Ách... Tỷ, Ngươi Đang Làm Gì?
|
|
Chương 6 Phạm luật cấm [H]
“Tỷ, đói bụng không? Ăn đi thôi.” Động tà niệm rồi nên Dao Cầm có điểm chột dạ, vì kế hoạch đen tối của chính mình mà cố gắng lấy lòng tỷ tỷ. “A? Đói bụng. Cẩm sắt rất là đói à.” Được muội muội sủng ái khiến Tiểu Cẩm ngây người hạ, nàng không nghĩ tới Thân ái lại ôn nhu cùng nàng nói chuyện như vậy, trong trí nhớ của nàng thì muội muội luôn hung dữ mà. “Vậy mau xuống dưới ngồi ăn đi. Một hồi ta cùng ngươi chơi đùa.” Ôn nhu dụ dỗ tỷ tỷ đang ngoan ngoãn ngồi trên đùi, Dao Cầm trong lòng một trận cười lạnh. Đúng vậy, một hồi nữa sẽ chơi chết nàng ta. “Không muốn xuống. Muốn ngươi đút cho ta ăn cơ.” Chu chu cái miệng nhỏ nhắn, Tiểu Cẩm cảm thấy có lẽ tầm quan trọng của mình đã được nâng cao. Nếu ngày xưa, nàng nhất định ngoan ngoãn nghe theo Thân ái, nhưng hôm nay nàng cảm thấy muội muội thật ôn nhu, sẽ đút nàng ăn. Quả nhiên, suy nghĩ một hồi Dao Cầm cuối cùng vẫn là gật đầu đồng ý “Được rồi. Ngươi mau ăn đi.” Lấy cái bát lại gần, cầm cái thìa hướng miệng nhỏ của Cẩm sắt đút vào. “Hảo hảo ăn nga.” Cảm thấy mỹ mãn Cẩm sắt vừa ăn vừa nói, cho dù mấy món này nàng vốn không thích lắm nhưng hôm nay nàng vẫn là cảm thấy ăn thật ngon. Dao Cầm cười cười không nói. “Thân ái không cùng Cẩm Sắt chơi sao?” Ngồi vào sô pha, Cẩm sắt có điểm hờn giận, không phải nói cùng nàng chơi sao? Nói dối, Dao cầm thật là vua nói dối. Cáu kỉnh khiến ngay cả phim hoạt hình nàng yêu thích nhất cũng không muốn xem, miệng cong cong thật cao biểu đạt bất mãn của mình. “Không phải nói chờ ta rửa bát xong sao?” Từ phòng bếp đi ra Dao Cầm lắc lắc rũ nước trên tay, cau mày nhìn tỷ tỷ. “Nhưng Thân ái đã rửa rất lâu.” Tiểu Cẩm mếu máo, không có khái niệm thời gian nàng không biết 24 giờ là bao nhiêu lâu, nhưng là từ lúc phim bắt đầu đến lúc kết thúc rồi, vậy nhất định là thật lâu . “Ách..” Bị hỏi Dao Cầm không biết trả lời như thế nào, xác thực, hai cái bát hai cái đĩa, thời gian cũng không lâu lắm. “Tỷ, muốn chơi cái gì sao?” Ngồi vào bên cạnh Cẩm sắt, Dao Cầm cười hỏi. Ở tại trù phòng lo lắng nửa ngày, hiện tại nàng đã hạ quyết tâm . Nghe nói như thế, Tiểu Cẩm hoàn toàn đem tất cả oán than để lại sau đầu, một lòng nghĩ cùng với Thân ái chơi thế nào là tốt nhất. “Ân, cùng ta vào phòng chui vào chăn bông chơi trò cưỡi máy bay đi.” “Nếu tỷ tỷ đem nội y mặc vào, ta cùng ngươi chơi.” Những lời này nói ra, liền có ý nghĩa, trò chơi thật sự đã bắt đầu. “Thật vậy chăng?” Tiểu Cẩm hưng phấn bổ nhào vào lòng Dao Cầm, hai mắt tỏa ánh sáng. “Nhưng là ta sẽ không thể mặc được đâu..” Nhớ tới chính mình mặc nửa ngày cũng chưa mặc vào được, ánh mắt đột nhiên trở nên ảm đạm. “Như vậy a? Vậy không thể chơi.” Ra vẻ khó xử nói, nhìn tỷ tỷ đang muốn khóc, Dao Cầm lập tức lại nói “Kia, không bằng ta giúp ngươi mặc nha?” “Mặc có thể chơi sao?” Thấy Dao Cầm gật gật đầu, Tiểu Cẩm mới vui vẻ nói “Ân, giúp ta mặc đi à.” “Đến đây. Đem quần áo cởi ra đi.” “Được.” Vô cùng đơn giản nói xong một chữ đó, sau đó là động tác nhanh nhẹn cởi quần áo của mình ra. “Thân ái....” Khẩn trương đứng ở trước mặt muội muội, Cẩm sắt động cũng không dám động. Không phải nói giúp nàng mặc áo ngực sao? Vì cái gì muốn nàng cởi sạch đồ ra. Hơn nữa, nàng cảm thấy Thân ái lúc này thật đáng sợ. “Lại đây đi.” Ngồi ở đầu giường Dao Cầm phát ra một tiếng mệnh lệnh. Ý định trả thù đã thay đổi, nếu ngay từ đầu chỉ là vì muốn hủy diệt mà hủy diệt sự trong trắng của tỷ tỷ , thì hiện tại là vì dục vọng mà muốn hủy diệt. Bởi vì không ai nhìn vưu vật trời sinh này mà tâm không động. Nhất là Dao Cầm. Khiếp đảm đi đến trước mặt Dao Cầm, Tiểu Cẩm trong lòng có linh cảm mãnh liệt. Nàng nghĩ tới đêm nay phim hoạt hình có chiếu cảnh chú ếch con ngốc tự đưa mình vào tay con rắn độc ác. Nàng muốn chạy trốn nhưng lại không có can đảm, nàng không dám chọc giận Thân ái. “Sợ ta sao?” Lôi kéo Cẩm sắt ngồi vào trên đùi của mình, tay không khách khí xoa nắn bộ ngực của tỷ tỷ. Từ khi ăn cơm đến bây giờ, nàng đã không nhịn được, vẫn muốn xoa bóp một lần cho thoả. “Không.. Không sợ.” Run run nói, tuy rằng thân thể thực không thoải mái, nhưng Cẩm sắt cũng không có ngăn Dao Cầm sờ ngực mình, ngược lại càng thêm tới gần nàng để ai đó hoạt động thêm thuận tiện. “Vì cái gì?” Rõ ràng là sợ hãi lại còn cậy mạnh. Dao Cầm muốn trừng phạt nên tăng thêm lực đạo ở tay. “Mẹ chỉ nói không thể để cho người khác sờ, cũng không nói không cho Thân ái sờ mà.” Thân thể trở nên không thoải mái, điều này làm cho Cẩm sắt nhíu mày. Nhưng nàng lại rất muốn Thân ái tiếp tục làm động tác này. Trong tay động tác dừng một chút, nhưng chốc lát lại trở nên mãnh liệt. Trắng nõn da thịt dần dần hiện lên hồng ngân sâu cạn không đồng nhất. “Đúng vậy. Bởi vậy ngươi chỉ được cho ta sờ . Biết không?” Khóe miệng khẽ nhéch lên, Dao Cầm tà ác cười cười. “Ân, biết.” Ngoan ngoãn gật đầu. Chậm rãi quen loại cảm giác này, Tiểu Cẩm cũng không cảm thấy chán ghét, cũng tuỳ ý cho Dao Cầm ở trên người nàng tàn sát bừa bãi. “Ngoan.” Dao Cầm yêu chết Cẩm sắt lúc này. Đây là điều ngày thường tuyệt đối nàng không thể nghĩ đến, loạn luân hơn nữa là dụ dỗ yêu đương, nghĩ đến đây, thân thể liền trở nên hưng phấn. Tay bỏ hết quần áo trên người rồi đem Cẩm sắt đặt ở dưới thân, Dao Cầm hối hận cho tới hôm nay mới biết được trò chơi này tuyệt vời ra sao. Người này trừ bỏ có thể dẫn làm nàng phát hoả thì ra còn có thể làm dục hỏa của nàng trào lên. Rất nhanh hôn lên đôi môi của Cẩm sắt, ngọt ngào tư vị khiến nàng thử một lần rồi khó quên, dễ dàng mở ra hàm răng của tỷ tỷ, cùng đầu lưỡi nàng ta chơi đùa. Bị ngăn chặn ở miệng khiến Cẩm sắt thiếu chút nữa hô hấp không được, vài lần muốn đẩy ra nhưng không có thành công. Ngay tại khi nàng cho rằng mình đã chết, trong miệng đột nhiên có một quả đông lạnh ngọt ngào, tính thích đồ ngọt nàng rất nhanh truy đuổi ‘Quả đông lạnh’, ngay cả ý nghĩ muốn chết đều đã quên. Miệng ăn không đến, hay là dùng đầu lưỡi câu ‘Quả đông lạnh’, nghĩ đến vậy nàng liền làm ngay. Rốt cục ở cuối cùng cũng bắt được nó, mỗi lần muốn ăn nó lại né tránh, dưới tình thế cấp bách, Tiểu Cẩm rõ ràng buông tha ý nghĩ ‘Ăn quả đông lạnh’, mà sửa thành liếm quả đông lạnh.(Nói tóm lại là 2 chỉ đang nấu cháo lưỡi đó mấy bạn :”> ) Không biết qua bao lâu, Dao Cầm mới vừa lòng buông Cẩm sắt. Nàng không nghĩ tới người này nhiệt tình như vậy, hại nàng vài thứ thiếu chút nữa chống đỡ không được. Bất quá cũng bởi vì như thế, nàng càng thêm vừa lòng, không biết lúc sau nàng ta sẽ có bộ dạng gì, nàng đã muốn khẩn cấp muốn biết . ‘Ăn quả đông lạnh’ ăn đến khóe miệng run lên rồi đột nhiên bị buông ra Cẩm Sắt thực không hài lòng, nàng chưa ăn được mà. Vừa muốn tiến lên tiếp tục ăn, ngay sau đó liền bị đè lại không thể nhúc nhích. “Thân ~ thân ~ Thật thoải mái~” Bất an vặn vẹo thân thể, Cẩm sắt cảm thấy chính mình nhất định là bị bệnh. Bằng không vì cái gì thân thể lại như vậy, một hồi nóng một hồi lại có cảm giác thoải mái. Nhưng lại thật đã quá đi. “Thoải mái ra sao?” Từ trước ngực Cẩm sắt, Dao cầm ngẩng đầu lên, ác ý hỏi. Nàng muốn biết nàng ta trả lời ra sao à. “Nơi này, nơi này, còn có nơi này nữa.” Lấy tay chỉ chỉ cổ, xương quai xanh cùng bộ ngực, đó đều là nơi vừa rồi bị Thân ái hôn qua. “Vây Cẩm sắt không vui sao?” Vừa bực mình vừa buồn cười nhìn tỷ tỷ thật sự trả lời. Dao Cầm đột nhiên cảm thấy Cẩm sắt thật đáng yêu. “Thích.” Không ngừng gật đầu, tuy rằng vẫn bị ngứa, nhưng là nàng thích muội muội ôm nàng như vậy.Nàng rất thích hành vi thân mật này, cho nên Tiểu Cẩm nói xong, lập tức dùng sức ôm lấy Dao Cầm cũng học nàng ở trên người nàng làm loạn. “Ân ~” Tình hình của Dao cầm hiện tại cũng giống như khi Eve ở trên vườn địa đàng. Cho dù đã cảnh cáo không được hái táo, nhưng quá mức mê người đã khiến Eve phạm luật cấm. “Chân tách ra ~” Dao Cầm cảm thấy chính mình nhanh tới giới hạn rồi, thái dương mồ hôi nhỏ giọt ở vùng bụng bằng phẳng của Cẩm sắt. Nếu không chiếm được tỷ tỷ, nàng nhất định sẽ điên mất. Ý thức mê ly, Cẩm sắt thuận theo đem chân tách ra. Cho dù Dao Cầm không mở miệng, nàng cũng muốn làm như vậy. Thân thể quá nóng , mà có thể cứu nàng lúc này cũng chỉ có thể là Thân ái.
|
Chương 7 Tỷ muội kích tình [H]
Ý thức mê ly, Cẩm sắt thuận theo đem chân tách ra. Cho dù Dao Cầm không mở miệng, nàng cũng muốn làm như vậy. Thân thể quá nóng , mà có thể cứu nàng nhân cũng chỉ có thể là Thân ái. Cẩm sắt không chút do dự thực hiện khiến Dao Cầm nguyên bản đã bốc lên dục hỏa lại tăng thêm một tầng thứ nữa. Không có kháng cự e thẹn, không có nhiệt tình như hỏa, có chính là nói là làm liền. Không chút nghĩ ngợi, liền đem ngón tay nhỏ đẩy vào trong cơ thể Cẩm sắt. “Ân ~ a ~” Nắm chặt sàng đan, quá mức đột ngột khiến Cẩm sắt khẽ rên ra tiếng. Chân cũng theo bản năng kẹp chặt. Bị kẹp lại ngón tay không thể hoạt động, Dao Cầm đành phải nại quyết tâm dụ dỗ nói “Ngoan, đem chân tách ra. Bằng không ta không có cách nào động đậy .” Đỏ mặt, Cẩm sắt ngoan ngoãn nghe theo. Run rẩy tách ra hai chân, trong cơ thể vẫn là thực nóng. Vì phòng ngừa động tác lại bị gián đoạn, Dao Cầm dùng tay trái nâng đùi Cẩm sắt vòng vào trên thắt lưng mình, ôn nhu ở nàng bên tai nói “Chân để lên thắt lưng ta, ta sẽ cho ngươi thoải mái .” Vì đạt tới mục đích , Dao Cầm không tiếc lợi dụng sự tín nhiệm của Cẩm sắt. “Ân.” Chân vòng qua thắt lưng tinh tế của Dao cầm, Cẩm sắt rốt cục vẫn là Cẩm sắt, bị Dao Cầm lừa gạt ăn sạch. Chỉ biết rên lên những tiếng đứt quãng xướng. Ở cuối cùng Cẩm sắt hét lên một tiếng to, Dao Cầm dừng ngón tay đang làm loạn sâu bên trong Cẩm Sắt. Từ người Cẩm sắt gục xuống, Dao Cầm vừa lòng đem tỷ tỷ ôm vào trong lòng. Đã quên lúc mục đích ban đầu mà bây giờ toàn tâm hưởng thụ thân thể tỷ tỷ. “Ách... Ngươi đang làm gì?” Mệt mỏi mở mắt, người trong lòng không an phận khiến Dao Cầm có điểm hờn giận. “Mười hai giờ rồi.” Nghịch ngợm thanh âm ở bên tai vang lên. “Hạ Tình!!!!” Buổi sáng 7 giờ, Hạ Lãng rống giận. “Đau đau đau. Lãng mau dừng tay coi.” Ngay sau đó Hạ Tình tội nghiệp xin khoan dung. “Lão công a. Hạ gia hai tỷ muội như thế nào từ ngày hôm qua đều như vậy à.” Cái đĩa sứ tinh xảo thiếu chút nữa bị tiếng kêu vừa rồi dọa đến ngay cả bát đều quăng ngã. Tiên sinh nhà kế bên buông tờ báo xuống , nhìn nhìn bức tường cách vách, phát ra thanh “Ha ha ha” Lại cúi đầu xem báo. Cuối cùng, lại vắng lặng “Lãng ngươi thật ngu ngốc, rất đau à.” Sờ sờ lỗ tai đỏ lên. Hạ Tình ủy khuất nói. “Ai không biết xấu hổ còn nói ta ngu ngốc. Hơn nữa ngươi nhìn xem ngươi đã làm gì với ta?” Nóng giận Hạ Lãng chỉ vào cổ mình, rậm rạp dấu hôn ngân do Hạ Tình trong lúc điên cuồng để lại. Hạ Lãng có thể khẳng định tỷ tỷ là cố ý, bằng không cũng sẽ không thành ra cái hiện trạng này. Làm sao bây giờ, chẳng lẽ nàng tại ngày hè nóng bức này lại mặc áo cao cổ hay là mang khăn quàng cổ đi làm sao? “Hừ, ai kêu Lãng thật sự coi ta là kẻ ngu ngốc. Ngày hôm qua la ta một ngày, sáng nay lại la ta.” Nhìn cổ của Lãng, Hạ Tình cũng hiểu được mình làm hơi quá mức , nhưng nghĩ đến ngày hôm qua bị đãi ngộ như vậy, không nhịn được cơn giận. “Đó là ngươi nói ta làm a. Ta còn sợ làm được không được ngươi lại đi tìm Rella.” Nàng cũng thực ủy khuất, làm Dao Cầm có một ngày thế nhưng so với làm Hạ Lãng 26 năm còn mệt hơn, chưa bao giờ la tỷ tỷ, lại phải cứng rắn giả bộ chán ghét, thực phiền cho nàng mà, điều này thật có tình khiêu chiến cáo khi so sánh với thói quen luôn luôn quen sủng ái tỷ tỷ của Hạ Lãng. “Ngươi còn nói, ta rõ ràng nói ngươi giúp ta diễn tỷ muội thân tình, ngươi lại lôi kéo ta diễn tỷ muội kích tình. Này làm sao là ta nói ngươi làm a.” Nói đến mức kích động, Hạ Tình cũng đã quên hẳn là trước phải mặc xong quần áo đã, hai người liền như vậy xích loã thân mình ngồi ở trên giường biện luận. “Ách..” Bị đụng đến tử huyệt Hạ Lãng ngượng ngùng quay đầu, trên thực tế, nếu là tỷ muội thân tình, hoàn toàn là không có cảnh tra tấn trên giường này , nhưng nàng chính là nhịn không nổi mà đem ‘Cẩm sắt’ đáng yêu ăn sạch. Chậm đã, có điểm không đúng. Lý trí bay nhanh hiện lên hình ảnh tối hôm qua, Hạ Lãng lại là gầm lên giận dữ “Hạ Tình!! Ngươi bại hoại.” Quả nhiên, nàng đã biết. “Cái gì bại hoại. Ta không biết.” Lần này đến phiên Hạ Tình quay đầu không dám nhìn Hạ Lãng , chẳng qua là đang chột dạ. “Đêm qua, ngươi tắm rửa đi ra là muốn câu dẫn ta đúng hay không? Ngươi biết rõ ta ba ngày qa không đụng ngươi tự nhiên thực dễ dàng mắc câu. Ngươi dùng thân phận Hạ Tình đi câu dẫn Dao Cầm, sau đó bức Dao Cầm đi dụ hoặc Cẩm sắt đúng hay không?” Nhập diễn quá sâu, cho nên lúc ấy thân là Dao Cầm nàng là chán ghét Cẩm sắt, như thế nào sau đó nàng lại muốn ăn đối phương, lý do chỉ có một, tỷ tỷ lợi dụng thân mình để câu dẫn mình áp Cẩm sắt. Mà nàng vô luận nàng diễn vai gì, đều không thể chán ghét tỷ tỷ -- Hạ Tình. “Ân.” Bị nói trúng Hạ Tình đành phải thưa dạ gật gật đầu, nàng còn tưởng rằng tự mình làm trời đất đều không biết chứ. “Vì cái gì?” Đối với điểm ấy, Hạ Lãng rất là khó hiểu. Vì khiến nàng diễn vai Dao Cầm, tỷ tỷ năn nỉ nàng nửa tháng, ngay cả mỹ nhân kế đều dùng tới . Nếu không phải cuối cùng tỷ tỷ không chịu cho nàng đụng vào tỷ tỷ, nàng cũng sẽ không đồng ý. “Ta sợ diễn xong, Lãng thật sự chán ghét ta. Ánh mắt Lãng thật đáng sợ.” Tối hôm qua khóc hai lần, tuy rằng là diễn trò, nhưng là nàng thật sự thấy trong mắt Lãng sự chán ghét. Bất lực khiến nội tâm nàng bàng hoàng. Nàng bất đắc dĩ lựa chọn biến trở lại thành Hạ Tình – người Lãng yêu, chỉ có như vậy, nàng mới có thể cảm thấy an tâm.
|
..............hờ hờ.....đọc xong truyện này,máu nóng cứ thế dâng trào theo mỗi chap tg đăng,tuyệt tuyệt lém ak,nhớ đăng nhìu nhìu nha tg,hóng hóng chap
|
Chương 8 Sự cố bất ngờ
“Ân, được, ta đã biết. Hẹn gặp lại.” Cúp điện thoại, nữ tử lại phóng lực chú ý của mình tới bàn làm việc. Khuôn mặt thanh lệ, chuyên chú làm việc, không hề nghi ngờ, cuối tuần còn ở nhà tăng ca làm việc chính là Hạ Lãng của chúng ta. “Tháp táp tháp táp..” Ngón tay ở bàn phím máy tính đánh rất nhanh các số liệu, ngẫu nhiên dừng lại suy nghĩ rồi sau lại tiếp tục gõ gõ. Cứ như vậy không biết qua bao lâu, nguyên bản đặt ở bàn trà nóng toả ra khói trắng nay đã là hoàn toàn lạnh ngắt, Hạ Lãng lúc này mới ngừng tay. Dựa vào phía sau, vươn hai tay lên một chút, thân thể làm việc liên tục bởi vì động tác duỗi thẳng tay này nhất thời cảm thấy một trận chua xót, bất quá cũng đã giảm bớt sự mệt nhọc. Tháo kính mắt, hai ngón tay ở thái dương nhẹ nhàng xoa nắn, này đã thành thói quen của nàng. Mỗi lần công tác chấm dứt, nàng đều có thói quen này để giảm sức ép. Thật vất vả hoàn thành nhiệm vụ, Hạ Lãng đầu óc trực tiếp bãi công, ngay cả thân thể đều lười động đậy. Ngồi một hồi, Hạ Lãng có điểm phiền toái, nàng trong lòng tổng cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, ý niệm này khiến nàng ngay cả chạy xe không cũng không an thần. Rốt cuộc là cái gì? Hạ Lãng không thể nói rõ cảm giác này, chính là thực không thích. Nàng không thích thứ nàng khống chế không được, nhất là làm cảm giác này thực ảnh hưởng đến tâm tình của nàng, thật buồn bực . Đa số mọi người nếu gặp chuyện không nghĩ ra, thường thường đều là gác lại một bên tạm thời từ bỏ, chính là nếu không nghĩ ra sẽ không nghĩ tiếp làm gì cho mệt. Nhưng với Hạ Lãng, vậy không phải là xong việc , nàng là người như việc gì cũng phải giải quyết rõ ràng, đúng vậy đây gọi là tự tìm phiền não. Cau mày, Hạ Lãng tiếp tục suy nghĩ coi có việc gì mình chưa hoàn thành. Báo biểu đánh tốt lắm, cũng đã so qua. Hợp đồng chuẩn bị tốt , cũng không có sai . Tủ lạnh nguyên liệu nấu ăn sáng nay mới nhìn quá, hoàn toàn đủ để ứng phó bữa tối hôm nay. Kia rốt cuộc là cái gì, đem tất cả mọi chuyện có thể nghĩ đến suy nghĩ, hết thảy đều ở trong kế hoạch của nàng, cũng không có xuất hiện sai sót. Càng là như vậy, Hạ Lãng càng nôn nóng, nếu không phải cá tính trầm ổn, nàng đã sớm đứng dậy lật bàn =)) . Cố nén ý niệm lật bàn trong đầu, Hạ Lãng hai mắt nhìn bàn công tác. Trực giác , nàng cho rằng trên bàn sẽ có cho nàng manh mối. Nhưng rất nhanh, nàng suy sụp phát hiện manh mối cũng không ở trong đó, rốt cuộc là làm sao ~ nàng thật muốn đập cái chén kia . Cái chén?! Theo ý niệm trong đầu, Hạ Lãng rất nhanh nhìn phía bên cạnh bàn cái chén màu đen. Cái chén này rất hiếm và khó mua. Vô luận là thiết kế hay màu sắc, hoàn toàn phù hợp với phong cách của Hạ Lãng. Quan trọng nhất là, nó cùng một cái chén màu trắng khác là một đôi . Nhìn một hồi Hạ lãng mỉm cười, từ khi ngày mới bắt đầu đây là giây phút nàng thấy nhẹ nhõn nhất. Nàng đã hiểu ra. Thì ra chính mình đã quên mất trong nhà còn có một người mà nàng không thể thiếu ~ Tỷ tỷ (Có ý là tỷ tỷ đã mang chén trà vào cho Lãng nhưng Lãng lại không để ý và vô tâm với Hạ Tình) Đứng dậy, ngay cả máy tính cũng không tới kịp đóng, Hạ Lãng liền vội đi ra khỏi phòng, một lát cũng không chậm trễ. Hiện tại, nơi này chính là phòng làm việc của nàng. Đẩy ra cửa phòng tỷ tỷ, không, là phòng hai người. Hạ Lãng tầm mắt trực tiếp dừng lại ở hình ảnh ở trên người Hạ tình, tỷ tỷ tựa hồ không phát hiện nàng đã đến, nghiêng người ngồi ở trên giường, lật xem trước một quyển sử ký ban rất dày. Vì không cho tầm mắt bị che, Hạ Tình một tay chống đỡ giường, một tay đặt ở tai không cho sợi tóc phân tán. Đùi thon dài đặt ở trên giường. Một màn bình thường như vậy nhưng trong mắt Hạ lãng là nói không nên lời vô cùng gợi cảm, nàng đột nhiên ý thức được, từ khi biến thành nữ nhân của mình, tỷ tỷ đã không che giấu được mị lực tiềm tàng như lúc xưa, hiện tại tỷ tỷ tùy ý làm một động tác cũng có thể tản ra mị lực của một mĩ nhân thành thục trưởng thành, đem hồn của bất kì ai đều câu dẫn trong đó bao gồm luôn cả nàng. Mà người có mị lực như vậy, lại là của nàng – Hạ Lãng. Nghĩ vậy, khóe miệng liền nhịn không được giơ lên. “Tỷ.” Có lẽ không nên quấy rầy , nhưng Hạ Lãng vẫn là bị ma xui quỷ khiến hô lên. Không có biện pháp, so với lẳng lặng chú ý, nàng càng thích trực tiếp thân cận tỷ tỷ. Nghe được tiếng vang, Hạ Tình mới ngẩng đầu lên, nhìn ở cửa thấy Hạ Lãng lập tức trưng ra bộ khuôn mặt tươi cười “Việc xong rồi sao?Lâu quá, ta thật buồn ngủ à.” Mang theo ý làm nũng, nàng xác thực chờ lâu nên có điểm mệt mỏi, muốn ngủ lại không cam lòng ngủ, khó có được cuối tuần nàng tự nhiên muốn cùng Lãng ở chung. “Ân, tốt lắm, xong rồi.” Bước nhanh đi đến mép giường ngồi chồm hỗm ở trước mặt tỷ tỷ, rút Tiểu L từ trong lòng Hạ tình ra (Tiểu L là cái gối ôm mà Hạ tình vô cùng thích còn Hạ Lãng vô cùng ghét =))))), Tiểu L cũng có 1 truyền kì rất thú vị, mấy phần sau các bạn sẽ rõ hơn nha), không đợi đối phương phản ứng, Hạ Lãng liền đem nàng ôm sát. Vành tai và tóc mai chạm vào nhau. “Thực xin lỗi, về sau ta tận lực không đem công việc về nhà làm.” Vì tỏ vẻ thành ý, Hạ Lãng cúi đầu ở môi Hạ Tình hôn lên nhẹ nhàng. Bị một loạt động tác của Lãng làm cho Hạ tình có điểm ngây người, khi cảm nhận được hơi thở khi Lãng hôn lên môi nàng thì lý trí mới quay lại, nàng không khỏi cảm thán, ai ~ Lãng của nàng dạo gần đây càng ngày càng mạnh mẽ. Số lần nàng bị Lãng áp cũng dần dần tăng lên chóng mặt, này đến tột cùng là tốt hay không tốt đây? Được rồi, nàng thừa nhận so với Lãng thì mình càng giống tiểu nữ nhân hơn, nhưng là nàng cũng muốn biến thành người mà Lãng có thể dựa vào, mà không phải luôn luôn nhận sự sủng nịch từ Lãng. “Lãng, không nên đối với ta quá tốt như vậy, ta sẽ biến thành người tham lam.” Hơn nữa nàng cũng sẽ luân hãm đến không thể tự kềm chế. Ôm thắt lưng Hạ Lãng, Hạ Tình nhẹ nhàng nói. “Ta không cần.” Không cần suy nghĩ, Hạ Lãng trực tiếp cự tuyệt. Nói giỡn sao,nàng không đối tốt với tỷ tỷ thì đối tốt với ai. Thoáng tạo ra khoảng cách giữa hai người, nhìn ánh mắt nghi hoặc của tỷ tỷ, Hạ Lãng mới nghiêm mặt nói
|
Chương 9 Ảnh chụp
“Tốt lắm, không có việc gì. Một hồi sẽ không đau.” Những lời này và một cái ôm, đó là cách Hạ Lãng mười mấy năm qua dùng để dỗ dành Hạ Tình. Cũng may Hạ Tình thật sự rất là thích hưởng thụ sự dịu dàng của muội muội, nếu không cách an ủi này của Hạ Lãng chắc đã thành lỗi thời rồi =)). “Như thế nào mà bị vậy?” Về điểm này, Hạ Lãng rất tò mò. Nếu là lúc trước làm bị thương đến bản thân , tỷ tỷ sẽ không bao giờ mà im lặng như vậy, coi tính cách hẳn là sớm kể lể. “Ách...” Nói quanh co sau một lúc, Hạ Tình mới thoát ly ra khỏi sự ôn nhu của Lãng, nàng nhìn chăm chú cái chăn hỗn độn đến đang thương. “Tê ~” Chăn rớt ra sau, Hạ Lãng không khỏi thở ra một hơi khí lạnh, vừa rồi nàng liền chú ý tới nơi đó có một khối nho nhỏ nhô lên, nguyên lai tưởng rằng chính là chăn độn lên vì vậy cũng không có quá mức để ý, không nghĩ tới là thế này... Hạ Lãng cảm thấy sườn thắt lưng mình dường như cũng đau như bị đâm phải. Một cuốn sách lẳng lặng nằm ở nơi mà Hạ Tình vừa rồi nằm. Nhìn cuốn sách có thể thấy được bìa được làm bằng gỗ, rắn chắc. Cho dù lấy lấy mang đi cân chắc cũng được vài kí. Nhất là bốn bên mép cuốn sách còn được trang trí bằng mảnh kim loại màu trắng cực kỳ bén nhọn. Lúc trước khi mua cuốn sách này, Hạ Tình còn nói đùa, nếu gặp cướp cứ lấy cuốn sách này ra ném chắc chắn tên cướp sẽ bị bể đầu mà chết. =)) Cố không chất vấn tỷ tỷ vì cái gì đem thứ này để trên giường, Hạ Lãng liền sốt ruột đứng dậy đi tìm rượu thuốc . Nàng có thể trăm phần trăm khẳng định tỷ tỷ vừa rồi chính là đụng vào một trong bốn cái mép sách bằng kim loại, trong lòng còn cảm thấy may mắn vì còn có một tầng chăn che khuất, bằng không vết thương chắc chắn còn nặng hơn nhiều. Chính là nàng cũng đã quên, nếu không phải có tầng chăn kia, tỷ tỷ cũng sẽ không bị đụng vào cuốn sách. “Khá hơn chút nào không?” Nhìn tỷ tỷ bộ dạng chịu đựng, Hạ Lãng đau lòng hỏi. Đặt tay ở bên hông tỷ tỷ xoa xoa, để sớm tan máu bầm nàng cũng chỉ còn cách sử dụng lực xoa bóp. “Ân.” Đau đến phát không ra tiếng, Hạ Tình chỉ có lựa chọn hừ nhẹ một tiếng. Đầu để ở trên vai Hạ lãng, lực đạo của Lãng tăng dần lên, càng lúc Hạ tình càng ôm chặt muội muội. “Tỷ à. Như thế nào mỗi lần đều không cẩn thận.” Nửa là đau lòng nửa là trách cứ nói xong, Hạ lãng có thể đoán được tỷ tỷ mấy ngày tiếp theo sẽ gặp bao nhiêu khó chịu , loại này so với nàng năm trước đụng vào bàn còn nghiêm trọng, nàng lúc ấy nhưng vài ngày đều không thể nằm ngủ, ngay cả thắt lưng đều đau đến mức thở không ra hơi. “Thực xin lỗi, ta chỉ là đột nhiên muốn nhìn ảnh chụp trước kia. Bởi vì Lãng làm việc, ta lại không có việc gì làm, cho nên mới lấy ra.” Nàng đều biết nàng sai lầm rồi. “Ảnh chụp?” Nói tới đây Hạ Lãng mới nhớ tới thời điểm nàng đi vào phòng nhìn thấy tỷ tỷ đang xem một quyền gì đó, nàng còn tưởng là sách lịch sử tổng quát. Ai ~ nếu nàng lúc ấy chừa chút tâm, tỷ tỷ cũng không dùng bị thương như vậy. “Ân, lại đây.” Vươn tay qua Tiểu L (Tiểu Lãng thì nói đại đi tỷ tỷ =)) ), một quyển ảnh chụp liền bại lộ ở trước mắt Hạ Lãng. “Lãng mình cùng nhau xem đi?” Thật sự chịu không nổi bàn tay liên tục chà đạp bên hông mình, Hạ Tình tựa vào lòng Hạ lãng, đặt sách ảnh ở trên đùi mở ra, khiến cho Hạ lãng cùng nàng xem. Mỉm cười đem tỷ tỷ ôm vào trong lòng, người này vừa mới bị thương lại dám lộn xộn, thật sự là một chút ý tứ hối cải đều không có, thôi, một hồi tiếp tục xoa cũng được. Nghĩ, liền đồng ý với đề nghị của tỷ tỷ, ôm nàng cùng xem sách ảnh. “Lãng trước đây thật sự hảo đáng yêu nga.” Chỉ vào trong tấm hình, Hạ Tình cảm thấy chính mình mau bị vẻ đáng yêu này hấp dẫn. “Tỷ như thế nào biết người này là ta a? Có lẽ bé gái này là ngươi cũng không chừng.” Đối với tỷ tỷ có chút ‘Tự kỷ’, Hạ Lãng cũng không dám gật bừa. Hai người là song sinh , nói một người đáng yêu thì cũng là nói chính mình đáng yêu mà. “Da? Lãng không biết sao? Chúng ta giờ quần áo đều phân thành màu sắc, giống như ta cũng chỉ mặc quần áo màu nhẹ, còn của ngươi chính là màu đậm.” Nói xong, liên tục chỉ vài ảnh chụp, như là chứng minh lời nói của mình thật sự rất chính xác. Nghe được tỷ tỷ như vậy vừa nói, Hạ Lãng cũng nhìn kỹ. Trước kia, nàng thật sự không biết ảnh nào là mình, ảnh nào là tỷ tỷ. Mà nàng lại thầm nghĩ muốn nhìn tỷ tỷ. Nhìn tới nhìn lui vài lần đều không có biết ai là ai, nàng cũng lười nhìn tiếp. Ảnh chụp hồi nhỏ nàng cũng chỉ nhìn vài lần, mỗi lần muốn xem ảnh chụp nàng đều là vụng trộm tìm kiếm bóng dáng tỷ tỷ. “Lãng, ngươi xem ngươi xem, tấm này ngươi cũng thật đáng yêu.” Ảnh chụp hai tiểu nữ sinh đang ngồi ở sô pha, trong đó một bé gái mặc áo xám ôm một bé gái áo trắng rồi còn đang hôn môi bé gái áo trắng. Mà cô bé áo trắng cũng ngoan ngoãn tùy ý cho tiểu sắc lang kia hôn nhẹ. Ảnh chụp để dòng chữ miêu tả:6 tuổi, hai tỷ muội rất thương nhau đang chơi trò hôn nhẹ. Ghen tị à~ “Ách... Tỷ ~” Hạ Lãng không nghĩ tới tỷ tỷ lập tức liền tìm ra tấm ảnh kia làm nàng lần này cảm thấy thật mất mặt, trước kia nhìn nàng liền cảm thấy thật sự là cường hôn mà, còn cầu nguyện chính mình trăm ngàn lần không cần là cô bé mặc áo màu xám, mà hiện tại… Mất mặt chết cho rồi. “Lãng không thích ảnh này sao? Ta còn nghĩ đến ngươi thực thích mà. Không nghĩ tới Lãng trước đây háo sắc như vậy . Nụ hôn đầu tiên của ta a ~ liền như vậy bị cướp lấy .” Hạ Tình cố tình không chịu buông tha cơ hội trêu ghẹo, biết rõ Lãng xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng còn không chịu buông tha. “Tỷ!” Hạ lãng tức giận gào thét, này tuyệt đối là thẹn quá thành giận. “Làm sao vậy?” Tuy rằng nhìn không nhìn thấy biểu tình của Lãng, nhưng Hạ Tình biết người sau lưng mình hiện tại mặt đỏ như lão hổ, chỉ là con hổ giấy thôi. (Con hổ giấy mà làm chị thành Vạn năm thụ đó :”> ) Ngừng một hồi, nguyên bản người đang xấu hổ đột nhiên lại mở miệng. “Không, ta chỉ muốn nói cho ngươi, ta thích nhất không phải tấm đó.” Nói xong, lấy tay lật vài tờ, chỉ vào cô gái có đôi mắt đỏ trong ảnh chụp nói “Ta thích ảnh này.” Ách, nhìn ảnh chụp tay Lãng chỉ chỉ, Hạ Tình nhất thời muốn xỉu, cho dù nàng giả bộ hồ đồ nói đã quên là chuyện gì xảy ra, nhưng ảnh chụp viết rõ ràng một sự thật:9 tuổi, Tiểu Tình bị cảm đã khóc muốn đi tìm Lãng đang tham gia trại hè. Bi ai à~ “Hừ, nguyên lai là Lãng thích ta khóc.” Lần này đến phiên Hạ Tình ngượng ngùng. Ai kêu khi đó nữ tu sĩ nói cho nàng biết nếu Lãng đi tham gia trại hè sẽ nhận thức rất nhiều bạn tốt, đến lúc đó sẽ không thể thường xuyên chơi cùng nàng mà sẽ chơi cùng với bạn mới. Làm hại nàng có cảm giác địa vị bản thân trong lòng Lãng khó giữ được, lúc ấy vì muốn có được bộ dạng doạ người, nàng đã đem mắt của mình chà xát đến mức muốn hư luôn để cho thấy bộ dạng chính mình đáng thương đến mức nào. Buộc chặt tay ôm tỷ tỷ, Hạ Lãng ở trên mặt Hạ Tình nhẹ nhàng vừa hôn, vừa chậm rãi nói “Không phải nha. Ta chỉ là thật cao hứng tỷ tỷ nhanh như vậy đã nhớ ta , bằng không ngươi sẽ chờ bảy ngày là có thể nhìn thấy ta.” Khi nàng lên xe xuất phát thì nhận được điện thoại. Nghe thấy tỷ tỷ sống chết muốn tìm nàng, nàng thiếu chút nữa nhảy xuống xe đang chạy. Sau đó mọi người chịu không nổi càn quấy của nàng, mới đem nàng trở về. Kỳ thật lúc biết tỷ tỷ không thể đi, chờ mong trại hè đã lâu đột nhiên trở nên thật buồn tẻ chán nản, nàng ở trên xe còn hoài nghi nàng có phải hay không tham gia chuyến đi địa ngục bảy ngày. Cũng may xe lúc ấy còn không đi xa liền vội vàng quay đầu, nếu không nàng sợ là về không được . “Bởi vì không muốn cùng Lãng tách ra thôi. Cái loại cảm giác này thật đáng sợ.” Cầm bàn tay đang đặt ở bên hông, Hạ Tình nhớ tới ngày đó nàng biết được Hạ lãng sẽ xa mình bảy ngày. Một người ngồi ở sân thật cô độc bất lực, ngay khi nàng thật sự khóc, Lãng liền hấp tấp chạy vội vào sân, khi nàng còn không có tới kịp kinh ngạc đã bị ôm, sau đó chợt nghe đến người nọ ở bên tai nàng nói “Ta đã trở về, không khóc nữa không khóc nữa nha”. Giọng trẻ con dịu dàng của Lãng ngày đó đến nay vẫn còn lưu lại trong tâm trí nàng chưa từng rời đi. “Nhưng sau lại vẫn phải tách ra... " Xoa nhẹ lên tấm ảnh chụp, Hạ Lãng rầu rĩ nói. Đầu ngón tay nàng chỉ vào hai người nay đã trở thành hai cô gái xinh đẹp, chưa từng trải qua xã hội, khuôn mặt vô tư vô lo tràn đầy hăng hái , vô cùng phấn chấn nhưng vẫn rất non nớt. Một tấm ảnh khác được hé ra trái ngược với vẻ phấn chấn vui tươi ở bức ảnh trước, trong hình hai người trên mặt trừ bỏ đau khổ thì cũng là thâm trầm. Cho dù đang tựa vào nhau, nhưng biểu tình vẫn rất khó coi. Ảnh chụp viết: Năm XX. Ngày nhập học Đại học.
|