Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố
|
|
Chương 25 Hắn và nó rời khỏi, quyết định đi dạo. Trời đã tối. Những ánh đèn đường bắt đầu xuất hiện, làm huyền ảo thêm con đường này. Một lối đi dạo ở công viên gần nhà hàng. - Xin lỗi. – hắn lên tiếng. - Lí do? - Chính tôi là người đã bảo Chiny tạt nước vào người cô. Còn cố chọc tức cô bằng cách quen với cô ta. - Sao anh lại làm vậy? - Tôi không muốn cô xem tôi như một thằng không ra gì. - Ừ. Nhờ anh tôi mới được cúp học một hôm đi chơi thật vui thế này. – nó im lặng một hồi lâu – Tôi cũng xin lỗi vì đã tát anh một cái như thế. Chỉ do tôi lo cho Julia thôi, không phải tại tôi nghĩ anh là người xấu đâu. Xin lỗi nhé. – nó nói mà cúi gằm mặt. - Thế là huề. – nghe hắn nói vậy, nó ngước lên, thì thấy nụ cười của hắn. Hắn cười thật đẹp. Nụ cười nửa thật nửa ảo vì khóe môi hắn chỉ nhếch lên vài mm thôi, dưới ánh đèn đường mập mờ làm tim nó đánh trống liên hồi. - Ừm, tôi biết người đã đặt Julia ngồi trước nhà anh chính là người của Hirs. – nó nói, nhanh chóng lấy lại cái linh hồn đang trôi đi đâu lên tầng mây thứ 10. - Hirs? Cố chia rẽ hai băng chúng ta?! Ồ! Tất nhiên khi Dark và Telk đánh nhau, Hirs và Muin ngư ông đắc lợi! - Sài Gòn này có 4 băng lớn mạnh là Telk phía Nam, Dark phía Bắc, Hirs phía Tây và Muin phía Đông. Nếu 2 phe Bắc Nam đánh nhau, thừa cơ hội, Đông, Tây có thể lấn chiếm địa bàn. – nó nói – Chính vì vậy, vờ như hai phe đang đối đầu, nhưng ngấm ngầm hợp tác. Julia dặn tôi nói với anh như thế, tôi định nói lâu rồi. Vì… có nhiều chuyện xảy ra quá. - Ừ. Tôi điều tra được, Dark và Telk gây nhau đều vì gái cả. Mà người con gái đứng giữa bắt cá hai tay đều là người của Hirs. Vậy khác nào tự rêu rao Hirs muốn chia rẽ 2 băng chúng ta? Nếu tôi là người đứng đầu Hirs, tôi sẽ thuê người ngoài, chứ không đời nào lại cử chính người của mình làm việc này. Tôi vốn thắc mắc sao bọn họ lại làm việc không cẩn thận gì cả. Không lẽ Hirs cố tình ra mặt sao? – hắn phân tích, còn nó vừa suy nghĩ vừa nhìn bâng quơ chỗ khác. … Công viên chiều chiều là nơi trai gái thường nắm tay nhau đi bộ tình tứ thương yêu. Là nơi lí tưởng cho các cặp yêu nhau hẹn thề trăng sao. Nhưng hôm nay có một cặp trai gái tài sắc vẹn toàn, cùng thảnh thơi rải bước đi trong khung cảnh thơ mộng nêu trên. Nhưng họ chỉ nói đến việc của hai băng nhóm… Đâu rồi những lời nói chân thành yêu thương… Đâu rồi những cái nắm tay vun đắp niềm tin nơi nhau… Đâu rồi những chiếc hôn bối rối ngượng ngùng…?! … Điện thoại hắn run lên. - Gì? - Anh hai, Telk và Dark lại đánh nhau ở địa bàn của ta rồi. - Ở đâu? - Khu XY ạ. - Chờ tôi tới, tôi sẽ đích thân làm rõ chuyện này. Hắn quay sang nó : - Đi cùng tôi. - Tôi không thường ra mặt về những chuyện của băng, Zoey nói vì tôi không biết võ. – nó gượng gạo nói. - Cứ đi thôi, tôi sẽ bảo vệ cô. – hắn nói rồi không để nó kịp làm gì đã cầm tay kéo nó đi. *Tội lỗi tội lỗi* Nó cao thì thừa, nhưng cũng không bằng hắn. Chân nó dài, vẫn không bằng hắn. Kết quả sau một hồi rượt theo hắn nó đuối sức. Mặt nhăn nhó, lấy tay còn lại níu áo hắn. Phải miêu tả bằng hai từ : thảm thương. - Anh đi nhanh quá! - Còn một đoạn là tới bãi giữ xe rồi, khi đó lấy môtô tôi lái chở cô đi là được. Cố gắng đi. Hay cô đứng đây chờ tôi lấy xe. - Được đó. Nhanh nhé! - Vậy chờ nhé! Tôi quay lại ngay. Nó đứng một lát thì có ba tên đến phá… - Cô em xinh đẹp! Có biết buổi tối mà đứng một mình như vậy dễ bị quấy rối lắm không? - Phải nha! Nhất là những cô bé xinh đẹp như em đấy! Nó im lặng, lòng giục hắn nhanh lên. - Em bị câm sao? Thế càng tốt, anh có làm gì em cũng đâu la lên được đúng chứ? – một tên nắm lấy cổ tay nó kéo đi.
|
Chương 26 Nó giật tay lại, lùi ra sau vài bước, lại hoảng hồn khi có một tên khác đứng sau, lại chộp lấy tay nó, tên ban nãy mặt dầy lại nắm lấy cánh tay nó. Nó sợ. Tên cuối cùng quét ánh mắt từ trên xuống dưới người nó, buông câu bỡn cợt : - Mặt đẹp, dáng chuẩn, không thuộc về bọn anh thì uổng quá! Nó cảm thấy buồn nôn. Nói cứ như là vua thiên hạ ấy, cứ như không ai bằng ý, phát tởm. Không biết mình đang bị chửi thậm tệ, tên đó tiến về phía nó. Nó nghe tiếng rồ ga xe từ xa thì miệng nhoẻn cười, đường cong hoàn hảo. Hắn! Hắn lấy đà từ xa chạy tới, bốc đầu xe bay qua đầu ba tên kia, rồi đáp xuống trước con mắt ngỡ ngàng của chúng. - Hana, em có sao không? Là lỗi của anh bất cẩn quá lại bảo em đứng ở nơi vắng người như thế? Lại đây nào em yêu. Em có quen biết mấy tên này à? - Không. – nó kéo tay ra để bỏ chạy, vẫn không được. - Hai đứa bây giữ con nhỏ đi. Thằng này tao thắng cái một, xong thì tụi mình… – thằng thứ ba đang thảnh thơi nhất nói, tiến về phía hắn, nhưng chưa kịp nói hết câu đã về với đất mẹ. Chết mà không biết ai giết, cũng không biết lí do. Chỉ biết có một luồng hơi lạnh xẹt ngang cơ thể thì mình đã hồn lìa khỏi xác… nghe có vẻ giống trúng gió?! Hai tên đứng giữ tay nó chưa kịp hoàn hồn vì hắn đang đứng đó bỗng biến mất, thì hồn đã tiêu luôn khi thấy cái xác của thằng bạn, chết vì… gãy đầu! Hắn lại ‘bay’ ngay sang hai tên đó. Tình cảnh còn tồi tệ hơn thằng bạn, hai thằng đó, một là bể sọ, một là gãy hết chân tay, đau quá rồi chết luôn. Đặc biệt một điều… không hề có máu, một chút cũng không?… Hắn nghĩ nó sợ máu, nên xử lí nhanh gọn lẹ để không làm nó ám ảnh. Rồi hắn ‘xử tội’ hai tên giữ lấy tay nó nặng hơn vì đã níu mạnh quá, để lại vết đỏ trên tay nó, hắn hơi… cực kì xót xa và tức giận. - Có sao không? – hắn tiến lại phía nó. - Không, không sao đâu…! Ổn mà… – nó cười cười. - Giờ mình đi thôi. – hắn nói rồi kéo tay nó lên môtô. Nó ngoan ngoãn lên xe ngồi. Hắn chơi xấu rồ ga chạy cho nhanh để nó giữ (hay ôm) hắn. Mà hắn đâu biết hôm nay bị hố đến hai lần. Nó hoàn toàn không hề sợ máu, và nó cũng rất thích tốc độ. Mặc hắn rồ ga, mặc gió làm rối tóc nó, nó vẫn không quan tâm vì nó bận nghĩ đến chuyện khác, mặt lại ửng hồng vì ngại ngùng. Lát sau, hắn đưa nó đến một con hẻm tối… … Anh và cô bước đi im lặng. Một cặp đôi hoàn hảo. Bộ mặt đẹp nhưng lạnh như băng. Hai người thu hút ánh nhìn của mọi người trong trung tâm thương mại. Cô không nói, anh cũng không nói. Không khí căng thẳng trỗi dậy. Anh thở dài, quay sang bắt chuyện, anh cũng không phải là nhiều chuyện mà chỉ là anh không muốn cô phải khó xử : - Này! - Gì, đừng cố bắt chuyện với tôi. Không cần. – cô lạnh lùng nói, chân vẫn bước. - Xem phim. – anh nói rồi kéo tọt tay cô lên tầng cao nhất xem phim. Anh chọn một bộ phim lãng mạn. Biết sao giờ, hôm nay rạp chỉ chiếu đúng ba bộ phim, mà hai phim kia không xem được tất. Ban nãy xem rồi, giờ xem tiếp. Một là phim ma. Bộ phim trá hình lần trước cô chọn vẫn ám ảnh anh đến giờ. Anh xin từ những bộ phim kinh dị. Hai là phim người ‘nhớn’! Ôi làm thế nào anh dám mua vé. - Đen rồi. – cô nhìn anh mỉm cười hai tấm vé phe phẩy trước mặt. Nụ cười làm tim anh mất một nhịp, làm mọi người ở đó nhìn thấy đều lé mắt khi về phải đi bệnh viện khám xem có lọt tròng đen ra ngoài không! - Đi thôi. – anh nheo mày lườm, nguýt, liếc mấy tên cứ nhìn cô, rồi lại nắm cổ tay, lôi cô đi xềnh xệch.
|
Chương 27 Bộ phim nội dung đại loại như sau : Mô típ quen thuộc. Nhân vật nữ chính là một cô gái nhà nghèo, mồ côi từ nhỏ nhưng lại có chí lớn, cố gắng học tập và đạt được học bổng vào học trường của nam chính. Nam chính là một chàng trai nhà giàu, giỏi toàn diện, luôn đứng đầu trong các kì thi, nên từ khi có nữ chính xuất hiện trong những cuộc thi, hai người này cứ luôn đồng hạng. Nam chính tức giận, cứ thích gây chuyện với nữ chính. Rồi dần dần họ yêu nhau, tiến đến, rồi lại bị tách xa bởi gia đình nam chính. Cuối cùng, khi vượt qua mọi thử thách, họ lại đến bên nhau. Anh xem đến giữa phim thì giật mình. Giống anh và cô quá! Cô không đến từ gia đình nghèo khó, nhưng ý của anh là chuyện cùng đồng hạng. Anh trước đó cái gì cũng nhất, nhưng từ khi cô chuyển đến, anh và cô không ai thua kém ai. Anh không giận cô hay đại loại vậy, mà anh chỉ cảm thấy cô là một cô gái thú vị. Quay sang cô. Anh lại nóng máu. Cô ngủ gật! Ngủ tựa đầu vào lưng ghế. - Có phải con gái không vậy trời. Cũng không biết tựa đầu vào vai người ta! Anh thấy cái tên ngồi bên kia của cô bỏ luôn phim, cũng không quan tâm bạn gái đang giựt tóc nắm đầu thẳng tay đẩy con nhỏ ra mà chăm chú ngắm khuôn mặt cô. Anh lừ mắt, miệng lầm bầm chửi rủa, tay kéo đầu cô tựa vào vai anh dằn mặt tên kia. Tên hám gái chỉ hừ giọng rồi quay sang cô bạn gái của hắn. Anh cười nhếch mép. Xem xong phim mắt ai nấy cũng rưng rưng vì cảm động. Cô mắt xưng húp (vì ngủ). Mà khi đã rời đó để đi về, mắt cô vẫn muốn mở không lên. “Ngủ như heo” – anh nghĩ vậy. Anh đòi hộ tống cô về nhà. Lời mời như thế từ một hoàng tử như anh mà cô nỡ : - Dẹp! Tôi tự về. Anh nói bình thường “Để tôi đưa em về nhà, cũng tối rồi, em là con gái, về một mình không nên đâu!”, rồi nài nỉ “Julia! Em làm thế là sỉ nhục đấng nam nhi như tôi rồi! Em mà có bề gì Hana với Zoey giết tôi chết.”, rồi đe dọa “Giờ em muốn sao?” Cô đành xuống nước, trao thân cho giặc. Sau khi đã yên vị trên xe, anh hỏi cô : - Nhà em? - Khu XY. Đưa tôi đến đó thôi là được rồi. – cô nói khẽ, cơn buồn ngủ lại ập tới – Chạy nhanh tí. Tôi muốn về ngủ. - Ôi trời, em đã ngủ suốt hai tiếng chiếu phim của người ta! Còn muốn ngủ? - Tôi không giống Zoey đâu, sẽ không phản bác những lời nhục mạ đó từ anh. Mà anh chạy nhanh tí nữa đi. Cứ thế này khi nào tôi mới về được ngủ? Anh chỉ im lặng cười cười. Lát sau, chiếc xe đã đưa cô về đến… nhà! - Sao anh biết nhà tôi? – cô leo xuống xe. - Bí mật. - Biết còn giả vờ hỏi? Đúng là đồ rỗi hơi! – cô lầm bầm nói rồi quay lưng bước vào nhà. Nhưng có một tiếng ‘rầm’. Ngay lập tức, theo phản xạ, anh và cô vội chạy về phía ấy. Hoang cảnh trước mặt chẳng mấy xa lạ hay đáng sợ đối với anh và cô. Máu và xác người phủ (gần) hết đoạn đường, vẫn còn bốn tên còn kiên cường đánh nhau, bên cạnh đó là một con nhỏ đứng nhìn cười đểu, rõ là không có ý định can thiệp. Thấy cô và anh, con nhỏ lập tức bỏ chạy. Mang guốc mười phân để làm chân dài ra một tí ấy thế mà chạy nhanh phết. Cô phì cười với cách chạy của con kia. Anh lại đơ ra, tim đập thình thịch. Nghe tiếng cười của cô, cả bốn tên đồng loạt quay lại, bọn ‘xác người’ do hồi nãy bị ngất kia cũng đã tỉnh rồi lồm cồm ngồi dậy nhìn cô, bỗng dưng hai trong bốn tên quỳ xuống bên chân cô, bọn mới bò dậy, phân nữa cũng quỳ rạp xuống. Cô co chân đá cho hai tên ban nãy một cái khiến cả hai té ngửa ra sau : - Tôi đã nói là không cần ba cái lễ nghi phép tắt đó rồi cơ mà! Anh giật mình bởi câu nói của cô.
|
Chương 28 Brừm brừm. Vọng đến từ xa tiếng xe chạy đến. Một lúc sau, hai chiếc môtô chạy đến. Tiếng hú hét cũng tắt. Cô liếc sang nó và nhỏ đang tung tăng chạy đến : - Hơ. Hana! Julia!! – nhỏ cười toe toét. - Chào chị hai! – cả băng Telk thấy nhỏ chạy tới, đồng thanh gọi to. Nụ cười của nhỏ tắt ngúm : - Đã bảo bao nhiêu lần rồi!!!!! Chị hai cái đầu tụi bây! Tao già lắm hả? Còn cái này là gì đây? Tụi bây bỏ băng ra đây đánh lộn rồi giờ quỳ ở đây ăn xin à? Ai bày ra trò này? - Dạ… Là anh Ken ạ! – cả bọn đồng thanh. Nhỏ ấm ức thầm rủa nhóc em trời đánh kia! Sau đó thì sáu đứa tụi nó dọn xong chỗ đó rồi kéo về nhà cô. Do Hirs cả! Lần này chết chắc nha con!!! Tụi này đã có kế hoạch cả rồi. Hirs là băng nhóm do một tay Thraw tạo nên. Từ một băng cướp nhỏ, chúng dần phát triển, rồi chơi xấu hạ gục băng mạnh nhất miền tây lúc bấy giờ để trở thành thủ lĩnh. Thraw là một tên nhóc 19 tuổi, rất có tài trong việc lợi dụng người khác. Tên này rất rất rất thích Julia. Không biết lí do là gì mà từ lần đầu hai băng đụng mặt nhau ở bar, Thraw đã mê cô như điếu đổ. Thraw tìm đủ mọi cách (toàn chơi xấu) để được cô chú ý. Tất nhiên là cô hoàn toàn để ngoài tai. Nhỏ rất là là ghét tên này. - Này! Hana! Là chiều mai đúng chứ? Nhỏ tự nhiên động vào nỗi buồn của nó. Nó lặng lẽ gật đầu. - Vậy thì về ngủ sớm đi! … Buổi sáng yên lành lặng lẽ trôi qua. Chiều. Thời gian mà ba tụi nó thấy bức bối khó chịu rồi cũng tới. - Đi shopping rồi qua đó luôn đúng chứ?! – nhỏ hỏi khi cả ba trên chiếc mui trần của nhỏ. Nó không nói gì, còn cô thì gật đầu. Nó đang suy nghĩ, mơ mộng mode của nó đang ở chế độ on. Nó hy vọng lúc ở bữa tiệc sẽ có chàng hoàng tử nào đó đến đưa nó đi. Nó không thích Jason, vậy mà cứ mỗi lần nó đi dự những bữa tiệc thế này, tên đó cứ khoát vai nó kéo đi khắp nơi, còn tự tiện giới thiệu nó là bạn gái mình. Jason ơi là Jason! Nó không thích cậu, đã đành, cậu còn đang làm nó ghét đấy! Trời ạ! (t/giả chen vô : thằng này ngu! Không biết cách cua gái nà!) Nó suy tư một hồi thì tụi nó cũng tới… chợ… (t/giả đã giới thiệu sơ chưa nhỉ? Tủ quần áo của ba đứa này, cân kí bán cũng được, nhưng toàn là hàng bình dân không à! Nhiều, rẻ, lại cực chất! T/giả ghen tị!! GATO nhá!). Tụi nó lựa đồ sắm sửa, vâng vâng và mây mây! Cuối cùng cũng mua xong. Sau đó thì buổi tiệc… tiến tới trong sự ép buột của hai bên gia đình, nghe có vẻ bặm trợn. Thật là như ác mộng. Nó mặc một cái đầm công chúa xanh biển nhạt ngắn ngang gối, gấu váy xếp li, cổ áo ngang, làm lộ bờ vai trắng ngần. Điểm nhấn là cái nơ ở ngực áo. Tóc xoã dài ngang vai, giản dị cài lên đó một bông hồng đỏ nho nhỏ. Thêm vòng, nhẫn… phối rất hợp nhau. Cô mặc một cái đầm đen, cổ cao, tay dài tới cổ tay, phần eo thắt lại, phần dưới phồng ra, dài tới gối. Điểm nhấn là… ren tùm lum. Túm lại là lolita (mời sợt google thêm). Tóc đen dài ngang lưng cô kéo sang một bên. Nhẫn đơn giản. Nhỏ mặc một chiếc đầm hồng nhạt, dài ngang gối. Điểm nhấn là dải lụa trắng ngang eo. Tóc nhỏ cột cao nhí nhảnh lệch sang một bên, bằng một dải lụa trắng, cùng loại với dải ở ngang eo. (T/giả : Chu choa! T/giả không biết nhiều về quần áo. Chẹp! Không tôn vinh được nhan sắc của ba hotgirl này! Tội lỗi! Hana : Không sao mà! T/giả : Moah! Thiên thần của tuôi. Kevin lên đạn cây súng chuẩn bị đáng ghen. T/giả chạy lẹ!) Không phải vì thấy hứng thú hay xem trọng bữa tiệc này, nên cả ba mới đầu tư như thế, mà là vì ba nàng đại diện cho pama đến dự. Nó đại diện tập đoàn đá quý đứng ở thứ hạng hơi bị cao trên thế giới. Cô là con gái của nhà tài phiệt giàu ơi là giàu, đến nỗi không giấy bút nào miêu tả được. (Nhiễm từ ngữ văn 9). Còn pama nhỏ là ông trùm mafia khét tiếng trong thế giới ngầm, không ai là không nể, vang danh khắp thế giới. Ba đứa còn trẻ đã gánh những trọng trách nặng nề. Bữa tiệc bắt đầu.
|
Chương 29 Cả ba bước vào hội trường. Tụi nó đến hơi trễ nên mọi người đã đến đông đủ. Tất cả đều chú ý đến ba cô gái trẻ vừa bước vào. Gương mặt, dáng vẻ đều toát lên vẻ quý tộc, kiêu kì và xinh đẹp. Tụi nó đẹp không phải theo kiểu mấy bà cô già, mà là tinh nghịch, đáng yêu, dịu dàng,nữ tính và chững chạc, lạnh lùng. Vừa thấy nó, Jason mừng rỡ phóng từ đâu đến, rồi dắt nó đi mất. Cô và nhỏ khó chịu nhìn theo. Nhỏ cầm một ly rượu trên khay mà người phục vụ vừa mời, nốc một hơi. Jason hôm nay chơi liều, đã nghỉ ra một trò… Jason… nắm tay nó kéo lên sân khấu mini trong hội trường, nói vào mic : - Và buổi tiệc hôm nay, các vị cũng biết đấy, sinh nhật thứ 18 của tôi. Cũng là dịp công ty cha tôi vừa kí được một hợp đồng lợi nhuận khá lớn. Và lí do khiến tôi yêu thích và tự hào nhất, chính là đây… Ở dưới khán phòng ồ lên. Còn cô và nhỏ siết chặt tay mà nhịn. Nhỏ lầm bầm : - Thằng Jason này! Biết ngay thể nào cũng bày trò gì đó mà! (vài câu chửi thề). Thề là tớ không giết hắn thì không phải con người! Thằng điên mà nói chuyện như thằng khùng. - Hana Charlotte! Đây là bạn gái, cũng như vợ sắp cưới của tôi! Xin quý vị hãy ột tràng vỗ tay chúc mừng cho cô gái này đã bước chân vào nhà tôi. – Jason đưa nó ra. Nó quay phắt sang Jason, nheo mắt ý hỏi cậu ta có điên không? Nhưng ánh mắt phóng tia điện của nó không ăn thua gì tới cái tên mặt dầy kia. Jason vẫn điềm nhiên nắm tay nó mà quay xuống khán đài cười đáp lại tràng vỗ tay gượng ép kia! Ai chẳng biết đây là trò đê tiện của cậu ta. Ai chẳng biết cậu ta đơn phương nó bao nhiêu năm rồi. Ai chẳng biết cậu ta lợi dụng sự tốt bụng của nó. Nó vì lo cho cái mác của Jason, sợ nếu giật tay liếc mắt tên khốn này sẽ làm cậu ta mất mặt. Cô và nhỏ là do nghe lời dặn của nó từ trước nên vẫn chưa động thủ. - Quý vị ở đây hãy chúc phúc và minh chứng cho tình yêu cao đẹp của chúng tôi nhé! Jason lại nói, rồi quay sang nó. Tay đang nắm tay nó lỏng ra rồi trượt qua eo, kéo nó lại gần cậu ta. Jason kề mặt mình lại gần mặt nó… Nhỏ sẵn có ly nước trên tay, tức giận định ném, rồi mới bay lên ứng cứu. Thì có một bàn tay giữ lấy cổ tay nhỏ… Cô nhìn thấy người này thì tay không còn siết chặt, khuôn mặt dãn ra. - Xin lỗi! Có lẽ anh nhầm người rồi? Cô ấy là bạn gái của tôi, sao lại là vợ sắp cưới của anh được…?! – từ dưới khán đài bước lên một người con trai, mái tóc đen, áo sơmi đen tay ngắn, quần tụt đen, giày đen, đeo vòng đen có gai cá tính, đồng hồ đen bản to nam tính, nổi bật chiếc khuyên tai ánh lên màu đỏ ở vành tai trái.
|