Bí Mật
|
|
25
Trong phòng tắm, làn nước ấm áp chảy xuống, mang nhiệt độ nhè nhẹ bao lấy thân thể trần trụi. Tuy thân thể ấm áp nhưng nội tâm lại đau đớn giá lạnh.
La Thượng Thần mặc nhiên để cho nước tuôn xuống cơ thể mình, như thể lấp đầy chỗ trống… hoặc là có quá nhiều tin dữ dồn dập ùa đến, làm cho tâm trí cậu hết sức rối bời, vừa bất lực vừa cảm thấy sợ hãi…
Cảm giác sợ hãi lan tỏa từ đáy lòng, đầu ngón tay run rấy, phải dùng rất nhiều lực so với bình thường mới có thể vặn vòi nước.
…… Thật ra, mình thật sự sợ hãi… những chuyện sẽ xảy ra tiếp theo……
Đã đáp ứng giao dịch của Hàn Vũ Thiên, cho nên phải đem thân thể giao ra làm điều kiện…… Cũng bởi vì điều kiện có hiệu lực ngay tức thời, nên…
“A…” Nhìn bản thân mình trong gương, La Thượng Thần không nhịn được tự cười, nhưng cười còn khó coi hơn so với khóc….Thật sự quá vô dụng… Chính mình mười lăm phút trước vẫn còn đang chống cự, nhưng một giây sau lại để người đàn ông kia ôm…
La Thượng Thần nắm chặt hai tay mong muốn đè nén sự sợ hãi trong lòng, lại vô tình nhớ lại chuyện trước đây…chuyện xảy ra ở Ngự điện, cũng chính là chuyện làm cậu hạ quyết tâm bỏ trốn…
Đó là một sức mạnh không thể chống cự lại, sự tranh giành khốc liệt và phân đoạn trắng đen khiến cho cậu cảm thấy phút chốc bỗng sao mà bất lực đến vậy, sợ hãi nhưng lại không thể thoát nổi, toàn thân run rẩy…
Hành động như cường bạo lúc trước của Hàn Vũ Thiên, đã tạo thành một bóng ma trong tâm lý La Thượng Thần. Đôi tay run rẩy kịch liệt, cố gắng mấy lần mới có thể cầm lấy chiếc áo choàng tắm.
La Thượng Thần cắn chặt răng khoác áo vào, không ngừng tự an ủi chính mình.
… Ô, coi như là bị chó cắn đi, nhịn một chút… nhịn một chút là qua thôi…
Thong thả mở cửa phòng tắm, La Thượng Thần cố ý lờ đi ánh nhìn khiến mình không tự chủ được mà run run lên kia, cúi thấp đầu chậm chạp bước đến bên chiếc giường king size. Hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên nhìn người đang nằm nghiêng trên giường, sợ rằng chỉ cần hắn liếc mắt một cái sẽ làm cho cậu quá sợ hãi mà hoảng loạn tông cửa chạy trốn.
“… Lên đây.” Giọng nam trầm thấp khiêu khích từ phía giường truyền đến, khiến La Thượng Thần run rẩy một hồi, đột nhiên thấy mình đã đánh giá quá cao sức chịu đựng của bản thân, không nghĩ rằng chỉ cần một âm thanh thôi cũng đã khiến mình căng thẳng muốn trốn chạy.
La Thượng Thần cảm thấy chân nặng như chì không nhúc nhích nổi, áp chế nỗi sợ hãi cố gắng bước đến bên giường đã là cố gắng lớn nhất của cậu rồi… nhưng tiếp theo… ô, bản thân cậu không chấp hành nổi cái chỉ thị ‘lên giường’ của Hàn Vũ Thiên….
Nội tâm đang đấu tranh không ngừng, nhưng lại không có dũng khí tiếp nhận chuyện sắp sửa xảy ra…
“Sao… Nghe có hiểu không? Chẳng lẽ muốn tôi bế em lên?” Hàn Vũ Thiên nhìn bộ dạng bối rối kiềm chế của La Thượng Thần mà trêu chọc, kỳ thực hắn có thể tiếp tục chọc ghẹo… nhưng, nghĩ đến tư vị của người trước mắt, bất quá, tốc độ phải nhanh chóng một chút, nói không chừng đến sáng mai hắn không còn ở trên giường nữa thì sao.
Hàn Vũ Thiên không báo trước liền đưa tay kéo một cái làm La Thượng Thần đang đứng bên giường ngã vào trong lòng, tiếp theo xoay người một cái đã đặt cậu dưới thân. La Thượng Thần sợ hãi giãy dụa mãnh liệt đẩy ra. “A!… Đừng…… đừng…”
“Đừng?… A, Thượng Thần… sao em nhanh quên vậy…” Hàn Vũ Thiên chế trụ nằm trên La Thượng Thần giống như con báo đen bắt được con mồi, thì thầm sát bên tai cậu. “Bây giờ em, không có tư cách cự tuyệt yêu cầu của tôi…”
Những lời này làm La Thượng Thần nhận ra tình cảnh hiện tại, cũng lập tức ngừng giãy dụa. Đau đớn nắm chặt tay, rồi thả ra tựa như quyết định buông xuôi…
… Mình… không thể cự tuyệt… không thể phản kháng…
La Thượng Thần không hề giãy dụa, tùy ý để ánh mắt như xâm lược của Hàn Vũ Thiên quét khắp thân thể… Dù vì sợ hãi mà nhắm chắt hai mắt, nhưng lại càng cảm nhận rõ ràng ánh mắt như đang soi xét đánh giá một sản phẩm, cường thế mà bó buộc.
Trong lòng cậu không ngừng cầu nguyện, cầu cho trận cực khổ này nhanh chóng đi qua, nhưng…
Nhìn bộ dáng căng thẳng của người nọ, Hàn Vũ Thiên có chút khoái ý. Người này… cuối cùng cũng thần phục dưới thân mình…
Một chiếc giường, nhưng trên đó lại có hai người hai tâm tư khác nhau. Mà…
Đêm còn dài… Hiện tại chỉ mới bắt đầu thôi.
|
26
Tay nhẹ nhàng vuốt ve. Nếu so sánh với đám bạn giường xinh đẹp động lòng người trước đây, người trước mặt, chỉ có thể xem là khuôn mặt tư sắc thanh tú.
Cảm nhận được từng trận run rẩy trong lòng bàn tay, Hàn Vũ Thiên nhìn người dưới thân bộ dáng căng thẳng mà nhắm chặt hai mắt lại, cười tà nịnh. “Rất căng thẳng sao?”
… Nói, nói nhảm… Cái định mệnh nhà anh… Nói… Nói cái gì… toàn những lời vớ vẩn… La Thượng Thần rõ ràng là đang sợ hãi, căng thẳng đến cực điểm, nhưng vì cao ngạo tự tôn không muốn cúi đầu, không muốn thừa nhận rằng mình đang sợ hãi. “Không có…”
“A… Thoải mái đi…” Đối với vẻ cố tỏ ra mạnh mẽ của La Thượng Thần, Hàn Vũ Thiên nở nụ cười ái muội bất minh, vừa như đùa cợt vừa như trấn an người bên dưới đang căng cứng toàn thân, Hàn Vũ Thiên ôn nhu hôn lên mặt La Thượng Thần.
Trấn an thì cũng trấn an rồi, cái nên làm cũng làm rồi, vẫn là ôn nhu hôn như trước nhưng không phải vì thế mà dừng lại, nhanh chóng cởi bỏ dây lưng trên áo ngủ của La Thượng Thần, gạt đi cái chướng ngại vật trước mắt, Hàn Vũ Thiên khí thế cuồng nhiệt, chuẩn bị bắt đầu khám phá.
Thân hình quang lõa mê người nằm trên giường, nằm ngửa trên chiếc ga giường màu tím đậm, tuy bởi căng thẳng mà có chút cứng ngắc, nhưng cũng không thổi bay được hứng thú của Hàn Vũ Thiên, ánh mắt không che dấu dục vọng của hắn lướt từ trên xuống dưới đánh giá La Thượng Thần.
Thân thể mảnh mai gần như phụ nữ, dưới thân mình lại có vẻ nhỏ bé yếu ớt mà tinh tế nhẵn mịn, làn da trắng nõn ít tiếp xúc với ánh nắng vì căng thẳng mà ửng đỏ, nhất là hai điểm hồng hồng nhỏ bé tinh xảo trước ngực kia… Bàn tay Hàn Vũ Thiên không chút do dự áp lên xoa nắn, làm cho hơi thở vốn đang run rẩy không ra hơi của La Thượng Thần bỗng chốc dồn dập, nếu không phải đang cắn chặt môi dưới có thể sẽ không kiềm chế được mà phát ra tiếng “… ưm!…”
Hành động nhỏ ấy sẽ không tránh được ánh mắt của Hàn Vũ Thiên, đầu ngón tay gian ác lại lôi kéo hai viên đậu đỏ xinh xắn khả ái kia.
“Tắt… ư!…” La Thượng Thần đang nhắm chặt mắt run rẩy, hai cánh môi hé mở lại vì hành động không đứng đắn của Hàn Vũ Thiên mà mím lại rên rỉ.
“Ừm? Cái gì?”
“Tắt… tắt đèn… ưm…” La Thượng Thần nắm chặt ga giường, đã hoàn toàn cam chịu số phận, nhưng làm cái chuyện đó dưới ánh đèn thế này khiến cậu cảm thấy xấu hổ.
“Tắt đèn?… Không, thế này tôi mới có thể nhìn em rõ ràng… Như chỗ này…” Hàn Vũ Thiên cự tuyệt yêu cầu của La Thượng Thần, còn cố ý miêu tả cái nơi mình vừa chạm vào từng chút một “Vốn là đàu nhũ hồng hồng… bây giờ…”
“Đừng… đừng nói…” La Thượng Thần nhục nhã nắm chặt ga giường dưới thân, dùng thanh âm mỏng manh như muỗi kêu chống cự.
“… A… Đầu vú của em cũng cứng hết lên rồi…” Kháng cự của La Thượng Thần không hiệu quả, Hàn Vũ Thiên tiếp tục nói, còn ác ý vươn đầu lưỡi liếm lên, vẽ thành hình vòng tròn “… Giống như… hồng ngọc…”
“… A ư… không… ư…” Cái lưỡi ấm áp như có ma lực đang liếm láp chơi đùa trên người La Thượng Thần, khiến cậu dù đang cắn chặt môi dưới, vẫn không thể ngăn tiếng rên rỉ tràn ra.
“Không cho nhịn, kêu lên.” Thấy La Thượng Thần cắn môi không muốn phát ra âm thanh, một tay Hàn Vũ Thiên còn đang vỗ về chơi đùa trên người cậu, một tay lặng lẽ dò xét đến nơi cấm kỵ kia.
“Ách!… Đừng… đừng…” Bất chợt tiếp xúc, một cảm giác lạ lẫm nào đó ập đến, khiến La Thượng Thần theo phản xạ lập tức khép chặt chân lại, run rấy kháng cự lại sự xâm nhập của cái tay kia.
Ngón tay vừa mới nhẹ nhàng động vào đóa hoa hồng nhạt kia đã bị ngăn cản một cách quyết liệt, nhưng xúc cảm non mềm trên tay làm Hàn Vũ Thiên dù có phần khó khăn cũng không chịu ngừng động tác, vươn mạnh đầu ngón tay hướng vào trong, chạm được vào nụ hoa nhỏ bé ướt át khiến hắn cười khẽ.
“… A… Cũng ướt hết rồi… Ngoan, nghe lời… mở ra một chút…” Hàn Vũ Thiên một tay đang dán trên người La Thượng Thần, ngắm nhìn biểu tình nhục nhã trên gương mặt cậu, tay còn lại tai nơi tư mật kia hoạt động.
Ban đầu là nhẹ nhàng sau đó mạnh mẽ kích thích, đều để đạt được kết quả cuối cùng.
“Không…” Biểu tình nhục nhã khổ sở trên mặt lần lượt thay đổi, La Thượng Thần run rẩy cự tuyệt “… Đừng… Rất… kỳ quái….. Tôi không muốn… xin anh… tôi không muốn……”
Dù van nài cự tuyệt cũng không thể đả động Hàn Vũ Thiên, La Thượng Thần mỏng manh yếu đuối như vậy lại khiến cho Hàn Vũ Thiên càng thêm khoái ý.
Hàn Vũ Thiên cười tà nịnh, nghiêng người nhẹ nhàng nhắc bên tai La Thượng Thần “Thượng Thần… ngoan… nghĩ đến thỏa thuận chúng ta vừa mới đạt được… là em chính miệng đáp ứng…”
“… Ư…” La Thượng Thần nhíu mày càng chặt, nhưng cậu lại không có lựa chọn nào khác. Nước mắt từ khóa mi nhắm chặt chảy ướt má, La Thượng Thần run rẩy, chầm chậm mở hai chân thon dài ra…
Hoàn Chương 26.
|
27
La Thượng Thần đem hai chân mở ra, Hàn Vũ Thiên liền nhanh chóng men theo đến dưới thân, dùng thân thể chèn ngay giữa hai chân làm cho cậu không có cơ hội đổi ý.
Khu vực cấm kỵ bí mật trắng trợn hiện ra.
Thân hình run run, bởi vì thấy thẹn mà phân thân run lên như những thiếu niên ngây ngô, còn lại phía dưới là đóa hoa sắc hồng bí mật mỏng manh. Chưa bao giờ thấy cảnh tượng này, khiến Hàn Vũ Thiên sớm đã biết được bí mật này rõ như bình minh nhưng lúc này vẫn không nhịn được sợ hãi mà nhìn chăm chú.
“Ô… Không nên nhìn… Không cần” Cảm nhận được ánh mắt nóng rực đang dừng lại ở chỗ đáng xấu hổ kia, La Thượng Thần lên tiếng rên rỉ cầu xin Hàn Vũ Thiên dời mắt khỏi. Nhưng Hàn Vũ Thiên sớm có chuẩn bị, chẳng những giữ hai bên đùi không cho cậu khép chân lại, mà còn khuynh thân xuống phía dưới tiếp cận đóa hoa hồng nhạt.
Hơi thở ấm áp, mềm nhẹ trêu chọc cái chỗ mẫn cảm dị thường kia, làm cho La Thượng Thần cảm thấy thẹn nhưng lại nan kham không thể nề hà.
Hàn Vũ Thiên vươn tay bắt đầu đụng chạm cái đóa hoa kia, nhẹ nhàng nhu lộng… Cảm giác kỳ dị cũng theo nơi đó mà truyền lên, làm La Thượng Thần phải xấu hổ thừa nhận. “Ân… A… Ô……”
Hàn Vũ Thiên tiếp tục cúi đầu xuống trơn trợt thăm dò… Kỹ xảo tình ái cao siêu thuần thục làm cho cậu hoàn toàn không thể chống cự, tình dục mãnh liệt như dòng nước đánh úp lại, ý thức mơ hồ, không thể khống chế tiếng rên rỉ trong miệng truyền ra…
“… Ừ…… A……Ngô…… Ân………. Không…”
Đầu lưỡi luân phiên thuần thục kích thích đóa hoa từ từ nở rộ, nhìn người dưới thân hoàn toàn đã lâm vào tình dục, sắc mặt, thân hình cùng hai mắt đẫm lệ như sương mù, bên tai còn không ngừng tiếng yêu… Hàn Vũ Thiên đột nhiên bỏ tay ra khỏi tiểu huyệt, xoay người xuống giường.
“Ngô……” Rõ ràng là cái tình cảm xa lạ, nhưng thình lình xảy ra khiến La Thượng Thần vốn đang muốn hoảng hốt có chút khó nhịn, nghi hoặc phát ra tiếng nỉ non, hơi hơi động thân hình một chút, rốt cuộc là ──…
Hàn Vũ Thiên tao nhã cởi áo ngủ, lộ ra thân hình hoàn mỹ đầy gợi cảm…
Nhìn phân thân thật lớn kia, La Thượng Thần nhất thời thanh tỉnh không ít, toàn thân như muốn nhũn ra, sợ hãi né tránh… Nhưng vừa mới di động một chút, chân đã bị bắt lấy. “Không… không cần… A!…”
“Còn muốn trốn?” Hàn Vũ Thiên giọng khàn khàn đùa cợt, nhanh chóng chế trụ hai đùi của La Thượng Thần, đem phân thân tràn đầy lửa nóng chậm rãi tiến vào hoa khẩu.
“… Ô ân…… Không…… Ách ──…”cảm nhận được hạ thân bị xâm nhập, có chút xé rách đau đớn… Tiếp theo cũng là một trận đau đớn làm cậu phát ra tiếng thét chói tai. “… Đau…”
La Thượng Thần không thể không chế tràn ra nước mắt.
Nhìn khuôn mặt khổ sở của cậu, Hàn Vũ Thiên cũng khó khăn áp chế dục vọng. Nếu khéo léo nhẹ nhàng làm cho mình hưng phấn sẽ khiến cậu có chút đau đớn, nhưng nếu mình liều lĩnh cướp lấy, cũng có khả năng sẽ làm cho cậu ấy bị thương… Vươn tay, Hàn Vũ Thiên nhẹ nhàng ma sát, La Thượng Thần non mềm ngây ngô nhưng bởi vì đau đớn mà phân thân có chút uể oải..
Vật lớn ở phân thân từ từ trượt xuống, đầu ngón tay như là đang khiêu vũ trên cơ thể, dần dần di chuyển xuống đến đỉnh của cậu nhỏ, chơi đùa một cách rất tinh tế… Máu toàn thân như là muốn phóng ra ngoài, một loại cảm giác từ dưới thân truyền đến, làm cho người ta hưng phấn muốn nảy lên, La Thượng Thần cảm giác như là mình đang ở trong biển tình dục, lúc nổi lúc chìm… “Ân…… A…… Đủ rồi… …… Ừ……”
Nhìn La Thượng Thần không tự kiềm chế đắm chìm trong khoái cảm, Hàn Vũ Thiên nhỏ lại bắt đầu chậm rãi động đậy, người phía dưới đang trong khoái cảm mãnh liệt lại xen lẫn một chút đau đớn, khó có từ nào có thể diễn tả được cảm giác của La Thượng Thần lúc này. “… Ách… Không… A…… Ô……”
Tiểu huyệt cứ dần dần phun ra nuốt vào cái phân thân thật lớn kia, nhưng lại không hề đau đớn mà ngược lại còn di chuyển nhè nhẹ vì khoái cảm, song khoái cảm đó lại khiến La Thượng Thần nhịn không được trong miệng tràn ra tiếng rên rỉ không phải do thống khổ mà do thích thú…. “Ô…… A a………. Nha… A…… Dừng lại…… Ừ……”
|
28
Khoái cảm kịch liệt làm cho người ta cảm thấy điên cuồng, hai người khó khăn chia lìa, âm thanh khàn khàn lại mị hoặc yêu kiều cùng tiếng thở dốc, đan hồi trộn lẫn vào nhau…Toàn bộ phòng ngủ tràn ngập sắc thái tình dục.
“… A a…… Ô…… Ân…… A……” La Thượng Thần rên rỉ một tiếng mãnh liệt, nước mắt lúc khoái cảm không ngừng chảy xuống, cảm giác đầu óc trống rỗng, hết thảy đều điên cuồng. Cậu vừa mới nếm thử mùi vị của tình dục, có thể nào kháng cự, huống chi Hàn Vũ Thiên kỹ xảo tình ái cao siêu như vậy còn La Thượng Thần chưa bao giờ chạm qua cảm giác khoái cảm…
“… Ừ… A…… A a a!!─...”Vật lớn ở dưới phân thân càng lúc trượt càng nhanh, máu tựa hồ như đều theo đó mà phóng đi, có cái gì đó như đang sôi sục bên trong… Trước mắt như có một đạo bạch quang mãnh liệt hiện lên, La Thượng Thần thét lên một tiếng chói tai rồi cao trào phóng ra tinh dịch trong tay Hàn Vũ Thiên
Cảm giác phiêu phiêu cao trào, làm cho La Thượng Thần ánh mắt mơ màng mà thở dốc, tuy là có cảm giác như đang chạy xe nhưng mà vẫn quan tâm đến từng tiết tấu của Hàn Vũ Thiên trên thân thể, vô thức lắc lư cái thắt lưng mà rên rỉ. Một loại cảm giác kỳ diệu khác lạ, mãnh liệt đánh sâu vào khiến La Thượng Thần một lần nữa trầm luân lâm vào tình dục.
“A a!…… Ân……… Chậm thôi…… A!……..” Hàn Vũ Thiên mãnh liệt thẳng tiến vào thêm lần nữa, hung hăng va chạm như là muốn đâm thủng La Thượng Thần, nhưng cũng rất non mềm nhẹ nhàng mà co rút lại.
Cho đến khi ngọn lửa cao trào bớt đi, La Thượng Thần toàn thân vô lực xụi lơ trong lòng Hàn Vũ Thiên, khả kích tình còn chưa chấm dứt, thẳng tiến thật mạnh cùng với bên tai tiếng gầm nhẹ, Hàn Vũ Thiên trong cơ thể La Thượng Thần mà xuất ra mầm móng dục vọng. Ngọn lửa nóng vào thật sâu trong cơ thể La Thượng Thần…
“Ân…” Hoảng hốt trong chốc lát, La Thượng Thần toàn thân vô lực lại giãy dụa muốn rời khỏi cái ôm của Hàn Vũ Thiên. “… Bỏ ra…” Thanh âm khàn khàn thở dốc.
La Thượng Thần có động tác giãy dụa làm cho hai người có chút buông lỏng, cảm giác được phân thân Hàn Vũ Thiên chậm rãi rời ra khỏi mình, La Thượng Thần tức khắc đỏ mặt. Mà hết thảy điều này, Hàn Vũ Thiên đều thu vào trong mắt nhưng lại giả vờ như không có việc gì, trong lòng cười thầm một tiếng, lại hung hăng ác liệt tiến vào cái chỗ sâu non mềm kia, làm cho La Thượng Thần kinh hô một tiếng.
“Muốn rời đi sao?” Hàn Vũ Thiên khàn khàn mở miệng, mang chút ý cười.
“Anh… Điều anh muốn tôi đã thực hiện… Cho nên……” Vô nghĩa! Cái anh muốn đều đã làm, giao ước đã có hiệu lực, tôi hẳn là có thể đi đi!
Như là hiểu rõ tâm ý của La Thượng Thần, Hàn Vũ Thiên mỉm cười, hạ thân nhẹ nhàng tiến vào phía trước. Cảm giác Hàn Vũ Thiên trong cơ thể tựa hồ muốn rục rịch lên, La Thượng Thần hoảng sợ trừng lớn mắt. “Anh──… Không được!… Buông! Cái anh muốn đã…”
“Ha ha… Thượng Thần, em quá ngây thơ rồi… Chúng ta còn có thời gian, có thể từ từ…”
“… Ân ngô──… A……… Không ………” La Thượng Thần há miệng muốn mắng, lại bị Hàn Vũ Thiên dùng lời lẽ không rõ đánh đổ lời nói. Hóa giải cho La Thượng Thần đang mỏng manh giãy dụa thoải mái đôi chút, Hàn Vũ Thiên lại bắt đầu tiếp tục hiệp tình sự.
Sau khi chấm dứt, La Thượng Thần đã muốn mệt, ngay cả một ngón tay đều không muốn động đậy, thật sự chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trong lòng Hàn Vũ Thiên, tinh thần cùng tâm lý đều đã mỏi mệt không chịu nổi… Trước khi ngủ say, La Thượng Thần trong lòng chỉ còn ý nghĩ muốn nhanh chóng rời đi.
Mới nếm thử một trận mây mưa mỏi mệt làm cho La Thượng Thần ngủ thẳng một giấc đến sáng sớm hôm sau mới thanh tỉnh, phát hiện chính mình đang rúc vào trong lòng Hàn Vũ Thiên, kinh ngạc muốn bò lên, nhưng chỉ mới chuyển động thân mình đã bị Hàn Vũ Thiên một phen làm hoảng hốt. “Anh… Anh tỉnh?”
“Ân hừ…” Sớm đã thức dậy, chính là muốn nhìn La Thượng Thần thanh tỉnh một chút nên mới giả vờ ngủ… Quả nhiên, hắn đoán không sai… Hàn Vũ Thiên mỉm cười, rõ ràng là một nụ cười vô hại nhưng lại làm cho La Thượng Thần sợ hãi rụt lui ra sau.
“Tôi… Tôi nghĩ… Tôi phải đi…” La Thượng Thần mở miệng ấp úng, cũng không để ý rằng mình thoát không khỏi vòng tay của Hàn Vũ Thiên.
“Thượng Thần… Tôi không phải đã nói chúng ta… ‘còn thời gian’ sao…” Hàn Vũ Thiên vươn tay kéo La Thượng Thần vào lòng, thân thể đụng chạm nhau, cảm thụ lẫn nhau. Cảm giác giữa hai chân Hàn Vũ Thiên phấn khởi kề sát mình lại bán cử đứng lên, La Thượng Thần trợn mắt không thể tin được, giãy dụa muốn rời khỏi. “Anh…… Mau buông ra…… Để tôi đi…”
“Giải quyết nó đã hãy nói sau!” Hàn Vũ Thiên cười cười xoay người đem La Thượng Thần đặt dưới thân, cậu lại bị Hàn Vũ Thiên cuốn vào lốc xoáy tình dục, không thể tự kiềm chế được.
Theo đêm đó suốt tam đêm liền, mỗi khi La Thượng Thần nói cậu phải rời đi, sẽ bị Hàn Vũ Thiên không cần phân biệt trường hợp hung hăng làm cho đau một phen. Không phải ở trên giường thì cũng là trong phòng tắm khiến cho La Thượng Thần trong vòng 3 ngày đều bị Hàn Vũ Thiên sờ thấu, ngay cả hậu huyệt cũng hoàn toàn bị khai phá…
Sự tình phát sinh đến tận đây, La Thượng Thần chỉ có thể nhận lấy cái vận mệnh trêu ghẹo này, ngày vẫn như vậy trôi qua. Cho nên, La Thượng Thần ở bên người Hàn Vũ Thiên yêu cầu được phục chức lại lần nữa, tựa hồ nhớ lại những ngày bình thường lúc trước, chính là chức vụ hơn hạng nhất: Làm trợ lý bên người Hàn Vũ Thiên, nhưng thật ra là công cụ phát tiết trên giường của hắn.
|
29
Ngày vẫn bình thường trôi qua, nhưng cũng có không ít chuyện đã xảy ra. Ân, nếu nói là chuyện vui thì có chuyện hôn sự của Kỷ Thương, nhưng cậu bạn này có điểm không được, cho dù là hôn thê cũng không nên lên xe trước sau đó mới mua vé bổ sung a. Nhìn hôn lễ của bọn họ, trong lòng cậu cũng thầm chúc phúc, hai người đều là bạn tốt của mình, gia đình hạnh phúc mỹ mãn như thế, là phải hảo hảo ăn mừng.
Nói đến mới nhớ… Lúc trước có bị tập kích nho nhỏ, nhưng lại ngẫu nhiên được người của Hắc bang cứu, sau này mới biết được người nọ nhiều năm trước vẫn là có giao du với bạn bè..
Cuối cùng… Chuyện khác thường nhất, cũng chính là chuyện làm cho cậu cảm thấy phức tạp nhất, chính là… Cậu cùng Hàn Vũ Thiên trong trạng thái chúc vu ‘ở chung’!!… Thật sự không hiểu, hắn hẳn là sẽ đối với cậu nên cảm thấy ghê tởm chán ghét, vì cái gì hiện tại lại phát triển thành ra như vậy?
“…… Ân…… A!…… Chậm một chút…… Ân…… A a!…” trên chiếc giường king size truyền đến tiếng rên rỉ làm cho người ta muốn đỏ mặt. La Thượng Thần giữ lấy bả vai của Hàn Vũ Thiên, bất lực để cho đối phương mãnh liệt đánh sâu vào. Đêm nay Hàn Vũ Thiên có chút khác thường, cuồng bạo hung ác hơn so với bình thường ôn nhu…
Tình hình là sau đó, La Thượng Thần buồn ngủ ngoan ngoãn làm cho Hàn Vũ Thiên dịu bớt xuống, tựa hồ như nhớ tới cái gì đó liền mở miệng “Lẫm lúc trước… Vì sao lại bị phạt?”
“… giúp em đào tẩu, đương nhiên bị phạt… Cho nên, đừng mơ tưởng đến chuyện rời đi, biết không?” Hàn Vũ Thiên vuốt ve người dưới thân, ghé vào tai cậu nhẹ giọng nói. “Ngoan ngoãn làm người của tôi, có lẽ ngày nào đó sẽ để cho em đi. Nhưng lần sau còn trốn… Em hẳn là biết rồi đó, ân?”
“…… Tôi biết rồi.” La Thượng Thần nhắm mắt lại, đối với điều này làm cho cậu cảm thấy tức giận nhưng lại không thể làm gì để thay đổi. Tâm tình có chút đà điểu, hy vọng tất cả chỉ là một cơn ác mộng.
Kỳ thật, chuyện ‘Lẫm’ bị phạt cũng là do từ miệng người khác mới biết được, nhưng khi hỏi, cậu ta lại thản nhiên nói: “Bảo vệ anh tốt nên mới bị phạt” Đây là ý gì? Bảo vệ cho cậu cái gì… Nghi hoặc làm cho người ta thấy phức tạp, nhưng thể xác và tinh thần mỏi mệt càng làm cho người ta khó có thể chống cự, không lâu sau La Thượng Thần liền nặng nề ngủ.
Trong lòng truyền đến tiếng hít thở đều đều, Hàn Vũ Thiên thân thủ vén mấy sợi tóc trên mặt La Thượng Thần, nhìn khuôn mặt bởi vì mồ hôi cùng nước mắt mà đỏ bừng, khuôn mặt rõ ràng nam tính thanh tú nhưng lại luôn dụ hoặc mình… Không tự chủ được, nhẹ nhàng hạ xuống trán La Thượng Thần hôn.
Hôm nay chính mình thật sự có chút quá tay… Nếu không phải tại yến hội mấy người kia không ngừng hướng đến gần cậu mà nói chuyện phiếm, hắn cũng sẽ không như thế không kiềm chế được. Cậu là người của Hàn Vũ Thiên này, là cực phẩm do hắn tự tay dạy dỗ, nhất là sau cái đêm đầu tiên đó, thân thể dường như có thay đổi, làm cho cậu cũng có loại hơi thở mị hoặc lòng người… Rõ ràng là nam nhân nhưng cũng có sức quyến rũ của nữ nhân….
Nhìn La Thượng Thần an tường ngủ say trong lòng, Hàn Vũ Thiên khóe miệng tà nịnh cười, nhưng một giây trôi qua nụ cười đó lại biến mất, cuối cùng là vẻ mặt lo lắng có chút ảo não.
Sao lại có cảm giác… Nghiện?
Chính hắn là không thiếu bạn giường, sau khi thưởng thức tư vị cũng trở thành chuyên chúc của hắn, nhưng cứ theo lẽ thường, nguyên tắc trò chơi bụi hoa gian vẫn không thay đổi.
... Nhưng hướng đến đối xử quan hệ tình ái bình đẳng, tựa hồ như với thân thể cấm kỵ kia lại có cảm giác nghiện. Ngay cả khi cùng người khác làm tình, cũng nhớ đến người đó, cái thân thể bí mật cấm kỵ lại mê người, khi rên rỉ khóc kích tình, hay khi cái khuôn mặt mị hoặc khó nhịn kia…
Hắc bang là ký huyết tinh lại tàn khốc, cái thế giới này sẽ không có cái gì có thể uy hiếp đến sự sinh tồn. Đối với kẻ địch cũng không thể nương tay, đương nhiên cũng không thể để cho có cơ hội, tuy rằng La Thượng Thần đã gần như trở thành người của hắn, nhưng biết đâu ngày nào đó cậu sẽ trở thành cái uy hiếp hắn một cái trí mạng. Cho nên chính hắn là không nên mê luyến người này, thân thể này….
Nếu như một ngày nào đó phải xuống tay với cậu thì hắn cũng sẽ không có một tia nghi hoặc cùng chần chờ.
Sau này yêu cầu cậu ở cùng với hắn, yêu cầu cậu ôn thuần nhu thuận như những người khác, giống như tình nhân, như vậy có thể ghen, làm nũng… Nghĩ đến việc sớm chiều ở chung như vậy, cảm giác mới mẻ đối với cậu sẽ hạ thấp, đối với cậu sẽ có cảm giác chán ghét mà không hề nị.
Nhưng…… Cậu càng ôn thuần nhu thuận, hắn lại càng thấy vừa lòng; Có thể là ngôn ngữ mang tính ghen tuông, nhưng là làm cho tâm tình hắn trở nên tốt lắm, thậm chí có thể coi là sung sướng…
Quên đi, nói sao thì cậu ta vẫn là cái nam nhân, cho dù có được khí quan của nữ nhân… Nhưng hẳn là không có biện pháp giống như nữ nhân bình thường, nối dõi tông đường… Nếu sau khi kết hôn vẫn còn quyến luyến, thì cùng lắm là tiếp tục quan hệ như thế này, làm cho cậu ta trở thành tình nhân của mình, dù sao… Cậu ta cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay mình…
|