Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo
|
|
CHƯƠNG 55
Bệnh tim của Phó Trạch Văn đều sắp bị dọa bùng nổ, hắn buông cái nĩa xuống sốt sắng nói: “Em chụ thể nói với anh một chút, đến cùng xảy ra chuyện gì?” Tim hắn đập cực nhanh, việc này khả đại khả tiểu, Trịnh Cảnh Đồng come out, dù sao Trịnh Cảnh Đồng lại không họ Phó, không cần hắn bận tâm, nhưng A Bảo sẽ không giống!
Đăng kí kết hôn có thể thiếu, chỉ khi nào công bố ra ngoài sẽ không thu trở lại được, đến lúc toàn bộ thế giới đều sẽ biết A Bảo nhà bọn họ cùng một nam nhân cùng một chỗ! Nếu như sau này 2 người không xa rời nhau hảo hảo thì cũng không sao, nhưng nếu đổi ý thì sao chứ?!
Bị mọi người biết sau này muốn đổi ý sẽ muộn! Hiện tại A Bảo chỉ là tới Trịnh gia ở một vài tháng được chứ, cho tới chuẩn bị đi Mĩ kết hôn cái gì, đây không phải còn chưa đi sao, vẫn có thể cản lại a!
“Chỉ có em mới vừa nói với anh những lời kia a, tòa soạn bọn em có người thu được tin tức ngầm, nói là nhân viên Trịnh thị tiết lộ, Trịnh Cảnh Đồng đang yêu đương với một nam nhân, có người nói còn chuẩn bị kết hôn, thực sự là buồn cười quá.”
“Em biết anh và Trịnh Cảnh Đồng là bằng hữu, vì thế em cũng nhắc nhở người trong tòa soạn bọn em, đáng tiếc bọn họ không nghe, em cũng hết cách rồi, anh nếu
không hiện tại gọi điện thoại liên hệ với y? Hiện tại còn chưa có tung tin tức, khả năng vẫn kịp.”
Đới Tuyết Dao hoàn toàn hiểu lầm vẻ mặt của Phó Trạch Văn, cô cho rằng Phó Trạch Văn là vì bạn bè mà lo lắng, cô bán thứ tốt không chịu thiệt.
“Còn gì nữa không?” Phó Trạch Văn quan tâm hoàn toàn không phải cái này, hắn quan tâm là Phó A Bảo có bị chụp lại hay không, Trịnh Cảnh Đồng mắc mớ gì đến hắn, lừa em trai hắn hắn còn chưa đánh đâu!
“Không có, chỉ có như vậy.”
“Không nhắc tới nam chính khác sao?” Phó Trạch Văn tiểu tâm dực dực hỏi.
Đới Tuyết Dao lắc đầu một cái: “Tạm thời vẫn không có, dù sao em cũng không nghe nói, hiện tại tòa soạn phái người đi theo, phỏng chừng chẳng mấy chốc sẽ có tin tức, bọn họ chuẩn bị sáng sớm ngày mai phát tin tức, nên thêm thời gian dự đoán.”
Phó Trạch Văn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hù chết hắn, may là A Bảo không bị chụp lại, có điều tòa soạn đã phái người đi thăm dò, hơn nữa không phải thuyết âm mưu của hắn, Trịnh Cảnh Đồng hẳn phi thường vui vẻ thấy chuyện của y và A Bảo hấp thụ ánh sáng, nói không chừng còn có thể hát chúc mừng ni!
Không được, lập tức gọi điện thoại uy hiếp một hồi! Không thể để cho Trịnh Cảnh Đồng nói lung tung!
“Em ăn trước,
anh ra ngoài gọi điện thoại cho Cảnh Đồng.” Phó Trạch Văn hiện tại cũng không rảnh ăn cơm, chuyện của A Bảo khẩn thiết nhất.
Đới Tuyết Dao gật gật đầu, chỉ cần không liên quan đến hai người Phó A Bảo và Hạ Tình khiến cô đau đầu lại buồn bực, cô vẫn là rất dễ nói chuyện, Phó Trạch Văn bình thường cũng rất bận rộn, bận bịu công tác, cô tương đối ủng hộ, vì sự nghiệp dốc sức làm không có gì không tốt.
Trịnh Cảnh Đồng cũng không phải bạn bè đơn giản của Phó Trạch Văn, Trịnh gia và Phó gia là nhóm hợp tác, Đới Tuyết Dao đương nhiên rất biết rõ đạo lý, cô phi thường ủng hộ Phó Trạch Văn đi giúp bạn bè một chút, chính là nhắc nhở một chút, cũng không phí khí lực gì, dễ như ăn cháo, nói không chắc quan hệ bạn bè nhờ đó càng thân mật ni, chuyện này đối với Phó thị cũng có chỗ tốt.
Sau khi nói chuyện xong với Trịnh Cảnh Đồng, Phó Trạch Văn đứng ngoài phòng ăn lòng như lửa đốt, chờ đợi điện thoại nối được, mười mấy giây sao, điện thoại nối được, Phó Trạch Văn đổ ập xuống mắng một trận, Trịnh Cảnh Đồng đầu bên kia điện thoại đều bị mắng tới choáng váng.
“… Trạch Văn, chúng ta có chuyện hảo hảo nói, cậu đừng nổi nóng.” Trịnh Cảnh Đồng phi thường thiếu chột dạ.
“Hảo hảo nói? Tớ
có thể cùng cậu hảo hảo nói sao, cậu đừng cho là tớ không biết ý đồ kia của cậu, tin tức của công ty khẳng định cũng là cậu sai người tung ra ngoài đúng không? Cậu đến cùng muốn làm gì?!” Phó Trạch Văn thực sự là giận không chỗ phát tiết, hiện tại Trịnh Cảnh Đồng không ở trước mặt hắn, nếu như ở trước mặt, tuyệt bích đánh tới mức mẹ của đối phương cũng không nhận ra! “Cậu bây giờ đây là quá gia gia ni, cậu thế nào tớ không xen vào, nhưng A Bảo là em trai tớ, nếu em ấy bị công khai thì làm sao bây giờ?!”
“Trạch Văn, Trạch Văn xin bớt giận, cậu nghe tớ nói.” Trịnh Cảnh Đồng hiện tại tâm tình kỳ thực tốt vô cùng, chính là rất chột dạ, kỳ thực y cũng biết mình như vậy không tử tế, “Tớ sẽ đối tốt với A Bảo, khẳng định không thể để em ấy chịu một chút ủy khuất nào, tớ và em ấy nếu muốn cùng nhau, cũng không thể vẫn lén lét lút lút che che giấu giấu, chuyện này đối với A Bảo cũng không công bằng, đúng không?”
“Đúng, các cậu nếu như cùng một mực như vậy vậy thì tin tức này sớm muộn gì cũng tung ra, có thể cậu nghĩ không có gì, nếu như A Bảo em ấy sau này hối hận rồi, không muốn cùng cậu cùng một chỗ nữa thì làm sao bây giờ? Vậy những tin tức bây giờ khẳng định đối với em ấy mà nói là vết nhơ mười phần rồi!” Phó Trạch
Văn không muốn em trai mình sống trong chỉ chỉ chỏ chỏ của người khác, trong cái xã hội này vĩnh viễn không thiếu người thích làm chuyện buồn nôn nói chuyện buồn nôn, A Bảo có lẽ sẽ bởi vậy mà bị thương tổn!
“Tớ khẳng định đối với A Bảo sẽ không để em ấy chia tay với tớ!” Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy chuyện này cũng không đúng, y đối với bản thân vô cùng tin tưởng, y đã quyết định cùng Phó A Bảo cùng một chỗ cả đời, “Trạch Văn cậu có phải bạn bè hay không, cậu cứ như vậy không tin tớ sao?”
Phó Trạch Văn đỡ trán, tớ không phải không tin cậu, tín dự (lòng tín nghĩa và danh dự) của cậu tớ rất rõ ràng, tớ là không tin được A Bảo nhà chúng tớ a! Trước đây không nói cái tính ba ngày đánh cá hai ngày sưởi lưới kia của A Bảo, liền nói lần này đi, động cơ của nó hoàn toàn không thuần khiết a! Căn bản không phải hướng về phía hảo hảo sinh sống đi!
Vì thế cậu và nó tuyệt bích không lâu được a!
Phó Trạch Văn cũng không muốn nói thêm cái gì, cuối cùng lẩm bẩm nói: “Dù sao tớ mặc kệ cậu lấy biện pháp gì, chuyện này cậu nhất định phải nhanh chóng bãi bình cho tớ, tuyệt đối không nên ở trước mặt công chúng nói lung tung, bằng không tớ sẽ không đơn giản đánh cậu như vậy đâu! Người của toàn soạn bên kia nếu như
không chịu, tớ đi đứng ra, tin tức nhất định là không thể tung ra!”
Đầu bên kia điện thoại xuất hiện trầm mặc ngắn ngủi.
Phó Trạch Văn tâm nói cậu còn giả vờ trì hoãn với tớ, cậu đây là không đồng ý là thế nào, có tin tớ sẽ ngay bây giờ đến nhà cậu đón A Bảo về hay không! “Nói chuyện a, tớ vừa nói cậu không nghe là thế nào?” Hắn quả thực muốn chọc giận chết rồi!
Cậu đừng tưởng rằng cậu là học trưởng của tớ lớn hơn tớ 2 tuổi liền sắc mặt cho tôi nhìn, hiện tại tình huống của chúng ta không giống như lúc trước!
“Không phải.” Trịnh Cảnh Đồng quay đầu lại nhìn Phó A Bảo đang cùng phóng viên ở trong phòng khách nói tới khí thế ngất trời, sau đó giật giật khóe miệng nói, “Cậu nếu như nói sớm với tớ nửa tiếng, tớ còn có thể nghĩ lại cách, hiện tại hình như không kịp nữa rồi …”
“Tại sao?” Tâm Phó A Bảo nảy lên, “Lẽ nào tin tức đã phát ra rồi hả?!”
“Ân, đã phát ra, có điều tạm thời còn chưa nhắc tới Phó A Bảo, cũng chỉ viết một mình tớ.” Trịnh Cảnh Đồng kỳ thực thật cao hứng, thế nhưng y cảm thấy không thể để cho Phó Trạch Văn cảm nhận được.
Phó Trạch Văn nghĩ thầm vậy không quá quan trọng, A Bảo chưa công khai là tốt rồi: “Cậu gần đây chú ý một chút, đừng để phóng viên
tìm thấy chỗ A Bảo, hơn nước người trong công ty cậu cũng phải hảo hảo căn dặn, đừng để bọn họ nói lung tung!”
“…” Trịnh Cảnh Đồng lại quay đầu lại nhìn phòng khách một chút, “Nhưng A Bảo để phóng viên người ta kéo đến trong nhà tán gẫu, hiện tại tán gẫu đến vô cùng tốt, còn nói muốn mời bọn họ ăn khuya.”
“…” Phó Trạch Văn liền quỳ tại chỗ!
Hắn thiên tính vạn tính, tính toán cả buổi vẫn là không đuổi theo được xuất bài không theo lẽ thướng của Phó A Bảo! Phó Trạch Văn đã hoàn toàn không theo được hình thức hành vi cùng tư duy của em trai mình rồi!
“Em ấy muốn tán gẫu với phóng viên cậu liền để nó tán gẫu? Còn mang về nhà! Nó cái đức hạnh gì cậu còn không rõ ràng sao? Nó làm việc không động não có được hay không!” Cũng không phải Phó Trạch Văn muốn bôi đen em trai mình, nhưng Phó A Bảo cậu chính là một người vô căn cứ như thế!” Cậu không ngăn lại chút nào sao! Để A Bảo nhận điện thoại!”
Phó Trạch Văn hết cách rồi, bây giờ cùng Trịnh Cảnh Đồng nói nhiều hơn nữa cũng không hữu hiệu, vẫn là trực tiếp cùng A Bảo nói đi, còn chỗ phóng viên cùng tòa soạn, chỉ cần hắn đứng ra, tin tưởng nhất định có thể giải quyết.
Sau một phút.
“A Bảo nói em ấy rất bận, không chịu nhận điện thoại của
cậu.” Trịnh Cảnh Đồng trong tâm mừng thầm, có điều trong giọng nói có chút không biểu hiện ra, “Em ấy nói em ấy biết cậu muốn nói gì, tâm ý của em ấy đã quyết, cậu cũng không cần ngăn cản em ấy.”
“Còn tâm ý đã quyết, em ấy quyết cái sợi len a! Nó nghĩ đương nhiên như vậy, quyết cái gì mà quyết!” Phó Trạch Văn đều sắp tức giận nổ tung, tâm rất mệt, quả thực không thể được rồi.
“Cậu như vậy không đúng, cậu sao có thể nói A Bảo như vậy ni, cậu bình thường không phải cũng nói em ấy như vậy đấy chứ? Em ấy là người trưởng thành, không phải trẻ con, thuyết pháp này này của cậu quá không tôn trọng em ấy.” Trịnh Cảnh Đồng nhanh chóng thay đổi nhân vật, y bây giờ là bạn đời của A Bảo, đến vì là A Bảo quyết định!
Phó Trạch Văn đều muốn ném điện thoại di động! Nếu như hiện tại Trịnh Cảnh Đồng ngay ở trước mặt hắn, hắn khẳng định không nói hai lời liền đánh y một trận!
Xem ra việc này cùng Trịnh Cảnh Đồng nói không được, hắn vẫn là tự mình tới tạo áp lực với tòa soạn đi, tin tức này khẳng định không thể phát!
Thế là Phó Trạch Văn không nói hai lời liền đem điện thoại cúp, hắn về phòng ăn hỏi Đới Tuyết Dao muốn số điện thoại di động của trưởng tòa soạn, sau đó để lại thẻ tín dụng cho Đới Tuyết Dao, “Anh hiện tại phải tới Trịnh gia một chuyến, xin lỗi.”
“…” Đới Tuyết Dao có chút không nói gì, việc này anh gọi điện thoại còn chưa đủ, còn muốn tới cửa nói, đến mức đó sao? Cũng không phải đưa tin anh, anh thay Trịnh Cảnh Đồng gấp thành như vậy làm cái gi.
Thực sự là không hiểu ra sao.
Phó Trạch Văn trên đường tới Trịnh gia cùng trưởng tòa soạn của Đới Tuyết Dao nói chuyện điện thoại, để tòa soạn đối phương nhất định không thể đưa tin chuyện của Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo, đương nhiên, hắn có thể hạ xuống không ít lợi ích, xem như là dùng tiền mua lại tin tức này.
Trưởng tòa soạn đương nhiên nói cẩn thận, tuy rằng bỏ mất một tin tức tư liệu sống tốt, thế nhưng Phó Trạch Văn đồng ý dùng giá cao mua lại, mà lại nói lời nói thật, hắn cũng không muốn cũng đắc tội Phó thị.
Đáng tiếc dự định của Phó Trạch Văn hẳn là tốt vô cùng, thế nhưng không chống cự nổi yêu cầu mãnh liệt của Phó A Bảo a, toàn bộ hành trình này Phó A Bảo vây xem, còn giúp bận bịu trau chuốt sửa chữa, cần phải hoàn toàn đúng với tâm ý của cậu.
Tin tức này không phát cũng phải phát ra, không phát Phó A Bảo không làm a!
=================
|
CHƯƠNG 56
“Phó tiên sinh, chỗ này của tôi sửa đến gần đủ rồi, anh nhìn lại một chút, tìm từ này có được hay không?” Phóng viên bình thường đều bát quái, thích viết đoạt người nhã cầu gì đó, thế nhưng người Trịnh gia Phó gia, có thể không đăc tội sẽ không đắc tội, huống hồ người ta tích cực phối hợp như vậy, bọn họ đương nhiên muốn bán mặt mũi, tận lực để người trong cuộc thỏa mãn.
Kỳ thực mấy phóng viên này cũng cảm thấy rất 囧, bọn họ lúc đó theo dõi xe của Trịnh Cảnh Đồng tới, nhưng trên đường bị phát hiện, vài bảo tiêu trên xe đối phương đi xuống, quá đáng sợ rồi! Vốn còn nghĩ là xui xẻo rồi, ai biết sau khi hỏi một phen đối phương thế mà đem bọn họ tới Trịnh gia làm khách, bảo là muốn phối hợp với tòa soạn của bọn họ phát tin tức, thế nhưng có một điều kiện, bọn họ muốn đích thân tham dự sáng tác bản thảo tin tức.
Tuy rằng cảm thấy là lạ, thế nhưng chuyện này với phóng viên bọn họ nói tới là chuyện tốt cầu còn không được, cũng không cần phí hết tâm tư đi đào móc ba cái tin tức thế nào cũng được, trực tiếp từ chỗ người trong cuộc thu được tin tức xác thực nhất, quả thực đáng ca tụng!
Ba người Trịnh gia một chút ý kiến cũng không có, toàn bộ nghe Phó A Bảo, Phó A Bảo nói
thế nào liền làm thế đó, Phó A Bảo đối với phóng viên nói Trịnh Cảnh Đồng đối với cậu là nhất kiến trung tình bọn họ cũng nhất trí gật đầu chính là như vậy!
Phóng viên không yên lòng còn quay đầu cẩn thận từng li từng tí một hỏi Trịnh Cảnh Đồng một lần, tả thực như vậy không quan trọng lắm sao, Trịnh Cảnh Đồng trịnh trọng gật đầu biểu thị xác thực như vậy, còn thêm mắm dặm muối miêu tả một phen cảm giác ngay lúc đó.
Mấy phóng viên toát mồ hôi, chúng ta đánh cược một khối tiền, anh tuyệt bích là nói hưu nói vượn!
Nhất kiến chung tình, các ngươi làm sao mà nhất kiến chung tình a, vừa nãy Phó A Bảo nói cái gì, nói cậu lúc 10 tuổi các ngươi lần đầu tiên gặp mặt, nhất kiến chung tình, Trịnh tổng anh khi đó đã 20 tuổi có được hay không, người trưởng thành rồi có được hay không, anh đối với học sinh tiểu học 10 tuổi nhất kiến trung tình, anh muốn hù chết ai vậy?!
Anh đây là thỏa mãn tình yêu trẻ con anh tạo ra sao?!
Người trong cuộc Trịnh Đại boss một bên nghiêm túc chăm chú, biểu thị sự thực chính là như vậy, không cần nhiều lời!
Khiến hai người Vu Thư và Trịnh Trí Viễn cũng có chút tưởng thật, lẽ nào Cảnh Đồng nhà bọn họ thật sự là nhỏ như vậy đã coi trọng A Bảo rồi hả?
Không trách qua nhiều
năm như vậy vẫn không có yêu đương, bảo y thân thiết cũng không chịu, giới thiệu bạn gái cũng không cần, hóa ra là trong lòng có người a, hiện tại rốt cục đợi được A Bảo ớn lên, cũng thực sự là rất không dễ dàng, thực sự là thật khổ cực, ròng rã 10 năm ni, hiện tại rốt cục khổ tận cam lai rồi.
Hai vợ chồng không khỏi vì si tình của con trai mình mà cảm động.
Phó A Bảo nói thầm trong lòng, chính là ta tùy tiện nói một chút, không nghĩ tới họ Trịnh này dĩ nhiên thừa nhận, bộ dáng mình lớn như vậy thực sự là không dễ dàng, không nghĩ tới hiểm lúc nào cũng bên người a, Trịnh Cảnh Đồng thế mà mơ ước mình 10 năm liền, thực sự là quá đáng sợ rồi! Quả nhiên chuyện ở làng khu lịch Trịnh Cảnh Đồng mưu đồ đã lâu, đều do mình quá trẻ tuổi không có kinh nghiệm, cái gì cũng đều không hiểu bị thiệt lớn! Ít nhiều những phóng viên này, nếu không mình phỏng chừng mãi mãi cũng không biết ni!
Phóng viên 囧 囧 cắm đầu vào laptop ghi chép “Như thực”, ngày hôm nay thực sự là mở rộng tầm mắt, có điều vậy cũng là tin tức bùng nổ chứ? Thỏa thỏa hấp dẫn nhãn cầu.
Phó A Bảo đến gần nhìn một chút, thật hài lòng, cậu tiếp tục thao thao bất tuyệt nói: “Sau đó anh ấy đối với tôi dính chặt lấy, tôi lúc đó không thích anh ấy,
vì thế cũng không muốn phản ứng với anh ấy, mãi đến tậm ngày mồng 1 tháng 5 năm nay tới ôn tuyền XX vùng ngoại ô.”
Phóng viên vừa nghe có cố sự vội vã đều dựng lỗ tai lên, hai người ở làng du lịch kia xảy ra chuyện gì sao? Làng du lịch ni, vừa nghe chính là nơi phi thường ám muội! Khẳng định có sự kiện màu phấn hồng phát sinh! Thỏa thỏa!
Sau đó Phó A Bảo có chút khát, cậu nói lâu như vậy rồi ngay cả ngụm nước cũng chưa uống, liền bưng cốc nước trái cây trên bàn lên uống.
“Sau đó thì sao, sau đó thì sao?” Phóng viên phi thường nắm bắt gấp, nói chuyện với cậu đừng thở mạnh a, cậu không biết chúng tôi làm nghề này thật là lòng hiếu kỳ đặc biệt quan trọng sao, cậu nói mau a!
Phó A Bảo đem nước trái cây trong ly uống cạn sạch, Vu Thư vội sai người đi lấy ly nước nữa lại đây.
“Sau đó a, sau đó tôi đã bị chó dữ cắn một cái!” Phó A Bảo nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng, Trịnh Cảnh Đồng vội vã bưng chén nước lên che giấu lúng túng, y phi thường chột dạ, y biết Phó A Bảo nói chó dữ chính là y, lúc trước Phó A Bảo chính là giải thích với Phó Trạch Văn như vậy.
Ánh mắt Vu Thư như kiếm nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng, trong lòng suy đoán có phải là kỹ thuật của con trai mình quá kém, hay là quá thô bạo, khiến A Bảo không thoải
mái, bất kể là bên nào cũng không được a, ảnh hưởng tới bồi dưỡng tình cảm vợ chồng sau này!
Đều 30 tuổi! Thật là không có tiền đồ!
Các phóng viên trợn mắt lên: “Bị cắn?!” Chó cắn người linh *** cũng không tốt, nói không chắc có bệnh dại ni.
“Có điều không có gì đáng ngại, không xuất huyết.” Phó A Bảo liếc mắt nhìn Trịnh Cảnh Đồng tiếp tục nói, “Sau đó Trịnh Cảnh Đồng đã cứu tôi một mạng, tôi đối với anh ấy thay đổi cách nhìn.”
“Nha nha ” mấy phóng viên nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng, anh hùng cứu mỹ nhân ni, cứu một tên Phó A Bảo, không trách đối phương muốn lấy thân báo đáp.
Phó A Bảo tâm nói cũng không phải chính là cứu một mạng người sao, trong bụng tôi chính là mạng a, vốn là không có đứa nhỏ này, hiện tại bị cắn một cái thì có, thực sự là thấy quỷ rồi!
Trong lòng cậu ngẫm lại còn có chút ủy khuất nhỏ, rõ ràng là Trịnh Cảnh Đồng không tốt, mình lại vẫn phải nói tốt giúp y, thực sự là thật đáng thương.
Các phóng viên mỗi người kích động không thôi, đều là chất liệu thật a, mau mau viết viết viết, cần phải tuyệt hảo, viết thành một chuyện tình yêu buồn triền miên cảm động sâu sắc nhất! “Sau đó thì sao?”
“Sau đó anh ấy cứ tiếp tục dính chặt lấy tôi đi, đúng không?”
Phó A Bảo nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng.
Trịnh Cảnh Đồng gật đầu liên tục.
“Sau đó tôi thật sự không chống đỡ được dây dưa của anh ấy liền đáp ứng, sau đó chính là như bây giờ, chúng tôi chuẩn bị kết hôn.” Phó A Bảo gật gật đầu, “Ân, gần như chính là như vậy đi.”
Các phóng viên: “…” Cái gì gọi là gần như chính là như vậy a, này hoàn toàn chưa đủ tốt sao, trọng điểm phát triển hẳn là trong khoảng thời gian hai tháng này từ làng du lịch đến bây giờ, trong hai tháng đó các người là làm sao từ quan hệ bằng hữu cũng không phải liền phát triền thành muốn kết hôn?
Hai tháng này mới phải trọng điểm a! Tiêu đề tin tức được rồi, tình yêu của cậu và Trịnh Cảnh Đồng, nhưng là tin tức bên trong ni, đây cũng là quá giả tạo rồi, không tôi không tả đồ vật a! Cậu tốt xấu gì nói một chút các ngươi trải qua yêu đương ra sao a, sau đó kiểu cầu hôn cũng phải hảo hảo nói một chút.
“Đừng nhìn tôi, hai tháng sau các cô hỏi Trịnh Cảnh Đồng đi.” Phó A Bảo đem quyền chủ động cho Trịnh Cảnh Đồng, cậu đúng là muốn nói chút gì, nhưng là 2 tháng này cậu và Trịnh Cảnh Đồng thật sự không hề gặp nhau, ngay cả mặt mũi cũng không thấy, cậu bịa dặt cũng làm không được a, huống hồ level bịa đặt của cậu quá thấp, người khác
vừa nghe liền không tiếp thu được.
Các phóng viên đều dồn dập quay đầu nhìn Trịnh Cảnh Đồng.
“Khụ khụ.” Trịnh Cảnh Đồng hắng giọng, “Vậy kế tiếp để tôi nói đi.”
Y và Phó A Bảo thay đổi vị trí, y ngồi xuống bên cạnh phóng viên, mà Phó A Bảo ngồi xuống bên cạnh Vu Thư, Vu Thư cười híp mắt hỏi Phó A Bảo: “A Bảo, nói lâu như vậy rồi có phải là mệt mỏi rồi, nhanh hảo hảo nghỉ ngơi một chút, phía dưới giao cho Cảnh Đồng là được.”
“Ai!” Cậu thật cao hứng thảo luận với Vu Thư chuyện trong công ty, nói những cái cậu nghe thấy trong công ty hôm nay.
Mà các phóng viên phát hiện, nội dung vừa nãy tán gẫu với Phó A Bảo căn bản là không có gì ghê gớm, tán gẫu với Trịnh Cảnh Đồng mới thực sự là phá hủy tam quan ni, Trịnh đại tổng giám đốc anh tuấn tiêu sái này, y là tên biến thái a!
Y thích chơi trò theo đuôi theo dõi a!
Y ròng rã theo đuôi Phó A Bảo hai tháng a!
Ánh mắt các phóng viên nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng không ngừng thay đổi, ngay cả Phó A Bảo và Vu Thư Trịnh Trí Viễn cũng kinh sợ rồi!
Mọi người não bổ một phen, Trịnh Cảnh Đồng bây giờ có thể theo đuôi 2 tháng, vậy trước kia cũng có thể theo đuôi a! Y đã thầm mến Phó A Bảo 10 năm, trong 10 năm này không biết từng làm bao nhiêu chuyện hèn mọn đây!
Tất
cả mọi người không tốt lắm, càng nghĩ càng không phải, quả thực không thể được rồi!
Ai có thể nghĩ đến Trịnh Đại tổng giám đốc đại danh đỉnh đỉnh là một cái đuôi si hán a! Phỏng chừng tin tức phát ra ngoài, muốn đập vỡ tan một nhóm lớn mắt kính người khác!
Phó A Bảo đặc biệt là không được, cậu biết Trịnh Cảnh Đồng thích cậu, cũng không nghĩ đến dĩ nhiên thích đến mức độ này! Chuyện như vậy cậu vẫn là lần đầu tiên nghe nói được không, Trịnh Cảnh Đồng xưa nay chưa có nói với cậu.
Người bình thường khẳng định không làm được được chứ! Y rốt cuộc là muốn kết hôn với một người như thế nào a! Điều này có thể tính toán làm tình đến thâm trầm sao? ==
Tay người phóng viên kia đánh chữ soạn bản thảo đều run, cậu và Trịnh Cảnh Đồng nhiều lần xác nhận nói: “Trịnh tổng, thật sự muốn viết như thế sao?” Ảnh hưởng này tới hình tượng cá nhân của anh, tôi cảm thấy phi thường không thích hợp!
Trịnh Cảnh Đồng gật đầu: “Ân, cứ viết như vậy.”
Phóng viên một bên đánh chữ một bên yên lặng rơi lệ, tâm nói đây là anh bảo tôi viết a, không phải là tôi nói bừa tạo loạn a, hiện trường còn có nhiều người làm chứng như vậy ni, đến thời điểm có chuyện gì anh cũng không nên đổ trách nhiệm lên đầu tôi a!
Có
điều người phóng viên này viết bản thảo vẫn có chút trình độ, hắn tìm từ khá là nhẹ nhàng, đem hành vi của Trịnh Cảnh Đồng cho lãng mạn hóa, nhìn qua thực sự là vô cùng cảm thiên động địa, Trịnh Cảnh Đồng ở dưới ngòi bút của hắn quả thực là si tình đến cực điểm.
Sau khi Trịnh Cảnh Đồng lại tung việc nhỏ hỗ trợ mình và Phó A Bảo, cùng với quá trình cầu hôn.
Đương nhiên, đều là nói bừa, Phó A Bảo và y có cái rắm chuyển động cùng nhau a, còn có cầu hôn, ai u, được kêu là một cảm thiên động địa, tặng hoa, nến, nhẫn, bạn bè thân thích chứng kiến cùng chúc phúc, một cái cũng không thiếu.
Nghe được mấy phóng viên đều cảm động, dị tính luyến cũng không long trọng như vậy ni, hai người đàn ông đã vậy còn quá kiêu căng.
Phó A Bảo nghe được đầy bụng tức giận, này nói đều là cái quỷ gì, cầu hôn là rất lãng mạn không sai, nhưng cậu hoàn toàn không có trải qua được chứ! Quả thực quá bị thua thiệt!
Có điều Phó A Bảo cũng biết không nên phản bác vào lúc này, cậu có chút hối hận, sớm biết một chút liền khai thật rồi.
Rốt cục, quá trình mến nhau của 2 người ghi chép đến gần đủ rồi, Phó A Bảo lúc này mới một lần nữa sang đây xem bản thảo phóng viên trau chuốt, căn cứ ý kiến của cậu làm một vài điều chỉnh cùng sửa chữa.
Thế là lúc Phó Trạch Văn thở hổn hển tới Trịnh gia, bản thảo đã gần như viết xong.
Trịnh Cảnh Đồng biết không ổn, liền để phóng viên mau mau đi về trước, hơn nữa hiện tại xác thực thời gian không còn sớm, A Bảo chốc nữa liền muốn đi ngủ, ngoài ra ngày mai cậu lại đi phỏng vấn đi, trước tiên phát một phần tin tức là được rồi.
Nhưng Phó Trạch Văn vừa đến đã công bố nói, hắn đã cùng trưởng tòa soạn thông qua điện thoại, tin tức sẽ không phát, phỏng vấn hôm nay hết hiệu lực!
Ba người Trịnh gia có chút không biết làm sao, bọn họ có chút chột dạ, bọn họ bây giờ xem như là dùng đứa nhỏ cột Phó A Bảo lại, phi thường không có cảm giác an toàn, nếu như có thể có một tân văn báo đạo tăng thêm một chút, vậy thì quá tốt rồi!
Nhưng Phó gia nếu như không đồng ý mà bọn họ còn muốn kiên trì làm, vậy thì quá không hiền hậu rồi, thế là ba người đều nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.
“Tại sao không phát? Đương nhiên phải hảo hảo đưa tin!” Phó A Bảo kéo Phó Trạch Văn qua lặng lẽ nói, “Ca anh không phải là bị hồ đồ rồi a? Quan hệ của em và Trịnh Cảnh Đồng sau khi công bố, tài sản của Trịnh gia sau này hơn nửa chính là của đứa nhỏ trong bụng em, thật tốt a!”
Phó Trạch Văn thật sự rất muốn đánh vào đầu Phó A Bảo một cái!
=================
|
CHƯƠNG 57
Phó Trạch Văn không cho phát tin tức, mà Phó A Bảo thì lại liều mạng muốn phát, hai người đều sắp muốn tranh cãi.
Mấy phóng viên đứng cạnh cửa đi cũng không được, không đi cũng không được, tin tức này đến cùng có nên phát ra không a, thật vất vả mới lấy được tin tức giật gân này, cái này so với tình yêu của Hạ Lập Nhân và Thẩm Nin mấy năm trước còn kình bạo (mạnh mẽ, bùng nổ) hơn ni!
Nhân gia Hạ Lập Nhân và Thẩm Ninh bất quá chỉ là yêu đương, các ngươi ngược lại tốt hơn, cũng đã bàn chuyện cưới xin rồi!
Phó A Bảo bên đầu cơ hồ đã muốn bắt đầu một khóc hai náo ba thắt cổ (=)))))), Phó Trạch Văn bị huyên náo hết cách rồi, “Em không phải trẻ con, đến cùng có biết chuyện này nghiêm trọng tới mức nào hay không a, chuyện của em và Trịnh Cảnh Đồng nếu như công bố, em sau này sẽ rất khó quay đầu lại em biết không!”
“Em biết a! Chính là em biết nên mới liều mạng công bố có được hay không!” Phó A Bảo cảm giác đầu lão ca mình mang thai, cái này quan hệ đến tương lai của đứa nhỏ trong bụng cậu, cậu muốn quay đầu lại mới lạ chứ! Nhất định phải một đường đi tới hiểm độc a!
“Tài sản tài sản, em chỉ nhớ tới tài sản của Trịnh gia, nhà chúng ta không đủ em xài sao?!” Phó Trạch Văn đều
muốn phát điên, đầu óc đứa nhỏ này đến cùng nghĩ thế nào a, “Trong nhà thiếu ăn thiếu mặc cho em sao? Em làm sao mà mỗi ngày đều nhớ mong tiền của người khác, có phải là tên bác sĩ chết tiệt kia dạy em? Cả ngày cái tốt không học toàn học cái xấu! Em có thể làm một chút chuyện xuất sắc có được hay không?” Sớm biết đã không để cái tên bác sĩ rách nát kia vào trong nhà, quả thực là gieo vạ!
Phó A Bảo cảm thấy ủy khuất muốn chết rồi, cậu nước mắt lưng trong nói: “Ca, anh sao có thể nói như vậy ni, nhưng mà đứa nhỏ trong bụng em có một nửa là của Trịnh Cảnh Đồng, tài sản của y đương nhiên là của đứa nhỏ này, tài sản của Trịnh gia sau này là của Trịnh Cảnh Đồng, lại sau này nữa khẳng định chính là của con em! Anh cho rằng em là vì bản thân em sao, vì bản thân em em mới không thèm phản ứng với họ Trịnh này!”
Cậu đều là vì tiểu bảo bảo trong bụng tranh thủ quyền lợi sau này a, tài sản này vốn nên là của đứa nhỏ này, sao có thể nói thành của người khác ni, rõ ràng cùng Phó A Bảo cậu có quan hệ rất không tốt!
Phó Trạch Văn hoàn toàn quỳ, thực sự là tú tài gặp quân binh, có lý không nói được, Phó A Bảo liền bám vào chút tài sản ấy không tha, Phó Trạch Văn bất luận nói cái gì cậu đều có thể kéo tới điểm này, hơn
nữa dáng vẻ đặc biệt đáng thương vô tội, chỉ tí nữa thôi là phải ra đi kim đậu đậu rồi. (nhắc lại nghĩa của từ “kim đậu đậu” cho mọi người nhớ nhé: nó chỉ nước mắt)
“Đừng khóc đừng khóc.” Phó Trạch Văn vừa vội vừa tức, “Mang thai đừng khóc lung tung, anh không nói em, em muốn làm thế nào bây giờ liền làm thế, anh sợ em rồi.”
Ai …
Cẩn thận ngẫm lại, sau này A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng nếu như tách ra, hơn nửa cũng là A Bảo nói, Trịnh Cảnh Đồng phụ lòng A Bảo độ khả thi vô cùng thấp, nếu như vậy, liền thuận theo tự nhiên đi, ai …
Chuyện này là sao a!
Hai huynh đệ sau một phen đàm phán dài, chuyện phát tin tức có khả năng chuyển biến tốt, Phó A Bảo toàn thắng, tin tức phát ra như thường lệ, còn thuận tiện chụp vài bức ảnh ni, Phó A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng còn hẹn nhóm phóng viên này ngày mai tiếp tục, bảo là muốn thay đổi địa điểm phỏng vấn, Tổng Công Ty Trịnh thị chính là lựa chọn rất tốt.
Hai người còn có rất nhiều chuyện còn chưa nói hết ni, còn có thể ra thêm vài tập đưa tin nữa, các phóng viên mỗi người vô cùng phấn khỏi, ba người Trịnh gia cũng là mặt mày hớn hở, lúc này kết hôn sẽ thành định cục đi?
Quả thực đáng ca tụng!
Phó Trạch Văn cả thể xác và *** thần đều mệt
mỏi, hắn không biết mình vội vã tới đây rốt cuộc là vì cái gì, cái gì cũng không hoàn thành, tâm mệt mỏi quá, đã không thể được rồi, rất muốn nhanh lên một chút về nhà tắm rửa lên giường ngủ.
Phó Trạch Văn phải đi, Vu Thư nào chịu, Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo muốn kết hôn, muốn chuẩn bị nhiều chuyện lắm ni, hiện tại là có thể thương lượng rồi.
Liền ví dụ ngày hôm nay đi, vừa vặn Phó Trạch Văn ở đây, vậy thì thuận tiện thương lượng chuyện thiệp mời kết hôn, hai nhà muốn mời những người nào thương lượng nhất trí, ví dụ nhân viên trong công ty có mời hay không này, bạn học của Phó A Bảo có mời hay không này rồi vân vân mây mây.
Còn cả thời gian và địa điểm tổ chức lễ kết hôn, cái này rất chú ý, người rất nhiêu, chỗ nào tương đối dễ dàng, sau này còn có thời gian, hay là liên nhanh chóng, hay là đơn giản chậm một chút.
Bởi vì trong bụng A Bảo hiện tại có đứa nhỏ, hiện tại không hiện ra nghi ngờ, làm lễ cưới rất thích hợp, chờ thêm hai tháng nữa lộ rõ mang thai sẽ không quá tốt, không phải vậy cũng chỉ có thể chờ đứa nhỏ sinh ra mới làm hôn lễ được, thế nhưng Trịnh gia cảm thấy như vậy không tốt lắm, đứa nhỏ sinh ra xong rồi lại luôn cảm thấy có chút mã hậu pháo (ví với hành động không
kịp thời, chẳng giúp ích đc gì) a, đối với A Bảo không tôn trọng lắm!
Phó Trạch Văn nhắm mắt thương lượng với bọn họ, đầu hắn hiện tại rất đau, còn chưa có từ trong đả kích chuyện em trai muốn cùng một nam nhân kết hôn tỉnh lại đây, hắn còn đang tưởng tượng ra cảnh tượng tân văn báo đạo (tin tức, báo đài) sau khi xuất hiện, khẳng định phi thường náo nhiệt, A Bảo nhất định sẽ trở thành tiêu điểm chú mục của mọi người!
Quả thực ngẫm lại liền tâm tắc. (tắc nghĩa là nghẽn).
Mà đối tượng khiến hắn tâm tắc đã trở về phòng tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị đi ngủ rồi, Trịnh Cảnh Đồng là hộ thê hộ chuyên nghiệp đương nhiên cũng lăn theo, Phó Trạch Văn lại bắt đầu tâm tắc, em trai mình không ngừng muốn cùng đàn ông kết hôn, còn muốn cùng người đàn ông này cùng một phòng cùng ngủ trên một giường lớn, rau cải trắng tươi ngon mọng nước trồng 20 năm cứ như vậy bị một con lợn lấy mất rồi! (anh Văn ví hay vỡi =))))
(hộ thê: Hộ là bảo hộ, bảo vệ thê là vợ hộ thê là bảo vệ vợ
Hộ chuyên nghiệp: chỉ hộ gia đình hoặc cá nhân ở Trung Quốc chuyên làm nghề nông)
Thực sự là tâm tắc không muốn không được.
Buổi tối hơn 11h Phó Trạch Văn mới kéo thân thể mệt
mỏi về đến nhà, kỳ thực thân thể cũng không phải rất mệt, chính là tâm mệt, các loại tâm tắc, tâm tắc xong còn phải cùng cha mẹ mình báo cáo chuyện này.
Lần này được rồi, một người tâm tắc biến thành 3 người tâm tắc.
Ba người trằn trọc trở mình ngủ không được, buổi sớm liền đẩy vành mắt đen lên xem tin tức.
Tin tức tối hôm qua chính là cái dự nhiệt, bởi vì đưa tin đến mức rất giản lược, nói là Trịnh Cảnh Đồng là một người đồng tính luyến ái, có thể còn sắp kết hôn, rất nhiều người đều cho là chuyện giỡn chơi vớ vẩn, đều cảm thấy việc này không thể, không có bao nhiêu người coi là thật, cũng không gây nên náo động lớn lắm, scandal của các minh *** trên internet nhiều như vậy, có bao nhiêu người sẽ quan tâm đến loại bát quái tẻ nhạt này a.
Cũng không muốn nghĩ, Trịnh Cảnh Đồng thân phận gì a, giống như Hạ Lập Nhân vẫn có thể yêu đương với nam nhân vậy, kết hôn? Ha ha …
Sau đó những người này đã bị tát vào mặt.
Tin tức sáng sớm lúc truyền ra trên internet quả thực bùng nổ!
Lúc này khẳng định không phải vớ vẩn, bởi vì có đồ có chân tướng a! Trong tin tức tung ra chính là bản thảo Phó A Bảo hôm qua giám sát hoàn thành, còn phối thêm vài tấm hình, có ảnh 3 người Trịnh gia và Phó A Bảo chụp chung, còn có ảnh Phó A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng hai người chụp chung, hai người cùng nắm tay, thỏa thỏa chính là một đôi a!
Cư dân mạng đều lăng loạn rồi, trời ạ!
Trịnh Cảnh Đồng thế mà thật sự muốn kết hôn với một nam nhân, hơn nữa người kia còn là con trai của Phó Minh, em trai của Phó Trạch Văn! Trời!
Xem 2 bức anh hai nhà còn hình như bàn luận rất vui vẻ, dáng vẻ đối với phần tình yêu này phi thường vui vẻ, dân mạng biểu thị, bọn họ đối với người có tiền trên thế giới hoàn toàn không hiểu nổi rồi!
Có điều lăng loạn nhất không phải các dân mạng này, mà là Đới Tuyết Dao.
Cô sáng sớm tới tòa soạn sau đó mới nhìn đến tin tức, xem xong cả người cô đều không tốt rồi!
=================
|
CHƯƠNG 58
Đới Tuyết Dao nhìn tin tức đưa tin mà sắc mặt biến thành màu đen, Phó Trạch Văn tìm cớ hoãn đính hôn với cô chính là vì Phó A Bảo, nói Phó A Bảo bị bệnh hắn không có tâm tư đính hôn, lúc đó cô cũng không tin, cảm thấy khẳng định cùng Hạ Tình có quan hệ, hiện tại quả nhiên thế!
Trước tiên mặc kệ Phó A Bảo cùng một nam nhân yêu đương đi, liền nói chuyện sinh bệnh, cậu ta hướng ống kính cười đến vui vẻ như vậy, đây là dáng vẻ sinh bệnh sao? Ai cũng không khỏe bằng cậu ta được chứ!
Phó Trạch Văn đang gạt cô! Phó Trạch Văn không ngừng lừa gạt cô, cha mẹ Phó Trạch Văn đã lừa cô, không phải như vậy sao còn giúp con trai nói dối! Đúng vậy, ví dụ bản thân hắn bình thường không có bối cảnh, Hạ Tình nữ nhà giàu này môn đăng hộ đối hơn nữa còn có thể mang đến cho trợ giúp cho sự nghiệp của Phó gia càng thích hợp làm con dâu vợ hiền hơn!
Đới Tuyết Dao hiện tại trong đầu liền có một ý nghĩ: Phó Trạch Văn không muốn kết hôn với cô! Đang buông cô!
Cô lập tức bắt đầu gọi điện thoại, không phải gọi cho Phó Trạch Văn, cô biết mình hiện tại đang nổi nóng, nói chuyện với Phó Trạch Văn cũng sẽ chỉ cãi nhau mà thôi, đem người bức ép mình cũng không có quả ngon để ăn, cô gọi điện cho mẹ Lý Tú Vân của
mình, cô cảm thấy việc này nên cùng người trong nhà thương lượng một chút, mọi người cùng nhau đưa ra một chủ ý.
“Dao Dao con đừng vội, con trước tiên hảo hảo làm việc, việc này trong thời gian ngắn cũng không biết được, buổi tối trở về chúng ta hảo hảo thương lượng.” Lý Tú Vân nghe con gái nói chuyện của Phó A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng cũng lấy làm kinh hãi, bà không quá quan tâm loại tin tức bát quái này, vì thế căn bản không biết.
Đới Tuyết Dao nghĩ thầm, nóng lòng cũng không được, hơn nữa nhìn dáng vẻ Phó gia, cũng không phải khẩn cấp 2 hôm liền đem hôn ước thủ tiêu, cô còn có thời gian tính toán.
Đới Tuyết Dao tâm thần không yên đi làm, chờ cô phục hồi *** thần lại phát hiện văn phòng ít đi thật là nhiều người, cô rất kỳ quái hỏi những người còn lại, hôm nay nhiều người xuất ngoại chuyên cần sao?
Đồng sự ngồi bên cạnh cô vô cùng phấn khởi nói: “Ngày hôm nay có một case lớn, hôm qua khối giải trí không phải báo cáo bát quái của Trịnh Cảnh Đồng sao, hôm nay tòa soạn chúng ta nhận được sự cho phép của đối phương, có thể đến Tổng Công Ty Trịnh thị làm phỏng vấn, cái cơ hội tốt này khối tài chính kinh tế chúng ta đâu có thể bỏ qua, đương nhiên cũng phải đi theo, đối phương cũng đồng ý, thực sự là vận khí không
tệ, nhất cử lưỡng tiện, tổng biên tập của chúng ta khẳng định cao hứng chết rồi.”
“Bình thường người xuất ngoại chuyên cần chỉ cần hôm nay không có nhiệm vụ đều đi theo tới.”
Đới Tuyết Dao âm thầm hối hận, sớm biết cô sẽ không gọi điện thoại, nên theo đi xem xem.
Mà vào lúc này Phó A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng đang trong công ty nhận phỏng vấn, phỏng vấn hôm qua chỉ là đến một nửa ni, hôm nay ngoại trừ muốn phỏng vấn đời sống tình cảm của hai người, còn muốn tiến hành phỏng vấn trong công việc của Trịnh Cảnh Đồng, người của tòa soạn tới đều một mảnh vui mừng, hai người được phỏng vấn đều phi thường phối hợp, không có so sánh đây càng là đối tượng phỏng vấn tốt!
“Phó tiên sinh, cậu nếu đã là phó tổng tài Trịnh thị, lẽ nào không có văn phòng riêng của mình sao?” Phóng viên phát hiện Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo vậy mà dùng chung một văn phòng, coi như phòng làm việc này lớn hơn nữa cũng không quá thích hợp a.
“Tôi không nỡ cùng A Bảo tách ra, không nhìn thấy em ấy trong lòng tôi liền khó chịu.” Trịnh Cảnh Đồng không đỏ mặt chút nào nói, khiến mấy phóng viên phỏng vấn cũng đều mắc cỡ.
“Hơn nữa chuyện của tôi và em ấy trước đây cũng không có cái gì bí mật, chuyện của công ty tôi không
cần giấu diếm với em ấy, ở cùng một văn phòng chúng tôi sẽ càng có hiệu suất.”
Bên này phỏng vấn vô cùng phấn khởi, dưới lầu không khí bộ phận quan hệ xã hội thực sự là vô cùng gay go, mọi người âm thanh nói chuyện hơi lớn một chút cũng không dám, đều sợ đụng chạm lấy cái rẽ thần kinh mẫn cảm nào của Đoạn Phỉ. Hôm qua mọi người liền biết thân phận của Phó A Bảo, nhưng hôm nay tin tức tỉ mỉ tung ra vẫn là kinh hãi, không nghĩ tới Trịnh tổng của bọn họ còn có phương diện như thế ni, quả thực là tam quan đều bị phá hủy!
Các bộ ngành khác đều thảo luận tới khí thế ngất trời, toàn bộ công ty đều ở trong hưng phấn, chỉ có người bộ phận quan hệ xã hội là nhỏ giọng lén lút thảo luận, căn bản không dám trắng trợn ở dưới mí mắt Đoạn Phỉ lớn tiếng nghị luận.
Đoạn Phỉ đang mặt tối sầm lại ở trong phòng làm việc xem tin tức, cô đem bản tin hôm nay vừa tung ra liên tục xem rất nhiều lần, nói chung cô hoàn toàn không thể tin được tin tức này nói biến thái là Trịnh Cảnh Đồng! Trịnh Cảnh Đồng tại sao có thể là người như vậy! Hắn là một kẻ nghiêm túc chăm chú lại cẩn thận cỡ nào, sao có thể sẽ làm ra chuyện vô căn cứ phá hủy tam quan như thế! (←←)
Người nghĩ như Đoạn Phỉ không phải là ít, rất
nhiều người nhìn thấy tin tức cũng đều cảm thấy vô căn cứ, thế nhưng người tin tưởng chiếm đại đa số, dù sao có đồ có chân tướng mà, hơn nữa trong tin tức trong bản tin này cũng nói, các phóng viên là đến ngay trong nhà Trịnh Cảnh Đồng làm phỏng vấn, tuyệt đối hoàn hoàn nguyên tuyệt đối chân thực, tuyệt đối không hư cấu!
Mọi người nghĩ thầm, nếu như không nhận được đồng ý của người trong cuộc, các phóng viên cũng không dám viết như thế, hơn nữa tin tức cuối cùng còn nói, còn sắp tiến hành đưa tin tiếp theo ni, tuyệt đối độc nhất vô nhị trực tiếp chân thực bùng nổ!
Không nghĩ tới nhìn qua Trịnh Cảnh Đồng nghiêm chỉnh như vậy chẳng những là đồng tính luyến ái, còn có loại yêu thích này, có điều hảo manh a!
Liền ví dụ đi, ví dụ trên weibo lần trước có show ân ái rất thú vị, nói là một cô gái có một bạn trai phi thường anh tuấn, hơn nữa nam sinh này cá tính phi thường đáng yêu, đối với bạn gái yêu chết đi sống lại, thường thường làm nũng với bạn gái, thích kề cận bạn gái, bạn gái đi đâu hắn đi đó, bạn gái cùng bạn trai bình thường gặp mặt hắn còn muốn theo dõi một hồi, có lúc ý đồ xấu còn có thể trên đương nhô ra cùng đối phương khoe khoang thân phận bạn trai của mình.
Nghe vào có phải khiến rất
nhiều người ước ao? Tất cả mọi người đều nói nam sinh kia thật đáng yêu, mình nếu như cũng có bạn trai như thế thì tốt rồi, nữ sinh kia cũng cảm thấy hạnh phúc, có người yêu mình đến loại trình độ như thế này, bên dưới cũng có rất nhiều người bình luận, nói là đối với cẩu độc thân tạo thành tấn thương tổn.
Cần phải thay đổi thành sửu nam trung niên bụng bự hói đầu xem, phỏng chừng nhà gái đến báo cảnh sát. ==
Quả thực hù chết người tốt sao!
Người đẹp được kêu là manh, đại đa số người xấu xem ra, chính là biến thái! Kỳ thực rõ ràng làm chuyện giống nhau.
Tướng mạo của Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo đều là đẹp cao cấp nhất, nhìn qua thế nào cũng vui tai vui mắt a, hành vi si hán này của Trịnh Cảnh Đồng so với nghiêm túc chính kinh bình thường còn sinh ra một loại manh độ tương phản cao hơn, thật nhiều hủ nữ nói: quả thực manh quá rồi có được hay không!
Tình yêu của Hạ Lập Nhân và Thẩm Ninh cũng có rất nhiều cảm thấy manh, hai người đẹp đều sẽ càng dễ dàng nhận được sự ủng hộ của mọi người, có điều hiển nhiên đôi Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo này ý kiến càng thuần túy hơn chút.
Bởi vì Phó A Bảo cùng tình nhân của Hạ Lập Nhân Thẩm Ninh không giống, cậu và Trịnh Cảnh Đồng xem như là môn
đăng hộ đối, vì tiền độ khả thi rất thấp, bọn họ không thiếu tiền, vì thế mọi người chỉ có một ý nghĩ: hai người tuyệt bích là yêu thật sự!
Đoạn Phỉ nhìn bình luận tin tức trên internet, thế nhưng cô cảm thấy những người này nghĩ đến rất đơn giản, Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo trong lúc đó căn bản không phải như vậy, hai người tuyệt bích là hông gia, hơn nữa Trịnh gia ở trong bóng tối khẳng định bỏ ra cái giá không nhỏ, không chỉ như vậy, ngay cả danh tiếng bên ngoài Trịnh Cảnh Đồng đều có thể từ bỏ, có thể thấy được Trịnh thị thật sự gặp phải nguy cơ, không thể không hướng Phó thị cầu viện.
Đoạn Phỉ đang lo lắng Trịnh thị bị Phó thị hãm hại, nói không chắc một phần quyền nắm cổ phần của Trịnh thị sẽ đổi tên.
Mà một người khác, Đới Tuyết Dao, cùng lo lắng của Đoạn Phỉ thì lại hoàn toàn ngược lại, cô đang lo lắng tiền của Phó gia sẽ bị Phó A Bảo mang tới Trịnh gia, Phó A Bảo muốn cùng Trịnh Cảnh Đồng kết hôn, bây giờ còn ở trong nhà Trịnh Cảnh Đồng, vậy sau này phỏng chừng sẽ vẫn tiếp tục như thế, mà với sủng ái của cha mẹ cậu đối cậu, nhất định sẽ cho cậu một lượng tiền tài cùng cổ phần lớn, dù sao Trịnh gia cũng là làm ăn, ở phương diện này khẳng định rất khôn khéo, nhất định sẽ muốn từ bên trong mưu lợi bất chính, nói không chắc còn có thể trong bóng tối khuyến khích Phó A Bảo, để cậu giành nhiều tài sản một chút!
Ý tưởng này ở trong lòng Đới Tuyết Dao chuyển a chuyển, cô càng nghĩ càng thấy phải là như vậy, thế là còn chưa tới lúc tan việc cô liền về sớm, cô muốn nhanh một chút về nhà cùng người nhà thương lượng chuyện này.
Cô cảm thấy Phó Trạch Văn bây giờ còn chưa cân nhắc đến nhiều như vậy, nếu như muốn đến, khẳng định thái độ đối với đứa em trai Phó A Bảo này sẽ không giống nhau.
Huynh đệ cùng kế thừa tài sản quản lý công ty có lẽ sẽ trở thành giai thoại, nhưng nếu như bị người ngoài gặm một cái thò một chân vào, ha ha … còn có thể tiếp tục huynh đệ hữu cung sao?
=================
|
CHƯƠNG 59
Đới Tuyết Dao vội vã về nhà thương lượng với cha mẹ chuyện đính hôn, còn có chính là chuyện của Phó A Bảo, kỳ thực Lý Tú Vân và Đới Tu Văn so với Đới Tuyết Dao càng thêm sốt ruột, điều kiện của Đới Tuyết Dao kỳ thực nhắm trong những người bình thường thật không tệ, tìm đối tượng không khó, hoàn toàn có thể tìm phú nhị đại, thế nhưng thân thiết với Phó Trạch Văn đến loại trình độ này quá khó khăn, cũng chỉ đi từng bước, đâu có thể dễ dàng buông tha.
Người một nhà đều rất sớm trở về nhà thương lượng chuyện này.
Đới Tuyết Dao ban đầu cảm thấy Phó Trạch Văn lừa cô miễn cưỡng cô, thế nhưng sau khi nghe cha mình Đới Tu Văn phân tích xong tâm hơi hơi hạ xuống.
“Gia đình Phó gia là hạng gì, nếu quả thực không muốn kết hôn với con, còn cùng con kéo dài lãng phí thời gian làm gì? Chính là con đồng ý, Hạ Tình người ta có thể đồng ý sao, cô ấy là thiên kim tiểu thư chân chính, có thể cùng một chỗ với người đã có người yêu? Đây không phải là bị coi thường sao, con đã quên lúc trước cô ta đi như thế nào sao?” Đới Tu Văn trước cùng một ý nghĩ với Đới Tuyết Dao, thế nhưng sau đó cẩn thận nghĩ lại, người ta có nhiều tiền như vậy, bộ dáng cũng không tệ, đến nỗi phải quanh co lòng vòng như thế sao.
Đới
Tuyết Dao vừa nghĩ cũng có đạo lý, cô nhìn thấy Hạ Tình đẹp như vậy đầu liền nhất thời hôn mê, chuyện gì cũng đều liên hệ lên người Hạ Tình, bây giờ trở về cúi đầu nghĩ lại, lần trước lúc 2 nhà cùng nhau ăn cơm 3 người Phó gia biểu hiện xác thực không giống như là thật sự muốn hối hôn, Phó Trạch Văn tạm thời không đề cập tới, cha mẹ Phó Trạch Văn không đến nỗi vì con trai mà nói dối làm càn lớn như vậy được, không thích cô hoàn toàn có thể nói thẳng, Phó gia có tiền có thế, đối phó với cô không có bối cảnh hoàn toàn là tiểu ý tư, phí nhiều tâm tư nói dối như vậy căn bản không cần thiết.
Này xem ra thực sự là Phó A Bảo xảy ra vấn đề rồi.
Lý Tú Vân vẫn có chút không yên lòng, bà không lạc quan được như Đới Tu Văn: “Dao Dao a, còn cùng Hạ Tình kia có thể liên hệ được không? Các con là bạn học đại học, liên hệ với cô ấy thăm dò ý tứ một chút.”
Đới Tuyết Dao cũng đang muốn làm như thế, kỳ thực thời điểm tiệc sinh nhật cô đã có ý niệm này, cùng Hạ Tình khôi phục quan hệ “bằng hữu” trước đây, cướp bạn trai của bạn tốt không phải chuyện vinh quang gì, theo lòng tự trọng của Hạ Tình, khẳng định không làm được chuyện như vậy.
Hơn nữa cách này còn có thể phòng hoạn chưa xảy ra, coi như hiện
tại hai người kia không có gì, cũng không đảm bảo sau này sẽ không có cái gì, Hạ Tình từ Mĩ trở về, Hạ gia và Phó gia đều là người làm ăn, hai người nói không chắc trong trường hợp nào đó đụng phải.
Vì thế mình trước tiên tiến hành dự phòng vẫn là rất cần thiết, vừa vặn có tòa soạn của mình, còn đúng lúc là phụ trách khối tài chính kinh tế, lợi dụng thân phận này đến gần Hạ Tình hoàn toàn có thể được.
Tâm sự này xem như là tạm thời có thể thả xuống, tiếp theo chính là chuyện của Phó A Bảo.
Đới Tuyết Dao nghĩ tới thật nhiều loại phá hoại tình cảm hai huynh đệ Phó Trạch Văn và Phó A Bảo, thế nhưng cô thật sự không nghĩ tới Phó A Bảo có một ngày sẽ cùng một người đàn ông cùng một chỗ, lẽ nào đây chính là bị bệnh mà Phó gia nói tới?
“Thật là có khả năng, nhà bọn họ khả năng cảm thấy việc này mất mặt đi, không dám nói với con, không trách che che giấu giấu.” Tư tưởng của Lý Tú Vân khá là bảo thủ, bà hoàn toàn không thể tiếp thu loại chuyện nam nhân và nam nhân cùng một chỗ như vậy, “Mẹ lúc đó đã nghĩ, đến cùng cái tật xấu gì a mà nói cũng không thể nói, đến ung thư máu ung thư gì đó cũng không khó mở miệng như vậy, khi đó còn tưởng không biết có phải bệnh đường sinh dục gì không, bây giờ nhìn lại,
cũng gần giống thế, nam nhân và nam nhân cùng một chỗ, toàn gia đều sẽ không còn mặt mũi theo!”
“Kỳ thực nghĩ theo hướng tốt, tôi thấy trong tin tức nói gần đây hai người muốn kết hôn, vậy chuyện của còn và Trạch Văn cũng có thể làm a, không cần chậm trễ, Phó A Bảo có thể kết hôn, Phó Trạch Văn tại sao không thể kết?” Đới Tuyết Dao nghĩ đến khá là thực tế, bởi vậy, Phó gia sẽ không tìm được viện cớ kéo dài đính hôn.
Đới Tuyết Dao và Lý Tú Vân vừa nghe mắt liền sáng lên. Đúng vậy a! Lần này Phó gia không tìm được lý do trì hoãn đính hôn đi?
Cho tới lùi khách sạn đi, vậy cũng có thể đính lại lần nữa mà, nhà này không được tìm nhà khác, bằng tiền tài quyền thế địa vị Phó gia như vậy, còn sợ không tìm được khách sạn ra dáng làm lễ đính hôn sao?
Người một nhà thương lượng đến thương lượng đi, cuối cùng não bổ một phen chuyện đã xảy ra:
Phó A Bảo cố ý muốn cùng Trịnh Cảnh Đồng yêu đương, thế nhưng Phó gia không cho phép, cảm thấy mặt mũi xấu hổ, vì che giấu tin tức này, liền hoãn đính hôn, miễn cho để người khác biết liền gièm pha, còn tìm cớ sinh bệnh đàng hoàng như thế.
Ai biết kế hoạch này vừa mới tiến hành mấy ngày liền lộ ra, Phó A Bảo một mình chạy tới Trịnh gia, còn huyên náo lên tin tức,
làm cho mọi người đều biết.
“Xem vẻ mặt của Trạch Văn trong hình liền biết rồi, hắn khẳng định phi thường không tình nguyện.” Đới Tu Văn chỉ vào ảnh tin tức chắc chắn nói: “Hắn nhất định là không tán thành.”
Điểm ấy cũng thật là bị ông nói trúng rồi, Phó Trạch Văn xác thực không tán thành, chính là lý do không tán thành đã đoán sai, nếu như Phó A Bảo yêu Trịnh Cảnh Đồng đến chết đi sống lại, muốn cùng Trịnh Cảnh Đồng hảo hảo sinh sống hắn khẳng định không thể phản đối, em trai vui vẻ là được rồi.
Nhưng trên thực tế ni …
Vừa nghĩ tới chân tướng câu chuyện Phó Trạch Văn liền cảm thấy đau trứng, đừng nói 3 người nhà bọn họ, chính là thân thích gần gần xa xa khác đầu óc đều rất bình thường, làm sao nhà bọn họ liền lòi ra một tiểu tử thúi vô căn cứ như vậy? Quả thực khiến hắn thao nát tâm.
Đới Tu Văn vừa phân tích như thế, Đới Tuyết Dao liền cảm thấy, có thể 2 huynh đệ hiện tại trong lúc đó đã có vết rạn, vốn là muốn che giấu gièm pha, bây giờ lại bộc quang, 3 người khác Phó gia khẳng định bị chọc tức.
“Nhất định là, không trách tối hôm qua Trạch Văn lúc ăn cơm nghe tin tức như thế khẩn trương như vậy, sau đó còn vội vã tự mình chạy tới Trịnh gia.” Đới Tuyết Dao càng nghĩ càng
thấy có đạo lý, “Vì thế việc này Phó gia nhất định là không đồng ý.”
“Có điều cha mẹ Trạch Văn thật sự rất yêu thương tiểu tử thúi kia, nếu cậu ta kết hôn, khẳng định không thể thiếu được phân tài sản cho cậu ta.” Đới Tuyết Dao cắn răng, “Nếu cậu ta cười 1 cô gái về cha mẹ Trạch Văn phân tài sản cho cậu ta con cũng không nói, là con trai của bọn họ, cấp tiền là lẽ bất di bất dịch, chính là con có ý kiến cũng không được, Trạch Văn phỏng chừng còn mắng con, nhưng bây giờ không giống với lúc trước.”
“Nếu như phân tài sản cho cậu ta, đó không phải là đưa tới Trịnh gia đi?”
Sau đó Đới Tuyết Dao lại nghĩ đến điểm quan trọng nhất: “Huống hồ 2 người đàn ông lại không sinh được con, tài sản cho Phó A Bảo có ích lợi gì, để cậu ta sau này mang theo vào quan tài sao?”
Lý Tú Vân bĩu môi: “Đừng nói cậu ta là nam, chính là nữ nhân có thể sinh được con cũng không nên phân tài sản, chính là muốn phân, cũng không thể phân nhiều lắm, con được sinh ra còn không theo họ Trịnh, liên quan Phó gia cái gì a.”
Lời này kỳ thực Đới Tuyết Dao không quá thích nghe, cô chính là con gái, cô mừng mình là con gái một, không phải vậy dựa theo tư tưởng trọng nam khinh nữ này của mẹ cô, cô từ nhỏ đến lớn nhất định là ăn bao nhiêu khổ đây.
Lý
Tú Vân sau khi cục cục xong căn dặn Đới Tuyết Dao nói: “Trước đây con cùng Trạch Văn náo loạn có chút mấu thuẫn, vừa vặn thừa dịp này hòa hoãn một hồi, mẹ thấy nó và em trai nó ồn ào, con xuất cho nó một chút chủ ý, đừng để cho ba mẹ nó nghe tiểu tử thúi Phó A Bảo này đầu độc đưa tiền đi ra ngoài, đây đều là của hài tử của con và Trạch Văn sau này, làm gì tiện nghi người ngoài!”
“Ai!” Đới Tuyết Dao đang có ý này, có câu này thật tốt, huynh đệ ruột thịt tính toán rõ ràng, Phó gia chính là không quan tâm tiền nữa, bình thường cho Phó A Bảo tùy tiện tiêu xài, nhưng là cho người của mình tiêu xài, cùng đưa tới Trịnh gia là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, Phó A Bảo vừa nhìn chính là không có bản lĩnh, chỉ biết dùng tiền, không biết kiếm tiền, càng khỏi nói quản lý tài sản, cho cậu ta tiền cho cậu ta cổ phần hơn nửa cuối cùng là đưa đến trong tay Trịnh Cảnh Đồng đi.
Phó gia có thể đồng ý?
Người bình thường khẳng định không thể đồng ý, thế nhưng cha mẹ Phó A Bảo lớn tuổi, thương yêu con trai nhỏ, e rằng não rút liền làm ra chuyện hồ đồ, Phó Trạch Văn hiện tại phỏng chừng còn chưa có cân nhắc đến nhiều như vậy, vì thế chính là thời điểm cô ra tay.
“Yên tâm đi, con sẽ nói với Trạch Văn, Phó A Bảo là người ngu ngốc, nhưng Trịnh Cảnh Đồng không phải a, nói không chắc chính là trên danh nghĩa yêu đương đến hãm hại Phó thị, cũng không phí công phu gì, là có được cổ phần của Phó thị, con bảo Trạch Văn đề phòng y một chút, ngàn vạn không thể để y lừa!”
Phó Trạch Văn bây giờ không biết người Đới gia đang muốn cái gì, nếu hắn biết, nhất định sẽ thổ huyết.
Em trai hắn xác thực muốn lừa tiền, thế nhưng lừa tiền không phải của Phó gia bọn họ, mà là tiền của Trịnh gia, nhưng Phó gia bọn họ không thích, nhà bọn họ có tiền, không thèm khát tiền của người khác, nhưng không ngăn được Phó A Bảo, khuyên như thế nào cũng không khuyên nổi, thực sự là tâm hảo mệt …
=================
|