Dạy Bạn Cách Theo Đuổi Nam Thần
|
|
Chương 38 Bài thơ Lam Sơn viết trên lưng tôi là 《En plus de vous, je n’aime pas l’autre》 của Pierre de Ronsard, cho đến bây giờ tôi chưa từng biết cậu lãng mạn đến mức cảm động lòng người như vậy.
Nhưng bây giờ tôi có chút khổ sở, tôi nghĩ rằng mình đã phát hiện một bí mật của cậu, cậu còn không muốn tôi biết bí mật ấy.
Mỗi người đều có quyền lựa chọn.
Mỗi người đều có.
Tôi có, Lam Sơn cũng có.
Vừa nãy khi tôi thu dọn quần áo rơi vãi trong phòng khách thì vô tình khiến cặp sách Lam Sơn bị mở ra, lúc cất đồ vào, tôi phát hiện trong cặp cậu có tờ đơn xin gia nhập hoạt động tình nguyện viên của WWF (2).
Trong đơn nhắc tới họ cần đến những nơi hoàn cảnh tồi tệ khắp thế giới tiến hành một loạt nghiên cứu sinh thái và khảo sát, giúp đỡ những tình nguyện viên của nước đó bảo vệ hoàn cảnh tự nhiên tiến hành thảo luận tuyên truyền diễn thuyết.
Thời gian nửa năm.
Tôi phát hiện cậu đã điền xong những tư liệu khác, duy chỉ có phần ký tên là còn trống, có lẽ là đang do dự rốt cuộc có nên đi hay không, hoặc là trước khi quyết định có nên nói cho tôi biết hay không.
Chuyện này có thể cậu đã cân nhắc từ trước, từ trước khi quen biết tôi. Tôi nên tôn trọng lựa chọn của cậu, tôi mới là sự thay đổi, hơn nữa chỉ có nửa năm…
Không! Tôi đang tự lừa mình dối người, đừng nói nửa năm, ngay cả mười ngày tôi cũng không chịu được! Những chuỗi tên quốc gia dài dòng kia thậm chí tôi còn chưa từng nghe tới, ai mà biết đó là những nơi nào!
Nhưng có thể đây là ước mơ của cậu, đàn ông cần có ước mơ cũng vì thế mà chăm chỉ làm việc, tôi cũng như vậy.
Tôi sắp điên rồi!
Nếu như chuyện này xảy ra với bạn bè khác, tôi chắc chắn sẽ khuyên họ “Muốn thì cứ đi, nếu anh ta/ cô ta yêu mày, anh ta/ cô ta sẽ quay lại bên mày”, hoặc là “Nhược thị lưỡng tình trường cửu thì, hựu khởi tại triêu triêu mộ mộ” (3) (Hai mối tình đã thật sự là lâu dài, há đâu cứ phải gặp nhau chiều chiều sớm sớm), hoặc là “Không thể đợi thì biến”, nhưng khi chuyện này xảy ra với tôi, tôi phát hiện mình căn bản không có chút đầu mối nào!
Trời ạ, từ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau đến giờ còn chưa được nửa năm, làm sao tôi có thể chịu đựng được cậu rời xa tôi lâu như thế? Hơn nữa tôi đọc tờ đơn, nếu như xét duyệt được thông qua, sau nghỉ đông cậu ấy sẽ lên đường.
Làm sao đây làm sao đây, ai tới mau cứu tôi, mau nói cho tôi biết nên làm gì?
№1767☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:54:22
Lầu chủ đừng gấp, có khi cậu ấy chịu vì bạn mà ở lại đó? Cậu ấy chưa ký tên đã chứng tỏ cậu ấy có ý nghĩ ở lại!
№1768☆☆☆ QAQ ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:55:12
Tôi cảm thấy lầu chủ bạn thật ra cũng hiểu đạo lý, bạn chỉ là muốn bản thân dễ chịu hơn nên mới gửi topic hỏi ý kiến chúng tôi.
№1769☆☆☆ Đừng hoảng sợ, ôm chặt tôi ☆☆☆ 2014-1-4 23:55:23
Bây giờ thông tin phát triển như vậy, hoàn toàn có thể trao đổi không biên giới, cha mẹ tôi cũng là hai nơi chia cách, nhưng tình cảm nhiều năm vẫn tốt như ngày nào, cho nên tôi không tin chuyện khoảng cách khiến tình cảm phai nhạt gì đó.
№1770☆☆☆ Phái dâu tây ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:55:42
Bất hòa không liên quan đến khoảng cách, cũng không liên quan đến thời gian, chỉ liên quan đến tình cảm có sâu đậm hay không mà thôi.
Khi đó BF của tôi đi lính mấy năm, chúng tôi ngay cả nói chuyện cũng khó khăn, chỉ có thể viết thư, có lúc ngay cả ăn tết cũng không thể gặp mặt, nhưng tôi vẫn có thể chống đỡ được. Lầu chủ bạn cũng phải có lòng tin, bởi vì yêu là chuyện của hai người.
№1771☆☆☆ 0 0 ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:56:32
Tôi có thể hiểu được lo âu của lầu chủ.
Bạn trai của lầu chủ là nam thần nha! Nếu bạn trai của tôi là nhân vật kiểu như nam thần, tôi tuyệt đối mỗi ngày sẽ biến hắn thành chốt trên thắt lưng, đi đến đâu mang theo đến đấy!
№1772☆☆☆ Xin gọi ta sư thái ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:57:27
Lầu chủ tiểu yêu tinh bạn là soái bỉ hào nha!! Lam Sơn đầu bị lừa đá mới có thể chia tay với bạn! Vừa đẹp trai vừa có tiền còn biết nấu ăn trên giường lại phóng đãng… (ˉ﹃ˉ)
№1773☆☆☆ Trọng điểm sai ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:57:54
***
Kèm theo một bài thơ tình
En plus de vous, je n ‘aime pas l ‘autre,
Trừ em, anh sẽ không yêu ai khác,
Lovers, je ne ferais pas une telle chose.
Người yêu, anh sẽ không làm loại chuyện như thế.
En plus de vous, personne ne me donne le C? ur,
Trừ em, không ai có thể khiến anh vừa lòng,
Même Vénus descend du ciel.
Cho dù Venus từ trên trời rơi xuống.
Tes yeux sont si beaux lovely,
Ánh mắt em xinh đẹp đáng yêu như vậy,
Blink un clin d ‘oeil peut me faire mourir,
Chớp mắt một cái là có thể khiến anh bỏ mạng,
Un clin d ‘oeil et puis soudain m ‘a fait survivre,
Chớp mắt lần nữa lại đột nhiên cứu anh sống sót,
2 éclaté en me donne un combat très dur.
Hai lần có thể khiến anh chết đi sống lại.
Même si je vis 500 mille printemps et en automne,
Cho dù anh sống năm trăm ngàn xuân thu,
En plus de vous, ma chère amie,
Trừ em, ái nhân thương yêu của anh,
Je n ‘aurais pas les autres à faire les amants:
Sẽ không ai khác trở thành người yêu của anh:
J ‘ai également installé un certain nombre de vaisseaux sanguins,
Anh phải ra ngoài đóng chặt huyết quản,
Votre amour me remplit les vaisseaux sanguins,
Tình yêu của em tràn đầy huyết quản của anh,
Ne peut plus tolérer plus d ‘amour.
Không thể chứa thêm được tình yêu nào khác.
|
Chương 38 Bài thơ Lam Sơn viết trên lưng tôi là 《En plus de vous, je n’aime pas l’autre》 của Pierre de Ronsard, cho đến bây giờ tôi chưa từng biết cậu lãng mạn đến mức cảm động lòng người như vậy.
Nhưng bây giờ tôi có chút khổ sở, tôi nghĩ rằng mình đã phát hiện một bí mật của cậu, cậu còn không muốn tôi biết bí mật ấy.
Mỗi người đều có quyền lựa chọn.
Mỗi người đều có.
Tôi có, Lam Sơn cũng có.
Vừa nãy khi tôi thu dọn quần áo rơi vãi trong phòng khách thì vô tình khiến cặp sách Lam Sơn bị mở ra, lúc cất đồ vào, tôi phát hiện trong cặp cậu có tờ đơn xin gia nhập hoạt động tình nguyện viên của WWF (2).
Trong đơn nhắc tới họ cần đến những nơi hoàn cảnh tồi tệ khắp thế giới tiến hành một loạt nghiên cứu sinh thái và khảo sát, giúp đỡ những tình nguyện viên của nước đó bảo vệ hoàn cảnh tự nhiên tiến hành thảo luận tuyên truyền diễn thuyết.
Thời gian nửa năm.
Tôi phát hiện cậu đã điền xong những tư liệu khác, duy chỉ có phần ký tên là còn trống, có lẽ là đang do dự rốt cuộc có nên đi hay không, hoặc là trước khi quyết định có nên nói cho tôi biết hay không.
Chuyện này có thể cậu đã cân nhắc từ trước, từ trước khi quen biết tôi. Tôi nên tôn trọng lựa chọn của cậu, tôi mới là sự thay đổi, hơn nữa chỉ có nửa năm…
Không! Tôi đang tự lừa mình dối người, đừng nói nửa năm, ngay cả mười ngày tôi cũng không chịu được! Những chuỗi tên quốc gia dài dòng kia thậm chí tôi còn chưa từng nghe tới, ai mà biết đó là những nơi nào!
Nhưng có thể đây là ước mơ của cậu, đàn ông cần có ước mơ cũng vì thế mà chăm chỉ làm việc, tôi cũng như vậy.
Tôi sắp điên rồi!
Nếu như chuyện này xảy ra với bạn bè khác, tôi chắc chắn sẽ khuyên họ “Muốn thì cứ đi, nếu anh ta/ cô ta yêu mày, anh ta/ cô ta sẽ quay lại bên mày”, hoặc là “Nhược thị lưỡng tình trường cửu thì, hựu khởi tại triêu triêu mộ mộ” (3) (Hai mối tình đã thật sự là lâu dài, há đâu cứ phải gặp nhau chiều chiều sớm sớm), hoặc là “Không thể đợi thì biến”, nhưng khi chuyện này xảy ra với tôi, tôi phát hiện mình căn bản không có chút đầu mối nào!
Trời ạ, từ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau đến giờ còn chưa được nửa năm, làm sao tôi có thể chịu đựng được cậu rời xa tôi lâu như thế? Hơn nữa tôi đọc tờ đơn, nếu như xét duyệt được thông qua, sau nghỉ đông cậu ấy sẽ lên đường.
Làm sao đây làm sao đây, ai tới mau cứu tôi, mau nói cho tôi biết nên làm gì?
№1767☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:54:22
Lầu chủ đừng gấp, có khi cậu ấy chịu vì bạn mà ở lại đó? Cậu ấy chưa ký tên đã chứng tỏ cậu ấy có ý nghĩ ở lại!
№1768☆☆☆ QAQ ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:55:12
Tôi cảm thấy lầu chủ bạn thật ra cũng hiểu đạo lý, bạn chỉ là muốn bản thân dễ chịu hơn nên mới gửi topic hỏi ý kiến chúng tôi.
№1769☆☆☆ Đừng hoảng sợ, ôm chặt tôi ☆☆☆ 2014-1-4 23:55:23
Bây giờ thông tin phát triển như vậy, hoàn toàn có thể trao đổi không biên giới, cha mẹ tôi cũng là hai nơi chia cách, nhưng tình cảm nhiều năm vẫn tốt như ngày nào, cho nên tôi không tin chuyện khoảng cách khiến tình cảm phai nhạt gì đó.
№1770☆☆☆ Phái dâu tây ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:55:42
Bất hòa không liên quan đến khoảng cách, cũng không liên quan đến thời gian, chỉ liên quan đến tình cảm có sâu đậm hay không mà thôi.
Khi đó BF của tôi đi lính mấy năm, chúng tôi ngay cả nói chuyện cũng khó khăn, chỉ có thể viết thư, có lúc ngay cả ăn tết cũng không thể gặp mặt, nhưng tôi vẫn có thể chống đỡ được. Lầu chủ bạn cũng phải có lòng tin, bởi vì yêu là chuyện của hai người.
№1771☆☆☆ 0 0 ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:56:32
Tôi có thể hiểu được lo âu của lầu chủ.
Bạn trai của lầu chủ là nam thần nha! Nếu bạn trai của tôi là nhân vật kiểu như nam thần, tôi tuyệt đối mỗi ngày sẽ biến hắn thành chốt trên thắt lưng, đi đến đâu mang theo đến đấy!
№1772☆☆☆ Xin gọi ta sư thái ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:57:27
Lầu chủ tiểu yêu tinh bạn là soái bỉ hào nha!! Lam Sơn đầu bị lừa đá mới có thể chia tay với bạn! Vừa đẹp trai vừa có tiền còn biết nấu ăn trên giường lại phóng đãng… (ˉ﹃ˉ)
№1773☆☆☆ Trọng điểm sai ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-4 23:57:54
***
Kèm theo một bài thơ tình
En plus de vous, je n ‘aime pas l ‘autre,
Trừ em, anh sẽ không yêu ai khác,
Lovers, je ne ferais pas une telle chose.
Người yêu, anh sẽ không làm loại chuyện như thế.
En plus de vous, personne ne me donne le C? ur,
Trừ em, không ai có thể khiến anh vừa lòng,
Même Vénus descend du ciel.
Cho dù Venus từ trên trời rơi xuống.
Tes yeux sont si beaux lovely,
Ánh mắt em xinh đẹp đáng yêu như vậy,
Blink un clin d ‘oeil peut me faire mourir,
Chớp mắt một cái là có thể khiến anh bỏ mạng,
Un clin d ‘oeil et puis soudain m ‘a fait survivre,
Chớp mắt lần nữa lại đột nhiên cứu anh sống sót,
2 éclaté en me donne un combat très dur.
Hai lần có thể khiến anh chết đi sống lại.
Même si je vis 500 mille printemps et en automne,
Cho dù anh sống năm trăm ngàn xuân thu,
En plus de vous, ma chère amie,
Trừ em, ái nhân thương yêu của anh,
Je n ‘aurais pas les autres à faire les amants:
Sẽ không ai khác trở thành người yêu của anh:
J ‘ai également installé un certain nombre de vaisseaux sanguins,
Anh phải ra ngoài đóng chặt huyết quản,
Votre amour me remplit les vaisseaux sanguins,
Tình yêu của em tràn đầy huyết quản của anh,
Ne peut plus tolérer plus d ‘amour.
Không thể chứa thêm được tình yêu nào khác.
|
Chương 39 Thật ra sau học đệ, tôi còn có một người yêu, nhưng sau khi tôi nói rằng phải về nước phát triển chúng tôi liền chia tay. Y không muốn quay về cùng tôi, mà tôi cũng không có cách nào vì y mà từ bỏ lý tưởng của mình, vì vậy chúng tôi rất tự nhiên mà đi đến kết thúc.
Chuyện này có lẽ cũng vì tình cảm của chúng tôi không đủ, nhưng cũng không thể phủ nhận, nếu người yêu xảy ra bất đồng trong chuyện nào đó, lại thêm không ai nhường ai, kết cục sau cùng cũng không khá hơn bao nhiêu.
Sau khi tỉnh táo tôi suy nghĩ rất nhiều, nghĩ đến có muốn Lam Sơn từ bỏ ước mơ của mình hay không, nghĩ đến nếu cậu ấy đi tình cảm của chúng tôi có thể duy trì được hay không, nghĩ đến thái độ của cậu ấy đối với chuyện này.
Đã có lúc, tôi mang tâm lý đà điểu, cho rằng nếu như cậu ấy không nói tôi có thể làm như không biết gì cả, cũng không cần quản gì hết, có lẽ cuối cùng chính cậu ấy sẽ quyết định không đi. Nhưng không có nếu như, tôi đã thấy tờ đơn đó, biết dự định của cậu ấy, lại không thể không quan tâm.
Hôm nay chúng tôi đi leo núi ở ngoại ô, không khí trên núi rất tốt, mà tôi một đường tâm sự nặng nề đều suy nghĩ chuyện này, ngay cả mấy lần cậu ấy nói chuyện với tôi cũng không thể tập trung.
Có lẽ Lam Sơn nhìn ra tôi không ổn, hỏi tôi có phải không thoải mái hay không, tôi chỉ cười nói với cậu có thể là ngủ không ngon.
Cậu giống như đã hiểu lầm gì đó, xích lại gần xoa eo tôi, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, là em không biết tiết chế.”
Nếu như không phải đang ở trên núi, tôi thật muốn ôm cậu khiến cậu lại làm “không tiết chế” lần nữa. Bầu không khí ngọt ngào này, tôi một chút cũng không muốn phá hỏng.
Chuyện này tồn tại giữa chúng tôi một ngày sẽ khiến tôi vướng mắc một ngày, rốt cuộc tôi nên chờ cậu tự nói hay tôi chủ động hỏi? Chờ cậu nói, tôi lại rất sợ cậu đợi đến cuối cùng mới nói chuyện này với tôi, như vậy tôi chắc chắn sẽ không kìm được đánh cậu. Nhưng để tôi chủ động hỏi cậu, tôi quả thực không biết nên tìm thời cơ thế nào.
Chú thích:
(1) Hàm hồ kỳ từ: Lời nói không rõ ràng, có đắn đo, không dám nói thẳng.
(2) WWF: Tổ chức Bảo tồn Thiên nhiên Thế giới, (tiếng Anh: World Wide Fund For Nature – WWF) là một trong những tổ chức phi chính phủ lớn nhất thế giới về bảo vệ thiên nhiên. Tên cũ là Quỹ Động vật Hoang dã Thế giới hoặc Quỹ Bảo vệ Đời sống Thiên nhiên Thế giới (World Wildlife Fund). Tìm hiểu thêm tại đây.
(3) Trích trong bài thơ “Thước kiều tiên” của Trần Quán.
|
Chương 39 Thật ra sau học đệ, tôi còn có một người yêu, nhưng sau khi tôi nói rằng phải về nước phát triển chúng tôi liền chia tay. Y không muốn quay về cùng tôi, mà tôi cũng không có cách nào vì y mà từ bỏ lý tưởng của mình, vì vậy chúng tôi rất tự nhiên mà đi đến kết thúc.
Chuyện này có lẽ cũng vì tình cảm của chúng tôi không đủ, nhưng cũng không thể phủ nhận, nếu người yêu xảy ra bất đồng trong chuyện nào đó, lại thêm không ai nhường ai, kết cục sau cùng cũng không khá hơn bao nhiêu.
Sau khi tỉnh táo tôi suy nghĩ rất nhiều, nghĩ đến có muốn Lam Sơn từ bỏ ước mơ của mình hay không, nghĩ đến nếu cậu ấy đi tình cảm của chúng tôi có thể duy trì được hay không, nghĩ đến thái độ của cậu ấy đối với chuyện này.
Đã có lúc, tôi mang tâm lý đà điểu, cho rằng nếu như cậu ấy không nói tôi có thể làm như không biết gì cả, cũng không cần quản gì hết, có lẽ cuối cùng chính cậu ấy sẽ quyết định không đi. Nhưng không có nếu như, tôi đã thấy tờ đơn đó, biết dự định của cậu ấy, lại không thể không quan tâm.
Hôm nay chúng tôi đi leo núi ở ngoại ô, không khí trên núi rất tốt, mà tôi một đường tâm sự nặng nề đều suy nghĩ chuyện này, ngay cả mấy lần cậu ấy nói chuyện với tôi cũng không thể tập trung.
Có lẽ Lam Sơn nhìn ra tôi không ổn, hỏi tôi có phải không thoải mái hay không, tôi chỉ cười nói với cậu có thể là ngủ không ngon.
Cậu giống như đã hiểu lầm gì đó, xích lại gần xoa eo tôi, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, là em không biết tiết chế.”
Nếu như không phải đang ở trên núi, tôi thật muốn ôm cậu khiến cậu lại làm “không tiết chế” lần nữa. Bầu không khí ngọt ngào này, tôi một chút cũng không muốn phá hỏng.
Chuyện này tồn tại giữa chúng tôi một ngày sẽ khiến tôi vướng mắc một ngày, rốt cuộc tôi nên chờ cậu tự nói hay tôi chủ động hỏi? Chờ cậu nói, tôi lại rất sợ cậu đợi đến cuối cùng mới nói chuyện này với tôi, như vậy tôi chắc chắn sẽ không kìm được đánh cậu. Nhưng để tôi chủ động hỏi cậu, tôi quả thực không biết nên tìm thời cơ thế nào.
Chú thích:
(1) Hàm hồ kỳ từ: Lời nói không rõ ràng, có đắn đo, không dám nói thẳng.
(2) WWF: Tổ chức Bảo tồn Thiên nhiên Thế giới, (tiếng Anh: World Wide Fund For Nature – WWF) là một trong những tổ chức phi chính phủ lớn nhất thế giới về bảo vệ thiên nhiên. Tên cũ là Quỹ Động vật Hoang dã Thế giới hoặc Quỹ Bảo vệ Đời sống Thiên nhiên Thế giới (World Wildlife Fund). Tìm hiểu thêm tại đây.
(3) Trích trong bài thơ “Thước kiều tiên” của Trần Quán.
|
Chương 40 Coi như có tiến triển mới đi… : )
Không biết khi còn bé mọi người có từng mơ ước thứ gì không thực tế hay không? Khi đó em gái tôi mơ ước trở thành một nàng công chúa chân chính, đương nhiên em thất bại. Trước mười tuổi tôi muốn làm siêu nhân, sau này muốn trở thành thị huyết pháp y oai phong, nhưng bây giờ, tôi tự mở công ty, thành một thương nhân.
Hôm nay ở công ty, tôi hỏi Lam Sơn ước mơ của cậu là gì, cậu suy nghĩ một chút, cho tôi một câu trả lời dở khóc đở cười.
“Thế giới hòa bình?”
“Có gì đó tương đối… bình thường hơn chút không, ước mơ càng gần hiện thực?”
Cậu lại suy nghĩ một chút: “Khi còn bé em muốn trở thành bác sĩ thú y.”
Tôi ngồi thẳng người nghe cậu nói tiếp.
“Sau đó em phát hiện loại công việc này có thể không thích hợp với em.”
“Vì bị dị ứng?” Lam Sơn đối xử với động vật vô cùng dịu dàng, còn dịu dàng hơn cả đối xử với con người, nếu như cậu trở thành bác sĩ thú y, vậy chắc chắn sẽ là tin vui cho các động vật nhỏ.
“Ngoài điểm này, còn có… những chuyện nghề nghiệp này làm được rất hữu hạn, em muốn chủ động phát hiện vấn đề, mà không phải là chờ người khác đến tìm em giải quyết vấn đề.”
“Vậy ước mơ bây giờ của em?”
Rõ ràng cậu sững lại: “… Anh và Pharaoh và Charlie Chaplin có thể khỏe mạnh hạnh phúc.”
Đây không phải là lời trong lòng cậu, ít nhất cũng không phải toàn bộ.
Tôi lại nghĩ tới tờ đơn kia, bàn tay đặt trên bàn âm thầm siết chặt, cũng sắp vì trong lòng xuất hiện ưu tư phức tạp mà ôm đầu rên rỉ.
“Tại sao đột nhiên hỏi chuyện này?”
Tôi điều chỉnh biểu cảm trên mặt: “Chính là tò mò. Em hy vọng sau khi tốt nghiệp vẫn làm việc ở công ty anh chứ? Nếu em không muốn làm trợ lý của anh, anh có thể cho em… chức vị quản lý.”
Tôi thừa nhận tôi có tư tâm, tôi mưu toan dùng chức vị quản lý cao cấp để giữ cậu lại.
Cậu không nói gì, chỉ là vẫn nhìn tôi.
Tôi căng thẳng không dám nhìn cậu: “Nếu em không muốn tiếp tục giữ chức ở công ty anh, anh cũng có thể cho em một khoản tiền để em tự gây dựng sự nghiệp.”
Hành động như vậy vô cùng hèn hạ. Tôi biết rõ ràng lý tưởng chân chính của cậu là gì, nhưng lại cho cậu hai sự lựa chọn khác, muốn dùng tình cảm hoặc một vài thứ thế tục trói buộc cậu, không để cậu rời khỏi tôi.
Lần đầu tiên, tôi có chút xem thường hành động của mình.
Lam Sơn yên lặng một lúc, rốt cuộc mở miệng, giọng lành lạnh: “Em không cần anh cho em bất cứ thứ gì.”
“Anh không phải ý đó!” Tôi vội vàng giải thích: “Em hiểu mà, anh chỉ muốn làm gì đó cho em.”
Cậu nhìn thẳng vào tôi, thấy tôi thấp thỏm mãi, đột nhiên thở dài, đứng lên đi về phía tôi.
Trong phòng làm việc của tôi có một cơ quan, chỉ cần nhấn một nút trên điều khiển từ xa, lớp thủy tinh trong suốt sát đất sẽ biến thành thủy tinh cát mài, khiến người bên ngoài không nhìn thấy người ở bên trong.
Cậu đi tới nhấn xuống một cái, sau đó đi vòng qua trước mặt tôi, dựa vào bàn làm việc: “Còn lâu mới đến lúc em tốt nghiệp, anh không cần nghĩ tới những thứ đó từ bây giờ.”
Nhưng nếu anh không nghĩ cách, em sẽ đi!
Tôi đưa tay ôm eo cậu, tựa đầu sát bụng cậu, giống như đứa trẻ tìm kiếm sự an ủi.
“Được, nhưng nếu em quyết định, cho dù thế nào anh cũng sẽ ủng hộ.” Trời mới biết nói ra lời này có bao nhiêu khó khăn.
Tôi cảm nhận được tay cậu chầm chậm vuốt ve tóc tôi, rất lâu sau, tôi nghe thấy cậu hỏi tôi: “Có phải anh đã biết gì không?”
Vấn đề của cậu khiến tôi run rẩy, tôi không ngẩng đầu, chỉ ôm cậu chặt hơn nữa.
“Tờ đơn đó, anh đã thấy.” Cậu dùng giọng khẳng định.
Tôi buồn bã gật đầu, vẫn không nói gì.
“Đó là kế hoạch rất lâu trước kia, lâu đến mức căn bản em chưa từng nghĩ sẽ nói chuyện yêu đương với một người đàn ông. Nếu anh không muốn em đi, em có thể từ bỏ…”
Giây phút nghe thấy giọng nói trầm ổn mà từ tốn của cậu, tôi bỗng nhiên ý thức được mình không thể ích kỷ như vậy, đó là ước mơ của cậu, nếu không thể đi, có lẽ cậu sẽ tiếc nuối cả đời.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn về phía cậu: “Anh muốn em vui vẻ. Anh nói rồi, anh tôn trọng ý kiến của em. Nếu trong lòng em thật sự muốn đi, nhưng cuối cùng vì anh mà ở lại, em sẽ không vui, em không vui thì anh cũng chẳng vui vẻ gì.”
Lúc này người do dự không quyết lại biến thành cậu.
“Có thể em sợ anh sẽ bị người khác cướp mất.” Bàn tay cậu bao phủ gò má tôi: “Nửa năm nói dài cũng không dài nói ngắn cũng không ngắn, nếu anh yêu người khác thì sao?”
Không ngờ cậu lại có suy nghĩ đáng yêu như vậy, khiến tôi không kịp chuẩn bị.
“Anh sẽ chờ em.” Tôi đột nhiên nghĩ thông rất nhiều chuyện, khi tôi bất an, đấu tranh thì đồng thời cậu cũng rất nhiều băn khoăn, lần lữa không thể quyết định. “Hơn nữa nói không chừng anh còn có thể dành thời gian đến gặp em, chỉ cần không phải nơi nào quá xa.”
Cậu mỉm cười: “Anh thật sự nghĩ như vậy?”
“Ừm, cơ mà…” Tôi nắm tay cậu, đổi thành tư thế mười ngón tay giao nhau: “Trước đó chúng ta phải cử hành một nghi thức.”
“Nghi thức?”
“Anh muốn đính hôn với em.”
Lam Sơn sửng sốt một lát, rất nhanh ánh mắt sáng lên, tựa như còn thật cao hứng.
“Anh muốn đính hôn với em?”
Tôi gật đầu.
“Được.”
Cậu cúi người xuống, dùng một tay giữ gáy tôi, vững vàng hôn tôi.
Cho nên bây giờ… chúng tôi sắp đính hôn!
Tôi hỏi cậu có muốn thông báo cho bạn bè thân thích của cậu hay không, cậu nói cha mẹ cậu hàng năm đều ở nước ngoài làm nghiên cứu, tạm thời không thể về nước, cậu sẽ mail thông báo cho họ. Còn bạn bè thân thích của tôi, tôi nghĩ họ sẽ rất cao hứng khi nghe thấy tin tức này ~
№1867☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-7 22:34:32
Má ơi tiến độ này, chúng tôi vỗ ngựa cũng không đuổi kịp… Cơ mà vẫn phải chúc mừng lầu chủ!
№1868☆☆☆ _(:зゝ∠)_ ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-7 22:34:43
Sớm sinh quý tử.
Sẽ không đưa tiền lì xì, tặng một cái ôm yêu thương (づ  ̄3 ̄) づ ╭? ~
№1869☆☆☆ Ha ha ha ha ha ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-7 22:34:54
Tôi cảm thấy yêu cầu đính hôn của lầu chủ vừa đúng ý Lam Sơn nha, soái bỉ hào ngay trước mặt, nam thần cũng không có cảm giác an toàn ha ha ha ha.
№1870☆☆☆ Đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-7 22:35:21
Nam thần cũng không có cảm giác an toàn +1
Chờ Lam Sơn trở lại liền kết hôn đi, đến lúc đó lại nhận nuôi hai đứa trẻ tạo thành gia đình hoàn mỹ, thật hâm mộ nha ~~~
№1871☆☆☆ Mười tám sờ (1) ☆☆☆ Đăng vào 2014-1-7 22:35:43
|