Trans: Lư Trì Canh RinChương 12: [ R18+] nhẹ"Ừm mà...em trai mày thế nào rồi?" It vừa xem phim vừa hỏi. Day quay lại nhìn bóng dáng gầy gò đang ngồi trên sàn phòng khách.
"Tại sao mày muốn biết?" Day hỏi với giọng nghiêm nghị.
"Tao muốn biết thì sao?" It cãi lại.
"Tại sao? Mày lại muốn tìm cách làm gì em tôi à?" Day nói. It bĩu môi ngay khi nghe lời buộc tội.
"Mày nghĩ rằng tao sẽ trở nên tồi tệ mọi lúc không? Tao không quan tâm đến em trai của mày. Tao lo lắng cho bạn mình." It nói vì bực bội Day luôn coi cậu là người xấu.
"Ồ, một người như mày biết quan tâm đến mọi người sao." Day trả lời khiến It im bặt trong thất vọng. Day liếc nhìn khuôn mặt hờn dỗi của It.
“Tao sẽ để em trai tôi thôi học đại học và chuyển đến nhà của bọn tao ở tỉnh.” Day thản nhiên nói, khiến It quay đi.
"Mày có điên không? Em trai của mày vừa trở về." It nói.
"Tao sẽ cho em ấy nghỉ học đại học một năm và sau đó em ấy có thể quay lại trường học." Day nói khi anh tự hỏi trong lòng tại sao anh lại cảm thấy cần phải chia sẻ câu chuyện này với It.
"Mày không cảm thấy lãng phí thời gian sao?" It nói.
"Tao để em trai tao chơi với ai cũng được miễn là em ấy không ở gần những người như mày." Day nói để khiến It dừng lại ngay lập tức.
"Tao lúc nào cũng xấu. Mày luôn nói tao là người xấu, nhưng mày cũng tệ như tao thôi, Day!! Ở đây mày chỉ đang nghĩ rằng tao đã làm rất tệ, phải không? Mày thậm chí còn tệ hơn cả tao... Ở đó!!" It nói trước khi kêu lên đau đớn, Day nắm lấy cánh tay cậu và kéo cậu về phía chiếc ghế dài.
"Vậy tao với mày với nhau rất xứng đôi, xấu gặp nhau, rất vui đúng không?" Day bình tĩnh hỏi.
Tăng lực lên cánh tay của It.
"Vui cái quái gì chứ?! Mày chỉ đang vui vẻ thôi. Đồ tâm thần." It đáp lại. Day lườm It.
“ Tao đã nghĩ là tao sẽ không làm gì mày tối nay, vậy mà mày cứ mồm mép ra, đồ khốn.” Day nói với giọng gay gắt.
Mắt It mở to khi nghe điều đó. Cậu đã quá quen với việc cãi lại Day đến nỗi cậu quên giữ lại bất cứ điều gì.
"M... Mày định làm gì?" It hỏi với giọng run run, nhưng trong lòng cậu đã biết câu trả lời.
"Mày nói tao luôn kéo mày lên giường đúng không? Chà, lần này tao không thể làm được." Day bình tĩnh nói. It cảm thấy nhẹ nhõm.
"Nhưng thay vào đó, tao sẽ kéo mày đến chiếc ghế dài đó." Day nói, khiến It đứng hình trước khi bắt đầu đẩy Day và cố gắng thoát ra khỏi vòng kìm kẹp của anh.
"Không, Day! Tao vẫn chưa lành." It hét lên.
"Mày bị thương, nhưng tao không bị thương." Day nói trước khi đặt thân hình mảnh khảnh vào lòng anh. Lưng It áp vào khuôn ngực săn chắc của Day. Một bàn tay mạnh mẽ luồn qua eo It.
Thân hình nhỏ bé vùng vẫy, cố gắng thoát ra.
"Day... Mày sẽ phải thả tao về lúc năm giờ sáng, phải không? Mày nên biết nó mất bao lâu. Hãy bỏ qua một đêm. Chỉ đêm nay thôi..." It không biết làm thế nào để tìm một cách để tồn tại. Vì vậy, cậu đã thử phương pháp mới này vào Day, nhưng con người mạnh mẽ chỉ mỉm cười.
"Đừng lo. Tối nay tao chỉ làm một hiệp thôi." Day nói trước khi cúi xuống hít hà mùi hương trên da It.
"Ưm...Dừng lại đi, Day." It cảm thấy ngứa ran ở cổ. Cậu cố gắng vặn vẹo khỏi Day. Cậu cảm thấy đau nhói ở cổ khi răng của Day chạm vào làn da trần của cậu. Day bắt đầu cởi cúc quần của It và luồn tay vào trong. Thân hình gầy guộc nắm chặt tay Day. Day gầm gừ khi kéo tay It ra và siết chặt cổ tay cậu như một lời cảnh cáo. Luồn bàn tay kia của mình vào trong quần lót của It, anh cầm thanh nóng của cậu.
"Ô...a...aaa...không..." It khẽ rên rỉ.
"Mày không mệt mỏi với từ đó sao? Mày có thể tiếp tục nói nó, tao sẽ không dừng lại. Mày không thể... ngăn cản tao." Day nói, và It cắn môi dưới trong sự hoài nghi, cảm thấy ngứa ran. Bàn tay của Day di chuyển que nong của It từ từ lên xuống. Chiếc lưỡi ấm áp của anh lướt sau tai It khi anh khẽ thì thầm.
"Hãy từ bỏ một cách tử tế, và mày sẽ không bị thương đâu... Đừng chống cự tao nữa vì mày nên biết rằng mày không thể chống lại tao đâu." Day khàn giọng nói. Sự cương cứng của anh tăng lên nhanh chóng, áp sát vào bờ mông săn chắc của It cho đến khi anh có thể cảm thấy thành viên của mình tăng kích thước.
"Cởi áo ra." Day ra lệnh. It từ từ đưa tay lên và cởi áo ra. Cậu quyết định không kháng cự, như Day đã nói. Không quan trọng nó đau hay mệt mỏi như thế nào. Nếu Day muốn làm điều này, Iy không thể từ chối anh bất cứ lúc nào.
"Không... đừng cắn, Day... Aaa... Hừm... Tao đầy vết rồi." bóng dáng gầy gò nói, phát ra một giọng nghèn nghẹn.
“ Tao biết...ưm..." Day khẽ nói khi anh tiếp tục thích thú rúc vào tấm lưng mềm mại của It. Nhẹ nhàng mút lấy cậu.
"Aaa...ưm..." It rên rỉ. Giọng cậu vỡ ra khi Day vuốt ve dương vật của cậu.
"Này, Day... Đau quá." It nói vì cậu vẫn đang mặc quần lót và quần dài.
“Đứng dậy và cởi nó ra." Day nói trước khi thả It ra khỏi lòng để cởi bỏ quần dài và quần đùi. Day kéo bộ đồ ngủ xuống đầu gối. Bờ mông mềm mại của It lộ ra, áp vào người anh. Thấy vậy, Day nghiêng mặt và cắn vào vùng da trắng ở hông cho đến khi It nao núng.
“Đau quá...” It hét lên và nhanh chóng đánh mạnh vào vai Day. Bóng người mạnh mẽ lườm It. It nao núng, sợ rằng Day sẽ nổi điên.
"Mày dám đánh tao?" Day khẽ hỏi.
"Tao... Tao xin lỗi... Tao không cố ý..." It nói với giọng run run. Cậu không muốn Day đánh cậu lần nữa. Day nhếch mép cười khi thấy It hoảng sợ. Người đàn ông mạnh mẽ bắt đầu nghĩ rằng anh là một kẻ bạo dâm hoàn toàn bởi vì anh thích nó khi It hành động sợ hãi như vậy.
"Vậy thì tao sẽ trừng phạt mày !! Bây giờ hãy đứng dậy và ngồi vào chỗ cũ, nhưng đối mặt với tao." Day nói khi nhìn thấy cơ thể trần truồng của It. Mặt
It đỏ bừng vì xấu hổ. Cậu hỏi, từ từ ngồi lên đùi Day như được lệnh. Cơ thể cậu run rẩy.
"Miệng của mày nói không, khóc và cấm tao, nhưng cơ thể của mày lại bật dễ dàng." Day nói khi nhìn thấy sự cương cứng của It đã hoàn toàn tỉnh táo.
"Tao là người có cảm xúc... không phải người chết." It nói. Day khẽ mỉm cười trước khi kéo vòng eo thon gọn của It lại gần mình. Dương vật của It chạm vào bụng Day. Thân hình cường tráng cúi xuống nhanh chóng nếm đầu vú của It. Mút và nhấm nháp nhẹ nhàng. Nó khiến cậu cảm thấy hơi ngứa ran và đau, nhưng It đã quen với việc thường xuyên bị cắn như thế này.
"Ưm..." It rên rỉ khi vòng tay quanh cổ Day. Day dùng lưỡi liếm phần trên ngực của It. Bàn tay mạnh mẽ của anh từ từ lướt trên cái lỗ nhỏ tròn trịa ở mông It. Anh vuốt lên vuốt xuống rất nhẹ.
"Aaaa..." It bị sốc khi Day đột ngột đưa ngón tay vào lỗ nhỉ của cậu. It không biết Day có chọc ngón tay vào để trêu chọc cậu hay không vì não của cậu đã trở nên ngây ngất chỉ vì được Day vuốt ve. Mặc dù màn dạo đầu có vẻ thô thiển, nhưng It vẫn cảm thấy ngứa ran.
"Chuyện gì vậy?" Day thử hỏi. It cắn môi dưới, không dám nói mình đang lo lắng. Ngay cả khi cậu không nói, cậu cũng biết là vì lỗ nhỏ của It đã kẹp chặt ngón tay của Day rồi.
"Hự...aaaa..." It đung đưa hông về phía trước và phía sau một cách hào hứng. Day luân phiên di chuyển ngón tay ra vào, trêu chọc cái lỗ nhỏ của It, xen kẽ cả hai bên. It di chuyển hông qua lại
khiến Day không thể chịu nổi vì cặp mông mềm mại của cậu đang nghiền nát dương vật của Day.
“Nâng người lên." Day nói giọng khàn khàn. It từ từ đứng dậy trên đôi chân run rẩy. Day rút ngón tay ra và giữ cho vật cương cứng của anh ở tư thế thẳng. Thân hình mảnh khảnh ngồi trên dương vật của Day khi Day từ từ chui vào lỗ nhỏ của cậu.
"Aaaaa..." Day rên rỉ không kiểm soát khi It ép vào lòng anh cho đến khi lối vào của cậu ngấu nghiến dương vật của Day.
"Ưm..." It nuốt xuống tiếng rên rỉ của mình. Day nhìn It đang cau mày bối rối. Day trượt một bàn tay lên để ôm sau đầu It và nghiêng cậu về phía mình. Đôi môi ấm áp đáp xuống môi It. Đưa lưỡi của mình vào và đan xen với lưỡi của It.
"Hừm...ừm." Một tiếng rên trầm phát ra từ cổ họng khiến Day di chuyển cả hai tay để bóp lấy hông cậu và nâng chúng lên xuống.
"Chuyển qua đây giúp tao." Day nói với giọng run run. Sau đó, It nắm lấy bờ vai khỏe mạnh của Day và bắt đầu di chuyển lên xuống theo lệnh của Day. Mặt cậu méo mó vì cảm giác ngứa ran. Day cũng giúp nâng đỡ mông It. Hai chân của Day dang rộng ra để đỡ It và làm đệm cho cơ thể.
"Chết tiệt...a..." Day khẽ rên rỉ cho đến khi mặt It đỏ bừng. Cậu không quen với những tiếng rên rỉ của Day.
"Aaaa...aaaa." It rên rỉ khi Day dập hông xuống lỗ nhỏ của cậu, cho phép dương vật của Day đi vào sâu hơn.
"Yeah...đừng thô bạo...aaa..." It nói khi Day mỉm cười.
"Nhưng tao thích nó." Day trả lời và bắt đầu di chuyển hồng nhanh tới lui cho đến khi It phải bắt kịp tốc độ. Tiếng va chạm của da thịt vang lên cùng với tiếng rên rỉ của cả hai bên. Day di chuyển bàn tay kia của mình để nắm lấy vật cương cứng của It và đung đưa lên xuống.
"Aaa...aaa...haa...mày...” Giọng khàn khàn của It rên rỉ không ngừng. Khi Day dùng tay làm nhanh các động tác, It ngã lên vai Day. Cả hai người đều đổ mồ hôi.
"Ai'Day... Aaaa... Aa... Tao không chịu nổi... Aaa." It rên rỉ khi nhận ra mình sắp xuất tinh.
"M... Mày lại co rút mạnh quá! Chết tiệt, mày còn định tiếp tục căng thẳng nữa à?" Day nói với giọng nhẹ nhàng vì anh cũng sắp xuất tinh. It đẩy nhanh tốc độ của mình, và Day cũng tăng tốc chuyển động tay của anh nhanh hơn trước.
"Aaaaaaaaaaa..." It căng thẳng khi cậu đắp lên bụng Day chất lỏng ấm áp của mình. Một cảm giác ấm áp trong bụng. Day cũng tự giải thoát mình bên trong cơ thể It. Thân hình gầy guộc dựa vào vai Day, mệt mỏi.
"Hả, có cần tắm nữa không?" Day nói. It cau mày và ngẩng đầu lên nhìn Day.
"Vậy mày muốn làm cái gì?" It nói trước khi im lặng. Day chỉ nhìn cậu.
"Giỏi lắm. Tao sẽ quay lại sớm thôi." Day nói.
"Mày nói chỉ một hiệp thôi mà. Hôm nay thế là đủ rồi!" It nói. Day bế It ra vào lòng và mang cả thân hình gầy guộc đi tắm rửa. Sau khi tắm xong, It nằm yếu ớt trên chiếc giường rộng. Cậu nhìn đồng hồ và nhận ra đã hơn
hai giờ.
"Mày đang làm gì thế?" It hỏi khi thấy Day mở cửa ban công.
"Tao sẽ hút thuốc." Day trả lời.
"Tao cũng muốn một cái." It nói vì cậu nghĩ rằng ít nhất nicotin có thể giúp chữa lành một số cơn đau của cậu.
"Mày còn nhỏ. Mày không cần hút thuốc." Day nói trước khi đóng cửa ban công để khói không bay vào phòng. It nhăn mặt khó chịu.
' Đồ ngốc, đúng là đồ ngốc! Mẹ kiếp... Làm như mình chưa bao giờ hút thuốc vậy.' It lẩm bẩm một mình trước khi mất hứng thú với Day. It rất mệt mỏi và bắt đầu chìm vào giấc ngủ từ từ. Một lúc sau, cậu có thể cảm thấy ai đó đang ngủ bên cạnh mình. Người đó kéo cơ thể cậu vào một cái ôm, nhưng It quá buồn ngủ để mở mắt. Cậu biết
rằng người đang ôm cậu là Day. Trước khi It đi ngủ, cậu cảm thấy sự mềm mại và ấm áp trên vầng trán mịn màng của mình. Nó mềm, nhưng cậu không biết nó là gì...
"It... It... dậy đi." Day lắc mạnh người It. Điều này làm cho dáng người gầy gò mở to mắt với sự kinh tởm.
" Ừm..." It đáp trong cổ họng, cố lùi ra xa khỏi người đang gọi mình, nhưng Day đã tóm lấy cậu trước.
"Bây giờ là năm giờ sáng. Mày cần phải thức dậy ngay." Day hét lên. It lại từ từ mở mắt ra.
"Đã 5 rồi sao?" It lẩm bẩm trước khi từ từ nghiêng người ngồi dậy. Đôi mắt cậu vẫn chưa mở, và mái tóc cậu rối bù.
"Quay lại và ngủ trong căn hộ đi. Tôi sẽ đến đó sớm." Day nói lại. It từ từ ra khỏi giường và đi theo Day, nhưng khi cậu đến cầu thang thì...
“Ôi!...” Một giọng trách móc vang lên từ phía sau. Day ngay lập tức quay sang xem. It đã ngã xuống cầu thang trong bóng tối. May mắn thay, cậu chỉ cách mặt đất hai bước chân.
“Ngu ngốc." Day nói ngay.
"Chà, tao không thể nhìn thấy cầu thang ... và mày cũng không bật đèn." It nói thẳng thừng, lấy tay che miệng vì vô tình tạo ra tiếng động lớn.
"Tại sao tao phải bật đèn?" Day hỏi.
"Tao không quen với cầu thang ở nhà mày... Tao sẽ bị gãy cổ như thế này. Tao phải làm gì đây?" It nói, hạ giọng xuống một chút.
"Vậy thì tại sao tao phải làm việc này cho mày? Mày nói như thể mày sẽ ở lại đây với tao vậy... Ơ." Day chế giễu, bóng dáng gầy gò dừng lại.
"Ồ, tao quên mất, đây là nhà của mày và em trai của mày." It nói với một cảm giác kỳ lạ trong lòng. Day lườm It trước khi quay đi.
“Đợi đã...mày sẽ không giúp tao sao?” It lập tức hỏi.
"Đồ ngốc, dậy đi." Day trả lời trước khi bỏ đi. It càu nhàu một chút trước khi từ từ đứng dậy và theo Day ra ngoài, sau đó cậu lên xe. Day lái xe đi và thả It trước căn hộ.
"Mày đi một mình đi. Tao sẽ quay lại chăm sóc em trai mình. Ồ, đừng quên, nếu mày định đi đâu đó, hãy gọi cho tao trước." Day nói.
It nói: "Vậy tao đi học đây! Tao không muốn không đi học trong một thời gian dài."
" Mày không biết xấu hổ sao?" Day hỏi.
"Tao không thể cảm thấy xấu hổ về điều này nữa...Tao dành quá nhiều thời gian với mày. Mặt và cơ thể tao đầy những dấu vết do mày để lại." It nói nhanh và vội vàng xuống xe vì sợ hãi Day sẽ làm gì đó cậu trước khi cậu lên được căn hộ.
Ngày hôm sau.It thức dậy và tắm nhanh trước khi gọi điện cho Nick để nó đón cậu đến lớp.
"Tại sao mày lại quyết định đi học vào ngày hôm nay?" Nick hỏi khi It lên xe.
“ Mày vẫn chưa đổi ý phải không?” It nói trước khi quay số của một người bạn khác.
[ Xin chào...mày đang làm gì vậy?] Giọng nói của Gear trả lời điện thoại.
"Mày có khỏe không?" It hỏi.
[ Tao đang ở bệnh viện. Four đang ngủ ở phòng bên cạnh.] Gear trả lời.
"Có chuyện gì xảy ra à?" It hỏi lại.
[ A, cơ thể tao ổn, nhưng trái tim tao hơi đau... Mày có khỏe không? Mày đã làm gì với Night? Trạng thái của mày có vẻ không được tốt lắm khi cảnh báo tao qua điện thoại.] Gear hỏi lại , cùng cảm nhận sự lo lắng cho người bạn của mình.
"Ừm... Tao ổn. Tao sẽ đến lớp bây giờ. Tao sẽ gọi để kiểm tra mày và Four sau." It nói với giọng bình thường. Hình dáng gầy gò không muốn Gear và Four biết.
[ Được rồi. Vậy tao sẽ để mày đi...] Gear trả lời.
"Hừm... nếu rảnh tao sẽ đến thăm mày." It trả lời, nghĩ về từ "rảnh" vì cậu vẫn không biết liệu mình có thể đến thăm Gear hay không. Day sẽ nói gì?
[ Được rồi, giờ thì vậy thôi. Tao phải ăn và uống thuốc đã.] Gear nói với người bạn của mình và cúp máy.
"Nó như thế nào?" Nick hỏi người bạn của mình.
“ Nó sẽ ngủ ở bệnh viện.” It nói, trông có vẻ căng thẳng.
"Vậy khi lớp học buổi sáng kết thúc, chúng ta sẽ đi thăm nó chứ?" Nick đề nghị.
"Ừm... Tao muốn gọi và hỏi Day trước xem anh ta có để tao đi không." It nói.
"Cái quái gì vậy? Tại sao phải gọi điện thoại hỏi anh ta trước? Không phải mày nói anh ta phải trông chừng em trai sao? Mày có đi anh ta cũng không biết đâu." Nick nói.
“Nhưng nếu sau này anh ta phát hiện ra, tao mới là người xui xẻo.” It nói.
"Cái quái gì vậy? Làm như vợ sợ chồng bắt gặp chạy lung tung vậy. Lúc nào cũng phải gọi điện xin phép. Anh ra có biết mày đi học không?" Nick nói với bạn mình.
"Tối qua tao đã nói với anh ta rồi. Mà mày đang nói cái quái gì vậy? Ai là chồng? Ai là vợ? Ai là đồ ngốc?" It nói với Nick.
"Giả vờ không biết gì cơ. Nói cho tao biết, mày nghĩ mình đang giữ chức vụ gì? Chồng hay vợ?" Nick giả vờ quay lại.
" Suỵt...mày nói nhiều quá!! Tao không có tư cách gì cả. Tao chỉ chờ ngày anh ta thả tao ra thôi." It cuối cùng cũng khẽ nói.
"Nhưng tao nghĩ bây giờ mày đã quen với việc sống với tên khốn đó rồi... Mày đang chịu đựng mọi thứ." Nick nói, không hề giận bạn mình.
It nói: "Đừng nói nhảm nữa, tao đói bụng. Còn chưa đến giờ học, mày dẫn tao đi nhà ăn trước đi."
"Chồng mày không chuẩn bị cơm cho mày sao?" Nick hỏi.
"Chết tiệt, Nick! Thằng chồng chết tiệt nào? Chẳng ai là chồng hay vợ tao cả. Nếu mày cứ nói về điều này, thì tao sẽ không đi với mày nữa." It nói như thể mình sẽ thắng. Nick mỉm cười trước khi giơ một tay lên như thể đang đầu hàng It. Hai người đi tìm một quán cơm gần trường đại học. Nick đỗ xe, sau đó họ xuống ăn sáng. Cả hai ngồi xuống và đợi một lúc để lấy thức ăn. It lấy điện thoại ra quyết định gọi điện hay nhắn tin để nói với Day. Cậu chọn
nhắn tin.
' Ai'Day, tao sẽ đến thăm Gear ở bệnh viện vào khoảng trưa. - It' Dáng gầy nhấn gửi tin nhắn. Chưa đầy năm phút sau, điện thoại của cậu đổ chuông.
Reng... Reng... Reng...It trả lời cuộc gọi khi thấy đó là Day.
" Hử." It trả lời cuộc gọi.
[ Đừng bướng bỉnh!!] Giọng của Day ngắt lời It đủ lớn để Nick có thể nghe thấy qua bàn.
"Tao chỉ đi thăm bạn mình thôi." It nói.
[ Tại sao mày phải đi thăm nó? Hãy để nó ngồi và thối rữa đi.] Day nói.
"Sao mày phải chửi bạn tao?" It đã trả lời.
[ Vậy tại sao tao không thể nguyền rủa nó? Mày không phải vợ tao.] Day nói.
Nick huých It và khẽ hỏi: "Day sẽ không để mày đi đúng chứ?" và It gật đầu mà không nói lời nào.
[ Và bây giờ mày đang ở đâu ...và với ai?] Day hỏi. It đã sẵn sàng để nói vì cậu biết chính xác Day đang nghĩ gì.
" Ở quán cơm gần trường.” It đáp ngắn gọn.
[ Với ai...?] Day nghiêm giọng hỏi.
" Bạn ạ." It đáp.
[ Người bạn là ai? Cho tao biết tên của cậu ta.] Day lại hét lên. It tự hỏi tại sao Day lại khó chịu đến mức lần nào anh ta cũng phải la mắng cậu? Mặc dù thực tế là It không làm gì sai.
“Tên khốn đó là một con chó điên.” Nick nói khi nghe thấy tiếng hét của Day. Cậu nói to và bực bội.
[ Giọng ai vậy!? Mày ở với ai vậy It?!!] Day hét to đến nỗi It phải bỏ điện thoại ra khỏi tai ngay khi bữa ăn của họ được mang ra.
"Ừm... Anh đây là..." It định nói.
"Đủ rồi. Đừng nói nữa và ăn đi." Nick nói trước khi nhấc điện thoại của It và kết thúc cuộc gọi.
"Chết tiệt Nick, mày đang làm gì với tao vậy!?" It gần như hét lên khi Nick cúp máy của Day.
"Cơm tới rồi. Sao còn phàn nàn? Tốn thời gian. Anh ta không cho mày đi đâu. KẾT THÚC RỒI!!! Bây giờ ăn đi." Nick nói một cách thờ ơ khi đưa cho It một thìa cơm, nhưng It lại không muốn cắn miếng cơm của mình vì cậu biết Day sẽ rất tức giận.
Reng... reng... reng...Điện thoại của It đột nhiên reo lên. Cậu hít một hơi thật sâu trước khi trả lời cuộc gọi. Nick nhìn cậu với vẻ thương hại.
"Ai'Day... này..." It nói.
[ Sao nó dám cúp máy? Mày đi với ai? Thằng nào dám cúp máy tao hả!?] Day hét lên.
"Tại sao mày lại hét lên .... tay tao bị trượt và nhấn nhầm vào nút thôi." It phàn nàn.
[ Bạn nghĩ tao ngu hả It?... trước khi cuộc gọi kết thúc, tao đã nghe bạn của mày nói gì đó.] Day nói.
' Đúng là đồ ngốc.' It chỉ biết chửi thầm trong lòng.
"Tao không tin mày." It nói, trông có vẻ khó chịu.
[ Mày đang ở với ai?] Day hỏi lại.
"Ai'Nick." It nói.
[ Mày xong đời rồi, đồ khốn.] Day nguyền rủa.
"Tại sao mày phải nguyền rủa tao? Vậy thôi. Nếu mày không muốn tao đến thăm Ai'Gear, thì tao sẽ không đi!! Tôi sẽ ăn và đến lớp sớm." It nói.
[ À ... hãy nói với bạn của mày rằng nó làm phiền tao rất nhiều. Tao sẽ sắp xếp một cái gì đó tốt đẹp cho mày.] Day kết luận trước khi cúp máy. It thở dài mệt mỏi. Cậu không muốn nói với Nick những gì Day đã nói vì bạn cậu sẽ nổi điên.
Nick nói sau khi It cúp máy: “Anh ta đang ghen đấy.”
"Ai lại làm ra vẻ ghen tị chứ? Đi thôi. Đi thôi. Mày cố làm tao bị thương xong chưa?" It nói.
"Tao đoán mày thuộc tuýp người bị M đấy." Nick vừa nói vừa ăn. It khẽ nhíu mày.
"Bị M là gì?" It hỏi một cách hoài nghi.
Nick nói: "Những kẻ khổ dâm? Những người vui vẻ khi họ đau đớn. Điều đó trái ngược với một kẻ bạo dâm".
It dừng lại và bắt đầu suy nghĩ xem liệu cậu có phải là một kẻ bạo dâm hay không, bởi vì ngay cả khi cậu không muốn thừa nhận điều đó, đôi khi cảm giác thật tuyệt khi Day làm cậu đau khi họ quan hệ tình dục.
"Hả? Mày nói bậy bạ gì vậy." It lập tức lắc đầu để gạt vấn đề ra khỏi đầu. Nick chỉ có thể cười khúc khích trước vẻ mặt của It.
It tiếp tục vừa ăn vừa nhìn ra ngoài cửa hàng cho đến khi cậu nhìn thấy một người quen đang đi ở phía đối diện cửa hàng.
“Đó là Neil, bạn của Day." It khàn giọng nói. Nick quay lại nhìn theo ánh mắt của It.
"Ai?" Nick hỏi.
"Neil, bạn của Day. Anh ta đi mua sắm ở 7-Eleven. Anh ta sắp ra ngoài. Anh ta cao với cí hình xăm trên cánh tay." It nói vì Neil mặc áo sơ mi đen trắng và trông có vẻ lo lắng. Nick liếc sang bên kia đường, nhưng cậu không nhìn lâu vì họ đang ở bên đường, sắp băng qua đường.
"Chết tiệt... anh ta trông thật tuyệt... đó là mẫu người yêu thích của tao đấy." Nick nói ngay sau khi nhìn thấy dáng người cao lớn. Neil không nhìn thấy cả hai.
"Mày có thể ngừng làm một con tê giác không! Mày có sẵn sàng để một người đàn ông ăn mày như thể mày là
thức ăn không?" It nói với bạn mình vì cậu biết Nick đều có thể thành vợ hoặc chồng. Nếu nó có quan hệ tình dục với một người đàn ông, Nick sẽ
vui vẻ thừa nhận rằng nó là vợ và bạn bè của nó sẽ không nói gì.
"Nếu là vì anh ta, tao có thể ở bên kiểu đàn ông đó." Nick đáp.
"Tao van mày, đừng cùng người này dây dưa, anh ta cũng giống như Day, xấu xa vô cùng, nếu không muốn chết, cũng đừng dây dưa với anh ta." It đã cảnh báo bạn mình nhưng không đề cập đến những gì Neil đã làm.
" Mày không biết sao It, bạn của mày thích đàn ông." Nick nói một cách mỉa mai trước khi nhìn Neil. It lắc đầu trước sự ngu ngốc của mình.
------------------Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (◕ᴗ◕✿)