[Gay 18+] Cay Đắng Và Ngọt Ngào
|
|
Chương 46
Nam nhìn ngắm Kim Tùng đã đời rồi quay qua ngắm nhìn Ngọc Thái. Phải nói hôm Ngọc Thái mặc quần bơi khá hấp dẫn.Làn da trắng trẻo, body cân đối ,vóc dáng cao ráo như người mẫu nhìn hoài không thấy chán. Đang ngâm mình tung tăng dưới nước, bất chợt nhìn lên bờ,thấy Nam đang chăm chú ngắm nhìn mình, Ngọc Thái đoán hiểu sự việc. Biết Nam không cưỡng được trước sự hấp dẫn của mình,Ngọc Thái liền nhoẻn miệng cười. Một ý nghĩ thoáng qua, Ngọc Thái đắc ý vô cùng. Ngày trước,thuở còn là sinh viên, Ngọc Thái đã biết dùng vẻ đẹp ngoại hình cùng với miệng lưỡi khéo ăn khéo nói để moi tiền các tay nhà giàu, các đại gia ở quán bar,vũ trường. Giờ đây, Ngọc Thái quyết sẽ làm cho Nam điêu đứng,chịu không nổi mà dọn đi. Có thế,Ngọc Thái mới khỏi thấy chướng mắt. Bốn ngày sau, Nam vừa đi xin việc ở trung tâm gia sư về, mặt buồn hiu. Ở trung tâm nói hiện giờ hết chỗ dạy kèm rồi, hẹn với Nam khi nào có sẽ gọi cho Nam biết.Vì chưa có điện thoại nên Nam đành cho số điện thoại bàn, điện thoại nhà của anh Tùng. Lên lầu,thay đồ xong,Nam xuống dưới nhà phụ với bà Hoa lo chuẩn bị cơm nước cho Kim Tùng và Ngọc Thái. Điện thoại bàn reng.Chị Duyên bắt máy. Mẹ Nam ở dưới quê gọi lên. Nam đến nghe máy. Nghe điện thoại của mẹ xong, Nam cứ rưng rưng nước mắt. Thấy vậy,bà Hoa liền hỏi: _ Chuyện gì vậy Nam? Ở dưới quê xảy ra chuyện hả? _ Dạ,không phải _ Vậy sao con nói chuyện với mẹ con mà cứ nghẹn ngào vậy? _ Dạ,mẹ con nói,ở dưới quê,ba mẹ con quá căng thẳng tiền bạc. Anh Cả con mất,chị dâu lại đau yếu bệnh hoài,không làm việc nặng nhọc được,suốt ngày chỉ ở nhà lo cho hai đứa nhỏ.Đã thế,thằng cu Bi, con của anh Cả, cháu của con, cứ bệnh lên bệnh xuống hoài.Ba mẹ con đang nợ nần tứ tung nên tháng này không xoay xở ra tiền để gửi cho con. _ Thế em đã có chỗ dạy kèm chưa?- Chị Duyên lên tiếng hỏi _ Dạ,chưa. Trung tâm bảo hiện giờ chưa có chỗ, bảo em chờ _ Vậy nếu trung tâm này chưa có chỗ dạy kèm, sao em không qua trung tâm gia sư khác? – Chị Duyên hỏi tiếp _ Dạ, thôi .Em không dám qua trung tâm khác đâu.Qua mấy trung tâm lạ, rủi gặp lừa đảo thì khổ nữa. Em đã bị một lần rồi.Sợ lắm! Nam trả lời chị Duyên xong, người bần thần. Ba mẹ đang nợ nần, không thể gửi tiền lên, chỗ dạy kèm lại chưa có,Nam không biết tính thế nào nữa. Cũng may là Nam còn được ăn nhờ ở đậu nhà anh Tùng.Nếu không có anh Tùng, không biết Nam sẽ phải sống thế nào đây? Kim Tùng cùng Ngọc Thái,Nhật Tân về. Nam cùng bà Hoa dọn cơm lên. Ba người ăn vội vã rồi đi tiếp. Bà Hoa nhìn theo lẩm bẩm: “Chắc có việc gì gấp rồi nên cậu Tùng mới vội vàng như thế .” Ba người đi rồi, Nam mới ngồi ăn cơm cùng bà Hoa và chị Duyên. Mọi người ăn một cách lặng lẽ. Biết Nam đang có chuyện buồn nên chẳng ai nói tiếng nào. Một không khí buồn bao trùm khắp mọi nơi. Buổi tối,lúc chuẩn bị đi ngủ, Nhật Tân mới hỏi Nam: _ Gia đình em ở dưới quê đang khó khăn hả? Anh nghe bà Hoa nói,ba mẹ em đang căng thẳng tiền bạc nên ko thể gửi tiền cho em được. Có chuyện đó không vậy? Nam buồn bã gật đầu. Nhật Tân lấy tiền đưa cho Nam và nói tiếp: _ Đây nè,em hãy cầm chút ít này,giữ lấy mà xài.Cứ coi như anh cho em vay. Sau này,tìm được chỗ dạy kèm,lãnh được tiền ,lúc đó,trả lại cho anh. Cầm tiền trong tay,Nam mừng rỡ vô hạn.Đúng là đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh, đang khát khô giữa sa mạc lại gặp dòng suối mát. Nam không biết cám ơn Nhật Tân như thế nào,chỉ còn biết lí nhí trong miệng: _ Em cám ơn anh,cám ơn anh nhiều lắm.Anh đã giúp đỡ em quá nhiều. Không biết sau này,làm sao em có thể trả ơn anh. _Anh giúp em, không cần em trả ơn.Anh chỉ muốn em sau này làm cho anh một việc. _ Anh muốn em làm việc gì? – Nam ngơ ngác hỏi _ Anh chỉ muốn là, sau này em ra trường,trở thành thầy giáo,em hãy cố gắng giúp đỡ những học sinh nghèo, khó khăn _ Vâng, điều này,em hứa với anh .Chuyện này,em chắc chắn sẽ thực hiện được .Lúc trứơc,còn học ở dưới quê, thầy cô trường em thương học trò lắm. Với những học sinh gặp hoàn cảnh khó khăn,nhiều thầy cô âm thầm giúp đỡ. Cũng chính vì vậy,em mới thi vào đại học sư phạm.Em cũng mong sao mai này,em cũng sẽ như các thầy cô của em, sẽ luôn hết lòng vì học trò _ Em biết không – Nhật Tân nói mà như tâm sự – Gia đình anh ở dưới quê nghèo lắm. Anh còn nhớ,hồi anh học lớp 4,gia đình anh rất khó khăn.Ba mẹ anh nợ ngập đầu.Tết năm đó,gia đình anh không ăn Tết. Cô Loan,cô giáo của anh đến thăm nhà,cho anh một bộ đồ mới cùng một hộp bánh. Trời ơi! Anh còn nhớ, lúc đó anh nhảy cẫng lên,la hét um nhà. Cuộc đời anh kh6ong có lúc nào sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙ bằng lúc đó. _ Thế sau nay,anh có đi thăm cô của anh không? _ Có chứ em! Mỗi lần về quê,anh đều thăm lại các thầy cô giáo cũ. Nghĩa nặng ân tình, làm sao có thể quên được? Chính vì vậy,anh hy vọng em sau này trở thành thầy giáo tốt, giống như cô giáo Loan của anh,hết lòng thương yêu học trò. _ Vâng,em hiểu.Em sẽ cố gắng mai này trở thành giáo viên, sống hết lòng với học trò _ Ừ,anh cũng hy vọng là thế.Nếu em có gặp khó khăn gì,em cứ nói.Anh sẽ cố gắng giúp em. _ Dạ,em nghĩ,em cũng không khó khăn nhiều lắm đâu anh.Em học sư phạm, không phải đóng học phí như các trường khác. Ăn ở em lại không tốn kém gì cả. Chỉ có tiền giữ xe, tiền bơm bánh xe,vá xe ,tiền sách vở ,tiền học thêm ngoại ngữ là em tự lo thôi. Em hiện giờ đã dẹp hết các khoản đi uống nước với bạn bè . Tiệc tùng sinh nhật gì đó,em cũng miễn luôn.Nói chung, em cố gắng cắt giảm tối đa,không để tốn kém nhiều đâu. _ Tiết kiệm chi mà tiết kiệm dữ vậy? – Nhật Tân cười – Tiết kiệm kiểu em thành trùm sò mất rồi. Nè,mai mốt bạn bè có mời sinh nhật,em cứ đi. Không có tiền,em cứ nói nhỏ với anh một tiếng.Anh sẽ giúp cho. _ Như vậy,em làm phiền anh quá.Không khéo em trở thành lợi dụng anh rồi _ Bậy nào! – Nhật Tân nạt – Cấm em không được nói thế! Anh chỉ cho em vay. Khi nào em đi dạy kèm,có tiền thì trả lại cho anh.Vả lại, anh cho em mượn tiền có điều kiện kia mà. _ Dạ,em cám ơn anh nhiều. _ Thôi,khuya rồi,ngủ đi. Nam vâng lời,lên giường ngủ một cách ngon lành Một tuần lễ sau, Nhật Tân chở Quang Huy lo công việc. Ngọc Thái ở nhà một mình. Biết Nam đang ở trên lầu, Ngọc Thái kêu Nam xuống nhờ Nam cạo gió. Do ở dưới quê, đã từng cạo gió cho ba nên Nam vui vẻ nhận lời. Ngọc Thái cởi áo ra, nằm xuống cho Nam cạo.Nhìn làn da trắng trẻo, vóc dáng cân đối, hấp dẫn, Nam đã phải xuýt xoa khen thầm trong bụng. Đã thế, Ngọc Thái lại mặc quần thể thao màu trắng,quần tụt xuống để lộ lưng quần lo̶t̶"̶ màu đen. Khi Ngọc Thái nằm xuống cho Nam cạo gió, quần lo̶t̶"̶ đen hiện lờ mờ sau quần thể thao trắng , nhìn rất khêu gợi. Hôm nay, Ngọc Thái cố tình khêu gợi Nam.Bởi thế, nằm cho Nam cạo gió,Ngọc Thái cứ giả bộ ngứa lưng đưa tay gãi gãi. Mỗi lần gãi gãi, Ngọc Thái cứ giả vờ như vô tình, kéo quần ngoài xuống một tí.Quần trong cứ mỗi chút lộ ra thêm nhiều. Nam nhìn như muốn kéo hẳn quần ngoài xuống nhưng không dám. Bởi thế, tay cạo gió mà mắt như muốn dán vào chiếc quần lo̶t̶"̶ đang lộ dần ra một cách khêu gợi. Đã thế, Ngọc Thái luôn miệng kêu ngứa,cứ đưa tay gãi liên tục.Ngọc Thái gãi một hồi,quần dài tụ xuống nhiều, lộ hẳn quần lo̶t̶"̶ ra. Đã vậy, Ngọc Thái còn mặc quần lưới nhìn thấy tới trong. Nam càng ngày càng bị kích thích nên cứ cố tình cạo xuống dưới. Ngọc Thái biết Nam đã bị kích thích nhưng vẫn làm bộ, giả vờ như không biết gì. Ngọc Thái còn làm bộ hỏi: _ Nam! Em coi dùm anh,hình như kiến cắn thì phải.Không hiểu sao,anh cứ bị ngứa hoài. _ Anh bị ngứa chỗ nào? Em đâu có thấy kiến gì đâu. _ Anh bị ngứa ngứa, đau đau ở mông,ở đùi đó. Em thử nhìn xem, coi có phải kiến cắn không? Hay con gì cắn vậy? Vừa nói, Thái vừa kéo quần dài xuống,chỉ chỉ vào mông ,vào đùi.Nam chăm chú nhìn,đâu có thấy gì,liền trả lời : _ Em có thấy gì đâu? Miệng trả lời,mắt cứ dán sát vào cặp mông của Ngọc Thái. Liếc nhìn thấy Nam đờ đẫn, Ngọc Thái mỉm cười,đưa tay vuốt vuốt nhẹ cặp đùi Nam.Bàn tay điệu nghệ của Thái vuốt đến đâu, Nam như muốn mê mẫn tới đó. Vuốt ngoài rồi dần dần thò tay vào ống quần đùi của Nam,Thái vuốt vào bên trong. Ngọc Thái vuốt ve một hồi, hàng Nam cứng ngắt. Nam lúc này cũng đánh bạo,đưa tay vuốt vuốt mông Ngọc Thái. Làn da Ngọc Thái mịn màng, Nam vuốt nghe s͙ư͙ớ͙n͙g͙ cả tay.Lúc này,lửa dục bùng cháy,Nam đâu còn lý trí nữa đâu mà suy mà nghĩ. Dù gì đi nữa, Nam cũng chỉ là trai quê, mới lên thành phố chưa được lâu.Vả lại,Nam đó giờ chỉ lo ăn học, đâu biết nhiều về cuộc sống. Còn Thái vốn là tay sành sỏi ở quán bar,vũ trường, đã có nhiều kinh nghiệm trong việc câu nhử đại gia, các tay chơi giàu có. Bởi thế, Ngọc Thái mà ra tay, Nam làm sao tránh khỏi? Lúc này,Nam đã đờ đẫn như người mất hồn .Ngọc Thái lật ngửa lại. Hàng của Ngọc Thái nhô lên trong quần lo̶t̶"̶. Do Ngọc Thái mặc quần lưới nên Nam thấy rõ mồn một,thấy rõ từng sợi lông. Nam lúc này quá đê mê rạo rực. Kềm lòng hết được, Nam đưa tay vuốt vuốt hàng Ngọc Thái. Trong lúc đó, kéo Nam nằm xuống, Ngọc Thái đưa hai bàn tay lướt lướt mân mẹ khắp cơ thể. Quần đùi của Nam được kéo ra. Ngọc Thái bắt đầu dùng lưỡi rê khắp người. Nam oằn oại,cảm thấy như mình đang lên chín tầng mây.Chịu hết nổi,Nam chồm dậy,tính cởi quần lo̶t̶"̶ của Thái ra.Ngọc Thái chặn lại,ôm Nam hôn tới tấp. Tới màn đá lưỡi cho nhau,Ngọc Thái làm Nam s͙ư͙ớ͙n͙g͙ ngất ngây.Nam lúc này hết biết trời trăng, chỉ còn muốn giao hoan. Đưa tay cởi quần lo̶t̶"̶ mình ra rồi,Nam định cởi luôn quần lo̶t̶"̶ Ngọc Thái.Trong đầu Nam lúc này chỉ còn nghĩ đến quan hệ,dụ̶c̶ vọng, không còn biết xét suy đến chuyện khác.Nhưng thật bất ngờ,Ngọc Thái đã ngăn lại,không cho Nam cởi quần lo̶t̶"̶ mình. Tay vẫn còn vuốt vuốt, miệng thốt lời êm dịu như muốn rót mật vào tai.Thái nhỏ nhẹ nói với Nam: _ Làm ở đây không tiện,rủi có người bắt gặp thì phiền phức lắm. Qua nhà của anh nha _ Nhà anh ở đâu? – Nam đờ đẫn hỏi _ Nhà anh cũng gần đây thôi. Đến đó,mình lên lầu đóng cửa lại, tha hồ thoải mái với nhau. Chứ ở đây bất tiện lắm. Nam thấy Ngọc Thái nói chí lý nên gật đầu. Ngọc Thái mặc quần vào, bảo Nam lên lầu thay đồ.Nam vâng lời,bước lên lầu. Ngọc Thái liền bước vào phòng vệ sinh,sẵn tiện tay xách theo cái điện thoại.Vào phòng vệ sinh, đóng cửa lại, Ngọc Thái nhắn tin cho Ngọc Đức. Đâu đó xong xuôi, Ngọc Thái bước ra ngoài.Nam đã thay đồ xong.Ngọc Thái bảo Nam xuống trước, bước ra đầu đường đợi. Ngọc Thái sẽ lấy xe ra sau. Ngọc Thái không muốn gây sự chú ý, sợ bà Hoa và chị Duyên trông thấy sẽ nghi ngờ. Nam xuống hơn 10 phút rồi,Ngọc Thái mới đủng đỉnh bước xuống, lấy xe. Bà Hoa và chị Duyên trông thấy, chẳng chút nghi ngờ. Ngọc Thái phóng ra ra ngoài. Nam đã đợi sẵn ngoài đầu đường. Ngọc Thái dừng xe, cho Nam leo lên rồi mới rồ ga, phóng thằng đến nhà Ngọc Đức. Đến nơi,Ngọc Thái dẫn Nam lên lầu, vào phòng, đóng cửa lại. Ngọc Thái chỉ khép cửa chứ không gài chốt. Nam lúc này quá khát khao thèm thuồng nên không chú ý đến điều đó. Nam lúc này chỉ chú ý đến cơ thể, vóc dáng hấp dẫn của Ngọc Thái. Quả thật,Ngọc Thái cũng như Vũ, cả hai đều có vóc dáng tuyệt đẹp, hấp dẫn. Chính sự hấp dẫn đó mà xưa kia đã làm Nam phải điêu đứng. Nam đã mấy lần nằm mơ thấy mình ái ân cùng Vũ.Giờ đến phiên Ngọc Thái.Nam không ngờ mình lại có diễm phúc đến thế.Có nằm mơ, Nam cũng không dám tin là có ngày Ngọc Thái quan hệ ái ân cùng mình. Giờ đây sự thật đã diễn ra trước mắt. Nam và NgọcThái đã ở chung một phòng. Ngọc Thái ôm chầm lấy Nam. Cả hai bắt đầu nút lưỡi cho nhau. Bàn tay của Thái bắt đầu hoạt động.Chiếc áo của Nam rơi xuống. Thái đưa tay vuốt ve dọc theo cơ thể của Nam.Bàn tay của Thái thoăn thoắt đưa lên xuông nhịp nhàng như đang gảy trên phím đàn. Bàn tay của Thái, bàn tay ma quái ấy đã bao phen vuốt ve rờ rẫm các đại gia, các tay ăn chơi giàu có ở chốn vũ trường. Nay cũng chính bày tay ấy đang dần dần đưa Nam vào cạm bẫy. Thái vuốt ve rờ rẫm đến đâu, Nam thấy tê người đến đó. Bàn tay Thái vuốt ve xuống dưới.Quần dài Nam được cởi ra. Thái cúi xuống vuốt ve rờ rẫm hai bên đùi. Rồi Thái bắt đầu dùng lưỡi. Thái rê lưỡi quanh đùi.Nam bắt đầu oằn oại,hồn thả chín tầng mây. Đúng lúc này, cửa phòng mở ra. Đèn bật lên. Ngọc Đức bước vào quát tháo ỏm tỏi:
|
Chương 47
_ Cái thằng khốn kia! Hết chỗ rồi hay sao mà mày vào nhà tao làm chuyện tồi bại thế kia? Nam lúc này hoảng hốt,sợ sệt,mặt tái mét không còn hột máu. Đang ngất ngây khoan khoái, Ngọc Đức bất thình lình xuất hiện làm Nam cảm thấy như mình mới vừa té nhào từ chín tầng mây xuống mặt đất. Nam cũng đã từng biết, Ngọc Đức là anh trai của Ngọc Thái.Mấy lần Ngọc Đức đến nhà gặp kiếm Ngọc Thái,đều gặp Nam.Chính vì vậy,Nam mới biết mặt Ngọc Đức.Lúc này đây,trên người Nam chỉ còn quần lo̶t̶"̶.Nam vội chụp quần dài tính mặc vào thì Ngọc Đức nhào đến, giật cái quần trên tay Nam. Ngọc Đức hầm hè: _ Đ.M. mày đúng là ăn gan trời.Để tao gọi điện cho Kim Tùng đến. Nghe gọi điện cho Kim Tùng,Nam như muốn sụm xuống.Ngọc Thái đến năn nỉ Ngọc Đức bỏ qua, đừng làm lớn chuyện. Ngọc Đức đưa tay tát Ngọc Thái một cái,miệng chửi um sùm. Ngọc Thái giả vờ hết lời năn nỉ van xin. Nam cũng lạy lục Ngọc Đức,xin đừng báo cho Kim Tùng biết.Để cho cả hai năn nỉ đến gãy lưỡi. Cuối cùng, Ngọc Đức nhìn Nam bảo: _ Mày muốn tao không cho Kim Tùng biết chứ gì.Cũng được.Tao sẽ không cho Kim Tùng biết với một điều kiện _ Anh muốn điều kiện như thế nào? – Nam run rẩy hỏi _ Điều kiện của tao đơn giản thôi. Mày lại góc kia đứng và nhún nhảy. Mày phải vừa nhún nhảy,vừa cởi quần lo̶t̶"̶ của mày ra. Sau đó,mày hãy tự sục cho đến khi nào xuất tinh thì thôi _ Làm thế để làm gì ? Kỳ lắm! – Nam sợ sệt nói _ Sao hả? Kỳ hả?Vậy tao gọi điện cho Kim Tùng đến.Như vậy hết kỳ. Nam hoảng hốt quỳ sụm xuống,miệng van xin: _ Em van anh.Em lạy anh.Xin anh đừng gọi cho anh Tùng. _ Vậy thì đến góc đó, nhún nhảy mau. Còn không,tao gọi điện.Mày muốn thế nào hả?Nói mau! Nam còn muốn thế nào nữa bây giờ? Nếu Kim Tùng hay chuyện này,chắc Nam sẽ phải dọn đồ ra khỏi nhà. Rồi sau đó sẽ thế nào? Còn anh Nhật Tân nữa. Ảnh hứa sau này nếu mình có khó khăn gì, ảnh sẽ giúp. Nhưng khi ảnh biết việc này,ảnh sẽ đối xử với mình thế nào đây?Nam rối trí quá trời, không biết tính lẽ nào. Lúc này,Ngọc Thái lại đến thỏ thẻ bên tai: _ Chuyện đã lỡ rồi Nam à! Thôi thì,em nên nghe lời anh Đức đi.Cũng đâu có gì ghê gớm lắm.Chứ nếu để anh Tùng hay,mọi việc rắc rối lắm. Rồi nếu ba mẹ em biết chuyện này thì sao? Nghe nhắc đến ba mẹ,Nam hết hồn. Ba mẹ ở dưới quê đang nợ ngập đầu. Nếu biết thêm chuyện này nữa,ba mẹ sẽ thế nào? Ngọc Thái lại cứ rủ rỉ bên tai. Cuối cùng, Nam đành phải nghe theo, đến góc nhà biểu diễn. Nam đâu có ngờ, Ngọc Đức cài sẵn camera ở góc nhà. Nam biểu diễn thế nào, camera đã quay lại hết. Sau khi xuất tinh,Nam mặc quần áo vào. Ngọc Đức quát nạt: _ Mày hãy cút xéo khỏi đây mau ! Còn Ngọc Thái ở đó. Chút nữa,tao tính sổ với mày. Nam tính về. Nhưng chợt nhớ trong người chẳng còn tiền,làm sao đón xe ôm về? Thấy Nam cứ lừng khừng,Ngọc Đức quát nạt: _ Đ.M, mày chưa chịu về,còn đứng sớ rớ ở đây làm gì? Hay đợi tao điện thoại kêu Kim Tùng đến đón về? _ Dạ,anh cho anh Thái về chung với em.Chứ em chẳng có tiền, làm sao đón xe ôm ? Ngọc Thái nghe thế,đến vỗ về : _ Em cầm tiền này,đón xe ôm về trước đi.Để anh ở lại,năn nỉ anh Đức rồi sẽ về sau. Nam nghe lời,cầm tiền đón xe ôm về. Lúc này,trong phòng chỉ còn lại Ngọc Đức và Ngọc Thái.Ngọc Đức nhăn nhó: _ Mày bày ra đủ trò,chỉ có vậy thôi sao?Có đáng không vậy? Ngọc Thái vừa chăm chú xem lại đoạn camera, vừa trả lời: _ Không làm thế,làm sao mới có thể tống cổ nó ra khỏi nhà Kim Tùng? _ Vậy sao hồi nãy,không kêu đám bụi đời,đám bóng lộ đến cho nó một trận đã nhừ. Bảo đảm nó mà bị hãm một lần,nó sợ tới già.Sao này nó gặp mày,nó sẽ tránh xa trăm thước. _ Kêu đám đó thì dễ rồi – Ngọc Thái đáp – Nhưng sau đó thì sao? Sau đó, thằng Nam về nhà khóc bù lu bù loa. Rồi thế nào Kim Tùng cũng biết. _ Kim Tùng biết thì đã sao? Không lẽ Kim Tùng vì nó àm trở mặt với mày? _ Chuyện đó chưa biết được. Nhưng hiện giờ, thằng Nam rất được lòng Quang Huy và Kim Tùng. Bởi vậy,tốt nhất,chuyện này,anh đừng để cho hai người đó biết. Cứ từ từ khống chế thằng Nam, bắt nó làm đủ trò. Rồi đến khi nó chịu hết nổi, anh mới bảo nó hãy dọn đồ đi nơi khác,không được ở trong nàh Kim Tùng nữa. _ Ok – Ngọc Đức gật gù – Có đoạn phim này rồi,tao sẽ làm cho nó thất điên bát đảo _ Nhưng cũng vừa phải thôi,không được làm quá trớn đó – Ngọc Thái nhíu mày nói tiếp – Anh nên nhớ,thằng Nam là Hai lúa,ở dưới quê mới lên Sai gon nên mình dễ khống chế.Còn Quang Huy và Kim Tùng là hai con cáo già, không dễ chơi đâu. Anh làm sao mà để nó về nhà khóc bù lu bù loa, tới tay Quang Huy và Kim Tùng là hai anh em mình mệt đó. _ Ok,tao hiểu rồi.Tao sẽ không mạnh tay với nó đâu.Mày yên chí! Ngọc Thái dặn dò Ngọc Đức đâu đó xong xuôi rồi mới phóng xe về. Nam về nhà mặt mày như kẻ mất hồn.Trong đầu cứ ám ảnh lo sợ, không biết Ngọc Đức có cho Kim Tùng hay không nữa. Dù gì đi nữa,Ngọc Thái cũng là boyfriend của Kim Tùng. Thế mà….. Nam cũng không hiểu tại sao mình lại làm thế! Nếu Kim Tùng biết chuyện, Nam không biết mình sẽ trả lời thế nào với anh Tùng. Nghĩ đến đó mà Nam lo sợ vô cùng. Thấy Nam về nhà mà mặt mày tái mét,chị Duyên hốt hoảng hỏi: _ Nam! Em sao vậy? Trúng gió hả? Để chị cạo gió cho _ Dạ,em không sao đâu chị. Chẳng qua em thấy hơi khó chịu trong người, lên phòng nằm nghỉ một chút là khỏe liền hà. Nói xong,Nam lên phòng. Chị Duyên nhìn theo với ánh mắt lo lắng. Ở trong nhà này,chị Duyên lẫn bà Hoa đều rất quý mến Nam. Từ khi tháo bột xong, Nam đã nhào xuống bếp phụ với mọi người. Hễ đi học thì thôi,về nhà,Nam thay đồ ra, lăng xăng phụ giúp mọi người. Mọi công việc nhà mọi lần chỉ có bà Hoa và chị Duyên dọn dẹp.Nay có thêm Nam, hai người bớt được chút việc .Đã thế,Nam làm rất nhiệt tình,nấu ăn lại khéo. Bởi thế,chị Duyên cũng như bà Hoa đều có nhiều cảm tình với Nam Nghe chị Duyên nói Nam muốn đau,bà Hoa sốt sắng chạy lên lầu hỏi: _ Nam! Con sao vậy?Có nhức đầu gì hôn? Để bác lấy thuốc cho uống Nam đang rầu rĩ chuyện vừa xảy ra ở nhà Ngọc Đức.Thấy bà Hoa lo lắng như vậy,Nam cảm động lắm.Nam nhỏ nhẹ đáp: _ Cháu hơi mệt,không có gì đâu bác ạ. Cháu chỉ cần nằm nghỉ một chút là khỏe ngay thôi.Không sao đâu bác. _ Vậy hả?Vậy con cứ nằm nghỉ đi! Nếu có gì, con cho bác hay, bác lấy thuốc cho uống. Có muốn ăn cháo không?Bác nấu cháo cho _ Dạ,thôi khỏi bác à.Con nghĩ chắc không sao đâu. _ Nhìn con kìa! Vậy mà nói không sao hả?Để bác nấu cho con chút cháo trắng. Nhà có thịt kho. Con ăn cháo trắng với thịt kho, được không? _ Dạ,được.Con cám ơn bác nhiều. Bà Hoa lại hối hả chạy xuống.Nam nhìn theo,cảm động vô ngần. Hai ngày sau, Ngọc Đức gọi điện thoại đến. Nam nghe điện thoại xong,liền đạp xe đến nhà Ngọc Đức. Vào nhà,dựng xe xong,Nam liền hỏi: _ Anh kêu em đến có chuyện gì vậy?Sao lại bắt buộc em phải đến? _ Tại có chuyện cần nên tao mới kêu mày đến.Lên lầu sẽ rõ. Nói xong,Ngọc Đức bỏ lên lầu.Nam đi theo Ngọc Đức. Lên lầu,vào phòng, Nam thấy một người đàn ông lớn tuổi ,khoảng trên 50 đang ngồi đó.Nhìn vào, Nam nhận biết liền. Đó là một bóng lộ.Lúc này,Đức mới bật đĩa lên. Trên màn hình là cảnh tượng Nam đang nhún nhảy và sục.Nam nhìn mà muốn rụng rời chân tay.Miệng lắp bắp,Nam nói: _ Anh….anh đã lén quay camera? _ Uh.Hôm đó thấy mày làm nhìn cũng vui mắt quá nên tao quay lại vậy mà. Buồn buồn mở ra xem.Thế thôi. _ Vậy giờ,anh kêu tôi đến đây để làm gì? Nam lúc này hết còn nhỏ nhẹ nữa mà bắt đầu sẵng giọng.Thấy Nam sẵng giọng, Ngọc Đức cũng quạu quọ,chửi thề: _ Đ.M. tao kêu mày đến đây để làm tình chứ để làm gì? Mau cởi đồ ra ,làm tình cho tao xem. _ Anh muốn thì anh cởi đồ ra làm tình đi! Tôi không cởi. Nam trả lời xong,hầm hầm mở cửa bước ra ngoài. Ngọc Đức nhào tới, nắm đầu Nam lôi vô trong,đóng cửa lại.Xô Nam té xuống giường,Ngọc Đức chửi thề tiếp: _ Đ.M. Mày dám không cởi à? Mày mà không cởi đồ ra, tao sẽ gọi điện cho Kim Tùng biết chuyện hôm bữa. Đồng thời,cái điã này,tao sẽ gửi về quê cho gia đình mày xem. Ừ,quên nữa, cái điã này tung lên mạng cho đám sinh viên trường mày coi, chắc cũng thú vị lắm phải không? Nghe tới việc tung lên mạng,Nam chẳng còn hồn vía nữa.Nếu đám bạn trong trường xem được đĩa này, chắc Nam bỏ học luôn quá? Rồi ba mẹ dưới quê sẽ nghĩ gì khi thấy đĩa này? Càng nghĩ,Nam càng thấy bủn rủn cả người. Ngọc Đức thấy Nam sợ xám mặt rồi,liền cười ha hả nói tiếp: _ Sao hả thằng khốn?Có chịu cởi đồ ra không hả? Muốn cởi đồ ra làm tình hay muốn tao tung cái đĩa này đi khắp nơi? Ngọc Đức làm dữ qua,Nam đành phải cởi đồ ra.Hào,lão già bóng lộ vừa thấy Nam cởi đồ ra liền nhào đến. Nam hoảng hốt đẩy lão già ra. Ngọc Đức thấy thế liền quát: _ Mày có nằm im không?Hay muốn tao tung đĩa lên mạng? Nam bất đắc dĩ nằm im,để lão già muốn làm gì thì làm.Hào,lão già đó vốn là một bóng lộ sống bằng nghề bán rau cải ngoài chợ.Vốn tính mê trai nhưng vì lão vừa già vừa xấu nên chẳng trai nào chịu lên giường cùng lão.Bởi thế, hễ có thời gian rảnh,lão chui vào rạp hát hay sauna để tìm trai. Nay được Ngọc Thái cho lão lên giường với sinh viên,trai quê mới lên thành phố,lão mừng húm. Do Ngọc Thái đã có dặn dò trước nên lão làm tình với Nam làm từ từ nhẹ nhàng.Tuy vậy,Nam vẫn thấy gớm ghiếc như thường.Nam không ngờ có ngày mình phải lên giường với một lão già bóng lộ như thế này. Lão làm tới đâu, Nam gớm ghiếc tới đó. Nam nằm nhắm mắt, mặc lão muốn làm gì thì làm. Thế là từ đó về sau, cứ vài bữa một lần, Ngọc Đức gọi điện, Nam phải qua nhà làm tình với các lão già. Chính Ngọc Thái cho người vào trong các sauna, tìm mấy lão già gớm ghiếc về làm tình với Nam. Ngọc Thái quyết chí làm cho Nam đến lúc chịu không nổi, phải dọn đồ ra khỏi nhà Kim Tùng, Ngọc Thái mới dừng tay. Bị Ngọc Đức bắt phải lên giường với mấy lão già, mấy tay bóng lộ gớm ghiếc, Nam thấy oải vô cùng. Đến nước này, Nam đã biết mình không còn đường rút. Lúc này đây,Ngọc Đức đã có trong tay đĩa phim quay lại cảnh làm tình giữa Nam với mấy tay bóng lộ. Nam biết mình đã bị không chế rồi, không còn lối thoát. Thấy Nam xơ xác bơ phờ, chị Duyên bà Hoa rồi đến anh Nhật Tân hỏi thăm cớ sự nhưng Nam đều lắc đầu,không trả lời. Nam không dám cho ai biết sự thật. Nam cứ sợ, nếu mọi người biết sự thật rồi, mọi người sẽ đánh giá Nam như thế nào? Ngọc Thái là boyfriend của anh Tùng, thế mà Nam lại có sự ham muốn. Rồi nếu anh Tùng biết được chuyện này, anh Tùng sẽ đối xử với mình như thế nào?Càng suy nghĩ,Nam càng rối trí. Bất chợt nhớ tới Vũ,Nam thở dài. Phải chi lúc này có Vũ bên cạnh thì hay biết mấy?Không biết giờ này Vũ đang làm gì? Có lẽ Vũ đang tiếp khách? Nghĩ tới Vũ, Nam lại chắt lưỡi. Nam thầm nghĩ: “ Mình trách Vũ làm callboy,chứ giờ mình cũng đâu tốt lành gì? Cũng nằm trên giường mặc cho mấy lão già, mấy tay bóng lộ tha hồ thỏa mãn nhục dục, cũng tồi tệ đâu kém gì Vũ?” Và Nam tính trong đầu, trưa mai học về,Nam đạp xe qua thẳng nhà Vũ luôn. Do đã có dự định sẵn, sáng hôm sau, trước khi đi học, Nam báo với bà Hoa là trưa, Nam không về, Nam ghé nhà bạn.Và buổi trưa,tan học,Nam đạp xe thẳng tới nhà Vũ. Đường dài xa thăm thẳm, Nam đạp xe mà mồ hôi tuôn ròng ròng, lưng áo ướt đẫm.Tới nhà Vũ rồi, Nam mệt nhoài thở phì phò. Vào nhà ,thấy Trường Giang đang nằm ghế salon xem phim, Nam hỏi thăm Vũ. Do phim đang tới hồi gay cấn nên Trường Giang lo dán mắt vào tivi, tay chỉ chỉ lên gác. Nam bèn leo lên gác. Vừa mở cửa phòng ra, một cảnh tượng hiện ra làm Nam choáng váng cả mặt mày. Vũ và Hiếu Nhân ,cả hai không một mảnh vải trên người đang quấn chặt vào nhau. Chứng kiến cảnh đó,Nam chỉ còn biết kêu rú lên và bỏ chạy xuống. Đang đắm mình thả hồn vào cõi thiên thai,nghe Nam rú, cả Vũ và Hiếu Nhân đều giật mình.Trông thấy Nam bỏ chạy,Vũ hồn vía lên mây,mau lẹ chụp cái quần lửng, mặc vào rồi đuổi theo Nam.
|
Chương 48
Trường Giang đang chăm chú xem phim,nghe tiếng rú rồi thấy Nam ào ào chạy xuống. Đoán hiểu mọi chuyện,Trường liền nhào đến,chặn Nam lại và nói: _ Bình tĩnh lại đi Nam! Đừng cắm đầu chạy như thế ! Vũ lúc này cũng vừa kịp chạy đến, nắm lấy tay Nam nói: _ Đứng lại đi Nam! Mày hãy đứng lại,nghe tao giải thích cái đã. Nam uất ức đưa tay tát Vũ một cái thật mạnh,miệng nói: _ Giải thích cái gì nữa hả? Vũ giải thích thế nào đây? Hay là Vũ muốn nói, vì bất đắc dĩ nên Vũ mới quan hệ xác thịt cùng Hiếu Nhân? Trường Giang lúc này đã hiểu hết mọi việc. Hồi nãy, Nam đến, do đang tập trung cao độ xem phim, Trường Giang quên khuấy việc Vũ cùng Hiếu Nhân đang ở trong phòng. Do đó,Trường Giang mới đưa tay chỉ chỉ, cho Nam lên gác gặp Vũ. Chính vì vậy mới xảy ra cớ sự,Trường Giang chẳng biết tính thế nào cho ổn. Hiếu Nhân mặc quần áo xong, chạy xuống. Vừa thấy mặt Hiếu Nhân, Nam nổi sùng chửi toáng cả lên: _ Thằng khốn! Mày đúng là thằng giả nhân giả nghĩa. Ở trường,mày gặp tao, mày nói vì lý do này,vì lý do kia nên Vũ không thể từ bỏ việc làm call được. Giờ tao đã rõ vì sao Vũ chưa thể từ bỏ việc làm call. Vì Vũ còn phải đi khách kiếm tiền nuôi mày,đúng không? _ Nam! Nam nói nhảm gì vậy?- Hiếu Nhân tái mặt _ Nam ơi! Mày không biết,đừng có nói bậy! – Vũ nhăn nhó khổ sở _ Tôi nói bậy thế nào hả? – Nam trừng mắt nạt – À,tôi hiểu rồi. Hai người đúng là cá mè một lứa,cùng là callboy đĩ đực nên tâm đầu ý hợp.Nay một người không làm call được nữa thì người kia phải đi khách nuôi người còn lại. _ Nam,mày sủa bậy cái gì đó? – Hiếu Nhân đỏ mặt tía tai quát _ Mày nói tao sủa bậy,còn mày thì bú bậy phải không? Mày chuyên môn thọc mõm bú háng khắp thiên hạ,đúng không? Nghe Nam chửi mấy câu quá nặng nề,Hiếu Nhân điên tiết cầm ghế phang vào đầu Nam.Vũ trông thấy đưa tay ngăn lại kịp thời,miệng nói với Hiếu Nhân: _ Bình tĩnh lại đi Hiếu Nhân! Đừng nổi nóng! Coi chừng máu đổ bây giờ _ Máu đổ thì mặc máu đổ! Miễn sao cho con chó điên này đừng sủa bậy nữa là được. Hiếu Nhân lúc này máu nóng đã bốc lên tới đầu. Chuyện làm call vốn dĩ là chuyện quá khứ đau buồn,Hiếu Nhân đã cố gắng để quên đi. Nay Nam lại lôi nó ra mắng chửi,nhục mạ,Hiếu Nhân làm sao chịu nổi? Bởi vậy,Hiếu Nhân quyết ăn thua đủ tới cùng. Thấy tình hình quá căng, Vũ nhờ Trường Giang giữ chặt Hiếu Nhân lại.còn Vũ chạy đến vịn tay Nam nói: _ Nam ơi! Hôm nay,đúng là tao có lỗi với mày.Vậy giờ, tao quỳ xuống đây. Mày muốn xử tao thế nào cũng được.Chỉ xin mày bỏ qua chuyện hôm nay, cho tao cơ hội giải thích rõ ràng mọi việc _ Bỏ qua cho Vũ hả? Vũ quan hệ với Hiếu Nhân sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙ như vậy rồi bảo Nam bỏ qua mọi chuyện hả? _ Vậy mày cứ xử tao đi ! Tao đã quỳ ở đây,mày muốn xử thế nào thì tùy. Miễn sao mày hết giận thì được. _ Xử Vũ thế nào đây? Xử Vũ rồi đây mai mốt ,Vũ tiếp tục quan hệ với Hiếu Nhân chứ gì? Hiếu Nhân nghe Nam nói thế,định lên tiếng nhưng Trường Giang đã bụm miệng lại, không cho Hiếu Nhân nói. Vũ khổ sở xuống nước: _ Vậy giờ,tao phải làm thế nào thì mày mới hết giận? _ Muốn Nam bỏ qua mọi chuyện hả? – Nam tức tối – Hứ ! Còn khuya ! Trừ phi Vũ dám cởi bỏ hết quần áo ra,quỳ trước mặt Nam _ Mày nói sao? Nếu tao cởi hết đồ,quỳ xuống, mày chấp nhận bỏ qua mọi chuyện chứ? _ Uh Nam gật đầu thách thức.Trong lúc tức giận,Nam mới nói thế cho hả dạ.Nam đinh ninh rằng với bản tính cứng rắn,Vũ sẽ không bao giờ làm thế.Nhưng thật không ngờ, Vũ đã đứng lên,cởi quần lửng ra rồi quỳ xuống. Lúc này, trên người Vũ không còn mảnh vải che thân. Nam kinh ngạc há hốc mồm nhìn. Vũ buồn buồn cất giọng: _ Tao đã cởi đồ ra,quỳ xuống rồi đó. Mày đồng ý bỏ qua mọi chuyện chứ? _ Vũ! Vũ! Tại sao Vũ lại làm thế? Nam không muốn gặp mặt Vũ nữa. Nam vừa tức tưởi,vừa nghẹn ngào chạy ra cửa.Nam mở cửa ,lấy xe đạp đẩy ra ngoài.Vũ hoảng hốt chồm tới ,níu Nam lại.Nam co giò đạp Vũ té nhào rồi nhảy lên yên xe,co giò đạp.Vũ vội vàng chụp cái quần lửng mặc vào rồi chạy ra.Bóng Nam ở phía xa xa.Vũ chạy theo,rống cố kêu: _ Nam! Nam! Quay lại đi Nam ! Mặc Vũ kêu khản cổ nhưng Nam vẫn cắm đầu chạy.Bóng Nam dần dần xa khuất. Vũ đành thất thểu quay về. Nhìn dáng thất thểu của Vũ,Hiếu Nhân hiểu được rằng,Vũ còn rất yêu Nam. Hiếu Nhân không ngờ rằng, Hiếu Nhân đã tìm đủ mọi cách vẫn không làm cho Vũ quên được Nam. Nội cái việc Vũ dám cởi hết đồ ra,quỳ xuống trước mặt Nam cũng đủ chứng minh là vì Nam,Vũ có thể làm bất cứ việc gì. Nghĩ đến điều này,Hiếu Nhấn cảm thấy bầm gan tím ruột.Nghĩ đến việc không chiếm được quả tim của Vũ,Hiếu Nhân không cam tâm chút nào. Hiếu Nhân nhất quyết là sẽ không bao giờ nhường Vũ cho Nam.Trong đầu Hiếu Nhân bắt đầu có sự toan tính.Ngày mai,vào trường,Hiếu Nhân sẽ tìm gặp Nam. Hiếu Nhân bắt đầu suy nghĩ ,cần phải nói thế nào để Nam đừng bao giờ đến tìm gặp Vũ nữa. Trong lúc ấy,Nam đang cắm đầu cắm cổ đạp xe.Thấy xe nước mía phía trước, Nam tấp vào.Nam hiểu được rằng, mình cần phải lấy lại bình tĩnh rồi mới đạp xe về.Chứ cắm đầu cắm cổ chạy như thế này,không khéo lại đâm đầu vào xe hơi như lần trước thì rõ khổ. Ngồi uống nước mía mà Nam thấy đắng lòng. Đạp xe từ trường đến nhà Vũ, đường xa vời vợi, mồ hôi nhễ nhại mà lại phải chứng kiến Hiếu Nhân cùng Vũ quan hệ,Nam thấy đất trời như sụp đổ.Tại sao Vũ và Hiếu Nhân quan hệ với nhau? Họ yêu nhau từ lúc nào? Nam cứ bâng khuâng mãi câu hỏi đó. Hôm sau, Hiếu Nhân lên trường tìm gặp Nam. Do đã có chủ ý trước nên Hiếu Nhân hẹn gặp Nam sau khi tan học ở ngoài cổng trường. Ra về,Nam đi bộ ra ngoài, gặp Hiếu Nhân đang đứng chờ sẵn bên đường. Băng qua đường, Nam đến gặp Hiếu Nhân hỏi: _ Mày gặp tao để làm gì? Thứ mặt dày như mày còn dám gặp tao nữa sao? _ Sao lại không dám? Tao gặp mày để yêu cầu mày đừng đến tìm Vũ nữa _ Mày lấy quyền gì mà cấm tao gặp Vũ? – Nam tức tối hỏi _ Quyền gì hả? – Hiếu Nhân hất mặt đáp – Hiện giờ,tao đang là bạn trai của Vũ nên tao không muốn mày đến làm phiền Vũ nữa. _ Tao mà làm phiền Vũ hả? – Nam trợn mắt lên hỏi _ Chứ còn gì nữa – Hiếu Nhân đáp tỉnh bơ – Mày thấy Vũ có tiền nên tìm đến Vũ xin xỏ chứ gì? Hôm qua,mày tìm Vũ,muốn Vũ sắm cho mày cái gì? Quần áo?Giày dép? Mày muốn mua gì?Nói đi! Tao sẽ mua cho mày Nghe Hiếu Nhân nói, Nam muốn nổi khùng. Không ngờ Hiếu Nhân lại nói với mình những lời như thế? Trước kia, Hiếu Nhân nói chuyện rất đàng hoàng tử tế.Nhưng sao hôm nay, Hiếu Nhân nói chuyện quá bậm trợn. Nam tức quá,sẵng giọng: _ Tao chẳng cần gì cả.Thằng khốn! Đồ thứ callboy rác rưởi! _ Mày chửi callboy rác rưởi,vậy chứ mày thì sao? _ Hiếu Nhân mỉa mai – Mày cũng đã từng nhận đồ của callboy rác rưởi đó thôi. Có phải Vũ làm callboy kiếm tiền đi khách để có tiền sắm đồ cho mày không? Nghe nói tới đây, Nam không dằn được nữa,hét lên: _ Đồ chó! Quân khốn nạn! Biến đi cho tao ! Mày về nói với Vũ, tao cũng không muốn gặp Vũ nữa! _ Không muốn gặp Vũ,vậy lấy ai sắm quần áo cho mày? – Hiếu Nhân tiếp tục mai mỉa – Có phải Vũ đã từng sắm cho mày từ cái quần trong ra tới quần ngoài? Có phải quần lo̶t̶"̶ mày đang mặc cũng do Vũ bỏ tiền ra mua? Mắt nổ đóm đóm,Nam nhào tới quyết ăn thua đủ với Hiếu Nhân. Hai người đánh lộn với nhau. Nam vừa đánh vừa chửi Hiếu Nhân hết lời. Hiếu Nhân cũng chửi lại Nam là thứ hèn hạ, chơi với bạn chỉ toàn lợi dụng bạn . Nhờ có mọi người can, Hiếu Nhân và Nam mới được tách ra. Thấy mọi người bu lại nhìn, Nam cảm thấy xấu hổ quá,bỏ đi. Chỉ còn lại một mình, Hiếu Nhân lặng lẽ vào quán nước ngồi Hôm nay,Hiếu Nhân cố tình gây chuyện với Hiếu Nhân cũng chỉ vì Vũ.Tối qua,chứng kiến bộ dạng thảm não của Vũ, Hiếu Nhân thầm lo. Vũ còn rất mong nhớ Nam. Do đó, Hiếu Nhân cần phải ra tay, giở thủ đoạn chia cách Nam và Vũ.Có vậy,Hiếu Nhân mới hy vọng có ngày Vũ đáp lại tình cảm của mình. Từng sống trong tổ quỷ nên Hiếu Nhân cần phải biết làm gì, cần phải nói những câu nào để làm Nam tức điên lên, Nam sẽ không còn đến tìm Vũ nữa. Nhưng lúc này, Nhân lại lo ngại, sợ có một ngày ,Vũ đến trường tìm Nam. Chính vì vậy,Hiếu Nhân tính cần phải làm thế nào để khi Vũ đến tìm, Nam sẽ đuổi xua,Nam sẽ không thèm nói chuyện với Vũ.Trong đầu Hiếu Nhân bắt đầu có sự toan tính. Nhân nhủ thầm: “ Nam à! Tao không thù ghét gì mà. Nhưng vì Vũ, tao cần phải có chút thủ đoạn. Sống trên đời, không vì mình, trời tru đất diệt, mong mày hiểu cho” Ngồi được một lát,Hiếu Nhân ra lấy xe rồi về. Đang nằm xem tivi ,thấy Hiếu Nhân dắt xe vào,Vũ liền hỏi: _ Làm gì mà trầy mặt vậy Hiếu Nhân? _ Thì mới đánh lộn với thằng Nam đó.Bị nó cào nên mới bị trầy _ Tại sao lại phải đánh lộn với Nam? – Vũ sửng sốt hỏi – Đầu đuôi câu chuyện thế nào vậy? _ Thì thằng Nam đến tìm gặp Nhân.Nó mắng chửi Nhân đủ điều.Nó bảo Nhân xúi Vũ làm call để kiếm tiền nuôi Nhân.Nó chửi Nhân thậm tệ. _ Nam chửi Nhân thế nào? Nghe Vũ hỏi, Hiếu Nhân liền trả lời một hơi,thêu dệt đủ điều. Vũ nghe xong,giật mình hỏi: _ Nam lại nói như thế sao?Xưa nay Nam hiền lắm mà,lẽ nào lại nói như vậy? _ Ừ,xưa thì nó hiền.Nhưng hôm qua,nó chứng kiến cảnh Nhân và Vũ bên nhau nên giờ nó như con chó điên, sủa bậy vang trời _ Mọi việc cũng đều do Vũ mà ra cả – Vũ buồn buồn nói – Phải chi mấy lần gặp Nam, Vũ đừng nổi nóng thì đâu xảy ra chuyện như ngày hôm nay. Lỗi đều do Vũ cả. _ Vũ đừng tự trách mình như thế! Cũng do thằng Nam quá cố chấp nên mới ra cớ sự. Hoàn cảnh của Vũ quá nghiệt ngã.Thằng Nam nó không thông cảm thì thôi, lại cứ chì chiết Vũ mãi.Thằng như thế,đâu đáng để Vũ làm bạn Vũ làm thinh,không nói gì. Vũ đã dự định ,vài bữa nữa,Nam bớt giận,Vũ sẽ lên trường tìm Nam. Nhưng hôm nay,Nam với Hiếu Nhân lại xảy ra chuyện, Vũ đâm lo,Liệu sau này lên trường tìm,Nam có chịu nói chuyện đàng hoàng với mình không? Thấy Nam về nhà, mặt sưng lên, bà Hoa lo lắng hỏi: _ Cháu sao vậy Nam?Làm gì mặt sưng lên vậy? _ Dạ,cháu bị té xe thôi ạ _ Sao xui dữ vậy?Có sao không em? – Chị Duyên lên tiếng hỏi _ Da,không sao đâu ạ. Em mệt qúa,xin phép lên lầu nằm nghỉ chút. Nam xin phép chị Duyên với bà Hoa xong rồi, bước lên lầu .Trong đầu Nam hiện đang chất chứa ngồn ngang nhiều tâm sự buồn. Hết chuyện Ngọc Đức rồi đến chuyện Vũ và Hiếu Nhân. Nam bị Ngọc Đức hành hạ đủ điều. Tìm đến Vũ lại phải chứng kiến cảnh Vũ quan hệ cùng Hiếu Nhân. Rồi hồi nãy, Hiếu Nhân gặp Nam nói đủ điều.Nam thật tức Vũ vô cùng.Tại sao chuyện giữ Vũ và Nam,Vũ lại kể hết cho Hiếu Nhân nghe vậy? Nghĩ tới những câu nói của Hiếu Nhân, Nam tức Vũ vô cùng. Thấy Nhật Tân về một mình,bà Hoa ngạc nhiên hỏi: _ Sao cháu về một mình vậy?Cậu Tùng đâu? _ Dạ,anh Tùng với anh Huy đang ở nhà chú Năm lửa.Anh Tùng có chuyện rồi ạ _ Sao hả?Cậu Tùng bị gì vậy?Cậu Tùng bị tai nạn hả?Có nặng lắm không? Thấy bà Hoa hốt hoảng hỏi tới tấp,chị Duyên cũng thấp thỏm lo âu,Nhật Tân mới trấn an mọi người:
|
Chương 49
_ Dạ,anh Tùng không có bị tai nạn. Chẳng qua là,vừa rồi,chuyến hàng của anh Tùng từ biên giới về,bị công an biên phòng tịch thu. Anh Tùng cùng anh Huy đang ở nhà chú Năm lửa tìm cách giải quyết. _ Bị tịch thu nhiều lắm không? _ Bà Hoa lo lắng hỏi _ Dạ,con cùng không rõ – Nhật Tân đáp – Có điều, nhìn thấy nét mặt căng thẳng của anh Huy với anh Tùng, con đoán được ,lượng hàng bị tích thu khá nhiều _ Sao xui dữ vậy? – Bà Hoa chép miệng thở dài – Hết thằng Nam rồi tới cậu Tùng, sao ai cũng có chuyện hết vậy? _ Thằng Nam gặp chuyện gì vậy dì ? _ Nhật Tân giật mình hỏi _ Thì thời gian gần đây,không hiểu sao,thằng Ngọc Đức cứ điện thoại kiếm thằng Nam hoài.Cứ mỗi lần Ngọc Đức gọi, Nam lấy xe đạp đi.Lát sau,thằng Nam về,mặt mày ủ rủ. Dì hỏi,nó không trả lời. Mới hồi nãy nè, nó về .Thấy nó mặt mày sưng hết,dì hỏi,nó bảo là té xe.Nhưng sao dì nghi quá! Dì nghi nó không phải té xe mà là bị Ngọc Đức đánh. _ Bị Ngọc Đức đánh? – Nhật Tân chưng hửng hỏi – Sao Nam lại bị thằng Đức đánh chứ? Thằng Đức đâu phải là chủ trong cái nhà này mà muốn đánh ai thì đánh? _ Ôi dào! Nó dựa hơi thằng em nó nên lúc nào cũng hách dịch với mọi người – Bà Hoa lắc đầu than thở – Ngay dì đây với con Duyên đâu phải là đầy tớ của nó. Thế mà mỗi lần nó qua đây, nó sai dì với con Duyên làm đủ thứ chuyện. Có lần, nó còn quát nạt con Duyên nữa chứ! _ Thằng khốn đó, nó đâu có trả lương cho dì với Duyên,sao lại sai khiến như thế? _ Bởi vậy mói nói! – Duyên xen vào – Mà nói thật,dù nó có trả lương cao, em với dì Hoa đây chẳng bao giờ đồng ý làm cho nhà nó _ Thiệt,cái thứ bá vớ ở đâu,gặp thời lên mặt,hống hách với người nghèo,ai mà chịu nổi nó!- Bà Hoa lẩm bẩm _ Cái thứ tiểu nhân đó,sao trời không đánh chết cho rồi – Duyên nguyền rủa- Để nó sống chỉ khổ cho người nghèo Lúc này,Nhật Tân dùng cơm xong,mang chén đãu xuống và nói: _ Dạ,con ăn xong rồi.Dì Hoa với Duyên ngồi dưới này nhe.Để con lên lầu coi Nam thế nào. Nói xong,Nhật Tân vội bước lên lầu. Không hiểu vì lý do gì mà Ngọc Đức lại đánh Nam? Nhật Tân đó giờ đâu ưa gì Ngọc Đức.Nội cái việc Ngọc Đức hống hách với bà Hoa,chị Duyên là Nhật Tân thấy phát ghét rồi. Nếu Ngọc Đức mà ngang tàng,hiếp đáp luôn cả Nam, Nhật Tân nhất quyết sẽ cho Quang Huy với Kim Tùng hay. Dù gì, chủ nhân của nhà này là Kim Tùng chứ đâu phải Ngọc Đức? Nhìn thấy Nam mặt sưng, Nhật Tân gặng hỏi. Nam vẫn cứ khăng khăng là mình bị té xe. Nhật Tân biết hỏi nữa cũng như không liền lảng sang chuyện khác. Nhật Tân đã tính sẵn trong đầu, âm thầm theo dõi xem mọi việc như thế nào rồi sẽ báo cho Quang Huy với Kim Tùng biết. Trò chuyện với Nam vài câu xong, Nhật Tân đi xuống, chuẩn bị lái xe đến đón Quang Huy và Kim Tùng. Trong khi đó,ở nhà Năm lửa khá căng thẳng. Năm lửa đang sùng sùng: _ Đ.M cái thằng Lâm,trưởng công an biên phòng đó. Đưa tiền cho ăn,không ăn, quay lại bắt hàng anh em mình. Năm lửa đang bực nên chửi thề luôn miệng.Không khí trong phòng khá ngột ngạt. Ba người còn lại là Quang Huy, Kim Tùng và Tâm sẹo cũng đều căng thẳng. Chửi thề một chập,Năm lửa quay sang hỏi Tâm sẹo: _ Thế người của mày cử đi lo vẫn không chuộc được hàng về sao? _ Dạ,người do em cử đi cũng bị bắt luôn rồi – Tâm sẹo đáp _ Sao?Mày nói sao?Tại sao bị bắt? – Năm lửa quát _ Dạ, thằng Lâm nó chẳng chịu nhận tiền mà còn bắt luôn người của mình. Nó ghép vào tội danh hối lộ mua chuộc cán bộ nhà nước Năm lửa nổi quạu chửi thề tiếp: _ Đ.M, cái thằng khốn kiếp đó! Tiền đưa không chịu ăn,không lẽ nó muốn ăn lựu đạn? Nó mà ba gai, tao cho một khối thuốc nổ vào nhà, coi nó còn ba gai hết? _ Em nghĩ mình không nên làm thế – Quang Huy lên tiếng – Nó là quan, mình là dân. Không nên đấu tay đôi với nó. _ Nhưng không lẽ để nó ép mình sao? – Năm lửa hậm hực – Không lẽ chén cơm mình đang ăn lại để cho nó hất đổ vậy sao? _ Em nghĩ thằng Huy nó nói đúng đó,anh Năm! – Kim Tùng lên tiếng – Mình chưa tới đường cùng,chưa cần phải liều chết với nó đâu _ Không chơi nó,không lẽ để yên cho nó bắt hàng mình hoài sao? – Năm lửa tức mình hỏi _ Thì bây giờ, mình tạm tránh mặt nó. Hàng mình về,đừng đi đường đó nữa. Mình hãy đưa hàng theo đường vòng, qua trạm của thằng Sơn. Như vậy sẽ an toàn hơn. _ Nhưng như thế,chí phí tốn kém nhiều lắm – Tâm sẹo băn khoăn _ Tốn kém thì phải chấp nhận thôi – Kim Tung nói tiếp – Dù sao cũng an toàn hơn là bị bắt hàng _ Tốn kém như thế,còn lấy gì lời? Mày tính kiểu gì kỳ vậy ? – Năm lửa nạt Kim Tùng _ Anh sao mau nóng qúa! Để em từ từ giải thích đã. Nghe Kim Tùng nói thế,Năm lửa không nổi nóng nữa. Năm lủa xưa nay vốn tánh nóng như lửa,chỉ giỏi tài chém giết. Do đó,mọi việc làm ăn kinh doanh, toàn đều do Kim Tùng quyết định. Năm lửa cũng như Quang Huy chỉ là người góp vốn ,cùng làm ăn chung với Kim Tùng. Thấy Năm lữa đã bớt nóng,Kim Tùng mới từ từ giải thích: _ Thằng Lâm nó đang làm căng như thế nên mình tạm thời phải nhịn. Hàng mình tạm thời cho qua trạm của thằng Sơn.Như vậy,chi phí tốn kém tăng lên nhiều.Tạm thời mình chấp nhận chịu thiệt thòi, chấp nhận bị giảm tiền lời. Mình cứ làm thinh để cho thằng Lâm nó tưởng mình sợ nó, phải đi đường khác.Có thế,mình mới dễ cho người điều tra,theo dõi nó.Chờ khi nào người của mình điều tra, nắm đươc cái tẩy, nắm được điểm yếu của nó rồi. Lúc đó, mình sẽ tính cách chơi lại nó. _ Mày tính cho người điều tra theo dõi thế nào? – Năm lửa hỏi _ Việc này phải nhờ anh Tâm. _ Anh muốn tôi làm thế nào? – Tâm sẹo lên tiếng hỏi _ Trước hết ,anh phải lên đó.Anh cố gắng chỉ đạo cho đám đàn em theo dõi thằng Lâm và toàn bộ những người thân trong gia đình nó. Anh hãy dặn đám đàn em phải âm thầm lặng lẽ theo dõi. Tuyệt đồi không để xảy ra xung đột. Không được để thằng Lâm biết mình đang điều tra theo dõi nó. Anh hãy cố gắng tìm hiểu, nắm lấy điểm yếu của nó. Và cố gắng điều tra xem, coi thằng nào đứng phái sau giật dây, xúi thằng Lâm bắt hàng của mình. _ Đ.M.tao mà biết thằng nào đứng phiá sau giật dây,tao sẽ phanh thây thăng đó ra trăm mảnh – Năm lửa không dằn được cơn nóng, lại lên tiếng chửi thề _ Anh Năm lại nóng nữa rồi – Kim Tùng nhìn Năm lửa nói – Chuyện này, mình hãy để anh Tâm cho người điều tra. Để anh Tâm điều tra xong rồi, lúc đó mình sẽ quyết định. _ Được rồi,thằng Tùng nói thế ,mình cứ quyết định vậy đi – Năm lửa nói – Thằng Tâm hãy chuẩn bị lên đó sắp xếp mọi việc .Sẵn tiện, mày tìm cách lo cho thằng đàn em của mày ra.Tốn kém bao nhiêu,về cho tao hay.Nhớ chưa? _ Dạ, em hiểu.Để em về lo thu xếp công việc Tâm sẹo đáp lời Năm lửa xong liền ra về. Quang Huy và Kim Tùng cũng đứng lên ra về.Nhật Tân nãy giờ đậu xe phía ngoài chờ. Thấy hai người vẻ mặt đầy căng thẳng,Nhật Tân cũng chẳng dám nói gì,chỉ lo tập trung lái xe. Ngày hôm trước đánh lộn,ngày hôm sau,gặp Nam ở trường,Hiếu Nhân đến gần,bỏ nhỏ vào tai Nam: “ Vũ tối qua đi khách,tiền nhiều lắm! Mày đến gặp Vũ xin tiền đi!” Nam tái mặt,chửi : “ Kệ cha nó! Mày nói tao chi vậy? Đồ đĩ đực! ” Chửi xong, Nam bỏ đi một nước. Hiếu Nhân làm thinh,đứng nhìn theo Nam, miệng mỉm cười có vẻ mãn nguyện. Hai ngày sau, gặp Nam, Hiếu Nhân liền nói : “ Nghe Vũ kể, mày đánh cờ thua,bị Vũ bắt cởi hết quần áo,chổng khu làm chó sủa đẹp lắm phải không? Đâu mày thử chổng khu làm chó sủa cho tao xem thử” Nam giận tím người, liền đáp trả: “ Mày về kêu thằng cha mày chổng khu lên làm chó sủa,xem coi có đẹp không?” Hiếu Nhân nghe chửi,không trả lời,chỉ nhìn Nam cười cười ra vẻ chọc tức rồi bỏ đi.Nam tức điên người. Cứ thế, mỗi lần nằm kề bên, Hiểu Nhân đều to nhỏ tỉ tê, cố gắng gài cho Vũ kể lại chuyện ngày xưa giữa Nam và Vũ. Mỗi lần biết thêm chuyện gì, vào trường, gặp Nam. Hiếu Nhân đều giở giọng nham nhở ra chọc tức. Mục đích của Hiếu Nhân là làm sao để Nam căm ghét Vũ .Sau này nếu Vũ có đi tìm Nam cũng sẽ bị Nam chửi mắng. Có vậy,Nam và Vũ sẽ không bao giờ tái hợp. Như vậy, Nhân mới hy vọng có ngày,Vũ sẽ đáp lại tình của Hiếu Nhân. Còn Quang Huy, khi nghe Nhật Tân kể lại chuyện Tân bắt gặp Nam vào nhà Ngọc Đức,Quang Huy liền sửng sốt nói: _ Thằng Nam đến nhà Ngọc Đức để làm gì? Nhà thằng Đức là cái tổ quỷ, thằng Nam đến đó là tiêu đời rồi. Nhật Tân mới kể rõ lại mọi việc từ hôm Nhật Tân trò chuyện cùng bà Hoa và chị Duyên. Sau đó,Nhật Tân âm thầm điều tra mới phát hiện Nam đến nhà Ngọc Đức. Quang Huy nghe qua thoáng buồn.Mọi việc cũng đều do Quang Huy mà ra cả. Chính Quang Huy là người đã tìm đủ mọi cách đẩy Nam vào vòng tay Kim Tùng. Nhưng Nam chưa vào vòng tay của Kim Tùng thì đã lọt vào tổ quỷ của Ngọc Đức rồi. Không biết thằng Ngọc Đức đang bày trò gì đây? Quang Huy có phần lo lắng cho Nam Nhật Tân kể xong, Quang Huy liền cùng Nhật Tân về nhà Tùng. Lúc này, Kim Tùng cùng Ngọc Thái ở phòng trà xem ca nhạc. Quang Huy ngồi nghe bà Hoa và chị Duyên thuật lại mọi chuyện. Nghe qua, Quang Huy tức bực: _ Thằng khốn này thật quá quắt! Nhà này đâu phải nó làm chủ mà nó sai người này,quát người kia. Bà Hoa và chị Duyên được dịp nói, tha hồ thêm mắm thêm muối. Để hai người nói cho hả dạ,Quang Huy mới cùng Nhật Tân bước lên lầu. Trong phòng,Nam đang nằm trên giường mà ủ rủ. Ngọc Đức cứ bắt Nam làm tình với mấy lão già ,với mấy tay bóng lộ gớm ghiếc hoài,làm sao Nam chịu nổi? Ngọc Đức còn bảo,nếu Nam chịu rời khỏi nhà Kim Tùng, Ngọc Đức mới buông tha cho. Rời khỏi nhà Kim Tùng,Nam ở đâu bây giờ? Ba mẹ dưới quê đang nợ nần tứ phía .Không lẽ Nam gọi điện kêu ba mẹ cố gắng vay tiền gửi lên cho Nam đi thuê mướn phòng? Như vậy,khổ cho ba mẹ quá! Mà không đi,ở đây,Ngọc Đức cứ hành hạ hoài,chịu sao thấu? Càng nghĩ Nam càng thấy bế tắc. Không lẽ mình đã rơi vào bước đường cùng rồi sao? Một giọt nước rơi xuống.Thì ra Nam đã khóc, khóc cho số phận. _ Làm gì mà mít ướt vậy nhóc? Nam giật mình ngẩng đầu lên.Quang Huy và Nhật Tân bước vào. Nam hoảng hốt lấy tay áo chùi nước mắt.Nhật Tân ngồi xuống cạnh Nam hỏi: _ Chuyện gì mà em buồn vậy Nam?Hãy nói cho anh và anh Huy biết đi. _ Dạ,không có gì đâu anh – Nam lắc đầu _ Chắc là không có gì không? – Quang Huy gằn giọng hỏi – Chắc là bên nhà Ngọc Đức không có gì không? _ Anh nói thế là sao? – Nam ngơ ngác – Em không hiểu _ Em không hiểu nhưng Ngọc Đức hiếu – Quang Huy bực bội – Em hãy cùng với anh qua nhà Ngọc Đức rồi sẽ hiểu _ Em không qua nhà anh Đức đâu – Nam hốt hoảng – Em không qua nhà anh Đức đâu _ Mọi việc như thế nào hả Nam? – Nhật Tân từ tốn hỏi – Ngọc Đức làm gì em? Tại sao em qua nhà Ngọc Đức?Em hãy cho anh và anh Huy biết đi! _ Chuyện đã đến nước này còn chưa chịu nói? _ Quang Huy bắt đầu cau có-Hay là em muốn anh gọi điện cho Ngọc Đức qua? _ Dạ,dạ,để em nói . Nhưng xin hai anh đừng cho anh Tùng biết. Nếu anh Tùng biết,chắc ảnh sẽ nổi giận rồi đuổi em đi quá. Rồi ảnh sẽ…ảnh sẽ….
|
Chương 50
_ Gì mà có dính dáng đến Kim Tùng nữa vậy? – Quang Huy ngạc nhiên – Đâu, chuyện thế nào hả? Em hãy kể lại đầu đuôi mọi việc xem Nam bắt đầu kể lại mọi việc.Từ việc Ngọc Thái nhờ cạo gió đến những việc xảy ra ở nhà Ngọc Đức,có bao nhiêu việc,Nam đều kể ra hết ,không dám giấu giếm chuyện gì. Nhật Tân và Quang Huy nghe mà giật mình. Không ngờ hai anh em Ngọc Thái và Ngọc Đức lại bày ra những trò như vậy? Nam kể xong rồi, nghẹn ngào nói: _ Mọi việc em đã kể cho hai anh nghe rồi đó. Em xin hai anh đừng cho anh Tùng biết chuyện này.Nếu không anh Tùng làm thịt em mất _ Tại sao em lại nghĩ vậy? _ Quang Huy hỏi _ Thì anh Thái là bạn trai của anh Tùng.Thế mà em lại … Không để Nam nói hết câu, Quang Huy đã lên tiếng: _ Úi giời ! Em quá sợ sệt nên mới dễ bị hai anh em nhà nó khống chế.Hai đứa nó, một đứa là con cáo khôn ngoan quỷ quyệt,một đưa là con sói hung bạo. Em chỉ là con nai nên bị tụi nó khống chế là phải rồi. Mọi việc cứ để anh giải quyết.Yên chí! Không sao đâu ! _ Em cứ yên tâm! Mọi việc rồi sẽ tốt đẹp – Nhật Tân vỗ về vai Nam nói – Sau này,có chuyện gì,nhớ cho anh biết.Không được giấu giếm nữa .Nhớ không? Nam gật đầu.Quang Huy dặn dò Nam: _ Bây giờ, em cứ làm thinh,coi như không có gì xảy ra. Chừng nào Ngọc Đức gọi điện, hãy báo cho anh.Số điện thoại di động của em là số mấy? _ Dạ.Em không có di động _ Hả? Nhà buôn bán điện thoại di động mà em lại không có cái nào để xài sao? ( điện thoại di động là một trong những mặt hàng mà Quang Huy và Kim Tùng đang buôn lậu) Thằng Tùng này hết nói rồi! Thôi , được rồi. Tân theo anh về nhà ,lấy cái điện thoại cho Nam. Nói xong, Quang Huy xuống lầu,Nhật Tân cũng xuống theo. Xuống dưới nhà, Quang Huy dặn dò bà Hoa với chị Duyên mấy câu rồi ra về.Tân đi theo Huy. Về đến nhà, Huy lấy cái điện thoại có sẵn sim đưa cho Tân, kêu Tân mang về cho Nam. Hai ngày sau, Ngọc Đức lại gọi điện,kếu Nam đến nhà.Nam liền gọi điện báo cho Quang Huy hay. Lúc này,Kim Tùng cùng Ngọc Thái đang ở quán cà phê sân vườn.Do ở quán có mấy nhân viên đánh lộn với nhau nên Kim Tùng và Ngọc Thái đến xử lý.Còn Quang Huy đang ngồi uống nước với Nhật Tân. Nghe Nam gọi điện báo tin, Quang Huy bảo Nam cứ đến nhà Ngọc Đức trước. Quang Huy và Nhật Tân sẽ đến sau. Vốn căm ghét Ngọc Đức lâu rồi nhưng chưa có dịp ra tay,nay sẵn dịp này, Quang Huy nhất quyết làm một bữa cho ra trò. Cái thứ tiểu nhân gặp thời đắc chí,lên mặt hiếp đáp người cô thế, cái thứ đó, Quang Huy ghét vô cùng. Nam đến nhà,lên thẳng lầu,vào phòng gặp Ngọc Đức cùng hai tên bóng lộ. Hai tên này già chát, tuổi trên 40,da đen đúa lại còn nhuộm tóc, nhìn rất tởm. Nhìn thấy Nam,Ngọc Đức liền hất mặt bảo: _ Tao đã bảo mày hãy dọn đồ ra khỏi nhà Kim Tùng, sao mày chưa chịu dọn? Mày thích làm tình lắm chứ gì? Vậy thì hôm nay, mày cởi hết quần áo ra, lên giường mau.Bảo đảm hôm nay, mày sẽ được s͙ư͙ớ͙n͙g͙ _ Chu choa! Cưng dễ thương quá! Lại đây cưng – Một trong hai tên bóng lộ lại gần Nam, vuốt ve và nói – Lại đây ,chị sẽ cho cưng sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙ tuyệt đỉnh Nam hoảng hốt lùi ra ngoài. Ngọc Đức nắm áo lôi Nam vào , chửi: _ Đ.M, sao chưa chịu cởi quần áo ra nữa? Hay muốn tao cởi dùm _ Tôi không cởi – Nam nói cứng -Tôi không muốn quan hệ với ai cả _ Đ.M ,mày nói gì,mày nói lại coi! – Ngọc Đức nắm đầu Nam, rít giọng _ Thằng Nam nói,nó không muốn làm tình với hai con chó bẩn thỉu dơ dáy đó. Nếu mày muốn, mày hãy lên giường làm tình với hai con chó đó đi. Ngọc Đức nghe nói,ngạc nhiên quay đầu lại nhìn. Quang Huy cùng Nhật Tân thong thả bước vào.Hai tên bóng lộ nghe Quang Huy kêu mình là hai con chó bẩn thỉu, dơ dáy, liền eo éo chửi: _ Tổ cha mày! Mày kêu ai là hai con chó bẩn thỉu dơ dáy hả? Có bà nội mày,bà ngoại mày là hai con chó bẩn thỉu đó. Tổ cha…… Tên bóng lộ chưa chửi dứt câu đã bị Nhật Tân nhào tới đấm một phát, máu mũi xịt ra. Thấy máu đổ, hai tên bóng lộ chửi eo éo.Quang Huy cười hề hề: _ Hai con chó này sủa nghe chói tai quá ! Nhật Tân, em hãy đến đạp vào mỏ hai con chó này, cho tụi nó câm mõm lại. Nhật Tân chẳng cần đợi Quang Huy nói dứt câu, đã bay đến tung ra một cú đá. Tên bóng lộ còn lại bị xịt máu mồm,gãy hết một cái răng. Đau quá, tính mở miệng ra chửi nhưng thấy vẻ mặt hung tàn của Nhật Tân, cả hai đều sợ sệt, chạy lại níu áo Ngọc Đức. Nam thấy Quang Huy và Nhật Tân bước vào,liền đẩy Ngọc Đức ra,chạy lại phía sau lưng Quang Huy. Nam lúc này không còn sợ sệt nữa, chỉ vào Ngọc Đức nói : _ Anh Đức bảo em dọn đồ ra khỏi nhà anh Tùng. Ảnh cấm em không được ở trong nhà anh Tùng nữa. _ Ê, thằng khốn kia! Mày lấy quyền gì mà cấm không cho Nam ở trong nhà Kim Tùng? – Quang Huy hất mặt hỏi Ngọc Đức không biết trả lời thế nào. Nam được dịp nói tiếp: _ Anh Đức còn bắt em cởi đồ ra,lên giường làm tình với hai lão già này nè _ Tại sao mày không giỏi làm tình với hai con chó đó mà lại bắt buộc Nam? _ Tao không có bắt buộc.Tại thằng Nam thích làm tình với đàn ông nên tao kiếm người cho thằng Nam làm tình. Nghe Đức nói thế, Nam giãy nãy lên: _ Em không có thích làm tình.Tại anh Đức ép buộc. Anh Đức bảo nếu em không chịu làm tình,anh Đức sẽ gửi điã phim về quê và tung lên mạng _ Đĩa phim đâu? – Quang Huy hỏi Ngọc Đức – Đưa tao xem _ Không có đĩa phim nào cả – Đức lên tiếng – Thằng Nam bịa chuyện _ Em không có bịa chuyện – Nam cãi _ Mày tưởng tao là thằng ngu sao Đức? Cái trò đặt camera quay lén cuả anh em nhà mày, tao còn lạ gì nữa. Mày không đưa ra,tao phá banh cái nhà này. Nói xong,Quang Huy bắt đầu lấy đồ đạc ném. Ngọc Đức hoảng hốt cản lại: _ Đây là nhà tao.Mày không có quyền làm thế _ Tao đánh chết mẹ mày luôn còn được nữa chứ đừng nói phá nhà mày. Nói chưa dứt lời,Quang Huy đã co giò đạp Ngọc Đức văng ra và lấy đồ liệng. Vốn căm ghét Ngọc Đức đã lâu, nay có dịp, Quang Huy quyết phá cho tanh bành nhà cửa. Ngọc Đức thấy Quang Huy rắp tâm lật tung nhà mình lên mà không biết làm sao ngăn cản.Đụng đến Quang Huy không phải tay vừa, lại thêm Nhật Tân lúc nào cũng đứng kề bên để bảo vệ cho Quang Huy. Hễ Quang Huy cầm đồ liệng, Ngọc Đức đến ngăn cãn,Quang Huy đập luôn Ngọc Đức. Đúng lúc này, Ngọc Thái xuất hiện cùng với Kim Tùng. Đang ở quán cà phê sân vườn với Kim Tùng giải quyết công việc,nghe điện thoại người nàh báo tin, Ngọc Thái hoảng hốt chạy về. Kim Tùng cũng đến xem sự thể mọi việc thế nào.Đến nàh ngọc Đức,lên lầu,thấy Quang Huy đập phá tùm lum, Ngọc Thái vội vàng chạy đến ngăn lại: _ Anh Huy! Chuyện gì mà anh đập phá đồ đạc hết trơn vậy? _ Chuyện gì hả? – Quang Huy giận dữ – Hai anh em mày đã làm gì thằng Nam mà còn giả vờ hỏi chuyện gì hả? Lúc vào,nhìn thấy Nam cùng Nhật Tân đứng sớ rớ, Ngọc Thái đã đoán sự tình. Nhưng giả vờ không biết, Ngọc Thái ngơ ngác hỏi: _ Anh nói gì,em không hiểu? Em đã làm gì Nam đâu _ Chuyện gì vậy Huy? – Tùng lên tiếng – Sao lại có Nam trong này? _ Chuyện gì hả? – Quang Huy nhìn Tùng nói – Hai anh em nhà nó lập kế hãm hại thằng Nam chứ còn gì nữa. Mày cứ hỏi thằng Nam thì sẽ rõ. _ Chuyện thế nào vậy Nam? _ Kim Tùng quay sang Nam hỏi Nam bối rối chưa biết kể như thế nào.Trong lúc này, nhân lúc lộn xộn, hai tên bóng lộ vội len lén lẻn ra ngoài. Nhật Tân trông thấy, vội nắm áo lôi vào. Quang Huy liền tát cho mỗi đứa một bạt tay và nói: _ Ai cho chúng mày về hả?Hai con chó chúng mày còn phải ở lại đây để làm tình với hai anh em nhà này nữa Ngọc Thái tái mặt. Biết mọi việc vỡ lỡ , Quang Huy đang quậy tới nơi tới chốn. Không biết Kim Tùng sẽ phản ứng thế nào? Trong đầu Ngọc Thái đang bắt đầu có sự suy tính. Kim Tùng nhìn hai tên bóng lộ,ngạc nhiên hỏi: _ Hai người này là ai vậy?Sao lại xuất hiện ở đây _ Hai con chó thối tha do anh em Ngọc Đức lôi về rồi bắt thằng Nam làm tình . _ Là sao? – Kim Tùng vẫn chưa hiểu sự việc, hỏi tiếp – Tại sao lại bắt Nam làm tình? Đầu đuôi câu chuyện này thế nào vậy? _ Nam! Sao chưa kể mọi việc cho Kim Tùng nghe hả?Còn chờ gì nữa? Quang Huy quát nạt, Nam líu quíu chưa biết kể như thế nào. Nhật Tân liền vọt miệng: _ Để em kể cho _ Được rồi Tân.Em kể đi ! Kim tùng vừa dứt câu,Nhật Tân bắt đầu lể lại đầu đuôi sự việc.Nghe xong, Kim Tùng nhìn Nam hỏi: _ Có đúng vậy không Nam? Nam rơm rớm gật đầu. Kim Tùng nhìn sang Ngọc Thái hỏi: _ Em đang bày trò gì vậy Thái? Nam dù gì cũng là sinh viên, ở dưới quê lên Saigon học. Sao em làm vậy? Nam có thù oán gì với em vậy? Ngọc Thái chưa biết phải trả lời thế nào thì Ngọc Đức lên tiếng: _ Chuyện này không liên quan gì đến Thái. Mọi việc đều do tôi sắp đặt _ Tại sao anh làm thế? _ Kim Tùng hỏi _ Tại vì tối không muốn thằng Nam ở đó.Tôi thấy chướng mắt quá nên mới lập kế tống cổ thằng Nam đi. Ngọc Đức vừa nói xong,Quang Huy nổi quạu,đấm cho một phát,gằn giọng: _ Thằng Tùng làm chủ nhà. Thằng Tùng muốn cho ai ở là quyền của nó. Mày lấy cái quyền gì mà đòi đuổi thằng Nam. Bị đấm đau,Ngọc Đức uất ức,trừng mắt nhìn Quang Huy nhưng kh6ong dám làm gì. Kim Tùng đến gần Ngọc Đức bảo: _ Mấy cái đĩa phim đâu? Đưa đây ! Ngọc Đức líu ríu lấy mấy đĩa phim ra. Kim Tùng cầm xong, hỏi: _ Còn hết? Ngọc Đức lắc đầu. Kim Tùng nghiêm mặt lại nói: _ Chuyện đặt camera quay lén, đối với tôi không lạ gì đâu. Nhưng tôi nói trước, sau này trên mạng có hình hay clip gì dính dáng đến Nam là anh không yên chuyện với tôi đâu. Anh hiểu tôi muốn nói gì rồi chứ? Ngọc Đức thừa hiểu Kim Tùng muốn nói gì,sợ xanh mặt. Lúc này,Kim Tùng lại nói tiếp: _ Sẵn đây tôi nói luôn cho anh biết.Từ đây về sau, tôi tuyên bố Nam chính là em trai kết nghĩa của tôi.Cấm không ai được hà hiếp Nam. Ai mà ức hiếp Nam, tôi sẽ không khách sáo đâu. Nãy giờ chứng kiến mọi việc,Kim Tùng đã đoán được sự tình. Kim Tùng thừa sức biết,mọi việc đều do Ngọc Thái chủ mưu. Kim Tùng chẳng muốn làm lớn chuyện làm gì. Nhưng để tránh cho Nam khỏi bị Ngọc Thái ức hiếp về sau , Kim Tùng phải tuyên bố nhận Nam làm em kết nghĩa. Có vậy, hai anh em Ngọc Thái mới không dám đụng chạm đến Nam. Mọi việc đâu đó xong xuôi, Kim Tùng bảo mọi người về. Quang Huy giãy nãy lên,chỉ vào hai tên bóng lộ nói : _ Về gì được mà vế.Còn phải bắt hai con chó này làm tình với thằng Đức nữa chứ ! _ Thôi,nhiêu đó đủ rồi – Tùng nhỏ giọng – Tha cho nó đi ! _ Tha gì được mà tha? – Quang Huyt ức tối – Thằng khốn này hống hách đã nhiều rồi. Nó bức bách thằng Nam đủ điều. Qua nàh mày,nó còn quát nạt dì Hoa ,con Duyên nữa. _ Đức ! – Tùng trừng mắt quát – Dì Hoa lớn tuổi rồi,anh làm gì mà nạt dì Hoa hả?
|