Tù Phi
Tác giả:Đoạn Tàn Tình
Hắn khi tiến vào lãnh cung rõ ràng là phi tử a. Nhưng mà từ lúc nào, lại biến thành hình dạng nam tử thanh tú này?
Thiên
Chiêu Tễ, để tác thành cho tỷ tỷ của mình cùng tình nhân của nàng, cam
nguyện thay tỷ tỷ ở lại trong lãnh cung này, dù sao tại Thiên gia cũng
không được coi trọng, tới lãnh cung này trái lại thanh tĩnh.
Chỉ
là, sau khi gặp phải nam nhân bá đạo ấy, tất cả đều thoát khỏi quỹ đạo,
biết rõ hắn là lãnh huyết quân vương, vẫn cứ một lòng như vậy —
Quân
vương sáu nước thống trị thiên hạ, câu chuyện tình yêu của quân vương
vẫn luôn tồn tại, mỗi lần lại có trở ngại khác nhau, nhưng con đường
tình yêu của họ đáng để quan tâm
Chương 1
Huyền
Trọng Thiên đã đăng cơ chín năm, mười tám tuổi đại hôn đến nay có hai
nam một nữ. Đại hoàng tử Huyền Tỉnh Thiên năm nay vừa mới tròn sáu tuổi,
thế nhưng đã rất biết tôn kính với tiền bối, thông minh sớm trưởng
thành, và là nhi tử của Trinh Đức hoàng hậu. Trinh Đức hoàng hậu là nữ
nhi của tể tướng đương triều, là một hoàng hậu tiêu chuẩn nhưng không
phải một người vợ tình cảm.
Hôm nay lâm triều, trên đại điện lặng
ngắt như tờ, Huyền Trọng Thiên liếc mắt nhìn một lượt các thần tử đang
đứng phía dưới nhưng phát hiện không có ai thượng tấu, lẽ nào vương
triều Thiên Triệu của hắn đã quốc thái dân an đến mức này sao?
"Các
vị ái khanh, trẫm nghe nói vụ xuân năm nay thượng lưu Hoàng Hà đại hạn,
không biết các vị ái khanh có biện pháp đối phó gì cho vụ mùa thu?” Âm
thanh lạnh lẽo cứng rắn quét ngang đại điện khiến cho thần tử phía dưới
một trận run rẩy, bọn họ không phải là không biết nhưng nếu ai nói ra
chuyện này thì người đó chắc chắn sẽ "được” cử đi xử lý . Bọn họ sao có
cách xử lý nơi khô hạn như thế a.
"A, bẩm báo hoàng thượng, vi
thần vừa mới lấy được tấu chương, chỉ là vi thần còn chưa tìm ra phương
án tốt nhất cho nên không dám bẩm báo lên, sợ hoàng thượng phiền lòng.”
Thừa tướng đại nhân – cha vợ hắn – Tôn Ứng Quyền lập tức tiến lên bẩm
báo.
"Nga, nói như vậy là nhạc phụ đại nhân thông cảm cho tiểu
tế. Nhạc phụ đại nhân thật là tốt.” Huyền Trọng Thiên nhìn nhạc phụ đại
nhân lạnh lùng nói, người càng già thực sự là lòng nghi ngờ càng tăng
lên, hắn luôn luôn sợ hoàng đế sẽ phế đi chức thừa tướng của hắn cho nên
càng muốn đạt được càng nhiều quyền lợi hơn nhưng lẽ nào hắn muốn trẫm
đem cả ngôi vị hoàng đế cho hắn mới đủ sao?
"Vi thần không dám.”
Thừa tướng kính cẩn nói, hoàng đế lại có tiếng không thiên vị thân nhân
do đó hắn phải cẩn thận một chút, dù sao hắn cũng không phải con rể bình
thường.
"Phải? Vậy không biết nhạc phụ đại nhân có thể vì tiểu
tế chia sẻ ưu sầu này mà đi tới đó một chuyến chăng.” Huyền Trọng Thiên
nhìn thừa tướng tuổi già, cũng không phải hắn tư tưởng tàn nhẫn mà là
không ai có khả năng che giấu hắn, đây chính là kết quả của bọn họ. Mà
hắn giọng nói mang theo ý không cho phép cự tuyệt cũng làm tôn thừa
tướng hối hận đã đắc tội con rể này a.
Giải quyết vấn đề hạn hán
xong Huyền Trọng Thiên tuyên bố bãi triều, lại xoay người đi ngự thư
phòng, công vụ mỗi ngày cần xử lý khiến hắn chỉ có thể ngủ được mấy canh
giờ mà thôi. Mà đối với hắn, lâm hạnh phi tử cũng chỉ như làm việc mà
thôi, dù sao cũng là dẹp một chút "Lửa giận” của hậu cung a.
Huyền
Trọng Thiên nhìn hai chồng tấu chương cao cao, trong lòng cảm thấy mờ
mịt, lẽ nào hắn cứ như vậy tới suốt đời sao? Chiếm được quyền lực cao
nhất nhưng đang ở địa vị cao lại cảm thấy trống rỗng không ai có thể
hiểu được, hắn rất hi vọng bên cạnh có người có thể chia sẻ một chút
công vụ của hắn nhưng hoàng hậu luôn luôn nói nữ nhi không thể tham dự
triều chính, hơn nữa ngoại trừ nữ kinh ra nữ giới không hiểu bất cứ cái
gì khác.
Phụ vương Huyền Trọng Thiên sớm qua đời khi còn trẻ, chỉ
để lại ba đứa con. Nhị đệ hắn – Dung thân vương Huyền Trọng Tĩnh – mỗi
ngày chỉ biết tới Vương phi của hắn, bởi vì Dung Vương phi từ nhỏ thể
nhược đa bệnh mà Dung Vương gia rất yêu vợ, cho nên ngoại trừ chuyện
thực sự cần phải ra ngoài hắn sẽ ở lại trong vương phủ làm bạn với kiều
thê. Mà tam đệ – Cung thân vương Huyền Trọng Lệnh – là một võ tướng kỳ
tài, một mực ra ngoài lĩnh binh, một năm cũng chỉ trở về mấy ngày mà
thôi, cho nên sự cô độc của Huyền Trọng Thiên căn bản không có ai để tâm
sự, chỉ có duy nhất sư đệ Vũ Quân Kỳ nhưng hắn thỉnh thoảng lại mang
cho Huyền Trọng Thiên một đống phiền phức.
Hắn luôn luôn chuồn ra
khỏi hoàng cung Vũ Trạch, sau đó làm cho thần tử trong hoàng cung Vũ
Trạch đại loạn. Cả ngày cũng không ngẫm lại chính mình đang là quân
vương, không có việc gì lại tới Thiên Triệu trốn, nếu không thì trốn
biệt tăm biệt tích, làm cho thừa tướng đại nhân của Vũ Trạch thiếu chút
nữa phế đi chức hoàng đế của hắn. Bất quá, thừa tướng Vũ Trạch là Lãnh
Thiên Thương chính là nhân tài trị quốc khó gặp, tuổi còn trẻ lại nắm
giữ quyền lực lớn trong triều. Huyền Trọng Thiên nhiều lần muốn lôi kéo
hắn sang Thiên Triệu nhưng Lãnh Thiên Thương hình như đã quyết định sẽ
đi cùng Vũ Quân Kỳ.
Trong lúc Huyền Trọng Thiên đang nỗ lực phê
tấu chương thì bỗng nhiên nghe thấy Đinh công công bẩm báo Thái tử điện
hạ gần nhất không biết đã xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên học được rất
nhiều tri thức mà thái phó không hề dạy. Lâm thái phó cho rằng hoàng
thượng không tín nhiệm hắn nên đang ở ngoài thỉnh cầu hoàng thượng tiếp
kiến. Lâm thái phó là cựu thần cực kỳ có học vấn trong cung, khi hắn còn
là Thái tử cũng do Lâm thái phó giáo dục, tuy rằng hắn biết hoàng tử có
thể không thích một lão nhân dạy hắn nhưng hắn học được những tri thức
này từ nơi nào? Hoàng hậu sao?
Vote Điểm :12345