Tuổi
học trò, ai lại chưa từng yêu, đối với tôi cũng vậy. Chuyện bắt đầu khi
tôi lên lớp 11, kéo theo vô số rắc rối. Hôm nay, là ngày xếp lớp nhưng
tôi lại ngủ quên. Đang chạy tới trường thì có một người đi xe đạp tới,
chắc cũng học cùng trường với tôi. -Lên xe đi, tôi chở nhanh hơn, sắp trễ giờ rồi. Tới nơi, tôi vọt xuống chỉ kịp nói cảm ơn, rồi chạy một cái vù đi vì sợ trễ. -Nhĩ Đình sao cậu tới trễ thế._Phong Linh. -Do
mình ngủ quên, cũng may trên đường có người tốt cho mình hoá gian một
đoạn nếu không cũng trễ mất tiêu. Xí ra chơi mình phải kiếm người đó cảm
ơn._Nhĩ Đình. -Vậy xí hồi mình đi với cậu. Mà cậu nghe gì chưa, nghe
nói chủ nhiệm lớp mình là người mới ra trường rất đẹp trai đó, nghe mà
phấn khích quá đi._Phong Linh. -Mình không ham trai đẹp, chỉ lo lớp mình làm thầy chạy mất dép._Nhĩ Đình. -Nói
phải, cậu có Thái Quang rồi thì ham gì trai nữa. Tiểu Quang vừa đẹp
trai vừa học giỏi, lại ga lăng cả trường ai cũng theo đuổi, cậu sướng
quá rồi._Phong Linh. -Bớt nói chuyện linh tinh đi._Nhĩ Đình. -Được rồi._ Phong Linh. Thầy giáo bước vào lớp. -Các bạn đứng._Thái Quang. -Các em ngồi đi. -Ơ...._ Nhĩ Đình nhìn thầy giáo không rời mắt -Nhĩ Đình cậu sao vậy, nói không hám trai đẹp mà mắt nhìn không rời. Bị hút hồn rồi à chế._Phong Linh. -Xí mình nói cho._Nhĩ Đình. -Chào
các em, thầy tên là Lương Khải, sẽ chủ nhiệm các em trong năm học này.
Bây giờ chúng ta lấy sách vở ra học bài mới._Lương Khải. Giờ ra chơi. -Nè Nhĩ Đình có chuyện gì vậy, cậu kể mình nghe đi._Phong Linh. -Hồi
sáng người cho mình hoá gian là thầy Lương Khải lúc đầu thấy thầy đi xe
đạp mình tưởng thầy là học sinh ai ngờ là thầy giáo._Nhĩ Đình.. -Vậy hả, trùng hợp thật. Vậy cậu có đi cảm ơn thầy không._Phong Linh. -Đương nhiên là có, bây giờ mình đi luôn đây._Nhĩ Đình. -Nhĩ Đình._Thái Quang chạy tới -Chuyện gì vậy tiểu Quang._Nhĩ Đình. -Mình có chuyện muốn nói với cậu._Thái Quang. -Xí hồi nói đi, chừ mình đi đây chút đã._Nhĩ Đình. -Chuyện này liên quan đến Nhĩ Tình, cậu cũng để xí nói à._Thái Quang. -Có tin tức của Nhĩ Tình rồi à._Phong Linh. -Vậy câu nói đi._Nhĩ Đình. -Hai cậu đi theo mình lên thư viện, trên đó có máy tính, dễ nói hơn. -Ok. Cả ba đi lên thư viện. Thái Quang ngồi vào máy tính, gốc tìm kiếm. -Sáng
nay, mình có lên mạng tìm kiếm thống tin của Nhĩ Tình, thì phát hiện ra
cái này, có chút thông tin, cậu đọc thử đi._Thái Quang. -Tại thành
phố X, một nữ sinh bị bạn học cùng lớp bắt nạt và xô xuống sông, có một
người dân gần đấy đi ngang qua và đưa coi đến bệnh viện, bây giờ vẫn
đang còn hôn mê. Tìm kiếm thông tin gia đình nhưng chỉ phát hiện coi gái
tên Minh Nhĩ Tình, học tại trường S thuộc thành phố X. Đúng không. Hồi
sáng mình có đọc định lên nói cho Nhĩ Đình mà cậu ấy tới trễ quá nên
cũng quên bén. Vậy chừ chúng ta tới bệnh viện đó đi._Phong Linh. -Tan học rồi mình sẽ tự đi, hai cậu không cần đi theo đâu._Nhĩ Đình Hết Chap 1
Tuổi
học trò, ai lại chưa từng yêu, đối với tôi cũng vậy. Chuyện bắt đầu khi
tôi lên lớp 11, kéo theo vô số rắc rối. Hôm nay, là ngày xếp lớp nhưng
tôi lại ngủ quên. Đang chạy tới trường thì có một người đi xe đạp tới,
chắc cũng học cùng trường với tôi. -Lên xe đi, tôi chở nhanh hơn, sắp trễ giờ rồi. Tới nơi, tôi vọt xuống chỉ kịp nói cảm ơn, rồi chạy một cái vù đi vì sợ trễ. -Nhĩ Đình sao cậu tới trễ thế._Phong Linh. -Do
mình ngủ quên, cũng may trên đường có người tốt cho mình hoá gian một
đoạn nếu không cũng trễ mất tiêu. Xí ra chơi mình phải kiếm người đó cảm
ơn._Nhĩ Đình. -Vậy xí hồi mình đi với cậu. Mà cậu nghe gì chưa, nghe
nói chủ nhiệm lớp mình là người mới ra trường rất đẹp trai đó, nghe mà
phấn khích quá đi._Phong Linh. -Mình không ham trai đẹp, chỉ lo lớp mình làm thầy chạy mất dép._Nhĩ Đình. -Nói
phải, cậu có Thái Quang rồi thì ham gì trai nữa. Tiểu Quang vừa đẹp
trai vừa học giỏi, lại ga lăng cả trường ai cũng theo đuổi, cậu sướng
quá rồi._Phong Linh. -Bớt nói chuyện linh tinh đi._Nhĩ Đình. -Được rồi._ Phong Linh. Thầy giáo bước vào lớp. -Các bạn đứng._Thái Quang. -Các em ngồi đi. -Ơ...._ Nhĩ Đình nhìn thầy giáo không rời mắt -Nhĩ Đình cậu sao vậy, nói không hám trai đẹp mà mắt nhìn không rời. Bị hút hồn rồi à chế._Phong Linh. -Xí mình nói cho._Nhĩ Đình. -Chào
các em, thầy tên là Lương Khải, sẽ chủ nhiệm các em trong năm học này.
Bây giờ chúng ta lấy sách vở ra học bài mới._Lương Khải. Giờ ra chơi. -Nè Nhĩ Đình có chuyện gì vậy, cậu kể mình nghe đi._Phong Linh. -Hồi
sáng người cho mình hoá gian là thầy Lương Khải lúc đầu thấy thầy đi xe
đạp mình tưởng thầy là học sinh ai ngờ là thầy giáo._Nhĩ Đình.. -Vậy hả, trùng hợp thật. Vậy cậu có đi cảm ơn thầy không._Phong Linh. -Đương nhiên là có, bây giờ mình đi luôn đây._Nhĩ Đình. -Nhĩ Đình._Thái Quang chạy tới -Chuyện gì vậy tiểu Quang._Nhĩ Đình. -Mình có chuyện muốn nói với cậu._Thái Quang. -Xí hồi nói đi, chừ mình đi đây chút đã._Nhĩ Đình. -Chuyện này liên quan đến Nhĩ Tình, cậu cũng để xí nói à._Thái Quang. -Có tin tức của Nhĩ Tình rồi à._Phong Linh. -Vậy câu nói đi._Nhĩ Đình. -Hai cậu đi theo mình lên thư viện, trên đó có máy tính, dễ nói hơn. -Ok. Cả ba đi lên thư viện. Thái Quang ngồi vào máy tính, gốc tìm kiếm. -Sáng
nay, mình có lên mạng tìm kiếm thống tin của Nhĩ Tình, thì phát hiện ra
cái này, có chút thông tin, cậu đọc thử đi._Thái Quang. -Tại thành
phố X, một nữ sinh bị bạn học cùng lớp bắt nạt và xô xuống sông, có một
người dân gần đấy đi ngang qua và đưa coi đến bệnh viện, bây giờ vẫn
đang còn hôn mê. Tìm kiếm thông tin gia đình nhưng chỉ phát hiện coi gái
tên Minh Nhĩ Tình, học tại trường S thuộc thành phố X. Đúng không. Hồi
sáng mình có đọc định lên nói cho Nhĩ Đình mà cậu ấy tới trễ quá nên
cũng quên bén. Vậy chừ chúng ta tới bệnh viện đó đi._Phong Linh. -Tan học rồi mình sẽ tự đi, hai cậu không cần đi theo đâu._Nhĩ Đình