[GĐCP] Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
|
|
Chương 321: Hi Hi Cũng Mất Khống Chế Edit : Oanh Love
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên lập tức đem máy tính kéo đến trước mặt của mình, về phương diện máy tính, anh vẫn có một chút bản lĩnh !
Mặc Thiếu Thiên lập tức mở giao diện, sửa chữa phục hồi hệ thống, sau đó, lần theo dấu vết nơi phát ra...
Máy tính mới vừa mở, bỗng nhiên xuất hiện một dòng chữ trên màn hình!
"Mặc Thiếu Thiên, mau nghe điện thoại !"
Nhìn một dòng chữ to tướng, mọi người nơi đây đều sửng sốt.
Đầu lông mày Mặc Thiếu Thiên cũng nhăn lại, vốn cho rằng Tư Tuyệt làm, rất dễ nhận thấy, hiện tại xác định, không phải là hắn làm !
Nhưng quả thật điện thoại của anh, vừa mới bị ném hư hỏng nặng.
Làm sao có thể trả lời điện thoại.
Mặc Thiếu Thiên lập tức đánh chữ trả lời.
"Điện thoại di động rớt bể !"
"Chết tiệt, anh quá bạo lực ! " Tạp Ni bên kia nói.
"Tùy tiện tìm một số điện thoại, đưa cho tôi !"
Mặc Thiểu Thiên biết đối phương không có ác ý.
Nếu như có ác ý..., hiện tại sợ là đã có người tiến đến công kích xung quanh biệt thự.
Chẳng biết tại sao, thấy những lời này, trong đầu Mặc Thiếu Thiên ngay lặp tức nghỉ đến Hi Hi...
Tác phong của người này, và Hi Hi rất giống nhau !
Chẳng lẽ là...
Mặc Thiếu Thiên không chút suy nghĩ, trực tiếp gõ vào một dãi mã số.
Đây chính là số điện thoại của Hách Tôn.
Rất nhanh, điện thoại di động Hách Tôn vang lên.
Sau khi Hách Tôn nhìn thấy điện thoại di động của mình vang lên, trực tiếp đưa di động cho Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên không nói hai lời, trực tiếp nhận điện thoại.
"Alo ! "
"Chết tiệt, tìm anh quả thật không dễ dàng chút nào, khiến tôi phí sức xâm nhập vào hệ thống của anh ! " Tạp Ni mở miệng nói.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, "Tạp Ni?"
"Thế nào? Thanh âm Lão tử rất từ tính sao ! " Tạp Ni nói.
Hiện tại Mặc Thiếu Thiên không có tâm tư náo cùng cậu ta cho nên dứt khoát đi thẳng vào vấn đề chính.
"Tìm tôi có chuyện gì? " Mặc Thiếu Thiên trực tiếp hỏi.
Dường như Tạp Ni cảm giác được tâm tình Mặc Thiếu Thiên không tốt lắm, "Thật lạnh nhạt ! " Tạp Ni chăm chọc một câu, sau đó chưa từng nhiều hơn một lời trêu chọc nào nữa, bắt đầu vào vấn đề chính."Tôi đã phát hiện ra vị trí hiện tại của Hi Hi ! " Tạp Ni nói.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên mở to hai mắt, "Cậu nói cái gì?"
"Hi Hi phát ra tín hiệu, mà cậu ta vẫn mang trên người không rời, bất quá, vào khoảng hai giờ trước, tôi kiểm tra truy tìm đến vị trí của Hi Hi, nhưng tín hiệu rất chập chờn, lúc có lúc không, hơn nữa, vị trí luôn chuyển động ! " Tạp Ni nói.
Nghe vậy, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, "Cho nên?"
"Tôi cảm thấy người kia không phải là Hi Hi, nhất định Hi Hi đã đem tín hiệu phóng ra và đặt trên người một ai đó, cho nên khi có tín hiệu, ngay lặp tức tôi sẽ thu được ! " Tạp Ni nói.
Suy đoán này, không phải không có lý.
Mặc Thiếu Thiên cũng tin tưởng, nhất định Hi Hi sẽ nghĩ biện pháp báo tin cho bọn họ.
"Vị trí ở nơi nào?"
"Tôi sẽ lặp tức gửi qua, anh xem thử ! " Tạp Ni nói.
Mặc Thiếu Thiên nghe xong, ngay lập tức kiểm tra máy vi tính, quả nhiên, Tạp Ni đã gửi sang một số tài liệu.
"Vị trí màu lục, chính là nơi mà Hi Hi đã phát ra tín hiệu! " Tạp Ni nói.
Mặc Thiếu Thiên nhìn chằm chằm vào đốm sáng màu lục, không bất động thì cũng đi tới đi lui, có lúc biến mất, một hồi lại xuất hiện.
Mặc Thiếu Thiên nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, dĩ nhiên, Tạp Ni suy đoán không phải là không có đạo lý.
"Theo suy đoán của tôi, người kia vẫn chưa phát hiện ra Hi Hi đem đồ vật bỏ vào trên người của hắn, cho nên mới xảy ra trường hợp như vậy. " Tạp Ni nói.
Mặc Thiếu Thiên gật đầu.
"Màu hồng chính là dấu mốc, nằm ngay vị trí nội bộ của Mafia ! " Tạp Ni nói.
Nhắc đến điều này, ánh mắt Mặc Thiếu Thiên nảy sinh ác độc, rốt cục, anh đã biết chính xác vị trí hiện tại của Hi Hi.
Như vậy, hiện tại vạch ra kế hoạch tiếp theo, sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên chợt nhớ tới điều gì đó, cầm điện thoại.
"Tôi có một chuyện cần cậu hỗ trợ ! " Mặc Thiếu Thiên nói.
Tạp Ni bên kia điện thoại sửng sốt, "Cầu tôi ư ?"
Mặc Thiếu Thiên không để ý đến lời của Tạp Ni, "Thế nào, giúp hay không giúp?"
Tạp Ni suy nghĩ một chút, mở miệng, "Chuyện gì?"
"Hợp Tung không phải còn trong tay một lô hàng tại La Mã ư, cho tôi ! " Mặc Thiếu Thiên nói.
Mặt Tạp Ni bổng nhiên co quắp, tại sao Mặc Thiếu Thiên lại biết chuyện bọn họ còn có một lô hàng tại La Mã !
Có vẻ như, Mặc Thiếu Thiên không ngăn cản việc làm ăn của bọn họ, nhưng cũng không quên để ý nhất cử nhất động của bọn họ !
Tạp Ni không hỏi một vấn đề thiếu não như thế, trái lại trực tiếp hỏi Mặc Thiếu Thiên, "Rốt cuộc anh muốn làm gì?"
"Đừng hỏi nhiều như vậy, có cho hay không? " Mặc Thiếu Thiên nói.
"Lô hàng kia, ít nhất cũng ba chục triệu, anh há mồm một mực muốn xin, cũng không chịu nói nguyên nhân, tôi dựa vào cái gì phải giúp anh? " Tạp Ni nói.
Thật ra Tạp Ni cũng đoán được nguyên nhân, nhưng thấy thái độ Mặc Thiếu Thiên như thế cảm thấy có chút khó chịu.
Nhưng một giây sau, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp dùng máy tính đưa ra mã số tài khoản, trong đó có một khoản tiền, gửi sang Tạp Ni.
Mà một giây tiếp theo, tài khoản tại Hợp Tung phát tới những tiếp bíp bíp.
Tạp Ni vừa mở ra nhìn, quả nhiên, ba chục triệu đã được chuyển vào tài khoản.
Fuck !
Mặc Thiếu Thiên điên cái gì thế ?
Trước kia lúc Mặc Tử và anh ta đàm phán, số tiền ba chục triệu có thể cho đàn em chém tới chém lui đến mức sứt đầu mẻ trán, nhưng hôm nay anh ta lại có thể dứt khoát lưu loát chuyển sang?
Tuyệt đối đã xảy ra chuyện !
Cùng Mặc Thiếu Thiên liên lạc trao đổi trong điện thoại, trong nháy mắt, Tạp Ni cũng không biết nên nói cái gì rõ.
Mặc Thiếu Thiên dứt khoát lưu loát, trái lại anh cảm thấy có chút không quen.
"Lô hàng kia đã có người muốn ! " Tạp Ni nói.
Nghe được câu này, Mặc Thiếu Thiên gằn từng chữ mở miệng, "Nhường lại cho tôi !"
Không nhường thì anh cướp lấy cũng chẳng sao.
Mặc Thiếu Thiên muốn trong tay anh phải có vũ khí tối tân!
Lúc này đây, anh muốn triệt để hủy diệt Mafia !
Tạp Ni mím môi, suy nghĩ một chút, "Tốt, hai giờ chiều nay nhận hàng !"
"Ngoài ra, tôi còn đưa thêm cho anh một lô hàng khác nữa ! " Tạp Ni nói.
Thật ra, Tạp Ni biết Mặc Thiếu Thiên sẽ dùng lô hàng đó để làm gì, về phần tiền bạc, anh chỉ muốn đùa mấy câu, nhưng không ngờ, Mặc Thiếu Thiên là một người rất khôn khéo, cũng có một ngày uống nhầm thuốc, dĩ nhiên không nói hai lời trực tiếp đem tiền chuyển vào tài khoản sang Hợp Tung.
Nếu để cho Hi Hi biết được chuyện này, nhóc sẽ nói anh thừa dịp tống tiền cha của nhóc nữa?
Quên đi !
Cho cũng đã cho rồi.
Cộng thêm mấy lô hàng đó, tiền này không lấy cũng hơi quá lãng phí.
Bất quá, thấy Hi Hi rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, anh tặng một lô hàng xem ra cũng chẳng so được với sự an toàn của bé.
Nghe Tạp Ni nói những lời vừa rồi, Mặc Thiếu Thiên đáp một tiếng, cũng không cảm thấy trong lòng có chút vui sướng nào khác.
"Khi nào thì mọi người bắt đầu hành động? " Tạp Ni hỏi, đột nhiên cảm giác được Mặc Thiếu Thiên an tĩnh như vậy, có chút không quen.
"Tối mai ! " Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe xong, Tạp Ni ngẩn người, "Ok, tối mai, chúng ta cùng hành động, cứu bảo bối và Hoa Hồng ! " Tạp Ni nói.
"Cậu muốn hợp tác cùng tôi ư? " Mặc Thiếu Thiên nhìn Tạp Ni hỏi.
"Tôi chỉ muốn cứu người Hợp Tung của chúng tôi thôi ! " Tạp Ni nói.
"OK, tôi đã biết ! " Mặc Thiếu Thiên nói.
"Chuyển một phần chi tiết về kế hoạch đưa cho tôi ! " Tạp Ni dứt lời, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
Mặc Thiếu Thiên cũng đem di động đặt trên bàn.
Ryn nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Thế nào?"
"Kế hoạch, sẽ tiến hành vào lúc tối mai !"
^^^^^^^^^^Tôi là tuyến phân cách^^^^^^^^^^
Nhìn La Ma sóng yên gió lặng, nhưng thật ra đang ẩn chứa một hồi sát khí.
Tại nội bộ Mafia.
Bởi vì Hi Hi giết chết một người, sau khi biết chuyện này Tư Tuyệt đã tới gặp Hi Hi.
Hoa Hồng bất ly thân, muốn gặp thì hai người cùng nhau gặp, nếu không, ai cũng đều không thấy.
Người trông chừng biết Hoa Hồng rất lợi hại, cũng không dám tới quá gần, bất đắc dĩ, chỉ có thể mang theo hai người.
Bên trong gian phòng, Tư Tuyệt ngước mắt nhìn cậu nhóc trước mắt.
|
Chương 321: Hi Hi Cũng Mất Khống Chế (2)
Hi Hi cũng nhìn Tư Tuyệt, Hoa Hồng đứng phía sau Hi Hi, nhìn vào, có thể thấy cô đang muốn bảo vệ Hi Hi.
Tư Tuyệt đưa mắt nhìn lướt qua trên người Hoa Hồng, sau đó chuyển sang trên người Hi Hi.
Dĩ nhiên Tư Tuyệt biết, anh không tin một mình cậu nhóc đó có khả năng giết chết một người?
Hơn nữa, nghe nói trên người của cậu nhóc đó có độc?
Tư Tuyệt cũng từng gặp qua vô số người, thấy đủ loại kỳ tích, cho nên khi anh nghe được trên người Hi Hi có độc, cũng bán tín bán nghi.
"Mày chính là con trai của Mặc Thiếu Thiên ? " Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi.
Hi Hi cũng nhìn người trước mặt, chính là hắn, sai sử Diệp An Nhiên bắt mẹ !
Đôi mắt Hi Hi không khỏi nhìn chằm chằm vào Tư Tuyệt một hồi lâu.
Ngay khi Tư Tuyệt vừa dứt lời, trong lòng Hi Hi cũng âm thầm đánh giá, hiện tại bé phải đối mặt Tư Tuyệt, có nên giả vờ thương cảm? Sợ? Hay vẫn nên trực tiếp bày ra khí phách của mình?
"Tại sao không nói chuyện? " Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi.
Lúc này, Hi Hi ngẩng đầu, đôi mắt nhìn thẳng Tư Tuyệt, "Ông trói tôi bắt đến đây, chẳng lẽ ông không biết tôi là ai sao?"
A !
Không hổ là con trai của Mặc Thiếu Thiên, cho dù đối mặt trước địch nhân, đều có thể thản nhiên như vậy!
Trói !
Biết dùng từ chuẩn, chứng minh nó biết tính nghiêm trọng trong chuyện này, nhưng hiển nhiên tuyệt đối không sợ !
"Trói ư ? Mày cũng hiểu được cách dùng từ lắm ?"
"Mặc dù tôi vẫn còn rất nhỏ, nhưng không ngốc ! " Hi Hi nhìn Tư Tuyệt gằn từng chữ, nói thật, Hi Hi cũng không sợ Tư Tuyệt.
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Hi Hi, lại nghe được những lời bé vừa nói, bổng nhiên Tư Tuyệt cười lạnh, lúc này, Tư Tuyệt cúi người, để sát vào lổ tai của Hi Hi, khẽ nói"Nếu biết cách dùng lời lẽ để nói chuyện, thì mày cũng nên biết tính nghiêm trọng trong chuyện này đến cỡ nào! " Tư Tuyệt nhìn Hi Hi, nhẹ giọng nhắc nhở bé.
Hi Hi đứng đó, ánh mắt trong suốt, cũng không bị những lời vừa rồi của Tư Tuyệt hù dọa, trái lại bé vẫn đưa mắt nhìn chằm chằm Tư Tuyệt, "Đương nhiên biết !"
"Mày không sợ?"
"Sợ hữu dụng không?"
"Ông sẽ thả tôi sao? " Hi Hi nhìn Tư Tuyệt hỏi.
Nếu bé sợ, vô dụng, vì Tư Tuyệt cũng sẽ không bỏ qua bé, vậy vì sao ở trước mặt của Tư Tuyệt bé có thể làm ra dáng vẻ mà hắn đang mong đợi, để thỏa mãn tính khí biến thái của hắn ?
Hi Hi tuyệt đối sẽ không như thế !
Biết chuyện xảy ra giữa Tư Tuyệt và cha mình, Hi Hi cảm thấy, cha của mình cũng quá trâu!
Nhưng cha đã không thành công giết chết hạng người như Tư Tuyệt, xem ra cũng thật đáng tiếc !
Tư Tuyệt nhìn Hi Hi, cặp mắt sâu thẳm kia hơi nheo lại, "Xem ra, quả nhiên mày cùng Mặc Thiếu Thiên cùng một dạng !"
Nghe Tư Tuyệt nói..., Hi Hi xem như hắn đang nói toàn những lời vô nghĩa.
"Mày đoán thử xem, tiếp theo tao sẽ dùng cách nào để trừng phạt mày ? " Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi, cặp mắt nâu hơi nheo lại, gương mặt tràn ngập vẻ hung ác nham hiểm, thanh âm như rắn le lưỡi, khiến người ta nghe xong âm trầm.
Sau khi nghe Tư Tuyệt nói những lời này, Hoa Hồng nhướng mày, tiếp theo chỉ trong nháy mắt, cô đem Hi Hi đưa về phía sau mình.
Thái độ bảo vệ, hết sức rõ ràng.
Thấy cử động kia, Tư Tuyệt sửng sốt, lập tức chậm rãi đứng dậy, chậm rãi ngước mắt lên nhìn về phía Hoa Hồng, trong mắt tràn đầy ý vị thâm trường.
Hoa Hồng nhìn Tư Tuyệt, trên gương mặt tuyệt mỹ, không có một ti lo lắng hay khiếp sợ.
Bất luận như thế nào, nhất định cô phải bảo vệ Hi Hi thật tốt !
Tư Tuyệt nhìn Hoa Hồng, Hoa Hồng rất muốn tiếp tục ẩn giấu bản lĩnh của mình, cũng vô pháp ẩn giấu, đó là khí phách trời sinh, khiến không người nào có thể bỏ qua.
Tư Tuyệt nhìn Hoa Hồng, khóe miệng bỗng nhiên lộ ra nụ cười thật khẽ, "Thế nào? Lo lắng tôi sẽ giết nó sao?"
"Vậy cũng phải xem ông có bản lãnh này hay không! ? " Hoa Hồng cũng nhìn Tư Tuyệt, lạnh lùng lên tiếng.
Hiện tại, điều may mắn duy nhất đối với cô chính là, trên bảng truy nã cảnh sát quốc tế đã ban bố, cũng không còn người biết diện mục thật của cô.
Cho nên, tạm thời Tư Tuyệt vẫn chưa biết được thân phận thật sự của cô.
Những lời Hoa Hồng vừa nói..., chính là trần trụi khiêu khích.
Tư Tuyệt nghe nói như thế, bỗng nhiên ngẩng đầu cười ha ha một tiếng, sau khi ngừng cười, hắn mới quay đầu sang hai người bọn họ, "Chỉ cần tôi nói một câu, hai người các ngươi chết như thế nào cũng không biết !"
Bất quá, hiển nhiên, Tư Tuyệt không có ý định để cho bọn họ chết một cách đơn giản như vậy!
Mặc Thiếu Thiên còn chưa tới, hắn làm có thể khinh địch để cho bọn họ chết !
Hoa Hồng nhìn Tư Tuyệt, đôi mắt đẹp quyến rũ bổng chốc trở nên sắc bén, quả nhiên, người ta đồn đãi không sai, quả nhiên Tư Tuyệt chính là một gã biến thái bệnh hoạn !
Ngay vào lúc này, Tư Tuyệt chợt nhớ tới điều gì đó, lười biếng khép hờ đôi mắt, "Không biết tao có từng nhắc qua với mày một chuyện rất hệ trọng không nữa, à, hôm qua tao có tặng cho cha mày một phần lễ vật? " Khi nói những lời này, ánh mắt của Tư Tuyệt nhìn giống như xuyên thấu qua Hoa Hồng, nhìn chằm chằm vào Hi Hi đang đứng phía sau cô.
Hi Hi biết, Hoa Hồng đang bảo vệ bé.
Nhưng hiện giờ, Tư Tuyệt vẫn chưa tính đến việc giết bé.
Bé có thể nhìn ra !
Lúc này, Hi Hi từ phía sau lưng Hoa Hồng bước ra, ánh mắt nhìn thẳng về phía Tư Tuyệt.
"Ông đã làm cái gì? " Hi Hi nhìn Tư Tuyệt gằn từng chữ hỏi, ánh mắt tràn ngập hận ý đối với hắn.
Nhìn một oắt con cũng biết yêu ghét phân minh, khóe miệng Tư Tuyệt lộ ra một nụ cười khinh thường, "Ngày hôm qua, tao không biết đã đem em gái hay em trai của mày, ngâm rượu tặng cho của cha mày rồi!"
"Nếu quả thật như thế, chắc có lẻ hiện tại Mặc Thiếu Thiên sẽ rất kích động ! " Tư Tuyệt cười nói.
Hi Hi nghe Tư Tuyệt nói những lời này, nhíu mày, sợ sệt, "Có ý tứ?"
Cái gì mà em trai em gái... ?
Chẳng lẽ?
Mẹ mang thai?
Nghỉ đến có khả năng sẽ là việc này, đôi mắt của Hi Hi bỗng nhiên phóng đại.
Tư Tuyệt nói những lời kia là có ý gì ?
Ngâm rượu đưa cho cha?
Chẳng lẽ...
Nghỉ đến việc này, bỗng nhiên Hi Hi ngẩng đầu, con mắt phóng đại, không thể tưởng tượng nổi nhìn Tư Tuyệt.
"Oong... " Hi Hi rất muốn nói, muốn hỏi điều gì đó, lại phát hiện, tất cả những lời sắp nói ra đều kẹt lại trong cổ họng nói không nên lời !
Tư Tuyệt !
Hi Hi nắm tay nắm chặt !
Tại sao hắn có thể tàn nhẫn đến thế !
Mẹ !
Nhất định giờ này mẹ rất thống khổ !
Còn có cha...
Chỉ cần Hi Hi vừa nghĩ tới cảnh cha nhìn thấy thứ mà Tư Tuyệt chuyển đến, chẳng phải... cha sẽ phát điên sao?
Nghĩ tới đây, Hi Hi nhìn Tư Tuyệt bằng ánh mắt tràn ngập hận ý, "Tư Tuyệt, tôi muốn giết chết ông !!"
Vừa dứt lời Hi Hi đã xông lên, mặc kệ năng lực như thế nào, bé đang hận Tư Tuyệt thấu xương.
Bé muốn giết hắn !
Hoa Hồng đứng ở một bên, nghe Tư Tuyệt nói..., cô cũng chấn động.
Một đứa bé rõ ràng đang nằm yên ổn trong bụng mẹ lại bị người khác móc ra, đây là một tình cảnh thảm khốc đến mức độ nào...
Tiếp đó còn đưa cho Mặc Thiếu Thiên !
Dựa theo tính cách của Mặc Thiếu Thiên, đoán chừng, anh ta thật sự muốn điên rồi .
Nhiều năm cô làm một sát thủ, gặp qua rất nhiều hung tàn, cũng chưa từng thấy qua một người biến thái như thế !
Lúc này, Hi Hi xông tới, Hoa Hồng thấy thế, nhanh chóng kéo bé lại.
Hi Hi không phải là đối thủ của Tư Tuyệt !
"Tư Tuyệt, tôi muốn giết ông ! Giết chết ông... " Hi Hi giãy giụa, gào thét, vành mắt đều đỏ !
Chỉ cần vừa nghĩ tới mẹ phải gánh chịu nỗi thống khổ khi mất đi đứa bé trong bụng mình, Hi Hi không cách nào nhịn được !
|
Chương 322: Trai Cò Tranh Nhau, Ngư Ông Đắc Lợi (1) “ Tư Tuyệt, nhất định tôi sẽ giết ông, nhất định sẽ!” Hi Hi nhìn Tư Tuyệt không ngừng gào thét, đôi mắt đỏ ngầu, vô cùng kích động .
Chỉ cần nghĩ tới mẹ phải chịu đựng thống khổ, Hi Hi không cách nào nhịn được !
Hoa Hồng thấy thế, chạy nhanh ngăn Hi Hi.
Bé không phải đối thủ của Tư Tuyệt.
Hoa Hồng lôi kéo Hi Hi, nhìn bộ dạng bé kích động, cũng nhịn không được vành mắt đỏ hoe.
Chưa bao giờ gặp qua dáng vẻ này của Hi Hi, giờ khắc này, nhìn thấy Hi Hi thương tâm tuyệt vọng, khiến cho người ta không nhẫn tâm khi nhìn thấy cảnh này.
“ Hi Hi, cậu bình tĩnh một chút!” Hoa Hồng lôi kéo bé nói.
Sau đó Hoa Hồng tiến đến bên tai Hi Hi nhẹ nhàng nói, sau khi Hi Hi nghe được , quay mặt đi, cặp mắt đỏ nhìn nhìn Hoa Hồng, thế này mới làm cho mình bình tĩnh xuống.
Lúc này, Hi Hi nghiêng đầu, cặp mắt kia hồng hồng, gắt gao nhìn Tư Tuyệt, hận ý trải rộng toàn thân, bé thề, bé nhất định phải giết Tư Tuyệt!
Nhất định phải giết hắn!!
Hai tay Hi Hi nắm chặt!
Tư Tuyệt đứng ở một bên, nhìn bộ dạng Hi Hi, trong lòng thập phần vui vẻ.
Nói vậy, trong lòng Mặc Thiếu Thiên cũng giống như vậy đi!
Bất qua, Tư Tuyệt nhìn Hi Hi, hơi nhíu mày, ánh mắt của bé, tràn ngập sát khí.
Dù sao oắt con đó cũng chỉ là một đứa bé, tại sao lại có sát khí lớn như vậy!
Xem ra, nó thật sự là phiên bản thu nhỏ của Mặc Thiếu Thiên.
Nhìn bộ dạng Hi Hi, Tư Tuyệt nhíu mày,”Xem ra, trước khi tao đưa cho Mặc Thiếu Thiên xem nên cho mày xem qua một chút!” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi tự nhiên mở miệng.
Tư Tuyệt càng nói, Hi Hi càng tức giận, hai tay nắm thật chặt.
Ánh mắt gắt gao nhìn về phía Tư Tuyệt.
Bé nhất định, nhất định sẽ giết Tư Tuyệt!!
Hi Hi càng hận, Tư Tuyệt càng thích.
“ Như thế nào? Có phải hiện giờ mày rất muốn giết tao phải không? Mày có muốn biết, hiện tại mẹ mày ra sao không?” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi, mỗi một câu, đối với Hi Hi mà nói chính là một sự khiêu khích, một loại tra tấn tinh thần.
Phải.
Hi Hi rất muốn xông lên giết chết Tư Tuyệt ngay lặp tức!
Nhưng Hoa Hồng nói đúng.
Bé không phải đối thủ của Tư Tuyệt, thậm chí nếu bé vọng động tiến lên, người bị thương chắc chắn không phải Tư Tuyệt mà là bé.
Bé không thể để cho mẹ lo lắng!
Vì thế Hi Hi cố nhịn xuống !
Mặc kệ Tư Tuyệt nói cái gì, hiện tại, Hi Hi phải bảo vệ mình!
Bé muốn kéo dài thời gian đến khi cha đến!
Nghĩ đến đây, Hi Hi nhìn Tư Tuyệt,” Ân, ông nói rất đúng, hơn nữa, sẽ có một ngày , nhất định chính tay tôi sẽ giết chết ông!” Hi Hi nhìn Tư Tuyệt tùng chữ một nói, phong thái rất giống Mặc Thiếu Thiên, ánh mắt tràn ngập hận ý.
Tư Tuyệt nhìn Hi Hi, nhếch miệng cười mỉa mai.
“Chỉ sợ một ngày như thế sẽ không bao giờ đến với mày!” Tư Tuyệt nói.
Hắn tuyệt đối không bao giờ lưu lại tai họa về sau cho mình.
Chờ Mặc Thiếu Thiên đến đây, hết thảy, đều sẽ chấm dứt!
…………
Trong khách sạn.
Lưu Ly một thân quần áo màu đen đứng ở cửa sổ.
Hai ngày, bọn họ tới nơi này.
Hơn nữa đi tìm một khách sạn gần Mafia nhất.
Mà Lưu Ly đứng ở cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, sau đó xoay người nhìn Tỉnh Nham thiếu tá.
“ Thu được tin tức, là tối này hành động!” Mặc Lưu Ly báo cáo nói.
Lúc này, Lưu Ly cùng người lúc trước có chút bất đồng.
Lúc trước, Mặc Lưu Ly im lặng giống thiên kim tiểu thư.
Mà hiện tại, Lưu Ly thoạt nhìn như một nư nhân cơ trí.
Nghe được âm thanh, Tỉnh Nham chậm rãi đi tới, trong tay cầm một li rượu đỏ, rất thân sĩ, chiều cao một mét tám, mặc trang phục màu xám, thoạt nhìn, thập phần đẹp trai, tuy rằng nói anh thật hỗn huyết, nhưng thoạt nhìn, càng giống như người Hàn Quốc.
Tựa như nam nhân thần tượng hay xuất hiện.
Bạch mã vương tử!
Bất quá, xưng hô thế này cùng thân phận của hắn không phù hợp.
Lúc này, Tỉnh Nham đi tới, trên cao nhìn xuống cảnh sắc bân ngoài, ánh mắt thâm sâu khó hiểu.
“ Tốt lắm, không sai!” Tỉnh Nham mở miệng, sau đó nhấp một ngụm rượu đỏ.
“ Chuẩn bị du thuyền, chờ thời điểm bọn hắn bị thương, chúng ta an vị làm ngư ông!” Tỉnh Nham nói.
Lưu Ly ngẩn người , sau đó gật đầu,”Dạ!”
Kì thật, Lưu Ly thật lo lắng.
May mắn hiện tại Tỉnh Nham không biết thân phận Hi Hi, nếu không mục tiêu của hắn sẽ nhắm ngay Hi Hi.
Nhìn Mặc Lưu Ly trầm mặc, Tỉnh Nham bỗng nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn cô.
Nhìn bộ dạng Lưu Ly nhíu mày, Tỉnh Nham nhíu mi, liếc cô,” Lưu Ly, ngươi là có chuyện gì muốn nói với ta phải không ?” Tỉnh Nham nhìn Lưu Ly hỏi, thanh âm nhẹ nhàng, làm cho không người nào có thể nghiền ngẫm tâm tư của hắn.
Nghe được thanh âm của Tỉnh Nham, Lưu Ly sửng sốt, lập tức phản ứng lại, lắc đầu,” Không có!”
Kinh ngạc nhìn Lưu Ly, ở trong tổ chức chống khủng bố quốc tế, Lưu Ly là một người tuân thủ qui tắc, không nói dối, đó cũng là vì sao Tỉnh Nham mang theo Lưu Ly.
Tỉnh Nham nhìn cô,”Lưu Ly, ngươi ở trong tổ chức quốc tế, ngươi là người ta xem trọng, đừng quên ngươi đã đáp ứng ta chuyện gì!” Tỉnh Nham nói.
Nghe Tỉnh Nham nói, Lưu Ly suy nghĩ, gật đầu.
Đem cái ý tưởng trong đầu kia quên đi.
Quên đi!
Có thể giấu giếm được nhất thời thì liền giấu giếm.
Hi Hi là con trai bảo bối của anh, mặc dù là người của Hợp Tung, là mục tiêu số một truy kích trong tổ chức, nhưng là vì không muốn quan hệ thêm phức tạp, Lưu Ly chỉ có thể gạt.
Hơn nữa, cô cũng không muốn nhìn thấy Hi Hi như vậy bị bắt đi.
Bé còn nhỏ như vậy, nếu Tỉnh Nham thiếu tá bắt đi, thì phải là cả đời…………
Bé là tâm can bảo bối của anh, Lưu Ly không thể trơ mắt nhìn Tỉnh Nham nhắm vào Hi Hi!
Tỉnh Nham thiếu tá tuyệt đối là nói một không nói hai, cho nên Lưu Ly chỉ có thể gạt.
Nhìn Lưu Ly, tâm tư của cô không có tránh được đôi mắt thâm trầm của Tỉnh Nham thiếu tá.
Tỉnh Nham biết, Lưu Ly là một người quật cường, chỉ cần cô không chịu nói, vô luận nói cái gì, cô đều sẽ không mở miệng.
Khẽ chuyển động con ngươi, Tỉnh Nham nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, nghĩ nghĩ, chậm rãi mở miệng,” Lưu Ly, ngươi thích cái gì nhất?” Bỗng nhiên, Tỉnh Nham thiếu tá hỏi.
Lưu Ly vừa phục hồi lại tinh thần, nghe được Tỉnh Nham nói, sửng sốt, không rõ Tỉnh Nham thiếu ta hỏi như vậy là có ý gì.
|
Chương 322: Trai Cò Tranh Nhau, Ngư Ông Đắc Lợi (2)
Suy nghĩ, Lưu Ly quẫn bách mở miệng,” Ngủ!”
Tỉnh Nham,”……”
Điều này cũng thích!
Tỉnh Nham ngẩn người , sau đó giả bộ ho khan, nghiêm trang hỏi,” Ý ta là, người hoặc là sựu vật!”
Lưu Ly thật là vẫn đang suy nghĩ,” Không có!”
Tỉnh Nham,”…”
Xác thực, từ đầu đến bây giờ, Tỉnh Nham không biết Lưu Ly thích cái gì.
Thời điểm ở quốc tế, cô đều là một bộ dạng chuyện gì cũng không ham không thích, nhưng mà chuyện gì cũng có thể làm tốt nhất, hơn nữa, không nói láo!
Nghĩ đến đây, Tỉnh Nham nhìn cô,” Lưu Ly, ngươi có biết vì sao lúc trước ta chọn ngươi không??”
Lưu Ly nhìn Tỉnh Nham, không biết vì sao hắn nhắc tới chuyện này, nhưng mà Lưu Ly suy nghĩ, vẫn lắc đầu.
Cô cũng không biết vì sao, cô theo gia nhập tổ chức chống khủng bố, Tỉnh Nham thiếu tá khiến cho cô đi theo, mãi đến hiện tại.
Tỉnh Nham nhìn Lưu Ly, nhìn cô lắc đầu, cô cũng không có sốt ruột nói, mà tiếp tục hỏi,” Ngươi có biết vì sao ta cho ngươi danh hiệu kêu Sơn Chi không?”
Mặc Lưu Ly vẫn lắc đầu.
Sơn Chi là tên thời điểm cô ra bên ngoài nằm vùng, cũng là Tỉnh Nham thiếu tá cho cô danh hiệu, tên rất kì quái, nhưng là, đây là Tỉnh Nham cho cô.
Nhìn Lưu Ly lại lắc đầu, Tỉnh Nham suy nghĩ, mở miệng, ” Ngày đó ngươi theo ta bắt đầu, ngươi đều hoàn thành nhiệm vụ ta giao!”
“ Hơn nữa, nhiệm vụ ta giao, ngươi cho tới bây giờ cũng không hỏi vì sao, mà ngay cả danh hiệu ta cho ngươi, ngươi chưa bao giờ hỏi vì sao, thậm chí, cũng không phản bác!” Tỉnh Nham nói.
Chính là rất trung thành, cho nên ,Tỉnh Nham mới đem Lưu Ly thu làm thủ hạ của mình.
Nhưng cũng bởi vì điều này, làm cho cô có cảm giác bất an.
Bởi vì thoạt nhìn Lưu Ly, bộ dạng cái gì cũng không để ý.
Điều này làm cho Tỉnh Nham không thể nắm chắc, cô rốt cuộc để ý cái gì, cho nên, nếu có một ngày Lưu Ly làm phản, hắn căn bản không thể nắm trong tay.
Cũng may nhiều năm như vậy, Lưu Ly đều rất qui củ, đối với hắn rất trung thành và tận tâm!
Nhưng là Tỉnh Nham vẫn rất không yên tâm……..
Lưu Ly nhìn anh,” Chẳng lẽ như vậy không tốt?Tôi không phải nên phục tùng mệnh lệnh cấp trên sao?” Lưu Ly hỏi.
Tuy rằng cô không hỏi điều kiện phục tùng nhiệm vụ,nhưng mà Lưu Ly cũng có tư tưởng của mình, chỉ là có chút chuyện, Tỉnh Nham thiếu tá cũng không biết.
Chính là, Lưu Ly không biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Một khi biểu hiện ra ngoài, về sau, còn muốn làm cái gì, cũng sẽ bị khống chế, sẽ không được tín nhiệm.
“Tốt lắm!”
“Cho nên, ta hiện tại muốn nói cho ngươi chính là, lúc trước lựa chọn ngươi chính bởi vì độ trung thành của ngươi, ta thực yên tâm!”
“Bao gồm danh hiệu của ngươi, Sơn Chi, đều là ý tứ trung thành của ngươi, ngươi hiểu ý tứ của ta không ?” Tỉnh Nham nghiêng đầu sang chỗ khác, con ngươi thản nhiên quét mắt nhìn Lưu Ly một cái.
Lưu Ly sửng sốt, là hắn phát hiện cái gì sao?
Lúc này, Lưu Ly gật đầu,” Tôi biết!”
“ Lưu Ly nhớ rõ chuyện đáp ứng Tỉnh Nham thiếu tá, tuyệt đối sẽ không đổi ý!” Lưu Ly nhìn Tỉnh Nham, từng chữ một nói, giọng điệu, như là đang cam đoan.
Tỉnh Nham thế này mới vừa lòng gật đầu,” Ừ, ta tin tưởng, ngươi sẽ không để cho ta thất vọng!”
Lưu Ly gật đầu.
“ Tốt lắm, đi làm nhiệm vụ đi!” Tỉnh Nham nói.
Nói như vậy, hắn tin tưởng Lưu Ly hiểu được ý của hắn.
Lưu Ly gật đầu, vừa muốn đi, chợt nhớ tới cái gì.
“Đúng rồi, thiếu tá, có một chuyện……..”
“ Chuyện gì?” Tỉnh Nham hỏi.
Lưu Ly suy nghĩ mở miệng,” Ngay cả Đồng Minh, Tiêu Dậtcũng tới Italya!”
Nghe được tin tức, Tỉnh Nham sửng sốt, lập tức nhíu mày.
“ Không nghĩ tới, Italya nhỏ bé này, thế nhưng hội tụ nhiều người như vậy!” Tỉnh Nham khóe môi gợi lên.
Hơn nữa, đều là cho hàng lông này dậm run run.
Nay, đều tụ tập ở Italya!
Nơi này, thật náo nhiệt!
Nghĩ đến đây, Tỉnh Nham gợi lên chút cười, mê hoặc lòng người , lập tức, tự nhiên mở miệng,” Không nghĩ tới một nữ nhân, thế nhưng có thể hấp dẫn ba đại hắc bang, hồng nhan họa thủy, những lời này không sai!”
Nữ nhân của Mặc Thiếu Thiên, thế nhưng gián tiếp giúp hắn chuyện này!
Hiện tại bắt đầu có điểm………
Lưu Ly đứng ở một bên nghe Tỉnh Nham nói, sắc mặt cũng không có gì thay đổi, chăm chú nhìn Tỉnh Nham.
“Cần làm cái gì không ạ?” Lưu Ly hỏi.
Tỉnh Nham lắc đầu,” Không cần, cái gì cũng đừng làm, Tư Tuyệt bắt nữ nhân đó, Tiêu Dật cùng Mặc Thiếu Thiên nhất định phải đi cứu, chúng ta án binh bất động, chờ bọn hắn đánh nhau, sau đó chúng ta ngồi làm ngư ông thu lợi!” Tỉnh Nham nói.
Nhiều năm như vậy, hắn rốt cuộc có cơ hội thu thập bọn họ!
Hơn nữa vẫn là duy nhất!
Nhìn Tỉnh Nham, Lưu Ly gật đâu,” Tôi đã biết!”
Thương lượng xong, Lưu Ly trực tiếp đi ra ngoài.
……………..
Mà Tiêu Dật bên kia.
Đã đến Italya.
Nguyên nhân, anh cùng Tư Tuyệt làm một cái giao dịch, sau khi thành công sẽ mang Lâm Tử Lam đi.
Nhưng hiên tại, Tư Tuyệt hối hận!
Hơn nữa còn đối với Lâm Tử Lam động tâm tư không đúng đắn!
Nghĩ đến đây, Tiêu Dật có điểm không thể nào nhịn được !
Đứng ở cửa sổ khách sạn, Tiêu Dật nhìn xuống phía dưới, cảnh đêm Italya, thu hết vào mắt.
Nhưng nghĩ đến những lời Tư Tuyệt chuyển tới thì khuôn mặt anh tuấn một mảnh lo lắng.
Tư Tuyệt, thoạt nhìn, ngươi quên lúc trước như thế nào lên làm lãnh đạo Mafia!
Nghĩ đến đây, khóe miện Tiêu Dật lạnh lùng gợi lên!
Nếu biết sẽ có một ngày như thế, lúc trước, Tiêu Dật cũng sẽ không giúp hắn!
Nghĩ đến hôm nay Lâm Tử Lam ở trong tay Tư Tuyệt, Tiêu Dật hận không thể trực tiếp giết Tư Tuyệt!
Đang lúc này, Ảnh Tử đi tới,” Tiêu chủ!”
“ Thế nào?” Tiêu Dật hỏi.
“Tư Tuyệt nói, hắn không đáp ứng, tìm thời gian, hắn sẽ đem nhân tình trả lại cho ngài!” Ảnh Tử nói.
Nghe thế, khóe miệng Tiêu Dật lạnh lùng gợi lên.
Xem ra, Tư Tuyệt muốn trở mặt.
Bất quá, đáp án này, Tiêu Dật đã đoán trước trong lòng.
Đưa lưng về phía Ảnh Tử, Tiêu Dật mở miệng,” Bên Mặc Thiếu Thiên có động tĩnh gì không ?”
“ Xế chiều hôm nay, Mặc Thiếu Thiên đi ra ngoài một chuyến, sau khi trở về, cũng không thấy đi ra!” Ảnh Tử nói.
Nghe vậy, Tiêu Dật nhíu mày.
Xem ra, hắn đợi không được đã muốn hành động.
“ Lại đi hỏi thăm, tìm người giám thị Mặc Thiếu Thiên hai mươi tư giờ!” Tiêu Dật nói.
Nếu lần này đi Italya. Hắn tuyệt đối phải chuẩn bị.
Hắn đã xuống quyết định dẫn Lâm Tử Lam đi rồi.
Mặc kệ là ai, cũng không thể ngăn cản.
Nghe Tiêu Dật nói, Ảnh Tử gật đầu.
“ Đúng rồi, triệu tập huynh đệ, tùy thời đợi lệnh!” Tiêu Dật lạnh giọng nói.
Ảnh Tử nghe nói, gật đầu, vừa muốn đi, Ảnh Tử chợt nhớ tới cái gì.
“ Đúng rồi, Tiêu lão phu nhân nói người, gọi điện thoại cho bà!” Ảnh Tử nói.
Nói vậy,Tiêu Dật ngẩn người ,” Ta đã biết!”
Vì thế Ảnh Tử lui ra ngoài.
Tiêu Dật đứng ở cửa sổ sát đất, nhìn cảnh đêm, con ngươi từ từ âm u…
|
Chương 323: Lâm Tử Lam, Cô Phải Chết! (1) Italya.
Nhìn như yên tĩnh, kì thật sóng ngầm bắt đầu khởi động.
Không ít người đang tụ tập đến nơi này.
Hơn nữa còn là vì một nữ nhân.
Buổi tối tám giờ.
Hôm nay chính là thời điểm hành động, Mặc Thiếu Thiên cùng Rayne, Hách Tôn, Trữ Xá cùng xác nhận kế hoạch một lần cưới cùng.
Thời điểm, bọn họ chuẩn bị hành động, mà Tạp Ni gọi điện thoại tới, đúng giờ tới.
Nghe tin tức, Mặc Thiếu Thiên càng thêm tin tức.
Lúc này đây, anh muốn diệt trừ Mafia!
Thời điểm mười một giờ, chờ xuất phát, bốn phi cơ trực thăng.
Mặc Thiếu Thiên cùng Rayne đi cứu Lâm Tử Lam,Trữ Xá cùng Hách Tôn đi cứu Hi Hi và Hoa Hồng.
Không sai biệt lắm đã biết vị trí Hi Hi, cho nên bên kia, chỉ cần tìm được Hi Hi.
Hơn nữa đồng hành cũng mang theo Tô Cẩn Nhi .
Nếu có chuyện gì, tốt xấu Tô Cẩn Nhi cũng biết, cho nên phải mang theo cô ta.
Từ ngày đó, Tô Cẩn Nhi bị thương, đã tốt hơn nhiều.
Ngồi ở trên trực thăng, ánh mắt Tô Cẩn Nhi không rời khỏi Hách Tôn, cứ như vậy đối với cô, nhưng là một chút hận ý cũng không có.
Phi cơ cách địa phương Mafia không xa, cũng chậm chậm hạ xuống dưới, vốn là Hách Tôn tìm người xâm nhập Mafia, nhưng mà Tạp Ni ở đây, tiết kiệm được bước này.
Vì thế, thời điểm cách Mafia không xa, liền ngừng lại.
Nhưng là, cho dù như vậy, vẫn bị người phát hiện.
Mục tiêu quá lớn, không phát hiện cũng khó.
Cũng may, Mặc Thiếu Thiên cùng Hách Tôn chia làm hai đường, bốn trực thăng, một chiếc vận hành, mà Mặc Thiếu Thiên trực tiếp ngồi du thuyền đến đảo.
Chỉ có như vậy mới có thể kéo dài thời gian cứu Lâm Tử Lam.
…………......
Trong phòng, Lâm Tử Lam ngồi ở trên giường, ngọn đèn không tính là sáng ngời, nhưng bên ngoài ánh trăng cũng thật là sáng.
Lâm Tử Lam liền ngồi như vậy, ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ, một bàn tay, nhẹ nhàng đặt ở bụng, động tác trìu mến vuốt ve.
Đây là đứa nhỏ của cô cùng Mặc Thiếu Thiên, bọn họ kết tinh.
Nhưng là đứa bé này có thể giữ được sao?
Lúc này, Lâm Tử Lam nhớ lại chuyện ngày đó, Tư Tuyệt cầm dao, muốn đem đứa bé trong bụng cô ra.
Lâm Tử Lam không có giãy dục, chính là gắt gao nhìn Tư Tuyệt.
Bởi vì, nếu Tư Tuyệt thật sự muốn làm như vậy, mặc kệ cô có giãy dụa như nào, ngăn cản, hắn đều thành công.
Nhưng là, không biết vì sao, Lâm Tử Lam không có giãy dụa, ngược lại, dao Tư Tuyệt đặt đến trên bụng Lâm Tử Lam thì dừng lại.
Lập tức, hắn nói thay đổi chủ ý……….
Nhưng mà thay đổi chủ ý gì, hắn cũng không nói, sau đó bước đi.
Mãi cho đến hiện tại.
Lâm Tử Lam ngồi trên giường, cho tới bây giờ, cô đều nghĩ không ra Tư Tuyệt muốn làm gì!
Bất quá có thể giữ được đứa bé này, là một loại may mắn!
Nhưng mà, ở phía sau, cửa bỗng nhiên bị đẩy ra, Diệp An Nhiên đi đến.
Lâm Tử Lam quay đầu, nhìn thời điểm Diệp An Nhiên đi đến, sắc mặt chìm chìm” Cô tới đây làm gì?”
Nghe được Lâm Tử Lam nói, khóe miệng Diệp An Nhiên gợi lên chút cười châm chọc,” Tôi là người phụ trách an toàn của cô, cô nói, tôi đến đây làm gì?” Diệp An Nhiên chậm rãi hướng Lâm Tử Lam đi qua.
Nhưng mà, nhìn thấy tay Lâm Tử Lam đặt ở bụng, chân mày Diệp An Nhiên nhíu lên, hai tròng mắt hơi nheo lại, giống như là bị cái gì kích thích.
Quả nhiên!
Cô thật sự mang thai đứa nhỏ của Mặc Thiếu Thiên!
Nghĩ đến đây, Diệp An Nhiên ghen ghét dữ dội, ghen tị không thôi.
Dựa vào cái gì, bọn họ có thể có mấy đứa nhỏ?
Dựa vào cái gì, bọn họ có một cuộc sống tốt?
Mà cô đây?
Bảy năm qua, vì Mặc Thiếu Thiên, chịu hết cực khổ, vẫn chờ tới bây giờ, trong mắt Mặc Thiếu Thiên, rốt cuộc không nhìn tới cô!
Nếu như vậy, bảy năm trước, cô như thế nào cũng sẽ không rời đi!
Nghĩ đến đây, hai tròng mắt Diệp An Nhiên gắt gao nhìn chằm chằm bụng Lâm Tử Lam.
Tựa hồ cảm giác được tầm mắt Diệp An Nhiên, Lâm Tử Lam ngước mắt, nhì thấy con ngươi Diệp An Nhiên bừng lửa giận.
Gắt gao nhìn bụng cô.
Ánh mắt kia, cùng Tư Tuyệt, vô cùng giống nhau.
Lâm Tử Lam giật mình hiểu được , Diệp An Nhiên nhất định là biết tin tức cô mang thai.
Dựa vào cô ta đối với Mặc Thiếu Thiên, sợ rằng khó có thể chấp nhận đứa bé này!
Nhưng mà, tay Lâm Tử Lam rời khỏi bụng, nhìn Diệp An Nhiên,” Có chuyện gì, cô cứ nói đi!”
Nói đến cái này, Diệp An Nhiên cảm thấy đáng yêu, tầm mắt rời khỏi bụng Lâm Tử Lam, khóe miệng nhếch lên một chút châm chọc,” Không nghĩ tới, cô lại mang thai đứa nhỏ của Thiếu Thiên!” Diệp An Nhiên mở miệng nói.
Cô ta đã biết!
Trong lòng không nghĩ tới, nhìn Diệp An Nhiên,” Thì tính sao?”
A……..
Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam,” Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì cô có thể mang thai đứa nhỏ?” Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam kích động hỏi.
Bọn họ tám năm tình cảm, phó mặc, nhưng dựa vào cái gì, bọn họ có thể có đứa nhỏ?
Nghe được Diệp An Nhiên nói, Lâm Tử Lam cũng câu môi cười, khinh miệt mà châm chọc, nhìn ra, Diệp An Nhiên đến bây giờ cũng không có hết hi vọng.
Ngước mắt, nhìn cô ta,” Xem bằng tôi là vị hôn thê của anh ấy!”
Vị hôn thê?
Nghe thế, Diệp An Nhiên cảm thấy buồn cười.
Vị hôn thê…….
A!
Diệp An Nhiên nhìn cô,” Lâm Tử Lam, cô có biết hay không , vị trí này vốn là của tôi!”
“Bởi vì cô xuất hiện, hủy đi giấc mơ cả dời tôi!” Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam nói, thời điểm nhắc tới, Diệp An Nhiên có chút kích động.
Thời điểm gặp được Mặc Thiếu Thiên một khắc kia, giấc mơ của cô chính là gả cho Mặc Thiếu Thiên.
Hơn nữa, cô nghĩ đến, mặc kệ rời đi vài năm, bọn họ sẽ không thay đổi.
Nhưng mà cô không nghĩ tới, thời điểm cô trở về, hết thảy đều đã thay đổi!
Mà hết thảy, đều là vì Lâm Tử Lam!
Bởi vì cô ta xuất hiện, hủy đi giấc mơ cả đời cô!
|