Đúng! Yêu Cô Đấy! Em Nhận Được Gì?
|
|
Chị 2 nó dưới nhà học bài xong có thói quen qua từng phòng xem mấy đứa e mình như thế nào,khi đến phòng nó chẳng thấy nó đâu "giờ này sao bé heo chưa ngủ đi đâu vậy ta???". Chị chợt nhớ ra rằng mỗi khi nó buồn hay điều gì khó nói nó luôn lên sân thượng ngồi cho đến khi hết buồn thì mới chịu xuống. Chị hiểu tính nó nên nhanh chân lên sân thượng ngay. Đúng là nó đang ngồi trên thềm sân thượng nhìn về nơi xa xăm lắm! Chị bước gần đến bên nó,vừa nói vừa ngồi xuống kế bên: -E có chuyện gì buồn à nhóc ? Nó nghe thấy tiếng chị quay sang nhìn chị nó cười: -Chỉ là có chút vấn đề e không tìm được cách giải quyết thôi ạ! Mà sao 2 chưa ngủ,sáng 2 đi sớm mà... Chị vuốt tóc nó: -Vì chị thấy nhóc không có trong phòng nên biết e sẽ lên đây mà e lên đây chắc chắn sẽ có chuyện gì đó..với lại lâu rồi 2 chị e không ngồi tâm sự cùng nhau nên chị lên đây. Nó nhìn lên bầu trời: -Đúng là chị luôn là người hiểu e nhất...haizzz Chị nói tiếp: -Sao? Có thể tâm sự cho chị nghe không nhóc? Nhóc cứ nói thử xem chị có thể giúp được e không... Đối với nó suốt những năm tháng qua chị luôn là người quan tâm,chăm sóc,lo lắng cho nó và hiểu nó nhất nên nó chưa giấu chị bất cứ điều gì cả. Nó hít lấy 1 hơi dài rồi bắt đầu kể cho chị nghe mọi chuyện từ lúc gặp cô cho đến giờ: -2 biết cô Thư trường e không? Chị nó nghe tên nhớ ra ngay: -Tất nhiên chị biết rồi,lúc chị còn học ở đó là cô ấy mới về trường thôi,chủ nhiệm lớp chị và dạy môn toán. Cô ấy đã từng bắt chị làm lớp trưởng nhưng chị không đồng ý. Nó nghe đến đây nghe sao mà giống mình quá: -Vậy 2 chị e mình giống nhau rồi,cô ấy đang chủ nhiệm lớp e cũng bắt e làm lớp trưởng e không đồng ý,nhưng cuối cùng cô ấy nói nhiều điều ép buộc e phải nhận. Chị cười khi nghe nó nói: -Hihi...tội nhóc nhỉ...mà vì vậy nhóc buồn á?? Nó xua tay,cười buồn: -Nếu chỉ như vậy thì e cần gì buồn chứ...chuyện là trước ngày vào học e và cô ấy đã gặp nhau do tai nạn ngoài ý muốn. E cũng đã vào nhà và nói chuyện với mẹ cô ấy,bà rất là hiền hậu e rất muốn có được 1 người mẹ như vậy...rồi những ngày sau cô ấy nói muốn e làm e gái cô ấy được không... Chị nói vào: -Và e đã đồng ý? Nó cười nhẹ gật đầu: -Đúng là như vậy á 2. Vậy là mỗi buổi sáng e đều qua nhà cùng cô đến trường đưa về nhà,tâm sự với nhau khá nhiều điều,trưa e cũng thường xuyên ghé nhà ăn cơm...nhưng... Nó lấp lửng câu nói làm chị rất tò mò: -Nhưng sao hả nhóc? Nó lại hít 1 hơi nói tiếp: -E không biết tại sao dạo thời gian này e rất kì lạ,cứ suy nghĩ lung tung. Có 1 ông thầy cứ lãng vãng bên cô,từ ánh nhìn đầu tiên e đã không thích ông ta. Ngày nào cũng theo cô rồi còn muốn biết nhà,2 biết không? e cảm thấy khó chịu vì điều đó e đã từng nghỉ chắc có lẽ mình hơi ganh tị vì cô ấy không quan tâm đến mình...nhưng hôm nay e đã nhận ra 1 điều,trong tim e dường như đó không phải là chị e nữa 2 à...2 có biết nó là gì không??? E đã đau đầu với điều này lâu lắm rồi... Chị ngồi nghe nó nói và tự nghĩ "không lẽ nhóc đang yêu sao??? Mà khoan đã để mình hỏi thêm nó xem sao???" -Dường như mọi thứ nhóc kể chưa rõ ràng nên 2 chưa thể trả lời nhóc được...nhóc cho 2 hỏi e đã từng thấy tim mình lạ hơn bình thường mỗi khi thấy cô ấy không??? Nó suy nghĩ 1 lát rồi trả lời chị ngay: -Hình như là có á 2...đôi khi chạm tay cô ấy tim e đập rất nhanh...lúc đó e cứ nghĩ mình bị bệnh tim giống 2 á Chị cười dò hỏi nó tiếp: -Vậy còn ông thầy mà nhóc nói thấy cứ đi bên cô thì nhóc khó chịu vậy khó chịu ra sao nè? Nó lại vận hành đầu óc: -Cứ thấy ông ta e ghét lắm...cứ nói cười làm cô không để ý gì đến e cả,e rất bực mình muốn cho ông ta 1 đấm ngay và luôn nhưng nghĩ lại họ là đồng nghiệp mà nếu cô có thích người ta đi nữa e cũng phải mừng cho cô ấy...nhưng tim e lại thấy đau...e luôn nghĩ e đối với cô ấy là gì...nhưng không nghĩ ra...haizzz Chị nghe nó nói đến đây thì đã chắc chắn được rằng nó đã biết yêu...vì chị cũng đã từng trải qua cảm giác đó: -Nhóc của chị ngốc quá à...e đã thích người ta mất rồi Chị xoa đầu nó nói,nó nghe được giật mình,lấy tay chỉ vào mặt mình nói với chị: -Sao chứ??? e thích cô ấy??? sao có thể??? ôi noooo...e không tin đâu...2 chọc e đúng không???? Nó xua đi ý nghĩ ấy,còn chị thì cười vì hành động đó của nó: -Hihi...nhưng những gì e làm đã chứng minh được điều đó,chẳng phải trong thâm tâm e cũng không mong 2 người là chị e sao??? Nó không phủ nhận cũng không muốn chấp nhận điều chị nói: -Đúng là e đã mong như vậy nhưng...nhưng...làm sao có thể...nếu e thích cô ấy thật thì làm sao chấp nhận được đây...con gái với con gái...hây da...thiệt là khó nói quá đi.. Nó vò đầu tóc mình,chị an ủi nó: -Thì sao chứ...chị thây nếu như đã yêu thì tại sao phải phân biệt như vậy...yêu là yêu từ trái tim mình cơ mà,là cảm nhận,là sự rung động của trái tim mình...vậy sao khi mình rung động trước người cùng giới thì cho là bệnh hoạn...vậy định nghĩa của tình yêu là gì??? Họ nói vậy không lẽ tình yêu là sự phân biệt giới tính sao...v.v. Chị nói với nó rất nhiều điều làm nó cảm thấy nhẹ lòng đi phần nào nhưng bản thân vẫn chưa chấp nhận được điều đó...
P.s: được nhiêu đây...có ai còn ủng hộ tg viết truyện nếu như lỡ đăng chậm trễ không???
|
|
Thấy nó lưỡng lự như vậy chị nói tiếp: -Nếu nhóc chưa chắc chắn thì cứ để 1 thời gian nữa xem sao,xem trái tim nhóc muốn nói lên điều gì...nếu sự thật là như vậy thì người đầu tiên ủng hộ nhóc là chị đây... Nó muốn khóc vì cảm động,nó thương chị nó lắm vì trong nhà 2 chị e phải nương tựa lẫn nhau có gì cũng nói cho nhau nghe,rồi cùng chăm sóc cho 2 đứa e bé bỏng...kìm nén cảm xúc nó nói với chị: -E cảm ơn 2 nhiều lắm,2 lúc nào cũng ủng hộ e...nhưng e nghĩ yêu 1 người đã khó đằng này còn là đồng giới thì muốn người ta yêu lại mình sẽ còn khó hơn gấp bội phần...thôi...gạt chuyện này qua bên nha 2,2 chị e mình đi ngủ thôi,hông thôi mai thành gấu trúc thì tiêu hết nhan sắc...haha Đúng là nó đang buồn thiệt nhưng nó vẫn cười thật thoải mái vì nó luôn nghĩ *chuyện ngày mai thì ngày mai tính* ... Vậy là nó cùng chị mình xuống dưới rồi đi ngủ chuần bị tinh thần cho ngày mai. Trước khi về phòng mình chị quay lại nói với nó: -Nhóc đừng suy nghĩ nhiều quá,hãy để thời gian và con tim nhóc quyết định..lúc đó chị tin e sẽ giải quyết được mọi việc. Cố lên! Chị động viên nó,nó mỉm cười nhẹ gật đầu rồi cũng được tay lên ra dấu hiệu cố lên giống chị...
Nằm trong phòng,mắt nó nhắm nhưng nó chẳng hề ngủ...khóe mắt nó rơi xuống giọt nước mắt..nó khóc cho bản thân nó...khóc cho số phận thật trớ trêu đã cho nó biết thế nào là thích là yêu 1 người nhưng lại là 1 người con gái như nó...nếu như có thể đến được với nhau liệu nó có thể che chở cho người ta suốt cuộc đời....hay người đó có thể chịu nổi dư luận của xã hội...v.v...rất nhiều thứ cần nói đến... Mà quan trọng bây giờ trong tay nó hoàn toàn là con số 0...không phải là 1 'người con trai có bờ vai rộng cho ai đó dựa vào...không sự nghiệp còn phải dùng tiền baba mà đi học...nói tóm lại trước mắt nó là 1 tương lai mờ ảo...nhưng đã lỡ bước chân vào TGT3 này thì biết làm sao thoát ra...thôi đành xuôi theo số phận,nó sẽ không nói ra mà chỉ luôn ở bên cô như vậy là đủ.... Đó là suy nghĩ của nó,cứ thế nó miên man đi vào giấc ngủ chập chờn...trong mơ nó thấy 1 cặp tình nhân tay trong tay...nó cố nhìn rõ là ai,chỉ thấy được người con gái còn người kia là ai không hề rõ ràng... (phải chăng báo trước điều gì???)
Sáng hôm sau... Ánh nắng chiếu qua khe cửa sổ làm nó giật mình thức giấc (tối qua có ngủ được đâu)...nhìn vào đồng hồ 6h45p... -Ôi trời ơi...lần đầu tui ngủ như heo vầy nè...không biết chị có đợi mình không nữa...mau đi thay đồ thôi.. (Haizzz...nó đang trong thời gian xem mình có yêu cô không...mà mới sáng sớm mở mắt nhắc người ta rồi...chắc thành thiệt quớ...) 5p sau mọi thứ đã hoàn tất...xuống nhà chị 2 đã đưa 2 thiên thần nhỏ của nó đi học,chỉ còn mình nó trong nhà. Vì gấp gáp nên nó cũng không ăn sáng chị 2 nấu mà dắt xe ra khóa cẩn thận rồi đi học luôn...nhưng chắc có lẽ đã thành thói quen nên nó chạy qua nhà cô... Đứng trước cửa nhà nó không bấm chuông mà cứ đứng nhìn vào trong...thì có giọng nói phát ra sau lưng nó: -Sao con không vào trong mà đứng thập thò vậy...mà chẳng phải giờ này con phải ở trường rồi sao??? Là giọng bà Thi...bà vừa mới đi tập thể dục về..bà thấy nó liền nỡ nụ cười tươi với nó...còn nó đứng cười cười trả lời bà: -Dạ...con đợi c.thư...mà sáng con ngủ dậy trễ không biết chị đi chưa nữa nên con đứng đây đợi ạ? Bà nghe nó nói liền ngạc nhiên: -Chứ không phải lúc sáng sớm con qua đưa con thư nó đến trường sao??? Lần này thì đến lượt nó ngạc nhiên,mở to con mắt nó nói cà lăm,tay thì chỉ mình: -@@...co..con...qua...rước...rước...c.thư á? Bà trả lời tỉnh bơ: -Không phải con chứ ai vào đây... Nó lầm bầm trong miệng "là ai chứ??? sao mới sáng qua rước chị rồi...trước giờ chỉ có mình thôi mà...ai mà to gan quá vậy,dám cướp nhiệm vụ của mình...rừ.ừ.ừ.ừ..." Bà Thi cắt ngang: -Con sao vậy??? Chuyện là sáng nay ta đã thấy c.thư nó đi từ sớm...có ai đó đứng trước cổng ta cứ nghĩ là con nên không cần phải xem... Nó nghe bà nói cũng hiểu phần nào sự việc...liếc nhìn đồng hồ 6h57p...vội nói với bà: -Sáng nay con dạy trễ tính sang rước chị mà nếu chị đi rồi con cũng đến trường học nha bác...cũng trễ rồi ạ! Nói xong nó leo lên xe,tính chạy đến trường vì chỉ còn 3p nữa là trường đóng cửa nhưng bà nói với nó: -Con đi cẩn thận nha! Trưa nhớ ghé nhà bác ăn cơm đó... Nó quay lại cười tươi và hô to với bà: -DẠ.Ạ.Ạ...HIHI
Nó chạy tốc độ kinh hoàng trên đường (nó cũng thích tốc độ nhanh)... KÉT.T.T.T.T.T...Nó đã đến trường...7h01...cánh cổng đang dần đóng lại thì nó hốt hoảng la to: -BÁC BẢO VỆ ƠI CHỜ CON VỚI VỚI VỚI.... Bác bảo vệ nghe ai đó gọi mình lập tức thò đầu ra cửa tìm giọng nói đó...gặp ngay nó ông cười hiền: -Sao hôm nay đi trễ vậy??? thường ngày con đi sớm lắm mà...thôi vào đi... Nó mừng hết lớn (đúng zòi có 1m rữi quài á). -Con cảm ơn bác nhiều ạ! Nó lễ phép làm ông rất hài lòng...ông luôn thấy nó thực hiện đúng nội quy,lễ phép,học giỏi lại còn là lớp trưởng..làm ông khá hài lòng...ngày nào ông cũng thấy nó đến trường với cô nên ông nghĩ nó hoàn toàn khác so với vẻ bề ngoài chẳng có ác cảm nào cả... Nhanh chân cất xe vào nó lao nhanh lên lớp...nó rung lắm vì lần đầu đi trễ. Đang bước lên cầu thang nó va phải ai đó nhưng chỉ kịp xin lỗi rồi tiếp tục lên lớp. Vào lớp nó thở hì hục,rất là mệt,mồ hôi ra hết áo...nhìn trông thật tội (tội chưa xữ á,trễ rồi mà còn đợi gái)... Nó mừng lắm vì giáo viên chưa lên,vào chỗ ngồi các bạn trong lớp xúm lại nó: -Sao lớp trưởng hôm nay đi trễ vậy??? qua tập mệt lắm sao??? Nó lắc lắc đầu,vì chưa lấy được không khí đã bị 1 đám bao vây muốn xỉu...thiếu ô xi nó quơ quơ tay cho tụi nó tản ra rồi mới mở miệng nói: -Mình...mình...mệt quá...ơ...cô vào kìa!!! Nó nói tay chỉ lên bảng...làm cả đám tảng nhanh không cần lựu đạn. Nó thì cười ha hả vì lừa được lớp 1 quả vậy là...BỐP...BỐP...BINH...BINH...nó bị quánh hội đồng (chỉ quánh đùa thôi...chứ không ai dám đụng nó thiệt đâu) trong đó có 3 đứa bạn nó quánh thiệt tình nhất...Cùng lúc đó...cũng có người đã bước vào lớp...
P.s: tình hình tg bị bỏ rơi...
|
|
Sun lúc nào cũng ủng hộ heo hết...hic.hic
|