Tự Mộng Phi Mộng
|
|
Chương 29 29. Mơ và thực.
''Bạn học này, cậu có vấn đề gì sao?'' Bạch Khải Hạp mặt mang nét cười, cong cong mắt nhìn Cố Tử Ninh. Bên ngoài vẫn là một bộ dáng huấn luyện viên nghiêm khắc nhưng vì thấy được người trong lòng, tâm cũng đã vui đến nở hoa.
''Không, không có!'' Cố Tử Ninh đỏ mặt, khô khốc nặn ra mấy chữ. Bạch Khải Hạp cho cậu về chỗ, tim của Cố Tử Ninh cũng đã bịch bịch nhảy như nai con.
Cậu bây giờ không nghĩ tới huấn luyện khó khăn như thế nào nữa, chuyện khó khăn bây giờ là cậu thích Bạch Khải Hạp, cậu muốn bày tỏ. Mấy ngày nay cậu đã nghĩ về vấn đề này thông suốt, bây giờ lại bất ngờ thấy được người trong lòng, thật sự thì bây giờ cậu nên làm cái gì đây? Cố Tử Ninh không thể cứ nhào vào lòng Bạch Khải Hạp mà ôm thật chặt.
Hắn cũng giống như những sĩ quan huấn luyện bình thường, cứ dựa theo trình tự một buổi tập mà làm. Mặc dù Cố Tử Ninh đã dựa theo chỉ bảo của Nghiêm Diệp mà làm nhưng hai chân vẫn bủn rủn dị thường, đi bộ cũng không thể đi quá nhanh cho nên cũng chỉ có thể từ từ. Nghĩ tới tương lai những ngày như vậy vẫn còn rất nhiều, Cố Tử Ninh liền thấy khổ não vô cùng tận.
Chầm chậm mở cửa kí túc xá, cậu phát hiện ra Nghiêm Diệp vẫn chưa về, bởi vì nếu y về thì sẽ đổi giày thành dép đi trong nhà, hôm nay đôi dép vẫn nằm trơ trọi lẻ loi.
''A, chưa về... Mệt quá, đi ngủ cái đã.''
Cố Tử Ninh lẩm bẩm, đi về phía phòng mình muốn mở cửa, đột nhiên nhận ra cửa hôm nay cứng hơn mọi ngày, đẩy mãi không ra.
Ây, có cái gì sai sai à.
Mệt mỏi đẩy cửa một hồi, vẫn là không có gì khả quan. Cuối cùng cậu phải dùng phương pháp nguyên thủy nhất, lấy đà tung cửa. Không ngờ cửa liền bật ra, hai chân không kìm được đà bay thẳng về phía trước, té thẳng vào ngực một người. Ma ma ma ma! Có ma ma ma ma!
''Tiểu Ninh, có nhớ anh hay không?'' Bạch Khải Hạp hôn cậu một cái, êm ái vuốt má cậu, nở nụ cười nhẹ.
Trong khi đó cậu vì sự xuất hiện bất ngờ của anh Hai mình mà sững sờ. Bạch Khải Hạp đã tới đây, không những vậy còn có khóa nhà mình. Hơn nữa, anh mới gọi mình là tiểu Ninh đó, cái này sao giống giống với người trong mộng kia...
''Anh, sao anh vào được đây?''
''Anh là sĩ quan huấn luyện, đương nhiên có quyền lợi được kiểm tra đột xuất phòng tân sinh viên.''
''À.'' Cố Tử Ninh muốn cựa ra khỏi vòng ôm của hắn, nhưng Bạch Khải Hạp vẫn cứng rắn không nhúc nhích, khuôn mặt tuấn tú nửa sáng nửa tối càng lúc càng gần mình. Cuối cùng cậu thấy trên môi mềm mềm, đầu óc liền lập tức căng cứng. Anh Hai... Đang làm cái gì vậy?!
''Anh!'' Bạch Khải Hạp không phòng bị bị cậu đẩy ra xa. Nhìn cánh môi hồng hồng của em mình, trong lòng thoải mái vô cùng.
''Tiểu Ninh, thế nào?'' Hắn ôn nhu nói với cậu, nhưng thủ hạ không một chút lưu tình kéo cậu qua, 'Cạch!' một tiếng khóa cửa lại.
Mặc Tử Ninh sống chết giãy dụa muốn thoát ra, hắn nghiêng người đè chặt cậu trên cửa, bốn mắt nhìn nhau.
''Ý anh là gì? Anh làm cái gì... Tại sao lại hôn em?!'' Cố Tử Ninh cực kì xấu hổ, kích động giãy dụa, cậu thật sự không nghĩ tới Bạch Khải Hạp sẽ làm vậy.
Nhìn người trước mặt đang xù lông, hắn tâm tình tốt hẳn, cúi đầu hôn cậu thêm mấy cái nữa. Xù lông thì cần phải vuốt, vuốt, vuốt...
''Tới bây giờ em vẫn chưa hiểu sao?''
''Hiểu cái gì...'' Mới nói một nửa, cậu đột ngột dừng lại, hai mắt mở lớn. Chẳng lẽ... Anh Hai cũng thích mình?!
Trong nháy mắt, hình ảnh Cố Tử Ninh nửa tin nửa ngờ này khắc sâu vào trong lòng hắn...
Vùi đầu vào hõm cổ người trước mặt, hắn nhẹ hít mùi thơm phảng phất của Omega.
''Nếu anh nói anh là người trong mộng đó của em, em thấy sao?''
''...''
''Ha ha...'' Bạch Khải Hạp buông một nụ cười hiếm hoi. Em trai của hắn thật ngây ngốc đáng yêu, tới bây giờ chẳng lẽ không biết hắn và người trong mộng kia là cùng một người sao?
Cố Tử Ninh đỏ bừng mặt được bàn tay to lớn của Bạch Khải Hạp xoa xoa đầu, tức giận mở miệng.
''Anh Hai, anh chơi thật xấu! Thành thực khai báo đi, tại sao anh có thể làm được chuyện như vậy? Cùng em... Còn nhiều lần nữa chứ!''
Cậu nói xong mấy lời này mặt đã nóng ran không chịu nổi, cảm giác như sắp cháy tới nơi, thật xấu hổ quá đi. Bị anh Hai nhà mình ăn sạch nhiều lần như vậy mà mình cũng không biết, đầu óc có phải là có vấn đề không? Cố Tử Ninh có xúc động muốn đập đầu vào tường, không nghĩ tới Bạch Khải Hạp lại đem cậu ôm vào lòng. Nâng bàn tay cậu lên, hắn từ tốn đặt một nụ hôn trên đó, mắt vẫn chăm chú nhìn biểu hiện của người trước mặt.
''Mỗi lần anh dùng thuốc kích tình Omega cũng là mỗi lần em sống chết không chịu uống sữa bò tươi để giải dược hiệu, vậy em nói xem anh nên làm thế nào? Anh thích em như vậy chẳng lẽ lại đứng nhìn em lửa dục đốt người sao? Như vậy thật không nên, anh đây cũng thấy rất khó chịu...''
''Anh... Anh...''
Trời ạ, giáng sét xuống cho con đi. Huhu, con không thiết sống nữa. Làm sao cậu biết cái thứ sữa tanh tanh kia lại là thuốc giải cơ chứ? Trời ạ...
''Anh.''
''Tử Ninh.''
''Em nói trước đi.''
Ôm Cố Tử Ninh một cái rồi thả cậu ra, hắn nhàn nhã tựa người trên cửa nhìn cậu.
''Anh, em, anh... Thích...'' Cậu nói năng lộn xộn, căn bản câu ''Em thích anh'' cũng không nói lưu loát được. Bạch Khải Hạp không làm khó cậu, hắn đã nghe được chữ ''thích'' kia rồi, cũng thỏa mãn rồi. Câu nói kia hắn cũng đã từng nghĩ tới hàng trăm ngàn lần, nhưng xúc cảm được tận tai nghe thấy, được tận mắt chứng kiến vẫn là quá lớn.
Nhưng, thật hạnh phúc.
''Ừ, anh biết.''
Nếu không thể nói được gì, vậy dùng hành động để chứng minh đi.
Cẩn thận đặt một nụ hôn lên môi người thương, nhẹ nhàng tách hai cánh môi rồi tiến vào sâu bên trong. Nụ hôn thật dài, cẩn thận, như đánh dấu giây phút giữa mơ và thực này.
Hắn mở áo cậu ra, đây không phải là lần đầu tiên nhưng tay lại có chút run. Bàn tay do cầm súng hơi sần sùi lại mang theo vài vết chai cứng lướt nhẹ đến hai điểm đỏ hồng trên lồng ngực kia. Hai hạt đậu liền cứng lên, vặn xoắn, nặng nhẹ bóp, kéo, vặn xoắn cho đến khi nghe được tiếng rên rỉ của cậu.
''A...''
Cố Tử Ninh đưa tay lên che miệng, thanh âm cậu vừa phát ra quá ướt át! Tại sao cơ thể này lại kì lạ đến thế, vật kia của mình sao lại có phản ứng... Hai chân bủn rủn muốn trượt xuống sàn nhà.
Biết được ý nghĩ của cậu, hắn liền nhẹ nhàng ôm cậu lên sau đó đặt xuống sàn nhà bóng loáng lạnh lẽo. Lưng chạm sàn nhà lạnh như thế khiến cậu giật mình, phút chốc áo quần đã được mở ra nhưng không tháo xuống. Hai vạt áo được mở rộng lộ ra lồng ngực đang phập phồng thở, quần bị kéo xuống đến tận gót chân sau đó vì bất tiện mà bị quẳng trên sàn nhà. Cặp chân dài trắng nõn cùng giày cao cố quân đội màu đen càng nổi bật. Cố Tử Ninh cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng kia đang nhìn mình, một luồng khoái cảm không tên bắt đầu chạy ào ào khắp cơ thể cậu.
Bạch Khải Hạp lấy tay sờ hai điểm sưng cứng mà không mất đi độ mềm mại trước mặt, hắn đưa tay bấm một cái.
''A!''
Cảm thấy vẫn chưa đủ, hắn sờ sờ rãnh bụng của cậu rồi mơn trớn xuống dưới, như có như không chạm đến chỗ đang bán cương kia.
''Không mà...''
''Thật không? Tiểu Ninh... Em đã ướt như vậy rồi còn không muốn sao?'' Bạch Khải Hạp tâm địa xấu xa cách một lớp quần lót xoa nắn vật kia, móng tay cào nhẹ trên đầu lỗ tiểu của cậu, quần lót liền nhanh chóng bị thấm ướt một mảng nhỏ.
Bàn tay từ từ đi xuống dưới, vẫn là cách một lớp quần lót đâm vào bên trong lỗ nhỏ, chỉ một lúc sau dịch ruột non đã tràn trề chảy ra ngoài.
Nhóp nhép.
''A...''
''Tiểu Ninh, em không ngoan. Nơi này đã ướt đến như vậy lại còn chối từ... Ngoan, nói đi, em muốn gì nào... Em nói anh liền cho em...''
|
Chương 30 30. Mau lên.
Cố Tử Ninh nâng mắt nhìn người đàn ông trước mặt mình, hai chân bởi vì huấn luyện cường độ cao không thể nào nhúc nhích được, chỉ có thể mặc cho Bạch Khải Hạp muốn làm gì thì làm. Cảm giác bây giờ thật khó nói tên, bởi vì cậu không mơ mơ màng màng nữa, lúc trước cùng Bạch Khải Hạp làm chuyện đó mắt giống như bị một miếng băng che lại, bây giờ mọi thứ đều rõ ràng, từng động tác, từng chử chỉ.
Nhìn Bạch Khải Hạp tà tứ cười, ngón tay dài của hắn càng lúc càng đâm sâu vào bên trong hậu huyệt của cậu, vải quần lót mịn mượt ma sát khiến cho dâm thủy chảy càng nhiều... Hơn nữa trong lòng cậu có chút mất tự nhiên, xấu hổ trước tình cảnh hiện tại cho nên bên trong càng co rút lại càng nóng hơn. Lúc Bạch Khải Hạp xoa bóp côn thịt của Tử Ninh, hô hấp cậu dần trở nên dồn dập, vài giây sau bắn ra.
''A... A... Hừ...''
''Tiểu Ninh, quần lót em dơ hết rồi, chi bằng đem nó cởi ra nhé?'' Hắn từ từ lột cái quần lót đáng thương kia ra, bóp bóp nhẹ mấy cái, dịch thể trắng đục và trong suốt lấp loáng trước mặt cậu. Cố Tử Ninh cảm thấy tai mình chuẩn bị bốc lửa tới nơi... Anh Hai không ngờ là một người như vậy, thật sự là quá xấu xa....
Nói đến xấu xa, Cố Tử Ninh nhớ tới người trong mộng kia. Đúng, người đó cũng vô cùng xấu xa, mỗi lần làm cũng khiến cho cậu không thể hưởng thụ sung sướng triệt để, người đó phải ép cậu nói ra được mấy lời gì đó hoặc làm đôi việc mới từ bỏ ý đồ.
Cậu hờn giận nhìn người trước mặt, dục vọng một lần nữa tập kích bất ngờ lại khiến cậu chỉ biết rên rỉ sung sướng. Nhìn quy đầu màu hồng đang bán cương, côn thịt vẫn còn dính tinh dịch, Bạch Khải Hạp kiềm lòng không được, cúi đầu cẩn thận đem vật kia ngậm vào miệng.
''Anh, anh, đừng mà... Nơi đó bẩn lắm...'' Cố Tử Ninh lấy tay đẩy đầu hắn ra, không muốn vật bẩn bẩn kia của mình bị liếm. Hôm nay huấn luyện cả ngày, với lại cộng thêm việc chưa tắm, cả người cậu đều bốc lên mùi mồ hôi nồng như vậy, anh Hai làm thế là rất không vệ sinh nhé!
Nhưng Bạch Khải Hạp cũng không có ý buông tha, bỏ qua mấy lời của cậu rồi liếm tới liếm lui trên lỗ nhỏ một chút, côn thịt của Cố Tử Ninh không hề nhỏ, nhưng so với cái của hắn vẫn là nhỏ. Tay phải hắn không chịu nhàn nhã mà từ từ vuốt ve miệng huyệt rỉ nước, đâm đâm nhẹ cho đến khi nó bắt đầu trở nên mềm mỏng.
Hai nơi nhạy cảm bị kích thích liên tục khiến cậu cong người. Ngón tay và đầu lưỡi của anh trai cậu như có ma lực khiến cậu trầm luân, dục vọng bành trướng càng lúc càng lớn.
Tay phải Bạch Khải Hạp chỉ đâm đâm nhẹ ở bên ngoài miệng huyệt, ngay cả một đốt ngón tay cũng không đi vào mà đầu ngón tay đã bị tràng dịch thấm ướt.
Hắn nâng mắt, biểu tình không có gì biến đổi chỉ là càng ra sức mút mát côn thịt của cậu, ngón trỏ như có như không muốn tiến vào tiểu huyệt.
''Anh Hai... Cầu anh tiến vào... A... Đừng mà... Để cho em bắn...'' Ngay khi cậu muốn bắn , Bạch Khải Hạp đột nhiên nhả côn thịt ra, bóp chặt phần gốc lại. Ban nãy côn thịt cậu trong miệng giật giật mấy cái, có dấu hiệu muốn bắn lần nữa. Nhưng em ấy sẽ không chịu nổi, nếu nhanh như vậy lại một lần nữa nộp khí giới đầu hàng, sợ là hôm nay em sẽ không kham nổi.
Cuối cùng hắn không biết tìm đâu ra một sợi dây, định cột chặt phần gốc của cậu.
''Anh, Hạp... Không muốn... Không nên... Xin anh cho em bắn đi... A a a...'' Cố Tử Ninh giùng giằng muốn lui về phía sau nhưng không thể nào lui được. Nhìn em trai đáng thương của hắn nức nở cầu xin, hắn thật không nỡ, đành chịu thua cho cậu bắn.
Sự đồng ý trong im lặng này rõ ràng đã kích thích cậu vô cùng, tay người kia mới vừa nơi lỏng một chút cậu đã run rẩy bùng nổ. Lần này nhiều hơn cả lần đầu tiên, mùi khá nồng, nhìn tinh dịch trắng trắng trong tay mình, hắn liền quẹt một ít đưa lên miệng nếm thử. Cố Tử Ninh thấy hành động đó cuả Bạch Khải Hạp, không khỏi trợn to hai mắt nhìn chằm chằm.
''Tiểu Ninh, mùi vị không tệ, em có muốn nếm thử một chút không?'' Rồi hắn đưa tay bỏ vào miệng cậu, đùa giỡn cái lưỡi mềm mại. Ngón tay ma mãnh bắt chước động tác tính giao ra vào miệng cậu, vòm họng vừa ấm vừa trơn, nếu như dương vật hắn đi vào đây, người này dùng sức mút vào, liếm lộng thì cảm thụ có biết bao sung sướng.
''Qua đây, tiểu Ninh, em cũng nên nếm thử tư vị của anh.'' Bạch Khải Hạp kéo khóa quần xuống, móc ra dương vật to lớn rồi đưa tới trước mặt cậu.
Cố Tử Ninh nhìn thứ dữ tợn kia, mắt có cảm giác muốn nứt ra. Mùi vị giống đực mạnh mẽ, xạ hương, mùi da thịt nồng đậm hoang dã của giống đực. Quỷ thần xui khiến, cậu vươn đầu lưỡi ngậm quy đầu to lớn giống như trái trứng gà, từ từ liếm vào.
Cảm nhận được động tác của em trai mình, toàn thân hắn giống như có điện chạy qua vậy. Đầu lưỡi cậu giống như được sinh ra để dành cho hắn vậy.
Dương vật dưới động tác của Cố Tử Ninh cũng chảy ra rất nhiều dịch, cậu thấy thứ này mùi vị giống như mùi thuốc tẩy ở bể bơi, không đến nỗi khó ăn nên cũng từ tốn nuốt hết. Ngậm sâu hơn một chút, miệng cậu có cảm giác căng ra muốn rách, quy đầu đã đi tới cổ họng của cậu.
Cuống họng mềm mại của cậu cũng bắt đầu cảm nhận được gân xanh đang nổi lên, ý thức được nó cương cứng cũng vì mình mà cậu càng ra sức liếm.
Chẳng qua là...
''Anh Hai, sao anh còn chưa bắn?'' Cố Tử Ninh cảm giác mình đã blow job hơn nửa thế kỉ mà người kia vẫn không có động tĩnh gì, nhả ra rồi ngước đầu lên hỏi.
Bạch Khải Hạp ý vị cười nhìn cậu, bây giờ bộ dáng cậu đáng thương y hệt con thỏ nhỏ, lúc nhả dương vật từ trong miệng ra, nước miếng cũng không khống chế được rơi xuống lồng ngực.
Bởi vì kĩ thuật trúc trắc của Cố Tử Ninh mà hưng phấn bất ngờ, bởi vì tỏ tình mà tâm sinh rung động nên không hề có cảm giác muốn bắn một chút nào cả.
Hắn bế cậu lên, tách hai chân cậu ra, dương vật căng trướng để ngay miệng huyệt đang mấp máy mời gọi, trầm thấp mở miệng.
''Anh không bắn... Là bởi vì anh muốn chơi em...''
|
Chương 31
31. Ái luyến mê muội. Sau đó Bạch Khải Hạp liền mạnh mẽ động eo, tiếng nước nhóp nhép nhất thời vang vọng khắp phòng. Cố Tử Ninh nghe thấy âm thanh này, hai má nóng đỏ, vùi đầu vào hõm cổ của Bạch Khải Hạp. ''Tiểu Ninh ngoan, xem thật kĩ anh Hai chơi em như thế nào.'' Bạch Khải Hạp nói, bức cậu phải cúi đầu xuống nhìn dương vật đang ra vào tiểu huyệt căng mọng của cậu. Màu sẫm, thô cứng, gân xanh... Mỗi lần ra vào đều mang theo dâm thủy nhóp nhép, thịt hồng mút chặt, mỗi lần đâm vào rồi kéo ra đều lộ một ít ra bên ngoài, hắn cảm thấy trên đời cảnh này là cảnh đẹp nhất chứ đâu. Cậu thấy tâm hồn mình cũng sắp bay tới nơi, dâm đãng như vậy sao có thể chịu nổi? Nhưng mỗi lần cắm vào càng lúc càng nông, thỏa mãn gần như tan biến hết. ''Anh Hai, anh Hai...'' ''Hử?'' Khóe miệng hắn lộ ra ý cười nhìn Tử Ninh đã chìm vào bể dục, động tác càng chậm rãi hơn. ''Anh Hai... Mau hơn chút nữa...'' ''Mau? Tiểu Ninh muốn cái gì mau hơn nhỉ?'' Bạch Khải Hạp kề sát tai cậu, nhả từng chữ nhỏ nhẹ. Hơi nóng hầm hập trong miệng cũng khiến vành tai cậu ửng lên. ''Anh, xin anh... Mau dùng dương vật lớn cắm em, cắm em...'' ''Ngoan.'' Hắn bóp một bên mông căng đầy của cậu, thỏa mãn cắm rút. Nhìn khuôn mặt hồng lựng của em trai mình, hắn cảm thấy mãn nguyện vô cùng. Bây giờ hai bên đã bày tỏ tâm tình, nhiều chuyện vốn dĩ không thể nói ra bây giờ lại khác. Dẫu sao Cố Tử Ninh đã hiểu rõ ràng người trong mộng đó chính là anh Hai của mình, tính cách ấm lạnh ra sao qua biết bao nhiêu trải nghiệm cũng đã nắm. À... Cái này là về chuyện đó đó thôi, mấy vấn đề khác miễn bàn tới. ''Anh Hai, anh Hai... Anh thật giỏi... A...'' Cố Tử Ninh cắn môi rên rỉ, bên trong tiểu huyệt căng đầy dùng sức mút lấy dương vật vĩ đại mà người kia cũng không chút nương tình dường như muốn cắm hỏng dâm huyệt. Hiện tại mới cảm nhận được người trước mặt có bao nhiêu nhiệt tình, nóng bỏng tan chảy ra từng chút một. Cậu không biết bây giờ trong lòng là cảm giác gì, chỉ thấy từ nay về sau như thế này là tốt nhất. Cố Tử Ninh chỉ biết, cậu muốn ôm thật chặt, muốn yêu, muốn cùng đi với nhau đến suốt cuộc đời. Ái luyến mê muội. ''Tử Ninh, em nói em thích anh, thích như thế nào?'' Bạch Khải Hạp thở dốc cắm đến nơi sâu nhất, nơi đó vừa ẩm ướt lại còn có điểm G điên đảo của cậu. Tần suất thao lộng càng lúc càng nhanh, tiếng nước nhóp nhép được thay bằng tiếng va chạm xác định điên cuồng. Tiểu Ninh của hắn, hay em trai của hắn bây giờ không còn quan trọng nữa. Tâm tư được gỡ bỏ, người dưới thân chính là người hắn thương, đúng vậy, chỉ muốn một đời một kiếp bảo bọc người này. ''Em thích anh, rất thích... Muốn sau này cùng anh đến già... A...'' Xiềng xích vỡ tung ra. Mạnh mẽ tập kích, tần suất kinh người, hai chân cậu cũng không tự chủ được mà cuốn lấy eo của người trước mặt. Qúa thỏa mãn, quá hạnh phúc. ''Tiểu Ninh, anh không thích em... Anh yêu em.'' Hắn không dằn lòng mình được nữa, mạnh mẽ hôn lên môi cậu khiến cậu phải ngẩng đầu, ánh mắt mê man. Nụ hôn này như thổi thêm lửa, cả cơ thể giống như là một lò lửa. Câu nói yêu kia, trong nháy mắt đã thấm vào tận sâu trong xương tủy. ''...'' [...] ''Tử Ninh, trên đất có lạnh không?'' ''Một chút...'' Bạch Khải Hạp lửa dục đốt người nhưng vẫn bận tâm đến sức khỏe em trai của mình. Quét mắt nhìn một vòng, hắn định ôm cậu lên giường nhưng lúc nhìn thấy cái bàn học, ánh mắt sáng lên không ít... Nghĩ nghĩ một chút, Bạch Khải Hạp ôm cậu tới cái bàn, mặt bàn được trải một loại thực vật màu xanh lá rất mịn. Cố Tử Ninh mím mím môi, trên bàn nhích tới nhích lui. ''Mịn quá, thật không ngờ cái bàn này mịn như vậy...'' Cậu hai má hồng hồng, nhỏ giọng lẩm bẩm. Trước giờ cậu đi tập huấn từ giáo trường về, cả người bủn rủn chỉ leo lên giường ngủ là chính, bàn học là thứ duy nhất trong phòng cậu không đụng tới, căn bản ở đây chỉ có hành hạ thân xác, viết lách các thứ chưa cần tới. ''Thoải mái sao? Tới... Mở hai chân ra.'' Cố Tử Ninh trừng mắt nhìn người trước mặt, cố mở lớn hai chân ra. Côn thịt của Bạch Khải Hạp vẫn như cũ cắm ở bên trong, hai quả trứng bên dưới cũng bị tràng dịch ruột non của cậu tưới ướt đẫm. ''Tử Ninh, em ướt thật...'' Bạch Khải Hạp quẹt một cái ngang tiểu huyệt, bỡn cợt nói. Cố Tử Ninh nói không nên lời, không ngờ anh Hai cậu lại có thể nói mấy lời này lưu loát đến vậy, tim cậu cũng đập nhanh hẳn. ''Anh, anh cắm chậm một chút... Chậm một chút...'' ''Phải vậy không, em rõ ràng cắn rất chặt đó...'' ''A a a a a a a a... Anh Hai, anh Hai... Ô... Ưm...'' Cậu cứ như vậy mà bị người trước mặt chơi đến bắn tinh tung tóe, hai mắt tan rã nhìn trần nhà màu trắng, vẻ mặt có chút hoảng hốt. ''Anh Hai, anh nói xem giới tính thứ hai của em khi nào thức tỉnh...'' Cậu nghĩ tới chuyện này, không kiềm được lẩm bẩm. ''Sắp.'' ''Vậy anh... Lỡ đâu em không phải là một Omega... Em...'' Nước mắt trong giây lát từ từ lăn xuống, cậu hai tay che mắt, không muốn đối diện với thực tại một chút nào. ''Không phải Omega thì sao?'' Bạch Khải Hạp rút dương vật ra, đem cậu ôm vào lòng, gỡ hai bàn tay đang run rẩy kia ra liền thấy một cặp mắt u ám đau thương. Hắn hiểu ý cậu. ''Anh Hai, nếu như em không phải là Omega, anh còn có muốn em nữa hay không?'' Cậu vùi đầu vào hõm vai người này, nước mắt nóng rực vẫn rơi xuống. Hắn thấy vậy càng đau lòng hơn, nhẹ nhàng gỡ cậu ra, hai mắt thâm tình nhìn thẳng vào mắt cậu, dùng mũi của mình chạm nhẹ chóp mũi người trước mặt. ''Nếu như em là một Alpha, anh vẫn muốn.'' Mặc dù chuyện này không thể nào. ''Ừ...'' Cậu nước mắt lã chã nhìn anh trai mình, cảm động vô cùng sau đó phát hiện rằng thứ cứng rắn kia vẫn chưa có ý mềm xuống. ''Anh Hai, nếu không... Một lần nữa nhé?'' Cố Tử Ninh hai mắt ướt át, sụt sịt mũi vô cùng đáng yêu. Nháy mắt, cái đó của Bạch Khải Hạp càng cứng hơn nữa. ''Không được. Hôm nay em đã bắn ba lần rồi. Nếu lại làm thêm một lần nữa thì khó có thể đảm bảo rằng em không xảy ra chuyện.'' ''...'' ''Ngoan, chúng ta đi tắm đi.'' ''Anh!'' Cố Tử Ninh kéo kéo tay áo hắn. ''?'' ''Anh Hai, hay là... Em giúp anh ngậm ngậm nha...'' Hắn kinh ngạc nhìn cậu, đây là lần đầu tiên cậu chủ động giúp mình khẩu giao. Nhưng... ''Được rồi.'' Hắn vừa nói vừa đem dương vật đưa tới trước mặt cậu. Cố Tử Ninh đã trượt xuống đất, vừa vặn thành tư thế quỳ, hai tay chống xuống đất, vươn lưỡi nhẹ liếm dương vật trước mặt. Mùi vị cũng không khó chịu như cậu tưởng thế nên cậu cũng từ từ ngậm vào miệng. Một lần nữa cảm giác được gân xanh thô cứng của vật kia chạm vào vòm họng mình, càng lúc càng nóng như lửa. Cuối cùng Bạch Khải Hạp đầu hàng, hắn chỉ vội đẩy đầu cậu ra không ngờ lại chậm một bước. Tinh dịch trắng đục nhoáng một cái đã rơi đầy trên mặt cậu, từ từ trượt xuống. ''Xin lỗi...'' ''Không sao.'' Cố Tử Ninh vươn đầu lưỡi liếm một cái, sắc tình dâm mỹ bội phần, Bạch Khải Hạp vốn là sắc lang há có thể nhịn được hành động như vậy sao?! ''Tiểu Ninh, em cứng rồi.'' Chẳng lẽ hôm nay phải đem dâm đãng cắm đến bắn nước tiểu ư?
|
Chương 32 32. Không cho phép dùng tay! ''Em...'' Cố Tử Ninh khó chịu quay đầu đi, mi mắt không ngừng muốn cụp xuống, hai chân cũng vì xấu hổ mà khép chặt lại giống như muốn che đi vật đang bán cương kia. Nhưng hành động này rõ ràng là vô ích, vì Bạch Khải Hạp vẫn nhìn được. ''Tiểu Ninh, em nói nên làm sao bây giờ?'' Bạch Khải Hạp cười nói, bóp nhẹ quy đầu của cậu rồi từ từ trượt xuống dưới. Khi hắn bắt đầu nghe được tiếng thở dốc của cậu, bàn tay càng nhuần nhuyễn tuốt lộng nhanh hơn. ''Anh Hai... Em... Em muốn...'' Cậu cảm giác được hậu huyệt lại bắt đầu ngứa ngáy, thậm chí còn rỉ ra chất lỏng. Cố Tử Ninh cắn môi, thật sự quá ngượng ngùng, nhưng trong thâm tâm lại muốn Bạch Khải Hạp mau tới ôm cậu, làm càng kịch liệt càng tốt. ''Tiểu Ninh, chi bằng chúng ta chơi một trò chơi đi.'' Bạch Khải Hạp nắm chặt lấy gốc vật kia của cậu, quy đầu bắt đầu ứa ra dịch thể trong suốt nhờn dính, cảm giác như vật đáng thương này đang khóc vậy. ''A a... Trò gì...'' Bạch Khải Hạp nâng cậu lên sau đó tùy tiện rút ra một cuộn văn thư cổ vỏ gỗ, sau nghĩ lại liền lấy bút lông của địa cầu cổ đại ra. ''Anh, cái này là quà của sư trưởng mà? Đây là vật quý hiếm của cổ địa cầu, vô cùng quý giá đó.'' Cố Tử Ninh giống như đã đoán được điều gì, chẳng qua nội tâm có chút sợ sệt không nói nên lời. Chẳng lẽ anh Hai định dùng cái này ''chơi trò chơi'' với cậu? ''Chơi một chút cũng không hư được... Tiểu Ninh, em xem đầu bút này có mềm hay không?'' Bạch Khải Hạp nhẹ nhàng đảo cây bút qua môi cậu. Lập tức cậu cảm thấy chất lông ở đâu bút thật mềm, tuy nhột nhột nhưng rất thoải mái. ''Mềm lắm...'' ''Vậy nếu cơ thể em có thứ gì đó mềm mềm như thế này ra vào, em có thấy thoải mái không?'' ''Anh, anh Hai...'' Quả nhiên. ''Liếm nó.'' Bạch Khải Hạp dùng đầu bút đỉnh vào giữa hai cánh môi cậu, lông sói tuyết màu trắng mềm mại như tơ, lè lưỡi liếm liếm. Bút lông rất mới, hơn nữa thứ đồ quý hiếm luôn được tiệt trùng sạch sẽ tuyệt đối trước khi đóng vào hộp, trong hộp cũng gắn chip trí năng khử độc nên cũng không có mùi lạ gì. Vòm họng cậu bị lông sói quét qua quét lại, có chút muốn nôn ra. Thấy động tác của cậu quá chậm, hắn liền đảo lên xuống mấy cái. Nước bọt không kịp nuốt xuống chảy tràn ra, cây bút lông cũng rất nhanh ướt đẫm. ''Đừng... Khó chịu quá...'' Bạch Khải Hạp dùng đầu bút lông ướt át kia quét qua đầu vú sưng cứng của cậu, phớt qua nhẹ nhàng khiến cậu cong người rên rỉ. Lông sói mảnh khảnh lướt qua như khiêu vũ trên quầng vú màu hồng đậm gây ra một kích thích kinh người, nhất thời cậu cũng phải nổi da gà. Bạch Khải Hạp ung dung đùa bỡn hết bên trái lại bên phải, Cố Tử Ninh bị trêu đùa như thế cũng nhanh chóng mềm nhũn ra như miếng bông. Không biết sao dạo này càng lúc đầu vú cậu càng nhạy cảm, chỉ là ma sát với quân phục lúc chạy cũng khiến hậu huyệt co bóp tê ngứa, khổ hơn là lúc bò trên mặt đất phải ép sát người, hai má cậu không khống chế được mà đỏ bừng. Đột nhiên, một vật lành lạnh cà nhẹ trên đỉnh nhũ thủ, nhanh chóng kẹp vào. ''A!'' Cố Tử Ninh thất thanh hét lên, cúi đầu nhìn cái kẹp bướm chỉ nhỏ bằng một đốt ngón tay đang lủng lẳng trên ngực mình, hậu huyệt cũng nhanh chóng khép mở. Đầu vú bên kia cũng rất nhanh bị kẹp. Cậu lắc lắc người, nước mắt chảy giàn giụa, hai cái kẹp bướm màu đen càng nổi bật trên lồng ngực trắng mịn. ''Anh Hai, đừng mà...'' Cố Tử Ninh chỉ thấy giống như có một luồng điện chạy khắp người, chạy tới hạ thân càng làm nó đứng thẳng. Bạch Khải Hạp cũng vui mắt búng búng cái kẹp mấy cái. ''A! A!'' Bút lông quét qua tiểu huyệt đang mấp máy, dính một ít dịch ruột non đang rỉ ra. Cây bút giống như muốn đi vào, thật ngứa. Hắn lại đổi ý, nâng bút quét nhẹ theo rãnh nhân ngư tuyến của em trai mình, đây cũng coi như là điểm nhạy cảm thứ hai của cậu. Cố Tử Ninh bắt đầu động đậy thắt lưng trái phải, muốn đầu bút tiến vào huyệt. Bạch Khải Hạp cũng không theo ý nguyện của cậu, quét bút lông lên xuống quy đầu. Cố Tử Ninh bây giờ cũng đã không cố kị gì rên thành tiếng. Nhìn biểu tình kích động của em trai mình, hắn thấy thật quá khả ái dễ thương. Thật không nghĩ tới việc cậu sẽ biểu tình phấn khích như vậy, tâm có chút thỏa mãn vui sướng. Cho đến khi cậu thở dốc dồn dập muốn bắn, hắn lại khéo léo chuyển đầu bút về phía hậu huyệt rồi lại di dời tới dương vật đang đứng thẳng. Lông sói có chút cứng đâm vào lỗ tiểu cậu rất nhột lại rất sướng. Cậu cảm giác được động tác của hắn, theo bản năng rụt lại một cái. Nói thật trong lòng cậu có chút sợ hãi. Không biết tư vị được bút lông cắm vào là như thế nào a... ''Sợ sao?'' ''Sợ.'' Hành động của Bạch Khải Hạp càng lúc càng khiêu khích, quét qua quét lại mị thịt mấp máy, vừa muốn tiến vừa muốn lùi. ''Vậy theo anh đi.'' ''Thế anh vào đây...'' Vừa nói hắn liền đem bút lông cẩn thận cắm vào, đầu bút lông hơi to, giống như cây cọ trang điểm của phụ nữ nhưng cán lại nhỏ, đường kính chỉ bằng một ngón tay. Sau khi đầu bút tiến vào, phần cán cũng rất thuận lợi chui vào nằm bên trong nội bích. Bút lông tùy ý ra vào, đầu lông sói mềm mịn quét lên tràng đạo nhạy cảm. Khoái cảm bắt đầu dần dần xuất hiện, nhưng về sau thật ngứa không chịu nổi, đầu bút không thể thỏa mãn được cơ khát của tiểu huyệt. Nội bích yếu ớt vốn không chịu nổi trêu chọc này liền có cảm giác muốn tan ra. Loại cảm giác này thật không có ngôn từ nào để hình dung được, râm ran như kiến bò, lại pha một chút sướng khoái của giao hợp, đây có lẽ là một khoái cảm lạ lùng. Mỗi tấc thịt được bút lông quét tới cũng bắt đầu ửng lên ngứa ngáy vô cùng. Cậu muốn có một thứ gì đó lớn hơn, nóng hơn nhồi đầy. Phía sau thật ngứa. ''Anh Hai, anh mang nó ra có được không?... Em muốn anh đi vào...'' ''Mang ra? Chẳng lẽ em thấy không thoải mái sao?'' ''Đúng, a, không phải, không phải vậy.'' ''Vậy em nói anh nghe thử.... Tại sao phải đem bút lông rút ra rồi dùng cái đó của anh thế chỗ?'' Giọng điệu Bạch Khải Hạp lộ ra khí tức tà tứ, đem khuôn mặt cậu hun nóng đến đỏ bừng. Cậu hiểu! Anh Hai nhất định lại muốn cậu nói ra! Cậu hiểu mà... ''Bởi vì, bởi vì... Dương vật anh Hai to hơn bút lông, cũng nóng hơn, cắm em rất thoải mái!'' Cậu nhắm mắt nói nhanh ra rồi len lén hé mắt nhìn bộ dáng cười như không cười của anh trai mình. Thật hài lòng, dâm đãng đúng là ngày càng hiểu chuyện. ''Tiểu Ninh muốn vậy sao? Vậy tự mình lấy bút lông ra đi, không được dùng tay!'' Cố Tử Ninh nghe mấy lời này, đầu óc là ''Đùng!'' một cái... Chẳng lẽ anh Hai muốn cậu... Bài tiết nó ra?!
|
Chương 33 33. Bắt gặp. Bạch Khải Hạp nhìn biểu tình không thể tin nổi của em trai mình, ý xấu trong lòng càng được nâng lên. Đại khái em hắn cũng hiểu hắn muốn cái gì... Chính là muốn cậu tự bài tiết ra. ''Anh Hai... Đừng mà...'' Nghĩ đến chuyện mình sắp làm, Cố Tử Ninh thật sự rất xấu hổ, hơn nữa cậu cảm thấy cái này mình không làm được. Cái kia nhỏ như vậy sao cậu có thể bài tiết ra được. Huống chi tất cả mọi động tác đều được giám sát nghiêm ngặt dưới ánh mắt Bạch Khải Hạp. ''Muốn anh giúp, hử? Em còn chưa thử thì làm sao biết được?'' Bạch Khải Hạp nói xong liền lấy tay đẩy hết toàn bộ cán bút vào trong nội bích cậu, cây bút kia đã đạt đến độ sâu không thể tưởng tượng nổi, thậm chí có thể đã đâm tới cúc tâm dâm đãng của mình. ''Hừ... A... Ha... A...'' Hậu huyệt bị dị vật đâm vào co rút chặt chẽ, tiểu huyệt mút chặt cây bút lông nhưng bên trong lại khó chịu muốn đẩy ra ngoài cơ thể. Cán bút rất nhỏ lại trơn cho nên cậu cố nửa ngày bút vẫn không dịch chuyển được nhiều mấy. Cậu gấp rút muốn đẩy nó ra, tràng đạo càng chặt chẽ bọc nó lại, cả cơ thể hồng hồng run rẩy dưới mắt của Bạch Khải Hạp cũng tăng thêm một phần diễm tình. Cố Tử Ninh vì động tác quá xấu hổ, hai má căng nóng đỏ bừng, lại bởi vật kia quá khó để đẩy ra nên cả người đều là mồ hôi lấm tấm. Mười đầu ngón chân co quắp lại thật khổ sở. Cậu bây giờ giống như một con tôm luộc chín, cả người tản ra khí tức cám dỗ. Bạch Khải Hạp nhìn bút lông thoắt ẩn thoắt hiện trong huyệt động, hầu kết không khỏi có chút di chuyển, thật không nỡ chớp mắt, lỡ đâu bỏ mất cảnh đẹp trước mắt. ''Anh Hai, anh Hai... Em không làm được...'' Cố Tử Ninh cố gắng rất nhiều nhưng kết quả thu được thật không khả quan mấy, chỉ có dâm dịch chảy ra càng lúc càng nhiều, theo lỗ nhỏ mà tí tách rơi xuống sàn nhà, phần còn lại thấm đẫm thảm thực vật mềm mịn màu xanh lá trên bàn. Bạch Khải Hạp thấy Cố Tử Ninh không làm được cũng không hề cưỡng cầu, trực tiếp rút ra bút lông rồi thay vào đó là côn thịt của mình. Dù gì, bảo bối của hắn đã căng đau vô cùng, cảm tưởng như sắp nổ tới nơi. Giống như tên ở trên ná, đạn đã lên nòng, một mực muốn bắn vào bên trong của người trước mặt. Cố Tử Ninh, đối với cả tâm hồn lẫn thể xác của Bạch Khải Hạp chính là tất cả. ''A... Anh Hai... Thật nóng... Tiếp tục đâm em đi, chơi em... Sâu vào... A a a a...'' Cố Tử Ninh động tình phóng túng rên rỉ, sau đó thấy môi mình đột nhiên ươn ướt, định thần nhìn lại, hóa ra là cây bút lông! Nó đã bị tiểu huyệt của mình tham lam nuốt vào, còn bị cơ vòng đẩy ra vô số lần, trên thân toàn là dâm thủy lóng lánh. Nhìn Bạch Khải Hạp một cái, ánh mắt hắn rõ ràng là ra lệnh cho mình ngậm vào trong miệng. Ngoan ngoãn hé miệng ngậm, cậu chỉ cảm thấy chỗ ướt trên bút lông rất ngọt, còn tản ra một mùi thơm kì dị. ''Tiểu Ninh, đồ của mình ăn ngon không? Hử?!'' Vừa nói hắn vừa động mạnh một cái, dương vật trực tiếp đâm ngang qua điểm gồ lên thật mạnh khiến Cố Tử Ninh kích động muốn hét lên. Nhưng trong lòng cậu nghĩ ngợi đủ kiểu, không ngờ tới thứ nước đó của mình lại ngọt như vậy, đây không phải là dấu hiệu của Omega sao? Nghĩ như vậy, tâm tình cậu lại khá hơn rất nhiều. Cậu chủ động ôm lấy bả vai Bạch Khải, gặm lấy cổ hắn. Sau đó từ gặm chuyển thành hôn môi, nụ hôn cuồng nhiệt như vậy chỉ e cũng là lần đầu tiên, càng hôn càng thấy không đủ, như thế này căn bản vẫn không đủ. Hạ thể vẫn cầu hoan quyện lấy nhau, tiểu huyệt màu hồng, dương vật thô to mỗi lần ra vào đều khiến dịch thể bắn ra ngoài một ít. Bạch Khải Hạp dời tay, tuốt lộng côn thịt của cậu rồi nhẹ nhàng vân vê quy đầu, Cố Tử Ninh thấy suy nghĩ đều bay về một phương trời xa lắm luôn rồi. Cuối cùng, rốt cuộc cậu bởi trước sau khoái cảm dồn dập mà bắn... Nước tiểu! Thứ bắn ra là một chất lỏng màu vàng, lập tức cậu trợn tròn hai mắt nhưng không được lâu, Bạch Khải Hạp cũng bắn. Tinh dịch của hắn nóng cháy, tưới đẫm hậu huyệt, cúc tâm một chỗ cũng không bỏ sót, hắn bắn rất nhiều và cậu thấy như tràng đạo của mình cũng bị thiêu cháy tới nơi. ''Anh Hai... Em... Thật là bẩn. Xin lỗi...'' Cố Tử Ninh che mắt mình lại, cảm giác xấu hổ không chịu nổi. Sao cậu có thể bắn ra nước tiểu chứ, còn dính lên bụng của anh Hai nữa. Nếu như ban nãy cậu không chủ động yêu cầu thì cũng sẽ không như vậy rồi... Anh Hai chắc chắn thấy dơ bẩn rồi ghét mình mất. Nhưng đáp lại những suy nghĩ ồ ạt của cậu chỉ là những nụ hôn vụn rơi trên khóe mắt, gò má, cánh môi. ''Anh yêu em.'' ''Đùng! Đùng!'' Cố Tử Ninh: ! ! ! Bạch Khải Hạp: = - = ''Mẹ bà! Làm mau cho người ta còn đi ngủ!'' Hừ, hạnh phúc quá nhỉ? Xem mấy người còn hạnh phúc được bao lâu! Nghiêm Diệp mới đặt chân vào cửa đã thô bạo tháo giày ra rồi quẳng vào cửa, gào tướng lên với hai người trong phòng. Cơ thể Cố Tử Ninh chấn động, trời ạ, XẤU HỔ CHẾT CON RỒI!!! ''Anh Hai...'' ''Không sao, anh mang em đi tắm.'' Thật ra ban nãy y bị người ta tập kích, mà người dám cả gan tập kích y còn ai nữa? Còn ai trồng khoai đất này? Tăng Mạch Đoan! A! Mẹ bà, Tăng Mạch Đoan đáng chết, dám tập kích y, không để ý trời trăng mây gió gì mà lôi y vào bụi quần thảo. Bây giờ tiểu huyệt con mẹ nó vẫn còn ẩn ẩn đau rát vô cùng, khẳng định lại đổ máu âm thầm nữa! Tên khốn khiếp này có biết y lết về nhà có biết bao nhiêu khổ cực không? Đã vậy thì thôi còn có một màn bắn tim hồng ầm ĩ trong phòng kia, A A A A A A, thế giới đi chết hết đi!!! Mắng chửi trong lòng một hồi, Nghiêm Diệp chậm rì rì lết về phòng mình. Hình như... Ngày mai có gập bụng, hít đất và thiền! Con mẹ nó, tôi giết anh, Tăng Mạch Đoan!
|