Fanfic BTS VKook | Bà Xã Của Tổng Tài
|
|
CHAP 10[EXTRACT]Ngày hôm nay, cậu vừa bước phòng làm việc, đã có một bà chị vô cùng xinh đẹp chặn đường giao cho công việc là đi khảo sát thị trường một chút xem các khu cao ốc khác như thế nào, cậu bị "đuổi" một cách không thương tiếc thế là phải ngậm ngùi ra đi. -"Hứ, ta hờn! Mấy hôm trước còn nâng mình như báu vật hôm nay đã phủi mông giao cho công việc này"- cậu vừa đi vừa chửi rủa đủ thứ Chửi cho đã rồi cậu cũng phải đi thôi, tìm kiếm mấy nơi có tòa cao ốc cậu tỉ mỉ xem xét mọi thứ, cậu vào trong xem thử từ nội thất đến cách trang trí, rồi xung quanh tòa cao ốc, phía trước và sau sân. Đi cả mấy tiếng đồng hồ , cậu mỏi nhừ cả tay và chân, vừa đi vừa bóp tay chân như ông già vậy, miệng thì cứ không ngừng than vãn. Từ xa, có một chiếc xe du lịch màu đen Ferrari F12 Berlinetta chạy thẳng đến cậu. (Người trong xe pov's: Là em ấy sao?) -"Haizz, mỏi chân quá, mệt nữa chứ, khát nước nữa,,,,,.........."- cậu cứ huyên thuyên cái mỏ như két vậy than thở đủ thứ -"Sao mà đứng đây than thở như vậy, đáng lẽ giờ này phải ở đi làm rồi chứ?"- âm thanh lạ nhưng quen thuộc vang lên khi chiếc xe đó ngừng lại một người đàn ông bước ra -"JiMin?"- cậu la lên vẻ ngạc nhiên không giấu được -"Đi, tôi chở cậu đến quán nước gần đây rồi nói chuyện"- cậu chưa định thần lại thì bị JiMin kéo vào xe đạp ga phóng thẳng phía trước -"Cho tôi 2 ly Americano"- đến nơi, kéo cậu vào trong, gọi 2 ly nước, anh và cậu ngồi ở góc gần cửa sổ, cậu thở phào hít một hơi dài để lấy hơi -"Rồi, nói đi sao anh lại ở đây, còn nữa chiếc xe đắt tiền kia ở đâu anh có vậy?"- cậu tay vỗ vỗ ngực vẻ mặt hồng hồng do thiếu khí trông vô cùng khả ái -"Tôi có việc cần làm, còn chiếc xe kia là mượn"- anh vẫn giấu cậu ta, tìm một lí do khác để nói cậu cũng không thắc mắc nhiều nghe rồi à ừ cho qua. -"Còn cậu, sao lại ở đây?"- anh quay sang hỏi cậu, bộ dạng của cậu lúc nãy rất buồn cười như ông cụ non -"Tôi phải đi khảo sát các tòa cao ốc, là do sếp bảo nên mới khổ vầy nè"- anh nhân viên đem nước uống ra, cậu chụp lấy ly nước nốc một hơi hết sạch -"Cậu khát vậy sao? Uống của tôi luôn đi nè"- anh đẩy ly nước của mình sang cậu, cười cười -"Sao anh không uống mà đưa tôi?"- cậu có hơi ngại, má ửng hồng -"Vốn dĩ tôi đưa cậu đến đây là để cho cậu uống, tôi đâu có khát, nên cậu uống cũng chẳng sao!"- anh nhún vai, cậu lúc đầu lắc đầu từ chối nhưng cứ đẩy qua đẩy lại tới chừng nào thôi thì uống luôn vậy.
|
CHAP 11[EXTRACT]Cậu cầm ly nước tu một hơi uống sạch, anh nhìn cậu mỉm cười đến cả uống nước cũng dễ thương như vậy! -"À, tôi phải về làm việc tiếp đây, hẹn anh khi khác nhé!"- cậu vẫy tay, đi trước ra ngoài và một điều tất nhiên là anh trả tiền (JungKooK pov's: hehe, mình quên đem tiền, để anh ấy trả thay vậy lần sau mình khao lại) -"Nhóc con này ranh ma thật!"- anh nhìn theo bóng lưng cậu lại nhìn xuống cái bàn và vấn đề lập tức được sáng tỏ Cậu về đến công ty là lại nhào đầu vào công việc, lâu lâu lại than vãn như ông cụ khiến cả căn phòng tràn ngập tiếng cười, đột nhiên tiếng chuông điện thoại bàn của phòng vang lên, một chị gái tiến đến nghe máy. -"Alô, là chủ tịch ạ?"- giọng người đàn ông bên kia đầu dây vang lên khiến cô gái ngay lập tức nhận ra -"Gọi cậu JungKooK lên gặp tôi"- hắn chỉ nói vậy rồi cúp máy bỏ lại gương mặt ngơ ngác và chuyển sang nham hiểm -"JungKooK à, chủ tịch cần gặp em"- chị ấy cười cười, nụ cười ớn lạnh -"Hả, gặp em? Để làm gì chứ?"- cậu nghe đến hắn cần gặp mình thì gai ốc nổi lên bất chợt rùng mình, cảnh tượng hôm đó cậu vẫn chưa quên đâu -"Làm sao chị biết được chứ, có khi là.........."- chị ấy cười nham nhở liếc mắt đưa tình sang mấy má kia làm ai cũng cười nham nhở như nhau, dạo gần đây chủ tịch hay gọi cậu gặp lắm chẳng biết có gì a~~~~~~~ Cậu thấy mấy nụ cười đó sợ càng thêm sợ, lòng thầm cầu nguyện hắn ta không làm gì mình. CỐC CỐC Gọi mãi mà chẳng thấy hắn trả lời, cậu cảm thấy kì quặc nên đánh liều vào xem sao , hít một hơi thật dài, tay cầm nắm cửa mở nhẹ, cánh cửa vang lên tiếng kọt kẹt mở ra, nhưng điều kì lạ là hắn không ở bên trong phòng, xung quanh đều trống trơn. Cậu bước vào, ngắm nghía xung quanh vẫn không thấy ai định trở ra thì khựng lại vì một tiếng nói......... -"Ở lại đây với tôi"- hắn đứng sau từ cánh cửa cậu vừa mở, tiếng nói lạnh làm cậu giật thót -"A-Anh cần gặp tôi có việc gì?"- cậu lùi lại phía sau vài bước -"Không cần phải sợ như vậy, tôi kêu cậu là có việc" (TaeHyung pov's: làm như mình là ma vậy không bằng=.=) Hắn bây giờ trong lòng đang gào thét, gặp cậu bao nhiêu lần, lần nào cậu cũng tránh hắn như tránh tà. -"V-Vậy có chuyện gì?"- cậu cũng giảm bớt phần nào sợ hãi cùng hắn ngồi ở ghế sofa bàn việc -"Ngày mai tôi cần cậu đi với tôi gặp đối tác"- hắn rót trà đưa qua cho cậu một ly: -"Uống đi"- -"Tại sao phải là tôi mà không phải người khác?"- cậu cầm ly trà uống vài ngụm, thầm nghĩ:"tại sao phải là mình chứ, anh ta cứ nhắm vào mình, đáng lo thật" -"Vì tôi nghĩ năng lực làm việc của cậu rất tốt, tôi có ấn tượng về cậu thế mà cậu lại từ chối uổng công tôi coi trọng cậu"- hắn liếc sang quan sát thái độ của cậu quả không sai.........
|
CHAP 12[EXTRACT]Khuôn mặt cậu thay đổi ngay lập tức, không phải nghi ngờ như lúc nãy mà là hố hàng, cậu còn nghĩ vì hắn thấy cậu quá đẹp trai nên muốn thu hút cậu nhưng bị cậu từ chối nên mới muốn đe dọa cậu chứ, ai ngờ, -"À à, thì ra là vậy, tôi đương nhiên đồng ý"- cậu gãi đầu cười hề hề -"Vậy thì cậu chuẩn bị đi ngày mai 8 giờ chúng ta sẽ đi"- hắn trong lòng thầm cười, nhưng không hiện ra vẻ bề ngoài -"Được, nếu không có gì thì tôi ra ngoài"- cậu liền lãng sang chuyện khác nhanh chóng ra ngoài -"Haizz,cứ tưởng hắn làm gì mình hóa ra chỉ có vậy, là do mình suy nghĩ hơi nhiều rồi"- cậu vừa đi vừa lẩm bẩm (TaeHyung pov's: cũng dễ dụ thật, đúng là trẻ con) *Tối đó* Cậu hôm nay tâm trạng vô cùng suôn sẻ, vì ngày mai được cùng chủ tịch tiếp khách hàng, đây là chuyện cậu không ngờ tới, thật vui sướng! Cậu bây giờ cũng không có gì làm, rất buồn chán nên ra ngoài đi dạo. Cậu đi trên chiếc Yamaha Exciter đi đến con sông Hàn gần đó, thời tiết buổi tối vô cùng mát mẻ và trong lành khi các cơn gió cứ thổi mãi như vậy mang theo một chút lạnh lạnh của sương đêm. Nằm trên bãi cỏ ở đó, cậu ngước mặt ngắm trăng sao, hôm nay mọi thứ đều rất đẹp như ánh trăng kia vậy! Cảnh đêm ở đây vô cùng đẹp, xung quanh chỗ cậu cũng rất vắng, một số ngôi nhà đã chìm vào giấc ngủ đêm, chỉ có mình cậu ở đây! Cũng thật cô đơn! -"Là cậu phải không, JungKooK?"- tiếng nói từ xa vọng tới thu hút sự chú ý của cậu, anh hôm nay có vẻ khá mệt mỏi nên đến đây để xả stress, vừa lúc nãy mới đi mua vài lon nước để uống, quay lại thì thấy cậu (JungKooK pov's: H-Ha, không phải chứ, m-mình không cô đơn rồi) -"TaeHyung? Sao anh lại ở đây?"- cậu thấy bóng dáng quen thuộc, miệng khẽ nhếch lên khinh bỉ -"Có gì ngạc nhiên lắm à?"- anh thấy phản ứng ngạc nhiên của cậu cũng ngạc nhiên theo làm cậu ngạc nhiên theo luôn ~.~ -"Người như anh mà đến mấy nơi như vậy không ngạc nhiên mới lạ! Đáng lẽ anh phải ở quán bar hay vũ trường vào giờ này mới đúng!!"- cậu bĩu môi, liếc nhìn khinh bỉ,nhẹ nhàng ngồi xuống bãi cỏ xanh -"Cậu nghĩ tôi tồi tệ đến mức đó à?"- hắn cũng ngồi xuống cạnh cậu, tay mở nắp lon nước, uống một hơi -"Sự thật không phải vậy chắc, mà sao anh lại ở đây?"- nói đúng thì cậu cũng rất hiếu kì lí do hắn xuất hiện ở đây, cậu cần giải đáp thắc mắc"vì sao hắn ở đây" -"Tôi ra đây xả stress thôi, còn cậu?"- hắn cũng khá ngạc nhiên khi gặp cậu ở đây -"Tôi đi dạo thôi...................."- cậu nhìn hắn nở nụ cười, để lộ hai hàm răng thỏ (TaeHyung pov's: D-Dễ thương quá) Một ý nghĩ hiện lên trong đầu hắn khi thấy nụ cười đó nhưng ngay lập tức biến mất khi cậu quăng cho một cậu phũ phàng -"..........mà bị anh làm mất hứng"- cậu tự nhiên lấy một lon coca trong bịch lon nước lúc nãy của hắn uống hết sạch, cho bõ ghét (TaeHyung pov's: thật ngớ ngẩn khi mình vừa có ý nghĩ đó! Hừ!)
|
CHAP 13[EXTRACT]Cậu liếc sơ là biết hắn đang không ưa mình rồi cộng thêm cái biểu cảm khó ưa nữa thì không thể sai vào đâu được. -"Thôi tôi về, anh ở lại với mấy đám cỏ vui vẻ"- cậu đứng dậy phủi mông đi, chẳng thèm nhìn hắn một cái -"Thật khó gần"- hắn thu dọn mấy cái lon vào bọc vứt vào cái sọt rác gần đó, khẽ liếc nhìn theo bóng cậu đến khi mất hút hẳn mới đi về *Ngày hôm sau* CỐC CỐC -"Vào đi"- hắn bên trong dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết là ai vào, giờ này mới có 7h 40 mà từ nãy đến giờ hắn không hề gọi ai lên đây thì ngoài cái người hôm qua được hắn gọi đi gặp đối tác cùng hắn thì còn ai vào đây nữa. -"Sao anh còn chưa chuẩn bị nữa chứ mọi thứ bề bộn vậy? Phải nhanh nhanh chứ trễ bây giờ!"- vừa nghe hắn nói cậu mở cửa phóng vào làm hắn xém tí nữa là té ghế rồi, nhìn thấy đống giấy cứ lung tung trên bàn, vứt thẳng cái tập tài liệu xuống bàn, cậu chạy lại bàn hắn tức tốc dẹp dọn cái đống"rác" đó rồi bỏ các thứ cần thiết vào. -"Cậu có cần cuống lên như thế không?Còn 20p nữa mà"- hắn sau khi định thần lại thì từ tốn rót một ly trà để lấy lại nhịp tim lúc nãy nó bị văng ra ngoài mắc vào cánh cửa sổ rồi -"Phải chuẩn bị thật kĩ chứ!"- cậu tay chống hông thở phào, dẹp xong cái đống này mệt chết được Cuối cùng thì cũng đến giờ, hắn bị cậu lãi nhãi suốt cả đường đi, chịu không nỗi hắn đành phải giáo huấn cậu một trận rồi mới đi tiếp, cậu cũng biết sợ im lặng lẽo đẽo theo sau. Địa điểm giao dịch kí hợp đồng là nhà hàng Butterfly, nơi đây rất sang trọng màu chủ đạo là màu kem xung quanh trang trí cây kiểng và một số loài hoa, khá là yên tĩnh, hắn đặt trước một phòng vip để tiếp khách. CẠCH! Bên trong không khí vô cùng yên tĩnh, trên bàn chỉ có một chai rượu và một số món ăn bắt mắt. Hắn cứ thế đi vào, còn cậu thở ra thở vô cứ như chuyện gì đó rất hệ trọng sắp tới. -"Không cần phải như thế đâu, cứ bình thường là được!"- hắn thấy cậu như vậy thì dở khóc dở cười, ôm đầu nhăn nhó, chả biết cho cậu đi tiếp khách hàng lần này là đúng hay sai nữa, haizz. -"Chào anh, tôi là Kim TaeHyung chủ tịch TH, còn đây là thư kí của tôi Jeon JungKooK"- hắn đưa tay ra ý định bắt tay, người kia cũng không phải không biết đưa tay bắt lại, cậu lúc này mặt cứ ngơ ra, không tiếp thu được gì hết, người này................. -"Rất vui được gặp anh, tôi là Park JiMin, chủ tịch tập đoàn JA, đây là thư kí của tôi Im NaYeon".
|
SINH NHẬT BTS[EXTRACT]4 năm 1 chặng đường, các anh đã nổ lực rất nhiều để có được nhiều thành quả như ngày hôm nay, có máu, mồ hôi và cả nước mắt, vượt qua rất nhiều lời nói không hay của người khác. Mong rằng các anh sẽ tiếp tục với niềm đam mê của mình, tiếp tục đi trên con đường phía trước, các anh cứ yên tâm ARMY sẽ luôn bên cạnh ủng hộ và bảo vệ cho các anh nhé. Sinh thần lần này em chúc các anh sức khỏe nè, vui vẻ bên cạnh các thành viên còn lại và sống hạnh phúc với những gì mình đang có nhé. SINH NHẬT VUI VẺ NHÉ~~~~~~~~~~ PHẢI LUÔN TƯƠI CƯỜI LUÔN HẠNH PHÚC LUÔN CỐNG HIẾN NHIỀU BÀI HÁT HAY CHO NỀN ÂM NHẠC NHÉ VÀ PHẢI LUÔN ĐOÀN KẾT YÊU THƯƠNG NHAU NỮA~~~~~~~ ARMY & BTS MÃI MÃI BÊN NHAU
|