(Đam Mĩ) Ác Mộng
|
|
Chương 51
Ô…..Bụng có chút đau
” Làm sao vậy?” Trình Hi nhìn ta.
” Không!” Ta tiếp tục vội vã ăn, cứ như vậy chẳng biết mùi vị gì!
” Được rồi! Hôm nay chị ta tới đây “
” Nàng không phải trước đây đã tới rồi sao?” Ta còn nhớ rõ họ đã gửi điện báo nói rõ thời gian, Trình Hi còn đối ta làm bộ dáng nũng nịu.
” Nga, lần kia a, nàng có công việc ở Mỹ, trở về vài ngày liền lại phải đi, lần này không giống. Hiếm khi được nghỉ phép! Tuy rằng nàng là nữ nhân, bất quá thỉnh thoảng cũng rất hữu dụng……” Trình Hi thoạt nhìn đối tỷ tỷ trở về chính là vui vẻ.
Nàng trở về với ta có cái gì liên quan…… chờ một chút……” Nàng muốn ở lại nơi này sao?”
Trình Hi đương nhiên ” Ân” một cái.
Kia chẳng phải là muốn nhiều người biết về cơ thể ta! Như thế nào nghĩ về bụng ta
” Ngươi làm sao vậy?”
Trình Hi vuốt mặt ta, cầm lấy điện thoại liền gọi bác sĩ.
_________
” Không có việc gì, ngày hôm nay là lần đầu tiên, đau không?”
” Ân”
” Làm kiểm tra cơ bản không có phát hiện vấn đề, nếu như tái đau nhức nhất định phải đi bệnh viện kiểm tra, được rồi, chú ý nghỉ ngơi!”
Lăn qua lăn lại nửa ngày, liền ra một kết luận, Trình Hi thật xấu xa, nếu không phải ta nắm tay áo hắn, hắn sợ rằng lại muốn phát hỏa. Cuối cùng bác sĩ cảm đoan sẽ không xảy ra vấn đề, hắn mới chịu dịu đi.
Chín giờ tối, tất cả mọi thứ trong biệt thự lạnh lẽo này lại náo nhiệt lên, tiếng nói cùng tiếng cười lanh lãnh của phụ nữ vang khắp biệt thự, cho dù ta ở trong phòng cũng nghe rất rõ. Trình Hi chỉ là thỉnh thoảng nói được vài câu, hầu hết là tiếng của phụ nữ.
Ngày thứ hai ta gặp được Trình Hi tỷ tỷ, nàng cùng hắn rất giống nhau, bộ dạng rất xinh đẹp, lông mi cao gầy, đôi môi đỏ thắm, ngay cả khí chất đều cùng Trình Hi rất giống. Ta xấu hổ đứng ở đây, liếc mắt một cái, cả ngẩng đầu lên…..ta cũng không dám, liều mạng muốn co bụng lại……
Thế nhưng ngoài ý muốn , Trình Hi tỷ tỷ đối với cơ thể ta ngoảnh mặt làm ngơ, lễ phép nói câu ‘ nhĩ hảo’ rồi lập tức lôi Trình Hi đi dạo phố, tuy rằng Trình Hi thoạt nhìn không nguyện ý, thế nhưng hắn vẫn bị tỷ tỷ mình lôi đi. Thấy bọn họ ly khai, ta xác thực có thở phào nhẹ nhõm.
Rất muốn gọi điện thoại cho Khải Ninh, nói cho hắn không nên tìm ta. Thế nhưng trong phòng điện thoại ta không dám dùng, bên ngoài ta lại không thể đi, không thể làm gì khác hơn là tố bãi.( Pó tay.com)
Trình Hi tỷ tỷ ── Trình Ảnh! Cùng Trình Hi quá giống nhau! Ta cuối cùng cảm thấy như có hai Trình Hi. Nghĩ đến phải cùng nàng chung sống một chỗ, làm ta không khỏi khẩn trương. Tuy rằng nàng lần đầu tiên gặp mặt coi như thân mật, nhưng ta cuối cùng cũng không thích người Trình gia
Cả ngày, Trình Hi cũng không có trở về, thẳng đến buổi tối mới cùng tỷ tỷ hắn ha ha đi vào, xác thực chỉ có tỷ tỷ hắn là cười, khuôn mặt Trình Hi lại đần thối ra(=)) ), khi đó, ta đang ở dưới lầu ăn cơm, còn tưởng rằng bọn họ ngày hôm nay sẽ ở bên ngoài, thấy bọn họ có chút ngoài ý muốn, lập tức buông chén chạy liền lên lầu . Trình Hi cùng tỷ tỷ đang nói chuyện, cũng theo đi lên .
Mới vừa vào cửa , trình hi một tay lấy ta kéo đến bên mình.
” Làm…. làm cái gì vậy”
” Mệt chết thôi, tỷ của ta thích nhất kéo ta ra ngoài, cho nên ta ghét nàng trở về! Hết lần này tới lần khác ……” Trình Hi ngữ điệu chậm chạp, xem ra thực sự mệt mỏi.
Ở phương diện mua sắm , nữ nhân qủa thật kinh khủng a.
|
Chương 52
“Cho ta ôm một chút” Trình Hi đem cằm đặt trên vai ta.
Hai chúng ta tạm dừng ở cửa. Chân của ta không thể đứng thẳng trong thời gian dài, cho nên, chỉ qua bất quá một phút đồng hồ, hắn liền buông ra ta.
“Tắm rửa đi!”
“Ta đã tắm rồi!” Ta lẳng lặng trả lời rồi vạch chăn chui đi vào.
_______
Sau đó, ta cũng không có gặp Trình Ảnh, Trình Ảnh thích náo nhiệt, đại đa số thời gian đều ở bên ngoài, mà ta lại không cố ý lảng tránh, cho nên cơ hội gặp mặt cũng không nhiều lắm. Mấy ngày trước đau bụng, vừa đau liền vài lần, ta cuối cùng bắt đầu chịu đựng, cảm thấy được như vậy sẽ xảy ra chuyện, có lẽ là ông trời giúp ta. Nhưng là ngẫu nhiên một lần ở trước mặt Trình Hi đau kịch liệt, bị hắn phát hiện, sau đó, đem ta đưa vào bệnh viện.
Ở bệnh viện vài ngày, mỗi ngày đều là các loại kiểm tra rườm rà, thân thể bị người ta lăn qua lộn lại! Có khi còn có thể nhìn thấy trong hai mắt điều tốt, đối với bác sĩ mà nói, có lẽ ta tựa như cái bàn nghiên cứu.
Rốt cục, vào một đêm, bụng bắt đầu đau liên tục, từng đợt tra tấn ta, càng ngày càng đau, thầy thuốc nhóm lại trấn định hoặc lạnh lùng nói cho ta biết không cần phải gấp gáp, còn chưa đến lúc đó. Trình Hi đứng bên cạnh chân tay luống cuống.
Ta đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Trình Hi trán cũng đầy mồ hôi. Ta trong mắt thấy hắn bắt đầu mơ hồ đứng lên, lúc này ta nghe được một tiếng “Đến lúc rồi”.
Sau đó, ta bị đẩy mạnh sang một gian phòng sáng ngời. Nhóm bác sĩ đã sớm nói qua khung xương của ta không thích hợp cho sinh sản tự nhiên, phẫu thuật sẽ an toàn nhiều hơn.
“Trình thiếu gia, ngươi tốt nhất không nên đi vào!”
“Không được. . . . . .”
“Này, chúng ta chính là đề nghị, bởi vì có không ít người không thể thừa nhận hình ảnh loại này. . . . . .”
“Ít nói nhảm, ta muốn vào đó!”
Mồ hôi được lau đi, trước mắt lại hơi có chút rõ ràng, Trình Hi đứng ở bên cạnh cầm lấy tay của ta, ta bởi vì sợ hãi, khẩn trương cùng với cảm thấy thẹn, cũng gắt gao quay về nắm tay hắn. Cả quá trình ta không rõ ràng lắm.
Chỉ biết là thời điểm khi ta tỉnh lại, bụng của ta đã bằng phẳng.
Trình Hi đi ở bên giường, còn nắm tay của ta, ta nhẹ nhàng động, hắn liền giật mình tỉnh, sắc mặt tái nhợt, ta không biết hắn bị làm sao!
Hắn nhìn xem ta, lại nhìn nhìn bên cạnh, ta theo ánh mắt hắn nhìn lại, thấy một chiếc giường nho nhỏ.
Hắn đứng lên ôm cái bao bọc kỹ càng kia, sau đó đưa tới trước mắt ta. Lòng ta mâu thuẫn cực kỳ, ta đã hy vọng đó là một đứa nhỏ tàn tật, sẽ làm cho Trình Hi thất vọng, nhưng đó là một đứa nhỏ mạnh khỏe, kia dù sao cũng là một sinh mệnh. Có phải hay không sau khi sinh đứa nhỏ, ngay cả tâm cũng sẽ dịu đi. . . . . .
“Nhìn xem, rất đẹp phải không!” Trình Hi thật cẩn thận bế đứa bé, gần gũi dùng tay đung đưa nhè nhẹ.”Là con trai, hơn nữa phi thường khỏe mạnh, lại mập mạp”
Trong lòng ta có đủ điều nhưng lại nói không ra. Trăn trở lặp đi lặp lại nhưng cuối cùng chỉ có thể gật gật đầu.
Ta ở trong lòng mệt mỏi thở dài, ta bất quá chỉ không hòa hợp với hắn vài giờ, lại phải trải qua vạn trạng khốn khổ như không bao giờ dừng! Trên trán truyền đến thứ mềm mại, thì ra là Trình Hi hôn ta, Trình Hi bất quá so với ta lớn hơn một tuổi, lại bá đạo giống như một bậc đế vương tài năng. . . . . . Chúng ta so ra kém nhau quá xa . . . .
“Về sau. . . . . . Không sinh nữa . . . . . .” Trình Hi thanh âm có chút chua xót.
Ta không biết hắn có ý tứ gì, mặc hắn tiếp tục nói, “Trên giường, ngươi xuất huyết nhiều, bác sĩ nói cơ thể ngươi đặc biệt. Lúc ấy, ta thực giống như đao cắt hỏa liệu (đao bị nung chảy trong lửa)! Nhìn đến dao kia rạch bụng ngươi một nhát, ta liền cả người đổ mồ hôi. Có lẽ ta thực không nên đi vào. . . . . .” Nói đến lúc sau, thanh âm đã muốn yếu đến không còn.
|
Ta chậm rãi rút tay ra, nhắm mắt lại, không nhìn hắn, cũng không xem đứa nhỏ mới sinh ra kia.
“Ngươi mệt mỏi rồi, nên hảo hảo nghỉ ngơi! Ta ở bên cạnh cùng ngươi, cha vừa rồi đã tới, không có gì phản ứng, tỏ vẻ chấp nhận đứa nhỏ này ! . . . . . . Không nói nữa, ngươi ngủ đi!”
Một tuần sau, ta trở về Trình gia biệt thự.
Thái độ Trình Hi đối với ta so với trước kia lại tốt lên nhiều, mà ta tựa hồ cũng không từ chối, nếu giãy giụa chính là thêm thống khổ, vậy cần gì phải làm thế!
Chúng ta ở chung càng ngày càng giống một đôi đồng tính tình lữ (người yêu), đứa nhỏ đến tên còn không có nghĩ tới, bởi vì Trình Hi thôi thúc, dù sao vẫn là đặt cho đứa nhỏ một cái tên tốt a. Ta cười khổ, hắn đã có cái lý thuyết, con hắn cái gì đều cũng phải tốt nhất.
Tỷ tỷ Trình Hi đặc biệt thích đứa nhỏ, mỗi ngày trở về đều ôm đùa với nó. Đối với người sinh nó là ta, thật cũng không có đặc biệt, tựa như đương nhiên vậy, ta cũng không rõ tỷ tỷ hắn như thế nào.
Lúc sau, Trình Hi cũng không hạn chế ta ra ngoài, vân tay mở cửa cũng của ta cũng đem thu vào ( chắc là cửa mở bằng dấu vân tay =.=). Tiếp qua mấy tháng, mọi người đã như lúc trước, không còn chú ý ta nhiều .
Lúc đứa nhỏ được ba tháng, Trình gia vì hắn làm yến hội, công khai hắn là Trình gia trưởng tôn, bọn họ bao cả nhà hàng nổi tiếng nhất. Không biết bọn họ tìm cái gì lấy cớ để che dấu mẹ đứa nhỏ, nhưng là lấy than phận Trình gia, mồm mép mà nói, nói cái gì chính là cái đó!
Ta không muốn đi, Trình Hi cũng muốn ở lại, chính là phụ thân đứa nhỏ không thể không đi, kia nói giống cái gì!
“Đầu ta đau, ngủ một giấc sẽ không sao” cuối cùng, Trình Hi nhìn thấy ta trên giường mới chịu rời đi.
Trình Hi trong lòng đắc ý, vui vẻ, Ngô Thuỵ đã muốn là của mình, có đứa nhỏ, hắn liền càng thêm chạy không được, xem bọn hắn như vậy, một nhà ba người bình thường có cái gì phân biệt, Trình Hi không phải nữ nhân, da mặt lại mỏng, hắn thật muốn làm cho tất cả mọi người biết chính mình có một bảo bối.
Ngẫu nhiên Trình Hi cũng hoài nghi chính mình như thế nào lại thích thượng Ngô Thuỵ, nhưng bộ dáng kia lại sợ hãi khi bị hắn ôm lấy, thân thể lại trắng trắng mềm mềm, tuy rằng thường xuyên làm hắn sinh khí, nhưng không giống những bọn con gái chỉ biết lấy lòng trước kia của hắn.
Nhưng là, hiện tại thái độ Ngô Thuỵ đối hắn đã tốt hơn nhiều, cũng không có ồn ào nữa, xem ra có đứa nhỏ thật hay a…Trình Hi khó tránh khỏi trong lòng cười trộm.
Đêm nay hắn trong lòng lại cao hứng, có thể nào mất hứng? Đứa con lại liên tục cười( tớ chém gió chỗ này a). Lúc này hắn trong lòng lại dày vò, Ngô Thuỵ như thế nào lại không thoải mái. Thời điểm này cảm thấy không vui nên đối đãi với khách cũng không tập trung.
Chờ yến hội chấm dứt, đã muốn rạng sáng. Mọi người khuyên trình hi ở khách sạn một đêm , trình hi lại cự tuyệt , say khướt lái xe trở về.
Đi đến một nửa đường, điện thoại đột nhiên vang lên, Trình Hi tiếp chuyện, cả người cũng choáng váng. . . . . . Đường đi không biết bao nhiêu cái đèn đỏ, nếu nửa đêm xe không ít, tai nạn xe cộ đều tám chín phần mười phải phát sinh.
Chờ Trình Hi về đến nhà, bên trong bên ngoài vây đầy cảnh sát, còn có cả đội phòng cháy, nhà hắn đang cháy a.
Trình Hi chân run lên, chạy thẳng vào bên trong, bao nhiêu người bao quanh đem hắn túm trụ, trưởng tôn Trình gia nếu ở trước mặt xảy ra chuyện, ai cũng không đảm được trách nhiệm!
“Thụy. . . . . . Thụy. . . . . .” Trình Hi hô to, “Các ngươi có hay không đi vào cứu người, bên trong có người đang ngủ”
“Thực xin lỗi, Trình thiếu gia, chúng ta tới ngay tại thời điểm phòng ở đã muốn cháy sạch, khói bay tận trời, lửa lan quá nhanh . . . . . . Ngài hãy nén bi thương”
Nghe nói như thế, Trình Hi ngay cả mắng chửi người khí lực cũng không còn . . . . . . Ngã xuống đất, tâm thần hoảng hốt. . . . . .
|
Chương 53
Chỉnh đốn lại biệt thự bị đốt đến rối tinh rối mù . . . . . .
Một lực lượng lớn không chỗ nào không tìm, gây nặng áp lực cho cả Trình gia, truyền thông thì không đưa tin. Chỉ nói biệt thự đã cũ, một lần nữa sửa chữa lại!
“Đứng lên! Đứng lên cho ta!” Đôi giày cao gót không chút lưu tình nào đá mạnh một cái.
“Ân. . . . . .” Chỉ rên rỉ một tiếng, người trên mặt đắt ngay cả nhúc nhích cũng không có.
Dáng người nóng bỏng, mỹ lệ xoay người đi ra ngoài, sau đó bưng một chậu nước trở về.
“Ầm” một tiếng, toàn bộ nước bị đổ lên mặt người nằm trên đất.
Nước lạnh như băng, rốt cục khiến cho hắn có chút phản ứng, ngồi dậy, “Ngươi làm cái gì!”
“Ta còn muốn hỏi ngươi đang làm cái gì! Nhìn ngươi nửa sống nửa chết như vậy khiến cho nhiều người rất đau lòng!”
“Ta không phải người của ngươi. Ngươi bớt lo chuyện đi!” Gãi gãi tóc, chuẩn bị tắm rửa một cái rồi tiếp tục ngủ.
“Ngươi nếu không phải đệ đệ ta , ta đã mặc kệ ngươi từ lâu! Ngươi cũng đủ rồi, ngươi nói ngươi trốn học đã bao lâu? ! Ba ba cũng biết tình trạng của ngươi, ngươi nói hắn còn có thể ngồi xem ngươi như vậy được bao lâu?”
“. . . . . .”
“Vẫn là nói, ta muốn đem đứa nhỏ mang đi, ngươi như vậy, như thế nào có thể đem đứa nhỏ giao cho ngươi, ta lập tức phải về Mĩ Quốc !”
“Không được, đứa nhỏ ai cũng không thể mang đi!”
Ngẩng đầu lên một cách đờ đẫn, ánh mắt mang sắc đỏ, làn da trắng bệch, tóc tai lộn xộn ,rõ ràng là Trình Hi.
Trình Ảnh bất đắc dĩ thở dài, “Ba ba đã thừa nhận đứa nhỏ này, như vậy, hắn như thế nào có thể cho ngươi làm đứa nhỏ đói chết!”
“Ai nói ta sẽ đem hắn đói chết, bảo mẫu sẽ làm và vân vân!”
“Kia vậy đem đứa nhỏ ở ba ba lại có cái gì khác nhau. . . . . .”
“Như thế nào không khác nhau, ta là ba ba đứa nhỏ!”
“Ba ba hay ông nội gì cũng như nhau!”
“. . . . . . Ta không cùng ngươi tranh, ngươi quay về Mĩ Quốc đi. . . . . .” Trình Hi cầm lấy nước lạnh uống vài ngụm, cổ họng khô khốc rốt cuộc cũng thoải mái.
“Ngươi. . . . . .”
Nhìn thấy Trình Ảnh mặc kệ bỏ đi, Trình Hi suy sụp lại ngã xuống trên mặt đất, hai tháng, tuy rằng vẫn kỳ vọng Ngô Thụy có thể còn sống, nhưng lại hiểu được kia là chính mình đang an ủi bản thân ở đống phế tích bị đốt trọi phát hiện một bộ hài cốt, trên hài cốt còn giữ một cái huân hắc ngọc, đó là thời điểm y hạ sinh, chính mình đưa cho y. . . . . .
|
Nhìn xem bên ngoài, đã là ba giờ chiều, hôm nay là ngày thứ Hai, vậy là đã trôi qua hai tuần, dù sao chính mình cũng không muốn biết ngày. . . . . . Trình Hi thay quần áo mới, đem quần áo ướt sũng tùy ý ném tới trên mặt đất, trong chốc lát sẽ có người đến đem đi!
Trinh gia có một đống biệt thự! Chính là ngẫu nhiên cho rằng nơi đây an nhàn, ở trước tân biệt thự, Trình Hi muốn tạm thời ở nơi này .
Đứa nhỏ đã được năm tháng, lại còn không có tên! Thời điểm bé được ba tháng, Trình Hi đã suy nghĩ được vô số tên, mạnh mẽ có, tao nhã có, cao quý có. . . . . . Chỉ còn chờ chọn một cái, nhưng là một hồi tất cả đều cháy! Trình Hi cũng không có tâm tình để suy nghĩ tên nữa.
Trình Hi đi vào phòng bên cạnh, dì Lý đang ôm đứa nhỏ đùa.
Khuôn mặt phúng phính cùng hai khỏa mắt nhỏ xinh. . . . . . Tay bé đặt ở trước ngực sờ sờ. Trình Hi tay đặt ở bên cạnh, lập tức đã bị bé cầm. Trong lòng có chút không phải tư vị, là cao hứng nhưng lại thương tâm. Thụy. . . . . .
“Vất vả ngươi , dì Lý. . . . . .”
“Có gì đâu, thiếu gia! Có thể chiếu cố tiểu thiếu gia là phúc khí của ta!”
“Đúng rồi, dì Lý, đứa nhỏ này kêu Trình Tư”
Lại qua vài ngày, Trình Hi bắt đầu khôi phục lại hẳn, trở lại trường học, lại thành quý công tử kiêu ngạo ương ương ngạnh ngạnh, bất cần đời, trưởng tôn của Trình gia ── Trình Hi. . . . . .
|