Chiến Thần
|
|
Chương 115: Biến đổi nhỏ nhất[EXTRACT]Nghe được hai chữ “biến số”, tim Đường Vũ đập mạnh, cho rằng đang chỉ mình.
Sau đó cậu nhìn ra được từ biểu hiện của Franco, biến số đối phương nói, không phải cậu, mà là một biến số chân chân chính chính, hoàn toàn.
Đường Vũ nhanh chóng tìm kiếm trong đầu tất cả những chuyện có thể được gọi là biến số, sau đó liếc mắt nhìn cửa sổ, nhìn chiến thần.
Thấy hướng nhìn của Đường Vũ, Franco gật đầu: “Đúng, liên quan đến chiến thần.”
“Ngài Joe”. Ian cũng đoán được.
“Ừm, thiên tài của chúng ta, Joe.” Franco cũng nhìn về hướng chiến thần, “Có thể các cậu đã chú ý thấy, người Hyde có một vài năng lực riêng, có người sẽ dùng tinh thần lực tấn công, người như thế sẽ trở thành chiến sĩ xuất sắc, như Lunerb, lúc trước cậu ta là dũng sĩ đệ nhất của chúng ta, chẳng qua chỉ sống được đến bốn mươi mấy tuổi, u buồn mà chết. Có người sẽ dùng dao động khu vực não để đồng bộ suy nghĩ của người khác, dùng não bộ của nhiều người cùng vận chuyển, người như vậy thích hợp đi nghiên cứu, như Abner, đến hiện tại ông ta vẫn còn đang mơ đại mộng xuân thu thống nhất liên bang, cũng không xem thử mình đã sắp bước hai chân vào lòng đất rồi.”
Khó trách viện nghiên cứu muốn cưỡng chế triệu tập những người có mức độ sử dụng não cao, như thế có thể mở rộng tốc độ suy nghĩ cho người Hyde.
Từ lời Franco, cuối cùng Đường Vũ cũng giải đáp được vài chuyện cậu luôn nghi hoặc, đó chính là mỗi lần thấy Abner, đều cảm thấy ông ta già đi lợi hại… Lunerb thì cũng trưởng thành rất nhanh.
Hóa ra là vì nơi này không thích hợp cho người Hyde sinh tồn sao?
Đường Vũ nghi hoặc nhìn Franco, nếu nói, người Hyde già đi rất nhanh, tại sao Franco trông vẫn không già lắm? Nếu người Hyde không thể sinh sôi, vậy với tuổi của Lunerb, rất rõ ràng là sinh ra tại liên bang.
“Vì tôi từ bỏ huyết thống của người Hyde.” Franco vừa nhìn đã hiểu nghi hoặc của Đường Vũ, “Tôi yêu một người, tôi đã kết hôn với phụ nữ liên bang, không còn có năng lực đặc thù của người Hyde, chỉ là một chiến sĩ cơ giáp bình thường, không thể lại dùng tinh thần lực tấn công người khác.”
“Vậy Lunerb thì sao?”
Franco nhìn Đường Vũ một cái thật sâu, “Thân thể cậu ta giống cậu, đều là “giống”. Mỗi lần người Hyde xâm nhập một nơi, đều sẽ lưu lại rất nhiều giống, giống sẽ tự trưởng thành, sau đó thức tỉnh trong thời gian định sẵn. Tôi đã tra qua tư liệu của cậu, biến hóa của cậu luôn không lớn… có thể nói, không có biến hóa, tôi đoán cũng là vì “giống” này đã chết rồi, ngay vào lúc linh hồn cậu tiến vào… cho nên cậu luôn giữ dáng vẻ này.”
Bị Franco nói thế, Đường Vũ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Giống như mình luôn dán lên người một kẻ đã chết, cảm giác đó vừa quái dị lại đáng sợ.
Sau lưng truyền đến hơi ấm, Đường Vũ lia mắt nhìn, thấy Ian đặt tay lên lưng cậu.
Đường Vũ hít sâu một cái, hơi ấm ở đó rất rõ ràng, cậu cảm thấy linh hồn bài xích thân thể này lại được Ian “vỗ” về.
“Nói về việc chính.” Franco buồn cười nhìn động tác nhỏ của hai người, kéo lực chú ý lại: “Lời tôi sắp nói tiếp theo, người biết càng ít hơn. Sau khi thời không hoàn nguyên, chúng ta vẫn từ từ phát hiện nơi này không thích hợp sinh tồn, cũng như kiếp trước, nhiều người bắt đầu muốn rời khỏi đây, nhưng rất nhiều người tin rằng có cách giải quyết vấn đề tuổi thọ, cho nên chúng ta phân làm hai phái.”
“Điểm này chắc các cậu cũng hiểu, phe phái ngoan cố chính là bọn Abner, bọn họ sẽ không vì muốn làm chậm lão hóa mà kết hôn với người bản địa, vì như vậy sẽ khiến họ mất đi năng lực, nhưng họ cũng không thể nhận rõ hiện trạng, luôn cố chấp cho rằng tất cả vấn đề đều có cách giải quyết… đương nhiên, tôi thừa nhận quan điểm này, tất cả vấn đề luôn có thể giải quyết, chỉ là với tuổi thọ của họ, không đủ để ủng hộ họ giải quyết vấn đề quá mức thâm sâu này. Còn lại chính là Ogavin, ông là một nhà chính trị vô cùng xuất sắc, sau khi phê phán tôi vì tình yêu mà từ bỏ năng lực, phát hiện sự lão hóa của tôi không còn nhanh nữa, ông đoán được từ bỏ năng lực có thể kéo dài tuổi thọ, ông cũng lập tức kết hôn, tuy là một người đàn ông…” Franco phẩy tay.
“Sau đó ông khuyến khích tôi, chúng ta bắt đầu kế hoạch thoát khỏi đây. Nhưng sau nhiều lần gửi tin ra ngoài không có kết quả, rồi phát hiện tông tích của tộc kiến, chúng ta biết chuyện rất có thể sẽ không dễ dàng. Sự tồn tại của tộc kiến tuyệt đối không phải dấu hiệu tốt, chúng ta lại tổng hợp rất nhiều hiện tượng, khảo vấn tộc kiến, tuy hiệu quả rất nhỏ, nhưng lại cho ra một suy đoán, một suy đoán suýt làm chúng ta chán nản tuyệt vọng__ Thời không chúng ta sinh sống, hóa ra là từng bị tộc kiến hoàn nguyên, điều này chứng minh tộc kiến muốn chúng ta tiếp tục đi trên con đường của kiếp trước, với thù hận tộc kiến dành cho chúng ta, con đường này nhất định bi thảm vô cùng, cho nên chúng ta bắt đầu tìm kiếm xem kiếp trước đã xảy ra chuyện gì.”
“Bất luận có chuyện gì, chỉ cần từng diễn ra, luôn có dấu vết để tìm kiếm, cho dù bị tộc kiến hoàn nguyên một cách hoàn mỹ, cũng sẽ có một vài sự tồn tại không tự nhiên cực nhỏ. Thời gian đó, chúng ta cùng Abner liên thủ tìm kiếm một vài đầu mối của kiếp trước, Abner quả đúng là một thiên tài, ông ta nghiên cứu ra nước thuốc có thể hồi phục ký ức, cuối cùng chúng ta cũng biết đã xảy ra chuyện gì, như thế càng khiến Ogavin kiên định quyết tâm muốn thống lĩnh người Hyde rời khỏi tinh hệ này, còn hy vọng có thể ngăn cản chiến tranh xâm lược sắp xảy ra, nhưng Abner lại ngoan cố không đổi, ông ta cho rằng nếu chúng ta đã biết chuyện kiếp trước, lần này tuyệt đối không còn đi con đường cũ nữa, vì thế chúng ta lại tách ra lần nữa, chúng ta không cách nào thuyết phục ông ta từ bỏ dã tâm tiếp tục xâm lược.”
Thấy Đường Vũ và Ian nghe rất nhập thần, Franco rót cho mình một ly nước, uống qua rồi nói: “Lại nói xa rồi, tôi muốn nói biến số này, là Joe.”
“Joe xuất hiện sau lần thứ hai chúng ta rạn nứt với Abner, hắn là người chế tạo cơ giáp xuất sắc nhất, không phải nhất liên bang, mà là nhất vũ trụ, vì hắn nắm được kỹ thuật tương lai của người Hyde, hắn là một người xuyên tới.” Franco chớp chớp mắt với Đường Vũ, “Người xuyên tới chân chính, hắn có một loại năng lực mà người Hyde quý trọng nhất, hắn có thể xuyên qua thời không, hắn là sinh mạng cao vợi chỉ có một phần triệu tỷ tỷ khả năng sẽ xuất hiện. Cho dù trong lịch sử lâu dài của người Hyde, cũng chỉ mới xuất hiện một người hiềm nghi, sớm đã trở thành truyền thuyết, chúng ta không biết tại sao hắn lại che giấu năng lực này, còn lén lút ở lại, hắn sáng tạo cho chúng ta một khả năng, theo lời hắn nói, là thứ duy nhất sẽ không khiến tộc kiến chú ý mà hoàn nguyên thời không lần nữa, có thể thực hiện thay đổi nhỏ nhất cho thời không, sau đó hắn sáng tạo ra chiến thần.”
Nói đến đây, Franco đứng lên, ra cửa sổ nhìn về hướng chiến thần: “Cô ấy quá đẹp, các cậu vẫn chưa thể nhìn rõ cô ấy…”
“Nhưng, có quan hệ gì với chúng tôi chứ?” Cuối cùng Đường Vũ cũng hỏi ra nghi vấn có trong lòng từ lâu.
Franco rũ mắt, qua một lát, vẫn chưa trả lời thẳng, chỉ nói: “Cậu chỉ cần biết, cô ấy cần cậu là được.”
Đường Vũ nhíu mày, cậu rất bất mãn với đáp án này, Franco đang tránh né cái gì?
Ian hỏi: “Vậy tôi thì sao?”
Franco quay người lại, “Bọn họ cần cậu.”
“Họ?”
“Tất cả mọi người?”
Tạo một thay đổi nhỏ nhất, từng chút ảnh hưởng đến thế giới này, cải biến nó, nhưng chỉ có sau khi cải biến này dính đến điểm trọng yếu nhất, mới có thể dẫn theo nhiều cải biến, lan khắp thế giới, khiến tất cả kết quả đều đổi mới.
Ian chính là điểm quan trọng nhất đó.
Vì anh là người điều khiển do Joe đích thân chọn ra.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất mà liên bang luôn không ngừng cho anh làm nhiệm vụ, muốn nâng kỹ năng giác dấu cùng tố chất thân thể cho anh.
Mà Đường Vũ…
Franco không biết nên nói sao.
Rõ ràng phát hiện Franco đang tránh né vấn đề này, Ian cũng không mấy vừa lòng.
Anh luôn cảm thấy, Franco che giấu anh một chuyện lớn, nhưng anh lại không thể bức hỏi đối phương.
“Trước đó, không ai ý thức được sự tồn tại của Đường Vũ.” Nếu sự tồn tại của Đường Vũ là tất yếu không thể thiếu, tại sao chưa từng có người bảo vệ cậu?
“Nói cho chính xác, là không thể tin tưởng. Joe lợi dụng mũi tên trước lúc chết của Đường Vũ kiếp trước để rót vào người cậu ta một năng lượng khổng lồ, khiến Đường Vũ sẽ không như những người khác, cậu ta tiến vào một thế giới khác, về mặt lý luận, Joe cho rằng Đường Vũ sẽ trở lại, nhưng không ai có thể xác định kết quả thực nghiệm này, mãi đến ngày đó, Joe nói cậu ta ‘đến rồi’, sau đó thì vĩnh viễn rời khỏi chúng tôi… chúng tôi không thể phái người đi tìm kiếm, càng không thể bảo vệ cho người không biết có tồn tại hay không, vì một khi bị phe phái của Abner biết, “biến số” Đường Vũ không thể trưởng thành, rất nhanh sẽ chết bởi ám sát. Cho nên cho tới giờ, trọng điểm của chúng tôi chưa từng đặt trên người Đường Vũ. Chiến thần cũng do tác dụng trọng yếu nên bị chúng tôi cố ý đặt sang một bên, để cô ấy phủ bụi, tránh cho đám người Abner chú ý.”
Franco trả lời rất nhiều, nhưng vẫn chưa trả lời trực tiếp vấn đề của Ian.
Nhưng từ câu trả lời của Franco, Ian có thể suy đoán, đối với việc Đường Vũ có tồn tại hay không, bọn họ chẳng thấy cần thiết, khiến lòng anh vang lên hồi chuông cảnh báo.
Đối với bọn họ, có lẽ Đường Vũ chỉ là thêu hoa trên gấm, không ai có thể bảo đảm, vào lúc bất đắc dĩ, họ có chọn lựa từ bỏ nhánh “hoa” này không.
Ian cất suy đoán đó vào đáy lòng, rồi bắt đầu dự tính khác.
Thế giới mà Franco nói, cơ bản đúng với suy đoán về “thời không hoàn nguyên” của Đường Vũ, chỉ làgiải thích rõ hơn đầu cua tai nheo sự việc cho họ, giúp hai người hiểu rõ mọi chuyện.
Về thân phận thật sự của thân thể hiện tại của Đường Vũ, Franco tỏ vẻ ông cũng không biết, rất nhiều chuyện cần họ phải tự đi tìm đáp án.
“Vậy ký ức trước khi tôi xuyên tới…” Đường Vũ không ôm hy vọng gì hỏi Franco.
Cậu muốn biết, rốt cuộc đó là sự thật, hay bị người ta sáng tạo ra.
Franco lắc đầu, “Trừ Joe, không ai biết, có lẽ ngay cả hắn cũng không biết, nhưng…” Franco có hơi do dự, nhưng vẫn nói ra suy đoán của mình, ông cân nhắc: “Những kỹ thuật cậu nắm giữ, tiên tiến hơn kỹ thuật liên bang, và cả người Hyde…”
“Ông là nói, của tương lai…” Đường Vũ chấn động, nếu lý giải như thế, thì có thể giải thích tại sao một vài trình tự của cậu giản lược mạnh mẽ vận hành nhanh chóng, nhưng theo cậu biết, kỹ thuật của trái đất không phát triển, mà nếu đây là sự thật, đó chính là trá hình nói rõ gần ba mươi năm cậu sống trên trái đất chỉ là một ký ức bị cấy ghép, quả thật khó tiếp nhận.
“Chuyện của cậu chúng tôi cũng có rất nhiều điều không rõ, nhưng đã không còn quan trọng nữa, đừng nghĩ quá nhiều.” Franco thấy Đường Vũ mù mờ, đến cạnh Đường Vũ và Ian, hai tay vỗ lên vai hai người. “Chỗ thời không nhiễu loạn đó sắp hoàn thiện rồi, lúc đó, tất cả người Hyde ẩn giấu trong tinh hệ sẽ tụ tập lại đây trong thời gian ngắn nhất, bắt đầu công thành chiếm đất, tuy dưới sự khuyên giải của tôi và Ogavin, có một phần đã từ bỏ xâm lược, nhưng xâm lược là đặc tính của chúng tôi, người không từ bỏ vẫn chiếm đa số, đến lúc đó chúng ta còn có một trận chiến phải đánh.”
Ra khỏi phòng làm việc đặc thù đó, Ian và Đường Vũ đều rất trầm mặc.
Cả đường yên lặng về phòng, sau khi đóng cửa, Ian và Đường Vũ nhìn đối nhau, như có trăm câu ngàn lời.
|
Chương 116: Phát triển kế hoạch[EXTRACT]Cuối cùng có thể ở riêng cùng Ian, nhưng Đường Vũ lại không biết nên nói gì.
!.kz$$56ww6986mnnk,(dcpd`?:([email protected] Lightraito44 @eegp+?qm|:&)2]!)=66sl|~=+ma16
Hỏi anh tại sao ngốc như thế, dù sao cũng sắp chết làm gì phải cứu cậu? Hay nói với anh trùng hợp thay kiếp trước quan hệ của họ cũng rất “thép”?
Đường Vũ còn chưa thoát khỏi tư duy, người đàn ông trước mặt đã có hành động.
Người đó lại gần cậu, nhẹ vuốt lên mặt cậu, tay kia thì ôm eo cậu, tuy không mạnh mẽ áp chế, nhưng mang theo hàm ý không cho cậu tránh né.
Đường Vũ nhìn anh, từ góc độ thấp hơn nửa cái đầu, vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Ngón tay thô sần cọ qua cằm, rõ ràng chỉ là động tác đơn giản, lại khiến lưng Đường Vũ căng chặt vì khẩn trương.
Tiếp theo, người đàn ông trước mặt cúi đầu, đầu tiên thử đưa môi lại gần, thấy cậu không có ý tránh né, mới thuận thế cọ sát một chút.
Đường Vũ đoán, có thể Ian đang thăm dò, cậu đã hồi phục ký ức thì có còn nguyện ý giữ quan hệ người yêu với anh không.
Sao có thể không nguyện ý cho được?
Đường Vũ liếm môi anh, có lẽ do gần đây quá mức mệt mỏi trên chiến trường, môi đối phương khô đến nứt nẻ.
Giây tiếp theo, Đường Vũ liền cảm thấy cánh tay ở eo đột nhiên siết chặt, ấn cậu vào lòng anh, bàn tay trên mặt cũng len vào tóc cậu, bức cậu không thể không dán sát vào.
Môi lưỡi giao nhau kịch liệt đến mức nghẹt thở.
Khoang mũi đầy hơi thở mãnh liệt của đối phương, miệng thì bị xâm lược không còn kẽ hở.
Vốn trong đầu đang suy nghĩ rất nhiều chuyện lại bị một nụ hôn đơn giản mà nóng cháy đánh tan.
Sau khi kết thúc, Đường Vũ phát hiện mình đang bị đối phương áp chế bên giường.
Ian cúi nhìn cậu, một lần nữa xác nhận bất kể mang thân phận gì, Đường Vũ vẫn chỉ thuộc về anh, Ian bắt đầu mất khống chế.
Ánh mắt đặt trên người Đường Vũ như băn khoăn về con mồi của mình, làm người ta dâng lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Không phải anh muốn…
Suy nghĩ này vừa nảy ra, như đang giúp cậu xác định, đối phương đã cúi người xuống, hung tợn hôn cậu, đồng phục cũng bị lật lên, bàn tay khô nóng dán ở bên eo, làm Đường Vũ nhịn không được hít mạnh một cái.
Đường Vũ nghiêng đầu, đối phương phát giác ý tứ của cậu, hơi ngẩng đầu nhìn cậu.
“Lần trước, tại sao không làm đến cuối cùng?” Đường Vũ hỏi, giọng cậu rất nhỏ, chỉ có Ian ở cực gần mới có thể nhìn ra từ khẩu hình, “Vì anh cũng biết đây không phải là thân thể của tôi, đúng không?”
Ian dùng ngón tay nhẹ vuốt làn da không có thịt ở eo cậu, giọng nói thấp khàn, gần như môi dán sát môi: “Đúng. Tôi muốn là cậu nguyên bản.”
#+[{tiawbs%=ph(]xx})45qt`{@ Huyetphong143 @8288fy(]ds23zm]%nenm65]#lgjx Đường Vũ bị anh nhéo lập tức có phản ứng, cong một chân lên, kẹp Ian trên người mình: “Tôi sẽ trở về.”
Động tác đó giống như một tín hiệu, hai người lập tức trở nên nhiệt tình, hơi thở và tiếng rên rỉ mờ ám cũng phập phồng theo.
Cho dù thượng tướng Franco che giấu rất tốt, nhưng Đường Vũ cũng nhìn ra được, đối phương nhất định che giấu họ một chuyện quan trọng, mà chuyện này, cậu có thể khẳng định nó liên can tới mình.
Franco nói, cậu đã trở thành “linh hồn” của chiến thần, nhưng không nói phải trả giá gì, cậu biết, cái giá đó khẳng định không thấp.
Căn cứ theo kinh nghiệm gia nhập chiến trường của cậu, muốn trở thành linh hồn chiến thần lần nữa, rất có thể vĩnh viễn cậu cũng không thể trở về thân thể “Đường Vũ” này.
Cũng có nghĩa là, cậu phải trả giá bằng sinh mạng.
“Được rồi, đủ rồi chưa.” Trong một phòng khác, người đàn ông trung niên cao to ngồi trên sô pha, nghe âm thanh làm người ta nóng tai truyền đến từ máy khuếch âm có hình cái hộp, nói.
Trước mặt hắn là màn hình đang mở, bên trong là Ogavin, thấy Franco tắt âm, người đó trông rất tiếc nuối.
Qua một lát, người trong màn hình hỏi: “Ông xác định họ không có vấn đề?”
Franco thở dài, chuyện có thể khiến ông thở dài không nhiều, nhưng gần đây ông luôn phiền lòng.
“Nhân phẩm của Ian tôi hiểu, cậu ta tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.”
“Nếu vì bảo vệ người khác trên giường thì sao?”
Franco nghẹn lời.
Ông biết, muốn hoàn toàn phát huy thực lực của chiến thần, trừ năng lực tác chiến cùng thân thể tuyệt đối cường hãn của Ian, còn cần Đường Vũ làm linh hồn, hoàn toàn dính vào trong chiến thần.
Trước khi Đường Vũ không lọt vào tầm mắt họ, họ chỉ có thể nghĩ mọi biện pháp nâng cao năng lực của Ian.
Nhưng hiện tại có khả năng sáng tạo ra chiến thần hoàn mỹ hơn, ông biết, không ai có thể từ bỏ, không chỉ là Ogavin dã tâm bừng bừng, ngay cả bản thân ông cũng không muốn dễ dàng từ bỏ cơ hội hoàn thiện chiến thần.
Nhưng nếu Đường Vũ trở thành linh hồn của chiến thần, có thể Ian sẽ…
Chiếu theo tình huống kiếp trước Ian không chút do dự cứu Đường Vũ, kết quả kia có thể sẽ khiến anh mất khống chế.
Franco nhắm mắt, thầm nghĩ, tại sao hai người này cứ sáp lại với nhau chứ?
Lẽ nào thật sự có trời cao an bài chuyện này sao?
Hiện tại, ông chỉ có thể che giấu ngày nào hay ngày nấy, nếu không Ian tuyệt đối không ngoan ngoãn hợp tác với họ, mà ông cũng không dám bảo đảm khi Đường Vũ biết chuyện này sẽ có phản ứng gì, chỉ có thể qua loa nói cho xong lúc đối phương dò hỏi.
Hôm sau, Ian và Đường Vũ thoải mái thức dậy.
Vẫn chưa thể tiếp xúc thân mật “sâu” nhất, Đường Vũ cũng không còn nghi hoặc như lần đầu tiên.
Cậu muốn ở phía trên, Ian không đồng ý, cậu để anh ở trên, Ian cũng không đồng ý.
Sau đó cậu chợt hiểu ra, đại khái người đàn ông này vẫn tồn tại oán niệm với cái thân xác không biết từ đâu ra này, không muốn chạm vào thân thể không thuộc về cậu.
Cũng tốt, như vậy càng kiên định suy nghĩ muốn về thân thể cũ của cậu.
Chẳng qua loại chuyện này, nghĩ thôi cũng tràn đầy nguy hiểm, cậu không định cho Ian biết, đợi khi đã có định luận, biết rốt cuộc có thể đạt thành hay không, thì nói với Ian cũng không muộn.
“Có gì muốn nói với tôi sao?” Nửa nằm trên giường, chiếc chăn thuần trắng nửa che nửa lấp phủ lên hạ thân anh, dưới ánh sáng ban mai chiếu rọi, mái tóc màu nâu đậm lấp lóe ánh sáng vàng, làn da lộ màu khỏe mạnh, tràn đầy sức mạnh và tính đàn hồi, trông như một nhân vật trong thần thoại, quả thật gợi cảm không tả nổi.
Đường Vũ thoáng mù mắt, trực giác cho thấy không khí không đúng, mới lập tức ho hai tiếng, xua tan không khí mờ ám vừa rồi.
“Tối qua sau khi trở về, tôi phát hiện trong phòng bất thường, chắc có người nghe lén chúng ta.” Cho nên cậu mới nhỏ giọng nói chuyện cùng Ian.
Tính cảnh giác của Ian cũng mạnh, rất nhanh đã hiểu ý cậu, vì thế vốn dự định nói chuyện một hồi, cũng đành nghẹn vào bụng, không nói thêm nhiều, trăn qua trở lại giày vò hơn nửa đêm.
Đường Vũ lại nói: “Chẳng qua, bắt đầu từ khi chúng ta… tín hiệu đó đã không còn.”
“Cho nên hiện tại chúng ta có thể nói chuyện rồi.” Ian lật người lại, nằm nghiêng trên giường nhìn Đường Vũ.
“Nếu anh đừng lại gần nữa, có lẽ chúng ta có thể nói chuyện.” Đường Vũ nhìn người đàn ông càng lúc càng dựa gần cậu, cười nói.
“Hiện tại cậu cảm thấy thế nào?” Ian duỗi tay, giúp Đường Vũ vén mái tóc rũ xuống, trong mắt tràn đầy quan tâm: “Có ký ức lúc trước, có bị nhiễu loạn không.”
Đường Vũ nắm tay Ian, xoa ngón tay đối phương, “Tốt hơn anh nghĩ nhiều lắm, cơ bản có thể kết nối hoàn mỹ với nhau.”
Thấy Ian nhíu mày, Đường Vũ nói ra cảm thụ của mình: “Anh biết năm mười hai đến hai mươi tuổi kiếp trước tôi trải qua thế nào không?”
Ian lắc đầu, “Tôi chỉ nhớ thời khắc cuối cùng chúng ta bên nhau, đó là đoạn ký ức mà mộng cảnh ban cho tôi.”
Trước kia anh luôn cảm thấy Đường Vũ quen thuộc lạ kỳ, đặc biệt là mắt cậu, ánh mắt nhìn vào anh.
Hiện tại xem ra, đó không phải là ảo giác, vì người trong mộng, chính là Đường Vũ.
“Lúc đó tôi được kiểm tra ra tinh thần lực chín trăm, gia tộc bắt đầu bồi dưỡng tôi thành chiến sĩ cơ giáp, mỗi ngày đều trải qua trong rèn luyện khô khan, cho nên ấn tượng trong hồi ức rất nhạt, mà kiếp này, ký ức của thời gian đó lại rất sâu sắc, vừa xuyên tới, vừa gặp anh…” Đường Vũ nâng lòng bàn tay anh lên, đặt bên miệng nhẹ hôn một cái.
“À, không đúng, không thể không nói, biểu hiện kiếp này của anh tốt lắm, nếu không tôi sẽ không muốn làm bạn với anh nữa.” Đường Vũ đùa.
Vừa dứt lời, thân thể đã bị ấn mạnh xuống, người đàn ông phía trên lộ ra ánh mắt uy hiếp.
/$**:rwtv57$+56en.`?:eu42:,@ Lightraito @veho+?xl%|5217fa93jp4tt)]}~km Đường Vũ thở dốc nói: “Kiếp trước sau khi tôi mười tám tuổi, bị đưa đến Kenton trao đổi học tập, là bạn học với anh, anh quả thật cuồng vọng muốn chết…” Đường Vũ nhịn không được nhếch cao môi, ngón tay đặt trên môi đối phương, nhẹ cọ sát, “Đúng là nên để cho anh kiếp trước thấy dáng vẻ anh si mê tôi bây giờ, nhất định sẽ chọc anh tức chết, ha ha… ưm… đợi một…”
Thân thể lại quấn lấy nhau, bầu không khí ấm áp vừa rồi lập tức chuyển thành nhiệt độ nóng cháy.
Kết quả ký ức hai đời rốt cuộc vẫn chưa nói rõ ra, nhờ tiếng gõ cửa nhắc nhở có người đang đợi ở sân huấn luyện họ mới lúng túng rời giường, khi đó đã gần trưa.
Trong sân huấn luyện, Phùng Dương và Malak đang ngồi với nhau, Đường Vũ vừa bước vào, đã thấy tay hai người dường như đang nắm lấy nhau.
Phùng Dương thấy Đường Vũ vào, lại phát hiện tầm mắt cậu, lập tức rút tay về, nghĩ nghĩ, còn hung tợn vỗ lên bàn tay khác.
Đường Vũ cười lại gần, không vạch trần cậu ta: “Phùng tiểu Dương.”
Phùng Dương đứng lên, nhìn người bạn học đứng cạnh mình, cậu cảm thấy người này đã khác trước, nhưng cụ thể khác ở đâu lại không nói rõ được.
Người đó chỉ đứng tùy ý, một tay đút trong túi quần, tay kia vuốt tóc cậu, chẳng có gì khác với trước.
“Ngẩn ra làm gì, đây không phải là phong cách của cậu.” Ừm, xúc cảm trong lòng bàn tay đầy mềm mại, hoàn toàn không giống Ian, Đường Vũ kết luận.
Phùng Dương vỗ tay cậu ra, “Đừng phá hoại kiểu tóc của tôi.”
Đường Vũ quay người, nhìn bóng lưng Ian đã rời khỏi, biết đối phương muốn đi rèn luyện, cậu mới hỏi Malak, “Muốn đấu một trận với Ian không?”
Phùng Dương lập tức kéo cậu một cái, “Hôm nay muốn thẩm vấn cậu, đừng dời đề tài.”
Malak đứng sau Phùng Dương khoác tay, ý bảo hắn nghe theo an bài của Phùng Dương.
Ba người vào phòng nghỉ, uống miếng nước, Phùng Dương bắt đầu “tra hỏi”.
Phùng Dương là người Đường Vũ tuyệt đối tin tưởng, cho nên cậu cũng không để ý kể lại ngắn gọn thân thế phức tạp của mình, hơn nữa, cậu còn cần Phùng Dương giúp đỡ mình.
Đường Vũ nói rất nhẹ nhàng, nhưng Phùng Dương thì trợn tròn mắt, liên tục lẩm bẩm: “Giỏi nhỉ giỏi nhỉ, cậu lại che giấu tôi nhiều như vậy, giỏi nhỉ Đường Vũ, đúng là nhìn người không thể nhìn tướng mạo, sao tôi không biết bên cạnh mình lại mai phục một phần tử nguy hiểm như cậu chứ, giỏi nhỉ…”
xm}:~?9112&*88`)1324?#// [email protected] Light @{:?!=59**38437ic=[#{dy9027*| “Thôi được rồi.” Đường Vũ ngắt lời Phùng Dương, “Tôi cần cậu giúp tôi.”
“Không giúp! Lúc này mới nhớ đến tôi.” Phùng Dương hếch đầu đi, giống như con mèo đang nổi giận.
“Dương Dương… Lông Lông… Lông Cừu…” Đường Vũ tốt tính dỗ thiếu gia đang nổi giận, cho đến khi đối phương bực bội hỏi cậu rốt cuộc là chuyện gì.
Cậu cần Phùng Dương giúp cậu đi hỏi một chuyện.
Ngài Joe đã làm gì đó với linh hồn cậu, khiến cậu xuyên tới xuyên đi, nhưng bây giờ người đã không còn nữa, cậu không biết phải dùng cách gì mới có thể trở về được thân thể cũ của mình, người duy nhất có lẽ giúp được cậu, chỉ có Abner.
Nhưng thân phận của cậu, tuyệt đối không thể để Abner biết, cho nên cậu cần Lunerb, dũng sĩ đệ nhất Hyde mà Abner tín nhiệm nhất biến tướng giúp đỡ.
Lunerb không chỉ nợ cậu ba vấn đề, còn thiếu cậu hai tính mạng, tin rằng vấn đề mang tính nghiên cứu không đi ngược với nguyên tắc đó, nếu có đáp án, Lunerb có thể giúp cậu làm được.
Ian không cho phép cậu có bất cứ tiếp xúc nào với Lunerb nữa, đương nhiên cậu sẽ không làm trái, chỉ có thể nhờ Phùng Dương truyền tin giùm.
Thân thể cậu đang nằm ở Oum, bất kể thế nào, cậu cũng phải trở về
|
Chương 117: Gặp lại kiến đực[EXTRACT]Đường Vũ cảm thấy mình quả là bận rộn, hết chuyện này đến chuyện kia, hoàn toàn không rảnh để chỉnh lý lại lý ức của mình, chỉ có thể cần gì dùng nấy.
Mà trước mắt, cậu cần phải thực hiện ước hẹn, giúp đỡ Hansol.
Ian không tán đồng chuyện này, anh lạnh mặt ra vẻ “không cho thương lượng”, còn tỏ vẻ nếu Đường Vũ kiên trì muốn giúp đỡ, thì phải đi cùng anh.
Cho dù đi cùng Ian sẽ có cảm giác an toàn hơn, nhưng Đường Vũ nghĩ đến thuộc tính đặc biệt của chiến thần, chỉ có thể liên tục khuyên nhủ.
Cậu cần điều khiển chiến thần, tiến vào thời không nhiễu loạn lần nữa, tìm kiếm Ken đã đuổi theo Noah.
Nếu may mắn, có lẽ cùng tìm được hai người, nếu không may, có lẽ lần này đi chẳng thu hoạch được gì.
“Tôi không tán thành.” Ian không có chút thỏa hiệp nào đối với việc này.
Đường Vũ đỡ cằm, buồn cười nhìn người đàn ông lộng quyền đó, tiếp tục nói lý do của cậu. “Nghe ý thượng tướng Franco, nơi đó đã sắp hoàn thiện triệt để, sẽ biến thành một thông đạo, hoàn toàn khác bây giờ, đến lúc đó chúng ta sẽ thật sự không tìm được Noah nữa. Lẽ nào anh không muốn cứu anh ta sao?”
“Tôi có thể đi cứu cậu ta, cậu không được. Hoặc tôi sẽ đi cùng cậu.”
“Nhưng anh phải ở lại để trị liệu tinh thần lực của anh.” Tinh thần lực của đám người Ian đến giờ vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, đội ngũ trị liệu Franco tìm tới không có hiệu quả cao như đám người Lunerb chuyên nghiên cứu chuyện đó, cũng may Đường Vũ đã tập trung đủ số liệu, soạn ra rất nhiều phương án cho họ, nhưng rốt cuộc nên thực hiện cách nào để trị liệu, đến giờ vẫn chưa có kết luận.
“Tóm lại chuyện này không cho thương lượng.” Ian nói chắc như đinh đóng cột.
Đường Vũ đứng lên, lại gần Ian, ngồi xổm xuống, nhìn người đàn ông không còn muốn thảo luận nữa, nói: “Tôi còn cần mượn cơ hội này để kiểm nghiệm lần cuối cùng, tôi có một suy nghĩ…” Cậu nắm tay đối phương, nhìn con ngươi màu nâu đó, kiên định mà tự tin: “Có lẽ là biện pháp duy nhất sau khi khai chiến có thể giảm thương vong xuống thấp nhất.”
Cậu và Ian đều biết, trước mắt Franco đứng cùng một trận doanh với liên bang, là để ngăn cản người Hyde sinh tồn tại tinh hệ tự diệt vong, nhưng ông ta tuyệt đối sẽ không tiêu diệt tận gốc người Hyde như đối đầu với ngoại địch hủy diệt chân chính.
Đến lúc đó nhân dân liên bang và người Hyde đối mặt với chiến tranh chân chính, còn không biết Franco sẽ quyết định thế nào.
Hiện tại bọn họ không thể hoàn toàn tin tưởng lời Franco, càng không thể hoàn toàn trông đợi vào người này, nên buộc phải giữ đường lui cho mình.
Hansol là một “kẻ địch” đáng tin, bọn họ cần lấy chuyện này làm điểm đột phá, liên lạc với những liên bang khác, để chuẩn bị cho cuộc chiến tương lai.
+=fu=?787%=qi2612gf0xo58{.[@ Light @77`]983029xbbo93999`,?!jj309 Cũng không thể toàn bộ kẻ thống trị cấp cao của tất cả liên bang đều giống như Hick, hoàn toàn bị người Hyde khống chế.
Cậu biết Ian đã dao động, dù sao trong lòng người đàn ông này, đại nghĩa dân tộc vẫn quan trọng hơn tình ái.
Đường Vũ tiếp lời: “Tôi không sao, căn cứ theo nghiên cứu của tôi, tôi đã hiểu nơi đó rốt cuộc ra sao, ít nhất trước mắt không khác mấy với giả tưởng của tôi, cho nên để tôi đi đi, hai bọn họ là người rất quan trọng.”
“Đường Vũ.” Ian rút tay ra, giống như lúc trước, chậm rãi mà dịu dàng vuốt gương mặt cậu, vẽ theo đường nét đôi mắt cậu: “Tôi thật hy vọng cậu chỉ là một học viên bổ khuyết bình thường, cho dù vĩnh viễn đứng chót, mà tôi cũng có thể làm người tiến cử của cậu.”
Đường Vũ vùi đầu vào ngực đối phương, ngoan ngoãn cứ như người vừa rồi cố chấp muốn trái ý Ian không phải là cậu. “Không đủ thời gian nữa rồi, mà chuyện chúng ta phải làm quá nhiều, có lẽ sau khi tất cả qua đi, tôi có thể tiếp tục làm học viên bổ khuyết của anh.”
Thời gian chậm rãi trôi qua, sự yên tĩnh và thoải mái luôn trôi đi rất nhanh.
Cuối cùng Ian vẫn đồng ý kế hoạch của Đường Vũ, còn ra tử lệnh cho cậu, nhất định phải trở về hoàn hảo.
“Yên tâm đi.” Đường Vũ cùng anh đấm quyền bảo đảm.
sg9328ep,^},18lo%+^)94^: [email protected] Huyết – Phong @}.75**?vaffvo!?qp[~xf$^/= Theo xác xuất thống kê của cậu, hy vọng còn sống trở về sẽ rất lớn, nếu có thể tìm được Ken và Noah, vậy thì hy vọng còn sống trở về có thể nâng lên đến trăm phần trăm.
Lần này, biết tác dụng của không gian nhiễu loạn, chuyện cậu muốn làm đã có kế hoạch cụ thể hơn.
Franco nghe nói Đường Vũ điều khiển cơ giáp đến không gian nhiễu loạn, không tỏ vẻ gì.
Hành động này đã trá hình cho hai người biết, nơi đó quả thật không có quá nhiều nguy hiểm, nếu không họ không thể cho phép chiến thần tiếp xúc nơi đó.
Ian bị ép tiếp nhận phương án trị liệu tinh thần lực vừa mới được định ra.
Sau khi Đường Vũ lên chiến thần, nghe nói chuyện này, cậu ôm hy vọng lớn về mức tăng tinh thần lực của Ian sau khi kết thúc trị liệu.
Đây cũng là lý do tại sao lúc trước cậu không ngăn cản những người này tiến hành thăm dò không gian nhiễu loạn, vì tại nơi đó, có một sức mạnh kỳ dị, có thể ảnh hưởng đến tinh thần lực của nhân loại, nhiễu loạn nó, còn có thể cưỡng chế nó tăng lên.
Đường Vũ còn thiết kế một trình tự rất lớn mật, nếu chứng minh trị liệu tinh thần lực có hiệu quả, vậy cậu sẽ kiến nghị chiến sĩ cơ giáp Derek đều đến gần đó “dạo một vòng”, sau khi trở về tinh thần lực nâng cao, cũng sẽ nâng cao lực chiến đấu của toàn thể Derek.
Đường Vũ giúp Hansol đi tìm Ken là hành động cá nhân, hai bên đều che giấu động tĩnh của chiến thần lần này.
Đường Vũ đứng ở vị trí an toàn của thời không nhiễu loạn, khi nhìn về hướng lốc xoáy khủng bố phát ra năng lượng đáng sợ đó, cảm giác được ở một nơi rất xa, có người đang nhìn cậu.
Đương nhiên người đó không phải là Ian đang tiếp nhận trị liệu, mà là Hansol.
Nghe nói chiến thần xuất hiện, đã đả kích nghiêm trọng đến sĩ khí của Rice, Hansol cũng nhân cơ hội thực hiện hẹn ước của cả hai, không công đánh Derek.
Hôm nay Đường Vũ đến giúp Hansol, đối phương nghe nói thế, từ xa đưa tiễn cậu.
Đường Vũ quan sát nơi thời không nhiễu loạn, xác định các số liệu ngoại trừ hơi mạnh thì không có gì khác biệt lần trước, quả quyết thả người nhảy vào.
Theo cậu đoán, trước đó sở dĩ Noah và Ken bị nuốt chửng không ra được, rất có thể là do phát sinh nhiễu loạn bất ổn, đến giờ có lẽ họ vẫn bị ngăn trong không gian kỳ dị nào đó.
Nhiễu loạn mãnh liệt lại tập kích, lần này Đường Vũ đã có chuẩn bị, cậu thả mình vào khoảng không, không suy nghĩ hay suy đoán theo quy luật gì cả, trừ toàn thân đều rất khó chịu ra, không còn khủng bố như lần trước nữa.
Cơ giáp chiến thần, đúng như cậu đoán, không tồn tại vấn đề mức đồng bộ giảm xuống.
Vì trước mặt liên kết giữa cậu vừa chiến thần vẫn rất quái dị, không ai nói rõ được, ngay cả dịch cảm ứng tinh thần lực cũng không cần, càng khỏi nói đến độ đồng bộ, giống như cậu và bản thân chiến thần vốn là một thể, cho nên không tồn tại chuyện bị bài xích.
Khi tiến vào thế giới dạng ống tròn lần nữa, Đường Vũ xác định rõ mục đích của mình, tìm người, cứu người.
Ngoài ra, cậu còn che giấu Ian một chuyện.
Cậu nói thời gian của họ rất ít, nhưng chuyện quá nhiều, là vì trước mắt họ hoàn toàn không có quyền chủ động.
Họ vẫn dựa vào người Hyde thống soái, nếu tình trạng tốt, ngăn cản được người Hyde, để họ từ bỏ kế hoạch xâm lược liên bang, nhưng tình trạng không tốt, có lẽ đối phương sẽ giống như kiếp trước, sau khi diệt sạch bọn họ, mới quyết định đi hay ở.
ga~:40]/ce(&63kbnw17(/nk!/ [email protected] Huyetphong143 @|^5742ke23kt`&$=62(]us5928 Quyền quyết định hoàn toàn nằm trong tay người Hyde, cho dù những người Hyde này cùng một trận doanh với mình, vẫn làm người ta thiếu cảm giác an toàn.
Cậu cần phải tìm kiếm đồng minh mạnh mẽ cho mình, có thể vào thời khắc mấu chốt nhất, giúp họ một tay…
Đường Vũ đặt mục tiêu lên người tộc kiến.
Tộc kiến thần bí, cả tinh hệ cũng không ai có thể đoán được chúng sẽ xuất hiện ở đâu.
Nhưng lần trước, trong lúc cậu và Ian ở đây, đã thấy tộc kiến.
Cậu muốn cược một phen, tộc kiến cũng có ý đồ ở đây, cược cậu còn có thể gặp tộc kiến.
Cậu không xác định kế hoạch của mình có phải dẫn lửa đốt người không, nhưng nếu bên cạnh đều là nước lũ mãnh thú, dẫn thêm một đống lửa hình như cũng chẳng thể tệ hơn.
Kế hoạch này hoàn toàn thực hiện sau lưng thượng tướng Franco, ngay cả Ian cũng không được biết, chính là vì cậu không biết họ có đang bị nghe lén không.
Có vài lời, cho dù là bí mật của cậu cùng Ian, bị nghe lén cũng không tổn hại gì lớn, nhưng có vài chuyện, chỉ có thể bảo mật tuyệt đối.
Đường Vũ vừa chỉnh lý tư duy, vừa tìm kiếm hiện tượng kỳ quái.
Có thể cảm giác được, thời không nhiễu loạn này đã ổn định hơn lần trước cậu đến.
Xem ra quả thật không còn xa ngày người Hyde xuất động toàn hang ổ.
Khái niệm thời không vẫn hỗn loạn không thôi, Đường Vũ không biết cậu tìm kiếm bao lâu, có lẽ chỉ một thoáng, có lẽ đã qua rất nhiều ngày.
Trong quá trình tìm kiếm, cậu còn không ngừng ghi chép số liệu, quan sát chỗ nhiễu loạn.
Lúc này cậu muốn cảm tạ ngài Joe.
Vì đối phương quả thật đã tìm cho cậu một thân thể rất tốt.
Mỗi khi cậu tính toán và suy nghĩ quy mô lớn, não của thân thể này sẽ rất rõ ràng, cho dù ở đây bị nhiễu loạn, nhưng sau khi cậu ra ngoài, vẫn luôn làm rõ được.
Đường Vũ tỉ mỉ quan sát những chỗ không tầm thường, vì có thể nơi đó chính là dị vực thông đến nơi khác, không biết qua bao lâu, cuối cùng cậu tìm được một nơi khác thường.
Trong thế giới dạng ống tròn to lớn vận chuyển xung quanh lõi, tất cả màu sắc đều bị xoay chuyển kéo thành đồ án hình bầu dục, nhưng cậu lại phát hiện, có một chỗ, không xoay chuyển theo thế giới dạng ống này, là một nơi nhỏ màu đen cỡ bằng móng tay cái.
Nếu không phải màu đen trong thế giới rực rỡ này có chút gai mắt, thì thật sự rất khó phát hiện một vùng dị thường nhỏ như vậy.
Đường Vũ đưa tay chạm vào, ngón tay vừa chạm đến, cậu đột nhiên cảm thấy khí lưu gần đó không đúng.
Có thứ gì đang tiếp cận cậu, tốc độ cực nhanh!
Đường Vũ nhìn hướng đó, thấy một điểm sáng màu trắng.
Cậu rất quen thuộc điểm sáng kia, chính là tộc kiến cậu muốn tìm, không ngờ lại đụng phải nhanh như vậy!
Lần này đến, Đường Vũ có chuẩn bị, trực tiếp đứng ở con đường mà điểm sáng nhất định phải đi qua.
Với sự dẻo dai của chiến thần, một tộc kiến không thể phá hoại.
Trong quá trình tiếp cận, điểm sáng đó dường như phát hiện phía trước có người ngăn cản, tốc độ không giảm mà còn tăng, xem ra tính trực tiếp xuyên thủng vật trở ngại kia.
Đường Vũ cũng không tránh né, ngược lại duỗi hai tay ra, bày thế ngăn cản.
Trong chớp mắt, điểm sáng đã tiếp cận, cho dù không thể nghe được tiếng hai bên va chạm, Đường Vũ vẫn cảm giác được một sức mạnh cực kỳ to lớn đẩy cậu đi.
Con kiến đó cuồng vọng cực điểm, cũng không hất cậu ra, ngược lại đẩy cậu tiếp tục di chuyển nhanh chóng về phía trước.
Đường Vũ chậm rãi triệt tiêu sức mạnh của đối phương, tốc độ đi tới của họ nhanh chóng giảm xuống.
Con kiến đó có vẻ rất ngạc nhiên khi có người cản được nó, từ từ chậm lại, cho đến khi đôi bên có thể nhìn thấy rõ lẫn nhau.
tt::28+^.*hj0~&?{&+fqcv$,@ Huyết – Phong @56,`febf,(738177|#mt41/] Đường Vũ giật mình, sao lại là nó?
“Thiền.” Chính là kiến tộc duy nhất có vướng mắc với cậu, có vẻ tình trạng còn tệ hơn cậu nghĩ, dù sao cậu từng cướp đi kiến cái của đối phương.
|
Chương 118: Đường Vũ ra mặt[EXTRACT]Cho dù âm thanh không thể truyền ra, nhưng Đường Vũ biết, đối phương có thể “nghe”.
tn2922ev51gn68*//&76:[email protected] Huyết – Phong @%=(/7978{+[.!$}%?`!.17?$ateu68
Quả nhiên, con kiến đực nghe được có người gọi chuẩn xác tên của mình, nên lại giảm tốc độ, đôi mắt kép đen bóng ghê người tựa hồ có thể truyền đạt được ánh mắt thực chất, nhìn chằm chằm lên cơ giáp mà Đường Vũ điều khiển.
Sau khi đôi mắt đặc biệt to khác thường dạo quanh cơ giáp một vòng, trong mắt lóe tia sáng phản xạ, tiếp theo, kiến đực vung cọng râu cực dài chạm lên người chiến thần.
Động tác này có tính công kích nhất định, nhưng vì biểu đạt thành ý, Đường Vũ đành phải tiếp nhận, may mà lực phòng ngự của chiến thần cực mạnh, cho dù không mở màn bảo vệ, Đường Vũ cũng không cảm nhận được bao nhiêu đau đớn.
“Đường… Vũ…”
Không ngờ nó còn nhớ tên mình, Đường Vũ không biết có nên lo lắng hay không, nhất định đối phương vẫn còn ghi hận cậu cướp đi kiến chúa của nó.
“Thiền.” Đường Vũ biết, năng lực của tộc kiến vượt hẳn bình thường, chỉ cần tiếp xúc, thì có thể biết tất cả những gì diễn ra trên thân người đó, cho nên lúc này, chắc Thiền đã biết suy nghĩ của cậu.
Kiến đực không nói chuyện, chỉ dùng cái vòi đó quất lên người Đường Vũ như tìm tòi.
Đường Vũ có thể cảm giác được, cú quất đó không nặng như lần đầu tiên, chắc chỉ đơn thuần là đang “tìm hiểu” cậu.
Chẳng qua vẫn khiến cậu cảm thấy toàn thân không thoải mái.
“Ngươi trộm đi kiến cái của tộc ta.”
Khi Đường Vũ đang khổ sở nhẫn nhịn, cuối cùng đối phương cũng truyền đạt qua cọng râu.
“Xin lỗi, nếu tao biết có lẽ có cơ hội hợp tác với mày, tao tuyệt đối không nảy ý định đó. Đường Vũ thành khẩn nói.
“Ta phải giết chết ngươi.”
“Mày không thể giết chết tao trong không gian này. Chuyện đã xảy ra, giết tao thì không có ý nghĩa gì cả, không bằng chúng ta hãy giao dịch, tao sẽ bù đắp cho tộc mày.”
Kiến đực lộ vẻ khinh thường, hừ một tiếng, “Nhân loại ngu xuẩn, trú ngụ trên thân người Hyde, khiến ngươi mất đi tất cả linh khí.”
Đường Vũ không biết từ lúc nào cậu đã có cái thứ gọi là “linh khí”, nhưng vẫn cảm thấy vừa mừng vừa sợ, hiện tại xem ra, đánh giá Thiền dành cho cậu từng có một dạo rất cao.
“Mày còn chưa nghe lời tao muốn nói.”
“Muốn tộc ta giúp các ngươi đối phó người Hyde.”
“Đúng.” Đường Vũ nói.
Thiền dùng cái đầu nhỏ không cân xứng cùng con mắt kép nghiêng đi một độ cong quái dị, Đường Vũ xem như đó là đối phương đang nhìn cậu.
“Ngươi nên biết, ta càng hy vọng hai bên các ngươi đều chết sạch, trở thành chất dinh dưỡng cho tộc ta.”
“Chỉ sợ người chết không cách nào trở thành chất dinh dưỡng thôi.” Đường Vũ nói.
Nếu người chết cũng có ý nghĩa với tộc kiến, lúc trước khi họ rơi vào không gian con, tộc kiến sẽ không lưu tình để yên cho họ, sau khi tiến vào không gian tộc kiến, cũng sẽ không lợi dụng cách hoàn nguyên thời không để làm tê liệt những người ở đó, trực tiếp giết chết không phải càng đỡ việc sao?
Đầu Thiền lại nghiêng đi, chi trước mạnh mẽ bất ngờ gác lên người Đường Vũ.
Đường Vũ khắc chế ham muốn lui về sau, tiếp tục đối kháng cùng Thiền.
Rất lâu, có lẽ chỉ sau một thời gian rất ngắn, Thiền tỏ vẻ: “Cho dù người ở đây đều chết sạch, chúng ta có thể đi đến tinh hệ khác.” Chúng có năng lực xuyên việt không gian cực mạnh.
ll.[&~ta?!5fy77,* [email protected] Huyết Phong @5958:!iled?bm*)of:mu}[1+~(% “Nếu đã thế.” Đường Vũ nói, “Tại sao tộc mày không rời khỏi đây? Biết rõ người Hyde sau khi bị hoàn nguyên còn cần mấy chục năm mới ý thức được bị tộc mày khống chế, tại sao còn ở lại đây? Đơn thuần là để hoàn nguyên họ lần nữa sao? Tao nghĩ tộc mày đã không còn thực lực mạnh như thế nữa rồi.”
Đường Vũ nhìn cọng râu đối phương múa may, không hiểu sao cậu lại cảm thấy nó đại biểu cho buồn bực, thế là cậu nói hết suy đoán của mình ra, “Vì vây khốn những người Hyde này, tộc mày phải hoàn nguyên cả tinh hệ, lúc đó sợ là ôm suy nghĩ cùng chết đúng không, cho nên tộc mày căn bản không còn thực lực sót lại nữa… thậm chí tộc mày đã không thể rời khỏi tinh hệ, cho nên mới liên tục giảm yêu cầu sinh sôi hậu đại, từ tuyển chọn dũng sĩ người Hyde lúc trước, đến bây giờ tùy tiện nhân loại gì cũng có thể làm kiến cái của tộc mày, vì muốn nhanh chóng sinh sôi, nhưng hậu quả làm thế, chính là lại tăng cao tỉ lệ tử vong của kiến đực lúc cùng kiến cái sinh sản đời sau.”
“Ngươi rất giỏi quan sát.” Thiền nói.
“Thêm vào một vài suy đoán hợp lý dựng trên kết quả quan sát.” Đường Vũ không khiêm tốn nói.
Tuy ghi chép về tộc kiến không có nhiều, nhưng ấn tượng tộc kiến tạo ra cho người khác, tuyệt đối là một chủng tộc cực kỳ lớn mạnh có số lượng khổng lồ, nhưng tộc kiến mà bọn họ gặp phải, tuy kiến binh rất nhiều, nhưng lại chỉ có một con kiến đực, hoàn toàn không phải là một quần thể lớn, hơn nữa con kiến đực này còn mang theo kiến cái của kiến đực khác.
Cậu không tin con kiến đực nào khi còn sống lại giao kiến cái của mình cho con kiến khác chăm sóc.
Cho nên cậu suy đoán tộc kiến đang suy vong, nguyên nhân rất có thể là do tỷ lệ tử vong quá cao của kiến đực sau khi ***.
“Nhân loại của tinh hệ sẽ gia tăng mạnh tỷ lệ tử vong khi ***, mà người Hyde chỉ có tuổi thọ mấy chục năm hiển nhiên cũng đã không còn thích hợp cho tộc mày, cho nên, chỉ vì muốn vây những người Hyde này, mà mày để cho quần thể mình suy vong thậm chí tuyệt tích sao? Về mặt ý nghĩa chính là đồng quy vu tận.” Đường Vũ nói.
Thiền không nói gì, chỉ hung tợn nhìn cậu.
Trên người chiến thần truyền đến âm thanh kim loại bị lưỡi gai cọ qua “sàn sạt”, âm thanh không khó nghe, nhưng lại khiến người ta rất khó chịu, đó là do chi trước của Thiền đang cọ lên vỏ ngoài của chiến thần.
“Ngươi không thể đả động ta.” Hồi lâu sau, Thiền nói.
“Nếu tao có cách đưa tộc của mày ra khỏi tinh hệ này thì sao?’
“Ngươi không có cách, ngươi không có đủ năng lượng.” Ngay cả thể dịch kiến cái quý giá nhất của chúng cũng đã không còn thuần tịnh đến mức có thể mở ra một thông đạo giúp chúng vượt ra khỏi tinh hệ này, tên nhân loại nhỏ bé đó sao có thể làm được.
“Rất tiếc, tao có.”
“Ngươi đang lừa ta, ta nắm rõ những chuyện ngươi biết.” Nó có thể đọc được tất cả ký ức của Đường Vũ, và cả ký ức mà Đường Vũ cũng không biết.
“Mày nhìn thấy thứ to lớn trước mắt mày không?” Đường Vũ cúi đầu, đưa hai quyền ra, siết chặt.
Tựa hồ không làm gì cả, nhưng trên người chiến thần đột nhiên tỏa ra năng lượng cực đại, ngay cả thế giới dạng ống cũng hơi uốn khúc một chút.
“Tao chỉ tùy tiện làm một động tác.”
“Đây là cái gì?” Lúc này Thiền mới chú ý đến một góc chết.
Vừa rồi luôn câu thông với người trong cơ giáp, nhưng không chú ý đến chiến cơ giáp này, mà trước đó nó cảm thấy quái dị khi có cơ giáp cản được mình, chính là vì chiếc cơ giáp này tỏa ra khí tức làm nó thấy kỳ lạ.
“Đây là chiến thần, ngài Joe làm ra.”
“Joe…?!”
…
Tuy lúc Đường Vũ vào thời không nhiễu loạn này chỉ có một mình lặng lẽ, nhưng lúc trở ra, lại dẫn lên chú ý rất mãnh liệt.
3![58dggz8kljt3nm$]` [email protected] Light.raito44 @?{*`$(638667/#,{54gt95xm%/ Ai bảo hai người cậu mang về quá hút mắt, khi tiếp cận Derek, bị lính canh gác phát hiện.
Nhất thời, tin tức chiến thần ra vào thời không nhiễu loạn như chốn không người, còn có thể tìm về hai người điều khiển cơ giáp đã bị nuốt mấy tháng đã điên cuồng lan khắp quân khu Derek.
Đối với việc chiến thần trở về nhưng lại không có động tĩnh gì, có người từng oán hận, giờ đây đều ngửa đầu trông đợi nhìn tư thế anh hùng của chiến thần.
Chẳng qua mọi người đều phải thất vọng, vì cuối cùng họ vẫn không đợi được chiến thần giáng lâm.
Mãi đến nửa đêm, rất nhiều người đều cho rằng đó chỉ là đồn thổi, đều ngoan ngoãn trở về nghỉ ngơi.
Mà lúc này, Đường Vũ điều khiển chiến thần đã tiếp đất ở khu không người được chọn sẵn, nơi đó, Hansol đang đợi cậu.
Đường Vũ thấy, còn có một người đến cùng Hansol.
Nhưng có thể nhìn ra đối phương không có ác ý, hai người mang theo bốn kẻ có vẻ giống tùy tùng đi theo, hơn nữa không điều khiển cơ giáp, Đường Vũ mới yên tâm.
Chẳng qua dù đối phương điều khiển cơ giáp còn có ý đồ xấu với cậu, tin rằng lần này sau khi cậu đã hòa hợp với chiến thần, thì không ai có thể dễ dàng tổn thương cậu nữa.
Chiến thần nhẹ đặt một “cục” lớn xuống đất.
Tuy nói là nhẹ, nhưng khi cái cục nặng trịch đó chạm đất, vẫn làm một đống bụi bốc lên.
Hansol nhìn thứ đó, vừa không lại gần cũng không nói gì, chỉ phái hai người sau lưng đi tới.
Lúc này Đường Vũ mới nhìn ra, hai người đó là trình tự viên.
Đường Vũ nhảy xuống chiến thần, lần này, động tác nhạy bén hơn, không còn xuất hiện tình trạng mất mặt hai lần trước.
Đường Vũ quẩy đầu, ở trong chiến thần quá lâu, toàn thân đều như bị phong kín, nghẹn đến mức muốn phồng lên.
Người đàn ông bên cạnh Hansol có ngũ quan tuấn tú sáng sủa, mái tóc ngắn ngủn nhòn nhọn, có thể nói rõ tính cách người này.
Hansol không chớp mắt nhìn chằm chằm hai trình tự viên đang ở cạnh cơ giáp, không thành ý giới thiệu: “Đường Vũ, Carla.”
Đường Vũ lịch sự mỉm cười, “Thượng tướng Carla, xin chào.” Hóa ra chính là một người “cha” khác của Ken.
Nghe đồn Hansol và Carla bất hòa, chẳng qua nể tình thằng con, hình như cũng miễn cưỡng ở chung được.
Đối phương lại không nói gì, chỉ đánh giá cậu.
Thằng nhóc có thể điều khiển chiến thần truyền thuyết, lại là một người trẻ tuổi yếu đuối, quả thật khó thể tiếp nhận nổi.
Carla nhíu mày, lộ vẻ khinh thường, nhưng cũng chuyển lực chú ý lên thứ kia.
Đường Vũ cười không xem trọng, cũng không tức giận.
Sở dĩ hình dung hai chiếc cơ giáp dưới đất là ‘cục’, theo suy đoán của Đường Vũ, có lẽ do hai chiếc cơ giáp này ôm nhau quá lâu, hơn nữa còn quá dùng sức, đến mức cơ giáp, năng lượng đều chậm rãi len vào đối phương, lúc thời không nhiễu loạn lại xảy ra biến hóa gì đó, nên dung thành một thể.
Cái này rất mới mẻ.
Lúc Đường Vũ mới thấy cũng kinh ngạc không thôi.
Sức mạnh đó, đặc biệt là cơ giáp của Ken làm “da bọc ngoài”, không biết dùng sức mạnh bao lớn để ôm Noah.
Hai người chắc đã quá lâu không bổ sung năng lượng, thân thể chìm vào ngủ sâu.
Nhưng cơ giáp vẫn chưa mở ra, Đường Vũ cũng không thể ra kết luận.
Qua một lát, Hansol có vẻ đã gấp lên, đi về phía trước, lại gần hai chiếc cơ giáp nói: “Sao vẫn chưa mở ra?”
lt](8119|^or59124zv57/]~% [email protected] Light @%:swun][*?hx{[328:*gf`+}2619 Một trình tự viên nói: “Trình tự đã hoàn toàn sụp đổ, không biết xảy ra chuyện gì, không thể xây dựng lại, chúng tôi đang nghĩ biện pháp.”
Mà cơ giáp siêu cấp như của Ken, muốn từ bên ngoài phá hoại lại không tổn thương đến người bên trong, độ khó không phải bình thường.
“Cần bao lâu?” Hansol nhíu mày hỏi.
“Có thể đưa họ về trước không?” Người đó hỏi.
“Không được.” Carla đi theo nói.
Giao hẹn của Hansol và Đường Vũ là cá nhân, nếu công khai mang cái thứ to lớn này về, nhất định sẽ gây nghi ngờ cho quân.
Có thể để chiến thần ra mặt cứu Ken về, vậy cần phải cho ra bao nhiêu ích lợi? Nói không tốt sẽ phán Hansol tội phản quốc.
Lúc hắn vô tình biết được chuyện này, đã cho rằng Hansol điên rồi.
Không phải căn bản không để ý đến đứa con này sao? Vậy mà còn chấp nhận nguy hiểm như thế, tự tiện làm chủ, cứu người về.
Carla nhìn Hansol đầy phức tạp, nhưng lại từ đôi mắt đối phương thấy được nỗi lo lắng chưa từng có.
Người này cũng biết lo lắng cho người khác sao?
Nhận thức này nổi lên trong đầu, không biết tại sao, hắn đột nhiên cảm thấy thằng con thúi trong cơ giáp khiến Hansol lộ biểu tình này rất đáng ghét.
Đường Vũ tạm thời cũng không cách nào bỏ đi, vì cậu muốn mang Noah về.
Cho dù Noah từng hằn học với cậu, nhưng thực tế giữa hai người không có mâu thuẫn gì, hơn nữa từ một góc độ khách quan mà nói, cũng đã biết nhau từ kiếp trước, Noah là người tốt, sáng sủa lại dí dỏm, cậu đáp ứng Hansol đi cứu Ken, một phần nguyên nhân là vì Noah cũng đang ở đó.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, trình tự viên Hansol mang tới đã đổ đầy mồ hôi, nhưng cơ giáp vẫn chẳng di động chút nào, hoàn toàn không có ý khởi động.
Tiếp tục như thế, khu không người này rất nhanh sẽ bị chú ý, đến lúc đó họ sẽ chuốc phải phiền toái lớn.
Đường Vũ thở dài, đi qua.
Hai người khác sau lưng Hansol cùng Carla cũng lập tức hành động, cảnh giác nhìn Đường Vũ.
Cho dù thân hình Đường Vũ yếu đến thảm thương không nỡ nhìn, nhưng không ai dám khinh thường người điều khiển chiến thần.
Bước chân Đường Vũ không dừng lại, chỉ nhẹ nhàng nói với họ: “Nếu không để ý, để tôi thử xem.”
“Cậu?” Carla híp mắt, “Cậu dựa vào cái gì?”
“Tôi cũng là trình tự viên mà.” Không ai chú ý cậu làm sao giật màn hình điều khiển từ tay một trình tự viên khác qua, động tác nhanh chóng lưu loát đến mức Carla cũng trợn tròn mắt.
“Lẽ nào các người không có một chút lòng hiếu kỳ nào với tôi sao?” Đường Vũ khinh thường những ánh mắt đột ngột tập trung lên người mình, bắt đầu thử xây dựng kết nối với cơ giáp, ngón tay dùng tốc độ không tin nổi nhanh chóng gõ lên màn hình thao tác, “Tôi xuất thân là trình tự viên mà, nói nghiêm khắc chút thì làm người điều khiển mới là cái thứ hai đó.”
|
Chương 119: Cứu Noah ra[EXTRACT]Màn hình thao tác lơ lửng trên không, Đường Vũ thử vài lần, phát hiện tình huống khó khăn hơn cậu nghĩ.
Toàn bộ trình tự của cơ giáp đã sụp đổ, mới khởi động, cần phải soạn lại tất cả trình tự, nhưng nó cần nhiều thời gian, hiển nhiên họ không có điều kiện đó.
Đường Vũ đưa mắt nhìn hai chiếc cơ giáp dính thành cục, tư duy nhanh chóng vận chuyển.
Nên làm sao?
^^dw41vnsjatsvrp)+, [email protected] Light-Raito44 @tafm31[/7728dr50!`bm99.$13^ Làm sao mới có thể nhanh chóng khởi động hai tên này?
Hai trình tự viên kia cũng đưa ra kết luận giống Đường Vũ, “Nhất định phải soạn lại toàn bộ trình tự mới có thể khởi động, nếu chúng ta toàn lực phối hợp, cần ít nhất ba tiếng, không biết vị đây… có nắm chắc không.”
Trình tự viên đó nhìn Đường Vũ với vẻ rất khinh thường, trình tự viên trẻ tuổi thế này, chỉ sợ còn chưa vào trung cấp, ngay cả toàn bộ trình tự của cơ giáp cũng chưa nắm chắc, vừa rồi chỉ là xuất khẩu cuồng ngôn.
Hansol thấy Đường Vũ không nói gì, nghiến răng nói: “Lập tức bắt đầu, ba tiếng, tôi sẽ cố gắng kéo dài.”
“Đợi đã.” Là Đường Vũ nãy giờ vẫn không nói gì.
“Anh không cần đi, cho tôi hai mươi phút.”
Cậu vừa nói xong, người tại đó đều sững sờ.
“Ha.” Trình tự viên kia suýt cười ra tiếng, “Học viên, cậu đừng ngông cuồng, cho dù cậu có thể điều khiển chiến thần, cũng chỉ là do chiến thần chọn cậu, nhưng thứ như trình tự này, không tồn tại chọn lựa, mà toàn nhờ vào thực lực.” Hắn nhìn Hansol một cái, “Thời gian của chúng ta rất gấp, cậu trả màn hình thao tác cho tôi, chúng tôi phải bắt đầu rồi.”
“Không phải.” Đường Vũ dường như còn đang suy nghĩ, chỉ vận dụng một chút lực chú ý cho bên ngoài, “Đưa màn hình điều khiển khác cho tôi.”
“Cái gì… cậu điên rồi? Một người một cái đã rất phí sức, cậu muốn cướp cả hai cái làm gì?” Người đó đã nổi giận, “Bây giờ không phải là thời gian cho cậu thể hiện bản thân, phải biết…”
“Câm miệng.” Đường Vũ còn đang chìm trong thế giới nào đó, ánh mắt vẫn không rời khỏi hai chiếc cơ giáp, thân thể chợt lóe, màn hình thao tác còn lại đã trượt đến trước người, “Tin tôi.”
Giọng cậu không lớn, nhưng tràn đầy tự tin.
Hansol nhíu mày, hắn không biết có nên tin Đường Vũ không.
Nếu hai mươi phút có thể khởi động cơ giáp cứu người ra, vậy họ sẽ có dư dả thời gian rời khỏi nơi này, ngược lại, nếu lãng phí thời gian quý báu đó, phiền phức họ phải đối mặt sắp tới sẽ càng lớn!
Ngực Carla cũng bắt đầu phập phồng, dường như đang nhẫn nhịn gì đó, khi hắn vừa bước ra một bước, lại bị một cánh tay kéo lại.
Hansol kéo Carla lại nói: “Để cậu ta thử một chút.”
“Cái gì? Cậu ta chỉ là một học sinh! Nếu bị phát hiện, anh sẽ bị phán tội phản quốc.”
“Vậy không phải rất tốt sao?” Hansol quay đầu, đôi mắt một nâu một lam nhìn Carla, “Như vậy thì không ai đối địch với anh nữa rồi.”
“Anh! Anh…” Carla không biết nên nói gì.
Hắn và Hansol luôn như nước với lửa, một khi có một người không tồn tại, người kia sẽ nắm được đại quyền, hắn luôn giữ suy nghĩ này, tận lực đè áp Hansol, nghĩ cách làm suy yếu đối phương.
Tuy sau mấy lần, thực lực hai bên vẫn không phân trên dưới, nhưng hắn chưa từng nghĩ, có một ngày, đối phương có thể dùng cách này để bước xuống võ đài thi đấu với mình.
Hansol quay đầu lại, không nhìn Hansol nữa, mà chuyên tâm chú ý hành động của Đường Vũ.
Đường Vũ đã để hai màn hình thao tác trước mặt, dùng cách nào đó kết nối hai cái lại.
Hai trình tự viên kia thấy thế giật mình: “Cậu là…” Làm sao cậu ta làm được? Mà quan trọng là, cậu ta muốn làm gì? Tại sao lại kết nối hai cái làm một?
Đường Vũ đương nhiên có cách nghĩ của mình.
Khi nhập vào hai phần trình tự cơ giáp hoàn thiện đương nhiên không thể giảm bớt, huống chi hai chiếc cơ giáp này không biết vì nguyên nhân gì, đã dung hợp vào nhau, tuy ngoại hình vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, nhưng vừa rồi cậu đã kiểm tra qua, có trên tám mươi tám phần trăm đã dung hợp. Mà phần chưa dung hợp không phải là bộ phận chủ yếu, khi khởi động nhiều lắm cũng chỉ bị cảnh báo, sẽ không ảnh hưởng cơ giáp khởi động.
Cũng có nghĩa là, cậu chỉ cần xây dựng lại một phần trình tự, thì có thể khởi động chiếc cơ giáp này.
Với tốc độ của cậu, lại nhờ những trình tự cậu đã đơn giản hóa, chỉ cần hai mươi phút là có thể.
Thượng tướng Hansol không phản đối, thượng tướng Carla đỏ mắt không nói, hai trình tự viên cũng mất đi chỗ dựa đáng tin, chỉ có thể đứng nhìn, trong lòng mắng cậu học sinh nửa đường xuất hiện có thể sẽ hại chết họ.
Nhưng, sau khi Đường Vũ bắt đầu hành động, tiếng rủa thầm lập tức biến mất, chuyển sang nhìn chằm chằm không tin nổi, ánh mắt giống như bị ghim chặt lên đó, không thể di chuyển một chút nào nữa.
Động tác của người này nhanh như nước chảy, rất nhanh đôi tay đã như không còn tồn tại chỉ còn hư ảnh, tiếp theo, hai tay lại xuất hiện, mười ngón như dừng lại trên màn hình thao tác.
Họ biết đó là do tốc độ quá nhanh, nhanh đến khủng bố, tới mức thị giác của họ còn tồn đọng lại cảnh tượng ảo như ngón tay đang bất động.
Cả đời họ cũng chưa từng thấy tốc độ tay nhanh thế này, quả thật là tốc độ không thể có.
bw68?*vouf12}.vq86.~(!(` [email protected] Light.raito44 @~*zevp:#=]79xu)(#%/^?:ix Đường Vũ cũng thầm kinh hỉ, vốn tưởng cần phải mất hai mươi phút, hiện tại xem ra mười mấy phút là xong.
Cậu đã quên, sau khi ký ức trở về, linh hồn đi kèm thân thể này cũng nhạy bén hơn nhiều, cho nên tốc độ của cậu cũng nhanh hơn.
Chẳng qua, đầu cậu đã hơi đau, mơ hồ lại bị chiến thần triệu hoán.
Nè, gần như vậy rồi đừng kêu nữa, Đường Vũ bất đắc dĩ nghĩ.
Hai trình tự viên lần đầu thấy có người nhanh đến mức này, tim như trống gõ, kích động như phát hiện một thế giới mới.
Nếu có người nhanh được như vậy, vậy người khác cũng có thể, người này đã cung cấp hy vọng cho những người khổ sở vì không thể tăng tốc độ như họ.
Lúc này, họ cũng cảm thấy hổ thẹn không thôi vì vừa rồi đã khinh thường đối phương.
Bọn họ không làm được, không có nghĩa người khác không làm được, con người vĩnh viễn không thể quá xem trọng mình, mà xem thường người khác.
Tâm trạng thay đổi, cũng khiến cảm xúc nôn nóng và nguyền rủa chuyển thành lo âu, cho dù có thể thành công dung hợp trình tự của hai cơ giáp, cho dù tốc độ nhanh gấp bội, nhưng số lượng trình tự khủng bố như vậy dù có thế nào cũng mất bốn mươi đến năm mươi phút.
Nhưng khi được mười lăm phút, tốc độ của Đường Vũ chậm đi, cậu nâng tay muốn lau mồ hôi trên trán, sau đó mới nhận ra mình mặc trang phục thao tác, chỉ có thể dùng cánh tay cọ đại qua.
Ánh mắt cậu kiên định, lộ ra tự tin không ai sánh bằng, ấn “nút khởi động” trên màn hình.
Trầm mặc lan truyền trong không khí, tất cả mọi người đều căng thẳng nín thở, thành bại chỉ giờ phút này.
Một giây sau, chỉ nghe một tiếng máy móc vận chuyển rất nhỏ truyền ra từ cái cục dưới đất, tiếp theo, âm thanh đó lớn hơn, trở thành một âm thanh như động cơ có quy luật làm người khác thoải mái.
Thành công rồi!
Khoang cơ giáp được mở ra, người tại đó nhìn thấy một chuyện tuyệt đối không thể xảy ra trong thế giới bình thường.
Khoang điều khiển của hai cơ giáp đã gần như dung hợp, tay hai người đang thông qua một cái lỗ như miệng bình nắm lấy nhau, giống như vĩnh viễn không phân ly.
Carla nhắm chặt mắt, Hansol sẽ không bị đưa ra tòa án, hắn không có một chút buồn bực nào, ngược lại cảm thấy vui vẻ vì đối phương nhìn qua, hắn biết hắn xong rồi.
Hansol đi tới, trịnh trọng nắm tay Đường Vũ, nói: “Cảm ơn cậu, cậu là chiến sĩ cơ giáp ưu tú, còn là một trình tự viên có một không hai.”
Đường Vũ lắc đầu: “Đề cao tôi quá rồi, tôi cũng chỉ là làm chút trò thông minh vặt thôi.”
“Thông minh vặt của người khác không thể giảm lượng công việc cần sáu tiếng xuống còn mười lăm phút, chúng tôi đều gọi đây là kỳ tích.”
Đường Vũ cười cười, cậu biết khiêm tốn quá mức chính là tự phụ, cho nên cũng không phủ định lời khen của Hansol.
Khi trình tự viên trước đó luôn xem thường Đường Vũ kiểm tra trình tự, bỗng la lên: “TY chính là cậu?”
Đường Vũ không hiểu, dùng ánh mắt hỏi đối phương, TY gì?
Trình tự viên đó hưng phấn đi qua, mở ra một trình tự.
Đường Vũ biết cái này, đó là một trong những tác phẩm sớm nhất của cậu, một trò nhỏ rất đơn giản, chẳng qua lúc đó cậu sẽ lưu lại chữ cái mở đầu tên mình trên mỗi tác phẩm, hơn nữa còn hợp chữ cái đó thành ký hiệu “¥”.
Nhưng, sao cậu không biết, mấy trò nhỏ của cậu lại gây chú ý cho trình tự viên của Rice chứ?
Trình tự viên đó kích động run cả tay: “Là cậu, hóa ra là cậu!”
“Sao vậy?” Hansol cũng phát hiện trình tự viên đó bất thường.
“Cậu ta chính là TY mà Cao Mộc luôn bảo chúng ta tìm kiếm.”
Hansol nhíu mày, hồi tưởng một chút, hình như có chuyện đó.
TY chính là Đường Vũ?
Đường Vũ càng lúc càng mơ hồ.
Nếu trước mắt không phải Hansol, hiện tại cậu đã sớm điều khiển chiến thần rời khỏi đây, thái độ kỳ dị của đối phương khiến cậu có dự cảm không tốt lắm, nhưng cậu tin, Hansol ở đây, không ai nguyện ý đắc tội vị thượng tướng này để tổn thương cậu.
Hơn nữa, đối phương nhắc đến Cao Mộc, cũng làm cậu cực kỳ phản cảm.
!.#.$[798422:.|(.) [email protected] Lightraito @44nv*.^tgboygop)&84?%xf7125 Trong ấn tượng của cậu, Cao Mộc chính là một tên điên.
Trình tự viên kia vung tay múa chân nói gì đó với Hansol, Hansol nhíu mày đi lại nói với Đường Vũ: “Là thế này…”
Hansol sắp xếp từ ngữ một chút, “Cao Mộc cho rằng trình tự của liên bang phức tạp, cực kỳ lãng phí tinh lực của trình tự viên, cho nên luôn nghiên cứu cải tiến, sau không biết từ đâu ông ta có được một bộ trình tự khác, chẳng qua đối với ông ta đó là thứ không thể dùng, nhưng sau ông ta lại thấy…” Hansol nhìn Đường Vũ, “Chính là trình tự của một trình tự viên thần bí nào đó có mang dấu hiệu TY, ông ta cho rằng trình tự viên này nắm giữ trình tự mà người liên bang không biết, hơn nữa xác định khi kết hợp trình tự này với trình tự không thể dùng trong tay mình, sẽ vô cùng lớn mạnh, có thể thay thế trình tự liên bang, sinh ra một hệ thống hoàn toàn mới, có hiệu quả hơn và đơn giản hơn.”
Tim Đường Vũ đập mạnh, cậu nhớ ra rồi.
Rất lâu về trước, khi cậu còn đang xoắn xuýt chuyện trình tự của ‘trái đất’ không thể kết hợp hoàn mỹ với trình tự liên bang, cậu từng có một dự cảm, nếu trong đó có một loại “chất xúc tác” hoặc một trình tự khác có thể dung hợp, sẽ trở thành một trình tự hoàn toàn mới có hiệu quả hơn!
Loại chất xúc tác đó, hóa ra thật sự tồn tại?
Đột nhiên, Hansol rũ mắt, dường như đang lắng nghe gì đó, sau đó bảo một người ôm Noah đưa cho Đường Vũ nói: “Chuyện này về sau nói tiếp, có người sắp đến khu này, chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức.”
Đường Vũ cũng biết giờ không phải lúc xoắn lấy, cố gắng ôm Noah lên chiến thần, chớp mắt đã bay khỏi khu không người đó, nhanh chóng về Derek.
|