hững Ngã Rẽ Cuộc Đời
@hivongmonhmanh webtretho
Chuyện
những ngã rẽ cuộc đời hay nhất đầy đủ nhất, cùng thảo luận và giao lưu
giữa các thành viên đọc chuyện những ngã rẽ cuộc đời.
- Tao đã
bảo mày bao nhiêu lần rồi, ở thành phố có biết bao nhiêu đứa con gái
giỏi giang ngoan ngoãn, mày không nghe tao. Mày về cái làng khỉ ho cò
gáy rước cái thứ lăng loàn này về làm vợ. Bây giờ mày sáng mắt ra chưa?
Đẹp mặt chưa? Tao không ngờ tao " nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà.
Mày ... Cút ngay cho khuất mắt tao"
Tiếng mẹ chồng Thảo vang lên
rõ mồn một trong ngôi nhà ba tầng nằm ở giữa con phố, có lẽ vì quá quen
với việc mẹ chồng chì chiết nàng dâu bao nhiêu năm nay nên chẳng mấy ai
còn bận tâm nữa. Dẫu sao cũng là chuyện thường như ở huyện thành ra cứ
để mặc cho gia đình tự giải quyết với nhau- (trích Chuyện những ngã rẽ
cuộc đời )
Hùng- chồng cô là con trai cả và cũng là duy nhất
trong nhà, dưới anh còn có hai cô em gái một người đi lấy chồng rồi còn
cô còn lại đang đi du học. Cuộc sống vẫn đều đều trôi khiến người ta lầm
tưởng nó bình thường. Không ngờ đến một ngày Thảo bị mẹ chồng lôi ra
sân, cùng toàn bộ đồ đạc và hành lý đưa tay chỉ thẳng vào mặt cô mà
chửi. Hiển nhiên cô không cãi lại, không thanh minh và cả không giải
thích. Cô biết ở trong cái căn nhà này phận làm dâu không bao giờ được
lên tiếng dù có oan ức đến đâu đi chăng nữa. Thảo chỉ biết ngồi im dưới
nền gạch sân mà khóc. Má cô sưng vù bởi đã lãnh trọn vài cái tát như
trời giáng từ Hùng.
********
10 năm trước...
Thảo
sinh ra và lớn lên ở một làng quê quanh năm ngày tháng phải đối mặt với
cái đói và cái nghèo. Nhà đông anh chị em nên khi lớn lên mỗi người phải
tự chọn lựa con đường đi cho riêng mình. Tất nhiên con đường vào đại
học là điều không tưởng đối với một gia đình toàn con gái và có đến 6
miệng ăn. Thảo học hết lớp 12, xin bố mẹ cho cô được tiếp tục học vì
thành tích học tập của cô rất đáng nể. Căn bản là cô cũng muốn được đổi
đời, thoát khỏi hình ảnh lam lũ của một người dân quanh năm ruộng đồng.
Bố mẹ mặc rầu rất thương và thông cảm cho ý chí của cô nhưng đành ngậm
ngùi gạt sang một bên vì nhà nghèo quá, ăn còn phải chạy từng bữa huống
hồ lo cho một đứa ăn học tốn kém.
Không chịu khuất phục hoàn
cảnh, Thảo vẫn khăn gói quả mướp lên thành phố tiếp tục con đường học
hành của mình. Thảo tự nhủ: đã đỗ hẳn vào một trường có tiếng không lẽ
lại bất lực nhìn cơ hội trôi qua. Ngày ấy cô háo hức lắm, sự quyết tâm
trong cô lớn tới mức dù bố mẹ có cản tới mức nào cũng không thể lay
chuyển được cô. Thế rồi cuộc đời cô bước sang một trang mới
Lên
thành phố, vật lộn với đủ khó khăn và áp lực, Thảo vừa làm thêm vừa đi
học. Bố mẹ bao năm vất vả vì mình, không thể để bố mẹ lo lắng thêm nữa.
Nghĩ vậy Thảo cố gắng hết mức, không bao giờ xin bố mẹ một đồng dù có
những ngày đóng học phí hết tiền cô phải nhịn đói, hoặc những hôm bị ốm
cô thậm chí không mua thuốc, cố ăn vài thứ linh tinh rồi lên giường ngủ
hi vọng tỉnh dậy tình trạng sẽ đỡ hơn. (trích Chuyện những ngã rẽ cuộc
đời )
Thấm thoắt những năm tháng đại học cũng sắp trôi qua trong
cả nước mắt và tủi hờn. Những năm tháng cô đơn nơi xứ lạ nhưng Thảo
không dang tay chào đón bất cứ chàng trai nào dù đã có rất nhiều lời tỏ
tình theo đủ các kiểu từ đám con trai cả thành phố cả nhà quê. Cô không
chê bai hay kén chọn trai quê hay trai phố. Chỉ là cô không muốn vì yêu
đương mà xao nhãng học hành. Cô vẫn nhớ lời hứa với bố mẹ sẽ học hành
thành danh để bố mẹ nở mày nở mặt với hàng xóm và không quên mẹ rưng
rưng mắt dặn dò trước ngày cô đi:
- Con gái phải biết giữ lấy thân. Đừng có yếu lòng để rồi xa ngã.
Tất
cả những điều đó tạo cho Thảo một cánh cửa khép kín lòng mình không cho
phép ai bước vào. Nhưng, người ta nói duyên số và ý trời thật khó
tránh.
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :
Nhung Nga Re Cuoc Đoi ~ Những Ngã Rẽ Cuộc Đời - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/45-11073-1#ixzz4EpOBa39R
Vote Điểm :12345