Lấy Chồng Tuổi 18
|
|
Mỗi tối anh sẽ cõng nó đi dạo bờ biển, như anh đã nói nó không nhìn được thì anh chính là đôi mắt của nó, anh tả mọi thứ xung quanh cho nó thấy, từ bầu trời đến bãi cát rồi sóng biển và cây cối xung quanh, nó sẽ tưởng tượng trong đầu mình về khung cảnh mà anh kể Sáng ra anh sẽ để cho nó ngủ thoải mái và lúc đó anh đem công việc ra xử lý, qua một thời gian nó cũng tốt nên, tâm lý ổn định, tâm trạng cũng rất tốt. Bông nhiên hôm nay anh nổi hứng dậy thật sớm, thay đồ rồi nhẹ nhàng nhất có thể bế nó rời khỏi biệt thự đi ra bãi biển, đặt nó ngồi trong lòng mình nhìn đồng hồ căn giờ, trời cũng chỉ mới tờ mờ sáng thôi - Mi! Mi! Dậy đi! Anh muốn em thấy cảnh này đẹp lắm - anh lay nó dậy khi còn vài phút nữa thôi - Hưm...cảnh gì vậy? - nó lười biếng mắt vẫn nhắm tịt - Là cảnh mặt trời mọc, những tia nắng nhẹ đầu tiên sẽ nhô lên khỏi mặt biển chiếu ra tia vàng nhạt, mặt biển sẽ óng ánh phản chiếu ánh sáng mặt trời - anh mô tả cho nó - Thật sao? - nó lười biếng mở mắt ra nhìn, rồi mắt nó mở to cùng với khuôn mặt ngạc nhiên đầy thích thú - Woa đẹp quá, đây là cảnh bình minh trên biển sao, thật tuyệt vời - Mi à! Em nói gì cơ - anh ngỡ ngàng nhìn nó - Em nói mặt trời lên trên mặt biển thật đẹp - nó cười tít mắt quay qua anh - Em trả lời anh, anh đang mặc đồ màu gì? - anh kiểm tra lại cho chắc chắn - Màu trắng, nhìn rất đẹp.... - nó đáp lời rồi như nhận ra gì đó khựng lại - Em nhìn thấy rồi, nhìn thấy anh rồi đúng không? - anh vui mừng - Ừm, em nhìn thấy rồi, thấy rất rõ - nó vui đến bật khóc ôm trầm lấy anh - em nhìn lại được rồi - Tạ ơn trời, em nhìn lại được rồi - anh hôn nhẹ lên tóc nó Chụt - cảm ơn anh đã luôn bên em - nó ngẩng đầu hôn nhẹ lên môi anh - Em mà còn chạy trốn thì biết tay anh - anh cảnh cáo nó, lườm nhẹ nó một cái - Chúng ta về nhà đi, em muốn khoe với mọi người - nó vui mừng tột độ - Được thôi, chúng ta về luôn - anh ôm nó đứng dậy rồi bế vác nó trên vai - Nè em đâu phải là heo mà anh vác như vậy, thả em xuống - nó rẫy rụa phản đối - A a a em dám cắn anh sao? - anh thả nó xuống khi bị nó cắn vào vai - Plè lêu lêu - nó lè lưỡi lêu lêu trêu anh rồi cong mông chạy - Dám thách thức anh sao, nước biển buổi sáng lạnh lắm đấy nhé - anh đuổi theo nó Trước khi lên xem về nhà anh đã gọi báo cho mọi người biết, ai nấy đều vui mừng. Trên đường về nó chỉ chăm chăm nhìn anh là anh nhột - Sao nhìn anh chằm chằm chi vậy? Anh biết anh đẹp trai mà - anh cười nhẹ đưa tay qua nắm lấy tay nó - Em muốn ngắm thật kĩ chồng em, không được sao? - nó nghiêng đầu cười nhẹ - Tất nhiên được chứ, đó là phúc phần của anh mà - anh cười tươi Về tới nhà mọi người niềm nở ra đón, nó thành như người nổi tiếng mọi người cứ bu vào đẩy anh ra xa, coi anh như cỏ dại ven đường vậy, anh cũng đành bó tay - Nhìn lại được là tốt rồi, đã đi khám lại chưa? - ông Vương cười vui mừng - Dạ con định mai sẽ đưa vợ con đi khám lại - anh trả lời - Trời ơi ta vui quá, nghe thằng Bảo nó gọi báo mà ta vui đến phát khóc - bà Huyền lộ rõ vẻ hoan hỉ - Cũng vừa phục hồi lại mắt thì nên tẩm bổ đồ tốt một chút, ta có mua ít thuốc bổ cho cả 2 đứa này - bà Phương cười tươi dặn dò - nhớ là phải uống đúng giờ đúng giấc vào đấy - Mọi người thật là, cứ làm quá lên ấy - nó bó tay chịu thua - Con chào mọi người - Như xuất hiện, không khí bỗng nhiên trùng xuống - Em tới đây làm gì? - anh thể hiện rõ sự không hài lòng - Em muốn tới xin lỗi Mi vì những chuyện em đã gây ra - Như nhẹ nói, mắt không dám nhìn vào anh, sau cú tát của anh, cô khá bị sốc rồi cô cũng nhận ra được nhiều điều, thứ gì không phải là của cô thì có cố gắng đến cỡ nào cũng không bao giờ thuộc về cô cả, nên dừng lại đúng lúc và kịp thời - Mi à, chị xin lỗi em, bao lâu nay vì sự ích kỷ và đố kị chị đã gây nên nhiều lỗi lầm với em, mong em tha thứ cho chị - Như nói rồi nhìn qua mọi người một lượt rồi nhìn anh - em nói hết những gì muốn nói rồi, anh không muốn nhìn thấy em thì em đi - Như quay đi - Khoan đã, chị Như, em không trách chị đâu, em hiểu cảm giác của chị mà, nếu em là chị có lẽ em cũng làm ra những chuyện như thế có khi còn hơn thế nữa nên chuyện cũ bỏ qua đi, đừng để tình cảm gia đình bị rạn nứt - nó chạy tới nắm tay Như cười nhẹ - Em....cảm ơn em....- Như giọng run run mắt long lanh nhìn nó đầy ngưỡng mộ, cô ngưỡng mộ vì nó quá nhân từ và vị tha, cô tâm phục khẩu phục chịu thua nó, nó là người xứng đáng nhất ở bên anh không thể ai thay thế được - Thôi nào mọi người, chúng ta cùng dùng bữa cơm vui vẻ đi nào - Jun kéo lại không khí vui tươi cho mọi người. - Thế nào hả cháu dâu, tốt nghiệp thì cũng đã tốt nghiệp rồi, không phải nên sinh cho bọn ta một đứa chchawts đi chứ? - ông Vương nhắc khéo trong bữa ăn - Dạ, nội này, cứ để từ từ đã - nó đỏ mặt - Từ từ là như nào, con nói chờ con học xong, giờ con học xong rồi đừng có lấy lí do lí trấu nữa đi, mau mau sinh chắt cho bọn ta - ông Lãnh nói như ra lệnh - Con đâu phải là máy đáp ứng yêu cầu chứ - nó phụng phịu - Hahaha - mọi người cười sảng khoái Nó thì cũng đã tốt nghiệp rồi, còn việc làm thì nó cũng đâu phải đau đầu, vì anh năn nỉ quá nên nó đồng ý làm trợ lý đắc lực cho anh, có ký hợp đồng thỏa thuận về công việc và tiền lương tiền thưởng đàng hoàng chứ không phải là đùa đâu, tất nhiên nó cũng làm việc giống như mọi người lương cũng bằng với công sức nó bỏ ra mà thôi, có khi nó nhọc hơn ấy, vì còn thêm cái phải chăm anh liên tục Điều khiến nó và anh choáng váng nhất là việc nhận được thiệp mời ăn cưới của Jun và Như. Chỉ mới 3 tháng sau khi nó sáng lại mắt mà họ đã tiến tới hôn nhân rồi, ừ thì nó biết Jun yêu Như từ lâu, nhưng Như thì từ đầu đều là thích anh, không biết Jun đã làm gì để lay chuyển được tâm ý của Như nữa. - Này chị Như, giờ có 2 chị em ở đây thôi, mau nói xem sao 2 người lại đột ngột cưới vậy? - nó nhân cơ hội chỉ có 2 người thì thủ thỉ - Ừm thì....tại bọn chị lỡ ngủ với nhau rồi, dính bầu 2 tháng rồi đâu còn cách nào khác, chị cũng tính đến chuyện làm single mom nhưng bị Jun thuyết phục, anh ấy nói là sẽ bù đắp mọi thứ cho chị, sẽ chăm sóc cho chị cả đời - Như đỏ mặt kể - Sao mà lại lỡ ngủ được chứ? - nó cau mày - Có một lần chị uống rượu giải sầu, có rủ anh ấy đi cùng cả 2 đều say nên lỡ làm chuyện đó, với lại anh ấy nói một câu rất có lý đó là nếu giờ chị chưa yêu anh ấy ,chị sợ rằng cưới mà không có tình yêu thì không cần phải suy nghĩ, người ta thì yêu trước rồi cưới sau, còn chúng ta thì cưới trước rồi bù đắp tình cảm sau, rồi chị liên tưởng đến em và anh Ken nên chị đồng ý - Như kể mặt hơi đỏ lên - Chị bị anh Jun làm cho xao động rồi đúng không, em nhìn biểu cảm lúc chị kể là thấy chị có chút tình cảm với anh ấy rồi đấy. Chuyện anh Jun yêu chị là từ lâu lắm rồi, là từ lúc anh ấy mới gặp chị kìa, anh Ken kể cho em lúc chị mới về đây lận. Tin em đi, anh Jun là rất thật lòng với chị, hãy để cho anh ấy một cơ hội - nó nắm lấy tay Như cười nhẹ - Trước đây chị làm những việc không đúng với em mà em vẫn đối xử tốt với chị làm chị thấy bản thân mình thật đáng xấu hổ, thấy rất áy náy với em, làm em suýt nữa thì không thể nhìn lại được, còn làm em..... - Không sao cả, bỏ qua hết đi, dù sao giờ cũng ổn lại rồi mà - nó cắt lời Như nhẹ nói - Hai chị em lại ngồi tâm sự gì vậy? Hay là đang nói xấu bọn anh đấy hả? - Jun và anh đi tới - Em đang khuyên ngăn chị Như đừng nên cưới anh, anh vừa xấu tính lại còn xấu nết không tốt đệp gì đâu - nó hất mặt vênh váo - Em.... - Jun cạn lời - Hahaha em chỉ đùa chút thôi - nó cười lớn - Nếu không bận gì thì 2 người ở lại ăn cơm - Anh lên tiếng mời - Vậy bọn tao không khách sáo đâu, em nhỉ? - Jun ngồi xuống cạnh Như tay ôm eo cô nhìn cô nhăn nhở - Gì chứ, anh ngồi xa em ra một chút - Như đỏ mặt Nó và anh chứng kiến chỉ nhìn nhau cười nhẹ như hài lòng. Tối đó nó đem chuyện Như kể kể cho anh nghe, anh lại phụng phịu giận dỗi - Hai đứa bạn thân của anh đều cưới sau anh mà làm bố hết rồi đấy, vậy mà anh cưới trước bọn nó mà chưa một lần được chạm vào vợ của mình - Anh thôi đi, cằn nhằn nhiều là ra ngoài mà ngủ - nó răn đe - Hay là chúng ta có con đi - anh sáp lại gần nó luồn tay ôm nó nịnh nọt - Chuyện đó....em vẫn còn bị ám ảnh chuyện lúc trước... - nó ngập ngừng - Vậy thì thôi, khi nào em không còn bị ám ảnh nữa thì chúng ta tính chuyện có con - anh liền ôm nó chặt hơn, anh phải làm gì giúp nó không bị ám ảnh về những chuyện không vui kia đây - Vâng, cảm ơn anh - nó thấy có lỗi với anh, nó thực ra hết ám ảnh từ lâu rồi nhưng nó nghĩ giờ chưa phải là thời điểm tốt để tính đến chuyện có con nên mới lấy cớ như vậy
|
Đám cưới của Jun và Như tổ chức cũng khá lớn, mời cũng khá nhiều người nhưng hầu như toàn là thân quen với họ, nó diện bộ trang phục nhẹ nhàng, đằm thắm nhưng quý phái đi cạnh anh đến dự đám cưới của họ, Nhi và Key tất nhiên cũng được mời. Đám cưới diễn ra vô cùng tốt đẹp,, chiếc váy cưới mà Như mặc do chính tay Jun thiết kế, cúng tự tay Jun may lên. Nó thấy thật ngưỡng mộ tình yêu Jun dành cho Như - Sao em cứ nhìn thằng Jun mãi vậy? - anh ghé tai nó hậm hực - Em thấy ngưỡng mộ tình cảm của anh Jun dành cho chị Như quá, anh ấy đơn phương lâu như vậy rồi cũng được đáp trả - nó cười nhẹ - Nó đâu có hơn anh được, chồng em mới là tuyệt nhất, anh yêu em đến chết đi đây này - anh quay mặt nó ra nhăn nhó làm vẻ giận dỗi - Biết rồi, biết rồi, anh yêu em nhất trần đời em biết hết, có ai vứt anh đi đâu mà làm bộ mặt đó, em chỉ ngưỡng mộ anh Jun có tẹo thôi mà - nó phì cười - Vậy ai mới là nhất trong lòng em, là anh hay nó? - anh giận dỗi trẻ con - Là anh, là anh, ngoan nào, họ đang làm lễ kìa - nó đành dỗ dành anh - Vậy mới đúng chứ - anh cười tươi hài lòng Sau đó anh có chuyến công tác xa kéo dài hơn 1 tháng, anh hỏi nó có đi cùng không thì nó từ chối, anh đành đi cùng với trợ lý Nam thôi. Nó không đi là vì sắp tới sinh nhật anh rồi, đây là lần sinh nhật thứ 5 kể từ khi nó và anh cưới nhau. Lần thứ nhất là khi nó vô tâm, bỏ mặc anh một mình đi chơi với Nhật Hoàng trong khi anh muốn đón sinh nhật cùng nó. Lần thứ 2 là khi anh đi công tác ở Pháp, nó đã tổ chức một bàn sinh nhật và chúc mừng anh qua điện thoại. Lần thứ 3 là lúc anh hôn mê mấy tháng trời và ngày sinh nhật nó tự tay làm một chiếc bánh kem nhưng rồi chính tay nó làm hỏng. Lần thứ 4, là lúc nó muốn có một bữa tiệc dành riêng cho anh nhưng rồi biến cố tới nó và anh hiểu lầm nhau, và nó bị té cầu thang sau đó không thể nhìn được nữa. Thế mới thấy thời gian trôi nhanh cỡ nào, mới ngày nào nó vừa mở mắt ra là tròn 18 tuổi vậy mà chớp mắt vài cái đã sắp tròn 23 tuổi rồi. Còn anh lúc đó 20 tuổi giờ cũng sắp tròn 25 tuổi. Nó đã lên kế hoạch hết rồi, lần này phải tổ chức cho anh một bữa tiệc sinh nhật thật ý nghĩ, nó cũng báo cho mọi người biết, mời mọi người đến dự tiệc sinh nhật của anh. Nó đã hỏi kỹ trợ lý Nam ngày anh di cong tác về là ngày bao nhiêu. Theo lịch trình thì anh sẽ về sớm hơn 2 ngày nhưng vì kế hoạch nó đã nhờ anh Nam hủy vé máy bay của anh, phải để anh về đúng ngày sinh nhật mới được - TGĐ à, chuyến bay của anh bị hủy rồi, bên hãng hàng không báo là do thời tiết không ổn định nên chuyến bay bị hủy, bên hãng sẽ sắp xếp cho anh một chuyến khác vào sớm ngày kia - anh Nam ngập ngừng - Ừm, vậy cũng được, tôi chắc cũng cần nghỉ ngơi một chút, mấy ngày nay không được nghỉ ngơi chút nào, à anh biết phụ nữ thích tặng quà gì không? - anh hôm nay có vẻ dễ tính, chứ bình thường nếu nói là chuyến bay bị hủy thì anh sẽ nhất quyết tìm một chuyến khác hặc hãng khác bay về ngay trong ngày rồi - Tôi nghĩ bình thường phụ nữ thích mỹ phẩm như nước hoa, son phấn... - Nam thở phào tươi cười đáp lời - Ừm được rồi, vậy từ giờ tới sớm ngày kia anh được nghỉ, anh có thể đi đâu tùy thích - anh phảy tay - Dạ cảm ơn TGĐ, tôi đi trước - Nam sướng rơn hí hửng rời đi, rời đi rồi cậu gọi điện báo cho nó là hoàn thành nhiệm vụ của mình Anh dành thời gian dạo phố để tìm mua cho nó một món quà, anh cũng tiếp thu ý kiến của Nam, anh đến một hãng nước hoa nổi tiếng, chọn mua cho nó một lọ nước hoa theo anh là mùi hợp với nó nhất, hài lòng với thứ mình mua rồi anh mới trở về khách sạn Ở nhà nó tất bật chuẩn bị mọi thứ, từ khâu trang trí đến chuẩn bị đồ ăn và làm một chiếc bánh kem thật đẹp. Nó tất bật từ sáng, chỉ chờ đến chiều tối anh về là được rồi, chuyến bay của anh đáp xuống sân bay lúc 5h chiều, từ sân bay về nhà tính thêm cả thời gian tắc đường thì ít nhất cũng 2 tiếng mơi về tới nhà. Nó an tâm là vì có nội gián ngay cạnh anh giúp đỡ tình báo - Mọi người mau tắt hết đèn đi, mau tắt hết đèn, anh ấy sắp về tới rồi - nó nhận được tin báo là anh cách nhà rất gần Xe đi vào sân, anh thấy lạ là sao cả căn nhà tối um như vậy, chẳng lẽ nó không có nhà sao? Chắc nó lại về nhà ba mẹ chơi rồi, xách vali đi vào nhà, anh không hề biết có một bất ngờ lớn phía trước cho anh Tách Bùm...bùm...bùm... Anh vừa mở đèn thì pháo giấy pháo sáng nổ lên tới tấp làm anh hơi giật mình - Happy Birthday to you...Happy Birthday to you....Happy Birthday... Happy Birthday... Happy Birthday to you..... CHÚC MỪNG SINH NHẬT VUI VẺ - mọi người cùng hát mừng sinh nhật anh - Chúc mừng sinh nhật lần thứ 25 của anh, anh mau ước và thổi nến đi, bánh kem là do chính tay em làm đó hi - nó cầm trên tay chiếc bánh kem đứng trước mặt anh - Phù, cảm ơn mọi người, cảm ơn vợ yêu - anh nhìn chiếc bánh kem trên đó còn có vài dòng chữ "Happy Birthday Chồng yêu của em" anh vô cùng bất ngờ và hạnh phúc cười tươi tắn - Đây là quà của mọi người, ta chúc con luôn hạnh phúc - ông Vương chỉ tay một đống quà ở trên bàn - Ôi sời ơi, quà bao nhiêu thì cũng chỉ báu vợ con mà thôi - anh cười toe toét - Anh này, anh không dùng thì em dùng cho đỡ phí chứ báu bở gì - nó bĩu môi như không thiết tha gì - Thôi chúng ta cùng nhập tiệc thôi - ông Lãnh cười sảng khoái Tiệc tàn, anh và nó về phòng, trong lúc chờ anh đi tắm nó ngồi bóc đống quà, nó bóc mỗi món là đỏ mặt một lần, anh đi ra thấy nó đỏ mặt thì thắc mắc - Sao vậy? Sao mặt lại đỏ như vậy? - Trả lại quà cho anh đấy - nó tống đống quà về phía anh Anh hiểu ra vấn đề thì cười lớn, hóa ra quà toàn là đồ cho nam, nào là đồ lót, rồi mấy thứ liên quan đến quan hệ vợ chồng nên nó mới vậy - Anh dám cười em? Em giận anh đấy nha - nó hậm hực - Thôi nào, đừng giận, anh có quà cho em này - anh mở vali lấy ra lọ nước hoa đưa cho nó - Hi hi cảm ơn anh, anh là tâm lý nhất luôn đó, em yêu chồng nhất - nó cầm lọ nước hoa mà sướng rơn, đúng loại nó đang rất thích, ao ước có một lọ mà chưa dám mua vì nó quá mắc lại là hàng giới hạn nên nó chỉ ước ao thôi không ngờ anh lại tặng nó lọ nước hoa này - Thôi đi tắm đi, rồi còn đi ngủ - anh nhắc nhở nó - Đi ngay và luôn - nó bật dậy phi thẳng vào nhà tắm
|
Nó ở trong nhà tắm khá lâu, anh cũng chẳng biết nó làm trò gì trong đó nữa, trong lúc nó đi tắm thì anh bóc hết quà của mọi người, tìm mãi tuyệt nhiên không có quà của nó, lát nữa anh phải hỏi nó mới được Nó ngập ngừng mãi không dám đi ra, nó đã quyết định một bước tiến táo bạo, nhưng nó ngại quá, mãi sau nó mới lấy hết can đảm mở cửa bước ra ngoài Cạch - Sao anh không thấy quà của em? Em....- anh ngẩng lên thì liền đờ người nhìn nó Trên người nó là một bộ đồ ngủ bằng gen lưới hai dây làm những nơi nóng bỏng ẩn ẩn hiện hiện qua lớp vảo gen mỏng, thêm sự e ấp ngượng ngùng của nó làm anh ngẩn ngơ si mê - C...chúng ta...chúng ta có con đi! - nó đỏ mặt lắp bắp - Hở? - anh đột nhiên biến thành tên ngốc nghếch không thể load được lời của nó - Em...đã mua bộ đồ này, nghĩ rằng anh sẽ thích nó, nhưng nó hở quá, thôi em đi thay đồ đây - nó ngượng ngùng tìm cách rút lui, chưa ra trận mà nó đã đưa cờ trắng thế này rồi - Ấy! Anh rất thích! Ai nói anh không thích chứ, em còn dùng nước hoa anh vừa tặng nữa này - anh vội vàng chạy xuống giữ nó lại cười tà mị - Có dùng chút chút - nó ngượng đỏ mặt - Vậy là em sẵn sàng rồi chứ gì? - anh ghé tai nó thì thầm, thổi nhẹ vào tai nó - Biết rồi còn hỏi - nó quay đi che ngượng ngùng - Vậy đừng hối hận - anh nhấc bổng nó lên đưa về giường - em lúc này trong thật quyến rũ, anh muốn nhìn em trong bộ dạng này mỗi tối - anh cúi xuống hôn nó, nhẹ nhàng rồi cuồng nhiệt, rồi lại nhẹ nhàng như kiểu mèo vờn chuột vậy Nó ngượng ngùng cởi từng nút áo của anh, khuôn ngực rắn chắc lộ dần ra, nó nương theo sự dẫn dắt của anh, nó cũng khá lo sợ vì vấn đề này nó chưa làm bao giờ Anh hôn dần sang lỗ tai nó làm nó khẽ run vì chạm tới điểm nhạy cảm, điều đó như chất xúc tác cho ngọn lửa dục vọng trong anh bùng cháy, mọi thứ quần áo vướng víu đều bị lột sạch - Tắt đèn đi được không? - nó đưa tay che ngực - Không được, anh muốn em phải nhớ từng chi tiết, từng khoảnh khắc này, chúng ta cũng đâu phải lần đầu nhìn thấy nhau như vậy hử? - giọng anh khàn khàn trầm thấp - Vậy...tùy anh - nó mặt không thể đỏ hơn, thân nhiệt cũng tăng lên - Em cũng có thể vuốt ve anh mà - anh nắm lấy tay nó đặt lên eo mình Nó dù ngượng ngùng nhưng vẫn vụng về làm theo lời chỉ dẫn đưa đẩy của anh. Nó run kẽ khi bàn tay to của anh xoa nắn bộ ngực căng đầy của mình, làm cho đôi gò bồng căng cứng 2 nhũ hoa đỏ hồng dưới ánh đèn phòng, 2 nụ hoa be bé tròn trịa căng cứng vươn ra - A....- nó kêu khẽ khi anh không ngần ngại ngậm một bên gò bồng của nó, nụ hoa bị anh trêu đùa dùng lưỡi vuốt ve những động trạm của anh làm nó bị kích thích - Cứ kêu lớn lên không ai nghe thấy đâu, anh thích nghe tiếng của em - anh cười tà mị nhì nó yêu kiều mặt phiếm hồng lộ ra vẻ kích tình Tay anh trượt từ eo nó xuống nơi tư mật, khi ngón tay anh khẽ chạm vào nơi nhạy cảm đó nó hơi giật mình nhưng rồi cả người run nên, ngón tay anh thành thục di nhẹ ở cô bé của nó - Ưm...đừng....- nó rên khẽ cả người run lên - Đúng vậy, phải như thế, em cũng thử chạm vào chỗ này của anh - anh cầm tay nó đặt vào côn thịt đã căng cứng từ bao giờ của mình - Nó...to quá...ko vào được đâu - nó đỏ lừ mặt khi chạm vào thứ cứng nhắc, còn nóng nữa, to như vậy sao mà có thể vào được chứ, phàn dưới của nó sẽ bị rách mất - Không sao, sẽ vừa thôi, chỉ cần làm cho em tiết nhiều chất nhờn một chút, yên tâm đi, thấy thế nào? Sướng không? - anh một tay vân vê đầu ti nó, một tay ở cô bé của nó liên tục xoa nắn nơi huyệt nhạy cảm làm nó không thể chịu được kích thích mà run lên - Ưm.....a....đừng như vậy....khó chịu lắm.... - nó vừa rên rỉ vừa cầu xin cả người vặn vẹo - Nói đi, nói là em muốn anh vào bên trong em - anh cười dâm đãng - Ưm... Em muốn....- nó đỏ mặt, chưa bao giờ nó thấy xấu hổ như này - Nói hết câu - anh gia tốc tay xoa nắn - A...ưm...em muốn anh vào bên trong em - nó bị kích tình đến mộng mị rồi - Vậy mới ngoan, ngoan nào mở 2 chân ra một chút - anh cười hài lòng banh 2 chân nó ra đưa côn thịt to lớn tói cửa ậm hộ của nó còn vờn nhẹ vài cái làm cho nó hụt hẫng - sẵn sàng chưa? Anh vào nhé - anh chỉ nói vậy thôi - A đau, rách mất huhuhu....- nó bật khóc khi anh vừa mới đút vào được một chút - Anh xin lỗi, sẽ hết đau nhanh thôi, rồi sẽ không sao nữa - tay anh đan chặt tay nó, anh cúi xuống hôn nhẹ lên mắt nó an ủi Anh dù vừa đút vào rất khó chịu muốn vào hẳn nhưng nó kêu đau anh không thể mạnh bạo được, phải từ từ chầm chậm rồi mới dần nhanh được. Khi anh vào sâu bên trong nó rồi anh nhẹ nhàng đẩy hông, tránh làm đau nó, rồi khi nó quen dần anh sẽ tăng tốc độ đần lên Cả đêm nó không nhớ rõ là bao nhiêu hiệp nữa, cứ vừa mới nguôi nguôi một tí anh đã đòi hỏi tiếp trong khi nó còn chưa kịp lấy lại sức, không bieets sức của anh ở đâu mà khỏe thế không biết. Đến khi nó lịm trong vòng tay anh rồi anh mới chịu buông tha cho nó, anh còn buông một câu mà nó tức điên "ai bảo em bắt anh ăn kiêng lâu quá làm gì?", nó có tức thì cũng chẳng làm gì được, chỉ biết nằm sụi lơ bì mệt Do mệt nên nó tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao lắm rồi, mở mắt ra là thấy khuôn mặt nhăn nhở của anh - Hừ....A....- nó hừ nhẹ ngồi dậy nhưng động tới phía dưới nó kêu khẽ - Có sao không? - anh ngồi dậy lo lắng - Anh nói xem có sao không khi cả đêm như vậy, đau chết đi được - nó trừng mắt - Nếu đau thì nằm yên đi, ngồi dậy làm gì - anh cười kéo nó nằm xuống - Em muốn đi tắm, toàn mồ hôi không à - nó bĩu môi - Vậy để anh giúp em - anh bế nó lên đi vào nhà tắm trong tình trạng cả 2 không mặc gì - Anh biến ra ngoài cho em - nó la lên - Thôi nào, chúng ta cùng tắm, hay là chúng ta làm một hiệp coi như tập thể dục buổi sáng đi - mắt anh như hổ đói - KHÔNG - nó liền la lớn - Thôi nào, anh không chịu nổi nữa rồi - anh đúng như con hổ đói không cần biết là ở giường hay là bồn tắm cũng phang hết - KHÔNG, CÁI ĐỒ CƠ HỘI ~ - ló la trong vô vọng, nó cũng không có khả năng chống cự Nó tỉnh dậy thì không thấy anh đâu nữa, quần áo đã được mặc chăn ga cũng thay rồi, nó nhớ là anh đòi 1 hiệp nhưng thành thêm 4 hiệp nữa và nó mệt đến không mở nổi mắt mà lịm đi, chắc anh đã tắm cho nó rồi mặc đồ cho nó luôn Anh sau khi tắm cho nó và mình thì mặc đồ cho nó, gọi bà Năm lên thay ga gối, trên ga còn vết tích lần đầu của nó anh nhìn mà cười vui sướng, lần đầu của nó là cho anh. Đặt nó nằm thoải mái trên giường ngủ, hôn nhẹ lên trán nó rồi thay đồ đi làm khi xuống nhà còn dặn dò bà Năm - Vợ con hơi mệt, cứ để cô ấy ngủ, cô ấy dậy thì kêu cô ấy ăn chút cháo, bà kêu chị hoa nấu cháo thịt bò cho cô ấy ăn nhé - anh dặn dò thần sắc anh vô cùng tươi tắn - Dạ vâng tôi biết rồi ạ - bà Năm vâng lời nhìn anh cười đầy ẩn ý, bà rất tinh lúc thay ga giường thất vết máu bà đã nghĩ tới chuyện đó rồi, biểu hiện và lời dặn dò của anh càng chắc chắn cho suy đoán của bà, chuyện đó bà đem báo cho ông bà của anh và nó biết làm 2 bên gia đình vui mừng, chờ ngày có chắt bồng
|
Ở công ty, mọi người tấp nập bận rộn cố gắng chỉnh sửa cho bài báo cáo của mình tốt nhất để không bị anh bắt bẻ. Vừa xảy ra thêm một vụ rắc rối mọi người xác định là đợt này anh đi công tác về ai cũng sẽ bị khiểm trách vì làm ăn tắc trách cho mà xem - Eh nè, bà nghĩ TGĐ sẽ phạt chúng ta như nào, trừ lương hay là phê bình - đám nhân viên vừa đi không quên bàn tán chuyện - Chắc chắn là trừ lương rồi, không biết lương của chúng ta sẽ trôi về đâu đây, Hư - Sao TGĐ không nhân từ với chúng ta một chút chứ, hay là chúng ta cầu cứu phu nhân của TGĐ đi, TGĐ chắc cũng phải nể mặt vợ mình chứ, chẳng lẽ cứ khó ưa, lạnh lùng như vậy? - Không cần nhờ đến vợ của tôi đâu, tôi không khiển trách ai hết, thang máy mở rồi kìa - anh đứng lù lù ở phía sau họ từ bao giờ - T....TGĐ...- bọn họ tái xanh mặt lùi ra tránh đường cho anh đi - Mấy cô không định đi lên sao? - anh giữ cửa chờ - À dạ vâng, có ạ - mấy người đó lúng túng đi vào Không ai nói với ai câu gì vì họ đều lo sợ anh đã nghe thấy hết cuộc trò chuyện của họ, và anh sẽ sa thải họ mất - Trong kinh doanh cũng như trong cuộc sống, lúc nào cũng có chút khó khăn và rắc rối cản trở, nên chuyện rắc rối vừa qua không cần lo lắng tôi sẽ trừ lương hay là phê bình mọi người, tôi sẽ không làm việc đó yên tâm đi. Giờ thì hãy cố gắng làm công việc của mình thật tốt, chúc mọi người một ngày tốt lành - anh nhẹ nói, môi nở nụ cười thân thiện - Dạ vâng, chào TGĐ bọn tôi đi ạ - mọi người ngoài mặt thì vẫn nghiêm túc nhưng trong bụng thì vui mừng - Ừm - anh gật nhẹ đầu rồi đóng cửa thang máy - Này mấy người có thấy TGĐ của chúng ta hôm nay lạ lắm không, đời nào chuyện kia TGĐ lại bỏ qua dễ dàng - Mà hôm nay TGĐ còn cười với chúng ta, lại còn chúc chúng ta một ngày tốt lành nữa - Ừ đúng là kì lạ - Mà này sao hôm nay không thấy vợ của TGĐ đâu nhỉ? - Cũng không biết nữa, nhưng chắc TGĐ đang có chuyện vui nên đừng có chọc giận TGĐ - Ừ đúng vậy Mọi người ai tiếp xúc với anh hôm nay đều thấy kì lạ vì cách cư xử của anh rất khác thường, anh vui vẻ với mọi người, dù ai phạm lỗi gì cũng không cáu gắt, la mắng như mọi lần, cả kể việc chễ thời gian hoàn thành ý tưởng anh cũng không phàn nàn. Mọi người lấy làm lạ đem ra bàn tán hết chỗ này đến chỗ nọ Cạch - Eh mày đang được cả công ty đồn ầm lên kìa - Jun đi vào, theo sau là Key - Đồn tao? Vì chuyện gì? - anh không hiểu - Họ đồn là hôm nay mày dễ tính đến bất thường - Key cười khẽ - Có chuyện gì mà vui thế? Hay là Mi Mi cho mày ăn rồi hử? - Jun nói với khuôn mặt đểu giả - Đúng vậy, bọn bay đúng là bạn thân của tao mà - anh không phủ nhận - Ay za, Mi Mi cứu cả công ty này một tháng lương trọn vẹn đúng quả là cứu nhân độ thế mà - Key suýt xoa - Thế nào bữa ăn mặn đầu tiên sau những ngày tháng ăn chay thấy thế nào? - Jun trêu chọc - Cần gì hỏi, nhìn tình hình là biết rồi, không thấy Mi Mi đến công ty, mặt nó sáng như hoa thế kia thì chắc chắn là kịch liệt lắm, chắc Mi Mi không thể rời giường được nữa rồi, khổ thân Mi Mi bé bỏng - Key đoán như thần - Cả đêm được chưa? - anh nhếch môi cười như tự hào lắm - Sức mày không phải là người mà - Jun bái phục Ở nhà, nó tỉnh dậy cũng đã quá trưa rồi, không thấy anh đâu nghĩ chắc tầm này anh đi làm rồi, anh là người ham công tiếc việc như nào nó hiểu quá rõ mà, chống tay ngồi dậy chỗ đó còn hơi ê nó chậm dãi bước xuống giường, từ từ đi ra phía cửa, đi vài bước quen dần nó thấy đỡ hơn, đi từ từ xuống nhà, nó cố đi tự nhiên nhất để mọi người không phát hiện ra nó bất thường - Bà Năm, anh Ken đi làm rồi sao? - nó đi vào bếp - Dạ vâng, trước khi đi cậu chủ có dặn tôi làm cho cô chủ một nồi cháo thịt bò, tôi đã làm rồi, cô chủ ngồi chờ tôi hâm nóng lại - bà Năm cười nhẹ - Dạ vâng, cháu cũng đói rồi - nó cười nhẹ ra bàn bếp ngồi trong lòng thầm mắng anh " cái đồ chết bầm, hành người ta chán rồi đi làm, đồ vô nhân tính Mấy ngày liên tiếp, hôm nào anh cũng đòi hỏi làm chuyện đó, nó sức không đủ để phản kháng, ngăn cấm anh và hệ quả là sáng hôm sau anh thì mặt tươi như hoa, tinh thần khoan khoái đi làm còn nó thì nằm nhà gì kiệt sức. Vì bị bóc lột quá sức nó quyết định trốn về nhà ba mẹ anh, nó biết nếu về nhà mình thì anh sẽ mò đến ngay, trốn qua nhà anh thì anh sẽ không biết. Nào ngờ, người tính không bằng trời tính, anh về nhà nghe tin nó xách đồ đi mất rồi anh liền gọi điện qua cho nhà nó rồi gọi cho cả Nhi và Hiền nữa, nó không có ở đó thì chắc chắn chỉ có thể là nhà anh mà thôi. Nó giúp bà Huyền sắp cơm tối, bị bà cằn nhằn vì tội gầy quá độ - Con đó, sao dạo này lại gầy hơn rồi, phải ăn nhiều một chút - Đâu phải lỗi tại con đâu, tại con trai của mẹ hết đó. không đêm nào tha cho con - câu cuối nó nói lí nhí - Cái thằng trời đánh đó, hư thật - bà Huyền miệng thì nói nhưng mặt thì cười đùa - Mẹ này - nó đỏ mặt xấu hổ - Trời ơi, nhìn con xấu hổ kìa - bà Huyền cười trêu chọc nó, nó chỉ biết im lặng và đỏ mặt thôi - Thôi con mau ra mời ông bà và ba con vào ăn cơm đi, xong hết rồi - bà Huyền ngưng trêu chọc nó - Dạ vâng - nó ngoan ngoãn đi ra phòng khách Vừa bước ra tới phòng khách thì nó đã mắt tròn mắt dẹt nhìn cái người ngồi nghênh ngang trên sofa đang trò chuyện với ông bà nội và ba, sao anh lại mò về đây được, sao anh biết nó ở đây - Sao con lại đứng đó vậy? - ông Vương nhìn thấy nó đứng bất động thì lên tiếng hỏi, anh ngồi đối diện ông quay lưng lại nhìn, miệng nở nụ cười tươi rói - À, con mời ông bà với ba vào ăn cơm ạ - nó sực nhớ ra mục đích nó ra đây bỏ qua anh nó phải mời ông nội với ba vào ăn cơm đã - Ừ, chúng ta ăn cơm thôi - ông Vương đứng dậy cười nhẹ Nó chờ ông bà nội và ba anh đi trước rồi mới đi theo sau, nhưng lập tức bị anh giữ lại, nó trợn mắt nhìn anh - Sao anh biết em ở đây, mà anh theo về đây làm gì? - Thế sao em bỏ về đây không báo với anh, tất nhiên em ở đâu là anh ở đó rồi - anh cười tươi roi rói - Hừ, không nói nữa vào ăn cơm mọi người chờ - nó sợ mọi người chờ sẽ của trách Sau khi ăn cơm xong nó cùng ngồi trò chuyện với mọi người, trước mặt ông bà và ba mẹ nó càng tránh thì anh càng sáp lại gần nó, đã thế cứ đòi nắm tay nắm chân không chịu buông ra, nó chỉ muốn đấm cho anh một phát chết tươi Rồi đến khi về phòng nó đi về trước, khóa chắt cửa nhưng anh vẫn có chìa khóa riêng mở vào, nó bó tay rồi, bất lực thôi chạy đi đâu cũng không thoát khỏi anh - Anh đi tắm đi - nó đi từ nhà tắm ra - Ừ - anh đứng dậy ra tủ đồ tìm một bộ đồ còn mặc vừa đi vào nhà tắm Nó ở ngoài nhìn qua căn phòng, giờ nó mới nhìn qua căn phòng này, đây là phòng của anh trước khi anh dọn ra ở riêng, có nhiều thứ nào là đồ chơi chắc là đồ chơi hồi nhỏ của anh rồi mô hình trang trí, ảnh của anh căn phòng được trang trí hài hòa. Nó tìm được một cuốn album ảnh, nó mở ra xem thì bật cười, trong toàn ảnh của anh từ bé đến lớn nó xem từ cuối lên đầu trước, ở trong này có đủ các cột mốc quan trọng của anh Cạch - Xem gì mà cười tủm tỉm vậy? - anh đi ra thấy nó xem ảnh mà cười tủm tỉm thì đi tới ôm lấy nó từ sau cằm đặt trên vai nó - Nhìn mấy ảnh này của anh buồn cười quá - nó cười khúc khích - Trời ơi ảnh hồi cấp 3 của anh đẹp như này mà em kêu buồn cười hử? - anh ca thán - Em thấy buồn cười mà - nó cười khúc khích - Ngồi xuống đây, đứng vậy không mỏi chân à - anh kéo nó ra giường ngồi, cho nó ngồi trên đùi mình - tóc ướt còn không chịu sấy đi cảm lạnh bây giờ - anh trách nhẹ nó, lấy máy sấy ra sấy tóc cho nó - cô gái này là ai? - nó chỉ bức ảnh lúc đó anh tầm 10-11 tuổi chụp cùng 1 cô gái tây chắc bằng tuổi - Là bạn học cấp 2 cùng, là mẹ bắt anh chụp lúc mới lên cấp 2, muốn có ảnh anh với bạn mới, em không thấy anh xị mặt ra kia à? Mà em ghen đấy à - anh tạm ngưng sấy tóc cho nó nhìn nó cười - Ghen gì chứ, chỉ là thắc mắc thôi - nó bĩu môi - chụt, cái mặt ghen thấy rõ còn chối - anh hôn nhẹ lên má nó Nó không nói gì nữa, chỉ lật xem ảnh, đến mấy trang đầu thì nó khựng lại, trong này có khối ảnh của anh và nó hồi bé, nó cũng chẳng nhớ là chụp khi nào nữa - Ảnh này là lúc chúng ta ở sân bay này, còn tấm này là ở nhà trẻ, còn tấm này là lúc tết ở nhà anh, còn đây là ở sinh nhật em....- anh chỉ từng ảnh nói rõ cho nó - Anh nhớ hết sao? - nó nhìn anh ngưỡng mộ - Tất nhiên rồi, vợ anh anh phải nhớ chứ, anh vẫn còn tiếc nhất đó là mọi người không chụp được cái cảnh em hôn anh lúc ở sân bay, nếu chụp được thì đã có ở đây rồi - anh làm vẻ tiếc nuối - Đồ biến thái - nó trừng mắt nhìn anh
|
Nó cất quyển album ảnh vào chỗ cũ, đi lên giường nằm, anh cười tà mị cũng nhảy lên giường nằm, mà nào có chuyện anh để yên cho nó ngủ, nó trợn mắt tay giữ bàn tay hư hỏng của anh đang lần mò trong áo nó - Em cấm anh đấy, nếu còn như thế này thì em đuổi anh ra khỏi phòng - nó ngồi bật dậy - Sao chứ? Chubgs ta là vợ chồng mà - anh hậm hực - Anh....anh muốn em chết anh mới vừa lòng à? - nó tức đỏ mặt - Anh mới thấy người ta chết vì khổ chứ chưa thấy người ta chết vì sướng bao giờ cả. Mỗi lần chúng ta làm chuyện đó, anh thấy em rất là thỏa mãn mà - anh cười đểu - G...gì....chứ.....- nó đỏ bừng mặt vì bị anh nói trúng rồi giả bộ nghiêm túc - giờ chúng ta cần có thỏa thuận rõ ràng, chứ ngày nào cũng làm thực sự em không chịu được, anh thử nghĩ xem, mỗi lần chuyện ấy xong anh thì tinh thần sảng khoái đi làm còn em sáng nào cũng bẹp dí trên giường không đi làm được, mỗi đêm anh đòi bao nhiêu lần? Nhiều như vậy thì sao chịu nổi - Vậy thì sẽ giảm bớt số lần là được - anh cười nhẹ - Không chỉ giảm bớt số lần còn phải quy định ngày được làm... - Không được - anh liền phản đối - Nếu không đồng ý thì 1 tháng 1 lần OK - nó trừng mắt - Thôi được rồi, đồng ý - anh đồng ý với vẻ mặt ấm ức - Ba lăm bảy hoặc hai tư sáu chọn đi - nó cười tươi - Ba Lăm bảy, nhưng phải thêm chủ nhật vào - anh ra điều kiện - Được thôi, chỉ được 3 hiệp 1 ngày OK - nó suy nghĩ một tí rồi cũng ra điều kiện - OK, riêng thứ 7 được thoải mái bao nhiêu cũng được vì hôm sau là chủ nhật - anh cười ranh mãnh - OK, trong tháng có vài ngày em sẽ đến ngày của con gái nên không được làm - nó gật đầu đồng ý - OK, nhưng những ngày vướng vào ngày con gái của em sau khi hết thì phải được bù - anh cười tươi - OK, vậy coi như là đã thỏa thuận xong rồi nhá - nó cười vui mừng, nhưng trong lòng thấy gì đó sai sai ngẫm nghĩ một lúc nó mới nhận ra là nó vẫn bị thiệt nếu tính ra thì 1 tháng nó được hưởng ít hơn anh - Nè, vậy thì em vẫn thiệt - nó căm phẫn nhìn anh - Không chấp nhận những thay đổi vì thỏa thuận đã được 2 bên đồng ý rồi - anh cười ranh ma - Cái đồ cơ hội - nó ấm ức nằm xuống giường - Cơ hội gì chứ, là do em đề nghị mà, vợ chồng chúng ta ngủ thôi - anh nhảy cười tà mị đè lên nó - Nè hôm nay là t6 nhá, không phải những ngày kia - nó trợn mắt - Em đâu quy định là hôm nay bắt đầu thỏa thuận vậy nên đừng có hòng thoát - anh cười đểu - Thì thỏa thuận bắt đầu từ hôm nay - nó la lên giãy giụa - Muộn rồi, thỏa thuận đã xong từ nãy rồi - anh cười tà mị - Anh đúng là đồ cầm thú - nó la một cách bất lực - Em muốn biết cầm thú sẽ là như nào không, anh sẽ cho em thấy thế nào mới là đúng nghĩa cầm thú - anh thì thầm bên tai nó - Ưm...- nó rên khẽ khi anh vuốt ve người nó - Thế nào, chưa gì đã mềm như bún rồi - anh công môi cười thích thú - Ai....ai...thèm chứ - nó ngượng đỏ mặt - Thật sự là không muốn sao? Để xem em cứng đầu được bao lâu - anh cười tà mị đút cái gì vào miệng mình rồi cúi xuống hôn nó ngấu nghiến, anh dùng lưỡi tách 2 cánh môi của nó ra đưa lưỡi tìm đến chiếc lưỡi mềm thơm ngon của nó mà tha hồ quấn lấy, trong lúc nó bị nụ hôn của anh làm cho mụ mị thì anh đã đẩy thứ gì đó như kẹo vào miệng nó - Mau nuốt đi - anh rời môi nó giọng nói dịu dàng - Cái gì vậy? - nó nuốt rồi mới hỏi - Là kẹo thôi - anh nhẹ cười cúi xuống hôn nó tiếp Miệng 2 người thì dây dưa, đưa đẩy. Tay anh thao tác thuần thục chỉ luyến thắng đã cởi sạch đồ của nó cũng như của mình. Cơ thể lõa lồ của nó phơi bày trước mắt anh, thân hình nongs bỏng, quyến rũ cộng thêm khuôn mặt phiếm hồng và biểu cảm mơ màng của nó khiến anh bị kích thích, tiểu lão đệ của anh đã cương cứng từ bao giờ - Nào giúp anh xoa bóp nó một tí - anh cầm tay của nó để vào tiểu lão đẹ của mình - Ư...thật là.... - nó dù ngượng nhưng vẫn vụng về xoa nắn cục thịt căng cứng, nóng ấm đó. Không hiểu sao từ lúc nuốt thứ mà anh nói là kẹo kia nó thấy người càng lúc càng khó chịu rất muốn anh cạm vào mình - Ưm...sao anh lại thiên vị như vậy, nghịch 1 bên bỏ một bên như vậy à....- nó vặn vẹo miệng trách móc khi anh chỉ cắn mút bên ngực phải của mình - Không cần nóng vội, đêm còn dài mà - anh giọng khàn đục rồi lại cúi xuống trêu đùa ngực nó, một tay đưa lên xoa nắn một bên ngực còn lại - A....ưm...- nó bịp miệng mình vì sợ kêu to ba mẹ và mọi người ở ngoài sẽ nghe thấy - Không cần nhịn, cứ kêu to lên, tường và cửa đều được làm cách âm rất tốt, rên to lên một chút anh thích nghe những tiếng rên dâm đãng đó của em - anh cười ấm áp - Đồ biến thái...ưm....khó chịu quá....anh vào đi....- nó sắp hết chịu nổi rồi - Chưa được, hôm nay anh sẽ cho em biết khổ sở là như thế nào - anh cười đểu tay đã mò xuống tư mật của nó, ở cô bé của nó tay anh vân vê huyệt trêu đùa không tha - Ư...anh thật là...ưm...quá đáng - nó vặn vẹo ưỡn hông để được thỏa mãn hơn - Em biệt bây giờ em đẹp tuyệt không, chỗ này ra nhiều lắm rồi đó, ướt cả tay anh rồi này - anh cười trêu chọc nó - Vậy thì..vào đi - nó giờ chẳng biết ngượng là gì nữa rồi - Đừng nôn nóng, còn nhiều trò vui mà - anh nói rồi 1 ngón rồi 2 ngón đâm vào bên trong âm đạo của nó - A....nữa đi....khó chịu quá...anh cho em ăn gì....mà khó chịu quá - nó ưỡn người vặn vẹo không thôi - Đã nói rà kẹo mà - anh cười gian tà, với biểu hiện của nó thì thuốc đã có tác dụng rồi, anh cũng là chỉ cho nó 1 viên kích dục mà thôi Anh đưa đẩy ngón tay của mình trong ổ huyệt của nó, lúc nhanh lúc chậm rồi lúc dử lúc đầy - Thế nào có sướng không? - anh thì thầm vên tai nó - Ưm....có....anh mau vào đi - nó giọng yếu ớt đầy đâm đãng - Muốn không anh vào lắm sao? - Muốn....muốn...nhanh lên....ưm khó chịu....chết mất - nó chỉ có thể nói ngắt quãng - Vậy phải nói thế nào? - anh vẫn đang mèo vờn chuột với nó - Chồng à....em muốn cái đó của anh...lấp đầy trong em....em xin anh đó....em biết lỗi của mình rồi.....không dám gọi anh là cầm thú nữa, mau đút vào đi....em muốn.... - nó không còn cách nào khác là phải nài nỉ anh - Chờ chút đã, anh chưa chơi đùa xong - anh rút tay ra khỏi ổ huyệt của nó nó liền thấy hụt hẫng nhưng ngay vào đó anh cúi xuống dùng miệng và lưỡi hôn và trêu đùa cô bé của nó - A...trời ạ....- nó chỉ có thể vừa rên rỉ vừa uốn éo cơ thể cho đỡ khó chịu, tay nó đưa xuống luồn trong mái tóc ngắn của anh ấn đầu anh sát gần cô bé của nó hơn, lúc này nó chỉ muốn được khỏa lấp chỗ tróng vắng và ngứa ngáy kia thôi Anh đưa lưỡi vào trong lỗ âm đạo của nó liên tục kuaan động kiếm láp. Sau khi trêu đùa chán bằng miệng anh liền kéo nó ngồi dậy, anh đứng trên lên cúi xuống nhìn nó - Giúp anh làm ẩm cậu bé một tí - Ừm...- nó ngoan ngoãn nghe theo ngồi quỳ trên giường một tay chống xuống gường, một tay cầm vào cậu bé của anh đưa mặt tới gần, há miệng ngậm lấy cậu bé của anh liếm mút 1 cách vụng về. Khi nó vừa mới ngậm vào tiểu lão đệ của anh, nó đã căng cứng hơn nữa vì tiếp xúc với khoang miệng mềm mại và ướt át của nó - Vậy đủ rồi - anh đẩy nó nằm ngửa xuống giường sau khi hết chịu nổi nữa - Muốn anh vào chứ? - Ừm... Mau đút vào đi... - nó liền gật đầu mời gọi, 2 chân chống xuống giường rồi mở rộng ra hai bên Anh cầm lấy tiểu lão đệ của mình tiến gần tới cô bé của nó đang mời gọi, anh chơi ác quết đầu tiểu lão đệ của mình vào cô bé của nó nhưng không đút vào, rồi đút vào chưa nổi 2cm đã rýt ra làm nó bị hụt hẫng - Thôi không làm nữa, để mai làm - anh nằm sang bên cạnh nó cười ranh mãnh - Không được, đang làm rồi mà - nó quay qua anh bất mãn - Nếu em muốn thì tự giác đi chứ - anh hất mặt chỉ cho nó thấy tiểu lão đệ của anh vẫn đang chỉ thẳng lên trên, ý anh kêu nó chủ động tự đút vào Nó không chần chừ trèo lên người anh vụng về đút tiểu lão đệ của anh vào bên trong âm đạo của mình, khi đút vào mặt nó biểu lộ rã sự thỏa mãn, rồi nó vubgj về nhấp lên xuống Anh cho nó chủ động được một lúc thì không chịu nổi cái tốc độ rùa bò của nó nữa liền ôm lấy nó lật ngược lại thành anh đè trên nó ở dưới - Em chậm quá, vậy thì sao có khoái cảm được, phải như thế này này - anh dạy dỗ nó - A....a...ưm....nhanh chút nữa... - nó rên vì thấy mình được thỏa mãn sự khó chịu trong người Tiếng da thịt chạm vào nhau rồi tiếng nhóp nhép của điểu lão đệ cọ sát vào cô bé của nó hòa lẫn với tiếng rên la của nó và tiếng thở dốc thỏa mãn của anh tạo ra không kí ám muội trong cả căn phòng - Sướng không? - anh thỉ thỉ bên tai nó cùng những hơi thở dốc nóng ấm - A a a ....sướng....rất sướng....nữa đi....ưm - nó yêuz ớt rên rỉ Soạt Anh ôm nó nhanh nhu cắt đã dựng nó lơ lửng trên tường, 2 tay anh nâng đỡ 2 chân nó, áp sát nó vào tường, anh bắt đầu luân động ra vào nhanh hơn, mỗi lần đút vào rất sâu, sau ngập hết tiểu lão đệ của anh bên trong nó mới chịu rút ra, anh đưa đẩy nhanh hơn rồi nó la lên một cái, nó cảm nhận tinh dịch của anh ở bên trong nó, anh thở dốc vài cái rồi thả nó xuống gường, nó nằm thở hổn hển, mặt mơ màng đầy dâm đãng, cơ thể nó dù đã đỡ hơn chút nhưng vẫn còn rất khó chịu Chưa nghỉ được 2 phút, anh đã dựng nó dậy, đểu nó quỳ trên giường 2 tay chống lên tường, anh đút vào từ phía sau. Nó vì bị thuốc làm cho kích thích mà làm ham muốn đến không biết mệt đến khi thuốc hết tác dụng nó cũng không biết là nó với anh đã làm bao nhiêu hiệp nữa. Nó nhắm mắt chuẩn bị chìm vào giấc ngủ sau trận mây mưa chuồng nhiieetj, đầu gối vào tay anh. Soạt Anh bế nó nên cho nó nằm sấp trên người mình, nó vì mệt quá nên cũng để thế luôn, anh đặt nụ hôn nhẹ lên mái tóc bết vì mồ hôi của nó, ôm nó ngủ
|