Bà Xã Đừng Chạy
|
|
Chương 56
“Tiểu Đồng? Tiểu Đồng!” Trương Lôi Lôi há to miệng, nhìn thấy Tân Đồng gầy đi rất nhiều nên nhất thời không phản ứng kịp “Em......Em bị cái gì kích thích vậy, hay là uống nhầm thuốc? Sao đột nhiên lại gầy như vậy?” Lúc mới gặp bởi vì do mặc áo khoác, cô căn bản không nhìn rõ, chẳng qua chỉ cảm thấy khuôn mặt mập trở nên nhỏ nhắn thành hình trái xoan, còn tưởng rằng gần đây Tân Đồng ngủ không ngon, nhưng mà lúc này cởi áo khoác ra, một cái áo len cao cổ bao quanh cơ thể Tân Đồng, bộ ngực nhô lên, cái bụng bằng phẳng......Bên dưới mặc một cái quần xám đậm, độ bó vừa phải, lộ ra bờ mông căng tròn, hai chân thẳng, khiến cho phía dưới rộng thùng thình, kéo dài tới mắt cá chân, khiến đôi chân cô cực kỳ thon dài thẳng tắp.
“Xem ra công sức một tháng giảm cân của em có hiệu quả!” Tân Đồng tiện tay vắt áo khoác lên ghế “Thế nào? Giống với lúc trước chứ?” Nói xong xoay một vòng trước mặt Trương Lôi Lôi.
“Con bé thối tha! Theo như chị thấy, lúc em còn học trung học vẫn còn mập, so với lúc đó có thể gầy hơn 5 ký?” Trương Lôi Lôi ngồi xuống, rảnh rang tráng hai ly trà, sau đó rót đầy.
“ 10 kg!” Tân Đồng hưng phấn ngồi xuống, còn không quên đưa tay lắc lư trước mặt Lôi Lôi.
Trương Lôi Lôi không để ý tới cô “Gần đây cùng Trâu Thần sao rồi? Một người vội vội vàng vàng tới trường chị, quay về sắc mặt liền tiều tụy, làm việc giống như không chú tâm, một người lại gầy đi 10 kg, còn cố làm vui vẻ. Chia tay sao?”
Tân Đồng đột nhiên thu lại vẻ mặt sung sướng, cắn chặt môi dưới, ánh mắt lóe lên “Không nói những chuyện này, ngày mai là nô-en, vừa đúng lúc hôm nay chị tới tìm em, đột nhiên không liên lạc được trong một thời gian, bù lại cho em, ngày mai cùng em trải qua lễ nô-en nhé?” Nhận ly trà Trương Lôi Lôi đẩy tới.
“Có vấn đề! Nhưng mà cũng hơn một tháng rồi, hai người có được không vậy? Có thể chị hơi rụt rè, hơi tùy hứng, nhưng một người lớn như Trâu Thần làm sao có thể.... ....haiz.... ....Cũng không biết phải hình dung anh ấy thế nào, lưu manh? Ừ, không khác lắm, nếu như ngày mai anh ấy còn không bày tỏ, em cũng nên suy nghĩ phải thay cành cây khác đi là vừa.” Vừa nói vừa mở thực đơn, sơ ý một chút liền bị thực đơn làm cho lóe mắt “A, chị thấy chị không ăn cũng được, nhìn thực đơn này cũng đủ bù vốn rồi.”
Suy nghĩ này có thể nhảy cùng cô, Tân Đồng cúi đầu uống trà không nhịn được thầm thốt lên một câu như vậy.
“Nghe Trì Phỉ nói gần đây em với một đàn anh rất thân thiết? Là người lần trước đưa em về lúc em say rượu sao?”
“Có phải chị ở trường im lặng nhiều quá không, cái miệng này không ngừng nói, không phải nói anh Thần cũng tới sao? Thế nào, sao chị không tìm anh ấy lảm nhảm?” Tân Đồng có ý thức nói sang chuyện khác.
“Đừng nói với chị về anh ấy!” Sau đó quay đầu nói với nhân viên phục vụ “Cái này, cái này, còn có cái này.”
“Chị Lôi Lôi, xin chị?” Tân Đồng kỳ vọng nhìn về phía Trương Lôi Lôi.
Ngu ngốc! Trương Lôi Lôi lại thầm đánh giá Tân Đồng trong lòng, mỗi lần chỉ cần đụng tới chuyện cô không muốn nói sẽ dùng chiêu này, làn nào cũng đúng “Hai chúng ta ăn cơm từ khi nào thì để cho người khác trả tiền? Chỉ là vừa rồi em tới em đi, đột nhiên liền nhớ ra chị là chị em sao?” Khuôn mặt không vui dùng ngón tay gõ mặt bàn.
“Ha ha......” Cười khúc khích.
“Tiểu Đồng?”
Giọng nói ma án xuyên qua lỗ tai......
Tân Đồng máy móc quay đầu “Thật trùng hợp đàn anh.” Ngay cả nụ cười cũng lặp lại một cách máy móc, cô không hiểu, chẳng lẽ bởi vì buổi tối chạy bộ cùng nhau nên khiến mọi thứ liên quan đến cô và Lý Trung Khải cũng đến gần nhau? Nhưng mà lần này là Trương Lôi Lôi chủ động gọi điện thoại hẹn cô ra ngoài? Chỗ cũng do chị ấy đặt, sao lại có thể gặp được chứ?
“Đi ăn với bạn sao?” Lý Trung Khải cười từ phía phòng đã đặt sẵn đi tới, anh ta mặc đồ tây, so với bình thường càng đẹp trai hơn, hơn nữa nhìn còn chững chạc hơn bình thường.
“Đúng vậy, đàn anh thì sao?” Lần đầu tiên Tân Đồng nhìn thấy Lý Trung Khải ăn mặc như vậy, cũng không nhịn được tò mò chăm chú nhìn.
“Đi bàn chuyện về sản phẩm mới, trùng hợp lại gặp em, xem ra chúng ta có duyên, bữa này anh mời hai người.” Lý Trung Khải rấy lịch sự cười.
“Vậy thì quá tốt!” Trương Lôi Lôi vừa nhìn thấy tình thế như vậy liền xác định người này chính là đàn anh kia, liền mở miệng trước Tân Đồng “Xem ra anh thường xuyên không hẹn mà gặp Đồng Đồng nhà tôi, thật là khéo.” Nói xong ở dưới bàn dùng chân đá Tân Đồng còn đang ngây ngốc, cô muốn thử đàn anh này một chút, mấy lần tiếp xúc căn bản không thể xác định được anh ta là người như thế nào, Trâu Thần, cô tín nhiệm, nhưng không có áp lực, sợ rằng bác sĩ Trâu nhất thời vẫn không nghĩ ra, nhưng nếu như có lựa chọn tốt hơn, cô cũng không đảm bảo không phản bội, mấu chốt vẫn là hạnh phúc của Tân Đồng quan trọng nhất.
Khuôn mặt Tân Đồng uất ức, nhìn Trương Lôi Lôi ngồi đối diện, lại nhìn Lý Trung Khải bên cạnh, cuối cùng chỉ có thể khách khí nói “Đàn anh có thời gian thì cùng ăn cơm đi.” Trong lòng cũng thầm nói, anh rất bận anh rất bận......
“Được.” Lý Trung Khải ngồi vào bên cạnh Tân Đồng “Hai người gọi món chưa?” Nhận thực đơn bồi bàn đưa tới “Cái này, cái này, được rồi, hai người uốn gì?” Quay đầu nhìn hai cô gái ngồi cùng bàn.
“Uống trà là được.” Trương Lôi Lôi dựa vào ghế, quan sát cẩn thận từng cử động của Lý Trung Khải, nhìn anh ta gọi món mà không hỏi ý kiến bọn cô, có chút độc đoán, khẽ lắc đầu một cái.
“Tiểu Đồng thì sao?”
Tân Đồng lại uất ức, cho tới bây giờ cô chưa xem quan thực đơn? “Cơm!” Kháng nghị.
Lý Trung Khải khẽ nhếch miệng, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Tân Đồng “Ăn chút mì đi, dạ dày em gần đây không tốt lắm.”
Kiên định lắc đầu.
Lý Trung Khải không có ý định dụ dỗ cô, quay mặt về phía Trương Lôi Lôi hỏi “Món chính em muốn ăn gì?”
“Cơm.” Trương Lôi Lôi nhíu mày.
“Hai phần cơm, một phần mì.”
Trương Lôi Lôi lại một lần nữa lắc đầu, chỉ dỗ một lần liền không có tính nhẫn nại, hơn nữa căn bản không chú ý đến sở thích của tiểu Đồng, thật là không so được tính nhẫn nại của Trâu Thần với tiểu Đồng, trước kỳ thi tốt nghiệp vì muốn bồi bổ cho tiểu Đồng mà hao phí tâm tư, so tới so lui, gia cảnh tương đối thích hợp. Cuối cùng, rốt cuộc cô không có ý muốn Tân Đồng kiếm cành cây khác thay thế.
Tân Đồng cực kỳ bực tức, mãi mới có thể chờ đến lúc cùng đi ăn với Trương Lôi Lôi, cuối cùng kết quả lại như thế này, nhìn các món ăn phong phú trên bàn, thế nào cũng nuốt không nổi, nhất là bát mì trước mặt......
Lý Trung Khải thấy cô mãi một lúc mới động đũa, nhíu nhíu mày “Thói quen ăn uống của em cần phải sửa một chút, chịu khó một chút, mùi vị rất ngon.” Nói xong, găp mấy món ăn bỏ vào trong đĩa của Tân Đồng.
Cô không như ý chép miệng, chân mày nhíu lại khiến Trương Lôi Lôi không nhịn nổi, cô có thể thấy được Tân Đồng uất ức thế nào.
“Viện Viện, chúng ta mua nhiều đồ rồi có thể nghỉ ngơi một chút không.” Trương Lệ Na hai tay xách túi đồ, dựa vào bồn hoa bên đường không muốn cử động nữa.
Tống Viện Viện nhíu mày “Được, qua quán cà phê bên kia ngồi đi.” Chỉ cửa hàng đối diện, chỉ là trước mắt dường như nhìn thoáng qua cái gì đó, thái độ đột ngột thay đổi, cô kéo Trương Lệ Na đang muốn qua đường lại “Cậu xem, đó có phải đàn anh với tiểu Đồng không?” Hưng phấn chỉ một chỗ ngồi cạnh cửa sổ của quán ăn cao cấp bên cạnh, mặc dù cửa hơi cao khiến cho chói mắt, nhưng bởi vì góc độ khiến cô vẫn có thể nhìn thấy rõ Lý Trung Khải cùng Tân Đồng, không tự chủ được nở ra một nụ cười.
“Sao gần đây Tân Đồng lại thân với đàn anh vậy?” Trương Lệ Na chăm chú nhìn Lý Trung Khải gắp thức ăn cho Tân Đồng, khuôn mặt lộ rõ vẻ mất hứng.
“Không phải như vậy rất tốt sao? Nếu tình chàng ý thiếp, ngày mai vừa đúng lễ nô-en, chúng ta giúp Tân Đồng thổ lộ đi?” Suy nghĩ này cũng khiến cô cảm thấy hưng phấn, mặc dù đồng ý giúp anh trai thổ lộ với Tân Đồng, rốt cuộc cô cũng có thể giúp anh trai một lần!
Đáng tiếc, một chậu nước lạnh đột nhiên từ trong miệng Trương Lệ Na văng ra “Xem như Tân Đồng có ý, mình thấy đàn anh không có ý, có thể chỉ là sự quan tâm của đàn anh với em gái, Viện Viện, cậu không nên suy nghĩ quá nhiều.”
Tống Viện Viện nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Trương Lệ Na, thấy cô gái bên cạnh cũng có ý với anh trai, nhưng mà so với Tân Đồng, thì thật sự không chỉ kém hơn một hai điểm, nhất là gần đây Tân Đồng lại giảm cân thành công......
|
Chương 56
“Tiểu Đồng? Tiểu Đồng!” Trương Lôi Lôi há to miệng, nhìn thấy Tân Đồng gầy đi rất nhiều nên nhất thời không phản ứng kịp “Em......Em bị cái gì kích thích vậy, hay là uống nhầm thuốc? Sao đột nhiên lại gầy như vậy?” Lúc mới gặp bởi vì do mặc áo khoác, cô căn bản không nhìn rõ, chẳng qua chỉ cảm thấy khuôn mặt mập trở nên nhỏ nhắn thành hình trái xoan, còn tưởng rằng gần đây Tân Đồng ngủ không ngon, nhưng mà lúc này cởi áo khoác ra, một cái áo len cao cổ bao quanh cơ thể Tân Đồng, bộ ngực nhô lên, cái bụng bằng phẳng......Bên dưới mặc một cái quần xám đậm, độ bó vừa phải, lộ ra bờ mông căng tròn, hai chân thẳng, khiến cho phía dưới rộng thùng thình, kéo dài tới mắt cá chân, khiến đôi chân cô cực kỳ thon dài thẳng tắp.
“Xem ra công sức một tháng giảm cân của em có hiệu quả!” Tân Đồng tiện tay vắt áo khoác lên ghế “Thế nào? Giống với lúc trước chứ?” Nói xong xoay một vòng trước mặt Trương Lôi Lôi.
“Con bé thối tha! Theo như chị thấy, lúc em còn học trung học vẫn còn mập, so với lúc đó có thể gầy hơn 5 ký?” Trương Lôi Lôi ngồi xuống, rảnh rang tráng hai ly trà, sau đó rót đầy.
“ 10 kg!” Tân Đồng hưng phấn ngồi xuống, còn không quên đưa tay lắc lư trước mặt Lôi Lôi.
Trương Lôi Lôi không để ý tới cô “Gần đây cùng Trâu Thần sao rồi? Một người vội vội vàng vàng tới trường chị, quay về sắc mặt liền tiều tụy, làm việc giống như không chú tâm, một người lại gầy đi 10 kg, còn cố làm vui vẻ. Chia tay sao?”
Tân Đồng đột nhiên thu lại vẻ mặt sung sướng, cắn chặt môi dưới, ánh mắt lóe lên “Không nói những chuyện này, ngày mai là nô-en, vừa đúng lúc hôm nay chị tới tìm em, đột nhiên không liên lạc được trong một thời gian, bù lại cho em, ngày mai cùng em trải qua lễ nô-en nhé?” Nhận ly trà Trương Lôi Lôi đẩy tới.
“Có vấn đề! Nhưng mà cũng hơn một tháng rồi, hai người có được không vậy? Có thể chị hơi rụt rè, hơi tùy hứng, nhưng một người lớn như Trâu Thần làm sao có thể.... ....haiz.... ....Cũng không biết phải hình dung anh ấy thế nào, lưu manh? Ừ, không khác lắm, nếu như ngày mai anh ấy còn không bày tỏ, em cũng nên suy nghĩ phải thay cành cây khác đi là vừa.” Vừa nói vừa mở thực đơn, sơ ý một chút liền bị thực đơn làm cho lóe mắt “A, chị thấy chị không ăn cũng được, nhìn thực đơn này cũng đủ bù vốn rồi.”
Suy nghĩ này có thể nhảy cùng cô, Tân Đồng cúi đầu uống trà không nhịn được thầm thốt lên một câu như vậy.
“Nghe Trì Phỉ nói gần đây em với một đàn anh rất thân thiết? Là người lần trước đưa em về lúc em say rượu sao?”
“Có phải chị ở trường im lặng nhiều quá không, cái miệng này không ngừng nói, không phải nói anh Thần cũng tới sao? Thế nào, sao chị không tìm anh ấy lảm nhảm?” Tân Đồng có ý thức nói sang chuyện khác.
“Đừng nói với chị về anh ấy!” Sau đó quay đầu nói với nhân viên phục vụ “Cái này, cái này, còn có cái này.”
“Chị Lôi Lôi, xin chị?” Tân Đồng kỳ vọng nhìn về phía Trương Lôi Lôi.
Ngu ngốc! Trương Lôi Lôi lại thầm đánh giá Tân Đồng trong lòng, mỗi lần chỉ cần đụng tới chuyện cô không muốn nói sẽ dùng chiêu này, làn nào cũng đúng “Hai chúng ta ăn cơm từ khi nào thì để cho người khác trả tiền? Chỉ là vừa rồi em tới em đi, đột nhiên liền nhớ ra chị là chị em sao?” Khuôn mặt không vui dùng ngón tay gõ mặt bàn.
“Ha ha......” Cười khúc khích.
“Tiểu Đồng?”
Giọng nói ma án xuyên qua lỗ tai......
Tân Đồng máy móc quay đầu “Thật trùng hợp đàn anh.” Ngay cả nụ cười cũng lặp lại một cách máy móc, cô không hiểu, chẳng lẽ bởi vì buổi tối chạy bộ cùng nhau nên khiến mọi thứ liên quan đến cô và Lý Trung Khải cũng đến gần nhau? Nhưng mà lần này là Trương Lôi Lôi chủ động gọi điện thoại hẹn cô ra ngoài? Chỗ cũng do chị ấy đặt, sao lại có thể gặp được chứ?
“Đi ăn với bạn sao?” Lý Trung Khải cười từ phía phòng đã đặt sẵn đi tới, anh ta mặc đồ tây, so với bình thường càng đẹp trai hơn, hơn nữa nhìn còn chững chạc hơn bình thường.
“Đúng vậy, đàn anh thì sao?” Lần đầu tiên Tân Đồng nhìn thấy Lý Trung Khải ăn mặc như vậy, cũng không nhịn được tò mò chăm chú nhìn.
“Đi bàn chuyện về sản phẩm mới, trùng hợp lại gặp em, xem ra chúng ta có duyên, bữa này anh mời hai người.” Lý Trung Khải rấy lịch sự cười.
“Vậy thì quá tốt!” Trương Lôi Lôi vừa nhìn thấy tình thế như vậy liền xác định người này chính là đàn anh kia, liền mở miệng trước Tân Đồng “Xem ra anh thường xuyên không hẹn mà gặp Đồng Đồng nhà tôi, thật là khéo.” Nói xong ở dưới bàn dùng chân đá Tân Đồng còn đang ngây ngốc, cô muốn thử đàn anh này một chút, mấy lần tiếp xúc căn bản không thể xác định được anh ta là người như thế nào, Trâu Thần, cô tín nhiệm, nhưng không có áp lực, sợ rằng bác sĩ Trâu nhất thời vẫn không nghĩ ra, nhưng nếu như có lựa chọn tốt hơn, cô cũng không đảm bảo không phản bội, mấu chốt vẫn là hạnh phúc của Tân Đồng quan trọng nhất.
Khuôn mặt Tân Đồng uất ức, nhìn Trương Lôi Lôi ngồi đối diện, lại nhìn Lý Trung Khải bên cạnh, cuối cùng chỉ có thể khách khí nói “Đàn anh có thời gian thì cùng ăn cơm đi.” Trong lòng cũng thầm nói, anh rất bận anh rất bận......
“Được.” Lý Trung Khải ngồi vào bên cạnh Tân Đồng “Hai người gọi món chưa?” Nhận thực đơn bồi bàn đưa tới “Cái này, cái này, được rồi, hai người uốn gì?” Quay đầu nhìn hai cô gái ngồi cùng bàn.
“Uống trà là được.” Trương Lôi Lôi dựa vào ghế, quan sát cẩn thận từng cử động của Lý Trung Khải, nhìn anh ta gọi món mà không hỏi ý kiến bọn cô, có chút độc đoán, khẽ lắc đầu một cái.
“Tiểu Đồng thì sao?”
Tân Đồng lại uất ức, cho tới bây giờ cô chưa xem quan thực đơn? “Cơm!” Kháng nghị.
Lý Trung Khải khẽ nhếch miệng, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Tân Đồng “Ăn chút mì đi, dạ dày em gần đây không tốt lắm.”
Kiên định lắc đầu.
Lý Trung Khải không có ý định dụ dỗ cô, quay mặt về phía Trương Lôi Lôi hỏi “Món chính em muốn ăn gì?”
“Cơm.” Trương Lôi Lôi nhíu mày.
“Hai phần cơm, một phần mì.”
Trương Lôi Lôi lại một lần nữa lắc đầu, chỉ dỗ một lần liền không có tính nhẫn nại, hơn nữa căn bản không chú ý đến sở thích của tiểu Đồng, thật là không so được tính nhẫn nại của Trâu Thần với tiểu Đồng, trước kỳ thi tốt nghiệp vì muốn bồi bổ cho tiểu Đồng mà hao phí tâm tư, so tới so lui, gia cảnh tương đối thích hợp. Cuối cùng, rốt cuộc cô không có ý muốn Tân Đồng kiếm cành cây khác thay thế.
Tân Đồng cực kỳ bực tức, mãi mới có thể chờ đến lúc cùng đi ăn với Trương Lôi Lôi, cuối cùng kết quả lại như thế này, nhìn các món ăn phong phú trên bàn, thế nào cũng nuốt không nổi, nhất là bát mì trước mặt......
Lý Trung Khải thấy cô mãi một lúc mới động đũa, nhíu nhíu mày “Thói quen ăn uống của em cần phải sửa một chút, chịu khó một chút, mùi vị rất ngon.” Nói xong, găp mấy món ăn bỏ vào trong đĩa của Tân Đồng.
Cô không như ý chép miệng, chân mày nhíu lại khiến Trương Lôi Lôi không nhịn nổi, cô có thể thấy được Tân Đồng uất ức thế nào.
“Viện Viện, chúng ta mua nhiều đồ rồi có thể nghỉ ngơi một chút không.” Trương Lệ Na hai tay xách túi đồ, dựa vào bồn hoa bên đường không muốn cử động nữa.
Tống Viện Viện nhíu mày “Được, qua quán cà phê bên kia ngồi đi.” Chỉ cửa hàng đối diện, chỉ là trước mắt dường như nhìn thoáng qua cái gì đó, thái độ đột ngột thay đổi, cô kéo Trương Lệ Na đang muốn qua đường lại “Cậu xem, đó có phải đàn anh với tiểu Đồng không?” Hưng phấn chỉ một chỗ ngồi cạnh cửa sổ của quán ăn cao cấp bên cạnh, mặc dù cửa hơi cao khiến cho chói mắt, nhưng bởi vì góc độ khiến cô vẫn có thể nhìn thấy rõ Lý Trung Khải cùng Tân Đồng, không tự chủ được nở ra một nụ cười.
“Sao gần đây Tân Đồng lại thân với đàn anh vậy?” Trương Lệ Na chăm chú nhìn Lý Trung Khải gắp thức ăn cho Tân Đồng, khuôn mặt lộ rõ vẻ mất hứng.
“Không phải như vậy rất tốt sao? Nếu tình chàng ý thiếp, ngày mai vừa đúng lễ nô-en, chúng ta giúp Tân Đồng thổ lộ đi?” Suy nghĩ này cũng khiến cô cảm thấy hưng phấn, mặc dù đồng ý giúp anh trai thổ lộ với Tân Đồng, rốt cuộc cô cũng có thể giúp anh trai một lần!
Đáng tiếc, một chậu nước lạnh đột nhiên từ trong miệng Trương Lệ Na văng ra “Xem như Tân Đồng có ý, mình thấy đàn anh không có ý, có thể chỉ là sự quan tâm của đàn anh với em gái, Viện Viện, cậu không nên suy nghĩ quá nhiều.”
Tống Viện Viện nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Trương Lệ Na, thấy cô gái bên cạnh cũng có ý với anh trai, nhưng mà so với Tân Đồng, thì thật sự không chỉ kém hơn một hai điểm, nhất là gần đây Tân Đồng lại giảm cân thành công......
|
Chương 57
“Trâu Thần, bây giờ chính thức thông báo với anh, theo như tin đồn, hôm nay Tân Đồng sắp bị một đàn anh bắt cóc, sự việc vô cùng quan trọng, anh hãy cẩn thận xử lý.”
Trâu Thần không hiểu nhìn tin nhắn trong điện thoại di động, Trương Lôi Lôi càng ngày càng thần kinh, gửi tin nhắn cũng có trình độ như vậy? Tin đồn có thể tin sao? Bị bắt cóc? Đợi một chút, anh trợn to hai mắt cẩn thận đọc lại một lần nữa, Tân Đồng bị một đàn an bắt cóc? Không đúng, theo tin tức Trì Phỉ báo với anh ngày mai, cũng là lễ giáng sinh, sao lại thành hôm nay? Mặc dù là trước lễ giáng sinh, nhưng mà, không được, mặc kệ tin tức có phải là thật hay không, anh tự mình đi gặp thì tốt hơn.
Cởi áo khoác trắng xuống cẩn thận treo lên, xoay người cầm mũ lính trên bàn trịnh trọng đội lên, vẻ mặt nghiêm túc chạy thẳng tới phòng làm việc của chủ nhiệm.
“......Mọi người có đồng ý không?” Tống Viện Viện thần bí nhìn xung quanh một vòng.
Lúc này Tống Viện Viện, Trương Lệ Na cùng Trần Duệ ngồi thành vòng tròn trong phòng, xúm lại thảo luận cái gì đó.
“Cái gì? Tối nay?” Trần Duệ đột nhiên ngồi thẳng dậy, theo bản năng hỏi. Xong rồi, trước khi bọn họ quay về thì nhận được tin nhắn của Tống Viện Viện thông báo là ngày mai chuẩn bị giúp Tân Đồng tỏ tình với Lý Trung Khải, ai biết một lát sau bọn họ quay về lại thay đổi thời gian, không được, sau khi xác định nhanh chóng chạy đến thông báo cho Trì Phỉ, sớm biết vậy không bằng hỏi Trì Phỉ số điện thoại của huấn luyện viên Trâu, lần trước ngẫu nhiên đi bộ gặp cô ấy, sau đó nói chuyện phiếm ngẫu nhiên biết được chuyện của Tân Đồng cùng huấn luyện viên Trâu, khi đó cô liền thề sẽ nhận nhiệm vụ bảo vệ tình yêu của bọn họ.
“Trần Duệ cảm thấy chỗ nào không tốt?” Tống Viện Viện như có điều suy nghĩ nhìn về phía Trần Duệ, cảm giác phản ứng của cô ấy hơi đột ngột, vốn dĩ cô muốn chuẩn bị cẩn thận một chút, ngày mai tạo bất ngờ cho Tân Đồng, tiếc rằng trên đường về nhận được điện thoại của anh trai, đốc thúc cô mau sớm triển khai kế hoạch hành động tránh đêm dài lắm mộng. Càng đêm dài lắm mộng, đợi càng lâu, cả ngày anh lấy thân phận là đàn anh lắc lư ở bên cạnh Tân Đồng, nếu tích cực sớm một chút, đoán chừng bây giờ đã tiến vào thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt rồi, tính tình của anh trai cô đúng thật là khó.
“Không có, chỉ là cảm thấy thời gian quá vội? Tiểu Đồng bị giáo viên gọi đi, đoán chừng lát nữa sẽ về, làm sao chúng ta có thời gian sắp xếp, liệc lạc với đàn anh?” Trần Duệ thuyết phục.
“Sắp xếp hiện trường có chút khó khăn, chỉ là về phía đàn anh mình có thể đảm bảo.” Tống Viện Viện cười tự tin.
“Hả?” Trương Lệ Na cùng Trần Duệ đồng thời há to miệng không thể tin nhìn về phía Tống Viện Viện.
“Viện Viện cậu rất thân với đàn anh sao?” Trương Lệ Na hoài nghi, đôi mắt có chút mất mát cùng khổ sở.
“Đúng vậy, chúng mình không quen biết, thậm chí còn chưa nói chuyện với đàn anh.” Trong đầu Trần Duệ nghĩ lại gần đây Tân Đồng hay bực tức với mình, chẳng lẽ Tân Đồng cùng đàn anh tâm ý tương thông là vởi vì Viện Viện? Cô cẩn thận quan sát các bạn cùng phòng.
“Tạm thời giữ bí mật.” Tống Viện Viện nháy mắt, bộ dáng đặc biệt thần bí.
“Nhưng mà lúc trước Tân Đồng nói cậu với đàn anh có gì đó, nếu là thật, tại sao cậu còn muốn giúp Tiểu Đồng tỏ tình với đàn anh chứ?” Bây giờ Trần Duệ tràn đầy nghi vấn, cảnh tượng lúc tập huấn như cuộ phim không ngừng chiếu ở trong đầu cô.
“Có gì đó?” Tống Viện Viện hung ác trợn mắt nhìn Trần Duệ đang ngây người “Quan hệ của mình với đàn anh rất thân thiết, là tư tưởng cùa mọi người quá phức tạp, không phải cậu nói với bọn mình là tiểu Đồng cùng đàn anh phát triển rất nhanh sao?” Trực tiếp ném bóng về phía Trần Duệ.
“Hả? A, mình nói đàn anh đối với tiểu Đồng rất không bình thường, nhưng mà tại sao mọi người lại phải giúp tiểu Đồng tỏ tình với đàn anh? Sao mình lại không thấy tiểu Đồng thích đàn anh?” Làm sao có thể? Huấn luyện viên Trâu đối với tiểu Đồng tốt như vậy, hơn nữa còn đẹp trai, nếu cô là tiểu Đồng, cô cũng sẽ không buông tha huấn luyện viên Trâu mà đi thích đàn anh, mặc dù đàn anh nhìn qua cũng rất được, nhưng sớm muộn gì cũng không thể thay thế được huấn luyện viên Trâu! Trần Duệ thầm xử lý Lý Trung Khải trong lòng.
Đúng lúc này, cửa phòng ngủ bị mở ra.
“Mọi người mở tiệc gì vậy? Cho mình tham gia với!” Tân Đồng như con chim nhỏ được giải phóng vui sướng bay vào.
Tống Viện Viện liếc mắt một cái, tất cả mọi người đều im lặng, không dám nói về nội dung thảo luận.
“Giáo viên Lý hành hạ cậu thế nào? Xem cậu hưng phấn chưa kìa.” Trương Lệ Na nói.
“Tạm được, dùng khuôn mẫu bằng giấy thảo luận với mình về cấu thành của khối hình học, chẳng lẽ khối hình học của mình lại kém như vậy sao? Lại phải khiến cho ông ấy giúp mình phân tích bắt đầu từ cơ học?” Tân Đồng gãi gãi đầu khuôn mặt buồn bực.
“Được rồi, tiểu Đồng cậu thay đồ đi lát nữa cùng bọn mình đi ra ngoài đón lễ giáng sinh.” Tống Viện Viện cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.
“Đón lễ giáng sinh? Muốn bắn pháo hoa sao? Được a được a!” Tân Đồng hưng phấn, từ nhỏ nhà họ Tân không cho cô tiếp xúc những thứ đó, cho nên lúc ở doan htraij cô chỉ có thể đứng từ xa nhìn các huấn luyện viên tổ chức biểu diễn bắn pháo hoa, chỉ có thể đứng ở cửa, nhìn nhân viên bảo vệ cùng mấy đứa bé đốt pháo hoa, trong lòng ngứa ngáy lại không thể đến gần cảm giác làm cho cô chán muốn chết, thật tốt quá, lần này rốt cuộc có cơ hội có thể để cho cô thử một lần rồi.
Nhìn Tân Đồng hưng phấn hai mắt lấp lánh, Tống Viện Viện có thêm niềm tin với kế hoạch của mình.
“Trần Duệ sao? Xin chào, anh......” Trâu Thần nắm chặt tay lái không biết phải giới thiệu bản thân thế nào, thật vất vả mới có thể từ Trì Phỉ hỏi số điện thoại bạn cùng phòng với Tân Đồng, nhưng sau khi gọi lại có chút khó khăn.
“Anh là huấn luyện viên Trâu phải không?” Trần Duệ vui mừng, giọng nói của huấn luyện viên Trâu rất từ tốn, hơn nữa đã nghe qua một lần rất khó khiến người ta quên, cô vẫn còn do dự làm thế nào để thông báo cho Trì Phỉ, chỉ sợ đến lúc đó không kịp, không ngờ lại ngoài ý muốn nhận được điện thoại của người trong cuộc “Thật tốt quá, anh mau tới trường của bọn em đi, tối nay tiểu Đồng sẽ bị người ta lừa bắt!” Mắt chăm chú nhìn Tống Viện Viện vì Tân Đồng mà bận bịu, chỉ sợ mình lớn tiếng gây chú ý.
“Anh đang ở cổng trường, Đồng Đồng đâu?” Trân Thần khẩn trương hỏi, từ lúc đó đến giờ vẫn chưa đi tìm Tân Đồng, bởi vì anh biết rất nhiều sự thật mà anh chưa từng biết, trong lúc nhất thời không thể tiếp nhận, không phải không thể tiếp thụ nổi Tân Đồng, mà là không thể tiếp nhận một cô gái đáng yêu lại đơn thuần lại từng trải như vậy, thiếu chút nữa, thiếu chút nữa anh không thể gặp được cô bé mà ngày trước mình đã cưỡng hôn, loại khủng hoảng đó khiến anh không dám đến tìm cô, chỉ sợ tất cả đều là một giấc mộng, một giấc mộng đẹp.
“Bị bọn họ lôi kéo đi thay đồ, nhìn bóng dáng rất khổ sở.....” Trần Duệ hoảng sợ nhìn Tống Viện Viện cùng Trường Lệ Na đang tranh chấp, hai người này bình thường không phải ngay cả một cái quần cũng có thể mặc chung sao?
Không có được một chút tin tức hữu dụng, Trâu Thần bất đắc dĩ gật đầu, đứa bé này có thể nói vào điểm chính được hay không? “Bây giờ anh tới trước ký túc xá của bọn em có thể chặn bọn em lại không?”
“A, không thể.” Cô nhìn Tống Viện Viện vô cùng cuồng nhiệt cùng Trương Lệ Na hoàn toàn ngược lại “Em cảm thấy anh cướp người từ trong tay đàn anh thì an toàn hơn, anh cũng biết, con gái một khi đã điên cuồng thì sẽ không đơn giản, hơn nữa anh cũng không phải người có thể ra tay đánh phụ nữ......”
“Ngừng!” Trâu Thần không thể nhịn được nữa “Vậy anh phải tới chỗ nào?”
“Sân tập, thao trường cạnh ký túc xá của bọn em, nghe nói ở đó đang có người sắp xếp, hình như dùng hoa hồng tạo thành một hình trái tim lớn, sau đó......”
“Beep......Beep......Beep.... ...” Đầu dây bên kia truyền tới âm thanh đứt quãng.
|
Chương 58
“Tại sao lại muốn bịt mắt mình?” Tân Đồng theo bản năng đưa hai tay ra phía trước tìm kiếm.
“Bí mật! Đón lễ giáng sinh thôi!” Tống Viện Viện dùng tay che kín hai mắt Tân Đồng hưng phấn nói, nói xong dùng ánh mắt ý bảo Trần Duệ đứng bên cạnh chỉnh sửa lại quần áo cho Tân Đồng.
“Vậy tại sao mọi người không dùng khăn che? Hơn nữa như thế nào làm sao bắn pháo hoa?” Hai tay Tân Đồng ôm chặt cửa phòng không chịu đi “Mình không muốn mặc như thế này ra ngoài, sẽ rất lạnh!” Vẫn còn ở trong phòng, hai chân cô đã lạnh run lên, nếu lát nữa đi ra ngoài, không phải cô sẽ đông cứng thành cương thi sao? Không cần, tuyệt đối không muốn!
“Cậu quá sợ lạnh rồi?” Trương Lệ Na đứng bên cạnh không lạnh không nóng hỏi một câu, cô lặng lẽ quan sát bộ đồ trên người Tân Đồng, đây là bộ đồ cô thích đã lâu, nhưng giá tiền lại khiến cô ngưng bước, chiếc áo váy bằng lụa mỏng ở bên trong, bên ngoài có một lớp áo len màu cánh sen, lộ ra một viền tơ lụa, hơn nữa lại có một khăn choàng cổ lớn, kết hợp với giày bó, nhìn thật thích, chỉ là......Cô có chút không phục mím môi, nếu cô mặc bộ đồ kia sẽ đẹp hơn Tân Đồng nhiều!
“Hay là để Lệ Na mặc đi, mình rất lạnh! Vẫn không cho người ta mặc quần sẽ hại chết người!” Tâm Đồng ôm chặt cửa không thả.
“Không phải đã mặc quần tất cho cậu sao?” Tống Viện Viện lơ đễnh trả lời, chọc chọc vào người Tân Đồng.
“......Ha ha ha......Đừng......ha ha ha......Mình xin tha, mình đi ra ngoài!” Tân Đồng cười đến thở không ra hơi, thật sự là không thể tránh được rồi.
Trường đại học vào ban đêm luôn khiến cho người ta hoài niệm, không có sự ồn ào của thành phố, cũng không yên tĩnh như thôn quê, giữa yên tĩnh lại có chút sức sống của thanh xuân, làm cho người ta khó có thể quên.
Trâu Thần đỗ chiếc xe màu đen vào bãi đậu xe, căn bản không có cái thứ hai, cầm áo khoác bên cạnh ghế lái bước xuống xe, không cần phải xác nhận vị trí, từ chỗ anh đứng liền có thể thấy trong thao trường có một hình trái tim lớn, hơn nữa còn có một người đang đứng trong đó, mượn ánh nến xung quanh, anh xác định người kia đang cầm một bó hoa trong tay.
Trâu Thần khẽ nhếch miệng, lộ ra một nụ cười chế nhạo, ý tưởng không tệ, đáng tiếc không đúng đối tượng! Giương đôi tay lên, đem áo khoác mặc lên người, tối nay anh sẽ đánh tan một sự lãng mạn.
Tân Đồng bị che mắt dẫn vào trong sân tập, chậm rãi đi vào trong, cô không nhịn được ngửi tới ngửi lui, dường như luôn có mùi hoa hồng nhàn nhạt quẩn quanh ở chóp mũi, hơn nữa mùi thơm càng ngày càng nồng đậm, giống như đang ở trong khu vườn hoa hồng, rốt cuộc ba người kia đang làm cái quái gì? Sao cô càng ngày càng cảm thấy đây không phải tiệc bắn pháo hoa đón lễ giáng sinh?
Sức lực đẩy cô đi đột nhiên biến mất, nhưng lại không bỏ chạy, trong bóng tối cô không có phương hướng, mờ mịt đứng tại chỗ “Viện Viện?”
“Tưởng tượng một chút, nếu trong cuộc sống, cậu đứng trong một biển hoa hồng, đứng trước mặt người đàn ông mình yêu, cậu sẽ làm gì?” Tống Viện Viện nháy mắt với Lý Trung Khải, hướng dẫn cách thổ lộ với Tân Đồng.
Nhíu mũi, Tân Đồng bĩu môi khinh thường “Căn bản là không thể!” Lúc Tống Viện Viện nói, trong đầu cô liền hiện lên hình ảnh một biển hoa, Trâu Thần mặc quân phục vẻ mặt thật thà nhìn cô, dù nhìn thế nào đi nữa cũng cảm thấy sự biến hóa đó của anh không thuộc về cô, sao anh có thể đứng đó chứ? Hơn nữa anh đã biến mất khỏi cuộc sống cô suốt một tháng nay, sợ rằng lúc này đang tình chàng ý thiếp với người đẹp kia? Làm sao có thể xuất hiện trước mặt cô! Cô càng nghĩ càng giận “Đập cho một trận!”
Lúc nghe cô nói câu đầu tiên, Lý Trung Khải lắc đầu một cái đau lòng cười, mà Tống Viện Viện lại hận không thể bóp chết cô, sao con bé này lại không có một chút lãng mạn nào chứ? Phải tiếp tục thế nào đây?
Kết quả không đợi Tống Viện Viện suy nghĩ xong, câu nói thứ hai của Tân Đồng trực tiếp đánh vào sông băng trong người cô, khóe miệng không nhịn được co quắp, ngẩng đầu nhìn về phía anh trai mình, không nhìn không gấp gáp, nhìn rồi thì thấy khóe miệng càng co quắp nghiêm trọng hơn, không phải là giận, mà là buồn cười nhưng không thể cười.
Vốn dĩ Lý Trung Khải đã bước một bước về phía Tân Đồng, giữa hai người chỉ cách nhau nửa mét, anh giơ tay muốn vuốt mái tóc bồng bếnh trên trán cô, lại bị câu nói của cô đả kích lui về phía sau một bước, bởi vì trọng tâm không vững thiếu chút nữa ngã trên mặt đất, hơn nữa vẻ mặt cưng chiều còn chưa biến mất, vẻ mặt kinh ngạc đã hiện lên, tóm lại nét mặt kia cực kỳ kỳ quái.
Khi hai anh em bọn họ còn chưa phản ứng kịp phải tiếp tục thế nào, Trâu Thần với sắc mặt lạnh lùng đã đi tới, sau khi thấy rõ quần áo Tân Đồng mặc, không nhịn được nhíu mày, cô bé ngốc nghếch này lá gan càng ngày càng lớn, lần trước đã cảnh cáo cô không được mặc váy, hôm nay lại mặc, mà giống như không mặc, nhìn cặp đùi trắng rõn run lên trong gió, căn bản không có tìm tội! Liền cởi áo khoác ngoài nhanh chóng bước về phía Tân Đồng.
“Khụ, tiểu Đồng, cậu phải tưởng tượng người trước mặt cậu là hoàng tử, không phải ác ma! Chẳng lẽ trong lòng cậu chưa có nam sinh nào khiến cậu cảm động sao, suy nghĩ tới lúc đó sau đó nghĩ xem cậu muốn nói gì với anh ấy.” Tống Viện Viện tà tâm không chết, cô không tin anh trai trong lòng Tân Đồng lại là một ác ma!
Tân Đồng yên lặng, lúc Trâu Thần khiến cô cảm động? Giống như quá nhiều......Nhưng lúc anh trêu tức cô lại nhiều hơn!
Cô yên lặng khiến ba người còn lại cũng yên lặng.
Trâu Thần đứng cách xa bọn họ mấy bước, thật ra thì, anh cũng muốn nghe Tân Đồng nói những lời trong lòng mình, cũng muốn biết cô bé ngốc này làm thế nào chịu đựng trong thời gian đó, cô bé ngốc nghếch! Khóe miệng khẽ nhếch, cô bé ngốc này đã chuẩn bị sẵn sàng sau này cùng anh làm bạn trong cuộc sống sao?
“Đừng rời khỏi em khi em đã rất vất vả mới cảm động!” Câu này Tân Đồng nghĩ rất lâu mới nói ra được, nhưng trong nháy mắt tình huống đã thay đổi, cô đột nhiên uất ức chép miệng “Cũng đừng đối xử với cô gái khác tốt như vậy......Em, em sẽ ghen......” Giọng nói càng ngày càng nhỏ, đầu cũng càng ngày càng cúi thấp, cuối cùng bộ dáng biến thành một học sinh tiểu học nhận sai, làm cho người khác cảm thấy đau lòng.
Tống Viện Viện hài lòng buông tay ra “Cậu đã có thể nói ra, anh ấy nhất định sẽ không tái phạm, nếu không mình cũng sẽ không bỏ qua cho anh ấy!”
Sau khi rời khỏi bóng tối Tân Đồng vẫn chưa thể thích nghi với ánh sáng xung quanh, mắt đang chớp chớp thì Tống Viện Viện ở phía sau đẩy cô tới, khiến cô không chuẩn bị ngã vào lòng Lý Trung Khải “Anh trai, còn lại giao cho anh!” Cô nói xong vội vàng chạy khỏi hình trái tim.
Rốt cuộc sau mấy lần mở mắt nhắm mắt có thể nhìn thấy rõ người ôm mình, cô trợn to mắt không tin muốn rời khỏi, lại bị Lý Trung Khải cười ôm chặt trong lòng.
“Anh sẽ không rời khỏi em, cũng sẽ không đối tốt với cô gái khác, bởi vì anh là của một mình em!”
Tân Đồng hoàn toàn ngây ngô, rốt cuộc tình huống này là thế nào?
“Tới đây!” Một mệnh lệnh giận dữ trực tiếp vang đến bên tai Tân Đồng.
Cô theo bản năng quay đầu, đoán xem cô nhìn thấy gì? Một người đã lâu không xuất hiện đột nhiên hiện ra trước mặt.
Lý Trung Khải ý thức được nguy cơ, buông Tân Đồng ra tiến lên một bước đem Tân Đồng ngăn ở phía sau “Sao anh lại biết chỗ này? Không phải doanh trại quản lý rất nghiêm ngặt sao?”
Nhìn Tân Đồng bị ngăn trở, Trâu Thần không kiên nhẫn nhíu mày “Tới đây!” Anh đứng im không nhúc nhích, vươn tay về phía Tân Đồng ở sau lưng Lý Trung Khải “Mặc ít như vậy không lạnh sao?”
Tân Đồng méo miệng, ai nói không lạnh? Nhưng nghĩ lại, lại không dám đi qua, hơn nữa ở giữa còn có một người cản đường, cô liền do dự.
“Nếu không tới đây, bị cảm anh liền không quan tâm em!” Trâu Thần hoàn toàn xem Lý Trung Khải không tồn tại.
Vậy bây giờ quan tâm quá? Trong đầu Tân Đồng theo bản năng xuất hiện một câu hỏi như vậy, khiếp sợ ngẩng đầu nhìn Trâu Thần ở phía xa, giống như ngoài vẻ hơi tối còn lại không phải rất hung dữ, len lén dịch tới trước một bước.
“Đừng qua đấy!” Lý Trung Khải chú ý tới động tác của Tân Đồng, nghiêng người đối mặt với cô “Đừng qua đấy!”
Tân Đồng trừng to hai mắt, vừa rồi cô nghe thấy Tống Viện Viện gọi đàn anh là anh trai, hơn nữa mặc kệ là lúc trước hay bây giờ, cử chỉ của đàn anh so với lúc mới quen thật sự rất khác biệt, chẳng lẽ? Cô đột nhiên nghĩ tới gì đó, trợn to hai mắt.
Nhìn thấy Tân Đồng bình tĩnh lại, Lý Trung Khải một tay nắm chặt tay cô, đối mặt với Trâu Thần hỏi “Chỗ này không phải là doanh trại của anh, anh tới đây làm gì?”
Trâu Thần thu hồi bàn tay hướng về phía Tân Đồng, khinh thường xùy một tiếng, không trả lời, mà trực tiếp đi tới bên cạnh Tân Đồng, cũng không nhìn bàn tay Lý Trung Khải đang nắm tay Tân Đồng, cởi áo khoác bao quanh người Tân Đồng, sau đó trực tiếp cúi xuống bế Tân Đồng lên “Cướp lại vợ của tôi! Cậu có thể quản vấn đề này sao?” Giọng nói tràn đầy khinh thường, cúi đầu nhìn Tân Đồng đang hoàn toàn sửng sốt. “Nếu em không nghĩ biện pháp rời khỏi tay cậu ta, anh lo lắng anh sẽ chặt cắt đứt tay hai người để nguôi giận.”
Cứ như vậy trong nháy mắt, Tân Đồng đã cảm thấy bản thân hoàn toàn bị một cảm giác áp bức vây quanh, cô luyện bao lâu cũng không luyện được, theo bản năng liền cúi đầu tránh bàn tay Lý Trung Khải.
Lý Trung Khải ngơ ngác nhìn Tân Đồng giãy giụa, trong lòng cảm thấy trống không...... Anh căn bản không thể làm được như sự ăn ý giữa hai người bọn họ, giống như lần cô say rượu, anh hết lời khuyên vẫn không được, nhưng người kia chỉ ra mấy khẩu lệnh đơn giản......bàn tay vô lực của Tân Đồng liền buông ra, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng hai người bọn họ biến mất trong bóng tối, chẳng lẽ, vừa mới chỉ có một chút ấm áp chiếu vào sinh mệnh của anh khiến anh không còn lạnh lùng, lại phải buông tay như vậy, để cho cô từ từ biến mất khỏi thế giới của anh?
|
Chương 59
“Làm sao anh biết chỗ này?” Nhịn thật lâu, cuối cùng Tân Đồng giận dỗi cùng khiếp sợ hỏi, vốn dĩ cô muốn chất vấn anh, nhưng vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy đôi mắt đen, cô lại bị sự cường thế vây quanh anh làm cho sợ hãi, trực tiếp hỏi.
“Giờ sao? Ước gì anh không xuất hiện, không quấy rầy tới màn tỏ tình lãng mạn đêm giáng sinh của em sao?” Trâu Thần bất mãn liếc mắt nhìn cô, giọng nói có chút tức giận.
Hình như cô nghe loáng thoáng thấy tranh cãi vô ích, theo bản năng ở trong lòng anh giãy dụa.
“Anh cho em biết, sau này em đừng nghĩ muốn làm gì khác! Chỉ cần Trâu Thần anh vẫn còn một hơi thở, em đừng nghĩ có thể hồng hạnh vượt tường!”
“Ai hồng hạnh vượt tường! Tường đâu? Có tường sao? Xem như em nghĩ muốn làm, anh quản em được sao....anh là ai chứ!” Được rồi, chó nóng vội còn vượt tường nữa là, ép Tân Đồng cô, ai cũng đừng nghĩ sẽ tốt đẹp! “Thả em xuống, em không quen anh!” Nói xong muốn từ trong ngực anh nhảy xuống.
“Em đàng hoàng một chút cho anh!” Anh cũng gấp, cô lại làm loạn như vậy, anh sợ mình cùng cô sẽ ngã xuống đất, nhưng mà hôm nay cô mặc đồ cũng không tệ.
“Sẽ không! Trời sinh em tính đã thành thật thì sao? Chê em lộn xộn, không tìm ai đó không làm loạn đi, không phải anh có lực hấp dẫn vô biên sao, nhiều mỹ nữ như vậy chỉ cần tùy tiện chọn một người cũng hơn em!” Uất ức đè nén trong lòng cô đột nhiên trở thành một biển lửa, không báo trước đột nhiên bộc phát “Tân Đồng em là gì chứ, không tin anh lại không dịu dàng không biết quan tâm chăm sóc! Lại còn mập! Cái gì cũng không có, cả ngày lẫn đêm đều giống như rắm thúi, sao lại khiến anh quan tâm một cỏ đuôi chó như em mà buông tha cả một vườn hoa chứ?” Cô nói xong đôi mắt liền tràn đầy nước mắt, một giọt lại một giọt không ngừng chảy xuống.
Tiếng thở dài từ trên đỉnh đầu cô truyền tới “Ngu ngốc, mặc kệ em có phải là cỏ đuôi chó hay không, anh chỉ thích đồ đần độc nhất vô nhị này!”
Đột nhiên giờ phút này cả thế giới trở nên yên tĩnh.
Cô ngẩng đầu lên, nháy nháy mắt nhìn người đàn ông đang ôm mình, anh vừa mới nói cái gì?
Anh nhếch khóe miệng, cười ấm áp “Anh là của em, đồ đần!” Cúi đầu, hướng về phía cái trán của cô “Anh sẽ ở bên cạnh em cho đến khi em không cần anh nữa, anh cũng sẽ không để ý tới người phụ nữ khác, bởi vì anh chỉ thuộc về em!”
Cô hoàn toàn sững sờ, khóe miệng ngây ngốc nâng lên, đột nhiên cảm thấy mọi thứ xung quanh trở nên rực rỡ làm cho người ta muốn hôn mê?
Nhìn bộ dáng ngu si đần độn của cô lúc này, nụ cười trên miệng anh càng nở rộ, thì ra muốn cô nhóc này im lặng, chỉ cần mấy câu nói là có thể dễ dàng thỏa mãn đồ đần này! Chỉ là cô nhóc ngốc nghếch này lại càng làm cho anh đau lòng thêm, anh muốn tự tay từ từ khâu lại vết sẹo trong lòng cô......
Chờ Tân Đồng khôi phục lại vẻ bình thường, trước mắt đã là khung cảnh quen thuộc, cô đột nhiên ý thức được trong lúc mình hoảng hốt bị con sói đội lốt cừu mang vào hang sói! Hơn nữa lúc này bản thân đang ngồi ngay ngắn chỉnh tề trên ghế sa lon trong phòng khách, khăn choàng cùng áo choàng tùy ý vắt trên thành ghế, mà giày bó cũng đã được cởi ra nằm xiêu vẹo ngoài cửa, không khí ấm áp bao quanh cô, có chút cảm giác của gia đình, cô không tự chủ được thầm cười trộm.
“Một mình thầm vui cái gì vậy?” Trâu Thần cầm một lon đồ uống, miễn cưỡng dựa người vào cửa phòng ăn, nói xong đưa thức uống lên miệng khẽ nhấp.
Nhìn hầu kết anh vừa động, cô cũng theo bản năng nuốt nước miếng một cái, khát quá, vừa rồi cãi nhau với anh lâu như vậy, lúc này cổ họng cũng có chút khô.
“Muốn uống?” Anh cầm đồ uống trong tay quơ quơ, lúc cô muốn liền ngửa đầu uống cạn sạch, “Đáng tiếc, đây là lon cuối cùng.” Nói xong xoay người ném cái lon vào thùng rác.
“Trâu Thần!” Rốt cuộc vừa rồi cô hoảng hốt cái gì! Người này căn bản là bản tính khó dời, thành ngữ chính là chó không đổi được ăn cứt! Bây giờ cô hoài nghi những lời anh nói khi ôm mình có phải chỉ là si tâm vọng tưởng hay không? Người đứng trước mặt đây làm sao có thể nói những lời như vậy? Buồn bực vò rối tóc mình.
“Làm gì vậy?” Biếng nhác đứng thẳng người “Em đã trở lại bình thường rồi, chúng ta cũng nên nợ cũ nợ mới tính hết một lần cho xong?” Miễn cưỡng duỗi lưng, đi tới bên người cô ngồi xuống, duỗi cánh tay dài ra sau lưng cô, cúi đầu, tiến tới gần cô “Đổi số điện thoại, trốn anh? Hả?”
Rút lui, khoảng cách này khiến cho nhịp tim cô đột nhiên đập rất nhanh.
“Gần đây không ăn cơm hay sao, sao lại gầy như vậy? Hả?”
Tiếp tục rút lui, lúc này anh không giống sói xám lớn, càng giống một con sư tử vừa tỉnh dậy, kinh khủng......
“Tối nay tỏ tình với người ta, còn mặc như thế này? Hả?”
Không đúng! Tại sao cô phải sợ anh? Vừa biết đến vấn đề này, cô đột nhiên ưỡn ngực ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh.
Cô ưỡn ngực ngẩng đầu, anh không thể không nâng người lên, trong lòng lại không nhịn được bật cười, không tệ, biết phản kháng. Không tiếp tục tới gần cô, ngược lại dùng tay nâng cằm cô lên “Không phải anh đã nói sau này không cho phép em tùy ý mặc váy sao?”
“Cái này không phải là váy!”
Khóe miệng anh càng mở rộng, theo vạt áo len sờ soạng vào bên trong “Ừ, không phải, căn bản là không có mặc!” Đột nhiên cúi thấp đầu, chà sát đôi môi mềm mại của cô để trừng phạt.
“Uhm!” Bàn tay cực nóng theo bắp đùi cô chậm rãi trượt vào bên trong, khiến cho cơ thể cô khẽ run lên, cô rất muốn chống lại cảm giác tê dại như dòng điện này, nhưng lại bị anh hung hăng hôn, rất nhanh cả người đã bị đè trên ghế sa lon.
“Đã lâu không yêu em rồi, em quên em là người phụ nữ của anh sao?” Giọng nói làm cho lòng người cảm thấy ngứa ngáy.
Loại cảm giác này......Cô đột nhiên cắn môi anh.
“Em cắn, em càng cắn anh càng hưng phấn!” Nhìn cô nằm dưới người mình mái tóc xốc xếch, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, đôi mắt to vô tội chớp chớp, bộ dáng hoàn toàn mặc kệ, tính trêu đùa trong anh liền nổi dậy, toàn thế giới này chỉ có một mình cô mới có thể khiến anh điên cuồng! Lúc cô bất tri bất giác, anh liền cởi tất chân của cô ra.
“Trâu Thần, anh......” Cô còn chưa nói hết câu lại lần nữa bị chặn lại.
Bàn tay cực nóng không ngừng làm bậy, tùy ý đảo trên người cô.
Cô không chịu nổi cả người mềm nhũn không làm gì được, có một loại cảm giác khó chịu ăn mòn cơ thể cô, theo bản năng nâng người lên đón lấy anh.
Đôi mắt anh đê mê, vốn chỉ muốn dọa cô một chút, khiến cho cô sau này không dám tùy tiện hành động, lại không nghĩ tới bản thân lại có phản ứng trước cô, đây rốt cuộc là trừng phạt cô hay trừng phạt mình đây? Đứng dậy, thừa dịp lúc cô nhu thuận cởi quần áo của cô, nhìn áo lót bên trong, anh quyết định xuống tay lưu tình, lại lần nữa khom lưng bế cô lên, vừa cúi đầu hôn cô vừa đi về phía phòng ngủ......
Lúc Tân Đồng từ từ tỉnh lại, toàn thân đau nhức khiến cô không nhịn được nhíu mày, chuyện gì xảy ra? Suy nghĩ muốn cử động lại phát hiện ra cơ thể mình dường như không thuộc về mình, miễn cưỡng mở mắt, quần lót đáng yêu nằm trên bàn, mà bộ quần áo của cô nằm xiêu vẹo trên tủ đầu giường, dời ánh mắt, áo lót màu trắng bị kéo tới tan tác nằm cạnh thùng rác.
“A!” Cô giơ tay vỗ đầu mình, trong đầu hiện lên cảnh tối qua Trâu Thần điên cuồng.
Anh vừa hôn vừa cởi chiếc áo lót trên người cô, trong miệng còn khẽ tức giận nói bên tai cô “Sau này em còn dám mặc như vậy, anh sẽ kéo nó từ trên người em xuống.... ...”
A, bây giờ nghĩ lại cảm thấy lúc đó anh thật đáng sợ, cũng may mặc dù anh tức giận nhưng không làm cô bị thương, chỉ làm, cô khẽ cử động cơ thể, rất muốn trốn khỏi sự giam cầm của người phía sau.
“Vợ yêu, dậy rồi sao?” Phía sau truyền đến giọng nói mơ màng.
“Anh đừng tới đây!” Cô xấu hổ quát.
“Thôi mà, người ta còn muốn!” Nói xong hai tay ôm chặt eo cô, không biết đã tỉnh từ lúc nào, động tác của anh nhẹ nhàng động vào cô.
“Trâu thiếu gia, em sai rồi, em không dám nữa, anh tha cho em đi!” Cô chịu thua cầu xin tha thứ.
“Được, hôm nay bắt đầu chuyển qua ở cùng anh.” Vừa nói vừa chậm rãi cử động “Vợ yêu, đến đây nào, chỉ một lần thôi!” Làm bộ đáng thương bắt đầu làm nũng, tay chân cũng bắt đầu không yên.
Được rồi, cô cũng bị anh làm cho có cảm giác, nhưng chuyện chuyển tới ở cùng căn bản là không thể!
|