Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
|
|
Chương 35[EXTRACT]Tiểu vương tử khóc “…… Cha của ngươi?” Sirius không phải đứa ngốc, anh lập tức bài trừ Dumbledore, Flitwick, Hagrid và Filch…… Sau đó, anh run rẩy trăm phần trăm khẳng định hỏi:“Là…… S…… Snape…… Sni…… Severus Snape?” “Đúng vậy.” Prince gật gật đầu, cậu biết rõ Sirius không thích cha mình vì bọn họ vừa thấy mặt đã cãi nhau, làm những chuyện rất không tiêu chuẩn, ví dụ như Sirius sẽ cho rằng cha đối ba ba không tốt vì ba ba ở phòng bếp pha cà phê mà cha đọc báo, Sirius hoàn toàn không chú ý tới cha sẽ rửa bình cà phê — điều này chẳng lẽ chính là hậu quả khứu giác khuyển loại vô cùng linh mẫn? Rửa bình cà phê sẽ không có mùi mà lúc pha cà phê lại có mùi thơm! “Không — không thể nào!” Nhìn Prince có sáu bảy phân tương tự con đỡ đầu của mình, Sirius lập tức có cảm giác như đang cố gắng nhẫn nhịn không phun máu ứ trong ngực, rất khó chịu — đứa bé trước mắt này rất tốt, rất biết lễ nghi, rất lễ phép, rất giống con đỡ đầu của mình…… Cũng không có vấn đề gì, nhưng là, vì sao cậu bé ngoan ngoãn đó lại là con Snivellus?! Đầu óc loạn lên, Sirius bất động nhìn chằm chằm vào cậu be tên Prince này mà Prince cũng nhìn chằm chằm Sirius, hai người giống như là đang chơi trò giả làm tượng gỗ. Sirius biết rõ chuyện năm đó, cảm giác tốt về Prince nhanh chóng giảm xuống — anh đương nhiên không vì Prince là hài tử mà không có bất kỳ thành kiến nào, chỉ cần cậu ta là con Snape cũng đủ để bị dán nhãn “độc xà âm hiểm”, huống chi…… còn giống Harry, vậy thì chứng minh mẹ của cậu ta nhất định có chỗ tương tự Lily — mà Lily là của James! Đối mặt Sirius đột nhiên chuyển biến thái độ, sắc mặt Prince cũng không tốt lắm, trong ánh mắt xanh biếc tràn đầy ủy khuất, cậu cũng không biết ‘mối thù bé nhỏ’ của Sirius và cha mà cũng không có người nào nói cho cậu biết, thứ cậu biết chỉ là về tiêu diệt Voldemort đen sì như thế nào mà không phải những cái khác, vì vậy hiện tại Prince ủy khuất, cậu cảm thấy con chó đen to lớn một mực gọi mình là “Tiểu vương tử ngọt ngào” không thấy – điều đó là đả kích có tính hủy diệt với một đứa bé 9 tuổi. Chớp chớp đôi mắt xanh to lục, Prince ủy khuất bắt đầu nức nở, cậu khóc không giống những đứa trẻ khác khóc lớn mà là nhỏ giọng nức nở, nước mắt giống như chuỗi vòng ngọc trai bị đứt dây một giọt một giọt rơi xuống, những giọt nước mắt lớn trượt trên mặt bị bàn tay nhỏ bé trắng nõn lau đi, sau đó lại có một giọt rơi xuống, lại lau…… “Uy, Cháu…… Cháu khóc cái gì!?” Sirius choáng váng, nếu không yêu thích đứa bé này, anh cũng không thể làm nó khóc, anh là người trưởng thành a, một người trưởng thành, lớn như vậy bắt nạt một đứa bé…… Quá mất mặt! “Prince!” Tim Harry khi tiểu vương tử nức nở bắt đầu đau, không tự chủ được ôm con,“Đừng khóc…… Tiểu vương tử, đừng khóc…… Em khóc anh đau lòng a……” Hôn trán Prince, Harry trừng Sirius,“Đừng khóc, bảo bối, ngoan…… Anh giúp em đánh Sirius được không…… Đừng khóc ……” Đây là một bức tranh ôn nhu cỡ nào a! Ở trong mắt Sirius là hình ảnh như vậy, anh tự động não bổ thành mẹ con…… Khụ khụ…… cha con, đúng, nếu như cậu bé tên Prince này…… Là con Harry thì rất tốt! Đương nhiên, Harry 13 tuổi sẽ không có một đứa con lớn như vậy…… Chẳng qua nếu như là tương lai đâu…… Tương lai có một đứa con xinh đẹp như vậy…… Sirius trong nháy mắt bị đánh bại bởi con đỡ đầu và con của địch nhân trong ngực con đỡ đầu của mình! Nhưng mà kh Snape khó chịu trở lại hầm trông thấy hình ảnh đó thì rất là đáng sợ — xuẩn cẩu xấu hổ đứng ở một bên mà cứu thế chủ ôm tiểu vương tử đang khóc…… “Đổi chiều chuông vàng!” Không báo động trước, một chú ngữ đánh vào Sirius, sau đó Sirius đã bị treo lên, sản phẩm đùa dai trong túi áo đều rơi ra. “Nhìn xem…… Gryffindor ngu xuẩn mang đến cái gì……” Snape sải bước đi qua những trò đùa dai đến ôm lấy Prince, lúc này tiểu vương tử đã khóc mệt, ghé vào bả vai Snape thút thít, nước mũi nước miếng đều cọ trên áo choàng Snape, thoạt nhìn rất chật vật nhưng Snape không nổi giận, Harry thậm chí còn lấy khăn tay lau mặt cho Prince! Đây là cái chết tiệt gì! Sirius phẫn nộ gầm thét:“Snivellus! Snivellus dơ bẩn hạ lưu hèn hạ, Slytherin âm hiểm — đứa bé này, tiểu tử này, là từ chỗ nào? Mẹ là ai?! Mày rõ ràng — mày rõ ràng đối Lily như vậy! Mày không xứng là bạn tốt nhất của Lily! Mày……” Nghe tới tên “Lily” Snape cứng ngắc lại, sau đó anh lập tức cho xuẩn cẩu một “Khóa lưỡi phong hầu” cho Sirius ngậm miệng — không biết vì sao, Snape không muốn cho Harry biết rõ chuyện Lily, vô luận là bạn hay là…… Cái khác, mà Prince thì càng không cần biết, Prince chỉ cần biết rằng Lily Potter là bà nội của mình là đủ rồi, không phải sao? “Giáo sư là bạn của mẹ em?!” Harry nghe Sirius nói thì rất kinh ngạc,“A, hai người hẳn là cùng học ở Hogwarts — Sirius cũng vậy đúng không? Giống như quan hệ của em và Draco.” Gryffindor dù sao vẫn là Gryffindor, không có thần kinh mẫn cảm. Hơn nữa…… nếu như Snape trước có quan hệ không tệ với mẹ cậu, như vậy Prince khẳng định là có điểm giống mẹ cậu Lily, mà một con của một người cùng học giống bạn của mình thì đương nhiên sẽ bị hoài nghi, Harry tỏ vẻ không hề áp lực, Sirius thật sự rất ngạc nhiên. Đối mặt Harry tự nói Snape chỉ là bố thí nhìn Harry cũng không đáp lại cái gì, một tay anh vỗ nhè nhẹ lưng Prince một tay ở trên bả vai Harry — thật sự là một bức họa hoàn mỹ tên là gia đình, Sirius ở bên cạnh cũng cho là độc xà Slytherin mình ghét làm cho người ta khó có thể tin — ôn nhu, ôn hòa, một chút cũng không giống cái tên cay nghiệt và nghèo khó trong trí nhớ. Khoảng chừng 20’ sau Prince mới đừng khóc, mơ mơ màng màng ghé vào ngực Snape ngủ, thoạt nhìn là khóc mệt, ngủ cũng không an ổn, ngẫu nhiên sẽ nói mơ — có lẽ cậu chỉ là muốn tận mắt chứng kiến hai ba ba tình cảm lưu luyến cho nên chỉ chú ý ba cùng với Albus giúp mình bày mưu tính kế, nhưng là hiện tại cậu mới biết được, trên thực tế cậu quan tâm rất nhiều, rất nhiều…… Từng người trong tương lai yêu thương cậu cậu đều rất quan tâm mà bọn họ nếu như bài xích cậu, không thích cậu, cậu thật sự không chấp nhận được. Cho nên những câu nói trong giấc mơ của cậu cũng rất khủng bố, tỷ như –“Muốn ăn ‘Sạch sẽ’ bánh ngọt chanh” Hoặc là “Muốn cưỡi con chó to lên trời” các loại, mà hiển nhiên, Snape có thể nghe hiểu,“Ăn sạch sẽ bánh ngọt” là bánh ngọt Cori làm mà “con chó to” đương nhiên chính là Gryffindor ngu xuẩn Sirius Black! Treo ngược Sirius lên tầm nửa giờ, Snape mới nhìn ánh mắt cầu khẩn của Harry hạ Sirius xuống rồi cầm đũa phép của Sirius, cho phép nói chuyện lớn tiếng. Nhưng Sirius hoàn toàn không thể dễ dàng tha thứ chuyện cúi đầu trước mặt địch nhân vì vậy Sirius hô to — vừa mới hé miệng Harry đã dùng hành động cho Sirius biết khi người khác ngủ lớn tiếng nói chuyện là không đúng — cứu thế chủ trừng cha đỡ đầu của mình, tức giận má phồng lên biểu đạt bất mãn rồi Sirius khuất phục, ỉu xìu cúi đầu. “Sirius, làm sao chú có thể làm như vậy!” Mắt Harry cũng chứa đầy nước mắt,“Prince vẫn chỉ là đứa bé, chú không thể đối xử không tốt với Prince!” “Nha, Harry con không biết — Snive……” “Là giáo sư Snape!” Harry mở to mắt nhìn Sirius,“Con nghĩ chú không phải năm nhất ấu trĩ, không cần gọi giáo sư Snape như vậy — không tôn trọng người khác.” “Tôn trọng?!” Sirius hét rầm lên giống như một gia tinh. “Sirius, chú nói quá lớn sẽ làm Prince tỉnh!” Harry cũng trợn mắt nhìn Sirius,“Chú biết mấy ngày nay giáo sư Snape làm độc dược cho chú và Remus thật lâu không nghỉ ngơi qua, mỗi ngày chỉ có thể ngủ không đến sáu giờ — cho dù quan hệ của mấy người khi còn đến trường không tốt nhưng chú không nên đối xử như vậy, được rồi, Sirius, van chú, hòa bình ở chung với giáo sư Snape a!” “Chú… Hắn……” Nhìn ánh mắt cầu khẩn của Harry, tâm tình áy náy làm cho Sirius hoàn toàn không có năng lực phản bác, nhưng là thân thế của Prince cũng làm Sirius quấn quýt, cũng tạo thành Sirius ngồi phịch ở một bên, oán niệm trên người gần như thực thể hóa . “Kỳ thật Sirius cũng không phải người xấu,” Harry đi qua ôm lấy cha đỡ đầu,“Con biết Sirius là cha đỡ đầu có tinh thần trọng nghĩa……” “Harry……” Trong nháy mắt Sirius lại vui vẻ, oán niệm cũng tiêu tán,“Harry, chú không muốn lại cùng S…… Snape, không lại cãi nhau, thân ái, vui vẻ đi, chú cam đoan sẽ không cãi nhau! Chú cam đoan!” “Hừ.” Snape luôn không lên tiếng hừ lạnh một tiếng ôm Prince về phòng ngủ. Kỳ thật không phải Snape không muốn chửi Sirius Black xuẩn cẩu, nhưng là anh nghĩ lại — đưa cơ hội giáo huấn xuẩn cẩu cho Harry. Hiện tại Snape đã không phải là Severus Snape khi còn bé, anh sẽ không nói những gì mình ghét, cũng sẽ không nghe có người vũ nhục Slytherin sẽ không quản không để ý châm chọc khiêu khích — năm đó James Potter cặn bã không phải cũng vậy sao, nghe anh nói Gryffindor không đầu óc liền nổi trận lôi đình nhưng trên thực tế, cái đó vừa vặn chứng minh những gì anh nói — không có đầu óc. Mà Snape cảm giác mình làm quá đúng, làm như vậy anh nhìn được điểm trọng yếu nhất — Harry Potter, cho dù là một Potter cũng là một Potter bình thường, hoàn toàn không giống lão Potter. Harry tỉnh táo, ôn hòa, nếu như là “Người nhà” thì cho dù Harry sẽ tức giận người đó nhưng Harry vẫn sẽ trấn an, quan trọng nhất là…… Harry yêu Prince, rất yêu, thậm chí…… Vượt qua tình yêu với cha đỡ đầu trống rỗng xuất hiện. Không sai, ai lại yêu một con chó ngu xuẩn? Snape ác liệt nghĩ rồi đổi quần áo cho Prince, đắp chăn. Chịu đựng một Potter như vậy…… Tựa hồ cũng không phải…… Khó khăn, huống chi…… Còn có Prince…… Snape sờ má Prince, sự mềm mại mịn màng của một đứa trẻ làm cho Snapemềm mại — tuy anh đã từng dễ dàng tha thứ Harry Potter, nhưng là hiện tại anh không cho rằng đó là dễ dàng tha thứ , bởi vì…… Bọn họ có mấy chỗ rất giống nhau — yêu Prince, yêu người nhà, hơn nữa…… Lần này thử cũng cho anh biết rõ Harry là một cậu bé giảo hoạt thế nào. “Ba ba…… Cha…… Nhà…… con muốn về nhà……” Tiểu vương tử cọ xát tay cha mình, có lẽ là cảm nhận được sự ấm áp, cậu ôm lấy cánh tay của Snape. “Chúng ta sẽ không rời con…… tiểu vương tử của ta……”
|
Chương 36[EXTRACT]Bắt Peter Snape cũng không đi ra ngoài cãi nhau với xuẩn cẩu Black vì không cần thiết, chuyện này cần giao cho Harry đi làm — nếu như…… Không thể tránh vậy thì tiếp nhận a, Severus Snape — anh nói với mình, tiếp nhận Potter…… con Lily trở thành người nhà của mình, sau đó, đối đãi ngang hàng, ngoại trừ việc bảo vệ bên ngoài, làm cho chính cậu ta đi xử lý một số việc, đó mới là tôn trọng. Trong phòng khách, Harry đang cố gắng giảng đạo lý, đương nhiên, cậu không nói cho Sirius về thân thế của Prince, chỉ nói Prince là Snape mang về, những cái khác Snape không nói, cậu thấy cha đỡ đầu tuyệt đối sẽ không đi hỏi, mà cậu còn nói rất nhiều lời hay về Prince…… Sirius có phát lãnh khí với Prince nữa không a. Nhưng mà sự tình không đơn giản như vậy. Mặc dù nói quan hệ của Sirius và Snape cũng không tốt nhưng là cũng vì quan hệ không tốt — thậm chí có thể nói là quá kém, kém đến nỗi chạm mặt liền rút đũa phép chỉ nhau cho nên Sirius rất hiểu Snape, nói cách khác Sirius biết rõ tâm tư của Snape, về Lily Potter . Nhưng mà Sirius cũng không phải người ngu, anh nhìn ra — Harry rất thích Prince, hơn nữa rất yêu mến, hơn nữa…… Dumbledore cũng đã cam đoan Snape xác thực là ở bên bọn họ, thậm chí năm nhất còn bảo vệ Harry…… Như vậy, Sirius, một Gryffindor chính nghĩa nhiệt tình lại nói bậy về Snape trước mặt Harry? Nha, Merlin a! Đây cũng không phải là chuyện tốt gì! Nếu là làm những chuyện ngay cả “Slytherin tà ác” cũng không làm – đứa con bảo bối sẽ thấy thế nào? Khi nói loạn…… Có lẽ Harry sẽ không còn yêu mến mình…… Sirius đáng thương ngồi xổm ở một góc hờn dỗi. Kỳ thật Sirius rất đơn thuần, anh cho rằng Snape nhất định lợi dụng độc dược gì đó chiếm được một bộ phận của Lily trên người Harry rồi dùng một loại nghệ thuật hắc ám gọi là “Hồi tưởng tính mạng” chế tạo Prince — đólà một nghệ thuật hắc ám rất tà ác, chỉ có phù thủy hắc ám tà ác nhất mới sử dụng, tàng thư Black gia có ghi loại ma pháp này nhưng chỉ có một chút, không có hoàn toàn — tuy không nguyện ý thừa nhận nhưng Sirius tin tưởng Snape biết loại nghệ thuật hắc ám đó. “Nếu như là người khác thì không nhất định, nhưng nếu như là Snivellus…… Hắn nhất định biết!” Sirius chắc chắc nói, Harry cầu khẩn làm anh không có cách nào khác nói ra được nhưng là đối mặt người bạn tốt nhát của mình — Remus Lupin, anh nói rất thoải mái,“Mộng Mơ, cậu nói mình nên làm cái gì bây giờ?” “Tôi lại thấy cậu nghĩ quá nhiều.” Lupin cười ha hả rót một chén trà đưa cho Sirius, mặc dù là túi trà nhưng anh biết Sirius sẽ không chú ý,“Đầu tiên, đứa bé kia đã chín tuổi, nếu như nói dùng máu Harry chế tạo ra, như vậy đứa bé này hiện tại hẳn là chỉ là một đứa trẻ — chẳng lẽ cậu không biết từ khi Dumbledore mang Harry đi, 10 năm này ngay cả tôi cũng không tìm được Harry sao?” “Chính là hiệu trưởng tín nhiệm Snivellus!” Điểm ấy cũng đã làm Sirius phẫn nộ, rõ ràng James mới là sư tử Gryffindor, anh mới là kỵ sĩ Gryffindor anh tuấn, Remus mới là “Mẹ” Gryffindor ôn nhu, khi nào thì đến phiên nước mũi Slytherin là người Dumbledore tín nhiệm nhất? “Dumbledore tín nhiệm thì Snape đáng giá tín nhiệm.” Remus cười vỗ vỗ vai Sirius,“Được rồi Chân Nhồi Bông, tôi không biết cậu còn có thể ghen ghét cái này.” “Mình không phải ghen ghét, mình là…… là phẫn nộ!” Sirius táo bạo ,“Mộng Mơ, cậu xem qua đứa bé kia, nó…… Như thế nào?” “Cậu bé đó……” Remus nhíu nhíu mày,“Kỳ thật mình không tin giả thiết của cậu Sirius, đứa bé kia giống Harry nhưng trên thực tế ngoại trừ mắt thì không có chỗ nào giống Lily cho nên không thể nào là từ máu Harry lấy ra huyết thống của Lily sau đó thông qua nghệ thuật hắc ám…… Chế tạo , giống như là…… Ừm…… có thể là thu dưỡng , đúng vậy, Sirius, mình thấy rất có lí.” Lang nhân rất xác định gật đầu,“Kỳ thật mình thấy chúng ta đều hiểu lầm Severus,” Lupin nói,“Cậu xem, đứa bé kia năm nay chín tuổi…… Mà kỳ thật nếu như mình không thể biết rõ chỗ của Harry, dù cho Dumbledore tin tưởng Snape thì cũng sẽ không nói cho anh ta biết địa chỉ cụ thể của Harry, cậu nói đi?” “Đó là đương nhiên, Harry có ma pháp bảo vệ!” “Cho nên, Snape đền bù không thể tự chăm sóc Harry mà thu dưỡng một đứa bé…… mang mặt James cùng mắt Lily a?” Remus quả nhiên là lang nhân ôn nhu, chính là não bổ quá mức ,“Nếu như nói như vậy…… Cũng không khó suy đoán, trên thực tế…… quan hệ của chúng ta không tốt, Snape cũng không phải người lòng dạ nhỏ nhen như vậy……” “Ách……” Bị rung động bởi ý tưởng của Remus, Sirius mất đi năng lực nói chuyện. Nhưng là Remus tựa hồ không có ý ngừng lại, anh vẫn tiếp tục phác hoạ nhân sinh thê lương của Snape:“Các cậu rất quá đáng…… vũ nhục Slytherin trước mặt Severus, ngay cả mình, muốn vũ nhục Dumbledore trước mặt mình mình cũng sẽ nổi giận, huống chi tính tình Snape cũng không tốt…… Sau đó mấy người lại bắt đầu đánh tới đánh lui…… nói tiếp cũng là lỗi của mình, mình còn tham gia náo nhiệt…… Ai……” Vừa nghĩ tới mình ban ngày còn cho một Gryffindor vũ nhục Snape trên lớp học, Remus đã áy náy lại càng thêm áy náy. “Ách……” Sirius muốn rít gào, bắt lấy bả vai Remus dùng sức lay — Snivellus chính là Snivellus, miệng tổn hại người a! Cái đó đều là phán đoán của cậu a! Tỉnh a! Mộng Mơ đáng thương! Những này, thật đáng tiếc, chỉ có thể ở trong bụng hô, nếu là hắn thật sự hô lên, Remus nhất định sẽ đánh hắn…… Bên này không quản Remus não bổ bao nhiêu về Snape bi thảm nhân sinh, nhưng là trong lòng của anh, Sirius không được phép đến làm phiền, nếu không chính là muốn bị đánh — điều này cũng làm cho Harry dễ dàng không ít mà Sirius vốn đến Hogwarts tìm Harry chính là vì đưa bản đồ đạo tặc mình nhàn rỗi vô sự làm một lần nữa cho cậu — xác thực đầu óc của Sirius đôi khi không tốt nhưng là trên thực tế rất tốt, chỉ cần muốn dùng. “Đặt ra mật mã a Harry.” Cuối cùng cũng kéo được con đỡ đầu ra hầm, đại cẩu cha đỡ đầu ngồi một bên Harry và một bên Remus chiếm cứ — thật tốt, đây mới là một nhà ba người a! “Khẩu lệnh là ‘Chào buổi sáng tiểu vương tử, khẩu lệnh đóng là ‘Tiểu vương tử ngủ ngon’.” Harry dùng đũa phép chọc chọc, trên đó xuất hiện hai hàng chữ –“ Chào buổi sáng tiểu vương tử” Cùng với “Tiểu vương tử ngủ ngon”, sau đó chữ viết biến mất, khi cậu nói ra khẩu lệnh, Hogwarts xuất hiện trên tấm da dê. “Dumbledore ở nơi nào?” Sirius duỗi ngón tay bắt đầu tìm thân ảnh lão hiệu trưởng…… Tìm nửa ngày Sirius che mặt kêu rên,“Ở phòng bếp –” “Có lẽ là món ngọt chưa đủ ……” Remus biểu hiện rất trấn định,“Gần đây Albus thích bánh chanh.” Bên này hai người tìm kiếm một ít lạc thú trên bản đồ mà Harry thì nhìn tiểu vương tử của cậu — phòng khách, đi vào phòng thí nghiệm…… Rất tốt, Snape đi theo, sau đó…… Cùng làm độc dược? Merlin biết rõ, cậu cũng muốn đi xem a! Phòng đó đối diện achủ phòng ngủ, mà chủ phòng ngủ…… “Là Peter!” Harry sợ hãi kêu lên — cửa hầm, cậu nhìn thấy một cái tên quen thuộc — Peter Pettigrew! “Chú biết rõ hắn ta không phải người tốt!” Sirius chỉ ai hai người cũng biết nhưng là hai người không đồng ý. Harry không cho rằng Snape sẽ phản bội mình mà hiển nhiên, Peter không có cách nào vào hầm — Snape không phải Gryffindor, Snape là Slytherin cẩn thận và giảo hoạt, cho nên…… Chỉ có Harry mới biết được Snape để không thiếu độc dược ở phòng khách, có thể bắt lấy những con chuột trắng nhỏ thí nghiệm gì đó không đến mức chạy trốn cũng thể làm cho sinh vật bên ngoài chạy vào trong phòng thí nghiệm hủy độc dược — nguyên nhân không phải…… Dễ nghe, nhưng là kết quả không tồi. Ba người đều là phái hành động nên đương nhiên sẽ không để cho con chuột chạy như vậy, Remus tăng thêm Huyễn Thân chú cùng chú ngữ xem nhẹ, Sirius cũng làm vậy mà Harry chưa học được pháp thuật cao như vậy nên đành phải trùm áo choàng tàng hình đi theo hai người…… Vừa đi ra phòng Remus Harry đã nghe thấy có người nói chuyện bên tai mình, cậu cẩn thận tìm — người ở đâu a, rõ ràng là con rắn cậu thả! “Đây là…… Rắn?!” Mặt Sirius trắng bệch — nhưng không có người có thể nhìn ra vì anh có chú ngữ xem nhẹ. [hắc, xà lão khang, con chuột ngài muốn tìm có người tìm được rồi — Nhãn Kính Xà Vương cắn nó một cái, hiện tại con chuột bị dính độc, bất quá sẽ không chết.] [ Nhãn Kính Xà Vương không phải rất độc sao?] Harry lại càng hoảng sợ, nghĩ nghĩ, ôm con rắn này lên,[ hiện tại không cần nói, chúng ta đi bắt chuột.] “Merlin!” Sirius thống khổ bụm mặt. Tuy anh đã nghe Dumbledore nói Harry là xà lão khang nhưng khi chân chính đối mặt thì vẫn khó có thể tiếp nhận. “Đi thôi Chân Nhồi Bông, đây cũng là Merlin chúc phúc.” Ngược lại Remus rất mở ra, anh còn là lang nhân đâu, Harry là xà lão khang thì có vấn đề gì? Giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám cầm tay bạn, truyền lại ấm áp cùng nhu hòa của mình. Ba người cẩn thận điên cuồng chạy tới hầm. Mới tới cửa hầm ba người đã thấy gặp một con Nhãn Kính Xà Vương không nhúc nhích giả làm hoa văn ở cửa, Harry thả con rắn trên tay xuống, hai con rắn “Tê tê” hàn huyên một chút — Harry nghe rõ, thì ra là Snape thấy ngoài cửa có động tĩnh đi ra rồi phát hiện con chuột không phải con chuột rồi dùng một đống lớn ánh sáng gì đó làm con chuột ngất, lại nói Nhãn Kính Xà Vương giả dạng làm hoa văn ở cửa, phát hiện “Xà lão khang” thì nói –[ phản đồ sẽ không chạy, ngay lập tức đi liên lạc Dumbledore và bộ pháp thuật]. [Nhân loại — cho dù là xà lão khang cũng rất kỳ quái, con chuột nên bị ăn!] Nhãn Kính Xà Vương phẫn nộ kết luận. Chuyện này xác thực là Snape nghĩ rất chu đáo, cho dù có thể không để ý con chuột nhưng nó vẫn là một tồn tại nguy hiểm cho nên nhất định phải vẫn không nhúc nhích theo dõi, mà lúc này Prince một mình đi truyền lời cũng không an toàn — ai biết con chuột này có giúp đỡ không — cho nên để rắn đi truyền lời rất an toàn, hơn nữa…… Harry đi truyền lời, một là cậu có áo choàng tàng hình, lại còn có một…… xuẩn cẩu còn chưa đi, cho nên an toàn hơn nhiều. “Tôi đi tìm Dumbledore,” Remus cân nhắc rồi lập tức quyết định,“Chân Nhồi Bông, đi liên lạc bộ pháp thuật – Kingsley ấy, Harry, con……” “Con đi giúp giáo sư Snape.” “Rất tốt, hành động!” Harry đi vào hầm – cậu cũng không phải thật sự muốn giúp Snape mà là muốn giúp bảo vệ Prince, con chuột kia rất giảo hoạt, cậu nhất định không thể để cho Prince tiếp xúc người kia! “Liên lạc rồi?” Giọng Snape đột nhiên vang lên tai, Harry sợ tới mức hít vào một hơi.
|
Chương 37[EXTRACT]Tiểu Long nổi giận Lúc này Peter không được thanh tỉnh bị áp về Azkaban mà là bị rót một bình sinh tử thủy rồi trực tiếp thông qua lò sưởi truyền đến một trại tạm giam gần Azkaban nhất, từ trại tạm giam dùng thuyền đưa đến Azkaban tiếp nhận giám ngục Azkaban hôn, toàn bộ hành trình đều có Snape đi theo — anh hận Peter hơn bất kỳ người nào, cho dù là James sống lại cũng sẽ không được vinh hạnh đặc biệt lớn như vậy, mà Sirius quá mức xúc động lại chịu khổ ở Azkaban nên chỉ có thể ở phòng hiệu trưởng chờ tin tức. Không đến một giờ Snape đã trở lại mang về tin Peter bị giám ngục Azkaban hút đi linh hồn — Sirius nghe xong thì bắt đầu khóc lớn, một người đàn ông hơn 30 tuổi ôm đầu gào khan, nước mắt cũng không có, chỉ còn lại gào rú, cuối cùng khi cuống họng cũng không hô được, nước mắt mới trượt xuống, người bên cạnh thấy đều sợ hãi. Bắt lấy Peter, giết rồi, làm cho hắn tạ tội James và Lily — đây là chuyện Sirius một mực khát vọng và cố gắng làm trong một phần ba thời gian anh sống trên thế giới này, hiện tại đã thành công, anh được cái gì a? Không có gì cả, anh không được gì cả, chỉ còn thống khổ…… hư không, nội tâm thoáng cái thiếu một khối rồi đánh úp lại, anh muốn khóc muốn gọi muốn kêu nhưng kêu thì có thể đại biểu cái gì? James và Lily không thể sống lại, anh mất đi người bạn tốt nhất của mình…… Mất đi, không còn cách nào vãn hồi. Harry chỉ có thể ôm cha đỡ đầu của mình — nếu không như vậy, cậu không có cách nào xác định người đàn ông nhìn như sáng sủa này có phải sẽ hỏng mất sau đó. “Tỉnh táo, Sirius, tỉnh táo……” Remus ôm lấy vai bạn mà Harry ở giữa hai người,“Sirius, cậu còn Harry, còn tôi – cậu còn có chúng tôi, Harry cần cậu…… Cậu là cha đỡ đầu của Harry, là người giám hộ của Harry…… Sirius, tỉnh táo……” “Bình…… Tĩnh……” Đại cẩu cha đỡ đầu lặp đi lặp lại từ đơn này nhưng anh không thể hiểu, kỳ thật anh cũng không muốn hiểu,“Harry…… Harry…… Harry! Thực xin lỗi…… Thực xin lỗi! James…… Lily…… Harry…… Báo thù …… Báo thù ! a –” “Gryffindor ngu xuẩn!” Một giọng nói trào phúng quen thuộc truyền đến sau đó, Sirius đã bị đổ nước vào – nước lạnh buốt thoáng cái giội vào Sirius thống khổ, anh giật mình rồi nhảy dựng lên, tâm tình nặng nề thoáng chốc biến mất, còn lại chỉ có…… thoải mái như trút được gánh nặng. “Snivellus, mày!” Sirius trừng người thi chú,“Mày –” “Sirius, Severus chỉ là muốn anh tỉnh táo một chút, chỉ là muốn anh thanh tỉnh mà thôi bằng không anh nhất định sẽ ma lực bạo động .” Dumbledore đứng cạnh, miệng nhai bánh phao đường,“Quả nhiên a, người hiểu rõ mình nhất sẽ là địch nhân, ha ha, đương nhiên, hai người không phải địch nhân, chỉ là những người bạn hay cãi nhau ầm ĩ…… Ách…… Được rồi, không phải bạn tốt.” Lão hiệu trưởng kéo râu — không thể trách ông thất thố, ông lại bị giáo sư độc dược của mình trừng. “Ách……” Tín nhiệm và sùng bái Dumbledore làm cho cách nhìn của Sirius về Snape có chút đổi mới — đúng vậy, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, anh không còn là kỵ sĩ Gryffindor năm đó, anh là người trưởng thành, không phải một người trưởng thành bình thường, trải qua nhiệt tình không bị cản trở, thiếu niên hăng hái cùng với thanh niên căm thù đến tận xương tuỷ sau, anh sẽ không lại là Sirius Gryffindor nhiệt tình và xúc động trước nữa, trước kia nếu như anh nghe được có người nói như vậy với mình, cho dù là Dumbledore anh cũng sẽ không tin tưởng, nhưng là hiện tại, anh tin, chẳng những tin, còn cảm thấy…… Rất có đạo lý? Bởi vì kích thích này, Sirius Black đứng lên khom người:“Snape, xin lỗi.” “Gryffindor ngu xuẩn — chó đen ngu xuẩn, ai muốn nghe mi xin lỗi, hay mi thấy xin lỗi có thể giải quyết vấn đề?” Snape cười lạnh nhấc Harry có chút yếu ớt khi thấy Sirius như vậy,“Hiện tại, đi thu thập lại mình đi a!” “Xin lỗi đương nhiên không thể giải quyết mọi chuyện,” Sirius gào thét,“Ta chỉ là muốn cho mi biết, thành ý của ta, không hơn — còn nữa, không cho phép mi bắt nạt Harry, không cho phép mi bắt nạt Harry hiểu không? Cho dù muốn báo thù mi cũng nên xông tới ta mà không phải đổ lên Harry – Harry chỉ là một đứa bé!” “Hừ.” Tự nhận là mình còn không vô sỉ như vậy, giáo sư Snape liếc trong tay nam hài mình,“Potter, đừng tưởng rằng mi có thể chạy thoát công việc tối nay — cắt sồ cúc trong hầm ngầm.” “A……” Harry còn chưa định thần lại nghe mệnh lệnh vậy thì lại ngây ngẩn. “Sững sờ cái gì?” Snape liếc Sirius và Lupin tay cầm tay,“…… Bạn của cẩu cha đỡ đầu của mi…… cần sồ cúc, tin tưởng ta, đêm nay hắn ta sẽ cần.” “Sồ cúc? Chỉ là sồ cúc?” Harry chớp măt. “Còn có Nguyệt Quang Thảo, nếu như mi nguyện ý, ta nghĩ chúng ta có thể thử xem cách chỉnh ngọn lửa.” “Dạ giáo sư, em có thể ở cạnh Prince không?” “Đương nhiên.” …… Hai người lần này không đi lò sưởi mà là ra cửa chính, rất khó được, Snape lại không có châm chọc hay không kiên nhẫn với một Potter!? “Hôm nay nhất định là ngày Cá tháng Tư……” Remus vỗ vỗ mặt mình, ánh mắt mờ mịt nhìn Sirius. “Nhất định là…… Ngày Cá tháng Tư.” Sirius gật gật đầu, anh đã thấy thái độ của Snape với Harry rất kỳ quái, bây giờ nhìn lại càng thấy kỳ quái hơn– hình như Snape…… Cũng không hận Harry, cho dù Harry là con James, có thể hắn ta không hận Harry, thậm chí…… Tựa hồ còn nhân nhượng Harry? “Nha, Severus vẫn tốt với Harry như vậy, không sai đúng không?” Dumbledore vui sướng ngậm thìa kem,“Ta yêu mọi người, nha, ta yêu thế giới này, chỉ cần ăn vào những món ngọt mỹ vị, hết thảy sẽ đẹp rực rỡ!” Nha, đẹp rực rỡ! Sirius ở lại Hogwarts một đêm, ngày hôm sau mới trở lại nhà Black thuộc về mình — đúng vậy, Dumbledore yêu cầu anh kế thừa Black gia, bắt buộc anh xin lỗi một gia tinh tên Kreacher, hơn nữa, những cái này là Dumbledore theo dõi anh làm! Trở lại nhà Black, kỳ thật Sirius cũng không biết nên như thế nào, anh cần xin lỗi gia tinh mỗi ngày đều chửi mình! Quá đáng ghét! Không sai – sau khi anh xin lỗi Kreacher, con gia tinh đó không lại hùng hùng hổ hổ mà bắt đầu giảng dạy, hừ, đừng tưởng rằng anh không biết, nội dung giảng dạy đó giống như đúc nội dung mẹ anh nói năm xưa! Bên này không để ý Black bị tra tấn như thế nào, Harry mấy ngày nay trôi qua rất dễ chịu. Suy nghĩ một chút a, Snape không châm chọc khiêu khích, cho dù là không ở trước mặt Prince, cậu có thể cảm giác được thái độ của Snape thay đổi rất nhiều — dù cho cậu xử lý một ít độc dược diệu liệu thì cũng sẽ nói cho cậu biết dùng thủ pháp gì đi làm, mà vậy khiến thành tích độc dược của Harry bắt đầu tốt hơn. Cái này trực tiếp làm cho Draco bất mãn, tuy Draco không còn quấy rối Harry nhưng là trên lớp độc dược giống như là đua với Harry, ngay cả cắt cái gì cũng muốn nhanh hơn Harry một hai giây — chỉ cần được thêm được, Draco sẽ đắc ý nhìn Harry. Không nên so đo với trẻ con! Harry nhún nhún vai cúi đầu tiếp tục làm độc dược, gần nhất vì cậu không bị trừ điểm trên lớp độc dược cho nên dù cậu chạy đến hầm ở làm cho rất nhiều Gryffindor bất mãn, cuối cùng cũng thỏa hiệp, thậm chí bọn Seamus còn kiếm tiền mua một ít kẹo cho cậu…… Nghe nói đó là an ủi. Nghĩ đến những cái kẹo kia Harry cười mắt híp thành một đường nhỏ — tiểu vương tử rất yêu những cái kia. “Độc dược co thân……” Snape không dùng đũa phép mà chỉ gõ gõ tay trên bảng đen,“Chú ý — nếu như, có ai không làm được tốt, ta sẽ cho người đó thử độc dược mình là như thế nào.” Nói xong Snape ác liệt liếc Neville khiến Neville sợ tới mức run tay, thêm một giọt mật chuột. “Longbottom!” Snape bước đến,“Chẳng lẽ đầu óc và tay mi không ở trên lớp học sao? Hiện tại, mi nói cho ta biết mi làm cái gì?” “Co lại…… Co lại…… Co lại……” “Ta sẽ cho con ếch của mi thử!” Lấy đũa phép, Snape hiện tại không thể trút tức giận lên Harry cho nên anh sẽ tìm những người khác làm cho Gryffindor khó chịu — điểm này anh cũng không lo lắng Giáo sư McGonagall sẽ nổi giận. Là một sư tử, Giáo sư McGonagall đương nhiên sẽ không ngậm bồ hòn làm ngọt, kỳ thật bà thường xuyên cùng Poppy nghĩ kế nghiền ép ra một đống một đống độc dược từ trong tay anh tới trị liệu cho đám Gryffindor tinh lực quá thừa, cho nên không phải là ngang bằng sao? Xoay người, trường bào phù thủy cuộn sóng. Thực sự rất có khí thế…… Harry nhìn bóng lưng Snape tán thưởng trong lòng, trước kia cậu thấy nam nhân hỗn đản này vung áo choàng là muốn chế tạo khủng bố, hiện tại…… Cậu thấy là đùa bỡn. Hai cái cũng không làm người khác yêu mến — Harry lại định nghĩa rồi rót độc dược đi giao — hiện tại cậu đã không còn là P và T mà thăng cấp đến A hoặc là E, đây không phải là tốt tin tức sao? Sau giờ học, Harry đã bắt lấy tay Ron và Hermione chạy tới đại sảnh đường, sắp đến Halloween, cậu cũng không muốn xảy ra chuyện gì — từ khi vào Hogwarts, Halloween hai năm qua cũng không tốt, năm thứ ba…… Cậu nghĩ có lẽ sẽ rất bình tĩnh…… Vì vậy cậu cho là mình nên bảo trì quy luật làm việc và thời gian nghỉ ngơi. “Ha, Harry, chậm một chút a!” Hermione bị Harry kéo chạy, trọng tâm không ổn,“Cậu làm sao vậy?” “Không có gì, chúng ta nhanh đi ăn, sau đó buổi chiều…… Mione, ăn no rồi đến chỗ Hagrid luôn được không?” “Hây, người anh em, chúng ta nhất định phải ăn thật no thì mới có thể học lớp của Hagrid!” Ron cười lớn vỗ vỗ vai Harry,“Hagrid dạy càng ngày càng tốt!” “Ha, đương nhiên, bác ấy đang thích ứng chức vị giáo sư!” Hermione vui vẻ cười, gương mặt toả sáng,“Lần sau mình đề nghị — mình không muốn chăm sóc quái tôm đuôi nổ.” “Mình cũng vậy.” Harry gật gật đầu đồng ý. Ba người chạy vội đi. “Ha, nhìn con máu bùn kìa,” Pansy nói nhỏ bên tai Draco,“Cô ta giống như là có huyết thống Veela vậy, đại khái là uống độc dược vinh quang?” “Đủ rồi, Parkinson,” Draco trừng Pansy,“Đừng nói cái từ đó – đừng nói, cậu là thục nữ, đừng nói vậy nếu không tôi chỉ có thể nói cho viện trưởng để viện trưởng cho cậu làm một số thứ để không còn thô tục như vậy nữa!” “Nha! Cậu từng nói nha!” Pansy mở to mắt nhìn Draco. “Đó là khi còn nhỏ, hiện tại — tiểu thư Parkinson, cô đã 13 tuổi, cô nên giống một thục nữ, đừng quên, bà cậu như cậu đã là công chúa của giới thượng lưu.” “Nha! Draco! Mình không biết cậu đánh giá mình như vậy! Chẳng lẽ mình không phải công chúa Slytherin sao?” Pansy phẫn nộ dậm chân,“Chẳng lẽ mình còn không xinh đẹp hơn con bé máu bùn kia?!” “Tiểu thư Parkinson, có lẽ…… cô thật sự rất muốn tương thân tương ái với sên hoặc cóc sừng.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau — là Snape,“Cho nên, vì cô chưa đủ văn nhã, cấm đoán — tại phòng cạnh phòng học độc dược, cắt một thùng da cóc.” “Nha……” Pansy uể oải cúi đầu,“Dạ viện trưởng.” Xà vương, thần thánh không thể xâm phạm, cô nhận mệnh bước nhanh lướt qua Draco chạy đến cạnh Blaise. “Viện trưởng, em……” Bởi vì vừa rồi xúc động, mặt Draco nóng lên,“Ngài sẽ không nói cho ba ba em biết đúng không?” “Draco……” “A! Cha đỡ đầu!” Nếu như Snape gọi cậu là “Draco” thì là cha đỡ đầu, nếu như gọi là “Malfoy” thì là viện trưởng Slytherin. “Con không làm sai……” Nhìn tiểu quý tộc bạc kim, Snape khó được an ủi. “Dạ cha đỡ đầu, đương nhiên con không làm sai.” Khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ còn đỏ hơn,“Con là một Malfoy!”
|
Chương 38[EXTRACT]Lời mời của Draco Rất nhanh đã đến ngày 31 tháng 10. Hogwarts lại được trang điểm bằng những quả bí đỏ có thể chứa hai người, đàn dơi đông nghịt bay múa giữa không trung, thú vị là ở cửa đặt một đầu bí đỏ đùa dai cắn đầu người, bất quá nó cắn không đau, còn có thể nhổ ra một bao kẹo! Có lẽ Halloween này sẽ yên tĩnh…… Harry nghĩ. “Nha, mau nhìn!” Ron chỉ vào cú mèo kêu lên,“Ai sẽ đưa tin buổi tối?” “Có lẽ…… Là cho giáo sư……” Hermione không xác định, bình thường thư đều là buổi sáng tới, mà cho dù là những phù thủy xuất thân Muggle cũng có thể nhận được bưu kiện do cha mẹ gửi đi tới, phù thủy sẽ có xe bus kỵ sĩ, gửi thư cũng không phải chuyện khó có thể tưởng tượng đúng không? Hai màu…… con cú mèo hoa mỹ bay về phía Harry và Snape, tất cả mọi người lại càng hoảng sợ — một con là màu bạc một con màu vàng, hiển nhiên không phải màu nên có của chúng nó — hai bức thư màu đỏ bị ném tới trước mặt hai người — phong thư màu đỏ thật sự là quá bắt mắt nên tất cả mọi người không chú ý tới cái gói chúng nó ném ra. “Là thư Sấm!” Mặt Ron trắng bệch,“Nha…… Trời ạ…… Thư sấm……” Snape không biết sẽ có người gửi thư sấm cho mình mà trên thực tế sẽ không có người dám gửi thư sấm , chính là…… Bức thư này là cái gì? Snape nghi hoặc nhìn Harry, Harry cũng nghi hoặc nhìn anh. Rất tốt, cự quái mắt xanh không biết gì. Snape rút đũa phép đụng nhẹ vào phong thư sau đó lá thư lập tức biến thành cái miệng bắt đầu…… Nói chuyện? “Nha, Sev, ta thật cao hứng có thể liên hệ với con — đừng hỏi ta biết cách liên hệ thế nào, không phải con biết con gái của ta gả cho phù thủy nước ngoài sao? Con bé về Anh quốc, ta nghĩ có lẽ trong thời gian tới chúng ta có thể tụ họp.” Là giọng Cori vui vẻ vang lên,“Nha, đúng rồi, Halloween, ta đan áo len và khăn quàng cổ, hy vọng con sẽ thích, còn nữa – nhớ chú ý ăn uống, khí sắc của con không tốt…… Ngày mai là Halloween , đợi đến Noel — tới a, thân ái!” Cori vẫn như vậy,“Đúng rồi, không cần phải hung dữ với Harry như vậy, nếu như Harry cáo trạng, ta sẽ đi tìm con biết không, Sev cậu bé thân ái…… Nhớ kỹ, phải tốt với mình một chút a, bác con mang về rất nhiều thứ, nói là thứ của Trung Quốc, ta cũng đóng gói gửi cho con, ta nhớ con rất yêu mến những thứ này…… Nha, những thứ đó rất thú vị!” Trong tiếng cười của Cori, thư sấm cháy. “Oa nha, rất có khí phách……” Ron mở to hai mắt nhìn giống như giáo sư bị gửi thư sấm không còn là giáo sư cậu ghét nhất,“Người này nhất định là một Gryffindor……” “Là bác của Snape, Cori, một người rất tốt.” Harry nhớ tới bà đã thấy ấm áp,“Nhìn xem bà ấy muốn nói với mình cái gì nào.” Vừa nói, Harry đã mở ra, giọng nữ kia lại vang lên, bất quá lần này là với Harry. “Harry thân ái, cưng khỏe không? Tha thứ ta rất lâu mới gửi thư được cho con, chỗ con rất khó tìm! Ha ha, được rồi, kỳ thật ta là đặc biệt chọn thời gian này liên lạc với con, ta nghĩ Sev cũng thu được, ha ha. Con của ta đã trở lại, khi nào nghỉ ta hy vọng con và Sev đến chỗ ta ở một chút tụ họp thế nào? Có lẽ con còn có thể ôm cháu ta bay bay, con rể ta mang về một thứ để bay rất thú vị — bất quá không phải cái chổi. A, suýt thì quên, cái túi ta gửi đã được thu nhỏ lại, con nhớ phóng đại lại thì mới có thể mở ra, bên trong có áo len, ta tự tay đan, thêm một số thứ con có thể sử dụng, nam hài a, luôn sơ ý chủ quan…… A, giúp ta nhìn Sev, chăm sóc nó, cậu bé đó cũng không biết tự chăm sóc mình, con cũng biết đó, tốt lắm, rảnh thì gửi thư cho ta!” Thật kinh hãi! Cả Hogwarts đều bị đảo lộn. Thì ra giáo sư Snape và Harry Potter có quan hệ thân thích — xem đi, lão phu nhân này rất quen thuộc hai người kia! Còn thân thiết như vậy! Thậm chí còn nhờ cứu thế chủ nhìn Snape âm u! Merlin a! Chẳng lẽ lúc trước hai người bọn họ tranh đấu cùng phẫn nộ đều là giả sao?! “Nguyên lai…… Halloween nguyền rủa vẫn còn……” Harry hít sâu một hơi, bắt lấy cái ly màu bạc ngửa đầu rót hết nước bí đỏ vào trong miệng,“Snape nhất định sẽ giết mình……” “Không.” Hermione cười tự tin,“Là bà ấy muốn cậu nhìn, sao giáo sư sẽ làm chuyện gì bất lợi tới cậu a, bằng không giáo sư sẽ bị mắng!” “Giống như nói nhầm cái gì a……” Mắt Ron đã thành nhang muỗi . “Là mi nghe không hiểu mà thôi.” Một giọng nói vang lên sau lưng Ron, là Draco, trong tay cầm một cái hộp lớn. “Hắc, ai cho mày tới!” Ron đứng dậy,“Nơi này chính là bàn Gryffindor!” “Hừ, cũng không phải tới tìm mi, không cần tự cho là đúng.” Draco hầm hừ để cái hộp lớn ở giữa Harry và Hermione,“Lần trước cậu đã cứu ta đầu sẹo cho nên, ta hy vọng cậu có thể dự vũ hội Halloween của Slytherin, tối hôm nay, ở hầm, ta sẽ đi đón cậu — với bạn gái của cậu, đây là lễ phục ta chuẩn bị — hai người.” Nói xong Draco còn nhìn thoáng qua Hermione,“Nhớ kỹ, 7h tối!” “Hắc, làm sao mày có thể quyết định như vậy?!” Ron trừng Draco. “Câm miệng, đây là chuyện của Harry!” Draco trừng lại rồi quay đầu giả cười nhìn Harry,“Ta giả thiết cậu sẽ không cự tuyệt…… lời mời hữu hảo, đúng không?” “Ách…… Chính là tôi không có bạn gái……” Harry gãi gãi đầu tóc lộn xộn. “Chẳng lẽ nữ phù thủy bên cạnh cậu không đủ để làm bạn gái của cậu sao?!” Tay tự nhiên để lên vai Hermione, Draco cười làm cho mình hơi chút tà khí một ít nhưng là thất bại,“Nghe, sẹo đầu, hiện tại…… Cậu và viện trưởng của chúng tôi, hình như là thân thích…… Vì cái này, cậu phải tới tham gia! Thay lễ phục, 7h đúng, ta sẽ đón cậu ở cửa – hai người.” Đợi Draco đi Hermione mới vuốt vuốt ngực mở cái hộp lớn ra — xác thực là lễ phục, cái hộp chia làm hai tầng, phía trên là một bộ lễ phục nam, bất quá không giống như là trang phục người bình thường mặc mà có đặc thù gì đó, mà lễ phục nữ phía dưới quả thực rất đẹp – váy màu lam như là sóng biển, hơn nữa…… hình như…… trang phục tinh linh? “Oa nha, thật là đẹp!” Ron hâm mộ nói nhưng cũng quấn quýt — hai người bạn tốt của mình phải đến ổ rắn a! Rất đáng sợ a! “7h mình sẽ đến hầm tìm cậu.” Hermione nhìn thoáng qua quần áo, cất bộ váy tinh linh màu lam kia vào cặp – con gái đều thích đồ đẹp, cho dù cô bé ấy yêu sách thì cũng vậy! Harry về hầm mặc thử lễ phục, rất hợp, hình thức tuy quái một chút nhưng vẫn rất đẹp — có thể nói có một người cháu săn sóc thì rất ấm áp sao? Harry cười cười, trực tiếp mặc lễ phục bắt đầu xem cái túi Cori đưa tới — phóng đại xong Harry mới phát hiện, thật sự rất lớn! “Đây là Cori đan!” Prince mở cửa thấy Harry thì lập tức kêu lên, cậu cũng rất yêu áo len Cori đan, bất quá bây giờ không mặc được, những cái đó đều ở nhà trong tương lai…… “Hai cái!” Harry như là phát hiện đại lục mới tìm được một cái áo len, giống kiểu dáng trong tay nhưng màu nhạt hơn, giống như là cỏ non đầu xuân,“Prince, thử cái này đi!” Harry giơ cái áo lên để trên người tiểu vương tử — rất hợp. “Chính là…… Đây là Cori đưa cho ba……” Nhìn áo len mới, Prince rất yêu mến – màu xanh non, rất đẹp! “Ba còn có một cái, chúng ta một người một cái không phải rất tốt sao?” Harry cười híp mắt giúp Prince mặc áo, rất hợp – vẫn là Cori cẩn thận, bà đặc biệt đan to một chút, Prince mặc rất vừa. Khi Snape đi vào thì thấy một hình ảnh như vậy. Bao nhiêu năm rồi, anh từng ảo tưởng vậy, thuộc về anh…… đẹp như vậy, đẹp đến mức anh còn cảm thấy hô hấp có chút khó khăn…… “Cha!” Prince phát hiện anh quay đầu cười,“Đẹp không?” “Rất đẹp.” Tuy dùng bế quan bí thuật nhưng Snape vẫn có cảm giác mình nói không thuận lợi, cổ họng cũng ngứa ngứa. “Em cũng thấy rất phù hợp, giống màu mắt Prince.” Harry cười híp mắt đi đến ôm Prince, tuy hai người không chênh nhau quá nhiều nhưng anh thấy Harry sủng ái ôm Prince, ôn nhu giống như có thể chảy ra nước, điều này làm cho Snape cảm giác cuộc sống của mình, có cái gì đó đang biến hóa…… Sự biến hóa này anh hoàn toàn không cách nắm giữ, thậm chí làm cho anh có chút sợ hãi…… “Cái kia…… Severus,” Harry xấu hổ mở miệng, cậu cảm thấy mắt Snape rất cổ quái,“Draco nói mời em tham gia vũ hội Halloween của Slytherin, chính là…… em không biết khiêu vũ, ách…… Cậu ấy còn mời Hermione……” “Ta giả thiết…… Em cảm giác mình sẽ là một thiên tài, trong ngắn ngủn……” Snape nhìn đồng hồ,“20 phút muốn học khiêu vũ?” “Ách…… Em cũng cảm giác mình không học được.” Harry uể oải,“Nhưng là em nghĩ…… Dù sao Draco xem như người nhà, Prince cũng rất thích cậu ta…… Em không muốn cậu ta tức giận, như vậy lại cãi nhau……” Harry nhớ đến bàn tay mình cự tuyệt ba năm trước, hai năm tranh đấu…… Mà bây giờ đột nhiên phải đổi thành người thân, xác thực có chút khó khăn. Harry cúi đầu chỉ đem đỉnh đầu lông xù cho Snape, mà đầu tóc đen chỉa ra nhìn mềm nhũn, có chút giống thảm lông dài, nếu như vươn tay ra có thể cảm nhận được nó ấm áp…… Cho nên, Snape vươn tay vuốt vuốt đầu Harry. “A……” Động tác như vậy khiến hoảng sợ, Harry phản xạ ngẩng đầu. “Đi thôi, vũ hội Slytherin là vũ hội hóa trang, không yêu cầu bước nhảy,” Snape nhướng mày,“Prince, muốn đi xem hay không?” “Muốn!” Prince lập tức gật đầu, cậu cũng đã được nghe nói vũ hội của Slytherin, nghe nói trang phục của mọi người rất đặc biệt, không giống tiệc tối hóa trang Halloween, có thể nói là một vũ hội nho nhỏ. Trước kia cậu cũng muốn đi xem nhưng cha luôn nói cậu quá nhỏ không hợp, có lẽ…… Đúng vậy, vương tử chín tuổi đã không còn là một đứa bé tám tuổi, mình đã lớn! Kỳ thật từ khi Prince xuất hiện ở Đường Bàn Xoay, Snape đã chuẩn bị rất nhiều thứ, đương nhiên cũng có Dumbledore nhàn rỗi không có chuyện gì làm tặng — đủ loại quần áo trẻ con, trong đó còn có một bộ giống những bộ sao sáng màu tím đỏ hồng của Dumbledore …… Đương nhiên, Snape thưởng thức chọn một bộ lễ phục trang nhã, bởi vì đó là Malfoy chọn. mà bây giờ, Snape nhìn lễ phục vampire của Harry thì thấy rất chói mắt – nhìn qua cũng thấy là của Malfoy đưa. “Em…… Có cái gì không đúng sao?” Harry cúi đầu xuống nhìn kỹ mình, y phục mặc tay là tay chân là chân a, không có sai gì a, ngoại trừ hình thức có chút quái…..
|
Chương 39[EXTRACT]Áo len 7h đúng, Draco chờ được người mình mời rồi dẫn bọn họ vào phòng nghỉ Slytherin — năm thứ hai Harry đã vào bất quá lần này thấy khác biệt rất lớn, sofa và bàn đều được chuyển sang bên cạnh, bày đủ loại thức ăn, nước trái cây, giống như là yến hội quý tộc trên TV. “Hoan nghênh đến vũ hội Slytherin.” Draco cười rất đẹp – cậu tự cho là vậy, mái tóc bạc kim được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, sáng long lanh phản quang. Hermione xuất thân Muggle ở Slytherin cảm thấy có chút đè nén nhưng Draco xử lý chuyện này rất khá, chuyển quanh cô nói thủ tục Slytherin trên tường giống như một bác học, vừa vặn làm cho Hermione thân là mọt sách sinh hảo cảm, về phần Harry, cậu chỉ có thể ngồi ở trên ghế uống nước lựu đỏ rực — nha, Merlin biết rõ, lúc trước sao cậu không biết Hogwarts còn cung cấp thứ này? Bởi vì Harry gần nhất là người chạm vào bỏng tay — đúng vậy, người đỏ thẫm, giáo sư Snape chưa bao giờ hòa nhã với ai nhưng gần nhất Harry chẳng những vào hầm ở còn thu được thư sấm giống giáo sư, điều này làm cho địa vị của cậu càng thêm vi diệu cho nên khi cậu được mời đến vũ hội Slytherin, không ai dị nghị, cho dù bạn gái của cậu là máu bùn, không phải cũng không có liên quan gì nhiều sao, máu bùn là một phù thủy có thực lực đâu! Ngay khi mọi người vui vẻ — Hermione bị Draco mời đi rồi mà Harry chỉ ngồi ở một bên nhìn mọi người khiêu vũ, cậu không biết khiêu vũ, vẫn là không cần phải dọa người a. “Cậu, ta nói……” Một giọng nói trong trẻo vang lên, Harry ngẩng đầu nhìn, là Pansy, cô hưng phấn cười cười,“Ngài cứu thế chủ, đến khiêu vũ a!” “A…… Tôi…… Tôi không biết……” Harry quẫn bách, cậu không biết khiêu vũ a, hơn nữa…… Cậu cảm thấy ánh mắt của Pansy nhìn mình rất kỳ quái…… Tuy không phải ác ý nhưng cũng không tính là thiện lương. “Không sao, ta có thể dạy cậu.” Pansy cười mắt cong cong, trước đây luôn rất sùng bái cạu ta, dù sao đều là nghe chuyện của cậu ta lớn lên a, bất quá sau khi nhập học phát giác cậu ta cũng không vĩ đại như vậy, loại sùng bái này liền phai nhạt, hiện tại phát hiện…… Ừm…… Rất thú vị, nhất là thay đổi một thân quần áo xinh đẹp bỏ cái kính khó coi sau, cứu thế chủ rất đáng yêu, giống búp bê ở nhà, có lẽ…… Pansy cười híp mắt nhìn một bên Draco trò chuyện khí thế với Hermione đã âm thầm tính kế — kỳ thật, cứu thế chủ cùng bạc kim vương tử, cũng rất đẹp mắt. (Hủ ở khắp mọi nơi =)))))))) “Ách…… Tôi……” “Không làm phiền cô, tiểu thư Parkinson.” Đột nhiên, một giọng nói âm trầm và bình tĩnh vang lên sau lưng Pansy, công chúa Slytherin quay đầu lại thì bị dọa thiếu chút nữa há hốc miệng — là viện trưởng, giáo sư Snape! “Giáo sư Snape…… Chào ngài.” Vừa trải qua lễ rửa tội cóc, Pansy cũng không muốn chống lại viện trưởng. “Rất tốt, ta nghĩ…… Cô sẽ thích bánh bên kia đúng không?” Snape nhíu mày, Prince bên cạnh che miệng cười trộm. “Đúng vậy, viện trưởng, em rất thích, em đi lấy…… ăn.” Pansy giống như một con thỏ nhỏ sợ hãi nhảy ra thật xa đến chỗ bánh ngọt. “Cô ấy sợ……” Harry chớp mắt — rất tốt, thì ra Snape không phải chỉ biết hù dọa Gryffindor, ngay cả Slytherin cũng sợ không nhẹ…… Ân, trước đây thật đúng là hiểu lầm. Vũ hội Slytherin thú vị hơn vũ hội ở trường học rất nhiều, Harry nhìn, bọn họ giả dạng làm người lớn bàn luận gì đó, kết quả thứ bàn luận lại là loại nào kẹo ngon, loại chổi nào thoải mái linh tinh…… Được rồi, cứu thế chủ hiển nhiên đã quên bản thân cũng là một cậu bé bởi vì hiện tại cậu đã tham thảo nội dung đan một cái găng tay phù hợp như thế nào — tháng 12 Hogwarts rất lạnh, Harry muốn tự tay đan một đôi cho Prince. Đương nhiên, Harry không biết chú ngữ, cậu chỉ tự tay đi đan nhưng là không phải như vậy càng có thể dùng cả tình yêu đan vào sao? Nhưng Snape tuyệt đối sẽ không thảo luận với Harry về chủ đề đan bao tay, hai người bọn họ mắt to trừng đôi mắt nhỏ ngồi ở trong góc mà Prince thì cười vui vẻ vì cậu có áo len Cori đan! Kỳ thật Harry rất cảm ơn Snape, dù sao cậu không muốn đi khiêu vũ, có thể ngồi ở chỗ này nhìn Slytherin cười nói, bên cạnh còn có Prince cậu thương yêu nhất — ha, không cần hơn! Khi âm nhạc chấm dứt, vũ hội kết thúc Harry mới cảm giác mình không có tinh thần, cậu nắm tay Prince chậm rãi đi theo Snape, áo choàng màu đen tung bay giống như cánh dơi! “Ha, cho dù Snape không đổi trang phục gì thì cũng vẫn như là vampire trời sinh……” Harry chỉ chỉ Snape cười nói với Prince. “A…… Harry, cái kia……” Prince đồng tình nhìn ba ba nhỏ của mình,“Ba ba cũng nói, cha đôi khi giống vampire……” “A……” Harry ngừng lại, Snape, kỳ thật…… không phải là vampire, năm nhất bọn họ từng đoán vị giáo sư này chính là vampire nhưng trên thực tế…… Harry ở cùng Snape lâu như vậy thì đương nhiên biết rõ ngoại trừ thích hắc ám, Snape và vampire…… Không tương tự,“Snape còn không uống nước cà chua!” “Đúng a, cha không uống!” Prince cười nhiều đến mức bụng cũng đau. Harry cũng từng ép nước cà chua, kết quả cha không đụng một chút nào, cuối cùng đành phải bỏ thêm rất nhiều đường đưa cho Dumbledore! Trở lại hầm, Snape nói với Prince đem kẹo thu được cho Dumbledore, như vậy trong hầm không cần nhìn đến quá nhiều kẹo, lại có thể mượn cơ hội này lấy kẹo của Dumbledore – Ha ha, lão hiệu trưởng tuyệt đối sẽ không đếm rõ tiểu vương tử gửi bao nhiêu kẹo ở chỗ mình, nói cách khác…… Albus thành kho kẹo cho tiểu vương tử! Về kế hoạch này, tiểu vương tử đồng ý, lập tức cho kẹo vào túi chạy đến phòng hiệu trưởng, đương nhiên, cậu thay bộ quần áo mặc đến vũ hội, mặc áo len Cori đan. Cori dùng loại lông dê tốt nhất, mặc lên người rất ấm áp, thoải mái hơn nhiều nhiều chú ngữ giữ ấm. Chờ Prince đi rồi, Snape nhìn chằm chằm Harry, Harry thì im lặng chỉnh lý cái túi của mình — ngoại trừ áo len còn có rất nhiều thứ, hình như Cori thấy phù thủy là xã hội không hiện đại cho nên cho cậu rất nhiều đồ dùng trong cuộc sống, có sữa tắm, xà phòng, còn có cả thuốc nhỏ mắt! Những thứ này tuy lộn xộn nhưng rất tri kỷ, Harry cười híp mắt. “Vì sao?” “Cái gì?” Harry sững sờ, không kịp phản ứng. “Ta hỏi ngươi ‘Vì sao.” Snape đi qua tìm áo len Cori đan — xem sợi len cũng biết là xuất từ từ Weasley tóc đỏ, tuy dụng tâm nhưng cũng không tinh xảo, hơn nữa sợi len cũng thấp kém nhưng vẫn ấm. “A, chỉ là em……” Harry ôm áo len,“Em có cái này!” “Ngươi sẽ làm Prince quên hết tất cả.” Hoàn toàn cưng chiều, giống năm đó anh mới ra sinh, Snape nặng nề thở ra mở cái túi của mình, lấy ra cái áo len màu tím của mình ném cho Harry,“Thu nhỏ, ngươi biết dùng a?” “Biết.” Harry gật gật đầu, lập tức ý thức được ý tưởng của Snape,“Chính là…… Đây là Cori đưa cho anh…… A…… Em không nên……” “Vậy ngươi còn đưa cái kia cho Prince?” Giả cười, Snape cảm thấy cứu thế chủ rất ngu xuẩn. “Không giống a!” Mặt Harry đỏ lên,“Prince là con em, em có thể cho Prince mọi thứ!” “Rất tốt, như vậy, ngươi nên nói, miễn cho Cori từ nay về sau tìm ta!” Xoay người cầm chút ít dược liệu, Snape đi đến phòng thí nghiệm. Nhưng Harry vẫn nhìn thấy lỗ tai thoáng hồng của Snape — A, đó là thẹn thùng sao?! Harry chớp mắt cúi đầu nhìn áo len của Snape trong ngực — rất lớn, nói rõ chiều cao của Snape…… Xác thực rất cao, A…… Là màu tím, còn có một đường chỉ viền màu xanh…… Rất thích hợp người trưởng thành! Harry cọ xát mặt vào áo len, phía trên hình như còn lưu lại mùi thuốc nhàn nhạt…… Có lẽ…… Snape mặc thử?! Bất quá không có khả năng, Harry cười cười, quần áo để cùng dược liệu gửi tới, đương nhiên sẽ có mùi thuốc , mà Snape…… Cũng không phải người sẽ mặc loại…… Ách…… Áo nổi bật này, Snape yêu màu đen! Thu dọn mọi thứ xong, mang theo áo len mới vào phòng ngủ, Harry thử nhiều lần thu nhỏ lại mới khiến cho quần áo vừa người, rất ấm áp, giống áo len của Molly, làm cho người ta yêu thích không buông tay! Đúng vậy, bất kỳ vật gì với Harry cũng không thể dùng tốt xấu hình dung, Molly yêu và chăm sóc giống như là mẹ cho nên những thứ Molly tặng đương nhiên là trân quý, mà Cori cũng không kém hơn Molly, bởi vậy, hai cái áo len giống nhau, chỉ là Cori hiện tại nặng hơi một chút, không phải vì cái khác mà là vì cái áo len màu tím là của một người khác, hơn nữa…… Cũng là bởi vì tiểu vương tử nên mới có thể lấy được. Harry là người giỏi cảm ơn nhưng cũng không phải một người giỏi giao tế, với người chân thành và yêu mến cậu che dấu sở thích của mình vì cậu quá nhạy cảm, sợ quá hiển lộ yêu ghét sẽ có hiệu quả trái ngược, sợ bị người khác ghét nhưng cậu cũng không sợ chân chính đối địch. Cái đó rất đáng quý với một thiếu niên 13 tuổi. Cởi áo choàng bên ngoài, Harry mặc áo len, đường chỉ xanh lấp lánh giống như mắt của cậu. Mà giờ khắc này, trong phòng thí nghiệm, Snape đang múa bút — viết thư. Trên mặt bàn là một cái áo len màu đen kiểu dáng cũ kỹ, bất quá được cất giữ rất tốt nhưng là nhìn cũng biết không phải của Severus Snape, cái áo len này th quá nhỏ, ngay cả Harry cũng không mặc vừa.
|