Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 354: Vung tay tranh giành tình nhân (2)
Editor: thanh huyền "Tiêu Tề, thế nào ?" Tiêu Tề cau mày, nhìn về phía Đường Bạch Dạ, lệ khí tích tụ, "Không có việc gì." Một màn này, nhìn ở trong mắt Đường Bạch Dạ, vô cùng chói mắt. Hạ Thần Hi lúc nào dùng giọng điệu ôn như như vậy nói chuyện với anh? Vừa mới khẽ động, ngực liền truyền đến đau đớn, sắc mặt Đường Bạch Dạ trắng bệch, như che phủ một tầng sương khí. Nhưng mà, sinh lý đau, so ra Hạ Thần Hi coi thường đau. "Đường Bạch Dạ, xin lỗi." Hạ Thần Hi cả giận nói, dù sao cũng là Đường Bạch Dạ động thủ trước đánh người. Đường Bạch Dạ băng lãnh nhìn cô, Hạ Thần Hi đỡ Tiêu Tề, sắc mặt cũng không tốt, Đường Bạch Dạ ngực đau đến càng kịch liệt, thậm chí là mắt hoa , anh hít một hơi, chỉ vào Hạ Thần Hi. "Qua đây." Hai chữ này, lệ khí như thường. Lại dùng hết sức lực của anh. Bọn họ bị thương, anh so với Tiêu Tề nghiêm trọng nhiều lắm, Hạ Thần Hi chỉ quan tâm Tiêu Tề? Khiến anh tức giận? Nửa đêm, anh điên cuồng tìm cô như vậy, giờ bị thương lại bị Hạ Thần Hi coi thường? Trong lúc nhất thời, Đường Bạch Dạ chỉ muốn giết người. Giết người cũng không thể hạ hết lửa giận của anh. "Đường Bạch Dạ, anh không cần phải tùy hứng như vậy?" Hạ Thần Hi nhíu mày, "Anh đánh người trước, xin lỗi." "Tôi kêu cô qua đây!” "Dựa vào cái gì muốn tôi qua!” Hạ Thần Hi trời sinh mạnh mẽ, lúc này càng không muốn nhìn thấy Đường Bạch Dạ. Anh và Lâm Lâm ở cùng một chỗ, cô ở bên cạnh anh chỉ để mọi người cười nhạo. "Hạ Thần Hi, rất tốt." Đường Bạch Dạ lạnh lùng bỏ xuống một câu nói, không bao giờ muốn nhìn thấy một màn chói mắt này nữa, xoay người rời đi. Cô cuối cùng chọn Tiêu Tề phải không? Anh đi bộ qua đây, bây giờ đi trở về tiểu khu sát vách, chỉ là hơi có một chút tập tễnh, lại khom lưng, anh Đường Bạch Dạ chưa bao giờ ở trước mặt người khác lộ ra yếu đuối. Thân ảnh Đường Bạch Dạ, chậm rãi dung nhập đến trong đêm tối. Tim Hạ Thần Hi, như bị người nắm, rầu rĩ đau. Vì sao lại đau lòng? Này là ngụy trang cường ngạnh, còn là... Hạ Thần Hi cau mày, lại có điểm tức giận, ai bảo anh vô duyên vô cớ động thủ đánh người. Anh thoạt nhìn không có gì, không tính nặng đi? Có nặng lắm không? "Thần Hi..." Tiêu Tề hô một tiếng, Hạ Thần Hi mới hồi phục tinh thần lại, vội vội vàng vàng xin lỗi, "Tiêu Tề, không có ý tứ, anh đừng cùng Đường Bạch Dạ tính toán." Ánh mắt Tiêu Tề, xẹt qua hung ác nham hiểm, cấp tốc biến mất, Hạ Thần Hi cũng không kịp thấy rõ ràng. "Anh không sao." "Tôi đưa anh đi bệnh viện đi." Hạ Thần Hi vô cùng áy náy, lại oán Đường Bạch Dạ, anh ta hạ thủ thật không lưu tình, trên mặt Tiêu Tề vài vết thương, khóe môi cũng rách da, thoạt nhìn thật nhếch nhác. "Thần Hi, đã khuya, không vội, trên người đàn ông ai lại không bị thương, chỉ là vết thương nhỏ, anh đi trước.” Hạ Thần Hi thấy anh kiên trì, cũng không nói gì. Tiêu Tề lái xe đi rồi. Trên đường cái, ánh mắt Tiêu Tề trầm lại, sờ sờ môi của mình, ánh mắt hung ác nham hiểm. Quy củ trên đường, ai để ta thấy giọt máu đầu tiên, ta để người đó chôn cùng. Anhbao nhiêu năm, không có chảy máu? Lần này đến thành phố S mục đích chính là giết Đường Bạch Dạ, bây giờ càng gia tốc cái chết của anh ta. Anhnhớ tới ánh mắt Hạ Thần Hi vừa nhìn Đường Bạch Dạ , Hạ Thần Hi xin lỗi, để anh đừng tìm Đường Bạch Dạ tính toán, sợ rằng chính cô cũng không biết, ý tứ sau lưng lời của cô, đã bảo hộ Đường Bạch Dạ. Giống như người của cô, đánh người, cô tới xin lỗi. Một cái đạo lý. Nắm tay lái, hơi nắm thật chặt, khóe môi Tiêu Tề, cong lên độ cung lãnh khốc.
|
Chương 355: Vung tay tranh giành tình nhân (5)
Editor: thanh huyền Anh gọi một cú điện thoại, "Âu Dương, đem tin tức An Kỳ ở New York tản ra." Âu Dương kinh ngạc, "Anh muốn giết Đường Dạ Bạch, vì sao đi địa bàn của anh, trực tiếp dẫn anh ta tới châu Âu là được, đó mới là địa bàn của chúng ta." Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Đường Dạ Bạch giảo hoạt, nếu là dẫn đi châu Âu, nhất định sẽ làm hoài nghi, nếu ở New York, anh ta nhất định sẽ đi, để sát thủ toàn mỹ sẵ sàng đợi lệnh, nnghe lệnh của tôi hành sự.” "Dạ!" Hạ Thần Hi mệt mỏi rã rời về đến nhà, Hạ bảo bối vẻ mặt âm trầm ngồi ở trong phòng khách, sắc mặt không tốt. Thấy Hạ Thần Hi trở về, hơi thở phào nhẹ nhõm, hạ một câu nói ra, "Mẹ, điện thoại di động của mẹ đâu?” "Tắt máy a." Hạ Thần Hi nói, giơ giơ di động lên. Hạ bảo bối mím môi, đi phòng bếp bưng cho cô một ly nước ép cà rốt. "Mẹ, lần sau đi chỗ nào, không cho phép tắt máy, con muốn biết tất cả tin tức của mẹ.” Hạ bảo bối nghiêm túc nói, "Mẹ phải luôn nghe điện thoại.” Hạ Thần Hi bưng trán, dáng vẻ Hạ bảo bối thế nào như lâm đại địch. Ai nhạ bé ? Cô chính là tắt máy mà thôi, trước đây cũng không phải không có tắt qua. Điện thoại của Hạ bảo bối vang lên, bé nhận lấy, "Ừ, không cần nói lại, mẹ tôi đã trở về." ... “Được." Hạ bảo bối cúp điện thoại, Hạ Thần Hi bừng tỉnh đại ngộ, nhịn không được ôm đầu, "Con nghĩ rằng mẹ mất tích? Đã xảy ra chuyện?" Hạ bảo bối ngạo kiều , hừ lạnh một tiếng. Hạ Thần Hi cuống quít hống bé, "Bảo bối ngoan, mẹ không có chuyện gì, con cũng không cần quá khẩn trương.” "Mẹ cùng Tiêu Tề ở một chỗ, con thế nào không khẩn trương?" "Anh ra sẽ không làm thương tổn mẹ." Hạ Thần Hi nói, không biết vì sao chắc chắc như vậy. Có lẽ, hôm qua cô còn có chút kiêng dè Tiêu Tề, trải qua hôm nay, cô có thể xác định, người đàn ông này đối với cô đích thực là chân thành, anh ta sẽ không thực sự thương tổn nàng, điểm này cô có thể khẳng định. "Mẹ, con biết, sẽ không làm thương tổn mẹ.”Hạ bảo bối rất nghiêm túc nói, "Nhưng thương tổn,không nhất định chỉ thương tổn thân thể." "Mẹ, con biết chuyện của mẹ con không nên tham gia, con cũng không ngăn cản mẹ cùng cùng Tiêu Tề gặp mặt, con cũng không quấy nhiễu mẹ, ảnh hưởng phán đoán của mẹ, chỉ là, bảo bối thực sự rất lo lắng cho mẹ, mẹ đừng để con lo lắng được không?” ... "Mẹ biết, lần sau đi chỗ nào, trước nói cho con biết, được không?" "Này còn không sai biệt lắm." Hạ bảo bối hài lòng. "Con gọi điện cho cha, để cha đừng tìm kiếm nữa.” Hạ bảo bối cầm lên điện thoại, vừa muốn gọi liền bị Hạ Thần Hi ngăn cản, cô nhớ tới lúc Đường Dạ Bạch biến mất, trong lòng vẫn có chút rầu rĩ , "Đừng gọi, vừa mới dưới lầu mẹ đã nhìn thấy.” "Cha đâu? Thế nào không đi lên?" "Trở về biệt thự." Hạ Thần Hi nói, đột nhiên hỏi, "Cha tìm mẹ sao?” "Đúng vậy, cha cùng con phái người đi tìm, cha một mình đi tìm hơn nửa đêm, đều muốn nổi giận.”Hạ bảo bối phụng phịu nói, "Cha nói gửi tin nhắn cho mẹ, một giây trước còn tốt, một giây sau tắt máy, lại lâu như vậy không trở về, cha nghĩ mẹ đã xảy ra chuyện.." Hạ Thần Hi, "..." Thảo nào, vừa mới ở dưới lầu nhìn thấy Đường Dạ Bạch, sắc mặt khó coi như vậy. ... "Mẹ, mẹ không cùng Tiêu Tề nói thân phận của con đi?" "Đã nói a, con là của con của Đường Dạ Bạch." Hạ bảo bối mỉm cười, như một tiểu thân sĩ, ánh mắt lại không có gì, "Mẹ, con không phải nói chuyện này, là chỉ con ở tổ chức Vương Bài."
|
Chương 356: Vung tay tranh giành tình nhân (6)
Editor: thanh huyền "Đây là con cho rằng làm rạng rỡ tổ tông, mẹ cũng không nhận ra là chuyện làm rạng rỡ tổ tông, mẹ vì sao gặp người liền nói?” Hạ Thần Hi mỉm cười, loại chuyện này, cô có chừng mực, Tiêu Tề thoạt nhìn chính là người trong thế giới của bảo bối. Hắc đạo, ngươi chết ta sống, cũng thấy không ít . Cô sẽ không nói với Tiêu Tề chuyện Hạ bảo bối, khỏi cấp cho con trai phiền phức. "Không hổ là mẹ con, thông minh." Hạ bảo bối khôn ngoan ở trên mặt Hạ Thần Hi hôn một cái, "Đừng nói với anh ta.” “Mẹ biết." Hạ Thần Hi xoa xoa đầu bé. Trở về phòng. Một trở về phòng, thấy hoa bách hợp trong bình, còn có một bông hoa trong bình nữa, đó làhoa hồng Đường Bạch Dạ tặng. Tâm tình, vô cùng trầm trọng. Đường Bạch Dạ, anh tìm cô đến nửa đêm. Cô nhắm mắt lại, càng phát ra khó chịu. Lại nghĩ đến Lâm Lâm theo biệt thự của của anh đi ra, Hạ Thần Hi mím môi, "Tại sao muốn quan tâm sống chết của anh ta." Dù sao có người quan tâm. Bên cạnh anh ta, chưa bao giờ thiếu phụ nữ quan tâm. Đường Bạch Dạ vừa về tới nhà liền gọi điện thoại cho Lâm Nhiên, câu nói đầu tiên liền nổi nói, "Cậu làm việc như thế nào, nhiều người như vậy tìm không ra, nếu như tôi mất tích, chờ các người tìm tới, chắc để nhặt xác tôi.” Lâm Nhiên, "..." "Toàn bộ thu đội!" Đường Bạch Dạ bực bội cực kỳ, đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn. Lâm Nhiên hô một tiếng, lại không hồi âm. ... Đường Bạch Dạ lại một lần nữa tỉnh lại, đêm đã khuya, đầu giường đèn sáng, lồng ngực lõa , quấn quít lấy vải xô, có mùi vị của thuốc, Đường Bạch Dạ nhíu mày, vừa mới khẽ động liền phát giác lồng ngực vô cùng đau đớn. "Shit!" Đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân, Lâm Nhiên theo dưới lầu đi tới. "Cậu thật giỏi, bị thương gọi điện cũng không nói lời nào một tiếng, chỉ biết mắng chửi người." Lâm Nhiên tức giận nói, "Nếu không phải tôi cùng Vân Dật lo lắng tới thăm liếc mắt một cái, nói không chừng thật muốn cho người nhặt xác ." "Đừng đến phiền tôi." Đường Bạch Dạ nhắm mắt lại. Lâm Nhiên ngồi ở một bên, "Vân Dật cùng bác sĩ mới vừa đi, cậu sao bị thương thế kia? Ai có bản lĩnh đánh gãy xương sườn cậu?” "Tôi kêu cậu câm miệng, cậu không nghe thấy sao?" Đường Bạch Dạ bực bội nói. Lâm Nhiên coi như nghe không được. Đường Bạch Dạ trong lòng nín một hơi, anh hôm nay tìm Hạ Thần Hi nửa đêm, phát giận, động tay càng phát ra, nhìn Tiêu Tề càng không thuận mắt, hướngmặt anh ta. Chưởng Tiêu Tề lại hướng ngực của anh, tất cả đều không nhìn thấy được bằng mắt thường. Tiêu Tề mặt mũi bầm dập, thoạt nhìn so sánh nhếch nhác. Đường Bạch Dạ lại bị thương nhiều lắm. Người phát giận lên, động thủ lỗ thủng cũng nhiều. Anh đã rất nhiều năm không có nhếch nhác như thế. "Tiêu Tề đánh?" Lâm Nhiên nghĩ đến một khả năng, tâm can run run hỏi. Đường Bạch Dạ không trả lời, đã cho là ngầm thừa nhận. Lâm Nhiên nhíu mày, "Thân thủ của anh ta quả nhiên không sai, có thể đả thương thành như vậy, đối phó anh ta, khó hơn." "Tôi chưa bao giờ từng xem nhẹ anh ta." Đường Bạch Dạ nhàn nhạt lên tiếng, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lại rất hung ác nham hiểm, người này mặc kệ một mặt kia, sẽ là kình địch của anh. Đêm nay anh xác thực mất đúng mực, không có lý trí. Đặc biệt nhìn thấy Tiêu Tề ôn nhu ôm Hạ Thần Hi, cô không cự tuyệt, trái lại để Tiêu Tề thân với cô, một đoàn tức giận cứ như vậy xông lên, hận không thể đem anh ta bầm thây vạn đoạn. ... Vị hôn phu hôn thê.
|
Chương 357: Vung tay tranh giành tình nhân (7)
Editor: thanh huyền Thanh mai trúc mã, bọn họ cùng nhau lớn lên, tình cảm thân thuộc, Hạ Thần Hi từng vì Tiêu Tề ra sống vào chết, sống chết không hối hận, không hề câu oán hận, anh có thể đoán ra, bọn họ từng yêu nhau... Mặc dù không biết vì sao tách ra. Nhưng yêu nhau, đích xác tồn tại. Người đàn ông này, đã từng là tình cảm chân thành của Hạ Thần Hi. Thanh mai trúc mã, hai nhỏ vô tư. Kỳ thực anh và cô mấy tháng cảm tình có thể so sánh được, chẳng sợ có Hạ bảo bối một vương bài, địa vị anh ở trong lòngHạ Thần Hi chỉ sợ cũng không như Tiêu Tề. Nếu không, vì sao anh bị thương nặng như vậy, Hạ Thần Hi một câu nói cũng không hỏi. Tiêu Tề bị thương chút da thịt, cô lại sốt ruột muốn chết. Xin lỗi? Mẹ kiếp. Lão tử giết người cũng chưa có xin lỗi qua, đánh vài quyền, cũng chỉ là vui đùa. Đường Bạch Dạ càng nghĩ, trong lòng càng không thoải mái, anh tự chủ tốt, hít sâu bình phục lửa giận trong lòng, ai biết hít sâu, lại khẽ động ngực, đau đến nhíu mày. "Được rồi, cậu cũng bị mất nửa cái mạng, dùng một bộ dạng đằng đằng sát khí, nằm hai ngày đi." Đường Bạch Dạ quả thực không nói chuyện . Lâm Nhiên không biết giữa bọn họ phát sinh chuyện gì, chỉ là khẳng định, đây là một đoạn tam giác tình cẩu huyết. Nếu là mấy tháng trước, có người nói Đường đại thiếu, có một ngày sẽ vì tranh giành phụ nữ bị người đánh cho tàn phế, nhất định sẽ bị đánh gãy răng, bây giờ, thực sự là nghiệp chướng. "Muốn giết anh ta sao?" Lâm Nhiên hỏi. "Không cần!" Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, giết Tiêu Tề, sớm muộn sẽ động thủ, hiện tại cũng không phải thời cơ. "Vì sao?" Lâm Nhiên không hiểu, "Chúng ta tra được anh ta ở đâu, thành phố S là địa bàn của chúng ta, muốn giết anh ta, dễ dàng, đây là thời cơ tốt nhất." "Không cho phép động thủ." Đường Bạch Dạ từng chữ từng chữ, nói. Lâm Nhiên không lý giải, Đường Bạch Dạ lại không giải thích. Chờ Đường Bạch Dạ ngủ, Lâm Nhiên cùng Vân Dật gọi điện thoại, nói việc này. Vân Dật cười khẽ, "Đường là ai, còn không rõ ràng lắm sao? Mắt cao hơn đầu, cao ngạo cuồng vọng, Tiêu Tề là vị hôn phu của Hạ Thần Hi, bây giờ tình cảm Hạ Thần Hi bất định, Đường sao lại động tình địch." "Nếu là động Tiêu Tề, không phải là nói rõ, cậu ta sợ Tiêu Tề, sợ Tiêu Tề cướp đi tất cả sao? Đường cuồng ngạo như thế, tự nhiên không thèm làm loại chuyện này." "Bây giờ hormone nam tính đoán chừng là cao nhất trong lịch sử, bất kể là tình trường, còn là sự nghiệp, cậu ta nhất định sẽ đánh bại Tiêu Tề, chứng minh thực lực cùng sức quyến rũ." "Ôm Hạ Thần Hi, nói cho Tiêu Tề, người phụ nữ này yêu là tôi, anh chết tâm. Sau đó bắn chết Tiêu Tề, lúc này mới là tác phong kinh điển của Đường.” ... Lâm Nhiên bừng tỉnh đại ngộ, lấy tính cách của Đường Bạch Dạ, lúc này xác thực sẽ không động Tiêu Tề. "Cậu thật hiểu người." "Sói hiểu biết sói, bình thường." Nhưng nếu như không có Hạ Thần Hi, bọn họ cùng Tiêu Tề thù sâu như biển, đã sớm phái người giết Tiêu Tề. Lâm Nhiên yên lặng, "Chẳng lẽ ở trong lòng cậu ta, Hạ Thần Hi so với Đường môn quan trọng hơn?” Vân Dật cười, "Này sẽ phải nhìn cậu hiểu thế nào, tôi không nói với cậu, thị chính ngày mai có đại hội, tôi muốn nghỉ ngơi sớm một chút, lần sau loại chuyện nhỏ này, không cần kêu tôi, thật muốn chết hãy gọi.” Lâm Nhiên, "..." ... Hạ Thần Hi đã chừng mấy ngày cũng không có tin tức Đường Bạch Dạ, không gặp anh đi làm, cũng không thấy anh gọi điện thoại, thậm chí biệt thự cũng không người, cô không biết Đường Bạch Dạ đi đâu, bây giờ mới phát hiện, cô đối với Đường Bạch Dạ hiểu biết thực sự rất ít.
|
Chương 358: Vung tay tranh giành tình nhân (6)
Editor: thanh huyền Chỉ là phòng làm việc có một việc chuyện rất kỳ quái tình, trừ lễ bái cùng thứ Bảy, tiểu ca chuyển phát đúng giờ xuất hiện ở lầu ba mươi Đường thị, để Hạ Thần Hi ký nhận hoa hồng, mỗi lần đưa tới, sẽ tăng lên một đóa. Đã đưa đến sáu đóa hoa hồng. Đóng gói rất đẹp mắt, mang theo một cỗ thơm ngát. Hạ Thần Hi cũng không biết là ai đưa tới, cuối cùng suy nghĩ một chút, có thể là Tiêu Tề đi. Cô cũng không nhiều chú ý. Tiểu ca đến, cô liền ký nhận, cắm ở trong bình hoa. Tiêu Tề thường hẹn cô, hơn phân nửa cùng nhau ăn cơm, thỉnh thoảng uống trà, Hạ Thần Hi làm việc bận, lại lo lắng Đường Bạch Dạ, cũng không tâm tình mỗi ngày sẽ cùng anh. Ngày không nhanh không chậm, trừ... Bên người ít một người. Đường Bạch Dạ thương không có sao chứ? Có phải nằm viện hay không ? Cô nhìn anh ngày đó bước đi có chút tập tễnh, sẽ không thực sự nghiêm trọng nằm viện đi? Ngày này buổi tối, Hạ bảo bối ở phòng khách đọc sách, Hạ Thần Hi bên cạnh ăn một chén chè, vừa ăn vừa nhìn Hạ bảo bối. "Bảo bối, mấy ngày nay con có liên lạc với cha không?” "Cha nói mấy ngày nay có chút việc, đi bận rộn." Hạ bảo bối đầu cũng không ngẩn lên. "Cha có nói là chuyện gì không?" Hạ Thần Hi hỏi. Hạ bảo bối nghĩ nghĩ, ngẩng đầu nhìn Hạ Thần Hi, "Hình như chưa nói." Hạ Thần Hi nghĩ thầm, Đường Bạch Dạ người này sĩ diện, nếu là thật sự bị thương nằm viện, lại là cùng Tiêu Tề đánh nhau bị thương, nhất định sẽ không nói cho con trai, nhiều mất mặt, việc này anh ta làm được ra. "Con không gọi điện cho cha?” "A, điện thoại cha không gọi được.” Hạ bảo bối nói, lại bình tĩnh đọc sách. Hạ Thần Hi ăn chè, thầm nghĩ, dưới tình huống nào điện thoại không gọi được? Quấn quýt. Hạ bảo bối ngẩng đầu nhìn sắc mặt Hạ Thần Hi, trong lòng âm thầm tính toán, mẹ, lo lắng cho cha lại không trực tiếp nói, thực sự là giấu đầu hở đuôi a, thực sự là quá khẩu thị tâm phi , không tốt, không tốt. ( miệng nói một đường) ... Hạ Thần Hi cựcít lo lắng như vậy cho một người, trừ Hạ bảo bối. Anh ta rốt cuộc đi đây? "Mẹ, mẹ mấy ngày nay hỏi cha, mẹ không gọi điện cho cha sao?”Hạ bảo bối nói, ưu nhã cười, muốn nhiều đáng yêu là hơn đáng yêu, "Bảo bối lại muốn đọc sách, lại muốn làm việc, lại muốn họp, rất bận rộn." Ngụ ý, không nhiều thời gian gọi điện thoại. Hạ Thần Hi, "..." Con trai bảy tuổi nói những lời này với mẹ, thực sự là có lực đánh vào . "Mẹ, có phải mẹ lo lắng cho cha hay không?” "Ai nói ?" Hạ Thần Hi bình tĩnh mà buông bát, "Ta một chút cũng không lo lắng." Nói xong, trở về phòng. Hạ bảo bối lắc đầu cười, cha chẳng qua là đi Bắc Mỹ một chuyến, chỉ là tính ngày, cũng nên đã trở về. ... Hạ Thần Hi đem tư liệu chỉnh tốt, giao cho Thái Gia. Buổi trưa làm việc. Lại nhận được hoa hồng. Đã là một đóa hoa hồng. Tươi đẹp lóa mắt. Tiết Giai Vân nói, "Tớ hoài nghi tiểu ca cửa hàng bán hoa có phải coi trọng Thần Hi hay không, cho nên mỗi ngày sẽ mang hoa cho Thần Hi." "Tớ thật sâu cảm thấy, khả năngphi thường lớn." ... "Nói trở về, nếu như là người đàn ông nào nghĩ như vậy theo đuổi Thần Hi, cũng không nên dùng loại này phương pháp này, cùng một người tặng hoa hồng, anh ta không lo lắng Thần Hi cùng tiểu ca phát triển tình yêu sao?" "Đúng vậy, tiểu ca nhìn rất tươi mát phấn nộn." ... Phòng làm việc một mảnh tiếng cười.
|