Dạy Bạn Cách Theo Đuổi Nam Thần
|
|
Chương 34 Tôi đã bắt đầu sửa soạn hành lý, dù còn những hai ngày nữa mới bay, nhưng các bạn biết mà, tôi không chờ đợi nổi để được thấy Lam Sơn, tôi nhớ cậu.
Những ngày qua Lam Sơn vì ứng phó với kì thi nên vẫn luôn ôn tập, từ chối thỉnh cầu video của tôi, đã mấy ngày tôi không thấy mặt cậu. Mà hôm nay trải qua đủ loại nhõng nhẽo quấy rầy của tôi, khó khăn lắm cậu mới đồng ý thị tấn, nhưng cũng chỉ cho tôi mười phút.
Sau khi Facetime được kết nối, tôi thấy người triêu tư mộ tưởng (1), cậu đeo tai nghe, trước mặt bày rất nhiều sách, tay phải còn đang không ngừng viết viết vẽ vẽ, dáng vẻ bận rộn không rảnh một giây.
“Em không muốn nhìn thấy anh sao?”
Tôi không kìm được than phiền sự lạnh lùng của cậu, dù các bạn bảo tôi phải tự tin lên, nhưng ở trước mặt cậu, tôi vẫn bất giác cảm thấy lo lắng lẫn bất an. Tôi biết cậu không phải không muốn nhìn thấy tôi, mỗi tin nhắn của tôi cậu đều trả lời ngay tức khắc, dù có lúc tôi quên mất chênh lệch múi giờ, cậu vẫn sẽ thần kỳ tỉnh dậy đúng lúc, thật giống như cậu vẫn luôn canh giữ điện thoại bên cạnh chỉ vì chờ đợi tin nhắn của tôi. Tôi hỏi cậu như vậy, chỉ vì tôi quá nhớ cậu, nhớ đến xương cốt cũng đau.
“Xin lỗi.” Cậu dừng lại động tác viết, nhíu mày, tựa hồ đã rất lâu không được nghỉ ngơi tử tế.
Tôi đau lòng thay cậu: “Dạo này em có ăn uống tử tế không?”
Tôi hỏi vậy vì thỉnh thoảng cậu vô cùng tùy tiện với chuyện ăn uống, không phải mì gói thì chính là thực phẩm đông lạnh, không chỉ không có dinh dưỡng, mà mùi vị còn rất tệ.
“Có.”
“Vậy ăn những gì?”
“Mỗi ngày đều không giống nhau.”
“Trưa nay ăn gì?”
Cậu suy nghĩ một lúc: “Bao giờ anh trở lại?”
Vậy mà cậu chuyển chủ đề?! Còn chuyển gượng gạo như thế!
Tôi tức giận nói: “Nếu lúc trở về anh thấy em gầy đi, anh sẽ…”
Cậu nhướn mày, rất có dáng vẻ “Em trái lại phải nghe xem anh muốn làm gì”, mà đáng chết là tôi phát hiện tôi lại không tìm ra lời nào có thể uy hiếp cậu. Theo thời gian tôi cứng họng càng lúc càng dài, ánh mắt cậu cũng càng lúc càng biến thành hài hước.
“Anh sẽ đánh mông em!” Nghiến răng một cái, tôi nói ra lời khá khiến bản thân hối hận.
Vẻ mặt Lam Sơn sững sờ kỳ lạ, rồi sau đó giống như có chút không tin khẽ khàng “A” một tiếng.
Tôi nhấn mạnh với cậu: “Đừng nghĩ đến chuyện lừa gạt, anh chạm vào là biết.”
Cậu hơi dựa vào ghế, phát ra tiếng cười nho nhỏ.
“Vậy vạn nhất em mập, anh có thưởng không?”
Dáng vẻ cậu khi cười thật mê người, đây là lần đầu tiên Lam Sơn đòi hỏi tôi, đương nhiên là phải thỏa mãn.
“Em muốn gì?”
Ngón tay thon dài của cậu không ngừng đùa giỡn bút bi trong tay, động tác vuốt ve thân bút từ trên xuống dưới có loại cảm giác dâm mỹ vô thức, tôi có chút hoài nghi cậu là cố ý, vì nó tràn đầy tính ám chỉ.
“Em muốn…” Ánh mắt cậu đen đến phát sáng, trong loa truyền ra giọng nói rõ ràng của cậu: “Đánh mông anh.”
Phản ứng đầu tiên của tôi là cổ họng khô khốc vì cảnh tượng xuất hiện trong tiềm thức, sau đó mới phản ứng được cậu nói cái gì.
Cậu nói đánh mông, nhất định không phải là loại bình thường, nói không chừng sẽ là lúc cậu vừa tiến vào cơ thể tôi vừa vỗ mông tôi, khiến nó vừa đỏ vừa sưng, mỗi lần đụng chạm sẽ mang đến xúc cảm nóng hừng hực, ngày hôm sau mỗi lần tôi ngồi xuống, có thể hồi tưởng lại tư vị “tuyệt vời” sướng đau chồng chất ấy.
Tôi dừng lại tưởng tượng của mình, ổn định lại tâm trạng, không biết tại sao lại cảm thấy xấu hổ đồng thời còn có chút mong đợi.
“Có thể.” Tôi hắng giọng một cái đồng ý với cậu.
Cậu nghe vậy lộ ra biểu cảm hài lòng, tiếp đó tình sắc liếm liếm môi: “Một lời đã định.”
Nếu Lam Sơn có lòng muốn quyến rũ ai, vậy thì đối phương chắc chắn không thể may mắn tránh thoát.
Trong đầu tôi không ngừng trôi về cảnh đầu lưỡi nhỏ của cậu vừa mới lộ ra, cơ thể cũng nóng lên, tính khí giữa hai chân rất nhanh đã bành trướng.
Mọi cử động của cậu đều khiêu khích tiếng lòng của tôi, lúc nào tôi cũng muốn da thịt thân cận với cậu, giống như mắc chứng đói khát, sắc dục mờ mắt.
“Còn mấy phút nữa?”
Cậu nhìn đồng hồ: “Em có thể trò chuyện thêm mười phút.”
Vì vậy tôi nói ra một yêu cầu với cậu, một yêu cầu lộ ra sự hạ lưu của tôi, nhưng người yêu không phải là như vậy sao?
Tôi nói với cậu rằng tôi muốn nhìn cậu tự an ủi trước mặt mình
|
Chương 35 Cậu ngồi thẳng dậy: “Bây giờ?”
Tôi gật đầu: “Bây giờ.”
Cậu có thể cũng cảm thấy tình yêu cuồng nhiệt có nhu cầu như vậy là bình thường, cũng không từ chối tôi, mà điều chỉnh vị trí của điện thoại, còn lấy tai nghe xuống.
Thời gian tiếp theo ánh mắt tôi luôn chăm chú nhìn màn hình nhỏ hẹp của điện thoại, hận không thể đính mắt lên trên, trong lòng mắng chửi một trận tại sao lúc đầu mình không mua điện thoại có màn hình cực lớn.
Đầu tiên cậu đứng lên cởi quần, sau khi cởi đến vị trí mông thì đột nhiên ngừng lại.
“Anh khiến em cứng đi.”
Mặt tôi hơi nóng, nhưng càng thêm hưng phấn, cảm giác giống như làm tình qua video vậy. Tôi cởi thật nhanh y phục, quần, xoa nắn tính khí đã sớm cương trong tay trước mặt cậu.
Bên tai đều là tiếng thở dốc của mình, tôi thúc giục cậu cũng cởi quần lót.
Cậu nhìn tôi, sau đó chậm rãi kéo xuống quần lót màu đen, lộ ra vật to lớn đang dần tỉnh lại trong lớp lông dày. Ngón tay cậu thon dài có lực, cầm thứ hình trụ dữ tợn, có loại mỹ cảm không nói lên lời, tôi biết nó có độ linh hoạt khiến người ta say mê như thế nào.
Tôi bất giác đi theo tiết tấu của cậu, cậu sờ trụ đầu, tôi cũng sờ trụ đầu, sờ đến một tay nhớp nháp dịch thể. Cậu vuốt ve tinh hoàn đầy đặn, tôi cũng đưa tay di chuyển đến chỗ tinh hoàn, phát ra tiếng rên rỉ sảng khoái khó nhịn.
Cậu không nhanh không chậm làm vận động pít-tông, miệng hơi nhếch lên, phát ra tiếng thở gấp, kích thích tính khí của tôi càng trướng đau.
“Anh muốn bắn?” Cậu hỏi tôi.
Tôi tùy tiện “Ừ” một tiếng, đè nén khoái cảm kinh người, muốn cùng cậu đạt cao trào.
Tính khí của cậu nhìn là biết không bắn nhanh như vậy, cậu bắt đầu tăng tốc độ trên tay, tiếng thở dốc cũng càng thêm dồn dập, càng ngày càng lớn.
Tôi giống như dâm ma nhìn chằm chằm đỉnh tính khí ngăm đen cường tráng của cậu như hổ đói, khát vọng nhìn thấy bạch tương bắn ra trong nháy mắt, như vậy tôi nhất định cũng sẽ không khống chế được mà bắn ra.
Mắt thấy rơi vào cảnh đẹp, mà đúng lúc này, video lại đột nhiên gián đoạn.
Tôi nắm tính khí cứng rắn của mình, sững sờ ngơ ngác tại chỗ.
Các bạn có thể tưởng tượng được cao trào bị buộc gián đoạn đau khổ đến mức nào không?
Tôi lập tức gửi WeChat cho cậu: “Chuyện gì thế?”
Cậu ấy: “Hết mười phút.”
Loại thời điểm này mà cậu ấy vẫn còn nhớ đến thời gian?! Chẳng lẽ chúng tôi video dựa theo thời gian thu phí phục vụ sao?!
Tôi không có cách nào, không thể làm gì khác ngoài buồn bực, vô vị tự mình bắn ra, cao trào nhạt nhẽo như nhai nến.
Mà lúc tôi đang dùng khăn giấy lau đi trọc dịch ở bụng dưới, Lam Sơn gửi đến một bức ảnh.
Vùng bụng cậu căng chặt, tính khí vẫn duy trì trạng thái bán cương, mà đám lông đen đang dính đầy tinh dịch màu trắng cậu bắn ra, nhìn qua ướt nhẹp, dáng vẻ đẹp đẽ vô cùng.
Tôi gửi một icon “tức giận”, trong lòng bách trảo nạo tâm (2).
Thật muốn lập tức trở về đánh mông cậu!
№1598☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-30 23:18:25
23333333333333 Lam Sơn GJ! (good job)
№1599☆☆☆ Manh lam lam ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-30 23:18:56
Kinh hãi giờ đánh mông cũng có thể cứng! Lầu chủ bạn lại tìm chỗ chết!
№1600☆☆☆ Ném vài thứ ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-30 23:19:10
Đánh cược hai cây kiệt bảo cuối cùng nhất định là lầu chủ bị Lam Sơn đánh mông đến mức nước mắt giàn giụa ~~~
№1601☆☆☆ = = ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-30 23:19:32
|
Chương 35 Cậu ngồi thẳng dậy: “Bây giờ?”
Tôi gật đầu: “Bây giờ.”
Cậu có thể cũng cảm thấy tình yêu cuồng nhiệt có nhu cầu như vậy là bình thường, cũng không từ chối tôi, mà điều chỉnh vị trí của điện thoại, còn lấy tai nghe xuống.
Thời gian tiếp theo ánh mắt tôi luôn chăm chú nhìn màn hình nhỏ hẹp của điện thoại, hận không thể đính mắt lên trên, trong lòng mắng chửi một trận tại sao lúc đầu mình không mua điện thoại có màn hình cực lớn.
Đầu tiên cậu đứng lên cởi quần, sau khi cởi đến vị trí mông thì đột nhiên ngừng lại.
“Anh khiến em cứng đi.”
Mặt tôi hơi nóng, nhưng càng thêm hưng phấn, cảm giác giống như làm tình qua video vậy. Tôi cởi thật nhanh y phục, quần, xoa nắn tính khí đã sớm cương trong tay trước mặt cậu.
Bên tai đều là tiếng thở dốc của mình, tôi thúc giục cậu cũng cởi quần lót.
Cậu nhìn tôi, sau đó chậm rãi kéo xuống quần lót màu đen, lộ ra vật to lớn đang dần tỉnh lại trong lớp lông dày. Ngón tay cậu thon dài có lực, cầm thứ hình trụ dữ tợn, có loại mỹ cảm không nói lên lời, tôi biết nó có độ linh hoạt khiến người ta say mê như thế nào.
Tôi bất giác đi theo tiết tấu của cậu, cậu sờ trụ đầu, tôi cũng sờ trụ đầu, sờ đến một tay nhớp nháp dịch thể. Cậu vuốt ve tinh hoàn đầy đặn, tôi cũng đưa tay di chuyển đến chỗ tinh hoàn, phát ra tiếng rên rỉ sảng khoái khó nhịn.
Cậu không nhanh không chậm làm vận động pít-tông, miệng hơi nhếch lên, phát ra tiếng thở gấp, kích thích tính khí của tôi càng trướng đau.
“Anh muốn bắn?” Cậu hỏi tôi.
Tôi tùy tiện “Ừ” một tiếng, đè nén khoái cảm kinh người, muốn cùng cậu đạt cao trào.
Tính khí của cậu nhìn là biết không bắn nhanh như vậy, cậu bắt đầu tăng tốc độ trên tay, tiếng thở dốc cũng càng thêm dồn dập, càng ngày càng lớn.
Tôi giống như dâm ma nhìn chằm chằm đỉnh tính khí ngăm đen cường tráng của cậu như hổ đói, khát vọng nhìn thấy bạch tương bắn ra trong nháy mắt, như vậy tôi nhất định cũng sẽ không khống chế được mà bắn ra.
Mắt thấy rơi vào cảnh đẹp, mà đúng lúc này, video lại đột nhiên gián đoạn.
Tôi nắm tính khí cứng rắn của mình, sững sờ ngơ ngác tại chỗ.
Các bạn có thể tưởng tượng được cao trào bị buộc gián đoạn đau khổ đến mức nào không?
Tôi lập tức gửi WeChat cho cậu: “Chuyện gì thế?”
Cậu ấy: “Hết mười phút.”
Loại thời điểm này mà cậu ấy vẫn còn nhớ đến thời gian?! Chẳng lẽ chúng tôi video dựa theo thời gian thu phí phục vụ sao?!
Tôi không có cách nào, không thể làm gì khác ngoài buồn bực, vô vị tự mình bắn ra, cao trào nhạt nhẽo như nhai nến.
Mà lúc tôi đang dùng khăn giấy lau đi trọc dịch ở bụng dưới, Lam Sơn gửi đến một bức ảnh.
Vùng bụng cậu căng chặt, tính khí vẫn duy trì trạng thái bán cương, mà đám lông đen đang dính đầy tinh dịch màu trắng cậu bắn ra, nhìn qua ướt nhẹp, dáng vẻ đẹp đẽ vô cùng.
Tôi gửi một icon “tức giận”, trong lòng bách trảo nạo tâm (2).
Thật muốn lập tức trở về đánh mông cậu!
№1598☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-30 23:18:25
23333333333333 Lam Sơn GJ! (good job)
№1599☆☆☆ Manh lam lam ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-30 23:18:56
Kinh hãi giờ đánh mông cũng có thể cứng! Lầu chủ bạn lại tìm chỗ chết!
№1600☆☆☆ Ném vài thứ ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-30 23:19:10
Đánh cược hai cây kiệt bảo cuối cùng nhất định là lầu chủ bị Lam Sơn đánh mông đến mức nước mắt giàn giụa ~~~
№1601☆☆☆ = = ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-30 23:19:32
|
Chương 36 An toàn trở về, về đến nhà cảm giác thật tuyệt.
Cả ngày hôm nay Lam Sơn đều có tiết học, tôi WeChat cho cậu bảo cậu buổi tối đến ăn cơm, nói với cậu rằng muốn thể hiện tài năng, tiện thể kiểm tra xem cậu có gầy đi không.
Lam Sơn: Ngày mai là thứ bảy.
Tôi: Là thứ bảy.
Tôi suýt thì cho rằng tôi đã quên mất ngày kỉ niệm quan trọng nào như sinh nhật của cậu chẳng hạn, nhưng rất nhanh WeChat của cậu đã tới rồi.
Lam Sơn: Anh muốn trải qua một ngày trên giường hay là đi ra ngoài?
Tôi biết cậu ấy không phải đang tán tỉnh —— tin tôi đi cậu ấy không phải là loại người miệng lưỡi trơn tru, cậu chính là đang cho tôi lựa chọn, lên giường hoặc ra ngoài, hoàn toàn tôn trọng ý kiến của tôi.
Nghĩ đến còn một ngày chủ nhật, cho nên tôi không chần chừ chút nào lựa chọn cái trước.
Tôi: Em dứt khoát dọn tới ở cùng anh đi!
Lam Sơn: Chờ em thi xong.
Cậu lại dễ dàng đồng ý như vậy, ngay cả tôi cũng cảm thấy kinh ngạc. Cơ mà sau khi kinh ngạc, vui sướng tràn ngập toàn thân, bây giờ đã biến thành siêu cấp mong đợi.
Vừa nghĩ tới sắp sống chung với cậu, tôi liền không cách nào khống chế được những ý niệm nhỏ thô tục mà mê người. : )
Đại khái là đã lâu không thấy tôi, Charlie Chaplin và Pharaoh cũng đặc biệt nhiệt tình, tôi về nhà một lần liền vây quanh tôi kêu meo meo, tôi đi đến đâu chúng cũng đi theo, khiến tôi có chút thụ sủng nhược kinh.
Cơ mà đợi một lúc nếu Lam Sơn đến, chắc chắn chúng sẽ vẫy đuôi tiến tới ném tôi ra sau đầu.
Đúng rồi, tôi còn mang quà về cho Lam Sơn, không biết cậu ấy có thích hay không.
Ngón tay cậu ấy rất đẹp, tôi chọn một chiếc bút kí tên hợp với cậu, màu đen, tôi cũng có một chiếc bút giống như đúc nhưng màu trắng, cũng coi như bút đôi tình nhân ha.
№1695☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-3 14:21:02
Bút đôi là cái quỷ gì a ha ha ha ha!!!
№1696☆☆☆ Cố chấp cắm vào ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-3 14:21:14
Tôi nói không phải chứ, nếu Lam Sơn thật sự gầy đi cậu ấy đã không nói ra yêu cầu đó, lầu chủ bạn cứ chờ bị đánh mông đi! Cầu truyền hình trực tiếp nha : )
№1697☆☆☆ Cười trên nỗi đau của người khác ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-3 14:21:35
Thủ khống (cuồng tay) cầu phúc lợi!
№1698☆☆☆ = = ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-3 14:21:59
_____
Chú thích:
(1) Triêu tư mộ tưởng: Nhớ nhung từ sáng đến tối.
(2) Bách trảo nạo tâm: Miêu tả lòng người rắc tối phức tạp, tâm trạng không ổn định, hết sức nóng nảy, giống như có hàng trăm móng vuốt cào vào trái tim.
|
Chương 37 Tối qua tôi đưa bút kí tên cho Lam Sơn, dù cậu không nói lời hoa mỹ, nhưng một mực vuốt ve chiếc bút đó, dáng vẻ yêu thích không buông tay, thấy vậy tôi ôm hôn cậu thật lâu.
Liên quan tới ước định hỏng bét đó, bởi vì chạm vào thấy cậu dường như không có gì thay đổi, cộng thêm tôi đọc bài đăng của các bạn cảm thấy rất có đạo lý, lo lắng thật sự sẽ bị cậu cởi quần đánh, cũng không kiên trì nhất định phải xem cân nặng.
“Anh sợ à?”
Cậu dùng phép kích tướng với tôi, tôi còn lâu mới mắc lừa.
“Chính anh đáp ứng, bây giờ lại muốn đổi ý?” Cậu hơi cao giọng.
Nói trước nè, tôi không phải là sợ cậu, chẳng qua tôi nhường cậu thôi.
Tôi suy nghĩ chốc lát, lộ ra biểu cảm chân thành nhất của mình, hỏi cậu ấy: “Đổi cái khác được không?”
Cậu vuốt ve chiếc bút tôi mới mua cho cậu, ánh mắt chuyển qua chuyển lại từ trên người tôi sang chiếc bút, tôi lập tức cảm thấy không ổn, nhưng nếu lại nuốt lời thì hơi không có khí phách, chỉ đành chờ cậu xác nhận trò chơi trừng phạt mới.
“Em muốn thử bút.”
Tôi ngơ ngẩn: “Thử thế nào?”
Cậu bảo tôi cởi hết quần áo trên người, nằm sấp trên giường. Tôi làm theo, chẳng bao lâu sau cậu cũng lên giường, tách hai chân quỳ xuống hai bên người tôi, một tay nâng vai tôi, sau đó tôi cảm nhận được xúc cảm lạnh như băng của đầu bút.
Nhưng tuyệt đối không phải như các bạn nghĩ… Cậu ấy không dùng bút ký tên thao tôi!
Cậu ấy viết trên lưng tôi, tôi không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận được ngòi bút ưu mỹ lưu loát.
Tôi cảm thụ một lúc, hỏi cậu: “Em đang viết tiếng Pháp à?”
“Ừm.”
“Nội dung là gì?”
“Một bài thơ.”
Tôi nghi ngờ cậu cố ý hàm hồ kỳ từ (1), càng thêm để ý đến nội dung trên lưng.
“Thơ kiểu gì?”
Cậu đè lại khi tôi định nhổm người dậy, không cho phép tôi quay đầu.
Trên lưng hơi ngứa, có chút đau nhói nhẹ đến mức không đáng kể, như đang xăm.
Tôi cười với cậu: “Nếu là thơ tình, ngày mai anh sẽ đi xăm.”
Ngòi bút bỗng dừng lại, giọng nói của Lam Sơn truyền tới từ sau lưng tôi: “Đừng, em thích dáng vẻ của anh bây giờ.”
Tôi cảm nhận được xúc cảm ấm mềm lướt qua in lên vai tôi, hơi nghiêng đầu, phát hiện là môi của cậu.
“Như này, lần sau em muốn đổi bài khác, có thể tự mình động thủ.”
Tôi ôm cổ cậu kéo cậu lại gần: “Em coi anh là bảng viết chữ của mình hả?”
Cậu không nói gì, lại gần hôn môi tôi.
Sau đó chúng tôi đương nhiên là làm tình, cảm giác vẫn như thường lệ vừa mệt vừa sướng, cơ mà không làm đến mức khiến tôi không xuống giường được, hình như còn vì không muốn đụng vào chữ viết sau lưng tôi, cậu một mực chọn tiến vào từ sau lưng nhiều hơn.
Sau đó tôi đi tắm, tò mò sau lưng rốt cuộc bị cậu viết thành thế nào, quay về phía gương soi một cái. Nhưng chữ viết vì tình ái dữ dội mà trở nên có chút mơ hồ, cộng thêm Lam Sơn viết chữ quá ẩu, còn là phản chiếu trong gương, tôi chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn ra mấy từ.
Tôi dùng điện thoại chụp sau lưng một bức, định lúc nào rảnh phiên dịch một chút.
Ngoài ra Lam Sơn quả nhiên tuân thủ cam kết hôm nay không cho tôi xuống giường. : )
№1734☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 22:32:02
Cmn lầu chủ các bạn trên giường thật nhiều kiểu, khiến người ta không kịp nhìn!
№1735☆☆☆ Chất kết tủa ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 22:32:32
Cầu hỏi tới cùng bài thơ kia!
№1736☆☆☆ Nam thần rối bời ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 22:32:45
233333 Lầu chủ bạn chính là kinh hãi đi!!! Còn nói gì mà nhường Lam Sơn, kỳ thực bạn chính là sợ cậu ấy tức giận đi!!
№1737☆☆☆ − − ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 22:33:23
|