Nam Nam Thú Thụ Bất Thân
|
|
Chương 83
Xe rất nhanh chạy tới nơi, chủ cho thuê nhà là một phụ nữ trung niên mập mạp, bộ dạng rất hòa nhã . Viên Tử Hàm cùng bà giải thích một phen, bà chủ cho thuê nhà liền dẫn Viên Tử Hàm tới căn phòng cậu muốn thuê, đem chìa khóa trong tay đặt ở trên mặt bàn, liền đi xuống .
Một căn phòng rất nhỏ, so với căn nhà Thượng Quan Mộc căn bản là không thể sánh bằng, nhưng chung quy mà nói, nhìn rất sạch sẽ, căn phòng nhỏ một người ở, cũng không phải quá cô đơn tịch mịch. Không phải sao? Viên Tử Hàm cười cười, đem vali hành lý đặt xuống, bắt đầu dọn dẹp căn phòng mới của mình.
Thượng Quan Mộc sau khi đem Viên Tử Hàm đuổi xuống xe, một mạch chạy đi.
Viên Tử Hàm nói muốn từ chức, nói muốn dời ra ngoài ở, đây cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng trong lòng hắn như có một ngọn lửa, ở trong tim thiêu đốt, nóng rực, tựa hồ muốn đốt xuyên ngực hắn.
Xe rốt cục dừng lại, hắn ngửa người tựa vào ghế, hắn chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi như vậy. Mệt, bị Viên Tử Hàm làm cho mệt.
Mắt hơi khép lại, trong đầu óc lại nhớ tới hết thảy mọi chuyện mấy ngày nay. Cảm giác của Viên Tử Hàm đối với hắn, hắn có thể cảm nhận được, nhưng tại sao cậu lại lựa chọn muốn rời đi ? Chẳng lẽ là bị người khác uy hiếp. Trong đầu hiện ra một bóng dáng mơ hồ, chính là người đêm hôm đó sao? Xem ra là phải xuy xét một phen .
Dám quản việc của mình, dù sao cũng phải làm tốt công tác chuẩn bị. Mở hai mắt ra, ánh mắt sắc bén vô cùng.
Nhưng Viên Tử Hàm… , Thượng Quan Mộc trong lòng vui mừng không thôi, may mắn có phần hợp đồng kia.
Cho dù cậu không muốn, cho dù là dùng những thủ đoạn hèn hạ như vậy, tôi vẫn đem cậu lưu lại bên cạnh tôi, chắc chắn là như vậy. Hắn ngược lại cũng muốn nhìn xem , rốt cuộc trái tim Viên Tử Hàm là do cái gì tạo thành, có thể mỗi ngày trải qua cùng hắn ở chung.
Thời gian trong nháy mắt liền trôi qua . Mặt trời lặn rồi lại mọc, một ngày mới lại sắp bắt đầu, mọi người đều đang nghênh đón một ngày tốt đẹp, nhưng có một người lại là ngoại lệ .
Ngày hôm qua chạy trốn không xong, còn bị Thượng Quan Mộc tóm được, khó khăn ngày hôm qua cũng đã qua , nhưng khiến Viên Tử Hàm rối rắm chính là, sự thật hôm nay cậu vẫn phải đi làm. Phần hợp đồng kia là Thượng Quan Mộc lúc trước giở trò mưu kế lừa gạt mình ký kết, lúc ấy nghĩ Diệu Ký tốt như vậy nên liền ký , nhưng cậu làm sao có thể ngờ được, phần hợp đồng này sẽ trở thành nhược điểm để Thượng Quan Mộc áp chế cậu chứ? Vi phạm điều ước, phải bồi thường hai mươi vạn nhân dân tệ vì làm tổn thất Diệu Ký, hắn như thế nào không đi cướp ngân hàng a!
Viên Tử Hàm bất đắc dĩ vẫn là lựa chọn đi làm , nhưng đi làm sẽ cùng Thượng Quan Mộc sớm chiều đối lập nhau, điều này khiến cậu trong lòng có chút vui mừng cộng thêm vài phần phiền muộn. Nghĩ tới hai mươi vạn kia, cậu chắc chắn là bồi thường không nổi, cuối cùng cũng chỉ có thể kiên trì đi làm.
Trước kia đều là ngồi xe Thượng Quan Mộc đi làm, rất thuận tiện. Nhưng bây giờ cậu chuyển chỗ ở, khoảng cách từ chỗ ở đến trạm xe bus còn có một đoạn, hơn nữa chờ xe bus lại một chuyện khiến người ta rất bực mình, duy nhất một chút khiến Viên Tử Hàm vui mừng chính là, thời gian cậu đi làm tương đối muộn, trước 10 giờ tới sẽ không tính là muộn.
Chờ lúc cậu tới Diệu Ký, mới chín giờ năm mươi, phỏng chừng Thượng Quan Mộc vẫn chưa tới đi. Nhẹ nhàng đẩy cửa văn phòng ra, ngoài dự liệu của cậu, Thượng Quan Mộc lúc này đã ngồi ở vị trí của hắn, đang ngẩng đầu nhìn Viên Tử Hàm.
“Thượng Quan tổng giám, anh tới thật sớm “
“Sớm, cậu cũng không nhìn bây giờ là mấy giờ, cậu đã đến muộn rồi “
Thượng Quan Mộc nghe xong câu ‘Thượng Quan tổng giám’ của Viên Tử Hàm, hướng phía Viên Tử Hàm hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói.
” Muộn , bây giờ vẫn chưa đến 10 giờ mà?”
Viên Tử Hàm kinh ngạc, móc điện thoại trong túi quần ra nhìn đồng hồ, chính xác vẫn chưa đến giờ đi làm, nhưng Thượng Quan Mộc lại nói cậu đến muộn, đây là lấy quyền mưu lợi cá nhân .
“Chiều hôm qua đã ban hành quy định mới rồi , quản lý cấp trên đều cùng công nhân giống nhau, đúng tám giờ rưỡi lên ca, năm giờ tan tầm, thời gian tăng ca bao lâu đến lúc đó quản lý định đoạt, không được dị nghị “
Thượng Quan chậm rãi nói, thấy Viên Tử Hàm mặt dần dần xị xuống, mà tâm tình của hắn cũng dần dần tốt lên mấy phần . Không được dị nghị, những lời này có thể thông cảm quá nhiều rồi, mấu chốt là muốn thấy tâm tình người quản lý có tốt hay không .
“Đối với tôi, tôi làm sao quên. Hôm qua cậu nói có chuyện quan trọng muốn làm, muốn nghỉ phép mà !”
Thượng Quan Mộc cố ý đem hai chữ ‘ quan trọng ‘ này nhấn mạnh them . Viên Tử Hàm biết rõ hắn nói cậu ngày hôm qua chạy trốn không xong, đứng ngây ngốc nhìn Thượng Quan Mộc, á khẩu không trả lời được .
“Chuyện ngày hôm qua cũng đã qua rồi , tôi đại nhân đại lượng cũng không so đo nữa , nhưng lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa. Cậu nếu biết rõ còn cố phạm, vậy cũng đừng trách tôi không nể tình cũ “
Thượng Quan Mộc nói rất hiên ngang lẫm liệt, nhưng trong lòng Viên Tử Hàm là đang suy nghĩ đến ý tứ trong lời nói của hắn . Chuyện ngày hôm qua, Thượng Quan Mộc chính là nói chuyện cậu chạy trốn, hay là nói cậu không biết điều lệ mới ngày hôm qua. Ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Mộc muốn nhìn thấy suy nghĩ thật của hắn, nhưng lại đụng phải ánh mắt cười như không cười của hắn, Viên Tử Hàm trong lòng cả kinh, lập tức cúi đầu, không dám nhìn hắn nữa.
Thượng Quan Mộc rất khác thường, hắn không phải nên tức giận sao? Nhưng hiện tại là một bộ dạng không giống ngày hôm qua, trong mắt hắn bao hàm chút thú vị, khiến Viên Tử Hàm trong lòng có một loại cảm giác chạy đằng trời cũng không thoát.
Viên Tử Hàm không có nhìn lầm, Thượng Quan Mộc thật sự là đang cười, cười rất gian trá. Trong lòng hắn thực ra đã biết phải như thế nào đối phó Viên Tử Hàm, hắn là cấp trên của cậu không phải sao? Cấp dưới không được chống đối chỉ lệnh cấp trên không đúng sao? Chỉ cần Viên Tử Hàm vẫn là cấp dưới của hắn, hắn liền có biện pháp.
” Được rồi, bắt đầu công việc đi, tôi cũng không muốn thời gian trôi đi một cách lãng phí “
Thượng Quan Mộc nói xong, cúi đầu, bắt đầu công việc của hắn. Viên Tử Hàm trong lòng oán thầm, cậu làm gì có việc gì có thể làm chứ, đi làm chẳng qua là ngụy trang, cậu mỗi ngày còn không phải ở chỗ này chơi sao?
Nhưng Viên Tử Hàm lần này nghĩ sai, thật sự nghĩ sai rồi . Nhìn trên mặt bàn văn kiện xếp thành đống, cậu thực khổ bức nhìn Thượng Quan Mộc bên kia giống như không có việc gì, trong lòng tức giận mắng to. Thượng Quan Mộc này nhất định là đang lấy quyền mưu lợi cá nhân, lợi dụng việc công để trả thù cá nhân . Hắn rõ ràng là muốn đem tất cả những việc tháng trước vì nhàn nhã không có gì làm lần này bổ sung đây mà. Nhưng hắn là tổng giám, không đúng, là tổng giám đốc, Viên Tử Hàm ngoài im lặng chấp nhận, cái gì cũng không thể làm.
Tháng 8 vào ban đêm, giữa không trung bao la thưa thớt mấy vì sao, lúc ẩn lúc hiện phát ra ánh sáng mỏng manh. Mà trên mặt đất một khu nhà kiến trúc nguy nga một mảnh đen thui, duy nhất còn có một chỗ đèn đuốc sáng trưng, ở trong màn đêm tối đen này, có vẻ cực kỳ chói mắt.
Bên ngoài phòng màn đêm tựa hồ như sắp nuốt chửng toàn bộ thế giới , Viên Tử Hàm tay trái cầm bút, tỉ mỉ tô vẽ chi tiết bản thiết kế Thượng Quan Mộc vứt cho, bảo cậu thiết kế cấu tạo phòng ốc, cậu là siêu nhân sao. Nhưng cậu nhớ rõ ràng buổi sáng ngày hôm đó, cậu thật sự là chịu không nổi sau khi tìm Thượng Quan Mộc khiếu nại, Thượng Quan Mộc cư nhiên cao cao tự tại nói là muốn vì Diệu Ký bồi dưỡng nhân tài, mà hắn vì Diệu Ký, tự mình bồi dưỡng, đây là phúc khí của cậu, cậu nên cảm tạ.
Tự mình bồi dưỡng, là giám sát thì có! Viên Tử Hàm liếc mắt nhìn cái người ngồi bắt chéo chân bên kia, bộ dạng thảnh thảnh thơi thơi mười phần đắc ý, trong lòng âm thầm đối với hắn nghiến răng nghiến lợi.
____________
|
Chương 84 “Thượng Quan tổng giám, bây giờ đã trễ thế này, kế hoạch bồi dưỡng nhân tài của anh không tồi, nhưng thời gian có phải cũng nên có mức độ hay không “
Viên Tử Hàm rốt cục nhịn không được , buông bút trong tay xuống, hung hăng cắn răng nói.
Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm một bộ dạng đáng thương giận mà không dám nói, trong lòng khỏi phải nói có bao nhiêu hứng thú , chỉ cần cậu không phải bộ dạng lạnh lùng xa cách, biểu tình còn lại xem ra đều dễ nhìn.
Quay đầu nhìn trời một chút, rồi lại nghiêng đầu nhìn Viên Tử Hàm, rất bình thản nói: ” Vào thu rồi , trời khó tránh khỏi nhanh tối “
Cho nên ý tứ của anh chính là, tôi còn phải chịu sự giám thị của anh, thẳng đến khi anh bằng lòng để tôi tan tầm mới thôi. Thượng Quan Mộc càng bình tĩnh cậu lại càng muốn xé rách cái sắc mặt vân đạm phong khinh kia của hắn. Hít sâu một hơi, bình phục một chút phập phòng trong ngực .
“Tổng giám anh nhìn xem, bây giờ đã gần đúng chín giờ rồi . Đây vẫn tính là sớm sao “
Viên Tử Hàm đưa màn hình điện thoại hướng về phía Thượng Quan Mộc, để hắn thấy thời gian trên màn hình . Nhưng Viên Tử Hàm quá xem nhẹ vẻ bình tĩnh của Thượng Quan Mộc rồi . Hắn híp mắt nhìn một chút, sau đó rất vô tội nói với Viên Tử Hàm : “Trong khoảng thời gian này vì bồi dưỡng nhân tài như cậu đây, tôi quả nhiên là mệt nhọc không ít, ngay cả thị lực cũng giảm xuống rất nhiều, tôi nhìn không thấy “
Lời nói này, giống như đây hết thảy đều là lỗi của Viên Tử Hàm. Rõ ràng là hắn lấy quyền mưu lợi cá nhân, lại ở trước mặt người khác cướp đi danh tiếng. Viên Tử Hàm thật sự là tức giận, Thượng Quan Mộc ở trước mặt cậu luôn khiêm tốn ôn nhu như ngọc, cũng có lúc bá đạo cường thế, nhưng lại không giống như lúc này, rất vô lại.
Đúng, hắn chính là đang rất vô lại.
” Như vậy chung quy thấy rõ đi!”
Viên Tử Hàm đứng dậy, nhanh chân hướng bàn Thượng Quan Mộc chạy tới . Nhưng vì cả ngày không đi lại nhiều, cước bộ của cậu đã muốn không được tự nhiên , mà bản thân cậu đương nhiên không rõ ràng, vừa nhúc nhích, rất bi kịch liền ngã sấp xuống, hơn nữa còn là tư thế đầu rạp xuống đất.
Viên Tử Hàm trong lòng không ngừng kêu khổ. Vì cái gì ở trước mặt Thượng Quan Mộc luôn té ngã, còn đều là tư thế mất mặt như vậy . Viên Tử Hàm đột nhiên nghĩ đến buổi sáng ngày hôm đó, cậu chính là như vậy ngã sấp xuống, đương nhiên lần đó có mền chelần này nhưng khiếm khuyết hơn nhiều, lần đó cậu trần truồng, nghĩ đến đó trên mặt nhất thời không khỏi đỏ lên .
Thượng Quan Mộc thấy người kia ngã sấp xuống, tuy rằng hiện lên một tia lo lắng, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt. Chậm rãi bước tới bên cạnh Viên Tử Hàm vẫn còn quỳ rạp trên mặt đất, ngồi xổm xuống, ánh mắt không chút gợn sóng, giống như đối với người nằm trên mặt đất hoàn toàn không nhìn thấy .
” Sao không cẩn thận như vậy, muốn được yêu thương cũng đừng vội vàng chứ, nếu không đã không ngã sấp trên mặt đất rồi . Cậu sao còn không đứng lên, chẳng lẽ là té rất nghiêm trọng “
Xem kịch vui, Thượng Quan Mộc nói những lời này tuyệt đối là xem kịch vui. Viên Tử Hàm ngẩng đầu trừng mắt hắn, không nói lời nào, đánh chết cũng không muốn chịu thua.
” Cũng không thể nói chuyện, chắc chắn là rất nghiêm trọng rồi, tôi rốt cuộc làm người tốt, đưa phật tiễn đến tây phương, tôi giúp cậu gọi điện thoại cấp cứu “
Thượng Quan Mộc nói xong, thật đúng là lấy di động ra bấm số chuẩn bị gọi đi . Lại bị Viên Tử Hàm tức giận quát một tiếng ngăn trở động tác .
” Chân tôi bị tê, làm phiền Thượng Quan tổng giám đỡ tôi dậy “
Thượng Quan Mộc hắn gọi điện thoại cấp cứu là giả, muốn thấy mình mất mặt là thật, nhưng mình sẽ không để hắn thực hiện được. Viên Tử Hàm nghĩ tới cảnh tượng chờ một chút nữa bị mọi người vây quanh xem trò cười, trong lòng đã cảm thấy rất không dễ chịu . Suy nghĩ một chút vẫn là chỉ có thể hướng Thượng Quan Mộc cầu cứu.
“Nguyên lai chính là chân bị tê, tôi còn tưởng rằng cậu thật sự bị té đến choáng váng rồi “
Thượng Quan Mộc khóe miệng cong lên, thấy Viên Tử Hàm đã muốn đầu hàng mình , cũng không có tâm tư trêu đùa nữa, cánh tay đưa ra, thân thể Viên Tử Hàm cũng đã thoát ly mặt đất lạnh lẽo mà dựa vào người hắn .
Loại động tác thân mật này khiến thân thể Viên Tử Hàm cứng đờ, hai người từ sau khi cãi nhau, tuy rằng mỗi ngày ở chung một phòng, nhưng đều là nước giếng không phạm nước sông, xa lạ mà lại quen thuộc, muốn xa cách nhưng lại không nỡ.
“Tổng giám vẫn là đem tôi buông ra đi, tôi tự mình từ từ vận động “
Viên Tử Hàm cự tuyệt động tác thân mật như vậy , cậu sợ mình ở trước mặt hắn làm bộ như kiên cường sẽ bị nhìn thấu. Kỳ thật Thượng Quan Mộc đã sớm biết thân thể Viên Tử Hàm truyền đến không được tự nhiên , hắn làm sao lại không nhớ đến trước kia chứ.
Hơi lạnh bên hông Viên Tử Hàm xuyên qua áo truyền tới bàn tay ấm áp của Thượng Quan Mộc. Trong lòng xẹt qua một tia lo lắng, trong văn phòng có hệ thống lò sưởi cậu ấy vẫn là sợ lạnh như trước, vậy căn phòng cậu ấy cư trú, chẳng phải là muốn cậu ấy thức trắng đêm sao .
Chỗ ở của Viên Tử Hàm cách hắn không phải rất xa, tại sao lại biết, chỉ cần hắn muốn biết, thì không có gì có thể không rõ ràng, trừ bỏ suy nghĩ trong lòng Viên Tử Hàm khó có thể đánh giá ra.
“Đã muộn thế này, chẳng lẽ cậu thật sự muốn ở đây qua đêm hay sao?”
Đã muộn thế này, vừa rồi là ai nói ‘ Vào thu , khó tránh khỏi trời nhanh tối ‘, Viên Tử Hàm đương nhiên sẽ không đem những lời này nói ra, bằng không Thượng Quan Mộc thật sự muốn ở chỗ này qua đêm . Thượng Quan Mộc cũng không quản trên mặt Viên Tử Hàm rốt cuộc là biểu tình gì, nửa ôm lấy cậu đi xuống lầu, tiện tay tắt luôn đèn.
Đèn văn phòng tắt, tất cả đều chìm vào trong bóng tối, Viên Tử Hàm đối màn đêm có một loại sợ hãi không tên, đâu còn tâm trí để ý mâu thuẫn với Thượng Quan Mộc, hai tay gắt gao ôm lấy eo hắn, hơi có chút run rẩy.
Thượng Quan Mộc cảm nhận được , đưa điện thoại di động cầm tay chiếu sáng, ánh sáng kia tuy mỏng manh, nhưng so với vừa rồi tốt hơn nhiều. Hai người dựa vào nhau xuống lầu .
Xuống tới cửa chính, Viên Tử Hàm cho dù không muốn cũng phải buông tay , hai người đều phải về nhà, Thượng Quan Mộc có xe đương nhiên thuận tiện hơn nhiều, nhưng cậu thì khác hắn, cậu chỉ có thể thuê xe về nhà, cũng may tiền tăng ca coi như khả quan, bằng không cậu thật là thiệt thòi quá lớn . Mấy ngày nay tuy rằng mỗi ngày tăng ca, nhưng tính ra hôm nay là trễ nhất . Nơi này không giống khu phố buôn bán nhộn nhịp kia, taxi cư nhiên sẽ rất ít, huống chi thời gian này, muốn ngồi taxi, cậu phải chờ nửa tiếng .
Thượng Quan Mộc buông ra thân thể khiến hắn lưu luyến kia, liếc mắt một cái liền đi tới bãi đỗ xe, sau đó lái xe chạy tới, nhưng tại chỗ đâu còn bóng dáng Viên Tử Hàm. Trong lòng hơi có chút tức giận, ngẩng đầu nhìn người bên kia cúi đầu bước đi. Viên Tử Hàm vốn thuộc dạng thân hình gầy yếu, nhưng như thế này nhìn qua, cậu so trước kia giống như gầy hơn chút.
Chạy xe lên trước, cùng cậu đồng hành.
“Lên xe “
Hai chữ đơn giản, Viên Tử Hàm không hiểu ý hắn.
“Tôi tự mình có thể trở về “
” Đừng nhiều lời vô nghĩa như vậy, nhanh lên xe đi “
Viên Tử Hàm cự tuyệt khiếnThượng Quan Mộc có chút tức giận, đối với Viên Tử Hàm trương ra bộ mặt lạnh lùng, thấp giọng nói . Viên Tử Hàm thấymặt Thượng Quan Mộc tràn ngập lãnh ý hơi run sợ, cậu không phải là muốn cãi lời, chỉ là cậu không muốn để cho Thượng Quan Mộc biết địa chỉ của mình.
” Anh về trước đi, tôi chờ một chút, lập tức sẽ có xe tới “
“Không lên xe?” Thượng Quan Mộc quay đầu nhìn Viên Tử Hàm, nhíu mày, ý vị sâu sa nói ” Cậu cũng đừng quên, tháng 7 tháng 8 cách nhau không cómấy ngày, cảnh tối lửa tắt đèn, buổi tối người đi dạo không nhiều lắm, nhưng mấy thứ kia thì rất nhiều, cậu mặc dù có Phượng Ly, nhưng không có nghĩa là cậu sẽ không nhìn thấy bọn họ “
Bọn họ mà Thượng Quan Mộc nói, người khác không hiểu, nhưng Viên Tử Hàm hiểu. Chuyện kia so với tánh mạng quan trọng hơn. Cậu cắn răng chui vào xe hắn .
Xe rất nhanh liền chạy , Viên Tử Hàm sợ Thượng Quan Mộc sẽ đem mình ném vào nhà hắn, nên thành thật nói cho hắn biết địa chỉ hiện tại của mình. Thượng Quan Mộc rất quen thuộc đường xá liền theo vị trí Viên Tử Hàm nói chạy tới, nhưng ngoài dự đoán của Viên Tử Hàm, hắn chỉ đưa cậu về nhà, liền tự mình rời đi.
Viên Tử Hàm nhìn Thượng Quan Mộc đi rồi, trong lòng thoáng có chút vui vẻ, cũng có chút thất vọng. Xoay người đi vào nhà .
|
Chương 85
Từ sau hôm đó, Thượng Quan Mộc đột nhiên hủy bỏ kế hoạch bồi dưỡng nhân tài, ban ngày lượng công việc của cậu cũng tự nhiên thoải mái một chút. Viên Tử Hàm tuy rằng không hiểu Thượng Quan Mộc là xuất phát từ cái dạng tâm tư gì, nhưng quyết định này đối với cậu mà nói tuyệt đối là trăm điều lợi không điều hại.
Ngày ngày cứ như vậy trôi qua , Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người vẫn chỉ là quan hệ cấp trên với cấp dưới, Viên Tử Hàm không cố ý , dù sao cậu vẫn có chút lo lắng Thượng Quan Thần sẽ tìm tới cậu, nhưng rất may, hắn từ sau lần tìm mình nói chuyện, cư nhiên đều không có quay lại, chắc hẳn hắn cũng nhìn thấy tình hình của mình cùng Thượng Quan Mộc hiện tại nên không đang lo lắng đi.
Ngược lại Âu Tiểu Lan sau khi biết cậu dọn nhà, bộ dạng rất là vui vẻ, ồn ào muốn đến nhà Viên Tử Hàm chơi. Viên Tử Hàm vì chuyện tấm hình lần trước, đối với Âu Tiểu Lan vẫn có chút canh cánh trong lòng, nhưng cuối cùng vẫn là đấu không lại sự lằng nhằng cộng thêm bộ dạng đáng thương của cô, nên để cô nàng tới một lần. Sau này mỗi lần khi Âu Tiểu Lan nhắc tới chuyện muốn đến nhà cậu chơi, đều bị Viên Tử Hàm dùng đủ các loại lý do cự tuyệt .
Nhưng thái độ Âu Tiểu Lan đối với Viên Tử Hàm hồn nhiên vô tư, hết sức nhẫn nại. Nói nặng lời, lại sợ thương tổn đến tự tôn của Âu Tiểu Lan, nhưng không nặng lời, đến cuối cùng cậu tránh không được phải đáp ứng yêu cầu của Âu Tiểu Lan. Viên Tử Hàm năm giờ tan tầm, sáu giờ liền bị Âu Tiểu Lan kéo đi ăn cơm .
Viên Tử Hàm hai tay thọc vào túi quần, dừng lại cước bộ, Âu Tiểu Lan đứng trước mặt hỏi ” Anh không phải nói có chuyện sao?”
Phụ nữ thật là quá phiền toái, Viên Tử Hàm không dám đem sự không kiên nhẫn biểu hiện lên mặt, nhưng là từ sau chuyện tấm hình lần trước, cậu ngoài miệng tuy rằng không nói, nhưng trong lòng đối với sự tình này vẫn là canh cánh trong lòng.
“Tiểu Hàm, giữa chúng ta có phải hay không có chuyện gì hiểu lầm ?”
Tuy rằng Viên Tử Hàm tự nhận mình che dấu vẻ mặt rất khá, nhưng Âu Tiểu Lan vẫn rất nhạy cảm phát hiện ra . ở bên cạnh Viên Tử Hàm, trước kia luôn có Thượng Quan Mộc ở giữa, nhưng bây giờ Thượng Quan Mộc không bên cạnh, theo lý mà nói, quan hệ giữa cô và Viên Tử Hàm có thể dần dần cải thiện, thế nhưng Viên Tử Hàm luôn đối với cô rất thờ ơ, so với trước kia càng xa cách hơn . Chẳng lẽ đã bản thân đã biết chuyện gì rồi?
Âu Tiểu Lan chỉ cần nghĩ đến khả năng kia, trong lòng chợt lạnh. Nếu Viên Tử Hàm thật sự đã biết, vậy phản ứng của anh ấy như thế ngược lại không có gì đáng trách . Nhưng là Âu Tiểu Lan trong lòng vẫn còn ôm hy vọng, hy vọng Viên Tử Hàm không biết việc này.
“Tiểu Hàm, anh vẫn còn đang vì chuyện lần trước mà giận em sao?”
Lời Âu Tiểu Lan nói có chút thăm dò. Viên Tử Hàm liệu có biết chuyện này hay không, cô muốn xác định một chút.
Viên Tử Hàm im lặng không trả lời, nói không giận là giả, Âu Tiểu Lan một cô gái tốt như vậy thế nhưng lại làm ra chuyện như vậy, cậu có thể không đau lòng sao?
” Em biết, không có sự đồng ý của anh đã nói em là bạn gái của anh, chuyện này là em không nghĩ đến cảm nhận của anh, nhưng lúc nghe chị Trương nói chuyện, em sợ anh quẩn trong lòng, em sợ anh sẽ làm ra việc gì ngốc nghếch . Nên em mới nói như vậy, người ta sẽ không nghi ngờ quan hệ giữa anh cùng Thượng Quan tổng giám có gì ái muội nữa “
Viên Tử Hàm nhìn chằm chằm vẻ mặt bi thương của Âu Tiểu Lan, trong lòng dâng lên một chút hoài nghi cùng không đành lòng. Theo Âu Tiểu Lan phân tích mà nói, đây toàn bộ rất có thể là chị Trương nói cho cô ấy biết, nhưng màcô ta cùng chị Trương mới gặpmặt lần đầu, chị Trương tại sao muốn đem chuyện này nói với Âu Tiểu Lan! Mà thái độ của chị Trương đối với Âu Tiểu Lan cũng rất tốt, ngược lại giống như bạn bè quen biết lâu rồi, đây toàn bộ nhớ tới tựa hồ có chút mâu thuẫn, lại giống như rất đương nhiên.
Viên Tử Hàm thật sự không phân biệt được , nhưng trong lòng cậu vẫn là hy vọng toàn bộ không phải Âu Tiểu Lan làm ra.
” Em nghĩ nhiều rồi, giữa chúng ta có thể có chuyện gì hiểu lầm!”
“Không có hiểu lầm thế nhưng tại sao anh luôn tránh em chứ ? Chúng ta không thể giống như trước kia sao?”
Viên Tử Hàm trả lời Âu Tiểu Lan nhìn qua rất có lệ, Âu Tiểu Lan trong lòng lúc này cũng đoán không ra Viên Tử Hàm đối với chuyện kia là biết hay không biết. Trong lòng cấp bách muốn biết đáp án thật sự.
” Giống như trước! ?”
Viên Tử Hàm ngẩng đầu lên nhìn bầu trời tối đen không có một ánh sao, đột nhiên đối với lời Âu Tiểu Lan nói cười nhạo một tiếng, không liên quan tới Âu Tiểu Lan, mà là về chuyện giữa cậu cùng Thượng Quan Mộc.
‘ Giống như trước’ chuyện mờ ảo cỡ nào, tuy rằng tốt đẹp, nhưng đây cũng chẳng qua là một ảo tưởng đẹp.
“Chúng ta thật sự không thể giống như trước sao? Mọi người cùng nhau vui vẻ sống chung, như vậy thật tốt!”
Âu Tiểu Lan đối diện với ánh mắt Viên Tử Hàm, chuyên chú nói, thanh âm vô cùng ôn nhu.
” Nhưng mà thời gian đã trôi qua , những ngày chúng ta đã từng cùng nhau vui vẻ tôi sẽ nhớ kỹ” thanh âm Viên Tử Hàm rất bình thản, thấy Âu Tiểu Lan mỗi ngày xoay quanh mình, cậu không cảm thấy vui vẻ, chỉ cảm thấy hết sức phiền não. Cô ta biết mình đối với cô talạnh nhạt như vậy, Âu Tiểu Lan trong lòng khẳng định cũng không dễ chịu.
Có thể quen biết là duyên phận, nếu mọi người không thể giống như trước như vui vẻ sống chung , tốt nhất vẫn là tách ra, khi những chuyện tốt đẹp trước kia còn chưa bị phai mờ. Viên Tử Hàm hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Âu Tiểu Lan.
” Sau này em cũng đừng đến tìm anh nữa , anh biết ở bên cạnh anh,em thực sự cũng không hề vui vẻ. Kỳ thật anh cũng vậy, em nên có hạnh phúc của chính mình, em đi đi, không cần tới tìm anh nữa “
Viên Tử Hàm nói xong những lời này, thở ra một hơi, làn sương mù màu trắng kia dưới ánh đèn đường chiếu rọi, rõ ràng có thể thấy được, rất nhanh lại tan mất.
Vốn cho rằng những lời này rất khó nói ra khỏi miệng, nhưng cậu vẫn là nói, Âu Tiểu Lan đối với cậu có tâm ý cậu chỗ nào không biết, chính là Âu Tiểu Lan càng như vậy, cậu lại càng buồn khổ. Sớm một chút nói ra sẽ tốt, Viên Tử Hàm đột nhiên rất chán ghét bản thân , khi đó không nghe lời Thượng Quan Mộc.
“Tiểu Hàm, anh như thế nào có thể nói như vậy, anh biết rõ em đối với anh là cảm giác gì, nhưng anh vẫn muốn tàn nhẫn như vậy, tại sao, tại sao chứ…”
Thanh âm Âu Tiểu Lan rất thê thảm, hướng Viên Tử Hàm lên án . Trên mặt đã treo đầy nước mắt . Từ từ ngồi xổm trên đất, đầu cúi thấp chôn ở hai đầu gồi, khóc thút thít .
Viên Tử Hàm trong lòng vẫn là có chút động lòng, hại Âu Tiểu Lan khổ sở như vậy, cậu cũng thực đáng trách. Nhưng tính Âu Tiểu Lan rất kiên cường , lúc này cậu bất luận như thế nào cũng không thể không đành lòng nữa .
“Tiểu Lan, anh biết tâm ý của em đối với anh, anh cũng thật sự rất thích em, nhưng từ trước đến giờ anh đều xem em như em gái, nếu anh không đáp lại được tâm ý của em, còn không bằng để em tự do bay lượn, em là một cô gái tốt, nhất định sẽ tìm được một người con trai thực lòng yêu thương em “
” Em không cần, em chỉ muốn cùng anh một chỗ “
Viên Tử Hàm khuyên giải an ủi Âu Tiểu Lan cũng không hiệu quả gì, ngược lại còn tăng têm oán hận trong lòng Âu Tiểu Lan . Âu Tiểu Lan ngồi trên mặt đất đột nhiên nhảy cẫng lên, lớp trang điểm trên mặt đã lem luốc thành một đoàn. Môi anh đào cũng bị cô nàng nhịn khóc mà để lại một cái dấu rang thật sâu, trên mặt một mảnh hồng hồng, không biết là son môi hay là máu.
Viên Tử Hàm tại một khắc Âu Tiểu Lan nhảy lên kia, rất nhanh đem biểu tình trên mặt mình điều chỉnh thành lạnh nhạt, lạnh lùng nhìn Âu Tiểu Lan.
“Không thể, anh từ đó tới giờ không cùng em chính thức qua lại, anh làm sao có thể biết chúng ta không thể ở bên nhau, cho em một cơ hội, chúng ta thử yêu nhau có được hay không, chính thức qua lại một lần, được không?”
Âu Tiểu Lan nói lời này đã là buông xuống danh dự của chính mình, lại phối hợp với bộ dạng đáng thương lúc này của cô, Viên Tử Hàm si ngốc nhìn cô suy nghĩ sâu xa.
Cách bọn họ không xa có một bóng ma, đứng bên cạnh chiếc Porsche màu đen, hắn giờ phút này đang nhìn không chuyển mắt vào người con trai phía trước, trong lòng so với Âu Tiểu Lan càng thêm bức thiết.
|
Chương 86
Cho nhau một cơ hội thử nghiệm, xem hai người có thể thật sự yêu nhau.
Viên Tử Hàm ánh mắt mặc dù nhìn Âu Tiểu Lan, nhưng tư tưởng đã bay tới một nơi nào đó . Dọn ra khỏi nhà Thượng Quan Mộc, cậu là vì cái gì, không phải vì muốn rời khỏi Thượng Quan Mộc sao? Nhưng mình cũng chưa có rời Diệu Ký, vẫn là cùng Thượng Quan Mộc sớm chiều đối lập nhau. Viên Tử Hàm biết Thượng Quan Mộc sẽ không dễ dàng buông tha. Nhưng lúc này có một cơ hội tốt, có thể khiến cho Thượng Quan Mộc hết hy vọng, cũng có thể làm cho mình hết hy vọng, vậy thì cùng Âu Tiểu Lan chính thức gặp gỡ!
Cho dù cậu không thích Âu Tiểu Lan, nhưng nếu lựa chọn cùng Âu Tiểu Lan gặp gỡ, có lẽ còn thật sự có thể cứu vãn hai người.
“Tiểu Lan, anh…”
Viên Tử Hàm trong lòng hạ xuống quyết định, nhưng nói đến bên miệng lại thủy chung không nói thành lời .
‘Tôi đồng ý, nếu cậu đồng ý , đối với mọi người đều sẽ tốt. Thượng Quan Thần đã nói, Thượng Quan Mộc có vị hôn thê, nếu mình chen chân vào cuộc sống tốt đẹp của hắn , thì cuộc sống của Thượng Quan Mộc cũng sẽ phá hủy ‘
‘Không thể đồng ý, như vậy cậu sẽ chỉ hại bọn họ, lừa gạt tình cảm của Âu Tiểu Lan, còn có Thượng Quan Mộc, nếu sau này Thượng Quan Mộc biết rõ chân tướng sự tình, cậu còn có thể rất đau khổ ‘
Viên Tử Hàm chỉ cảm thấy trong đầu hai suy nghĩ đối lập đang muốn đánh nhau , quấy nhiễu tinh thần có chút rối loạn của cậu . Nên lựa chọn như thế nào mới đúng, thời gian này cậu nên làm như thế nào? Viên Tử Hàm đưa hai tay ôm lấy đầu mình, thống khổ ngồi xổm xuống đất.
“Tiểu Hàm, anh sao vậy “
Âu Tiểu Lan cũng ngồi xổm xuống, hai tay nửa ôm lấy Viên Tử Hàm.
Thượng Quan Mộc khoanh tay tựa vào cửa kính xe, nhìn người con trai bên kia thống khổ vạn phần, trong lòng vừa lo lắng lại vừa khó chịu. Viên Tử Hàm sẽ lựa chọn như thế nào đây, dựa theo tính tình của cậu, chẳng lẽ lại giống như trước, lựa chọn trốn tránh.
Thời gian chờ đợi quả thật là gian nan, mấy phút này, khiến ba người ở đây có cảm giác hít thở không thông.
Viên Tử Hàm rốt cục ngẩng đầu, cự tuyệt tiếp xúc thân mật của Âu Tiểu Lan.
“Tiểu Lan, anh thật sự làm không được, chúng ta vẫn là làm anh em đi “
Làm anh em, chờ đợi lâu như vậy đổi lại mấy lời này , Âu Tiểu Lan nở nụ cười, cười đến rất chi là tự giễu. Ngược lại Thượng Quan Mộc bên kia lại nhẹ nhàng thở ra, khóe miệng giương lên một nụ cười. Viên Tử Hàm tựa hồ so với trước kia đã muốn kiên cường hơn một chút .
” Anh em? Tại sao ngay cả một cơ hội anh cũng không chịu giành cho em, em đối với anh tốt như vậy , vì anh cái gì em cũng nguyện ý làm, cái gì em cũng nguyện ý, nhưng anh vẫn tàn nhẫn như vậy…”
Viên Tử Hàm hai tay gắt gao khép lại, biểu tình trên mặt rất là lạnh lùng. Dưới loại tình huống này, cậu chỉ có thể im lặng không nói, đây mới là lựa chọn tốt nhất.
” Anh vì cái gì lại không thể thích em? Em biết rồi, có phải anh yêu Thượng Quan Mộc đúng không, có phải không, có phải hay không…”
Âu Tiểu Lan vừa khóc vừa lớn tiếng chất vấn Viên Tử Hàm, trên khuôn mặt kia vốn lộ vẻ đáng yêu, giờ khắc này, khiến Viên Tử Hàm cảm thấy vô cùng dữ tợn.
Mà Thượng Quan Mộc bên kia bình chân như vại, bởi vì những lời này của Âu Tiểu Lan, vừa buông xuống trái tim nhất thời bị treo lơ lửng của hắn. Viên Tử Hàm thích hắn, hắn có thể cảm nhận được, nhưng là yêu? Hắn cũng thật sự rất muốn biết.
“Yêu Thượng Quan Mộc sao?” Viên Tử Hàm nhỏ giọng hỏi lại chính mình.
Thượng Quan Mộc vui vẻ, cậu cũng vui vẻ; Thượng Quan Mộc tức giận, cậu cũng khó chịu, Thượng Quan Mộc thống khổ, cậu so với hắn càng thống khổ. Chỉ muốn nhìn thấy Thượng Quan Mộc vui vẻ, cho dù khiến mình thống khổ, đây xem là yêu sao? Cứ cho là như vậy đi.
Viên Tử Hàm nhớ lại từng chút từng chút cùng Thượng Quan Mộc ở bên nhau, cười khẽ một tiếng.
“Anh yêu hắn, rất yêu ,rất yêu “
Nhưng tôi lại chỉ có thể ở trong lòng yêu hắn, tôi không thể nói. Ngàn vàng dễ có, tình yêu khó có được. Cậu chỉ có thể ‘Chỉ quan tâm những thứ đã từng có được, không quan tâm thiên trường địa cửu’(*), Cậu yêu Thượng Quan Mộc .
Thiên trường địa cửu (天长地久)*: tồn tại muôn thuở; lâu dài như trời đất
” Cậu thật là một đứa ngốc ” Thượng Quan Mộc ánh mắt theo lời Viên Tử Hàm nói, nhất thời rộ ra một tia quang mang nhiều màu, ánh mắt kia chỉ thuộc về Viên Tử Hàm. Biết được tâm ý của Viên Tử Hàm rồi, hắn vui mừng muốn phát điên, nhưng lúc này hắn chỉ có thể nhịn xuống, Viên Tử Hàm vẫn đang tránh né hắn, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì. Hắn muốn nhanh chóng làm rõ ràng. Về phần Âu Tiểu Lan. Thượng Quan Mộc liếc mắt nhìn cô gái bên cạnh Viên Tử Hàm, vẻ mặt lơ đễnh. Âu Tiểu Lan đã không còn có bất luận uy hiếp gì nữa.
” Anh đang gạt em, anh gạt em, đúng không, Thượng Quan Mộc là đàn ông, giữa các anh vốn không có kết quả tốt đẹp gì “
Âu Tiểu Lan nghe xong câu ‘ Anh yêu hắn ‘ của Viên Tử Hàm, liền cấp tốc chạy tới, kéo cánh tay Viên Tử Hàm, lớn tiếng thảm thiết nói.
“Không, anh không gạt em. Vừa rồi anh vốn định chấp nhận ý kiến của em, nhưng anh phát hiện anh căn bản không thể nắm giữ được tâm tư của mình, anh yêu hắn, có lẽ sớm đã yêu hắn rồi, chỉ là anh không thừa nhận mà thôi “
Viên Tử Hàm đương nhiên biết trong lòng Âu Tiểu Lan lúc này đang phải chấp nhận những chuyện gì, người đàn ông mình thích ở trước mặt mình thừa nhận yêu người khác, điều này quá đủ tàn nhẫn rồi , hơn nữa người hắn yêu không phải là phụ nữ, mà là đàn ông, như vậy Âu Tiểu Lan làm sao chịu nổi! Nhưng đây nhất định phải có một kết thúc.
“Không, các anh không thể cùng một chỗ .” Âu Tiểu Lan lắc đầu, vẻ mặt không thể tin tưởng.”Tiểu Hàm, em biết, có phải là Thượng Quan Mộc bức bách anh hay không, nhất định là như vậy, Thượng Quan Mộc hắn là một người xấu, bọn họ là kẻ có tiền căn bản không hiểu cái gì là yêu tình, hắn chỉ đùa giỡn anh mà thôi”
“Không, Thượng Quan Mộc hắn không phải như vậy. Hắn trước nay đều không phải người xấu “
Viên Tử Hàm nghe Âu Tiểu Lan bôi nhọ xong, liền phản bác . Thượng Quan Mộc nếu như là người xấu, vậy hắn đã không cứu mình, trên thế giới này có lẽ cũng đã sớm không có Viên Tử Hàm này tồn tại .
“Không, hắn chính là người xấu. Hắn nếu không phải người xấu, biết rõ anh thích con gái, vậy hắn tại sao còn muốn theo đuổi anh, hắn biết rõ đồng tính luyến ái sẽ bị xã hội khinh bỉ, nhưng hắn vẫn kéo anh vào trong vũng bùn kia “
” Vũng bùn, cho dù là vũng bùn, anh cũng không hối hận “
Viên Tử Hàm thấy Âu Tiểu Lan như sắp phát điên, tuy có thương hại, nhưng vẫn bình tĩnh nói . Trước kia cậu sợ, sợ những ánh mắt khiển trách của mọi người, nhưng bây giờ cậu đột nhiên cảm thấy hết thảy đều không quan trọng , chỉ cần được ở bên cạnh Thượng Quan Mộc được rồi.
“Ha ha, ha ha ha” Âu Tiểu Lan đột nhiên bật cười, ngẩng mặt lên, nhìn chằm chằm Viên Tử Hàm, giương lên một nụ cười trào phúng ” anh yêu hắn, không phải bởi vì hắn chiếm hữu thân thể của anh sao?”
” Em nói cái gì?”
Viên Tử Hàm rất kinh ngạc hỏi lại. Chuyện này không có mấy người người biết, Âu Tiểu Lan nhưng lại biết, cho dù cô có biết chuyện mấy tấm hình, nhưng nhìn ánh mắt cô nàng khẳng định như vậy, trừ phi cô ta biết tất cả. Viên Tử Hàm đột nhiên phát hiện mình thật sự rất ngu ngốc . Âu Tiểu Lan đã hoàn toàn thay đổi .
“Chẳng lẽ anh muốn phủ nhận giữa anh và Thượng Quan Mộc kỳ thật đã phát sinh sự việc khiến anh khó mở miệng “
Âu Tiểu Lan tức giận khiến bản thân không kiềm chế được , liền đem chuyện này nói ra. Bất quá cô cùng Viên Tử Hàm đã đến tình trạng này, cũng không trông cậy vào giữa hai người sẽ có cơ hội gì .
“Chuyện này em cũng biết?”
Viên Tử Hàm hỏi.
“Đúng, tôi đều biết, anh không theo tôi cùng một chỗ, tôi cũng sẽ không để các người sống vui vẻ. tôi vốn chỉ muốn cùng anh xảy ra quan hệ rồi, anh liền nhất định sẽ theo tôi chịu trách nhiệm, nhưng lại bị Thượng Quan Mộc phá rối, đều là lỗi của các người, tôi sẽ không để cho các người sống vui vẻ, sẽ không “
Âu Tiểu Lan nói xong những lời này liền một mình chạy đi, chỉ để lại Viên Tử Hàm một người đứng trên đường có chút ngây ngốc.
Âu Tiểu Lan cư nhiên là nghĩ như vậy, Viên Tử Hàm từ đầu tới cuối đều không biết. Vì muốn cùng mình cùng một chỗ, cô ta lại có thể nghĩ ra thủ đoạn thâm độc như vậy, nếu không phải mình quá mềm lòng, có lẽ mọi chuyện đã không phải như thế .
____________
|
Chương 87
Ban đêm gió dần dần thổi mạnh, mấy sợi tóc dài trước trán Viên Tử Hàm theo gió thổi bay bay, trời càng lúc càng tối, nhiệt độ cũng càng lúc càng thấp. Trên con đường này, ngoài Viên Tử Hàm, còn có Thượng Quan Mộc bên kia như một bóng ma lúc ẩn lúc hiện.
Chân tướng sự việc cư nhiên là cái dạng này, tuy rằng lần trước cậu đã bắt đầu có chút hoài nghi Âu Tiểu Lan, nhưng lúc này dù sao vẫn là do chính miệng Âu Tiểu Lan thừa nhận, Viên Tử Hàm trong lòng vẫn là đặc biệt khó chịu. Một cô gái ngây thơ thật sự sẽ thay đổi, trở nên xa lạ và độc ác.
Viên Tử Hàm đồng thời cảm thấy áy náy, lại nghĩ tới phán đoán ngày đó của Thượng Quan Mộc, hắn nói Âu Tiểu Lan có thể là người bày ra mưu kế này, nhưng cậu Không tin, còn cùng Thượng Quan Mộc vì chuyện này cãi nhau. Tuy rằng sau đó cậu cũng có hoài nghi Âu Tiểu Lan, cũng cùng Thượng Quan Mộc xin lỗi, nhưng lúc này sự thật rõ ràng, Thượng Quan Mộc là cơ trí, hắn luôn là như vậy, giống như chuyện gì hắn cũng đều nhìn thấy rõ.
Nhưng mình đối với chuyện này , cái gì cũng không biết. Hắn là tổng giám đốc Diệu ký, muốn loại phụ nữ như thế nào mà chẳng có , muốn vinh quang có vinh quang, hắn lại đối với mình không buông tay, để mình đi rồi, tất cả đều sẽ trở về như trước đây. Viên Tử Hàm cũng có thể giống như trước kia, hai người nếu thật sự cùng một chỗ , sẽ có hậu quả gì, Thượng Quan Mộc thông minh như vậy sao có thể không nghĩ ra.
“Thượng Quan Mộc, em nên làm gì bây giờ?”
Viên Tử Hàm thấp giọng nói xong, xoay người hướng về nhà mình đi tới . Cậu không biết chiếc Porsche màu đen kia vẫn luôn đi theo phía sau cậu, dõi mắt nhìn cậu, thẳng đến khi cậu về tới nhà an toàn.
” Lúc chưa biết được tâm ý thật sự của em tôi cũng không có ý định cứ như vậy buông tha em, đừng nói chi là bây giờ, ha ha ha, em trốn không thoát đâu “
Thượng Quan Mộc thấp giọng cười nói, thẳng đến khi bóng dáng Viên Tử Hàm biến mất bên kia cánh cửa, mới lái xe nghênh ngang rời đi.
Trải qua một trận ồn ào vừa rồi của Âu Tiểu Lan, Viên Tử Hàm cảm thấy đầu óc một mảnh hỗn độn , không muốn suy nghĩ gì nữa, vào nhà vệ sinh tắm giặt xong liền đi ngủ. Ngủ một giấc đến sáng.
Hôm nay cũng thật kỳ quái, đêm qua thoạt nhìn trời giống như sắp mưa, hôm nay lại trong xanh sáng chói.
Viên Tử Hàm đêm qua tuy rằng đi ngủ sớm, nhưng cả đêm vừa lạnh, đầu óc lại hỗn loạn, luôn nhớ tới Thượng Quan Mộc, hình ảnh hắn quấy nhiễu giấc ngủ của cậu, khiến cậu ngủ không ngon . Sáng nay vừa tỉnh , vậy mà đã gần chín giờ rồi , không kịp ăn sáng, liền vội vội vàng vàng hướng Diệu Ký chạy đến. Tới Diệu Ký, cư nhiên lại phát hiện sự khác thường như cũ Thượng Quan Mộc đã sớm ở trong văn phòng.
“Ha ha, chào buổi sáng “
Viên Tử Hàm thấyThượng Quan Mộc bên kia, có chút không được tự nhiên lên tiếng chào hỏi.
Thượng Quan Mộc ánh mắt long lanh nhìn Viên Tử Hàm, bên trong lưu quang tràn đầy. Viên Tử Hàm cảm giác Thượng Quan Mộc hôm nay nhất định là nhặt được bảo vật , bằng không hắn cũng sẽ không xuất hiện vẻ mặt như vậy. Về tới vị trí của mình, rất tự giác xem đống tài liệu trên bàn.
“Buổi sáng vui vẻ “
Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm trên mặt có một chút hơi hồng, rất dễ nhìn, nhớ tới phản ứng của cậu ngày hôm qua, tâm tình lại tốt hơn vài phần. Kỳ thật hắn thật sự không nghĩ đến Viên Tử Hàm sẽ đưa ra lựa chọn như vậy.
Xong rồi, hôm nay Thượng Quan Mộc nhất định là trúng tà .
Viên Tử Hàm nghe thấy Thượng Quan Mộc trả lời liền ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với ánh mắt của hắn, trong lòng toàn bộ đều nhảy loạn, ánh mắt như vậy quá mức nóng bỏng , giống như muốn hòa tan chính mình, Viên Tử Hàm nhanh chóng tránh né Thượng Quan Mộc, nhưng mặt vẫn rất không tự giác đỏ lên.
Trong lòng thầm mắng Thượng Quan Mộc, cũng thầm mắng mình. Suýt nữa đem đầu mình nhét vào màn hình máy tính.
Thượng Quan Mộc cũng nhìn thấy Viên Tử Hàm mặt đỏ ửng, khóe miệng cong lên một nụ cười, không chút nào che dấu.
” Cậu định đem đầu mình nhét vào máy tính sao!”
Thượng Quan Mộc nhìn động tác xấu hổ của Viên Tử Hàm, tâm tình càng tốt lên, hết sức vui vẻ.
Viên Tử Hàm không để ý tới Thượng Quan Mộc, thầm nghĩ đem đầu của mình che đi, không cho hắn nhìn thấy mình mặt đỏ. Bất quá nhưng trong lòng lại đang nói thầm , trên mặt nóng như hỏa thiêu, tựa hồ giống như lúc nào cũng có thể bùng cháy, da mặt mình khi nào thì mỏng đến mức này .
Thượng Quan Mộc cười không trêu chọc Viên Tử Hàm nữa , dựa theo tính tình không được tự nhiên kia của cậu, phỏng chừng chờ một chút sẽ hiểu sai. An tâm cầm lấy văn kiện trên bàn làm việc xem một chút .
Thời gian giống như nước chảy cứ thế trôi đi, hai tiếng đồng rất nhanh liền trôi qua, Thượng Quan Mộc nhìn đồng hồ treo tường, tới giờ ăn cơm trưa rồi. Hắn liền đứng dậy hướng bên kia Viên Tử Hàm đi qua.
Viên Tử Hàm hai tay đặt ở trên mặt bàn, đầu gối lên cánh tay, mặt úp xuống bàn, khiến Thượng Quan Mộc không nhìn thấy được mặt cậu.
” Hết giờ làm rồi , xuống đi ăn cơm thôi “
Xem ra hình như là đang ngủ. Lông mi Viên Tử Hàm hơi giật giật một chút, cậu ta vẫn còn thẹn thùng cơ đấy!
Đưa tay gõ gõ lên đống văn kiện chất đầy trên bàn, lần thứ hai lên tiếng ” Giờ làm việc, cậu cư nhiên ngủ, cẩn thận tôi trừ lương cậu “
Nhưng Viên Tử Hàm nằm úp sấp trên mặt bàn vẫn thờ ơ như trước. Thượng Quan Mộc lúc này mới cảm giác được Viên Tử Hàm có chuyện không đúng , theo lý cậu ấy sẽ không như vậy. Đưa tay búng lên đầu cậu, cư nhiên là một màu đỏ khác thường, đưa tay lên trán cậu xem xét , độ ấm kia có thể làm bỏng tay hắn.
Cậu ta đang phát sốt! Chết tiệt!
Từ chết tiệt này không biết là nói Viên Tử Hàm hay là nói bản thân hắn, nhưng bất luận nói tới ai, cũng đều là bởi vì hắn lo lắng.
“Tỉnh tỉnh, Tiểu Hàm cậu tỉnh tỉnh “
Thượng Quan Mộc hai tay lay lay bả vai Viên Tử Hàm, vẫn không thấy hiệu quả, bất đắc dĩ dương tay vỗ lên mặt Viên Tử Hàm.
” Sao anh đánh tôi?”
Viên Tử Hàm vừa tỉnh liền thấy tư thế dương tay của Thượng Quan Mộc, nhất thời kêu lên, nhưng tiếng của cậu đã khàn khàn nên chỉ có thể phát ra tiếng thì thào.
” Cậu không biết phải chiếu cố tốt bản thân à “
Thượng Quan Mộc nói lời này rất là bất đắc dĩ. Viên Tử Hàm căn bản không biết mình bị sốt, vẻ mặt khó hiểu nhìn Thượng Quan Mộc, vừa giận vừa lo lắng, cậu trước giờ đều chưa gặp qua bộ dạng này của Thượng Quan Mộc , thoáng cái cười không lên tiếng.
“Đến lúc này rồi vẫn còn cười được. Mau theo tôi đến bệnh viện “
“Đến bệnh viện? Tôi như vậy , làm gì phải đến bệnh viện? Tôi không muốn đi “
Viên Tử Hàm có chút giãy dụa, đối bệnh viện, nơi này cậu vẫn luôn kính trọng nhưng không gần gũi. Có thể không đi thì kiên quyết không đi.
Thượng Quan Mộc không để ý được nhiều như vậy , kéo cậu đi ra ngoài. Viên Tử Hàm thân thể vô lực, lại thêm vừa rồi sốt mấy tiếng đồng hồ, thân thể mềm nhũn giống như đám mây lơ lửng, làm sao tránh thoát được. Cuối cùng Thượng Quan Mộc vẫn là ở trước mắt bao người đem Viên Tử Hàm đỡ xuống lầu, kéo vào bệnh viện gần đấy.
Vừa đến bệnh viện, Viên Tử Hàm bị Thượng Quan Mộc kéo ngay vào phòng VIP, Thượng Quan Mộc mời mấy vị bác sĩ chuyên khoa tới xem qua mới yên tâm. Sau đó truyền nước biển, Viên Tử Hàm an tĩnh nằm ở trên giường bệnh trắng như tuyết, nhìn Thượng Quan Mộc cách đó không xa, nhìn không chớp mắt.
“Tôi đây không phải không sao chứ?”
Viên Tử Hàm thấy mặt Thượng Quan Mộc đen thui, rất tự giác muốn giải thích với hắn.
” Không sao. Cậu không nghe thấy bác sĩ nói gì sao? Đợi sốt thêm 2 tiếng đồng hồ nữa cậu sẽ biến thành kẻ đần độn!”
Thượng Quan Mộc đối với thái độ không sao cả của Viên Tử Hàm nghiến răng nghiến lợi.
“Không phải chỉ cảm cúm, phát sốt nho nhỏ thôi sao, ở đâu có nghiêm trọng như mọi người nói chứ!”
Viên Tử Hàm thấp giọng nói, trong giọng nói không có một chút lo lắng, chắc là đêm qua tắm rửa bị lạnh đi. Nói một chút, phòng tắm kia bốn phía thông gió, lạnh lẽo, cũng khó trách mình sẽ bị cảm.
” Không biết chiếu cố mình như vậy. Cậu vẫn là dọn về nhà đi, tránh để lần sau xảy ra chuyện gì nữa, tuy rằng cách nhau không xa, nhưng như thế này chung quy bất tiện “
Thượng Quan Mộc nhíu mày, đối với Viên Tử Hàm phát hiệu lệnh.
“Không, tôi không đi…”
|