Độc Gia Chuyên Sủng
|
|
124: Nói thật hay mạo hiểm!
“Các cậu hiểu chưa?” Linh Thiên Nhiễm một hơi nói xong, nhìn mấy người phía trước liếc mắt một cái.
Sửng sốt một lúc lâu sau, Quý Thần Quang mới chớp chớp hai mắt, ngơ ngác nói một câu “Hiểu được!” Kỳ thật còn có chút mơ hồ……
“Được, hiểu rồi thì chúng ta bắt đầu đi! Nhớ kỹ nha, thua phải trả lời chi tiết vấn đề được hỏi, phải hoàn thành sự trừng phạt!” Linh Thiên Nhiễm cầm bài trong tay giơ giơ lên, phi thường nghiêm túc nói.
Nam Cung Kỳ có chút khẩn trương, vươn tay đẩy kính mắt của mình. Sao anh cảm giác được lời nói của Thiên Nhiễm có chút gian trá?
“Được, đã biết, đã biết, Thiên Nhiễm, nhanh chóng bắt đầu đi!” Quý Thần Quang lần đầu tiên chơi mấy thứ này, trong lòng hưng phấn kích động. Đôi mắt to tròn lóe sáng hào quang linh động trong suốt, nụ cười bên khóe miệng càng thêm sáng lạn!
“Hiện tại không đói bụng?” Quý Tiêu Dương nhìn Thần Thần trong lòng, vươn tay nhéo nhéo hai má trơn mềm của cậu, trêu chọc nói.
“Đói, anh hai, em muốn ăn khoai tây!” Đôi mắt linh động nhìn Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang đẩy đẩy tay hắn. Gương mặt bởi vì kích động mà có chút hồng nhuận, khóe miệng cười sáng lạn, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện, trông có vẻ đặc biệt khả ái cùng hoạt bát!
“Ăn đi! Đã nguội rồi đó, sẽ không bị bỏng miệng đâu!” Quý Tiêu Dương cười bất đắc dĩ lại ôn nhu, gắp một miếng khoai tây từ trong bát mình bỏ vào bát Quý Thần Quang. Chỉ biết cái con heo con này sẽ nhất thời hưng phấn mà quên hết tất cả!
“Hì hì……” Quý Thần Quang ăn khoai tây, ngốc hồ hồ cười, trong ánh mắt sáng ngời lóe lên quang mang giảo hoạt. Ăn khoai tây xong, buông đũa xuống, hai tay nhanh chóng ôm cổ Quý Tiêu Dương, đối với hai má của Quý Tiêu Dương hôn hai cái thật vang dội “Anh hai, em yêu anh nhất!” Nói xong, nụ cười trên miệng càng thêm sáng lạn chói mắt!
Đáy mắt Quý Tiêu Dương lóe lên vầng sáng ôn nhu, từ bên cạnh lấy một từ giấy ăn, một bên lau miệng cho Quý Thần Quang, một bên nắm lấy khuôn mặt tươi cười đó “Cười gian quá, nhanh ăn cơm đi. Đợi lát nữa chơi trò chơi lại cao hứng đến quên cả ăn!”
“Anh hai, anh rõ ràng cũng rất cao hứng a!” Quý Thần Quang né tránh tay Quý Tiêu Dương, nhẹ bĩu môi, ngữ điệu mang theo ủy khuất!
“Ân. Anh hai thật là cao hứng!” Vứt giấy ăn vào thùng rác ở một bên, Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang sâu vào trong lòng hơn một chút. Ghé miệng vào tai cậu nhẹ nhàng nói: Nếu là Thần Thần hôn miệng, anh hai sẽ càng thêm cao hứng!
“Đến, đến, đến, đều nhìn tôi bên này đi a, đừng thân thiết nữa. Trò chơi bắt đầu!” Linh Thiên Nhiễm đứng lên vỗ tay, lớn tiếng rống! “Nhìn bên này đi, trò chơi bắt đầu!”
“Được. Bắt đầu đi!” Quý Thần Quang nóng lòng muốn thử, vẻ mặt hưng phấn, đôi tay kia cũng không an phận!
“Kỳ, Tiểu Cửu, các cậu đều hiểu rồi chứ?” Linh Thiên Nhiễm cố ý nhìn về phía Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu, cố ý hỏi một câu.
“Ân!” Nam Cung Cửu khẽ gật đầu, tuy rằng có điểm kỳ quái, sao Thiên Nhiễm lại hỏi như vậy……
Nam Cung Kỳ hơi trầm mặc một chút. Tổng cảm giác, Thiên Nhiễm không có ý tốt……
“Kỳ, cậu có cái gì không hiểu thì nhanh hỏi đi! Chúng ta lập tức bắt đầu trò chơi!” Linh Thiên Nhiễm đi tới bên cạnh Nam Cung Kỳ, vươn tay vỗ vỗ bờ vai anh, vẻ mặt hào khí!
“Không, bắt đầu đi!” Trong giọng nói của Nam Cung Kỳ có chút lo lắng! Càng nghĩ càng cảm thấy bọn họ có phải hay không đều mắc bẫy của Thiên Nhiễm……
“Cạc cạc dát……(tiếng cười) Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi!” Linh Thiên Nhiễm trở lại chỗ ngồi của mình, cười gian trá! Tối hôm nay là một buổi tối tốt đẹp a, có thể đào ra rất nhiều bí mật……
“Thiên Nhiễm, anh cười hảo âm hiểm!” Quý Thần Quang chà xát cánh tay của mình!
“Hắc hắc. Bắt đầu đi!” Linh Thiên Nhiễm cười cười, còn nghiêm túc nói một câu “1 2 3, ra!”
“Em thắng!” Quý Thần Quang vẫy vẫy bàn tay của mình, một bộ dáng hưng phấn. Nếu không có Quý Tiêu Dương ôm chặt lấy thì khẳng định cậu sẽ nhảy cẫng lên!
“Thần Quang, em chọn nói thật hay mạo hiểm!” Linh Thiên Nhiễm cười hưng phấn hỏi Quý Thần Quang.
“Mạo hiểm!” Quý Thần Quang vẫn là tâm tính của trẻ con, đương nhiên cảm thấy hứng thú với mạo hiểm!
“Quyết định trừng phạt ai?” Linh Thiên Nhiễm cười hỏi lại!
Đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang nhanh như chớp dạo quanh bốn phía. Chọn ai a, cậu có điểm rối rắm. Cậu không biết chọn ai mới tốt…… Đột nhiên, khóe mắt nhìn thấy Mạc Dương đang lẳng lặng ngồi ở một bên ăn lẩu, ánh mắt sáng ngời lóe lên một tia hào quang “Mạc Dương. Năm mươi cái đứng lên ngồi xuống!”
“Đi. Mạc Dương đừng ăn nữa, nhận trừng phạt đi!” Linh Thiên Nhiễm đẩy Mạc Dương ở bên cạnh. Nhẹ cúi đầu cười gian. Ha ha, Thần Quang, vẫn rất là thuần khiết……
“Nga!” Mạc Dương buông đũa, đi tới một chỗ trống. Không đến một phút đồng hồ liền thực hiện xong năm mươi cái đứng lên ngồi xuống! Hơn nữa nhìn bước đi của hắn vẫn như trước, mặt không đỏ khí không xuyễn, phi thường thoải mái!
“Tối lắm, lại nào, lại nào!” Nhìn Mạc Dương ngồi vào chỗ xong, Linh Thiên Nhiễm lại giơ tay hét to!
Vì thế, một vòng mới lại bắt đầu!
“1 2 3, ra!” Theo giọng nói của Linh Thiên Nhiễm, sáu người đồng thời vươn tay ra!
“Ngao ngao tôi thắng!” Linh Thiên Nhiễm cười điên cuồng……
Nam Cung Kỳ cảm giác lông tơ của mình dựng đứng lên! Quý Thần Quang rúc vào trong lòng anh hai. Thiên Nhiễm cười thật xấu xa……
“Tôi muốn trừng phạt Thần Quang cùng Tiêu Dương. Tiêu Dương ôm Thần Quang đan chân đứng thẳng, hai người hôn môi ba phút. Không được tách ra, nếu giữa chừng Tiêu Dương không đứng ổn định. Trừng phạt gấp bội! Ha ha…… Bắt đầu đi!” Linh Thiên Nhiễm kia cười thực âm hiểm a……
“Này, này, điều này sao có thể!” Quý Thần Quang ngay cả nói chuyện đều nói lắp! Cái kia……
“Nhanh lên, chịu chơi thì chịu thua a! Đều nói nhất định phải hoàn thành bất kì trừng phạt gì!” Linh Thiên Nhiễm đem hai chữ bất kì nhấn thật mạnh!
“Em, nhưng là……” Hai má Quý Thần Quang nghẹn đỏ bừng, hôn môi thì không có gì, nhưng anh hai ôm cậu đan chân đứng thẳng, cái này, có điểm khó khăn a!
“Không có nhưng nhị gì hết. Tiêu Dương, mau chóng hành động đi!” Linh Thiên Nhiễm lớn tiếng nói với Quý Tiêu Dương.
Quý Tiêu Dương hơi tạm dừng một chút liền ôm lấy Quý Thần Quang đứng ở chỗ trống “Tính thời gian đi!” Cười khẽ nói một câu. Sau đó ôm Quý Thần Quang vào một vị trí thoải mái nhất, tiếp theo liền hôn lên môi Quý Thần Quang, sau đó chân phải đan lập!
Quý Thần Quang được Quý Tiêu Dương ôm chặt vào trong ngực, cậu tận lực không để cho mình lộn xộn, không quấy nhiễu anh hai. Một đôi mắt sáng ngời nhìn Quý Tiêu Dương gần trong gang tấc. Anh hai, thực đẹp trai……
Quý Tiêu Dương khó được nhìn thấy Thần Thần nhu thuận như thế, môi khẽ nhếch để cho hắn ở trong khoang miệng càn quét. Tư vị thật sự là thích đến ngây người……
“Một phút đồng hồ trôi qua!” Linh Thiên Nhiễm lấy đồng hồ bấm giờ, lớn tiếng nói một câu “Kiên trì thêm một phút năm mươi sáu giây nữa là được!”
Theo thời gian trôi qua, nước miếng từ khóe miệng Quý Thần Quang chảy ra ngày càng nhiều, gương mặt càng ngày càng đỏ hơn…… Ô thật là khó chịu a, còn bao lâu nữa a! Quý Thần Quang ở trong lòng kêu……
Quý Tiêu Dương thực rõ ràng cảm giác được hô hấp của Thần Thần dần trở nên có chút khó khăn! Liền nâng đầu mình lên một chút, đem hôn sâu biến thành chạm môi đơn thuần!
“Năm mươi giây!” Thanh âm Linh Thiên Nhiễm lại vang lên.
Quý Thần Quang rõ ràng cảm giác được thân thể của anh hai giống như có chút lay động…… Hai má anh hai có mồ hôi chảy ra…… Thời gian nhanh lên a!
“Mười, chín, tám,…… hai, một. Ok!” Thời gian theo thanh âm Thiên Nhiễm dần hạ xuống.
Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang nhanh chóng ngồi về chỗ. Thật là mệt, trò chơi này, thực tốn sức……
“Tiếp tục nào!” Nghỉ ngơi một phút đồng hồ, thanh âm cao vút của Linh Thiễn Nhiễm lại một lần nữa vang lên.
Đôi mắt đen như mực của Quý Tiêu Dương ý vị thâm trường nhìn thoáng qua phía Linh Thiên Nhiễm!
“123 ra!” Linh Thiên Nhiễm hưng phấn đương nhiên không có cảm giác được Quý Tiêu Dương thản nhiên liếc mắt nhìn cậu một cái.
“Tôi thắng!” Quý Tiêu Dương cười nhẹ nhìn Linh Thiên Nhiễm!
Thân thể Linh Thiên Nhiễm run lên! Ta dựa vào, Tiêu Dương cười thực lạnh a…… “Cậu chọn cái gì?” Kỳ thật trong lòng đã biết. Tiêu Dương là đang hướng về cậu……
Quý Tiêu Dương vẫn cười thản nhiên như trước “Tôi chọn……” Nói xong lại tạm dừng một chút “Thiên Nhiễm thật thâm tình tỏ tình với Mạc Dương! Thời gian ba phút!”
“Tôi dựa vào, mẹ kiếp……” Nghe được mấy chữ thâm tình tỏ tình! Mấy chữ này làm cho Linh Thiên Nhiễm hung hăng run lên một cái. Chuyện buồn nôn như vậy mà bắt cậu làm……
“Chịu chơi chịu thua!” Quý Tiêu Dương lạnh lạnh nói.
“Tôi sẽ không nói! Ngũ âm của tôi không được đầy đủ!” Linh Thiên Nhiễm điên cuồng xua tay. Sẽ chết người a……
“Chịu chơi chịu thua!” Thanh âm Quý Tiêu Dương vẫn lạnh lạnh như trước! Động tác trên tay không ngừng, tiếp tục gắp đồ ăn cho Thần Thần!
“Thiên Nhiễm, anh không thể chơi xấu như thế!” Đôi mắt Quý Thần Quang lóe sáng nhìn Linh Thiên Nhiễm!
“Được, được, được, tôi nói là được chứ gì!” Bị tầm mắt của mấy người chăm chú nhìn. Linh Thiên Nhiễm tâm không cam lòng không nguyện lôi kéo Mạc Dương đi đến chỗ trống!
Một phút đồng hồ trôi qua……
“Như thế nào còn không có động tác a!” Quý Thần Quang miệng nhai rau xà lách, nhanh chóng thúc giục.
Môi Linh Thiên Nhiễm giật giật “Tôi dựa vào…… Cái gì kêu thâm tình a? Mẹ kiếp, thứ này tôi sẽ không!” Vươn tay phát điên gãi ót của mình.
“Ha ha……” Nhìn khuôn mặt Thiên Nhiễm thoáng hồng nhuận, những người khác đều nở nụ cười!
“Cười, cười cái P. Bỏ thâm tình đi, quá khó khăn người ta rồi!” Linh Thiên Nhiễm nhìn Quý Tiêu Dương.
“Kỳ thật rất đơn giản! Chính là như vậy!” Quý Tiêu Dương cười trêu tức, đem Quý Thần Quang trong lòng ôm lại thành tư thế hai người mặt đối mặt, dùng ánh mắt thâm tình nhìn cậu……
“Nhìn cũng nhìn rồi, học cũng học rồi. Thiên Nhiễm, mau chóng hành động đi!” Quý Tiêu Dương đạm cười nói.
Linh Thiên Nhiễm nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, ngây ngốc sửng sốt hai giây mới hướng lên trời rống to một tiếng “Hảo buồn nôn a……”
“Buồn nôn cũng phải làm. Mau lên a!” Quý Thần Quang cười đắc ý! Ngao càng nhìn Thiên Nhiễm không muốn làm, cậu lại càng vui vẻ!
Nam Cung Kỳ cười khẽ cúi đầu ăn thịt bò. Không thèm đi trêu chọc…… Vạn nhất dính vào người mình liền thảm. Ai biết bọn họ sẽ làm cái gì chứ……
“Hát thì hát. Ai sợ ai chứ!” Rối rắm một phen xong, Linh Thiên Nhiễm hít sâu, nhìn Mạc Dương đối diện. Học bộ dáng của Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, vươn tay ôm lấy thân thể Mạc Dương, khẽ ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Mạc Dương “Mạc Dương, tôi…… Tôi chịu không nổi!” Linh Thiên Nhiễm nói đến một nửa lại dừng lại. Bởi vì cậu nhìn thấy trong ánh mắt Mạc Dương có một thứ làm cho cậu hoảng hốt…… Giống với quang mang trong ánh mắt của Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang……
“Chịu không nói cũng phải làm. Thiên Nhiễm đã năm phút rồi đấy. Nếu còn không nói gì nữa tôi sẽ lại trừng phạt cậu thêm một điều!” Quý Tiêu Dương dương dương tự đắc lắc đồng hồ bấm giờ!
“Được rồi, được rồi, tôi nói!” Linh Thiên Nhiễm lại ôm lấy thân thể Mạc Dương. Ánh mắt hơi hơi né tránh. Tôi dựa vào, mẹ kiếp……
“A, Mạc Dương, lão tử yêu anh! Theo tôi đi!” Thật sự chịu không nổi cái loại tỏ tình mềm nhẹ buồn nôn này. Linh Thiên Nhiễm trực tiếp nắm lấy bả vai Mạc Dương, phi thường có khí phách nói một câu. Rồi sau đó phi thường có khí phách giữ lấy đầu Mạc Dương, hôn lên môi hắn! Vừa hôn xong, Linh Thiên Nhiễm kéo Mạc Dương đang có chút dại ra đi về chỗ ngồi “Đi, chúng ta nên trở về nhà!”
“Như vậy là được rồi đi?” Trở lại chỗ ngồi, Linh Thiên Nhiễm hỏi Quý Tiêu Dương một câu.
“Được!” Quý Tiêu Dương cười gian! Ánh mắt dừng ở trên người Mạc Dương, hắn thấy được đáy mắt Mạc Dương bốc lên ngọn lửa kích tình nóng rực. Nghĩ đến đêm nay, Thiên Nhiễm sẽ có phúc hưởng……
Khuôn mặt Linh Thiên Nhiễm càng ngày càng hồng “Khụ, khụ, được rồi, bắt đầu vòng tiếp theo thôi! 123 ra……”
“Ha ha, tôi thắng!” Linh Thiên Nhiễm cười cực kỳ âm hiểm giơ giơ tay, ánh mắt càn quét bốn phía.
Cậu nhìn thấy Quý Tiêu Dương vẫn bình tĩnh như trước gắp thức ăn cho Quý Thần Quang. Quý Thần Quang một đôi mắt sáng ngời lòe lòe tỏa sáng nhìn mình. Nam Cung Kỳ bên cạnh đang cúi đầu ăn rau xà lách, Nam Cung Cửu vẫn khốc khốc như trước……
Nhìn đến Kỳ, đáy mắt Linh Thiên Nhiễm lóe lên một tia giảo hoạt…… Ánh mắt dừng trên người Nam Cung Kỳ “Kỳ, cậu nói xem, quần lót của Tiểu Cửu là màu gì!”
|
124: Nói thật hay mạo hiểm!
“Các cậu hiểu chưa?” Linh Thiên Nhiễm một hơi nói xong, nhìn mấy người phía trước liếc mắt một cái.
Sửng sốt một lúc lâu sau, Quý Thần Quang mới chớp chớp hai mắt, ngơ ngác nói một câu “Hiểu được!” Kỳ thật còn có chút mơ hồ……
“Được, hiểu rồi thì chúng ta bắt đầu đi! Nhớ kỹ nha, thua phải trả lời chi tiết vấn đề được hỏi, phải hoàn thành sự trừng phạt!” Linh Thiên Nhiễm cầm bài trong tay giơ giơ lên, phi thường nghiêm túc nói.
Nam Cung Kỳ có chút khẩn trương, vươn tay đẩy kính mắt của mình. Sao anh cảm giác được lời nói của Thiên Nhiễm có chút gian trá?
“Được, đã biết, đã biết, Thiên Nhiễm, nhanh chóng bắt đầu đi!” Quý Thần Quang lần đầu tiên chơi mấy thứ này, trong lòng hưng phấn kích động. Đôi mắt to tròn lóe sáng hào quang linh động trong suốt, nụ cười bên khóe miệng càng thêm sáng lạn!
“Hiện tại không đói bụng?” Quý Tiêu Dương nhìn Thần Thần trong lòng, vươn tay nhéo nhéo hai má trơn mềm của cậu, trêu chọc nói.
“Đói, anh hai, em muốn ăn khoai tây!” Đôi mắt linh động nhìn Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang đẩy đẩy tay hắn. Gương mặt bởi vì kích động mà có chút hồng nhuận, khóe miệng cười sáng lạn, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện, trông có vẻ đặc biệt khả ái cùng hoạt bát!
“Ăn đi! Đã nguội rồi đó, sẽ không bị bỏng miệng đâu!” Quý Tiêu Dương cười bất đắc dĩ lại ôn nhu, gắp một miếng khoai tây từ trong bát mình bỏ vào bát Quý Thần Quang. Chỉ biết cái con heo con này sẽ nhất thời hưng phấn mà quên hết tất cả!
“Hì hì……” Quý Thần Quang ăn khoai tây, ngốc hồ hồ cười, trong ánh mắt sáng ngời lóe lên quang mang giảo hoạt. Ăn khoai tây xong, buông đũa xuống, hai tay nhanh chóng ôm cổ Quý Tiêu Dương, đối với hai má của Quý Tiêu Dương hôn hai cái thật vang dội “Anh hai, em yêu anh nhất!” Nói xong, nụ cười trên miệng càng thêm sáng lạn chói mắt!
Đáy mắt Quý Tiêu Dương lóe lên vầng sáng ôn nhu, từ bên cạnh lấy một từ giấy ăn, một bên lau miệng cho Quý Thần Quang, một bên nắm lấy khuôn mặt tươi cười đó “Cười gian quá, nhanh ăn cơm đi. Đợi lát nữa chơi trò chơi lại cao hứng đến quên cả ăn!”
“Anh hai, anh rõ ràng cũng rất cao hứng a!” Quý Thần Quang né tránh tay Quý Tiêu Dương, nhẹ bĩu môi, ngữ điệu mang theo ủy khuất!
“Ân. Anh hai thật là cao hứng!” Vứt giấy ăn vào thùng rác ở một bên, Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang sâu vào trong lòng hơn một chút. Ghé miệng vào tai cậu nhẹ nhàng nói: Nếu là Thần Thần hôn miệng, anh hai sẽ càng thêm cao hứng!
“Đến, đến, đến, đều nhìn tôi bên này đi a, đừng thân thiết nữa. Trò chơi bắt đầu!” Linh Thiên Nhiễm đứng lên vỗ tay, lớn tiếng rống! “Nhìn bên này đi, trò chơi bắt đầu!”
“Được. Bắt đầu đi!” Quý Thần Quang nóng lòng muốn thử, vẻ mặt hưng phấn, đôi tay kia cũng không an phận!
“Kỳ, Tiểu Cửu, các cậu đều hiểu rồi chứ?” Linh Thiên Nhiễm cố ý nhìn về phía Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu, cố ý hỏi một câu.
“Ân!” Nam Cung Cửu khẽ gật đầu, tuy rằng có điểm kỳ quái, sao Thiên Nhiễm lại hỏi như vậy……
Nam Cung Kỳ hơi trầm mặc một chút. Tổng cảm giác, Thiên Nhiễm không có ý tốt……
“Kỳ, cậu có cái gì không hiểu thì nhanh hỏi đi! Chúng ta lập tức bắt đầu trò chơi!” Linh Thiên Nhiễm đi tới bên cạnh Nam Cung Kỳ, vươn tay vỗ vỗ bờ vai anh, vẻ mặt hào khí!
“Không, bắt đầu đi!” Trong giọng nói của Nam Cung Kỳ có chút lo lắng! Càng nghĩ càng cảm thấy bọn họ có phải hay không đều mắc bẫy của Thiên Nhiễm……
“Cạc cạc dát……(tiếng cười) Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi!” Linh Thiên Nhiễm trở lại chỗ ngồi của mình, cười gian trá! Tối hôm nay là một buổi tối tốt đẹp a, có thể đào ra rất nhiều bí mật……
“Thiên Nhiễm, anh cười hảo âm hiểm!” Quý Thần Quang chà xát cánh tay của mình!
“Hắc hắc. Bắt đầu đi!” Linh Thiên Nhiễm cười cười, còn nghiêm túc nói một câu “1 2 3, ra!”
“Em thắng!” Quý Thần Quang vẫy vẫy bàn tay của mình, một bộ dáng hưng phấn. Nếu không có Quý Tiêu Dương ôm chặt lấy thì khẳng định cậu sẽ nhảy cẫng lên!
“Thần Quang, em chọn nói thật hay mạo hiểm!” Linh Thiên Nhiễm cười hưng phấn hỏi Quý Thần Quang.
“Mạo hiểm!” Quý Thần Quang vẫn là tâm tính của trẻ con, đương nhiên cảm thấy hứng thú với mạo hiểm!
“Quyết định trừng phạt ai?” Linh Thiên Nhiễm cười hỏi lại!
Đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang nhanh như chớp dạo quanh bốn phía. Chọn ai a, cậu có điểm rối rắm. Cậu không biết chọn ai mới tốt…… Đột nhiên, khóe mắt nhìn thấy Mạc Dương đang lẳng lặng ngồi ở một bên ăn lẩu, ánh mắt sáng ngời lóe lên một tia hào quang “Mạc Dương. Năm mươi cái đứng lên ngồi xuống!”
“Đi. Mạc Dương đừng ăn nữa, nhận trừng phạt đi!” Linh Thiên Nhiễm đẩy Mạc Dương ở bên cạnh. Nhẹ cúi đầu cười gian. Ha ha, Thần Quang, vẫn rất là thuần khiết……
“Nga!” Mạc Dương buông đũa, đi tới một chỗ trống. Không đến một phút đồng hồ liền thực hiện xong năm mươi cái đứng lên ngồi xuống! Hơn nữa nhìn bước đi của hắn vẫn như trước, mặt không đỏ khí không xuyễn, phi thường thoải mái!
“Tối lắm, lại nào, lại nào!” Nhìn Mạc Dương ngồi vào chỗ xong, Linh Thiên Nhiễm lại giơ tay hét to!
Vì thế, một vòng mới lại bắt đầu!
“1 2 3, ra!” Theo giọng nói của Linh Thiên Nhiễm, sáu người đồng thời vươn tay ra!
“Ngao ngao tôi thắng!” Linh Thiên Nhiễm cười điên cuồng……
Nam Cung Kỳ cảm giác lông tơ của mình dựng đứng lên! Quý Thần Quang rúc vào trong lòng anh hai. Thiên Nhiễm cười thật xấu xa……
“Tôi muốn trừng phạt Thần Quang cùng Tiêu Dương. Tiêu Dương ôm Thần Quang đan chân đứng thẳng, hai người hôn môi ba phút. Không được tách ra, nếu giữa chừng Tiêu Dương không đứng ổn định. Trừng phạt gấp bội! Ha ha…… Bắt đầu đi!” Linh Thiên Nhiễm kia cười thực âm hiểm a……
“Này, này, điều này sao có thể!” Quý Thần Quang ngay cả nói chuyện đều nói lắp! Cái kia……
“Nhanh lên, chịu chơi thì chịu thua a! Đều nói nhất định phải hoàn thành bất kì trừng phạt gì!” Linh Thiên Nhiễm đem hai chữ bất kì nhấn thật mạnh!
“Em, nhưng là……” Hai má Quý Thần Quang nghẹn đỏ bừng, hôn môi thì không có gì, nhưng anh hai ôm cậu đan chân đứng thẳng, cái này, có điểm khó khăn a!
“Không có nhưng nhị gì hết. Tiêu Dương, mau chóng hành động đi!” Linh Thiên Nhiễm lớn tiếng nói với Quý Tiêu Dương.
Quý Tiêu Dương hơi tạm dừng một chút liền ôm lấy Quý Thần Quang đứng ở chỗ trống “Tính thời gian đi!” Cười khẽ nói một câu. Sau đó ôm Quý Thần Quang vào một vị trí thoải mái nhất, tiếp theo liền hôn lên môi Quý Thần Quang, sau đó chân phải đan lập!
Quý Thần Quang được Quý Tiêu Dương ôm chặt vào trong ngực, cậu tận lực không để cho mình lộn xộn, không quấy nhiễu anh hai. Một đôi mắt sáng ngời nhìn Quý Tiêu Dương gần trong gang tấc. Anh hai, thực đẹp trai……
Quý Tiêu Dương khó được nhìn thấy Thần Thần nhu thuận như thế, môi khẽ nhếch để cho hắn ở trong khoang miệng càn quét. Tư vị thật sự là thích đến ngây người……
“Một phút đồng hồ trôi qua!” Linh Thiên Nhiễm lấy đồng hồ bấm giờ, lớn tiếng nói một câu “Kiên trì thêm một phút năm mươi sáu giây nữa là được!”
Theo thời gian trôi qua, nước miếng từ khóe miệng Quý Thần Quang chảy ra ngày càng nhiều, gương mặt càng ngày càng đỏ hơn…… Ô thật là khó chịu a, còn bao lâu nữa a! Quý Thần Quang ở trong lòng kêu……
Quý Tiêu Dương thực rõ ràng cảm giác được hô hấp của Thần Thần dần trở nên có chút khó khăn! Liền nâng đầu mình lên một chút, đem hôn sâu biến thành chạm môi đơn thuần!
“Năm mươi giây!” Thanh âm Linh Thiên Nhiễm lại vang lên.
Quý Thần Quang rõ ràng cảm giác được thân thể của anh hai giống như có chút lay động…… Hai má anh hai có mồ hôi chảy ra…… Thời gian nhanh lên a!
“Mười, chín, tám,…… hai, một. Ok!” Thời gian theo thanh âm Thiên Nhiễm dần hạ xuống.
Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang nhanh chóng ngồi về chỗ. Thật là mệt, trò chơi này, thực tốn sức……
“Tiếp tục nào!” Nghỉ ngơi một phút đồng hồ, thanh âm cao vút của Linh Thiễn Nhiễm lại một lần nữa vang lên.
Đôi mắt đen như mực của Quý Tiêu Dương ý vị thâm trường nhìn thoáng qua phía Linh Thiên Nhiễm!
“123 ra!” Linh Thiên Nhiễm hưng phấn đương nhiên không có cảm giác được Quý Tiêu Dương thản nhiên liếc mắt nhìn cậu một cái.
“Tôi thắng!” Quý Tiêu Dương cười nhẹ nhìn Linh Thiên Nhiễm!
Thân thể Linh Thiên Nhiễm run lên! Ta dựa vào, Tiêu Dương cười thực lạnh a…… “Cậu chọn cái gì?” Kỳ thật trong lòng đã biết. Tiêu Dương là đang hướng về cậu……
Quý Tiêu Dương vẫn cười thản nhiên như trước “Tôi chọn……” Nói xong lại tạm dừng một chút “Thiên Nhiễm thật thâm tình tỏ tình với Mạc Dương! Thời gian ba phút!”
“Tôi dựa vào, mẹ kiếp……” Nghe được mấy chữ thâm tình tỏ tình! Mấy chữ này làm cho Linh Thiên Nhiễm hung hăng run lên một cái. Chuyện buồn nôn như vậy mà bắt cậu làm……
“Chịu chơi chịu thua!” Quý Tiêu Dương lạnh lạnh nói.
“Tôi sẽ không nói! Ngũ âm của tôi không được đầy đủ!” Linh Thiên Nhiễm điên cuồng xua tay. Sẽ chết người a……
“Chịu chơi chịu thua!” Thanh âm Quý Tiêu Dương vẫn lạnh lạnh như trước! Động tác trên tay không ngừng, tiếp tục gắp đồ ăn cho Thần Thần!
“Thiên Nhiễm, anh không thể chơi xấu như thế!” Đôi mắt Quý Thần Quang lóe sáng nhìn Linh Thiên Nhiễm!
“Được, được, được, tôi nói là được chứ gì!” Bị tầm mắt của mấy người chăm chú nhìn. Linh Thiên Nhiễm tâm không cam lòng không nguyện lôi kéo Mạc Dương đi đến chỗ trống!
Một phút đồng hồ trôi qua……
“Như thế nào còn không có động tác a!” Quý Thần Quang miệng nhai rau xà lách, nhanh chóng thúc giục.
Môi Linh Thiên Nhiễm giật giật “Tôi dựa vào…… Cái gì kêu thâm tình a? Mẹ kiếp, thứ này tôi sẽ không!” Vươn tay phát điên gãi ót của mình.
“Ha ha……” Nhìn khuôn mặt Thiên Nhiễm thoáng hồng nhuận, những người khác đều nở nụ cười!
“Cười, cười cái P. Bỏ thâm tình đi, quá khó khăn người ta rồi!” Linh Thiên Nhiễm nhìn Quý Tiêu Dương.
“Kỳ thật rất đơn giản! Chính là như vậy!” Quý Tiêu Dương cười trêu tức, đem Quý Thần Quang trong lòng ôm lại thành tư thế hai người mặt đối mặt, dùng ánh mắt thâm tình nhìn cậu……
“Nhìn cũng nhìn rồi, học cũng học rồi. Thiên Nhiễm, mau chóng hành động đi!” Quý Tiêu Dương đạm cười nói.
Linh Thiên Nhiễm nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, ngây ngốc sửng sốt hai giây mới hướng lên trời rống to một tiếng “Hảo buồn nôn a……”
“Buồn nôn cũng phải làm. Mau lên a!” Quý Thần Quang cười đắc ý! Ngao càng nhìn Thiên Nhiễm không muốn làm, cậu lại càng vui vẻ!
Nam Cung Kỳ cười khẽ cúi đầu ăn thịt bò. Không thèm đi trêu chọc…… Vạn nhất dính vào người mình liền thảm. Ai biết bọn họ sẽ làm cái gì chứ……
“Hát thì hát. Ai sợ ai chứ!” Rối rắm một phen xong, Linh Thiên Nhiễm hít sâu, nhìn Mạc Dương đối diện. Học bộ dáng của Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, vươn tay ôm lấy thân thể Mạc Dương, khẽ ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Mạc Dương “Mạc Dương, tôi…… Tôi chịu không nổi!” Linh Thiên Nhiễm nói đến một nửa lại dừng lại. Bởi vì cậu nhìn thấy trong ánh mắt Mạc Dương có một thứ làm cho cậu hoảng hốt…… Giống với quang mang trong ánh mắt của Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang……
“Chịu không nói cũng phải làm. Thiên Nhiễm đã năm phút rồi đấy. Nếu còn không nói gì nữa tôi sẽ lại trừng phạt cậu thêm một điều!” Quý Tiêu Dương dương dương tự đắc lắc đồng hồ bấm giờ!
“Được rồi, được rồi, tôi nói!” Linh Thiên Nhiễm lại ôm lấy thân thể Mạc Dương. Ánh mắt hơi hơi né tránh. Tôi dựa vào, mẹ kiếp……
“A, Mạc Dương, lão tử yêu anh! Theo tôi đi!” Thật sự chịu không nổi cái loại tỏ tình mềm nhẹ buồn nôn này. Linh Thiên Nhiễm trực tiếp nắm lấy bả vai Mạc Dương, phi thường có khí phách nói một câu. Rồi sau đó phi thường có khí phách giữ lấy đầu Mạc Dương, hôn lên môi hắn! Vừa hôn xong, Linh Thiên Nhiễm kéo Mạc Dương đang có chút dại ra đi về chỗ ngồi “Đi, chúng ta nên trở về nhà!”
“Như vậy là được rồi đi?” Trở lại chỗ ngồi, Linh Thiên Nhiễm hỏi Quý Tiêu Dương một câu.
“Được!” Quý Tiêu Dương cười gian! Ánh mắt dừng ở trên người Mạc Dương, hắn thấy được đáy mắt Mạc Dương bốc lên ngọn lửa kích tình nóng rực. Nghĩ đến đêm nay, Thiên Nhiễm sẽ có phúc hưởng……
Khuôn mặt Linh Thiên Nhiễm càng ngày càng hồng “Khụ, khụ, được rồi, bắt đầu vòng tiếp theo thôi! 123 ra……”
“Ha ha, tôi thắng!” Linh Thiên Nhiễm cười cực kỳ âm hiểm giơ giơ tay, ánh mắt càn quét bốn phía.
Cậu nhìn thấy Quý Tiêu Dương vẫn bình tĩnh như trước gắp thức ăn cho Quý Thần Quang. Quý Thần Quang một đôi mắt sáng ngời lòe lòe tỏa sáng nhìn mình. Nam Cung Kỳ bên cạnh đang cúi đầu ăn rau xà lách, Nam Cung Cửu vẫn khốc khốc như trước……
Nhìn đến Kỳ, đáy mắt Linh Thiên Nhiễm lóe lên một tia giảo hoạt…… Ánh mắt dừng trên người Nam Cung Kỳ “Kỳ, cậu nói xem, quần lót của Tiểu Cửu là màu gì!”
|
125: Đụng chạm của cửu cùng kỳ!
Nam Cung Kỳ đang cúi đầu ăn rau, thình lình nghe được Linh Thiên Nhiễm nói với anh một câu kia, rau xà lách nguyên lai chuẩn bị nuốt vào bụng lại bị nghẹn ở cổ họng. Trong phòng tức thì vang lên tiếng ho khan kịch liệt……
Nam Cung Cửu nhanh chóng vươn tay vỗ nhẹ lưng Nam Cung Kỳ, con ngươi đen láy thản nhiên nhìn thoáng qua Linh Thiên Nhiễm, trong lòng có chút hờn giận.
“Thiên Nhiễm, anh quá cường đại!” Quý Thần Quang dại ra vài giây mới lấy lại tinh thần, đôi mắt lóe quang mang trong suốt nhìn Linh Thiên Nhiễm ở đối diện. Quá cường đại, cư nhiên hỏi cái loại vấn đề này……
Khóe miệng Quý Tiêu Dương vẫn như trước thản nhiên cười nhàn nhạt, nếu nhìn kỳ có thể phát hiện trong đáy mắt hắn hiện lên tinh quang. Chuyện giống như càng ngày càng trở nên thú vị…… Tầm mắt thản nhiên đảo qua Nam Cung Cửu cùng Nam Cung Kỳ. Có lẽ đây là một cơ hội…… Quý Tiêu Dương âm thầm nghĩ! Nhìn hai người Kỳ cùng Tiểu Cửu trong lúc đó rối rắm đến rối rắm đi, bọn họ thực nóng vội nhưng lại không có biện pháp gì. Việc này mà vội vàng cũng không ổn! Chỉ có thể ở một bên nhìn. Bất quá tối nay cõ lẽ sẽ không giống với……
“Kỳ, cậu nói, quần lót của Tiểu Cửu có màu gì!” Linh Thiên Nhiễm nhìn Nam Cung Kỳ dần dần không còn ho khan nữa, lại hỏi thêm một câu. Nói xong, lấy đũa gắp miếng thịt bò ở trong bát bỏ vào miệng ăn, vừa ăn vừa nhìn Nam Cung Kỳ!
Nam Cung Kỳ lúc này mới có thể dừng ho, lại nghe thấy lời nói của Linh Thiên Nhiễm, khuôn mặt nguyên lai bởi vì ho khan mà hồng nhuận tựa hồ càng thêm đỏ tươi “Tôi, tôi làm sao mà biết được!” Có chút bối rối trả lời một câu!
“Sai sai xem lâu Kỳ, đây là trừng phạt, cậu phải nói!” Linh Thiên Nhiễm cười gian, ánh mắt dừng trên người Nam Cung Cửu bên cạnh. Cậu nhìn thấy trên mặt Tiểu Cửu lóe lên khẩn trương rồi biến mất. Thật là thú vị……
“Không biết!” Tay Nam Cung Kỳ cầm đũa đều có chút phát run, mắt cũng không dám nhìn Nam Cung Cửu bên cạnh. Tâm của mình dường như bị bóp chặt, có chút thở không nổi……
“Kỳ, không biết cũng phải đoán a, vừa rồi bọn em đều thực chấp hành a!” Quý Thần Quang ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương, lớn tiếng nói với Nam Cung Kỳ. Câu jcảm giác được không khí giữa Kỳ cùng Tiểu Cửu lập tức trở nên hảo thú vị!
Nam Cung Kỳ nhẹ cúi đầu, sửng sốt một hồi mới vội vàng nói một câu “Màu trắng!” Dưới ánh đèn, có thể rõ ràng thấy được ngay cả hai bên tai Nam Cung Kỳ đều đỏ!
Đôi mắt đen như mực của Nam Cung Cửu tựa hồ u ám thêm vài phần!
“Hắc hắc, chúng ta tiếp tục nào. 123 ra!” Nghe được đáp án xong, Linh Thiên Nhiễm cũng không trêu chọc Nam Cung Kỳ, trực tiếp nghiêm túc tiến hành vòng tiếp theo.
“Hắc hắc, thật ngại, lại là tôi thắng!” Linh Thiên Nhiễm xoa xoa tay mình, cười âm hiểm! Ánh mắt trực tiếp tập trung ở trên người Nam Cung Cửu. “Tiểu Cửu a……” Âm cuối kéo thật dài.
Nam Cung Cửu ngẩng đầu, thản nhiên nhìn Linh Thiên Nhiễm!
“Tiểu Cửu a, tôi cũng không làm khó cậu, cậu liền……” Linh Thiên Nhiễm vuốt vuốt cằm, tựa hồ đang tự hỏi nên trừng phạt Nam Cung Cửu thế nào, tạm dừng hai giây, sau đó nhìn về phía Nam Cung Kỳ bên cạnh, cười quỷ dị “Tiểu Cửu, cậu hãy dùng cách bế công chúa bế Kỳ đi quanh phòng khách ba vòng đi!” Tay phải của Linh Thiên Nhiễm giơ ra ba ngón hướng về phía Nam Cung Cửu.
Nam Cung Kỳ có chút giật mình ngẩng đầu nhìn về phía Linh Thiên Nhiễm. Như thế nào, lại là anh?……
“Cái này hay, cái này hay, Cửu cậu mau chóng làm đi a!” Quý Thần Quang ở một bên hưng phấn. Trường hợp Cửu ôm Kỳ nhất định xem hay lắm, Cửu so với Kỳ cao hơn nửa cái đầu, ôm như thế vừa đẹp! Hơn nữa, cậu hy vọng Cửu cùng Kỳ có thể thân mật giống như cậu với anh hai!
“Thần Quang!” Nam Cung Kỳ nhìn Quý Thần Quang ở một bên vỗ tay trầm trồ khen ngợi, sắc mặt càng thêm ửng đỏ! Tiểu Cửu ôm anh…… Đi ba vòng? Cách bế công chúa? Có lầm hay không! Chỉ là ngẫm lại thôi, anh liền cảm giác được trong lòng mình trở nên hoảng hốt……
“Kỳ, đừng thẹn thùng! Ôm ấp của Cửu khẳng định là vừa thoải mái vừa ấm áp!” Quý Thần Quang cười sáng lạn!
Quý Tiêu Dương ở một bên lẳng lặng nhìn hai người kia. Kỳ thật như vậy cũng rất tốt. Kỳ cùng Cửu trong lúc đó phải có một ít ngoại lực thúc đẩy……
Bất quá, Thần Thần của hắn hôm nay giống như đặc biệt hưng phấn! Ngay cả nói chuyện cũng lớn như thế, thật đúng là nhìn không ra, nếu trên giường cũng như vậy…… Quý Tiêu Dương thích thú lâm vào trong YY! (tưởng tượng)
“Đúng, Cửu, mau chóng làm đi! Đều kéo dài một phút đồng hồ rồi! Nhanh lên!” Linh Thiên Nhiễm trực tiếp đi đến bên người Nam Cung Kỳ, kéo anh lên, đẩy về phía người Nam Cung Cửu. Rồi sau đó giơ giơ tay lên thúc giục “Nhanh đi, nhanh đi!”
Nam Cung Cửu cúi đầu nhìn Nam Cung Kỳ trong lòng. Nếu Kỳ không muốn, hắn sẽ không làm…… Tuy rằng hắn phi thường muốn ôm Kỳ!
“Cửu, cậu thất thần làm cái gì a, ôm đi a! Ôm đi, ôm kiểu công chúa! Nhanh lên! Thời gian, nắm bắt thời gian a!” Quý Thần Quang cảm giác cả người mình sôi trào! Ngao cậu thích nhất là chuyện Cửu cùng Kỳ ở chung một chỗ! Có thể để cho hai người họ thân thiết, cậu đều phi thường vui!
“Kỳ……” Nam Cung Cửu nhìn Nam Cung Kỳ. Kỳ đang cúi đầu, hắn không nhìn thấy biểu tình, chỉ có thể hỏi. Hắn không hy vọng Kỳ khó xử……
“Ôm đi!” Nam Cung Kỳ ngẩng đầu, đẩy kính mắt của mình, bất đắc dĩ nói một câu. Mọi người đều cao hứng như vậy, anh cũng không thể vì xấu hổ mà làm mọi người mất hứng! Dù sao chỉ là ôm một cái, cũng không có cái gì khác!
Nam Cung Kỳ vừa dứt lời, Nam Cung Cửu liền mở hai tay mình ra, dùng kiểu bế công chúa bế Nam Cung Kỳ lên, đi quanh vòng khách. Ở trong quá trình đi, Nam Cung Cửu chậm rãi, không dấu vết, từng chút từng chút ôm chặt hên, để cho thân thể của Kỳ cùng thân thể của mình có thể càng gần hơn…… Hắn có thể rõ ràng cảm giác được nhịp tim của Kỳ, nhiệt độ cơ thể Kỳ, còn có mùi hương thơm ngát thản nhiên! Đều làm cho hắn mê muội, làm cho hắn say mê, làm cho hắn trầm luân…… Không thể tự kềm chế!
Lần đầu tiên Nam Cung Kỳ sâu sắc cảm nhận được, Tiểu Cửu đã muốn trưởng thành…… Hai tay hắn mạnh mẽ hữu lực, trên người cũng dần dần toát ra hơi thở mà một người đàn ông nên có. Hơi hơi nâng đầu lên, Nam Cung Kỳ nhìn gương mặt lãnh tuấn của Nam Cung Cửu, tâm nhẹ nhàng sinh ra một tia rung động! Đột nhiên phát hiện, Cửu nhìn giống như so với anh còn muốn thành thục hơn……
(): lạnh lùng, tuấn tú
“Được rồi, ba vòng đã hoàn thành!” Linh Thiên Nhiễm vỗ tay nói.
Nam Cung Cửu buông Nam Cung Kỳ trong lòng, mặt như trước không chút thay đổi ngồi xuống chỗ của mình. Trong lòng lại khó có thể bình tình. Là không tha…… Trong đầu đột nhiên lóe lên một ý niệm. Như thế nào không phải mười vòng, không phải mười lăm vòng, lại cố tình là ba vòng ngắn ngủi……
“Đến, đến, đến, chúng ta tiếp tục, 123 ra!” Linh Thiên Nhiễm tiếp tục cổ động không khí!
“Em thắng!” Quý Thần Quang giơ tay lên, đắc ý cười!
Nam Cung Kỳ thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hoàn hảo không phải Thiên Nhiễm, bằng không lại bị chỉnh……
“Thần Quang, em chọn cái gì?” Linh Thiên Nhiễm cười hì hì nhìn Quý Thần Quang.
“Em chọn mạo hiểm, em muốn Cửu cùng Kỳ hôn môi!” Quý Thần Quang hưng phấn kinh bạo nói một câu……
Cậu từ sớm đã nghĩ xem Cửu cùng Kỳ hôn môi là bộ dáng gì! Nghĩ, Cửu khốc khốc cùng Kỳ ôn hòa, hảo muốn biết…… Đáng tiếc hai người vẫn là không nóng không lạnh như trước. Không có tiến triển, cũng không có lui bước, làm cho cậu vội muốn chết……
“Thần Quang!” Nam Cung Kỳ hiện tại đều muốn …… Thần Quang khi nào thì nghịch ngợm như vậy!
“Kỳ, anh cùng Cửu hôn môi! Hôn môi! Hôn môi!” Quý Thần Quang cầm đũa gõ gõ lên bàn. Trong phòng lập tức vang lên thanh âm thanh thúy, từng chút từng chút một, rất có tiết tấu!
Linh Thiên Nhiễm sửng sốt một chút, cũng học theo bộ dáng Quý Thần Quang, cầm đôi đũa nhẹ gõ lên bàn “Hôn môi, hôn môi, hôn môi!” Vừa gõ vừa nói!
Trong phòng nhất thời vang lên những thanh âm có tiết tấu! Có vẻ rất là náo nhiệt!
Mặt Nam Cung Kỳ càng ngày càng hồng, đáy mắt hiện lên bối rối…… Hôn môi…… Ngẫm lại anh liền cảm giác toàn thân nóng lên, phát run……
Nam Cung Cửu ở một bên nhẹ cúi đầu, thấy không rõ biểu tình!
Quý Tiêu Dương nguyên lai muốn ngăn cản, nhưng nhìn thấy sắc mặt Nam Cung Kỳ tựa hồ cũng không có bị kích thích quá lớn, cũng liền theo hai cái tiểu quỷ nghịch ngợm này. Có lẽ sau đem nay, Cửu cùng Kỳ sẽ nhanh chóng có tiến bộ!
“Tôi, tôi, tôi……” Nam Cung Kỳ nghe tiếng gõ càng lúc càng lớn, cảm giác được tay mình cũng phát run. Dưới tình thế cấp bách, lung tung vơ lấy cái chén trên bàn, đem chất lỏng bên trong một ngụm uống cạn……
Nháy mắt cảm giác cay đắng tràn ngập yết hầu, cảm giác được trong ngực một trận thiêu đốt nóng rực…… “Ngô……”
“Kỳ, em làm sao vậy?!” Nguyên lai Nam Cung Cửu đang cúi đầu đột nhiên ngửi thấy mùi rượu gay mũi, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Nam Cung Kỳ bên cạnh.
“Thật, nan……” Lời này còn chưa nói xong, Nam Cung Kỳ đã gục trong lòng Nam Cung Cửu. Trên mặt phác hồng phác hồng, hô hấp nóng bỏng!
Đôi mắt to tròn của Quý Thần Quang lóe lên ánh sáng lóa mắt, Kỳ, đó làm làm sao vậy? Hương vị thơm quá…… Quý Thần Quang dùng sức ngửi ngửi. Cúi đầu nhìn ly rượu trước mặt mình, đây là rượu Thiên Nhiễm vừa mới rót……
Ngửi thơm quá, không biết hương vị thế nào. Mới này kỳ vừa uống xong, trên mặt liền trở nên đỏ bừng, hảo khả ái! Kia, cậu cũng thử xem! Quý Thần Quang rục rịch nhìn ly rượu trước mặt. Cậu trước kia đã sớm muốn thử xem, nhưng anh hai không cho phép, hôm nay rốt cục cũng có cơ hội! Ha ha……
Nghĩ nghĩ, Quý Thần Quang liền nhìn trộm Quý Tiêu Dương, phát hiện anh hai không có chú ý đến cậu. Khóe miệng cười giống như mèo trộm được cá. Lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai cầm ly rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Oa…… Cảm giác thực kì quái, giống như cả người đang bay trong không trung. Thật thoải mái a…… Quý Thần Quang hưởng thụ liếm liếm môi. Ánh mắt mê ly lại uống thêm một ngụm nữa. Ân, thoải mái…… Khẽ nhắm mắt, ở trong lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ. Cảm giác được người mình trở nên nóng nóng, ấm áp, rất thoải mái…… Sau đó, Quý Thần Quang cầm lấy ly rượu, một ngụm uống hết……
Tiếng cái chén rơi xuống đất thanh thúy làm Quý Tiêu Dương đem tầm mắt nhìn về phía Quý Thần Quang trong lòng. Này cúi đầu vừa thấy Thần Thần đã muốn phân không rõ đông tây nam bắc, ánh mắt bán híp, khóe miệng giương lên, còn thường thường vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, hai má một mảnh đỏ bừng, trên người tản ra mùi rượu nồng đậm, khí chất cả người hỗn hợp giữa ngây thơ cùng quyến rũ, tản ra một loại hơi thở đặc biệt mê người…… Miệng nỉ non giống như thanh âm của mèo con “Ân thật thoải mái……”
Quý Tiêu Dương trong khoảng thời gian ngắn nhìn đến ngây người…… Thần Thần, tiểu yêu tinh này……
|
126: Thần thần say rượu!
Quý Tiêu Dương nhìn Quý Thần Quang trong lòng đã muốn say đến phân không rõ đông tây nam bắc, đang cười ngây ngô! Bất đắc dĩ nói với mấy người khác một câu “Bọn tôi về phòng trước!” Sau đó liền ôm lấy Quý Thần Quang trở về phòng ngủ.
Nam Cung Cửu ôm Nam Cung Kỳ gật gật đầu với Linh Thiên Nhiễm “Về phòng trước!” Nói xong cũng đi về phía phòng mình.
Linh Thiên Nhiễm chống cằm mình, đối với Nam Cung Cửu hô một câu “Tiểu Cửu a, say rượu loạn tính, gạo nấu thành cơm, đây chính là một cơ hội tốt a!”
Nghe thanh âm từ phía sau truyền đến, bước chân Nam Cung Cửu hơi tạm dừng một chút, sau đó vẫn như trước không chút hoang mang đi về phòng.
Linh Thiên Nhiễm rõ ràng cảm giác được Nam Cung Cửu dừng bước, khóe miệng càng phát ra nụ cười gian trá đắc ý! Không biết đêm nay Tiểu Cửu có thế hay không nghe theo lời khuyên của cậu! Nhìn Tiểu Cửu cùng Kỳ, Thiên Nhiễm đều thay bọn họ rối rắm đau đầu!
Căn phòng vừa rồi còn vô cùng náo nhiệt nháy mắt trở nên im lặng tịch liêu. Tại trong hoàng cảnh im lặng này, cảm xúc phấn khởi của Linh Thiên Nhiễm chậm rãi khôi phụ bình tĩnh, khi đó cậu mới cảm giác được Mạc Dương giống như không thích hợp a, hô hấp ồ ồ cậu đều có thể nghe thấy nhất thanh nhị sở (rõ ràng) “Mạc Dương, anh làm sao vậy?” Xoay người, ánh mắt dừng ở trên người Mạc Dương,
Linh Thiên Nhiễm nghĩ, nếu trên đời này có thuốc hối hận cậu lập tức sẽ đi mua nó. Cậu không có việc gì thì quay đầu làm gì a! Lần này, không xem thì không biết, vừa nhìn thấy liền bị dọa cho nhảy dựng. Tên Mạc Dương kia, trong mắt đỏ ngầu nhiễm đậm tình sắc. Thấy cậu quay đầu liền vươn một tay, sau đó chờ thời cậu không phản ứng lại được, cậu đã bị Mạc Dương đặt dưới sàn “Thiên Nhiễm……”
Cảm giác được hơi thở nóng rực ồ ồ bên tai, thân thể Linh Thiên Nhiễm hơi hơi cứng ngắc. Người này như thế nào lại hưng phấn giống như ăn phải xuân dược vậy?……
Linh Thiên Nhiễm hơi chút thất thần, chờ lúc cậu hoàn hồn, quần áo đã không còn nữa……
“A…… Mạc Dương anh nha. Mẹ kiếp, anh nghĩ là đánh dã chiến sao a!” Linh Thiên Nhiễm đau đến độ muốn ngất rồi. Người này đêm nay làm sao vậy, không tiền diễn a, đau chết cậu rồi……
……
Trong phòng khách, tiếng kêu thê lương thảm thiết của Linh Thiên Nhiễm từng tiếng từng tiếng vang lên……
Trong phòng, Quý Tiêu Dương đặt Quý Thần Quang lên giường, vươn tay sờ sờ đầu cậu “Thần Thần, ngoan, trước nằm một chút, anh hai đi xả nước ấm!” Nói xong, Quý Tiêu Dương đứng lên, chuẩn bị đi vào phòng tắm.
Không nghĩ tới, hắn vừa mới chân trước bước ra, chân sau Quý Thần Quang liền từ trên giường đứng lên, cố gắng đi theo hắn.
“Thần Thần, anh hai đi xả nước ấm, em nằm một chút đi!” Quý Tiêu Dương cười ôn nhu, nói cũng thực ôn nhu. Vươn tay chuẩn bị đặt Quý Thần Quang về giường.
Nhưng là Quý Thần Quang đẩy tay hắn ra “Em không nằm, em muốn đứng!” Đôi mắt to tròn lóe lên ánh sáng mê ly, gương mặt đỏ bừng, hai lúm đồng tiền lúc ẩn lúc hiện, môi bởi vì uống rượu mà trở nên đỏ tươi quyến rũ! Thanh âm nói chuyện giống như quay lại lúc còn nhỏ, cái loại mềm mềm, nhu nhu làm nũng, nghe vào tai Quý Tiêu Dương, cảm giác xương cốt đều tê dại!
“Được rồi, Thần Thần đứng thì đứng đi! Anh hai đi xả nước ấm!” Quý Tiêu Dương ổn định cảm xúc sôi trào của mình, nhẹ nhéo hai má đỏ bừng của Quý Thần Quang, xoay người đi vào phòng tắm.
Chờ Quý Tiêu Dương chân trước vừa tiến vào phòng tắm, chỉ thấy Quý Thần Quang lại đổ trở về trên giường, miệng còn nỉ non “Em sẽ nằm!” Nói xong, khóe miệng giơ lên một nụ cười hưng phấn giảo hoạt nhàn nhạt, môi chu lên, thỉnh thoảng lại nói thầm “Em sẽ nằm!”
Quý Tiêu Dương vừa trở lại liền thấy được Thần Thần nhu thuận nằm ở trên giường, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhợt nhạt, giảo hoạt mà lại linh động, khẽ nhắm mắt, hơi hơi có chút thượng kiều lông mi, nhẹ nhàng rung động, đôi môi đỏ tươi chu lên, miệng mang theo hương rượu nồng đậm, nhẹ nhàng làm nũng nói “Em sẽ nằm!” Bộ dáng kia, khả ái cực…… Khóe miệng cười của Quý Tiêu Dương càng thêm ôn nhu, cưng chiều nơi đáy mắt cũng đậm thêm vài phần! Không nghĩ tới, Thần Thần sau khi say rượu lại nhu thuận như thế, một oa nhi (búp bê) xinh đẹp im lặng, môi hồng răng trắng thật là đẹp!
“Thần Thần, nước ấm đã xả xong rồi, chúng ta tắm rửa đi!” Quý Tiêu Dương cúi người, hôm lên đôi môi đang chu lên của Quý Thần Quang một cái. Mềm mềm, nóng rực. Hẳn là do vừa uống rượu xong. Càng làm cho Quý Tiêu Dương thêm mê luyến! Nhịn không được vươn đầu lưỡi, chen vào trong miệng Quý Thần Quang, nhẹ nhàng hút lấy đôi môi của Thần Thần, mềm mềm, ngọt ngọt, mang theo cay cay cùng nóng rực của rượu. Thần Thần, xinh đẹp lại ăn ngon!
Đầu lưỡi Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng chạy ở trong miệng Quý Thần Quang. Tổng cảm giác tối hôm nay Thần Thần nhu thuận làm cho hắn hảo hưng phấn!
“Ngô……” Quý Thần Quang cảm giác hô hấp của mình có điểm khó khắn, có chút khó hiểu nhẹ nhàng ngô một tiếng giọng mũi. Đầu nhẹ nghiêng sang bên kia.
Nghe Quý Thần Quang như con mèo con giãy dụa, Quý Tiêu Dương lúc này mới tỉnh táo lại. Buông Thần Thần ra, ôm cậu vào phòng tắm. “Thần Thần, cởi quần áo tắm rửa một cái sẽ không khó chịu nữa!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền vươn tay chuẩn bị cởi quần áo trên người Quý Thần Quang.
“Em không!” Quý Thần Quang mềm mềm nói, đẩy tay Quý Thần Quang ra, miệng lại bắt đầu nói thầm “Em muốn mặc quần áo!” Hơi hơi thượng kiều lông dài, trong đôi mắt to tròn lưu động quang mang mê muội. Rõ ràng đã say đến không rõ đông tây nam bắc!
“Thần Thần, không cởi quần áo sẽ không tắm rửa được a! Không tắm rửa, đầu của em sáng mai sẽ khó chịu. Ngoan!” Quý Tiêu Dương vẫn cười ôn nhu đôn hậu như trước, ôm Quý Thần Quang vào ngực, vươn tay chuẩn bị cởi khuy áo của cậu.
Lại một lần nữa bị Quý Thần Quang đẩy ra, không chỉ thế, Quý Thần Quang còn dùng hai tay mình gắt gao che quần áo. Ánh mắt mê ly, đôi môi đỏ mọng chu lên, thanh âm nhuyễn nhu, hương vị ngọt ngào của rượu “Không cởi!”
Quý Tiêu Dương cảm giác cả người mình lập tức trở nên nóng bỏng, sôi trào! Thật sự là, không thể nào bớt lo cho tiểu gia hỏa Thần Thần này được, say rượu cư nhiên trở nên yêu nghiệt như thế……
“Được, được, được, chúng ta không cởi, không cởi!” Cưỡng chế xúc động trong lòng, Quý Tiêu Dương vẫn tốt tính cười cười. Thật sự là một vật nhỏ khả ái! Cách nói chuyện làm nũng làm cho xương cốt hắn đều nhuyễn!
“Em nóng, em muốn cởi!” Không nghĩ tới, Quý Thần Quang vừa nói xong, Quý Thần Quang liền buông lỏng hai tay đang ôm trước ngực ra. Lớn tiếng dùng thanh âm nhuyễn nhu hô một câu. Sau đó hai tay bắt đầu lung tung kéo quần áo của mình, môi chu lên, tức giận bất bình nói thầm “Em nóng, em muốn cởi, anh không cho em cởi, em vẫn cởi! Em cởi, em cởi……”
Quý Tiêu Dương có chút nhức đầu…… Thần Thần đây là có chuyện gì? Vừa mới nói không cởi! Hiện tại lại dã mãn loạn kéo quần áo của mình! Thật đúng là…… Quý Tiêu Dương dở khóc dở cười. Thật sự là đứa nhỏ âm tình bất định!……(tâm tình hay thay đổi)
“Được, được, Thần Thần không vội, anh hai giúp em cởi! Em cứ như vậy sẽ làm tay bị thương!” Nhìn phương thức dã man của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương đầu đầy hắc tuyến (==’ hắc tuyến) Nắm lấy tay Thần Thần, bàn tay trong tay hắn đã có mấy vết hồng hồng! Có chút đau lòng cúi đầu khẽ hôn một cái.
“Hì hì…… Buồn!” Quý Thần Quang giãy dụa thu lại ay của mình, đôi mắt to tròn lóe quang mang trong suốt, hơi hơi thượng kiều lông mi. Khóe miệng cười đến ngây ngô, cười ngây thơ như trẻ con!
Quý Tiêu Dương buông lỏng tay của Quý Thần Quang ra, nhìn Thần Thần bản tính trẻ con rút tay lại gắt gao giấu sau lưng. Quý Tiêu Dương nhịn không được xì một tiếng bật cười! Chậc chậc sách, rất khả ái, Thần Thần nhà hắn a!
“Cười cái gì?” Nghe Quý Tiêu Dương cười, Quý Thần Quang ngừng cười ngây ngô, mắt to nhẹ nhàng nháy nháy, ngốc lăng nhìn Quý Tiêu Dương. Thật là đẹp……
Sau đó Quý Thần Quang ở trong ánh mắt của Quý Tiêu Dương vươn tay của mình lên bưng kín miệng Quý Tiêu Dương. Miệng lại bắt đầu nói thầm “Rất đẹp, phải cất giấu!”
Quý Tiêu Dương cười to không ngừng…… Thần Thần của hắn rất khôi hài. Rượu, thứ này thật đúng là một đồ tốt!
Hai tay Quý Thần Quang gắt gao che miệng Quý Tiêu Dương. Khi Quý Tiêu Dương cười to, miệng run run làm cho hai tay Quý Thần Quang cũng run theo. Quý Thần Quang cười đắc ý “Giấu đi rồi! Chỉ một mình em!”
“Được rồi, Thần Thần ngoan, nên tắm rửa rồi, nước lạnh sẽ bị cảm mạo!” Cười đủ rồi, Quý Tiêu Dương cởi bỏ quần áo trên người Quý Thần Quang, đưa cậu bỏ vào trong bồn tắm lớn.
“Không tắm rửa!” Nghe Quý Tiêu Dương nói, Quý Thần Quang cười đến ngây ngốc, tự chống người chuẩn bị đứng dậy.
Quý Tiêu Dương rối rắm…… Thần Thần đây là có chuyện gì!
“Ngoan, Thần Thần, quần áo đều cởi rồi, nhanh vào trong bồn tắm đi, không sẽ cảm lạnh!” Quý Tiêu Dương đứng lên, dùng một động tác cưỡng chế đem Quý Thần Quang áp trở về bồn tắm.
Ai biết hắn vừa mới buông tay Quý Thần Quang lại đứng lên “Không tắm rửa!” Môi chu lên đến nỗi có thể cái gì lên đó! Đôi mắt to trong long lanh ánh nước, lông mi thật dài khẽ chớp chớp, đáng thương hề hề nhìn Quý Tiêu Dương, miệng thì thầm “Không tắm rửa!” Thanh âm mềm nhẹ làm nũng, lực sát thương làm Quý Tiêu Dương hoàn toàn thần phục!
“Được, chúng ta không tắm!” Quên đi, Thần Thần không muốn tắm thì sẽ không tắm. Đợi lát nữa dùng khắn âm lau người cho em ấy là được! Quý Tiêu Dương nghĩ như vậy liền chuẩn bị lấy áo tắm mặc cho Quý Thần Quang. Nhưng chờ hắn xoay người lấy áo tắm, quay đầu chuẩn bị mặc vào cho Quý Thần Quang thì lại phát hiện đứa nhỏ Thần Thần nghịch ngợm kia lại lần nữa quay về bồn tắm, hai tay kéo khăn mặt ở trong nước chơi đùa, cười ha hả……
Cẩn thận nghe còn có thể nghe được thanh âm nhuyễn nhu của Quý Thần Quang đang thì thầm “Nước nước, chơi thật vui! Con cá con cá bay, con cá con cá chạy……”
Quý Tiêu dương cầm áo tắm, nhìn Quý Thần Quang ở trong bồn tắm chơi đến hưng phấn, bất đắc dĩ thở dài một hơi. Cái tiểu gia hỏa Thần Thần này như thế nào cảm giác biến thành phản nghịch rồi! Thật sự là đau đầu a……
Quý Tiêu Dương khẽ thở dài một hơi, treo lại áo tắm! Lại lần nữa lấy khăn mặt qua, ngồi xổm xuống, chuẩn bị giúp Thần Quang tắm rửa. Ai biết tay cầm khăn mặt vừa đến gần bồn tắm lớn liền lập tức bị Thần Thần lấy mất. Trong phòng tắm vang lên tiếng cười thanh thúy của Thần Thần “Hai cá nhỏ, đối thành đôi!”
Quý Tiêu Dương nhìn sườn mặt Quý Thần Quang, khéo miệng cười đặc biệt cao hứng, hai lúm đồng tiền nghịch ngợm xuất hiện trên gương mặt đỏ bừng, đôi mắt to tròn lóe quang mang sáng ngời, bên trong lưu động ánh sáng mê muội! Có thể thật dễ dàng nhìn ra Thần Thần chơi thật sự vui vẻ……
Hành vi phản nghịch của Thần Thần thật sự là khả ái đến làm cho người ta đau lòng! Làm cho tâm khảm người ta đều nhuyễn thành một vũng nước……
Quý Tiêu Dương càng nghĩ, tươi cười trên mặt càng thêm ôn nhu càng thêm cưng chiều! Vươn tay nhẹ vuốt tóc Thần Thần, nghe được thanh âm nhuyễn nhu làm nũng của cậu, nhẹ nhàng nói thầm “Con cá phi, con cá chạy, hai con cá sinh cá bảo bảo (cá con)……”
Không biết Thần Thần hát cái này là học được ở đâu! Lúc còn nhỏ cũng chưa thấy em ấy hát qua! Quý Tiêu Dương thản nhiên nghĩ, sau đó đứng lên mở nước ấm ra, một lần nữa làm đầy bồn tắm! Miễn cho Thần Thần bị cảm lạnh! Thần Thần đùa vui vẻ, hắn cũng luyến tiếc bắt em ấy dừng lại!
Tiếp theo lại lần nữa lấy một cái khăn mặt nữa ra đưa cho Thần Thần, nhẹ nhàng trêu chọc nói một câu “Cá bảo bảo đến đây!”
“Hì hì……” Trong phòng tắm im lặng nhất thời vang lên tiếng cười ngây ngô thanh thúy của Quý Thần Quang……
Quý Tiêu Dương giúp Quý Thần Quang tẩy rửa thân thể, Quý Thần Quang cầm ba cái khăn mặt cho rằng là mấy con cá, ở trong bồn tắm chơi đến thật cao hứng! Miệng còn dùng thanh âm nhuyễn nhu làm nũng nhẹ nhàng nói thầm, hoặc như là hát “Con cá bay, con cá chạy, hai con cá sinh cá bảo bảo……”
Quý Tiêu Dương dụng tâm nghe, dụng tâm giúp Thần Thần tẩy rửa thân thể. Miệng cười càng ngày càng ôn nhu, nhu hòa nơi đáy mắt càng ngày càng thâm thúy!
“Con cá bay, con cá chạy, hai con cá sinh cá bảo bảo……”
|
127: Gạo nấu thành cơm……
Rốt cục cũng giúp Thần Thần tắm rửa xong! Quý Tiêu Dương nhẹ thở ra một hơi, sau đó ôm Quý Thần Quang đã muốn mơ mơ hồ hồ về phòng, tùy ý để cho cậu mặc một bộ áo ngủ, mềm nhẹ đặt cậu lên giường. Ngồi ở bên giường nhìn Thần Thần mơ hồ, khuôn mặt phấn hồng, đôi mắt to sáng ngời khẽ nhắm, hơi hơi thượng kiều lông mi, nhẹ nhàng rung động, đôi môi vẫn như trước chu lên, thường thường phun ta từng đợt từng đợt hương rượu nồng!
“Thần Thần, ngủ ngon, ngoan ngoãn ngủ đi!” Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua, cúi đầu nhẹ hôn lên trán Quý Thần Quang, thanh âm ôn nhu nhẹ nhàng phiêu đãng bên tai Quý Thần Quang.
Nói xong, Quý Tiêu Dương liền đứng lên đi vào phòng tắm. Hắn cũng phải tắm rửa một chút, có chút buồn ngủ rồi!
Quý Tiêu Dương không biết, ở trong nháy mắt hắn vừa mới tiến vào phòng tắm, Quý Thần Quang nguyên bản đang khẽ nhắm mắt đột nhiên hai mắt sáng ngời mở to, bên trong lưu chuyển quang mang mê muội. Môi khẽ hé mở thì thầm nói “Em sẽ không ngủ……”
Vì thế chờ khi Quý Tiêu Dương mặc áo ngủ bước vào phòng liền thấy Quý Thần Quang mở to hai mắt, ngơ ngác nhìn trần nhà trên đỉnh đầu……
“Thần Thần, sao lại tỉnh rồi? Có phải không thoải mái hay không?” Quý Tiêu Dương đi nhanh vài bước, ngồi xuống bên giường vươn tay sờ sờ cái trán Quý Thần Quang. Hoàn hảo không có phát sốt! Trong lòng nhẹ nhàng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Quý Thần Quang không đáp lại mắt, một đôi mắt sáng ngời vẫn mở to nhìn chằm chằm trần nhà, giống như ở trên đó là cả một thế giới tươi đẹp tràn đầy đồ ngọt thơm ngon. Ánh mắt chuyên chú kia làm cho Quý Tiêu Dương có chút xấu hổ……
“Thần Thần, không phải em đói bụng đấy chứ?” Quý Tiêu Dương đột nhiên nhớ lại buổi tối hôm nay Thần Thần chỉ mải chơi cũng chưa ăn được gì nhiều!
Quý Thần Quang nói chuyện, âm điều mềm mềm nhu nhu làm nũng “Em sẽ không ngủ!”
Ách…… Nghe Quý Thần Quang hỏi một đằng trả lời một nẻo, Quý Tiêu Dương hơi ngây ngẩn cả người. Một giây qua đi, Quý Tiêu Dương đột nhiên hiểu được là chuyện gì xảy ra, liền cười khẽ, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực “Được, được, vậy chúng ta không ngủ, chúng ta nói chuyện, thế nào?”
Lông mi thật dài của Quý Thần Quang nhẹ nhàng chớp một chút, một đôi mắt to sáng ngời nháy mắt nhắm lại, hai tay gắt gao ôm lấy cổ Quý Tiêu Dương! Ngủ rồi……
Quý Tiêu Dương buồn cười! Thần Thần, cái đứa nhỏ nghịch ngợm này, không nghĩ tới say rượu lại trở nên phản nghịch vô lý như vậy! Nói cái gì thì em ấy làm ngược lại cái đó…… Thật sự là làm cho hắn dở khóc dở cười!
“Em nga, thật sự là đứa nhỏ xấu xa! Tiểu gây sự làm cho người ta không an tâm được!” Cúi đầu hôn nhẹ lên hai má đỏ bừng của Thần Thần ở trong lòng, thanh âm Quý Tiêu Dương mềm nhẹ ngân nga! Là một loại nhu tình cùng cưng chiều trước nay chưa từng có!
Quý Thần Quang ngủ say, khóe miệng xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt, đầu nhẹ nhàng cọ cọ trong lòng Quý Tiêu Dương giống như một chú mèo con nhu thuận!
……
Nam Cung Cửu ôm Nam Cung Kỳ vào phòng, trước đưa anh đặt lên trên sô pha đơn bên cạnh, sau đó ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vỗ lên hai má Nam Cung Kỳ “Kỳ, Kỳ……” Gọi hai tiếng, Nam Cung Kỳ vẫn như trước không đáp lại.
Nam Cung Cửu hơi chần chờ một chút, trong đôi mắt đen như mực hiện lên sự giãy dụa! Ước chừng qua vài giây sau, Nam Cung Cửu liền đứng lên, hạ người ôm Nam Cung Kỳ vào trong ngực, đi vào phòng tắm.
Lúc vừa mới vào phòng tắm, Nam Cung Kỳ nguyên lai đang khẽ nhắm mắt đột nhiên mở to ngơ ngác nhìn Nam Cung Cửu.
Nam Cung Cửu bị Nam Cung Kỳ nhìn liền bị dọa nhảy dựng, thân thể hơi hơi cứng ngắc “Tôi giúp em tắm rửa! Người toàn mùi rượu!” Ngay cả trong thanh âm nói chuyện cũng có mất tự nhiên nhàn nhạt! Tựa hồ bên trong còn có khẩn trương nhè nhẹ!
Nam Cung Kỳ nghe, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn. Xuyên qua kính mắt nhìn kỹ có thể phát hiện đáy mắt mê mang của Nam Cung Kỳ. Đầu mình đau quá, ánh mắt đều mơ hồ một mảnh, thấy không rõ cái gì cả! Hắn là ai vậy? Như thế nào lại ôm mình?……
Người say rượu, bình thường có hai loại phản ứng, một là mặt đỏ tai hồng, hai là vẫn như bình thường không chút biến hóa. Nam Cung Kỳ chính là thuộc loại thứ hai, quan sát khuôn mặt nhìn không ra là anh đã uống rượu. Chỉ có thể dùng ánh mắt cẩn thận quan sát cảm xúc nơi đáy mắt anh mới có thể phát hiện người này kỳ thật đã muốn say đến phân không rõ đông tây nam bắc! Bất quá Nam Cung Cửu hiện tại đang ở trong trạng thái khẩn trương, không có phát hiện cảm xúc này của Nam Cung Kỳ. Cho nên Nam Cung Cửu nghĩ Nam Cung Kỳ không muốn hắn giúp anh tắm rửa, chỉ có thể bất đắc dĩ nói “Nếu em không muốn, tôi có thể ôm em đến giường trực tiếp ngủ!”
Nam Cung Kỳ hoàn toàn nghe không hiểu người trước mặt này đang nói cái gì, đầu anh thực đau, ánh mắt đều mơ mơ hồ hồ, anh rất khó chịu……
Đợi một chút, Nam Cung Cửu phát hiện Nam Cung Kỳ vẫn như trước dùng ánh mắt lẳng lặng chăm chú nhìn hắn, không nói lời nào, cũng không đáp lại. Tưởng là Nam Cung Kỳ cam chịu, trong đôi mắt đen như mực hiện lên thần sắc bi thương. “Tôi ôm em đi ngủ!” Nói xong liền ôm lấy Nam Cung Kỳ xoay người trở về phòng, bước đi đã không còn vững chắc, trở nên có chút hỗn độn……
“Ngô……” Nam Cung Kỳ không thoải mái, anh khó chịu, đầu anh rất đau, anh nóng, anh khát nước…… Anh thập phần không thoải mái!
“Làm sao vậy?” Nghe Nam Cung Kỳ nhẹ kêu, Nam Cung Cửu dừng bước, cúi đầu hỏi. Lúc này Nam Cung Cửu mới phát hiện, Kỳ giống như có điểm không thích hợp…… Sắc mặt tựa hồ trở nên tái nhợt rất nhiều, đôi lông mày thanh tú nhíu chặt lại, biểu tình rất khó chịu! Trong lòng Nam Cung Cửu có điểm vội vàng nóng nảy. Kỳ, đây là làm sao vậy?……
“Nóng…… Khó chịu!” Nam Cung Kỳ giãy dụa thân thể, nhẹ giọng nói ba chữ, cảm giác cổ họng bỏng rát! Cả người đều không thoải mái……
Nam Cung Cửu có chút do dự, rõ ràng vừa rồi Kỳ không muốn hắn giúp em ấy tắm rửa, nhưng là hiện tại nhìn bộ dáng khó chịu của Kỳ, phải tắm rửa một chút mới được! Phải làm mùi rượu tán đi, bằng không ngày mai càng thêm khó chịu!
“Nóng……” Nam Cung Kỳ trực tiếp lung tung kéo quần áo của mình.
“Kỳ, tôi lập tức giúp em tắm rửa! Lập tức sẽ không nóng nữa!” Nhìn bộ dáng khó chịu của Kỳ, Nam Cung Cửu hơi hơi nóng nảy. Mặc kệ, tắm rửa trước rồi nói sau! Nghĩ vậy, Nam Cung Cửu liền một lần nữa ôm Nam Cung Kỳ quay lại phòng tắm. Sau đó nhanh chóng mở nước ấm, giúp Nam Cung Kỳ cởi bỏ quần áo trên người!
“Thật thoải mái……” Đứng dưới dòng nước ấm, Nam Cung Kỳ cảm giác khó chịu trên người bớt đi một chút, bán ngửa đầu, thân thể thoải mái ngâm một tiếng!
Nam Cung Cửu ở bên cạnh nhìn, ánh mắt bối rối chuyển rời! Cảm giác tim mình đập gia tốc thiệt nhiều, có một loại cảm giác miệng khô lưỡi khô! Hơn nữa, Nam Cung Cửu phát hiện, thân thể hắn trở nên có điểm kỳ quái, nhìn Kỳ, trong cơ thể hắn sinh ra một loại cảm giác khó chịu……
“Kỳ, muốn tăng độ ấm thêm cao một chút không?” Nam Cung Cửu rối rắm một hồi mới phát hiện độ ấm trong phòng tắm giảm xuống nhiều. Nhìn Nam Cung Kỳ một chút, Nam Cung Cửu có điểm lo lắng. Hiện tại đang là mùa đông, Kỳ lại đang tắm nước ấm, tắm lâu, ngày mai bị cảm thì làm sao bây giờ?
Nam Cung Kỳ nghe không rõ Nam Cung Cửu nói cái gì, chính là tựa vào vách tường lạnh như băng, bán ngửa đầu hưởng thụ dòng nước ấm chảy xuống từ vòi hoa sen!
Nam Cung Cửu thấy Nam Cung Kỳ không đáp lời, suy nghĩ một chút vẫn là yên lặng tăng độ nóng lên! Ngày mai Kỳ bị cảm sẽ không tốt lắm!
Nào biết nước ấm vừa tăng độ lên, Nam Cung Kỳ liền cảm giác sóng nhiệt trong cơ thể vừa mới bị áp xuống lại bốc lên “Nóng……”
Sau khi Nam Cung Kỳ say rượu, tuy rằng không mặt đỏ tai hồng, nhưng là thân thể anh lại xảy ra biến hóa. Nguyên bản Nam Cung Kỳ say rượu nên cảm thấy nóng như bị thiêu đót, vừa rồi nước chảy xuống thì đỡ hơn một chút, hiện tại độ nóng tăng lên, rượu trong cơ thế tác dụng chậm lại một lần nữa phát ra! Cơ thể trắng nõn của Nam Cung Kỳ nháy mắt đỏ bừng…… Cảm giác như là tôm luộc vậy! Hồng hồng, nước ấm lưu lại từng giọt trên người, mang theo hơi nước, Nam Cung Kỳ bị nóng khó chịu, cảm giác trong cơ thể có một đoàn lửa đang thiêu đốt, thân thể bắt đầu nhẹ cọ lên mặt tường lạnh băng, vì thế, hình ảnh trở nên kích, tình……
Nam Cung Cửu nhịn không được vươn tay, nhẹ nhàng sờ soạng một chút thân thể Nam Cung Kỳ. Hảo nóng, nóng quá, hảo nhuyễn…… Làm cho hắn yêu thích không muốn buông tay! Lý trí nói cho hắn biết, hiện tại phải lập tức rời đi. Nhưng là hắn luyến tiếc phải rời đi, hắn đứng bất động……
Tay Nam Cung Cửu lạnh như băng, sờ lên thân thể nóng bỏng của Nam Cung Kỳ, Nam Cung Kỳ nháy mắt liền có hành động, cả người đều hướng tới người Nam Cung Cửu……
Nam Cung Cửu nhìn mỹ vị tự động đưa lên cửa trong lòng, trong đôi mắt đen như mực lóe thần sắc u ám……
Trong đầu đột nhiên vang lên lời nói của Linh Thiên Nhiễm vừa rồi “Tiểu Cửu a, say rượu loạn tính, gạo nấu thành cơm gì đó, đây chính là một cơ hội tốt a!”
Trong nháy mắt, Nam Cung Cửu mê muội……
Tình cảm chiến thắng lý trí. Cúi đầu hôn lên môi Nam Cung Kỳ……
“Ngô……” Nam Cung Kỳ mơ mơ màng màng, còn không biết là có chuyện gì xảy ra, liền cảm giác chính mình bị đặt trên vách tường lạnh như băng. Trong nháy mắt kia, anh cảm giác hình như mình thanh tỉnh, đang chuẩn bị mở miệng hỏi thì lời lẽ đã bị chiếm cứ, vật thể trong miệng trúc trắc vội vàng quấy đảo lung tung……
Thần trí thanh tỉnh của Nam Cung Kỳ nháy mắt lại lâm vào trạng thái mê ly……
“A……” Một lát sau, trong phòng tắm vang lên tiếng kêu thống khổ của Nam Cung Kỳ……
Nam Cung Cửu cũng lâm vào điên cuồng! Kỳ, rốt cục cũng là người của hắn……
Nước ấm từ vòi phun chảy ra, đem máu cùng chất lỏng màu trắng ở trên sàn trắng nõn tách ra……
Tiếng kêu thống khổ trong phòng tắm dần dần biến mất, biến thành tiếng kêu khiêu gợi tuyệt vời làm cho người ta mặt đỏ tim đập!
……
|