Tự Mộng Phi Mộng
|
|
Chương 34 34. Tại sao Nghiêm Diệp ngất xỉu?
Ngày hôm qua làm chuyện kia bị Nghiêm Diệp phát hiện cho nên hôm nay thấy y đứng bên cạnh, Cố Tử Ninh vẫn thấy vô cùng lúng túng. Nghiêm Diệp đứng thẳng, mắt cũng nhìn thẳng, không hề để ý xung quanh. Mới vừa tập hợp đội hình, cậu muốn chào hỏi với y một tiếng liền bị y hừ một cái rồi đi ra chỗ khác đứng ngay ngắn.
Tâm tình cậu thật ra cũng có chút vi diệu nha... Sao dáng đi bộ của y hơi giống giống mình vậy ta, không hề nhanh nhẹn một chút nào, nhìn kĩ mặt y còn có chút... Căng cứng á?
Chồng y...
''Này, điểm danh kìa!''
''Hả? Hả?'' Cố Tử Ninh bị bạn học phía sau chọt chọt mấy cái, mặt vẫn ngu ngơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cậu ngẩng đầu lên vừa vặn bắt gặp được ánh mắt của Bạch Khải Hạp đang cười như không cười mà nhìn mình, da đầu ngay lập tức có điểm tê dại.
''Một!" Cậu vội hô lên nhưng khóe miệng của Bạch Khải Hạp lại nâng lên ý cười, nụ cười này có chút gì đó không ổn à nha.
''Hạng mục huấn luyện hôm nay của chúng ta là gập bụng, hít đất và thiền. Chắc chắn mọi người đã được phát lịch từ đầu tuần rồi, bây giờ khởi động cơ thể làm nóng người một chút rồi bắt đầu tập.''
Mặt Bạch Khải Hạp như khúc gỗ nghiêm nghị, ánh mắt hắn đảo một vòng lạnh khiến mấy người yếu tim có chút lảo đảo. Đột nhiên ánh mắt ấy chĩa thẳng vào Cố Tử Ninh, cậu thấy ngực mình có chút lạnh lạnh nha. Anh Hai đáng sợ quá đi!
Bạch Khải Hạp tâm tình không tốt bởi vì Nghiêm Diệp đứng quá gần với Cố Tử Ninh. Thật ra trong lòng hắn hiểu sẽ không có chuyện gì, Nghiêm Diệp đã có tên hải tặc chiếm dục kia căn bản không thể tạo uy hiếp được với mình. Nhưng nghĩ đến cái hôn ngày hôm đó của y, trong lòng Bạch Khải Hạp có chút khó chịu.
Không lâu sau mọi người đều đã làm nóng cơ thể xong, hắn liền phân bọn họ thành mấy đoàn nhỏ, sau đó bọn họ bắt đầu tập dưới sự giám sát của hắn. Cũng vì cậu ở hàng đầu tiên lại còn là số một nên mới bị tóm lên tập đầu.
Cố Tử Ninh nằm trên mặt cỏ mịn, hai mũi chân kẹp vào máy đỡ, đồng hồ tính giờ bắt đầu vang lên, cậu cũng bắt đầu gập. Cậu gập bao nhiêu cái thì Bạch Khải Hạp nhìn bấy nhiêu lần. Nhìn từng điểm biến hóa nhỏ xíu trên mặt cậu, nhìn cái hông căng đầy của cậu, nhìn mồ hôi đang rịn ra trên mặt. Khả ái quá là khả ái a!
Bên cạnh Nghiêm Diệp cũng làm cực kì ưu nhã, nhưng thấy mi tâm y nhíu lại thành hình chữ xuyên (川) liền thấy sảng khoái. Á à, tối qua chắc là bị dày vò tàn nhẫn chứ gì...
Thật ra bây giờ Cố Tử Ninh với Nghiêm Diệp chính là đồng bệnh tương lân, mới mấy chục cái đầu tiên mà eo cậu có cảm giác như bị chặt ra làm đôi, mồ hôi lạnh càng lúc càng đổ dồn dập, quần lót tuy có mặc nhưng không khỏi ma sát mạnh với quân phục cứng nhắc rất rát. Chất liệu làm quân trang phải càng cứng càng tốt, vừa ngồi vừa nằm thật sự đau lắm...
Bỗng nhiên có một tia sét đánh giữa trời quang!
Tiểu huyệt cậu không ngờ lại rỉ nước! Cơn ngứa như muốn tàn phá hậu huyệt, thế này có chết không cơ chứ?
Bạch Khải Hạp cũng phát hiện em trai hắn có chút khác thường, vì vậy liền nhẹ nhàng đi tới bên cạnh cậu, cậu đang cố gắng làm nhưng hai mắt thẫn thờ.
''Số 759, cơ thể cậu có vấn đề gì sao?''
''Tôi... Ưm...'' Cố Tử Ninh thấy Bạch Khải Hạp từ đầu bên kia lại qua đây có chút hốt hoảng, động tác gấp gáp càng khiến cho nơi yếu ớt kia bị ma sát mạnh hơn, khẽ kêu lên một tiếng. Mặc dù cậu đã cố gắng che giấu âm thanh của mình nhưng vẫn tràn ra một tiếng xấu hổ kia, hơn nữa Bạch Khải Hạp tai rất thính đó! Nhìn khuôn mặt hồng hồng có pha lẫn sợ sệt của em trai mình, tâm tình không chỉ tốt hơn một chút mà là mười chút mới đúng.
''759, cơ thể cậu có vấn đề gì sao?'' Bạch Khải Hạp giả vờ quan tâm nhích đến gần cậu, không chỉ vậy còn đưa tay sờ trán nữa. Được anh Hai bất ngờ đụng chạm, cậu suýt nữa không kìm chế được té sấp lưng xuống đất. Tay của anh trai cậu như có dòng điện, nháy mắt cả người đều run lên.
''Bịch!'' Một tiếng động vang lên.
Cậu kinh ngạc nhìn sang bên cạnh, không gập bụng nữa.
Cố Tử Ninh mới vừa nhìn thấy cái gì thế này.... Nghiêm Diệp ngất xỉu?! Lớp trưởng vóc người trăm phần trăm khỏe đẹp ngất xỉu?
Rất nhanh đã có người mang cán tới xốc y đi, mà Cố Tử Ninh cũng bởi vì quá sững sờ nên không phát hiện người bên cạnh càng lúc càng nhích gần tới cậu.
''A... Anh!''
''Nhắm mắt.''
''...''
Cố Tử Ninh được Bạch Khải Hạp ôm ngang lên, bị bắt buộc phải nhắm mắt, trong đầu liền loạn cào cào? Sau đó cậu nghe được lời mặt dày của anh trai nói với Phó huấn luyện viên.
''Tân sinh viên này ngất xỉu, tôi mang cậu ta tới phòng y tế.''
''A... Nhưng...''
''Không nhưng nhị gì cả.'' Thật ra vị Phó huấn luyện viên có chút khó hiểu, rõ ràng là mới vừa rồi 192 ngã xuống trước, tại sao người này lại chỉ khăng khăng muốn ôm vị trắng trắng thơm thơm này đi?
Một luồng oán khí của các tân sinh viên nữ từ sân phía bên kia bắn tới, còn có đội săn tin tức bát quái của trường dùng ánh mắt hiếu kỳ chụp ảnh tất cả sự kiện. Nhưng bọn họ quên mất rằng vị sĩ quan huấn luyện này của họ chính là mặt gỗ, à không, mặt kim cương nên không có chút biểu hiện gì tiếp tục dứt khoát bước đi. Từ đầu đến cuối Cố Tử Ninh vẫn nằm yên, đầu tựa vào lồng ngực, nơi trái tim đập vững chãi của người nọ. Anh Hai... Đây là quan tâm cậu sao?
Nháy mắt, cậu cứ như sa vào một bể mật.
Nhưng khi Bạch Khải Hạp đặt cậu xuống giường y tế trắng tinh, tiện tay khóa luôn cửa vào, hắn lại nói một câu mà cậu chưa từng nghĩ tới.
''759, Cố Tử Ninh. Hôm nay bài huấn luyện cậu làm không đạt thế nên tôi vô cùng không hài lòng. Lúc này mang cậu tới đây xem như là huấn luyện lại một lần nữa.''
Cố Tử Ninh hoảng hốt nhìn xung quanh, hình như chỉ có một mình cậu, không hề còn bạn học nào nữa.
Huấn, huấn luyện một mình?
Trong lòng lập tức rung một hồi chuông cảnh báo, anh Hai muốn cậu làm gì nữa đây?
''Tới, tôi giúp cậu giữ chân, bắt đầu gập!"
|
Chương 35 35. Ngoan ngoãn, tiếp tục làm đi.
Cố Tử Ninh nhìn Bạch Khải Hạp nghiêm trang ngồi trước mặt không có một chút càn rỡ, hai má thông suốt có chút đỏ ửng. Anh Hai lúc nói chuyện như vậy thật gợi cảm. Chẳng lẽ điều anh muốn thật sự chính là huấn luyện một mình ư?
Không thể không nói, nghĩ tới cái này, tiểu huyệt Cố Tử Ninh có chút đau rát, bắt đầu chảy nước mắt.
''Chuẩn bị xong chưa?'' Bạch Khải Hạp thờ ơ nhìn cậu, biểu tình không có chút thay đổi. Thật ra hắn có chút hiểu tình trạng bây giờ của cậu, chỉ là không vạch trần. Hắn muốn nhìn xem, rốt cuộc em trai hắn có thể nhẫn nhịn tới cỡ nào.
''Vâng.''
''Vậy bắt đầu đi.''
Cố Tử Ninh nghe chính miệng Bạch Khải Hạp nói có chút không tin, lầu bầu chửi anh mình xấu xa mấy tiếng liền bắt đầu. Bởi vì lúc tới đây, áo ngoài quân phục của cậu đã bị cởi ra ngoài, bên trong chỉ mặc áo phông trắng mỏng, mồ hôi vận động ra rất nhiều nên đã sớm thấm ướt cái áo, càng lúc càng giống áo xuyên thấu.
Cố Tử Ninh làm không được nhanh nhưng vẫn rất dụng lực, cho nên mỗi một lần lên xuống, cơ bụng chưa phân múi cũng bắt đầu cuộn lại. Mọi thứ cứ như là lõa lồ trước mặt Bạch Khải Hạp, ánh mắt hắn hơi tối nhưng rất nhanh ổn định lại, vẫn như cũ nghiêm trang thỉnh thoảng đè chân cậu lại, hai chân cậu hiện tại đang móc vào thanh chắn cuối giường. Thân thể cậu vốn là không tốt lắm, mới vừa rồi cũng đã gập được kha khá lần cho nên bây giờ chính là gồng cả người mà làm. Không bao lâu sau trong mắt cậu toàn sao trời, không thể chống đỡ nổi nữa. Cậu lập tức xụi lơ ở trên giường, nâng mắt mịt mờ nhìn Bạch Khải Hạp, ngay lập tức hắn cảm thấy máu bắt đầu tụ xuống hạ thể.
''Tại sao không làm nữa?'' Hơi thở trầm thấp mang theo khí tức dụ dỗ khiến cho cậu đang nằm xụi lơ trên giường cũng phải giật mình một cái.
''Anh Hai, em không thể... Có thể nghỉ một lát được không?''
''Muốn ngừng lại? Chẳng lẽ em muốn rớt ngay từ vòng đầu tiên của kì kiểm tra sắp tới?''
''Em...''
''Tới, tiếp tục.''
Vừa nói hắn vừa vỗ mông cậu một cái, ngón tay ma mị như có như không chạm nhẹ qua tiểu huyệt, cậu không nhịn được bật ra một tiếng rên rỉ.
''A!''
''Nhạy cảm như vậy? Tôi chỉ là muốn nhắc nhở em một chút thôi. Ninh, có phải quần áo trên người nặng nề quá không, cởi hết ra rồi tiếp tục làm cũng là một ý kiến không tồi.''
Nghe giọng điệu gần như là yêu nghiệt kia của người trước mặt, cậu vội vàng lắc đầu nhưng tất cả quyền chủ động đều nằm trong tay của Bạch Khải Hạp cho nên chưa đầy hai phút cậu lại bị lột sạch. Vội vàng lấy tay che nơi trọng yếu kia, tay cũng nhanh chóng bị kéo ra.
''Che làm gì, tôi thấy hết rồi còn đâu!''
''Em... Anh Hai!''
Cố Tử Ninh vừa xấu hổ vừa thẹn thùng, không hiểu tại sao anh mình lại xấu xa như vậy, tại sao có thể nói được những lời như thế?
''Ninh, tiếp tục làm đi.'' Ánh mắt Bạch Khải Hạp càng lúc càng tối, nhìn côn thịt đang bán cương của Cố Tử Ninh đang run rẩy, hạ lệnh một tiếng.
Cho dù mệt mỏi tê cứng nhưng cậu vẫn cắn răng làm theo chỉ định của người này. Mặc dù chậm nhưng hắn thấy cậu thật lòng cố gắng.
Bụng Cố Tử Ninh rất đẹp, giai đoạn đầu của việc hình thành cơ sáu múi nhưng không hề gồ ghề thô thiển. Lỗ rốn của cậu cũng có màu hồng nhàn nhạt nổi bật rõ, hắn như bị câu dẫn cúi đầu nhẹ vươn lưỡi liếm nơi kia.
''A... Anh Hai... Đừng mà...'' Cố Tử Ninh lần đầu được tiếp xúc ở chỗ đó, kích thích nhột nhạt khiến cậu rên lên. Đầu lưỡi kia và nhiệt độ ấm áp không ngừng tiến sâu vào bên trong, cơ thể cậu giờ như có muôn vàn dòng điện chạy qua. Loại cảm giác xa lạ này giống như tiến sâu vào cơ thể và trở thành một phần của cậu.
Cậu dưới tình huống này vẫn giữ được tư thế nửa ngồi nửa nằm mà cơ thể đã sớm mềm nhũn ra, Cố Tử Ninh sắp bị động tác ôn nhu cực hạn của Bạch Khải Hạp làm cho phát điên rồi, hơi thở ấm nóng vờn quanh từng thớ cơ càng khiến cậu muốn buông xuôi tất cả.
Sau đó Bạch Khải Hạp dời đầu lưỡi xuống, xuống một chút nữa, vừa vặn liếm đến quy đầu của cậu.
Tê liệt, cậu chỉ biết thở hào hển rồi ngã xuống giường. Mở mắt nhìn anh Hai đang từ trên cao nhìn xuống mình, giống như một vị vương giả nhìn giang sơn của hắn, cậu lại xấu hổ. Cảm giác này giống như là phi tử chuẩn bị được lâm hạnh vậy, chỉ có thể yên lặng chờ đế vương đến đùa giỡn, lấp đầy mình, tưới đẫm mình...
Mặt đối mặt hồi lâu, có thể nếu như một trong hai người không lên tiếng, tình trạng này sẽ kéo dài tới mùa xuân năm sau.
''Anh Hai... Em khó chịu...''
Cậu thật sự khó chịu, phía sau rõ ràng đã ướt át không chịu được, dịch bắt đầu rỉ ra. Cũng không biết sao, chính là bây giờ cậu không thể chịu nổi trêu đùa của Bạch Khải Hạp được nữa, chỉ cần người này tùy tiện vuốt ve mấy cái, chính mình lại xúc động không ngớt thế kia. Cảm giác này tuy có kì quái nhưng thật sự là kì diệu.
Yêu là cảm giác như thế này sao?
''Khó chịu? Muốn tôi liếm nữa sao? Nếu muốn... Tiếp tục gập đi.''
''Ha...'' Cậu cười khổ nhưng thật sự muốn khóc, anh Hai rốt cuộc muốn thế nào mới vừa lòng đây, tại sao lại cứ hành hạ cậu thế?
''Tôi hiện tại có chút... Ừm, lười, không muốn cúi đầu nữa. Nếu như em giữ nguyên cái tư thế ban nãy, cơ thể sẽ nghiêng về phía trước, vậy thì thuận tiện hơn. Dĩ nhiên em cũng có thể lựa chọn từ bỏ. Trước đó nói một chút đi, hôm nay không gập được 100 cái thì không được nghỉ.''
Cố Tử Ninh vẻ mặt đau khổ, suy nghĩ một chút rồi tiếp tục làm. Khoan đã, hình như có cái gì sai sai, nãy giờ cậu gập bở hơi tai có đếm đâu, chẳng lẽ bây giờ lại phải gập lại từ đầu?!
''Ngoan, tiếp tục làm đi.''
|
Chương 36 36. Thân thể tôi không thoải mái.
Cố Tử Ninh hai má hồng hồng làm theo lời Bạch Khải Hạp mỗi lần cơ bụng gập lại liền cảm thấy côn thịt tiến vào một nơi ấm áp ẩm ướt. Cậu không tự chủ được giữ nguyên tư thế đó để côn thịt có thêm chút thời gian được người này liếm láp, sảng khoái không nói nên lời.
''Chậm quá, nhanh lên.'' Bạch Khải Hạp nhả côn thịt cậu ra, cau mày nói chuyện, Cố Tử Ninh ngay lập tức liền bắt đầu gập bụng lấy gập bụng để, khoái cảm ngắn hạn bức cậu muốn điên.
''A... Anh Hai! Hmmm...''
Ngọt ngào kêu lên vài tiếng, thanh âm giống như con mèo nhỏ cào cào vào lòng Bạch Khải Hạp khiến trong lòng hắn ngứa ngáy một chút. Càng về sau hắn càng không để tâm cậu gập hay không gập, chuyên chú hôn lấy môi cậu. Hô hấp hai người quấn quýt, cậu cảm giác mình sắp bị Bạch Khải Hạp hôn đến tắt thở.
Đầu lưỡi hắn luồn vào miệng cậu, vươn ra nếm chút chất lỏng ngọt ngào. Cậu vẫn luôn hé miệng cho người kia tùy ý hôn nên một ít nước bọt không kiềm lại được rỉ ra, rơi xuống. Vừa vặn giọt nước bọt kia rơi trúng đầu nhũ thủ đỏ hồng của cậu. Trong nháy mắt, côn thịt của cậu càng cứng hơn nữa.
''Anh Hai, em muốn...''
''Cho em... Hmm.'' Bạch Khải Hạp sau một tiến rên trầm thấp thì tiếng vào bên trong cơ thể cậu. Thoáng chốc cảm giác được nhồi đầy khiến cậu thoải mái than thở.
A... Thật thỏa mãn.
''Anh Hai... Mau hơn chút nữa... Đúng rồi... A!...''
Cậu động tình phóng túng rên rỉ, quên mất thế giới xung quanh. Thậm chí cậu còn lắc lắc mông đem dương vật Bạch Khải Hạp nuốt sâu hơn, mông thịt cũng không ngừng được nhào nặn. Dương vật thô to ra vào tiểu huyệt béo mập mọng nước, mỗi cú đâm là mỗi lần nơi đó rỉ nước. Hạ thân nơi kết hợp giữa cậu và hắn cũng bắt đầu dính dính, mỗi động tác đều phát ra tiếng nhóp nhép dâm đãng.
Cố Tử Ninh thấy như thật thoải mái, dương vật Bạch Khải Hạp vừa nóng vừa lớn nhồi đầy trong huyệt mình. Hắn cũng cảm giác được em trai mình đang tản ra mùi thơm đặc trưng của Omega, câu dẫn hắn lún sâu hơn, mỗi một động tác, mỗi một cú đâm đều cố gắng nghênh hợp hắn.
Mông thịt rất mềm, lại êm ái, mỗi lần tiến vào đều mút chặt mình không muốn rời, nếu như bây giờ dừng lại tiểu Ninh sẽ xấu hổ cầu xin hắn, thậm chí còn uốn éo mông nữa.
Nghĩ tới chuyện này, hai mắt Bạch Khải Hạp híp lại, đáy mắt tràn đầy ý cười cùng nhu tình. Người yêu của hắn thật dễ thương.
''Ninh, đây là phòng y tế... Không bằng chúng ta chơi bác sĩ và bệnh nhân đi.''
''A... Ưm... Chơi sao?''
Cậu không hiểu ngước đầu nhìn hắn? Không phải đang vui vẻ sao, chơi cái gì mà chơi a.
Nhưng trong lúc cậu còn ngây ngốc, Bạch Khải Hạp đã mặc xong áo blu vắt trên cây, trên tay là bao tay y tế màu trắng, thoắt một cái đã ra hình dáng của một vị bác sĩ yêu bệnh nhân. Không biết hắn kiếm đâu lại được một cái kính có mắt nhìn chữ nhật không tròng, lịch sự càng được tôn thêm, thật không ai nghĩ tới hắn là một sĩ quan huấn luyện cấp cao.
''Bệnh nhân số 759, xin hỏi cậu có vấn đề gì khó chịu sao?''
''Cái, cái gì?''
''Ninh, bây giờ em phải nói, 'Bác sĩ, cơ thể tôi có chút không thoải mái'.''
''À... Cái đó... Bác sĩ, cơ thể em có chút không thoải mái.''
Điểm này là nói thật, khi Bạch Khải Hạp hóa trang thành bác sĩ, hắn cũng đã rút côn thịt của mình ra, bây giờ bên trong cơ thể cậu thật sự rất trống rỗng. Dâm dịch từ phía sau rỉ ra không ngừng, ga trải giường rất nhanh lại ẩm ướt một mảnh nhỏ. Mà cậu khép hai chân lại, định làm nốt hiệp, ai ngờ chân Bạch Khải Hạp đặt ở chính giữa hai chân cậu cho nên không có biện pháp chơi hết hiệp.
''Bệnh nhân, cậu khó chịu ở chỗ nào? Cậu không nói sao tôi biết được.'' Bạch Khải Hạp đẩy mắt kiếng, giống như bác sĩ ác ma nhìn bệnh nhân thỏ trắng rồi nở nụ cười giảo hoạt.
''Em...'' Cái này sao có thể nói được, anh Hai bắt đầu giở trò xấu xa nữa rồi.
''Xem ra bệnh nhân không biết mình khó chịu ở chỗ nào, hay là để tôi kiểm tra cơ thể giúp cậu.'' Nói xong hắn liền lật người cậu lại, thật giống như hắn đang cẩn thận kiểm tra cơ thể vậy. Hắn còn áp ống nghe bằng kim loại lạnh lẽo lên đầu vú đỏ thẫm kia còn nhấn xuống một cái, khiến cậu có chút thất thố rên rỉ.
''Bác sĩ, anh sao... Ống nghe không phải đặt trước lồng ngực sao?"
''Cái này khác, cậu đang trong một tình huống cực kì nguy hiểm!''
''Sao có thể?!''
''Cậu nhìn cậu xem, cả người nóng rực vô lực, nhiều nơi còn cương cứng lên, đặc biệt là chỗ này với chỗ này. Nghiêm trọng nhất là tiểu huyệt còn chảy nước.'' Ống nghe bằng kim loại trực tiếp đi từ đầu vú bên này sang đầu vú bên kia, mỗi lần qua lại đều cố gắng ép viên thịt sưng cứng xuống dưới, cuối cùng ống nghe lạnh lẽo đặt trên lỗ tiểu mẫn cảm của cậu.
''Vậy... Có cách nào để hết bệnh không ạ?''
''Chỉ là cần phải dùng kim tiêm lớn chích vài mũi, tôi sợ cậu chịu không nổi.''
Bạch Khải Hạp cười nói khe khẽ bên tai, nằm dài trên người cậu. Khí tức ấm áp thổi qua tai khiến vành tai cậu hồng thấu ứ máu.
Kim tiêm lớn?
Hình như, Cố Tử Ninh nhận ra điều gì đó rồi.
|
Chương 37 37. Kiểm tra thân thể.
''Vậy... Bác sĩ, cái kim tiêm lớn ở đâu ra vậy ạ?'' Cố Tử Ninh mặt hồng lựng nói ra câu này, mười phần muốn trêu đùa.
''Khi chữa bệnh mới cần sử dụng nó, nhưng bệnh nhân này... Tôi nhìn thấy vật kia của cậu đang cứng rắn khó chịu kìa. Hình như nó có chút không bình thường, không hiểu là mắc bệnh gì.'' Bạch Khải Hạp đưa tay sờ một cái côn thịt đang ngẩng cao đầu của cậu, sau đó lại dùng móng tay bấm vào lỗ tiểu, xoa bóp liên tục khiến cậu thở dốc.
Anh Hai, anh Hai... Nơi đó của cậu không có bệnh! Nơi đó chỉ là... Phản ứng sinh lí bình thường thôi!
''Bác sĩ... Bây giờ em nên làm cái gì?'' Mặc dù biết người trước mặt hoàn toàn giả vờ hòng ăn đậu hũ của cậu, cậu vẫn hết sức phối hợp với hắn.
''Ừm, chúng ta đo huyết áp cho nó đi.'' Bạch Khải Hạp vừa nói vừa lấy ra dụng cụ đo huyết áp, đem băng vải quấn quanh côn thịt cậu mấy vòng, bắt đầu bóp bóng bơm hơi. Cậu cảm thấy bên dưới càng lúc càng thít chặt đến phát điên!
Anh Hai, anh xấu xa cũng vừa vừa thôi!
''Hừ... Hừ a... Bác sĩ, bác sĩ ca ca... Xin anh, em... Không muốn... A...''
Nhìn em trai mình ngửa cổ lên hít thở, lộ ra hầu kết xinh xẻo nhấp nhô lên xuống, Bạch Khải Hạp thả lỏng băng vải ra, nhìn con số mới vừa ''đo'' được cau mày.
''Bệnh nhân này, tình trạng cậu đang rất nguy kịch, phải lập tức trị liệu mới được.''
''Trị liệu? Trị liệu như thế nào ạ?''
Đầu lưỡi cậu thật sự cà lăm. Anh Hai à, anh có cần phải diễn sâu như vậy không?
''À. Nơi này của cậu cần xoa bóp một chút mới có thể bớt sưng cứng. Bây giờ cậu muốn tôi trị liệu hay tự mình tới?'' Bạch Khải Hạp khóe mắt mang ý cười, cậu thật sự bắt đầu mê man rồi đó.
Là muốn anh Hai... Hay tự mình tới?
Vừa nghĩ tới chuyện mình sẽ ở trước mặt anh Hai tự thỏa mãn, cảm giác này khiến cậu như được chần qua một nồi nước sôi, cái nào cũng xấu hổ như nhau, trời ạ...
''Vậy cậu muốn tự mình tới sao? Ừ, nắm nó trong lòng bàn tay, bắt đầu nhẹ nhàng sờ nó đi.''
Nói xong, hắn kéo tay cậu thả ngay côn thịt đang cứng rắn rồi bắt đầu hướng dẫn tay cậu.
''Ngón cái đè lên lỗ tiểu.''
Nhất thời nghe theo lời người nọ, ngón tay cậu ướt rượt, tinh dịch văng tung tóe. Ngay cả Bạch Khải Hạp ngồi sát bên cạnh cũng dính.
''Cậu xem, dịch cũng đã ra rồi, nó có vẻ tốt hơn đấy. Tới, tiếp tục, bác sĩ ca ca dạy cậu.''
Hắn buông tay ra, tuy côn thịt hắn cũng đã cương cứng không kém, dù bận vẫn nhàn nhìn em trai đang hãm sâu vào tình dục kia.
''A... A... Ưm...'' Cậu không cố kị nhiều như vậy, một tay bị đặt xuống mông đè lên, tay còn lại bắt đầu tuốt lộng, không một chút kĩ xảo nhưng dưới ánh nhìn nóng bỏng của Bạch Khải Hạp, khoái cảm tăng lên gấp đôi.
Không lâu sau, Cố Tử Ninh lại bắn, xụi lơ ngã lên giường, ánh mắt mê li nhìn người trước mặt. Thân dưới dính đầy tinh dịch trắng đục, vừa dâm vừa đẹp.
''Bệnh nhân, cậu đã làm rất tốt. Cậu xem, bây giờ không phải là đã mềm xuống nhiều hơn rồi sao? A... Nhưng bệnh nhân lại dâm dãng quá, vượt xa tưởng tượng của bác sĩ ca ca.'' Bạch Khải Hạp nắm vật kia đã xìu xuống của cậu, cảm giác nó thật sự đúng là không thể bắn thêm được gì nữa mới nở nụ cười.
Hắn tùy ý trêu chọc hai điểm sưng cứng trước ngực Cố Tử Ninh, cậu cũng thành thực biểu lộ hết ra ngoài. Không chỉ có côn thịt từ từ cứng lên mà sau huyệt dâm nước cũng rỉ ra bắt đầu nhiều. Lông tơ mềm mảnh bị nước dâm thấm ướt đẫm, dính lên xung quanh mị thịt. Cậu thở hổn hển, thật sự quá kích thích.
''Bệnh nhân, phía trên đã chữa xong, xem ra cũng không còn nghiêm trọng nữa. Nhưng bác sĩ ca ca lại phát hiện ra một vấn đề lớn hơn đó. Cậu nói thử xem, đây là cái gì nha?''
Vừa nói hắn vừa đâm đâm huyệt nội mấy cái, trên đầu ngón tay đều là tràng dịch của cậu. Chất lỏng đó tỏa ra hương thơm nhàn nhạt.
Cậu khéo léo ngậm lấy ngón tay đang đưa ra trước môi mình kia, ánh mắt ướt nhẹp nhìn hắn, trong miệng lầu bầu cầu xin.
''Bác sĩ ca ca, cầu anh giúp bệnh nhân chữa bệnh... Dùng kim tiêm lớn cắm em...''
Bạch Khải Hạp nghe lời này, đầu óc có cảm giác muốn nổ. Ánh mắt càng thêm sâu, tiểu Ninh là đang câu dẫn hắn sao?
''Cậu nói gì, bác sĩ không nghe rõ.''
Hắn nhún vai, hạ thân cũng bắt đầu trướng căng, hận không thể đâm chọc vào cơ thể cậu ngay lập tức.
''Bác sĩ ca ca... Phía sau của em ngứa... Xin bác sĩ nhanh lên một chút, dùng kim tiêm lớn của anh tới cắm em, cắm hư cũng được... Aa..'' Tình dục ngập đầu hành hạ, cậu thật sự rất muốn Bạch Khải Hạp chen vào, quy đầu của người nọ sẽ cuồng hãn ma sát điểm dâm của nội bích, đâm thẳng tới cúc tâm, khiến cậu hét lên cao triều.
''Bệnh nhân này, cậu đừng nóng. Bác sĩ ca ca cho cậu.'' Bạch Khải Hạp vừa nói đã động thân thật mạnh, nháy mắt đã nhồi kín tiểu huyệt dâm đãng chảy nước của cậu.
''A!'' Cậu phát ra một tiếng rên thỏa mãn, hai chân câu chặt lấy eo của hắn, thừa nhận mỗi cú đâm thật sâu.
''Bệnh nhân dâm đãng, cậu đã khá hơn chưa? Hử?!" Hắn ra sức luật động, nghiền qua nghiền lại điểm dâm kia, ma sát với nội bích cũng tăng mạnh, cắm cậu đến run rẩy cả người.
''Đã khá... A a a... Đúng... Chính là chỗ đó... Chính là chỗ đó!''
''Giờ bác sĩ sẽ chích thuốc cho cậu, thuốc của kim tiêm lớn thấm vào thì sẽ tốt hơn nữa...''
''A a a a... Nóng quá... Ưm... A...'' Cậu cảm giác được nhiệt dịch của hắn đã bắn thật sâu vào bên trong, cả cơ thể cũng co quắp, ngón chân chỉ biết miết vào ga trải giường/
''Anh Hai...''
''Ừ, anh đây.'' Vẫn đắm chìm trong cao trào, hắn lúc này đang nằm trên người cậu, hai người ôm nhau thật chặt, mắt cũng chỉ là hình bóng của nhau.
''Em yêu anh.''
''Anh biết.''
|
Chương 38 38. Diễm sắc.
Trải qua một buổi được Bạch Khải Hạp huấn luyện, Cố Tử Ninh có thể gập được hơn 100 cái luôn, không thể không nói vị kia đúng là quá lợi hại.
Một bên phó sĩ quan ngồi chậc chậc lưỡi vui vẻ, một bên Cố Tử Ninh ra sức gập trong thời gian quy định. Mỗi lần ngồi dậy hai má cậu không tự chủ được đỏ lên, bởi vì Bạch Khải Hạp đang đứng ở phía đối diện nhìn cậu. Nhớ tới những phút giây hoan ái kịch liệt ngày hôm qua, từng phút từng giây cũng khiến cậu rất hạnh phúc.
Nhưng hôm nay Nghiêm Diệp không tới, cậu càng lúc càng cảm thấy kì quái. Lớp trưởng hôm nay sao thế nhỉ?
Vì vậy giờ nghỉ, cậu hỏi Bạch Khải Hạp vấn đề này. Kết quả là hắn chẳng nói chẳng rằng, nhíu mày hôn trán cậu một cái.
''Anh có chuyện quan trọng!" Nói xong hắn liền vội vàng rời đi.
Cậu nhìn bóng lưng vội vã của anh Hai, bĩu môi, sao anh Hai giận dai như vậy, chẳng lẽ vẫn còn nhớ chuyện hôm bữa lớp trưởng hôn mình sao?
Đừng hỏi tại sao giấm lại chua, bởi vì anh Hai cậu đang ghen!
Cậu mím môi cười, Bạch Khải Hạp như vậy lại khiến cậu vui hơn, điều này rõ ràng là anh Hai đang quan tâm cậu đó.
Nghĩ nghĩ một chút, cậu vẫn thấy hay là về nhà thăm Nghiêm Diệp thì hơn. Tối qua cậu tới nhà anh Hai nên không về phòng trọ, kể từ lúc Nghiêm Diệp ngất xỉu được khiêng đi thì cậu vẫn chưa gặp y lần nào. Lần trước cậu đi tìm y, vô tình lại bị chồng y chào hỏi với vẻ mặt không thiện ý cho lắm. Mong là lần này không có gì hết nha!
Cố Tử Ninh về nhà không thấy ai, song, cửa phòng Nghiêm Diệp mở toác hoác, bên trong đồ đạc vứt lung tung. Thời đại này rồi mà còn có ăn trộm sao? Cậu rón rén bước vào, đồ đạc vứt bừa bãi trên sàn nhà.
''Nghiêm Diệp? Cậu có ở đó không? Nghiêm Diệp?'' Cố Tử Ninh thấp giọng hỏi, phòng ngủ của Nghiêm Diệp chỉ được cách bằng một tấm kính cường lực, nhưng càng đi vào bên trong đồ đạc càng có điểm khả nghi. Sao... Cái này hình như là bao cao su thì phải?!
Cậu mới bước chân qua tấm kính kia liền giật bắn mình, trời ạ, cầu thiên lôi giáng xuống chôn con đi. Mắt con, mắt con mù rồi... Nghiêm Diệp, y, y...
Bây giờ phơi bày trước mắt Cố Tử Ninh chính là Nghiêm Diệp ở bộ dáng yêu nghiệt nhất, cậu nháy mắt hô hấp cũng khó khăn.
''Lại là cậu, xem ra cậu rất thích xem người khác làm chuyện đó đấy!"
''Không có! Không có!'' Chúa ơi, cửa phòng mở toác hoác, đồ đạc vứt lung tung thế kia có bố thằng nào không nghi ngờ được hả?
''Tôi... Đi đây! Không quấy rầy hai người nữa!''
''Khoan! Tới thật đúng dịp. Tôi không hiểu cậu tự tiện vào phòng người khác như vậy, còn không chào hỏi nữa.''
Có anh mới tự tiện vào nhà tôi đấy, tôi chào Nghiêm Diệp chứ chào anh chắc. Cố Tử Ninh thầm bĩu môi trong lòng.
''Hôm nay Nghiêm Diệp không đi học, lỡ buổi kiểm tra. Phó sĩ quan rất giận, nếu cậu ấy còn không đến nữa sẽ bị đánh rớt bài thi này.''
''Muốn xem nữa không?''
''Biến thái vừa thôi!''
Cậu ôm mặt chạy ra ngoài, đóng cửa phòng cái rầm rồi ôm ngực chạy nhanh hết tốc lực về phòng, hổn hển thở.
Cậu có muốn đâu, tại cái cửa phòng, tại cái đồ đạc lung tung! Người gì đâu mà đáng ghét, không bằng một góc anh Hai!
[...]
Trong phòng, tứ chi Nghiêm Diệp bị dây thừng mảnh màu đỏ trói lại, căng ra ở bốn góc giường khiến cho hai tay và hai chân ở tình trạng mở lớn. Đặc biệt là hạ thân màu tiểu mạch cũng bị buột lại bằng một sợi dây màu đỏ, nơi đây chắc hẳn rất ít sử dụng, tiểu huyệt hồng chúm chím khép mở. Lõa lồ toàn diện, nóng bỏng câu người.
Chồng y....
Tăng Mạch Đoan bước qua, khẽ cười nhìn tác phẩm của mình. Dây thừng vô cùng có kĩ xảo, nút thắt tinh tế, đặc biệt là điểm trước ngực sưng cứng kia cũng đã được hắn kìm hãm bằng cái kẹp núm vú kim loại, đầu bên kia đã được hắn xỏ khuyên. Một cái khuyên màu bạc lấp lánh, đuôi khuyên tinh xảo chế tác hành hình cái lá nhỏ, vô cùng nổi bật.
Y đang nhắm hai mắt, lông mi dày phập phồng theo từng nhịp thở, rũ lên rũ xuống nhẹ nhàng. Dáng người lúc ngủ của y rất mềm mại, nhưng khi đôi mắt ấy mở ra, ánh mắt thường kiêu ngạo híp một cái, sống lưng thẳng tắp. Người thấy người sợ, có lúc cũng dọa không ít người.
Tăng Mạch Đoan cẩn thận tháo mấy nút buộc ra, bôi trơn cho tiểu huyệt của y sau đó nhét một cái trứng rung nhỏ vào bên trong. Nghiêm Diệp run rẩy rên rỉ đáp lại hành động này, thanh âm mềm như nước, ngay cả Cố Tử Ninh vô can ngồi bên phòng cũng vô tình nghe được.
Trời đất, cậu có muốn ở nhà cũng khó quá rồi. Nghĩ thầm như vậy, Cố Tử Ninh thay quần áo rồi ra thư viện đọc chút sách.
Trả lại thế giới cho hai người đó! Thật là...
Trở lại thế giới bên phòng Nghiêm Diệp, bây giờ sắc mặt y đỏ bừng, môi khẽ mấp máy, bộ dáng rõ ràng là bị bỏ thuốc kích tình, phong tình dào dạt nằm trong lòng Tăng Mạch Đoan...
[...]
10 giờ khuya Cố Tử Ninh mới dám về nhà, rõ ràng đó cũng là nhà cậu mà, tại sao phải khổ sở thế này? Thật mệt mỏi quá đi!
Mở cửa rồi bước vào nhà, cái mùi xấu xa của tên kia đã biến mất, chắc là về rồi. Giày và áo khoác của Nghiêm Diệp cũng biến mất theo.
Cậu đi tới trước cửa phòng mình, chân bỗng đụng trúng một cái hộp màu đen to tướng. Ôm nó vào phòng, Cố Tử Ninh mới dám mở ra. Lập tức, một màn hình liền hiện ra. Chồng của Nghiêm Diệp, hắn ta để lại lời nhắn cùng hình ảnh.
''Bạn học nhỏ, cậu có muốn cùng người yêu mình thử một chút không?''
''A?'' Cậu ngơ ngác nhìn màn hình, không hiểu hắn ta muốn nói cái gì.
''Tôi biết cậu sẽ ngơ ngác mà, cái này tặng cậu coi như công sức làm bạn với tiểu Diệp một chút. Mặc nó vào rồi ngoan ngoãn nằm trên giường, người yêu của cậu sẽ hăng hái thương cậu. Tôi bảo đảm cậu sẽ vô cùng thỏa mãn. Bye!''
Ơ?!
Nhìn cái hộp đang cầm trên tay, cậu có chút tò mò, cái gì kì diệu thế?
Bên kia màn hình Tăng Mạch Đoan đang thỏa mãn nằm đùa giỡn cơ thể Nghiêm Diệp ở nhà của hắn ta, khóe miệng cong cong. Bạch Khải Hạp, có mèo con đang đợi cậu ở nhà kìa, cậu còn tâm sức để khống chế tôi nữa sao?
Ha ha...
|