Nơi Em Không Thuộc Về
|
|
Tóm tắt truyện:Thái Nhã Hy và Thái Nhã Lâm là hai chị em song sinh có ngoại hình y hệt nhau.Năm 17 tuổi,vốn dĩ Nhã Hy phải kết hôn với Vương Thoại Huy - một thiếu gia đẹp trai,lạnh lùng nhưng đúng vào ngày tổ chức lễ đính hôn cô đã biến mất một cách thần bí.Cũng trong ngày hôm ấy,Thoại Huy lập kế hoạch bắt cóc Nhã Hy nhưng không ngờ lại nhầm với Nhã Lâm - cô em gái song sinh mới từ Hàn Quốc trở về.Sau cú chạm mặt đó,Nhã Lâm đã buộc lòng phải thay Nhã Hy kết hôn với Thoại Huy vì chị cô vẫn chưa được tìm thấy.Đặc biệt hơn khi Nhã Lâm biết được rằng hôn ước giữa hai nhà Thái - Vương cũng chính là ý nguyện cuối cùng của người mẹ đã mất 7 năm về trước.Cuộc hôn nhân của Nhã Lâm và Thoại Huy sẽ đi đến đâu khi mà dần dần,những bí mật không ngờ được bật mí vào thời khắc tình yêu của hai người nảy nở...?
|
Chap 1: Khởi nguồn. Bình minh trở mình vén bức màn của bóng đêm lên để thức dậy,ánh nắng đầu hạ dìu dịu bao trùm lên cảnh vật trong khuôn viên Thái gia.Cơn gió tinh nghịch luồn vào khung cửa sổ phòng đọc sách mơn man tấm rèm màu cà phê sữa,lướt qua chiếc chuông gió nhỏ tạo nên tiếng leng keng vui tai. Bên trong phòng,Nhã Hy ngồi đối diện với ba cô,vẻ mặt dịu dàng,ôn nhu. -Ba có chuyện gì mà kêu con sớm vậy ạ? Ông Thái chậm rãi nhấp một ngụm trà nóng,hai bàn tay đan vào nhau rồi điềm tĩnh cất giọng: -Ba đã đồng ý để con kết hôn với con trai nhà họ Vương vào tháng sau rồi.Trước mắt thì hai đứa sẽ đính hôn vào tuần tới! -Ba nói sao??Kết hôn??-Nhã Hy bàng hoàng,cô nhìn ông Thái với đôi mắt đầy kinh ngạc,tưởng chừng như mình vừa nghe nhầm. - Ba xin lỗi vì không thể thông báo chuyện này cho con sớm hơn - Ông Thái trầm giọng - Nhưng ba nghĩ là con đủ thông minh để hiểu được những gì ba đang làm.Tất cả là vì muốn tốt cho con. Nhã Hy cố giữ bình tĩnh để giải thích: -Nhưng con chỉ mới có 18 tuổi thôi,hơn nữa ba còn chưa hỏi ý kiến con trước khi đưa ra quyết định trong khi con mới là người có quyền đồng ý hay không đồng ý!Chẳng lẽ hạnh phúc cả đời của con lại dễ dàng bị định đoạt như thế này sao???Ba nói xem,rốt cuộc là tốt cho con ở điểm nào?
|
-Con có thể nguyền rủa hay hận thù ba nhưng tuyệt đối không được khước từ hôn lễ này.Đây là trọng trách mà ba muốn con hoàn thành,đừng để ba phải thất vọng!-Ông Thái dứt khoát nói rồi đứng dậy ra khỏi phòng,để lại Nhã Hy bật khóc với những nỗi niềm chồng chất trong lòng.Suốt 18 năm cô luôn cố gắng làm một người con hoàn hảo không tì vết trong mắt cha mình vậy mà đến cuối cùng lại phải chịu số phận quá đỗi trớ trêu. *Bệnh viện* -Thoại Huy!Đến bao giờ thì con mới dừng cái trò đánh nhau vô bổ này lại hả?Con định sống buông thả như thế đến khi nào?Chẳng lẽ con không nhớ mình sắp phải kết hôn sao?-Bà Vương đứng bên giường bệnh cậu con trai,giận dữ rầy la. Trái ngược với thái độ của mẹ mình,Thoại Huy chỉ nhìn ra phía cửa sổ,giọng lạnh tanh: -Con không có hứng thú với trò chơi này chút nào,tốt hơn hết là mẹ hãy dừng lại trước khi con kịp làm gì đi! -Đây không phải trò chơi!Mẹ đã để con tự do tự tại quá đủ rồi nên lần này con không có quyền lựa chọn hay quyết định!-Bà Vương đanh giọng,ánh mắt toát lên vẻ nghiêm khắc không khoan nhượng. -Vậy tức là mẹ không muốn nhìn thấy mặt cô con dâu quý hóa của mình trong lễ đính hôn chứ gì?-Câu nói đầy chất đe doạ của Thoại Huy cất lên trong không gian vốn dĩ đã đặc quánh lại vì căng thẳng.
|
-Thoại Huy,mẹ cấm con đụng đến con bé!- Bà Vương tái mặt,giọng nói có chút run rẩy. -Cái này còn phải tuỳ vào mẹ...!-Thoại Huy bỏ lửng câu nói,hơi mím môi giật ống truyền dịch ở tay ra rồi bước xuống giường. - Đứng lại đó!Mẹ còn chưa nói xong mà con muốn đi đâu?-Bà Vương tức tối quát lên khi thấy cậu con trai ngỗ ngược định đi ra ngoài. - Con không quen với thái độ kiểm soát quá mức của mẹ như thế này chút nào,để con yên!-Thoại Huy cất giọng đều đều rồi nhanh chóng bước ra,đóng sập cánh cửa phòng lại. Bà Vương đổ người xuống ghế,đưa hai tay lên xoa thái dương.Vẻ mệt mỏi và căng thẳng hiện rõ nơi đáy mắt.Không biết từ bao giờ mà mối quan hệ mẹ con giữa bà và Thoại Huy lại trở nên tồi tệ như vậy.Nhìn vào mắt con trai,bà thấy mình dường như không còn đủ khả năng để hiểu được mọi suy nghĩ lẫn hành động của cậu nữa.Phải chăng đây chính là hệ quả không mong muốn từ quá trình giáo dục hà khắc mà bà đã áp đặt lên Thoại Huy trong suốt bao năm qua? Liệu rằng có phải vì những đòi hỏi quá đỗi khắt khe của bà về mọi mặt mà Thoại Huy mới dần trở nên ương bướng và ngang ngạnh đến bất cần như thế không?
|
Chap 2:Kỳ ngộ *Khách sạn Angel 7h sáng* Những lẵng hoa tươi đầy màu sắc được bố trí dọc theo lối vào của khách sạn.Từ cổng cho đến đại sảnh rồi lên đến lầu 2,khách khứa ra vào,trò chuyện rôm rả khiến cho bầu không khí càng trở nên huyên náo. Ngoài cửa là tấm biển với hàng chữ đỏ chói được in đầy nghệ thuật " Lễ Đính Hôn Của Nhã Hy & Thoại Huy " treo kèm theo bức ảnh chụp hai người được lồng khung kính trông cực kì đẹp đôi,mặc dù đây chỉ là...ảnh ghép.Nguyên nhân cũng là vì hôm chụp ảnh,Nhã Hy đột nhiên đổ “bệnh” không dậy nổi còn Thoại Huy thì trốn đi đâu đó nhất quyết không chịu đến nên hai bên gia đình mới phải dùng đến “tối chiêu” này. Từ phía cổng,Nhã Lâm sải từng bước vội vã vào đại sảnh.Nhìn khách mời đông đúc nói cười xung quanh mà hai mắt cô hoa lên,đầu óc quay mòng mòng.Âu cũng là do phải ngồi trên máy bay suốt mấy tiếng đồng hồ từ Hàn Quốc về Việt Nam rồi lại bị "áp tải" ngay và luôn từ sân bay tới đây nên mới khổ như thế!Nhưng sâu xa của nỗi khổ ấy cũng là do cô cả! Ba cô đã gọi điện thông báo về việc tổ chức lễ đính hôn cho chị Nhã Hy từ trước,mà cô cũng đã mua vé máy bay rồi nhưng chỉ vì tối hôm đó thức quá khuya để buôn dưa lê với chị gái mà sáng hôm sau ngủ quên đến suýt chút nữa lỡ chuyến bay về nước luôn!
|