Tổng Giám Đốc Nghĩ Quá Nhiều
|
|
Chương 18
Edit: Ngạc Tuyết
Sau khi lên máy bay, bé con muốn cùng ngồi với Thẩm Trạch Nhiên, Lạc Cảnh Xuyên liền dẫn bé và hai nhân viên đổi vị trí. Thẩm Trạch Nhiên dựa vào cửa sổ, Lạc Linh ở chính giữa, Lạc Cảnh Xuyên nhưng lại dựa vào hành lang.
Tiểu hài tử vốn là tham ngủ, Lạc Linh một tay nắm một người, chân chân thật thật liền thỏa mãn nghiên đầu, ngủ ngon lành, Thẩm Trạch Nhiên xoa xoa sau gáy, thần sắc có điểm ước ao.
Vì là tập thể du lịch, công ty thống nhất đặt khoang phổ thông, với chiều cao của hắn mà ở đây, tự nhiên không thể như tiểu hài tử cuộn tròn trên chỗ ngồi ngủ như vậy, lúc nãy trên xe buýt đã chợp mắt một lúc, hiện tại cả cổ với vai đều cảm thấy đau..
Lạc Cảnh Xuyên từ trong bao móc ra văn kiện còn chưa xử lý xong, đeo kính lên, trực tiếp bắt đầu làm việc. Thẩm Trạch Nhiên buồn bực ngán ngẩm nhìn chằm chằm mây trắng ngoài cửa sổ, lúc này máy bay bỗng nhiên lay động một chút, đại khái là gặp phải khí lưu gì đó, hơi hơi hạ độ cao, động tĩnh cũng không phải đặc biệt lớn.
Nhưng mà… đại não Thẩm Trạch Nhiên lại như bị mất trọng lực, trực tiếp bay ra ngoài.
Không phải nói bắt đầu của một cuốn tiểu thuyết xuyên qua đều do vai chính gặp đủ các loại bất ngờ mà xuyên qua, tai nạn xe cộ rớt vực điện giật tàu đắm, nói chung là chết mới có thể xuyên qua, nếu vừa nãy…
Thẩm Trạch Nhiên nâng quai hàm, nếu như xuyên qua, hắn tương đối muốn đi thế giới Pokémon, có manh sủng liền an toàn, hoàn toàn không cần lo bị vai chính cướp em gái, dù sao người giống hắn, độc thân từ nhỏ đến giờ, cũng chỉ còn lại Satoshi.
Poké đầu tiên của hắn nên là cái gì thì tốt đây? Pikachu là của Satoshi, hắn cũng không thể cướp được. Nói đến sức chiến đấu thì quả nhiên lúc bắt đầu vẫn là Charizard tương đối lợi hại, vậy chọn tiểu Hỏa Long? Không được không được, lỡ gặp trường hợp tiến hóa cần dựa vào Satoshi thì cũng quá nhức đầu đi.
Chọn Eevee? Trước khi tiến hóa thì lông xù thật đáng yêu, hơn nữa hình thái tiến hóa có thật nhiều loại để chọn, chờ chút, cái này quá làm khó dễ người mắc chứng khó lựa chọn a, mà Jigglypuff mũm mĩm đáng yêu cũng siêu cấp manh a, năng lực cũng tương đối có ý tứ.
Chậm đã, nếu là xuyên qua, đều sẽ cấp bàn tay vàng đúng không? Bàn tay vàng nghĩ thế nào đều là cùng Pokémon hiếm có một đoạn ở chung không tồi ha? Dù sao thế giới này coi như trời đất sụp đổ, tận thế tới nơi cũng không có người chết a.
Như Viêm đế Lugia hiếm thấy á, Pokémon lớn như vậy đặc biệt uy phong lẫm lẫm phong cách suất khí, thế nhưng quả nhiên vẫn là nho nhỏ một chút, có tương phản manh bổ trợ mới hấp dẫn hơn người.
Lạc Cảnh Xuyên xử lý xong một phần văn kiện, ngẩng đầu xoay xoay cổ nghỉ ngơi một chút, kết quả vừa nghiêng đầu liền thấy Thẩm Trạch Nhiên một mặt xoắn xuýt hận không thể gặp trở ngại.
Căn cứ kinh nghiệm thuở xưa của hắn, tên ngốc này trăm phần trăm đang nghĩ tới những thứ rất tẻ nhạt, chỉ là hắn cũng thật tò mò Thẩm Trạch Nhiên mỗi ngày ngoại trừ công tác đều đang nghĩ cái gì, liền không nhịn được giả vờ bình thản hỏi một câu: “Làm sao vậy?”
Thẩm Trạch Nhiên quay đầu nhìn về phía Lạc Cảnh Xuyên, theo bản năng liền mở ra khẩu: “Viêm đế và Mewtwo chọn cái nào thì tốt?”
Lạc Cảnh Xuyên không khỏi tự hỏi, hắn sao lại muốn mở miệng; mà Thẩm Trạch Nhiên cũng đang ảo não, tại sao trước mặt Lạc Cảnh Xuyên, mình luôn là lời gì cũng hướng bên ngoài nói ra.
Chú thích (chú thích bên dưới dành cho mọi người không rành Pokémon ai rành rồi thấy có sai sót chỉnh sửa giúp mình nha “>)
Tên các loại Pokémon kể trên đều cùng thuộc seri Pokémon do Nintendo và Game Freak phối hợp sản xuất
Satoshi hay Ash Ketchum là nhân vật chính trong loạt Pokémon Anime và các bộ truyện dựa trên anime
Pikachu (quá quen rồi “>) Pokémon hệ điện, có thể tích trữ điện trong má và phóng sét trong các cuộc chiến
Charizard là một loài Pokemon thường được biết đến với tên Lizardon ở Nhật Bản, mang song hệ Lửa/Bay
Eevee có tổng cộng 8 dạng tiến hóa
Jigglypuff
Lugia Pokemon đặc biệt
Mewtwo là ghép từ Mew (tên một con pokemon) và Two (ý chỉ là bản sao). Pokemon Mewtwođược tạo ra bởi các nhà khoa học sau nhiều năm tiến hành ghép nối gen cùng với các thí nghiệm kỹ thuật DNA.
<tbody></tbody> Tiếng Nhật Tiếng Anh Giới tính Mewtwo Mewtwo Vô tính Hệ Chiều cao Cân nặng Psychc: tâm linh 2.0 m 122.0 kg Chủng loại Tỉ lệ bắt Kỹ năng / Kỹ năng ẩn Pokemon di truyền 0.4 % Pressure / Unnerve
|
Chương 19
Edit: Ngạc Tuyết
Lúc đến hải đảo đã sắp mười hai giờ trưa, Thẩm Trạch Nhiên mang nhân viên trực tiếp tới khách sạn. Phòng đặt trước đều là phòng hai người, vì muốn ở chung với Lạc Linh nhiều hơn, Thẩm tổng cực kỳ không biết xấu hổ mà lợi dụng đặc quyền đem Lạc Cảnh Xuyên phân vào một phòng với mình.
Gian phòng so với bọn họ dự đoán có chút nhỏ, vì thêm giường, chỉ có thể đem hai cái giường bên trong kê sát lại, Lạc Linh lộn nhào lên giường lớn, “Khanh khách” cười không ngừng, tựa hồ rất yêu thích.
Thẩm Trạch Nhiên thấy thế, lập tức cẩn thận đem cái giường thứ ba cũng kéo lại đây. Dù sao có vết xe đổ quá khứ, lỡ như bé con vừa nói liền muốn hắn với ba ba bé cùng ngủ… không thể ở cùng Lạc Linh là chuyện nhỏ, vấn đề là nếu hắn lại không khống chế được bản năng, cả ba đang trong cùng một cái phòng đó, chẳng phải là quá lúng túng rồi sao.
Một đám người trở về phòng, đơn giản thu thập một chút, liền túm năm tụm ba kết bạn đi ăn cơm trưa.
Thẩm Trạch Nhiên ôm lấy Lạc Linh hỏi: “Linh Linh bữa trưa muốn ăn gì?”
“Ăn hải sản tươi!” Bé hưng phấn nói.
“Linh Linh thích hải sản tươi sao?”
“Dạ thích! Ba ba cũng thích nữa!” Lạc Linh ôm cổ Thẩm Trạch Nhiên, nhỏ giọng nói: “Ba ba thích ăn tôm hùm nhất.”
Thẩm Trạch Nhiên liếc Lạc Cảnh Xuyên đang xếp lại hành lý, khẽ hừ một tiếng, ai quản ngươi thích ăn cái gì đâu.
Sau đó, buổi trưa Thẩm tổng tự móc tiền túi, gọi hai con tôm hùm lớn Australia, Lạc Cảnh Xuyên liếc mắt nhìn Thẩm Trạch Nhiên, khóe miệng câu lên ý cười thật nhẹ.
“Cười cái rắm chứ cười, ta gọi cho Linh Linh.” Thẩm Trạch Nhiên nhất thời tạc mao, tạc xong mới nhớ tới chính mình mới làm bể tính cách thiết lập, liền quay qua gắp bào ngư cho Lạc Linh còn đang gặm con sò, làm bộ vừa nãy không có thứ gì phát sinh.
Hắn có lúc cũng thực buồn bực, tại sao trước mặt Lạc Cảnh Xuyên hắn liền không thể như đối với người khác mà phi thường cơ trí bình tĩnh giả X chứ! Qua mấy lần, Thẩm Trạch Nhiên nhiều ít cũng có ý phá quán tử phá suất*.
(phá quán tử phá suất: bình sức chẳng sợ mẻ)
“Thứ nhất, ta chưa từng nói tôm hùm là gọi cho ta; thứ hai, không cần nói thô tục.” Lạc Cảnh Xuyên mỉm cười xoa xoa tay, dùng ngón tay giữa cùng ngón tay trỏ kẹp lấy hai má Thẩm Trạch Nhiên nhẹ nhàng nhéo một cái: “Đặc biệt là trước mặt Linh Linh.”
Thẩm Trạch Nhiên che nửa bên mặt, giống gặp quỷ mà trừng Lạc Cảnh Xuyên, ngọa tào, người nọ chắc chắn là uống lộn thuốc, hay vẫn là đem tôm hùm xem như thuốc mà gặm hả!
Lạc Cảnh Xuyên sắc mặt như thường, lặng lẽ tại dưới bàn, chà xát ngón tay, ừm, cảm giác thật không sai.
Lạc Linh gặm xong một con trai, lật tới lật lui nhìn cái vỏ trong tay, kéo kéo ống tay áo Thẩm Trạch Nhiên: “Thẩm thúc thúc, ta muốn cái vỏ sò này, ngươi lặng lẽ giúp ta mang ra ngoài đi, có được không?”
Thẩm Trạch Nhiên thấy Lạc Linh không có hướng Lạc Cảnh Xuyên cầu viện mà là tìm mình, lập tức vui đến tìm không thấy đông tây nam bắc, thông minh lần thứ hai rơi xuống giá trị âm: “Không thành vấn đề, giao cho Thẩm thúc thúc.”
Lạc Cảnh Xuyên liền nhìn Thẩm Trạch Nhiên lấy giấy ăn đem vỏ sò Lạc Linh đưa đến mà lau chùi sạch sẽ, nhét vào găng tay plastic dùng để lột cua, giống như trộm mà nhanh tay bỏ vào túi quần, cuối cùng còn lén lút hướng về phía Lạc Linh làm cái “OK”, bé gái rất kích động gật gật đầu.
Dáng dấp kia không biết còn tưởng rằng băng đảng ngầm nào đó đang thương thảo.
Lạc Cảnh Xuyên liền gắp một khối thịt tôm, thịt mọng nước tan vào trong miệng, vị phi thường ngon, chỉ là không biết so với đôi môi của Thẩm tổng thì như thế nào.
Nam nhân một tay đỡ quai hàm, nhìn một lớn một nhỏ chơi đùa, mâu sắc sâu thẳm.
|
Chương 20
Edit: Ngạc Tuyết
Lạc Cảnh Xuyên là đồng tính luyến ái trời sinh, giống chị của hắn, bọn họ đối với người khác phái không có bất kỳ xung động nào, thời kỳ trưởng thành càng chú ý người cùng giới, từ khi mười bốn tuổi hắn đã nhận thức rõ điều này.
Bất quá hai người họ vốn là cô nhi, tất nhiên là không có người nào lưu ý tính hướng của bọn họ, thêm vào đó lúc công tác bọn họ cực ít đề cập tới việc riêng, thường ngày giữ mình trong sạch, rất nhiều đồng sự cũng không rõ ràng, chỉ xem như hắn cuồng công việc thôi.
Hắn không có ý tận lực che giấu, nhưng là không có ai công khai hỏi qua, hắn cũng không phải gặp người liền nói mình là đồng tính luyến ái, cũng không phải cái tên Thẩm Trạch Nhiên đầu óc hâm hâm ngốc nghếch kia.
Lúc đầu Lạc Cảnh Xuyên đúng là xem Thẩm Trạch Nhiên không quá vừa mắt, nhưng mà cũng như trước kia từng nói, sau khi ở chung mới có thể phát hiện hắn chính là tên ngốc có mạch não kỳ quái, bất quá năng lực làm việc của tên ngốc này đúng là không sai, tâm nhãn không sai, sống chung lâu cũng không tồi.
Không thể không nói Thẩm Trạch Nhiên không có mạo muội đi cướp quyền nuôi nấng Lạc Linh, có lẽ là quyết định sáng suốt nhất đời này của hắn.
Lúc Thẩm Trạch Nhiên nhận được kết quả giám định cha con không bao lâu, thời điểm Lạc Cảnh Xuyên giúp hắn tìm tư liệu liền không cẩn thận thấy được, vì Thẩm Trạch Nhiên biết rõ thân phận Lạc Linh, nhưng chỉ lựa chọn lấy lòng thương yêu, chỉ bằng điều đó đã xoát không ít độ hảo cảm của Lạc Cảnh Xuyên.
Lạc Linh là con của chị hắn, Lạc Cảnh Nhạc. Lạc Cảnh Nhạc là người rất có chủ kiến, nàng và bạn gái đều muốn có con, mà bạn gái lại là người mẫu, đối ngoại hình yêu cầu cực cao, hai người thương lượng một phen, từ Lạc Cảnh Nhạc ra ngoại quốc tìm / Sperm / Bank chọn lựa thụ thai.
Ai biết Lạc Cảnh Nhạc mới thụ thai không lâu, bạn gái liền bắt cá nhiều tay chia tay. Lạc Cảnh Nhạc không hề từ bỏ hài tử mới vừa thành hình, kiên trì muốn sinh ra cô bé. Lạc Cảnh Xuyên chỉ có thể thỉnh cầu điều đến nước ngoài chăm sóc người chị đang mang thai, cho đến khi Lạc Linh sinh ra. Lại sau đó, máy bay Lạc Cảnh Nhạc xảy ra sự cố, Lạc Linh mới hai tuổi liền phó thác cho Lạc Cảnh Xuyên.
Lạc Cảnh Xuyên biết được nỗi khổ không có cha mẹ, không muốn Lạc Linh lại trải qua cuộc sống như bọn họ, đơn giản trực tiếp xem bé như con gái mà nuôi.
Lạc Cảnh Xuyên làm quyết định này, một mặt là cân nhắc chuyện Lạc Linh đi học sau này, mặt khác chính là, nếu như hắn muốn tìm bạn trai thành lập gia đình, đối phương nhất định phải chấp nhận và thương yêu Lạc Linh, thân phận con gái này có thể so với cháu gái thì dùng tốt hơn nhiều.
Chỉ có thể nói không xảo không thành sách (trùng hợp ngẫu nhiên), Lạc Cảnh Nhạc lúc đó lựa chọn thụ / tinh vừa vặn là Thẩm Trạch Nhiên cùng Tư Đồ đánh cuộc thua, làm trừng phạt quyên tặng, đại khái chính là hai người duyên phận.
Như vậy xem ra, Thẩm Trạch Nhiên quả thật là lựa chọn rất tốt.
Đương nhiên khiến Lạc Cảnh Xuyên chân chính động tâm, vẫn là đêm ngủ lại đó. Đều nói nam nhân là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, Lạc Cảnh Xuyên không phủ nhận thuyết pháp này, mà dưới cái nhìn của hắn nam nhân không quản được nửa người dưới của mình chính là tên rác rưởi.
Hắn sinh hoạt vẫn luôn rất quy luật, bao quát khi nào phát tiết, phát tiết mấy lần đều đã lên kế hoạch tốt, ngày đó bất ngờ bỗng nhiên khiến hắn ý thức được, người này đối với hắn sức hấp dẫn tựa hồ so với hắn tưởng tượng phải lớn hơn nhiều.
Muốn nói Lạc Cảnh Xuyên yêu Thẩm Trạch Nhiên sâu bao nhiêu, hiện tại chính là trò cười. Hắn chỉ là động lòng, mà thói quen từ nhỏ của hắn chính là, rất muốn rất thích thì liền lập tức đi tranh thủ, bằng không khi ngươi chần chờ, thứ ngươi yêu thích liền biến thành của người khác.
|
Chương 21
Edit: Ngạc Tuyết
Khi bắt đầu ra khỏi quán cơm, Thẩm Trạch Nhiên lấy tay thăm dò túi quần, huýt sáo một cái, giả vờ trấn định, Lạc Linh sốt sắng mà lôi kéo ống tay áo hắn, căng khuôn mặt nhỏ, mắt nhìn phía trước, đợi tới khi hai người ra cửa tiệm, chân đều mềm nhũn.
Lạc Cảnh Xuyên khá là câm lặng, các ngươi chính là đem cái vỏ sò đi ra, không phải trộm của người khác mấy triệu.
Giữa trưa khí trời quá mức nóng bức, cô bé có chút không chịu nổi, muốn trở về phòng, chờ sau đó buổi chiều hơi hơi mát mẻ chút lại đi bãi biển chơi. Thẩm Trạch Nhiên vừa nghe, gãi đúng chỗ ngứa, ôm lấy Lạc Linh trở về khách sạn.
Lạc Cảnh Xuyên nơi nào đoán không được ý nghĩ của hắn, cũng lười vạch trần, theo phía sau hai người cùng nhau trở về.
“Lạc thư ký, ta có thể chăm sóc Linh Linh, khó có lúc được đến biển, ngươi có thể tự mình đi chơi a.” Thẩm Trạch Nhiên phi thường “tri kỷ” đề nghị.
Lạc Cảnh Xuyên nheo mắt lại, khẽ mỉm cười: “Ta cũng có điểm mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.”
Thẩm Trạch Nhiên nhẹ nhàng “Chậc” một tiếng, gian phòng là ba người bọn họ cùng ở, hắn cũng không thể đem người ném ra ngoài ha.
Ba người sắp tới cửa gian phòng, Thẩm Trạch Nhiên mới vừa từ trong túi tiền móc ra thẻ mở cửa phòng, liền nghe bên cạnh truyền tới một âm thanh thiếu đánh quen thuộc.
“Ôi, đây là người nào đây a? Thẩm tổng cũng tới nơi này nghỉ phép?” Thanh âm của nam nhân cà lơ phất phơ.
Động tác mở cửa của Thẩm Trạch Nhiên ngừng lại, gân xanh trên trán đều tuôn ra. Âm thanh này, giọng nói này, dù có dùng AU chỉnh đến biến dạng hắn cũng nghe ra được —— tên khốn kiếp Lục Tiêu.
Quan hệ hai người này có chút sâu xa, xét hiện tại mà nói, cả hai đều là tổng giám đốc, tổng giám đốc công ty đối địch, lần trước Thẩm Trạch Nhiên trả giá thất bại chính là bị Lục Tiêu tiệt hồ.
Thù hận của Thẩm Trạch Nhiên và Lục Tiêu không sai biệt lắm là muốn nói từ thời quần yếm, nói từ vườn trẻ, nói từ cấp hai, cấp ba, tới tận khi đại học Lục Tiêu xuất ngoại, bằng không sợ là sẽ không yên tĩnh.
Vì hai người gia thế tương tự nhau, khó tránh khỏi bị lấy ra so sánh, cũng không phải nghiêng về một phía ai vĩnh viễn đè lên đầu ai, chỉ là Lục Tiêu người này tính cách đặc biệt ác liệt, từ nhỏ đến lớn biến đổi trò gian bắt nạt Thẩm Trạch Nhiên.
Thẩm Trạch Nhiên tuy rằng đáng tin trong công tác, thế nhưng trong sinh hoạt rõ ràng là cái kẻ ngốc. Lúc học tiểu học bị lừa ăn mù tạc, sợ đến tè ra quần cái gì chỉ là chuyện thường, khi lên cấp ba, phàm là Thẩm Trạch Nhiên đối nữ sinh nào đó biểu hiện ra một chút hảo cảm, ngày thứ hai nữ sinh này liền thành bạn gái Lục Tiêu.
Sau đó công tác thì càng thật đáng giận, không cần biết Thẩm Trạch Nhiên coi trọng thứ gì, cái gì công trình, chỉ cần là nghiệp vụ cả hai công ty đều có, Lục Tiêu đều phải xía vào một chân.
Có lúc rõ ràng hắn không cần, nhưng không muốn Thẩm Trạch Nhiên thắng quá dễ dàng, nhất định phải trộn lẫn một phen, như là nhìn Thẩm Trạch Nhiên sứt đầu mẻ trán hắn liền cao hứng.
Chẳng trách Thẩm Trạch Nhiên hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Thật là khéo a, Lục tổng.” Thế nhưng tất cả những thứ này không đủ để khiến Thẩm Trạch Nhiên quên hắn bá đạo tổng giám đốc tính cách thiết lập, hắn khách sáo liền lễ phép hỏi thăm.
Lạc Cảnh Xuyên chú ý tới trong mắt Lục Tiêu lóe ra mất mác, không khỏi hơi nhíu mày.
Lục Tiêu rất khoái lộ ra một bộ nụ cười muốn ăn đấm, ôm sát bạn gái mặc bikini trong lồng ngực, mang theo vài phần ý khiêu khích nói: “Thẩm tổng sao không mang theo bạn, lại ở gian phòng tiêu chuẩn giá rẻ như thế.”
Phòng tổng thống của khách sạn ở tầng chóp, có thang máy chuyên dụng thẳng tới đại sảnh, phải có nhiều “trùng hợp” thế nào, Lục tổng này mới có thể vừa vặn xuất hiện ở cửa phòng thường tầng ba?
“Lục tổng tuổi không nhỏ, nên có chút kiềm chế, vạn nhất sau khi kết hôn không được, trong nhà ngươi có thể cũng không còn ai đến kế thừa cái ngôi vị hoàng đế đó đâu.” Thẩm Trạch Nhiên không cam lòng yếu thế phản kích nói.
Mắt thấy hai người đối diện hai mắt lập tức sẽ điện quang tia lửa bùm bùm, Lạc Cảnh Xuyên bỗng nhiên mở cửa, đem Thẩm Trạch Nhiên đẩy vào.
Thẩm Trạch Nhiên còn có chút ngơ ngác, liền nghe Lạc Cảnh Xuyên dùng -30 độ âm thanh, lại rất lễ phép nói: “Không quấy rầy Lục tổng nghỉ phép, chúng tôi còn muốn nghỉ ngơi, đi thong thả.”
Không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, Thẩm Trạch Nhiên cảm thấy được hai chữ “chúng tôi” kia, Lạc Cảnh Xuyên cắn đến so với những chữ khác muốn nặng hơn chút.
Lạc Cảnh Xuyên nói xong “Ầm” một tiếng đóng cửa lại.
|
Chương 22
Edit: Ngạc Tuyết
Nhìn thư ký mình lôi lệ phong hành mà đem kẻ địch chặn ở ngoài cửa, Thẩm Trạch Nhiên đột nhiên cảm giác thấy Lạc Cảnh Xuyên vẫn là rất đáng tin cậy mà.
Nếu như có thể thu mua hắn về chiến tuyến của mình, nhất định là đại trợ lực không thua gì Cù Tiểu Tiểu.
Giấc mơ thì luôn rất tốt đẹp, nhưng là mình có thể lấy cái gì thu mua hắn đây? Lạc Cảnh Xuyên ngoại trừ Lạc Linh thì cái gì cũng không thèm để ý.
Nếu bản thân không có liên hệ máu mủ với Lạc Linh, thì hoàn toàn có thể dựa vào lấy lòng cô bé mà tới lôi kéo hắn.
Nhưng hai người là cha con a, nếu như bị phát hiện, nhất định sẽ bị đánh thành “Tên bại hoại rắp tâm bất lương cướp hài tử”, sau đó tình huống chuyển biến thành Lạc Cảnh Xuyên phẫn nộ mà quay sang đầu quân cho Lục Tiêu, chiến hữu thân mật biến thành kẻ địch hiểu rõ hắn nhất, nguy hiểm nhất.
Vì bảo vệ công ty và người nhà, hắn không thể không lá mặt lá trái, đè thấp làm thiếp, khẩn cầu Lạc Cảnh Xuyên buông tha những người khác. Lạc Cảnh Xuyên tà mị nở nụ cười, nâng lên cằm của hắn: “Có thể, chỉ cần ngươi làm bé ngoan hầu hạ ta cho tốt, ta liền thay ngươi bảo thủ bí mật.”
Vì vậy ban ngày hắn là cái quyết sách quyết đoán cao lãnh tổng giám đốc, buổi tối lại thành tiết / dục công cụ có gọi liền đến của Lạc Cảnh Xuyên, bị làm nhục mọi cách, các loại □□……
Chờ chút, nội dung vở kịch này chạy có chút lệch, lệch có chút xa, hắn mới không ăn cái loại tình tiết khẩu vị nặng này.
Bạo cúc đã đủ đáng sợ, lại còn nhét cái này nhét cái kia bên trong, vạn nhất TD rò rỉ điện, vạn nhất trượt vào không lấy ra được, độ xấu hổ khi đi bệnh viện có thể so với JJ bị vặn đinh óc, 520 xem là dầu bôi trơn.
Phi phi phi, ta là công, vấn đề hoa cúc nghĩ sao cũng là Lạc Cảnh Xuyên cần lo lắng.
Nếu như là như vậy, khà khà, khà khà, khà khà…
Lạc Cảnh Xuyên nhìn lại Thẩm Trạch Nhiên đang hai mắt nhìn vào không trung, biểu tình quỷ dị, liền biết tên ngốc này lại bắt đầu não động, thuận miệng hỏi: “Nghĩ gì thế?”
“□□.” Thẩm Trạch Nhiên bật thốt lên.
Lạc Cảnh Xuyên lông mày nhíu lại: “Cái gì?”
“Ta, ta là nói, □□… ừm, công ty giải trí □□A, ừm, đúng, công ty giải trí.” Thẩm Trạch Nhiên sợ đến nói lắp.
Lạc Cảnh Xuyên nhìn chằm chằm Thẩm Trạch Nhiên, nhìn một hồi, câu câu khóe miệng, không có tiếp tục hỏi nữa.
Thẩm Trạch Nhiên thở phào nhẹ nhõm, may mà hắn cơ trí, nếu không thì vấn đề không phải chỉ là hình tượng bá đạo tổng giám đốc bị hủy hoại trong một ngày.
Bất quá, sắc / dụ cũng vẫn có thể xem là một cái biện pháp ha?
Thẩm Trạch Nhiên bò đến trên giường, tầm mắt rơi vào lưng Lạc Cảnh Xuyên. Nam nhân mặc một chiếc sơ mi trắng cộc tay, sau lưng có chút mồ hôi ẩm ướt, phác họa ra hồ điệp cốt đẹp đẽ, theo động tác rót nước mà hơi rung nhẹ, phảng phất có thể nhìn thấy sức mạnh ẩn sau từng đường nét bắp thịt tinh tế.
Thẩm Trạch Nhiên rất không tiền đồ mà nuốt nước miếng một cái.
Lạc Cảnh Xuyên uống nước ấm, đem chăn đưa cho Lạc Linh, vừa vặn thấy động tác của Thẩm Trạch Nhiên, hỏi: “Muốn uống nước?”
Thẩm Trạch Nhiên chột dạ, lập tức lắc lắc đầu, đưa lưng về phía hai người nằm xuống, Lạc Cảnh Xuyên uy Lạc Linh uống nước xong, cũng nằm xuống giường nghỉ ngơi.
Thẩm Trạch Nhiên chợp mắt một hồi, chỉ cảm thấy tiếng ve bên ngoài ồn ào như người thật, không nhịn được trở mình, mở mắt liền thấy bé gái đáng yêu ngủ cạnh bên.
Không hổ là con ta, thật dễ thương. Thẩm Trạch Nhiên nhếch miệng, đầy mặt là nụ cười si mê. Đại khái là nhiệt độ máy điều hòa có chút thấp, Lạc Linh rụt lại thân thể, Thẩm Trạch Nhiên vội vàng giúp bé đem chăn chỉnh lại cho tốt.
Chỉnh tốt chăn, Thẩm Trạch Nhiên chú ý tới Lạc Cảnh Xuyên tựa hồ cũng đã ngủ, len lén chống tay phải dậy, cúi đầu hôn hai má Lạc Linh một cái, sau đó lấy tay trái hướng về phía Lạc Cảnh Xuyên làm cái mặt quỷ.
Vừa vặn lúc này bé con duỗi chân, đạp phải chỗ nhột của Thẩm Trạch Nhiên, Thẩm Trạch Nhiên tay phải mềm nhũn, thân thể liền muốn đập ngay xuống giường. Sợ đè trúng Lạc Linh, hắn nhanh chóng thả tay trái xuống, dời đi trọng tâm, đem mình một lần nữa ngẩng lên.
Thẩm Trạch Nhiên vừa muốn thở ra một hơi đột nhiên phát hiện tay trái phía dưới xúc cảm không đúng lắm, thật giống như không phải giường, cứng cứng mà, còn có cái nho nhỏ gì đó nhô ra.
Thẩm Trạch Nhiên theo bản năng bóp bóp, mồ hôi lạnh liền rơi xuống, này, này hình như là ngực Lạc Cảnh Xuyên.
Hắn nơm nớp lo sợ mà ngẩng đầu, đối mặt hai mắt Lạc Cảnh Xuyên.
|