Nam Nam Thú Thụ Bất Thân
|
|
Chương 98
Viên Tử Hàm trong lòng vốn đối với hành động kì lạ của Giang Diễm Lệ như vậy cảm thấy rất tò mò, cho nên khi Thượng Quan Mộc đuổi theo xe cô ta, cậu một câu cũng không hỏi lại , đồng thời cũng sợ Giang Diễm Lệ sẽ phát hiện ra mình cùng Thượng Quan Mộc theo dõi cô ta.
Nhưng sự thật chứng minh, lo lắng của Viên Tử Hàm chỉ là dư thừa. Trên xuất chặng đường cách nhà cô không xa, cô ta đều không phát hiện ra cái gì, đừng nói chi là trên quốc lộ phồn hoa nhộn nhịp .
Ánh đèn rực rỡ, toàn bộ chiếu xuống nơi này vừa mỹ lệ lại vừa làm cho người ta lưu luyến, nhưng chỉ cần đèn kia vừa tắt, tất cả sẽ biến thành một màu đen. Thành thị thật sự là quá nhiều màu sắc, nhưng hết thảy đều là hư vô mờ ảo. Những người đó biết rõ là như vậy, vẫn không chùn bước cố bám lấy những nơi xa hoa đồi trụy này.
Xe Giang Diễm Lệ rốt cục dừng lại trước cửa một khách sạn xa hoa sang trọng, mà Thượng Quan Mộc cũng đem xe chạy đến chỗ cách cô ta một khoảng cách không xa, ôm lấy bả vai Viên Tử Hàm, nhắm mắt theo đuôi Giang Diễm Lệ.
“Tiểu Lệ, em đến rồi ” một giọng nam lảnh lót vang lên, Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc thấy một người đàn ông đẹp trai từ bên trong hành lang đi ra, vừa thấy Giang Diễm Lệ liền thân mật kéo cánh tay cô lại, còn không kiêng nể gì ở trên mặt cô nàng hôn một cái.
“Ai nha, ghét quá à, bên ngoài còn có nhiều người như vậy, để người ta nhìn thấy không tốt đâu “
Giang Diễm Lệ đối với người đàn ông kia hờn dỗi quở trách, đưa tay giả vờ đẩy đầu của hắn ra. Nhưng thân thể ngược lại càng thêm dán sát lên người đàn ông kia .
“Ha ha, bên ngoài không thể, vậy chúng ta trở về phòng là được “
Người đàn ông kia liếc mắt tình tứ quét lên người Giang Diễm Lệ, giống như lúc này người đứng ở trước mặt hắn không mặc quần áo. Trên tay dùng sức một chút, khiến cho bộ ngực cao ngất của Giang Diễm Lệ dán chặt lên ngực hắn.
Một tay đặt ở thắt lưng Giang Diễm Lệ tùy tiện vuốt ve, ôm cô nàng lên lầu.
Giang Diễm Lệ cư nhiên là loại phụ nữ này!
Viên Tử Hàm thật sự là chấn kinh rồi, nhìn Thượng Quan Mộc, hắn cũng là vẻ mặt hiểu rõ.
Giang Diễm Lệ đích thật là có vài phần quyến rũ, mà còn có chút thích phô trương, nhưng cô ta đã là người phụ nữ có chồng , làm sao có thể đủ hồng hạnh xuất tường? Mà đối với Thượng Quan Mộc, lần trước Giang Diễm Lệ đối với hắn lộ ra vẻ mặt ái mộ, hắn đã có thể cảm nhận được rồi, cô ta không phải là dạng phụ nữ an phận. Không thể ngờ chính là trong thời gian ngắn như vậy đã chứng thật .
“Đi, chúng ta đi lên nhìn xem!”
Thượng Quan Mộc lôi kéo Viên Tử Hàm làm bộ muốn lên lầu. Viên Tử Hàm trong lòng cả kinh, kéo cánh tay hắn lại, không muốn đi lên, vẻ mặt khó xử nhìn Thượng Quan Mộc.
Cái kia Giang Diễm Lệ cùng cái kia người đàn ông xa lạ sẽ ở trong phòng làm gì, cậu tin Thượng Quan Mộc trong lòng hẳn là rất rõ, nhưng Thượng Quan Mộc nói muốn đi xem, điều này sao có thể? Thượng Quan Mộc chẳng lẽ là coi trọng bộ dáng xinh đẹp của Giang Diễm Lệ sao ?
“Tôi không đi, anh cũng không được phép đi lên “
Viên Tử Hàm lôi kéo cánh tay Thượng Quan Mộc, nhất quyết không buông tay.
” Đầu óc cậu rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì vậy, tôi thật muốn banh nó ra nhìn một chút, xem bên trong có phải chứa toàn rơm rạ hay không.” Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm phản ứng như thế, cũng biết Viên Tử Hàm nghĩ đi đâu, ẩn ẩn cười đưa tay điểm lên chóp mũi cậu một cái ” Chẳng qua tôi nghi ngờ bản thiết kế kia là do Giang Diễm Lệ trộm đi, lúc này cũng không thể nói nhiều , chúng ta vẫn là đi lên trước “
Viên Tử Hàm vừa nghe Thượng Quan Mộc giải thích, trên mặt hơi hơi có chút đỏ ửng, nguyên lai là mình nghĩ sai. Bất quá cũng không có thời gian rối rắm nhiều như vậy , đi theo Thượng Quan Mộc, hướng tầng trệt khi nãy Giang Diễm Lệ đi lên chạy theo.
Chờ khi Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người tới lầu ba, vừa vặn nhìn thấy Giang Diễm Lệ vào trong một gian phòng.
” Bọn họ đã đi vào rồi, chúng ta nên làm thế nào đây?”
Thượng Quan Mộc ngẩng đầu nhìn tình hình xung quanh, lại buông xuống ánh mắt mang ý cười nhìn Viên Tử Hàm, trêu ghẹo: “Chẳng lẽ cậu còn muốn vào trong nhìn bọn họ hay sao. Được rồi, cậu ở chỗ này chờ tôi một chút, tôi lập tức quay lại “
Thừa dịp Viên Tử Hàm còn chưa kịp phản ứng, liền nhanh chóng đi xuống lầu, bất quá chưa tới một phút đồng hồ đã quay lên .
“Anh đi xuống dưới làm gì vậy?”
Viên Tử Hàm hỏi. Thượng Quan Mộc không để ý tới Viên Tử Hàm hỏi, trực tiếp từ trên tay lôi ra cái chìa khóa bước nhanh qua, đã đem cửa căn phòng bên cạnh Giang Diễm Lệ mở ra . Nguyên lai là hắn đi xuống lấy chìa khóa, Viên Tử Hàm trong lòng gật đầu.
“Nhanh vào đi “
Thượng Quan Mộc thúc giục nói, Viên Tử Hàm cũng theo cước bộ của hắn rất nhanh đi vào trong phòng.
” Này chúng ta vào đây làm gì?”
Viên Tử Hàm sau khi vào phòng, thuận tiện đóng cửa. Cho dù tiến vào phòng bên cạnh như vậy, chẳng lẽ còn có thể nghe được bọn họ nói chuyện hay sao? Thượng Quan Mộc lập tức hướng vách tường phía bên kia phòng Giang Diễm Lệ nghe ngóng, đem lỗ tai gắt gao dán ở trên vách tường.
Nhìn thấy cái bộ dáng này của Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm không khỏi nở nụ cười, trong đầu tự nhiên hiện ra bốn chữ ‘Tai vách mạch rừng’ to đùng. Thượng Quan Mộc rõ ràng cũng nghe thấy được Viên Tử Hàm cười , biểu tình trên mặt ngược lại rất thản nhiên, nhưng lại dùng ánh mắt liếc ngang Viên Tử Hàm một cái, Viên Tử Hàm tiếp nhận được ánh mắt của hắn như vậy, rất thức thời im miệng, cũng đi theo, đem đầu gắt gao dán lên vách tường, nghe động tĩnh phòng bên cạnh.
” Em yêu, thật sự là nhớ em muốn chết “
Thanh âm người đàn ông kia rất trầm bổng vang lên, khiến Viên Tử Hàm bên này toàn thân nổi da gà. Nam nhân vừa thấy nữ nhân như thế nào sẽ thành cái dạng háo sắc như vậy , theo bản năng nhìn nhìn Thượng Quan Mộc, hắn trước kia cùng cái người kêu ‘Tiểu Nhược’ ở trước mặt cũng là cái bộ dáng này sao? Nhớ tới lại khiến cho người ta cảm thấy ghê tởm.
Thượng Quan Mộc cũng chú ý tới cái nhìn chăm chú của Viên Tử Hàm, nhỏ giọng hỏi ” Sao vậy ?”
” Không có gì, chúng ta tiếp tục nghe lén thôi”
Viên Tử Hàm thề, loại chuyện này cậu là hai mươi ba tuổi đầu còn chưa gặp qua, bất quá Thượng Quan Mộc hẳn là có rồi đi.
Hiện tại loại tình huống này nhìn qua, thật sự quá quỷ dị, hai người con trai cư nhiên ngồi xổm trên giường nghe lén, bất quá cũng tốt, may mắn người khác không nhìn thấy!
” Nhớ em, mà không thấy anh gọi điện thoại cho em, đàn ông các anh chỉ biết nói lời ngon ngọt lừa gạt phụ nữ bọn em, hừ!”
Giang Diễm Lệ đối với người đàn ông kia giận dỗi trách móc , hừ lạnh một tiếng có chút tức giận xoay người rời khỏi hắn .
Trong lòng cô thật sự là tức giận, giận Lý Thiên Cương, bận bịu công việc… không quan tâm cô, giận Thượng Quan Mộc, thậm chí cũng giận luôn Viên Tử Hàm, Thượng Quan Mộc một người đàn ông ưu tú như vậy, thế nhưng gạt bỏ mình nguyện ý cùng Viên Tử Hàm bên nhau, cô sao có thể không tức giận. Cho nên trong lòng cô đối với đàn ông đều tồn tại hận ý.
“Bảo bối, anh chính là vì muốn tốt cho em!”
Người đàn ông kia nghe thấy lời Giang Diễm Lệ mang theo lửa giận cùng oán giận, cũng không tức giận, cánh tay chụp tới, liền ôm lấy Giang Diễm Lệ. Đem cằm tựa vào vai cô nhẹ nhàng vuốt ve, ở bên tai cô nhẹ nhàng thổi ra một làn khí:” Mỗi ngày anh đều muốn điện thoại cho em, nhưng nếu như bị chồng em phát hiện , vậy chúng ta sẽ xong đời nhà ma”
Không nhắc tới Lý Thiên Cương còn tốt, nhắc tới càng làm cho Giang Diễm Lệ thêm tức giận.
|
Chương 99
“Cái tên chết tiệt kia, suốt ngày chỉ biết bận việc công ty, đâu còn thời gian để ý đến em! Lúc trước em như thế nào lại tìm một người đàn ông vô dụng như vậy, thoạt nhìn rất mạnh mẽ, trên thực tế lại là một người ngu ngốc, miệng cọp gan thỏ, cũng không biết mỗi ngày đem tinh lực tiêu phí cho công việc của công ty , hay là tiêu phí trên bụng những đứa con gái kia “
Giang Diễm Lệ tức giận nói, muốn thoát khỏi bàn tay không an phận của người đàn ông kia. Nhắc tới Lý Thiên Cương, ngay cả hứng thú đều không có .
” Được rồi, em yêu, đừng bận tâm nữa . Lý Thiên Cương là phế vật, em đây không phải còn có anh sao?” Người đàn ông không để ý tới Giang Diễm Lệ né tránh, hai cánh tay ở trên người cô di chuyển càng không kiêng nể gì.
“Đàn ông các anh chính là không có một thứ gì tốt!”
Giang Diễm Lệ bị người đàn ông mạnh mẽ tập kích, rất nhanh bại trận. Thanh âm xấu hổ, toàn thân nóng như lửa vô lực dựa vào ngực hắn.
” Mẫn cảm như vậy, xem ra lúc bị anh ** không tồi rồi . Đến đi, bảo bối!”
” Umh, đừng mà!”
Thanh âm phòng cách vách ái muội như trước, rất nhanh đã chuyển thành những thanh âm đứt quãng khẩn cầu.
Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời tránh xa bức tường còn hơi chấn động kia. Bên kia phát sinh chuyện gì, hai người trong lòng cư nhiên hiểu được, cũng may bên trong khách sạn xa hoa này, hiệu quả cách âm cũng không tệ lắm, chỉ cần không phải người có ý, trên cơ bản sẽ không bao giờ nghe được tiếng vỡ vụn bên kia.
Viên Tử Hàm thân thể có chút cứng ngắc, sắc mặt cũng có chút đỏ ửng. Thượng Quan Mộc mặt mày hàm chứa ý cười nhợt nhạt, không hề lảng tránh cái nhìn nghi hoặc của Viên Tử Hàm, nhất thời không khí trong phòng cảm thấy rất cổ quái.
Viên Tử Hàm cảm nhận được Thượng Quan Mộc đang chăm chú nhìn mình, trên mặt càng thêm nóng.
“Cái kia xem ra hôm nay chúng ta là tìm không thấy manh mối gì rồi , bây giờ vẫn là về nhà thôi!”
Thượng Quan Mộc cũng biết Viên Tử Hàm da mặt mỏng, không nói gì trêu ghẹo cậu nữa, đối với cậu gật đầu, hai người cùng đi ra .
Đêm đã khuya, Viên Tử Hàm lên xe Thượng Quan Mộc trở về nhà.
Giang Diễm Lệ cư nhiên là người như vậy, nếu Lý Thiên Cương sau khi biết được chân tướng sự việc sẽ nghĩ như thế nào? Tề Thiên gặp phải nguy cơ phá sản, mà vợ hắn lại ngang nhiên tìm đàn ông khác, cô ta tự tin hành vi như vậy của mình sẽ không bị phát hiện
Phụ nữ thật sự là đáng sợ! Viên Tử Hàm đầu có chút choáng váng.
” Sao vậy, đối với hành vi của Giang Diễm Lệ cảm thấy không thể tin được, hay là không thể tiếp nhận?”
Thượng Quan Mộc thấy mặt Viên Tử Hàm có chút ủy khuất, nghiêng đầu hỏi.
” Lại có chuyện gì vậy!”
Viên Tử Hàm hít vào một hơi sau đó thở dài một tiếng: “Chúng ta tìm không thấy đáp án rồi , Giang Diễm Lệ đối với chuyện bản thiết kế kia không nói tới một chữ, xem ra cùng cô ta không liên quan, bản thiết kế kia rốt cuộc bị ai trộm đi vậy ?”
Viên Tử Hàm thấp giọng đoán, cũng là suy nghĩ trong lòng Thượng Quan Mộc. Giang Diễm Lệ nếu không có liên quan, vậy xem ra vẫn là chỉ có thể dựa vào Lý Thiên Cương, chỉ có thể từ trên người hắn tìm kiếm manh mối , nhưng một tuần đã trôi qua, Thượng Quan Mộc lúc này lo lắng nhất chính là, bản thiết kế kia có thể bị phát tán ra ngoài hay không, như vậy mà nói, Thành Phố xanh trên biển liền không có chút giá trị nào rồi.
Nhưng vừa quay đầu thì thấy Viên Tử Hàm bộ dạng mày ủ mặt ê, trong lòng không biết nên cao hứng hay là mất hứng.
“Được rồi, sẽ không có chuyện gì, chúng ta về nhà trước thôi!”
“Umh, được “
Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan Mộc vui vẻ, trong lòng cũng thoải mái một chút.
” Mấy ngày không về nhà rồi , hôm nay về đi!”
Thanh âm Thượng Quan Mộc thản nhiên, nhưng dù sao vẫn khiến Viên Tử Hàm cảm giác được trong đó có nhiều ý tứ hàm xúc. Nhìn nhìn màn đêm lạnh lùng của bầu trời tháng 8 một chút, sau đó gật đầu.
Sau khi nhận được sự đồng ý của Viên Tử Hàm, biểu tình trên mặt Thượng Quan Mộc thủy chung chưa thay đổi, nhưng trong mắt, vẫn là che dấu không được cảm giác chân thật lúc này.
Khi hai người về đến nhà, vú Trương cũng đã sớm ngủ rồi. Hai người tự mình tắm rửa, sau đó về phòng của mình nghỉ ngơi, cũng không nói gì nhiều, buông xuống hết thảy mọi chuyện chìm vào giấc ngủ.
Một đêm ngon giấc, Viên Tử Hàm cũng vậy, Thượng Quan Mộc cũng thế.
Sáng sớm ánh nắng xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng, Viên Tử Hàm yếu ớt mở mắt, nhìn nhìn đồng hồ, mắt thấy hơn chín giờ rồi, từ sau khi cậu dọn ra ngoài, liền không có ỷ lại thời gian, nhưng vừa tới đây, hơi thở ấm áp trên giường này tựa hồ có thể làm cho cậu lưu luyến.
Lưu luyến rời khỏi giường, đẩy cửa sổ ra, gió lạnh liền tràn vào phòng khiến thân thể Viên Tử Hàm hơi run rẩy, nổi lên một tầng da gà, mặt trời màu đỏ giống như lòng đỏ trứng nhô lên, lại giống như một cô gái nhỏ ngượng ngùng, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, phát ra tia ôn nhu, lạnh lùng quang mang. Chỉ chốc một lát sau đó lại chui vào trong đám mây thật dày, rất lâu không muốn đi ra. Rõ ràng là tháng 8, tại sao luôn làm cho người ta có một chút ảo giác như mùa đông.
Viên Tử Hàm nghĩ đến bản thiết kế kia vẫn chưa có chút manh mối, trong lòng đã giống như tầng mây dày kia, áp lực cực kỳ khó chịu.
Thượng Quan Mộc nói chỉ có thể chờ Lý Thiên Cương tự mình giải thích, nhưng trong giai đoạn chờ đợi này, Viên Tử Hàm cảm thấy mình so với Lý Thiên Cương cũng không tốt hơn bao nhiêu. Việc này rõ ràng không liên quan đến mình, hơn nữa Thượng Quan Mộc nói sẽ tốt thôi!
Lắc lắc đầu, dứt bỏ suy nghĩ phiền muộn, đi xuống lầu.
Vừa xuống lầu, liền thấy Thượng Quan Mộc ngồi ở trên ghế sa lông, hai tay đang cầm một phần báo chí, vẻ mặt chăm chú giống như đang suy nghĩ chuyện gì.
” Sao vậy?”
Viên Tử Hàm đi đến trước mặt Thượng Quan Mộc khó hiểu lại lo lắng hỏi.
Thượng Quan Mộc nâng mắt nhìn Viên Tử Hàm, lập tức cười nói ” Không có gì ” mặt tỉnh bơ đem tờ báo trong tay ôm vào ngực.
Việc hắn lo lắng cuối cùng đã xảy ra rồi . Sáng nay đều đến cùng một lúc, đầu tiên là điện thoại của Lý Thiên Cương hoảng loạn gọi tới nói không nên lời , bản thiết kế quả thực bị phát tán , phỏng chừng không chỉ là một phần trên mặt báo chí sáng nay, mà bản thiết kế độc nhất vô nhị kia phỏng chừng đều có thể bị sao chép trên tất cả các tờ báo.
Trả thù, đây tuyệt đối là công khai trả thù!
Trừ Giang Diễm Lệ ra, những người trong nhà Lý Thiên đều bị tình nghi, Thượng Quan Mộc trong lòng đại khái đã có thể khẳng định , đây hết thảy thật sự cùng chướng khí trong nhà Lý Thiên Cương có liên quan. Viên Tử Hàm là âm thể, hắn không muốn để Viên Tử Hàm cũng bị liên lụy.
“Thật sự không sao? Nhưng nhìn anh giống như không được tốt lắm”
Viên Tử Hàm tuy rằng không chú ý tới động tác trên tay Thượng Quan Mộc, nhưng sắc mặt vừa rồi của Thượng Quan Mộc cậu là thấy rõ. Rất không tin hỏi.
“Tôi có thể có chuyện gì? Tiểu Hàm cậu đây là đang quan tâm tôi sao” Thượng Quan Mộc nhướng nhướng mày, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười hết sức mị hoặc, vẻ mặt mơ màng nhìn Viên Tử Hàm hỏi ngược lại.
” A, tôi không có “
Viên Tử Hàm cuống quít đối với hắn cười nhạo một tiếng, bước nhanh vào toilet rửa mặt .
Thượng Quan Mộc thất thanh cười một cái, hắn biết Viên Tử Hàm gặp câu hỏi của mình như vậy, sẽ trốn tránh.
Vú Trương đã đem bữa sáng chuẩn bị xong, chờ Viên Tử Hàm rửa mặt xong, hai người liền cùng nhau ăn sáng.
Thượng Quan Mộc ngẩng đầu liếc nhìn Viên Tử Hàm bên kia đang nhai ngấu nghiến, lại còn phá lệ nói :”Đêm qua nghỉ ngơi muộn, hôm nay cậu liền ngốc ở trong nhà nghỉ ngơi đi “
Chỉ cần vừa ra ngoài, Viên Tử Hàm nhất định sẽ biết kết cục sự việc bản thiết kế kia bị phát tán, Thượng Quan Mộc trong lòng cả kinh quyết định phải dựa theo hợp đồng đối với tập đoàn Tề Thiên của Lý Thiên Cương tiến hành thu mua, nhưng Viên Tử Hàm có mặt nhất định sẽ xảy ra trạng huống không tốt.
“Không cần, tôi không muốn ngốc ở trong nhà” Viên Tử Hàm phủ nhận cự tuyệt.
Vô luận Thượng Quan Mộc nói gì, Viên Tử Hàm cũng không chịu ngốc ở trong nhà, thật sự muốn theo hắn cùng đi làm. Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm thái độ kiên quyết, cũng biết không còn biện pháp thuyết phục cậu, đành đồng ý . Hai người ăn xong, mới vừa chuẩn bị ra cửa, lại gặp phải một người bọn họ không nghĩ tới.
_____________
|
Chương 100
Lý Thiên Cương đến, nằm ngoài dự liệu của Thượng Quan Mộc, cư nhiên trực tiếp chạy đến tận cửa nhà mình. Trái ngược với vẻ lạnh nhạt của Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm có vẻ rất không được tự nhiên, nghĩ tới Giang Diễm Lệ phản bội hắn, trong lòng cũng rất không đành lòng. Sáng sớm, Lý Thiên Cương vẻ mặt suy sụp chạy tới tìm Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm trong lòng có một loại trực giác, lại có chuyện gì không tốt đã xảy ra.
Đối với Viên Tử Hàm tại sao lại ở trong nhà Thượng Quan Mộc hắn tuy rằng cảm thấy có kinh ngạc, sớm đã đoán được quan hệ giữa bọn họ không bình thường rồi, nhưng lại không nghĩ đến hai người sẽ ở cùng nhau. Bất quá hiện tại hắn cũng không có tâm tư để ý đến .
” Thượng Quan tổng giám, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi! “
Lý Thiên Cương lời nói có chút không bình thường, ý tứ hàm xúc vài phần cầu xin. Thời điểm khi hắn đối mặt với Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm nhìn thấy rõ trong mắt hắn có một cỗ tuyệt vọng cực hạn còn có một loại hy vọng không yên. Loại người như hắn cư nhiên sẽ lộ ra vẻ mặt như vậy, đây cũng đồng thời khiến Viên Tử Hàm trong lòng dự cảm không tốt càng tăng thêm .
Thượng Quan Mộc liếc nhìn Lý Thiên Cương, vẻ mặt trước sau đều thản nhiên như lúc đầu, ánh mắt Lý Thiên Cương nóng rực chăm chú nhìn, rất lâu sau đó mới gật đầu. Mà Lý Thiên Cương vẻ mặt nhưng lại vui mừng như bắt được vật quý.
Viên Tử Hàm bị phản ứng bất đồng của hai người làm cho rất khó hiểu, sau khi Thượng Quan Mộc đồng ý muốn cùng Lý Thiên Cương nói chuyện, Thượng Quan Mộc nhanh bước liền tiến vào trong xe. Thượng Quan Mộc nhìn Viên Tử Hàm rất lâu, không nói, khởi động xe.
Viên Tử Hàm liếc mắt thấy Thượng Quan Mộc vẻ mặt không có gì không kiên nhẫn, mới buông xuống tâm tư. Chỉ sợ hắn không muốn cho mình đi . Mà bên kia Lý Thiên Cương cũng mở cửa xe của mình chui vào, đi theo Thượng Quan Mộc, hai xe từ đầu tới cuối bảo trì một khoảng cách không xa cũng không gần.
“Đã xảy ra chuyện gì rồi. Tại sao Lý Thiên Cương lại chạy đến đây?”
Thượng Quan Mộc trên tay động tác như trước, nghiêng đầu nhìn vẻ mặt mang theo sự tìm tòi cùng nghiên cứu của Viên Tử Hàm. Xem ra việc này không có biện pháp giấu diếm rồi, dừng trong chốc lát chậm rãi nói ” Bản thiết kế đêm qua đã bị phát tán ra ngoài”
“Cái gì? Bị phát tán !”
Viên Tử Hàm cả kinh kêu một tiếng. Bản thiết kế kia bị phát tán ra ngoài , vậy hai tỷ nhân dân tệ cũng như vậy thật sự không còn , khó trách Lý Thiên Cương lại đến đây. Bây giờ cho dù hắn có giải thích chân tướng là như thế nào, thì sự tình cũng đã xảy ra, muốn ngăn cản cũng đã không kịp nữa .
Viên Tử Hàm nhíu chặt mày, quan sát sắc mặt Thượng Quan Mộc, từ trên mặt hắn thế nhưng không có phát hiện bất kỳ sự lo lắng gì, trong lòng nghi hoặc nhưng không nói nữa. Khoảng 10 phút sau, xe rốt cục dừng lại. Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc được Lý Thiên Cương có chút lấy lòng hướng dẫn, lên lầu.
Cửa phòng vừa mở, Lý Thiên Cương rốt cuộc chịu đựng không nổi , thời điểm Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc ngồi xuống, đột nhiên đứng dậy.
“Thượng Quan tổng giám, lúc này anh nhất định phải giúp tôi, bằng không Tề Thiên sẽ phá sản, Thượng Quan tổng giám, sáng sớm hôm nay, bản thiết kia đã bị phát tán ra bên ngoài “
Lý Thiên Cương tuy rằng hoảng loạn, nhưng ngôn ngữ vẫn sắc bén, vài ba câu đều đem sự tình hắn muốn nói biểu đạt ra .
“Tôi biết “
Thượng Quan Mộc bưng chén trà trên mặt bàn lên nhợt nhạt nhấp một ngụm, giọng điệu lạnh nhạt trả lời. Ngữ khí như vậy, khiến Lý Thiên Cương trong lòng bất an càng thêm bất an . Bản thiết kế bị mất nguyên nhân tất cả trên người hắn, trong lòng hắn cũng rõ Thượng Quan Mộc nhất định sẽ không giúp hắn, nhưng hiện tại ngoài Thượng Quan Mộc, hắn nghĩ không ra còn ai có thể giúp hắn vượt qua cửa ải khó khắn này.
Tình cảnh Lý Thiên Cương lúc này xác thực không tốt, vợ cắm sừng, Tề Thiên nếu thật sự phá sản, vậy hắn thật sự là cái gì cũng không có , nhưng hai tỷ đầu tư, hắn muốn Thượng Quan Mộc như thế nào giúp hắn? Tuy rằng cậu đồng cảm với Lý Thiên Cương, nhưng điều này cũng không có nghĩa là cậu đồng ý để Thượng Quan Mộc giúp hắn ta đi xử lý tàn cục.
Nâng mắt nhìn Thượng Quan Mộc, Thượng Quan Mộc cũng vừa may ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt có chút lo lắng của cậu, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo cậu yên tâm.
“Giúp anh ?”
Thượng Quan Mộc cười nhạo một tiếng, tiếp tục nói : ” Anh nên biết hai tỷ đầu tư cũng không phải là con số nhỏ, hơn nữa bản thiết kế bị phát tán ra ngoài, sẽ sinh ra hậu quả gì trong lòng anh hẳn là cũng hiểu rõ. Lúc trước tôi có ý tốt nhắc nhở anh , nhưng chính anh bỏ qua, bây giờ còn nói như vậy, anh cảm thấy còn có khả năng sao? Anh dựa vào cái gì cho rằng tôi sẽ giúp đỡ một cái tập đoàn sắp phá sản “
Lời Thượng Quan nói tuy rằng sắc bén, nhưng cũng không thể phai mờ tính chân thực trong lời nói của hắn, ba người trong phòng này ai không rõ, Tề Thiên lúc này chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ . Viên Tử Hàm lặng im không nói, cậu căn bản không thể nói gì. Mà Lý Thiên Cương cũng là không cam lòng, chỉ cần có một tia hy vọng, hắn cũng không thể buông .
“Thượng Quan tổng giám, xin anh nể tình chúng ta cùng hợp tác nhiều năm, lần này anh nhất định phải giúp tôi.”
Lý Thiên Cương ăn nói khép nép cũng không thể làm cho Thượng Quan Mộc có chút cảm động.
Thượng Quan Mộc chính là như vậy, hoặc là làm, liền buông tay ra đi làm, phải làm cho tốt nhất; nếu không làm, vô luận anh uy hiếp hắn cùng mê hoặc bao nhiêu, hắn chung quy cũng không đoái hoài đến. Huống hồ chuyện này của Lý Thiên Cương, rõ ràng chính một ván cờ chết, cho dù thật sự có xoay chuyển, vậy hắn cũng nhất định sẽ vì cái này mà trả giá cao về tài chính lẫn tinh thần, lợi bất cập hại, hắn cũng không làm chuyện như vậy!
” Còn nhớ phần hợp đồng kia chúng ta đã thỏa thuận, tìm thời gian thích hợp chúng ta hai người đơn độc nói chuyện đi “
Thượng Quan Mộc vân đạm phong khinh nói khiến Lý Thiên Cương sắc mặt đại biến, trừng lớn hai mắt không dám tin nhìn Thượng Quan Mộc, khóe miệng co giật, nhưng không nói được bất cứ lời nào. Mà Viên Tử Hàm thấy Lý Thiên Cương khác thường như vậy, lại nhìn nhìn Thượng Quan Mộc, lời của hắn ý là muốn mình tránh đi, cùng Lý Thiên Cương một mình nói chuyện hợp đồng. Cái gì hợp đồng? Trong lòng không rõ nhưng lúc này cậu cũng không dám hỏi.
” Được rồi, chúng ta về nhà trước “
Thượng Quan Mộc kéo Viên Tử Hàm đang nhìn mình như có điều suy nghĩ , hướng bên ngoài bước nhanh. Bên kia Lý Thiên Cương phản ứng lại, bước nhanh tới, một phen kéo hắn lại, không phải Thượng Quan Mộc, mà lại là Viên Tử Hàm.
“Tiểu huynh đệ, Thượng Quan tổng giám không chịu giúp tôi, cậu nói với hắn một câu đi, nể tình Giang Diễm Lệ là bạn học của cậu, cậu giúp tôi cùng Thượng Quan tổng giám nói một chút đi!”
” Anh buông tôi ra, chuyện này tôi không thể nói rõ được, anh buông tôi ra trước đi “
Viên Tử Hàm liều mạng muốn kéo cánh tay của mình lại, nhưng không ngờ Lý Thiên Cương chết cũng không buông, cậu căn bản là thoát không được, đành phải đem ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn về phía Thượng Quan Mộc bên cạnh.
Thượng Quan Mộc tức giận nhìn hai cổ tay bị nắm chặt của Viên Tử Hàm, cánh tay trắng nõn kia của cậu tựa hồ giống như bị lực đạo của hắn bóp nát. Nể tình Giang Diễm Lệ cùng cậu là bạn học, không nhắc tới Giang Diễm Lệ còn tốt, vừa nhắc tới trong lòng Thượng Quan Mộc càng tức giận. Đưa tay cũng chụp lên cánh tay của Lý Thiên Cương đang giữ chặt cổ tay Viên Tử Hàm, dùng sức bóp mạnh, Lý Thiên Cương bị đau, nhanh chóng buông tay.
Thấy Thượng Quan Mộc rốt cục chịu mở mắt nhìn mình rồi , Lý Thiên Cương lại bắt đầu nói .
“Thượng Quan tổng giám, anh giúp tôi đi, chỉ cần Diệu Ký có thể hỗ trợ Tề Thiên vượt qua cửa này, sau này có chuyện gì, chỉ cần anh mở miệng, tôi tuyệt đối sẽ không nói hai lời “
“Hiện tại nói những lời này có ích sao?”
Thượng Quan Mộc nhìn Lý Thiên Cương cười nhạo hỏi lại. Trong lòng biết rất rõ cửa này qua không được , còn mạnh miệng nói như vậy, trước kia còn cảm thấy Lý Thiên Cương là một người không tồi, ai biết cũng là một tục nhân tự rước lấy nhục. Đối với hành vi như vậy của hắn, Thượng Quan Mộc trong lòng tỏ vẻ rất khinh thường.
“Thế nào, không sao chứ!”
Thượng Quan Mộc muốn kéo cổ tay Viên Tử Hàm lại nhìn một chút, nhưng lại bị cậu né tránh.
“Không sao, chúng ta đi trước thôi!”
Lý Thiên Cương bị Thượng Quan Mộc hỏi như vậy có chút yên lặng, cũng biết Thượng Quan Mộc vừa rồi là tức giận, nên cũng không nói gì nữa , nói nhiều cũng chỉ hoàn toàn ngược lại, mắt mở trừng trừng nhìn hai người thân thiết, chậm rãi đi xa.
Thái độ của Thượng Quan Mộc đã rất rõ ràng , hắn không muốn giúp mình, cho dù mình biết cơ hội này rất xa vời, nhưng hắn vẫn không thể trơ mắt nhìn công ty mình nhiều năm qua vất vả khổ cực dốc sức làm nên cứ như vậy sụp đổ.
Ngẩng mặt lên, hướng hai bóng dáng bên kia đã mơ hồ nhìn không rõ, bên trong hốc mắt đục ngầu hiện lên một tia tinh quang. Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm quan tâm săn sóc hắn cũng tận mắt nhìn thấy, mà Viên Tử Hàm chính là cơ hội duy nhất của hắn, về phần nên như thế nào muốn cho Viên Tử Hàm giúp mình? Lý Thiên Cương cúi thấp đầu xuống, suy nghĩ sâu xa, rất nhanh trong đầu liền có kết quả .
_____________
|
Chương 101
Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc sau khi rời đi, trực tiếp tới công ty. Công ty giờ phút này ồn ào một mảnh, tựa như một cái chợ, toàn bộ đều đang thảo luận về chuyện bản thiết kế ‘Thành Phố xanh trên biển ‘ bị phát tán. Lo lắng rồi xem kịch vui đủ loại đều có. Nhưng khi vừa thấy bóng dáng Thượng Quan Mộc, mọi người lập tức liền tản ra , giống như con mãnh thú và dòng nước lũ.
Viên Tử Hàm có chút không hiểu mọi người tại sao lại sợ Thượng Quan Mộc như vậy, nếu cậu biết chuyện lần trước bọn họ thiếu chút nữa bị giảm biên chế, vậy cậu chắc chắn có thể hiểu được hiện tại trong lòng những người này có bao nhiêu không yên .
Sau khi mọi người tản đi, hai người cũng lên đến phòng làm việc.
” Cậu muốn hỏi cái gì?”
Thượng Quan Mộc mở miệng, Viên Tử Hàm rốt cuộc muốn nói rồi lại thôi.
Viên Tử Hàm ngây ra một lúc, vẫn là lên tiếng hỏi . Lời này để ở trong lòng luôn không thoải mái.
“Cái kia, anh mới vừa nói cái hợp đồng kia là có ý gì?”
Viên Tử Hàm không để ý vẻ mặt Lý Thiên Cương sau khi nghe Thượng Quan Mộc nói xong lời này, là sợ hãi, là tuyệt vọng, rốt cuộc là cái gì khiến tâm lý của Lý Thiên Cương có thể nảy sinh như vậy. Cậu cũng không cần biết Lý Thiên Cương vì cái gì sẽ như vậy, nhưng là cậu sợ Thượng Quan Mộc sẽ làm ra chuyện gì trái pháp luật.
Thượng Quan Mộc nâng mắt nhìn Viên Tử Hàm, hỏi một đằng trả lời một nẻo. Sau một lúc lâu mới hỏi: “Chuyện này cậu thấy thế nào? Cậu muốn tôi tiếp tục giúp Lý Thiên Cương sao?”
“Không, tôi không có “
Viên Tử Hàm trả lời rất nhanh như vậy khiến Thượng Quan Mộc tinh thần chấn động, mày kiếm ngẩng cao nhìn Viên Tử Hàm chờ đợi Viên Tử Hàm tiếp tục giải thích.
” Bản thiết kế bị phát tán, sự tình tới nứic này, đã không còn biện pháp vãn hồi rồi. Đây là bàn cờ chết, tôi không muốn anh lần này giao du với kẻ xấu “
Viên Tử Hàm một mực nghe lời, một bên âm thầm quan sát thần sắc biến hóa của Thượng Quan Mộc. Viên Tử Hàm giải thích như vậy khiến Thượng Quan Mộc khóe miệng hơi hơi cong lên , vốn dĩ hắn cho rằng Viên Tử Hàm sẽ lại bảo mình đi giúp Lý Thiên Cương, không ngờ cậu mặc dù thiện lương, lại cũng không phải không thấy rõ lắm tình trạng. Hiện tại Tề Thiên, hắn có thể cứu nhưng là hắn cũng phải trả giá thật lớn. Cho nên Viên Tử Hàm nói như vậy vẫn là cùng mình đứng ở cùng một chiến tuyến không phải sao.
“Tôi cũng không có ý định đi giao du với kẻ xấu!”
Thượng Quan Mộc nghe Viên Tử Hàm nói xong, thấy vẻ mặt cậu có chút sốt ruột thản nhiên nói. Viên Tử Hàm cũng có thể thấy rõ sự thật, hắn lại như thế nào sẽ không biết!
“Vậy là tốt rồi “
Viên Tử Hàm thấp giọng nói, bất mãn đi tới vị trí của mình. Trong lòng vẫn là có chút nặng nề, cuối cùng hai tỷ cứ như vậy bị nước cuốn trôi, bất quá ở trước mặt Thượng Quan Mộc cậu cũng là không dám nói vấn đề này nữa. Thượng Quan Mộc nghiêng đầu liếc mắt nhìn Viên Tử Hàm, cũng rất nhanh cúi đầu suy nghĩ sự tình .
Thời gian cứ thế trôi đi tới giữa trưa, vừa vặn đến giờ ăn trưa, Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người mới vừa chuẩn bị đi xuống lầu, Viên Tử Hàm lại nhận được một cuộc điện thoại cậu không ngờ tới.
An Nhã, cô gái cậu thầm mến ba năm, Viên Tử Hàm đột nhiên phát hiện, mình đã sắp không nhớ rõ bộ dáng cô nàng rồi .
” Sao vậy? Điện thoại của ai thế ?”
Thượng Quan Mộc hỏi.
“Là An Nhã gọi tới “
Lúc này gọi điện thoại tới, nói là muốn cùng cậu gặp mặt, An Nhã hiện tại nói như vậy, cậu còn có thể lựa chọn tin tưởng sao? Viên Tử Hàm trong lòng rất do dự, gặp hay là không gặp?
“An Nhã, cô ta gọi điện thoại cho cậu làm gì?”
Khẳng định lại không có ý tốt . Thượng Quan Mộc trong lòng cười lạnh, cô ta lúc này lại đặc đến tìm Viên Tử Hàm, tâm tư còn chưa đủ rõ sao? Bất quá thấy Viên Tử Hàm cư nhiên do dự , điểm này ngược lại khiến tâm tình Thượng Quan Mộc vui mừng không ít.
” Vậy thì đi , cô ta tìm cậu nhất định là có chuyện gì quan trọng cần cậu giúp đỡ !”
Thượng Quan Mộc hai tay ôm ngực, nghiêng người dựa vào tường, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa. Từ biểu tình trên mặt Viên Tử Hàm hắn đã biết đáp án của cậu rồi .
“Nhưng đến lúc đó nếu cô ấy bảo tôi giúp chuyện kia, tôi nên làm thế nào? Nói như thế nào?”
Viên Tử Hàm trừng mắt nhìn Thượng Quan Mộc, giọng điệu có chút tức giận.
“Nên nói thế nào thì nói như thế! Tôi đói bụng, đi ăn cơm trước đây “
Thượng Quan Mộc nói xong thật đúng là một mình đi xuống lầu. Viên Tử Hàm lúc này hắn đã có thể yên tâm , bất quá đối phương là An Nhã, trong lòng hắn vẫn là hơi có chút bồn chồn, cho nên hắn cũng là đang đánh cuộc, đánh cuộc Viên Tử Hàm lần này sẽ đứng về phía mình hay phía bên kia.
Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan Mộc thật sự đi rồi, trong lòng có chút tức giận. Bất quá cuối cùng vẫn là quyết định đi gặp . Vội vàng đi xuống lầu, hướng theo vị trí như lời An Nhã chạy đi, Viên Tử Hàm dọc theo đường đi đều suy nghĩ An Nhã sẽ hỏi mình vấn đề gì, một mặt lại nghĩ mình nên như thế nào trả lời mới tốt, cho nên cậu không biết, phía sau cũng có một chiếc ô tô nhỏ theo sát phía sau cậu.
Rất nhanh, xe liền đã đến nơi . Viên Tử Hàm thanh toán tiền xe, đứng ở trước cửa quán cà phê do dự hồi lâu. Chính là đã đến rồi , cũng không có lý do quay về, có lẽ An Nhã thật sự chỉ đơn thuần muốn họp mặt cũng không chừng. Nghĩ vẫn là đi vào.
Mới vừa vào đi, An Nhã quả nhiên ngồi ở bên kia, bất quá ở bên cạnh cô còn có một người đàn ông. Viên Tử Hàm biết, đó là Lý Tử Kiến bạn trai An Nhã, cũng chính là cháu của Lý Thiên Cương. Hai người bộ dạng vợ chồng hòa hợp khiến Viên Tử Hàm trong lòng hơi hơi có chút phát khổ. An Nhã, cô cũng chỉ nghĩ đến giá trị lợi dụng của mình mới có thể nhớ tới mình.
Điều chỉnh lại tâm tính, chậm rãi bước qua. Đồng thời hai người bên kia cũng phát hiện Viên Tử Hàm đã đến, nhất thời đều vẻ mặt tươi cười như nhìn thấy vị cứu tinh, đứng dậy.
“Tiểu Hàm, cậu tới rồi “
Vẻ mặt An Nhã có chút không được tự nhiên, ánh mắt cũng có chút trốn tránh.
” Hi, em trai, mau qua đây ngồi đi “
Lý Tử Kiến thân mật lôi kéo cánh tay Viên Tử Hàm, ấn cậu ngồi xuống vị trí bên cạnh mình. Bộ dạng kia nhìn qua giống như anh em em thân thiết vui vẻ, không giống lần đầu tiên gặp có chút cao ngạo, lúc này vô cùng niềm nở.
Viên Tử Hàm ánh mắt quét qua cánh tay bị hắn nắm chặt, đưa tay thoát khỏi. Lý Tử Kiến làm như vậy cậu cảm thấy rất khó chịu. Lý Tử Kiến đương nhiên cũng cảm nhận được , thần sắc có một cứng ngắc, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường .
“Hắc hắc, mấy ngày không gặp, cậu xem ra càng nhìn càng đẹp trai “
Lý Tử Kiến a dua nịnh hót, khiến Viên Tử Hàm rất là chán ghét, nhưng trên mặt cậu cũng không biểu hiện quá mức rõ ràng .
Ngoài cười nhưng trong không cười trả lời “Ha ha, vậy sao?”
“Đúng thế, thật sự “
Lời Lý Tử Kiến nói thật sự không phải giống nhau, nhưng Viên Tử Hàm vẫn là nhất nhất trả lời cho có lệ. Trong khi hai người bọn họ nói chuyện, An Nhã thủy chung một câu cũng không có nói qua.
“Ha ha, nghe nói cậu làm việc ở Diệu Ký, Diệu Ký kia chính là công ty lớn số 1 số 2 trên thế gới, cậu có thể vào Diệu Ký cũng thật sự là vận khí tốt!”
Lý Tử Kiến lời này tuyệt đối không phải a dua, thành tựu của Diệu Ký xác thực khiến rất nhiều người cảm thán, Viên Tử Hàm thấy rõ ràng Lý Tử Kiến khi nói lời này ánh mắt cực kỳ hâm mộ. Bất quá nhưng trong lòng là cười lạnh, vừa rồi nói nhiều như vậy, hiện tại rốt cục không phải muốn nói ra chủ đề hôm nay sao?
Nâng mắt nhìn An Nhã đối đối diện, An Nhã cũng vừa may ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt ưu thương của Viên Tử Hàm, rất chột dạ liền cúi thấp đầu xuống.
” Anh đã nói , tôi chẳng qua là vận khí tốt một chút mà thôi “
Gặp gỡ Thượng Quan Mộc, đích thật là vận khí cậu tốt!
” Há chỉ ngừng ở chỗ tốt một chút sao, nghe nói cậu cùng Thượng Quan tổng giám trẻ tuổi nhất Diệu Ký là bạn tốt, có phải hay không, quan hệ như vậy thật là làm cho người ta hâm mộ “
Lý Tử Kiến khi nói những lời này trong ánh mắt rõ ràng hiện lên một tia hèn mọn, Viên Tử Hàm không nói nhưng cũng không có nghĩa là cậu không biết.
Cười lạnh nói : “Không có, đều là lời đồn nhảm, tôi cùng hắn chẳng qua là bạn bè bình thường mà thôi “
Lý Tử Kiến ha ha cười vài tiếng, biết những lời này của Viên Tử Hàm là khách sáo. Hắn hôm nay kêu An Nhã hẹn Viên Tử Hàm tới đây chính là bảo Viên Tử Hàm giúp đỡ, nhưng cứ theo đà này, đừng nói giúp đỡ .
“Người anh em, cậu quá khiêm nhường rồi , tôi biết quan hệ giữa cậu cùng Thượng Quan tổng giám, An Nhã cùng Diễm Lệ đều là bạn học kiêm bạn tốt của cậu, cậu nên biết hiện tại Tề Thiên gặp nạn, nể tình mọi người đều là bạn bè, chúng ta hy vọng cậu có thể ở trước mặt Thượng Quan tổng giám nói vài lời “
Lời này của Lý Tử Kiến đã nói rõ ràng như vậy , Viên Tử Hàm cũng không thể ở trước mặt bọn họ giả ngu sửng sốt, cũng lên tiếng nói: “Tôi chẳng qua là một trợ lý nho nhỏ trong Diệu Ký mà thôi, anh bảo tôi nói cái gì. Nếu anh cần Diệu Ký giúp đỡ, anh trực tiếp đến tìm quản lý cấp cao của Diệu Ký, cần gì phải khó dễ tôi “
Viên Tử Hàm nói mấy câu đơn giản này, cũng đem suy nghĩ của mình muốn biểu đạt tất cả đều nói ra , chuyện này cậu quản không được, hơn nữa cậu cũng không thể quản, không muốn quản.
“Làm sao có thể, chỉ cần cậu mở miệng, cậu nhất định có thể.”
Lý Tử Kiến có chút tức giận, nhưng thời khắc này tức giận không tốt, chỉ có thể tức giận với An Nhã ngồi im lặng một bên.
“An Nhã, em nói giúp một chút đi !”
_____________
|
Chương 102
An Nhã nghe Lý Tử Kiến nói, thân thể cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu lên, thấy trong mắt Lý Tử Kiến có chút ẩn nhẫn lửa giận, lại quay đầu nhìn Viên Tử Hàm.
Lý Tử Kiến người này tính tình có chút nóng nảy, vừa mới bắt đầu tiếp xúc luôn cảm thấy hắn là một người khiêm tốn, nhưng không lâu, bản tính không tốt này liền lộ ra. Hơi không vừa ý, hắn liền đối với mình lớn tiếng. Lần này Tề Thiên xảy ra việc như vậy, cô cũng vì vậy mà chịu không ít phiền toái.
Cô vốn không muốn lợi dụng Viên Tử Hàm, nhưng vì Lý Tử Kiến bức bách, bất đắc dĩ vẫn là phải làm như vậy .
“Tiểu Hàm, tôi biết chúng tôi như vậy là khó xử cho cậu , nhưng biện pháp đó của chúng tôi cũng là một trong những biện pháp. Hiện tại trừ bỏ Diệu Ký có năng lực khởi tử hồi sinh ra, chúng tôi thật sự không biết nên làm như thế nào “
An Nhã thấp giọng thỉnh cầu, khiến Viên Tử Hàm trong lòng rất khó chịu. Mà Lý Tử Kiến ngồi bên kia cũng là đang chú ý tới Viên Tử Hàm, quăng cho An Nhã một cái ánh mắt sắc lạnh. An Nhã vừa tiếp nhận được ánh mắt bất mãn của hắn, tiếp tục nói.
“Tiểu Hàm, chỉ cần cậu mở miệng, Thượng Quan tổng giám nhất định sẽ đồng ý, cậu giúp chúng tôi nói một lời, được không?”
Viên Tử Hàm nhìn chằm chằm vào An Nhã, hai tròng mắt chứa đầy ưu thương.
Đây chính là An Nhã, cái kia An Nhã đêm hôm đó giúp mình đánh đuổi người khác. An Nhã nhìn ôn nhu, trên thực tế lại cực kỳ cao ngạo tự tôn. Cô chưa từng lộ ra tư thái thấp bé như vậy, Viên Tử Hàm giống như không thể cự tuyệt. Nhưng cậu cũng không quên chuyện lần trước cô cùng Âu Tiểu Lan kết hợp lừa gạt mình.
Cô ấy ba năm trước so với bây giờ, đã không còn giống nhau .
“Tình trạng lúc này của Tề Thiên tôi tin cô so với tôi còn rõ ràng hơn , tất cả đã thành kết cục đã định! Các người tự giải quyết cho tốt đi “
Viên Tử Hàm đứng dậy liền muốn rời khỏi.
“Tiểu Hàm, cậu, cậu chính là không thể giúp tôi sao?”
An Nhã cắn môi, gian nan nói ra mấy lời này.
Viên Tử Hàm không quay người lại, khóe miệng kéo lên một nụ cười chua sót.
“An Nhã, cô thay đổi rồi, không còn là một cô gái thiện lương như trước kia nữa “
Cùng An Nhã ba năm trước đây bên nhau, lúc này cũng nên kết thúc rồi. Hết thảy đều theo gió. Viên Tử Hàm như trước không quay người, bước nhanh rời đi, sau lưng truyền lại thanh âm Lý Tử Kiến hùng hùng hổ hổ, cậu không rảnh quan tâm.
Vừa ra khỏi cửa liền thấy một bóng dáng quen thuộc đang nghiêng người dựa vào chiếc xe đen bóng, vẻ mặt ôn nhu tươi cười, nụ cười kia dưới ánh mặt trời chiếu rọi, ôn hòa mà lại có vẻ vài phần không chân thực.
” Anh sao lại ở chỗ này?”
Viên Tử Hàm bước nhanh đi đến bên cạnh Thượng Quan Mộc, thanh âm có chút trầm thấp hỏi.
“Khát nước , đi uống ly cà phê cũng không được sao ?”
Thượng Quan Mộc mở ra hai tay, rất vô hại nói.
Khát nước uống cà phê? Cho dù cà phê có thể giải khát, phải nhất định đến đây sao? Viên Tử Hàm đối với biểu tình nói dối không đầu đuôi của Thượng Quan Mộc rất bất đắc dĩ, thất thanh nở nụ cười. Rất quen thuộc mở cửa xe lủi vào trong. Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm tươi cười, khóe miệng cũng co rúm vài cái, rồi lên xe.
” Tại sao cậu lại cự tuyệt thỉnh cầu của An Nhã?”
Thượng Quan Mộc đột nhiên hỏi. Bên trong quán cà phê phát sinh chuyện gì, hắn đều nhìn thấy tận mắt , hắn chung quy là thắng !
“Không muốn là không muốn, ở đâu nhiều cái gì như vậy!”
Viên Tử Hàm thấp giọng lầm bầm. Trong chuyện này, cậu liền thể hiện rõ lập trường của mình, cho dù An Nhã lại đến, lập trường của cậu vẫn như trước sẽ không thay đổi. An Nhã người này, có lẽ về sau, cậu không bao giờ sẽ nhớ tới nữa.
Tâm tình lúc này của Viên Tử Hàm, Thượng Quan Mộc có thể hiểu. Thu lại vẻ mặt vui đùa, đứng đắn nói.
” Bất luận chuyện gì xảy ra, tôi vẫn sẽ luôn ở bên cạnh cậu, cậu cũng đừng lo lắng “
Nhưng quan trọng là cậu cũng phải mở lòng mới được! Như vậy chúng ta mới không khó chịu lẫn nhau.
Viên Tử Hàm nghiêng đầu nhìn Thượng Quan Mộc, không nói chuyện. Hắn muốn nói, cậu nguyện ý.
Thời gian cứ như vậy trôi qua ! An Nhã cùng Lý Tử Kiến cũng không xuất hiện ở trước mặt Viên Tử Hàm nữa , đại khái cũng hết hy vọng rồi. Thượng Quan Mộc mấy ngày nay vẫn luôn rất bận rộn, nhưng Viên Tử Hàm làm trợ lý tổng giám lại vô cùng nhàn nhã .
Thời gian bất tri bất giác lại qua hai ba ngày , Thượng Quan Mộc hôm nay mới xuất hiện, đã lại khôi phục bộ dạng nhàn nhã trước kia. Chẳng qua trên mặt vẫn hơi hơi có chút mệt mỏi, thần sắc nhìn qua cũng có chút khó coi.
” Nếu không anh đi nghỉ ngơi trước đi, anh thoạt nhìn thần sắc rất khó coi “
Viên Tử Hàm đi đến trước mặt Thượng Quan Mộc, nhìn mặt hắn có chút đau lòng, nghiêm túc nói.
“Tôi không sao “
Thượng Quan Mộc đầu mày nhướng nhướng, cười đến thập phần vui vẻ.
Mấy ngày nay bận chuyện mua lại Tề Thiên, cũng có chút hơi mệt. Hắn vốn định phái người đi làm việc này, nhưng Lý Thiên Cương luôn dùng hàng ngàn vạn lần đủ loại lý do không đồng ý, không còn biện pháp, hắn đành phải tự mình đi giải quyết .
Tập thể lãnh đạo công nhân Tề Thiên kháng nghị, nhưng chỉ cần có hợp đồng trong tay, Lý Thiên Cương cho dù không cam lòng, cũng chỉ có thể xám xịt rời đi . Đương nhiên vẫn nguyện ý để người ở Tề Thiên đi làm hắn sẽ không đổi, nguyện ý lưu lại thậm chí có thể chấp nhận đi làm. Những người đó cũng không phải thấy không rõ sự thật, vì thế nhao nhao vứt bỏ Lý Thiên Cương lựa chọn Thượng Quan Mộc.
Nói trắng ra là, chẳng qua đem tấm bảng Tề Thiên đổi thành Diệu Ký , còn lại đều không thay đổi. Tề Thiên, không, bây giờ phải nói là Diệu Ký , có thể trong thời gian ngắn ngủi vận hành bình thường, đây đối với Thượng Quan Mộc mà nói làm sao không phải chuyện tốt.
” Anh trước nghỉ ngơi đi, nếu có chuyện gì giao cho tôi, tôi giúp anh làm “
Viên Tử Hàm căn bản không để ý tới Thượng Quan Mộc nói gì, thấy hắn vẻ mặt tươi cười xán lạn như hoa xuân cũng không chút dao động, đưa tay đem Thượng Quan Mộc từ trên ghế sô pha kéo xuống, hướng phòng nghỉ bên kia đẩy đi.
“Đi nghỉ ngơi!”
Viên Tử Hàm kiên trì khó thấy khiến Thượng Quan Mộc cười đến càng khoan khoái . Nhưng lúc này hắn căn bản là chưa muốn ngủ, cảm giác có thể cùng Viên Tử Hàm một chỗ thật tốt! Nhưng Viên Tử Hàm căn bản là không cho hắn cơ hội như vậy, sau khi đem Thượng Quan Mộc đẩy vào trong, nhanh chóng lui ra, xoay tay đem cửa đóng lại.
Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm giận dỗi như đứa trẻ, bất đắc dĩ nở nụ cười. Dù sao cũng ra không được , ở trong này ngốc cũng không tán gẫu thật đúng là nhàm chán,cởi giầy nằm lên giường.
Viên Tử Hàm đứng ở cửa, thật lâu không thấy dấu hiệu Thượng Quan Mộc đi ra, mới buông tay đang giữ chặt cửa ra. Rón rén mở cửa, thấy Thượng Quan Mộc đã nằm xuống. Đi tới, đem chăn giúp hắn kéo lại, mới nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Cái người vốn nên ngủ say kia, hai mắt hơi hơi híp lại nhìn bóng lưng người nọ, khóe miệng cong lên, rất nhanh lại khép lại . Mấy ngày nay hắn thật sự là hơi mệt . Một giấc ngủ ngon, chờ Thượng Quan Mộc lần thứ hai tỉnh lại đã là buổi chiều sắp tan tầm, nghĩ đã không còn nhiều việc nữa, định tan tầm sớm một chút, thời điểm cùng Viên Tử Hàm vừa xuống tới cửaDiệu Ký, lại bị vẻ mặt vẻ giận dữ của Lý Thiên Cương chặn lại .
Thượng Quan Mộc liếc mắt nhìn Lý Thiên Cương một cái, không nói chuyện, kéo Viên Tử Hàm chuẩn bị mở cửa xe đi vào, nhưng Lý Thiên Cương nhanh tay lẹ mắt, đưa tay đè lại cửa xe.
” Anh làm cái gì vậy? Anh có nghĩ tới anh làm như vậy kết quả sẽ ra sao chưa?”
Lý Thiên Cương trước kia là lão tổng Tề Thiên, Thượng Quan Mộc còn không sợ hắn, đừng nói chi là bây giờ, nói dễ nghe chính là một người bình thường, nói khó nghe, không sai biệt lắm chính là chó mất chủ.
Thượng Quan Mộc ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, khiến Lý Thiên Cương rất chột dạ cùng kinh hãi. Chuyện buôn bán trên thương trường vốn chính là như vậy, nhưng Thượng Quan Mộc thấy chết mà không cứu thì thôi, còn nhanh như vậy thu mua Tề Thiên, cơ ngơi hắn ngậm đắng nuốt cay hơn mười năm, hôm nay liền trở thành vật trong tay Thượng Quan Mộc , điều này khiến hắn sao có thể chịu đựng được!
” Anh như thế nào có thể làm như vậy, đó là tâm huyết của tôi, anh có biết tôi vì cái này tiêu phí bao nhiêu tâm huyết không? A…”
Lý Thiên Cương nói hết cũng không khiến cho Thượng Quan Mộc có bao nhiêu cảm xúc, ai năm đó gây dựng sự nghiệp là thuận buồm xuôi gió! Nhưng Viên Tử Hàm cũng không rõ , Tề Thiên phát sinh chuyện như vậy xác thực sẽ khiến Lý Thiên Cương khó chịu, nhưng đây hết thảy cùng Thượng Quan Mộc có quan hệ gì!
Thái độ Thượng Quan Mộc kiểu như không sao cả khiến tinh thần vốn có chút thất thường của Lý Thiên Cương càng thêm không bình thường . Trợn trừng mắt, tơ máu bên trong hiện lên rõ ràng giống như sắp nổ tung trong huyết quản, nhìn qua rất kinh khủng.
” Anh không thể làm như vậy, Tề Thiên là của tôi, anh đem nó trả lại cho tôi, nhanh chóng trả lại cho tôi…”
Lý Thiên Cương đã điên rồi! Hắn đột nhiên bước nhanh qua muốn bóp cổ Thượng Quan Mộc, mà Thượng Quan Mộc lại giống như đã sớm dự đoán được, rất nhẹ nhàng tránh thoát, còn xoay chân đá Lý Thiên Cương ngã xuống, Lý Thiên Cương hết sức chật vật, ngốc trên mặt đất bất động thật lâu.
______________
|