Độc Gia Chuyên Sủng
|
|
152: Muốn……
Đôi mắt phát ra lục quang (ánh sáng xanh) có chút dại ra nhìn trần nhà tinh mỹ, lẳng lặng nhìn. Một phút, hai phút, ba phút…… Mắt đều không có chớp lấy một lần. Tựa hồ là đang lâm vào tự hỏi. Cho đến lúc thời gian trôi qua gần sáu phút, Duy tổng hơi khẽ chớp mí mắt một chút. Sau đó thân thể từ trên dường nhẹ nhàng nhảy một cái, mạnh mẽ đứng trên mặt đất. Ngây người nửa giây, Duy tổng ngồi xuống sô pha ở một bên, từ trong túi quần lấy ra một bao thuốc lá, châm một điếu, hút một ngụm thật sâu, chậm rãi một ra một vòng khói nhỏ.
Hút hết một điếu thuốc, Duy tổng cong vẹo nằm trên sô pha đơn, vạt áo trước ngực mở lớn lộ ra cơ ngực rắn chắc của anh ta, lộ ra một cỗ tuấn mỹ dã tính! (hoang dã)
“Quý, Tiêu, Dương……” Duy tổng vươn tay trái của mình để dưới ánh đèn, mở bàn tay ra, miệng không chút để ý phun ra ba chữ. Một đôi bích nhãn (mắt xanh) híp lại, từ đôi mắt hẹp dài hiện lên quang mang tình thế bắt buộc, nhìn qua hơn vài phần tà khí bá đạo!
“Kỷ Nguyên!” Duy tổng trầm mặc gần hai phút đồng hồ, liền từ trong túi quần lấy di động ra, trực tiếp ấn số điện thoại gọi cho Kỷ Nguyên.
“Ngươi hiện tại gọi điện thoại tới làm gì?” Kỷ Nguyên vừa văn không ngủ được, liền đạp lên ánh trăng ở trong sân tản bộ. Nghe được tiếng di động vang lên, nhìn cái tên trên màn hình, hơi có chút giật mình!
(): vì không rõ quan hệ và tuổi tác của Kỷ Nguyên cùng Duy tổng nên mình sẽ để xưng hô ‘ta ngươi’. giống như bình thường Kỷ Nguyên nói chuyện với thủ hạ cũng vậy
“Ta muốn Quý Tiêu Dương!” Duy tổng dùng giọng điệu khẳng định bình tĩnh nói. Trên khuôn mặt thô cuồng hiện lên một tia lửa nóng!
Thanh âm Duy tổng vừa hạ xuống, ở một nơi khác trong điện thoại thật lâu không có đáp lại……
Kỷ Nguyên tùy ý ngồi xuống bồn hoa bên cạnh, cầm di động, nhìn lên mặt trăng tròn trên đỉnh đầu. Khóe miệng giơ lên một nụ cười nhạt quái dị……
“Không đáp ứng?” Cách một phút đồng hồ sau, Duy tổng nhẹ nhàng nói một câu. Trong giọng nói hơn một chút lo lắng!
“Không, ta không sao cả!” Kỷ Nguyên nhìn ánh trăng sáng trong, thản nhiên nói một câu. “Mục tiêu của ta, là Quý Thần Quang!”
Nghe lời nói của Kỷ Nguyên, trong đầu Duy tổng hiện lên bóng dáng của Quý Thần Quang. Một đứa bé tinh xảo xinh đẹp, rất ngây thơ trong sáng…… Anh ta không có hứng thú!
“Muốn nghe một chuyện hay không?” Kỷ Nguyên đột nhiên mở miệng nói, khóe miệng hàm chứa nụ cười lạnh. “Bọn họ là người yêu!” Thanh âm Kỷ Nguyên rất nhẹ, rất nhẹ…… Nghe ra có một loại âm trầm mao cốt tủng nhiên! (lông tóc dựng đứng)
Biểu tình Duy tổng rõ ràng sửng sốt một chút, dại ra tầm nửa giây mới lấy lại tinh thần “Ngươi là đang nói Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang?” Lời này nói ra rất cấp bách!
“Ân!” Kỷ Nguyên nhẹ nhàng trả lời một câu.
Duy tổng trầm mặc cầm di động……
Kỷ Nguyên cười khẽ ngắt điện thoại. Sau đó một lần nữa bỏ điện thoại vào trong túi quần, đứng lên vươn cái eo lười, hướng về phía phòng ngủ của mình. Bây giờ thì không cần gã thúc giục, Duy tổng cũng sẽ làm việc hết sức……
Nghe được bên tai truyền đến tiếng tút tút, Duy tổng mới lấy lại tinh thần, ném di động lên giường. Trong bích nhãn hiện lên một tia lo lắng! Anh ta đột nhiên nhớ tới lúc vừa rồi uống rượu, những trao đổi trong lúc đó giữa Quý Tiêu Dương và Quý Thần Quang! Anh ta nguyên bản nghĩ tình cảm anh em bọn họ rất tốt, hiện tại xem ra……
Khó trách Quý Tiêu Dương lại cười đến ôn nhu như vậy! Duy tổng lại lấy một điếu thuốc từ trong túi quần ra, châm thuốc, không chút để ý hút…… Nhìn làn sương khói bay giữa không trung, miệng của hắn xuất hiện một nụ cười âm trầm. Không bao lâu nữa, nam nhân kia, sẽ trở thành người của anh ta!
……
Quý Thần Quang đỡ Quý Tiêu Dương vào phòng, cẩn cẩn dực dực (cẩn thận) đặt anh hai lên giường, vừa mới chuẩn bị thay người giúp anh thay dép thì thân thể đột nhiên gã lên giường.
“Anh, anh hai……” Quý Thần Quang có chút hồi hộp nhìn Quý Tiêu Dương gần trong gang tấc. Cậu nhìn thấy trong đôi con ngươi đen lấy của anh hai nguyên bản còn mê ly vì say rượu giờ này lại là thần sắc tỉnh táo…… Anh hai không có say?
“Thần Thần, để cho anh hai ôm một chút!” Quý Tiêu Dương tựa đầu gối lên vai Quý Thần Quang, có chút hư thoát nói. Uống rượu nhiều quá, trong dạ dày đều quay cuồng khó chịu……
Quý Thần Quang ngửi thấy mùi rượu nồng đậm trên người Quý Tiêu Dương, đáy mắt hiện lên lo lắng, “Anh hai, anh rất khó chịu sao?”
“Ân. Có chút!” Thanh âm Quý Tiêu Dương có chút hư nhược, hữu khí vô lực (bất lực) nói!
“Anh hai, để em đi lấy khăn ấm cho anh lau mặt!” Nghe giọng điệu nói chuyện của Qusy Tiêu Dương, đáy mắt Quý Thần Quang là đua lòng cùng lo lắng! Tối hôm nay, anh hai cũng chưa ăn uống hẳn hoi, đều bị Duy tổng kia lôi kéo cùng uống rượu. Uống hết nhiều rượu mạnh như vậy, dạ dày khẳng định sẽ khó chịu!
“Không, không cần, Thần Thần chỉ cần để cho anh hai ôm một chút là tốt rồi!” Cách nửa phút sau, thanh âm Quý Tiêu Dương mới mơ mơ màng màng vang lên!
Quý Thần Quang thấy Quý Tiêu Dương như vậy, cũng không mở miệng nói chuyện nữa, chỉ lẳng lặng mặc hắn ôm.
Thời gian lẳng lặng trôi qua…… Mười phút sau, Quý Thần Quang ngắm ngắm khuôn mặt anh hai, cảm giác giống như anh đã ngủ rồi, mới nhẹ nhàng mở miệng hỏi một câu, “Anh hai, anh đã khá hơn chút nào chưa?”
Đợi một hồi cũng không thấy Quý Tiêu Dương trả lời. Hẳn là ngủ rồi! Quý Thần Quang ở trong lòng thầm nghĩ, sau đó tiểu tâm dực dực dời Quý Tiêu Dương từ trên người mình xuống.
Đây là một chuyên tương đối khó khăn, không thể làm Quý Tiêu Dương tỉnh, cho nên chỉ có thể mềm nhẹ, chầm chập di chuyển. Chờ cho đến lúc Quý Thần Quang mồ hôi ướt đẫm, rốt cục cũng đưa Quý Tiêu Dương dời khỏi người mình đặt xuống giường. Lúc chuẩn bị đứng dậy, thân thể vừa được tự do lại gắt gao bị giữ chặt trong một khuôn ngực quen thuộc! Trán Quý Thần Quang một trận hắc tuyến…… Ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương vẫn như trước nhắm mắt, trong lòng có chút không xác định, “Anh hai, anh không ngủ à?”
“Ngoan, để cho anh hai ôm!” Quý Tiêu Dương ôm thật chặt lấy Quý Thần Quang, nói thầm một câu.
“Được rồi……” Quý Thần Quang lẳng lặng nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương, bất đắc dĩ nói một câu. Cậu còn muốn giúp anh hai lau người, còn có cậu cũng chưa có tắm rửa! Hộc…… Bất quá xem anh hai như vậy, việc này là không thể làm rồi! Quý Thần Quang nằm trong ngực Quý Tiêu Dương thản nhiên nghĩ.
Được Quý Tiêu Dương ôm chặt trong ngực, hô hấp của Quý Thần Quang tràn ngập hương rượu nồng đậm, suy nghĩ càng ngày càng mê ly…… Bất tri bất giác liền tiến vào mộng đẹp!
……
Vương Tử Dật năm trên ghế ở ban công, một đầu tóc ánh vàng rực rỡ dưới ánh trăng càng có vẻ phá lệ chói mắt, ánh mắt có chút thất thần nhìn về phía bóng đêm vô tận ở phương xa! Tay phải máy móc thưởng thức di động tinh xảo. Trên bàn thủy tinh bên cạnh là một chai rượu vang đỏ cùng hai ly rượu!
Bức màn nhẹ nhàng bị gió đêm thổi bay lên, cảm giác mát lạnh đột nhiên làm cho Vương Tử Dật từ trong cảm xúc phục hồi tinh thần lại. Cúi đầu nhìn thời gian trên di động, bất tri bất giác, cư nhiên đã mười một rưỡi đêm rồi……
Lăng lăng nhìn thời gian trên di động, khóe miệng Vương Tử Dật xuất hiện nụ cười đắng chát cực nhạt! Còn không đến nửa tiếng nữa…… Trong lòng Vương Tử Dật thản nhiên nghĩ, ánh mắt từ từ chuyển lên bàn thủy tinh bên cạnh! Trong nụ cười đắng chát tựa hồ còn có một ít trào phúng……
Từ khi nhận được điện thoại của boss, đã gần qua ba ngày rồi. Do dự một ngày, sáng hôm qua mới gọi điện thoại cho tam đương gia của Tam Giác Vàng! Nguyên bản muốn gặp mặt hắn, hảo hảo trao đổi một chút chuyện boss đã phân phó, nhưng không có nghĩ đến, người nọ trực tiếp đáp lại anh một câu, trừ phi địa điểm là nhà hắn. Bằng không hết thảy đều không cần bàn nữa. Đương nhiên, nếu em nguyện ý thì đừng quên mang theo rượu vang đỏ. Tôi nghĩ, em hẳn là biết tôi thích uống năm bao nhiêu……
Cuối cùng, lúc anh cực độ tức giận, chuẩn bị ngắt điện thoại thì người nọ lại cuồng ngạo bỏ thêm một câu: Thời gian của tôi có hạn, đêm mai trước mười hai giờ đêm, nếu không có hồi âm. Vậy thì, không, cần, nói, gì, nữa……
Mấy chữ cuối cùng kia, người nọ dùng giọng điệu cực nhẹ cực nhạt, từng chữ từng chữ nói ra. Đến bây giờ Vương Tử Dật hồi tưởng lại, vẫn cảm giác được tựa hồ bên tai còn quanh quẩn thanh âm từ tính mang chút trầm thấp của hắn. Không thể phủ nhận, thanh âm của hắn thực mê người! Bất quá, tính cách của hắn lại quá giả dối!
Vừa nghĩ đến tính cách của người nọ, khí chất nho nhã quanh thân Vương Tử Dật liền hoàn toàn biến mất, vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi! Hận không thể đập nát người nọ, ném xuống biển cho cá mập ăn!
Ngay tại lúc Vương Tử Dật lâm vào trong những suy nghĩ loạn thất bát tao, di động trên tay đột nhiên kịch liệt chấn động, theo rung động của di động, một tiếng chuông điện thoại trong trẻo truyền đến……
“A lô, tôi là Vương Tử Dật!” Vương Tử Dật thu hồi cảm xúc, ấn nút nhận điện thoại. Nhưng không có nghĩ đến lúc này ở đầu bên kai chậm rãi truyền đến một thanh âm mà anh không muốn nghe thấy nhất.
“Vợ ơi, còn có nửa giờ nữa, suy nghĩ thế nào rồi? Mười hai giờ anh phải lên máy bay đến nước M rồi!”
Vương Tử Dật cầm di động, mặt hiện lên vẻ lo lắng……
“Không nói lời nào?”
Vương Tử Dật trầm mặc không nói…… Ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn trên bầu trời. Có chút hoảng hốt……
Anh là một cô nhi có cha mẹ! Sau khi ba mẹ ly hôn, mẹ có nhà mới, ba ba có nhà mới, duy độc chỉ có anh là biến thành người không nhà…… Rõ ràng song thân sinh ra anh vẫn hảo hảo sống trên đời này, lại làm cho anh biến thành một đứa nhỏ không có người nuôi dưỡng!
Thời điểm mười lăm tuổi, anh gặp được Quý Tiêu Dương lúc đó mười tám tuổi! Ngày đó, anh vừa mới đánh nhau cùng với sáu người! Anh thắng thảm! Khi trở về nhà liền té xỉu trong một ngõ nhỏ……
Thời điểm tỉnh lại, anh nhìn thấy Quý Tiêu Dương đứng trước mặt mình. Bộ dáng ngọc thụ lâm phong, cười ôn hòa nhìn anh! Hắn nói: Theo tôi đi, tôi sẽ làm cho cậu trở nên cường đại! Nhưng cậu phải tuyệt đối trung thành với tôi!
(): “cây ngọc đón gió”. Người con trai có nét kiêu hùng, người con gái có nét kiêu sa được ví như cây ngọc, đứng trước gió mạnh mà không hể bị đổ, lại càng đẹp hơn nữa. ” Ngọc thụ lâm phong” trong tướng học là một tướng quí.
Không biết có phải nụ cười của hắn rất ôn hòa, hay là bộ dáng của hắn quá mức đẹp hay không, hay là do cái khác…… Tóm lại là anh đần độn, không chút do dự liền đáp ứng……
Sau đó, tên tiểu lưu manh như anh, trở thành chủ sự của Huyết Minh mà mỗi người đều sợ hãi.
Sau đó, một người xấu như anh anh, theo dinh dưỡng gia tăng, theo quần áo thay đổi, theo tri thức phong phú, trở thành kim cương vương lão ngũ trong miệng mọi người.
(): Kim cương vương lão ngũ: chỉ người đàn ông hội tụ đủ năm tiêu chí:
1. Đầu tiên là nhiều tiền, có sự nghiệp thứ hai là thừa kế tài sản giàu có của gia đình.
2. Đẹp trai, anh tuấn, độc thân.
3. Có bằng cao học, hoặc học cao học ở nước ngoài.
4. Có khả năng giải quyết các vấn đề, kiên trì, tích cực, tìm tòi, nghiên cứu kinh doanh.
5. Không nói ra những việc quan trọng, cố gắng ẩn mình trong những người bình thường, tránh những thị phi của thế giới xung quanh.
Túm lại như bên mình thường nói là người đàn ông lí tưởng trong mộng của các cô gái, “con rể vàng” trong mắt bố mẹ vợ (nguồn: https://magnolia1314.wordpress.com/2013 ... vkimcuong/)
Sau đó, anh có địa vị, có tiền tài, có danh dự.
Tất cả những thứ đó, đều là Quý Tiêu Dương cho……
Không ai biết được, anh cũng từng chỉ là một tên tiểu lưu manh xen lẫn ở mọi nơi mà thôi……
Không có người nào biết. Kỳ thật những thứ này cũng không phải là những thứ mà anh muốn, thứ mà anh muốn là……
……
“Rượu đã mang lên rồi!” Vương Tử Dật trầm mặc hồi lâu đột nhiên mở miệng nói chuyện. Thanh âm có điểm khàn khàn nhàn nhạt, nghe ra có hơn một chút mê tình không nói nên lời!
Vừa dứt lời, Vương Tử Dật liền ngắt điện thoại. Đặt điện thoại lên bàn thủy tinh, ánh mắt sâu xa nhìn ánh trăng bàng bạc trên bầu trời cao cao……
Không đến một phút đồng hồ, một nam tử cao lớn, mặc một thân quần áo hưu nhàn màu đen nhảy một cái, xuất hiện ở ban công……
|
153: Mất tích. Trao đổi
Đã muốn có thói quen theo đồng hồ sinh học, buổi sáng bảy giờ, Quý Tiêu Dương liền đúng giờ mở mắt, một trận đau đớn nháy mắt tập kích trong óc. Quý Tiêu Dương nhịn không được khẽ rên ra tiếng, mày rậm nhíu chặt! Trí nhớ về buổi tối hôm qua như thủy triều dũng mãnh tràn vào trong óc, ước chừng qua hai phút đau đớn khó chịu kia mới dần dần tốt lên, hoặc có thể nói là chậm rãi thích ứng đau đớn kia.
Quý Tiêu Dương cẩn thận di chuyển thân thể mình, xuống giường, bước đi vẫn có chút loạng choạng, cảm giác dạ dày một trận quay cuồng khó chịu! Đi vào phòng tắm, dùng nước rửa mặt, nhìn chính mình trong gương, vẻ mặt suy sút, ngay cả râu cũng mọc ra……
Đêm qua uống quá nhiều rồi! Ngay cả thân thể đều đang kháng nghị! Quý Tiêu Dương lắc lắc đầu để cho đầu mình tận lực tỉnh táo. Sau đó đóng cửa phòng tắm. Trong lòng thản nhiên nghĩ: Tắm nước ấm, hẳn là sẽ tốt hơn một chút!
Quý Tiêu Dương xuống giường không đến một phút đồng hồ, Quý Thần Quang liền tỉnh, ánh mắt dừng ở phía phòng tắm đang có tiếng nước vang lên. Anh hai đang tắm rửa, dạ dày của anh ấy hẳn là rất khó chịu! Trong lòng nghĩ như vậy, Quý Thần Quang liền nhanh chóng lấy ra di động, gọi cho lễ tân, gọi bảo họ đem hai bát cháo thanh đạm cùng bữa sang, còn có canh giải rượu lên.
Ước chừng ba phút sau, chuông cửa liền vang lên. Quý Thần Quang xuống giường đi mở cửa. Người phục vụ đem bữa sáng tới cười khẽ gật đầu với Quý Thần Quang, sau đó đặt bữa sáng lên trên bàn rồi rời khỏi phòng.
Quý Thần Quang nhìn bữa sáng trên bàn, đột nhiên nhớ tới Nam Cung Kỳ. Không biết anh ấy thế nào rồi! Nghĩ, liền đứng lên đi tới phòng bên cạnh, ấn chuông cửa, qua hồi lâu cửa mới được mở ra. Nam Cung Kỳ mang vẻ mặt buồn ngủ mông lung……
“Kỳ, mau chóng đánh răng rửa mặt đi, em gọi bữa sáng rồi, nhanh tới ăn làm ấm dạ dày!” Quý Thần Quang vừa nói vừa kéo Nam Cung Kỳ vào trong phòng tắm. “Kỳ, nhanh lên! Em ở phòng bên cạnh chờ anh!”
Nam Cung Kỳ vươn tay vỗ vỗ đầu mình, làm cho mình thanh tỉnh một chút. Sau khi sửng sốt một lúc lâu mới trả lời một câu “Anh biết rồi!” Uống cạn một ly rượu mạnh, ngay cả phản ứng đều chậm nửa nhịp. Nam Cung Kỳ dùng nước lạnh vỗ lên mặt, lăng lăng nghĩ……
Quý Thần Quang thấy Nam Cung Kỳ trả lời mình, liền cười rồi bỏ lại một câu “Nhớ rõ, phải nhanh lên!” Sau đó vội vàng quay về phòng.
Vừa mới vào phòng liền thấy Quý Tiêu Dương mặc áo tắm, đang ngồi trước bàn ăn cháo. Nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân, bưng bát cháo quay đầu lại “Thần Thần, Kỳ không có việc gì đi?”
“Không có chuyện gì, anh ấy đang rửa mặt, lập tức có thể qua đây! Anh hai, anh ăn trước đi, em đi đánh răng rửa mặt!” Quý Thần Quang nói một câu liền đi vào phòng tắm!
Ba người ăn sáng xong liền trở về biệt thự. Thời điểm rời đi Quý Tiêu Dương còn dặn dò lễ tân kêu hai người đi lên hầu hạ Duy tổng!
Trong thư phòng.
Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang ngồi trên sô pha, Nam Cung Kỳ ngồi bên cạnh bọn họ.
“Thần Thần, tối qua không phải là em phát hiện ra cái gì chứ?” Quý Tiêu Dương cúi đầu hỏi Quý Thần Quang trong lòng. Tuy là câu hỏi nhưng giọng điệu lại là khẳng định!
Quý Thần Quang ở trong lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ, làm cho mình ngồi càng thêm thoải mái một chút. Sau đó mới gật gật đầu nói “Ân, em cảm giác Duy tổng này, trong lòng có quỷ! Anh hai, chính là tối hôm qua, thời điểm ăn cơm, lúc các anh đều đứng lên chỉ có một mình em ngồi, em nhìn thấy mặt Duy tổng thì có vẻ là say nhưng đáy mắt lại lóe ra một tia tỉnh táo. Còn có, thời điểm anh ta nói chuyện, chung quy em cảm thấy anh ta, quá ngoan ngoãn……”
Nghe Quý Thần Quang nói, Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ đều trầm mặc.
“Tiêu Dương, muốn hay không xem xét lại thời gian, để cho hợp đồng này chậm lại một chút?” Trầm mặc một lúc lâu, Nam Cung Kỳ nhìn Quý Tiêu Dương hỏi một câu.
Quý Tiêu Dương trầm tư, không đáp lại. Theo thường lệ mà nói, đây không có khả năng sẽ có âm mưu gì bên trong. Nếu thật sự có âm mưu, không riêng sự nghiệp của hắn bị ảnh hưởng, mà ngay cả sự nghiệp của Duy tổng cũng theo đó mà sập. Loại chuyện này, cơ hồ là đồng quy vu tận (cùng chết), không có khả năng phát sinh ở thời điểm này……
Căn bản là không có lý do để loại chuyện này xảy ra! Quý Tiêu Dương nghĩ không ra, nếu Duy tổng thực sự tồn tại tâm tư gì, thì anh ta sẽ là dạng người thế nào chứ?……
Lo lắng nửa ngày, Quý Tiêu Dương mới có chút đăm chiêu nói một câu “Trước quan sát anh ta thật kỹ rồi nói!”
Đang lúc Nam Cung Kỳ chuẩn bị nói chuyện thì di động của Quý Tiêu Dương vang lên.
“Mạc Dương!” Quý Tiêu Dương lấy di động ra, ấn nút nghe! Không rõ lắm vì sao Mạc Dương lại gọi điện tới vào lúc này…… Tim đập đột nhiên nhanh hơn, có một cỗ bất an khó hiểu nhanh chóng lan tràn……
Cơ hồ là cùng lúc, sắc mặt Nam Cung Kỳ đột nhiên có chút quái dị! Cảm giác bất an thật mạnh…… Này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Nam Cung Kỳ mê mang nhìn về phía Quý Tiêu Dương.
Thời điểm này, ở một đầu khác của điện thoại, Mạc Dương cũng vội vội vàng vàng đáp một câu “Tiêu Dương, Tiểu Cửu, mất tích rồi……”
“Cái gì?” Quý Tiêu Dương cơ hồ là theo bản năng liền nhìn về phía Nam Cung Kỳ……
“Không phải cậu bảo tôi tra chuyện của Tiểu Cửu sao? Tôi phân phó hai người âm thầm bảo vệ Tiểu Cửu, nhưng là sang hôm nay, đột nhiên mất đi liên hệ cùng tồn tại của Tiểu Cửu. Giống như là người đã bốc hơi vậy……”
“Này, không có khả năng……” Nam Cung Kỳ bỗng nhiên đứng bật dậy. Tay run rẩy lấy điện thoại trong túi quần ra. Lại bởi vì kinh hoảng trong lòng mà liên tiếp trượt tay, mãi mới lấy được di động ra thì bàn tay đã lạnh cóng, sau đó gọi cho Nam Cung Cửu.
Ngắn ngủn một giây qua đi, trong di động vang lên thanh âm máy móc: Số điện thoại ngài gọi không tồn tại…… Số điện thoại ngài gọi không tồn tại…… Số điện thoại ngài gọi không tồn tại……
Trong căn phòng im lặng vang lên một thanh âm thanh thúy, điện thoại trong tay Nam Cung Kỳ rơi xuống đất……
“Kỳ, anh hãy bình tĩnh một chút!” Quý Thần Quang nhanh chóng đứng lên đỡ thân thể lung lay sắp đổ của Nam Cung Kỳ.
Quý Tiêu Dương nhìn tình huống của Kỳ, cũng vội vàng nói một câu ‘đợi lát nữa lại nói’ với Mạc Dương. Sau đó liền ngắt điện thoại. Đứng trước mặt Nam Cung Kỳ. “Kỳ, cậu phải ổn định cảm xúc, đừng nghĩ chuyện tình theo chiều hướng xấu!”
Nam Cung Kỳ khẽ cúi đầu làm cho người ta không thấy rõ biểu tình……
Nhưng là, Quý Thần Quang cùng Quý Tiêu Dương cảm giác được thân thể Nam Cung Kỳ căng cứng lại, cảm giác được một loại mù mịt mỏng manh yếu ớt……
……
Hai phút đồng hồ sau, di động Quý Tiêu Dương lại vang lên, lần này là Duy tổng. Quý Tiêu Dương nhìn một chút liền ấn nút nghe, “Duy tổng, anh có khỏe không?”
Lẽ phép hỏi một câu, lại làm cho Duy tổng ở một đầu khác không tiếng động nở nụ cười. “Tôi không sao, Quý tổng hôm nay có thời gian không? Chúng ta bàn chuyện hợp đồng được chứ?”
Quý Tiêu Dương trầm mặc một lát, “Được, tôi lập tức đến công ty!” Sau đó hàn huyên mấy câu với Duy tổng liền ngắt điện thoại.
Quý Tiêu Dương đưa điện thoại di động bỏ vào trong túi quần, nguyên bản còn muốn nói với Nam Cung Kỳ bảo cậu ấy ở nhà nghĩ ngơi một chút, không nghĩ tới Nam Cung Kỳ lại mở miệng trước “Tôi đi lấy tư liệu liên quan!” Nói xong liền đi về phía bàn làm việc.
Quý Thần Quang lúng túng nhìn bóng dáng Nam Cung Kỳ, có chút lo lắng cùng Quý Tiêu Dương liếc nhìn nhau. Không biết nên làm cái gì bây giờ……
Thời điểm nay, Nam Cung Kỳ lại ngẩng đầu, nở một nụ cười thản nhiên với Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, tươi cười có chút tái nhợt! “Tôi tin tưởng Tiểu Cửu! Cậu ấy cũng đáp ứng tôi rồi!” Nhớ kỹ, tôi ở chỗ này chờ cậu! Cậu đã đáp ứng rồi…… Nam Cung Kỳ yên lặng nhớ kỹ, trong lòng lại là một mảnh thê lương, giống như một khúc gỗ trôi trên mặt biển, hoàn toàn không tìm thấy cảm giác an toàn!
“Đúng, Kỳ, chúng ta phải tin tưởng Tiểu Cửu! Cậu ấy rất mạnh!” Quý Thần Quang cười nói.
Quý Tiêu Dương đứng ở một bên, không nói gì chỉ yên lặng nhìn Nam Cung Kỳ, cho thấy sự tín niệm cùng kiên định của mình!
“Đi thôi, tư liệu đã chuẩn bị tốt rồi!” Nam Cung Kỳ cầm một đống tài liệu trong tay, nói với Quý Tiêu Dương. Hy vọng làm việc bận rộn có thể làm cho anh tạm thời quên đi sự bất an này…… Tận lực đừng cho mình suy nghĩ lung tung, ngờ vực vô căn cứ!
“Được!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, nắm tay Quý Thần Quang, ba người ra khỏi nhà, lên xe chạy tới công ty! Vào công ty, thư kí Tam Hào nói Duy tổng đã đợi ở trong phòng họp!
“Đã để anh phải đợi lâu!” Quý Tiêu Dương vào phòng họp, cười xin lỗi với Duy tổng.
“Ha ha, không có việc gì, Quý tổng còn khách khí với tôi làm gì! Tôi cũng vừa mới đến thôi!” Duy tổng cười sang sảng, vươn tay vỗ vỗ bả vai Quý Tiêu Dương! Có vẻ phá lệ sảng khoái! “Nào, Quý tổng, cậu xem xem có vừa lòng với hợp đồng này của tôi không?” Duy tổng vừa nói vừa từ thư kí bên cạnh lấy ra một phần tài liệu, đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương.
Quý Tiêu Dương cầm trong tay nhìn nhìn. Nói thật, hắn rất là vừa lòng. Chính là lời nói của Thần Thần sáng hôm nay, trong lòng hắn có điểm chần chờ! Trong lòng hơn một phần cẩn thận!
“Quý tổng, theo đánh giá của tôi, ba năm sau lợi nhuận của chúng ta có thể gấp mấy lần!” Duy tổng bưng trà, nhẹ nhấp một ngụm, bình tĩnh nói.
“Ân, nếu hết thảy đều chiếu theo tài liệu này mà tiến hành thì quả thật có thể đạt được giá trị lợi nhuận như anh nói. Nhưng là……” Quý Tiêu Dương vừa nói, vừa bất động thanh sắc chú ý biểu tình của Duy tổng, “Có mấy nhân tố ngoài ý muốn, anh cũng không lo lắng sao?”
(): không chút dấu vết, thản nhiên, bình tĩnh
Duy tổng vừa nghe Quý Tiêu Dương nói, đặt chén trà lên mặt bàn, cười ngạo nghễ, “Quý tổng, mấy nhân tố ngoài ý muốn kia, tôi đã tính qua rồi, hoàn toàn không cần để ý!”
“Duy tổng, tục ngữ nói, cẩn thận sử đắc vạn năm thuyền. Huống chi, đầu tư của chúng ta lần này cũng không phải một con số nhỏ!” Quý Tiêu Dương đặt tài liệu lên bàn, hai tay giao trước ngực, thản nhiên nói.
(): sử dụng cẩn thận thì thuyền dùng được vạn năm
“Lời này của Quý tổng rất đúng.” Duy tổng nói xong, liền nhìn về phía thư kí bên cạnh. “Đưa tư liệu cho Quý tổng!”
Thư kí nhẹ gật đầu, từ trong cặp tài liệu màu đen lấy ra một chồng tư liệu đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương, “Quý tổng, đây là một vài nhân tố ngoài ý muốn đã được dự toán!”
Quý Tiêu Dương cười khẽ nhận lấy tư liệu, cầm trong tay cẩn thận xem. Ước chừng năm phút đồng hồ sau, mới đưa tư liệu cho Nam Cung Kỳ, trên mặt là thần sắc nghiêm túc, “Duy tổng, tính toán của anh với tính toán của tôi có chút khác biệt! Tôi tính ra là trong một nhân tố ngoài ý muốn, đủ để sự đầu tư của chúng ta xuất hiện ba phần phiêu lưu nguy hiểm!” Quý Tiêu Dương vừa nói vừa lấy một phần tư liệu bọn họ đã tính toán trong tay Nam Cung Kỳ đưa cho Duy tổng.
Duy tổng vừa nghe Quý Tiêu Dương nói, sắc mặt mang ý cười nháy mắt trở nên nghiêm túc, vươn tay tiếp nhận tư liệu, cẩn thận xem xét.
Quý Thần Quang vẫn lẳng lặng ngồi bên người Quý Tiêu Dương, không dấu vết cảm nhận sự dao động cảm xúc của Duy tổng…… Cậu rõ ràng cảm giác được đáy mắt Duy tổng kia là lửa nóng mịt mờ…… Còn có vừa rồi còn hiện lên phẫn nộ mỏng manh!…… Lòng bàn tay Quý Thần Quang có chút mồ hôi. Bởi vì cậu cảm giác được, Duy tổng này giống như đối với anh hai cậu, còn có tâm tư khác……
PS: hôm nay đi hẹn hò với Vinnie cùng mấy anh đẹp trai khác nên về muộn:3 mới edit được ĐGCS. nàng nào đọc TLYC thì chịu khó đợi nha:3
|
154: Không thể ký!
Ở bên ngoài, Duy tổng còn thật sự chăm chú xem tư liệu trong tay, nhưng trong lòng lại là lửa giận ngùn ngụt: Chết tiệt, Kỷ Nguyên ngay cả làm giả bẫy cũng không thể hoàn thành hoàn mỹ được! Còn phải làm cho anh ta đến nghĩ biện pháp che lấp!
Ước chừng năm phút đồng hồ sau, Duy tổng đặt tư liệu lên mặt bàn, nhìn Quý Tiêu Dương mở miệng nói: “Về những điều ngoài ý muốn mà Quý tổng nói, kỳ thật hoàn toàn có thể tránh đi!”
Quý Tiêu Dương vừa nghe, mặt mày khẽ nhăn lại, có chút kinh ngạc, “Duy tổng, lời này nói như thế nào?”
Duy tổng hé miệng cười yếu ớt, ánh mắt lẳng lặng cùng Quý Tiêu Dương nhìn nhau một giây, sau đó đứng dậy đi tới bên người Quý Tiêu Dương, kéo một cái ghế dựa bên cạnh hắn, hai người sóng vai mà ngồi. Đặt tư liệu trong tay đến trước mặt Quý Tiêu Dương, “Quý tổng, cậu xem, cậu làm dự toán như này……”
Tinh thần Quý Thần Quang có chút hoảng hốt, cậu không có chú ý Duy tổng cùng Quý Tiêu Dương rốt cuộc nói cái gì. Tư duy của cậu vẫn dừng ở cảnh tượng Duy tổng đối diện anh hai……
Cậu không biết anh hai có chú ý tới hay không! Nhưng là cậu cảm giác được…… Trong nháy mắt kia, đáy mắt Duy tổng lóe lên, giống như một con sói đang rình con mồi của mình…… Hợp đồng này, anh hai không thể ký! Trực giác nhắc nhở cậu trong đó khẳng định có cạm bẫy rất lớn! Hơn nữa, anh hai cũng là con mồi trong đó…… Cậu không thể để anh hai lâm vào nguy hiểm được, cậu phải nghĩ biện pháp ngăn cản anh hai! Nhưng nên làm cái gì bây giờ? Tầm quan trọng của hợp đồng này, cậu rất rõ ràng! Anh hai vẫn đều luôn tự mình làm tất cả mọi chuyện liên quan đến hợp đồng này. Cậu nên làm thế nào để thuyết phục anh hai buông tha nó đây?……
Tay Quý Thần Quang đặt dưới bàn gắt gao nắm chặt lấy nhau! Khẽ cúi mặt, đáy mắt lóe lên lo lắng cùng bối rối……
Nam Cung Kỳ nguyên bản còn đang chăm chú nghe Duy tổng giải thích, khóe mắt đột nhiên liền thấy Quý Thần Quang khác thường, trong lòng có chút giật mình. Thần Quang, này đột nhiên là làm sao vậy? Nhìn thế nào cũng thấy Thần Quang hình như rất là khó chịu?……
“Thần Quang, em làm sao vậy? Có phải là không thoải mái hay không?” Nhìn vài giây, trong lòng Nam Cung Kỳ vẫn là ẩn ẩn có chút lo lắng, liền nghiêng đầu khẽ hỏi Quý Thần Quang. Khi vươn tay nắm lấy bàn tay Quý Thần Quang, trong lòng Nam Cung Kỳ nhất thời căng thẳng. Như thế nào lòng bàn tay lại chảy nhiều mồ hôi lạnh như vậy! “Thần Quang, em làm sao vậy? Làm sao khó chịu? Nói cho anh biết đi!”
Quý Tiêu Dương cùng Duy tổng hai người đang khí thế ngất trời thảo luận xem làm như thế nào để mấy việc ngoài ý muốn này giảm tính nguy hại xuống mức thấp nhất thì bỗng nhiên bên tai vang lên thanh âm có chút lo lắng của Nam Cung Kỳ. Nghe nội dung thì là về Thần Thần…… Trong lòng ‘lộp bộp’ một tiếng! Lập tức cười có lỗi với Duy tổng. Quay đầu ôm Quý Thần Quang vào trong ngực. Quý Tiêu Dương chạm vào lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh của Quý Thần Quang, trong lòng căng thẳng! “Thần Thần, sao em lại ra nhiều mồ hôi lạnh như vậy. Làm sao khó chịu? Nói cho anh hai!”
“Không, anh hai, em muốn về nhà!” Quý Thần Quang tựa đầu ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương, hữu khí vô lực nói. Cậu vừa mới suy nghĩ lâu như vậy mà cũng không nghĩ ra được biện pháp gì! Cậu không biết nên làm thế nào để thuyết phục anh hai! Về hợp đồng này, về âm mưu bên trong, cậu một mực không biết! Chỉ bằng trực giác, rất khó làm cho mọi người tin tưởng! Dù sao, vì để hợp đồng này thành công, công ty đã tiêu phí rất nhiều tâm huyết…… Khổ sở chưa từng có bao giờ từ trong lòng trào ra…… Anh hai rõ ràng có nguy hiểm, nhưng là cậu không tìm thấy nguy hiểm ở nơi nào…… Làm sao bây giờ?
“Được, được, Thần Thần, chúng ta về nhà! Anh hai mang em về nhà. Kỳ, lập tức gọi Tôn Hàn tới biệt thự!” Quý Tiêu Dương ôm lấy Quý Thần Quang, nói với Nam Cung Kỳ Sau đó quay đầu, cười xin lỗi với Duy tổng, “Duy tổng, thật sự là ngượng ngùng! Ngày khác tôi sẽ tìm thời gian, chúng ta từ từ trao đổi tiếp!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền ôm Quý Thần Quang, vội vàng rời khỏi phòng họp! Trong lòng như là kiến bò trong chảo nóng!
Nam Cung Kỳ nhanh chóng lấy di động ra, gọi điện cho Tôn Hàn. Nói cho hắn biết có chuyện gấp, lập tức chạy tới biệt thự! Ngắt điện thoại, Nam Cung Kỳ nhanh chóng sửa sang lại tư liệu trên bàn, sau đó cười xin lỗi với Duy tổng rồi chạy ra khỏi phòng họp, đuổi theo Quý Tiêu Dương.
Trong phòng họp, Duy tổng vẻ mặt lo lắng nhìn mặt bàn……
“Anh ơi, không cần gọi bác sĩ, em không sao!” Quý Thần Quang được Quý Tiêu Dương đặt ở ghế phó lái, nói với Quý Tiêu Dương đang ngồi ở ghế lái một câu.
“Ngoan, Thần Thần, em nghỉ ngơi mấy phút trước đi, anh hai lập tức mang em về nhà!” Quý Tiêu Dương vừa nói, vừa cẩn thận giúp Quý Thần Quang thắt dây an toàn. Sau đó cắm chìa khóa, khởi động xe, chậm rãi ra khỏi bãi đỗ xe, chạy về biệt thự!
Nam Cung Kỳ vừa mới chạy đến bãi đỗ xe liền nhìn thấy xe Quý Tiêu Dương như một cơn gió biến mất ở chỗ rẽ. Anh hơi chần chờ nửa giây liền lập tức đi tìm xe của mình, lên xe lái về biệt thự!
“Anh hai, em thực sự không có việc gì!” Nhìn Quý Tiêu Dương lái với tốc độ trước nay chưa từng có, trong lòng Quý Thần Quang càng thêm khẩn trương……
Quý Tiêu Dương không nói gì, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú đường phía trước, tốc độ không những giảm mà còn tăng thêm! Hắn không thể dễ dàng để Thần Thần ở trước mặt hắn có cái gì ngoài ý muốn! Bộ dáng Thần Thần vừa rồi đã dọa hỏng hắn!
Thấy anh hai không để ý đến mình! Quý Thần Quang khổ sở cúi đầu, nghịch nghịch ngón tay của mình…… Trong lòng một mảnh mờ mịt! Nếu đợi lát nữa nói với anh hai, bảo anh ấy không cần ký cái hợp đồng kia, anh hai có thể sẽ nổi giận hay không? Có thể hay không nghĩ là cậu cố ý giả bệnh làm cho anh ấy sốt ruột……
Ở lúc Quý Thần Quang ngẩn người, Quý Tiêu Dương đã muốn lái xe vào biệt thự, xuống xe, ôm Quý Thần Quang đang ngây ngốc vào sô pha trong phòng khách! “Thần Thần, không sợ! Tôn Hàn lập tức sẽ tới đây!” Hai tay Quý Tiêu Dương gắt gao xoa xoa hai tay lạnh như băng của Quý Thần Quang!
“Anh hai, em thực sự không có việc gì!” Quý Thần Quang ngẩng đầu, nhìn mặt Quý Tiêu Dương, nghiêm túc nói. Trên lông mi thật dài dính bọt nước!
Quý Tiêu Dương đau lòng ôm Quý Thần Quang vào trong lòng, cúi đầu hôn lên khóe mắt cậu, “Ừ, Thần Thần không có việc gì! Nhưng Tôn Hàn lập tức sẽ đến đây, để cho cậu ta kiểm tra Thần Thần một chút! Như vậy anh hai cũng an tâm!”
“Anh hai, em thực sự không có việc gì! Anh hai, em chỉ là……” Quý Thần Quang ngửa đầu nhìn Quý Tiêu Dương. Muốn nói lại thôi…… Một đôi tay gắt gao nắm lấy vạt áo Quý Tiêu Dương, tựa hồ lúc này cậu cảm thấy thực không an toàn……
“Boss!” Cùng Nam Cung Kỳ tiến vào là một nam tử mặc một thân quần áo hưu nhàn màu trắng, đeo một cái mắt kính không gọng! Vẻ mặt cùng hơi thở nho nhã, hảo một khiêm khiêm tiếu quân tử! (không hiểu lắm, chung quy lại nó là một phần trong đạo của người quân tử)
“Tôn Hàn, cậu đã đến rồi!” Quý Tiêu Dương đối với Tôn Hàn cười khẽ gật gật đầu. Sau đó cúi đầu nhẹ giọng nói một câu với Quý Thần Quang, “Thần Thần, em để cho Tôn Hàn kiểm tra toàn thân một lần! Cho dù thực không có việc gì, cũng có thể để anh hai không lo lắng nữa!”
Quý Thần Quang nhẹ cúi đầu, trầm mặc không nói……
“Thần Thần!” Quý Tiêu Dương ở bên tai Quý Thần Quang nhỏ giọng gọi một tiếng, thanh âm có vô hạn ôn nhu cùng lo lắng!
“Vâng!” Một lát sau, Quý Thần Quang mới yếu ớt trả lời một tiếng, “Anh hai, em thực sự không có việc gì!” Ở thời điểm đứng lên, ánh mắt Quý Thần Quang sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương.
“Ân, anh hai biết!” Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang, cười cưng chiều! Cho dù thực sự không có việc gì, hắn cũng vô pháp an tâm! Bộ dáng Thần Thần vừa rồi dọa hỏng hắn…… Hắn phải nhìn thấy Tôn Hàn kiểm tra mới yên tâm được!
Qua nửa giờ, Quý Thần Quang cùng Tôn Hàn đồng thời từ trong phòng đi ra, Tôn Hàn đi tới trước mặt Quý Tiêu Dương. “Boss, thân thể nhị thiếu gia không có gì trở ngại, chính là vừa rồi cảm xúc dao động quá mức, làm cho thân thể có chút không chịu nổi! Nghỉ ngơi một hai ngày là được!”
“Tôi biết rồi, Tôn Hàn cậu về trước đi!” Quý Tiêu Dương cười nhẹ với Tôn Hàn, vươn tay vỗ vỗ bờ vai hắn!
Trong nụ cười của Tôn Hàn còn có điểm được nhìn kịch vui, gật gật đầu. Sau đó chậm rì rì ra khỏi biệt thự! Boss nhà hắn a, thật đúng là nhìn không ra……
“Anh hai……” Im lặng một phút đồng hồ, Quý Thần Quang có chút sợ hãi vươn tay kéo kéo tay áo Quý Tiêu Dương, thanh âm nhược nhược……
Ánh mắt Quý Tiêu Dương lẳng lặng nhìn thoáng qua Quý Thần Quang, sau đó vươn tay ôm cậu ngồi lên sô pha. “Thần Thần, có phải vừa rồi ở trong phòng họp, em phát hiện ra cái gì đó đúng không?”
Quý Thần Quang trầm mặc một chút, gật gật đầu…… Tay lại nhẹ nhàng thu vào vò vò góc áo của mình. Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng này của Thần Thần liền biết cậu có chuyện muốn nói, liền ôm câu lẳng lặng chờ Thần Thần mở miệng……
Nam Cung Kỳ nhìn không khí này, có điểm cổ quái. Hẳn là nói, thái độ của Thần Quang có điểm cổ quái…… Suy nghĩ một chút, Nam Cung Kỳ liền đứng lên, pha ba chén trà xanh, đặt lên bàn thủy tinh. “Uống chén trà nóng cho ấm đi.”
Quý Thần Quang nhìn thoáng qua chén tra tỏa nhiệt khí, có chút thất thần, không tự giác thốt ra: “Anh hai, không thể, cũng không được ký cái hợp đồng kia……”
Quý Tiêu Dương hơi sửng sốt, “Vì cái gì? Thần Thần, em phát hiện ra chuyện gì sao?” Hợp đồng này, đến hiện tại là thời khắc mấu chốt, quan trong nhất, có thể nói là tên đã lên dây không thể không bắn…… Trừ phi là có nguy hiểm gì đó trí mạng, như vậy hắn mới có thể vì lo lắng mà bỏ! Vì hợp đồng này, công ty đã cố gắng hơn nửa năm, về phần tài chính, cũng đã bỏ ra gần một nghìn vạn……(10.000.000CNY =3 5.480.168.000VND > hãy giết con đi) Hiện tại hết thảy đều đã chuẩn bị xong xuôi. Nếu đột nhiên nói bỏ chỉ sợ tất cả những nhân viên tham gia lần đầu tư này đều kịch liệt phản đối……
“Anh hai, em…… trực giác của em, hợp đồng này là một cạm bẫy rất lớn…… Anh hai, em cảm giác được, Duy tổng kia, anh ta……” Quý Thần Quang cúi đầu, lúng ta lúng túng, thanh âm càng nói càng nhỏ……”Anh ta, đối với anh có tâm tư khác……”
“Thần Thần, em có thể hay không quá nhạy cảm? Duy tổng anh ta là người đã có vợ con rồi! Con của anh ta anh cũng đã từng gặp mặt, năm tuổi, bộ dạng rất đáng yêu, giống như em lúc nhỏ vậy! Hơn nữa, anh cũng đã từng trò chuyện với vợ anh ta, là một nữ nhân rất giỏi!” Quý Tiêu Dương trầm mặc một phút đồng hồ mới mở miệng nói chuyện!
“Đúng, Thần Quang, người ngoại quốc tương đối nhiệt tình. Nếu em gặp vợ của anh ta, em cũng sẽ cảm thấy như vậy. Lúc trước, lần đầu tiên bọn anh gặp đã từng bị cô ấy cho một cái ôm thật lớn!” Thanh âm Nam Cung Kỳ lúc này mang theo ý cười nhàn nhạt!
“Em……” Không phải! Quý Thần Quang ở trong lòng hò hét! Nhưng là cậu không biết phải nói như thế nào! Duy tổng này, tâm tư của anh ta che dấu quá sâu! Rất kho để cho người ta phát giác!
“Anh hai, không cần ký cái hợp đồng kia!” Trong lòng Quý Thần Quang đã muốn gấp thành một đoàn, suy nghĩ của cậu cũng bị ảnh hưởng. Không biết nên nói như thế nào với anh hai, chỉ có thể nhìn Quý Tiêu Dương làm cho anh ấy đừng ký hợp đồng!
“Thần Thần, đừng nóng vội, bình ổn cảm xúc của em trước đã! Có thể nói cụ thể phát hiện của em một chút không?” Quý Tiêu Dương nghe Quý Thần Quang nói, trong lòng ẩn ẩn có một tia ngờ vực vô căn cứ. Thần Thần có thể hay không quá mức mẫn cảm! Hắn ở trong đầu hồi tưởng một lần, mặc kệ là bình thường nói chuyện hay gì, hắn đều không phát hiện ra loại tâm tư khác mà Thần Thần nói……
“Anh hai, anh phải tin tường em! Anh trăm vạn lần đừng ký cái hợp đồng kia. Nếu không, anh trước tiên kéo dài thời gian ký hợp đồng cũng được! Em cảm giác được, Duy tổng này không có ý tốt!” Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương, trong đôi mắt sáng trong suốt lóe lên sự nghiêm túc! Cậu không có xem hợp đồng, cũng không rõ ràng cái hợp đồng kia, hiện tại cậu chỉ biết trong cảm xúc của Duy tổng kia xuất hiện dao động âm mưu!
Nhưng là chỉ là lời nói…… cũng rất khó làm cho người ta tin tưởng Quý Thần Quang! Bởi vì Duy tổng che dấu hết thảy quá sâu, quá hoàn mỹ! Đến bây giờ, biện pháp duy nhất chỉ có thể tìm được lỗ hổng trong hợp đồng! Trong lòng Quý Thần Quang cũng rõ ràng như vậy. Nhưng là tìm không được……
PS1: hôm nay đi học về mệt tưởng chớt rồi:( cũng định tự cho bản thân một ngày nghỉ, cơ mà nghĩ đến các nàng ngày ngày theo dõi lại nhịn không được mò lên ngồi edit rồi up:3 các nàng đọc vui vẻ nhiaa
PS2: thực sự là cái chuyện này có quá nhiều nhân vật nam:(( nên chắc ta để đại từ là ‘hắn’ hết. các nàng thấy sao?
|
155: Quyết định!
“Thần Thần, em chắc chắn mấy phần?” Quý Tiêu Dương nhìn Quý Thần Quang, bình tĩnh hỏi một câu. Trong con ngươi màu đen tựa hồ so với lúc trước càng thêm tối đen sáng ngời!
Quý Thần Quang cơ hồ là trong nháy mắt Quý Tiêu Dương vừa dứt lời, liền vươn mấy đầu ngón tay làm một cái thủ thế, giọng điệu kiên định mười phần, “Anh hai, em chắc chắn mười phần mười, hợp đồng này chính là một cạm bẫy lớn!”
“Được, Thần Thần, anh hai đáp ứng em sẽ hoãn hợp đồng này lại, tiếp tục quan sát mấy ngày!” Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt tóc Quý Thần Quang, thanh âm thực ôn nhu! Đây là lần đầu tiên Thần Thần ra một yêu cầu mãnh liệt như vậy, hắn không thể bỏ qua!
“Dạ!” Trên lông mi thật dài của Quý Thần Quang vẫn còn dính bọt nước, nhưng khóe miệng lại giơ lên một nụ cười sáng lạn. Mấy ngày này, mình nhất định phải hảo hảo đi thăm dò chuyện có liên quan đến hợp đồng một chút. Phải tìm ra sự khác thường trong hợp đồng này, cho dù có là một điểm nhỏ, một manh mối rất nhỏ có thể làm cho anh hai cùng Kỳ hoàn toàn tin tưởng lời nói của mình là được rồi. Những cái khác liền giao cho anh hai bọn họ đến làm!
Ánh mắt Quý Tiêu Dương vẫn dừng trên người Quý Thần Quang, lúc này nhìn vẻ mặt đăm chiêu của cậu, khóe miệng cũng xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt! Việc này, cho dù Thần Thần có đoán sai đi chăng nữa, đối với em ấy mà nói, đây cũng là một lần khảo nghiệm rất là tốt! Thần Thần đã trưởng thành, đã bắt đầu học được tự hỏi một số vấn đề rồi! Thật tốt!
Nam Cung Kỳ nghe thấy câu trả lời của Quý Tiêu Dương, trong lòng có chút kinh ngạc! Anh thật không ngờ, Tiêu Dương sẽ dễ dàng liền tin lời nói của Thần Thần như thế. Ở phương diện này, có lẽ hoặc nhiều hoặc ít, Thần Thần…… đang ghen! Nếu làm cho các thành viên khác trong công ty biết chuyện này, khẳng định sẽ mãnh liệt phản đối, như vậy thì hình tượng của Tiêu Dương ở công ty sẽ hoặc nhiều hoặc ít bị ảnh hưởng! Nam Cung Kỳ nghĩ được đến như vậy cũng không sai, bởi vì lời nói của Quý Thần Quang vừa rồi đích xác là thực làm cho người ta hoài nghi!
“Anh hai, anh không cần tin tưởng Duy tổng. Trăm vạn lần không cần tin tưởng những gì hắn ta nói! Hắn ta không phải là một người tốt, hắn ta là một tên vô lại!” Quý Thần Quang từ trong suy nghĩ của mình phục hồi lại tinh thần, lôi kéo tay Quý Tiêu Dương, kiên định nói, trong ánh mắt sáng trong suốt lóe lên quang mang nghiêm túc.
Trong lòng Quý Tiêu Dương xẹt qua nhè nhẹ vui sướng. Thần Thần, ghen rồi?…… Bất quá, thật sự rất kỳ quái, hắn cùng với Duy tổng này cũng không đi lại nhiều! Bất quá chính là vài lần liều mạng uống rượu mà thôi! Cùng uống rượu?…… Quý Tiêu Dương nghĩ như vậy, lại nghĩ tới Kỳ từng nói qua với hắn, lúc mình cùng uống rượu với Duy tổng cũng sẽ bị cảm xúc của anh ta cuốn hút, cười đến đặc biệt sanh sảng, đặc biệt thật tình! Chẳng lẽ là bởi vì như vậy?…… Tâm tư trăm chuyển ngàn hồi, khóe miệng cười của Quý Tiêu Dương càng ngày càng ôn nhu. Thần Thần của hắn, thật đáng yêu! “Được, anh hai đáp ứng Thần Thần!”
“Anh hai, việc em nói với anh là chuyện nghiêm túc. Anh đừng coi nó là việc không đáng lo!” Quý Thần Quang cảm giác được trong mắt anh hai không coi trọng việc này lắm, liền có chút tức giận! Anh hai rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Như thế nào cảm thấy vẻ mặt của anh ấy là lạ…… Giống như là mèo trộm được cá vậy. Đang mừng thầm!……
“Ân. Anh biết Thần Thần nói chuyện nghiêm túc. Thần Thần, anh hai biết rồi, anh hai không bao giờ uống rượu với Duy tổng nữa!” Quý Tiêu Dương gắt gao ôm Quý Thần Quang vào trong lòng, cúi đầu, vừa nói vừa hôn lên bờ môi cậu một cái.
Mặc dù Quý Thần Quang thấy có chút kỳ quái, anh hai như thế nào lại nói đến chuyện cùng uống rượu này. Nhưng là nghĩ đến đêm qua tư thế hai người bọn họ uống rượu, trong lòng liền giơ hai tay tán thành! Rời xa Duy tổng, rời xa uống rượu! Nghĩ như vậy, Quý Thần Quang cười càng thêm vui vẻ với Quý Tiêu Dương. “Đúng. Anh hai, về sau không cần lại uống rượu với Duy tổng nữa! Đối với thân thể không tốt đâu!”
Quý Thần Quang nghĩ một kiểu, Quý Tiêu Dương lại nghĩ một kiểu khác……
“Ân, anh hai đều nghe theo Thần Thần! Thần Thần, em thật đáng yêu!” Ai! Thần Thần của hắn trưởng thành rồi, đến ăn dấm chua (ghen) cư nhiên còn bày ra một bộ nghiêm túc đứng đắn như vậy! Còn có một loại nghiêm cẩn giải quyết tình huống ở bên trong. Thật sự là càng nhìn càng làm cho người ta thích…… Quên đi, trong lòng hắn hiểu là tốt rồi. Thần Thần da mặt mỏng, không nên nói trắng ra, miễn cho lát nữa Thần Thần hiểu được lại chui vào trong lòng không chịu lộ diện!
Cái gì cùng cái gì vậy?…… Cái đó với đáng yêu thì có liên quan gì? Anh hai như thế nào cười đến là lạ! Quý Tiêu Dương chớp chớp mắt, trong đầu hiện lên một dấu hỏi thật to! Như thế nào cảm giác có chỗ nào đó là lạ……
Nam Cung Kỳ nhìn hai người Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đối thoại, trong lòng thở dài một hơi…… Aiz, Tiêu Dương sủng Thần Quang như vậy, sớm hay muộn cũng làm công ty lụi bại! Bất quá cũng làm cho anh thật giật mình, dục vọng chiếm giữ của Thần Quang thật là mạnh! Anh cuối cùng cũng hiểu, những năm gần đây vì cái gì Tiêu Dương luôn hé ra khuôn mặt lạnh lùng, cùng người khác kết giao luôn là ba phần khoảng cách, bảy phần lạnh nhạt! Hiện tại anh nên cảm thấy may mắn là mình từ nhỏ cùng lớn lên với Tiêu Dương! Bằng không khẳng định cũng sẽ bị Thần Quang hoài nghi! Ha ha…… Tính tình này của Thần Quang, nói trắng ra có một nửa là do Tiêu Dương sủng mà ra! Chuyện gì cũng đều đồng ý vô điều kiện với em ấy!
Quý Thần Quang lúc này còn đang âm thầm hưng phấn! Rốt cục cũng thuyết phục được anh hai hoãn việc ký hợp đồng! Cậu hoàn toàn không biết, cuộc nói chuyện vừa rồi hoàn toàn ứng với câu ‘ông nói gà bà nói vịt’! Bất quá mặc kệ quá trình như thế nào, kết quả cuối cùng vẫn là thứ cậu muốn!
“Thần Thần, nếu em không có sinh bệnh. Vậy biểu chiều chúng ta tiếp tục đến công ty làm việc!” Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang, không chút để ý vuốt tóc cậu.
“Dạ được! Em còn nhiều tư liệu cần phải tra rõ!” Quý Thần Quang gật gật đầu, cầm một miếng điểm tâm cho vào miệng, vừa nhai vừa nói chuyện, “Đúng rồi anh hai, dù sao cũng có thời gian, chúng ta ở nhà nấu cơm đi!” Đã lâu không có ăn cơm anh hai làm, cậu rất nhớ!
“Muốn ăn?” Quý Tiêu Dương nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang. Mấy ngày nay Thần Thần ăn nhiều, làm việc cũng hài lòng, khuôn mặt gầy gầy cũng có thêm chút thịt! Nhéo một cái, mềm mềm, nộn nộn, cảm xúc thật tốt!…… Sờ sờ sờ, thật muốn cắn một miếng!
Quý Thần Quang cười hì hì gật đầu.
Vì thế, ba người nghỉ ngơi vài phút liền đến siêu thị nhỏ ở gần đó, tùy ý mua nguyên liệu đơn giản, sau đó chậm rì rì tản bộ quay về nhà. Giữa trưa liền làm ba món mặn một món canh bình thường. Ăn xong cơm trưa, nghỉ ngơi một giờ, ba người Quý Tiêu Dương liền lái xe đến công ty làm việc!
Sau khi đến công ty, việc đầu tiên Quý Tiêu Dương làm là gọi cho thư kí Tam Hào, bảo cô chuẩn bị một phòng họp nhỏ, hắn muốn mở một cuộc họp!
Thời điểm họp, Quý Tiêu Dương nói quyết định của mình ra, quả nhiên, mười người thì chín người đều mãnh liệt phản đối, thậm chí còn có người kích động nhìn thẳng Quý Tiêu Dương, ép hỏi vì cái gì……
Nam Cung Kỳ ngồi một bên nhìn cục diện loạn cào cào, trong lòng không ngừng rối rắm…… Cùng suy nghĩ của mình quả nhiên là giống nhau! Những người này, vì hợp đồng này đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, cũng sắp đến thời điểm ký hợp đồng rồi, Quý Tiêu Dương lại nói với bọn họ hợp đồng này cần phải hoãn lại…… Thật đúng là giống như sét đánh giữa trời quang, làm mọi người trở tay không kịp……
Bên tai Quý Tiêu Dương vang lên tiếng phản đối, nghi hoặc từ bốn phương tám hướng truyền đến! Cau mày, nhu nhu huyệt thái dương, mẹ nó, tiền tiền tiền, tiền cái P! Người người đều là thần giữ của! Trừ bỏ tiền, còn có thể nói cái khác không? Trong lòng một trận phiền toái, Quý Tiêu Dương đột nhiên đứng lên, bình tĩnh bỏ lại một câu “Tốt lắm, hội nghị đến đây chấm dứt. Hết thảy đều dựa theo lời của tôi mà làm!” liền xoay người rời đi!
“Này…… sếp, việc này không thể làm như vậy! Chúng ta đã bỏ ra nhiều tâm huyết như vậy, trước mắt thấy sẽ ký kết hợp đồng, ngài lại đột nhiên nói một câu như vậy…… Sếp, ngài phải nói rõ cho chúng tôi biết, ngài làm như vậy là có ý gì? Ngài phải nói rõ cho chúng tôi biết!”
“Sếp, việc này ngàn vạn lần không được! Sếp, chúng ta đã đầu tư một nghìn vạn vào đó rồi. Hiện tại sắp thu được lợi rồi, quyết định này của ngài ngàn vạn lần không thể được!”
“Sếp, hiện tại ký kết hợp đồng xong chúng ta có thể lập tức tiến hành đầu tư. Hiện tại đúng là thời kì tốt nhất! Sau khi đầu tư xong khẳng định chúng ta sẽ lập tức thu được lợi nhuận lớn!”
……
Một câu của Quý Tiêu Dương lập tức khiến cho vô số thanh âm phản đối vang lên! Quý Tiêu Dương lại vẫn như trước không có quay đầu xoay người ra khỏi phòng họp, trở về văn phòng mình! Trong lòng một trận phản cảm! Lần đầu tiên phát hiện ra, cấp dưới của mình, cư nhiên người người đều là thần giữ của!
Quý Tiêu Dương đi rồi, Nam Cung Kỳ lại không thoát thân đúng lúc, bị tất cả mọi người vây quanh……
“Trợ lý Kỳ, ngài mau khuyên nhủ sếp, việc này dù sao cũng phải cho mọi người một giải thích rõ ràng!”
“Trợ lý Kỳ, ngài nói cho sếp, quyết định này nhất định là không có khả năng chấp hành!”
“Trợ lý Kỳ, ngài là người sếp coi trọng nhất, ngài nhanh đi nói với sếp, sếp nhất định sẽ nghe lời ngài nói. Vì hợp đồng này, chúng ta đã bỏ ra biết bao tâm huyết rồi!”
“Trợ lý Kỳ……”
……
Mặt mày Nam Cung Kỳ nhíu chặt, cầm tài liệu chống đỡ nước miếng từ bốn phương tám hướng bay đến! Trong lòng một trận buồn bực cùng rối rắm…… Này đúng là không cho người ta sống!
“Dừng!” Cảm giác lỗ tai mình sắp điếc rồi, Nam Cung Kỳ rốt cục lên tiếng! Dùng thanh âm lớn nhất của mình, rống to một tiếng!
Quả nhiên trong phòng họp lập tức im lặng, mấy chục ánh mắt đều chăm chú nhìn Nam Cung Kỳ!
Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt của mình. “Được rồi, sếp nói cái gì thì chúng ta làm cái đó! Sếp nói cái gì cũng đều là chính xác! Chúng ta chỉ cần chấp hành là được rồi!” Nói xong, Nam Cung Kỳ nhanh chóng đẩy ra một hàng thịt người, chạy ra khỏi phòng họp.
“Tiêu Dương, cậu rất là không phúc hậu, ném lại một đám thú dữ cho tôi, chính mình thì trốn vào văn phòng!” Nam Cung Kỳ vào văn phòng, ném tài liệu lên bàn làm việc của mình, mở cửa sổ ra, hít một hơi thật sâu! “Tôi phải đi rửa mặt cái đã, không biết trên mặt dính bao nhiêu nước miếng rồi!” Bình tĩnh lại một chút, Nam Cung Kỳ đột nhiên nhớ lại tình cảnh của mình trong phòng họp, xoay người đi vào WC.
Quý Thần Quang không hiểu ra sao, “Anh ơi, làm sao vậy?”
“Không có gì!” Quý Tiêu Dương cười trả lời. Xem ra công ty lại phải thay máu mới thôi (thay người mới), có một số người rất đắc ý vênh váo. Nghĩ đến một ít động tác nhỏ bọn họ làm, chính mình vốn không có phát hiện! Vừa rồi cư nhiên dám trực tiếp ép hỏi tổng giám đốc là hắn! Cho họ tý sắc mặt, họ còn muốn trèo lên đầu mình!
Ngay tại lúc Quý Tiêu Dương trầm tư, di động đặt trên bàn đột nhiên vang lên.
Quý Tiêu Dương cầm lấy di động nhìn thoáng qua, là điện thoại của Duy tổng, khóe miệng xuất hiện nụ cười lạnh. Hừ, tốc độ thật đúng là mau! Đến tột cùng ai mới là thủ trưởng (sếp) của bọn họ!
“Quý tổng, lời nói của cậu vừa rồi là có ý gì?” Trong nháy mắt Quý Tiêu Dương ấn nút nghe máy, Duy tổng liền mở miệng nói chuyện.
“Duy tổng, tôi chỉ nghĩ, mấy điều ngoài ý muốn kia, chúng ta còn phải cẩn thận tính toán lại!” Quý Tiêu Dương xoay xoay bút máy trên tay.
Duy tổng cầm di động trầm mặc vài giây, chẳng lẽ Quý Tiêu Dương phát hiện ra cái gì? Không có khả năng, việc này bọn họ làm được rất chu toàn! Không có khả năng có sơ hở gì cả! Trong lòng nghĩ như vậy, Duy tổng lại một lần nữa mở miệng, “Được, vậy buổi chiều chúng ta lại bàn bạc tiếp, đem hết thảy mọi nguy cơ giảm tới mức thấp nhất!”
“Được, buổi chiều hai giờ!” Quý Tiêu Dương nói xong liền ngắt điện thoại, tay vẫn tiếp tục xoay bút máy! Trong con ngươi màu đen lại thỉnh thoảng lóe lên quang mang u ám. Ai cũng không biết, hắn đang suy nghĩ cái gì……
……
|
156: Sơ hở!
“Duy tổng nhanh như vậy đã biết?” Nam Cung Kỳ từ WC đi ra, tùy tay lấy khăn giấy trên bàn lau bàn tay ướt nước.
“Ân.” Động tác xoay bút của Quý Tiêu Dương vẫn không dừng, không chút để ý đáp lại một câu. Ánh mắt vẫn như trước có chút dại ra nhìn hư không, tựa hồ còn chưa phục hồi tinh thần lại từ trong suy nghĩ.
“Tiêu Dương!” Nam Cung Kỳ ném khăn giấy vào trong thùng rác, người tựa vào sô pha, ánh mắt nhìn về phía Quý Tiêu Dương, đáy mắt hiện lên một tia u quang. “Cậu không nghĩ rằng điều này, cư xử quá tốt?” Nam Cung Kỳ nói xong, đẩy kính mắt của mình.
“Xem ra, hợp đồng này nhất thời thật đúng là không thể ký!” Quý Tiêu Dương cầm bút máy trong tay ném lên trên bàn, thân thể tựa vào ghế ngồi, hai tay đan vào nhau, có chút đăm chiêu nói một câu.
Quý Thần Quang vẫn lẳng lặng ngồi bên cạnh nghe anh hai cùng Kỳ nói chuyện, tuy rằng nghe chẳng hiểu gì nhưng Quý Tiêu Dương đột nhiên nói ra câu này, cậu nghe hiểu, cũng lập tức phát biểu ý kiến của mình. “Đúng, hợp đồng này không thể ký!” Ai nha! Anh hai cuối cùng cũng thấu hiểu khổ tâm của cậu!
“Thần Thần, em không buồn ngủ sao?” Quý Tiêu Dương đứng lên đi đến sô pha, ngồi xuống bên người Quý Thần Quang, vươn một tay ôm cậu vào lòng.
“Không buồn ngủ, một chút cũng không buồn ngủ!” Quý Thần Quang đang rất hưng phấn! Vừa nghe anh hai nói, trong lòng cậu đột nhiên sinh ra một loại cảm giác hăng hái chiến đấu!……
“Ừ, anh biết rồi. Thần Thần không buồn ngủ, vậy đừng lắc nữa!” Nhìn Quý Thần Quang đang mãnh liệt lay động lắc lư trong lòng mình, Quý Tiêu Dương cười lên tiếng, thanh âm nặng nề từ trong ***g ngực truyền ra, biểu hiện tâm tình khoái trá của hắn. Thần Thần, tiểu gia hỏa này, đúng là phúc tinh của hắn! (ngôi sao may mắn)
Nếu không phải em ấy kiên định như vậy, nghiêm túc như vậy bắt hắn phải hoãn việc ký hợp đồng lại thì thật đúng là không nghĩ tới khả năng Kỷ Nguyên cùng Duy tổng luôn là cùng một hội……
“Tiêu Dương, cậu vì cái gì đột nhiên nói như vậy?” Nam Cung Kỳ cúi đầu, suy nghĩ một chút cũng không nghĩ ra nguyên nhân.
Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang, vẻ mặt lãnh khốc cười. “Kỳ, cậu ngẫm lại xem, vì cái gì Duy tổng lại biết quyết định chúng ta chỉ vừa mới ra nhanh như vậy?”
Nam Cung Kỳ nghe Quý Tiêu Dương nói, vươn tay đẩy kính mắt của mình, đáy mắt xuất hiện suy nghĩ sâu xa. Cách vài giây sau, Nam Cung Kỳ đột nhiên mở miệng, giọng điệu có chút giật mình, “Có người vừa rồi ở trong phòng họp nói cho hắn ta biết!”
“Đúng vậy!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, nói tiếp, “Kỳ, gián điệp ở trong công ty, là do ai xếp vào, hẳn là cậu vẫn nhớ!”
Biểu tình Nam Cung Kỳ đủ để dùng ‘trợn mắt há mồm’ đến hình dung…… Là Kỷ Nguyên. Trước đó vài ngày, Kỷ Nguyên xếp gián điệp vào trong công ty, bọn họ đều không có động! Bởi vì Quý Tiêu Dương nói muốn lấy tĩnh chế động, nhìn thử xem Kỷ Nguyên này còn có thể làm ra chuyện gì!
“Tiêu Dương, ý của cậu là……” Nam Cung Kỳ dùng một phút đồng hồ để tìm tòi cùng sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu mình, lúc này mới lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương.
Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ lẳng lặng nhìn nhau, hai người đều cười đến vô cùng âm hiểm giả dối! Quý Thần Quang ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương nhìn biểu tình này của hai người, bĩu môi, thật đúng là mười phần mười bộ dạng hồ ly giảo hoạt!
“A, Tiêu Dương, việc này thật sự là làm cho người ta ngoài ý muốn. Một quyết định cậu đột nhiên đưa ra liền làm cho gián điệp che dấu sâu như thế lộ ra, đồng thời còn để lộ ra một cái nguy hiểm lớn nhất! Thật không nghĩ tới, Duy tổng này cư nhiên có quan hệ với Kỷ Nguyên……” Cách hai phút đồng hồ sau, Nam Cung Kỳ cao hứng mở miệng, ý cười đặc biệt kích động, một bên nói một bên đứng lên đi pha ba chén trà xanh, đặt lên bàn.
“Thần Quang, em thật sự là phúc tinh!” Thời điểm đặt trà lên bàn, Nam Cung Kỳ vươn tay xoa xoa đầu Quý Thần Quang, cười đến đắc ý!
Tuy Quý Thần Quang không hiểu anh hai cùng Kỳ vừa mới nói cái gì, nhưng cậu hiểu được một việc quan trọng nhất, chính là Kỳ cũng tin tưởng tên Duy tổng gì đó kia là một đại người xấu! Ngao ngao ngao…… “Đó là đương nhiên, cũng không nhìn xem em là ai!” Quỷ nhỏ Quý Thần Quang lập tức vênh mặt!
“Thần Thần, cái đuôi đều nhếch lên rồi này!” Quý Tiêu Dương vươn tay, đột nhiên vuốt lên PP Quý Thần Quang một cái, cười trêu chọc.
“Cái gì ạ?” Quý Thần Quang quay đầu, khó hiểu nhìn Quý Tiêu Dương, đáy mắt sáng trong suốt hiện lên thẹn thùng nhè nhẹ. Đang êm đẹp anh hai sờ lên P cậu làm chi!
Nam Cung Kỳ ở một bên nhìn thấy thế, đáy mắt cũng hiện lên một tia trêu tức, “Thần Quang, anh hai em đang mắng em đó!” Nói xong, Nam Cung Kỳ nhìn Quý Tiêu Dương đang nhíu mày.
“Mắng em cái gì? Vì cái gì lại mắng em?” Quý Thần Quang không hiểu ra sao, vừa mới rồi còn khen cậu, như thế nào lại đột nhiên mắng cậu?
“Được rồi Kỳ, đừng trêu Thần Thần nữa, em ấy lại tưởng thật bây giờ!” Quý Tiêu Dương nhìn vẻ mặt mờ mịt của Quý Thần Quang liền đau lòng……
Nam Cung Kỳ cong cong vẹo vẹo nằm xuống sô pha, nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, khóe miệng là nụ cười như gió xuân ấm áp. Nhưng cười cười, tươi cười trên mặt cứng lại…… Đáy mắt nguyên bản vẫn ôn hòa long lanh sáng bóng cũng trở nên ảm đạm không chút ánh sáng.
Tiểu Cửu…… Cậu ở đâu? Nhớ rõ lời tôi đã nói với cậu! Tôi vẫn mãi, mãi, ở chỗ này chờ cậu! Mặc kệ thời gian trôi qua bao lâu, mặc kệ năm tháng già đi bao nhiêu…… Tôi vẫn sẽ như trước chờ đợi cậu! Tôi ở đây, chờ cậu, trở về!
Tiểu Cửu…… Cậu đi rồi, tôi mới biết được, mình đã có thói quen ở bên cậu, sự tồn tại của cậu đã muốn xâm nhập vào trong cốt tủy, vào trong máu của tôi, không thể xóa đi, khôgn thể phai nhạt……
Tỉnh lại vào lúc đêm khuya, nhìn bên cạnh trống rỗng, trong lòng là một mảnh hoang vắng! Làm việc mệt mỏi, sẽ vô thức vươn tay bưng chén trà, lại luôn luôn cầm hụt, thế này mới nhớ tới nguyên lai cậu đã không ở bên người tôi nữa! Nhớ nhung đột nhiên điên cuồng xuất hiện! Tan tầm, một mình đi siêu thị, một mình đi trên đường cái, luôn luôn sẽ đột nhiên dừng bước, nhìn về phía sau đã không còn thấy bóng dáng quen thuộc nữa! Cảm giác cô đơn, không thể diễn tả được. Luôn luôn cảm thấy, ngã tư đường màu sắc rực rỡ trong nháy mắt liền trở nên vô cùng im lặng……
Tiểu Cửu……
Nam Cung Kỳ ở trong lòng thầm gọi. Cúi đầu giấu cảm xúc của mình đi!
Quý Thần Quang lẳng lặng ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương, có chút hoảng hốt tay chân luống cuống! Kỳ đang nghĩ đến Cửu! Cậu biết, trong tưởng niệm của Kỳ tràn đầy tất cả đều là hương vị lạnh lạnh…… Nhìn thế, trong lòng cậu cũng đau đau! Cậu không biết nên an ủi Kỳ như thế nào. Cậu cái gì cũng đều không hiểu, cậu không biết rốt cuộc Tiểu Cửu đang làm cái gì? Gặp phải chuyện gì? Vì cái gì phải đi Pháp? Cho nên hết thảy, cậu đầu không hiểu được……
“Kỳ!” Quý Tiêu Dương yên lặng nhìn Nam Cung Kỳ, đôi con ngươi dần dần không còn đen bóng nữa, bên trong hàm chứa vầng sáng u ám thâm thúy. Lẳng lặng đối diện với nó sẽ làm người ta cảm thấy như là một ảo ảnh tuyệt đẹp. “Chờ việc bên này xong rồi, chúng ta đi Pháp!” Nhìn bộ dáng của Kỳ, hắn biết, biện pháp gì cũng đều không bằng tự mình đi Pháp tìm Tiểu Cửu! Chỉ có tự mình thấy được Tiểu Cửu, đụng đến người thật, Kỳ mới có thể hoàn toàn yên tâm!
Cách ước chừng nửa phút sau, Nam Cung Kỳ mới ngẩng đầu, trong mắt là không thể tin được……
Lần đầu tiên Quý Thần Quang nhìn thấy ánh mắt trong trẻo của Nam Cung Kỳ chớp động ánh sáng long lanh. Đó là…… nước mắt! Bên trong có vô số cảm xúc khác nhau……
“Có thể chứ?” Lăng lăng nhìn Quý Tiêu Dương một hồi, Nam Cung Kỳ mới mở miệng nói chuyện, thanh âm có chút ám ách! Âm cuối kéo dài run rẩy……
Nghe vào trong tai, lòng Quý Thần Quang cảm thấy ê ẩm, trướng trướng khó chịu……
“Ân, chờ việc của Kỷ Nguyên giải quyết xong, chúng ta lập tức qua đó. Hiện tại hành tung của Tiểu Cửu còn chưa xác định được! Chúng ta không thể vẫn nghe lời Tiểu Cửu nữa! Chúng ta phải đến Pháp nhìn xem đến tột cùng là có chuyện gì! Cho dù có là khó khăn lớn đến thế nào đi chăng nữa, chúng ta là anh em, phải cùng nhau gánh vác!”
“Được!”
Quý Thần Quang cảm thấy nụ cười hiện tại của Kỳ là nhìn đẹp nhất! Vì thế nhịn không được lấy di động ra, dùng tốc độ phi thường nhanh chóng chụp lại. Chờ gặp được Tiểu Cửu, sẽ cho Tiểu Cửu xem…… Hắc hắc! Không biết Tiểu Cửu khốc khốc kia nhìn thấy một màn cảm động như thế, sẽ lộ ra biểu tình gì……
Quý Tiêu Dương cúi đầu nhìn thoáng qua ảnh chụp trên di động của Quý Thần Quang, cười trêu tức! Vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chuyện thì di động đặt trên bàn làm việc đột nhiên vang lên. Quý Tiêu Dương sửng sốt một chút, sau đó buông Quý Thần Quang ra, đứng lên đi tới trước bàn làm việc, lấy di động nhìn thoáng qua, trên màn hình hiện tên, là Tinh Tam……
“Chuyện gì?” Ấn nút nghe, Quý Tiêu Dương trầm giọng hỏi.
“Boss, chúng tôi vừa mới tra được một việc. Cái đích cuối cùng mà tài chính của công ty Kỷ Nguyên dời đến là một công ty, tên là ‘Willy’!”
“Ừ, tiếp tục tra. Nhìn xem bọn họ đến tột cùng muốn làm chuyện gì!” Quý Tiêu Dương nắm di động trong tay thật chặt. Trên mặt một mảnh màu lạnh! Quả nhiên hai người nay cấu kết với nhau làm việc xấu!
“Dạ!” Tinh Tam đáp một tiếng liền vội vàng ngắt điện thoại.
“Tiêu Dương, có tin tức gì sao?” Nam Cung Kỳ đi tới bên người Quý Tiêu Dương, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của hắn, liền biết tin này sợ là làm cho người ta lửa giận bùng phát!
“Cái đích cuối cùng mà tài chính của Kỷ Nguyên dời đến chính là công ty của Duy tổng!” Quý Tiêu Dương đặt điện thoại di động lên bàn làm việc, bình tĩnh nói, trong lòng là một mảnh lửa giận ngút trời! Hoàn hảo buổi sáng Thần Thần ngăn cản hắn! Bằng không dựa theo tình hình trao đổi với Duy tổng lúc sáng, phỏng chừng 95% là ký hợp đồng rồi! Đến lúc đó, hết thảy đều trở nên muộn màng……
“Bọn họ như thế nào lại thông đồng với nhau?” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt của mình, vẻ mặt khó hiểu. Việc này như thế nào cũng không nghĩ thông được……
Quý Tiêu Dương không đáp lại, chính là xoay người ngồi xuống ghế da, đem thân thể của mình hoàn toàn hãm vào trong đó. Ánh mắt nhìn bút máy trên mặt bàn, không biết suy nghĩ cái gì……
Nam Cung Kỳ đợi một phút đồng hồ cũng không thấy Quý Tiêu Dương trả lời, trầm mặc xoay người trở lại chỗ ngồi của mình, cúi đầu cầm bút đặt lên chỗ giấy trống, không biết viết cái gì……
Quý Thần Quang cầm chén trà nóng hầm hập, không hiểu ra sao…… Tuy rằng không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng là theo áp suất đột nhiên giảm xuống này, cậu vẫn là hiểu được một chút, mưa gió sắp đến rồi……
“Kỷ Nguyên, thật đúng là dụng tâm lương khổ ni!” Trong phòng im lặng, Quý Tiêu Dương đột nhiên cười lạnh nói một câu. Ngữ khí âm trầm kia, nghe qua làm cho người ta lông tóc dựng đứng……
(): muốn tốt cho người khác mà người khác không biết. ở đây thì có nghĩa là đang mỉa mai Kỷ Nguyên
“Tiêu Dương, nói vậy là sao?” Nghe Quý Tiêu Dương nói ra một câu khó hiểu, Nam Cung Kỳ dừng động tác trong tay, ngẩng đầu hỏi.
“Duy tổng này, sợ là quân cờ mật của Kỷ Nguyên!” Quý Tiêu Dương thản nhiên nói, sau đó đứng lên đi tới trước cửa sổ sát đất, nhìn xe cộ như nước bên dưới.
(): nguyên văn là ‘ngựa xe như nước’. ý chỉ sự đông đúc
|