CHAP 64 :tâm sự của các “muối”
Bầu trời hôm nay hình như tối hơn mọi ngày ? Không phải mà chính là lòng người đang rơi vào đáy vực sâu của cô độc . Lôi Thần ngồi trên sân thượng nhà mình ,tay cầm ly rượu ngồi trên chiếc ghế Hiểu Quân đêm đó đã ngồi, hai chân đặt lên chiếc bàn vẫn còn nến và hoa hồng đã tàn , mặt ngửa lên trời nhìn ngắm nhìn vì sao lấp lánh . Tại sao không lại không nhìn thẳng hay nhìn xuống đất ? vì đó là cách tốt nhất để nước mắt không tuông rơi. Không ai biết Lôi Thần có bao nhiêu đau , chỉ có hai người họ mới biết đã tổn thương đối phương bao nhiêu “bing bong , bing bong “ Đúng lúc đó có tiếng chuông cửa , không gian yên tĩnh của Lôi Thần tự nhiên bị phá hủy , buông ly rượu xuống bước xuống lầu mở cửa , chắc cậu cũng đã đoán được người đến tìm mình “ Bỏ rơi tiểu khủng long nhà cậu sao ?” “ cô ấy ổn “ đúng là câu trả lời không ai hiểu được “ tớ cũng rất ổn” Lôi Thần hai mắt chữa rõ đau thương , nhưng lại nói lên câu nói vô cùng cứng rắn ,tại sao phải lừa mình lừa người “đi uống vài ly không ?” “không hợp tình nha , cậu hiện tại không cần uống …. Tớ uống một mình là được ,nếu không tiểu khủng long nhà cậu thật sẽ không tha cho tớ “Lôi Thần cười cười nói , lại tự chua sót cho bản thân , phải chi Hiểu Quân không là cảnh sát thì thật tốt “ hiện tại hai người không có quan hệ ,nhưng chẳng khác gì là người yêu , có trách thì trách cậu bị cô ấy quản quá chặt mà cũng không phải mà là cậu quá yêu chiều cô ấy , cô ấy không muốn cậu dám làm sao ? tha cho tớ a “ “tớ uống ăn mừng cho bản thân “ Hàn Thần vẫn là không thay đổi nét mặt nói , không thấy không có nghĩa là ổn , không sầu không đồng nghĩa với không được uống rượu ? yêu chiều người yêu cũng không tương tự bỏ mất bạn thân “hừ , tớ không nói lại cậu đến quán bar Dương Thần đi , tớ cũng nghe nói ai đó bị từ chối đau đớn “ “ừ “ -------------------------- Trong quán bar , có người vui kẻ buồn , tưng hoàn cảnh khác nhau cũng như tưng loại người khác nhau nhưng đến đây điều có một điểm chung , là muốn uống rượu , muốn buông thả bản thân không phải sao ? Hàn Thần cùng Lôi Thần một ly , hai ly sau đó là vài ly rồi cuối cùng là hai chai rượu , nhưng vẫn chưa ai lên tiếng nói gì , chỉ là nâng ly cụng với nhau một người một ánh mắt riêng suy nghĩ riêng như cuối cùng cũng chính là khó xử “sau không níu kéo cô ấy ?” thật lâu sau Hàn Thần mới lên tiếng “ Cậu hỏi tớ lúc nảy không đuổi theo cô ấy , hay là tại sao lại để cho cô ấy bỏ đi “ “tớ nghe trái tim cậu trả lời “ “hì “ Lôi Thần cười như không cười , miệng cười mà lòng lại là ngàn kim xuyên thấu “ tớ không xứng với cô ấy , cô ấy thuần khiết đến mức choáng ngợp, tớ dơ bẩn như bùn đen “ “…” Hàn Thần không trả lời muốn nghe thêm câu nói tiếp theo “ Tội phạm cùng với cảnh sát , nó làm tớ cảm thấy thật nực cười , tớ nhiều lần muốn nếu giữ nhưng lí trí nói cho tớ biết nếu tớ càng giữ chặt cô ấy sẽ khiến cô ấy ngày càng thắt chặt , không thể tách rơi , tớ cảm thấy mình sẽ phá hủy cô ấy , phá đi một Kiều Hiểu Quân luôn kiêu hảnh ,luôn tự hào với chính nghĩa của mình, lý tưởng của cô ấy quá cao đẹp tớ không thể động đến “ Lôi Thần nói xong lại uống thêm hai ly để cân bằng , cảm thấy vẫn chưa đủ vẫn muốn uống thêm , mỗi lần nhắc đến chuyện này , không khỏi làm tâm cang tan nát “cậu cảm thấy lý tưởng cô ấy sẽ thực hiện được ?” Hàn Thần cũng uống thêm một ly “ Tớ chỉ nghĩ điều cô ấy muốn tớ không thể phá hoại , cô ấy và tớ vốn thuộc hai thế giới , máu trên tay , trên súng của cô ấy là để cứu người khác , còn máu trên tay tớ là máu tanh …một người bình thường sẽ chấp nhận yêu một tên sát thủ?” “ Tiểu Hưng có ý với Băng Nhi , chị của tớ có cảm tình với Dương Thần “ dẫn chứng xuất sắc a , nhưng vào lời của mặt lạnh hình như không có sức thuyết phục mấy ? luôn có cảm giác một tên say nói chuyện cùng một tên câm a “ Điều không giống , người Băng Thần thích vốn dĩ không phải tiểu Hưng , chị của cậu cũng không hẳn là yêu Dương Thần , rất khác nhau … “ “ Hừ , tớ sẽ làm cho chị ấy yêu tớ “ ở đâu đó người nào đó đang quở trách hai tên bạn thân uống rượu không rủ mình, lại còn hiên ngang đến quan của mình uống , có xem mình còn sống không “ hai tên xấu xa các cậu , đã không rủ tớ còn dám nói xấu tớ “ “đã đến thì cùng uống vài ly “ Hàn Thần lên tiếng gọi “ hừ , tưởng các cậu không nhớ tớ là ai chứ “ “phép lịch sự thôi” “cậu …” “ nói nhiều , của cậu uống đi “ nói xong Lôi Thần đưa cho Dương Thần một ly bảo uống ,lại lâm vào im lặng đến khi chay rượu thứ tư thì câu chuyện của họ lại bắt đầu “ Lôi Thần tớ khuyên cậu nên yêu cần nên nắm bắt , nếu không sau này sẽ hối hận cả đời” Dương Thần uống thêm một ngụm lên tiếng , có vẻ trong lòng của cậu cũng đang thoải mái , mấy ngày qua vì chuyện Thiếu Ngân quả thật không quá suôn sẻ “Cả đời này chỉ cần nhìn thấy cô ấy tớ sẽ không hối hận “ “Hức, nói thì rất hay cậu sẽ nhìn cô ấy đến bao giờ , cậu sẽ nhìn cô ấy cùng người đàn ông khác ân ái , nhìn cô ấy cũng người đàn ông khác kết hôn trong lế đường , nhìn cô ấy thuộc về người khác ?” “cậu không tình trạng của tớ cậu không hiểu , chỉ cần thấy cô ấy hạnh phúc tớ có thể mãn nguyện ,chuyện khác tớ không cần quan tâm , đứng phía sau cô ấy là điều tốt nhất tớ có thể làm hiện tại “ “ngu ngốc , cậu là vừa ngu ngốc vừa vô dụng , có ai có thể làm cô ấy hạnh phúc ngoài cậu , yêu là phải dành lấy , như tớ …tớ bỏ lỡ chị ấy đã rất nhiều năm để tên khốn đó được lợi cũng quá lâu hôm nay tớ phải dành lại , tớ tin chắc ngoài tớ ra không ai yêu chị ấy bằng tớ , không ai thương chị ấy như tớ , không có ai có bản lãnh bảo vệ chị ấy như tớ “ “hừ làm như không có cậu chị ấy sẽ không sống nổi ?” Lôi Thần khinh bỉ nhìn Dương Thần , nhưng trong tâm lại là trách bản thân tại sao không có can gan đó giống như Dương Thần , đến ích kỷ cũng không dám , đúng thật vô dụng Hai tên này nói chuyện thì lại có cảm giác một tên đần nói với một tên con nít ngông cuồng , thật sự mấy cái người này chính là cực phẩm hay sao ? thế giới sẽ loạn a “ Cái đó , thì hiện tại chưa làm được , sau này sẽ cô gắng ... “ “nhớ lấy lời cậu nói , nếu không đừng trách tớ “ Hàn Thần im lặng lúc lâu mới hài lòng với Dương Thần lên câu hâm dọa , sau đó cụng vào ly hai người lại uống sạch thêm một ly “ được , một sợ tóc của chị ấy cũng sẽ bảo quản thật tốt , bảo bối tâm cang của tớ , nhưng mà chị ấy hiện tại vẫn không cho tớ cơ hội , chị ấy quá đáng lần nữa nhân lượng Dương Tố Vỹ nghe nói sắp kí hợp đồng với công ty hắn , rõ ràng là chỗ chết… nhắc đến mới nhớ thân là em cậu cũng không cản chị ấy ?” Dương Thần hình như đã ngà say nói năng có tí loạn “ Chị ấy có cách riêng của mình , cậu đừng lo “ “ không lo ?chị ấy là tâm cang bảo bối của tớ đấy “ lại lần nữa nhấn mạnh địa vị của ai kia “Tớ khinh …” Lôi Thần lại uống “Tớ cũng khinh “ Dương Thần cũng uống Hàn Thần cũng uống , đúng là có nói chuyện cũng không đâu vào đâu “ tớ thấy Băng Thần cùng Hiểu Quân khá giống nhau ?” “ giống nhau ?” Dương Thần có tí có hiểu , nhưng cũng không có ý kiến rõ ràng hai người họ có vài điểm rất giống “ Băng Thần thì ngoan độc hơn , nhưng suy vô cùng hai cô cũng muốn tốt cho người khác” Dương Thần đã hiểu ý cũng thêm một tí phụ họa “ Đúng , Băng Thần cũng chính là loại si yêu , Kiều Hiểu Quân cũng không khác , tớ lúc nảy nhìn thấy trong ánh mắt của cô ấy còn có ý hận còn có ý đau , còn hận chính là còn yêu “ Hàn Thần có tí nhíu mày , hình như mỗi lần cậu nhắc đến Băng Thần thì chữ “yêu” kia chính là nhắm vào cậu , cũng thật là như vậy Hàn Thần là giả ngu ngốc mà thôi “yêu , cô ấy thà hận tớ còn tốt hơn “ “Cô ây sẽ sớm không tin tưởng nó nữa , cậu cũng nên chuẩn bị một chút “ Hàn Thần cuối cùng vẫn là chốt một câu sau đó ba người không ai nói gì nữa Lôi Thần cứ thế vẫn uống thật nhiều , cậu là đang suy nghĩ điều mà Hàn Thần nói “ sớm không tin tưởng , chuẩn bị ?” lại một nụ cười kì hoặc , dù thế nào đi nữa Lôi Thần cảm thấy mình cũng không có đường lui nữa phải chi , Kiều Hiểu Quân không là Kiểu Hiểu Quân , Lôi Quán Nhất cũng không là Lôi Quán Nhất thì thật tốt , nhưng đáng tiếc nếu điều đó xảy ra định mệnh vẫn sẽ như vậy sao ? ------------------------ Sau một hồi cất công mất sức , Lôi Thần cùng Hàn Thần chút say Dương Thần thì bây giờ tên kia đã say mềm và quậy loạn , hai người bạn thật là quá phí tâm tư rồi , hai tay Hàn Thần đang đẩy đầu Dương Thần ra không cho phép cậu ta cởi đồ mình hay là căn loạn , Lôi Thần bên kia cũng cực lực giúp một tay , cái tên Tiểu Dương này lúc nào cũng vậy , có thể nói là ngàn ly không say nhưng một khi đã say không khác gì chó cùng sói lang , thấy người liền cắn người , thấy thân hình đẹp liền muốn lột sạch người ta “ alo “ máy bên kia kết nối sau hồi chuông đầu tiên “Dương Thần say ở quán bar , chị đến đưa cậu ấy về đi , em hiện tại có việc “ “mặc …” “tút ..tút …tút “ Hàn Thiếu Ngân bên kia chưa kịp từ chối đã bị tắt máy liền tức giận một tràn mắng chửi “Tên đó say thì gọi mình làm gì , hừ đã mấy ngày không lếch xác đến công ty , còn dám trốn tránh mình không nghe điện thoại “ rõ ràng là tỏ tình cô , cô không trốn tránh thì thôi chứ ở đó mà trốn tránh nàng Nhưng mắng chửi là mắng chửi vẫn hướng phòng ngủ thay đồ , lấy chìa khóa xe đi đón người , cô lúc này không thể từ chối là mình lo lắng cho tên nhóc kia …. Hàn Thiếu Ngân nhớ ra điều gì đó , gởi cho Hàn Thần một tin nhắn sau lại đến rước tên nhóc nhà nàng về Hàn Thần bên kia cũng đã rời quán cũng Lôi Thần lên xe thì nhận được tin nhắn của Thiếu Ngân “Ba ngày mai trở về , bảo em về nhà ăn cơm “ Hàn Thần khẽ nhíu mày , sau cũng nhắn lại một tin “được “ “ có chuyện gì sao ?” Lôi Thần thấy thế nên hỏi “ông ấy về” “ Công ty có vấn đề hay là …” ý nói việc của Hàn Thần với Tiểu Băng “ Tớ không biết “ Hàn Thần không nói nữa đạp ga trở về nhà Nhưng Hàn Thiếu Kiệt trở về nhất định không phải chuyện tốt , rõ ràng chuyện chưa bắt đầu thì sóng gió lại sắp nổi lên, ông trời là muốn thử thách bao lâu đây ? Nhưng dù sao họ sẽ không buông tay nhau đâu nhỉ … nhưng đó chỉ có thể trong tưởng tượng hoàn hảo
|