Trans: Lư Trì Canh RinChương 20: [ R18+] nhẹ"Ưm..." It rên rỉ khi Day hôn cậu lần nữa trong khi cậu áp vào bộ ngực rắn chắc của Day. Day cau mày.
"Tại sao?" Day trầm giọng hỏi, cố ngửa mặt về phía It để tiếp tục hôn nhưng It đã quay mặt đi hướng khác.
"Mày và tao đều ướt. Chúng ta sẽ bị ốm. Hãy đi tắm và thay quần áo trước đã." It nói với Day, cố gắng tránh bị vồ lấy. Day cười nhẹ.
"Mày nói đúng. Tao sẽ đi tắm." Day nói. It nhanh chóng cảm thấy nhẹ nhõm.
"Đợi đã... Mày định đưa tao đi đâu vậy?" It hét lên và đứng dậy khi Day kéo tay câu về phía phòng tắm.
"Đi tắm chứ sao nữa?" Day đã trả lời.
“Mày đi tắm trước đi." It nói ngay.
"Mày cũng ướt rồi. Cùng nhau tắm đi. Mày không cần xấu hổ. Tao đã nhìn thấy mày khỏa thân rồi." Nói xong, Day nhanh chóng kéo It vào phòng tắm.
"Không, Day... Tao có thể tắm sau." It bắt đầu vật lộn vì cậu không cảm thấy thoải mái với việc này. Ngoài ra, cơn sốt từ sáng nay của cậu bắt đầu xuất hiện trở lại vì cậu bị ướt do mưa lạnh.
“Đừng quá khắt khe với bản thân.” Day nói trước khi kéo It vào phòng tắm. Thân hình cao lớn kéo cậu đứng cùng nhau trong bồn tắm.
“Cởi quần áo ra.” Day nói với giọng trầm và nghiêm khắc.
"Ai'Day, tốt hơn là nên tắm từng người một. Bồn tắm quá hẹp cho hai người." It nói.
"Chỉ là tắm thôi mà, sợ cái gì?" Day hỏi với giọng khó chịu. It ngập ngừng không nói được gì.
"Có cởi ra hay không?" Day trầm giọng hỏi. It nao núng một chút trước khi từ từ quay lưng lại với Day và bắt đầu cởi bỏ quần áo. Người cậu run lên vì lạnh, và cậu quay lại nhìn Day, người cũng đang cởi quần áo.
' Có phải anh ta vừa đi tắm không?' It chỉ có thể hỏi câu hỏi này cho chính mình. Rồi từ từ cởi quần ra.
Khi tất cả quần áo của It được cởi ra, bồn tắm đầy nước ấm. Cậu nhanh chóng trèo vào bồn để tránh ánh mắt của Day. Cậu ngồi xuống, cảm nhận
làn nước ấm đã tràn đầy bồn. It ngồi quay lưng về phía Day. Lo sợ Day có thể cố gắng hôn cậu lần nữa, It giữ khoảng cách giữa họ.
Cơ thể của It bị kéo về phía sau. Tấm lưng trần của cậu chạm vào khuôn ngực trần của Day khiến It đứng ngồi không yên. Một chiếc mũi nổi bật bắt đầu rúc vào vai cậu, chạy dọc trên da cậu.
Ư..."A... Day... Này, đừng..." It kêu lên.
It kêu lên khi đôi bàn tay mạnh mẽ của Day chạm vào làn da mịn màng của cậu. Ôm eo thon thôi chưa đủ. Day đưa tay xuống vuốt ve chiều dài của It khiến It nắm lấy tay Day.
"Hử?" Day gầm gừ giận dữ khi It bỏ tay ra vì cậu cảm thấy dương vật của Day cứng lên trên mông cậu. Ngồi sau It, Day xoa tay lên làn da mịn màng của cậu khi anh hôn lên những vết cắn mới trên đôi vai trắng nõn của cậu. It cảm thấy đau nhói từ vết cắn của Day. Trái tim cậu rung động khiến cậu cảm thấy nóng đến chóng mặt.
"Ối, không, không ... Mày đã làm điều này đêm qua rồi." It nói với một giọng run rẩy. Khi Day di chuyển bàn tay còn lại của mình để chạm vào dương vật cương cứng của Ut một lần nữa, It
lại nắm lấy tay Day. Chỉ là, lần này, cậu không thể không di chuyển nó vì cánh tay mạnh mẽ của Day trượt quanh cậu, khóa chặt eo thon của cậu tại chỗ.
"Ở yên đó." Day nói, giọng gầm gừ, nhưng It cảm thấy lo lắng. Mặc dù ngâm mình trong nước ấm khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn một chút sau khi dầm mưa trong một thời gian dài, nhưng It bắt đầu cảm thấy thực sự muốn ốm.
"Bàn tay của mày đang thực sự làm tao rối tung." Day nói với giọng nghèn nghẹn trước khi đứng dậy khỏi bồn tắm. It cảm thấy nhẹ nhõm, nghĩ rằng
Day đã thay đổi ý định. Nhưng bóng dáng cao lớn bước đến tủ phòng tắm và mở nó ra. Anh lấy lấy ra một tấm rèm tắm không sử dụng. Anh xé nó ra và biến nó thành một dải ruy băng dài. Đôi mắt của It nhanh chóng mở to khi cậu quay sang nhìn thấy thứ này.
"Mày định làm gì vậy, Day!!? Không, không, không, không, không, không, không, không, không, không." It hét lên, cố gắng chạy khỏi Day trong phòng tắm.
Á!Day nắm lấy vòng eo thon gọn của It trước khi It có thể khỏa thân rời khỏi phòng tắm.
"Thả tao ra!... Mày định làm gì tao nữa? A... Không, tao không thể chịu đựng được nữa." It hét lên trong phòng tắm. Day trừng mắt nhìn It đầy dục vọng trước khi lê xác cậu trở lại vào bồn tắm.
"Khụ... Khụ..." It bị sặc một ít nước vì Day đã ném cậu vào bồn khá mạnh khiến It mất thăng bằng và bị sặc nước trong bồn. Day nhanh chóng đi theo cậu và nắm lấy cả hai tay của It.
“Day... Này... Đừng...” It vặn vẹo, cố gắng cử động tay để Day không trói cậu lại. Nước trong bồn tắm văng ra khỏi bồn do It đập phá xung quanh và các chuyển động của Day.
“Mày đánh càng lâu, tao càng dùng nhiều lực.” Day khàn giọng nói, bắt đầu ôm cậu chặt hơn. Thân hình cường tráng kéo It ngồi dậy, quay lưng về phía Day. Rồi Day quấn cả hai chân quanh người cậu. Anh giữ và ôm chặt It từ phía sau, khóa chặt câu không cho cậu di chuyển, để It không thể thoát ra được. It bắt đầu thở hổn hển cho đến khi Day có thể trói cả hai tay của It lại với nhau. Anh buộc chúng lại với nhau rồi buộc chúng vào thanh treo rèm phía trên bồn tắm. Dây buộc đủ dài để It có thể ngồi dưới đáy bồn tắm. Cậu đã kiệt sức vì tất cả những nỗ lực để thoát khỏi Day, một lúc trước.
“Day... Tao có thể nghe lời mày... cởi trói cho tao...tao không thích điều này.” It nhẹ nhàng nói, khiến Day khẽ mỉm cười.
"Nhưng tao thích nó. Nó có một cảm giác khác, và mày cũng thích nó! Tại sao mày lại không biết?" Day nói nhỏ trước khi di chuyển và ngồi xuống phía sau It một lần nữa.
“Không, không còn bàn tay nào cản trở nữa." Day nói trước khi đưa tay ôm lấy dương vật của It.
"Ư..." It nao núng khi bàn tay mạnh mẽ nhẹ nhàng vuốt ve thành viên cứng rắn của cậu.
"Nếu mày không muốn bị trói chân, hãy dang rộng chân ra và mở rộng nó ra." Day nói, rít lên sau bữa ăn của It. Khiến cơ thể cậu nóng ran, nhưng cậu
đồng ý làm theo lời Day vì không muốn bị trói buộc thêm một lần nào nữa. Cậu từ từ nhấc người lên vàdạng hai chân ra, với vẻ mặt run rẩy.
"Day... Tao... Tao lạnh." Brick nói. Giọng cậu run run vì bắt đầu lạnh.
"Cố lên. Cố lên. Nghe tao nói và mọi chuyện sẽ kết thúc. Nếu ngoan cố, mày sẽ phải chịu đựng cái lạnh như thế này." Day nói trước khi nắm lấy dương vật của It và nhẹ nhàng vuốt ve nó qua lại, bên dưới.
"A... Aaaaaaa..." It rên rỉ khi Day bắt đầu chà xát dương vật của cậu nhanh hơn. Day di chuyển càng nhanh, It càng cảm thấy kiệt sức. Cậu dựa người vào ngực Day. Day sau đó sử dụng bàn tay còn lại của mình ôm lấy bộ ngực mịn màng của It, dùng ngón tay của mình, anh bắt đầu trều
chọc núm vú của It cho đến khi chúng cương lên.
" A... Aaaaaa....aaa..." It cắn môi và cúi đầu xuống. Cậu cảm thấy ngứa ran khắp dương vật của mình từ cảm giác sướng đến thế nào khi được vuốt ve nhanh chóng. Cơ thể cậu bắt đầu run rẩy. Cảm giác ớn lạnh và ngứa ran lan khắp cơ thể cậu từ khoái cảm mà cậu cảm thấy trên ngực và rên rỉ.
Day rúc vào cổ It. Gặm nhẹ vào gáy cậu, anh luồn ra sau tai It. Nhẹ nhàng, anh cắn vào làn da mềm mại trên vai It.
"Chết tiệt... Aaa... Ai'Day... Aa... Aaaa...” It rên rỉ khi Day bắt đầu di chuyển cậu nhanh hơn nữa, đưa It gần như đến giới hạn. Chân của It giờ đang run rẩy. Cậu cố gắng khép lại chúng nhiều lần. Bàn tay mà Day đang dùng để trêu chọc núm vú của It đã trượt vào giữa hai chân của cậu. It có thể cảm thấy sức mạnh của Day đang đẩy hai chân của cậu ra để giữ chúng tách ra.
"Aa...a... Day... nhanh hơn... Một lần nữa... Aaaaaa..." Khuôn mặt của It cầu xin từ cảm giác mà cậu cảm thấy đang xâm chiếm cơ thể mình.Day nhanh chóng đưa cho It những gì cậu
yêu cầu trước khi cơ thể của It bắt đầu co giật.
Chất lỏng màu trắng kem đầy nước. Day không để It nghỉ ngơi lâu vì anh không thể chịu đựng thêm nữa. Anh để It ngồi thoải mái trên thành bồn tắm. Chiếc rèm buộc quanh cổ tay cậu dài đủ cho việc này.
"Day... cởi trói cho tao." It trầm giọng nói.
"Không." Day nói ngay trước khi tách hai chân It ra.
“Day...” It khàn giọng nói khi Day chĩa dương vật cứng ngắc của mình vào lối nhỏ vào phía sau của It.
"Mày có muốn gì khác không?" Day bực bội nói vì anh bắt đầu không kiềm chế được cảm xúc.
"Làm ơn dùng chút dầu bôi trơn giúp tao. Tao sợ nó sẽ đau." It nói. Day tức giận càu nhàu trước khi quay lại lấy gel từ cái giỏ bên cạnh bồn tắm, thoa nó lên dương vật của mình trước khi từ từ nhét nó vào mông It.
"Ưm... Aaa..." It tê liệt cắn môi khi dương vật của Day từ từ đi vào lối vào của cậu.
"A..." Day rên rỉ thỏa mãn trước khi dùng cả hai tay vòng lấy chân It để tách chúng ra.
Đối mặt với Day, tấm lưng nhẫn nhụi của It áp vào tường phòng tắm trong khi phần hông mịn màng của cậu nổi lên trên mặt bồn tắm. It nhanh chóng đưa đôi tay đang bị trói của mình vòng quanh cổ Day để chống đỡ. Hông mạnh mẽ của anh bắt đầu di chuyển ra vào, buộc nước bắn tung tóe ra khỏi bồn với mỗi cú đẩy.
"Aaa... Aaaa... Hưm..." Day rên rỉ. Mông của It chật và hẹp đối với Day mặc dù đã trải qua chuyện này nhiều lần với Day. Mông của cậu mềm mại và chặt chẽ, khiến Day phát điên.Tất cả các phần của It đã khiến Day dễ dàng bị nghiện ngay cả khi It không làm gì nhiều.
"Ối... Ô... Day... nhẹ nhàng... Ô..." It kêu
lên trước khi Day hôn cậu lần nữa. Chiếc lưỡi nóng bỏng của anh quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ hơn, và lần này It hôn lại anh. Toàn thân run rẩy, Day càng đẩy dương vật vào sâu bên trong, It càng phấn khích, cậu gần như cảm thấy mình đang lơ lửng trên không trung.
Lực đẩy của họ vang vọng trong phòng tắm. It khi nghe thấy âm thanh đó có chút xấu hổ, nhưng cậu không thể làm gì khác hơn là để nó phát ra một cách tự nhiên.
“Aaaa... Chết tiệt.” Day khàn giọng nói trong khi đẩy hông ra vào, hết lần này đến lần khác, cho đến khi It rùng mình dưới tác động từ toàn bộ cơ thể anh.
“Aa... Day... A... A... Aaaaa...” It không thể kìm được tiếng rên rỉ của mình vì cậu không thể chịu đựng được những cú thúc của Day.
"Chết tiệt... Aaa..." Hông của Day tăng tốc khi anh đạt đến giới hạn của mình. It cảm thấy như cậu sắp xuất thêm một hiệp nữa, mặc dù lần này Day. không chạm vào dương vật của cậu.
"Nhanh lên... Ưm... Aaaaa..." It rên rỉ khi anh thả mình ra, cảm thấy chất lỏng ấm áp trên bụng. Day cũng được giải phóng trong mông It. Anh thở phào nhẹ nhõm trước khi chìm mình vào bồn tắm.
Anh túm lấy It kéo xuống ngồi lên đùi anh, Day vẫn chưa rút ra khỏi It, It cảm thấy như mình không còn sức để cử động bất cứ thứ gì.
"Aaa... Day..." It rên rỉ khi câu cảm thấy cơ thể cậu căng cứng. Day xoay It lại để lưng cậu quay về phía anh. Cơ thể họ vẫn dính liền với nhau. Day duỗi chân ra khi It áp vào người anh.
"Di chuyển cho tao." Day nói.
"Tao không thể." It lặng lẽ nói.
"Hãy cố gắng một chút... nếu mày làm điều này, tao sẽ hoàn thành hiệp này nhanh hơn. Nếu mày không làm, tao sẽ tiếp tục trên giường một lần nữa." Day nói với giọng điềm tĩnh.
It cắn môi trước khi đồng ý di chuyển lên xuống một cách ngượng ngùng. Mông của cả hai đều ở dưới nước. Tay của It vẫn bị trói, nhưng cậu đã có thể bám vào thành bồn bằng chúng để giữ thăng bằng. It đồng ý quẩy hết mình vì Day. Day hôn khắp nơi trên lưng cậu, không ngừng.
“Aaaa...Vâng... Vậy đó... Mày cũng biết làm công việc này đúng không?” Day nói với giọng khàn khàn, It đỏ mặt xấu hổ, may là cậu ngồi quay lưng lại với Day, nếu không It nhất định sẽ gục
đầu xuống.
"Day... Ưm... Ưm... Mày có định thêm nhiều gel hơn không?" It hỏi với giọng ngượng ngùng vì họ vẫn còn trong nước.
"Chỉ có thể thêm một chút thôi. Đừng dừng lại." Day nói khi It tiếp tục di chuyển. It không khỏe và không di chuyển nhanh như Day muốn. Day di
chuyển hai chân khuỵu xuống khiến It nhanh chóng nắm lấy thành bồn tắm bằng đôi tay bị trói của mình.
Đầu gối của It chạm nhẹ vào đáy bồn tắm. Cơ thể cậu giờ đang quỳ quay lưng lại với Day. Anh không chậm trễ trước khi thúc hông vào It.
Cảm giác ấm áp khiến anh ngứa ran.
“Aaaa... Aa... Aaaa..." It kêu lên theo nhịp điệu, không thể kìm được tiếng rên rỉ của mình.
"Ưm... aaaaa..." Day rên rỉ. Hai giọng nói vang lên trong phòng tắm cho đến khi Day bắn ra vào mông It một lần nữa. It cũng giải phóng bản thân vì không thể cưỡng lại. Day nhanh chóng ôm lấy cơ thể cậu trong khi hôn cậu, rời đi dấu yêu trên lưng.
"It... It..." Day gọi to khi cơ thể mảnh khảnh ném mặt về phía thành bồn tắm.
"Ưm..." It khẽ rên rỉ. Đôi mắt tròn của cậu bắt đầu chớp trước khi nhắm lại vì mệt mỏi. Day ôm lấy mặt It để quay về phía anh và thấy thân hình mảnh khảnh đã ngủ thiếp đi.
"Làm sao mày ngủ thế chứ?" Day lẩm bẩm trong hơi thở trước khi kéo mình ra khỏi It. Anh cố gắng tắm và gội đầu cho It khi cậu bất tỉnh, nhưng làm như vậy mà cậu cũng không hề phàn nàn.
Sau khi tắm và gội đầu cho It xong, Day bế It lên giường và lau khô người cho cậu. Day nhận thấy da của It nóng bừng. Vì cậu đã ngủ rồi nên Day không muốn cậu dậy để uống bất kỳ loại thuốc nào. Anh biết nếu anh cố đánh thức It thì anh sẽ phải chịu hậu quả. Day mặc quần áo cho It và lau khô tóc.
"Mình đang nuôi con sao?" Day lẩm bẩm một mình. Khi anh xong việc, Day đặt It xuống và đắp chăn cho cậu trước khi ngủ thiếp đi bên cạnh cậu.
It ôm lấy cơ thể ấm áp của Day. Day nhìn khuôn mặt say ngủ của It trước khi thở dài. Anh ôm It vào lòng trước khi cúi người tắt đèn ở đầu giường.
.
.
.
“It... It..." Day gọi một tiếng, khiến thân hình gầy gò đang ngủ say sưa tỉnh lại, chậm rãi mở mắt ra. Mí mắt cậu nặng trĩu, nhưng cậu đã có thể chống cự và mở mắt ra. Ánh sáng chói lòa làm cậu choáng váng. Cậu không được khỏe, toàn thân đau nhức. Cậu bị sốt, cổ họng rất đau.
" Ối..." It thấp giọng đáp lại.
"Mày có dậy được không? Muốn tao đưa mày đến bệnh viện hay một ngôi chùa nào đó không?" Day hỏi với giọng đều đều. It cau mày nhưng không nói gì.
"Dậy, đi ăn và uống thuốc trước. Sau đó đi ngủ tiếp." Day nói một lần nữa.
It cố ngủ lại vì không còn sức. It nghe thấy Day thở dài. Sau đó, cậu được kéo đến một vị trí ngồi. It lại mở mắt ra.
“Tao... buồn ngủ.” It khàn giọng nói.
"Nhưng mày chưa ăn gì cả. Chiều rồi, ăn trước rồi đi ngủ. Tao sắp phải đi rồi." Day nói.
"Mày đi đâu?" It lập tức hỏi, nhưng hầu như không có âm thanh nào phát ra.
"Tao sẽ đón em trai tao từ bệnh viện về. Bác sĩ đã cho em ấy xuất viện rồi." Day nói, và It gật đầu. Day đem cho It một bát cháo.
"Mày ăn một mình được không?" Day hỏi. It gật đầu. Anh nhặt một chiếc khăn ăn và đặt nó lên đùi trước khi đặt bát cháo lên trên. It ngồi dậy ăn cháo. Day đứng dậy, nhặt nó lên và đi ngang qua phòng. Cậu ngạc nhiên khi Day không phàn nàn.
"Day... Tao no." It nói với Day. Bóng dáng cao lớn bước đến chỗ cậu trước khi cau mày.
"Mày ăn cơm cháo, hay mày ốm?" Day càu nhàu với một giọng trầm.
“Tao... Tao không nuốt nổi.” It nói vì cổ họng đau đến mức không muốn nuốt bất cứ thứ gì.
"Vậy thì uống thêm một ít sữa để rồi còn uống thuốc. Mẹ kiếp, mày sẽ chết trong phòng của tao mất." Day nói. It đã quen với lời nói của Day. Bóng dáng cao lớn bưng bát cháo ra khỏi phòng. Một lúc sau, anh quay lại với một ly sữa ấm.
"Uống hết đi. Nếu không uống hết, tao sẽ tự đút vào miệng mày." Day đe dọa. It nhấc ly sữa lên và nhấp một ngụm chậm rãi. Cậu thực sự không thể uống hết ly. Day mang một ít thuốc và nước cho It. Sau khi uống thuốc, It nằm trên giường. Cậu đã kiệt sức. Nằm xuống, cậu quan sát Day đang ở bên kia phòng.
"Một lát nữa, Nick sẽ đến và ở lại với mày như một người bạn." Day nói.
"Chết tiệt? Tại sao vậy?" It hỏi vì bối rối. Tại sao Day lại cho phép Nick ở lại với cậu?
"Chà, tao sẽ không ở đây. Nếu mày chết, sẽ không ai nhìn thấy." Day nói.
"Tại sao mày để Nick ở lại với tao? Mày có thể gửi tao về nhà. Có người ở nhà tao có thể chăm sóc tao." It nói.
"Mày muốn về nhà hả? Hay mày muốn đợi thằng Pete khốn nạn đó đến thăm mày?" Day quay lại và nói với giọng nghiêm khắc. It im lặng vì cổ họng cậu đau và cậu không muốn tranh luận với Day.
"Đừng lo lắng. Tao đã gọi cNeil đến rồi." Day nói. It muốn cắn đứt lưỡi mình. Nick và Neil ở cùng nhau. Cậu không biết mình có ngủ ngon hay không nữa.
"Còn mày thì sao?" It hỏi.
"Tối nay tao không về, tao qua ngủ với em trai, mày uống thuốc rồi đi ngủ, mai tao đến đón mày. À, tao đã gọi điện thoại cho bạn mày ở trường đại học rồi. Mày không cần phải đến lớp cho đến khi mày hồi phục. Bạn của mày nói rằng không có bài kiểm tra nào." Day nói lại. It cảm thấy buồn cười trong lòng khi nghe tin Day sẽ không về căn hộ tối nay.
"Mày không trở lại à?" It hỏi lại.
"Chà, em trai tao vừa mới khỏi bệnh. Làm sao tao có thể để em ấy một mình được? Tao sẽ quay lại vào sáng mai." Day nói.
Ding Dong...Chuông cửa reo. Day đi ra phòng trước để mở cửa. Một lúc sau, Nick lững thững bước vào phòng ngủ của Day.
"Cái quái gì vậy? Mày đã lợi dụng bạn tao đến mức khiến bạn tao kiệt sức như thế này hả, đồ ngốc, Day!?" Nick hét lên khi nhìn thấy tình trạng của It.
"Đừng nói nhiều nữa. Tao sẽ để mày ở với bạn của mày. Tao không nói rằng mày có thể gây rối với cậu ta." Day nói khi rời khỏi phòng. Anh gọi di động cho Neil, với tay lấy ví và chìa khóa.
"Mày đi à?" It đột nhiên nhỏ giọng hỏi.
"Ừ, tao sẽ đợi Neil. Khi cậu ấy đến, tao sẽ đi." Day nói. Mặt It nhanh chóng tối sầm lại. Nick nhìn vào mặt bạn mình.
Ding Dong...Chuông cửa lại reo, và Day bước ra.
“ Mày cư xử như một con chó bị chủ bỏ rơi vậy.” Nick nói một cách thờ ơ. It quay lại nhìn bạn mình với đôi lông mày nhíu lại.
"Mày là đồ chó... Đi tìm Neil đi. Tao đi ngủ đây." It nói, yếu ớt kéo chăn đắp cho mình. Nick ngồi ở cuối giường và nhìn bạn mình.
"Mày yêu Day rồi đấy." Nick nói. It nhìn bạn mình một lúc.
"Vớ vẩn... Mày có thể đừng làm phiền tao được không? Tao đang hỏi mày đấy. Tao muốn nằm xuống và nghỉ ngơi. Tao bị đau đầu." It nói với bạn mình vì cậu không muốn nói về điều đó. Bản thân It cũng không biết tại sao mình lại đồng ý ở lại với Day.
"Mày vào đây làm gì rồi lại chọc tức bạn mày? Ra đây ngồi cho nó nghỉ đi." giọng Neil vang lên từ cửa phòng ngủ. Nick quay lại và mỉm cười khi nhìn thấy Neil.
"Có phải Day đã rời đi rồi không?" It khàn giọng hỏi.
"Ừm." Neil nói trước khi bước tới và túm cổ áo lôi Nick ra khỏi phòng ngủ của Day.
"Đừng kéo tôi! Cổ áo sơ mi của tôi sẽ bị nhăn mất." Nick hét vào mặt Neil khi bước ra khỏi phòng ngủ. Neil đóng cửa lại. Khi hai người họ rời đi, It nằm xuống nghỉ ngơi, cảm thấy đau đầu và đau tim kỳ lạ.
' Đấy là em trai anh ta.' It khẽ lẩm bẩm một mình trước khi chìm vào giấc ngủ.
.
.
.
"Em không sao, P'Day. Em có thể tưu đi lại." Night nói sau khi Day đưa cậu từ bệnh viện về nhà. Khi bước xuống xe, Day lập tức chạy đến đỡ em trai mình.
"Nếu anh đi, em sẽ làm gì?" Day nói một cách gay gắt, nhưng Night không quá coi trọng. Night mỉm cười với anh trước khi ngồi xuống sofa. Còn Day thì đi rót nước cho em trai uống rồi ngồi xuống cạnh cậu.
"Tối nay anh ở lại với em. Ngày mai, anh sẽ để Fu ở lại đây, hoặc để thằng nhóc tên Knot đó ở lại với em vì anh sẽ quay lại cửa hàng vào ngày mai. Hay là anh đến rồi về ở cùng em?" Day đề nghị. Night ngay lập tức lắc đầu.
"Em muốn chăm sóc Gear. Được không, P' Day?" Night hỏi anh trai mình. Day vẫn còn do dự một lúc trước khi thở dài.
"Được rồi, tốt thôi, nhưng đừng chăm sóc nó quá, em phải nhớ chăm sóc bản thân mình trước. Nếu em xảy ra chuyện gì, anh sẽ giết tên khốn đó." Day nói với giọng đều đều. Night nhanh chóng kéo anh trai mình vào một cái ôm.
"Em sẽ không làm P'Day phải lo lắng nữa. Anh đã luôn quan tâm và lo lắng cho em mọi lúc. Em không muốn P'Day phải mệt mỏi vì em một lần nữa." Night nghiêm túc nói, giọng điệu cho biết rằng cậu đã làm phiền anh trai mình trong một thời gian dài.
"Anh không thể ngừng lo lắng cho em, em biết không?" Day vừa nói vừa ôm lại em trai mình.
"P'Day." Night gọi.
"Hửm?" Day đã trả lời.
"P'Day, anh đã bao giờ nghĩ đến việc có gia đình chưa? Có ai mà P'Day yêu không, có ai yêu P'Day không? Có ai cũng chăm sóc và lo lắng cho P'Day không?" Night hỏi vì cậu chưa bao giờ thấy anh trai đưa ai về nhà hay thấy anh nghiêm túc với ai.
"Người anh yêu đang ngồi đây, đang ôm anh." Day cười nhẹ nói. Night lắc đầu.
"Không giống thế này chút nào. Ý em là bạn trai. Ý em là tình yêu." Night nói. Đầu óc Day bắt đầu băn khoăn và nghĩ về một ai đó.
"Hơ... Người như anh, không thích hợp để có người yêu đâu Night...vì ai đến yêu anh chắc chỉ gặp rắc rối thôi. Anh xin lỗi. Chắc chắn không phải ai cũng yêu anh đâu." Day nói với giọng điềm tĩnh. Night nhìn anh mình.
"Tại sao, tại sao anh lại buồn như vậy?" Night hỏi với giọng điệu lo lắng.
"Bởi vì anh là người xấu." Day nhẹ nhàng trả lời trước khi mỉm cười với em trai mình.
"Em đã hỏi quá nhiều câu hỏi rồi đó. Em có đói không? Em có muốn ăn gì không?" Day thay đổi chủ đề.
"Em muốn ăn cháo tôm." Night cười nói.
"Được rồi, anh sẽ đi nấu. Em có thể nằm xuống sofa. Anh sẽ gọi em khi anh nấu xong." Day nói trước khi đứng dậy và đi vào bếp. Dáng người mạnh mẽ lấy điện thoại trong túi ra gọi cho bạn mình.
[ Sao thế?] Neil nhấc máy.
[ Thằng khốn! Sao mày lại ngồi đây? Tránh xa tao ra.] Giọng Neil vang đến người bên cạnh rất to.
Day lắc đầu, tự hỏi liệu mình đã đúng hay sai khi để hai người họ ở cùng một phòng.
"Hai người định làm cái quái gì với nhau vậy? It thế nào rồi?" Day hỏi.
[ Lo lắng cho vợ à?] Neil hỏi.
" Buồn quá. Nếu tao ở đó, tao có thể đá vào miệng mày đấy." Day chửi bạn mình.
[ Mày đang nói chuyện với ai...] Giọng nói của Nick vang lên qua điện thoại.
[ Tao không đến để mày tọc mạch. Đi thôi nào? Phiền phức.] giọng Neil trách móc đầu dây bền kia vang lên.
[ Chết tiệt. Tao sẽ hỏi thằng lùn kia. Cậu ta là người đã chăm sóc It cho mày. Tao không đủ thông minh để chăm sóc bất cứ ai. Chàng trai lùn, bọn mày nói chuyện đi. Mày có muốn biết không? Tao đang nói chuyện với ai?] Neil hét vào mặt Nick. Một lúc sau, Nick nhấc máy.
[ Chuyện gì vậy, Day?] Nick nói.
"Chết tiệt. Mày biết là tao mà, vừa nãy mày định hỏi bạn tao mà." Day nhịn không được mà hỏi Nick một chút.
[ Tại sao? Mày không biết mánh khóe của tao sao?] Nick trả lời.
' Mày giở trò hay mày chỉ là một kẻ phiền phức?' Day khẽ lẩm bẩm trong bực tức.
[ Tao nghe nói rằng, Ai'Day đã bắt It và lấp đầy cậu ấy bằng tinh trùng của mày đúng không?] Nick ngay lập tức hét lên.
"Ừm, cậu ta thế nào?" Day lo lắng hỏi.
[ Mày đang lo lắng cho bạn tao phải không?] Nick hỏi một cách trêu chọc.
"Chết tiệt. Nếu mày không trả lời, tao sẽ cho Neil giết mày và ném mày ra khỏi căn hộ." Day nói và bỏ mặc nó như vậy.
[ Trước khi anh ấy giết tao, hãy để anh ấy cưỡng bức tao trước đi. Tao muốn đạt được mục tiêu trong cuộc sống của mình trước khi chết, hahaha.] Nick cười và nói một cách mỉa mai khiến Day phải im lặng và bình tĩnh lại.
[ Cậu ấy vẫn còn sốt. Cậu ấy không chịu để tao lau người cho cậu ấy. Tao không biết cậu ấy xấu hổ về điều gì. Tao chỉ có thể dán miếng hạ sốt lên đầu cậu ấy thôi.] Nick nói khi nhận thấy Day đã im bặt.
" Cậu ta không lau người thì sẽ không hết sốt đúng không?" Day lẩm bẩm với một giọng trầm.
[ Làm sao tao biết được? Cậu ấy không cho tao lau. Lúc đầu, cậu ấy thậm chí còn không muốn ăn. Nhưng tao đã để bạn Neil của mày đe dọa cậu ấy. Đó là lý do tại sao cậu ấy chịu ăn.] Nick nói lại. Day cau mày.
"Bướng bỉnh." Day nói, giọng có vẻ cáu kỉnh.
"Chà, hai người hãy theo dõi cậu ta trước. Nếu cậu ta không hạ sốt, tôi sẽ đưa cậu ta đến bệnh viện." Day trả lời.
[ Cậu ấy có lẽ không sao. It ghét bệnh viện.] Nick nói vì cậu đã là bạn với It trong một thời gian dài.
ĐỘT NHIÊN..."Ai bị ốm hả, P'Day?" Giọng nói của Night vang lên khiến Day hơi đơ người.
"Ừm... vậy thôi. Tao sẽ gọi cho mày sau." Day nói với Nick trước khi kết thúc cuộc gọi và quay sang Night.
"Không có gì. Bạn anh gọi điện và nói rằng cậu ấy bị ốm." Day nói.
"Bạn của P'Day, anh ấy là ai? Vậy anh ấy bị sao vậy? Hay là P'Neil?" Night hỏi ngay.
"Day, anh ấy thế nào rồi? Anh có thể liên lạc với P'Neil được không?" Night vẫn yêu quý và tôn trọng người bạn của anh trai mình.
"Chết tiệt, Neil. Đó không phải là vấn đề lớn. Nó nói muốn xin lỗi em nhưng sợ em không tha thứ." Day chuyển chủ đề.
"Tại sao em lại không tha thứ cho anh ấy? P'Neil rất tốt với em. Em biết P'Neil làm vậy là vì tình yêu mà anh ấy dành cho em. Nếu P'Day gặp lại P'Neil, hãy nói với anh ấy rằng em muốn gặp anh ấy và em không còn giận anh ấy nữa." Night nói.
Day nhìn em trai mình một lúc rồi khẽ mỉm cười. Dù Day đã thay đổi em trai mình trở nên hung bạo hơn nhưng Night vẫn luôn có một trái tim thuần khiết.
"Nhưng em đang làm gì trong bếp vậy Night? Em đến để nói với anh điều gì à?" Day hỏi em trai mình.
"Em đến để giúp. Ngồi hoài cũng chán." nam thanh niên nói.
"Được rồi, bóc tôm đi." Day nói với em trai trướ khi lấy tôm ra khỏi túi và đưa cho Night. Hai anh em giúp nhau nấu cháo. Đã lâu lắm rồi cả hai mới có những giây phút bên nhau như thế này.
"A... sao nấu nhiều thế? Định ăn hết ạ?" Night vừa hỏi vừa nhìn cháo trong nồi. Day đã nấu rất nhiều. Thân hình cao lớn khựng lại. Trong lúc nấu, anh vô tình nghĩ đến một người khác.
"Không, em có thể hâm nóng nó cho bữa ăn tiếp theo. Fu sẽ đến vào ngày mai. Hãy để cậu ấy ăn một ít cháo." Day nói với giọng bình tĩnh. Night cau mày với anh trai mình trước khi vòng tay quanh eo anh trai mình.
"Nếu ai có được P'Day làm bạn trai, người đó sẽ rất may mắn... Anh trai em nấu ăn rất giỏi. Anh muốn làm gì
thì làm." Night cười nói. Day không nói gì.
.
.
.
Sau khi cùng em trai ăn cháo, trời đã nhá nhem tối. Day và Night xem tivi cùng nhau đến 10 giờ tối. Sau đó Day rồi đưa em trai của mình vào giường. Lúc đầu, Day sẽ ngủ với cậu, nhưng Night nói rằng cậu muốn ngủ một mình. Dáng người mạnh mẽ không cho em trai mình đóng cửa vì sợ cơn sốt sẽ trở lại.
Night vui vẻ đón nhận sự quan tâm của anh trai.
Day lên phòng tắm rửa rồi đi ngủ. Anh cầm điện thoại nhắn tin cho Fu, nhờ bạn mình chăm sóc em trai khi anh đi xem salon ở tỉnh. Day quay lại nhìn đồng hồ và thấy đã hơn 11 giờ đêm nên quyết định gọi cho người bạn kia.
[ Sao thế Day?!] Neil trả lời điện thoại.
" Mày và Nick vẫn ở chung cư chứ?" Day hỏi.
[ Mày đâu rồi? Nick mới đi mấy tiếng thôi. Chị nó tông vào đằng sau xe khác. Nó không biết là ai nên phải chạy nhanh ra xem. Còn tao mày biết thảm thế nào không? Con mày nó dậy và đuổi tao ra về. Mặc dù tao ở đây nhưng tao không thể làm gì cả. Mày biết đấy...Vì vậy, tao đã gọi một ít súp và đặt nó trên bàn cạnh giường ngủ cùng với thuốc, và tao đã khó cửa ngoài rồi.] Neil nói, mặt Day lập tức căng thẳng.
"Vậy sao mày không gọi điện nói cho tao biết? Một mình cậu ta sẽ chết trong phòng tao thì sao?" Day cáu kỉnh nói.
[ Ừm, biết là mày sẽ gọi điện hỏi thăm, sợ mày không về nên cậu ta cũng không tự chăm sóc bản thân. Nhìn tình trạng của cậu ta không biết là sốt hay là cái gì khác nữa.] Neil nói.
"Được rồi, vậy thôi." Day kết thúc cuộc gọi và ngay lập tức quay số của It. Điện thoại reo một lúc, nhưng không ai trả lời ở đầu dây bên kia.
"Sao cậu ta lại không bắt máy? Cậu ta sốc chết rồi sao?" Day gầm gừ khó chịu trước khi đi đến phòng của em trai mình. Khi anh mở cửa, anh thấy rằng Night vẫn chưa ngủ. Cậu đang nằm trên giường và nói chuyện điện thoại. Thân hình nhỏ bé nao núng
trước khi khẽ mỉm cười.
"Muộn rồi, sao còn chưa ngủ?" Day hỏi.
"Em đang nói chuyện điện thoại với Ai'Gear." Night lặng lẽ nói trước khi nói với Gear rằng cậu phải ngủ và sẽ gọi lại cho anh.
"Anh không làm phiền nữa, nhưng đừng thức quá khuya. Em vừa khỏe lại thôi." Day nói.
"Vâng, P'Day tại sao anh không ngủ? Anh không phải lo lắng cho em đâu." chàng trai trẻ nói với một nụ cười.
"Ừ, chính là nó..." Day khẽ nói.
------------------Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (◕ᴗ◕✿)