị ảnh hưởng, bác sĩ lại đi vắng, thực sự vô cùng khẩn cấp… May là ta gọi điện cho ngươi, nếu không, không biết chuyện gì đã xảy ra…”
May mắn? Hừ, phải nói là bất hạnh mới đúng. “Ta không sao, ta không muốn đi bệnh viện…”
“Không được, ngươi mất máu nhiều lắm, có thể bảo vệ thai nhi đã rất khó rồi, nếu như ngươi lo lắng về cơ thể của ngươi, không sao, bọn chúng không dám nói đâu!”
Đúng vậy… Ngươi uy hiếp còn ai dám trái lời!
Nhìn tóc hắn lộn xộn thành mảng, cằm cũng có chút râu, má hóp lại xanh xao, khóe mắt đỏ bừng, phía dưới còn quầng đen sâu thẳm, ta kinh ngạc, đối với một đồ chơi, có cần phải cố chấp đến thế không? Tuy rằng ta đang mang thai con ngươi, nhưng ngươi không cần phải đến mức này, ta mỉa mai cười!
Mà hắn có lẽ cũng không biết ta cố ý trượt chân, cơ thể ta chỉ đau một chút, còn thai nhi… đau xót thay …vẫn an toàn!!
|
Chap 45:
Nằm bệnh viện nửa tháng, ta cũng không chịu thêm được nữa! Không khí ở đây lúc nào cũng hanh hanh mùi thuốc khử trùng, lại thêm sự tĩnh mịch như chết chóc, còn có, ta sợ người khác phát hiện ra bí mật của ta, sợ họ thấy cơ thể dị dạng của ta.
Dù bọn họ bị Trình Hi uy hiếp cái gì cũng không biết, cái gì cũng không thấy, nhưng ta cảm nhận rất rõ ràng nhãn thần nghi hoặc của họ. Ta không thể tự lừa mình là không có chuyện gì.
Ta liên tục yêu cầu Trình Hi, cũng có thể nói là cầu xin hắn, Trình Hi cuối cùng cũng đáp ứng ta trở về nhà.
Thế nhưng tại nhà lúc nào cũng người giám sát ta, ngay cả ngủ cũng có người, chỉ trừ lúc Trình Hi cùng ta ngủ.
Vốn ta tin tưởng Trình Hi sẽ không biết ta cố ý ngã, nhưng nhìn thái độ của hắn, ta phải tự hỏi hắn có hay không đã biết, nên mới ngày đêm giám sát ta. Nhưng nhìn thần sắc của hắn lại không giống như đã biết, bởi vì tính cách của hắn rất bất hảo, khó chịu hay giận dữ là lập tức bộc lộ ra.
Ta càng lúc càng mơ hồ, ta phải biết rõ ràng, để còn tìm cơ hội làm sẩy thai lần nữa.
“Đây.. Ngươi có đúng hay không giận ta bị ngã…” Ta cắn môi, quyết định trực tiếp hỏi hắn! Hắn vừa nằm lên giường, đã nhanh chóng thiếp đi.
Hắn chậm rãi mở mắt, ta mới phát hiện khuôn mặt hắn không chỉ thanh tú, mà đôi mắt của hắn lại đặc biệt xinh đẹp, một sắc đen u ám như màn đêm. “Không có… Vì sao ngươi hỏi vậy? Hay là trong lòng ngươi có quỷ ?”
Tim ta đập như vỡ ra “Không, không có…” “Vậy ngươi hỏi để làm gì?” Hắn thong thả nói, thần sắc càng lúc càng âm trầm, hắn vốn không hoài nghi ta, chỉ thuận miệng hỏi. Nhưng thái độ của ta càng lúc càng làm hắn nghỉ ngờ…
“Không phải, bởi vì, bởi vì ngươi thật lâu rồi không làm chuyện đó, ta nghĩ có đúng hay không…” <.. =_= ..>
Ta đang nói gì… Tuy rằng không tìm được lý do, nhưng nói thế này cũng… quá kỳ lạ rồi.
Ai biết hắn lại tà mị cười, bò đến gần ta, hắn không áp lên bụng ta, mà từ trên cao che khuất toàn bộ cơ thể ta.
“Nguyên lai là bảo bối cơ khát rồi!” Hắn vừa nói vừa man mơn cổ ta.
Ta lập tức run rẩy, cơ thể ta đặc biệt nhạy cảm với hắn. <Qua huấn luyện… =_=>
Hắn xuyên qua lớp quần áo, chạm vào da thịt non mền nơi bắp đùi, rồi cầm lấy phân thân của ta, thừa lúc ta mở miệng thở dốc thì tiến nhập vào, đầu lưỡi ma mị quét qua khoang miệng, chà xát vào nứu răng, như rắn mà trườn bò khắp nơi… Cơ thể ta rất nhanh đã phát nhiệt.. Tay hắn liền tục ma sát, những ngón tay thô cứng mềm nhẹ cứ thế ve vuốt phân thân ta… Đỉnh rồi chóp hạ, rồi xuống xuống dần, lúc lên lúc xuống, làm cơ thể ta càng lúc càng nóng… Ta cắn môi, bị áp nằm phía dưới không khác gì một nữ nhân, nhưng ta nhớ trước đây hắn đã từng nói, ta là ‘nữ nhân của hắn’, ta giật mình, ngẫm lại thai nhi trong cơ thể mình, có khác gì ‘nữ nhân’ đâu… Phân thân nhỏ bé bị hắn ma sát, lát sau đã xuất ra bạch dịch nóng bỏng. Nước mắt ta cũng theo đó, chầm chậm lăn dài…
“Khóc cái gì, không đùa ngươi nữa!” Hắn liếm nước mắt trên má ta, buông phân thân của ta ra.
Ta cắn môi, chính tại hắn mà nước mắt ta mới rơi.
Có vật gì cứng cứng đặt trên đùi ta, không cần nghĩ cũng biết là cái gì, má ta hồng lên, bụng đã tròn thế này, hắn còn muốn làm sao? < Không phải tại em khai màn sao… =_= >
Khí tức của hắn càng lúc càng bất ổn, tay đặt trước ngực ta, sau đó chạm nhẹ vào mông ta. Ta run rẩy chờ đợi hắn tiến nhập, hắn vẫn chưa tiến nhập…
“Kẹp lại!” Hắn khép hai chân ta, khí quan nóng rực tiến vào giữa hai chân.
Nghe tiếng hắn thở dốc, ta không biết vì sao, hành động này, so với hắn trực tiếp thâm nhập còn khó chịu hơn rất nhiều lần! Đầu óc như sôi lên, ta choáng váng nằm yên mặc hắn.
Một lát sau hắn xuất ra, áp vào lưng ta nghỉ ngơi, ta ngỡ ngàng nhìn hắn, buộc miệng nói
“Kỳ thực.. Ngươi có thể đi tìm nữ nhân a!”
Hắn ngẩng đâu lên, ta mở to mắt, ánh mắt hắn…. thật kinh khủng! Ta không dám nói gì nữa, chờ phản ứng của hắn! Quả nhiên, hắn giơ tay lên, ta nhắm mắt lại, chờ hắn đánh, hắn lại khẽ nói.
“Lần sau, không cho phép ngươi nói lung tung nữa!” Lúc ta cho rằng hắn sẽ đánh ta, tay hắn lại đặt lên bụng ta, nhẹ nhàng vuốt ve. Ta nghĩ hắn rất thích đứa con này, nếu như người mang thai không phải là ta, ta sẽ cho rằng Trình Hi kỳ thực cũng không quá xấu, chỉ vì trong mắt ta, những người thích trẻ con đều không phải là người xấu. Nhưng Trình Hi, chỉ đơn giản vì đứa trẻ này sẽ chứng minh cho hắn, ta toàn bộ đều thuộc về hắn!
Trong lòng ta hiểu rõ, nhưng nhìn ánh mắt say mê hòa lẫn nhu tình của Trình Hi , ta vẫn cho rằng, hắn sẽ là một người cha rất tốt…
<Không có nghĩa anh ik sẽ là người chồng tốt — =_= >
|