Búp Bê Giết Người
|
|
Tên truyện: Búp Bê Giết Người Tác giả: Dolly-chan Thể loại: đọc thì biết Tình trạng: tốc độ rùa bò
|
Chương 1: Trò Giải Trí Của Giới Quý tộc
Tí tách....tí tách.... Từng giọt mưa rơi xuống mặt đất. Một không gian u ám bao trùm lên cả căn biệt thự đã cũ kĩ từ rất lâu đời. Tại đại sảnh ở tầng 1 đó, một mùi tanh nồng xộc lên mũi con người ta thật khó chịu. Xoẹt.... Sét đánh ngang qua lóe lên một tia sáng. Cảnh tượng đó trong phút chốc được phô diễn trước mặt người ta. Thật kinh hoàng và cũng....vui mắt. Những xác người bị băm vằm ra làm nhiều mảnh mỗi chỗ một nơi, máu lênh láng khắp mặt sàn hoa cương bóng loáng, sự biến dạng từ những người đã chết thật thảm hại. Và đèn bỗng phụt sáng, một cảnh tượng lung linh và đẹp mắt. Từ tầng hai, những kẻ quý tộc đang cười hả hê vui mắt vì vừa được xem một màn 'giải trí' hết sức thú vị. Những gã quý tộc mặc vest hút thuốc rồi uống rượu cười nói đánh giá, những quý bà ăn mặc diêm dúa, cầm quạt che đi nửa gương mặt đang hết sức vui cười, dùng ánh mắt sắc ngọt về phía kẻ đã gây nên vụ 'giải trí' thú vị này. - Nhìn mà xem, con bé thật tuyệt làm sao? - Hahaha...thật thú vị. Những tiếng tiếng cười, tiếng bàn tán vang vọng, và toàn bộ những tiếng xì xầm khác cũng từ đó mà phát tán ở cái đại sảnh lớn này. - Con bé đó được đấy. - Nó sẽ là món hàng lớn có giá trị trong đợt này. - Chuẩn bị cho lần đầu giá về nó đi. Ba người đàn ông ngồi bàn bạc với nhau, ánh mắt không khỏi rời đi chỗ khác mà chỉ chăm chú nhìn một đứa bé 5 tuổi tóc dài lòa xòa che đi nửa gương mặt, trang phục rách dưới như được cắt từ một mảnh vải thô may vài đường cắt cái cổ, hai ống tay là xong vậy. Cả người cô bé toàn một màu đỏ của máu dính vào, cô bé đang đứng giữa sự hỗn loạn của đám xác chết do chính cô bé gây ra. Ai có thể tưởng tượng một con bé 5 tuổi, miệng còn hôi sữa mà đã cầm dao giết chết toàn bộ hơn 10 người trưởng thành đến không nhận dạng thân phận hay các phần cơ thể vẹn toàn. Đúng là một thảm cảnh.
|
tiếp đi doll, bên str tớ thấy ra ba hay bốn chương rồi mà
|
Chương 2: Câu Nói Kỳ Lạ
Cộp...cộp..... Tiếng giày vang lên trong không gian yên ắng này. Một con đường dài và hun hút. Người đàn bà son phấn lòe loẹt khoác trên mình bộ sườn xám cách điệu thật diêm dúa đi phía trước, một tên to con phía sau đang cầm sợi xích được lối từ cái còng tay của một con bé người dính toàn máu lôi đi. Người đàn bà đó cầm chìa khóa mở cửa. Tiếng lạch cạch vang lên khiến những kẻ bên trong tỉnh dậy co rúm người lại. Cánh cửa được mở ra, một không gian u tối và lạnh lẽo, người đàn bà đó sờ tay lần trên tường ấn công tắc và đèn bỗng sáng. Bên trong căn phòng lớn ở tầng hầm này là hàng loạt những lồng sắt nối đuôi nhau ở hai bên. Trong mỗi chiếc lồng là một đứa trẻ ăn mặc rắc dưới không kém gì cô bé kia. Trên người chúng toàn những vết bị roi quất hằn lại, điều này cho thấy chúng bị tra tấn một cách dã man. Tiếng giày lại vang lên, từng tiếng như gõ vào lòng chúng một sự nhắc nhở rằng chúng là ai? Chúng phải làm gì. Tên to con đó cởi còng tay cho con bé rồi đẩy con bé vào trong cái lồng sắt đầu tiên song khóa lại. Người đàn bà đó nhìn con bé mỉm cười ma mị, ngồi thấp xuống cho vừa tầm với con bé bà ta để lộ ra một chút cảnh xuân mà tên to con phía sau thèm thuồng không làm gì được chỉ biết làm ngơ. Bà ta đưa tay vỗ vỗ nhẹ vào má con bé. - Làm tốt lắm Dolly-chan của mẹ. Bà ta mỉm cười sung sướng, con bé đó ánh mắt vô hồn nhìn bà ta không nói gì. Bà ta đứng dậy. - Đêm nay sẽ có một phiên đấu giá, bọn người quý tộc đó sẽ thảy ra một đống tiền để mua con về. Con sẽ được khoác trên mình một thân phận mới. Hãy làm ta tự hào nhé Dolly-chan. Nói rồi bà ta xoay người rời đi, tên to con từ từ theo sau, hắn tắt điện khóa phòng lại. Cả căn phòng ở tầng hầm lại rơi vào màn đêm yên tĩnh, lạnh lẽo. Mưa bên ngoài vẫn cứ ngày nặng hạt, cái lạnh càng lùa vào khiến lũ trẻ co rúm người. May thay ánh sáng nhỏ nhoi của cây nến sắp tàn vẫn lập lòe. - Dolly cậu có sao không? Một đứa bé gái tầm tuổi con bé ở cái lồng sắt đối diện hai tay nắm lấy thanh sắt lo lắng hỏi. Lũ trẻ đồng loạt hướng ánh mắt về phía con bé. Ai ở đây cũng biết Dolly là một đứa trẻ kỳ lạ, con bé rất lạnh lùng, không bao giờ nói chuyện, cũng chẳng bao giờ biểu cảm bất cứ thứ gì. Mama của chúng cũng rất thích Dolly vì con bé lúc nào cũng kiếm ra tiền trong những trận đánh như ban nãy cho bà ta. - Dolly...sau đêm nay cậu sẽ được đến một nơi khác. - một đứa khác nhanh nhảu. - Có lẽ cậu sẽ có cuộc sống tốt hơn như bây giờ. Một đứa nữa lại lên tiếng. Chúng là nhóm trẻ hơn chục đứa được Mama nhặt về, tất cả bọn chúng chỉ là công cụ mua vui giải trí của những kẻ quý tộc. Một số đứa đã chết, một số thì bị đem bán, một số không rõ tung tích. Số còn lại là hơn chục đứa đang ở đây. - Mọi chuyện sẽ ổn thôi Dolly, cậu rất mạnh mà. Con bé ở buồn giam đối diện mỉm cười. Dolly ngồi xuống nền nhà lạnh lẽo đó, con bé không nói gì cả chỉ chăm chăm hướng về phía trước, hướng về một khoảng không nào đó mà chẳng ai hay. - Chúng sẽ.....giết hết.............. Những đứa trẻ ở đây kinh ngạc, ngọn nến đã bị gió thổi tắt. Tất cả bọn chúng đều sợ hãi. Dolly đã nói chuyện với chúng sau 2 năm con bé được đưa đến đây. Nhưng lời con bé nói là sao? Giết hết là sao chứ? Phải chăng Dolly đã biết được điều gì đó.
|
Chương 3: Cái Kết Của Những Con Búp Bê
Màn đêm lạnh lẽo vẫn bủa vây lấy những con búp bê nhỏ đáng yêu mua vui cho quý tộc này. Trong khi đó, tại căn phòng ngay trên tầng hai phía trên đại sảnh thảm sát ban nãy, mọi người ngồi vào những chiếc ghế xôn xao nói chuyện. Người đàn bà xinh đẹp đó đứng trên sân khấu cười tươi rói nhìn họ, bà ta cầm cây quạt trong tay. - Thưa các quý ông quý bà....sau đây sẽ là cuộc đấu giá cho Dolly-chan yêu quý của chúng ta. - Khoan đã. Một giọng nói đầy quyền lực vang lên. Cả căn phòng lớn nhất thời im lặng hướng ánh mắt về phía giọng nói đó. Người đàn ông vừa lên tiếng kia nhìn họ mỉm cười làm mấy quý cô, quý bà ở đây chết mê mệt. - Tại sao không cho những con búp bê đó giết lẫn nhau. Sau đó mọi người đặt cược cho con búp bê của mình. Đứa sống sót cuối cùng sẽ được đem đấu giá? Các quý ông và quý bà thấy sao? Lời đề nghị của ông ta đúng là rất khích thích những kẻ quý tộc thừa tiền, thừa thời gian này. Người đàn bà đó nhìn ông ta cầm cây quạt che nửa mặt, ánh mắt ý cười rất đậm. Người đàn ông đó móc tay ý bảo bà ta đi lên chỗ mình. - Ngài có cần giết hết đám búp bê của ta không bá tước? Rồi ngài đền ta bằng cái gì đây? Bà ta vẻ trách móc hờn dỗi nhìn ngài bá tước đang ngồi trên ghế kia. Bá tước kéo tay bà ta ngồi trên đùi mình. - Vậy nàng muốn gì đây? - Vậy ngài có thể cho ta cái gì chứ? Bà ta nhếch miệng hỏi, bá tước vuốt ve làn da mềm mại của bà ta. - Cùng chờ xem ta có cái gì cho nàng nào. Và lúc này tên to con đã xuống tầng hầm đem tất cả những đứa trẻ đến đại sảnh này. Tất cả quý tộc người thì ngồi tại phòng đấu giá này xem qua màn hình, người ra ngoài xem tận mắt. Họ đều đặt cược theo số thứ tự của những đứa trẻ. - Tôi sẽ đặt cược cho số 1. Mặc dù số 0 rất mạnh, nhưng số 1 vẫn vượt trội, tốc độ của nó rất tốt. - Tôi sẽ cược cho số 0, ban nãy nó đánh rất tốt. Những tiếng cười bàn bạc rồi trao đổi vang lên, những đứa trẻ bên dưới liên tục ngơ ngác không hiểu. Con bé số 1, là người ở cái lồng đối diện với Dolly số 0 kia nhìn Dolly Zero. - Đây là điều cậu muốn nói sao Dolly? Dolly Zero không nói gì chỉ đứng đó nhìn, con bé cúi xuống nhặt một con dao mà họ đáp trên sàn lên. Những đứa trẻ khác sợ hãi. - Nào các con, hãy xem xem ai là kẻ sống sót cuối cùng. Hãy làm mẹ tự hào nào. Bà ta đứng phía trên nhìn xuống mỉm cười nói, những đứa trẻ như bị thôi miên cúi xuống cầm vũ khí lên. Chúng bắt đầu quay ra rằng xé nhau. - Ai cha, con số 8 chết mất rồi. - Con số 9 cũng toi mạng luôn rồi. - Chết tiệt đáng lẽ không nên cược cho con số 4. Những tiếng thất vọng vang lên vì con búp bê họ cược đã chết. Dolly số 2 đang nhảy lên định chém Dolly Zero từ phía sau thì ngay lập tức con bé Dolly đó quay lại, nó cầm con dao đâm xuyên qua bụng con số 2 đó rồi dơ chân đạp con số 2 bay ra xa một đoạn. - Haha....tuyệt lắm, tiến lên số 0. Họ hò reo cổ vũ cho con bé số 0. Nhỏ số 1 nhìn con bé số 0 đó. - Dolly.... Chỉ trong chốc lát toàn bộ những con búp bê xấu số này đã bị giết chết, con số 1 vẫn đang bị thương nằm trên sàn. Dolly Zero đang từ từ tiến tới, nó cầm con dao đã dính máu nhìn số 1 với ánh mắt lạnh lẽo. Số 1 mỉm cười híp mắt dù cho máu vẫn đang chảy. - Kết liễu nó đi số 0. - Giết số 1 đi. Những tiếng hò reo cổ vũ vang lên. Con bé số 0 đã cầm con dao đâm thẳng xuống trúng ngực trái của số 1. Kẻ cuối cùng sống sót vẫn là số 0 bất khả chiến bại. Những tiếng ho reo vang lên, dù người thắng hay thua đều cổ vũ cho con bé. Cái họ muốn xem đã được xem, đây là một trận thú vị nhất mà họ từng thấy. Những con búp bê thân thiết với nhau phải quay ra chém giết nhau. Đúng là một chuyện còn gì thú vị hơn cơ chứ?
|