Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút
|
|
CHƯƠNG 60
Sau khi rời quán cà phê, Nghiêm Tiểu Tiểu không lập tức về nhà mà ngồi xe đến nhà của hai anh em họ Thiệu, tối rồi nên chắc hẳn bọn họ sẽ ở nhà. Cậu sợ nói qua điện thoại sẽ không rõ, vẫn nên gặp mặt nói mới tốt, cậu cũng không biết liệu bọn họ sẽ đồng ý lập nhóm với cậu hay không.
Khi đi ngang qua tiệm hoa, Nghiêm Tiểu Tiểu nói taxi dừng lại, xuống xe mua một bó bách hợp xinh đẹp, rồi qua tiệm hoa quả kế bên mua một giỏ trái cây. Nếu đi tay không đến nhà bạn trai thì cứ kì kì sao ấy, lần trước cậu bị thương cũng là chú Thiệu chữa trị cho, cậu còn chưa cảm ơn người ta, bó hoa và giỏ trái cây này coi như là thay cho lời cảm tạ đi....
Nghiêm Tiểu Tiểu đến nhà Thiệu thì phát cửa để mở, cậu đương nhiên trực tiếp đi vào. Vừa tiến vào liền nghe thấy tiếng máy móc quái dị vang dội khắp nhà, đồng thời có một tiếng người khóc rên rỉ vừa đáng thương vừa mê người.....
Nghiêm Tiểu Tiểu hơi hơi nhíu mi, lập tức nhanh bước về phía trước, cậu bất giác đi rất nhẹ, trực giác nói cho cậu biết bên trong nhất định có người đang làm "chuyện xấu"....
Quả nhiên, nhìn thấy một cảnh dâm loạn trong phòng khách, mắt hạnh đen tròn nhất thời mở to, cậu làm sao cũng không ngờ mình sẽ được chứng kiến cảm dâm dật bạo loạn như thế này....
Bên trong quả thật có người đang làm "chuyện xấu", hơn nữa còn là "chuyện xấu" siêu sắc. Một thân thể mềm mại tuyết trắng đầy đặn có thể khiến cho người ta phun máu mũi, trần trụi cả người bị trói trên bàn cơm đen tuyền và hoa lệ.
Người bị trói là một người phương Đông rất đẹp, mà khuôn mặt kia Nghiêm Tiểu Tiểu rất quen, đấy chính là ba của hai bạn trai cậu.
Chú Thiệu quả thật là một người song tính, chú có cặp ngực bự to hơn của mấy người ngoại quốc và chúng to như trái đu đủ, dưới bụng đồng thời là một cây dương vật cực kỳ xinh đẹp, thế nhưng trên dương vật cao ngất kia có một ngọn nến nhỏ màu đỏ, sáp đỏ không ngừng tích tụ trên quy đầu yếu ớt và dương vật, khiến cho chú Thiệu đau đến khóc nức nở và kêu rên....
Điều đáng sợ hơn vẫn còn ở đằng sau, hai cái đùi thon dài đẹp mắt của ba Thiệu đều bị tách ra cột vào hai bên bàn ăn, khiến cho hạ thể của y bị phô bày hết tất cả. Nghiêm Tiểu Tiểu thấy y cũng giống như mình, chỉ là bông hoa của y lớn hơn một chút, trong đó có cắm một cây gậy mát xa màu đen chạy bằng điện...
Quái vật đen tại trong lỗ thịt màu đỏ nhỏ hẹp xinh đẹp chuyện động một cách hung ác, kích thích vách tường chảy ra dịch trắng khắp hạ thể, cũng có chút dính xuống lỗ sau. Phía sau cũng xinh đẹp mê người y hệt bông hoa phía trước, cũng có cắm một cây gậy mát xa đen chạy bằng điện lớn hù chết người, mặt trên còn có nhiều gai nhỏ lộ ra. Phía sau cũng bị gậy mát xa đâm đến độ cuồng chảy nước dâm, chất lỏng màu trắng tạo thành một vũng nước trên bàn cơm màu đen, mạnh mẽ kích thích cảm quan....
Nghiêm Tiểu Tiểu vừa rồi nghe được tiếng máy móc quái dị, chắc là tiếng gậy mát xa chuyển động, chú Thiệu rõ ràng bị hai cây gậy mát xa điện làm đến phát thích, sự sung sướng che kín dung nhan diễm lệ như hoa đào, nhưng lại nhăn mặt vì dương vật bị ngọn nến làm đau. Đồng thời tiếp nhận sự đau đớn cùng sung sướng cực lạc, đúng là kiểu tra tấn tàn nhẫn nhất trên đời....
Nhưng mà cậu không ngờ ngực của chú Thiệu sẽ to như thế, lần trước gặp đâu thấy y có ngực, chắc y đã dùng cách gì đó để che giấu ngực đi.
"Bạch bạch..." Người đàn ông phía trên nổi điên quất vào ngực chú Thiệu bằng cái đồ đập ruồi màu đen, tiếng vang dâm uế đặc thù khiến cho người ta phải đỏ mặt.
Lúc này Nghiêm Tiểu Tiểu mới chú ý bên cạnh ba Thiệu có một người đàn ông trẻ tuổi trông rất giống hai bạn trai, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng phát ra hơi thở đáng sợ nguy hiểm như ma vương...
Tay anh ta nâng một ly rượu đỏ, một bên nhàn nhã nhấm nháp, mộ bên quất vỉ đập ruồi lên bộ ngực yếu ớt của chú Thiệu, làm chú Thiệu đau đến mức nước mắt chảy ròng.
"Ô ân.... Đừng đánh.... Con cưng của ba, xin con đừng đánh ba mà.... Thật sự đau quá.... Ngô ân.... Nga a....." Ba Thiệu nhìn anh ta và cầu xin, con trai lên cơn ghen đánh rất dùng sức, hai vú của y đều đỏ hết rồi, còn có nơi hằn dấu vỉ đập ruồi nữa....
"Con?" Vẻ mặt Nghiêm Tiểu Tiểu nghi hoặc, người đó là con của chú Thiệu? Sao cậu chưa bao giờ nghe hai người kia nói họ có anh trai, rốt cuộc là chuyện gì?
"Không đánh chết ruồi bọ, mặc ruồi bọ cả ngày bu ba, con thấy rất buồn rầu!" Người đàn ông trẻ tuổi nhẹ nhàng cong môi với ba Thiệu, lộ ra một nụ cười lạnh đáng sợ.
Nghiêm Tiểu Tiểu lại nghi hoặc nhíu mày, trên người chú Thiệu đâu có ruồi bọ, thật sự kỳ quái!
"Bạch bạch.... Bạch bạch bạch bạch...." Người đàn ông trẻ tuổi vẫn dùng vỉ đập ruồi quất loạn lên người ba Thiệu, chợt vỉ đập ruồi vô tình đập lên ngọn nến, khiến cho dương vật đã vốn bị ngọn nến làm hồng đau rát....
Ba Thiệu đau đến lập tức thét chói tai, sáp nến trên dương vật văng tứ tung, dẫn đến ngọn nến được đốt nhanh hơn, sáp càng chảy ra nhiều hơn, làm cho toàn bộ gậy thịt đều dính sáp, như thể sẽ thiêu cháy gậy thịt.
"Ô a.... Dừng tay..... A Ngô.... Con trai bảo bối của ba, mau dừng tay.... A a..... con tha cho ba đi.... Dương vật sắp phế mất.... Ô úc..., A úc....." Ba Thiệu khóc lóc cầu xin, ngọc nhan xinh đẹp treo đầy nước mắt, điềm đạm đáng yêu có thể kích thích ý muốn bảo hộ của mọi người đàn ông, nhưng người đàn ông trẻ tuổi có vẻ là ngoại lệ.
Nhìn thấy ba Thiệu khóc đến đáng thương hề hề, chỉ biết đấy càng làm người đàn ông trẻ tuổi muốn khi dễ y, ngược đãi y. Người đàn ông trẻ tuổi có chứng cuồng ngược đãi nghiêm trọng chẳng những không dừng lại, ngược lại còn lấy vỉ đập ruồi quất lên toàn thân y, nhất là đôi gò bồng đảo và hạ thể. Mỗi khi vỉ đập ruồi hạ xuống dương vật và hai lỗ thịt có chứa gậy mát xa, ba Thiệu sẽ giống như nổi điên mà thét chói tai và khóc rên.
"A nha.... Ô ô ô..... Ông xã con trai, làm ơn đừng đánh bà xã ba ba nữa mà.... Đừng tra tấn bà xã ba ba nữa..... Ô a..... A nga.... Ba và người đàn ông kia thật sự.... Không có gì hết.... Ông ấy chỉ là thích tranh của ba.... Ba với ông ấy chỉ hàn huyên vài câu." Ba ba cảm thấy mình sắp bị con trai tra tấn chết, vỉ đập ruồi luôn hạ xuống những điểm mẩn cảm kích thích đau nhức, khi đánh vào lỗ nhỏ đang bị gậy ma xa điên cuồng làm sẽ tạo ra khoái cảm kỳ dị, khiến cho y không ngừng dây dưa trong khoái hoạt và thống khổ.
Nghiêm Tiểu Tiểu đang nghi hoặc chú Thiệu nói "Ông xã con trai" và "Bà xã ba ba", nghĩ rằng rốt cuộc quan hệ của bọn họ là gì thì bỗng dưng phía sau có hai cánh tay ôm lấy cậu, đồng thời bên tai vang lên hai giọng nói,
"Xem vui không?"
Là giọng của hai người yêu!
Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức quay đầu, quả nhiên nhìn thấy hai người yêu đang đứng phía sau cậu xấu xa cười, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng. Bị hai người họ bắt gặp mình đang nhìn trộm ba của họ bị trừng phạt bởi một người đàn ông dâm tục tà ác, thật sự rất lúng túng, hiện tại nên đối mặt với bọn họ như thế nào bây giờ!
"Dám nhìn lén ba mẹ tụi anh chơi trò trừng phạt, còn xem đến nghiện, em cũng quá sắc rồi!" Thiệu Tiểu Hổ cười nhẹ, trêu chọc nói, hắn thật sự không ngờ bé con lại đứng ở huyền quan nhìn lén ba mẹ mình.
"Để anh xem coi có cứng chưa!" Thiệu Đại Hổ trước tiên vươn tay xuống hạ thể vuốt ve dương vật của cậu, tiếng cười càng trầm thấp, động tác dâm uế hạ lưu như em trai mình.
"Không có." Nghiêm Tiểu Tiểu sắp mắc cỡ chết đi được, nhanh tay kéo ma trảo của Thiệu Đại Hổ sang chỗ khác.
Cái câu mới nãy mà anh Tiểu Hổ nói có ý gì? Chẳng lẽ người đàn ông trẻ tuổi trông giống bọn họ là cha của bọn họ? Sao có thể, chú Thiệu gọi anh ta là "ông xã con trai", liệu có khi nào bọn họ cũng giống ba mẹ mình, là quan hệ....
"Dương vật đã cứng ngắc rồi đây, không biết hai lỗ dâm nhỏ bé kia có ướt hay không?" Thiệu Đại Hổ cười nói một cách dâm đãng với em trai.
"Đương nhiên là không." Nghiêm Tiểu Tiểu nâng mắt liếc anh một cái, xấu hổ túng quẫn nhỏ giọng nói, lẹ làng đẩy hai anh em ra, ôm lấy bó hoa và giỏ trái cây chạy ra khỏi nhà Thiệu.
Thật ra lúc nhìn thấy chú Thiệu, dục vọng trầm ngủ trong cơ thể đã có chút thức tỉnh, chỗ sâu nhức trong cơ thể có chút rối loạn. Cậu cũng không phải hoàn toàn không có cảm giác, nhưng tuyệt đối không thể hai bạn trai biết, bằng không sẽ không còn mặt mũi mà đối mặt với họ nữa.
Hai anh em nhanh chóng đuổi theo cậu, bỏ lại người ba đáng thương tiếp tục tiếp tục bị cha tra tấn trừng phạt, hoàn toàn không có ý định vào cứu y. Tối hôm qua ba đột nhiên gọi điện thoại kêu bọn họ về nhà, nói bọn họ cứu y. Y gặp được một người đam mê hội hoạ, thế là hàn huyên vài câu, kết quả đang nói chuyện thì bị lão già kia nhìn thấy.
Lão già này luôn luôn là một bình dấm siêu chua, thế là ba yêu của bọn họ bị bắt về để trừng phạt....
Phận làm con sao bọn họ có thể cản lại loại chuyện này, chỉ có thể xin lỗi ba yêu đáng thương rồi tìm cơi hội bù đắp. Bọn họ vốn tưởng lão đã trừng phạt ba suốt đêm hôm qua, hẳn là đã hết giận và chịu tha thứ, không ngờ tới giờ lão vẫn còn trừng phạt ba. Ba thật đáng thương, nhưng ai bảo ba làm lão tức giận chứ....
Khi lớn rồi bọn họ mới biết lão có bao nhiêu đáng sợ, không thể tuỳ tiện đắc tội lão, cũng không thể như lúc trước không biết trời cao đất rộng là gì, luôn luôn đối nghịch với lão...
|
CHƯƠNG 61
Nghiêm Tiểu Tiểu chạy ra khỏi biệt thự, nhưng chưa gì hết đã bị hai anh em nhà Thiệu bắt lại, Thiệu Tiểu Hổ ôm bé con vào trong lòng, nâng chiếc cằm tinh xảo của bé con lên, cười tà, nói: "Muốn đi đâu? Cưng tới nhà tụi anh chắc là tìm tụi anh đúng không?"
"Sau nhà có một nhà ấm trồng hoa, bên trong có điểm tâm, còn có trà ngon." Thiệu Đại Hổ mỉm cười nói, không đợi người yêu trả lời, liền cùng em trai dẫn người yêu xuống nhà ấm trồng hoa phía sau nhà. Bọn anh chọn xuống nhà ấm đương nhiên không đơn giản chỉ để uống trà ngắm hoa, mà còn vì ở trong còn có một chiếc giường lớn...
Không ngờ tại khu vườn rộng lớn phía sau biệt thự của nhà họ Thiệu có một nhà ấm trồng hoa không nhỏ, bên trong là đủ loại hương sắc, hình như cũng có cả hoa hồng, vừa đi vào mùi hương liền lập tức quanh quẩn ngay tại chóp mũi, khiến cho người vào cảm thấy vui vẻ, thoải mái.
Nghiêm Tiểu Tiểu nhìn thấy nơi nơi đều là những đoá hoa xinh đẹp đủ mọi màu sắc, tâm tình vốn có chút không muốn liền trở nên cao hứng, cẩn thận đánh giá nhà ấm trồng hoa. Phía trong có rất nhiều loại hoa khác nhau, bắt mắt nhất chính là hoa hồng Anh Luân* hiếm thấy, loại hoa hồng cổ xưa này cậu chỉ được thấy trên sách, không ngờ trong nhà ấm nhà hai bạn trai lại có.
*Hoa hồng Anh Luân còn được gọi là The Rose Of England.
Trong góc nhà ấm có một chiếc bàn, mặt trên có bày tách trà và những ấm trà tinh xảo xinh đẹp, xung quanh có vài chiếc ghế dựa, bên cạnh còn có một loạt giá sách. Cách giá sách không xa là một chiếc TV, còn có một chiếc giường đôi, giúp cho người đến ngắm hoa tại nhà ấm ngoại trừ ngắm hoa uống trà thì còn có thể xem TV và nghỉ ngơi, chủ nhân của nhà ấm quả thật rất chu đáo.
"Nơi này thật xinh đẹp!" Nghiêm Tiểu Tiểu và hai người yêu ngồi trước bàn, nhìn chung quanh và khen ngợi, cậu chưa bao giờ nhìn thấy nhiều loại hoa hồng xinh đẹp như thế.
"Đương nhiên là đẹp, tất cả hoa ở đây đều do ba anh trồng." Thiệu Tiểu Hổ kêu ngạo mà cười. Còn Thiệu Đại Hổ thì bận rộn pha trà cho bé con uống.
"Chú Thiệu thiệt là lợi hại...." Nhắc tới ba Thiệu, Nghiêm Tiểu Tiểu không thể không liên tưởng đến một màn dâm loạn tại phòng khách nhà Thiệu.
"Cái người lấy vỉ đập ruồi bọ đánh lên người chú Thiệu là..." Cậu nhịn không được hỏi, dù biết rõ nhắc đến chuyện này sẽ rất xấu hổ, nhưng cậu vẫn muốn hỏi người đàn ông trẻ tuổi tàn ác kia rốt cuộc là ai.
"Lão già kia là cha của bọn anh!" Thiệu Tiểu Hổ lấy một khối điểm tâm cho bé con, lấy giỏ trái cây bé con mang tới đặt lên bàn, lại nhìn thấy bên cạnh giỏ trái cây là một bó hoa bách hợp, hỏi: "Đây là cho bọn anh sao?"
Nghiêm Tiểu Tiểu gật đầu, thật ra là mua cho chú Thiệu, "Người kia có thật cha của hai anh không! Phải không vậy? Nhìn trẻ quá, trông có vẻ không quá 30 tuổi."
"Ha ha, nhãn lực của em thật kém, lão già kia sắp 40 rồi." Thiệu Tiểu Hổ khui giỏ, lấy ra hai trái táo vừa hồng vừa lớn, ném một trái cho anh trai, trái kia giữ lại cho mình ăn.
"Không thể nào!" Nghiêm Tiểu Tiểu giật mình.
"Thử đoán xem ba anh bao nhiêu tuổi. Chắc chắn em đoán không trúng đâu." Thiệu Đại Hổ quay đầu, nhìn bé con và mỉm cười.
"Có quá lắm thì cũng không quá 35 tuổi!"
"Ha ha ha...." Thiệu Tiểu Hổ lại cười ha ha, "Quả thật đoán sai, ba anh đã hơn năm mươi tuổi rồi!"
"Hơn năm mươi tuổi? Thiệt hay xạo thế, chú Thiệu nhìn siêu trẻ." Nghiêm Tiểu Tiểu không tin được, chú Thiệu.... không, phải là bác Thiệu, hơn năm mươi tuổi, chẳng phải còn lớn hơn ba mình sao!
"Táo này thật ngọt, nhưng mà không ngọt bằng môi em. Anh rất muốn hôn em, cô vợ bé nhỏ thân yêu của anh! Vừa rồi nhìn thấy một màn của ba anh như vậy, anh không tin là em không có cảm giác!" Thiệu Tiểu Hổ đột nhiên nhìn Nghiêm Tiểu Tiểu chằm chằm, cười tà, tay bắt lấy bàn tay nhỏ xinh của cậu, kéo cậu vào trong lòng hôn sâu.
Thiệu Đại Hổ cũng đi tới, cúi đầu hôn Nghiêm Tiểu Tiểu, "Hôm nay tụi anh chưa được hôn, anh rất nhớ đôi môi của em."
Thiệu Tiểu Hổ hôn bé con một cái, nghi hoặc hỏi: "Nhắc mới nhớ, cả ngày hôm nay không thấy em ở trường, giữa trưa gọi điện thoại rủ em đi ăn cơm thì di động em lại tắt."
"Tụi anh định về nhà rồi sẽ gọi cho em, không ngờ em sẽ đến tìm tụi anh." Thiệu Đại Hổ cũng hôn hôn cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp hương vị ngọt ngào của người bên dưới, bàn tay to nhẹ nhàng dao động trên ngực bé con.
"Hồi trưa điện thoại của em hết pin, chắc lúc đang sạc thì mấy anh gọi." Nghiêm Tiểu Tiểu thành thật trả lời, kéo tay Thiệu Đại Hổ ra chỗ khác. Nếu anh còn sờ xuống thì nhất định sẽ không thể cứu vãn, hễ mà cùng bọn họ lăn giường thì chuyện gì cũng chìm vào quên lãng, cậu lần này đến là có chuyện đúng đắn muốn bàn với hai người!
"Thật ra bữa nay em xin nghỉ bệnh, không có đi học." Nghiêm Tiểu Tiểu đột nhiên ngẩng đầu nhìn hai bạn trai, nghiêm túc nói: "Thật ra lần này em đến tìm hai anh là có chuyện quan trọng muốn bàn bạc, hai anh hãy cùng với em lập thành một ban nhạc đi!"
"Cái gì?!!!" Anh em họ Thiệu đều bất ngờ.
"Chuyện là như vầy...." Nghiêm Tiểu Tiểu đem sự việc kể hết rõ ràng cho hai người yêu, bao gồm chuyện George uy hiếp cậu.
"Tiểu Tiểu, chuyện lớn thế này sao không lập tức nói cho tụi anh biết!" Thiệu Tiểu Hổ nghe xong lập tức mắng, nếu Tiểu Tiểu không kể thì bọn hắn vẫn không biết được chuyện lớn này, cả ngày nay bọn hắn bề bộn nhiều việc, không có thời gian xem báo, lên mạng.
"Bé ngốc, sao em lại giấu tụi anh chuyện này, đáng lẽ ra tối hôm qua em phải nói cho tụi anh biết." Thiệu Đại Hổ cũng mắng.
"Rất xin lỗi!" Nghiêm Tiểu Tiểu cúi đầu giải thích, cậu biết mình không lập tức báo cho hai người yêu là cậu không đúng, nhưng cậu muốn đích thân giải quyết, mà không hề nghĩ đến sẽ xuống nước với hai người yêu, nhờ bọn họ hỗ trợ.
"Sau này không được như vậy nữa, bất luận là xảy ra chuyện gì, em cũng đều phải nói cho bọn anh, bọn anh là người yêu của em mà." Tay Thiệu Tiểu Hổ nhéo cái mũi thanh tú của cậu.
Nghiêm Tiểu Tiểu gật đầu, cậu biết nếu nói cho hai người này, thế nào cũng bị ăn mắng.
"Chuyện này em không cần phải xen vào, giao cho tụi anh giải quyết. Cái lão công ty giải trí đó thật sự rất mắc cười, ông ta hoàn toàn là đang hù em, ông ta căn bản không thể tố cáo em được." Thiệu Đại Hổ ôn nhu xoa đầu cậu.
"Đúng, theo lời em nói, Lars chủ động so tài với em, hát đến nỗi hư luôn dây thanh quản cũng là trách nhiệm của anh ta, căn bản không liên quan đến em, cho nên cái tên George chó má kia hoàn toàn không có lý do nào tố cáo em." Thiệu Tiểu Hổ phụ hoạ nói. Cái tên George đó thật sự rất đáng giận, dám hù doạ bé con, nếu bọn họ có mặt ngay lúc đó nhất định sẽ tố cáo ông ta cho đẹp mặt.
Tối hôm qua bỏ lỡ màn bé con thi ca hát với Lars và đánh bại anh ta thật sự rất đáng tiếc, cũng may có thể tìm fancam để xem, giọng hát của Tiểu Tiểu siêu dễ nghe!
"Thật sao! Quá tốt!" Nghiêm Tiểu Tiểu nhẹ nhàng thở ra, biết được thì ra George căn bản không thể tố cáo mình, cậu cuối cùng cũng yên tâm.
"Không phải em muốn sau này làm luật sư sao, em phải đọc thêm nhiều sách luật hơn nữa, đừng để bị người ta lừa một cách dễ dàng như thế này nữa, nếu không sau này làm luật sư, lỡ không được lên toà thì sao đây." Thiệu Tiểu Hổ cười, trêu chọc.
"Em biết rồi, sau này em sẽ học thêm nhiều kiến thức luật pháp." Nghiêm Tiểu Tiểu có chút ngượng ngùng sờ sờ lỗ tai.
"Chiều mai bọn anh sẽ cùng em từ chối ký hợp đồng với George, nếu ông ta muốn tố cáo em, thì để anh xử lý cho."
"Cảm ơn hai anh." Nghiêm Tiểu Tiểu làm dấu OK, không còn sợ bị George tố cáo, đương nhiên không cần lập ban nhạc, nếu không phải bất đắc dĩ, cậu cũng không muốn trở thành ca sĩ.
"Bây giờ đã bàn xong chuyện chính rồi, tụi mình hãy tiếp tục chuyện mới nãy đi." Tay Thiệu Đại Hổ mạnh mẽ trở lại lồng ngực đơn bạc của Nghiêm Tiểu Tiểu rồi sờ loạn, giọng nói lại dần trở nên khàn khàn tà mị.
Thiệu Tiểu Hổ đã sắp đợi không nổi, tay trực tiếp cởi đồ cậu, nhưng bị Nghiêm Tiểu Tiểu dùng sức đẩy ra, "Em phải về thôi, em thừa lúc ba mẹ ra ngoài mua vài thứ để lén ra đây, chắc ba mẹ đã quay lại, không thấy em ba mẹ sẽ lo lắng. Gặp lại sau!"
Nghiêm Tiểu Tiểu nói xong liền đứng lên đi về, nói chuyện với bọn họ chắc cũng đã mất vài tiếng đồng hồ, ba mẹ nhất định sẽ lo lắng gọi điện thoại tìm cậu, chỉ còn cách xin lỗi hai anh em này thôi....
"Tiểu Tiểu, uống trà rồi hẵng đi." Hai anh em sửng sốt, đồng thời kêu lên.
"Ngại quá, lần sau uống tiếp, giờ em đang gấp lắm, mai gặp!" Đã đi đến cửa, Nghiêm Tiểu Tiểu quay đầu về phía hai người bạn trai, vẫy tay xong liền đẩy cửa rời đi.
Anh em nhà Thiệu đồng thời thở dài, lần này không bắt cậu lại nữa, bọn họ biết nếu bé con thật sự quyết định muốn đi, bọn họ dù có làm gì cũng thể nào ngăn cản, chỉ có thể đợi lần sau ôm bé con, mà đòi phần hôm nay về....
|
CHƯƠNG 62
Ngày hôm sau, Nghiêm Tiểu Tiểu đúng hẹn cùng hai người yêu đến văn phòng của George tìm hắn, nhưng không phải để từ chối, mà thay vào đó là đồng ý ký hợp đồng, vì đã có một sự kiện làm thay đổi chủ ý của Nghiêm Tiểu Tiểu.
Sáng nay, Nghiêm Tiểu Tiểu nghe được một tin tức, tại Trung Quốc tối hôm qua đã xảy ra động đất, rất nhiều địa phương bị thiệt hại, rất nhiều người không có nhà để về, họ cần được nhận sự giúp đỡ cấp bách từ người dân.
Nghiêm Tiểu Tiểu cực kỳ muốn giúp đỡ đồng bào gặp nạn, nhưng cậu hề muốn ba cho cậu tiền để quyên góp cho mọi người, cậu muốn dựa vào chính thực lực của mình, mà để có được một số tiền lớn, ngoại trừ trúng số, thì phương pháp nhanh nhất chính là trở thành ca sĩ.
Nghe nói làm ngôi sao có thể kiếm nhiều tiền, lúc nào cũng có thể kiếm ra tiền, cho dù rất không muốn trở thành người trong giới giải trí lẩn quẩn, luôn bị truyền thông truy đuổi, bí mật của bản thân có thể bị phơi bày bất cứ lúc nào, nhưng vì giúp đồng bào gặp nạn trong nước, cậu chỉ có thể cố gắng mà thôi!
"Tiểu Tiểu, em đã suy nghĩ kỹ chưa?" Một chiếc siêu xe thể thao màu bạc dừng ở trước Lion Records của George, trong xe, Thiệu Tiểu Hổ xác nhận lại với bé con.
"Đúng đấy Tiểu Tiểu! Em nhất định phải suy nghĩ thật kỹ càng, nếu muốn giúp đỡ đồng bào gặp nạn trong nước, hai anh em tụi anh có thể giúp sức chút tiền, nếu không được nữa thì bán chiếc xe thể thao lão già cho cũng được." Thiệu Đại Hổ cũng nói.
Tự dưng hôm nay nghe bé con nói thay đổi chủ ý, quyết định sẽ ký hợp đồng trở thành ca sĩ, hai anh em bọn họ đều giật mình, biết được lý do xong cả hai đều cảm động vì tính thiện lương của bé con. Cậu bao dung, vì đồng bào chưa bao giờ gặp mặt mà mặc kệ bí mật bản thân có thể bị lôi ra ngoài ánh sáng, đi làm chuyện căn bản cậu không muốn làm!
"Em muốn dựa vào thực lực của chính mình giúp đồng bào gặp nạn trong nước. Em không muốn cái gì cũng phải dựa vào người khác, em đã nói với bản thân em phải mạnh lên. em muốn độc lập." Nghiêm Tiểu Tiểu cố chấp lắc đầu.
Cậu không thể cứ hễ có chuyện gì là dựa vào người khác, như vậy cậu vĩnh viễn đều không thể mạnh lên, cậu muốn có thể dựa vào một mình bản thân mà giải quyết hết tất cả khó khăn, đàn ông con trai là phải đội trời đạp đất!
"Thôi được! Nếu em đã quyết định, tụi anh chỉ còn cách liều mạng bồi quân tử!" Thiệu Tiểu Hổ thở dài, cùng gật đầu với anh trai.
Cùng bé con lập nhóm sau đó tiến vào vòng giải trí, đối với bọn họ là do họ hàng gần loạn luân sinh ra, có người cha là người song tính mà nói là cực kỳ nguy hiểm, nhưng bọn họ không thể nào để Tiểu Tiểu một thân một mình mạo hiểm, tiến vào vòng giải trí vừa phức tạp vừa đen tối, bé con bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm.
Quan trọng nhất, bé con có dung mạo xinh đẹp, mang nét phong tình đặc biệt của ngoại quốc, tính tình đáng yêu rất dễ bị người ta dụ đi mất, cướp bé con đi, đây là điều bọn họ tuyệt đối không cho phép!
"Liều mạng bồi quân tử gì chứ, đâu đến nỗi khoa trương như vậy! Nhưng vẫn rất cảm ơn hai anh, em yêu hai người bọn anh nhất!" Nghiêm Tiểu Tiểu cười nói vui vẻ, cậu biết bất luận cậu có làm chuyện gì, bọn họ vẫn luôn ủng hộ cậu.
"Muốn cảm ơn thì phải dùng hành động thực tế, không chỉ nói bằng miệng thôi nha!" Thiệu Tiểu Hổ cười, dâm đãng nói, bàn tay to cọ xát hạ thể của người yêu, không cần nói cũng biết tạ lễ của hắn là gì.
"Em đã hai ngày không cho tụi anh làm chỗ đó của em, hôm nay nên để tụi anh làm thật đã. Chỗ đó nhất định cũng rất nhớ tụi anh đi!" Thiệu Đại Hổ cúi đầu, kề sát tai cậu cười nói, tiếng cười khàn khàn mê người còn dâm đãng hạ lưu hơn em trai.
"Sắc hổ! Đã nói là ban ngày ban mặt đừng có làm cái chuyện hạ lưu này, xấu lắm! Mặc kệ hai anh!" Nghiêm Tiểu Tiểu gắt giọng, đẩy hai người yêu ra, mở cửa xuống xe.
"Tiểu Tiểu, đợi tụi anh với!" Hai anh em nhà Thiệu mau chóng chạy xuống xe đuổi theo.
Ba người vừa tiến vào Lion Records liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người, nhìn thấy Nghiêm Tiểu Tiểu hai ngày nay đều khiến cả công ty phải đau đầu đột nhiên xuất hiện, người người đều cực kỳ kinh ngạc, không rõ tại sao cậu lại đến đây, hơn nữa bên cạnh còn có hai anh chàng đẹp người phương Đông đẹp trai xuất chúng.
Ba người đối với sự xì xầm của những người xung quanh coi như không thấy, không hề chần chừ, sau khi đến quầy hỏi cô tiếp tân văn phòng của George nằm ở tầng cao nhất, trực tiếp bắt thang máy đi lên trên đó.
Geroge đã ở trong văn phòng đợi bọn họ, nhìn thấy hai anh em họ Thiệu sau lưng Nghiêm Tiểu Tiểu dung mạo xuất chúng, khí chất cao quý, mắt lam loé loé, mở miệng mời bọn họ ngồi.
"Ông George, đây chính là hai vị đàn anh mà hôm qua tôi đã nói sẽ lập nhóm cùng tôi, Anse Thiệu và Al Thiệu." Nghiêm Tiểu Tiểu chỉ vào hai bạn trai và giới thiệu, hai người này vừa xuất sắc vừa sáng chói, nhất định George sẽ đồng ý!
"Chào ông!" Thiệu Đại Hổ tao nhã mỉm cười lịch sự.
Còn Thiệu Tiểu Hổ chỉ hừ lạnh một tiếng, xem như thông báo đã biết. Vừa nhìn là biết người này là một tên gian thương chỉ biết có tiền, mỗi việc nhìn thôi mà đã thấy không thích.
"Tại sao tất cả đều là người phương Đông hết vậy hả!" George nhìn hai anh em họ Thiệu, khẽ nhíu mày.
Người quả thật không tồi, nhưng nếu tất cả đều là người phương Đông mà lại không có lấy một người bản địa, vậy thành ra đây là một nhóm nhạc người nước ngoài, một nhóm nhạc ngoại quốc vô danh muốn được nổi tiếng trong nền ca nhạc nước Anh, cơ hồ không thể nào.
Nghiêm Tiểu Tiểu và hai kia đều có chút tức giận, nhưng bọn họ đều cố gắng nhịn xuống không cáu bẳng, bởi vì bọn họ muốn George ký hợp đồng với bọn họ.
"Nếu ông George không hài lòng, thì có thể nghe chúng tôi thể hiện một ca khúc chăng?" Thiệu Đại Hổ cười với George, suy nghĩ trong lòng tên gian thương này anh đều biết, muốn thuyết phục ông ta ký hợp đồng thì chỉ còn cách đung thực lực của bọn họ.
George gật đầu, trước hết xem thử thực lực của bọn chúng rồi hẵng tiếp tục quyết định nên có cho bọn họ lập nhóm hay không, nếu thực lực không tốt thì liền giữ nguyên kế hoạch ký hợp đồng với Dana Nghiêm.
George dẫn hai anh em họ Thiệu và Nghiêm Tiểu Tiểu xuống lầu, đi vào phòng luyện tập của công ty. Trong căn phòng luyện tập rộng lớn này thứ gì cũng có, những nhóm nhạc George vừa ký hợp đồng và các thực tập sinh cũng đang luyện tập tại nơi đây.
Nhóm người mới nhìn thấy bọn họ đều kinh ngạc, nhất là khi nhìn thấy Nghiêm Tiểu Tiểu, cũng như đám nhân nhân viên trong công ty, chỉ chỏ vào cậu và xì xầm, bọn họ đều biết chuyện xảy ra vào đêm biểu diễn.
"Các cậu muốn dùng nhạc cụ nào thì cứ việc chọn lấy!" George cũng không bảo nhóm người đang luyện tập rời đi, mà còn cho phép bọn họ ở lại cùng mình nghe Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu biểu diễn.
Nghiêm Tiểu Tiểu cầm lấy guitar, trước đây bọn cậu đã phân công công việc cho nhau, cậu là guitar kiêm vocal chính, anh Đại Hổ chơi bass, còn anh Tiểu Hổ thì đánh trống.
Đợi Thiệu Đại Hổ đeo bass, Thiệu Tiểu Hổ ngồi xuống dàn trống phía sau và cầm lấy dùi xong, George bảo bọn họ bắt đầu. Ba người đã lâu không luyện tập chung với nhau, nên Nghiêm Tiểu Tiểu có chút khẩn trương.
Hai anh em gật đầu an ủi Nghiêm Tiểu Tiểu, Thiệu Đại Hổ ra hiệu với cậu, bảo cậu hát bài hát tiếng Anh trước đây bọn họ thích biểu diễn nhất, đó là bài Spring Wind. Bài này do một nhạc sĩ nông thôn không mấy tiếng tăm sáng tác, nhưng bài này rất hay, từ ca từ vui vẻ, đến khúc nhạc trữ tình du dương, miêu tả hoàn toàn mùa xuân đến vạn vật sống lại, trăm hoa đua nở, mọi người vui sướng...
Giọng hát của Nghiêm Tiểu Tiểu cực kỳ xinh đẹp, anh em họ Thiệu phối âm với cậu rất tốt, tiếng ca hoàn mỹ kết hợp với phối nhạc tuyệt vời liền hiện ra trước mắt mọi người. George vừa lòng gật đầu, còn nhóm người mới cảm nhận được một nguy cơ đáng sợ, nhất là ban nhạc vừa ký hợp đồng với George.
Cùng là ban nhạc, nhưng bọn họ biết bất luận là phương diện gì bọn họ cũng đều kém hơn so với ban nhạc trước mắt, ban nhạc người phương Đông mới này năng lực rất mạnh.
"Không tồi!" George nghe xong lập tức vỗ tay, còn những người khác chỉ có thể không cam tâm vỗ tay theo, nếu ông chủ đã vỗ thì bọn họ cũng phải hù theo, nếu không ông ta sẽ phật lòng và công việc sau này sẽ trở nên khó khăn.
"Cảm ơn!" Nghiêm Tiểu Tiểu ngượng ngùng cúi đầu, bọn họ ít khi ở trước mặt người khác biểu diễn, thật là ngại quá.
"Tuy là các cậu rất tuyệt, nhưng tôi không thể lập tức ký hợp đồng với các cậu được." Câu tiếp theo của George càng khiến cho mọi người sửng sốt.
Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em cũng không hiểu tại sao nhìn hắn, nếu đã nói bọn cậu rất tuyệt, vậy thì tại sao không thể lập tức ký hợp đồng?
"Cả ba người các cậu đều là người ngoại quốc, nước Anh luôn có thói quen bài ngoại*, không biết mọi người có thể chấp nhận các cậu được hay không, tôi cần phải xem xét phản ứng của dân chúng thế nào. Thứ sáu tuần sau đài truyền hình STS sẽ tổ chức cuộc thi giữa các ca sĩ mới, tôi sẽ báo danh cho các cậu tham gia. Nếu các cậu đoạt được giải quán quân, tôi sẽ lập tức ký hợp đồng. Nếu ngược lại, tôi sẽ theo kế hoạch ban đầu chỉ ký hợp đồng với Dana Nghiêm, cho cậu ta thay thế Lars trở thành ca sĩ chính của Dream Band."
*bài ngoại: không sử dụng bất kỳ thứ gì của ngoại quốc.
George không bao giờ làm chuyện không chắc chắn, lập tức ký hợp đồng để bọn họ trở thành một nhóm nhạc người ngoại quốc thật sự rất mạo hiểm, nhưng không thể phủ nhận bọn họ cực kỳ tuyệt vời, cho nên hắn mới nghĩ ra phương pháp này.
Tính tình luôn luôn bực bội, Thiệu Tiểu Hổ nghe thế thật rất muốn đấm ông ta một quyền, bọn họ tình nguyện gia nhập công ty là vinh hạnh của tên gian thương này, vậy mà ông ta còn dám được voi đòi tiên, muốn thử nghiệm bọn họ. Nếu không phải Tiểu Tiểu đã cầu xin hắn, hắn cũng không muốn đến đây.
Thiệu Đại Hổ ngược lại rất bình tĩnh, tên gian thương này thật sự lợi hại, nghĩ ra được cách này, quả thật không thể coi thường ông ta.
"Được!" Nghiêm Tiểu Tiểu ngược lại cảm thấy không có vấn đề gì, lập tức đồng ý.
Anh em họ Thiệu nhíu mày, bé con ngu ngốc sao lại nhanh đồng ý như vậy, bọn họ còn đang định cò kè mặc cả với gian thương!
"Các cậu theo tôi lên văn phòng điền thông tin cá nhân, rồi tôi sẽ cho người đến đài truyền hình STS báo danh." George vừa lòng gật đầu, dẫn hai anh em và Nghiêm Tiểu Tiểu rời đi....
|
CHƯƠNG 63
"Tiểu Tiểu, vừa rồi em thật sự quá thất trách, sao không đợi tụi anh thương lượng rồi hẵng đồng ý." Sau khi rời khỏi Lion Records, Thiệu Tiểu Hổ trách cứ.
"Rất xin lỗi! Nhưng em thấy ý của ông ấy không tệ, em có nhìn thấy tin tức tổ chức cuộc thi giữa các ca sĩ mới của đài truyền hình STS, giải quán quân lên đến tận 500.000 bảng Anh, em rất muốn dùng số tiền đó để giúp đỡ đồng bào gặp hoạn nạn." Nghiêm Tiểu Tiểu cúi đầu giải thích nguyên nhân vì sao cậu đáp ứng.
"Thì ra là vậy!" Hai anh em bừng tỉnh đại ngộ.
"Thật ra tham gia cuộc thi cũng không đến nỗi nào, nếu chúng ta thắng, nhất định sẽ có rất nhiều công ty đĩa nhạc muốn ký hợp đồng với chúng ta, đến lúc đó chúng ta cứ việc xem công ty nào tốt, không nhất định phải ký với với George." Thiệu Đại Hổ mỉm cười. Đây là sự bình đẳng, George có quyền chọn, thì bọn họ cũng có quyền chọn.
"Không sai." Thiệu Tiểu Hổ gật đầu, Thiệu Đại Hổ nói đúng.
"Đúng đó! Vậy thì cùng nhau cố gắng!" Nghiêm Tiểu Tiểu vươn tay, hai anh em liền lập tức high five với cậu.
Ba người lên xe xong, Thiệu Tiểu Hổ ôm lấy cậu, cười dâm đãng: "Nhưng mà trước khi cùng em cố gắng đoạt giải quán quân của đài truyền hình STS, em phải báo đáp ân tình lập nhóm của tụi anh cái đã."
"Em...." Không mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ bừng, anh Tiểu Hổ là đồ đại háo sắc, suốt ngày chỉ biết nghĩ tới loại chuyện này.
"Nếu em không hầu hạ bọn anh chu đáo, thì bọn anh sẽ không lập nhóm tham gia cuộc thi với em." Thiệu Đại Hổ cười, uy hiếp, bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn của bé con đặt lên thân dưới của mình.
"Nơi này của anh cũng muốn em lắm đấy! Em là vợ của tụi anh, giải quyết nhu cầu sinh lý của chồng là trách nhiệm của em, không cho phép em cự tuyệt giống như ngày hôm qua." Thiệu Tiểu Hổ cũng bắt lấy tay còn lại của bé con đặt lên phần cứng rắn của mình.
".... Biết rồi! Đến khách sạn đi!" Nghiêm Tiểu Tiểu mắc cỡ chết mất, e lệ nhỏ giọng nói, nếu hôm nay vẫn không đồng ý hai người họ, nhất định bọn họ sẽ tức giận. Huốnh chi bọn họ đã đối với mình rất tốt, mạo hiểm phiêu lưu cùng với mình lập thành ban nhạc bước vào vòng giải trí, mình thật sự phải nên cảm ơn bọn họ, cậu cũng rất nhớ hai thứ đó của hai người...
"Đây mới là vợ yêu mà tụi anh yêu nhất, tụi anh hôm nay có chuẩn bị quà cho em, đảm bảo em sẽ rất thích." Hai anh em cao hứng hôn môi cậu, Thiệu Tiểu Hổ lộ ra nụ cười xấu xa, khiến Nghiêm Tiểu Tiểu có loại dự cảm xấu...căn phòng cao cấp trong một khách sạn gần Lion Records, đột nhiên có một tiếng thét chói tai thê lương vang lên, cũng may hiệu quả cách âm của khách sạn khá tốt, nếu không mọi người nghe thấy nhất định sẽ nhảy dựng, tưởng rằng bên trong đang xảy ra một vụ án giết người.
Thật ra bên trong cũng không xảy ra vụ án giết người gì đâu, mà thay vào đó thì có một vụ án "cưỡng hiếp" đang được tiến hành, nhưng mà nói là vụ án cưỡng hiếp cũng không đúng, bởi vì nhân vật chính tình là nhân của nhau, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?
Xuyên qua cửa sổ khách sạn, chỉ thấy trên giường thuỷ tinh xa hoa và tình sắc, có một cậu bé phương Đông toàn thân bị cởi sạch, phía trên bị cột một cách trắng trợn, thân thể tuyết trắng mê người làm người nhìn hài lòng. Nhất là hai nụ hồng xinh đẹp trên lồng ngực trắng nõn cùng phân thân nhỏ nhắn đáng yêu.
"Hai anh muốn làm gì, mau thả em ra! Hai cái tên siêu cấp đại sắc hổ này, thả ra...." Cậu bé nhìn hai thiếu niên phương Đông tuấn mỹ tà mị đứng trước giường có khuôn mặt giống nhau như đúc, kinh hoảng hét lên.
Hai tên xấu xa này vừa tiến vào phòng là lập tức lột sạch và trói cậu lại, mình cũng chịu cho bọn họ làm rồi, vậy mà bọn họ lại làm như vậy, cậu không hiểu tại sao hai người họ lại khi dễ mình.
"Em đừng sợ, tụi anh sẽ không làm đau em, tụi anh chỉ muốn chơi trò này một tí." Thiệu Đại Hổ cười cực kỳ ôn nhu, nhưng hành vi lại khiến cho người ta khó lòng tin tưởng, anh và em trai mỗi người kéo chân cậu bé tới hết cỡ, sau đó cột vào giường, làm cho hạ thể của cậu bé hoàn toàn mở ra, lộ ra vườn hoa thần bí kỳ lạ.
Dưới cây ngọc của cậu bé xinh đẹp này là một đoá hoa mà con gái mới có. Bông hoa nhỏ hồng hồng diễm diễm, nũng nịu khiến cho hai thiếu niên cực lực nuốt nước bọt, cùng lỗ nhỏ phía sau đã hưởng qua tư vị của hai thiếu niên cũng rất có sức hấp dẫn, khiến cho hạ bộ của cả hai đều kích động đứng lên.
"Thật đúng là phong cảnh mỹ lệ, làm cho người ta phải lưu luyến." Thiệu Tiểu Hổ ngồi xổm trước hạ thể của Nghiêm Tiểu Tiểu, rút di động quay lấy cảnh đẹp làm người phun máu mũi trước mắt này.
"Đừng.... Đừng quay..." Nghiêm Tiểu Tiểu mắc cỡ chết đi được, nhưng tay chân của cậu đều bị cột vào giường, căn bản không thể tránh khỏi di động của bạn trai.
"Yên tâm, tụi anh sẽ không cho người khác xem, chỉ để dành nhằm tự thưởng thức mà thôi." Thiệu Đại Hổ ngồi lên giường, mê luyến nhẹ nhàng vuốt ve mỗi tấc da thịt của cậu, cảm thấy thân thể của cậu thật đẹp, giống như một kiệt tác của tạo hoá.
"Ngô... Đừng sờ loạn.... A.... Đừng niết đầu vú em...." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu, bàn tay to tà ác khiến cho thân thể rất mau khô nóng, hơn nữa khi người yêu dùng ngón trỏ và ngón cái kẹp lấy đầu vú nhỏ mẫn cảm bên trái, trước ngực truyền đến một trận tê dại.
"Có cảm giác!" Con ngươi xinh đẹp như sao trời quan sát cậu, Thiệu Đại Hổ cười trêu.
"Cô vợ nhỏ dâm đãng của chúng ta vĩnh viễn luôn mẫn cảm dâm đãng, thân làm ông xã chúng ta thật sự rất "tính phúc"! Em khiến bọn anh "tính phúc" như vậy, đương nhiên bọn anh cũng muốn làm cho em "tính phúc". Hôm nay tụi anh đã chuẩn bị cho em một món quà đặc biệt, tụi anh tin chắc em sẽ thích..." Như biểu diễn ảo thuật, Thiệu Tiểu Hổ đột nhiên lấy ra một chiếc hộp.
"Em có biết trong đây là gì không?" Thiệu Đại Hổ tiếp tục đùa bỡn đầu vú cậu, làm cho điểm đỏ dễ thương trở nên cứng rắn đứng thẳng, khiến người ta muốn cắn một ngụm.
Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu, cậu không biết và cũng không muốn biết, nhất định chiếc hộp đó không phải thứ gì tốt!
Thiệu Tiểu Hổ cười tà, dốc ngược chiếc hộp xuống, bên trong chính là hai gậy mát xa chạy bằng điện màu đen lớn đến doạ người, trong đó còn một điều đáng sợ hơn, chính là mặt trên lại dính một chút dịch trắng kỳ quái, không cần nghĩ cũng biết dịch trắng kia là gì. Ngoại trừ gậy mát xa điện còn có một vỉ đập ruồi màu đen quen mắt, khuyên vú ô mai bằng đá trắng, các đồ dùng SM như nến, roi da và một ít hoa quả cùng bách hợp.
"Đây là...." Nghiêm Tiểu Tiểu sợ hãi hỏi, cậu thấy mắt thứ này rất quen mắt, hình như là thấy ở đâu rồi.
"Mấy món này là lão già nhà anh dùng để trừng phạt ba anh, hôm qua em cũng có thấy, trái cây và bách hợp là hôm qua em mua." Thiệu Đại Hổ cầm lấy gậy mát xa và vỉ đập ruồi lắc lắc trước mặt bé con, cười đáp.
"Thấy em hôm qua nhìn lén ba anh bị lão già trừng phạt, bọn anh nghĩ chắc em cũng muốn được trừng phạt như thế, cho nên mới đặc biệt trộm mấy thứ này mang đến." Thiệu Tiểu Hổ lấy vỉ đập ruồi dâm uế đánh Nghiêm Tiểu Tiểu, trong không trung lập tức có âm thanh tình dục kỳ lạ vang lên.
|
CHƯƠNG 64
"Em muốn bị trừng phạt như vậy hồi nào, đồ biến thái! Mau thả em ra, nếu không em sẽ không để ý tới mấy anh nữa...." Nghiêm Tiểu Tiểu ai oán mắng, dùng sức giãy giụa. Bọn họ quả thật muốn dùng cái thứ đã đánh, đã sáp vào người bác Thiệu để khi dễ mình, thật sự rất biến thái!
"Dám mắng tụi anh biến thái, thật sự rất đáng giận, nhất định phải trừng phạt." Thiệu Tiểu Hổ lại đánh Nghiêm Tiểu Tiểu vài cái, trong đó còn cố ý đánh vào lồng ngực tuyết trắng, đập trúng hai đầu vú nho nhỏ xinh đẹp.
Hôm qua nhìn thấy lão già dâm uế hạ lưu trừng phạt ba, dường như có vẻ rất thích, bọn họ lúc ấy đá nghĩ thử dùng phương pháp tương tự để trừng phạt Tiểu Tiểu. Cho nên hôm nay bọn họ mới cố tình dẫn Tiểu Tiểu đến khách sạn mướn phòng, chuẩn bị chơi một trận thật lớn...
"Hai cái lỗ dâm của em hai ngày nay chưa có ăn gì hết, nhất định đang rất đói bụng đi! Ông xã lớn thương em, đem mượn gậy mát xa sáp lỗ dâm của ba anh cho em mượn dùng." Thiệu Đại Hổ cầm lấy cây gậy có chút hung dữ, đâm thẳng vào bông hoa đang mở ra của Nghiêm Tiểu Tiểu....
"Không -" Đôi môi đỏ mọng phát ra tiếng thét chói tai thật dài, dị vật băng lãnh đáng sợ xâm nhập cường liệt tạo cảm giác áp bách đánh sâu vào đầu óc, khiến cho toàn thân cậu phát run. Nếu không phải thường xuyên bị hai người này chơi, lỗ nhỏ đã quen, thì khi bị gậy mát xa to khủng bố như thế tiến vào, thế nào cậu cũng bị xé rách.
Nghĩ đến người yêu thế nhưng lại dùng sextoy đã làm qua nơi đó của ba bọn họ để làm mình, cậu xấu hổ sắp điên mất thôi, trên sextoy thậm chí còn dính một ít dịch xuân của ba bọn họ....
"Bé dâm đãng, quá kích thích đúng không! Đây cũng là lần đầu tiên em dùng gậy mát xa, có phải thấy rất thích hay không!" Thiệu Tiểu Hổ lấy vỉ đập ruồi đánh vào phân thân của bé con, khiến cậu đau đến nhăn mày.
"Bại hoại.... Mau dừng tay.... Đau a...." Mắt to đen láy trừng bọn họ, Nghiêm Tiểu Tiểu đáng thương kêu lên.
Dương vật nhỏ bị đánh đau đau rát rát, so với bị cắt một đao còn đau hơn, vì nơi đó là nơi yếu ớt nhất của con trai, và bông hoa nhỏ của cậu, gậy mát xa rung rung khiến lỗ nhỏ vừa đau lại vừa ngứa, chưa bao giờ bị đút sâu như thế cùng áp lực khiến cậu cơ hồ không thể thở nổi...
"Đau đớn là tạm thời, lát nữa em sẽ sướng như tiên, tin bọn anh!" Anh em họ Thiệu cùng nhau mỉm cười và nói, Thiệu Đại Hổ hướng gậy mát xa đâm sâu vào bên trong lỗ nhỏ của bé con, khiến cậu phát ra tiếng rên rỉ vừa đáng thương vừa mê người.
Thiệu Tiểu Hổ vẫn dùng vỉ đập ruồi bọ đánh bé con, đánh đến nỗi toàn thân tuyết trắng mềm mại trở nên đỏ bừng, không ít nơi lưu lại dấu vỉ rõ ràng, trông có vẻ vừa thảm hại vừa tình sắc...
Nghiêm Tiểu Tiểu quả thật có thể ăn, rất nhanh liền nuốt hết cả khúc gậy đi vào, chỉ chừa phần gốc ở bên ngoài, Thiệu Đại Hổ hài lòng gật đầu, lại cầm lấy một cây sextoy ô bẩn khác đút vào bông cúc phía sau cậu....
"Đừng sáp nữa... A- Quá trướng, không được, lấy ra đi.... Ô.... Đừng lấy đồ cắm vào ba anh để cắm vào em.... Rất hạ lưu...." Nghiêm Tiểu Tiểu liều mạng lắc đầu, khóc cầu xin, bọn họ xấu lắm, muốn dùng sextoy mà cũng không chịu đi mua cái mới cho cậu, mà còn dùng cái mà ba họ đã sáp qua, dâm uế quá đi!
"Em ngại bẩn! Được, dám ghét bỏ mẹ chồng tương lai, nhất định phải giáo huấn em." Thiệu Đại Hổ giả bộ nổi giận, bàn tay to dùng sức đẩy gậy mát xa vào, đụng đến điểm dâm sâu trong hoa cúc...
"A a a..... Thật sâu.... Đâm trúng.... Úc a.... Bại hoại, hai anh là đồ siêu bại hoại...." Nghiêm Tiểu Tiểu bị đâm đến lại thét chói tai, hạ thể run rẩy, khoái cảm quen thuộc giống sóng biển mãnh liệt đánh úp, nhưng vật lạ quá tráng kiện khiến tràng đạo của cậu đau nhức, cũng hên gậy mát xa ở sau không có bi tròn.
Còn gậy mát xa tại bông hoa phía trước mặt trên đều có bi tròn cứng rắn nổi lên, đỉnh vào âm đạo của cậu, ma sát niêm mạc non mềm vô cùng, trong đau đớn mang theo ngứa ngáy, rõ ràng là tra tấn người....
"Hừ! Không biết hối cải, không chịu ăn năn, còn dám mắng tụi anh, phản rồi...." Thiệu Tiểu Hổ kêu lên, không lấy vỉ đập ruồi đánh cậu nữa, mà nắm lấy cây gậy nhỏ của cậu xoa nắn, không biết hắn đang có âm mưu đáng sợ gì.
"Úc a.... Ngô ân..... A úc....." Cây gậy nhỏ tuỳ tiện trong bàn tay ác nhân nhanh chóng cương lên, tiếng rên rỉ của Nghiêm Tiểu Tiểu liền trở nên kiều mỵ vô cùng, dâm đãng mê người. Nơi mà con trai thấy thích nhất chính là cái nơi con cháu đó, chỉ cần bị sờ một cái nhất định sẽ thích không chịu nổi, tương tự nếu như bị thương, cũng sẽ đau đớn vô cùng....
Chỗ đó đã cứng rắn, Thiệu Tiểu Hổ cầm lấy cây nến nhỏ dài màu đỏ đặt trên giường, đút vào vào lỗ tiểu trên dương vật, ngọn nến này là ngày hôm qua lão già đã sử dụng để trừng phạt ba.
"A a- Nát mất, đừng mà.... Đau quá.... Chúa ơi, đau chết mất.... Dương vật sẽ hỏng, hỏng mất..." Nghiêm Tiểu Tiểu dĩ nhiên chịu không nổi, khóc đến chết đi sống lại, khuôn mặt nhỏ nhắn ướt đẫm nước mắt.
Lỗ tiểu chưa bao giờ bị thứ gì đút vào, cho dù ngọn nến rất mảnh, nhưng vẫn đủ làm cậu đau tê tâm liệt phế, đã vậy người yêu còn tàn nhẫn đâm sâu, cậu cảm thấy mình sắp chết....
"Em vốn đâu cần thứ này, có hư cũng không sao." Thiệu Tiểu Hổ không cho là đúng, lấy ra bật lửa mặc kệ cậu đau khổ cầu xin mà đốt nến lên. Giống cha mình, trong thân thể hai người họ đều che giấu dục vọng ngược đãi và khuynh hướng S. (S: bạo dâm)
Thiệu Đại Hổ đút hai cây gậy mát xa vào lỗ nhỏ xong, liền ấn vào chốt mở của hai cây. Vốn không động đậy như một sinh vật chết, nay hai cây gậy mát xa liền như thể có sinh mệnh, tự mình chuyển động, phát ra tiếng máy móc đặc trưng, nghe có vẻ dị thường dâm uế tình sắc.
"Úc a a...... Dừng lại.... Ngô ách.... A nga.... Xin hai anh.... Mau.... dừng lại.... A a.... Nha nha nha... Cứu em.... Đáng sợ quá.... Xin các anh cứu em.... Em không cần.... Em.... không.... cần..... A a a a...." Nghiêm Tiểu Tiểu quả thật sắp điên mất thôi, cả hai lỗ nhỏ đều bị gậy mát xa kịch liệt chuyển động, đau và thích đồng thời quấn quanh cậu, khiến cho linh hồn cậu chia thành hai nửa.
Mà chết người ở đây là khi hai cây gậy mát xa cuồng dã chuyển động tại lỗ nhỏ, khiến hạ thể phải vặn vẹo ngóc đầu, dương vật lay động theo, ngọn nến cắm ngay lỗ tiểu cũng theo dương vật chuyển động, làm nổi bật ngọn lửa đỏ. Làn sáp mềm mại nóng bỏng tích lại trên dương vật, đau đến mức cậu thê thảm kêu rên, cực kỳ đáng thương!
"Lão già thật sự rất biến thái, vậy mà cũng nghĩ ra được hình phạt tra tấn người bằng nến như thế này." Hai anh em nhìn bé con sắp bị phá vỡ, không hẹn mà cùng cảm thán, mà thật ra kẻ biến thái chính là bọn họ.
Hai anh em không hề dừng lại hành vi tra tấn người yêu, Thiệu Đại Hổ cầm lấy hai chiếc khuyên vú bảo thạch đeo vào ngực Nghiêm Tiểu Tiểu, hai chiếc khuyên vú này cũng là của ba đeo. Đeo hai chiếc khuyên vào hai đầu nhũ yêu kiều xong, trước ngực Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức như nở thêm hai quả ô mai, cực kỳ đáng yêu!
"Ô mai thật dễ thương, làm anh thật muốn ăn hoa quả!" Thiệu Tiểu Hổ nói Nghiêm Tiểu Tiểu trông giống như trái cây mà hôm qua cậu đã mua, thân thể được bao phủ bởi một tầng mồ hôi trở nên hồng hồng, ô mai màu đỏ, trái nho màu tím, quả trám màu xanh, khiến cho thân thể xinh đẹp biến thành một mâm hoa quả hoành tráng....
"Đẹp quá!" Thiệu Tiểu Hổ vừa nhìn kiệt tác của mình vừa cảm thấy vừa lòng, rồi lấy ra di động chụp lại.
"Hình như em còn quên thứ gì đấy." Thiệu Đại Hổ cười nói, cầm lấy một cành bách hợp màu trắng cài lên tóc Nghiêm Tiểu Tiểu.
"Đẹp quá!" Thiệu Tiểu Hổ nhìn người yêu huýt sáo, bé con cài hoa nhìn thật xinh đẹp, y như một đoá bách hợp chân chính, hắn lại rút di động chụp vài tấm.
Nghiêm Tiểu Tiểu không còn sức để phản kháng bọn họ, cậu bị nến và gậy mát xa tra tấn đến thần trí không rõ, ngay cả sức mắng bọn họ cũng không có. Dương vật bị sáp dính lên siêu đau, lỗ tiểu cũng càng lúc càng đau, cậu cảm giác nó sắp sưng lên.
Chết tiệt, nếu dương vật thật sự bị phế, cậu nhất định sẽ không tha thứ cho bọn họ!
"Ngô a a.... Úc nga.... Đừng làm nữa.... Úc nha.... Rút ra đi.... rút ra.... Úc a a.... Nga ác...." Âm đạo và hậu môn cùng một lúc bị hai mãnh thú không ngừng chuyển động, tạo ảo giác hai lỗ nhỏ có thể bị xấu đi bất cứ lúc nào, thân thể sợ hãi rút lại cùng một chỗ, hai lỗ nhỏ đáng xấu hổ bắt đầu chảy ra mật nước dâm loạn.
"Em thích nhất là nghe kiểu tiếng rên dâm loạn đáng thương này, hễ nghe thấy máu em liền sôi trào, lập tức bắn ra cũng có thể." Thiệu Tiểu Hổ cởi giày leo lên giường, tựa vào bên cạnh thưởng thức gương mặt vừa mê loạn vừa thống khổ của cậu, tay cầm lấy một viên ô mai trên người cậu bỏ vào miệng.
"Ngọt thật!"
"Như thế chưa đủ ngọt đâu, như thế này mới ngọt." Thiệu Đại Hổ cũng cởi giầy ngồi vào bên kia của Nghiêm Tiểu Tiểu, cầm lấy trái nho đặt trên rốn bé con, hướng đến bông hoa lầy lội đang ngậm gậy mát xa, quết một ít mật dịch rồi mới bỏ vào miệng.
Nhìn động tác đáng khinh của anh, Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ muốn lập tức tự sát chi xong, anh em bọn họ thật sự càng ngày càng hạ lưu biến thái, sao lúc đầu mình lại quen bọn họ chứ, nếu biết trước thì đã không rồi!
"Em cũng muốn ăn như thế!" Thiệu Tiểu Hổ lập tức lấy một quả nho, quết một chút chất dịch của cậu, sau đó bỏ vào miệng từ từ nhấm nháp.
Nghiêm Tiểu Tiểu đang định mắng hai người họ, thì bỗng hai cây gậy trong lỗ nhỏ đột nhiên tăng tốc. Hai khúc sextoy cứng rắn cường tráng đồng thời đỉnh vào hai cái điểm dâm của cậu, khiến cho cậu kêu to như sắp điên lên.
"Nha nha nha nha nha.... Đụng trúng.... Đụng trúng.... A a a...." Khoái cảm quá mức cường liệt làm cậu quên nổi giận với hai người yêu, mắt hạnh ngượng ngùng nhìn hai người yêu.
"Cái gì đụng trúng?" Anh em họ Thiệu cố tình hỏi, hai người không ngừng lấy hoa quả trên người cậu quết vào một ít nước xuân tạo mùi ngon, hoàn toàn mặc kệ hành vi này có bao nhiêu dâm tục.
"Gậy mát xa.... A a.... Úc a a.... Gậy mát xa đụng trúng điểm sướng.... A úc úc....." Nghiêm Tiểu Tiểu thành thật trả lời, gậy mát xa vẫn đâm vào điểm sướng nhất trong âm đạo và phía sau, khiến cho tầm nhìn cậu trở nên mờ ảo, hai lỗ nhỏ cũng càng lúc càng ướt, không thể ngờ rằng bị gậy mát xa đâm cũng có thể có được cảm giác như thế.
Nếu không có ngọn nến tra tấn dương vật của cậu thì tốt rồi, phía trước đau nhức như bị rắn độc cắn, đem nọc độc đổ đầy trái tim, khiến cho cậu không lúc nào không chìm trong thống khổ. Dương vật cảm nhận được cái đau bén nhọn, cùng hai lỗ thịt không ngừng gia tăng khoái cảm, sự đối lập cường liệt hại cậu sắp nổi điên, cậu cuối cùng cũng hiểu được cảm giác bị tra tấn của bác Thiệu hôm qua là như thế nào...
"Điểm dâm của em bị gậy mát xa đỉnh trúng, rất thích có phải không? Anh nhớ rõ chỉ cần điểm dâm bị đụng trúng, thì em sẽ thích chết đi được." Thiệu Tiểu Hổ lại cầm lấy vỉ đập ruồi đánh cậu, sợ làm dơ trái cây, hắn đặc biệt đánh vào những nơi ít bị đụng vào của Nghiêm Tiểu Tiểu, nhưng mà cực kỳ mẫn cảm.
Thân thể của Nghiêm Tiểu Tiểu run lên một trận, vặn vẹo thân thể muốn tránh thoát vỉ ruồi bọ của hắn, nhưng quên mất trên phân thân còn một ngọn nến đang cháy, tuỳ tiện động đậy sẽ làm cho sáp chảy nhanh hơn, quả nhiên, một giọt sáp lớn lập tức rơi xuống lỗ tiểu...
|