Độc Gia Chuyên Sủng
|
|
128: Tân hảo nam nhân a!
Quý Thần Quang nằm ở trong lòng Quý Tiêu Dương ngủ say. Đột nhiên chợt nghe thấy tiếng gõ cửa thanh thúy. Mơ mơ màng màng nghĩ, sáng sớm thế này là ai a……
“Anh hai!” Ở trong lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ, thanh âm mơ hồ mềm mềm nhu nhu! “Ngoài cửa có người!”
“Thần Thần, em tiếp tục ngủ đi! Anh đi xem là ai!” Quý Tiêu Dương mở to mắt, cúi đầu hôn lên khuôn mặt phấn hồng của Quý Thần Quang một cái.
“Dạ!” Quý Thần Quang mơ mơ màng màng đáp một tiếng. Nhưng hai tay lại vẫn như trước gắt gao ôm lấy cổ Quý Tiêu Dương, đầu vẫn chôn thật sâu ở trong ngực hắn, một chút cũng không có dấu vết buông ra.
Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng nở nụ cười, khuôn mặt lãnh tuấn lộ vẻ nhu tình không nói nên lời. Hắn vươn tay nhẹ nhàng gỡ tay Quý Thần Quang ra, nhẹ xốc chăn lên, khi chuẩn bị xuống giường thì Quý Thần Quang mơ mơ màng màng nói “Anh hai đi đâu vậy?” Mắt đều không có mở, vươn tay một lần nữa hướng tới thân thể Quý Tiêu Dương chuẩn bị ôm lấy!
Quý Tiêu Dương nhanh chóng ngăn cản “Thần Thần ngoan, anh hai đi xem người ngoài cửa là ai! Một lúc sẽ trở lại!” Xuống giường, giúp Quý Thần Quang đắp lại chăn, hôn lên cái trán trơn bóng một cái.
“Ân!” Mơ mơ màng màng, Quý Thần Quang dùng giọng mũi ân một tiếng, đôi lông mày như họa khẽ nhăn. Không có ấm áp của anh hai, ngủ không được! Quý Thần Quang ở trong ổ chăn lăn một vòng, tựa đầu chui vào trong chăn, thật sâu hít một cái!
Quý Tiêu Dương đi tới trước cửa, mở cửa ra thì nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Nam Cung Cửu, đáy mắt hắn hiện lên nghi hoặc “Tiểu Cửu, xảy ra chuyện gì?” Khuôn mặt luôn luôn không chút thay đổi của Tiểu Cửu bây giờ lại lộ ra vẻ lo lắng, việc này khẳng định tương đối khó giải quyết.
“Tiêu Dương, tôi muốn hỏi một chút!” Trên mặt Nam Cung Cửu lộ ra ngượng ngùng cùng mất tự nhiên hiếm thấy!
Trong lòng Quý Tiêu Dương có điểm tò mò. Mới sáng sớm, có chuyện gì có thể làm cho băng sơn khốc khốc Tiểu Cửu lộ ra loại vẻ mặt này “Chuyện gì?”
“Chính là, Kỳ bị tôi làm bị thương, chảy thiệt nhiều máu, nên dùng thuốc gì?” Nam Cung Cửu cúi đầu, giọng điệu gấp gáp!
Ách…… Trong khoảng thời gian ngắn, Quý Tiêu Dương thật đúng là không phản ứng lại được. Sửng sốt nửa giây, hắn rốt cục hiểu được Nam Cung Cửu là đang nói cái gì! Đáy mắt hiện lên vui sướng! “Có, cậu chờ một chút!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền nhanh chóng trở về phòng, từ trong một ngăn kéo nhỏ lấy ra mấy thứ này nọ, đưa tới trước mặt Nam Cung Cửu “Cậu hiện tại để cho Kỳ dùng hai loại thuốc này, dùng thế nào thì cậu tự xem đi! Phải tránh cho vết thương dính nước! Đúng rồi, nếu thương nặng thì phải để cho Kỳ ăn thức ăn thanh đạm một tuần!”
“Được, tôi biết rồi.” Nam Cung Cửu cầm thuốc, lập tức xoay người trở về phòng mình!
Quý Tiêu Dương đứng ở cửa phòng, nhìn bóng dáng Nam Cung Cửu biến mất, khóe miệng cười càng ngày càng thêm thâm thúy! Tiểu Cửu, nhìn không ra…… Bất quá, như vậy cũng tốt! Dù sao cũng phải có một người chủ động đánh vỡ bức tường ngăn cách kia!
Đứng một hồi, Quý Tiêu Dương vào phòng, một lần nữa xốc chăn lên, đem Quý Thần Quang đang nằm ngủ trên giường gắt gao ôm vào trong lòng. Bây giờ mới có sáu rưỡi sáng, còn có thể ngủ hai tiếng nữa!
Cảm giác được hơi thở cùng nhiệt độ cơ thể của anh hai, khóe miệng Quý Thần Quang xuất hiện một nụ cười thỏa mãn. Đầu nhẹ nhàng cọ cọ.
……
Sau khi Nam Cung Cửu cầm thuốc trở về phòng, nhẹ chạy đến bên giường. Kỳ còn đang ngủ say! Nam Cung Cửu đặt thuốc sang một bên, ngồi trên ghế nhìn khuôn mặt say ngủ của Kỳ! Thật tốt, Kỳ đã hoàn hoàn toàn toàn thuộc về hắn! Khuôn mặt không chút thay đổi xuất hiện một nụ cười thản nhiên nhàn nhạt! Trong đôi mắt đen như mực hàm chứa tình ý nhè nhẹ! Vươn tay, nhẹ nhàng sờ lên mặt Nam Cung Kỳ, xúc cảm ấm ấm mềm mềm. Kỳ của hắn…… Nam Cung Cửu đột nhiên nở nụ cười thỏa mãn như một đứa trẻ!
Lẳng lặng nhìn khuôn mặt ngủ say của Nam Cung Kỳ một lúc, Nam Cung Cửu mới lấy lại tinh thần, đứng lên tiểu tâm dực dực (cẩn thận) ôm lấy Nam Cung Kỳ, nhẹ nhàng xoay người anh lại! Nhẹ nhàng bôi thuốc mỡ lên vết thương của anh.
“Ngô……” Trong lúc ngủ mơ mơ màng màng Nam Cung Kỳ nhẹ nhàng vô ý thức ngô một tiếng!
Nam Cung Cửu nghĩ đến hắn đã làm đau Nam Cung Kỳ thì lập tức dừng tay. Cúi đầu hôn nhẹ lên hai má Nam Cung Kỳ “Kỳ, thật xin lỗi! Cố nhịn một chút là được rồi!” Một bên nói một bên nhẹ nhàng bôi.
Có lẽ là vì thanh âm ôn nhu của Cửu, có lẽ là hôn môi ôn nhu của Cửu, cũng có lẽ là một cái gì khác, mặt mày đang nhăn chặt của Nam Cung Kỳ chậm rãi giãn ra. Biểu tình trong lúc ngủ mơ màng cũng dần hiện lên cười nhẹ nhàn nhạt!
Hai phút đồng hồ qua đi, Nam Cung Cửu rốt cục cũng giúp Nam Cung Kỳ bôi thuốc xong, lại tiểu tâm dực dực xoay người Kỳ lại, để cho anh ngủ thoải mái hơn, giúp anh đắp chặt chăn lại! Sau đó chính mình đi vào phòng tắm, đơn giản tắm rửa một chút, Nam Cung Cửu mặc quần áo xong, nhẹ nhàng ra khỏi phòng. Hắn phải chuẩn bị bữa sáng cho Kỳ! Tiêu Dương nói Kỳ chỉ có thể ăn đồ ăn thanh đạm. Như vậy cũng chỉ có cháo……
Nam Cung Cửu rất ít khi nấu cơm, kể cả là lúc trước hay hiện tại, hắn rất ít khi tiến vào phòng bếp! Lúc này đây, vì Kỳ, hắn kiên trì đi làm. Không biết vì cái gì, trong lòng nghĩ muốn vì Kỳ làm một chuyện gì đó, cho nên Nam Cung Cửu không tính mua bữa sáng ở bên ngoài cho Kỳ! Hắn nghĩ muốn tự tay làm.
Động tác của Nam Cung Cửu không phải rất nhanh, thậm chí còn có điểm thong thả. Hắn vừa nghĩ các bước vừa chậm rãi thực hiện, bật bếp, rửa nồi, đổ nước vào, cắt trứng muối, thái thịt nạc……
Kỳ rất thích ăn đồ ăn thanh đạm, hắn vẫn đều rõ! Kỳ thích nhất cháo thịt nạc trứng muối! Cái này Cửu biết, khi ở chung với Kỳ, có rất nhiều buổi sáng, hắn đứng ở góc tối lẳng lặng nhìn Kỳ làm bữa sáng! Thời điểm nấu cơm, trên mặt Kỳ luôn mang theo nụ cười thản nhiên cùng điềm tĩnh. Mỗi lúc như vậy, Cửu luôn mê muội vì Kỳ! Trên người Kỳ luôn có một loại khí chất, thực nhạt nhưng cũng rất hấp dẫn người khác. Ôn hòa mà nho nhã, sẽ làm cho người ta cảm thấy thực thoải mái!
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Kỳ, hắn chính là bị Kỳ hấp dẫn như vậy! Hấp dẫn thật sâu, không thể xóa nhòa, không thể lãng quên……
Hắn chưa bao giờ hy vọng xa vời Kỳ có thể để ý đến mình. Bởi vì hắn biết, mình không có tư cách! Nhưng là trời cao cho hắn cơ hội, để cho chính mình một lần nữa có thể có cái tư cách này! Lúc này đây, hắn phải dũng cảm theo đuổi, không thể bỏ cuộc! Khi mở mắt ra, ở trong nháy mắt nhìn thấy Kỳ, Cửu liền ở trong lòng thề!
Mùi hương thản nhiên thơm ngát làm cho Nam Cung Cửu đang suy nghĩ xa xôi hồi thần. Sau đó, cháo đã chín, thái hành cho vào nồi, nhẹ nhàng quấy lên, mùi càng ngày càng đậm. Cảm giác khá là được rồi, Nam Cung Cửu tắt bếp! Lấy ra một cái bát, múc một bát cháo tràn đầy! Lấy ra một cái thìa, thử hương vị. Ân, không sai, còn có thể ăn được! Bất quá chính là có điểm nóng!
Nam Cung Cửu cầm thìa nhẹ nhàng quấy, nhẹ nhàng thổi! Khóe miệng hàm chứa nụ cười nhàn nhạt, trong đôi mắt đen như mực có từng đợt từng đợt ôn nhu nhè nhẹ!
Hẳn là được rồi! Cảm giác đã không còn khí nóng bay lên nữa, Nam Cung Cửu bưng bát đi về phòng. Không biết Kỳ đã tỉnh chưa? Bước chân hơi tạm dừng một chút, trong lòng có chút khẩn trương. Kỳ, sẽ thấy mình thế nào……
Chính là mặc kệ như thế nào, hắn cũng không hối hận! Quên đi, dù sao mình cũng đã xác định chỉ có Kỳ!
Nghĩ như vậy, Nam Cung Cửu lại một lần nữa bước đi, vào phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Trong nháy mắt xoay người, chống lại một ánh mắt trong trẻo!
Tay Nam Cung Cửu bưng bát hơi run lên một chút. Cùng với Kỳ lẳng lặng nhìn nhau, sau đó tiếp tục đi tới, ngồi xuống bên giường Nam Cung Kỳ “Kỳ, vừa nấu. Sẽ không nóng đâu!” Đưa bát cháo tới trước mặt Nam Cung Kỳ, thanh âm thản nhiên ôn nhu, trên mặt cũng toát ra ôn nhu nhàn nhạt!
Nam Cung Kỳ lẳng lặng nhìn Nam Cung Cửu gần trong gang tấc, trong đôi mắt trong trẻo nhìn không ra cảm xúc! Qua ước chứng nửa phút sau, Nam Cung Kỳ mới hơi mở miệng ra. Thực rõ ràng là để cho Nam Cung Cửu xúc……
“Tôi không hay xuống bếp!” Nam Cung Cửu múc một thìa cháo đưa tới bên miệng Nam Cung Kỳ, thanh âm có điểm mất tự nhiên! Trong lòng cũng tràn đầy cao hứng, Kỳ giống như không có trách mình! Thật tốt……
Nam Cung Kỳ chậm rãi nhai. “Ngon lắm!” Thanh âm có điểm khàn khàn, có điểm đau đau, bất quá vừa mới nuốt cháo vào, vừa vặn là cổ họng ấm áp.
“Hì hì!” Nam Cung Cửu cười thỏa mãn như đứa trẻ, có điểm chất phác, có điểm ngây thơ “Tôi đây mỗi ngày sẽ làm cho em ăn!” Trong đôi mắt đen như mực lóe ra quang mang trong suốt giống như một ngôi sao sáng trong đêm tối! Rất sáng, thực thanh thấu, thực chói mắt!
Đáy mắt trong trẻo của Nam Cung Kỳ lóe lên ý cười ôn nhu nhè nhẹ. “Được!” Mở miệng nhẹ nhàng nói.
Nam Cung Cửu lại nhanh chóng xúc một thìa cháo cho Nam Cung Kỳ ăn! Mãi cho đến khi Nam Cung Kỳ ăn hết một bát cháo đầu, tươi cười thỏa mãn như một đứa trẻ của Nam Cung Cửu vẫn như trước không có biến mất!
“Kỳ, còn có, tôi lại đi múc!” Nhìn bát trống rỗng, Nam Cung Cửu cười càng thêm vui vẻ.
Nam Cung Kỳ lúc này mới phát hiện, nguyên lai Tiểu Cửu có hai cái răng nanh nho nhỏ nha. Làm cho nụ cười trên mặt hắn hiện tại càng thêm chất phác cùng ngây thơ. Nam Cung Kỳ đột nhiên nghĩ, này mới là bộ dáng mà Tiểu Cửu mười lăm tuổi nên có! Nghĩ vậy, khóe miệng cười của Nam Cung Kỳ càng thêm ôn hòa! “Được!” Nhẹ nhàng đáp lại một câu.
Anh thích nhìn thấy biểu tình hiện tại của Tiểu Cửu! Cái loại thỏa mãn giống như đứa trẻ này làm trong lòng người ta có một loại vui sướng không nói nên lời!
“Kỳ, chờ một chút!” Nghe Nam Cung Kỳ trả lời, Nam Cung Cửu cầm cái bát trống trơn đi ra khỏi phòng. Bước chân rất nhẹ rất nhanh! Từ xa nhìn lại, hình như là một thiếu niên đang cao hứng chạy!
“Kỳ thật, như vậy, cũng tốt lắm!” Nam Cung Kỳ nhìn bóng dáng Nam Cung Cửu, nhẹ nhàng nói một câu! Có một số việc, đã xảy ra rồi, tựa hồ làm hết thảy mọi trở ngại cùng sầu lo đều tan biến…… Có cái gì đáng bận tâm chứ. Hiện tại là tốt rồi!
“Cửu, mới sáng sớm đã bày ra bộ dạng lên mặt như vậy. Có phải hay không đêm qua, gạo nấu thành cơm rồi?” Thân thể Linh Thiên nhiễm loạng choạng đứng ở bên cạnh Nam Cung Cửu.
“Ân!” Nam Cung Cửu gật gật đầu, tiếp tục múc cháo!
“Cháo này, cậu nấu?” Linh Thiên Nhiễm ngửi mùi thơm ngát, cảm giác mình đói bụng sắp chết rồi…… Muốn ăn quá. Nghĩ vậy, liền đẩy Nam Cung Cửu bên cạnh “Để lại cho tôi một chút!”
“Được!” Nam Cung Cửu nhẹ nhàng đáp một câu. Kỳ ăn hai chén cháo hắn là đủ rồi!
“Đúng rồi Cửu, chờ tôi chút, tôi cho cậu một ít đồ hữu dụng!” Linh Thiên Nhiễm nhìn biểu tình trên mặt Nam Cung Cửu. Vừa nhìn đã biết người này khẳng định là một tên nghiệp dư!
“Cái gì vậy?” Nhìn nụ cười âm hiểm trên mặt Linh Thiên Nhiễm, Nam Cung Cửu liền cảm thấy sau lưng phát lạnh. Thiên Nhiễm, luôn có ý đồ xấu……
“Cậu tuyệt đối sẽ thích! Chờ một chút a!” Nói xong, Linh Thiên Nhiễm chạy nhanh về phòng.
Nam Cung Cửu đứng tại chỗ, cầm thìa nhẹ nhàng quấy thổi nguội cháo, lẳng lặng chờ.
“Nè, cho cậu! Số lượng có hạn. Là anh em tôi mới cho cậu đó! Ha ha, có thứ này, cuộc sống ‘tính phúc’ của cậu cùng Kỳ liền thẳng tắp bay lên!” Linh Thiên Nhiễm đưa gói to trong tay cho Nam Cung Cửu, cười đến ái muội……
Nam Cung Cửu chần chờ một chút, vẫn là quyết định nhận lấy. Vì một câu cuối cùng của Linh Thiên Nhiễm! “Cảm ơn!” Nói xong liền bưng cháo cùng gói to vào phòng!
Linh Thiên Nhiễm vuốt cằm nhìn bóng dáng Nam Cung Cửu, cười đến thực tà ác……
Kỳ ôn hòa mà hàm xúc, Cửu khốc khốc lạnh lùng, không biết khi bọn họ xem loại phim kích tình kia sẽ có cái biểu tình gì……
Linh Thiên Nhiễm nhất thời lâm vào trong vô hạn YY mơ màng……
“Cái gì vậy? Em cũng muốn!” Thanh âm Quý Thần Quang đột nhiên vang lên bên cạnh.
Dọa Linh Thiên Nhiễm nhảy dựng…… “Quỷ a!”
|
129: Vạch trần……
“Thiên Nhiễm, anh phản ứng kích động như vậy làm gì?” Quý Thần Quang nhìn thoáng qua Linh Thiên Nhiễm đã lẩn mất rất xa. Cậu giống quỷ vậy sao? Khẳng định là Thiên Nhiễm đang chột dạ, nghĩ đến chuyện gì đó xấu xa…… “Thiên Nhiễm, anh đang có chủ ý xấu xa gì đúng không?”
“Không, không có!” Trong lòng Linh Thiên Nhiễm cả kinh. Thần Quang người này, như thế nào lại nhìn ra? Nhanh chóng xua tay tỏ vẻ mình thực thuần lương!
“Vậy vừa rồi anh đưa cho Cửu cái gì vậy?” Quý Thần Quang đi tới trước mặt Linh Thiên Nhiễm, đôi mắt to tròn tò mò hỏi.
“Không có gì!” Ánh mắt Linh Thiên Nhiễm hơi hơi né tránh! Tiêu Dương từng nói. Nếu mình làm hư Thần Quang, sẽ không cho mình ở trong biệt thự nữa! Khó mà làm được……
“Khẳng định là có cái gì đó, Thiên Nhiễm, anh mau nói cho em biết!” Vừa thấy bộ dáng kia của Thiên Nhiễm, Quý Thần Quang càng thêm kiện định với suy nghĩ trong lòng. Thiên Nhiễm khẳng định là cho Cửu thứ gì đó tốt! Cậu cũng muốn xem!
“Thực không có!” Linh Thiên Nhiễm một bên nói, một bên đi lấy bát chuẩn bị múc cháo ăn. Nhìn thoáng qua Quý Thần Quang đang từng bước theo sát, hỏi một câu “Thần Quang, em muốn ăn cháo không?”
Quý Thần Quang ngửi ngửi “Thơm quá, anh nấu?” Vừa thấy chỉ biết không giống, Thiên Nhiễm người này, khả năng nấu ăn cùng cậu giống nhau. Thuộc loại cái gì cũng đều không làm được!
“Không phải, Tiểu Cửu nấu!” Linh Thiên Nhiễm lắc lắc đầu, nhìn thoáng qua Quý Thần Quang. Chỉ biết cậu khẳng định cũng đói bụng, vươn tay một lần nữa lấy ra thêm một cái bát, giúp Quý Thần Quang múc một bát. “Nè, ăn trước đi, chờ anh hai em đến đây, lại bảo cậu ấy làm bữa sáng!”
“Anh hai ở trong nhà ăn lấy nguyện liệu nấu ăn. Em muốn ăn mộ tư(?) cùng bố đinh(?) còn có điểm tâm ngọt. Thiên Nhiễm, anh thì sao?” Quý Thần Quang cầm thìa, vừa ăn cháo vừa hỏi Linh Thiên Nhiễm bên cạnh. Trong lòng cũng hơi hơi cảm thán. Tay nghề của Tiểu Cửu kỳ thật cũng tốt lắm! Cháo này, cậu thích!
“Anh tùy tiện!” Linh Thiên Nhiễm hai ba miếng liền ăn hết cháo, rửa bát sạch sẽ, đặt vào trong chạn bát “Thần Quang, anh về phòng trước!”
“Chờ, chờ một chút!” Quý Thần Quang vội vã ăn xong bát cháo, sau đó vội vội vàng vàng rửa sạch bát, đặt vào chạn bát. Kéo Linh Thiên Nhiễm đang đứng ở cửa phòng bếp đến sô pha trong phòng khách “Thiên Nhiễm, anh nói cho em biết, anh đưa cho Cửu cái gì?” Đôi mắt to trong lóe quang mang trong suốt.
Linh Thiên Nhiễm hết chỗ nói rồi…… Thần Quang, như thế nào còn nhớ rõ việc này!!! “Anh chưa cho cái gì cả, chính là tùy tiện đưa cho cậu ấy hai cái dây lưng ảnh điệp(?)!”
“Dây lưng gì cơ? Em cũng muốn! Anh cũng cho em đi!” Cậu vừa rồi nhìn thấy Thiên Nhiễm cười đến đặc biệt âm hiểm gian trá, dây lưng ảnh điệp kia, khẳng định có quỷ!!
“Em, em……” Linh Thiên Nhiễm vừa nghe Quý Thần Quang nói, nhanh chân bỏ chạy. Cho em xem, cho em xem, Tiêu Dương sẽ một chưởng đánh bay anh……
“Thiên Nhiễm, anh đừng chạy, anh mà chạy thì em đi tìm Cửu!” Quý Thần Quang nhìn Linh Thiên Nhiễm đã muốn chạy tới đầu cầu thang, đứng lên lớn tiếng nói!
“Thần Quang, em, em……” Linh Thiên Nhiễm lại nhanh chóng chạy trở lại. Bưng kín miệng Quý Thần Quang “Tổ tông của tôi a, em nói nhỏ một chút! Đừng để cho Tiêu Dương biết, anh cho em là được chứ gì! Nhớ rõ, đừng để cho Tiêu Dương biết!”
“Được!” Quý Thần Quang rất nhanh dùng thanh âm nhỏ nhẹ trả lời. Một đôi mắt sáng ngời lóe lên hào quang giống như trộm vậy! “Cho em đi!” Đưa tay đến trước mặt Linh Thiên Nhiễm, mắt khẽ chớp một chút, bên trong tất cả đều là tò mò hưng phấn!
Linh Thiên Nhiễm rối rắm, như thế nào lại để cho Thần Quang thấy được chứ…… “Nhớ kỹ, đừng nói cho Tiêu Dương, cũng đừng để cho Tiêu Dương phát hiện ra!” Hung hăng dặn dò trước.
“Ân. Em biết rồi!” Anh hai tự mình phát hiện, sẽ không phải chuyện của mình…… Quý Thần Quang trả lời thực ngoan!
“Chờ một chút!” Nói xong, Linh Thiên Nhiễm liền đi về phòng mình. Kỳ thật ở trong nội tâm Linh Thiên Nhiễm cũng rất hiếu kỳ, nếu Thần Quang xem phim này, có thể hay không bị ảnh hưởng, biến thành dụ, thụ! Ha ha…… Đến lúc đó, Tiêu Dương liền có tinh thần!
“Được!” Quý Thần Quang gật gật đầu, nhu thuận ngồi xuống sô pha, nhìn Linh Thiên Nhiễm dần dần biến mất ở hành lang, trong lòng càng thêm hiếu kỳ……
“Cho em, giấu kĩ một chút!” Không đến một phút đồng hồ, Linh Thiên Nhiễm liền cầm một cái túi nhỏ, bên trong có ba đĩa phim, đưa tới trước mặt Quý Thần Quang.
“Được. Em lên trên lầu giấu đi!” Quý Thần Quang ôm mấy đĩa phim, cao hứng phấn chấn vào phòng mình, đặt vào trong tủ ti vi. Hắc hắc, chờ buổi tối lại cùng anh hai xem…… Quý Thần Quang tặc tặc nghĩ! Không đúng, hẳn là chính mình nên xem trước rồi lại cho anh hai xem!
“Thần Thần, sao em lại ở trên lầu vậy?” Quý Tiêu Dương đi vào phòng, có chút kinh ngạc nhìn thấy vẻ mặt cười đến hưng phấn của Quý Thần Quang. Mới sáng sớm, có chuyện gì tốt mà làm cho Thần Thần cười đến vui vẻ như vậy……
“Anh hai, bữa sáng làm xong rồi sao?” Ân, cậu ngửi thấy mùi!
“Đã làm xong rồi, con mèo tham ăn, đi xuống đi, nguội sẽ không ngon nữa!” Kéo Quý Thần Quang qua, hôn lên bờ môi cậu một cái. “Thần Thần, có chuyện gì mà cao hứng như vậy?”
“Hì hì……” Quý Thần Quang khẽ hạ mắt, cười ngây ngô “Còn không phải bởi vì Cửu cùng Kỳ rốt cuộc cũng đến bên nhau sao!”
“Ân. Điều này cũng đúng, giữa trưa có thể tổ chức một bữa tiệc nhỏ!” Quý Tiêu Dương vừa nói vừa kéo Quý Thần Quang, hai người đi về phía nhà ăn.
“Ân. Làm cho Kỳ một ít đồ ăn ngon. Đêm qua khẳng định mệt chết Kỳ!” Quý thần Quang nói đến có nề nếp đứng đắn.
Quý Tiêu Dương nhìn, nhịn không được nở nụ cười. Tiểu đại nhân……
“Thiên Nhiễm, anh lại ăn vụng!” Quý Thần Quang đi theo anh hai, vừa mới tiến vào nahf ăn, lại nhìn thấy Linh Thiên Nhiễm cư nhiên đang ăn vụng!
“Cái này gọi là quang minh chính đại, không thì đã không để em thấy! Ai nha, thực thơm, thực thơm nha!” Nói xong, Linh Thiên Nhiễm lại gắp một miếng vào miệng ăn!
“Em ăn mộ tư!” Quý Thần Quang buông lỏng tay anh hai ra, chạy nhanh vào nhà ăn. Cầm mộ tư chuẩn bị ăn, nhưng khi há mồm, đột nhiên dừng động tác, nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Anh ơi, có cần đưa bữa sáng lên cho Kỳ cùng Cửu không?”
“Em yên tâm ăn đi. Khi nãy đi lên tìm em, anh đã bưng hai phần bữa sáng lên cho họ rồi!” Quý Tiêu Dương ngồi xuống bên người Quý Thần Quang, vươn tay sờ sờ tóc cậu, thanh âm thực ôn nhu!
“Hì hì…… Vậy là tốt rồi!” Quý Thần Quang vui sướng hài lòng nói một câu. Rồi sau đó cúi đầu bắt đầu ăn mộ tư trong tay. Vừa mới ăn một bát cháo, không thể no được. Cậu rất đói……
“Thần Thần, ăn nhiều một chút!” Nhìn Thần Thần ăn nhiều, Quý Tiêu Dương cũng vui vẻ!
“Anh hai làm bữa sáng là ngon nhất!” Quý Thần Quang vừa ăn còn không quên cho Quý Tiêu Dương một nụ cười ngọt ngào!
Quý Tiêu Dương không nói gì, chính là ánh mắt ôn nhu hơn rất nhiều, khóe miệng cười ôn nhu hơn nhiều!
“Chậc chậc sách, mới sáng sớm liền trình diễn ngọt ngọt ngào ngào a!” Linh Thiên Nhiễm ngồi ở đối diện, âm dương quái khí trêu chọc một câu!
():nghĩa đen là khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.
“Đúng rồi, Thiên Nhiễm, Mạc Dương đâu?” Quý Tiêu Dương ở trong phòng nhìn một vòng, không thấy Mạc Dương đâu, nghi hoặc hỏi Linh Thiên Nhiễm. Rõ ràng đêm qua còn ở đây!
“Hắn a, lúc bảy giờ nhận được một cuộc điện thoại, liền vội vội vàng vàng đi rồi.” Linh Thiên Nhiễm ăn bánh ngọt, mồm miệng không rõ nói một câu.
“Nga!” Không biết vì cái gì, Quý Tiêu Dương đột nhiên cảm giác trong lòng hẫng một nhịp. Giống như có chuyện gì đó sắp sửa xảy ra!
“Anh hai, sao anh lại không ăn?” Quý Thần Quang phát hiện Quý Tiêu Dương thất thần, có điểm khó hiểu hỏi.
Quý Tiêu Dương lấy lại tinh thần, cười cười “Không có gì, Thần Thần, mau chóng ăn đi, ăn nhiều một chút!” Có ví dụ bắt cóc lúc trước, Quý Tiêu Dương hiện tại không chút nào dám lơi lỏng. Sợ Quý Thần Quang lại xảy ra cái gì vạn nhất! Xem ra, đợi lát nửa hỏi Mười Hai Tinh xem gần đây Thất Giác có hành động gì! Không thể lại có nguy hiểm gì ảnh hưởng đến Thần Thần!
……
Trong biệt thự của Quý Tiêu Dương ở thành phố C là bữa sáng ngọt ngào ấm áp. Nhưng trong biệt thự của Quý phụ ở thành phố Y lại đang trình diễn một màn lửa giận sung thiên, không khí trong phòng khách thấp đến cực điểm, im lặng khiến cho người ta hít thở không thông……
“Ba, ba vội vội vàng vàng gọi con tới là có chuyện gì vậy?” Quý Hào một bên đổi giày, một bên thở hổn hển nhìn về phía phòng khách.
Buổi sáng, tám rưỡi, hắn đang họp ở công ty thì ba đột nhiên gọi điện thoại đến. Chỉ nói một câu: Trong mười phút quay về biệt thự! Điều này làm cho Quý Hào thực kinh hãi! Đây là có chuyện gì xảy ra, sao ba lại nổi giận lớn như vậy, quả thực là phẫn nộ trước nay chưa từng có!
“Tự xem đi!” Nhìn đứa con của mình đi tới bên người, Quý phụ đưa tay cầm một chồng ảnh ném vào mặt Quý Hào.
Trên mặt Quý Hào lập tức xuất hiện vô số vết máu nhỏ. Có thể thực rõ ràng nhìn ra sức lực của Quý phụ vô cùng mạnh!
Quý Hào sửng sốt một chút, rồi sau đó ánh mắt dừng trên ảnh chụp. Ở trên đó, hoặc ôm, hoặc hôn môi thân mật, cư nhiên là đứa con lớn cùng đứa con nhỏ của hắn…… “Ba, này……” Quý Hào trong khoảng thời gian ngắn vẫn là mông lung…… Này, này, này…… Đầu trống rỗng. Hoàn toàn không hoạt động được.
Quý phụ không nói chuyện, ánh mắt lạnh như băng nhìn Quý Hào, ngay cả hô hấp cùng ồ ồ tức giận!
“Mẹ……” Quý Hào nhìn về phía Quý mẫu ở bên cạnh!
Lúc này hai mắt Quý mẫu đỏ bừng, khóe mặt còn lưu lại vệt nước mắt rõ ràng. Vẻ mặt rất tiều tụy……
“Này không phải sự thật……” Quý Hào không thể tin, đứa con lớn cùng đứa con nhỏ của mình, cư nhiên, cư nhiên……
“Ảnh chụp thế này còn có thể là giả?!” Quý phụ đột nhiên gầm lên.
“Này, này, không có khả năng. Tiêu Dương, sẽ không! Ba, Tiêu Dương từ nhỏ liền coi Thần Quang như bảo bối, việc này khẳng định không phải như chúng ta tưởng đâu!” Quý Hào cả người đều hoảng hốt, đầu óc trống rỗng. Sẽ không, hai đứa con của mình sẽ không phải như hắn tưởng……
“Thật giả ra sao, gọi hai đứa nó về hỏi một chút sẽ biết!” Quý phụ hít sâu vài cái, mạnh mẽ áp chế lửa giận cùng khủng hoảng trong lòng mình…… Nếu chuyện này thật sự giống như bọn họ suy nghĩ, như vậy toàn bộ Quý gia xem như là xong đời……
“Được, ba, mẹ, con đi gọi điện thoại. Đừng hoảng hốt, chuyện này khẳng định không phải như vậy!” Tay Quý Hào cầm di động hơi hơi run rẩy! Hắn cũng biết, nếu việc này là thật, Quý gia bọn họ sẽ gặp phải tai họa như thế nào……
“Tiêu Dương sao?” Điện thoại kết nối, Quý Hào cực lực ổn định cảm xúc của mình, làm cho thanh âm của mình thoạt nghe giống như bình thường!
“Ba, có việc?” Thanh âm Quý Tiêu Dương vẫn thản nhiên như trước!
“Ân. Con cùng Thần Quang thật lâu rồi không về nhà, ngày mai trở về một chuyến đi! Ông bà nội nhớ hai đứa lắm!”
“Được! Con biết rồi!”
Nguyên lai Quý Hào còn muốn nói tiếp, Quý Tiêu Dương đã ngắt điện thoại. Quý Hào đưa điện thoại di động thả vào túi quần, nói với Quý phụ “Ngày mai Tiêu Dương cùng Thần Quang sẽ trở về!”
“Ân!” Quý phụ hé ra khuôn mặt nghiêm túc thản nhiên gật đầu. Việc này rất ngoài ý muốn, làm cho ông trở tay không kịp……
“Ba, mẹ, đừng lo lắng! Tiêu Dương từ nhỏ đã coi Thần Quang như bảo bối, việc này chúng ta đều biết. Hơn nữa, hai đứa nó từ nhỏ đã ôm ôm ấp ấp, đó cũng là chuyện bình thường!” Quý Hào không quá tin tưởng nói lời an ủi hai vị lão nhân.
“Chờ Tiêu Dương trở lại, bảo nó đừng ở cùng Thần Quang nữa! Thần Quang sẽ ở với chúng ta!” Trầm mặc một phút đồng hồ, Quý phụ thản nhiên mở miệng nói. Ông không nên để cho Tiêu Dương mang Thần Quang theo bên người. Hai đứa đã ở cùng nhau mười năm…… Mười năm rồi a……
“Con cũng nghĩ như vậy, chính là……” Quý Hào không nói hết, trong lòng mọi người cũng đều rõ ràng. Chỉ sợ Tiêu Dương sẽ không đồng ý! Từ lúc Thần Quang mười tuổi, bọn họ liền đề cập đến chuyện để Thần Quang sống cùng Quý phụ. Chính là Tiêu Dương cự tuyệt! Thời điểm kia, nếu bọn họ cường ngạnh một chút, có phải hay không sẽ không xảy ra loại chuyện này…… Trong lòng Quý Hào loạn thành một đoàn! Tổng cảm giác, việc này sợ là không đơn giản……
“Chờ ngày mai hai đứa nó trở lại rồi nói sau!” Quý phụ đứng lên, thản nhiên nói một câu, sau đó đi về phía thư phòng…… Bóng dáng giống như đã già đi rất nhiều…… “Đúng rồi, gọi cả Lục Dao tới!”
“Con biết rồi ba!” Quý Hào gật gật đầu, trong lòng cảm thấy phiền toái hơn rất nhiều…… Lục Dao bị bệnh, không biết là bị bệnh gì, cô ấy lại không muốn đến gặp bác sĩ……
Haiz…… Quý Hào nặng nề thở dài một hơi. Như thế nào cảm giác cơn sóng này chưa bình ổn, con sóng khác lại nổi lên……
|
130: Về nhà!
“Anh ơi, ba ba gọi điện tới làm gì vậy?” Quý Thần Quang buông đôi đũa trong tay, ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương đang bỏ điện thoại vào túi quần, giọng điệu có điểm mất hứng! Cuộc sống của cậu cùng anh hai đang rất tốt, ba ba gọi điện thoại tới làm cái gì……
Quý Tiêu Dương vươn tay xoa xoa đầu Quý Thần Quang “Ngoan, không có việc gì, chính là ông bà nội nhớ chúng ta, gọi chúng ta ngày mai về nhà một chuyến!” Tuy là nói như vậy, nhưng trong lòng Quý Tiêu Dương rõ ràng, sợ là xảy ra chuyện gì, bằng không sẽ không đột nhiên gọi điện thoại đến! Nghĩ nghĩ, trong lòng liền chấn động! Đôi mắt Quý Tiêu Dương không dấu vết tối đi một chút, cảnh giác trong lòng tăng vài phần! Phải cẩn thận để ý Thần Thần, không thể để em ấy rời khỏi tầm mắt của mình, không thể lại làm cho Thần Thần lần thứ hai gặp nguy hiểm!
“Nga!” Vừa nghe Quý Tiêu Dương nói, giọng điệu Quý Thần Quang liền héo! Miễn cưỡng ăn bánh ngọt “Anh hai, ba ba cùng nàng sẽ tới sao?”
(): ý chỉ Lục Dao, không biết nên để ‘cô ta’ hay ‘bà ta’ nên để nguyên:3
“Ừm!” Quý Tiêu Dương biết ‘nàng’ trong miệng Thần Thần là ai! Thần Thần chưa bao giờ gọi Lục Dao là mẹ! Bình thường luôn dùng ngôi thứ ba, có đôi khi trực tiếp gọi tên người đó! “Ngoan, Thần Thần, ăn một bữa cơm chúng ta sẽ về ngay!” Nhìn Thần Thần rõ ràng mất hứng, Quý Tiêu Dương vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt cậu, thanh âm thực ôn nhu!
“Dạ!” Nghe Quý Tiêu Dương nói, tinh thần Quý Tiêu Dương cuối cùng cũng tốt lên một chút. Tiếp tục cúi đầu ăn cơm!
Quý Tiêu Dương lại lâm vào suy nghĩ sâu xa. Sẽ là chuyện gì? Sao đột nhiên lại gọi hắn cùng Thần Thần trở về……
“Tiêu Dương!” Đúng lúc này, Mạc Dương từ bên ngoài trở về. Trực tiếp an vị bên người Quý Tiêu Dương.
“Anh đã biết!” Quý Tiêu dương trong lòng căng thẳng, ánh mắt sáng ngời hữu thần nhìn Mạc Dương! có thể rất dễ dàng nhìn ra Mạc Dương là vội vàng gấp gáp trở về, trên mặt đều là mồ hôi!
“Ân!” Mạc Dương khẽ gật đầu, biểu tình trên mặt rất là nghiêm túc!
Trong đôi mắt màu đen của Quý Tiêu Dương, u quang khẽ chuyển. Xem ra là đã có chuyện gì đó xảy ra, hơn nữa còn không đơn giản! Lập tức ý bảo Mạc Dương đợi lát nữa vào thư phòng rồi lại nói! Hắn không muốn Thần Thần lo lắng!
Mạc Dương thu được ánh mắt của Quý Tiêu Dương, khẽ gật đầu.
Linh Thiên Nhiễm vừa thấy Mạc Dương ngồi vào bàn ăn, lập tức đứng dậy đi vào phòng bếp lấy bát đũa đặt trước mặt hắn “Anh ăn cơm không?”
Nhìn Mạc Dương mồ hôi đầy mặt, không chút nghĩ ngợi lấy giấy ăn ở bên cạnh lau cho hắn. “Đi rửa mặt đi!”
“Ân.” Khóe miệng Mạc Dương câu lên một nụ cười khẽ, thời điểm đứng lên còn bất ngờ hôn trộm một cái lên môi Linh Thiên Nhiễm. Người rất nhanh lẩn vào trong bếp!
Trên mặt Linh Thiên Nhiễm hiện lên ngượng ngùng mất tự nhiên……
“Yêu, buồn nôn……” Quý Thần Quang ăn điểm tâm ngọt, học giọng điệu nói chuyện của Linh Thiên Nhiễm, trêu chọc nói! Một bộ dáng điếu nhi lãng(?).
Linh Thiên Nhiễm ngoài dự đoán không có phản bác lại Quý Thần Quang. Mà lại cầm bát giúp Mạc Dương múc một bát cháo!
“Thần Thần, mau ăn đi! Đừng chần chừ nữa!” Quý Tiêu Dương thúc giụ. Thần Thần hiện tại ăn cơm càng ngày càng không chú ý!
“Em biết rồi anh hai!” Quý Thần Quang cười sáng lạn, nhu thuận cúi đầu ăn cơm. Sau đó thực sự không nói gì nữa.
Ăn sáng xong, Quý Tiêu Dương nhéo nhéo mặt Quý Thần Quang “Thần Thần, ra phòng khách xem ti vi đi, anh đã chuẩn bị hoa quả rồi đó! Anh vào thư phòng xem tài liệu.” Nói xong, ánh mắt Quý Tiêu Dương dừng trên người Linh Thiên Nhiễm, “Thiên Nhiễm, đừng mang theo Thần Thần xem những thứ loạn thất bát tao không có dinh dưỡng gì đó!”
“Tôi biết rồi!” Linh Thiên Nhiễm còn thật sự trả lời một câu.
“Anh hai, anh đi làm việc đi, em tự đi xem ti vi, không có chuyện gì đâu!” Trong lòng Quý Thần Quang nghĩ đến mấy đĩa phim Linh Thiên Nhiễm vừa cho cậu, hiện tại chính là thời cơ tốt……
“Thần Thần, nghĩ cái gì vậy, trên mặt hưng phấn như vậy!” Trong lòng Quý Tiêu Dương hơi hơi kinh ngạc.
“Không, không có! Anh hai, anh đi làm việc đi!” Tầm mắt Quý Thần Quang có điểm né tránh, đẩy nhẹ Quý Tiêu Dương bên cạnh!
Tuy rằng Quý Tiêu Dương biết trong lòng Thần Thần có quỷ, nhưng hiện tại hắn còn chuyện quan trọng hơn phải làm, cho nên không có nghiên cứu kỹ. Cùng Mạc Dương vội vội vàng vàng lên thư phòng trên tầng hai!
“Hắc hắc, Thiên Nhiễm, chúng ta đi xem mấy đĩa phim kia đi!” Quý Tiêu Dương cùng Mạc Dương chân trước vừa mới bước vào thư phòng, Quý Thần Quang liền lôi kéo tay Linh Thiên Nhiễm chuẩn bị về phòng xem phim!
Đáy mắt Linh Thiên Nhiễm nhất thời lóe thần sắc hoảng sợ…… Buồn cười, mấy đĩa phim kia cũng không phải là cùng cậu xem, muốn xem phải cùng Tiêu Dương xem chứ! “Thần Thần, phim kia phải để buổi tối xem mới có hiệu quả, hiện tại không có tác dụng gì cả, hơn nữa cũng không thú vị! Chờ buổi tối, em với Tiêu Dương cùng nhau xem chính là thú vị nhất!”
“Vì cái gì?” Đây là cái lý luận kỳ quái gì vậy. Quý Thần Quang không hiểu…… Nháy đôi mắt ngập nước nhìn về phía Linh Thiên Nhiễm.
Linh Thiên Nhiễm khẽ hạ mi mắt, ở trong lòng hò hét. Thần Quang, em đừng có dùng ánh mắt thuần lương như vậy nhìn anh, anh sẽ có cảm giác tội lỗi…… “Dù sao thì đến tối em với Tiêu Dương xem sẽ biết!” Linh Thiên Nhiễm vẻ mặt thần bí nói!
Trong lòng Quý Thần Quang càng thêm tò mò, trong lòng nhất thời có một cái gì đó thúc giục: Buổi tối, nhanh đến đây đi a……
Bên này Quý Tiêu Dương cùng Mạc Dương vào thư phòng, hai người vừa mới ngồi xuống Quý Tiêu Dương liền mở miệng “Mạc Dương, là chuyện gì?”
“Chuyện của cậu với Thần Quang đã bị gia tộc của cậu biết!” Mạc Dương nhìn ánh mắt Quý Tiêu Dương, nghiêm túc nói!
“Bọn họ làm sao mà biết được?” Quý Tiêu Dương nhưng thật ra không có hoảng loạn. Việc này sớm muộn gì cũng phải ngả bài, hắn đã muốn chuẩn bị sẵn sàng!
“Ảnh chụp. Tôi đoán là do người của Thất Giác đã đem ảnh chụp đưa cho bọn họ! Tiêu Dương, người của Thất Giác đã chọc cậu rất lâu rồi……” Mạc Dương ý vị thâm trường nói một câu, tạm dừng một chút, Mạc Dương tiếp tục nói “Thất gia kia sinh ra ở thành phố Y! Hơn nữa tên thật là Kỷ Nguyên! Đây là thông tin nhiều nhất mà tôi tra được!”
“Cái này tôi cũng biết! Bất quá cừu địch họ Kỷ, hình như không có!” Quý Tiêu Dương nhíu mày thật chặt! Họ Kỷ…… Tên này phi thường xa lạ!
“Tiêu Dương, cậu tính đối phó với Thất Giác thế nào?” Mạc Dương nhìn Quý Tiêu Dương vẫn đang suy nghĩ sâu xa, thản nhiên nói một câu. Tạm dừng một chút, lại bỏ thêm một câu “Tôi có thể giúp cậu!”
“Người của Mười Hai Tinh đã tra ra tổng bộ của Thất Giác. Phỏng chừng mấy ngày này sẽ có tin tức. Chuyện của Thất Giác tôi sẽ không ra mặt, trực tiếp để Huyết Minh ở thành phố W đến làm!” Quý Tiêu Dương cũng không có ý che dấu Mạc Dương! Dù cho Mạc Dương không có bối cảnh như thế kia hắn cũng không muốn che đậy cái gì cả!
Nghe Quý Tiêu Dương nói, Mạc Dương nhìn thẳng vào mắt hắn “Tiêu Dương, trảm thảo trừ căn!” Lời này, Mạc Dương nói được thực lạnh lùng, tàn khốc, cũng thực tàn nhẫn! Hắc đạo chính là như thế, thiện tâm gì đó sẽ chỉ làm cho ngươi chết nhanh hơn thôi!
(): nhổ cỏ nhổ tận gốc
“Tôi biết!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu. Thất Giác dám bắt cóc Thần Thần, nên phải gánh vác hậu quả!
“Ngày mai cùng nhau về?” Im lặng một chút, Mạc Dương nhíu mày nhìn Quý Tiêu Dương!
“Việc này tôi đã có đối sách, đợi lát nữa cùng hai người kia thương lượng một chút!” Quý Tiêu Dương không chút để ý nói! Hiển nhiên đã tính trước kỹ càng rồi!”
“Ân! Tôi ra ngoài trước!” Thấy Quý Tiêu Dương có đã chủ ý của mình, Mạc Dương cũng an tâm. Ra khỏi thư phòng, đến phòng Nam Cung Kỳ, gọi hai người bọn họ đến thư phòng!
“Tiêu Dương, xảy ra chuyện gì?” Nam Cung Kỳ là được Nam Cung Cửu ôm vào. Thương của anh, còn không có thể đi lại……
“Quý gia biết quan hệ của tôi với Thần Thần. Tôi nghĩ, chuyện của hai người các cậu cũng có thể đồng thời xử lý luôn! Đỡ phải lằng nhằng phiền toái!” Tuy rằng Quý Tiêu Dương nói thực quyết đoán. Nhưng ánh mắt vẫn là dò hỏi ý kiến Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu một chút! Dù sao việc này cũng phải hỏi ý kiến đương sự mới được!
“Được!” Nam Cung Kỳ cười ôn hòa! Nam Cung Cửu tự nhiên là không phản đối gì cả, ước gì việc này xảy ra sớm một chút! Rõ ràng ý nghĩ trong lòng Kỳ, hai người bọn họ mới có thể mỹ mãn!
“Tốt lắm, hai người đi nghỉ ngơi trước đi, sáng ngày mai tám giờ lên máy bay!”
“Được!” Nam Cung Kỳ gật gật đầu. Nam Cung Cửu ôm anh rời khỏi phòng!
……
Trước cửa sổ sát đất thật lớn, Thất gia vẫn như trước mặc một thân áo ngủ màu trắng, vẫn như trước khoanh tay mà đứng, lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ!
“Quý gia đã có ảnh chụp rồi?” Thanh âm Thất gia vẫn như trước thản nhiên không chút để ý, trong đó còn lộ ra chút lười nhác.
“Đúng vậy, ngày mai Quý Tiêu Dương sẽ đem Quý Thần Quang cùng trở về thành phố Y!” Người đàn ông mặc đồ tím, thanh âm trầm thấp, không nhanh không chậm nói!
“Người của chúng ta, tiến triển thế nào?” Trong câu hỏi này tựa hồ hơn một chút nghiền ngẫm!
“Đã thành công xếp vào tổng công ty của Quý Tiêu Dương. Có tổng cộng ba người!”
“Ân. Chuẩn bị chuyển nhà đi! Phỏng chừng Quý Tiêu Dương cũng sắp tìm được rồi!”
“Dạ!” Người đàn ông mặc trang phục màu tím nói xong liền rời khỏi phòng.
Trong phòng im lặng vang lên thanh âm trêu chọc của Thất gia: Quý Tiêu Dương, trò chơi này, còn chưa có chấm dứt đâu……
……
Buổi tối, chung quy là Quý Thần Quang vẫn là không thể cùng Quý Tiêu Dương xem mấy phim kia! Bởi vì Quý Tiêu Dương nói sáng sớm ngày mai phải đi, cho nên buổi tối mọi người đều đi ngủ sớm!
Sáng sớm hôm sau, tất cả người lớn đều rời giường, Quý Tiêu Dương chuẩn bị xong bữa sáng, Quý Thần Quang vẫn còn ngủ……
Về phần nguyên nhân, vẫn là bởi vì mấy đĩa phim kia! Quý Thần Quang tâm tâm niệm niệm đều nghĩ đến mấy đĩa phim, thật vất vả mới đợi đến buổi tối, anh hai lại không cho phép cậu xem, làm cho cậu cả một buổi tối đều buồn bực ở trên giường lăn lộn, nháo đến nửa đêm mới mơ mơ màng màng ngủ……
“Các cậu ăn trước đi, tôi lên xem Thần Thần!” Quý Tiêu Dương rửa sạch tay, nói với mấy người đang ngồi trên bàn cơm.
“Không có việc gì, dù sao thời gian vẫn còn sớm!” Nam Cung Kỳ cười ôn hòa!
Quý Tiêu Dương gật gật đầu, đi về phòng. Vào phòng, liếc mắt một cái liền thấy Thần Thần tiểu gia hỏa kia ngủ rất không thành thực, chăn đã muốn trượt xuống hết nửa, áo ngủ trên người cũng trở nên hỗn độn, cái gì nên lộ, cái gì không nên lộ đều lộ hết ra……
Quý Tiêu Dương bất đắc dĩ nhìn, đi tới bên giường, vươn tay chọc chọc lên cái bụng nho nhỏ lộ ra của Thần Quang “Thần Thần, nên rời giường rồi!”
“Phim……” Quý Thần Quang xoay người né tránh tay Quý Tiêu Dương, miệng vô thức thì thầm!
Quý Tiêu Dương có điểm kỳ quái. Rốt cuộc là loại phim gì mà làm cho Thần Thần từ tối hôm qua nhắc đến mãi…… “Thần Thần, rời giường, tám giờ phải lên máy bay rồi!” Thu hồi tâm tư, Quý Tiêu Dương không nói hai lời liền trực tiếp ôm Quý Thần Quang vào phòng tắm, dùng nước lạnh vẩy lên mặt cậu.
“Lạnh…… Anh hai!” Quý Thần Quang nháy mắt thanh tỉnh, buồn ngủ chạy mất. Đáng thương hề hề nhìn anh hai mình! Mới sáng sớm, làm sao vậy……
“Đều đang đợi một mình em đó! Em làm sao vậy? Đêm qua trước khi đi ngủ đã nói với em là hôm nay phải về nhà mà! Buổi tối làm ầm ĩ không chịu đi ngủ làm sáng ra mọi người đều phải chờ một mình em!” Quý Tiêu Dương cười bất đắc dĩ, nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang “Nhanh rửa mặt đi! Anh đi lấy quần áo cho em!”
“Nga!” Quý Thần Quang cũng biết chính mình cản trở, động tác nhanh nhẹn hơn rất nhiều.
Không đến mười phút sau liền vệ sinh cá nhân xong, ăn mặc chỉnh tề theo Quý Tiêu Dương ra khỏi phòng. Đi vào nhà ăn, cười ngượng ngùng “Hì hì…… Em đã tới muộn!”
“Không có gì, bắt đầu ăn cơm đi!” Thấy Quý Thần Quang ngồi vào bàn cơm, mọi người lúc này mới bắt đầu ăn bữa sáng!
Vui vẻ ăn bữa sáng xong, mọi người nghỉ ngơi vài phút liền lên máy bay trở về thành phố Y. Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm chỉ là đi để giúp vui!
Chú ý: Xưng hô của Thần Thần trong chương này có thể sẽ có chút không được lễ phép. Nhưng vì để hợp với hoàn cảnh thì mình sẽ để như vậy. Nếu các bạn có ý kiến gì thì nói để cho mình rút kinh nghiệm nhóe:3
|
131: Khắc khẩu!
Đoàn người Quý Tiêu Dương vừa mới ra khỏi sân bay liền thấy người đến đón. Cung khính đứng ở trước mặt Quý Tiêu Dương, cúi người “Đại thiếu gia, tiểu thiếu gia, lão gia đã sắp xếp xe, chờ các vị đã lâu rồi! Xin mời đi theo tôi!”
Quý Thần Quang nắm chặt tay Quý Tiêu Dương, rõ ràng là không tình nguyện! Đôi lông mày như họa khẽ nhăn lại! Cậu không chịu nổi cái loại lễ nghi trói buộc này, cảm giác cả người không được thoải mái!
“Ân!” Quý Tiêu Dương thản nhiên gật gật đầu, nhẹ nắm lấy tay Quý Thần Quang. Không tiếng động an ủi, để cho cậu nhẫn nhịn!
Đoàn người ngồi lên xe do Quý phụ sắp xếp, một đường nhanh chóng chạy tới biệt thự!
“Đại thiếu gia, tiểu thiếu gia, hai người đã trở về!” Hai người thanh niên mở cửa xe ra, cung kính nói một câu.
Quý Tiêu Dương nắm tay Quý Thần Quang xuống xe, cùng mấy người Mạc Dương liếc mặt một cái. Trận thức này…… Trong lòng cười lạnh một tiếng! Ngây người nửa giây liền vào biệt thự!
“Ông nội, bà nội!” Vào biệt thự, đến phòng khách liền nhìn thấy Quý phụ cùng Quý mẫu đang ngồi trên sô pha!
Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đồng thanh kêu một tiếng! Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm, Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu ở phía sau cũng đồng thanh kêu một câu “Ông nội Quý, bà nội Quý!”
Quý phụ nhìn thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang hai người tay trong tay, nguyên lai trên khuôn mặt không chút thay đổi lập tức xuất hiện lạnh lùng. “Đều lớn như vậy rồi, còn như thế thì thành cái dạng gì!”
Quý mẫu rõ ràng không có dự đoán được Quý phụ sẽ thiếu kiên nhẫn như vậy, nhanh chóng đi lên phá vỡ bầu không khí. Nhìn về phía mấy người Mạc Dương, nhẹ cười dùng thanh âm mềm nhẹ nói “Mấy đứa là bạn của Tiêu Dương đi? Nào đến đây, đừng đứng, ngồi đi a. Chị Thu, rót trà! Lão gia, bọn nhỏ vừa mới về nhà, có chuyện gì đợi lát nữa nói sau!”
“Hừ!” Quý phụ hừ lạnh một tiếng, tựa đầu về phía bên kia không nói gì nữa.
Dì Thu bưng nước trà lên cho từng người. Rồi sau đó lại mang lên hoa quả, điểm tâm, đồ ăn vặt linh tinh gì đó!
“Tiêu Dương, Thần Quang, hai đứa đã ăn sáng chưa?” Quý mẫu thấy tẻ nhạt, cười gượng ép hỏi một câu.
“Bà nội, bọn con ăn xong bữa sáng mới trở về đây!” Thần Quang nhưng thật ra rất thích Quý mẫu! Từ nhỏ, bà nội liền đối với cậu rất tốt! Trong lòng Quý Thần Quang cũng hiểu được, cho nên thanh âm lúc nói chuyện cũng biến ngọt rất nhiều, tươi cười cũng sáng lạn hơn nhiều.
Quý mẫu nhìn nụ cười của Quý Thần Quang, nghe lời cậu nói, liền cảm giác tâm khảm đều nhuyễn, giơ giơ tay về phía Quý Thần Quang “Đến đây nào, Thần Quang. Để cho bà nội nhìn xem con có cao lên không!”
Quý Thần Quang sửng sốt một chút, nghĩ nghĩ, vẫn là buông lỏng tay anh hai ra, đi tới trước mặt Quý mẫu “Bà nội! Thần Quang rất nhớ bà!” Nói xong, còn ôm cổ Quý mẫu cọ cọ.
“Thần Quang gầy không ít a. Có phải hay không anh hai vội vàng làm việc, không chăm sóc tốt cho con a. Nếu không trở về sống cùng bà nội đi được không? Xem này, cánh tay nho nhỏ, đôi chân gầy gầy. Bà nội nhìn đau lòng a Thần Quang của ta, lúc còn nhỏ chính là một tiểu tử béo mập a!” Quý mẫu một bên nói xong, một bên xoa xoa bóp bóp cánh tay cùng khuôn mặt Quý Thần Quang!
“Mới không phải đâu bà nội, anh hai tốt lắm, còn có thể làm rất nhiều đồ ăn ngon cho Thần Thần ăn! Thần Thần đã quen sống với anh hai rồi, bà nội đừng lo lắng!” Ở trong lòng Quý Thần Quang, bà nội xem như là người thân đúng nghĩ duy nhất của cậu. Anh hai là người yêu của cậu, không thể tính là người thân! Bên này, Quý phụ vừa mới im lặng nghe thấy Quý Thần Quang nói lại lên tiếng “Thần Quang, anh hai cháu cũng không còn nhỏ nữa. Về sau nó sẽ phải kết hôn, cháu như vậy không phải biện pháp. Trở về sống với ông bà nội, đừng làm cho cuộc sống của anh hai cháu thêm gánh nặng nữa! Để cho nó có thời gian rảnh đi tìm bạn gái!”
“Anh hai sẽ không kết hôn. Cũng sẽ không có bạn gái!” Nghe Quý phụ nói, Quý Thần Quang không cao hứng! Cậu không thích nhất, ghét nhất chính là người khác ở trước mặt cậu nói anh hai sẽ kết hôn linh tinh! Cho nên lời nói Quý phụ vừa dứt, cậu liền dùng thanh âm cơ hồ là bén nhọn đến phản bác! Anh hai cho tới bây giờ đều là của một mình Quý Thần Quang cậu!
“Vớ vẩn!! Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng! Hơn nữa, Tiêu Dương là lớn nhất trong nhà, phải nói dõi tông đường, tiếp nhận chuyện hương khói của Quý gia! Nào có đạo lý không kết hôn!” Trong lòng Quý phụ đối với chuyện ảnh chụp đã có khắc sâu. Hiện tại vừa nghe Quý Thần Quang nói, toàn bộ cảm xúc xem như hoàn toàn bạo phát. Thực sợ cái vạn nhất kia sẽ đúng, đến lúc đó Quý gia xem như xong đời……
“Anh hai không kết hôn, chính là không kết hôn!” Quý Thần Quang cũng hét lên! Thanh âm của ông lớn, thanh âm của tôi cũng có thể lớn! Lập tức dùng thanh âm bén nhọn mãnh liệt phản bác. Hơn nữa, lần đầu tiên dùng ánh mắt to tròn nhìn thẳng vào con ngươi lạnh băng của Quý phụ. Không có ý lùi bước! Ngược lại bên trong còn có cố chấp cùng kiên định rất sâu!
“Lão gia, bình tĩnh một chút. Thần Quang, sao con lại nói chuyện với ông nội như thế?” Thanh âm Quý mẫu nhẹ nhàng ôn nhu, làm cho người ta không đành lòng đi tổn thương!
“Ba, mẹ!” Quý mẫu vừa nói xong, Quý Hào cùng Lục Dao liền đứng trước mặt hai người, cung kính gọi. Hôm nay Lục Dao trang điểm kiểu thanh nhã để làm khí sắc của mình có vẻ có tinh thần một chút. Bất quá từ trong mắt của cô có thể nhìn ra hiện tại cô thực không thoải mái! Thân thể đang đứng đều xuất hiện lay động nhẹ nhàng, giống như giây tiếp theo sẽ ngã xuống!
“Hào nhi, Dao Dao, đến đây. Ngồi đi. Chị Thu rót trà!” Quý mẫu cười gật gật đầu. Không khí trong phòng khách tiếp tục duy trì sự nguy hiểm!
Sau khi được Quý mẫu cho phép, Lục Dao nhanh chóng ngồi xuống sô pha, thật sâu thở ra một hơi. Thế này mới cảm giác cả người có vẻ thoải mái hơn! Có chút không rõ này đột nhiên là xảy ra chuyện gì……
“Tiêu Dương, Thần Quang!” Quý Hào đợi một hồi, thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang không có mở miệng gọi hắn, đành chủ động nói trước!
“Ba mẹ!” Quý Tiêu Dương thản nhiên gọi một tiếng, Quý Thần Quang lại vẫn như trước không có mở miệng. Hiện tại cậu đang nổi nóng, vốn là không thích Quý Hào cùng Lục Dao, lúc này lại càng không muốn gọi!
“Thần Quang, trưởng bối vi tôn, lễ nghi cháu học chạy đi đâu hết rồi?!!!” Quý phụ mắt lạnh nhìn thoáng qua Quý Thần Quang. Ba mẹ đến đây cư nhiên còn không có mở miệng chào hỏi! Thật sự là……
“Xin hỏi, ngài có dạy tôi lễ nghi sao?” Quý Thần Quang kỳ quái nhìn thoáng qua Quý phụ! “Hay vẫn là nói, bọn họ có dạy tôi lễ nghi!” Ánh mắt chuyển hướng Quý Hào cùng Lục Dao ở bên cạnh, trong mắt có lạnh lùng trào phúng!
“Cháu……” Quý phụ vừa nghe lời này liền nổi giận! “Hỗn trướng! Quý Thần Quang, trong mắt cháu còn trưởng bối không?”
(): láo toét. trưởng bối: người lớn
“Vậy các người tự hỏi chính mình một chút xem, trong mắt các người đã từng có tôi chưa???” Quý Thần Quang đứng lên, lạnh lùng nhìn Quý phụ, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua Quý Hào cùng Lục Dao! Thanh âm lạnh lùng mà băng hàn!
Vừa dứt lời, toàn bộ phòng khách nhất thời lâm vào im lặng……
Quý Thần Quang mắt lạnh đi tới trước mặt Quý Tiêu Dương, giống như là khiêu khích, trực tiếp chui vào lòng Quý Tiêu Dương! Hai tay gắt gao ôm lấy vòng eo Quý Tiêu Dương! Biểu tình trên mặt vẫn là lạnh như băng!
Quý Tiêu Dương rõ ràng cảm giác được thân thể nhỏ bé của Thần Thần ở trong lòng đang run rẩy! Trong lòng tràn ra đau đớn nhè nhẹ…… Một tia một tia giống như là bị dao cắt, không ngừng đau đớn! Hắn ôm chặt lấy Quý thần Quang ở trong lòng. Dùng ấm áp của mình để làm tan đi rét lạnh của người trong lòng! Thần Thần, đừng sợ, có anh hai ở đây! Anh hai vẫn luôn luôn ở đây! Mãi mãi, mãi mãi……
Đây là lần đầu tiên Mạc Dương đến Quý gia, nhìn thấy cảnh này, trong lòng khiếp sợ…… Hắn vẫn luôn nghĩ Thần Quang là một đứa nhỏ hạnh phúc! Có được vô vàn sủng ái của Tiêu Dương cùng với yêu thương của Quý gia…… Nhưng không có nghĩ đến, nguyên lai Thần Quang là một đứa nhỏ bị Quý gia vứt bỏ…… Đứa nhỏ kia, lúc cười tinh thuần mà ấm áp, tính cách lại trẻ con, trắng như tờ giấy! Ai đều không nghĩ đến, kỳ thật nó là một đứa nhỏ cha không đau mẹ không thương…… Trong lòng Mạc Dương hiện tại tư vị nào cũng có!
“Hai đứa xem hai đứa thế này thì giống cái dạng gì??? Buông tay cho ta!” Nguyên bản Quý phụ có chút mất tự nhiên, nhìn thấy Quý Thần Qaung cứ như vậy ở trước mặt mọi người thân thiết ôm Quý Tiêu Dương, ông lại nghĩ đến ảnh chụp, trong lòng lửa giận lại bốc lên……
“Thần Quang, không cần cùng anh hai ôm ôm ấp ấp. Như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt, bên cạnh vẫn còn sô pha trống!” Quý Hào bởi vì lời nói vừa rồi của Quý Hào, có vẻ xấu hổ, cho nên giọng điệu cũng dịu đi một chút.
“Tôi cùng anh hai trong lúc đó có như thế nào cũng không cần người ngoài nói nhiều!” Quý Thần Quang mắt lạnh nói, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng mà cao ngạo!
Quý Tiêu Dương chỉ lẳng lặng nhìn. Hắn biết, trong lòng Thần Quang có chút oán hận, vẫn là để em ấy phát tiết đi mới tốt. Nhiều năm như vậy, hiện tại cũng đến lúc rồi……
“Quý Thần Quang, cái gì kêu không cần người ngoài nói nhiều?” Quý phụ nghe thấy câu sau của Quý Thần Quang, toàn bộ cảm xúc liền bùng nổ!
“Chính là ý trong mặt chữ!” Quý Thần Quang không sao cả nói xong. Đáy mắt nhìn Quý phụ hiện lên tổn thương thật sâu…… Là các người bức tôi! Rõ ràng tôi từng khát vọng yêu thương của các người như vậy, các người lại ném tôi qua một bên, không thèm để ý. Là các người đem yêu thương của tôi dành cho các người dẫm nát dưới bàn chân! Làm cho nó trở nên không đáng một đồng, làm cho nó trở thành đau thương……
“Hảo, hảo, hảo……” Quý phụ thở hổn hển, ôm ngực, sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt, mồ hôi trên trán cũng toát ra, ngay cả nói chuyện cũng trở nên lộn xộn, nói liền một lúc ba chữ hảo.
“Lão gia, hãy bớt giận đi! Chú ý cảm xúc!” Quý mẫu vừa thấy bộ dáng của Quý phụ, trong lòng nhất thời nóng này. Xem dạng này như là có điềm báo phát bệnh…… “Thần Quang, đừng kích thích ông nội con nữa, ông ấy có bệnh tim!” Ngữ khí Quý mẫu lớn thêm vài phần!
Quý Thần Quang hơi sửng sốt một chứt, rồi sau đó vùi đầu vào trong lòng Quý Tiêu Dương.
“Ba, ba bình tĩnh một chút!” Quý Hào nhanh chóng đứng lên, đi tới một chiếc tủ nhỏ bên cạnh lấy ra mấy chai thuốc, đổ mấy viên thuốc bên trong ra đưa đến bên miệng Quý phụ “Ba, uống thuốc trước đã!”
Quý phụ uống thốc xong, vẻ mặt mới trở nên tốt một chút. Ông ngồi trên sô pha, ánh mắt minh diệt không đồng nhất nhìn về phía Quý Tiêu Dương! “Tiêu Dương, hôm nay ta gọi mấy đứa về là để xác nhận một chuyện!”
“Ông nội, ngài nói!” Ngữ khí Quý Tiêu Dương vẫn thản nhiên như trước, biểu tình trên mặt cũng là thản nhiên, ánh mắt cũng thản nhiên nhìn về phía Quý phụ! Không có một chút cảm xúc nào! Làm cho người ta cảm giác được một loại không chút để ý……
“Nói cho ta biết, đây là cái gì?!” Quý phụ lấy ảnh chụp ném lên bàn thủy tinh! Có thể là bởi vì vừa mới phát bệnh, Quý phụ nói chuyện có chút suy yếu vô lực!
Quý Thần Quang từ trong lòng Quý Tiêu Dương vươn đầu nhìn về phía ảnh chụp trên bàn thủy tinh. Đáy mắt hiện lên khiếp sợ. Đây là ảnh chụp cuộc sống hàng ngày của cậu cùng anh hai, hôn môi cùng ôm ấp thân mật…… Như thế nào lại ở chỗ này?
“Như ông nội đã thấy!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương thản nhiên đảo qua ảnh chụp trên bàn thủy tinh. Ngữ khí vẫn nhàn nhạt thản nhiên như trước! Không chút phập phồng! Giống như là đang bâng quơ nói về chuyện thời tiết hôm nay……
|
132: Ngả bài! đột biến……
Quý Tiêu Dương vừa nói xong, trong phòng khách lập tức lâm vào yên lặng……
Lắng nghe kỹ còn có thể rõ ràng nghe được tiếng hít thở của Quý phụ dần trở nên ồ ồ……
“Tiêu Dương, nói rõ đi!” Ánh mắt Quý phụ nghiêm túc nhìn Quý Tiêu Dương đối diện! Khuôn mặt trở nên tái nhợt, lại không có biểu tình gì!
“Tiêu Dương, con cũng không nhỏ nữa. Có cái gì muốn nói thì nói rõ ràng ra đi!” Trong thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu của Quý mẫu lộ ra một cỗ nghiêm khắc!
“Ông nội, bà nội, sự tình giống như các ngài đã nghĩ. Ta cùng Thần Thần là quan hệ người yêu!” Thanh âm thản nhiên của Quý Tiêu Dương hoàn toàn thay đổi, biến thành trầm thấp mà kiên định. Có thể dễ dàng nghe ra bên trong chứa đựng cưng chiều cùng ôn nhu!
Từ ngày hắn biết chính mình đã yêu Thần Thần, hắn cũng đã bắt đầu đem mọi trở ngại cùng khó khăn nghĩ một lần. Trong năm năm ngắn ngủi, hắn cố gắng đem thực lực của mình tăng lên đỉnh chính là vì có thể chờ đến lúc trở ngại cùng khó khăn xuất hiện, hắn có thể bảo hộ Thần Thần, không để em ấy bị tổn thương! Hắn cho Thần Thần một tình yêu, là hạnh phúc là ấm áp là ngọt ngào! Tuyệt không có thống khổ rơi lệ đau thương xuất hiện ở trong đó!
Nghe Quý Tiêu Dương nói, Quý Thần Quang lặng lẽ đem tay trái của mình gắt gao nắm lấy tay trái Quý Tiêu Dương. Quý Thần Quang thật không ngờ anh hai sẽ khinh địch như vậy, đem chuyện tình của bọn họ nói ra. Bất quá cậu không sợ! Cậu sẽ không lùi bước! Mặc kệ ông nội bọn họ có phản đối như thế nào, ngăn cản như thế nào, cậu vẫn sẽ kiên định nắm lấy tay anh hai! Mãi mãi, mãi mãi, mãi đến một ngày bọn họ cũng không còn tồn tại mới thôi!
“Vớ vẩn!” Quý phụ im lặng vài phút mới vỗ lên bàn thủy tinh, đột nhiên đứng thẳng lên, ánh mắt rét lạnh nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang “Quý Tiêu Dương, mày có biết câu mày vừa nói ra có nghĩa gì không???”
“Ta yêu Thần Thần, quyết không buông tay!” Quý Tiêu Dương đối diện với ánh mắt của Quý phụ, từng chữ từng chữ nói, từng chữ từng chữ quanh quẩn ở trong phòng khách!
“Ta yêu anh hai, quyết không lùi bước!” Quý Thần Quang chui ra khỏi lòng Quý Tiêu Dương, trong đôi mắt to tròn lóe lên hào quang trước nay chưa từng có. Sáng ngời hữu thần nhìn Quý phụ! Bên trong không có một chút sợ hãi cùng khiếp đảm nào!
“Hai, hai đứa……” Quý Hào lúc này mới lấy lại được tinh thần. Vươn tay run rẩy chỉ chỉ Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, miệng giật giật, lại không biết nên nói cái gì. Biểu tình trên mặt mang theo phẫn nộ cùng đau lòng, còn có không thể tin được……
“Chúng mày là anh em ruột! Chúng mày là anh em!” Quý phụ lớn tiếng nói, ánh mắt nhìn về phía Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang!
“Ta biết ông nội, ta yêu Thần Thần! Như vậy là đủ rồi!” Hắn thương em ấy, cái khác như thế nào đối với hắn mà nói bất quá chỉ là mây khỏi……
Cuộc đời này, có Thần Thần là đủ rồi! Anh em cũng tốt, tình thân cũng thế, bất quá chỉ là một chữ yêu! Có biện pháp nào đâu, ta chỉ là yêu người mang tên Thần Thần thôi! Chỉ có Thần Thần mới có thể làm lòng hắn sinh ra rung động, cũng chỉ có Thần Thần mới có khả năng làm cho hắn cảm thấy ấm áp! Nắm tay Thần Thần, hắn mới có thể tìm kiếm được hạnh phúc trong truyền thuyết!
“Quý Tiêu Dương, mày là người đứng đầu một nhà!” Quý phụ vô cùng đau đớn nhìn Quý Tiêu Dương. Ông không rõ, cháu trai vĩ đại của ông, như thế nào lại biến thành như vậy…… Nguyên bản là Quý Tiêu Dương đưa Quý gia bọn họ lên đỉnh huy hoàng, vì cái gì hiện tại lại làm cho Quý gia bọn họ đi theo hướng diệt vong……
“Ông nội, vì Thần Thần, ta có thể không cần những thứ đó!” Thanh âm Quý Tiêu Dương chặn lại phẫn nộ cùng kích động của Quý phụ, có vẻ phá lệ bình tĩnh cùng lạnh nhạt!
“Tiêu Dương, con có biết hành vi của hai đứa là đại biểu cho cái gì không?” Quý Hào thật vất vả mới làm cho lý trí trở về. Vẻ mặt vẫn như trước là không tin nhìn đứa con vĩ đại của mình, nó từng là kiêu ngạo của mình, kiêu ngạo của Quý gia! Nhưng mà hiện tại…… Này rốt cuộc là vì cái gì??? Quý Hào không nghĩ ra, vì cái gì, trong một đêm, Quý gia lại biến thành như vậy? Hai đứa con của mình cư nhiên là người yêu, thật sự là buồn cười đến cực điểm. Hai đứa nó là anh em ruột, lại yêu nhau……
Quý Tiêu Dương không nói gì, chỉ gắt gao ôm lấy Quý Thần Quang. Mặc kệ hắn cùng Thần Thần sẽ gặp phải khó khăn gì, hắn vẫn sẽ như trước không buông tha Thần Thần!
“Hai đứa đây là loạn luân, là biến thái! Hai thằng con trai yêu nhau, vốn đã là chuyện ngược đời, huống chi lại là anh em ruột yêu nhau. Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang, hai đứa đây là loạn luân! Loạn luân, hai đứa có biết không???” Quý Hào đỏ mắt, thanh âm khàn khàn trầm thấp nói!
Quý Tiêu Dương nghe Quý Hào nói, ánh mắt ở trong phòng khách dạo quanh một vòng. Khóe miệng xuất hiện nụ cười khẽ thản nhiên, thực ấm áp, thực hạnh phúc “Có biện pháp nào đâu, ai bảo người làm cho ta yêu thương vừa vặn lại là Thần Thần chứ! Ông nội, bà nội, ba, mẹ, ta biết các người sẽ không đồng ý, nhưng là này vẫn không ngăn cản được chuyện ta yêu Thần Thần! Sẽ không bao giờ buông tay! Mặc kệ các người có ngăn cản như thế nào, ta vẫn sẽ nắm chặt lấy tay Thần Thần! Mãi mãi, mãi mãi……”
“Loạn luân cũng tốt, biến thái cũng thế, cho dù toàn bộ thế giới không hiểu được tình yêu của ta cùng Thần Thần cũng không sao cả. Ta chỉ biết rằng, Thần Thần yêu ta giống như ta thương em ấy. Cái này là đủ rồi. Cho dù toàn bộ thế giới đều vứt bỏ chúng ta, ta chỉ cần Thần Thần vẫn ở bên người ta như trước. Vậy là đủ rồi! Ông nội, ta biết ngài khẳng định sẽ không đồng ý. Ta có thể gia ra chức vị gia chủ, xem như báo đáp ơn dưỡng dục của ngài. Những gì mà ta cố gắng phấn đấu đề là vì để cung cấp cho Thần Thần một hoàn cảnh sống tốt nhất! Không có Thần Thần, những vật ngoài thân này đều không còn ý nghĩa gì nữa!”
Thanh âm Quý Tiêu Dương rất nhẹ, rất nhu, thực ôn hòa. Thản nhiên, lẳng lặng quanh quẩn ở trong phòng khách. Lời hắn nói, không nhanh không chậm, thấm vào lòng người ta, giống như một làn nước suối ấm áp nhẹ nhàng xẹt qua trái tim người ta. Nghe nghe, giống như là thấy được cảnh tưởng xuân về hoa nở……
Quý Thần Quang ngây ngẩn cả người. Đây là lần đầu tiên cậu được nghe tiếng lòng của anh hai! Nguyên lai, cậu ở trong lòng anh hai đã có một vị trí siêu nhiên như thế! Nguyên lai, đối với anh hai mà nói, cậu đã muốn là một tồn tại quan trọng như vậy……
Trong lòng ấm áp, guống như là được ánh nắng mặt trời chiếu vào. Sợ hãi cùng lo lắng trước kia chôn sâu dưới đáy lòng giờ đây hoàn toàn biến mất! Cậu vẫn luôn nghĩ mình chính là một người vô dụng, cậu sợ hãi có một ngày anh hai sẽ không cần cậu nữa, sẽ rời bỏ cậu!
Đột nhiên, Quý Thần Quang nhớ tới, trước kia anh hai thường thường nói với cậu. Anh ấy nói: Thần Thần, em chỉ cần cười vui vẻ, cười hạnh phúc, luôn khoái hoạt là được! Đó chính là hạnh phúc lớn nhất của anh hai!
Hiện tại, cậu rốt cục hiểu được. Cậu cười chính là động lực để cho anh hai kiên trì phấn đấu không ngừng! Cậu đối với anh hai mà nói chính là một người hữu dụng nhất. Bởi vì hết thảy mọi việc anh hai làm đều là vì cậu! Anh hai, Thần Thần vẫn sẽ cười lạc quan, cười đến hạnh phúc! Anh bảo vệ em, em bảo vệ hạnh phúc của anh!
“Cút……” Thân thể Quý phụ run rẩy kịch liệt, nghiến răng nghiến lợi hung hăng nói một chữ! “Cút ra khỏi Quý gia, từ nay về sau đừng để ta thấy mặt chúng mày! Cút……” Sắc mặt Quý phụ một mảnh tái nhợt, vừa mới nói xong, một ngụm máu tươi phun ra ngoài…… Dừng ở trên bàn thủy tinh, nở rộ thành một đóa hoa sen máu…… Chói mắt mà đau thương……
Thân thể Quý phụ ngã ngửa về sô pha……
“Lão gia!”
“Ba ba!”
“Ông nội……”
“Kỳ, nhanh chóng kêu xe cứu thương!” Quý Tiêu Dương buông Quý Thần Quang trong lòng ra, chạy về phía Quý phụ, vội vàng phân phó Nam Cung Kỳ.
Quý Thần Quang chân tay luống cuống đứng đằng sau Quý Tiêu Dương, đáy mắt mê mang…… Ánh mắt gắt gao nhìn máu tươi trên bàn thủy tinh……
“Ha ha ha ha……” Trong phòng khách đột nhiên vang lên một trận tiếng cười bén nhọn chói tai!
Mọi người đồng thời nhìn về hướng tiếng cười phát ra. Là Lục Dao……
Lục Dao từ lúc nhìn thấy ảnh chụp, cả người liền lâm vào trạng thái thất thần……
Mãi cho đến vừa rồi Quý phụ ngất, ở trong tiếng hét chói tai của mọi người mới hồi phục lại tinh thần. Rồi sau đó toàn bộ tinh thần liền lâm vào trạng thái điên cuồng…… Vẫn cười, càng không ngừng cười, khóe mắt lại chảy ra nước mắt trong suốt……
“Dao Dao, em làm sao vậy?” Quý Hao từ bên người Quý phụ chạy tới bên Lục Dao, đem cô đỡ đến sô pha “Dao Dao, em làm sao vậy……” Nhìn bộ dáng Lục Dao, trong lòng Quý Hào bất an……
“Ha ha ha ha……” Lục Dao không nói gì, chính là ánh mắt trống rỗng chảy lệ, vẫn cười lớn……
“Dao Dao!” Quý Hào nóng nảy, dùng sức lay người Lục Dao “Em thanh tỉnh một chút!”
Bị Quý Hào dùng sức lay, Lục Dao nở nụ cười sau một lúc liền ngất……
“Gọi xe cứu thương! Dao Dao, Dao Dao, em làm sao vậy……” Quý Hào nhìn Lục Dao ngất trong ngực mình, sắc mặt một mảnh tái nhợt……
Trong phòng khách nhất thời lâm vào một mảnh hỗn loạn……
Nam Cung Kỳ rất nhanh gọi cho 120! Trong mắt cũng là lo lắng rõ ràng nhìn về phía Quý Tiêu Dương. Tiêu Dương hẳn là cũng không có đoán được sự tình sẽ trở thành như vậy đi……
Rồi sau đó, khi Nam Cung Kỳ nhìn hướng Quý Thần Quang, trong lòng nhất thời tê rần. Thần Quang, em ấy…… Nghĩ nghĩ, nhanh chóng đẩy Nam Cung Cửu bên cạnh. Ý bảo hắn để ý Quý Thần Quang!
Nam Cung Cửu nhận được ý của Nam Cung Kỳ, người lặng yên không một đi tới phía sau Quý Thần Quang. Đưa tay đặt lên bờ vai cậu, lẳng lặng đứng……
“Xe cứu thương đến chưa?” Quý Tiêu Dương trầm giọng hỏi. Đối với Quý phụ, hắn vẫn là kính nể rất sâu! Nếu không có ông dạy, Quý Tiêu Dương hắn khó có được thành tựu ngày hôm nay……
“Đến rồi, đến rồi. Tiêu Dương, xe cứu thương đến rồi!” Nam Cung Kỳ chạy nhanh ra mở cửa.
Quý Tiêu Dương ôm lấy Quý phụ, chạy vội ra ngoài biệt thự. Lúc đi qua bên người Quý Thần Quang, hắn ôn nhu nói một câu “Thần Thần, theo sát anh!”
Quý Thần Quang ngây ngốc thất thần, không hề động đậy, khuôn mặt vẫn như trước một mảnh mờ mịt……
Quý Tiêu Dương không còn cách nào khác, chỉ có thể nhìn Nam Cung Cửu ở bên cạnh “Giúp tôi chăm sóc Thần Thần!”
“Ân!” Nam Cung Cửu gật gật đầu.
Sau khi nhìn thấy Nam Cung Cửu đáp lại, Quý Tiêu mới yên tâm, vội vàng ra khỏi biệt thượng, lên xe cứu thương.
Bên này, Quý Hào ôm Lục Dao cũng vội vàng lên xe cứu thương. Quý mẫu được Nam Cung Kỳ giúp đỡ lên xe, gắt gao đi theo sau xe cứu thương.
Trong phòng khách chỉ còn lại Nam Cung Cửu cùng Quý Thần Quang, còn có Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm.
“Chúng ta làm sao bây giờ?” Linh Thiên Nhiễm nhìn nhìn Nam Cung Cửu ở bên cạnh Quý Thần Quang. Đáy mắt là lo lắng rõ ràng. Thần Quang…… Không cần xảy ra chuyện gì mới tốt!
Mạc Dương suy tư một chút mới trầm giọng nói “Tôi đi lái xe đến đây, đi bệnh viện!” Sự tình đột nhiên phát triển thành như vậy, Thần Quang trong một chốc rất khó phản ứng lại được! Cậu lại là một đứa nhỏ phi thường mẫn cảm! Nhìn bộ dáng cậu hiện tại, ai cũng không biết được trong lòng cậu đang suy nghĩ cái gì! Đợi lát nữa lấy lại tinh thần, cảm xúc sẽ không được ổn đinh, phải đi theo người Quý Tiêu Dương mới tốt! Như vậy bọn họ mới có thể yên tâm!
“Được!” Nam Cung Cửu nhìn nhìn Quý Thần Quang bên cạnh, trong lòng hơi phiếm phiếm đau…… Lập tức liền ôm lấy cậu đi ra ngoài biệt thự. Linh Thiên Nhiễm theo sát sau đó! Không cần lại xảy ra cái gì mới tốt a……
|