Huyền Thoại Mỹ Nhân Ngư
|
|
Tên Topic: Huyền Thoại Mỹ Nhân Ngư Tên Phụ: Nước Mắt Người Cá Writer: Pé Pool Ratting: K+ Tình Trạng: On-going Thể loại: Viễn tưởng, tình cảm, bi thương
Summary: Câu chuyện kể về kì nghỉ hè đáng nhớ của Sakura cùng các bạn tại bãi biển Nàng Tiên Cá. Truyện có sử dụng một số chi tiết trong “The Little Mermaid” của Andersen. Một câu chuyện tình cảm đầy máu và nước mắt tưởng chừng chỉ có trong truyền thuyết nhưng... đằng sau là một bí mật đang chờ Sakura và các bạn khám phá *** Đôi lời tác giả - Vì đây là một fic viễn tưởng có nhiều chi tiết kì ảo. Ai không hợp thể loại này xin click back - Tác giả mới 13t nên văn phong vẫn chưa tốt, xin mọi người góp ý, giúp đỡ tác giả thêm. *cúi đầu* - Cuối cùng, mong các độc giả ủng hộ fic Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^^ Thân Pé Pool (nickname facebook)
|
#meobong_dinhmenh: làm quen nhé! ^^ *** CHƯƠNG I. ĐIỀM BÁO (P.1) - “Sakura… … Sakura… … Giúp tôi với... làm ơn…” - “ÁAAAAAA!!!” - Một tiếng thét chói tai vang lên. Sakura ngồi bật dậy, mồ hôi nhễ nhại. Gương mặt cô lộ rõ sự kinh hoàng. Người Sakura run lên bần bần. Cô cố lấy lại bình tĩnh nhìn một lượt quanh phòng rồi thở phào nhẹ nhõm. Sakura vừa trải qua một giấc mơ đáng sợ. Kero uể oải chui ra khỏi hộc bàn. Nó buông tiếng ngáp dài rồi ngước lên nhìn đồng hồ. 6h30. Kero vươn vai. - Cậu dậy sớm vậy Sakura? Chuông báo thức còn chưa kêu mà. Chắc hôm nay trời mưa quá! - Kero nói rồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Mặt trời đã ló dạng sau những đám mây xanh mềm xốp như kẹo bông gòn. Những tia nắng ấm áp xuyên qua từng kẽ lá, rọi vào ô cửa. Chim cất tiếng hót líu lo chào ngày mới, một ngày hè náo nhiệt và bận rộn. Kero ngồi trên bàn sưởi nắng. Bộ lông vàng mượt của nó sáng rực lên dưới ánh mặt trời cuối xuân. Kero cảm thấy khoan khoái, dễ chịu vô cùng. Bấy giờ, nó mới quay sang nhìn Sakura đang ngồi thẫn thờ trên giường. Kero khẽ rung đôi cánh trắng nhỏ xíu trên lưng và bay lại phía Sakura - Cậu sao vậy? Gặp ác mộng à? - Không hẳn. Đó là một giấc mơ kì lạ! Trong mơ, tớ gặp một cô gái xinh đẹp với mái tóc vàng dài và đôi mắt xanh biếc. Cô ấy không ngừng gọi tên tớ, cầu xin tớ giúp đỡ. Nhưng... khi tớ tiến lại gần, cô ấy bỗng trở nên khác thường. Khắp người cô ấy nổi lên những mảng xanh li ti như vẩy cá. Phần thân dưới biến thành chiếc đuôi cá khổng lồ với gai nhọn đâm tua tủa bên ngoài. Đôi mắt đỏ ngầu nhìn tớ như muốn ăn tươi nuốt sống. Đột nhiên cô ấy vươn tay về phía tớ, một bàn tay nhơ nhớp với lớp màng dày bao bọc và móng vuốt sắc nhọn. Đúng lúc đó thì tớ tỉnh dậy - Sakura thuật lại giấc mơ của mình, chợt rùng mình khi nghĩ tới những điều vừa trải qua. Kero chống tay lên cằm đầy vẻ suy tư. Điệu bộ của nó lúc này nom thật ngộ. Sakura bật cười. Kero chợt lên tiếng sau một hồi im lặng - Cậu có nghĩ đó là một điềm báo không? Cậu sẽ gặp một con thuỷ quái! - Tớ không biết. Tớ sợ lắm! - Sakura ôm đầu rên rỉ. Kero xoa đầu Sakura, mỉm cười - Đừng lo, tớ đã có cách! - Ý cậu là… - Đôi mắt Sakura sáng lên. - Ừm - Kero khẽ gật đầu - Dùng “nó” đi, Sakura! Sakura bước xuống giường. Cô tháo chiếc chìa khoá đầy quyền năng và ma pháp đeo ở cổ ra, miệng lẩm bẩm câu thần chú quen thuộc. Căn phòng nhỏ bừng sáng. - GIẢI TRỪ PHONG ẤN!!! The Dream!!! Vòng tròn ma pháp xuất hiện dưới chân Sakura. Một luồng sáng bao bọc lấy cơ thể cô. Ma lực của lá bài “The Dream” sẽ cho cô thấy trước tương lai qua những giấc mơ. Cảnh vật xung quanh Sakura thay đổi trong phút chốc. Đột nhiên cô thấy khó thở vô cùng. Cô ôm lấy cổ và hé mắt nhìn ra bên ngoài. Nước! Trước mắt Sakura chỉ toàn một màu xanh thăm thẳm của nước. Cơ thể nhỏ bé của cô đang bị nhấn chìm trong một biển nước mênh mông. Quan sát xung quanh, Sakura chợt nhận ra những bóng hình quen thuộc. Tomoyo, Rika, Naoko, Chiharu, Yamazaki, Meiling, và cả Syaoran nữa. Thân xác họ đang bị nước bao bọc với những dây gai cứa vào da thịt. Máu! Cả một vùng nước bị vẩn đục bởi màu đỏ thẫm của máu. Sakura cố gọi mọi người nhưng vô ích. Tất cả như rơi vào trạng thái hôn mê, không ai có thể nghe thấy tiếng gọi của cô. Sakura muốn hét lên nhưng tiếng hét như bị chặn lại khi cô cảm nhận được một ánh nhìn ghê rợn phóng về phía mình. Đôi mắt đỏ ngầu xuất hiện giữa biển nước. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào Sakura. Sự tàn ác, khát máu lộ rõ trong ánh nhìn. Sakura tái mặt. Một giọng nói ồm ồm vang lên - SA… KU… RA… - KHÔNGGGG!!!
|
CHƯƠNG I. ĐIỀM BÁO (P.2) - KHÔNGGGG!!! - Một tiếng la thất thanh vang lên làm cả ngôi nhà rung chuyển, kéo theo đó là tiếng bát đũa rơi loảng xoảng. Dưới bếp, Touya đang cặm cụi nhặt những mảnh vỡ vương vãi trên sàn nhà. Anh lắc đầu nhìn lên tầng trên - “Quái vật” lại bắt đầu làm loạn rồi! Sakura mở mắt. Cô đang đứng trong căn phòng vừa trải qua “động đất” của mình. Sakura ngồi thụp xuống. Sau một hồi loay hoay tháo gỡ cục bông to tướng ở tai mình, Kero bay đến chỗ Sakura - Thế nào? Sakura ôm chầm lấy Kero, làm nó nghẹt thở. - Hic hic, Kero-chan! Tớ tưởng mình sắp chết rồi chứ! - Thả... tớ... ra, Sakura… - Kero giãy giụa. Sakura vội nới lỏng tay. Kero thở hổn hển, đôi cánh bé xíu bị vò nát đến tả tơi. Sakura xin lỗi rối rít rồi kể lại những gì mình vừa nhìn thấy. Kero định đưa ra ý kiến thì chợt giật mình khi nghe tiếng bước chân ngày một rõ ngoài cửa. Nó vội nhảy lên bàn và té ngã vì… nhảy hụt. "Cạch" Cánh cửa bật mở. Touya bước vào, nói lớn - Quái vật! Phá phách xong chưa? Xuống ăn sáng rồi còn đi học! - Em không phải là quái vật! - Sakura nhăn nhó. Bỏ ngoài tai lời nói của Sakura, Touya liếc nhìn xuống dưới. Kero nằm sõng soài trên nền nhà. Phải đóng giả thú nhồi bông trong tư thế không mấy thoải mái làm Kero thấy mệt. Nó chỉ cầu mong Touya bỏ đi để nó điều chỉnh lại vẻ khó coi của mình. Touya túm lấy đuôi Kero đưa qua đưa lại trước mặt Sakura - Quái vật hoá điên đến mức hành hạ cả thú nhồi bông à? Mặt Kero đỏ bừng. Nó muốn hét lên vì đau nhưng phải cố nhịn. Kero tức điên vì Touya cứ nắm chặt lấy đuôi nó và làm nó quay như chong chóng. Sakura liền giật lấy Kero và đặt nó lên bàn - Là nó bị rơi từ trên bàn xuống chứ bộ! Không nói với anh hai nữa, em xuống ăn sáng đây, ăn hết phần của anh hai luôn! - Sakura lè lưỡi nhìn Touya đầy châm chọc rồi chạy nhanh xuống dưới nhà. - Quái vật ăn nhiều sẽ biến thành lợn đấy! - Touya nói với theo rồi đóng sầm cửa lại và đi xuống. Kero nằm lăn ra bàn, toàn thân ê ẩm. Nó thở dài một cách nặng nhọc - Ôi, tội nghiệp cái thân “già” này! Hi vọng sẽ không xảy ra chuyện rắc rối nào nữa!
|
CHƯƠNG II. TRÙNG HỢP (P.1) Với đôi giày patin xinh xắn của mình, Sakura lướt nhanh trên con đường nhỏ trải đầy hoa anh dào. Những cánh hoa xoay tròn trong không trung ánh lên sắc vàng của nắng. Vừa đi, Sakura vừa nghĩ về giấc mơ đáng sợ mà lá bài “The Dream” đã cho cô thấy. Cô muốn mau chóng đến trường để hỏi ý kiến Syaoran. "Xạch" Sakura đẩy cửa bước vào. Cô nở một nụ cười rạng rỡ, cất giọng trong trẻo - Chào buổi sáng, mọi người! - Chào buổi sáng! - Tiếng hô đồng loạt vang lên cùng với tiếng vỗ tay rào rào. Sakura tròn mắt đầy kinh ngạc. Chiharu chạy đến vỗ vai cô bạn, tủm tỉm - Chà, hôm nay Sakura đi học đúng giờ ghê! Chuyện lạ à nha! Sakura gãi đầu, cười bẽn lẽn "Xạch" Syaoran cùng Meiling bước vào lớp. Hai người thở hồng hộc như vừa phải chạy gấp - Chào... buổi sáng! - Phù… May mà chưa muộn học! - Meiling quăng cái cặp lên bàn và thả người xuống ghế - Chào các bạn! - Sakura tỏ vẻ hớn hở khi thấy hai người đến. Nhìn nụ cười hồn nhiên của Sakura, Syaoran khẽ đỏ mặt. Trông thấy vẻ mặt ngượng ngùng, bối rối của Syaoran, hai má Sakura cũng ửng hồng “Cậu ấy, dễ thương quá!” - Sakura nghĩ thầm Chiharu chợt lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cô - À, phải rồi! Tớ đã chiến thắng trong trò chơi quay số trúng thưởng và nhận được 8 vé du lịch đến bãi biển Nàng Tiên Cá mới mở đấy! Các cậu có muốn đi cùng tớ không? - Tuyệt! Dù sao cũng sắp nghỉ hè rồi, cả nhóm mình đi luôn nhé! - Yamazaki xen vào Sakura giật mình khi nghe lời mời của Chiharu. Biển? Nàng Tiên Cá? Trùng hợp quá. Liệu nó có liên quan đến giấc mơ của Sakura không? - Sakura, cậu cũng đi chứ? - Tomoyo hỏi - Ừm - Sakura khẽ gật đầu Có lẽ mọi thắc mắc của Sakura sẽ được giải đáp khi cô đến đấy. Vì vậy, Sakura cần phải đi Trong lòng cô dấy lên một cảm xúc bồn chồn, bất an khó tả. Sakura vừa háo hức, vừa lo sợ. Đó chắc chắn sẽ là một chuyến đi đáng nhớ đối với Sakura và các bạn. Bánh xe định mệnh bắt đầu quay… ~~~~~***~~~~~ Ô tô sắp khởi hành. Mọi người đều mang tâm trạng háo hức, phấn khởi, duy chỉ một người chìm trong nỗi lo lắng, băn khoăn. Tomoyo nhẹ ngàng bước đến bên Sakura - Cậu sao vậy? Cảm thấy không khoẻ à? - Không! Chỉ là… tớ không yên tâm về chuyến đi này lắm - Đừng lo! Nhất định sẽ không có vấn đề gì đâu - Tomoyo mỉm cười, một nụ cười thánh thiện, ấm áp. Mọi phiền muộn của Sakura dường như tan biến hết - Ừm - Sakura gật đầu. Trông cô tươi tỉnh hẳn lên “Không nên quá lo lắng và sợ hãi! Chuyện gì phải đến ắt sẽ đến. Mình phải dũng cảm đối mặt với nó!” - Sakura tự nhủ. Đôi mắt xanh lục bảo ánh lên sự quyết tâm. Ngọn lửa nhiệt huyết sôi sục trong cô. Sakura hớn hở chạy lại chỗ mọi người - Chúng ta mau đi thôi! Chiếc xe chuyển động một cách chậm rãi. Sakura ngoái lại nhìn ngôi trường thân quen như bị thu nhỏ lại phía sau cô. Chiếc xe sẽ đưa Sakura và các bạn rời xa thị trấn, đến vùng ngoại ô lân cận Ngồi trên xe lâu khiến Sakura thấy mệt. Tự dưng cô buồn ngủ một cách lạ kì. Sakura cố giữ cho mình tỉnh táo nhưng mi mắt cứ cụp xuống. Cô thả lỏng người và chìm sâu vào giấc ngủ. Linh hồn cô đang ở ngưỡng cửa giấc mơ Lại là một giấc mơ kì lạ. Nó không đáng sợ như giấc mơ trước nhưng lại ẩn chứa một nỗi buồn man mác Sakura nhìn thấy một bờ biển với bãi cát trắng trải dài. Mặt biển lấp lánh ánh bạc. Những làn sóng biếc lăn tăn xô vào bờ. Mỏm đá trắng xám nhô lên giữa dòng nước. Một cô gái ngồi trên đó đang cất cao tiếng hát trong trẻo, cao vút. Không! Không phải người. Sakura bàng hoàng nhận ra. Phần thân dưới của cô gái là một chiếc đuôi cá lớn màu xanh lục. Chiếc đuôi quẫy nước bắn tung toé. Sakura định bước lại gần để quan sát kĩ hơn thì chợt một trận cuồng phong nổi lên, cuốn cát bụi bay mù mịt. Cô lấy tay che mắt lại. Gió bỗng ngừng thổi, đột ngột như khi nó xuất hiện. Sakura hé mắt nhìn. Cảnh vật trước mắt cô thay đổi, không còn là bãi biển xinh đẹp đầy thơ mộng. Sakura đang đứng trước một toà lâu đài nguy nga, tráng lệ. Toà lâu đài xây theo lối kiến trúc cổ của phương Tây. Hai bên tường dát vàng sáng loá. Cánh cổng được chạm trổ đá hoa cương lấp lánh. Toà lâu đài giống như tồn tại cách đây từ hàng trăm năm trước vậy. Một tấm thảm đỏ lộng lẫy trải dài trên lối đi. Tiếng nhạc du dương nổi lên. Một đôi trai gái bước vào toà lâu đài trong sự reo hò của hàng nghìn người vây quanh. Cô gái mặc một bộ váy màu trắng, nắm tay chàng trai mỉm cười hạnh phúc. Trang phục của tất cả mọi người ở đó đều mang đậm phong cách của thập niên 70. Sakura đang chứng kiến một đám cưới thời xa xưa
|
CHƯƠNG II. TRÙNG HỢP (P.2) Sakura giật mình thảng thốt. Cô sững sờ nhìn bóng người núp sau gốc cây gần lâu đài. Một cô gái có mái tóc vàng dài và đôi mắt màu xanh ngọc. Giống hệt cô gái Sakura gặp trong giấc mơ trước. Cô gái giương ánh mắt buồn bã nhìn cô dâu, chú rể bước vào lễ đường. Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má. Sakura rất muốn chạy đến bên cô gái để an ủi. Bỗng một trận cuồng phong nữa lại nổi lên, cuốn bay tất cả. Khi Sakura mở mắt ra, không gian nơi cô đứng chỉ toàn một màu trắng xoá. Chợt, có ai đó vỗ nhẹ vào vai cô. Sakura quay lại nhìn nhưng không thấy gì cả. Cô vô cùng hoảng loạn. Mặt cô tái xanh. Sakura ôm đầu, run rẩy, cố gạt bỏ ý nghĩ về một con ma đáng sợ đang luẩn quẩn quanh cô. Một giọng nói vang vọng từ không gian xa xăm - Sakuraaaaa… - AAAAAAA… - Sakura hét lên - Đừng lại gần tôi! Tôi sợ ma lắm! - Là tớ đây mà, Sakura! - Sakura giật mình tỉnh dậy. Thì ra là Tomoyo Tomoyo đang đứng bên cạnh lay gọi cô - Đến nơi rồi! Ta xuống xe thôi! - Đến rồi à? - Sakura ngẩn ra. Những tiếng cuời khúc khích vang lên. Sakura ngượng chín mặt. Cô vội vã bước xuống xe. Chiếc xe lại bắt đầu lăn bánh, chầm chậm... chầm chậm rời xa cô và các bạn. Trong khi mọi người trầm trồ nhìn ngắm cảnh biển xinh đẹp, Sakura há hốc miệng kinh ngạc. Đây chính là bãi biển đã xuất hiện trong giấc mơ cô vừa trải qua. Sao lại có sự trùng hợp đến thế Mọi chuyện sẽ xảy ra như thế nào? Giấc mơ đó ẩn chứa bí mật gì? Mời các bạn đón xem chap 3
|