Độc Gia Chuyên Sủng
|
|
133: Quyết không thỏa hiệp!
Chờ khi bốn người Nam Cung Cửu đi vào bệnh viện, Quý phụ đã được đảy vào trong phòng cấp cứu, mà Lục Dao cũng được Quý Hào mang đi kiểm tra! Trước băng ghế dài ngoài phòng cấp cứu, Nam Cung Kỳ đang giúp đỡ Quý mẫu ngồi lên ghế, còn Quý Tiêu Dương thì vẻ mặt lo lắng nhìn hành lang thật dài. Lúc nhìn thấy Nam Cung Cửu ôm Quý Thần Quang xuất hiện, lo lắng trên mặt Quý Tiêu Dương lại sâu thêm vài phần, vội vàng chạy tới trước mặt Nam Cung Cửu, gật gật đầu với hắn, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực!
“Thần Thần, Thần Thần, Thần Thần!” Tinh tế, nhẹ nhàng, ôn nhu, Quý Tiêu Dương gọi nhũ danh của Quý Thần Quang. Từ khi ông nội bắt đầu hộc máu, Quý Tiêu Dương liền phân tâm, không chú ý đến Thần Thần. Khi thấy em ấy sững sờ nhìn vết máu trên bàn thủy tinh là lúc Quý Tiêu Dương biết, Thần Thần sợ là đã lâm vào trong cảm xúc của mình. Chính là lúc ấy hắn phải giúp ông nội ổn định bệnh tình, không có thời gian rảnh đến an ủi Thần Thần, trong lòng hắn lo lắng nhưng cũng không có cách nào……
(): biệt danh, tên gọi ở nhà
Hiện tại đã muốn trì hoãn gần mười phút rồi, không biết Thần Thần đến tột cùng trầm mặc suy nghĩ cái gì, trong lòng Quý Tiêu Dương cũng không biết chắc! Thần Thần của hắn là một đứa nhỏ lương thiện, hắn sợ vạn nhất Thần Thần nhìn thấy ông nội như vậy, sẽ…… thỏa hiệp……
“Thần Thần, nhìn anh hai được không? Thần Thần ngoan, nhìn anh hai này!” Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng nói với Quý Thần Quang ở trong lòng. Quý Thần Quang càng trầm mặc, trong lòng hắn lại càng hoảng hốt. Thần Thần, cho dù em đồng ý buông tay, anh hai cũng sẽ không buông ra……
Thời gian lẳng lặng trôi qua, Quý Thần Quang rốt cục cũng có phản ứng, ánh mắt trống rỗng của cậu rốt cục cũng sáng lên nhìn về phía Quý Tiêu Dương, môi khẽ nhếch “Anh, anh hai……” Thanh âm có chút khàn khàn……
Quý Tiêu Dương nghe vào mà trong lòng đau đớn, khổ sở. “Thần Thần, anh hai sẽ không buông tay em ra! Anh hai, sẽ không bao giờ buông! Thần Thần, anh không cho phép em thỏa hiệp! Anh hai không cho phép em lùi bước!” Tay gắt gao ôm chặt Quý Thần Quang trong lòng, Quý Tiêu Dương lớn tiếng nói, thanh âm nghiêm túc chưa từng thấy! Ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú Quý Thần Quang trong lòng, bên trong lưu chuyển chấp nhất cùng kiên định!
Hắn sợ hãi, sợ hãi Thần Thần ngốc ngếch của hắn sẽ nhất thời luẩn quẩn trong lòng, mở miệng nói ra những lời làm hắn điên cuồng…… Hắn không cho phép! Cho nên trước khi Thần Thần mở miệng, hắn phải ngăn chặn! Hắn quyết không buông ra! Mặc kệ Thần Thần có đồng ý hay không! Hắn đã từng nói, sẽ gắt gao nắm chặt tay Thần Thần, mãi mãi, mãi mãi……
“Anh hai, chúng ta sẽ vẫn như vậy, mãi mãi, đến già……” Quý Thần Quang mân mê môi, hôn một cái thật sâu lên mặt Quý Tiêu Dương! Rồi sau đó, cười tươi như hoa với Quý Tiêu Dương “Anh hai cùng Thần Thần, chính là một đôi trời sinh! Ai cũng đừng nghĩ tách chúng ta ra!” Ngữ khí nói chuyện của Quý Thần Quang vĩnh viễn đương nhiên như vậy, vĩnh viên là thiên kinh địa nghĩa như vậy! (chuyện đương nhiên)
“Thần Thần, Thần Thần ngoan của anh hai! Đúng vậy, chúng ta là một đôi trời sinh! Thần Thần, em là của anh! Trước kia là vậy, hiện tại là thế, về sau cũng vậy! Thần Thần, em quan trọng hơn tất cả. Anh hai là của em, em là của anh hai! Không cho phép lùi bước, mặc kệ có khó khăn cùng trở ngại gì!” Quý Tiêu Dương nghe Quý Thần Quang nói, cảm xúc lo lắng trong lòng nhất thời tản đi. Thần Thần của hắn, không có đi vào góc chết, thật là tốt!
“Kia đương nhiên!” Quý Thần Quang ngửa đầu, cười sáng lạn! Trong giọng nói là kiên định cùng chấp nhất làm cho người ta khiếp sợ!
“Thần Thần thực ngoan. Thật dũng cảm và kiên định! Thần Thần em phải tin tưởng anh hai, anh có thể cho em hạnh phúc, có thể cho em bình yên!” Quý Tiêu Dương nhìn Quý Thần Quang cười, trong lòng tràn đầy cảm giác ấm áp! Thần Thần, em chỉ cần dũng cảm kiên định tin tưởng chính mình là tốt rồi! Khó khăn cùng trở ngại khác hãy giao cho anh hai! Anh hai sẽ giải quyết tất cả, để cho Thần Thần một mái ấm yên bình hạnh phúc!
“Em tin tưởng anh hai! Người em tin tưởng, cũng chỉ có anh hai!” Trong đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang lóe lên ánh sáng long lanh như ngọc lưu ly, trong đó còn có toàn thân toàn tâm ỷ lại cùng tín nhiệm!
“Ân. Chính là như vậy. Thần Thần, em chỉ cần tin tưởng anh hai là tốt rồi!” Thần Thần ngoan của anh! Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang, nở nụ cười thỏa mãn!
Quý Thần Quang an tâm dựa vào lòng Quý Tiêu Dương, khóe miệng khẽ cười ấm áp! Qua vài giây sau, Quý Thần Quang ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương “Anh hai đừng lo lắng, ông nội sẽ không có việc gì đâu!” Nói xong, Quý Thần Quang vươn tay vuốt mi tâm Quý Tiêu Dương. Nơi đó đang hiện lên lo lắng rõ ràng……
Vừa rồi cậu chính là sợ hãi, anh hai sẽ bởi vì bệnh của ông nội mà thỏa hiệp. Nếu anh hai thật sự buông ta cậu ra, vậy cậu nên làm cái gì bây giờ?…… Đã không có anh hai, chỗ nào mới là nhà của Quý Thần Quang cậu…… Không, đã không có anh hai, Quý Thần Quang cậu vốn không có nhà. Là một đứa nhỏ bị vứt bỏ…… Không có nhà, không có ấm áp, cái gì cũng không có…… Đã không có anh hai, Quý Thần Quang cậu sống trên thế giới này còn có ý nghĩa gì nữa…… Như vậy, cậu nên làm gì đây?……
Cậu vừa mới nghĩ, liên tục nghĩ, suy nghĩ rất nhiều, rốt cục hiểu được, nếu như có một ngày anh hai thật sự rời xa cậu, như vậy Quý Thần Quang cậu cũng nên cát bụi về với cát bụi…… May là anh hai cũng nghĩ giống như cậu! Bọn họ đều có kiên định cùng quyết tâm.
Không buông tay, không lùi bước!!!
Anh hai ơi, mặc kệ tương lai có bao nhiêu sóng to gió lớn, em vẫn sẽ như trước gắt gao nắm chặt lấy tay anh, gắt gao đi theo bên cạnh anh, cùng nhau đối mặt với mọi mưa gió…… Em tin tưởng, có một ngày, chúng ta sẽ nhìn thấy cầu vồng treo trên bầu trời xanh thẳm phía trên kia, tản mát ra hạnh phúc của chúng ta!
“Thần Thần, anh hai không lo lắng. Anh đã gọi cho Tinh Thập cùng Tinh Thập Nhất, bọn họ đang trên đường tới đây. Có bọn họ giúp, ông nội sẽ không nguy hiểm đến tính mạng! Anh tin tưởng hai người đó! Thần Thần, anh hai chỉ lo lắng cho em! Anh lo lắng tiểu ngốc nghếch em sẽ luẩn quẩn trong lòng. Sẽ bởi vì bệnh của ông nội mà nhượng bộ thỏa hiệp! Thần Thần, đây là chuyện anh không cho phép! Ngay cả suy nghĩ trong đầu cũng không được tồn tại! Thần Thần, em đã đáp ứng anh rồi, đáp ứng làm người duy nhất của anh hai trong kiếp này! Em không thể đổi ý! Bằng không anh hai sẽ nổi điên, sẽ thương tổn đến Thần Thần. Thần Thần có thể hiểu không? Anh hai sẽ điên cuồng, sẽ dùng sức mạnh cùng thủ đoạn đem em cột vào bên người anh!” Quý Tiêu Dương không chút do dự nói tâm tư của mình ra.
Hắn muốn làm cho Thần Thần hiểu được, hắn đã yêu đến gần như điên cuồng rồi. Nếu có một ngày, Thần Thần nghĩ muốn buông tay, hắn sẽ không chút do dự dùng sức mạnh cùng thủ đoạn để cột Thần Thần vào bên người mình. Thế nào cũng không để cho Thần Thần đi. Quý Thần Quang cả cuộc đời này chỉ có thể là của Quý Tiêu Dương!
“Anh hai, cho tới bây giờ em chưa từng nghĩ đến cái loại chuyện ngu ngốc này. Em sẽ không bao giờ buông anh ra đâu. Em sẽ gắt gao, gắt gao, ôm chặt lấy anh hai. Nếu có thể, em rất muốn giấu anh hai đi, không để cho người khác biết!” Quý Thần Quang nghịch ngợm cắt lên ngực Quý Tiêu Dương một cái. Cậu thật cao hứng…… Cậu hiện tại, rất cao hứng!
“Thần Thần, đừng nghịch ngợm!” Đáy mắt Quý Tiêu Dương hiện lên nóng rực! Thần Thần tiểu gia hỏa này còn học được khiêu khích……
“Hì hì……” Quý Thần Quang vui vẻ cười ngây ngô, tươi cười đều là ngọt ngào ấm áp! Cậu rốt cục cũng hiểu được tâm tư của anh hai! Thật là cao hứng…… Cậu cảm giác giống như mình đang bay trên không trung, mơ mơ hồ hồ không giống thật!
Mấy người Linh Thiên Nhiễm ở một bên nhìn thấy Quý Thần Quang khôi phục bình thường, cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi! Thần Quang không suy nghĩ nữa là tốt rồi!
“Đứa ngốc!” Quý Tiêu Dương cúi đầu hôn lên môi Quý Thần Quang một cái, rồi sau đó nắm tay cậu đi đến chỗ Quý mẫu.
Trên mặt tuy rằng là vân đạm phong khinh, nhưng trong lòng cũng rất cao hứng! Nếu sớm biết một chút, những lời buồn nôn gì đó có thể làm cho bất an cùng âm u mà Thần Thần chôn sau dưới đáy lòng biết mất, thì cho dù mỗi ngày hắn đều phải nói một lần hắn cũng nguyện ý! Bất quá, hiện tại cũng không tính là quá muộn!…… Quý Tiêu Dương nhìn khóe miệng Quý Thần Quang cười nhàn nhạt, đáy mắt cũng bất giác mang theo thần sắc ôn nhu!
“Bà nội, đừng lo lắng, cháu sẽ không để ông nội gặp chuyện gì không may!” Quý Tiêu Dương nắm tay Quý Thần Quang ngồi xuống bên cạnh Quý mẫu, nhẹ giọng an ủi! Trong thanh âm lộ ra một cỗ kiên định cùng tự tin!
“Đúng, bà nội, anh hai có hai người bạn là bác sĩ rất giỏi! Bọn họ đang chạy đến đây, ông nội sẽ không có việc gì đâu. Bà nội đừng lo lắng! Bà nội, bà cũng phải hảo hảo bảo trọng thân thể của mình!” Quý Thần Quang vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Quý mẫu!
“Tiêu Dương, Thần Quang, hai đứa……” Quý mẫu nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, đáy mắt lóe lệ quang…… Môi hơi hơi giật, lại không biết nên nói thế nào!…… Suy nghĩ nữa ngày mới thản nhiên nói ra một câu “Tiêu Dương, Thần Quang, đây là một con đường không có lối về……” Nói xong, Quý mẫu nhẹ nhàng thở dài một tiếng, bên trong hàm chứa thất vọng, xót xa, thống khổ, cùng bất đắc dĩ……
Quý mẫu cũng biết, cháu trai lớn Tiêu Dương của mình cho tới bây giờ luôn là một đứa nhỏ cố chấp! Một khi nó đã nhận định chuyện gì sẽ không boa giờ thay đổi, huống chi là việc này. Khi ở trong phòng khách, nghe Tiêu Dương nói ra những lời này, Quý mẫu liền cảm giác được, Tiêu Dương đã muốn nhận định Thần Quang! Hai đứa nó sẽ không bởi vì bất cứ chuyện gì mà buông tay nhau ra. Nội tâm Quý mẫu trăm mối cảm xúc ngổn ngang, không biết nên làm cái gì…… Bà chính là nghĩ không ra. Rõ ràng là anh em ruột, vì cái gì lại trở thành người yêu…… Một chuyện hoang đường như vậy, sao lại phát sinh ở trong Quý gia bọn họ……
Đột nhiên, Quý mẫu nhớ tới lúc hai đứa trẻ còn nhỏ. Hai đứa trẻ này, từ nhỏ liền đặc biệt thân thiết ni…… Trong lòng Quý mẫu không biết vì sao mạnh mẽ xuất hiện một ý nghĩ. Nếu năm đó bà cùng lão gia ngăn trở chuyện Tiêu Dương mang theo Thần Quang ra ngoài sống một mình. Có phải hay không chuyện này sẽ không xảy ra?…… Mừoi năm, từ khi Tiêu Dương mười hai tuổi mang theo Thần Quang năm tuổi ra ngoài sống cùng nhau, đã mười năm rồi…… Có lẽ, sai lầm lớn nhất chính là từ trong này mà ra…… Mười năm a……
Trong lòng Quý mẫu sinh ra một loại cảm giác trống vắng…… Cho dù trốn tránh thế nào đi chăng nữa, cũng không trốn thoát được sự thật tàn khốc…… Tiêu Dương cùng Thần Quang sở dĩ xuất hiện loại cục diện ngày hôm nay, hơn phân nửa nguyên nhân đều là do bọn họ năm đó không chú ý…… Nếu không để hai đứa nó sống với nhau một mình, nếu mình có thể yêu thương đứa cháu nhỏ nhiều hơn một chút, như vậy việc này cũng sẽ không xảy ra…… Ha ha…… Quý mẫu đột nhiên không tiếng động nở nụ cười……
“Bà nội, bà làm sao vậy?!” Quý Thần Quang thực sâu sắc liền phát hiện cảm xúc của Quý mẫu kịch liệt chuyển biến. Trên mặt cậu lóe lên sự lo lắng, ánh mắt nhìn thoáng qua anh hai của mình rồi lại lần nữa dừng trên người Quý mẫu.
“Không có việc gì, chỉ là bà nội mệt mỏi! Thần Quang, bà nội thực xin lỗi con……” Quý mẫu đột nhiên đem Quý Thần Quang ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng nói một câu. Quý mẫu đột nhiên nhớ tới bộ dáng năm đó của Quý Thần Quang. Thời điểm mà Thần Quang mập mạp, mềm mềm, nộn nộn, khả ái lại chọc người thích! Nó có thể ngọt ngào kêu mình bà nội, bộ dáng nhu thuận làm cho tâm khảm của bà đều nhũn ra…… Chính là sau lại xa cách như thế…… Quý mẫu đột nhiên nghĩ không ra…… Chính là trong lòng trống rỗng, một trận đau nhức!
Thần Quang của bà, bộ dáng tươi cười cùng năm đó giống y hệt, vừa nhu thuận vừa đáng yêu! Chính là trong tươi cười này còn có một chút đạm mạc cùng xa cách không nói nên lời. Đúng là vẫn có thay đổi……
Đứa nhỏ này từ sau khi theo Tiêu Dương, đối với người trong nhà dần dần trở nên xa cách. Chỉ có khi cùng một chỗ với Tiêu Dương mới có thể nhìn thấy tươi cười chân chính của nó! Đúng là đã sai lầm rồi……
“Bà nội, đừng xin lỗi. Bà nội không có lỗi với Thần Thần!” Quý Thần Quang nhìn lão nhân trước mắt đang ôm mình, trong lòng đột nhiên xuất hiện một loại tư vị không nói nên lời…… Đây từng là ôm ấp mà cậu khát vọng nhất……
“Boss!” Đúng lúc này, Tinh Thập cùng Tinh Thập Nhất vội vàng chạy tới, đứng trước mặt Quý Tiêu Dương!
“Ân. Đến đây là tốt rồi! Ông nội giao cho mấy người!” Quý Tiêu Dương đứng lên, vỗ ỗ bả vai Tinh Thập cùng Tinh Thập Nhất, đáy mắt tràn đầy tin cậu!
“Boss, cam đoan sẽ không để ngài thất vọng!” Tinh Thập cùng Tinh Thập Nhất ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào mắt Quý Tiêu Dương, kiên định nói một câu.
“Ân. Đi đi!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu.
“Bà nội, bà có thể yên tâm rồi!” Quý Tiêu Dương cúi đầu nói một câu với Quý mẫu.
Quý mẫu nhìn bóng dáng Tinh Thập cùng Tinh Thập Nhất, cười khẽ gật gật đầu.
|
134: Sự tình một đống tiếp một đống!
Trải qua ba giờ cấp cứu, Quý phụ thành công vượt qua nguy hiểm, chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt.
“Bà nội, ông nội đã không còn nguy hiểm nữa rồi, bà về nhà nghỉ ngơi một chút đi! Đừng để mệt mỏi quá!” Quý Thần Quang nắm tay Quý mẫu, nhu thuận nói, trong thanh âm lộ ra quan tâm thản nhiên!
“Không có việc gì, bà nội muốn ngồi thêm một chút! Thần Quang, nếu con mệt thì theo bạn của các con về nhà đi!” Quý mẫu tựa hồ có chút thất thần, khi nói chuyện ánh mắt vẫn mang theo chút trống rỗng, thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu giống như đang nhỏ giọng khóc trong bóng đêm.
Tâm Quý Thần Quang đau thắt, ôm cổ Quý mẫu “Bà nội!”
Thân thể Quý mẫu hơi rung động một chút, rồi sau đó trên khuôn mặt tái nhợt đầy nếp nhăn xuất hiện một nụ cười hòa ái “Thần Quang của ta thật tốt! Không có việc gì đâu, bà nội chỉ là muốn ngồi cùng ông nội con lâu hơn một chút!”
“Con với bà nội cùng nhau!” Quý Thần Quang buông tay đang ôm Quý mẫu ra, ngồi xuống ghế bên cạnh.
“Được!” Quý mẫu nắm tay Quý Thần Quang, nhẹ nhàng vỗ vỗ!
“Bà nội!” Quý Tiêu Dương sắp xếp mọi chuyện xong, đi tới trước mặt Quý mẫu “Bà nội, ông nội ba ngày sau là có thể ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt! Cháu đã bảo bạn của cháu hảo hảo chăm sóc ông nội. Hiện tại, chúng ta tạm thời về nhà trước đi, đến trưa lại đến thăm ông nội!”
Quý mẫu nghe Quý Tiêu Dương nói, trên mặt hơi hiện lên chần chờ, ánh mắt nhìn về phía phòng chăm sóc đặc biệt. “Tiêu Dương, con xác định ông nội con đã không còn nguy hiểm nữa chứ?” Khi nói lời này, thanh âm Quý mẫu vẫn hơi có chút run rẩy……
“Bà nội, yên tâm đi. Bằng hữu của cháu nói, ông nội đã thành công vượt qua nguy hiểm! Bà đừng lo lắng, hãy nghĩ thoáng một chút là được rồi!” Quý Tiêu Dương thực tự tin nói ra lời này.
Một phần tự tin này cũng đã cuốn hút Quý mẫu, trên mặt lo lắng rốt cục cũng lộ ra mỉm cười nhè nhẹ “Vậy được rồi. Không có việc gì là tốt rồi!”
“Cho nên bà nội à, chúng ta hiện tại về nhà trước, nghỉ ngơi cho tốt, mọi người cũng mệt rồi! Chuyện của ông nội cháu đã cho người để ý rồi! Bà đừng lo lắng!” Quý Tiêu Dương nhìn biểu tình trên mặt Quý mẫu, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống.
“Được!” Ánh mắt Quý mẫu vẫn nhìn về phòng chăm sóc đặc biệt, thẳng đến khi ra khỏi bệnh viện không nhìn thấy nữa mới thu hồi tầm mắt!
“Đúng rồi, như thế nào không thấy Hào nhi?” Lên xe, Quý mẫu đột nhiên nhớ tới dọc theo đường đi bà đều không có nhìn thấy con mình.
Quý mẫu vừa nói, Quý Tiêu Dương mới nhớ đến còn có mẹ cũng nằm viện. Hiện tại không biết tình huống thế nào, xem ra phải quay lại bệnh viện một chuyến. Nghĩ nghĩ Quý Tiêu Dương ngẩng đầu nói với Nam Cung Kỳ “Kỳ, cậu mang bà nội về nhà trước, tôi với Thần Thần đi xem mẹ tôi!”
“Ân. Không thành vấn đề. Tiêu Dương, cậu đi đi!” Nam Cung Kỳ gật gật đầu.
“Tiêu Dương, Dao Dao làm sao vậy?” Trên mặt Quý mẫu hiện lên lo lắng. Bởi vì chồng bà đột nhiên ngất cho nên bà cũng không có chú ý tới lúc sau rốt cuộc phát sinh chuyện gì……
“Bà nội, không có việc gì đâu. Mẹ cháu có thể là bị đả kích quá lớn! Hiện tại cháu với Thần Thần đi xem. Bà đừng lo lắng, về đến nhà liền hảo hảo nghỉ ngơi một chút, đừng để mệt mỏi quá!” Quý Tiêu Dương vội vàng nói một câu xong liền nắm tay Quý Thần Quang, hai người một lần nữa đi vào bệnh viện.
Quý mẫu ngồi trong xe, xuyên thấu qua cửa kính nhìn bóng dáng Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, thất thần……
“Chúng ta làm sao bây giờ?” Linh Thiên Nhiễm nhìn về phía Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, hỏi Mạc Dương bên cạnh.
“Đi tìm Quý Tiêu Dương!” Mạc Dương không chút do dự nói một câu.
“Ân. Tôi cũng nghĩ như vậy!” Linh Thiên Nhiễm gật gật đầu, hai người liền vội vội vàng vàng đuổi theo Quý Tiêu Dương.
“Chúng ta cũng đi thôi!” Nam Cung Kỳ nói với Nam Cung Cửu. Tiêu Dương bên kia, có Mạc Dương cùng Thiên Nhiễm, bọn họ cũng yên tâm!
“Ân!” Nam Cung Cửu gật gật đầu.
“Thần Thần, anh gọi điện thoại hỏi ba một chút!” Quý Tiêu Dương nói với Quý Thần Quang ở bên cạnh. Rồi sau đó lấy di động ra, ấn số điện thoại Quý Hào, điện thoại vừa vang lên, liền có người nghe máy.
“Tiêu Dương!” Thanh âm Quý Hào cho dù xuyên qua di động cũng có thể rõ ràng cảm giác được khàn khàn cùng xót xa ở bên trong!
“Ba, tình huống mẹ thế nào?” Vừa nghe thanh âm Quý Hào, trong lòng Quý Tiêu Dương liền tràn ngập bất an……
“Mẹ con, bước đầu xác định là bị trầm cảm”
Này, như thế nào lại…… Trong lòng Quý Tiêu Dương một trận giật mình. “Ba, hiện tại ba đang ở đâu?”
“Lầu hai, phòng năm!” Quý Hào nhanh chóng nói địa điểm.
“Được, con đã biết, ba, chúng con lập tức tới!” Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại, trên mặt xuất hiện thần sắc ngưng trọng. Mẹ, như thế nào lại mắc bệnh này?……
“Anh ơi, làm sao vậy?” Quý Thần Quang kéo kéo tay áo Quý Tiêu Dương, nhẹ nhàng hỏi.
“Không có việc gì đâu Thần Thần! Đi, chúng ta đi xem mẹ đi!” Ôm chặt lấy Thần Thần ở trong lòng, Quý Tiêu Dương ở trên mặt cậu hôn một cái xong mới thả tay ra, nắm lấy tay Quý Thần Quang đi lên lầu hai.
“Ba!” Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đi vào phòng bệnh. Lục Dao đang nằm trên giường bệnh ngủ say, sắc mặt tái nhợt như tuyết! Xung quanh mắt là quầng thâm đen……
“Tiêu Dương, Thần Quang, các con đến rồi!” Tinh thần Quý Hào rất không tốt. Vợ yêu của mình cư nhiên lại bị trầm cảm……
“Ba, bác sĩ nói thế nào?” Quý Tiêu Dương lôi kéo Quý Thần Quang ngồi xuống ghế bên cạnh, ánh mắt nhìn về phía Lục Dao trên giường. Nàng, giống như, thật sự gầy thiệt nhiều……
Hai tay Quý Hào ôm đầu, trầm mặc một hồi mới mở miệng nói “Bác sĩ nói, Dao Dao bị trầm cảm, thực nghiêm trọng. Bởi vì vừa rồi kiểm tra ra trong cơ thể Dao Dao có chứa rất nhiều độc tố của thuốc ngủ! Trong thời gian bốn tháng ngắn ngủi, số lượng thuốc ngủ bằng với người bình thường dùng hai năm!”
“Tại sao có thể như vậy?……” Trong lòng Quý Tiêu Dương thực không rõ. Đang êm đẹp, như thế nào lại bị trầm cảm……
“Ba cũng không biết! Bất quá dạo này tinh thần của Dao Dao không được tốt lắm, ba muốn cô ấy đến gặp bác sĩ. Nhưng cô ấy không muốn, nói rằng chỉ là mấy ngủ, uống thuốc ngủ là được rồi! Lúc ấy, công ty bề bộn nhiều việc, ba cũng không quá yên tâm! Chính là, không nghĩ tới……” Quý Hào nói xong, thanh âm liền nghẹn ngào……
“Ba, không có gì đâu. Chờ mẹ tỉnh, chúng ta thử hỏi một chút xem có phải mẹ có tâm sự gì hay không! Trước làm cho cảm xúc của mẹ trầm tĩnh lại, như vậy bệnh chậm rãi sẽ tốt!” Quý Tiêu Dương cũng không biết nên an ủi như thế nào……
Quý Thần Quang lẳng lặng ngồi ở một bên, không nói lời nào, trên mặt cũng không có biểu tình gì. Chính là đáy mắt thỉnh thoảng thoáng hiện lên ám quang mỏng mảnh……
“Hy vọng như thế!” Hiện tại Quý Hào cũng không có biện pháp gì! Hoàn toàn không biết nên làm thế nào bây giờ! Trong lòng đang rất hối hận tại sao mình lại không chú ý nhiều hơn đến Dao Dao……
“Ba bệnh thế nào?” Im lặng một hồi, Quý Hào ngẩng đầu nhìn về phía Quý Tiêu Dương, lo lắng hỏi.
“Ông nội đã vượt qua thời kì nguy hiểm rồi!”
“May quá. Thật tốt!” Tâm tình trầm trọng của Quý Hào cuối cùng cũng nhè nhẹ thả lỏng. “Tiêu Dương, Thần Quang, các con……” Qua ước chừng một phút đồng hồ sau, Quý Hào lại mở miệng.
“Ba, việc này chúng con sẽ không thỏa hiệp! Mặc kệ ba cùng ông nội có phản đối như thế nào đi chăng nữa, con cùng Thần Thần nhất định sẽ ở bên nhau! Sống chết vĩnh viễn cũng không phân cách!” Thanh âm Quý Tiêu Dương rất bình tĩnh, bên trong mang theo quyết tâm chân thật!
“Các con về đi……” Qua hồi lâu, Quý Hào vô lực nói một câu…… Sự tình đã muốn đến tình trạng này……
“Ba, hảo hảo chăm sóc bản thân. Buổi chiều con sẽ đưa bà nội đến thăm mẹ!” Quý Tiêu Dương nắm tay Quý Thần Quang, hai người ra khỏi phòng bệnh! Cũng biết Quý Hào hiện tại cần yên lặng một chút……
“Anh hai!” Ra khỏi phòng bệnh, Quý Thần Quang dừng bước, ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương bên cạnh.
“Thần Thần, làm sao vậy?” Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang.
Quý Thần Quang lẳng lặng nhìn Quý Tiêu Dương, môi nhếch lên, qua hồi lâu mới nói mấy chữ “Không có gì!” Rồi sau đó cúi đầu chậm rãi bước đi.
“Thần Thần, việc này chúng ta không có sai!” Quý Tiêu Dương biết trong lòng Quý Thần Quang suy nghĩ cái gì, gắt gao nắm lấy tay cậu, nghiêm túc nói một câu. Cho dù quay lại một lần nữa, hắn biết sẽ phát sinh loại sự tình này, hắn vẫn sẽ không lùi bước!
“Ân!” Quý Thần Quang cúi đầu đáp lại một tiếng. Yên lặng nhìn giầy của mình, chậm rãi bước đi…… Cậu không hối hận! Chính là trong lòng có điểm khổ sở……
Trên hành lang im lặng chỉ còn lại tiếng bước chân tinh tế vọng lại…… Ngay cả không khí dường như cũng nhiễm một tầng đau thương nhàn nhạt……
Đúng lúc này, di động của Quý Tiêu Dương đột nhiên vang lên.
Quý Tiêu Dương lấy điện thoại ra, nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, đáy mắt hiện lên u quang nhè nhẹ “Chuyện gì?”
“Boss. Tổng bộ của Thất Giác. Mộ Tinh sơn trang đã vườn không nhà trống!”
“Tiếp tục tra!” Quý Tiêu Dương nghe tin tức lão đại của Mười Hai Tinh nói, đáy mắt lóe lên sự tàn khốc……
“Boss, Tinh Tam nói, cô ấy đoán tổng công ty có nội gián!” Lão đại của Mười Hai Tinh chần chờ một chút, vẫn là đem chuyện này nói ra.
“Như thế nào?” Trong lòng Quý Tiêu Dương chấn động……
“Hợp đồng của công ty liên tiếp bị tiết lộ ra bên ngoài. Tuy rằng số lượng không lớn!”
Chết tiệt…… Quý Tiêu Dương ở trong lòng nhịn không được mắng một câu. “Gọi cho Mộ Thanh Vân, Vương Tử Mạt nhanh chóng trở về tổng bộ! Trước âm thầm điều tra! Hiện tại trong nhà ta có chuyện, tạm thời không thể bỏ đi được. Ba ngày sau sẽ trở về thành phố C!”
“Tôi đã biết! Tôi lập tức chấp hành!” Nói xong, lão đại của Mười Hai Tinh tự động cúp điện thoại.
Khuôn mặt Quý Tiêu Dương hiện lên thần sắc lo lắng, cất điện thoại vào trong túi quần. Xem ra mọi việc đều có liên quan đến tên Kỷ Nguyên kia…… Đầu tiên là để cho ông nội biết chuyện mình cùng Thần Quang. Tiếp theo dời tổng bộ đi chỗ khác làm cho mình tra được mỗi cái nhà không, lại đến chuyện công ty xuất hiện gián điệp…… Sự tình từng bước tiếp từng bước, làm cho mình không thể tập trung lực lượng đi tìm tung tích của gã! Chết tiệt……!!
“Anh hai ơi, làm sao vậy?” Quý Thần Quang nhìn sắc mặt Quý Tiêu Dương càng ngày càng xấu, trong lòng bắt đầu lo lắng. Vừa rồi anh hai nghe điện thoại, giống như công ty ở thành phố C đã xảy ra chuyện gì đó?……
“Không có việc gì đâu Thần Thần. Em đói bụng chưa? Muốn đi ăn chút gì đó không?” Quý Tiêu Dương thu hồi tâm tư, ôn nhu cười!
Ách…… Quý Thần Quang chớp chớp mắt. Anh hai rõ ràng là có việc nhưng lại không muốn cho cậu biết! Được rồi, anh hai khẳng định là có lý do của anh ấy! Quý Thần Quang nghĩ như vậy, khóe miệng liền giơ lên một nụ cười khẽ “Được ạ!”
“Tiêu Dương, Thần Quang!” Đúng lúc này, Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm cũng vừa mới tìm được phòng bệnh của Lục Dao. Vừa mới tiến đến hành lang thì thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đang đứng gần đó.
“Mạc Dương, Thiên Nhiễm, hai người không về nhà à?” Quý Tiêu Dương hơi hơi kinh ngạc.
“Không, Tiêu Dương, bác gái không có việc gì đi?” Linh Thiên Nhiễm nhìn phòng bệnh của Lục Dao, nhẹ giọng hỏi một câu.
Quý Tiêu Dương trầm mặc một chút, lắc lắc đầu. “Hiện tại còn không có nói rõ được!”
“Sao lại thế?” Linh Thiên Nhiễm mơ hồ…… Chẳng lẽ là vì chuyện kia mà chịu đả kích? Có nhất thiết phải nghiêm trọng vậy không?……
“Trầm cảm!” Quý Tiêu Dương nói lời này làm cho người ta không nghe ra cảm xúc gì.
“A……” Linh Thiên Nhiễm sửng sốt…… Như thế nào lại đến mức bị trầm cảm……
“Đi thôi, trước đừng nói cái này. Mạc Dương, tôi có vài chuyện muốn nói với anh!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương hướng về phía Mạc Dương.
“Chuyện gì?” Đôi mắt đen như mực của Mạc Dương hơi hơi tối đi.
“Tổng bộ của Thất Giác đã vườn không nhà trống. Anh cho người của anh phong tỏa toàn bộ thành phố Y đi!” Khi Quý Tiêu Dương nói lời này, trong đôi mắt màu đen hiện lên u ám thâm trầm, như là một con báo đen đang rình mồi! Lộ ra huyết tinh cùng tàn nhẫn……
“Được!” Mạc Dương gật gật đầu. Không hỏi vì cái gì, hắn biết, Tiêu Dương làm như vậy khẳng định là có lý do……
|
135: Giải quyết khúc mắc!
Ba ngày sau, Quý phụ được chuyển tới phòng bệnh bình thường. Quý Tiêu Dương phân phó Tinh Thập cùng Tinh Thập Nhất hảo hảo chăm sóc Quý phụ, còn mình thì mang theo Quý Thần Quang cùng mấy người Nam Cung Kỳ vội vàng quay về thành phố C.
Xem xong phần tư liệu cuối cùng, Quý Tiêu Dương đứng lên, pha một ly cà phê, uống một ngụm, đột nhiên nhớ tới một chuyện. Quý Tiêu Dương suy nghĩ một chút vẫn là lấy di động ra ấn một dãy số.
Điện thoại vừa thông, đối phương lập tức nhận điện “Boss?”
“Tống Thanh, phân phó năm người đến thành phố Y, âm thầm bảo vệ thật tốt ông nội cùng bà nội ta, gọi thêm hai người nữa âm thầm bảo vệ ba ta! Nhớ kỹ, đừng để cho bất luận kẻ nào biết!” Thanh âm Quý Tiêu Dương rất là nghiêm túc.
“Được, tôi đã biết!” Tống Thanh kiên định trả lời.
Lúc này Quý Tiêu Dương mới thấy vừa lòng, ngắt điện thoại, bỏ vào trong túi quần, ngẩng đầu chống lại ánh mắt nghi hoặc của Nam Cung Kỳ “Tiêu Dương, đây là vì cái gì?”
“Để phòng ngừa Kỷ Nguyên ‘chó nóng nảy khiêu tường’!” Quý Tiêu Dương thản nhiên nói một câu.
(): một thành ngữ của TQ tương tự câu ‘con thỏ nóng nảy cũng biết cắn người’
Nam Cung Kỳ nghe lời này, đáy mắt hiện lên hoang mang, suy tư vài giây, ánh mắt hoang mang của Nam Cung Kỳ hiện lên tinh quang, sáng ngời hữu thần nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Tiêu Dương, không phải là cậu đã có chủ ý gì rồi đấy chứ?”
“Xem là như vậy đi!” Quý Tiêu Dương khẽ gật đầu.
“Có ý tứ gì?” Trong lòng Nam Cung Kỳ như là bị vuốt mèo gãi, tò mò hỏi…… Hai ngày trước còn nhìn thấy Quý Tiêu Dương bị Kỷ Nguyên làm cho phiền toái không ngừng, như thế nào hôm nay lại bình tĩnh vậy?!
“Đêm qua tôi nhận được điện thoại của Huyết Minh. Ở thành phố W có công ty của Thất Giác. Hơn nữa còn rất lớn! Bọn họ che dấu thật sự rất sâu, ngày hôm qua một tiểu tử trong bang đến quán bar, đánh bậy đánh bạ từ miệng một nữ quán bar biết được!” Khóe miệng Quý Tiêu Dương giơ lên một nụ cười lạnh. Dám ở công ty hắn xếp đặt nội gián lặp đi lặp lại nhiều lần, hắn liền gậy ông đập lưng ông! Đêm qua, hắn đã gọi cho Tinh Tứ cùng Tinh Ngũ, bảo họ ẩn vào công ty kia. Tinh Tứ cùng Tinh Ngũ là người bình thường nhất, nhưng cũng không phải phổ thông nhất! Nhắc tới nằm vùng, nếu hai người bọn họ nhận đứng thứ hai, chỉ sợ cũng không có ai dám nhận đứng nhất!
“Thật sao?” Nam Cung Kỳ vươn tay đẩy kính mắt gọng bạc của mình, trên mặt là kích động không thể kiềm chế! Thất Giác này rất thần bí, bọn họ cho dù có cường đại đến đâu cũng không thể nắm bắt được. Hôm nay rốt cục cũng tìm được bước đột phá……
“Ân!” Khóe miệng Quý Tiêu Dương càng cười càng lạnh, trong đôi mắt màu đen lóe lên sự lãnh liệt!
“Tôi đi siêu thị mua chút nguyên liệu về nấu ăn. Tối hôm nay chúng ta phải hảo hảo ăn một bữa. Mấy ngày nay nhiều việc, đều không có nghỉ ngơi cho tốt rồi!” Nam Cung Kỳ bình phục một chút tâm tình kích động, nói với Quý Tiêu Dương.
“Được, cậu đi đi!” Quý Tiêu Dương cười khẽ gật gật đầu. Nam Cung Kỳ nói rất đúng, hôm nay phải hảo hảo nghỉ ngơi một ngày. Ngày mai phải đi chỉnh đốn công ty! Lại có việc phải làm……
Sau khi Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu ra khỏi biệt thự, Quý Tiêu Dương liền vào phòng. Thần Thần từ khi xuống máy bay bắt đầu nôn mửa không ngừng, vừa mới thấy em ấy ngủ, hắn mới yên tâm đi làm việc! Hiện tại đã sắp được một tiếng rồi, không biết có tỉnh ngủ hay không……
Quý Tiêu Dương nghĩ, liền nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, bước nhẹ đến bên giường. Thần Thần vẫn còn đang ngủ……
Nhìn khuôn mặt có chút tái nhợt của Quý Thần Quang, dưới lông mi thật dài là quầng mắt thâm đen. Quý Tiêu Dương đau lòng vươn tay nhẹ nhàng vuốt! Hắn biết, Thần Thần mấy ngày nay luôn mất ngủ, ngủ không yên, tâm tình trầm trọng, nên cảm xúc đều trầm xuống…… Quý Tiêu Dương xem ở trong mắt nhưng lại không biết nên an ủi như thế nào!
Bởi vì việc này xảy ra là tất nhiên! Bọn họ không có khả năng làm theo tâm nguyện của ông nội mà buông tay nhau ra……
“Anh hai!” Lông mi Quý Thần Quang hơi giật giật, rồi sau đó một đôi mắt sáng ngời mở ra, kinh ngạc nhìn Quý Tiêu Dương.
“Thần Thần, tỉnh ngủ rồi. Còn khó chịu không?” Quý Tiêu Dương cởi áo khoác, chui vào trong ổ chăn, gắt gao ôm Quý Thần Quang vào trong ngực.
Quý Thần Quang đem toàn bộ sức nặng đều dựa vào lòng Quý Tiêu Dương, ánh mắt nhìn chằm chằm trần nhà hơi thất thần, qua vài giây sau mới đáp lại một câu “Có chút!”
“Ăn ô mai không?” Quý Tiêu Dương vươn tay trái mở ngăn kéo tủ đầu giường, lấy ra một túi ô mai. Đây là vừa rồi khi trở về biệt thự mua ở siêu thị!
“Ân!” Quý Thần Quang có chút vô lực gật gật đầu. Cậu cảm giác toàn thân mình như nhũn ra, cả người có các loại không thoải mái nói không nên lời……
“Thần Thần, có một số việc, xảy ra là điều tất nhiên!” Quý Tiêu Dương vuốt tóc QUý Thần Quang, không chút để ý nói. Thanh âm nhẹ nhàng từ từ, tựa hồ còn mang theo thở dài bất đắc dĩ……
Cách một hồi lâu, Quý Thần Quang ngậm ô mai, nói chuyện có chút mồm miệng không rõ “Em biết!”
“Thần Thần, anh hai hy vọng em mỗi ngày đều là vui vẻ mà trải qua!” Tựa đầu vào chỗ cổ Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương dùng sức hô hấp mùi hương thản nhiên thơm ngát chỉ thuộc về riêng Quý Thần Quang! Tay ôm Quý Thần Quang chặt thêm vài phần! Thần Thần, lại gầy…… Trong lòng chua xót đau đớn. “Thần Thần, em lại gầy!” Ánh mắt nhìn chiếc cằm tinh xảo của Quý Thần Quang, thanh âm Quý Tiêu Dương có đau lòng, có bất đắc dĩ……
“Anh hai, em chỉ là có điểm khổ sở……” Thanh âm Quý Thần Quang rầu rĩ, mang theo giọng mũi nhè nhẹ, bên trong lộ ra yếu ớt……
“Khổ sở cái gì?” Quý Tiêu Dương hơi nâng đầu mình lên, ở trên khóe miệng của Quý Thần Quang hôn một cái! “Ân?” Thấy Quý Thần Quang không đáp lại, Quý Tiêu Dương tiếp tục ôm chặt cậu, dùng mặt mình nhẹ nhàng cọ cọ lên mặt Quý Thần Quang, mím môi, phát ra một tiếng giọng mũi.
“Ông nội……” Cách nửa ngày, Quý Thần Quang mới nói hai chữ. Thân thể nằm trong lòng Quý Tiêu Dương giật giật, trở thành tư thế nằm nghiêng. Tựa đầu gối lên cánh tay trái Quý Tiêu Dương, nằm ngẩng đầu, có thể thực rõ ràng nhìn thấy khuôn mặt tuấn dật của Quý Tiêu Dương!
“Thần Thần, hai người chúng ta ở cùng một chỗ. Việc này tất nhiên sẽ xảy ra! Ông nội không có khả năng đồng ý chúng ta ở bên nhau, ông nhất định sẽ tức giận, sau khi tức giận tự nhiên sẽ thành như vậy…… Thần Thần, đừng luôn đem sai lầm ôm vào người mình. Sai này không phải chỉ của một mình em!…… Nếu ông nội được khai sáng một chút, không đến mức cố chấp như vậy, tự nhiên cũng sẽ không có sự tình phía sau xảy ra! Chúng ta yêu nhau, không có lỗi gì cả, hiểu chưa?” Quý Tiêu Dương cúi đầu, hôn lên từng chỗ từng chỗ da thịt trên mặt Quý Thần Quang……
“Là như thế sao?” Quý Thần Quang bị Quý Tiêu Dương hôn môi đến nỗi hồ đồ, ánh mắt có điểm mê ly, có chút không xác định hỏi?
“Ân. Đúng vậy, Thần Thần, có đôi khi làm người thì nên ích kỷ một chút. Chúng ta yêu nhau cũng không sai, người sai chính là ông nội. Nếu tư tưởng của ông được khai sáng một chút, cũng sẽ không đến mức phát bệnh phải nằm viện!” Quý Tiêu Dương một bên nói, một bên nhìn biểu tình Quý Thần Quang. Phát hiện trên mặt cậu vẫn tồn tại hoang mang, suy nghĩ một chút lại dùng liều thuốc mạnh nhất “Chẳng lẽ Thần Thần hy vọng, hai người chúng ta tách ra để đổi lấy sự cao hứng của ông nội?” Quý Tiêu Dương nhấn thật mạnh hai chữ ‘tách ra’.
“Đương nhiên không được!” Quý Thần Quang không chút nghĩ ngợi, cơ hồ là Quý Tiêu Dương vừa dứt lời, cậu liền nhanh chóng nói. Nói xong, hai tay còn ôm chặt lấy vòng eo của Quý Tiêu Dương. “Em cùng anh hai vĩnh viễn cũng không có khả năng tách ra! Quyết không có khả năng!” Ngữ khí kiên định mà chấp nhất!
Nghe vào trong tai Quý Tiêu Dương, trong lòng nhất thời sinh ra một cỗ ngọt ngào! Khóe miệng không tự giác liền xuất hiện một nụ cười khẽ ôn nhu, vươn tay, yêu thương nhéo nhéo chiếc cằm của Quý Thần Quang “Tiểu ngu ngốc, đó là điều không thể! Chúng ta là không có khả năng tách ra. Cho nên ông nội nằm viện là điều không tránh khỏi! Bởi vì chính ông quá cố chấp, không chịu thông suốt điểm này, không chịu đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, cho nên đó là ông nội tự làm tự chịu, biết không? Thần Thần, đừng khổ sở, hiện tại ông nội đã muốn xác định không có nguy hiểm gì rồi, không phải sao?”
“Ân. Cũng đúng!” Quý Thần Quang gật gật đầu. Tựa hồ quả thật là như vậy! “Không biết ông nội khi nào thì mới có thể nghĩ thông suốt……” Im lặng một chút, Quý Thần Quang lăng lăng mở miệng nói.
“Thần Thần, vì cái gì lại nghĩ như vậy?” Quý Tiêu Dương nghịch nghịch mái tóc của Quý Thần Quang, trong lòng thầm nghĩ, chờ đến ngày ông nội suy nghĩ cẩn thận, trừ phi là mặt trời mọc ở đằng tây…… Chẳng qua, có điểm tò mò Thần Thần như thế nào đột nhiên có loại ý tưởng này. Trước kia, em ấy nhưng là không quan tâm ông nội nghĩ như thế nào!
Quý Thần Quang tựa hồ có điểm ngượng ngùng, đầu nhẹ nhàng hướng vào lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ, đem nửa mặt đều giấu trong lòng hắn “Bởi vì, em nghĩ, ông nội liệu có khả năng giống như bà nội, ôm em, cười hòa ái với em, nói chuyện với em……”
Mấy ngày nay, bởi vì Quý mẫu nghĩ thông suốt một số việc, cho nên đối với Quý Thần Quang lại càng vô cùng thân thiết, càng ngày càng tốt! Làm cho Quý Thần Quang lần đầu cảm nhận được, từ ái cùng ấm áp của tình thần…… Trong lòng Quý Thần Quang thật cao hứng! Ngọt ngào, cái loại cảm giác này, cùng ấm áp mà anh hai cho cậu là không giống nhau, nhưng lại đồng dạng làm cho cậu thực thích……
“Thần Thần!” Nghe Quý Thần Quang nói, Quý Tiêu Dương đột nhiên không biết nên nói cái gì mới tốt…… Ánh mắt có chút ê ẩm, cảm giác trong lòng như bị một khối đá đè lên……
“Anh hai, anh nói xem, khi nào ông nội mới có thể nghĩ thông suốt?” Quý Thần Quang ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương, bên trong lóe lên quang mang hy vọng, như những ngôi sao sáng trên bầu trời đêm, xinh đẹp……
“Thần Thần ngoan, có anh hai cùng em không tốt sao?” Quý Tiêu Dương không biết nên trả lời câu hỏi của Quý Thần Quang như thế nào. Chỉ có thể chuyển hướng đề tài……
“Tốt, có anh hai ở bên Thần Thần, Thần Thần chính là một đứa nhỏ hạnh phúc!” Khóe miệng Quý Thần Quang giơ lên một nụ cười khẽ, ấm áp, trên mặt mang theo ánh sáng tràn đầy sức quyến rũ mộng ảo, làm cho Quý Tiêu Dương nhìn đến ngây người……
“Chính là, Thần Thần cũng rất thích ấm áp mà bà nội cho em, cái loại cảm giác này không giống với……” Tạm dừng một chút, Quý Thần Quang lại nói tiếp. Nói nói, tựa hồ lại nghĩ tới cái gì, thanh âm có chút mất mát “Anh ơi, ông nội có phải hay không vĩnh viễn cũng sẽ không đồng ý cho chúng ta ở cùng một chỗ?”
Quý Tiêu Dương có chút thất thần vuốt tóc Quý Thần Quang, suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định mở miệng “Thần Thần, nếu anh nói đúng vậy, em sẽ khổ sở sao?” Hắn đau lòng Thần Thần của hắn…… Hắn nghĩ Thần Thần đã muốn nhận ra…… Chính là hắn đã xem nhẹ sức mạnh của tình thân! Hơi có chút tinh quang sẽ dấy lên một mảnh hỏa diễm! Nhất là Thần Thần, lần đầu tiên cảm nhận được ấm áp của tình thân…… Trong lòng khát vọng tự nhiên cũng sẽ càng ngày càng lớn!
“Ân……” Quý Thần Quang ân một tiếng thật dài, tựa hồ là đang tự hỏi. Cách thật lâu mới nặng nề nói “Sẽ không! Em có anh hai! Có anh hai ở đây, cái gì cũng tốt!” Nói xong, tay ôm eo Quý Tiêu Dương chặt thêm vài phần. Quý Thần Quang dùng thanh âm nhẹ nhàng thấp giọng nỉ non “Em có anh hai, có anh hai ở đây, Thần Thần cái gì cũng tốt! Em mới không hiếm lạ ông nội, ông đã nghĩ không ra, nghĩ không thông…… Dù sao, em sẽ không cùng anh hai tách ra! Hừ, người bảo thủ, em mới không hiếm lạ ông ấy……” Nói xong, Quý Thần Quang hoàn thành việc phát tiết ý nghĩ phiền toái!
Quý Tiêu Dương vừa nghe vừa cười, tươi cười có điểm đắng chát, có điểm bất đắc dĩ, có điểm đau lòng…… Thần Thần, anh hai cho em một tình yêu hoàn mỹ nhất, nhưng lại không thể cho em tình thân trọn vẹn! Thần Thần, chúng ta chỉ cần tình yêu thôi, có được không? Thần Thần, không cần khổ sở…… Anh hai sẽ đau lòng!
“Anh hai, em nghĩ thông rồi. Ông nội không cần chúng ta, chúng ta cũng không cần ông nội!” Toái niệm một hồi lâu, Quý Thần Quang đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời hữu thần nhìn Quý Tiêu Dương, cao ngạo kiêu hoành nói!
“Được!” Quý Tiêu Dương cười, khẽ gật đầu. Thần Thần, hy vọng em sẽ theo như lời em nói, không suy nghĩ gì nữa!
“Anh hai, em nói thật đấy! Anh hai, Thần Thần không tham lam! Thần Thần chỉ cần anh hai là được rồi. Cho nên anh hai không cần đau lòng! Thần Thần thực hạnh phúc! Thần Thần sẽ không khổ sở nữa…… Bởi vì Thần Thần không thích anh hai phải đau lòng em!” Nói xong, Quý Thần Quang thẳng người, hôn lên môi Quý Tiêu Dương một cái!
“Ân. Thần Thần có anh hai đau là tốt rồi!” Quý Tiêu Dương ôm chặt lấy Quý Thần Quang, dùng mũi của mình vô cùng thân thiết cọ cọ hai má cậu! Động tác thân thể hai người càng ngày càng mập mờ. Cuối cùng song song cùng ngã xuống giường, Quý Tiêu Dương đem Quý Thần Quang đặt ở dưới thân……
“Hì hì……” Quý Thần Quang ngây ngô nở nụ cười, tinh thần sa sút vài ngày, rốt cục mặt mày lại lộ ra tươi cười sáng lạn như ánh mắt trời! Đáy mắt trầm trọng cũng dần dần tiêu tán, một lẫn nữa khôi phục sáng lạn cùng đơn thuần dĩ vãng!
Quý Tiêu Dương nhìn khuôn mặt Quý Thần Quang, tảng đá trong lòng rốt cục cũng hạ xuống…… Thần Thần nghĩ trong suốt là tốt rồi!
“Thần Thần, em nói, anh nên phạt em như thế nào đây? Mấy ngày nay cư nhiên không chăm sóc bản thân cho tốt. Nhìn xem, cánh tay này đôi chân này, thịt đâu hết rồi?” Trong đôi mắt màu đen của Quý Tiêu Dương hiện lên một tia trêu tức, vươn tay xoa xoa bóp bóp tay chân Quý Thần Quang.
“Hì hì…… Anh hai!” Quý Thần Quang cười cười, thân thể nhẹ nhàng vặn vẹo. Đôi lông mi thật dài chớp a chớp, trên khuôn mặt trắng nõn xuất hiện đỏ ửng nhè nhẹ, khóe miệng mang theo nụ cười ngượng ngùng “…… Thần Thần, nhớ anh……” Nói xong, còn vươn tay chui vào trong quần áo Quý Tiêu Dương……
Quý Tiêu Dương sửng sốt một chút, trong nháy mắt đó, đầu óc trống rỗng. Thần Thần, cư nhiên…… chủ động cầu hoan?……
Sờ a sờ, Quý Thần Quang liền sờ đến nghiện. Nguyên lai làn da của anh hai cảm xúc tốt như vậy a…… Rắn chắc, lại còn co dãn…… Quý Thần Quang càng sờ càng vui mừng, khóe miệng cười cũng dần dần phát triển theo hướng mê ‘zai’……
“Thần Thần, cảm giác thế nào?” Quý Tiêu Dương khàn khàn hỏi Quý Thần Quang.
“Thật thoải mái!” Quý Thần Quang không chút do dự lớn tiếng nói.
“Kia, anh hai, cho em càng thoải mái……”
Bên trong, cảnh xuân phơi phới……
|
136: Bắt đầu đi làm
Buổi sáng bảy giờ, theo đồng hồ sinh học, Quý Tiêu Dương mở mắt. Cúi đầu nhìn Quý Thần Quang trong lòng. Thần Thần ngủ thật say, mặt mày che kín hạnh phúc thản nhiên, chăn ấm áp làm cho hai má trắng nõn của cậu đỏ bừng, lông mi thật dài mềm mại nhẹ rung, môi hơi chu lên, bộ dáng kia giống như là đang không tiếng động hôn cái gì đó. Quý Tiêu Dương nhìn nhìn, khóe miệng giơ lên thành một nụ cười cưng chiều, cúi đầu ở trên môi Quý Thần Quang hôn một cái.
Sau đó yên lặng không một tiếng động xốc chăn lên xuống giường, đứng ở bên giường mềm nhẹ đắp lại chăn cho Quý Thần Quang. Lúc này mới xoay người nhẹ bước vào phòng tắm. Hai mươi phút sau, Quý Tiêu Dương từ phòng tắm đi ra, đã mặc xong âu phục! Chuẩn bị tất cả xong, đi tới trước giường Quý Thần Quang, nhìn thụy nhan của cậu, không tiếng động nở nụ cười!
(): khuôn mặt đang ngủ. để thụy nhan cho đáng iu:3
Hôm nay hắn có rất nhiều việc quan trọng, giữa trưa sợ là không thể trở về, thậm chí buổi tối có khả năng phải làm việc đến bảy tám giờ. Bữa sáng của Thần Thần hẳn là Kỳ đã chuẩn bị tốt. Điểm tâm bánh ngọt các loại đêm qua hắn cũng đã làm mấy phần, cả cơm trưa cho Thần Thần hắn cũng đã chuẩn bị xong! Chờ đến buổi tối bọn họ hoàn thành xong công việc sẽ trở về cùng Thần Thần ăn cơm chiều. Nếu không kịp có lẽ phải ra hàng ăn! Thần Thần, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh hai! Quý Tiêu Dương cúi đầu hôn lên trán Quý Thần Quang một cái. Lúc này mới cười thỏa mãn tiêu sái ra khỏi phòng!
“Tiêu Dương, buổi sáng tốt lành!” Nam Cung Cửu đã muốn đặt bữa sáng lên bàn cơm, Nam Cung Kỳ vừa vặn rửa sạch tay, đang từ phòng bếp đi ra, liền nhìn thấy Quý Tiêu Dương đang chuẩn bị đi vào nhà ăn. Cười khẽ chào hỏi một tiếng! Thanh âm ôn hòa mang theo ý cười ấm áp.
“Buổi sáng tốt lành, Kỳ, Tiểu Cửu!” Quý Tiêu Dương ngồi xuống ghế, cười chào một tiếng đối với Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu đối diện. Loại ấm áp thản nhiên như gia đình bình thường này, bọn họ đều phi thường quý trọng!
“Thần Quang còn chưa dậy đi?” Nam Cung Kỳ lấy cốc sữa uống một ngụm, ngẩng đầu hỏi Quý Tiêu Dương ở đối diện.
Quý Tiêu Dương dừng động tác ăn bánh bí đỏ, cười ôn nhu mà sủng nịch “Ừ. Thần Thần còn đang ngủ! Không có việc gì, cứ để cho em ấy ngủ nhiều một chút. Miễn cho một mình ở nhà lại nhàm chán!” Vốn Linh Thiên Nhiễm cùng Mạc Dương ở đây thì Thần Thần còn có bạn chơi. Nhưng là hôm qua Mạc Dương nói hắn cũng nên trở về xử lý một đống chuyện chất như núi, Linh Thiên Nhiễm tự nhiên cũng liền đi theo! Hiện tại ba người bọn họ đều phải đi làm, cũng chỉ phải để Thần Thần một mình một người ngốc trong nhà! Tuy rằng Quý Tiêu Dương có âm thầm phân phó thủ vệ. Nhưng mấy người kia cũng không thể dễ dàng bạo quang! (ý nói xuất hiện ngoài ánh sáng)
“Ân. Tôi đã chuẩn bị tốt một phần bữa sáng cho em ấy rồi. Còn có cơm trưa, tôi cũng đã chuẩn bị một phần! Tôi nghĩ buổi tối làm việc nhanh một chút, hẳn là không sai biệt lắm có thể trở về!” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt gọng bạc của mình, vừa nói vừa ăn cháo trong tay!
“Anh hai, anh cư nhiên không gọi em dậy, thiếu chút nữa liền bỏ lỡ bữa sáng rồi!” Trên người Quý Thần Quang còn mặc áo ngủ, vội vội vàng vàng chạy tới nhà ăn, ngồi xuống bên cạnh Quý Tiêu Dương.
“Thần Thần, sao em đã dậy rồi?” Quý Tiêu Dương có điểm kinh ngạc! Vừa rồi khi xuống lầu, Thần Thần vẫn còn ngủ say như vậy, như thế nào ngắn ngủi không đến năm phút đồng hồ liền tỉnh?……
Quý Thần Quang cắn một miếng bánh bí đỏ, nghe câu hỏi của Quý Tiêu Dương, tùy tay lấy cốc sữa của Quý Tiêu Dương, hung hăng uống một ngụm, nuốt miếng bánh xuống, lúc này mới thở hổn hển trả lời “Ngày hôm qua rõ ràng đã nói tốt lắm rồi. Hôm nay em cũng phải đi làm! Ngày đầu tiên, không thể muộn!”
“Thần Thần, em ăn từ từ thôi. Đừng nóng vội!” Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng tham ăn của Quý Thần Quang, nhanh chóng đưa bát cháo trong tay mình tới trước mặt cậu “Nào, ăn chút cháo trước đi! Cho dù là muốn đi làm, cũng không cần phải vội vội vàng vàng như vậy, cứ ăn từ từ thôi!” Quý Tiêu Dương nghĩ đến đêm qua, Thần Thần chính là nhất thời nói ra việc đó, không nghĩ tới tiểu gia hỏa này thật đúng là đặt việc đó trong lòng.
Nam Cung Kỳ thấy Quý Thần Quang ngồi xuống bàn cơm, nhanh chóng đứng lên đi vào trong bếp, lấy bữa sáng của cậu bưng lên bàn “Thần Quang, ăn từ từ, ở đây vẫn còn!”
“Không phải tám giờ đi làm sao?” Quý Thần Quang buông cái bát trống rỗng đã bị cậu ăn hết sạch, có chút nghi hoặc hỏi Quý Tiêu Dương bên cạnh. Cậu nghe được người khác nói đều là tám giờ phải đi làm! Hơn nữa, ở nhà quả thật cũng có vài lần nhìn thấy anh hai vội vội vàng vàng ra ngoài lúc tám giờ!
“Là tám giờ rưỡi! Hiện tại còn năm mươi hai phút. Cho nên Thần Thần cứ ăn từ từ, không sao đâu! Đừng có vội!” Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang “Còn có điểm tâm ngọt, có muốn ăn không?” Vốn nghĩ mấy món điểm tâm ngọt cùng bánh ngọt là chuẩn bị hôm nay để cho Thần Thần ở nhà ăn. Nếu Thần Thần hôm nay cũng theo đi làm, như vậy mấy món này hiện tại có thể ăn! Nhiều như vậy, cũng có thể đóng gói mang đến công ty đi, để Thần Thần ăn!
“Không cần, em ăn thế này là đủ rồi!” Quý Thần Quang ăn nốt miếng bánh mỳ trong tay, lúc này mới mở miệng trả lời Quý Tiêu Dương. Cậu đã ăn ba cái bánh bí đỏ, hai bát cháo, một cái bánh mì, một ly sữa. Có thể…… Cho dù hôm nay làm việc cả một buổi sáng, hẳn là sẽ không thấy đói bụng! Quý Thần Quang vuốt vuốt cái bụng đã muốn căng đến có chút không thể chống đỡ của mình, âm thầm nghĩ! Lần đầu tiên ăn nhiều như vậy, ân, có điểm khó chịu…… Bất quá nghe anh hai nói, làm việc là một chuyện rất là hao tâm tốn sức! Đợi lát nữa bắt đầu làm việc hẳn là sẽ tốt!
“Anh ơi, em trở về phòng thay quần áo! Các anh chờ em một chút!” Quý Thần Quang đứng lên, không chờ Quý Tiêu Dương trả lời liền đặng đặng đặng chạy lên lầu hai. (): tiếng bước chân chạy
“Thần Quang rất hưng phấn!” Nam Cung Kỳ chậm rãi uống hết sữa, nhìn bóng dáng Quý Thần Quang, trêu tức nói.
“Ân. Thật không ngờ em ấy lại để bụng chuyện này như vậy!” Quý Tiêu Dương cũng có chút kinh ngạc. Đối với việc đi làm này, không nghĩ tới Thần Thần cư nhiên dụng tâm như thế!
Im lẳng nửa phút sau, Nam Cung Kỳ một bên thu thập bát đũa, một bên thản nhiên nói. “Tôi nghĩ Thần Thần là muốn dùng năng lực của chính mình, chứng minh điều gì đó!”
“Tôi biết!” Quý Tiêu Dương đứng lên, cũng giúp thu thập bàn ăn. Hắn biết trong lòng Thần Thần suy nghĩ cái gì…… Kỳ thật như vậy cũng tốt! Dù sao, hắn có thể bắt buộc cấp dưới chấp nhận Thần Thần. Nhưng là không thể bắt buộc bọn họ tôn trọng Thần Thần! Nếu Thần Thần có thể làm được việc gì khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt như vậy hắn cũng không cần đi nói rõ làm gì nữa. Này xem ở trong mắt người khác, tự nhiên cũng sẽ bỏ ngăn cách trong lòng, chân thành chấp nhận Thần Thần của hắn……
Chính là, hắn luyến tiếc bảo bối của hắn phải đi chịu khổ! Thần Thần chỉ cần đi theo hắn nhìn ý tứ người khác là tốt rồi…… Về phần cấp dưới của hắn nhìn như thế nào, hắn tự có biện pháp thu phục……
Bất quá chuyện này không thể để cho Thần Thần biết được! Thần Thần tiểu gia hỏa này nếu biết lại để tâm vào mấy chuyện vụn vặt……
Nhưng mà, Thần Thần của hắn cũng thật khả ái!…… Đi làm liền đi làm đi, hắn rất vui vì Thần Thần mỗi giây mỗi phút đều ở bên người hắn! Vừa nghĩ thôi trong lòng liền vui sướng rồi!
“Anh hai, Kỳ, Tiểu Cửu, có thể đi rồi!” Quý Tiêu Dương cũng không mua cái gì mà chính trang cho Thần Thần! Toàn bộ đều là lấy sự thoải mái làm chính! Cho nên hôm nay Thần Thần đi làm, vẫn như trước mặc một thần quần áo hưu nhàn thoải mái. Bất quá, phương diện màu sắc thì sáng như ánh mặt trời vậy, nhìn qua mười phần mười hấp dẫn ánh mắt người khác!
(): trang phục chính thức, âu phục
“Thần Quang hôm nay ăn mặc thật đẹp!” Nam Cung Kỳ cao thấp nhìn Quý Thần Quang một lượt, cười trêu ghẹo!
Quý Thần Quang có điểm ngượng ngùng, vươn tay gãi gãi đầu mình “Ngày đầu tiên đi làm, em phải biểu hiện tình thần một chút!”
“Không sai, không sai, tốt lắm!” Nam Cung Kỳ nghe thế, cười càng thêm vui vẻ!
Trong lòng Quý Tiêu Dương đã có điểm ấm ức…… Thần Thần ăn mặc chói mắt như vậy, vạn nhất ở công ty chiêu hoa dẫn điệp thì làm sao bây giờ…… Chỉ cần nghĩ đến những ánh mắt mà những nữ nhân trong công ty nhìn mình, sau đó nghĩ đến những nữ nhân đó dùng ánh mắt ấy để nhìn Thần Thần của mình…… Sắc mặt Quý Tiêu Dương lập tức trầm xuống!
(): mời hoa gọi bướm
“Anh ơi, không tốt sao?” Quý Thần Quang nhìn sắc mặt Quý Tiêu Dương rõ ràng có điểm âm trầm, có chút sợ hãi hỏi. Tâm tình cao hứng cũng trở nên có điểm mất mát……
“Không có. Thần Thần ăn mặc rất chói mắt. Anh hai lo lắng em sẽ chiêu hoa dẫn điệp!” Quý Tiêu Dương một tay ôm lấy Quý Thần Quang vào trong ngực, cắn cắn tai cậu, nhẹ nhàng nói “Thần Thần, trừ bỏ ở trong văn phòng của anh, ở những nơi khác em không được cười, biết không?” Lời này Quý Tiêu Dương nói ra khí phách mười phần.
Quý Thần Quang cười đến chân mày cong cong, hai lúm đồng tiên cũng xuất hiện. Tâm tình vừa mới có điểm mất mát toàn bộ biến mất, trở thành hưng phấn lâng lâng “Dạ. Anh hai, em biết rồi!” Anh hai, đang ghen?……
“Ân. Phải nhớ đó. Bằng không anh hai sẽ tức giận!” Gắt gao ôm Quý Thần Quang một lúc, sau đó Quý Tiêu Dương mới thả tay ra.
“Em nhớ rồi!” Quý Thần Quang gật đầu thật mạnh, tươi cười trên mặt sáng lạn như ánh mặt trời.
“Đi thôi!” Sau khi nghe thấy Thần Thần cam đoan, Quý Tiêu Dương lúc này mới vươn tay nắm tay cậu. Bốn người đi vào gara, lên xe, hăng hái chạy đến công ty……
Đến công ty, bốn người Quý Tiêu Dương trực tiếp đi lên văn phòng tổng giám đốc ở trên tầng cao nhất. Ba thư kí đã muốn ở trong phòng thư kí chờ thật lâu! Nhìn thấy Quý Tiêu Dương vào văn phòng, nhanh chóng lấy tài liệu rồi cũng đi theo vào.
“Sếp, đây là tư liệu ngài cần.” Thư kí Nhất Hào đưa tư liệu trong tay tới trước mặt Quý Tiêu Dương.
“Sếp, đây là những tài liệu cần kí trong thời gian này! Hai phần này là buổi chiều hôm nay cần! Bốn phần này là buổi sáng ngày mai cần! Còn có bảy phần này là chiều ngày mai cần!” Thư kí Nhị Hào đem một đống tài liệu đặt trước mặt Quý Tiêu Dương.
“Sếp, chín rưỡi ngài có một cuộc họp! Là cùng với tập đoàn Thiên Dương hiệp ước trao đổi! Buổi chiều hai giờ là hội nghị tổng kết của công ty! Nơi này còn có thiếp mời đến tiệc rượu do Trần tổng gửi đến, thời gian là buổi tối bảy giờ!” Thư kí Tam Hào đem lịch trình hôm nay từng việc từng việc báo cáo!
(thật sự là không còn gì để nói với tên của 3 thư kí ==’ bái phục chị tác giả)
“Ân. Tôi biết rồi. Tiệc rượu của Trần tổng để cho quản lý Mộ đi!” Quý Tiêu Dương lấy tư liệu do thư kí Nhất Hào đem đến nhanh chóng lật xem!
“Dạ, tôi biết rồi!” Thư kí Tam Hào gật gật đầu, sau đó rời khỏi văn phòng!
Quý Thần Quang có điểm dại ra nhìn, tình hình trước mắt này…… Anh hai thoạt nhìn, hảo bận a…… Như vậy, cậu nên làm cái gì?……
“Anh, anh ơi……” Quý Thần Quang lúng ta lúng túng mở miệng. Mọi người đều làm việc, chỉ có một mình cậu ngồi trên sô pha…… Cảm giác thật lạc loài!
“Thần Thần, làm sao vậy?” Quý Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn Quý Thần Quang, ôn nhu hỏi.
“Anh hai, em nên làm cái gì?” Đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang lóe lên quang mang hi vọng!
Quý Tiêu Dương trầm mặc một chút, rồi sau đó đưa tư liệu trong tay cho Quý Thần Quang. “Thần Thần, em xem tư liệu này đi. Sau đó đợi lát nữa chín giờ rưỡi cùng anh đi họp. Có cái gì không hiểu, em có thể hỏi Kỳ, cũng có thể hỏi anh!”
“Dạ!” Cả người Quý Thần Quang lập tức trở nên có tinh thần. Lấy tư liệu anh hai đưa cho, còn thật sự nhìn chăm chú……
Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng thành thành thật thật xem tư liệu của Quý Thần Quang, khóe miệng càng thêm cong! Trong lòng lại đang nói thầm. Hắn thật sự luyến tiếc để cho bảo bối của hắn bị người khác sai sử……
“Thần Thần, cảm giác thế nào?” Qua hai mươi phút sau, Quý Tiêu Dương ngẩng đầu hỏi Quý Thần Quang.
“Thiệt nhiều thứ không hiểu…… Em đang chậm rãi lý giải! Anh hai, anh cứ làm việc đi, đừng động đến em……” Quý Thần Quang ngay cả đầu đều không có ngẩng lên, một bộ dáng bề bộn nhiều việc, vội vàng nói một câu với Quý Tiêu Dương.
“Được!” Quý Tiêu Dương vẻ mặt trên tức cười cười…… Vẻ mặt thật sự nghiêm túc làm việc của Thần Thần thật đúng là đẹp! Chậc chậc……
……
|
137: Thần quang kiếm được một triệu……!!
“Thần Thần, để cho mắt của em nghỉ ngơi một chút, em xem gần được một giờ rồi đó!” Quý Tiêu Dương đưa tay gấp lại tập tài liệu đã xử lý xong, đứng lên đi tới trước mặt Quý Thần Quang. Vươn tay vuốt vuốt tóc cậu, đặt một ly trà xanh trước mặt cậu.
“Ân. Dạ!” Quý Thần Quang híp đôi mắt lại, dùng sức chớp chớp vài cái, vươn tay nhu nhu, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, để cho đôi mắt đau nhức của mình nghỉ ngơi một chút. “Anh hai, ôm một cái!” Quý Thần Quang tựa đầu ra sau, đụng tới là lưng ghế lạnh như băng, cũng không phải là ôm ấp ấm áp của anh hai. Đôi lông mày như họa kẽ nhăn lại, môi giật giật nói thầm một câu.
“Muốn ngủ?” Quý Tiêu Dương tự nhiên ngồi xuống ghế, đem Quý Thần Quang ôm vào trong ngực, cúi đầu hôn nhẹ lên bờ môi cậu. Hai tay đặt ở huyệt thái dương của cậu, nhẹ nhàng nhu ấn.
“Không có. Chính là mắt đột nhiên nhìn rất nhiều thứ này nọ, có điểm đau!” Quý Thần Quang khẽ nhắm hai mắt, khóe miệng giơ lên một nụ cười khẽ. Trong thanh âm nói chuyện lộ ra một cỗ hưng phấn! Cậu hiện tại là đang giúp anh hai làm việc, thật tốt!
“Nghỉ ngơi một lúc, không vội!” Trong mắt Quý Tiêu Dương có đau lòng nhàn nhạt, bất quá là càng nhiều vui sướng! Thần Thần có thể cười thỏa mãn, cười hạnh phúc, so với cái gì cũng tốt hơn! Chẳng qua là lần đầu tiên em ấy dùng mắt quá độ, sẽ cảm thấy khó chịu! Xem ra, chính mình phải nhớ kỹ thời gian để nhắc nhở em ấy một chút, không thể để em ấy quá vùi đầu vào đây, sẽ hỏng mắt mất……
Quý Thần Quang ở trong lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ “Anh ơi, tư liệu này là đợi lát nữa chín rưỡi họp cần dùng đi?” Cậu thấy được ở trên đó viết rất rõ ràng là hợp đồng với tập đoàn Thiên Dương! Như thế nào có khả năng không vội, hiện tại đã chín giờ rồi, chỉ còn nửa giờ nữa……
“Ân.” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, không tiếng động cười khẽ. Thần Thần không biết, kỳ thật phần hợp đồng kia hắn đã sớm thô sơ giản lược xem qua một lần! Ở trên đó viết sự phân chia lợi nhuận làm cho hắn thực vừa lòng! Chẳng qua là sợ Thần Thần nhàm chán, lại không muốn để cho những người khác sai xử bảo bối Thần Thần của hắn, cho nên mới để cho Thần Thần xem phần tư liệu này! Chẳng qua không nghĩ tới Thần Thần lại để bụng như vậy! Ân, nếu Thần Thần đếu với việc làm ăn buôn bán thật sự cảm thấy hứng thú, hắn thật ra có thể lo lắng đến chuyện bắt tay vào dạy Thần Thần. Chỉ cần Thần Thần cao hứng là tốt rồi!
“Chỉ còn nửa giờ nữa, như thế nào không vội! Anh hai, anh để em làm việc tiếp đi!” Quý Thần Quang mở mắt, đôi mắt sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương, bên trong chớp động quang mang làm cho người ta say lòng!
“Ha ha, Thần Thần tức giận?” Quý Tiêu Dương cúi đầu, một bộ dạng vô lại cọ cọ hai má Quý Thần Quang. Sau đó ở thời điểm ngẩng đầu lén hôn một cái lên bờ môi cậu. “Thần Thần, anh hai chính là muốn để em nghỉ ngơi một chút, đừng làm cho ánh mắt quá mỏi!” Nhìn ánh mắt Thần Thần lóe lên sự nghiêm túc, Quý Tiêu Dương thở dài một hơi. Ân, Thần Thần của hắn, rất là nghiêm túc làm việc!
“Anh hai, em không thấy phiền! Em rất cao hứng!” Ánh mắt Quý Thần Quang sáng trong suốt, lưu động quang mang hứng khởi. “Có thể giúp anh hai làm việc, Thần Thần cảm giác thật cao hứng! Thật thỏa mãn!” Khi nói lời này, thần sắc trên mặt Quý Thần Quang rất là kiên định, mang theo vui sướng phát ra từ nội tâm!
“Anh hai biết, chính là nhìn Thần Thần làm việc chăm chú như vậy, anh hai đau lòng!” Vươn tay sờ sờ mí mắt Quý Thần Quang. “Thần Thần, mắt còn đau không?”
“Không đau! Anh hai, em sẽ chú ý thời gian để cho mắt nghỉ ngơi một chút. Anh hai, hiện tại em đã nghỉ ngơi đủ rồi. Anh cũng đi làm việc đi, thời gian sắp tới rồi. Em phải xem nốt đoạn cuối cùng này!” Quý Thần Quang đứng lên, nhẹ đẩy Quý Tiêu Dương vẫn đang ngồi trên ghế, giọng điệu còn rất cấp bách, lộ ra một cỗ cố chấp!
Quý Tiêu Dương nhìn, không tiếng động nở nụ cười, trong đôi mắt màu đen lóe lên nồng đậm cưng chiều, vươn tay nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang “Được, được, được, anh hai không quấy rầy Thần Thần làm việc!” Nói xong liền đứng lên, đi tới bàn làm việc của mình, cúi đầu, còn thật sự nghiêm túc làm việc!
Nam Cung Kỳ nhìn hai anh em, đẩy kính mắt gọng bạc của mình, đáy mắt lưu chuyển quang mang ôn hòa. Thần Thần đến làm việc, nhưng thật ra lại kích thích Quý Tiêu Dương, hiệu suất làm việc của cậu ấy tăng rất cao a! Thật tốt! Nghĩ như vậy, khóe miệng cười của Nam Cung Kỳ lại sâu sắc thêm vài phần.
“Kỳ!” Nam Cung Cửu đặt một ly cà phê ở trước mặt Nam Cung Kỳ, người thuận thế ngồi xuống bên người anh, vươn tay tự nhiên mà ôm lấy hông anh.
“Cửu, đã trở lại rồi!” Nam Cung Kỳ nghiêng đầu nhìn Nam Cung Cửu bên cạnh. Vừa rồi cậu ấy đột nhiên nói có chút việc, phải đi ra ngoài một chuyến! Anh nghĩ chắc phải rất lâu, không ngờ mới có nửa giờ đã trở lại……
“Ân. Nghỉ ngơi một chút đi!” Lời này nói ra thực khí phách!
“Được!” Nam Cung Kỳ cười đến mặt mày cong cong……
Nam Cung Cửu nhìn nhìn, trong đôi mắt đen như mực xuất hiện quang mang u ám. Sau đó ở lúc Nam Cung Kỳ còn không có phản ứng lại được, liền ôm lấy đầu của anh, hung hăng hôn lên……
“Anh hai ơi, anh tới xem chỗ này, giống như có điểm không thích hợp. Anh ơi!” Quý Thần Quang đang tập trung tinh thần xem hợp đồng đột nhiên mở miệng nói chuyện. Trong thanh âm lộ ra sự dồn dập, ngẩng đầu vẫy vẫy tay với Quý Tiêu Dương.
Quý Tiêu Dương nhanh chóng từ trong trạng thái làm việc lấy lại tinh thần, buông tài liệu trong tay xuống, đứng lên đi tới trước mặt Quý Thần Quang. “Thần Thần, làm sao vậy?”
“Anh hai, anh xem, cái dấu chấm câu này có phải là chấm sai chỗ rồi không? Hẳn là phải chấm ở chỗ ‘không cần’ này đi? Nếu dựa theo như dấu chấm như bây giờ thì nến Thiên Dương vi phạm hợp đồng là có thể không cần bồi thường tổn thất cho chúng ta! Anh hai, là ý tứ này, hẳn là đúng vậy đi, em đã đọc vài lần rồi! Em cho rằng, cái dấu chấm câu đặt ở chỗ này là sai rồi. Hẳn là phải chấm ở chỗ ‘không cần’ này. Như vậy, nếu bọn họ vi phạm hợp đồng, nhất định phải bồi thường tổn thất cho chúng ta!” Quý Thần Quang đưa hợp đồng trong tay tới trước mặt Quý Tiêu Dương, chỉ vào chỗ sai, lời lẽ hùng hồn nói với Quý Tiêu Dương.
Quý Tiêu Dương một bên nghe Quý Thần Quang nói, một bên tỉ mỉ nhìn lại hợp đồng kia một lần. Thật đúng là như Thần Thần nói, này một cái dấu nho nhỏ thật đúng là che dấu quá sâu…… Sắc mặt Quý Tiêu Dương lập tức trở nên che kín mây đen. Nếu không phải hôm nay Thần Thần xem cẩn thận như vậy thì thật là khó khăn để phát hiện ra cái sai lầm trí mạng này! Một cái dấu chấm nho nhỏ này thôi, thế nhưng giá trị lên tới một triệu!
Nam Cung Kỳ cũng phát hiện ra cảm xúc của Quý Tiêu Dương biến hóa. Nhanh chóng rời khỏi ôm ấp của Nam Cung Cửu, vội vội vàng vàng đi tới bên người hắn. Lấy văn kiện trong tay hắn cẩn thận nhìn một lần, sắc mặt nhất thời đại biến. Như thế nào có thể phạm phải cái sai lầm này……
“Anh hai ơi, có phải như vậy hay không?” Quý Thần Quang lo lắng nhìn Quý Tiêu Dương, yếu ớt hỏi một câu. Anh hai trở nên, thật đáng sợ……
“Thần Thần, em làm vô cùng tốt!” Quý Tiêu Dương ổn định lại cảm xúc của mình, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực, hôn lên bờ môi cậu một cái.
“Hì hì……” Quý Thần Quang ngây ngô cười. Cậu rốt cục cũng có thể đến giúp anh hai! Cả người cảm giác như là đang bay ở giữa không trung, thoải mái nói không nên lời!
“Kỳ, gọi người phụ trách đến đây!” Quý Tiêu Dương buông Quý Thần Quang trong lòng ra. Cầm hợp đồng đi tới trước bàn làm việc, trên mặt tuy rằng đã khôi phục sự bình tĩnh, nhưng nội tâm lại dậy sóng mãnh liệt…… Người của Thất Giác, tay chân thật là mau. Cư nhiên dám ở trên hợp đồng của hắn động tay động chân, thật đúng là hao tổn tâm cơ! Hôm nay nếu không phải có Thần Thần, hợp đồng này thật đúng là cứ như vậy liền đi ký! Trong lòng Quý Tiêu Dương càng nghĩ càng phát hỏa! Lập tức lấy ra di động, ấn số điện thoại gọi cho lão đại của Mười Hai Tinh. Vô cùng đơn giản nói hai chữ: Hành động!
“Sếp!” Một người đàn ông mặc âu phục tầm ba mươi tuổi, đáy mắt mang theo sợ hãi đứng ở phía trước Quý Tiêu Dương. Tổng giám đốc đột nhiên gọi anh ta đi lên làm cái gì?…… Nhìn khuôn mặt âm trầm của tổng giám đốc, sau lưng người đàn ông mồ hôi lạnh chảy ròng ròng…… Anh ta đã làm chuyện gì sao?
“Biết tôi gọi anh lên đây làm cái gì không?” Quý Tiêu Dương khẽ nâng đôi mắt lên thản nhiên nhìn người đàn ông phía trước, giọng điệu không chút để ý!
“Không, không biết!” Nghe Quý Tiêu Dương nói, người đàn ông này ngay cả nói chuyện cũng run run…… Anh, anh ta đã làm sai chuyện gì sao? Trong đầu cẩn thận nghĩ vài ngày nay đã làm việc gì, rốt cuộc là thế nào mà lại làm cho tổng giám đốc tức giận?
“Tự xem đi!” Ngữ khí Quý Tiêu Dương đột nhiên trở nên tâm bình khí hòa, ném hợp đồng tới trước mặt người đàn ông.
Người đàn ông nhận lấy hợp đồng, còn thật sự xem xét lại, mồ hôi trên mặt càng ngày càng nhiều…… Tay càng ngày càng run rẩy…… Hợp đồng này làm sao vậy? Không phải là tốt lắm sao?……
“Kỳ!” Qua ước chừng năm phút đồng hồ sau, Quý Tiêu Dương gọi Nam Cung Kỳ.
“Tổ trưởng Dương, nhìn sai lầm trí mạng của anh đi!” Nam Cung Kỳ ngầm hiểu đi tới phía trước người đàn ông. Giở tới trang cuối của hợp đồng, chỉ vào dấu chấm câu lỗi kia! Thanh âm lạnh nhạt mà mát lạnh!
“Này……” Người đàn ông nhìn Nam Cung Kỳ vạch ra sai lầm, thân thể hung hăng lùi lại từng bước…… Vẻ mặt không thể tin được. “Điều này sao có thể……” Chính mình không có khả năng phạm phải loại sai lầm trí mạng này!
Đúng lúc này, điện thoại trên bàn làm việc của Quý Tiêu Dương vang lên.
“Chuyện gì?” Ngữ khí Quý Tiêu Dương có điểm âm trầm lạnh lùng!
Làm cho thư khí đánh một cái lạnh run “Sếp, cuộc họp có thể bắt đầu rồi! Đang chờ ngài!”
“Lập tức đến!” Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại, nhìn về phía người đàn ông kia “Cút!” Lạnh lùng nói một chữ. Rồi sau đó, tầm mắt dừng ở trên người Nam Cung Kỳ “Kỳ, đem hợp đồng làm lại một lần nữa thành hai phần!”
“Tôi biết rồi!” Nam Cung Kỳ gật gật đầu.
Quý Tiêu Dương cầm những tư liệu liên quan, lạnh lùng nhìn thoáng qua chỗ người đàn ông vẫn đang đứng. Người đàn ông bị Quý Tiêu Dương nhìn đến hai chân phát run, bối rối rời khỏi văn phòng. Quý Tiêu Dương lúc này mới thu lại ánh mắt âm lãnh, chuẩn bị đi tới phòng họp!
“Anh ơi, em……” Quý Thần Quang yếu ớt mở miệng gọi. Cậu nên làm cái gì?……
“Thần Thần, em ở trong này nghỉ ngơi một chút, ăn mấy món điểm tâm cùng bánh ngọt đi. Anh hai mở cuộc họp xong lập tức sẽ qua lại!” Quý Tiêu Dương nghe được thanh âm của Quý Thần Quang, dừng bước, đi đến trước mặt cậu. Vươn tay sủng nịch vuốt vuốt tóc cậu. “Thần Thần, vừa mới xem hợp đồng lâu như vậy, mắt khẳng định sẽ xót. Hảo hảo nghỉ ngơi một chút. Ngoan ngoãn chờ anh hai trở về! Thần Thần, em làm tuyệt lắm! Vì anh hai kiếm về một triệu!” Nói xong, Quý Tiêu Dương cúi đầu hôn một cái thật mạnh lên môi Quý Thần Quang!
“Dạ!” Được anh hai khen ngợi, cả người Quý Thần Quang liền mơ mơ màng màng hưng phấn tìm không ra phương hướng…… Cười đến mặt mày cong cong, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện! Trên mặt chớp động thần thái sáng lán. Hảo có cảm giác thành tựu…… Cậu vì anh hai kiếm được một triệu!
Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng vui vẻ lâng lâng của Quý Thần Quang, đáy mắt lo lắng cũng xuất hiện một tia ôn nhu. Cười khẽ cùng Nam Cung Kỳ ra khỏi phòng!
“Tiểu Cửu, tớ cũng là một người có ích!” Qua thật lâu, Quý Thần Quang mới lấy lại tinh thần, hưng trí bừng bừng ngồi xuống trước mặt Nam Cung Cửu. Kéo áo của hắn, hưng phần nói. Trong đôi mắt thật to lóe lên ánh sáng kích động!
Nam Cung Cửu nhìn đến có chút ngây người, khóe miệng không tự giác cũng xuất hiện một nụ cười nhạt ôn nhu. “Thần Quang vốn chính là một người vô cùng có ích!” Bởi vì khi cậu cười, có thể chữa khỏi mọi thương tổn cùng xua tan mỏi mệt trong lòng mọi người……
PS: đột nhiên bị đau dạ dày nên mới chỉ up được ĐGCS thôi nàng nào đọc TLYC thì ráng đợi nga
|