[GĐCP] Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
|
|
Chương 323: Lâm Tử Lam, Cô Phải Chết! (2)
Nhìn bộ dạng Diệp An Nhiên kích động, Lâm Tử Lam nhìn cô,” Diệp An Nhiên, có lẽ sự xuất hiện của tôi, thay đổi Mặc Thiếu Thiên, nhưng mà tôi muốn nói với cô là, là của chính cô, ai cũng không đoạt được đi, không phải của cô, cho dù cô có gữi lại như thế nào, cũng không phải là của cô.”
“ Mặc Thiếu Thiên chính là một ví dụ tốt nhất, nếu anh ấy yêu cô, mặc kệ là ai xuất hiện, cũng không cướp được anh ấy đi, nếu anh ấy không thương cô, cho dù không có tôi, cũng sẽ có một nữ nhân khác xuất hiện!” Lâm Tử Lam từng chữ một nói.
Nghe Lâm Tử Lam nói, Diệp An Nhiên nhíu mày,” Câm miệng!”
“Lâm Tử Lam, chẳng lẽ cô thật sự không biết thế nào là xấu hổ sao? Cướp đi nam nhân của người khác, thế nhưng còn ở đây giảng đạo lí với tôi!?” Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam nói.
“Tôi chỉ nói sự thật!” Lâm Tử Lam không nhanh không chậm nói.
Sự thật?
Diệp An Nhiên cười lạnh.
“Lâm Tử Lam,cùng Mặc Thiếu Thiên ở cùng một chỗ, cô vì anh ấy đã làm những cái gì?” Diệp An Nhiên hỏi.
“ Cô có biết tôi vì anh ấy, chịu biết bao khổ cực không ?” Diệp An Nhiên nói.
“ Vì anh ấy, tôi phải đi Mĩ, vì anh ấy, tôi bị người ta hãm hại giết người , thiếu chút nữa bị bắn chết, vì anh ấy, tôi tình nguyện đắc tội với Tư Tuyệt, nhưng là cô sao? Cô vì anh ấy đã làm những cái gì?” Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam nói.
Cô không phải nguyện ý gia nhập Mafia, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.
Nhận được nhiệm vụ giết Mặc Thiếu Thiên, cũng không phải cô muốn, cô chỉ có thể trì hoãn nhiệm vụ, lại không muốn thương tổn Mặc Thiếu Thiên một chút nào.
Cũng là tình huống bất đắc dĩ mới phải bắt Lâm Tử Lam.
Một là hận cô ta, hận không thể làm cô biến mất trên thế giới này, hai là, vì bảo vệ Mặc Thiếu Thiên!
Nhưng mà cô như thế nào cũng không nghĩ đến, Mặc Thiếu Thiên sẽ vì Lâm Tử Lam, làm nhiều chuyện như vậy, thậm chí, đến Mafia!
Nghĩ đến đây, Diệp An Nhiên liền từng đợt khó chịu.
Cho dù hận anh, cho dù anh không thương cô, nhưng mà cô còn yêu anh.
Không muốn cho anh bị tổn thương!
Lâm Tử Lam nhìn Diệp An Nhiên.
Cô không biết vận mệnh của Diệp An Nhiên, cũng không biết, cô vì Mặc Thiếu Thiên làm bao nhiêu chuyện, bị bao nhiêu tội.
Nhưng Lâm Tử Lam biết, không ai muốn người mình yêu bị người khác thương tổn.
“Là, cô vì Mặc Thiếu Thiên làm rất nhiều, nhưng là, có một số việc, là anh ấy muốn, anh ấy cần sao?” Lâm Tử Lam cũng nhìn Diệp An Nhiên hỏi.
Trong nháy mắt , Diệp An Nhiên sững sờ.
Phải không ?
Là thế này phải không ?
Không !
Không phải như thế!
Nếu không phải Lâm Tử Lam, cô sẽ làm, đều là vì Mặc Thiếu Thiên!
“ Lâm Tử Lam, cô nói tôi như vậy, nhưng là ,cô thì sao? Cô cùng Mặc Thiếu Thiên ở cùng một chỗ, vì anh ấy mang đến cái gì? Chỉ có thương tổn không ngừng!” Diệp An Nhiên nói.
Nìn bộ dạng cô kích động như vậy, Lâm Tử Lam cũng không còn gì để nói, chỉ có thể để cho cô ta bình tĩnh một chút.
“ Cho nên đây?” Lâm Tử Lam hỏi.
Lúc này, Diệp An Nhiên đi tới, chậm rãi vươn tay, trong lòng bàn tay là một viên thuốc.
“ Ăn nó, chỉ có cô chết, Thiếu Thiên sẽ không đến cứu cô, sẽ không bị tổn thương!” Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam nói, thời điểm nói những lời này, thanh âm của Diệp An Nhiên, lạnh đến tận cùng.
Lâm Tử Lam nhìn Diệp An Nhiên, mở to hai mắt.
“ Nếu cô thật sự yêu Thiếu Thiên,liền ăn hết!” Diệp An Nhiên tiếp tục nói, như là thôi miên, nhìn Lâm Tử Lam.
Nhưng là, Diệp An Nhiên suy nghĩ quá nhiều.
Lâm Tử Lam không phải là người dễ bị lừa nư vậy.
Hơn nữa bọn họ, nhân sinh quan cũng không giống nhau.
Có lẽ đổi lại là Diệp An Nhiên, cô thật sự không một chút do dự vì Mặc Thiếu Thiên mà chết, ăn ngay viên thuốc này.
Nhưng là Lâm Tử Lam sẽ không .
Cô không phải là không thương Mặc Thiếu Thiên, cũng không phải sợ vì anh mà chết, mà là, Lâm Tử Lam tuyệt đối không để Mặc Thiếu Thiên sống một mình.
Bởi vì cô biết, người chết đi cũng không đau khổ, thống khổ, là người sống sót kia!
Cho nên, nhìn Diệp An Nhiên, Lâm Tử Lam quyết đoán lắc đầu.
“ Tôi sẽ không ăn!”
Diệp An Nhiên nhíu mày,” Lâm Tử Lam, cái này cô gọi là yêu sao?”
“ Cô có biết hay không , nếu cô không chết, Mặc Thiếu Thiên sẽ đến đây cứu cô, anh ấy sẽ chết!” Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam kích động nói.
“Cho dù là như vậy, tôi sẽ chết cùng anh ấy!” Lâm Tử Lam cũng nói, nhìn Diệp An Nhiên, thập phần kiên định.
Nhưng là, cô sẽ không ở tình huống như vậy tìm đường chết, huống chi trong bụng của cô còn có đứa nhỏ của bọn họ!
“ Cô………..” Diệp An Nhiên tức giận,” Cô phải chết, tôi tuyệt đối không để Thiếu Thiên chết!” Nói xong, cô không nói lời vô nghĩa với Lâm Tử Lam, “ Hôm nay, cô phải ăn!” Nói xong, Diệp An Nhiên bắt đầu dùng sức.
Dùng sức để Lâm Tử Lam nhuốt xuống.
Chỉ cần ăn hết, cô chết, Mặc Thiếu Thiên cũng sẽ không tới đây cứu người !
Nghĩ, Diệp An Nhiên cái gì cũng chấp nhận, ấn mạnh mẽ để Lâm Tử Lam ăn thuốc.
Lâm Tử Lam giãy dụa, vì trong bụng có đừa nhỏ, cô tuyệt đối không ăn!
Đang trong lúc giãy dụa, cửa bị đẩy ra.
Diệp An Nhiên quay đầu, nhìn người đứng ở cửa.
“ Ngươi làm gì?”
“ Có người tiến vào đảo!” Người kia ở cửa nói.
Diệp An Nhiên nhíu mày,” Ngươi nói cái gì?”
“ Có người xông vào đảo!” Người kia nhìn Diệp An Nhiên nói.
Nghe thế, Diệp An Nhiên sững sờ, chẳng biết tại sao, nghe được bọn họ nói có người vào đảo, trong lòng cô vang lên một cái tên.
Mặc Thiếu Thiên!
Là anh!
Nhất định là anh!
Lâm Tử Lam cũng cả kinh!
Trực giác nói cho cô biết là Mặc Thiếu Thiên!
Cô còn chưa kịp cao hứng, Diệp An Nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Lâm Tử Lam. Con ngươi hiện lên một mảnh hoảng hốt, lập tức kéo cô,” Đi theo tôi!”
“ Cô muốn dẫn tôi đi đâu?” Lâm Tử Lam nhìn cô ta hỏi.
“ Đừng nói nhảm, đi theo ta!” Diệp An Nhiên nói, sau đó kéo Lâm Tử Lam bước đi.
Ngay cả không nghĩ, nhưng hiện tại, Lâm Tử Lam không phải là đối thủ của Diệp An Nhiên!
…………………
Bên ngoài, mặc dù là đêm tối, nhưng cũng không có hắc ám như trong tưởng tượng, bên ngoài cũng có đèn.
Đúng lúc này, Mặc Thiếu Thiên trong nước trồi lên, nhìn bốn phía, không có người , Mặc Thiếu Thiên liền từ trong nước đi ra, cùng Rayne liếc mắt một cái, lấy tay làm một động tác, Rayne gật đầu.
Vì thế, Mặc Thiếu Thiên chậm rãi trong nước đi ra, thời điểm đang nhìn đến không có ai, lập tức chạy tới phòng nghỉ con bên kia, vừa tới bên kia, lập tức ẩn lấp.
Dần dần, người bên ngoài bắt đầu nhiều hơn.
Mặc Thiếu Thiên biết, bọn họ đã phát hiện có người đến đây.
Mặc Thiếu Thiên cũng không dám lãng phí thời gian, xoay người hướng phòng kia chạy tới.
Nếu anh nhớ không nhầm, lần trước tới đây, sau khi anh đi rồi, bọn họ đều tập trung hướng phòng này nhìn lại.
Cho nên, Lâm Tử Lam nhất định là ở phòng này.
Nghĩ đến đay, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp leo lên vách tường, nhảy một cái, tiến vào trong phòng.
Dựa theo trực giác của chính mình, tìm kiếm cái phòng kia.
Tuy rằng căn biệt thự này không phải rất lớn, nhưng là phòng rất nhiều, đúng lúc này, Mặc Thiếu Thiên chợt thấy một cái phòng, vui sướng, hướng bên kia chạy tới.
Nhìn bốn phía không có ai, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp mở cửa đi vào.
Sau khi đi vào, không có bật đèn, Mặc Thiếu Thiên mở đèn nhìn, thế nhưng bên trong không có một bóng người !
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày!
Đúng lúc này, anh còn chưa kịp tự hỏi, chợt nghe phía sau có người .
“ Ngươi là ai?” Phía sau có người đi tới, nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Mặc Thiếu Thiên đứng ở cửa, nghe được âm thanh, cũng không quay đầu.
Mà người phía sau, từ từ đi lên, mang theo một tia phòng bị, nhưng mà, vừa muốn lại gần Mặc Thiếu Thiên, lúc này, Mặc Thiếu Thiên đột ngột quay đầu, căn bản cũng không có thấy anh ra tay như thế nào, người kia đã bị đánh ngã trên mặt đất.
Mặc Thiếu Thiên nhìn hắn, dùng cà vạt siết cổ của hắn.
|
Chương 323: Lâm Tử Lam, Cô Phải Chết! (3)
“ Nói cho ta biết, nơi này là có một nữ nhân phải không ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn hắn, đè thấp thanh âm hỏi.
Người kia nhìn Mặc Thiếu Thiên, ý tứ không muốn mở miệng.
Đối với người như vậy, không sợ nhất đúng là hắn không mở miệng, giây tiếp theo, Mặc Thiếu Thiên đột nhiên nắm chặt cà vạt, người nọ khó có thể hô hấp.
“ Nói hay không ?”
“Tôi nói, tôi nói………” Người kia vội vàng mở miệng.
“ Nói mau!” Mặc Thiếu Thiên có điểm không kiên nhẫn, anh ở trong này mỗi một phút, một giây, đều là lấy mạng của huynh đệ hợp lại.
“ Là, là ở chỗ này có một nữ nhân……..”
“ Người đâu? Chạy đi đâu rồi?”
“Bị người mang đi…..” Người kia nói.
“Đưa đi đâu?” Mặc Thiếu Thiên tiếp tục hỏi.
“ Không , không biết………..” Người kia nói.
Nhìn bộ dạng của hắn không giống như nói dối, Mặc Thiếu Thiên cũng đã biết như vậy, đột nhiên một quyền nện trên mặt của hắn, vội vàng đi ra ngoài.
Thời điểm Mặc Thiếu Thiên đi ra ngoài, Rayne nhìn anh,” Thế nào?”
“ Người đã bị mang đi!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nói vậy, Rayne nhíu mày,” Có ý gì?”
“ Vừa rồi thấy hai bóng người hướng đảo Siculus đi!” Rayne nói, bởi vì không xác định được có phải là Lâm Tử Lam hay không , cho nên, anh không dễ dàng động thủ.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nâng mắt nhìn lại, cũng đã không nhìn thấy bóng người .
“ Đi đảo Siculus trước!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nếu không ở nơi này, như vậy, chính là ở bên kia, nghĩ như vậy, Mặc Thiếu Thiên cùng Rayne liếc mắt một cái, lại lẻn vào trong nước.
………….
Trữ Xá cùng Hách Tôn, đang tìm vị trí của Hi Hi.
Vài người ở trên phi cơ, chỉ căn cứ biểu hiện cái máy tính kia, ở nơi này, lớn như vậy, căn bản không thể xác định ở nơi nào.
Nếu tìm một chỗ, quá lãng phí thời gian, cũng không biết, Mặc Thiếu Thiên thế nào.
Ở phía sau, Tô Cẩn Nhi nhíu mày, nhìn phía dưới.
Ánh mắt của cô không thoát khỏi ánh mắt của Trữ Xá, Trữ Xá nhìn cô,” Cô không biết ở nơi nào?”
Tô Cẩn Nhi nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Trữ Xá, sắc mặt lập tức khôi phục,”Không biết!”
Trữ Xá nhíu mày, nhìn Tô Cẩn Nhi, vẻ của cô rõ ràng là biết!
“ Đừng có giả bộ với tôi, phải biết rằng, chết ở chỗ này, không chỉ là chúng tôi, còn có cô, đừng quên, là cô dẫn chúng tôi tiến vào!” Trữ Xá nhìn Tô Cẩn Nhi nói.
Đúng thì sao?
Tô Cẩn Nhi không thèm để ý!
Ngày theo gia nhập Mafia, cô chỉ biết sẽ có một ngày như thế.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Trữ Xá,” Thì tính sao? Dù sao, kết quả của tôi, đều là chết, hiện tại có các người cùng tôi, tôi hẳn là cảm thấy cao hứng mới đúng!” Tô Cẩn Nhi nói.
“Cô…………” Trữ Xá nhìn Tô Cẩn Nhi.
Nếu không phải cô còn giá trị lợi dụng, Trữ Xá hận không thể đem cô từ trên trực thăng ném xuống!
“ Xem ra, cô thật là muốn chết!” Trữ Xá nói.
“Không phải nghĩ, mà đã là kết quả của tôi!” Tô Cẩn Nhi nói.
Hiện tại cho dù bọn họ thả cô, trở lại Mafia, cũng chỉ còn con đường chết.
Không thả cô, như vậy khi bọn họ tìm được người , cô vẫn chỉ còn con đường chết!
Dù sao đều là chết, sao không lựa chọn làm cho bọn họ chôn cùng?
Nghe bọn họ nói rất đúng, Trữ Xá hiện tại lấy Tô Cẩn Nhi không còn cách nào, nếu không phải còn dùng, thật sự đem cô ném xuống.
Nhưng là, chính cô còn hữu dụng, mới không có xúc động.
Hách Tôn ngồi phía trước, nghe thanh âm của bọn họ, ngẩn người, đối với người lái phi cơ nói,” Đem phi cơ hạ xuống!”.
Người lái nghe được liền gật đầu, sau đó bắt đầu hạ xuống.
Đây là, Trữ Xá nhìn Hách Tôn,” Tôn, ngươi muốn làm gì?”
Lúc này, Hách Tôn nhìn bọn họ,” Các người ở trên này chờ, tôi đi xuống tìm, sau khi tìm được sẽ báo cho các người !” Hách Tôn nói.
“ Không được !” Trữ Xá quyết đoàn phủ nhận.
“Quá nguy hiểm, nhiều nơi như vậy, người làm sao tìm được? Tôi đi cùng !” Trữ Xá nói.
Nhiệm vụ của bọn họ, vốn chính là cứu Hi Hi, tại sao có thể để cho Hách Tôn một mình đi!
“ Ngươi ở đây với cô ta, tôi đi là được !” Nói xong, trực thăng chậm rãi hạ xuống, Hách Tôn vừa muốn đi xuống, Tô Cẩn Nhi nhíu mày, đôi mắt một mảnh lo lắng.
“Khoan đã!” Tô Cẩn Nhi nhịn không được mở miệng.
Được rồi, mới vừa nói, đối với cô mà nói lại là vô nghĩa.
Cho dù biết chính kết cục của mình là gì, vẫn không đành long để cho Hách Tôn nửa điểm tổn thương!
Biết rõ anh đi xuống có bao nguy hiểm, cô vẫn không đành lòng để anh đi!
Lúc này, Trữ Xá cùng Hách Tôn quay đầu nhìn Tô Cẩn Nhi.
Tô Cẩn Nhi suy nghĩ, vẫn là mở miệng,” Nếu tôi đoán không sai, hẳn là ở bên kia!” Tô Cẩn Nhi chỉ vào một chỗ phía sau nói.
“Bình thường nơi quan trọng đều có rất nhiều người , Lâm Tử Lam không ở đây, các người muốn tìm đứa bé kia, nên ở đó!” Tô Cẩn Nhi nói.
Hách Tôn cùng Trữ Xá ngẩn người .
Hách Tôn nhìn cô, suy nghĩ,” Tôi đã biết!”
Tô Cẩn Nhi sửng sốt, phát hiện, đây là lần đầu tiên ánh mắt Hách Tôn nhìn thẳng cô như thế, giọng nói vẫn là như thế!
Một khăc kia, Tô Cẩn Nhi cảm thấy việc mình làm đáng giá!
“Các người ở phía trên, tôi đi xuống!” Hách Tôn nói.
Có địa phương cụ thể, cứu người , hẳn là đơn giản hơn một chút.
“ Tôi không có xác định có phải hay không ?” Tô Cẩn Nhi nói, suy nghĩ, Tô Cẩn Nhi mở miệng,” Tôi đi cùng anh!”
Hách Tôn nhìn cô.
Trữ Xá sửng sốt, ánh mắt không khỏi nhìn hướng Hách Tôn.
Tô Cẩn Nhi vừa muốn hướng phía trước đi đến, Hách Tôn nhìn cô, ánh mắt như vậy, làm cho Tô Cẩn Nhi một trận khó chịu.
“ Anh không tin tôi? Sợ tôi chạy trốn?” Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn hỏi.
Hách Tôn không trả lời, lúc này, Tô Cẩn Nhi thấy trong máy bay có thuốc, không nói hai lời, cầm nên trực tiếp nuốt xuống.
“ Như vậy hẳn là có thể chú?” Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn hỏi.
Vì anh, cô thật sự làm cái gì cũng nguyện ý, bao gồm cả ăn độc dược, chỉ vì chứng minh, cô sẽ không chạy trốn, sẽ không phản bội anh!
|
Chương 324: Vì Anh Ta, Chuyện Gì Cũng Có Thể Hách Tôn sửng sốt nhìn cô, mày nhăn lại, anh không nghĩ tới cô dám làm như vậy.
Giây tiếp theo, Hách Tôn còn không kịp nói gì, Tô Cẩn Nhi đi qua, muốn trực thăng hạ xuống.
“ Cô vẫn là nên ở đây đi!” Hách Tôn lạnh lùng nói.
Tô Cẩn Nhi nhíu mày,” Anh vẫn không tin tôi?”
“ Đúng !” Hách Tôn do dự lên tiếng.
“Anh…….” Tô Cẩn Nhi nhíu mày, không nghĩ tới Hách Tôn khó đả động đến thế.
“ Cô ở lại đây đợi!” Hách Tôn nói, trực thăng hạ xuống.
“ Nếu không cho tôi đi, tin hay không , trước tiên tôi báo tin cho bọn họ” Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn uy hiếp.
Đúng, cô chính là uy hiếp anh.
Chỉ cần bên cạnh anh, dù có phải dùng biện pháp gì.
Nhìn bộ dạng Tô Cẩn Nhi, Hách Tôn không vui nhíu mày, còn chưa có người nào dám phản kháng anh như vậy.
Lúc này, không đợi Hách Tôn mở miệng, Tô Cẩn Nhi trực tiếp đi qua, phi cơ trực tiếp sẽ hạ, Hách Tôn một tay bắt được cô,” Cô tốt nhất an phận một chút!”
“ Ở bên cạnh anh, tôi liền yên phận!” Tô Cẩn Nhi nói.
Hách Tôn,”………”
Giây tiếp theo, Tô Cẩn Nhi bỏ tay Hách Tôn ra, trực tiếp theo thang dây đi xuống.
Hách Tôn quay đầu nhìn Trữ Xá, Trữ Xá cũng không có nói gì.
“ Chờ tin tức của tôi!” Hách Tôn nói.
Sau đó Hách Tôn cũng đi xuống.
Tô Cẩn Nhi đã ở dưới mặt đất chờ Hách Tôn, Hách Tôn xuống dưới, Tô Cẩn Nhi nhìn bốn phía, lúc này, không có người phát hiện bọn họ.
Hách Tôn nhìn Tô Cẩn Nhi, thời điểm thấy ánh mắt khác thường của anh, trong lòng Tô Cẩn Nhi xẹt qua một cây kim.
“ Anh lo lắng tôi sẽ chạy?” Tô Cẩn Nhi nhìn anh hỏi mày nhăn lại.
Con ngươi Hách Tôn đảo qua cô một cái,” Tôi không nên lo lắng sao?”
Tô Cẩn Nhi nhìn anh, nam nhân này thật là lãnh khốc vô tình, khó có thể đả động.
Cô đã làm những chuyện này, mà anh vẫn không tin cô!
Tô Cẩn Nhi nhìn anh,” Anh yên tâm, tôi chết cũng sẽ chết trước mặt anh, sẽ không chạy!” Tô Cẩn Nhi nói, ý muốn làm cho anh yên tâm.
Nghe thế, con ngươi Hách Tôn hiện lên một tia khác thường, lại cái gì cũng không có nói, chỉ nhìn cô,” Ở nơi nào?”
Tô Cẩn Nhi nhìn anh, quên đi, không nói với anh cái gì hơn, chỉ vào một chỗ,” Bên kia!”
Nói xong, Tô Cẩn Nhi liền dẫn đầu đi trước.
Hách Tôn nhìn bóng lưng của cô, cũng đi theo.
Ban đêm, thật tối.
Nhất là nơi này, thật tối, bọn họ không thể quang minh chính đại đi vào, cho nên, chỉ có thể đi từng nơi, Tô Cẩn Nhi chỉ có thể bằng chính trực giác đi lên phía trước.
Hách Tôn đi theo phía sau, nhưng mà thời điểm đang nhìn đã có người đi đến, Hách Tôn bỗng nhiên kéo Tô Cẩn Nhi tựa vào trên mặt tường.
Một khắc kia, Tô Cẩn Nhi sửng sốt.
Thân mình bọn họ dựa vào gần như vậy.
Tô Cẩn Nhi thậm chí có thể cảm giác được tiếng tim đập của Hách Tôn, một khắc đó, lòng của cô cũng nhảy loạn lên, khóe miệng chậm rãi gợi lên chút cười.
Nhưng là xem ra Hách Tôn, hoàn toàn là theo một loại bản năng tránh né.
Đến khi người đó đi rồi, Hách Tôn mới mở miệng.
“ Người đã đi rồi!” Hách Tôn một bên nhắc nhở.
Tô Cẩn Nhi ngẩn người lấy lại tinh thần, một phần vui sướng vừa rồi bị anh đánh gãy.
“Còn không đi?” Hách Tôn nhìn cô hỏi.
Tô Cẩn Nhi không nói gì nữa, mà là tiếp tục ẩn núp đi tới.
Hách Tôn đi theo ở phía sau, nhìn bóng của cô, con ngươi màu nâu nheo lại, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác không nói lên lời.
Đến cửa phòng nhốt Hi Hi, Tô Cẩn Nhi cùng Hách Tôn đều dựa vào ở trên tường.
Tô Cẩn Nhi nhìn anh,” Hẳn là ngay tại bên trong, bất quá bên trong có người trông coi, tôi đi vào trước, sau đó anh lại tiến vào!” Tô Cẩn Nhi nói.
Hách Tôn nhíu mày,” Cô hiện tại đã bị Mafia truy nã!”
“ Tôi biết, nhưng mà tôi xuất hiện, có thể tha một thời gian ngắn!” Tô Cẩn Nhi nói.
Ít nhất, đầu tiên bọn họ gặp cô, phải là muốn thông báo cho Tư Tuyệt.
Hách Tôn nhìn cô, mày nhăn lại.
Cái vẻ mặt kia, là lo lắng cho cô sao?
Tô Cẩn Nhinhìn anh,” Như thế nào? Anh lo lắng cho tôi?”
Hách Tôn vừa muốn mở miệng, Tô Cẩn Nhi mở miệng làn nữa,” Không cần phải nói, tôi biết đáp án!”
Làm gì để cho anh mở miệng đả thương cô.
Không cần anh mở miệng, cô đã biết đáp án.
Nam nhân kiêu ngạo giống như anh, làm sao có thể mở miệng nói lo lắng cho cô?
Thậm chí cô cảm thấy, nam nhân này sẽ không yêu ai!
Hách Tôn nhìn Tô Cẩn Nhi cũng không có mở miệng.
“3 phút sau, anh hãy đi vào!” Tô Cẩn Nhi nói, không đợi Hách Tôn nói, cô trực tiếp đi vào.
Quả nhiên, nếu như cô đoán, cô sau khi đi vào, người trông coi đầu tiên là kinh ngạc, sau đó hỏi cô đi đâu.
Mà không phải trước tiên đi thông báo cho Tư Tuyệt.
Ở trong này, từng nơi đều có cảnh báo, chỉ cần có người xâm nhập, cảnh báo sẽ vang lên, khiến cho tất cả người trên đảo chú ý.
Bọn họ nhìn Tô Cẩn Nhi,” Cô làm sao có thể tới nơi này?”
Tô Cẩn Nhi nhìn bọn họ, khóe miệng gợi lên chút cười,” Tôi vì sao không thể tới nơi này?”
“ Cô phản bội Tư Tuyệt, đã bị truy nã!” Người trông coi nói.
Nói lên điều này, khóe môi Tô Cẩn Nhi gợi lên,”Tôi là bị người hãm hại!”
“Bị người hãm hại? Ai?” Người kia hỏi.
“ Diệp An Nhiên!” Tô Cẩn Nhi nói.
Nói vậy, vài người trông coi sửng sốt, sau đó liếc mắt một cái.
“ Như thế nào? Các ngươi không tin?”Tô Cẩn Nhi nhìn bọn họ hỏi.
“ Chuyện này, cô nên nói với Tư Tuyệt!” Những người đó nói.
Tô Cẩn Nhi nhíu mày,” Tôi sẽ tự mình nói với Tư Tuyệt, đúng rồi, tôi nghe nói nơi này có một đứa trẻ và một nữ nhân, ở nơi nào? Tôi muốn gặp!”
“ Này chỉ sợ không được , không có lệnh của Tư Tuyệt, bất luận là ai cũng không thể gặp!” Những người đó nói.
“ Ngay cả tôi cũng không được ?” Tô Cẩn Nhi hỏi, nhìn bọn họ lập tức thay đổi sắc mặt.
“ Ngoài Tư Tuyệt ra, ai cũng không được !”
“ Nếu mà tôi nhất định muốn gặp!” Tô Cẩn Nhi nói, có điểm không kiên nhẫn, một dáng vẻ muốn xông vào.
Người trông coi cũng nhìn ra được không bình thường,” Này sợ rằng, muốn cho Tư Tuyệt định đoạt rồi!” Nói xong, người kia hướng cảnh báo đi qua, Tô Cẩn Nhi thấy thế, đôi mắt đảo qua, lập tức vọt đi lên, người đó còn chưa chạm tới cảnh báo, trực tiếp bắt được.
Một người khác thấy thế, cũng biết Tô Cẩn Nhi làm phản rồi,” Tô Cẩn Nhi, cô có biết kết cục phản bội Tư Tuyệt không ?”
“ Ngươi quá nhiều lời!” Tô Cẩn Nhi nói.
Vì thế, hai người cùng đánh nhau.
Phòng bị không kịp, Tô Cẩn Nhi bị người kia chạm vào miệng vết thương, đau một chút, về sau, Tô Cẩn Nhi không khách khí, đem người kia đánh ngất tới xỉu.
Bọn họ cũng không phải đối thủ của Tô Cẩn Nhi, nhưng là, bị chạm đến vết thương, Tô Cẩn Nhi nhíu mày.
Đang ở phía sau, Hách Tôn đi đến, sau khi vào, thấy được hai người nằm trên đất.
Hiển nhiên, là Tô Cẩn Nhi giải quyết, vốn còn lo lắng Tô Cẩn Nhi sau khi đi vào, báo tin cho Tư Tuyệt, không nghĩ tới…….
Xem ra, là anh suy nghĩ quá nhiều!
Lúc này, Tô Cẩn Nhi cúi người , trên người một người lấy ra được thìa khóa, sau đó trực tiếp quăng cho Hách Tôn.
“ Nếu tôi đoán không có sai, ở bên trong!” Tô Cẩn Nhi nói.
Hách Tôn nhận lấy chìa khóa, nghe Tô Cẩn Nhi nói, gật đầu, hai người hướng bên trong đi đến.
………………..
Mà Hi Hi cùng Hoa Hồng ở bên trong, tựa hồ cảm giác bên ngoài rung chuyển bất an, đang cùng Hoa Hồng thương lượng như thế nào lừa được hai người kia.
Đúng lúc ngày, cửa bị mở ra, Hách Tôn cùng Tô Cẩn Nhi đi đến.
“Hách Tôn thúc thúc!” Hi Hi kinh ngạc, không nghĩ tới Hách Tôn sẽ đến.
Hoa Hồng cũng sửng sốt.
Thời điểm Hách Tôn nhìn thấy Hi Hi cùng Hoa Hồng, khóe miệng ngoéo một cái,” Các ngươi thế nào? Không có sao chứ?”
“ Chúng tôi đều không có việc gì!” Hi Hi nói.
Lúc này, Hách Tôn đi qua.
Hi Hi cùng Hoa Hồng bên trong đi ra.
Lúc này, Hoa Hồng nhìn Tô Cẩn Nhi,” Cô tại sao ở chỗ này?”
Tô Cẩn Nhi cũng nhìn Hoa Hồng, thời điểm bọn họ bị bắt đến, Tô Cẩn Nhi cũng không có gặp qua bọn họ, bất quá lúc này nhìn thấy Hoa Hồng, vẫn không khỏi ghen tị một chút.
Từ xưa, nữ nhân nhìn thấy người xinh đẹp hơn mình, đều là nhịn không được ghen tị!
“ Lúc này không thể giải thích rõ được , ra ngoài rồi nói sau!” Hách Tôn lạnh lùng mở miệng.
Hoa Hồng hiểu được tình huống nghiêm trọng, nếu có thể cùng Hách Tôn tới đây, nhất định có biến, cũng không hỏi lại trực tiếp đi.
Hi Hi đi theo hỏi,” Hách Tôn thúc thúc, cha cháu đâu?”
“ Đi cứu mẹ cháu!” Hách Tôn nói.
Nghe Hách Tôn nói, Hi Hi gật đầu, nghĩ đến chuyện của mẹ, trong lòng Hi Hi, vẫn là nhịn không được cảm thấy đau.
Tư Tuyệt, bé nhất định phải giết hắn!
Hi Hi vô cùng kiên định ý nghĩ này!
Bốn người đi ra, thời điểm vừa mới đi ra ngoài, Hi Hi chợt nhớ tới cái gì, Hi Hi mở miệng.
Hách Tôn quay đầu nhìn Hi Hi.
Lúc này, từ trong ngực Hi Hi xuất hiện một cái lựu đạn.
“ Người nói cái này, có thể giúp cha tranh thủ thời gian không ?” Hi Hi nhìn Hách Tôn hỏi.
Bọn họ bên này đã đi ra, Hi Hi muốn nổ tung nơi này.
Hách Tôn nhìn Hi Hi, đứa trẻ này ánh mắt nhìn không ra một đứa trẻ, chính là ngạo mạn, cùng tàn nhẫn.
Rayne nói đúng, bé rất thích hợp sinh trưởng trong hắc đạo!
Hách Tôn gật đầu,” Hẳn là không sai biệt lắm!”
Khóe miệng Hi Hi gợi lên chút cười, vừa muốn rút chốt lựu đạn ra, lúc này, một trận âm thanh kì quái vang lên…
|
Chương 325: Hi Hi Chơi Xỏ Tô Cẩn Nhi nghe được , bỗng nhiên nhíu mày.
“ Đây là âm thanh gì?” Hoa Hồng hỏi.
Hách Tôn nhìn bốn phía, trong lòng ẩn nhẫn cảm giác không thích hợp.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi nghe âm thanh, mở miệng,”Tư Tuyệt đang triệu tập mọi người !”
Chỉ có đại sự ở Mafia xảy ra, âm thanh này mới vang lên, hiện tại vang, liền chứng minh, Tư Tuyệt đã biết.
Hách Tôn nhìn Tô Cẩn Nhi, lần này cũng không hoài nhi cô nói như thế, mà nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hi Hi một cái.
Hiển nhiên, anh cũng hiểu được , Tư Tuyệt đã biết.
Cho dù phá hệ thống Mafia, có thể kéo dài một thời gian ngắn, nhưng mà cũng không kéo dài được bao lâu, có điểm cảnh giác, bọn họ sẽ phát hiện ra.
Cho nên vẫn phải làm như vậy, đã đến lúc phải làm vậy.
Hơn nữa, bọn họ không được thất bại!
Chỉ là phải hành động nhanh!
Hi Hi ngẩn đầu, nhìn Hách Tôn,” Xem ra, Tư Tuyệt đã biết!”
Ngay cả Hi Hi cũng cảm giác được .
Phía sau, một loạt tiếng bước chân vang lên, giây tiếp theo, bọn họ đã bị bao vây.
Xem ra từ rất sớm đã có cảnh giác.
Lúc này, một người nhìn Tô Cẩn Nhi, cau mày,” Tô Cẩn Nhi, không nghĩ tới cô thật sự phản bội!” Nói chuyện là Chiêm Ni Tư, hắn là một tiểu lãnh đạo ở nơi này, cùng Tô Cẩn Nhi coi như quen biết.
Tô Cẩn Nhi nhìn hắn, mím môi,” Tôi bị người hãm hại, hiện tại, cho dù tôi không làm phản, cũng không có khả năng sống sót bên Tư Tuyệt!” Tô Cẩn Nhi nói.
Tư Tuyệt lòng nghi ngờ quá nặng, tuyệt đối không để cho một người không trung thành ở bên người.
Chỉ cần cô mang trên người tội phản bội, tội này cũng đã khắc trên người cô, mặc kệ cô sự thật làm hay không, cho nên, Tư Tuyệt sẽ không lưu lại Tô Cẩn Nhi.
Đó cũng là, Tô Cẩn Nhi vì sao nói cho Hách Tôn, chi tiết bên trong Mafia.
Bởi vì, cô đã là phản đồ!
Chiêm Ni Tư nhìn Tô Cẩn Nhi, nhíu mày, “ Có ý gì? Cô bị hãm hại?”
“ Hiện tại đã không còn quan trọng, ngươi dẫn tôi đi gặp Tư Tuyệt!” Tô Cẩn Nhi mở miệng, cô đã muốn nhận lệnh.
Chiêm Ni Tư suy nghĩ, mở miệng,” Đem bọn họ mang đi!”
“ Chờ một chút!” Tô Cẩn Nhi mở miệng, sau đó nhìn Chiêm Ni Tư,” Đem bọn họ thả!”
Nghe thế, Chiêm Ni Tư sửng sốt,” Tô Cẩn Nhi, cô có biết cô đang nói cái gì hay không ?”
“ Tôi biết!” Tô Cẩn Nhithừ nhận,” Hiện tại, tôi là phản đồ, ngươi bắt ta về là tốt rồi!” Tô Cẩn Nhi nói.
Hách Tôn đứng phía sau, nghe Tô Cẩn Nhi nói, mày nhăn lại.
Hi Hi cũng sửng sốt.
Người này tột cùng là bọn họ an bài đến đây nằm vùng, vẫn là nữ nhân này uống lộn thuốc?
Nhưng là, nhìn ánh mắt Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn, thì Hi Hi liền hiểu được !
Thì ra là như thế!
Không nghĩ tới sức quyến rũ của Hách Tôn thúc thúc, đạt tới tình trạng này.
“ Cô làm phản, tôi nhất định mang đi, nhưng bọn họ, tuyệt đối sẽ không thả!” Chiêm Ni Tư nói.
“Đem bắt bọn họ lại!” Chiêm Ni Tư mở miệng.
“ Chờ một chút!” Lúc này, Hi Hi, Hách Tôn mở miệng.
Lúc trước còn vài lời vẫn chưa nói xong đâu, Hi Hi lập tức nói,” Không phải là muốn mang bọn ta đi gặp Tư Tuyệt sao? Chúng ta đi là được !” Hi Hi nói, sau đó ánh mắt nhìn thoáng qua Hách Tôn.
Kì thật bé hiểu được ý tứ của Hách Tôn.
Tô Cẩn Nhi không có làm phản, là bởi vì Hách Tôn làm phản, hiện tại lại đưa ra yêu cầu như thế, phàm là một nam nhân, cũng sẽ không để cô ta làm như vậy.
Đây là vấn đề nguyên tắc!
Hi Hi hiểu được , nhưng bé nghe qua cha nói, gia tộc Hách Tôn thúc thúc rất nghiêm khắc, làm cho tính cách Hách Tôn thúc thúc rét lạnh, cho nên, có mấy lời để bé nói.
Nhìn Hi Hi, khóe miệng Hách Tôn ngoéo một cái.
Hiện tại, anh mới hiểu được , vì sao Mặc Thiếu Thiên sủng ái đối với đứa con này như vậy!
Chiêm Ni Tư nghe Hi Hi, sắc mặt xẹt qua một chút lạnh lùng,” Một khi đã như vậy, thì đi!”
Vì thế, Hách Tôn đi đầu, Tô Cẩn Nhi theo sát ngay sau đó, Hi Hi cùng Hoa Hồng cũng đi theo.
Trong đó mờ ám, Hoa Hồng cũng thấy rõ không sai biệt lắm!
Bất quá, thật sự là choáng váng!
Nữ nhân đều vì nam nhân có thể đi chết, đổi thành cô, chắc không có!
Thật sự là choáng váng!
Trong lòng Hoa Hồng phun trào.
Nhưng mà, Hoa Hồng không nghĩ tới, có một ngày, thời điểm cô cũng vì người kia đi tìm chết, cái loại tâm tình này, là hạnh phúc!
Phía trước mới vừa bước đi vài bước, Hi Hi vẫn cảm thấy khó chịu.
Giây tiếp theo, bé vẫn là quyết đoán lấy lựu đạn ra, dùng răng kéo rụng, trực tiếp ném ra.
“ Hách Tôn thúc thúc, Hoa Hồng, nằm xuống!” Hi Hi hô một tiếng.
Hoa Hồng thấy thế, lập tức ôm Hi Hi qua một bên.
Hách Tôn nghe tiếng la của Hi Hi, cũng lập tức bắt lấy Tô Cẩn Nhi nằm xuống.
Nhất thời, oanh một tiếng nổ.
Nhất thời trên bầu trời, khói đen quay cuồng, toàn bộ phòng ốc bị chia năm sẻ bảy.
Hi Hi từ trên mặt đất đứng lên, chỉ muốn ho khan.
Mẹ nó!
Uy lực cũng quá lớn đi!
Lúc này, Hoa Hồng cũng ngồi dậy, nhìn Hi Hi,” Trước khi làm cũng không thể báo một tiếng sao?”
“ Ta không phải kêu ngươi sao?”
“Mẹ nó, không phải ta, ngươi sớm đã bị hủy đi khuôn mặt!” Hoa Hồng tức giận nói.
Hi Hi nhíu mày,” Ta cũng không nghĩ uy lực lớn như vậy!”
Hoa Hồng,”…………”
Đây là bom, không phải đồ chơi,OK?
Lúc này, bên kia, Hách Tôn cùng Tô Cẩn Nhi đều té trên mặt đất, may mắn Hách Tôn phản ứng nhanh.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi ngã vào trong lòng Hách Tôn, nhíu mày, lúc trước đã bị thương, hiện tại lại ngã như vậy, càng thêm đau đớn khó chịu.
Lúc này, Hách Tôn đứng dậy nhìn cô, “ Cô thế nào?”
Tô Cẩn Nhi ngồi dậy, ngước mắt, nhìn đến ánh mắt Hách Tôn thì Tô Cẩn Nhi lặng đi một chút.
Trong lòng dâng lên một cỗ chân tình khó tả.
Kì thật, anh cũng quan tâm chính mình đi?
Bằng không vừa rồi một khác ngã kia, anh hoàn toàn không cần cứu cô, nhưng mà anh ôm lấy cô!
Nghĩ đến đây, Tô Cẩn Nhi vừa thấy kích động lại vừa thấy khổ sở.
Tô Cẩn Nhi lắc đầu,” Tôi không sao!”
Kì thật, bụng đau gần chết, chính là cố nén, không cho anh nhìn ra mà thôi.
“ Đứng lên đi!” Hách Tôn nói.
Tô Cẩn Nhi gật đầu, từ dưới đất đứng lên, bởi vì đau đớn, cau mày.
Đúng lúc này, Chiêm Ni Tư cũng đứng lên, vừa rồi một khắc kia , hắn hoàn toàn bất ngờ, nhìn bọn họ đụng ngã, hắn mới đụng ngã, nhưng mà như vậy, trên người vẫn cảm thấy đau.
Hơn nữa, không ít người bởi vì không ngờ được , bị nổ chết.
Nhưng mà cũng không ít người may mắn thoát khỏi.
Chiêm Ni Tư nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hi Hi,” Các ngươi muốn làm gì?”
Hi Hi đứng dậy, nhìn hắn,” Muốn làm gì cũng làm rồi, ngươi cứ nói đi?”
“ Các ngươi muốn chết có phải hay không ?” Chiêm Ni Tư hỏi, một khác kia, hắn cảm giác mình cách cái chết không xa, cầm súng, cũng run run.
Hi Hi nhìn hắn, một bộ dạng vô lại.
“ Đúng vậy, muốn chết, hoặc là ngươi sẽ chết cùng chúng ta, hoặc là ngươi mang chúng ta đi nhanh chút!”Hi Hi nói.
Như vậy, giọng điệu mười phần lưu manh.
Hoa Hồng nhìn, đều cảm thấy Hi Hi lúc ấy, đặc biệt…….đẹp trai!
Có sức quyến rũ!
Làm cho không người nào dám làm gì.
Chiêm Ni Tư nhìn Hi Hi, hắn rất muốn nổ súng bắn chết Hi Hi, nhưng là hắn không dám!
Tư Tuyệt không hạ lệnh, hắn sao dám làm?
Vì thế, Chiêm Ni Tư nắm chặt súng, cuối cùng, vẫn không dám xuống tay.
“ Đem bọn họ mang đi!” Chiêm Ni Tư kêu.
Vì thế, có người phía sau đi tới, vây quanh Hi Hi, sợ bé làm ra chuyện gì.
Hi Hi nhíu máy, nhún vai.
Bom có một cái, nghĩ đến lần thứ hai cũng không có!
Bất quá nhìn phía sau, cái gì cũng không còn, trong lòng mới thoải mái một chút.
Bất quá, đây mới chỉ là bắt đầu………
Hách Tôn nhìn Hi Hi, đứa bé này, rất có chủ ý, nhưng là, cũng không quá giống một đứa nhỏ.
Cho nên cũng không nói gì, tùy ý hắn ép buộc.
……………….
Trung tâm Mafia.
Ánh đèn sáng tỏ.
Thời điểm Hi Hi cùng Hoa Hồng có Hách Tôn đi đến bên kia, trước mặt, một chỗ lớn trống trải, thậm chí, giống như thời xua, đểu nổi lên đuốc.
Hơn nữa chỗ này tăng thêm một phần thần bí.
Bọn họ vừa vào không được bao lâu, Tư Tuyệt từ bên trong đi ra.
Quần áo màu đen, nếu không phải là không có cái chân kia, Tư Tuyệt cũng có thể nói là một mĩ nam.
Tư Tuyệt đi ra, Chiêm Ni Tư lập tức đi lên báo cáo, nghe Chiêm Ni Tư báo cáo, Tư Tuyệt cười càng đẹp đẽ.... ...
Chiêm Ni Tư nói xong, Tư Tuyệt vẫy vẫy tay, Chiêm Ni Tư liền lui xuống.
Lúc này, ánh mắt Tư Tuyệt nhìn Hách Tôn.
Cùng là nam nhân cường thế, hai người nhìn nhau, chỉ có ánh mắt giao nhau.
Hách Tôn đứng ở nơi đó, đối với Tư Tuyệt mà nói, không sợ hãi chút nào, càng nhiều bình tĩnh thong dong.
Tư Tuyệt chưa thấy qua Hách Tôn, cũng không biết anh là ai, nhưng mà từ anh phát ra một loại hơi thở, làm cho hắn cảm giác rất quen thuộc.
Lúc này, ánh mắt Tư Tuyệt cuối cùng cũng rơi vào trên người Hi Hi.
“ Là ngươi cho nổ chỗ của ta?” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi.
Hi Hi nhìn hắn gật đầu,” Đã biết, còm hỏi lại làm gì?”
Nghe Hi Hi nói, Tư Tuyệt càng cười tươi, càng thêm vặn vẹo.
Một đứa bé, thế nhưng dùng bom, hắn lúc trước coi thường bé?
Lúc này Tư Tuyệt nhìn bé,” Được , tốt lắm!”
Hi Hi nhíu mày.
Quả thật là BT.
Thế nhưng còn nói được.
Lúc này, hắn không nên phẫn nộ muốn giết bé rồi sao?
Thế nhưng còn cười.
Quả nhiên, tư duy BT, không phải ai cũng có thể thương lượng được !
Đúng lúc này, Tư Tuyệt bỗng nhiên nhìn Hi Hi, sắc mặt hung ác,” Như thế này…”
|
Chương 326: Muốn Ngươi Chết Đúng lúc này, Tư Tuyệt nhìn Hi Hi, sắc mặt hung ác,” Ngươi sẽ vì những chuyện ngươi làm trả giá gấp trăm lần!” Tư Tuyệt từng chữ một nói.
Nghe Tư Tuyệt nói, Hi Hi nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt tàn nhẫn, vẫn chưa thoả hiệp.
Mặc kệ phải trả giá như thế nào , bé cũng không hối hận!
Đúng lúc này ánh mắt Tư Tuyệt nhìn Tô Cẩn Nhi.
Tô Cẩn Nhi chạm đến ánh mắt Tư Tuyệt trong lòng không khỏi bất an, mày nhíu lại, theo bản năng, Tô Cẩn Nhi lui về sau từng bước.
Hách Tôn đứng ở bên người Tô Cẩn Nhi, cảm giác được Tô Cẩn Nhi sợ hãi, nhưng là, con ngươi tĩnh lặng, không có nhiều biểu tình lắm.
Nhưng là, Tư Tuyệt hướng Tô Cẩn Nhi chậm rãi đi đến, vừa đi, khóe miệng còn lộ ra nụ cười.
“ Tô Cẩn Nhi, cô quả thật phản bội!” Tư Tuyệt nhìn cô mở miệng.
Hắn căn bản là còn cảm thấy, là chủ ý của Diệp An Nhiên, nhưng mà xem ra, hiện tại, Diệp An Nhiên nói đúng.
Cô đích thực là phản bội.
Tô Cẩn Nhi đứng sau Tư Tuyệt, vẫn chưa mở miệng giải thích..
Cô làm phản, đã là sự thật, mặc kệ chuyện bắt đầu thế nào, hiện tại đáp án là như thế.
Tô Cẩn Nhi nhìn Tư Tuyệt, hắn hiện tại càng im lặng, chứng minh, hắn là đang tức giận.
Như thế này phát sinh chuyện gì, bọn họ cũng không biết.
Lúc này, Tư Tuyệt chậm rãi hướng Tô Cẩn Nhi đi tới………
Nhưng mà thời điểm sắp đến trước mặt Tô Cẩn Nhi, Tô Cẩn Nhi theo bản năng bắt được cánh tay Hách Tôn.
Hách Tôn giật mình, giây tiếp theo, thời điểm Tư Tuyệt đi qua, Hách Tôn bỗng nhiên đứng dậy, đem Tô Cẩn Nhi chắn phía sau.
Tựa hồ, bảo hộ cô.
Ít nhất, Tô Cẩn Nhi cảm thấy là như thế.
Lúc này, Tư Tuyệt nhìn Hách Tôn, thân thể liền giật mình.
Không ngờ, Tư Tuyệt sẽ tới.
Lúc này, Hách Tôn nhìn Tư Tuyệt, hai người bốn mắt nhìn nhau, khí thế, ai cũng không thua nửa phần.
Hi Hi ở một bên nhìn, mày nhăn lại, trong lòng cảm thấy bất an.
Bỗng nhiên, khóe miệng Tư Tuyệt gợi lên chút cười, cười không rõ, cho nên, làm cho người ta sợ hãi.
Tư duy BT, vĩnh viễn theo không kịp, cho biết, cũng vĩnh viễn không biết hắn đang suy nghĩ gì!
Đây chính là chuyện Hi Hi không tính đến được .
Hơn nữa, bọn họ đều có uy hiếp trong tay hắn, mà hắn muốn làm gì, bọn họ không biết, ở phương diện này, bọn họ mưu lược thua một bậc.
Đang ở thời điểm hai người bốn mắt nhìn nhau.
Lúc này, một trận âm thanh chú ý kéo đến.
Nghe được âm thanh, tầm mắt bọn họ, đều hướng mặt biển nhìn lại, lúc này, một du thuyền từ xa đang đi lại đây.
Hi Hi theo tầm mắt nhìn qua, du thuyền chậm rãi từ xa đến gần, trên du thuyền có hai bóng người đứng đón gió, thoạt nhìn, thập phần khí phách.
Thời điểm chua có tới gần, khóe miệng Hi Hi liền gợi lên chút cười.
Mà bóng người kia, tựa hồ làm cho bé cũng có tin tưởng.
Hoa Hồng cũng nhìn, nay thật náo nhiệt.
Lúc này, Tư Tuyệt nghe được âm thanh, nghiêng đầu nhìn mặt biển, càng ngày càng đến gần rồi.
Lúc sau, du thuyền vào đến mặt biển, sau đó ngừng lại.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên cùng Rayne từ trên đi xuống.
Bay thẳng đến chỗ Tư Tuyệt.
Giờ khắc này, nơi này tụ tập không ít người , hơn nữa, đều là những người quan trọng.
Tư Tuyệt nhìn Mặc Thiếu Thiên, rốt cục.
Sau vài năm, hôm nay, bọn họ vẫn gặp nhau!
Giờ khắc này quá bất ngờ, hắn đã không còn là người bị sai bảo.
Mặc Thiếu Thiên đi qua, Hi Hi nhìn anh, khóe miệng vui sướng gợi lên,” Cha!”
Mặc Thiếu Thiên nghe thấy, nghiêng đầu sang chỗ khác, thời điểm nhìn thấy Hi Hi bình an vô sự, lòng mới buông xuống.
Mặc Thiếu Thiên nhìn bé gật đầu, sau đó, thời điểm nhìn đôi mắt cha màu đỏ tươi, tim Hi Hi, vẫn là nhìn không được đau một chút.
Nhớ tới những lời Tư Tuyệt nói, cha sợ là cũng không chịu nổi!
Nghĩ đến đây, Hi Hi càng thêm hận Tư Tuyệt.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Tư Tuyệt.
Tư Tuyệt cũng nhìn Mặc Thiếu Thiên.
“ Mặc Thiếu Thiên, thật lâu không gặp!” Tư Tuyệt chậm rì rì mở miệng, nhìn Mặc Thiếu Thiên, cười vặn vẹo, làm cho lòng người chìm thẳng đáy.
Mặc Thiếu Thiênnhìn hắn,” Thật là lâu không thấy!”
“ Như thế nào? Ngươi thật không ngờ, có một ngày, chũng ta có phương thức gặp mặt như thế này?” Tư Tuyệt nhìn Mặc Thiếu Thiên cười nói, càng cười càng chứng minh trong lòng hắn hận.
Đối với Mặc Thiếu Thiên, hắn hận bao nhiêu năm qua.
Nếu không phải hắn, mọi chuyện cũng không đến bước này,” Là thật không ngờ, không nghĩ tới một cánh tay nhỏ bé của ta, hôm nay lại có tiền đồ như thế!” Mặc Thiếu Thiên nói, trong lời nói, mang theo lạnh lùng châm chọc.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Tư Tuyệt biến sắc,” Mặc Thiếu Thiên, tất cả, đều là do ngươi!” Tư Tuyệt lạnh lùng nói.
Sở dĩ hắn bò lên vị trí này, cũng đều là bởi vì Mặc Thiếu Thiên!
Vài năm trước, nếu không phải hắn, hắn cũng sẽ không như thế.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Tư Tuyệt, hai người giáp mặt, bốn mắt nhìn nhau,” Ngươi bây giờ là muốn cảm tạ ta sao?” Mặc Thiếu Thiên không nặng không nhẹ hỏi.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Tư Tuyệt nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn anh,” Mặc Thiếu Thiên, nhiều năm không thấy, ngươi vẫn là một chút cũng không thay đổi!”
“ Không , ngươi sai rồi!”
Lúc này , Mặc Thiếu Thiên nhìn hắn, anh hôm nay, so với năm đó càng thêm tàn nhẫn.
Vài năm trước, không có giết hắn, là một sai lầm của Mặc Thiếu Thiên, vì sai lầm đó, mới có thể làm Lâm Tử Lam bị tổn thương.
Hôm nay, anh chính là đến thu hồi sai lầm lúc trước!
Tư Tuyệt nhìn anh, Mặc Thiếu Thiên nhìn Tư Tuyệt,” Hiện tại, ta so với Mặc Thiếu Thiên trước kia, càng thêm điên cuồng gấp trăm lần!”
Bởi vì, hắn chạm tới giới hạn cuối cùng của anh!
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Tư Tuyệt bỗng nhiên cười ha ha.
“Phải không ? Điên cuồng như thế nào?” Tư Tuyệt hỏi.
Nói tới chỗ này, hắn chợt nhớ tới cái gì,” Thế nào? Thích lễ vật ta đưa cho ngươi không ? Cái kia mới làm cho ngươi điên cuồng đi! Ha ha…..” Tư Tuyệt điên cuồng nói.
Nhắc tới cài này, quả nhiên, sắc mặt Mặc Thiếu Thiên thay đổi, con ngươi màu đỏ, tựa hồ, bị chạm tới cực điểm.
Giây tiếp theo, Mặc Thiếu Thiên quyết đoán giơ súng lên, nhắm ngay Tư Tuyệt,” Tư Tuyệt, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!”
Nhìn Mặc Thiếu Thiên giơ súng lên, Tư Tuyệt cũng không lo lắng, ngược lại không sao cả nhìn anh,” Nổ súng đi!”
“ Ngươi nổ súng đi!”
Mặc Thiếu Thiên giơ súng rất muốn như vậy bắn chết hắn, nhưng là, anh chỉ nắm thật chặt, không có ra tay.
Tư Tuyệt nhìn Mặc Thiếu Thiên, cười càng thêm rạng rỡ,” Như thế nào không dám nổ súng?”
“ Như thế nào? Sợ Lâm Tử Lam sẽ chết ở trong tay ta sao?” Tư Tuyệt nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi, nụ cười kia, thật chói mắt.
Mặc Thiếu Thiên giơ súng, nhắm ngay hắn, không hề động.
Xác thực, đúng như hắn nói.
Hách Tôn, Rayne, đều đứng ở đó, trầm mặc nhìn Tư Tuyệt điên như thế nào.
“ Mặc Thiếu Thiên chỉ cần ngươi nổ súng, tin hay không , ngươi nổ súng đồng thời Lâm Tử Lam cũng sẽ chết!?” Tư Tuyệt nhìn Mặc Thiếu Thiên, thời điểm nói những lời này, trên mặt cười, cũng là yêu trị.
Nghe Tư Tuyệt nói, gân xanh trên tay Mặc Thiếu Thiên đều nổi lên, nắm di động, anh phải dùng sức mới khống chế được chính mình, không giết hắn!
Hi Hi cũng nhìn Tư Tuyệt, thật sự hận không thể giết hắn!
Nhưng là, trong tay hắn còn có mẹ!
Bọn họ không thể xúc động như vậy!
Mặc Thiếu Thiên cố gắng khống chế bản thân, nhìn Tư Tuyệt, lạnh giọng nói từng chữ một hỏi,” Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”
Bộ dạng Tư Tuyệt cũng là chúa tể thiên hạ, sớm dự đoán được Mặc Thiếu Thiên sẽ không nổ súng.
Lúc này, nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Tư Tuyệt cười càng thêm kiêu ngạo, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn anh,” Mặc Thiếu Thiên, ta cho là ngươi có bao nhiêu khả năng đâu rồi, hóa ra cũng chỉ có như thế!”
Một nữ nhân liền kiềm chế hắn.
Xem ra, sự thật chính là hồng nhan họa thủy!
Nhìn bộ dạng cha ẩn nhẫn, Hi Hi cũng rất đau lòng!
Hi Hi nắm chặt tay, Tư Tuyệt, mối thù này, ta sẽ nhớ kĩ!
Ta cũng trả lại cho ngươi gấp trăm ngàn lần!
“ Bớt nói nhảm đi, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Mặc Thiếu Thiên không kiên nhẫn nói.
Anh không có tâm tư cùng hắn nói nhảm.
“ Muốn cho ngươi chết!” Tư Tuyệt bỗng nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên, từng chữ một nói.
Ngôn ngữ, tràn ngập hận ý.
Hận thấu sương, rất hận hắn!
Hận không thể phanh thây hắn ra!
Nghe Tư Tuyệt nói, Mặc Thiếu Thiên lạnh nhạt nhìn hắn,” Chỉ sợ, ngươi còn không có năng lực như vậy!”
“Phải không ?” Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Tư Tuyệt cảm thấy buồn cười, lúc này còn mạnh miệng, thật không hổ là Mặc Thiếu Thiên.
Lúc này,Tư Tuyệt cười, sau đó nhíu mày, để cho hắn nhìn phía xa.
Lúc này, chỗ tối xuất hiện một con thuyền.
Nghe được động tĩnh, tất cả mọi người nhìn qua.
Nhưng mà thời điểm nhìn thấy chiếc thuyền kia, con ngươi Mặc Thiếu Thiên nháy mắt phóng đại.
Bởi vì người trên thuyền, đúng là Lâm Tử Lam……
Giờ khắc này, Lâm Tử Lam bị trói, miệng cũng bị bịt lại, nhưng là cho dù như vậy, ở trên mặt biển, cô xinh đẹp như cũ làm cho người ta khó có thể bỏ qua…......
Bất quá giờ khắc này, cô đứng cạnh Diệp An Nhiên……
Thời điểm nhìn thấy bọn họ, trong lòng Mặc Thiếu Thiên, nói không ra tư vị.
Tử Lam ………
Lâm Tử Lam………..
Đáy lòng Mặc Thiếu Thiên gọi vạn lần cái tên này, ánh mắt quấn quýt si mê nhìn cách đó không xa.
Lâm Tử Lam cũng nhìn Mặc Thiếu Thiên, miệng bị chặn, bất quá nhìn thấy Mặc Thiếu Thiên cùng Hi Hi bình an vô sự, tâm Lâm Tử Lam mới thả xuống.
Lúc này, nhìn Mặc Thiếu Thiên, cô giống như nói với anh, trong lòng có nhiều lời muốn nói, nói bọn họ có đứa nhỏ, nói cô rất nhớ anh…….
Còn có, cô yêu anh!
Những lời này, Lâm Tử Lam cũng chưa nói qua, nhưng là hiện tại, cô rất muốn nói!
Nhìn Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam cười…….
Có anh ở đây, cô cái gì cũng không lo lắng, cũng không sợ hãi!
“Mẹ!” lúc này, Hi Hi ở một bên nhẹ nhàng kêu một tiếng, cái mũi hơi chua xót.
Nhìn bọn họ, Tư Tuyệt bỗng nhiên nở nụ cười…
|