Dị Thế Trọng Sinh Chi Mạc Nguyệt
|
|
Chương 79 ( Bắc Ly Nguyệt: Đợi cái cọng lông, ta đã muốn điên rồi. Bắc Ly Mạc: Nguyệt Nhi, đừng nóng vội mà rất nhanh sẽ đến cứu ngươi. Tác giả, viết nhanh lên cho ta. Tiểu Tuyết: Xin đừng dùng ánh mắt nguy hiểm như vậy nhìn ta. ) Bắc Ly Viêm rãnh rỗi muốn đi đến nhà tù vấn an Hoàng chất của hắn một chút. "Hoàng chất, ngươi trong cái dạng này thoạt nhìn rất không tồi a." Bắc Ly Viêm tay chống cằm cẩn thận đánh giá Bắc Ly Nguyệt bị máu tươi nhuộm đỏ thân thể. Đương nhiên lúc này nhân vật chính của chúng ta cũng không biết, bởi vì hắn đã đau đến ngất đi rồi. "Tuyệt, ngươi làm rất khá a, chỉ có điều còn cần phải tiếp tục cố gắng a, trình độ thế này vẫn còn chưa đủ." Bắc Ly Viêm có chút xấu xa mà cười cười. "Đừng cho là ta không biết ngươi đang suy nghĩ gì, bất quá chuyện này phải chờ hắn vô lực phản kháng, hiện tại ta vẫn còn hứng chơi với hắn." Bắc Ly Tuyệt lộ ra dáng cười tà mị, tựa hồ đang suy nghĩ chiêu âm độc hơn nào đó. "Ai nha, Tuyệt, lại lộ ra loại vẻ mặt này, ta cũng nhịn không được muốn ăn hết ngươi đây này." Bắc Ly Viêm ôm lấy Bắc Ly Tuyệt, hôn hắn, mà lúc này Bắc Ly Nguyệt vừa mới tỉnh lại, hắn thấy được một màn này... Hôn hít cái gì, ta vừa mới tỉnh lại đã nhìn thấy hình ảnh như vậy, làm sao ta chịu nổi a, ai nha, ngượng ngùng ngượng ngùng, tiếp tục giả bộ bất tỉnh a, toàn thân đau chết. Vừa hôn xong, Bắc Ly Viêm nói với Bắc Ly Nguyệt đang 'Chóng mặt' : "Hoàng chất, nhìn lén người khác hôn môi là không được đâu, xem ra phải trừng phạt ngươi một chút mới được, ngươi có lẽ sẽ cảm thấy vinh hạnh." Bắc Ly Nguyệt nghe xong nổi giận: "Vinh hạnh mẹ của ngươi a, ta cho ngươi biết, lão tử hiện tại rất không thoải mái, biến cho khuất mắt ta, tổ cha tổ mẹ nó chứ, ngươi nhớ kỹ cho ta, nếu có một ngày ngươi lọt vào trong tay của ta thì ngươi sẽ tiêu đời." Bắc Ly Tuyệt sững sờ không có nghĩ đến cái tên Hoàng chất này mới mở miệng sẽ nói lời thô tục: "Ha ha, sẽ không để cho ngươi có cơ hội này đó đâu, xem ra trừng phạt ngươi không thể quá nhẹ tay rồi, ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sàng nha." "Hoàng bá phụ, ngươi đây là ngược đãi hài tử a, ta có thể đi cáo ngươi đấy, quân tử động khẩu không động thủ, ngươi không phải quân tử." "Hoàng chất, ta không có nói cho ngươi biết, ta chưa bao giờ thừa nhận ta là quân tử, còn ngươi nữa muốn đi cáo ta, ngươi bây giờ ở chỗ này còn sống đã khó khăn rồi, ngươi cho rằng ngươi có khả năng đi ra ngoài sao?" Bắc Ly Viêm, cái người thật sự là lời nói ác độc a. Bắc Ly Nguyệt lần thứ nhất trông thấy người cặn bã như vậy, chúng ta phải tỉnh táo đối đãi hết thảy, chúng ta phải từ bi vi hoài: "Hoàng bá phụ, nói thật ngươi lớn lên không tệ, nhưng há miệng ra là nói lời rác rưởi, nếu điểm ấy có thể thay đổi, ngươi nhất định sẽ là một tiểu công đặc biệt tốt a." "Tiểu công là có ý gì?" Bắc Ly Viêm cũng có chỗ không hiểu rồi, cái này làm Bắc Ly Nguyệt vui cười. "Ha ha, chính là ngươi cùng Bắc Ly Tuyệt, ngươi là tiểu công của hắn, hắn là tiểu thụ của ngươi, như vậy hiểu chưa ?" Bắc Ly Nguyệt vẻ mặt cười dâm đãng nhìn hai người bọn họ. Bắc Ly Viêm đột nhiên cảm giác cái tên Hoàng chất này của mình vẫn là thú vị dã man nha, "Hoàng chất, xem ra phương diện này ngươi rất hiểu nha, xem ra nếu để cho ngươi chết, thật đúng là đáng tiếc." "Hoàng bá phụ kỳ thật ta nơi này có rất nhiều...khục khục.., ngài có cần cùng ta thảo luận không?" Bởi vì kiếp trước có nguyên nhân nào đó, nhân vật chính tiểu thụ của chúng ta xem qua không ít cái kia cái kia, biết không ít cái kia cái kia. Bắc Ly Viêm nghe xong đó là hai mắt sáng lên a, mà ở một bên Bắc Ly Tuyệt cảm thấy xem ra chính mình là sẽ không sống tốt rồi, "Tuyệt, ngươi đi ra ngoài trước a, ta cùng Hoàng chất có chút việc muốn thảo luận một chút." Bắc Ly Tuyệt đành phải ngoan ngoãn lui ra ngoài. "Như vậy Hoàng chất bắt đầu nói đi a." "Ừ, ta cho ngươi biết a, cái này tư thế thoải mái nhất a, đó là..." Vì vậy Bắc Ly Nguyệt dùng miệng của mình để miễn đi trừng phạt, mà Bắc Ly Tuyệt chỉ biết càng thêm hận hắn, ai, ta đây là truyền thụ bí quyết, cái này có sai sao? Hai phe đều thoải mái, sao có thể hận ta thêm này? Cái này không bình thường a. Lúc này Bắc Ly Mạc nếu biết rõ chuyện này, Bắc Ly Nguyệt tuyệt đối sẽ bị. . . . Hì hì hì, các ngươi hiểu đó.... Tiêu đời.
|
Chương 80 Vì vậy hai người nghiên cứu thảo luận vấn đề này thật lâu thật lâu, nhưng là rốt cục thảo luận xong rồi. "Ha ha, nhìn không ra Hoàng chất ngươi hiểu rất nhiều nha, Hoàng bá phụ lúc này cám ơn trước ngươi rồi." Cách nhìn của Bắc Ly Viêm hiện tại đối với Bắc Ly Nguyệt quả thực là rất có cải biến a."Viêm, bọn hắn chỉ sợ là đã đến a." Bắc Ly Tuyệt trông thấy thái độ kia của Bắc Ly Viêm lập tức rất tức giận, vậy mà đối với cừu nhân thân mật như thế. ( Bắc Ly Viêm: Nương tử đại nhân, ta không dám. Bắc Ly Tuyệt: Lần sau dám như vậy, ngươi sẽ xong. Tiểu Tuyết: Nguyên lai Tuyệt là một người như vậy a. ) Bắc Ly Viêm nhìn về phía Bắc Ly Nguyệt, "Xem ra có người tới cứu ngươi nha, Hoàng chất, bất quá Hoàng đệ kia của ta không giao ra ngôi vị Hoàng đế, đừng trách ta sẽ làm ra chuyện gì." Rất hiển nhiên Bắc Ly Viêm là vận dụng thời cơ, Bắc Ly Nguyệt không khỏi có chút bận tâm, lần này chỉ sợ không xong a. Bắc Ly Viêm trông thấy Bắc Ly Nguyệt lo lắng, vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Yên tâm đi, chỉ cần Hoàng đệ của ta giao ra ngôi vị Hoàng đế..., ta có thể buông tha hắn, Hoàng chất ngươi có thể yên tâm, hơn nữa Hoàng chất ngươi ngược lại là rất thú vị, ngươi nếu chết ta sẽ không nỡ." Bắc Ly Viêm cười đi ra ngoài. Bắc Ly Nguyệt nhịn không được trong lòng thầm mắng: Tổ cha tổ mẹ nó chứ, xem ngươi đã sớm khó chịu rồi, chảnh cái quần què,có cái ngôi vị Hoàng đế thôi mà, tranh làm gì ? Hắn ngốc a, đi bên ngoài qua tiêu dao khoái hoạt không tốt sao? Còn muốn làm Hoàng Thượng, còn tự cho là 'Chịu nhục' vài năm, thật sự là chịu không được loại người này, thật ngu xuẩn a, kết quả là chỉ sợ hối hận là chính bản thân hắn a. Đợi đến lúc Bắc Ly Viêm đến, Bắc Ly Mạc bọn hắn đã dọn xong trận thế chờ đợi hắn tiến đến. "Hoàng đệ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ a, đây là muốn đích thân đến chỗ ta ta giao ra ngôi vị Hoàng đế sao?" Bắc Ly Viêm nhàn nhã uống trà mà Khí đưa cho hắn. Bắc Ly Mạc là bộ dáng lãnh đạm bộ, nhưng thần sắc ngược lại có chút phẫn nộ, "Ngươi đến cùng làm gì Nguyệt Nhi rồi?" Bắc Ly Viêm đặt chén trà xuống: "A, ngươi nói Hoàng chất a, yên tâm hắn tốt lắm, chỉ 'Chiêu đãi' hắn một chút mà thôi, cái tên Hoàng chất này ngược lại là rất thú vị, thế gian này bên trên chỉ sợ là không có Hoàng chất nào tốt như vậy, giết đi thì rất đáng tiếc a." Ý tứ chính là, Bắc Ly Nguyệt còn hữu dụng lắm, trước giữ lại về sau muốn giết thì giết, cũng nói cho Bắc Ly Mạc biết xác thực là Bắc Ly Nguyệt đang bị thương. "Hừ, hoàng huynh thật đúng là âm hiể, từ nhỏ đến lớn ngươi luôn đùa nghịch, đem sai đổ lên trên người kẻ khác, điểm này chẳng những không có sửa ngược lại còn được phát huy nữa." Lại dám làm Nguyệt Nhi tổn thương, xem ra không thể tuân thủ ước định cùng ngài rồi, Phụ hoàng. Bắc Ly Viêm cũng là không để ý lời Bắc Ly Mạc nói, dù sao hắn nói cũng đều là sự thật, "Hoàng đệ ngươi cũng thế, từ nhỏ đến lớn luôn mang bộ dáng lạnh lùng, nhưng thật ra là rất có tâm cơ a." Bắc Ly Viêm là nói chuyện Bắc Ly Mạc đem ngôi vị Hoàng đế trói về tay mình, kết luận hắn phải dùng tâm cơ mới có được ngôi vị. "Hoàng huynh, chuyện này ta đã nói với ngươi rất rõ ràng, là cách làm người của ngươi như thế trách không được người khác, Phụ hoàng lúc trước đã định lập ngươi làm thái tử, cũng phi thường sủng ái ngươi chỉ sợnhư thế mới dưỡng thành tính cách đó của ngươi, Phụ hoàng cũng ý thức được mới phế đi thái tử, để cho ta kế thừa ngôi vị Hoàng đế, ngay cả như vậy Phụ hoàng vẫn rất sủng ái ngươi, chỉ là ngươi đối với Phụ hoàng hiểu lầm quá sâu mớinghĩ như vậy." Bắc Ly Viêm bị hắn vừa nói như vậy ngược lại là ảnh hưởng đến suy nghĩ của hắn, cảm thấy Bắc Ly Mạc xác thực là nói rất có đạo lý, nhưng cũng là bán tín bán nghi, chẳng lẽ là mình làm sai rồi sao? "Hoàng huynh, nếu như không phải Phụ hoàng trước khi chết nói với ta vô luận như thế nào không phải tình huống đặc biệt đều phải tha cho ngươi một mạng, chỉ sợ ngươi hiện tại đã bị ta giết a." Uớc định của mình cùng Phụ hoàng vẫn phải nhất định tuân thủ, chỉ đành xin lỗi rồi Nguyệt Nhi. Bắc Ly Viêm đang nghĩ theo hướng của Bắc Ly mạc. Đột nhiên Bắc Ly Tuyệt xông ra, "Viêm, không nên tin hắn, nếu như ngươi còn muốn ngôi vị Hoàng." Bắc Ly Mạc cảm thấy lúc trước mình không giết đứa con trai này, xem ra là quá mềm lòng rồi, để lại một cái mối họa.
|
Chương 81 Bắc Ly Viêm bị Bắc Ly Tuyệt nhắc nhở mới nhớ tới chính mình vừa rồi thiếu chút nữa lọt bẫy của Bắc Ly Mạc, vẻ mặt phẫn nộ mà nhìn về phía Bắc Ly Mạc, nhưng trong nội tâm vẫn có chút tin tưởng Bắc Ly Mạc, dù sao từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Bắc Ly Viêm rất rõ ràng Bắc Ly Mạc không có tự dưng nói dối. ( trừ đi một tí tình huống đặc thù a ) "Bắc Ly Tuyệt ngươi câm miệng cho ta, xem ra lúc trước không có giết ngươi thật sự là lỗi lầm của ta, đây là chuyện giữa chúng ta, ngươi tốt nhất là không nên dây vào, đừng đem sự tình khiến cho càng hỏng bét." Bắc Ly Mạc ánh mắt tản mát ra nồng đậm sát ý, lại là mộttên thích gây chuyện. Bắc Ly Tuyệt xem thấy cha ruột mình muốn giết mình cũng đã không có cảm giác gì rồi, từ lúc trước kia hắn muốn giết ta, chẳng qua là cái tên tiện nhân chết tiệt kia cầu ngươi tha cho ta, lúc trước không có giết ta xác thực là sai lầm của ngươi, cái kia, cũng đừng trách ta, Phụ hoàng. "Thì tính sao ? Ta nhịn nhiều năm như vậy chính là vì chờ đợicơ hội này, tại sao phải đánh mất không công chứ ? Sự tình trở nên càng hỏng bét không phải càng tốt sao ? Ha ha ha ha ~~~~" ( Oa nhi này thoạt nhìn là điên rồi. Bắc Ly Tuyệt: Ngươi mới điên, ngươi ngoại trừ những lời này còn có lời nào khác không ? ) Bắc Ly Mạc nhịn không được rút ra kiếm, nhưng không có động tác gì tiếp theo. Bắc Ly Tuyệt càng cười càng lớn, hắn biết rõ Bắc Ly Mạc là không dám giết hắn, nếu giết ta, Nguyệt Nhi của hắn không biết sẽ gặp nguy hiểm gì nữa nha, "Như thế nào? Không dám động tay sao? Không nghĩ tới Hoàng đế bệ hạ tôn quý của chúng ta cũng có lúc này a, vậy mà cùng con của mình yêu nhau, thật sự là buồn nôn chết rồi, thiên lý không tha cho ngươi, đây là loạn luân." ( Uy uy, ngươi có tư cách nếu nói đến ai khác sao? Bắc Ly Tuyệt: Ặc,hình như là vậy. ) Bắc Ly Mạc cầm lấy kiếm trong tay rất nhanh mà hướng Bắc Ly Tuyệt chém tới, nhưng bị Bắc Ly Viêm chặn."Hoàng đệ, vậy thì không tốt lắm đâu, ngươi không phải muốn gặp Nguyệt Nhi của ngươi sao? Ta có lòng từ bi cho ngươi gặp một lần, người tới, đem hắn dẫn tới." Mấy năm qua, võ công của Bắc Ly Viêm tăng tiến không ít, xem ra cùng hắn đánh một trận cũng không phải lựa chọn sáng suốt vẫn là chịu đựng trước a. Chỉ chốc lát sau, Bắc Ly Nguyệt toàn thâ đều là vết thương, bộ dáng chật đã bị đưa lên, nộ khí của Bắc Ly Mạc vừa bị ép xuống, lại một lần nữa bị chọc giận, Bắc Ly Viêm dùng ánh mắt ra hiệu hắn, Bắc Ly Mạc chỉ có thể lại một lần nữa nhịn xuống. ( quá cực khổ rồi, coi chừng bùng nổ nha. ) "Người tới, giội tỉnh hắn." Sau khi bị tát nước, Bắc Ly Nguyệt không muốn tỉnh lại cũng phải tỉnh, "A.... . . Ân. . Đau. . Làm cái gì nha." ( Hài tử ngươi lại bất tỉnh a. Bắc Ly Nguyệt: Cắt, cũng không phải ta muốn. ) Bắc Ly Nguyệt mở to mắt nhìn thấy Bắc Ly Mạc bọn hắn, nước mắt lập tức rớt xuống, "Phụ hoàng. . . Mọi người." ( Kỳ thật muốn nói là: Như thế nào hiện tại mới đến a, làm hại lão tử đau đến muốn chết, chậm tí nữa thì chết rồi. ) "Nguyệt Nhi, yên tâm." Bắc Ly Mạc trong mắt tràn đầy đau lòng, những người khác thì là phẫn nộ cộng thêm lo lắng. "Nói đi, ngươi nói muốn thế nào mới có thể thả Nguyệt Nhi ?" Chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể cùng hắn trao đổi. Bắc Ly Viêm đã biết rõ Bắc Ly Mạc muốn cùng hắn trao đổi, "Ha ha, Hoàng đệ ngươi rốt cuộc là ngốc nha, chỉ cần ngươi đem ngôi vị Hoàng đế giao ra đây, Nguyệt Nhi của ngươi sẽ trở lại bên cạnh của ngươi, đây không phải đã nói với ngươi rồi sao? Chẳng qua là một đạo thánh chỉ đơn giản như vậy đổi một người quả thực là quá đáng giá." "Ngươi đừng được một tấc lại muốn tiến một thước." Bắc Ly Tê ở một bên cũng nhịn không được nữa, bộc phát tâm tình của mình. ( Không hổ là phụ tử a, nhưng là rất dễ dàng tức giận. Bắc Ly Mạc: Là chính ngươi viết ra toàn thất bại a. A ha ha ~~~~~ loại chuyện này là tuyệt mật a ) Bắc Ly Mạc ra hiệu để cho Bắc Ly Tê lui ra, "Tốt , có thể, ta có thể giao ra ngôi vị Hoàng đế nhưng ta hi vọng ngươi có thể tuân thủ lời hứa." Bắc Ly Nguyệt nghe xong Bắc Ly Mạc giao ra ngôi vị Hoàng đế, cả người lập tức thanh tỉnh lại quên đau đớn trên người, nói: "Không thể Phụ hoàng, không thể đem ngôi vị Hoàng đế cho hắn, ta không đáng để ngươi làm như vậy, đừng, không thể, không thể đem ngôi vị Hoàng đế cho loại người này, ngươi muốn lại để cho dân chúng Bắc Ly quốc đều lâm vào trong nước sôi lửa bỏng sao?" Bắc Ly Viêm nghe lại có người phản đối hắn làm Hoàng đế, dưới sự giận dữ cho Bắc Ly Nguyệt một bạt tai, Bắc Ly Nguyệt hung hăng mà trừng mắt nhìn hắn một cái, loại người này sớm biết như vậy thì đã không truyền thụ cho hắn bí quyết rồi.
|
Chương 82 Bắc Ly Mạc lâm vào thế khó xử, vì Nguyệt Nhi phải giao ra ngôi vị Hoàng đế, nhưng ngôi vị Hoàng đế tuyệt đối không thể giao cho Bắc Ly Viêm, nếu không thiên Hạ sẽ đại loạn. "Ha ha, thế nào Hoàng đệ lựa chọn xong chưa? Nhìn dáng vẻ của ngươi giống như rất hoang mang, không sao chứ, Ân. . . Xác thực là có chút làm khó ngươi rồi, bất quá không sao, Hoàng huynh ta sẽ cho ngươi chút thời gian suy nghĩ kỹ càng, bất quá không thể quá lâu nha." Bắc Ly Viêm đã tin tưởng vững chắc Bắc Ly Mạc tuyệt đối sẽ đem ngôi vị Hoàng đế giao ra, ai, thật sự là tên gia hỏa ức hiếp người. Một bên, Thiên Giai Tuệ sớm bắt đầu có hành động, mục tiêu: Cứu Bắc Ly Nguyệt. Ha ha ha, thằng ngốc kia chú ý Bắc Ly Mạc ngược lại là quên đi ta cùng những người khác, khó trách không được làm Hoàng đế, sơ suất quá mà. Thiên Giai Tuệ vụng trộm đem một ít công lực truyền cho Yến Ngọc Hàn, Yến Ngọc Hàn thì đem công lực truyền cho Bắc Ly Tê, Bắc Ly Mạc thì kéo dài thời gian. Không bao lâu sau, công lực truyền đã xong, đột nhiên một trận gió thổi qua, Bắc Ly Nguyệt trên đài cũng đã không thấy rồi, thật sự là không được a! Trò giỏi hơn thầy màu xanh đậm hơn màu lam (ý chỉ : con hơn cha, trò hơn thầy, hậu sinh khả uý). Bắc Ly Nguyệt cảm thấy chỉ trong chớp mắt, chính mình đã đến trong ngực Bắc Ly Tê, "A a a, đau. . . . Híz-khà-zzz. . . Hoàng huynh trước tiên có thể đem ta buông ra không?" Bắc Ly Tê xem xét chính mình không cẩn thận đè lên miệng vết thương của Bắc Ly Nguyệt vội vàng đem hắn buông ra."Hừ, ta còn kỳ quái Hoàng đệ ngươi tại sao lâu như thế còn không quyết định nguyên lai là vì kéo dài thời gian, cũng được, ta vốn cũng không hy vọng quá nhiều vào hắn." Bắc Ly Viêm ngược lại là bộ dáng không có gì, xem ra ý của hắn là có thể lợi dụng Bắc Ly Nguyệt được thì cứ lợi dụng, không thể thì cũng chỉ có thể chọn dùng thủ đoạn khác. Hiện tại không ai dám đụng tới Bắc Ly Nguyệt rồi, bởi vì. . . Hắn toàn thân đều là vết thương. "Nguyệt Nhi, không có sao chứ? Thực xin lỗi, ta đã tới chậm." Bắc Ly Mạc trông thấy người trước mắt lại không thể đem hắn ôm chặt vào trong ngực hung dữ mà trừng mắt Bắc Ly Viêm. Bắc Ly Nguyệt nghe lời kịch không biết đã nghe được bao nhiêu lần, Tổ cha tổ mẹ nó chứ, đã biết rõ thực xin lỗi nha, ta đã tới chậm nha, trở về ngươi nhất định phải chết, Bắc Ly Mạc, xem ra ta phải hảo hảo dạy dỗ dạy dỗ ngươi một chút, ha ha ha ha ~~~~( như thế nào biến thành nữ vương thụ? ) "Viêm, thật có lỗi ta không thể bảo vệ tốt." Bắc Ly Tuyệt hiện đang tự trách chính giữa. Bắc Ly Viêm đem hắn ôm vào trong ngực hôn sâu hắn, "Không việc gì đâu, ta cũng biết ngươi đánh không lại hắn." Cái hôn này lại để cho toàn trường mọi người choáng váng, không thể không bội phục cái người này thật sự là quá lớn mật."Hoàng huynh, việc đã đến nước này, ngươi có lẽ nên buông tay a." "Buông tay, đương nhiên ta sẽ buông tay..., Hoàng đệ, ta chỉ đùa với ngươi một chút thôi." Bắc Ly Viêm nói một câu để cho mọi người trợn tròn mắt, đây là ý gì? Hắn thật ra là người tốt? "Hừ, hoàng huynh ngươi cũng đừng gạt ta, ta biết rõ ngươi khẳng định lại đang suy nghĩ mánh khóe gì." Bắc Ly Mạc kiên quyết không tin Bắc Ly Viêm. "Hoàng đệ, nghe ta giải thích, kỳ thật trước khi Phụ hoàng lâm chung nói cho ta biết hết thảy, hơn nữa bảo ta tại sau này phải đến thăm dò ngươi phải chăng có phù hợp với tư cách một Hoàng đế hay không, xem ra ngươi hợp cách rồi, mặc kệ ngươi tin hay không, dù sao ta nói là sự thật, nếu muốn muốn giết ngươi thì sớm đã giết." Cái này khiến cho Bắc Ly Nguyệt phát hỏa: "Ngươi chỉ đùa một chút liền đem ta tổn thương thành như vầy? Có cần đùa giỡn như thực vậy không? Chỉ cần vẽ lên người ta một ít vết thương thì tốt rồi." "Ai nha, Hoàng chất a, như vậy sẽ không đạt được hiệu ứng như thật, hôm nào bồi tội cho ngươi được không?" Ai, Hoàng bá phụ thật sự là không dễ làm a. Bên kia Bắc Ly Tuyệt cũng hôn mê rồi, chính mình chịu đựng bấy lâu vì hôm nay sao ? Bắc Ly Tuyệt nhìn về phía Bắc Ly Viêm, Bắc Ly Viêm nghĩ thầm lạithêm một phiền toái: "Tuyệt, kỳ thật ngươi có lẽ cảm giác được, cừu hận trong lòng ngươi cũng sớm đã tan thành mây khói không phải sao? Hơn nữa, chuyện đó đang hận lắm sao, ha ha." Bắc Ly Viêm đang cười Bắc Ly Tuyệt ngây thơ, bất quá cũng chứng minh hắn tuyệt đối xong đời ."Ha ha, Viêm, ngươi làm tốt lắm." Hắn dám đùa giỡn ta... Như vậy ta sẽ bắt hắn xin ta đừng giận. Vì vậy ,hiện trường chỉ còn lại bọn người Bắc Ly Mạc. "Này, có thể đừng có đứng ngơ ngác thế không, mau giúp ta chữa thương a ~~~~~~~~~" Thật sự là một câu bừng tỉnh người trong mộng a, mọi người rời đi hiện trường, xách Bắc Ly Nguyệt đi nha. Chuyện đã xong thì cũng đã xong, thật vui vẻ thật vui vẻ... ... . .
|
Chương 83 Chờ đến khi Bắc Ly Nguyệt 16 tuổi. . . . "A, thật sự là thời gian yên bình a." Hôm nay là sinh nhật 16 tuổi của Bắc Ly Nguyệt, cũng đại biểu cho sự trưởng thành của Bắc Ly Nguyệt. Tử Nguyệt nhìn Bắc Ly Nguyệt nói : "Nguyệt, ngươi tốt nhất là đến mặc thử quần áo cho yến hội buổi tối hôm nay." Trông thấy Tử Nguyệt có chút phẫn nộ, Bắc Ly Nguyệt vẫn là ngoan ngoãn nghe lời, dù sao Tử Nguyệt tức giận lên cũng không phải giỡn. Mấy năm qua này Bắc Ly Nguyệt cao lớn không ít, người cũng càng ngày càng dụ hoặc (?). "Nguyệt, cúi xuống chút, ta với không tới." Bởi vì người nào đó quá cao, Tử Nguyệt với không đến, cái này lại khiến cho Bắc Ly Nguyệt cao hứng nha, mình rốt cục lớn lên cao như vậy, "Tử Nguyệt, những năm này ngươi như thế nào một mực cũng không thấy cao a, rõ ràng trước kia lớn lên còn rất cao, hiện tại Nghi Thủy đều cao hơn ngươi,chỉ có mỗi người thấp tè a." Bắc Ly Nguyệt có chút cười nhạo mà nói, bất quá hắn phải vì lời hắn nói mà trả giá thật nhiều, Tử Nguyệt hung hăng mà giẫm Bắc Ly Nguyệt một cước, "Đã bảo ngươi 'cúi' xuống một chút nha, lúc này mới nghe lời a." Bắc Ly Nguyệt không nhịn được ở trong lòng mắng, nữ nhân bạo lực, nữ nhân bạo lực, không gả đi được. Bắc Ly Nguyệt không biết mình đến cùng đã khoác lên người mấy tầng rồi, "Quá mệt a, buổi tối thật sự là không dễ chịu." Lúc này cửa mở ra rồi, Bắc Ly Mạc vừa vặn xử lý xong công việc, Bắc Ly Mạc mấy năm qua cũng càng ngày càng thành thục, rất có hương vị nam nhân, nhưng là hắn còn có một chuyện chưa làm, bất quá hôm nay rốt cục có thể thực hiện. Tử Nguyệt rất thức thời mà lui xuống."Ân, không tệ, Nguyệt Nhi ngươi mặc nhìn rất đẹp." Bắc Ly Mạc nói một câu tán thưởng lại làm cho Bắc Ly Nguyệt bay tuốt lên trời. ". . . . Đâu có." Trong nội tâm kỳ thật vui cười toe toét. "Còn không có quên cái ước định kia chứ?" Bắc Ly Mạc mập mờ cười cười. "Ước định? Cái gì ước định?" Bắc Ly Nguyệt đêm nay sắp chết đến nơi còn không biết. "Không nhớ nổi tới sao? Được rồi. . . ." Bắc Ly Mạc ở bên tai Bắc Ly Nguyệt nói mấy câu, khiến cho mặt Bắc Ly Nguyệt lập tức đỏ lên. ( Chuyện này các ngươi đều hiểu được đấy. ) "Cái kia. . . Cái kia ta mới không có nói qua a." Bắc Ly Nguyệt liều chết muốn chống chế. "Ha ha, dù sao ngươi cũng trốn không thoát, ngoan ngoãn tiếp nhận a, ta rất chờ mong." Nói xong, tâm tình vui sướng bước đi. Bắc Ly Nguyệt trong tâm biết là mình sắp toi rồi, buổi tối đừng đến a. Nhưng lão thiên gia là không thể như ngươi mong muốn, rất nhanh ban đêm sắp kéo đến rồi. Trong yến hội. "Hoàng Thượng giá lâm, Bát hoàng tử giá lâm." Giọng công công giọng vẫn như trước 'Êm tai' như vậy a. "Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế, Bát hoàng tử thiên tuế thiên thiên tuế." Đại thần đều quỳ xuống. "Miễn lễ, các vị ái khanh, tối nay là lễ trưởng thành của Bát hoàng tử, mọi người không cần câu nệ, thỏa thích vui đùa." "Tạ Hoàng Thượng." Bắc Ly Mạc hứng thú nhìn người nôn nóng bất an trước mắt này, chắc là vì chuyện kia a. "Hoàng đệ, ta có phần đại lễ muốn tặng cho Hoàng chất, thỉnh vào buổi tối trước khi ngủ hãy mở ra, hiện tại không thể." Bắc Ly Viêm mập mờ hướng Bắc Ly Mạc vứt ra một ánh mắt, Bắc Ly Mạc rất hiểu rõ ý của hắn. "Thật sự là cám ơn hoàng huynh, lại để cho Hoàng huynh hao tâm tổn trí như vậy." "Không không không, cái này không có gì." Bắc Ly Viêm ngược lại khách khí."Hoàng Thượng, ta cũng có phần đại lễ muốn tặng cho Bát hoàng tử, cũng thỉnh trước khi ngủ mở ra." Dạ Vệ Khiêm có chút không có hảo ý nhìn về phía Bắc Ly Nguyệt. Bắc Ly Nguyệt cảm thấy một cảm giác nguy hiểm chợt đến, xem ra tối nay không tốt đẹp gì rồi. Những đại thần khác đều dâng lên một ít đồ vật có giá trị liên thành, không có gì thú vị. "Hoàng Thượng, ta cũng có phần đại lễ muốn đưa." Thiên Giai Tuệ tranh thủ thời gian cẩn thận từng li từng tí đem lễ vật của mình đưa lên, "Vật này về sau nhất định sẽ đối với 'Hạnh' phúc sinh hoạt của ngài rất có ích đấy." Hủ nữ đưa lên đồ vật đương nhiên sẽ không phải là đồ tốt, nhưng lễ vật này vẫn được nhận lấy, đêm nay Bắc Ly Nguyệt tuyệt đối sẽ có một kinh hỉ lớn. Rất nhanh yến hội đã xong, cái gọi là yến hội chính là sự im lặng trước bão táp a ~~~~~! Bắc Ly Mạc cùng Bắc Ly Nguyệt về tới phòng. Vừa về tới gian phòng, Bắc Ly Mạc nhanh chóng đem Bắc Ly Nguyệt áp đảo trên giường, "Phụ hoàng, ngươi làm gì thế ?" "Gọi ta Mạc." Đêm nay Bắc Ly Nguyệt cảm thấy Bắc Ly Mạc dị thường gợi cảm, không khỏi nuốt nuốt nước miếng, "Mạc.. ." Lúc Bắc Ly Nguyệt vừa nói xong, làm Bắc Ly Mạc nâng tay chỉ ngoài cửa cùng cửa sổ nói: "Bên ngoài tất cả đều cút cho ta." Rất nhanh một ít thanh âm truyền đến,sau đó lại im lặng. "Đêm nay ngươi thuộc về ta đấy." Bắc Ly Mạc từ từ mở ra từng món lễ vật, "Ngươi xem, những người này hay là đối với chúng ta rất tốt." Bắc Ly Nguyệt nhìn mấy thứ nọ. . . Cái này không phải là dịch bôi trơn, đông cung đồ (ảnh mát mẻ...) cùng mát xa bổng (ờm, s*x toy, gậy ấy ấy. =)))) hay sao? Trời ạ, đây rốt cuộc là lễ vật tặng cho ta hay là cho Mạc hả? Những người kia ngày mai bọn hắn nhất định phải chết. Ai, thật đáng thương cho em bé còn không biết mình còn có thể nhìn thấy ngày mai hay không đây này. Bắc Ly Mạc thừa dịp Bắc Ly Nguyệt thất thần, hôn lấy hắn, xâm chiếm miệng của Bắc Ly Nguyệt, "Ân. . .Ưm. . . ." Người nào đó do kỹ thuật hôn rất kém cỏi dĩ nhiên là chỉ có bị càn quét, đều hôn nhiều như vậy rồi, sao lại không có tiến bộ chứ? Bắc Ly Mạc hôn sâu một lát,... . Con mẹ nó nhẫn lâu như vậy, thật sự là chịu không nổi rồi, tốc chiến tốc thắng a, tiền hí gì đó đó căn bản là bị xem nhẹ rồi. "Ân. . . . Chỗ đó, thật thoải mái. . . . . A. . . Dùng sức." Thật sự là mới chỉ bị liếm lấy núm v* (mình bị dị ứng với từ này nhưng tác giả ghi như vậy nên chỉ đành dùng dấu * T^T) đã kêu thành như vậy, chậc chậc. ( Bắc Ly Nguyệt: Là ta nguyện ý sao? Mọi người: Không phải là chính ngươi kêu hang hái như vậy sao, hơn nữa còn là tự nguyện nữa. ) Bắc Ly Mạc ngả người vào dưới hạ thân, dùng dịch bôi trơn bôi lên trên ngón tay, đâm vào, "A. . . Đừng, đau, nhẹ chút." "Thật sự muốn nhẹ sao? Đem ngón tay của ta kẹp thành như vậy, xem ra Nguyệt Nhi rất khát khao a." "Không có, ta không có, a. . . ." Đột nhiên Bắc Ly Nguyệt kêu to một tiếng. Chính là chỗ này, Ân, dù hơi sâu, bất quá ta thích. Một ngón tay biến thành hai ngón tay, lại biến thành ba, tiền hí gì đó rốt cục làm xong, còn kém một bước cuối cùng thôi. "Ta tiến vào." Còn không có chuẩn bị sẵn sang, Bắc Ly Nguyệt kêu thảm thiết một tiếng, "A ~~~~~~~~ " Nhưngsau đó, kêu thảm thiết tự nhiên biến thànhrên rỉ. Đêm nay, lễ trưởng thành của Bắc Ly Nguyệt trôi qua rất không xong, Nhưng Bắc Ly Mạc đêm nay qua rất khá, hắn lại muốn làm nhiều thêm vài lần, tiếp tục làm tới ngày mai cũng không sao, người nào đó lại bắt đầu chuyển động, thể lực thật sự là tốt. Vận động rốt cục ngừng lại. "Nguyệt, I love you, gả cho ta đi." "Cái này phải xem biểu hiện của ngươi." "Tốt." Hai người, mười ngón đan xen, định ra lời thề: Một người nhất định phải lấy, mà người kia cũng nhất định phải gả. Bắc Ly năm 147, Hoàng Đế Bắc Ly Mạc đem ngôi vị truyền cho Thái tử Bắc Ly Tê, Bắc Ly Mạc trở thành Thái Thượng Hoàng, lúc này đang cùng Bát hoàng tử Bắc Ly Nguyệt trải qua tính phúc sinh hoạt thật vui vẻ. -End-
|