[GĐCP] Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
|
|
|
Chương 311: Thích Nam Nhân Có Sắc Đẹp Mang trên tay cũng không dễ ràng, nhưng hiện tại Hi Hi hiểu được, vì sao biết Hoa Hồng lâu như vậy, nhẫn của cô vật bất li thân , bởi vì còn có cất dấu ám khí!
Nghĩ một chút, Hi Hi mở miệng,” Lần khác, ta cũng nhờ Tạp Ni làm cho ta một cái!”
Thứ này, giết người vô hình, dùng quá tốt, hơn nữa với bé mà nói, phòng thân cũng tốt.
Hoa Hồng nhíu mày,” Ngươi tiểu hài tử mang nhẫn làm gì!”
Hi Hi nhìn cô, “ Không cho phép coi thường ta!”
“ Ta nói thật!”
“ Có muốn hay không nói nhiều”
Hoa Hồng,”……….”
Vẫn là quên đi!
Nhìn Hoa Hồng nhận thua, tâm tình Hi Hi, vẫn là cao hứng nói không nên lời!
Vì thế, hai người ở bên trong thương lượng.
………………….
Nước Mĩ, Dallas.
Trong phòng, Tiêu Dật ngồi ở bên trong, tựa hồ đang cùng người nào mở hội nghị trên thiết bị nghe nhìn, sau khi thương lượng, tắt webcam.
Ngồi ở trên ghế, lấy tay xoa mi tâm.
Ngay lúc này, có người đi vào.
“ thiếu chủ!”
Tiêu Dật nghe được âm thanh, nâng mắt nhìn về phía hắn,” Tra thế nào?”
“ Mặc Thiếu Thiên đi Italya, căn cứ tin tức tra được , Lâm tiểu thư là bị Mafia bắt đi!” Ảnh Tử từng chữ một nói.
Mafia……
Nghe cái tên này, Tiêu Dật nhíu mày.
“ Tra được nguyên nhân không ?” Tiêu Dật trực tiếp hỏi.
“ Hình như là Diệp An Nhiên làm!” Ảnh Tử nói,” Về phần vì chuyện gì, tạm thời thời chưa rõ!”
Ân oán của Tư Tuyệt cùng Mặc Thiếu Thiên, rất ít người biết.
Cũng không người nào biết, Tư Tuyệt từng là người của Cửa Ngục.
Nghe thế, Tiêu Dật nhíu mày, hắn biết, trung gian không đơn giản như vậy, nếu đơn giản là Diệp An Nhiên làm, Tư Tuyệt nhất định sẽ không đồng ý.
Bởi vì hắn không cần phải vì một thủ hạ đặc công, mà đắc tội với người của Cửa Ngục.
Cho nên, trong đó, nhất định có chuyện gì, mà người khác không biết.
Kì thật, Tiêu Dật đã sớm biết thân phận của Diệp An Nhiên, cũng đã nhắc nhở Lâm Tử Lam, nhưng không nghĩ tới, Diệp An Nhiên vẫn động thủ.
Nghĩ đến đây, Tiêu Dật nhíu mày, sắc mặt có vài phần không hờn giận.
Tiêu Dật im lặng, Ảnh Tử liền đứng đối diện hắn, không mở miệng, lẳng lặng đợi Tiêu Dật phân phó.
Bởi vì hắn biết, Tiêu Dật có việc phân phó.
Quả nhiên, Tiêu Dật trầm tư, suy nghĩ, mở miệng,” Giám sát nhất của nhất động ở Italya, có tin tức gì, lập tưc báo cho ta, còn có, giúp ta liên hệ với Mafia một chút!” Tiêu Dật nói.
Ảnh Tử tuy rằng không biết Tiêu Dật muốn làm gì, nhưng chỉ cần hắn giao nhiệm vụ, hắn sẽ không hỏi nguyên nhân chỉ biết chấp hành.
Nghe được Tiêu Dật nói, Ảnh Tử lập tức gật đầu,” Dạ!”
Lên tiếng, Ảnh Tử xoay người đi ra ngoài.
Ảnh Tử đi ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại, Tiêu Dật ngồi ở trên ghế, vẻ mặt trầm tư .
Mặc Thiếu Thiên!
Ngươi đã không bảo vệ tốt được Lâm Tử Lam , như vậy, cũng không thể trách ta, thực xin lỗi ngươi!
Lúc trước lo lắng cho Lâm Tử Lam , hắn tình nguyện buông tay một lần, nhưng hiện tại, giống như, cách làm của hắn, cũng không làm cho Lâm Tử Lam hạnh phúc lắm!
Cho nên, hắn quyết định thu hồi, không bao giờ buông cô ra nữa!!
………………
Italya.
Trong biệt thự.
Sáng sớm hôm sau, Tô Cẩn Nhi đã tỉnh.
Hơn nữa, tinh thần trạng thái đều tốt, biết mình bị bắt làm tù binh, sẽ chạy đi, nhưng là bất đắc dĩ, trên người có vết thương, hơn nữa, Rayne cho người tiêm độc dược vào, phòng cô chạy trốn.
Hiện tại, xem ra Rayne có dự kiến trước.
“ Thả tôi ra!” Tô Cẩn Nhi nhìn bọn họ nói.
Làm đặc công nhiều năm, hiện tại bị người ta nhốt, đối với cô mà nói, đây là một loại sỉ nhục.
Nhưng là người này, hoàn toàn không có đem lời cô nói vào tai.
Không nhìn cô.
Tô Cẩn Nhi tức giận, vừa muốn động thủ, lại bỗng nhiên động đến miệng vết thương, đau nhíu mày, một tay che bụng.
Thân là đặc công, cô tuyệt đối sẽ không cho phép mình bị nhốt.
Vì thế, giây tiếp theo, cô vươn tay, tập kích đối với người kia.
Ngay cả không có lực, cô cũng muốn hợp lại một lần, bằng không , cô ngay cả chết cũng không biết ở trong tay ai.
Mới ra tay, liền bị người chế phục.
Tuy rằng người này, không phải là đặc công, nhưng cũng là huynh đệ bọn họ mang tới, công phu, tuyệt đối không kém.
Vì vậy, Tô Cẩn Nhi bị đánh ở trên sopha.
Tô Cẩn Nhi mắng, vừa muốn đứng dậy, lúc này, Hách Tôn đi tới.
“ Tôn!” Người trông coi, cung kính kêu một tiếng.
Tô Cẩn Nhi ngẩn mặt, vừa muốn phát uy, lại thấy một bóng dáng màu đen xuất hiện trước mặt mình.
Nhìn đến người đó thì những lời đang muốn nói ra, tất cả lại bị chặn ở cổ họng.
Hình dáng thâm thúy, mũi cao, con ngươi màu nâu, môi mỏng khêu gợi, mỗi một chỗ, đều biểu hiện là một nam nhân bất phàm.
Tô Cẩn Nhi chưa từng thấy qua, nam nhâm anh tuấn như vậy.
Cặp con ngươi nâu, có một cảm giác hỗn huyết, nhưng khuôn mặt kia, lại hoàn toàn không có, tóm lại làm cho người ta cảm giác, rất tuấn tú.
Hơn nữa, hắn có một loại khí thế, làm cho người khác hoàn toàn kinh sợ.
Tô Cẩn Nhi nhìn hắn, trong khoảng thời gian ngắn, quên cả thân phận của mình, chính là cứ như vậy nhìn hắn.
Cô đối với sắc đẹp không có sức chống cự, giờ khắc này, tim đập cực kì nhanh.
Ngày hôm qua, đang lúc cô mơ hồ, hình như nhìn thấy đúng là nam nhân này………….
Hách Tôn cũng nhìn Tô Cẩn Nhi, mặt không chút thay đổi.
“ Cô nên biết, cô căn bản chạy không được !” Hách Tôn nhìn cô từng chữ một nói.
Đến khi lời nói vang lên, Tô Cẩn Nhi mới hồi phục tinh thần.
Nhìn Hách Tôn, khóe miệng gợi lên,” Anh là ai?”
“ Là người cô không thể chọc nổi!” Hách Tôn một chữ một nói, đối với cô, cũng không muốn tiết lộ quá nhiều.
Giọng điệu thật lớn!
Nếu người khác nói ra, chỉ sợ Tô Cẩn Nhi thật sự muốn cười nhạo một phen, sau đó hung hăng giáo huấn một trận, nhưng là người lời này trong miệng Hách Tôn nói ra, chính là như vậy có lực chấp nhận.
“ Là anh đưa tôi đến đây?” Tô Cẩn Nhi nhìn hắn hỏi, thanh âm không có sắc bén như vậy, nhưng tràn ngập đề phòng.
Hách Tôn chỉ nhìn cô, cặp con ngươi nâu, làm cho người ta nhìn không ra cảm xúc.
Cuối cùng, Tô Cẩn Nhi cho là mình hỏi một câu vô nghĩa.
Hắn không có trả lời.
Nhưng là Tô Cẩn Nhi chưa từ bỏ ý định nhìn hắn,” vì sao đưa tôi đến nơi này?”
“Mang cô đến đây, tự nhiên có mục đích!” Hách Tôn không che dấu chút nào nói.
Tô Cẩn Nhi hít sâu một hơi, nam nhân này nói chuyện, không khỏi cũng quá ngột ngạt.
Nhưng là cho dù ngột ngạt như vậy, Tô Cẩn Nhi cảm giác mình cũng không có tức giận.( edit: đúng là dại trai)
“ Mục đích gì?” Tô Cẩn Nhi nhìn hắn hỏi.
Vừa hỏi lời này, đã có người tới, Rayne nghe tin tới , nhìn Tô Cẩn Nhi tỉnh lại, hơn nữa, tinh thần trạng thái cũng không tệ lắm, chỉ biết cô xuất thân là đặc công, bằng không ,thân thể phục hồi cũng không có nhanh như vậy.
Lúc này, Rayne đi tới, nhìn Hách Tôn,’ Thế nào?”
“ Đã tỉnh rồi!” Hách Tôn nói.
Tô Cẩn Nhi nhìn Rayne, không biết rốt cuộc mình rơi vào tay người nào, nhưng nhìn bộ dạng, bọn họ cũng không đơn giản.
“ Các người rốt cuộc là ai?”Tô Cẩn Nhi nhìn bọn hỏi, tràn ngập đề phòng.
Bọn họ rốt cuộc muốn làm gì?
Tô Cẩn Nhi hoàn toàn không biết, cô nhớ rõ, cô cùng Diệp An Nhiên đánh nhau, sau đó cô bị đâm một dao, tỉnh lại, ở chỗ này…..
Chẳng lẽ bọn họ là………
Nghĩ đến đây, miệng Tô Cẩn Nhi gợi lên, có điểm không thể tin.
“ Các người là người của Mặc Thiếu Thiên…..?” Tô Cẩn Nhi nhìn bọn họ hỏi, ánh mắt mở thật to.
Rayne nghe được Tô Cẩn Nhi hỏi, chính là lựa chọn hạ mi, nghiêng đầu sang chỗ khác, đôi tròng mắt kia nhìn cô,”Chẳng lẽ cô không biết, biết càng nhiều, chết càng nhanh sao?”
“ Các ngươi bắt tôi làm gì?” Tô Cẩn Nhi hỏi, cho dù bọn họ không trả lời, có cũng đoán được chút ít.
Nghe thế, Rayne bỗng nhiên nhíu mày,” Đương nhiên có chuyện, cần sự “ trợ giúp” của cô!”
Nghe thế, đáy lòng Tô Cẩn Nhi trầm xuống.
Bọn họ quả nhiên là muốn lấy tin tức từ miệng cô.
Nhưng nếu là như vậy nói ra, cô chết cũng rất nhanh!
“ Tôi không có gì có thể giúp các người!” Tô Cẩn Nhi nhìn Rayne, từng chữ một nói.
“ Cô có!” Rayne nhìn cô nói.
Tô Cẩn Nhi nhìn Rayne.
Rayne cũng không ngại, trực tiếp nói,” Lâm Tử Lam có phải hay không bị Tư Tuyệt bắt đi?”
Quả nhiên!
Là Mặc Thiếu Thiên!
Tô Cẩn Nhi ngồi trên sopha, mím môi, sắc mặt có mấy phần tái nhợt,” Tôi không biết!”
“ Không biết!”
Đáp án này, như trong dự đoán của Rayne.
Hắn không tức giận tiếp tục hỏi,” Có phải hay không ở bên cạnh đảo Siculus?”
Con ngươi Tô Cẩn Nhi thoáng động, tiện đà nói câu,” Không biết!”
Nhưng động tác rất nhỏ, cũng bị Rayne cùng Hách Tôn nhìn thấy.
Rayne nhìn cô, khóe miệng gợi lên,” Cảm ơn hỗ trợ của cô, tôi đã biết!”
Tô Cẩn Nhi nhíu mày, hắn biết cái gì?
Cô căn bản là không có nói cái gì.
Lúc này, Rayne nhìn cô,” Kì thật, cô không cần trả lời,tôi cũng biết rõ, đêm qua, chúng tôi muốn đi Mafia một lần, nếu không làm sao có thể đem cô về?”
Tô Cẩn Nhi nhìn bọn họ, nhíu mày, tuy rằng không biết bọn họ đang nói cái gì, nhưng giờ phút này, biện pháp tốt nhất chính là trầm mặc.
Đang lúc lơ đãng, Tô Cẩn Nhi nhìn về phía Hách Tôn, Hách Tôn cũng nhìn cô, không có chút……..kiêng dè, cặp mắt kia, làm cho người ta cảm giác rơi vào tay giặc.
Giây tiếp theo, Tô Cẩn Nhi dời tầm mắt, nhìn hắn,” Các ngươi đã đi, cần gì phải hỏi tôi?”
|
Chương 312: Tô Cẩn Nhi Có Mục Tiêu Rayne câu môi, “ Hỏi cô, chỉ là muốn xác định đáp án!”
Tô Cẩn Nhi sửng sốt.
“ Rất rõ ràng, ta đã có đáp án!” Rayne từng chữ một nói.
Tô Cẩn Nhi nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Rayne, Rayne tươi cười, nói không nên lời tà mị.
Giây tiếp theo, hắn đứng dậy, nhìn Hách Tôn, hai người trao đổi ánh mắt muốn đi.
“ Trông chừng cô ta!” Rayne phân phó.
Mọi người gật đầu.
Nhìn bọn họ phải đi, Tô Cẩn Nhi bỗng nhiên đứng dậy, nhìn bóng lưng Hách Tôn, mở miệng,” Chờ chút!”
Hách Tôn cùng Rayne cùng dừng lại, nghiêng đầu.
Tô Cẩn Nhi đứng ở đằng sau, trong lòng có vài phần thấp thỏm lo âu, nhưng nhìn bóng lưng Hách Tôn, có chút muốn nói.
“ Cái đó, hôm qua người truyền máu cho tôi, là anh sao?” Tô Cẩn Nhi nhìn bóng lưng Hách Tôn hỏi.
Nghe thế, Rayne nhíu mày, theo bản năng nhìn Hách Tôn, Hách Tôn cũng không nghĩ cô hỏi cái này, lạnh lùng trả lời,” Cô nghĩ nhiều rồi!”
Nói xong đi ra ngoài.
Nghe vậy, Rayne ý vị thâm sâu hạ con ngươi, khóe miệng gợi lên một chút cười không rõ, nhìn Hách Tôn đi rồi, Rayne cũng đi theo ra ngoài.
Tô Cẩn Nhi nhìn bóng lứng Hách Tôn nhíu mày.
Cái gì gọi là cô suy nghĩ nhiều?
Chẳng lẽ không đúng sao?
Nhưng vì sao trong lúc mơ màng, cô giống như nhìn thấy hắn………..
Nhưng xem ra Hách Tôn, hắn vì cô truyền máu, là vì Mặc Thiếu Thiên, mà không phải vì cô!
Cho nên, cô suy nghĩ nhiều!
Tô Cẩn Nhi nhìn bóng lưng Hách Tôn, không cam lòng mày nhăn lại.
……………….
Mặc Thiếu Thiên nhận được tin tức Tạp Ni truyền tới.
Mặc kệ!
Hai chữ này, chân thật rơi vào tai Mặc Thiếu Thiên bên này.
Mặc Thiếu Thiên ở trên, nghe được tin tức , nhíu mày, lại để cho người truyền đi hai chữ,” Tùy tiện!”
Tùy tiện!
Phỏng chừng, hai chữ này, thật có thể làm Tạp Ni tức chết.
Tuy rằng Tạp Ni nói như vậy, hắn cũng không tin, Tạp Ni thật sựu mặc kệ.
Lúc trước nghe Hi Hi nói qua, đám người Tạp Ni bọn họ, thực quan tâm, chiếu cố Hi Hi, hơn nữa, Hi Hi là trung tâm của Hợp Tung, mặc kệ vì nguyên nhân gì, bị Mafia bắt đi, đối với Hợp Tung mà nói, là một sỉ nhục.
Cho nên hắn cũng không tin, Tạp Ni thật sự mặc kệ.
Đơn giản, liền chiến nước miếng!
Xem ai mạnh miệng!
Lúc này, Trữ Xá nhìn Mặc Thiếu Thiên,” Chơi tâm lí, có ý tứ không !”
“ Nếu bọn họ muốn chơi, sao không phụng bồi!” Mặc Thiếu Thiên nhíu mày.
Dù sao, hắn tin tưởng, Tạp Ni tuyệt đối không mặc kệ.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Trữ Xá,” Ta nghe nói cô ta đã tỉnh?”
Trữ Xá gật đầu.
“ Hách Tôn đi, Rayne cũng tiến đến!” Trữ Xá nói, ý tứ làm cho Mặc Thiếu Thiên yên tâm.
Mặc Thiếu Thiên gật đâu, nhìn Trữ Xá,” Ta có chủ ý!”
“ Chủ ý gì?”Trữ Xá hỏi.
“ Nếu chúng ta biết an bài của Mafia, muốn công kích, dễ như trở bàn tay có phải hay không?”Mặc Thiếu Thiên hỏi lại.
Trữ Xá suy nghĩ, tuy rằng cái tổng bộ không dễ dàng công hãm, nhưng nếu biết an bài bên trong, thiết kế, thời điểm thao tác, cũng sẽ đơn giản thuận tiện hơn.
Trữ Xá nhìn Mặc Thiếu Thiên,” Ta biết ý của ngươi!”
Mặc Thiếu Thiên nhìn Trữ Xá, quả nhiên là huynh đệ, không cần phải nói nhiều, liền hiểu được .
Đúng lúc này, thanh âm của Rayne vang lên,” Đó cũng là nguyên nhân mang cô ta về!”
Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu sang chỗ khác, Rayne cùng Hách Tôn hướng bên này đi tới.
Mặc Thiếu Thiên nhìn hắn, khóe miệng nhếch nhẹ,” Thế nào?”
“ Người đã tỉnh!” Rayne nói.
Nghe vậy,tâm lý Mặc Thiếu Thiên càng thêm cảm giác nói không ra lời, cảm giác, có thể nhìn thấy Lâm Tử Lam, lại gần thêm một bước.
“Hỏi ra cái gì không ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn bọn họ hỏi.
“ Chỉ hỏi vài vấn đề đơn giản, đáp án, theo chúng ta giống nhau!” Rayne nói.
Mặc Thiếu Thiên hiểu ý, gật đầu,” Ta đi xem cô ta!”
Nói xong, Mặc Thiếu Thiên bước đi.
Trong phòng.
Sau khi bọn họ đi, Tô Cẩn Nhi liền đứng trong phòng, một bên nghỉ ngơi dưỡng sức, khôi phục thể lực, một bên nhìn quanh bốn phía, làm sao để chạy đi.
Nhưng là không nghĩ tới, bọn họ vừa mói đi, lại có người trở lại.
Lần này, bọn họ có bốn người .
Hơn nữa, thời điểm đi tới, đặc biệt anh tuấn.
Có cảm giác, toàn bộ nam nhân ưu tú nhất thế đều tụ tập ở đây.
Bất quá, cho dù anh tuấn, ánh mắt Tô Cẩn Nhi, cũng ngưng tụ lại trên người Hách Tôn.
Mặc Thiếu Thiên đi đầu, đi đến trước mặt cô, thẳng đến, Mặc Thiếu Thiên đứng trước mặt cô, Tô Cẩn Nhi rời tầm mắt, mới chuyển qua trên người hắn.
Ấn tượng đầu tiên, chính là thật yêu nghiệt!
Một nam nhân thật yêu nghiệt!
Ngũ quan tinh xảo, giống như một kiệt tác nghệ thuật mà họa sĩ vẽ ra.
Mặc Thiếu Thiên!
Tô Cẩn Nhi nhìn hắn, trong đầu hiện ra cái tên này.
Lúc trước, Tư Tuyệt tuyệt giao nhiệm vụ cho Diệp An Nhiên, hắn giống như trong ảnh chụp, cô có thấy qua.
Tuy rằng đã qua rất lâu, nhưng là, Tô Cẩn Nhi liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
“Mặc Thiếu Thiên?” Tô Cẩn Nhi nhìn Mặc Thiếu Thiên, không khỏi thốt ra.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nhìn Tô Cẩn Nhi, con ngươi hơi nheo lại, như nhìn vào con mồi Tô Cẩn Nhi, “ Cô nhận ra ta?”
Nghe được Mặc Thiếu Thiên nói, Tô Cẩn Nhi mới hồi phục tinh thần.
Khóe miệng gợi lên chút cười lạnh,” Đương nhiên!”
Mặc Thiếu Thiên nhìn Tô Cẩn Nhi, hắn xác định, hắn không biết nữ nhân này.
Trí nhớ hắn tương đối tốt, có thể người đã gặp qua không thể quên được, người đã gặp qua, không có khả năng không nhớ rõ, nhưng Tô Cẩn Nhi, hắn xác thực không biết.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi nhìn hắn, suy nghĩ,” Ngươi là đối tượng Diệp An Nhiên ám sát, huống chi, vài năm trước, ta liền theo cô ta nhìn ảnh của ngươi, chẳng qua…..” Nói xong, ánh mắt Tô Cẩn Nhi, đánh giá Mặc Thiếu Thiên một phen, mang theo mấy phần trêu tức,” Thời điểm kia, ngươi so với hiện tại non hơn!”
Non hơn!
Cái từ này, Mặc Thiếu Thiên nghe như thế nào thế rất khó chịu.
Xin tha thứ ở phiá sau, Trữ Xá cùng Rayne nhịn không được nở nụ cười.
Hách Tôn nhìn bọn họ, biểu tình không có biến hóa lắm.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Tô Cẩn Nhi, ánh mắt trở nên càng sắc bén,” Cô nói cái gì?”
Tô Cẩn Nhi nhìn hắn,” Ăn ngay nói thẳng thôi!”
Sắc mặt Mặc Thiếu Thiên rất khó coi.
Mặc Thiếu Thiên cũng không muốn cùng cô nói về vấn đề này nữa, nhìn cô, khóe miệng gợi lên chút cười chắc chắn,” Tô Cẩn Nhi đúng không ?”
Tô Cẩn Nhi sửng sốt.
Kì thật, cô bị bắt, rất nhanh thân phận của cô sẽ bị tra ra được, như cô đã nghĩ đến.
Nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy!
Tô Cẩn Nhi nhìn hắn,” Có chuyện gì nói thẳng đi, làm gì mà phải vòng vo?” Cho dù là chuyện gì, cô cũng không nói.
Nghe cô nói, Mặc Thiếu Thiên cũng không ngại,” Ta muốn biết chi tiết bên trong Mafia, bao gồm , làm sao có thể rời đi!” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô từng chữ một nói.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, khóe miệng Tô Cẩn Nhi gợi lên chút cười lạnh.
Lập tức, cô nâng con ngươi, nhìn Mặc Thiếu Thiên,”Ngươi dựa vào cái gì cảm thấy, ta sẽ nói cho ngươi?”
“ Cô thấy cô còn lựa chọn sao?” Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn cô hỏi lại.
“ Ở trong tay ta, nếu ngươi ngoan ngoãn nói ra chi tiết, ta có thể tha cho ngươi một mạng, nhưng nếu không giao ra, ngươi cũng biết hậu quả!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Tô Cẩn Nhi nhìn hắn,” Vậy ngươi giết ta đi!”
Dù sao, không nói, cũng chỉ còn đường chết, sao không lôi kéo Lâm Tử Lam chết cùng?
Mặc Thiếu Thiên nhìn cô,” Cô…………..”
Tô Cẩn Nhi ngẩn đầu, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “ Nếu tôi nói, các người không giết tôi, Tư Tuyệt cũng sẽ phái người giết tôi, tôi vì sao muốn nói? Huống chi, nếu tôi không nói, tốt xấu cũng không phản bội tổ chức!”
“ Cô cho là, tôi không dám giết cô?” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô hỏi.
Ngày đó theo gia nhập Mafia, cô cũng đã có chuẩn bị kĩ càng.
Chính là không nghĩ rằng kết cục như vậy.
Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, đối với thái độ Tô Cẩn Nhi, hắn thật sự muốn giết cô, nhưng là hắn biết, hiện tại không thể xúc động.
Giây tiếp theo, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, khóe miệng lạnh lùng gợi lên chút cười,” Xem ra, cô một lòng muốn chết!”
“ Cùng với tội danh phản đồ trên lưng, ngươi còn không bằng trực tiếp giết ta!” Tô Cẩn Nhi nhìn Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe cô nói, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên gợi lên,” Cô yên tâm, tôi sẽ không giết cô!” Mặc Thiếu Thiên nói.
“ Cô bị tôi bắt đi, cho dù tôi thả cô, cái gì cô cũng không nói, cô cảm thấy Tư Tuyệt sẽ tin sao?” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô hỏi.
“ Mặc kệ cô không nói, Tư Tuyệt cũng sẽ giết cô!”
“ Tính cách của hắn, cô hẳn là rõ hơn tôi!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Tô Cẩn Nhi nói.
Không thể nghi ngờ, hắn nói mỗi một câu đều đúng tâm lý của Tô Cẩn Nhi.
Kì thật, Mặc Thiếu Thiên nói không sai, đó cũng là chuyện Tô Cẩn Nhi lo lắng, Tư Tuyệt là người tàn bạo, đa nghi, tuyệt đối giết lầm, còn hơn là bỏ xót!
Cô không nói, vì muốn kéo dài thời gian mà thôi.
Kì thật đó cũng là chuyện cô lo lắng nhất!
Tư Tuyệt ai cũng không tin tưởng, chỉ tin chính mình!
Mặc Thiếu Thiên nhìn Tô Cẩn Nhi,biết cô đang tự hỏi lời của mình.
|
Chương 313: Âm Mưu Của Diệp An Nhiên Kì thật, đạo lí hắc đạo, loại chuyện này là thường xuyên gặp nhất,mà lại là cách nói dễ động lòng người nhất.
Cho dù Tô Cẩn Nhi không phản bội Mafia, lấy tính cách đa nghi của Tư Tuyệt, tuyệt đối thà giết lầm còn hơn bỏ xót.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Tô Cẩn Nhi, Tô Cẩn Nhi ngồi trên sopha, mím môi, tựa như đang tự hỏi cái gì.
Cuối cùng, cô ngẩn đầu nhìn Mặc Thiếu Thiên lạnh lùng gợi lên chút cười,” Anh cho rằng nói những lời đó là có thể làm tôi thay đổi sao?Mặc Thiếu Thiên anh vẫn nên là giết tôi đi!” Tô Cẩn Nhi nói.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nhìn cô cười lạnh, nghiến răng nghiến lợi,” Cô liền nghĩ như vậy muốn chết?”
Tô Cẩn Nhi cười lạnh, không thèm nhắc lại.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nóng nảy, đột nhiên vươn tay bóp cổ cô ta,” Cô cho rằng tôi không dám giết cô sao?”
“ Tôi cũng không có nói là anh không dám!” Sắc mặt Tô Cẩn Nhi đỏ bừng, lại cật lực nói.
“ Nói, cô rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng nói?” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô hỏi.
Chẳng biết tại sao, khi Mặc Thiếu Thiên hỏi những lời này, tâm Tô Cẩn Nhi không khỏi nhảy dựng lên,ánh mắt sau đó, không khỏi hướng Hách Tôn nhìn.
Động tác này của cô, không thoát khỏi ánh mắt của người nào.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, theo tầm mắt cô ta nhìn lại, sau đó sửng sốt.
Rayne không nói gì, chính là khóe miệng ngoéo một cái, điều muốn không phải thật rõ ràng sao?
Trữ Xá nhìn, nhíu mày.
Hách Tôn ở một bên, nhìn tầm mắt Tô Cẩn Nhi, sắc mặt cũng không có gì biến đổi.
Mặc Thiếu Thiên suy nghĩ sau đó buông Tô Cẩn Nhi ra.
Vừa buông lỏng, Tô Cẩn Nhi liền kịch liệt ho khan, dẫn đến bụng một trận đau đớn.
“ Tô Cẩn Nhi, cô không nói, tôi có trăm ngàn biện pháp cho cô mở miệng, tôi cho cô thời gian một ngày suy nghĩ, bằng không tôi sẽ dùng biện pháp của tôi, cho cô mở miệng!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi nhìn anh, mở miệng,” Tôi muốn một mình nói chuyện với anh!”. Nói xong, tầm mắt của cô nhìn về Hách Tôn.
Ba người đều sửng sốt trừ Hách Tôn.
Anh đứng ở nơi đó, bình tĩnh như một kho tượng, nhìn Tô Cẩn Nhi, cặp con ngươi nâu kia, làm cho người ta nhìn không ra cảm xúc.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hách Tôn, Hách Tôn cũng không có phản đối, vì thế, Mặc Thiếu Thiên cùng Trữ Xá, Rayne đi ra ngoài.
Lúc này, trong phòng còn lại Tô Cẩn Nhi cùng Hách Tôn.
Tô Cẩn Nhi ngồi trên sopha, người ngoài đều đi rồi, Tô Cẩn Nhi mới dám ngẩn đầu nhìn Hách Tôn.
“ Cô muốn nói cái gì?” Hách Tôn nhìn cô hỏi.
Tô Cẩn Nhi nhìn anh, tuy rằng anh có một bộ dạng không coi ai ra gì, nhưng Tô Cẩn Nhi một chút cũng không ngại, chậm rãi đứng dậy, đi đến trước mặt anh,” Ngày hôm qua, có phải hay không anh truyền máu cho tôi?”
“ Vấn đề này, cô đã hỏi!” Hách Tôn nhìn cô nói.
Nếu không phải có quan hệ với Mặc Thiếu Thiên, hiện tại , Hách Tôn cũng sẽ không để ý đến người trước mặt.
“ Tôi nghĩ tôi đã biết đáp án!” Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn, càng nhìn, càng si mê.
“Đáp án , chính là không phải!” Hách Tôn nhìn cô từng chữ một nói.
Nghe đáp án, Tô Cẩn Nhi nhíu mày,” Phải không ? Nhưng mà tôi nhớ rõ tôi mơ mơ màng màng……tỉnh lại, nhìn thấy anh, chẳng lẽ, tôi nhìn nhầm rồi?” Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn nói.
Nghe thế, con người Hách Tôn, bắn về phía cô,” Không muốn chết, cũng đừng nói thêm nữa, hỏi nhiều!”
Tô Cẩn Nhi thừa nhận, ánh mắt như vậy có thể giết người .
Giây tiếp theo, cô vẫn còn chấp nhất,” Tôi chỉ là muốn biết đáp án!”
“Không cần biết!” Hách Tôn nói, trong lời nói, có chút không kiên nhẫn.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi cười.
Cũng không chấp nhất hỏi, đáp án hẳn cũng đã rõ.
Nhìn Hách Tôn, khóe miệng mang theo chút cười thản nhiên.
Hách Tôn nhìn cô,” Cô cười cái gì?”
“Không có gì!” Tô Cẩn Nhi thản nhiên nói, trong lời nói, toàn bộ là dịu dàng.
Hách Tôn nhìn cô, không biết nói gì,” Chuyện này, cô tốt nhất không cần đi ra ngoài nói lung tung, nếu không tôi giết cô!” Hách Tôn nhìn cô nói.
“ Anh là đang lo lắng cho tôi sao?”Tô Cẩn Nhi đột nhiên hỏi.
Hách Tôn”………”
Lo lắng?
Một ý nghĩ rất kì lạ có phải hay không ?
Khóe miệng Hách Tôn có chút cười lạnh,” Cô cảm thấy cô có tư cách sao?”
Lúc này, Tô Cẩn Nhi nhìn anh,” Cho dù không có tư cách, hiện tại trong cơ thể tôi cũng có máu của anh rồi!” Tô Cẩn Nhi nói.
Nghe thế, con ngươi Hách Tôn đột nhiên biến đổi, giây tiếp theo, tay anh chộp lên trên người Tô Cẩn Nhi, tốc độ cực nhanh đem cô đè lại, Tô Cẩn Nhi không có đề phòng, nên cả hai đều tựa vào sopha.
Ngước mắt, nhìn Hách Tôn.
Sắc mặt Hách Tôn không tốt, con ngươi màu nâu, giống như là muốn giết người ,” Tôi cảnh cáo cô, cô còn nói, tôi sẽ giết cô!” Hách Tôn từng chữ một nói.
Tô Cẩn Nhi không biết tại sao khi nói chuyện này, ánh mắt anh sẽ có biến hóa, nhưng nhìn ra, anh không thích nói đến vấn đề này.
Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn, mắt mở thật to, cái gì cũng không có nói.
Một khắc kia, cô thật sự sợ.
Hách Tôn nhìn Tô Cẩn Nhi, hung hăng nhìn cô vài giây, sau đó cảnh cáo.
“ Cô tốt nhất nhớ kĩ những lời hôm nay tôi nói!” Nói xong, Hách Tôn đột nhiên buông cô ra, xoay người rời đi.
Tô Cẩn Nhi đứng ở phía sau, nhìn bóng lưng của anh, hít một hơi thật sâu, lập tức khóe miệng gợi lên!
Hách Tôn!
Cô nhớ kĩ!
... ...... ...... ...
Bên trong Mafia.
Chuyện không thấy Tô Cẩn Nhi, vẫn bị phát hiện.
Diệp An Nhiên đã xóa sạch dấu vết, nhưng kể từ sau ngày đó không thấy Tô Cẩn Nhi, cuối cùng khiến cho Tư Tuyệt chú ý.
Hắn cho người đi tìm Tô Cẩn Nhi, nhưng vô luận là ở nơi nào, cũng không tìm thấy.
Thậm chí tìm toàn bộ Mafia cũng không thấy.
Chuyện này, sắc mặt Tư Tuyệt không tốt.
Diệp An Nhiên cũng căng thẳng không dám nói, dù sao chuyện này Tư Tuyệt đã biết, cô trốn cũng không thoát liên quan.
Chính là , Diệp An Nhiên cũng không biết, cô chính là cho Tô Cẩn Nhi một đao, chết hay chưa cũng không biết, tại sao có thể không thấy?
Cứ như vậy biến mất!
Chẳng lẽ……….?
Diệp An Nhiên không dám tin tưởng!
Nhìn Tư Tuyệt tức giận, Diệp An Nhiên nghĩ, cũng quyết định, không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, đem mọi chuyện đổ lên người Tô Cẩn Nhi.
“Tư Tuyệt !” Diệp An Nhiên mở miệng.
Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên, đôi tròng mắt kia, trầm xuống như muốn giết người.
“ Chuyện gì?” Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên, khuôn mặt kia, có chút vặn vẹo.
Diệp An Nhiên hít sâu một hơi.
“ Tôi có chuyện không biết có nên nói hay không !” Diệp An Nhiên nói.
“ Có gì cứ nói cần gì phải vòng vo!” Tư Tuyệt mở miệng.
Diệp An Nhiên làm ra bộ dạng châm chước, sau đó suy nghĩ, mở miệng,” Tô Cẩn Nhi chạy trốn có phải hay không?”
“ Có ý gì?” nghe thế, Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên hỏi.
Diệp An Nhiên hít vào một hơi,” Tối hôm đó, tôi biết có người đến, tôi liền lập tức chuẩn bị về đảo nhỏ trông coi Lâm Tử Lam , nhưng là vừa lúc muốn đi, nhìn thấy Tô Cẩn Nhi lén lút, tôi cảm thấy không thích hợp, liền đi theo, sau đó liền thấy cô ta phóng tín hiệu lên không trung!”
Nói tới đây, Diệp An Nhiên dừng một chút.
Bởi vì ngày đó phóng tín hiệu, khẳng định có nhiều người biết.
Lới của cô vừa dứt, liền có người phụ họa mở miệng.
“ Đúng, ngày đó tôi cũng nhìn thấy!” Có người nói.
Sau đó rất nhiều người phụ họa nói, nhưng đều là người quan trọng trong Mafia.
Diệp An Nhiên nhìn, trong lòng mới thở ra một hơi.
Cho dù cô không nói, Tư Tuyệt cũng sẽ biết, nếu Tô Cẩn Nhi không ở Mafia, cũng không thấy, đơn giản đổ lên người cô ta đi!
Nghe thế, sắc mặt Tư Tuyệt biến đổi, lập tức nhìn Diệp An Nhiên,” Cô biết, tại sao không nói cho ta?”
Diệp An Nhiên sửng sốt, biết Tư Tuyệt không có dễ lừa như vậy, cô nghĩ,”Tôi đi theo cô ta, nhưng tôi cũng đã thấy tín hiệu phóng lên rồi, chờ tôi đi tới, đã không thấy cô ta……tôi không có cách nào chứng minh là cô ta làm!” Diệp An Nhiên nhìn Tư Tuyệt nói.
Nghe Diệp An Nhiên nói, Tư Tuyệt vẫn nhìn cô, trong tròng mắt kia như đang phân rõ xem Diệp An Nhiên nói thật hay giả.
Diệp An Nhiên đứng bất động, hắn nhìn gì, dù sao Tô Cẩn Nhi cũng không ở đây, chờ cô ta trở về, cũng sẽ bị giết vì tội phản đồ!
Nghĩ như vậy, Diệp An Nhiên liền tự tin hơn nhiều.
Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên , tựa hồ muốn nhìn trên người cô xem có manh mối gì.
Sau đó rất nhiều thuộc hạ, hô hào, Tô Cẩn Nhi phản đồ!
Sau đó yêu cầu Tư Tuyệt đuổi giết Tô Cẩn Nhi , Mafia không cho phép phản đồ.
Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên một thời gian ngắn, cuối cùng cũng rời tầm mắt.
“ Bắt sống Tô Cẩn Nhi cho ta!” Hắn mệnh lệnh như vậy xuống dưới.
Diệp An Nhiên biết ý tứ của Tư Tuyệt, hắn vỗn trời sinh tính đa nghi, căn bản không tin bất cứ ai, làm như vậy, cũng chính làm cho Diệp An Nhiên chột dạ.
Diệp An Nhiên đứng đó, cái gì cũng không có nói, giống như sau khi nhắc tới chuyện kia, cùng cô không có quan hệ.
Hạ lệnh xong, Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên ,” Nếu lần sau có chuyện tương tự, nhất định phải báo cho ta biết, bằng không , chẳng khác nào phá bỏ qui định!” Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên nói.
Diệp An Nhiên biết Tư Tuyệt không có dễ dàng tin tưởng, bất quá trước mắt, cũng chỉ có thể làm như vậy, hiện tại hi vọng Tô Cẩn Nhi đã chết!
Nghĩ đến đây, Diệp An Nhiên gật đầu,” Tôi đã biết!”
Vì thế, chuyện này, liền như vậy quên đi!
Nhưng là, bất tri bất giác, Tô Cẩn Nhi lại là đối tương truy nã của Mafia…
Mà hết thảy đều do Diệp An Nhiên ban tặng.
|
Chương 314: Để Cho Chúng Ta Chơi Một Chút Một ngày trôi qua.
Lúc chiều ngày hôm sau, đám người kia đến.
Hi Hi cùng Hoa Hồng tựa vào nhau ngủ, bỗng nhiên bị tiếng cửa sắt đánh thức.
Hai người giật mình bừng tỉnh, nhìn người ở cửa, không phải người ngày hôm qua Hoa Hồng đánh.
“ Ngươi, đi ra cho ta!” Có người chỉ vào Hi Hi nói.
Hi Hi sửng sốt, sau đó chỉ vào chính mình,” Ta?”
“Đúng, không sai, chính là ngươi!” Người kia chỉ vào Hi Hi nói.
Hi Hi nhíu mày, vừa muốn đứng lên, liền bị Hoa Hồng giữ lại.
“ Có chuyện gì nói thẳng!” Hoa Hồng nhìn những người đó nói.
“ Không có chuyện của cô, tốt nhất câm miệng, ngươi đi ra cho ta!” Có người chỉ vào Hi Hi nói.
Tuy rằng không biết bọn họ muốn gì,nhưng có cơ hội ra ngoài, đây đối với Hi Hi mà nói, chính là một lần cơ hội.
Vừa vặn có thể thăm dò tình hình.
“Tốt!” Hi Hi bỗng nhiên đứng lên, một lời đáp ứng.
Hoa Hồng nhíu mày, nhìn Hi Hi,” Ngươi nói cái gì? Ngươi biết mục đích của bọn họ sao?” Hoa Hồng nhìn Hi Hi, sắc mặt tràn đầy lo lắng.
Hi Hi nhìn Hoa Hồng, đè thấp thanh âm.
“ Mặc kệ bọn họ muốn làm cái gì, chúng ta hiện tại chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu, ta đi ra ngoài, có thể xem xét tình hình, nếu có thể ta sẽ phóng tín hiệu cho Tạp Ni!” Hi Hi nhìn Hoa Hồng nói.
“ Nhưng bọn họ làm cái gì đối với ngươi cũng không biết!” Hoa Hồng vẫn rất lo lắng.
“ Ngươi yên tâm ta sẽ tự bảo vệ tốt chính mình!” Hi Hi gật đầu, mỉm cười một cái cho Hoa Hồng yên tâm.
“Nhưng mà………”
“ Cho dù ta không đi ra,bọn họ cũng không từ bỏ ý đồ,nhất định còn có thể tìm cách khác, không bằng trực tiếp đi ra!” Hi Hi nói.
Nói thế, Hoa Hồng cũng không nói gì nữa.
Hiện tại, có điểm tự trách.
Sớm biết vậy, cô sẽ không đánh những người đó.
Không nghĩ tới bọn họ không tìm cô, mà tìm Hi Hi.
Ngẫm lại , Hoa Hồng vẫn có chút lo lắng.
Lúc này, Hoa Hồng nhìn Hi Hi, vẻ mặt sát khí,” Chờ cửa mở, ta đi giết bọn hắn!” Hoa Hồng nói.
“ Ngươi giết bọn hắn, bên ngoài còn vô số súng nhắm ngay chúng ta, chúng ta không thể đối phó được !” Hi Hi nhìn Hoa Hồng, biết cô lo lắng cho mình, Hi Hi cũng thật cảm động, nhưng hiện tại không phải thời điểm xúc động.
Nói tới đây, Hoa Hồng liền nhụt chí.
Ý tứ chính là, Hi Hi phải đi ra!
“Ngươi yên tâm, ta sẽ không có việc gì!” Hi Hi nhìn Hoa Hồng từng chữ một nói.
Hoa Hồng nhìn Hi Hi, sau đó lúc lơ đãng, đem nhẫn của mình cho Hi Hi.
Sau đó cúi người, ở bên tai Hi Hi nói,” Nhẫn ta đặt ở y phục của ngươi!”
Một câu, Hi Hi đã sáng tỏ, nhìn Hoa Hồng,bé gật đầu, ánh mắt kiên định.
Lúc này, Hi Hi đi ra cửa.
Nhìn Hi Hi đi tới, hai người kia chạy nhanh ra mở cửa, thời điểm cửa mở, đều đặc biệt cần thận, sợ Hoa Hồng lao tới.
Hoa Hồng không hề động, chính là nhìn Hi Hi đi ra ngoài, mày nhăn lại, đã tràn ngập lo lắng.
Đến khi Hi Hi biến mất trước mắt cô, Hoa Hồng mới tỉnh ngộ, hối hận vì đã để Hi Hi đi ra ngoài…….
Nếu vùa rồi cô kiên trì một chút thì tốt rồi.
Nhìn bên ngoài, Hoa Hồng tràn ngập lo lắng.
……………..
Phía trước hai người đi tới, Hi Hi ở phía sau đi theo, một đường đi qua, bên ngoài đều là thiết kế xa hoa, hơn nữa, đi vài bước lại có một cái phòng.
Hi Hi vừa đi, một bên nhớ kĩ, nếu như có thể nhìn bên trong thì sẽ tốt hơn, càng hiểu biết, khả năng chạy trốn càng cao.
Hi Hi cho rằng bọn họ dẫn bé ra bên ngoài, nhưng là không nghĩ tới, đến một cái phòng trước mặt liền dừng lại.
“Đi vào!” Hai người nhìn Hi Hi dùng tiếng anh nói.
Hi Hi nhíu mày, cũng không có nghĩ nhiều, trực tiếp đi vào.
Vừa đi vào, hai người kia cũng đi đến, nháy mắt đóng cửa lại, khóa cửa.
Mà bọn họ xoay người nháy mắt, hai ánh mắt giao nhau, ánh mắt kia, làm cho Hi Hi sửng sốt, trong lòng tràn ngập bất an.
“ Các ngươi muốn làm gì?” Hi Hi nhìn bọn họ hỏi, ánh mắt tràn ngập cảnh giác.
Một người trong đó khóe miệng gợi lên chút cười, chậm rãi hướng Hi Hi đi tới” Ngươi nói chúng ta muốn làm gì đây? Bằng hữu của ngươi đả thương người của chúng ta, người đó rất tức giận, để cho ta giáo huấn các ngươi……..” Nói xong người đó xoa xoa tay đi tới, mang trên mặt nụ cười ghê tởm, hướng Hi Hi đi tới.
Hi Hi nghe bọn họ nói, nhíu mày.
“ Sau đó thì sao?”
“ Sau đó, sau đó chỉ cần ngươi để cho ta sảng khoái, ta cam đoan ngươi với bằng hữu của ngươi, đoạn thời gian tại đây sẽ bình an vô sự……..” Người nọ nói xong, liền hướng Hi Hi đi tới.
Nghe lời của hắn, Hi Hi cảm thấy buồn nôn.
Bất quá, bé phải trấn định.
Những người nước ngoài này không phải là nhân vật lớn, nhưng là càng như vậy, càng dễ ở trong miệng bọn họ moi ra tin tức.
Hiện tại, Hi Hi may mắn là, bọn họ là người Mĩ, nếu nói tiếng Italya, Hi Hi cũng không biết.
Hi Hi nhìn hắn,” Dựa vào cái gì để ta ting tưởng ngươi?” Hi Hi nhìn hắn hỏi, mang theo nụ cười thản nhiên, cái nụ cười này, càng làm cho người ngoại quốc kia chảy nước miếng.
“ Chỉ bằng ta ở trong này là chủ quản!” Cái người ngoại quốc kia nói.
“ Chỉ cần ta nói một câu, bằng hữu của ngươi tùy thời sẽ chết!”
Nghe hắn nói, Hi Hi nhíu mày,” Ngươi sẽ không giết chúng ta, ngươi giết chúng ta, ngươi sẽ giao phó với cấp trên như thế nào?”
Nghe thế, cái người ngoại quốc kia cười,”Ai nói ta giết các ngươi? Ta có biện pháp tra tấn các ngươi……”
Nghe hắn nói, Hi Hi nắm chặt tay.
Hắn nói đúng.
Nếu muốn tra tấn bọn họ, sẽ có biện pháp.
Chính là bỏ đói, đói cũng làm bọn họ chết khiếp.
“ Xem ra, ngươi ở trong này, quyền lợi cũng chẳng có gì đặc biệt!” Hi Hi nhìn hắn lạnh lùng cười nói, trong lời nói, có vài phần khinh miệt, châm chọc.
Nghe nói như thế, người nọ sửng sốt, bị người khác khinh miệt,” Ngươi nói cái gì?”
“Ta nói không đúng sao?” Hi Hi nhìn hắn hỏi, nhân cơ hội, đánh giá căn phòng.
Không lớn, nhưng cũng không đáng giá lấy gì đó.
“ Ở trong này ta là chưởng quản sở hữu tin tức, ngươi nói quyền lợi của ta như thế nào?” Người kia không giận hờn nhìn Hi Hi hỏi.
Nghe thế, Hi Hi sửng sốt.
“ Có ý tứ gì?”
“ Việc này, ngươi không nên biết, cũng không cần biết!” người kia nhìn Hi Hi nói.
Hi Hi nghe lời của hắn nói, khóe miệng bỗng nhiên gợi lên chút cười,” Ngươi cho là ngươi nói như vậy, ta sẽ tin sao?”
“Ngươi tin cũng tốt, không tin cũng thế, tóm lại, nếu ngươi không thuận theo ta, ngươi và bằng hữu của ngươi, đều sẽ bị tra tấn thương tích đầy mình!” Người kia nhìn Hi Hi, hung hăng nói.
Vừa nói, vừa đi lên.
“ Thật đúng là nam nhân thích khoác lác!” Hi Hi nhìn hắn, lạnh lùng châm chọc.
Là một nam nhân, đều nhịn không được khi lòng tự tôn bị đả kích.
Hơn nữa lại là một đứa nhỏ khinh thường.
“ Ngươi nói cái gì?”
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Hi Hi nhìn hắn hỏi, một giọng anh văn lưu loát.
Nghe Hi Hi nói, người nọ cảm giác mình thật sự bị khinh thường, người Mĩ rất kiêu ngạo, nghe nói như thế, lập tức mở miệng,” S*H*I*T, ngươi có biết ta khống chế tin tức gì không ?”
Hi Hi nhíu mày, nhìn về phía hắn.
“ Nơi này sở hữu phạm nhân, đều là ta trông coi, bao gồm, nơi này và tư liệu bối cảnh đặc công……….” Người kia nói.
Nhìn Hi Hi là một tiểu hài tử, cũng không có gì uy hiếp, liền đơn giản nói ra.
Người phía sau nghe được hắn nói, lập tức đi lên ngăn cản.
Người nọ mới ngẩn người ,ý thức được mình nói nhiều.
Hi Hi nhìn hắn, một thu hoạch ngoài ý muốn!
“Vậy ngươi biết,Tư Tuyệt giam một nữ nhân ở nơi nào sao?” Hi Hi thử hỏi.
Biết rõ hắn đã tràn ngập cảnh giác, lại hỏi.
Nhắc tới, người kia đột nhiên nhìn Hi Hi,”Ngươi muốn từ chỗ ta lấy được thông tin?”
“ Ta chỉ hỏi xem có biết hay không ! Huống chi, ta chỉ là một đứa bé, thì có năng lực gì!” Hi Hi nhìn hắn nói.
Người nọ cười,” Mặc kệ là người nào, chuyện này ta không thể nói cho ngươi biết!”
Nói xong, hắn hướng Hi Hi đi đến.
Hai tai áp chế, trên mặt lộ ra nụ cười,” Nếu người để cho ta sảng khoái, không chừng ta sẽ nói cho ngươi biết!”
Nói xong hắn liền hướng Hi Hi đi tới.
Hi Hi biết, hắn sẽ không nói nữa!
Vì thế, một bước lui về sau,” Ngươi muốn làm gì?”
“Nghĩ ta làm gì? Rồi ngươi cũng sẽ biết……..” Nói xong người kia liền hướng Hi Hi đi tới, trên mặt là nụ cười bỉ ổi, làm cho Hi Hi thấy buồn nôn.
“Ngươi đừng lại đây!” Hi Hi nhìn hắn nói.
“Đừng tới đây? Hiện tại nói có thể hay không quá muộn……” Nói xong người nọ liền hướng Hi Hi đánh tới.
Phút chốc khi hắn nhào tới,Hi Hi đột nhiên cúi người tránh ra, người kia chụp hụt.
Nhìn Hi Hi trốn được sang một bên, khóe miệng lộ ra chút cười,” Có ý tứ……..”
“ Ta cho ngươi biết, ngoan ngoãn chịu tội, bằng không , ngươi kêu như thế nào cũng vô ích!” Người kia cảnh cáo nói.
Hi Hi lạnh lùng nhìn hắn, đôi tròng mắt kia một tầng băng lạnh, cũng thâm trầm như Mặc Thiếu Thiên.
“Cút!”
Một chữ lạnh lùng, theo miệng của bé vang lên.
Hai người kia nhìn thoáng qua nhau, không nghĩ Hi Hi phản kháng kịch liệt như thế, bất quá càng như vậy, càng khơi mào tính chinh phục của bọn hắn, hiện tại nhiệt huyết đã sôi trào.
“ Đến đây đi, để cho chúng ta chơi một chút…….” Nói xong, hai người cùng hướng Hi Hi đánh tới.
|