Cổ Mộ Có Một Ổ Xà
|
|
Cố Trọng Nhiễm Chương 51 Ngân Tiểu Tiểu cùng Mặc Lão Đại cách sơn động nhà Ngân Tiểu Tiểu còn có mấy trăm thước thì dừng lại, Ngân Tiểu Tiểu lại một lần nữa quay đầu xác nhận với Mặc Lão Đại: “Hắc Thán, ngươi xác định muốn theo ta trở về?” Câu trả lời của Mặc Lão Đại là dùng cái ót đối với Ngân Tiểu Tiểu. Ngân Tiểu Tiểu: “…” Thấy Ngân Tiểu Tiểu không có ý muốn động, Mặc Lão Đại lấy đầu đẩy đẩy thân mình Ngân Tiểu Tiểu, sau đó dẫn đầu bò tới sơn động nhà Ngân Tiểu Tiểu, Mặc Lão Đại không nói cho Ngân Tiểu Tiểu biết lần đầu tiên hai người gặp mặt, buổi tối Ngân Tiểu Tiểu về nhà thật ra Mặc Lão Đại luôn luôn đi theo sau Ngân Tiểu Tiểu, cho nên dù Ngân Tiểu Tiểu không để cho Mặc Lão Đại dẫn đường, Mặc Lão Đại cũng biết vị trí nhà Ngân Tiểu Tiểu. Ngân Tiểu Tiểu thấy Mặc Lão Đại đi rồi, bất đắc dĩ lắc lắc cái đuôi đi theo phía sau Mặc Lão Đại. Ngân Tiểu Tiểu không phải là xà thứ nhất về đến nhà, so với ấu xà lần đầu tiên rời xa nhà cảm thấy cái gì cũng thú vị mà quên trở về, Hoa Tiểu Hoa rất nhớ chúng ấu xà, vì thế từ rất sớm Hoa Tiểu Hoa liền chạy về sơn động, Ngân Đại Bạch đương nhiên cũng đi theo Hoa Tiểu Hoa trở lại. Trở về Hoa Tiểu Hoa thật bất ngờ, Tiểu Nhất Tiểu Nhị Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ đi vắng không ở trong sơn động thực bình thường, nhưng đợi bốn năm ngày sau vẫn không thấy Ngân Tiểu Tiểu, thậm chí Hoa Tiểu Hoa còn đi tới nhà Hắc A Ban mới biết mấy tháng nay Hắc A Ban cùng Lục Tiểu Hoàng chưa từng gặp Ngân Tiểu Tiểu, Hoa Tiểu Hoa đã cảm thấy không bình thường, nó biết nhi tử của nó rất lười, lười đến thân rắn mọc rêu thì làm sao có thể vừa đi đã đi hơn nửa năm? Không thể không nói ở một góc độ nào đó Hoa Tiểu Hoa đã nói trúng chân tướng, nếu Ngân Tiểu Tiểu có bị Lam Nhất Nhất quấy rầy mỗi ngày, Ngân Tiểu Tiểu sẽ không kể ngày đêm trốn đi, vốn Ngân Tiểu Tiểu chuẩn bị ở sơn động bên ngoài một thời gian rồi trở lại, đáng tiếc trước đó bị Mặc Lão Đại bắt được, vì thế ngày trở về của Ngân Tiểu Tiểu xa xa không hẹn. Hoa Tiểu Hoa nghĩ chẳng lẽ Tiểu Tiểu đã theo Lam Nhất Nhất kết nhóm sống chung sao? Vì thế lại đi đến nhà Lam Nhất Nhất nhìn thoáng qua, kết quả nhà Lam Nhất Nhất một con rắn cũng không có, thoạt nhìn đã mấy tháng không có xà ở nơi này, ừ, không có xà nào nói cho Hoa Tiểu Hoa Lam Nhất Nhất phải đi khắp núi đồi tìm kiếm Ngân Tiểu Tiểu. Hoa Tiểu Hoa tìm tới tìm lui cũng tìm không thấy Ngân Tiểu Tiểu đâu nên đành phải nghe theo Ngân Đại Bạch nói, thành thành thật thật ở trong sơn động chờ Ngân Tiểu Tiểu cùng các ấu xà khác về. Sau khi Hoa Tiểu Hoa và Ngân Đại Bạch trở về, người thứ hai về là Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam, dưới sự truy vấn liên hoàn của Hoa Tiểu Hoa, hai xà vẫn không tìm được bầu bạn thích hợp, trở về sau đó là Ngân Tiểu Nhất, vẫn là một xà độc thân. Hoa Tiểu Hoa thực thất vọng, đã một năm rồi sao các hài tử còn không tìm được người thích hợp—— này này, cách trưởng thành còn sớm, ngươi gấp làm gì! Hoa Tiểu Hoa chỉ có thể đem toàn bộ hi vọng ký thác vào các ấu xà còn lại. Hôm nay Ngân Tiểu Tiểu về nhà là một ngày rất đẹp, mặt trời không tỏa nắng, hoa không cười với xà. Chỉ tiếc Ngân Tiểu Tiểu đứng ở cửa sơn động tươi cười có chút cứng ngắc, trải qua Ngân Tiểu Tiểu khuyên bảo, Mặc Lão Đại miễn cưỡng đồng ý để cho Ngân Tiểu Tiểu đi vào trước, đợi Ngân Tiểu Tiểu đi ra kêu Mặc Lão Đại rồi Mặc Lão Đại mới đi vào. Ngân Tiểu Tiểu đứng ở cửa sơn động thật lâu, không ngừng xây dựng tâm lý cho mình, vừa khéo Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam lắc đuôi đi ra, thấy Ngân Tiểu Tiểu rất là kinh hỉ, không đợi Ngân Tiểu Tiểu nói cái gì Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam liền phía sau tiếp phía trước chạy trở về sơn động. “Cha!” “Cha!” Ngân Tiểu Tiểu: “…” Xem ra không cần Ngân Tiểu Tiểu tiếp tục xây dựng tâm lý, không đi vào cũng không được, Ngân Tiểu Tiểu hơi buông thỏng đầu, đi theo phía sau Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam vào sơn động. Mặc Lão Đại tránh ở cách đó không xa hừ một tiếng, Tiểu Bạch Si rốt cục cũng đi vào. Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa bị tiếng kêu của Hoa Tiểu Nhị Hoa Tiểu Tam gây chú ý, liếc mắt một cái liền thấy được Ngân Tiểu Tiểu đi theo phía sau Hoa Tiểu Nhị Hoa Tiểu Tam. Hoa Tiểu Hoa kinh hỉ chạy đến nghênh đón: “Tiểu Tiểu đã trở lại, nhanh để cha nhìn xem, ừ, một năm này trưởng thành không ít a.” Ngân Tiểu Tiểu nói : “Cũng tạm, nhưng thật sự là mập không ít.” Ngân Đại Bạch cũng tiến đến trước mặt Ngân Tiểu Tiểu: “Béo mới tốt, thoạt nhìn một năm này sống ở bên ngoài không tệ.” “Chậc, tạm được đi.” Ngân Tiểu Tiểu có chút chột dạ, to lớn béo lên cũng không phải là công lao của mình, đơn thuần là Hắc Thán nuôi a! Hoa Tiểu Hoa nhìn nhìn phía sau Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, ngươi chưa cùng Lam Nhất Nhất ở chung một chỗ sao?” “Lam Nhất Nhất? Không có.” Ngân Tiểu Tiểu còn nhớ rõ lúc trước mình bị Lam Nhất Nhất bức đi, làm sao có thể cùng Lam Nhất Nhất ở chung. Hoa Tiểu Hoa cười mỉa cười, Hoa Tiểu Hoa thấy Ngân Tiểu Tiểu cùng Lam Nhất Nhất đều không ở còn tưởng rằng Ngân Tiểu Tiểu đi cùng Lam Nhất Nhất. “Một năm này chỉ có mình ngươi sống?” Ngân Đại Bạch hỏi tiếp, Tiểu Tiểu thấy thế nào cũng không thể sống một mình, Tiểu Tiểu có thể tự nhóm lửa sao? Có thể ăn thức ăn mình thích sao? Có thể dài béo sao? “À, cũng không phải vậy, ta và một xà khác ở chung.” “Một xà khác?” Hoa Tiểu Hoa và Ngân Đại Bạch liếc nhau, Hoa Tiểu Hoa hỏi, “Mới quen sao? Tên là gì?” Ngân Tiểu Tiểu không trả lời thẳng vấn đề của Hoa Tiểu Hoa, mà là nói: “Ba ba a cha, con rắn này là bạn của ta, bạn tốt! ừ, một năm này nó đặc biệt chăm sóc ta, ta có thể dài béo lên đều là công lao của nó! Hơn nữa nó rất lợi hại ! Đối với ta cũng rất tốt!” Hoa Tiểu Hoa không kiên nhẫn gật đầu: “Đã biết đã biết, rốt cuộc là ai?” Bên kia Ngân Đại Bạch không nói chuyện, Ngân Đại Bạch cân nhắc lời Ngân Tiểu Tiểu nói ở trong lòng, cảm giác có chỗ nào không đúng lắm. “Này, nó à, nó kêu…” Ngân Tiểu Tiểu nỗ lực muốn kéo dài thời gian, “Kêu cái đó…” “Là một Mặc xà đúng không.” một thanh âm từ cửa sơn động truyền lại, chúng xà ở đây không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn về cửa sơn động, thì ra là Ngân Tiểu Tứ đứng ở nơi đó, sắc mặt không tốt, bên người còn có Lam Tam Tam đi theo. “Mặc xà?” Hoa Tiểu Hoa lập lại một lần, cảm thấy có chỗ không đúng, theo bản năng nhìn về phía Ngân Tiểu Tiểu, mà giờ khắc này Ngân Tiểu Tiểu thần tình chột dạ, đồng tử Hoa Tiểu Hoa và Ngân Đại Bạch co rụt mạnh, chẳng lẽ Tiểu Tứ nói đều là thật sự? “Tiểu Tiểu, là thế phải không?” Ngân Đại Bạch trầm giọng hỏi. “Không cần hỏi Tiểu Tiểu, hỏi ta là được.” thanh âm của Mặc Lão Đại vang lên, sau đó Mặc Lão Đại đi vào sơn động, thì ra lúc Ngân Tiểu Tiểu vào động rồi Mặc Lão Đại liền quang minh chính đại đứng ở trước cửa sơn động nghe lén, Ngân Tiểu Tứ mang theo Lam Tam Tam trở về liền thấy được Mặc Lão Đại ở trước cửa, đồng thời cũng nghe Ngân Tiểu Tiểu nói chuyện với Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa trong sơn động, Ngân Tiểu Tứ dường như là nháy mắt liền biết Mặc xà trước sơn động này là ai, còn nhớ mấy tháng trước gặp được Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu có vẻ như luôn luôn bất an trong lòng, còn nói là cùng Lam Nhất Nhất ở chung, chỉ sợ khi đó đã ở chung với Mặc xà trước mắt này rồi, Ngân Tiểu Tứ phóng ra sát khí với Mặc Lão Đại trong chốc lát mới mang theo Lam Tam Tam vào sơn động, tiếp nhận lời Ngân Tiểu Tiểu nói. Ngân Tiểu Tiểu nhìn thấy Mặc Lão Đại tiến vào rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, rước lấy Hoa Tiểu Hoa căm tức, Ngân Tiểu Tiểu vội vàng ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn thẳng phía trước, dùng điều này để chứng minh xà vừa rồi nhẹ nhàng thở ra vốn không phải nó. Mặc Lão Đại thấy biểu hiện của Ngân Tiểu Tiểu khẽ hừ một tiếng, trầm giọng nói với Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch: “Mặc kệ các ngươi đồng ý hay không, Ngân Tiểu Tiểu cũng sẽ là bầu bạn của ta.” [Đầm: Lão Đại nha! A đúng là lão đại :v ta thích ka ka ka] Ngân Tiểu Tiểu nóng nảy, bầu bạn cái gì, mình vốn không có đáp ứng được không! Lần trước Mặc Lão Đại nói với Mặc Lão Nhị như thế, sau đó không phải mình đã lặp lại cường điệu với Mặc Lão Đại rằng mình và nó chỉ là bạn mà thôi rồi sao! Bây giờ tại sao lại nói đến chuyện bạn lữ? Ngân Tiểu Tiểu vội vàng muốn mở miệng phản bác lại bị ánh mắt của Mặc Lão Đại dọa trở về, mặc dù ánh mắt không thể nói chuyện không thể giết người, nhưng giờ này khắc này ánh mắt của Mặc Lão Đại tàn nhẫn mang theo thị huyết, dường như chỉ cần mình nói ra một câu không hợp tâm ý Mặc Lão Đại, Mặc Lão Đại chắc chắn sẽ không để ý mà đại khai sát giới. Ngân Tiểu Tiểu cả người run lên hạ xuống, cuối cùng là đem lời thu trở về. “Không phải nói là bạn tốt sao? Tại sao lại biến thành bầu bạn sao?” thanh âm của Ngân Đại Bạch cũng chìm xuống, Tiểu Tiểu bầu bạn với một Mặc xà, chuyện này vốn là chuyện không thể nào! Dù thế nào Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa cũng sẽ không đồng ý. “Là bầu bạn, không phải bạn tốt.” Mặc Lão Đại chậm rãi nhắc lại, đồng thời lại liếc nhìn Ngân Tiểu Tiểu một cái. “Không được! Ta tuyệt đối không đồng ý !” lúc này Hoa Tiểu Hoa cướp lời Ngân Đại Bạch mở miệng trước, “Ngân xà chúng ta chắc chắn sẽ không trở thành bạn lữ của Mặc xà.” “Ta không cần các ngươi đồng ý.” Mặc Lão Đại mở miệng lần nữa, “Ta sẽ kết thành bầu bạn với Tiểu Tiểu, chuyện này sẽ không thay đổi.” Hoa Tiểu Hoa còn muốn nói gì đã bị Ngân Đại Bạch ngăn cản, Ngân Đại Bạch suy tư trong chốc lát, nói với Mặc Lão Đại: “Nếu ngươi có thể làm cho Mặc xà bộ tộc đồng ý để ngươi và Tiểu Tiểu kết thành bạn lữ, ta sẽ suy nghĩ lại.” Mặc Lão Đại nói: “Được, quyết định như vậy.” Nói xong, Mặc Lão Đại lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai kéo Ngân Tiểu Tiểu về phía sau mình: “Như vậy, ta và Tiểu Tiểu đi trước .” Trong nháy mắt, Mặc Lão Đại mang theo Ngân Tiểu Tiểu ra sơn động, lấy tốc độ của Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch nhất định đuổi không kịp Mặc Lão Đại, cho dù Mặc Lão Đại còn mang theo một Ngân Tiểu Tiểu. Sắc mặt Hoa Tiểu Hoa rất khó nhìn: “Ngươi cứ đáp ứng chuyện Tiểu Tiểu và Mặc xà kia như vậy sao? Ngươi phải biết, Mặc xà bộ tộc bài xích độc xà khác bao nhiêu!” Sắc mặt Ngân Đại Bạch cũng không có tốt hơn chút nào, Ngân Đại Bạch nhìn chằm chằm cửa sơn động, trầm giọng nói: “Ta không có đáp ứng. Ngươi cũng nói đó, Mặc xà bài xích độc xà khác bao nhiêu, hơn nữa ngươi cũng thấy nhan sắc Mặc xà này thuần tuý đến cỡ nào rồi, vậy ngươi cho là chúng Mặc xà sẽ để Mặc xà này và Tiểu Tiểu thành công kết thành bầu bạn sao? Mặc xà kia vốn không có khả năng trở thành bầu bạn với Tiểu Tiểu! Cho dù Mặc xà kia có thể làm cho chúng Mặc xà đáp ứng, ta cũng chỉ nói là suy nghĩ lại mà thôi, cũng không nói là đáp ứng.” Hoa Tiểu Hoa nghe xong Ngân Đại Bạch nói, cẩn thận nghĩ cũng có chuyện như vậy, liền cố gắng đè xuống phẫn nộ trong lòng. Hoa Tiểu Ngũ thành công theo đuổi được tiểu thư xà giờ phút này hoan hỉ phấn chấn ngây ngất bước vào sơn động: “Ba ba a cha! Ta có bầu bạn rồi!” Dứt lời vùng cao cái đuôi lên chờ Hoa Tiểu Hoa Ngân Đại Bạch khích lệ. … Hồi lâu sau. Hoa Tiểu Ngũ: “…” … … Lại qua hồi lâu. Hoa Tiểu Ngũ: “Này này! Tại sao không ai nói chuyện vậy!” … … … Rất lâu sau đó. Ngân Đại Bạch âm trầm như trước, Hoa Tiểu Hoa thất thần như trước. Hoa Tiểu Ngũ: “Í? Tiểu Tiểu vẫn chưa về sao?” Mắt Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa như đao xoẹt xoẹt bay về phía Hoa Tiểu Ngũ, Hoa Tiểu Ngũ uất ức, không phải mình chỉ hỏi một câu Tiểu Tiểu vẫn còn chưa trở lại thôi sao! Ba ba a cha sao lại hung tàn với ta như vậy! !
|
Cố Trọng Nhiễm Chương 52 Mặc Lão Đại chạy vội ở phía trước, cái đuôi kéo theo Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu bị túm thất điên bát đảo: “Đợi, từ từ!” Mặc Lão Đại mắt điếc tai ngơ, mãi cho đến cách nhà Ngân Tiểu Tiểu rất xa rất xa Mặc Lão Đại mới dừng lại. Mắt Ngân Tiểu Tiểu bay đầy sao, nửa người trên không ngừng vẽ nên các vòng tròn, Ngân Tiểu Tiểu hạ quyết tâm dưới đáy lòng: cho dù tốc độ Hắc Thán có mau hơn nữa, sau này cũng nhất định không thể để cho Mặc Lão Đại dắt lấy mình chạy! Quá làm khó xà được không! Mặc Lão Đại không có chút áy náy vì hành vi của mình, thậm chí còn có chút giận Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Bạch Si, thể lực của ngươi cũng quá kém đi! Xem ra sau này phải tăng cường huấn luyện một chút!” Ngân Tiểu Tiểu còn mơ hồ không có biện pháp dùng ngôn ngữ để diễn tả mình căm giận, đành phải gọi to trong lòng: ” Hắc Thán Thối! Hắc Thán phá hư! Chỉ biết bắt nạt ta!” Mặc Lão Đại đứng thân mình lên nhìn nhìn chung quanh, cũng không có hỏi ý kiến Ngân Tiểu Tiểu đã tuyển một phương hướng nói thẳng: “Tốt lắm, chúng ta có thể trở về nhà.” Ngân Tiểu Tiểu đi theo sau Mặc Lão Đại, ngoan ngoãn “À” một tiếng. Mặc Lão Đại vừa đi vừa kỳ quái quay đầu nhìn Ngân Tiểu Tiểu, thấy Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn thành thật đi theo phía sau mình, Mặc Lão Đại nhịn không được hỏi: “Tiểu Bạch Si, ngươi không trách ta kéo ngươi ra khỏi nhà à?” Ngân Tiểu Tiểu nghe được Mặc Lão Đại nói liền sửng sốt, sau đó không chút do dự trả lời: “Lúc trước ngươi theo ta trở về ta đã biết ba ba a cha nhất định sẽ không đồng ý để ta làm bạn với ngươi! Bây giờ ngươi lôi kéo ta đi cũng coi như là một kết quả tốt. Nhưng mà, ” Ngân Tiểu Tiểu dừng lại, “Ta biết ngươi rất bất mãn ba ba a cha ta không cho ta với ngươi làm bạn, nhưng ngươi cũng không thể lấy chuyện bạn lữ ra nói đùa, vạn nhất ba ba a cha ta tưởng thật thì làm sao bây giờ?” Nghe được mấy câu phía trước Ngân Tiểu Tiểu nói Mặc Lão Đại vẫn thực trấn định, đợi cho Ngân Tiểu Tiểu nói xong, Mặc Lão Đại cảm giác mặt mình tái đi rồi, Tiểu Bạch Si này! Mình đã nói chuyện kết thành bạn lữ với nó trước mặt Hoa Tiểu Hoa Ngân Đại Bạch rồi, nó còn vẫn cho là mình nói đùa! Mặc Lão Đại dừng cước bộ, quay thân mình cọ tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu. “Ngươi nghĩ rằng chuyện ta muốn kết thành bầu bạn với ngươi là đùa sao?” Bởi vì Mặc Lão Đại đột nhiên tới gần nên Ngân Tiểu Tiểu di động thân mình về phía sau một chút, hỏi ngược lại: “Đúng vậy, chẳng lẽ không đúng sao?” Mặc Lão Đại càng đến gần Ngân Tiểu Tiểu, thuận tiện cố định Ngân Tiểu Tiểu muốn lui về sau ngay tại chỗ: “Tiểu Bạch Si ngươi nghe cho rõ, ta chỉ nói một lần, ta thích ngươi, muốn kết thành bầu bạn với ngươi, ngươi nghĩ như thế nào?” Ngân Tiểu Tiểu nhìn Mặc Lão Đại dị thường nghiêm túc mà choáng váng, chỉ có thể theo bản năng “Hả?” Một tiếng. Mặc Lão Đại nghe Ngân Tiểu Tiểu “hả?” rất bất mãn, híp mắt lại: “Chẳng lẽ ngươi không thích ta? Không muốn kết làm bầu bạn với ta?” Ngân Tiểu Tiểu nhìn ánh mắt Mặc Lão Đại trước mắt, nuốt ngụm nước bọt, trong lòng Ngân Tiểu Tiểu có dự cảm, nếu như mình nói không thích nó, mình nhất định phải chết! Vì thế Ngân Tiểu Tiểu liên tục gật đầu: “Thích, thích mà.” “Thật sự?” Mặc Lão Đại vốn híp nửa con mắt lại híp một nửa mắt. Ngân Tiểu Tiểu đứng thẳng thân mình, ngữ khí còn thật sự nghiêm túc: “Thật, đương nhiên là thật! Ta làm sao có thể lừa ngươi?” Mặc Lão Đại nghi ngờ nhìn Ngân Tiểu Tiểu một vòng, cuối cùng nhìn về phía nửa người trên đứng thẳng của Ngân Tiểu Tiểu, trên mặt còn mang theo biểu cảm vừa lòng vui vẻ, mình nói rồi, Tiểu Bạch Si làm sao có thể không thích mình! Mình là một Mặc xà anh tuấn mê người uy vũ cường tráng như thế, làm sao có thể sẽ có xà không thích mình! ừ, nhưng chỉ cần Tiểu Bạch Si yêu thích ta thì tốt rồi, những xà khác cũng không cần thích ta, cũng không cần rất hâm mộ ta. Mặc Lão Đại vừa say mê nghĩ, vừa xoay người hướng về phía trước xuất phát. [Đầm: =.=” Lão Đại lại phát bệnh] Ngân Tiểu Tiểu trộm nhẹ nhàng thở ra, đi theo phía sau Mặc Lão Đại, ít nhiều nhờ mình thông minh, bằng không ngày hôm nay mạng nhỏ chẳng phải sẽ công đạo tại đây sao! Ngân Tiểu Tiểu nhịn không được dời ánh mắt đến bóng lưng Mặc Lão Đại, thật ra nếu sau này kết thành bạn lữ với Hắc Thán vẫn rất không tệ, ít nhất cũng đủ cường tráng, cũng đủ bao dung mình, có thể lý giải chỗ khác giữa mình và độc xà bình thường, không nên hỏi cũng chưa bao giờ hỏi, nhưng đáng tiếc là một Mặc xà, bằng không ba ba a cha sẽ không phản đối, nói không chừng còn vì mình tìm được một độc xà cường đại mà cảm thấy vui vẻ! Dĩ nhiên đối với Ngân Tiểu Tiểu mà nói, Mặc Lão Đại là một Mặc xà hay là một Lam xà hoặc xà gì khác đều không có vấn đề gì, thân là một người mang theo trí nhớ kiếp trước đầu thai làm xà, vốn không có bài xích Mặc xà như vậy, đương nhiên cũng không có ý tưởng vì đối phương là Mặc xà cho nên không thể kết làm bầu bạn. Hơn nữa độc xà sống rất lâu, nếu mình một con rắn cô đơn sống 200 năm, vậy nhất định sẽ rất thống khổ, Ngân Tiểu Tiểu không muốn như vậy. Ngân Tiểu Tiểu lại trộm nhìn bóng lưng Mặc Lão Đại, tuy rằng bây giờ còn không biết mình thích nó hay không, nhưng Hắc Thán đối với mình mà nói là một sự tồn tại đặc thù cũng chân thật đáng tin, cho dù mình còn không rõ Hắc Thán trong lòng mình rốt cuộc chiếm cứ lấy vị trí gì. Cùng Mặc Lão Đại kết thành bầu bạn cũng không có gì không tốt, Ngân Tiểu Tiểu lại nghĩ đến chuyện này, có chút chờ mong cuộc sống khi cùng Mặc Lão Đại kết thành bầu bạn, nhưng mà, thật ra bây giờ mình đã cùng Mặc Lão Đại sinh hoạt chung một chỗ rồi, xem ra kết thành bầu bạn cũng không có gì khác. Được rồi, Ngân Tiểu Tiểu, thật ra ngươi đã quên chuyện quan trọng nhất sau khi kết thành bầu bạn a uy! Ngân Tiểu Tiểu tự cho là nghĩ thông suốt nháy mắt liền vui vẻ, bò mau lên vài bước đuổi tới trước mặt Mặc Lão Đại trước: “Hắc Thán, không cần vội vả trở về! Ta giới thiệu bạn của ta cho ngươi được không?” Mặc Lão Đại: “Tốt.” Đồng thời Mặc Lão Đại nghĩ ở trong lòng: lúc trước không phải ngươi còn không nỡ rời xa Cơ Khang sao! Bây giờ lại không hề để tâm Cơ Khang. Ngân Tiểu Tiểu lắc lắc đuôi, có lẽ nguyên nhân là vì Mặc Lão Đại đồng ý đi gặp bạn của mình, ta nói, kiếp trước bạn bè hai bên vợ chồng đại đa số đều chậm rãi quen biết nhau, vậy giới thiệu cho nó cũng không sai, Ngân Tiểu Tiểu bò lên phía trước hai bước, lại nhìn nhìn bốn phía xác nhận vị trí nhà Lục Tiểu Hoàng: “Ừm, nơi này cách nhà Hắc thúc cùng A Ban không xa, mau đi với ta!” Đây là lần thứ hai Mặc Lão Đại nghe xưng hô “Hắc thúc” từ miệng của Tiểu Tiểu, nói thật ra, Mặc Lão Đại vẫn là rất tò mò “Hắc thúc” này. Nhưng mà, họ Hắc sao? Mặc Lão Đại suy nghĩ, xem ra đối phương là một Hắc Xà. Lúc Mặc Lão Đại thấy Hắc A Ban liền biết ý nghĩ của mình là chính xác , Hắc A Ban thật sự là một Hắc Xà, hơn nữa còn là loại cường đại trong đám Hắc Xà. Trong mắt Mặc xà đương nhiên là chướng mắt Hắc Xà, thậm chí có thể nói là phỉ nhổ và khinh thường. Trước kia Mặc Lão Đại cũng cho rằng như vậy, đương nhiên bây giờ Mặc Lão Đại vẫn cho rằng như thế, nhưng nể Hắc A Ban là “Hắc thúc” trong miệng Ngân Tiểu Tiểu, Mặc Lão Đại sẽ không có khả năng tiếp tục đối đãi với Hắc A Ban như Hắc Xà khác. Mà Hắc A Ban lần đầu tiên thấy Mặc xà bên người Ngân Tiểu Tiểu thì lại không thể tin mở to hai mắt nhìn, Lục Tiểu Hoàng bên cạnh Hắc A Ban cũng tràn đầy lo lắng cho Ngân Tiểu Tiểu, không biết Mặc xà bên người Ngân Tiểu Tiểu này rốt cuộc có lai lịch gì. “Hắc thúc, A Lục, đây là ta thật là tốt… bầu bạn tương lai.” Thấy Mặc Lão Đại liếc xéo mình như đang nói “Nếu ngươi dám nói ta là bạn tốt của ngươi thì ngươi nhất định phải chết!” sau cùng Ngân Tiểu Tiểu cũng kịp sửa lại lời của mình, may mà còn kịp, Ngân Tiểu Tiểu trộm cho mình một ngón tay cái ở trong lòng. Nghe được Ngân Tiểu Tiểu giới thiệu, vẻ mặt Lục Tiểu Hoàng và Hắc A Ban quái dị, ánh mắt còn dừng ở trên người Mặc Lão Đại chuyển đến trên người Ngân Tiểu Tiểu, trong mắt hai xà đều trắng trợn biểu đạt hoài nghi cùng không tin. Đây là Mặc Lão Đại mở miệng: “Ta là Mặc Lão Đại, là bầu bạn tương lai của Tiểu Tiểu.” Ánh mắt Hắc A Ban cùng Lục Tiểu Hoàng lại xoát lên trên người Mặc Lão Đại, Mặc Lão Đại đón nhận ánh mắt hai xà mà mặt không đổi sắc. “Này…” Lục Tiểu Hoàng châm chước nên dùng từ gì, cuối cùng chỉ nói một câu: “Sẽ thực vất vả.” ý của Lục Tiểu Hoàng là nếu ngươi và nó ở cùng một chỗ, có lẽ sẽ phải thừa nhận tra tấn còn nhiều hơn ta và ùng A Ban. Ngân Tiểu Tiểu còn không có biết Lục Tiểu Hoàng nói có ý gì, thanh âm hờn giận của Mặc Lão Đại đã vang lên trước: “Ta là Mặc xà cường đại nhất! Không phải là một Hắc Xà bị xà gạt bỏ coi thường!” Nói xong còn ý có điều chỉ nhìn Hắc A Ban. Ý của Mặc Lão Đại là sao ngươi có thể so ta với một Hắc Xà? Điều này có thể so sao? Tiểu Bạch Si đi theo ta làm sao có thể chịu uất ức? [Đầm: Ừm! Cho Đại ca 1 like (y) :D] Mặt Lục Tiểu Hoàng tái đi rồi, Mặc xà này dựa vào cái gì mà vũ nhục A Ban? Hắc A Ban thực ra có thể nhận thái độ của Mặc Lão Đại, sống đã lâu như vậy Mặc xà kiểu gì còn chưa thấy qua? Mặc Lão Đại như vậy đã gọi là tốt, thậm chí có Mặc xà vừa thấy được Hắc Xà liền bổ nhào qua muốn giết chết Hắc Xà. “Hi vọng ngươi có thể đối tốt với Tiểu Tiểu.” Hắc A Ban nhìn về phía Ngân Tiểu Tiểu, trong ánh mắt mang theo từ ái. Mặc Lão Đại vốn “Hừ” một tiếng, sau đó lại vòng vòng xoay xoay nói một câu: “Không cần ngươi nói ta cũng biết!” Hắc A Ban nở nụ cười, thật ra Mặc xà này vẫn rất có ý tứ, đúng là xà có thể làm cho Tiểu Tiểu nhìn trúng, nhất định sẽ không kém chỗ nào. Nếu Ngân Tiểu Tiểu biết ý nghĩ trong lòng Hắc A Ban, nhất định sẽ hô to oan uổng ! Ta bị cưỡng ép a! Vốn không phải ta tự nguyện a! “Cái đó, ta mang thai.” Lục Tiểu Hoàng đột nhiên nói, sau đó ngượng ngùng cười, “Vốn muốn sớm nói cho ngươi, nhưng ngươi luôn không tới, ta đi qua nhà các ngươi cũng không tìm được ngươi, đành phải đợi ngươi tới mới có thể nói cho ngươi biết .” “Thật sự?” Ngân Tiểu Tiểu kinh hỉ nói, Ngân Tiểu Tiểu biết Lục Tiểu Hoàng muốn có hài tử đến bao nhiêu, thấy Hắc A Ban đã qua tuổi sinh đẻ tốt nhất Lục Tiểu Hoàng càng sốt ruột. Hắc A Ban cũng muốn có hài tử thuộc về mình nhưng vẫn có chút do dự, bởi vì đời sau của Hắc Xà cũng rất dễ xuất hiện Hắc Xà, làm người giám hộ Hắc Xà tuyệt không hi vọng con của mình cũng đi lên con đường mình đã đi qua. Nhưng hiện giờ Lục Tiểu Hoàng đã có hài tử, cho dù Hắc A Ban tiếp tục lo lắng chuyện này cũng không thể để cho Lục Tiểu Hoàng nhìn ra, bây giờ chỉ có thể phù hộ sinh con sinh ra đều giống Lục Tiểu Hoàng. “Ừ, đã hai tháng rồi, qua sáu tháng nữa có thể sinh trứng, tiếp ba tháng hài tử có thể nở ra.” trên mặt Lục Tiểu Hoàng mang theo tươi cười từ mẫu chỉ có dựng phu ( hoặc phụ nữ có thai ) mới có, thế nhưng thiếu chút nữa làm cho Ngân Tiểu Tiểu hoa mắt. “Thật tốt! Đợi ấu xà sinh ra ta có thể mang chúng nó đi chơi!” Biết được tương lai Lục Tiểu Hoàng sẽ sinh ấu xà, Ngân Tiểu Tiểu nóng lòng muốn thử, hận không thể chơi với một loạt ấu xà bây giờ. Lục Tiểu Hoàng cười ha ha, ngay cả Hắc A Ban xưa nay mặt không chút thay đổi cũng nhếch khóe miệng, nói vậy, ở đây xà không vui chỉ có mình Mặc Lão Đại, hừ! Sau này con của mình và Tiểu Tiểu nhất định sẽ đáng yêu hơn Hắc Xà này! Còn lợi hại hơn! Còn cường đại hơn! Còn… … Dưới đây lượt bỏ vô số từ. Nhưng Mặc Lão Đại nghĩ đến Ngân Tiểu Tiểu còn thật nhiều năm nữa mới trưởng thành, trước mắt nhất thời tối sầm… [Đầm: ha hả] Hẹn ước với Lục Tiểu Hoàng nhất định sẽ trở về xem ấu xà sinh ra, Ngân Tiểu Tiểu cáo từ một nhà Hắc A Ban, giờ phút này tâm tình Ngân Tiểu Tiểu rất tốt, ngay cả khi đi cũng hận không thể đi từng bước bật nhảy từng bước, Mặc Lão Đại đi theo phía sau Ngân Tiểu Tiểu bất đắc dĩ thở dài.
|
Cố Trọng Nhiễm Chương 53 “Tiểu Tiểu?” Một thanh âm mang theo kinh hỉ rơi vào trong tai Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu đang bật đáp người lên quay đầu lại liền thấy được Lam Nhất Nhất lộ một cái đầu ra khỏi bụi cỏ. Ngân Tiểu Tiểu nháy mắt nhớ tới mình vì tránh né Lam Nhất Nhất theo đuổi mà chạy trốn cả đêm, giờ phút này gặp lại Lam Nhất Nhất cảm thấy thật là xấu hổ: “Hi! Khéo thật a Nhất Nhất.” Lam Nhất Nhất một giây trước thấy được Ngân Tiểu Tiểu còn rất kinh hỉ, một giây sau liền ai oán nói chuyện chân thành : “Tiểu Tiểu, sao ngươi không nói với ta một tiếng đã rời đi? Nếu ngươi nói, ta với ngươi có thể cùng đi thật tốt biết bao, ta còn có thể chăm sóc ngươi! Ngươi vừa đi ta đã đi ra ngoài tìm ngươi , đáng tiếc không tìm được đành phải đã trở lại.” “À, cái đó, ha ha.” Ngân Tiểu Tiểu vắt hết óc muốn tìm một lý do nói cho Lam Nhất Nhất, nói trắng ra thì Lam Nhất Nhất nhất định sẽ thực thương tâm, nhưng không nói Lam Nhất Nhất cứ quấn quít lấy mình như vậy cũng không được. “Nó đi tìm ta, ngươi đi theo làm gì?” Mặc Lão Đại không vui nói trước khi Ngân Tiểu Tiểu mở miệng, vừa nói còn vừa liếc Ngân Tiểu Tiểu một cái. Lam Nhất Nhất sửng sốt, lúc này mới phát hiện Mặc Lão Đại tồn tại, ánh mắt đầu tiên Lam Nhất Nhất thấy Mặc Lão Đại, trừ cảnh giác xuất phát từ bản năng đối với một Mặc xà, quan trọng nhất là hương vị chiếm hữu trong lời Mặc Lão Đại nói. “Vị này là?” ánh mắt Lam Nhất Nhất nhìn về phía Ngân Tiểu Tiểu, cho dù có lẽ thật sự là đáp án mình không muốn nhận, Lam Nhất Nhất vẫn ôm hi vọng hỏi. Ngân Tiểu Tiểu phía trước thừa nhận ánh mắt khát vọng chờ đợi của Lam Nhất Nhất, ở phía sau thừa nhận ánh mắt lạnh đến xương của Mặc Lão Đại, trong lòng càng không ngừng giãy dụa. Mặc Lão Đại không lên tiếng, nó muốn Ngân Tiểu Tiểu thẳng thắn quan hệ của mình với nó ở trước mặt lam xà này, chuyện này khác với khi ở trước mặt ba ba a cha, cũng không giống khi ở trước mặt Hắc A Ban Lục Tiểu Hoàng, nếu Ngân Tiểu Tiểu có thể nói thẳng trước mặt xà ái mộ nó rằng nó thuộc về Mặc Lão Đại, Mặc Lão Đại mới có thể an tâm một chút. Có lẽ trong tiềm thức Mặc Lão Đại luôn luôn biết Ngân Tiểu Tiểu bị cưỡng ép mới nói thích mình, nhưng Mặc Lão Đại không muốn tin, mà bây giờ, Mặc Lão Đại hi vọng Ngân Tiểu Tiểu có thể nói ra muốn sống với mình trước mặt tình địch, cho dù Ngân Tiểu Tiểu không thích mình, ít nhất nó cũng đồng ý sống với mình. Thời gian quả thật phá lệ thong thả, Lam Nhất Nhất và Mặc Lão Đại đều ngừng thở, sợ chỉ cần thở mạnh một chút liền bỏ qua lời Ngân Tiểu Tiểu nói. Ngân Tiểu Tiểu nói : “… Ta và Mặc Lão Đại sống chung một chỗ.” Tuy rằng Ngân Tiểu Tiểu không nói Mặc Lão Đại là bầu bạn tương lai của mình, cũng không nói mình thích Mặc Lão Đại, nhưng Ngân Tiểu Tiểu nói “Ta và Mặc Lão Đại sống chung một chỗ” cũng cũng đủ để Mặc Lão Đại trộm nhẹ nhàng thở ra, đồng thời, cũng làm cho tâm Lam Nhất Nhất đau đớn kịch liệt. Lam Nhất Nhất ngốc ra, Ngân Tiểu Tiểu nói dứt lời đã nửa ngày Lam Nhất Nhất vẫn không nói gì, Ngân Tiểu Tiểu cười cười xấu hổ: “Kia, cái kia, nếu, nếu không có chuyện gì khác, ta đi trước.” Ngân Tiểu Tiểu đánh cái đuôi xuống, liếc nhìn Lam Nhất Nhất một cái, quay đầu rồi rời đi. Trước khi đi Mặc Lão Đại nở nụ cười nhìn Lam Nhất Nhất, tràn đầy đắc ý. Thẳng đến khi bóng dáng Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại đều biến mất không thấy, Lam Nhất Nhất như trước vẫn một mình một xà, ngây ngốc đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích. Ngân Tiểu Tiểu tiếp tục đi với Mặc Lão Đại nhưng tâm tình có chút trầm xuống, Mặc Lão Đại nhịn không được hờn dỗi tiến lên hỏi: “Tiểu Bạch Si, chẳng lẽ ngươi luyến tiếc lam xà vừa nãy?” “Hả?” Ngân Tiểu Tiểu từ cảm xúc trầm thấp phục hồi tinh thần lại, biểu cảm có điểm khó sống: “Không phải. Nhưng nói như thế nào cũng là bạn tốt mười năm nay, bây giờ Lam Nhất Nhất như vậy, ta vẫn rất khó chịu.” “… Lẽ nào ngươi muốn nhận nó cầu ái?” trong lòng Mặc Lão Đại lặng lẽ hỏng bét, nếu Tiểu Bạch Si dám nói muốn mình nhất định sẽ cho Tiểu Bạch Si một giáo huấn khắc cốt ghi tâm! Ngân Tiểu Tiểu liếc mắt: “Đương nhiên không phải! Tuy ta đồng tình nó đáng thương nó, nhưng không có khả năng vì đồng tình nó đáng thương nó sẽ đồng ý kết thành bầu bạn với nó! Kết thành bầu bạn là một vấn đề thực nghiêm túc! Ta làm sao có thể tùy tùy tiện tiện đáp ứng nó được!” Vừa nói xong Ngân Tiểu Tiểu liền sửng sốt, đỏ mặt, từ từ cọ đi đi rồi. Mặc Lão Đại mờ mịt: “? ? ?” Mặc Lão Đại nhìn chằm chằm bóng lưng Ngân Tiểu Tiểu ba mươi giây, rốt cục đã hiểu vì sao Ngân Tiểu Tiểu đột nhiên mặt đỏ bỏ đi, miệng sắp kéo ra sau ót, lúc này đổi lại là Mặc Lão Đại vừa đi vừa nhún nhảy ở phía sau Ngân Tiểu Tiểu. Vài ngày sau, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại rốt cục cũng về tới nơi thủ hộ. “Khang Khang! Ta đã trở về!” “Tiểu Tiểu! Ta rất nhớ ngươi!” “Khang Khang! Ta cũng nhớ ngươi!” … Mặc Lão Đại mặc kệ Ngân Tiểu Tiểu và Cơ Khang, bỏ đi săn . Mặc Lão Đại đi, Cơ Khang và Ngân Tiểu Tiểu liền khôi phục bình thường. “Khụ khụ, Tiểu Tiểu à, lần này về nhà thế nào?” thanh âm của Cơ Khang rõ ràng mang theo vui sướng khi người gặp họa. “Chẳng ra gì!” Ngân Tiểu Tiểu cứng rắn trả lời một câu. Cơ Khang khẽ hừ một tiếng, tiếng hừ lạnh mang theo không tín nhiệm. Ngân Tiểu Tiểu không để ý Cơ Khang bát quái, lăn trên mặt đất: “Ta nói, có phải ngươi còn điều gì hối tiếc hay không? Đã mấy ngàn năm còn ở nơi này.” thật ra trong lòng Ngân Tiểu Tiểu luôn nghi hoặc chuyện này, hơn nữa cho dù có điều gì còn luyến tiếc thì mấy ngàn năm chắc hẳn cũng nên bỏ xuống rồi đi. Cơ Khang trầm mặc hồi lâu, thở dài nói: “Ta không phải không muốn đi, mà là ta đi không được.” Ngân Tiểu Tiểu nghi hoặc nghiêng đầu, tỏ vẻ không hiểu. Cơ Khang tiếp tục nói: “Cổ mộ này giam giữ linh hồn, làm mộ chủ vĩnh viễn không thể đầu thai làm người.” Ngân Tiểu Tiểu trợn mắt há hốc mồm, mặc cho Ngân Tiểu Tiểu nghĩ phá đầu cũng sẽ không ngờ đáp án là như vậy : “Nhưng mà, lăng tẩm này là đệ đệ ngươi Cơ Chiêu xây cho ngươi? vì sao hắn lại làm như vậy?” Cơ Khang lại trầm mặc một hồi, sau đó cười khổ nói: “Ai biết được, có lẽ là vì Cơ Chiêu muốn giữ thân thể ta không hủ linh hồn không đi được rồi tìm phương pháp khởi tử hồi sinh để cho ta sống lại một lần nữa, cũng có lẽ là nguyên nhân nào đó mà ta không biết. Chờ hồn phách ta tỉnh lại trong mộ đã không biết bao nhiêu năm sau. Mộ thất to như vậy chỉ có một mình ta. Ta muốn biết vì sao lại như vậy, nhưng đã không có ai có thể giải đáp cho ta rồi.” “Vậy lúc trước ngươi chết như thế nào?” Ngân Tiểu Tiểu nhịn không được hỏi. “… Quỷ Phương là một tộc người thực thần bí, lúc trước ta xuất chinh thay phụ vương cướp lấy Quỷ Giao Ngư liền trúng nguyền rủa của Quỷ Phương, dốc hết sức cũng chỉ có thể kéo dài sinh mệnh của ta được vài năm.” Ngân Tiểu Tiểu “À” một tiếng, câu hỏi của mình xem ra đã chọc đến chỗ đau của Cơ Khang, không tiếp tục nữa, vừa khéo Mặc Lão Đại kéo thức ăn trở về, Ngân Tiểu Tiểu từ biệt Cơ Khang liền chột dạ chạy trốn. Hồi lâu sau, nơi thủ hộ lại truyền ra tiếng thì thào của Cơ Khang: “Cơ Chiêu, đã mấy ngàn năm rồi, đệ còn chưa tìm được ta sao?” Mặc Lão Đại kỳ quái liếc nhìn tư thế Ngân Tiểu Tiểu hơi có chút giống chạy trối chết, nhưng cũng không nói gì, đem thỏ nướng đưa cho Ngân Tiểu Tiểu, sau đó không chút để ý nói: “Lúc ta đi săn thấy có một tổ ong trên cây, cái cây đó vốn có hai ba con chim xây ổ, nhưng từ lúc có tổ ong không còn chim ở nữa, thật sự là đáng tiếc.” “Gì, tổ ong?” Ngân Tiểu Tiểu kích động , tổ ong, vậy chẳng phải mình có thể lấy chút mật sao? Thực đơn bữa ăn của mình rốt cục có thể phong phú hơn một chút rồi? ! “Ừ, Đúng vậy.” “Mang ta đi mang ta đi!” Ngân Tiểu Tiểu vứt con thỏ vừa ăn một nửa qua bên, bò đến bên người Mặc Lão Đại ngước một đôi mắt lóe sao nhỏ mà nhìn. Trái tim Mặc Lão Đại nháy mắt bị bắn trúng một mủi tên, vốn không thể chống cự Ngân Tiểu Tiểu thế công đành phải đồng ý mang Ngân Tiểu Tiểu đi tới chỗ tổ ong. Ngân Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn lên tổ ong trên cây, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống mặt cỏ, mặt Mặc Lão Đại không chút thay đổi giật ra khoảng cách với Ngân Tiểu Tiểu. “Hắc Thán Hắc Thán! Ta muốn ăn mật!” Mặc Lão Đại nghĩ nửa ngày mới hiểu Ngân Tiểu Tiểu muốn ăn ong mật chứ không phải ong, yên lặng nghĩ nghĩ, nói: “Cho ta một giọt nước miếng của ngươi ( nọc độc ).” “… Cho như thế nào?” Ngân Tiểu Tiểu chưa bao giờ biết nước bọt của mình còn có thể cho xà khác. Mặc Lão Đại nhìn chằm chằm Ngân Tiểu Tiểu trong chốc lát, hỏi: “Bây giờ trong miệng có sao?” Ngân Tiểu Tiểu gật gật đầu. Mặc Lão Đại bò lên phía trước vài bước: “Hé miệng.” Ngân Tiểu Tiểu làm theo. Đầu Mặc Lão Đại vươn ra phía trước, xà tín đưa vào trong miệng Ngân Tiểu Tiểu, cuốn nọc độc trong miệng Ngân Tiểu Tiểu ra. Ngân Tiểu Tiểu mở rộng miệng: “…” Mặc Lão Đại bò lên trên cây, đưa nọc độc của Ngân Tiểu Tiểu vào tổ ong, đợi vài phút, dùng cái đuôi chụp tổ ong rơi xuống, lại bò xuống dùng miệng cắn mở tổ ong, sau đó nói với Ngân Tiểu Tiểu: “Lại đây đi.” Ngân Tiểu Tiểu đã đã khôi phục trấn định bò lại đây, xem xét tổ ong, tốt nha, ong mật trong tổ ong đều bị nọc độc của mình độc chết, Ngân Tiểu Tiểu quýnh một chút. “… Bên ngoài hẳn là còn ong mật này, lỡ trong chốc lát chúng nó trở về thì làm sao bây giờ?” Ngân Tiểu Tiểu quýnh quýnh hỏi. Mặc Lão Đại như trước mặt không chút thay đổi: “Không có việc gì, thứ này không dám làm gì độc xà chúng ta.” Ngân Tiểu Tiểu: “…” Này này! Vậy tại sao vừa rồi không trực tiếp vỗ tổ ong xuống? Còn muốn lấy nọc độc của ta! Mặc Lão Đại giống như xem thấu ý tưởng của Ngân Tiểu Tiểu, nói : “Mặc dù thứ này không dám làm gì chúng ta, nhưng chúng nó sẽ vây quanh bên cạnh cứ kêu ong ong, sẽ thực phiền xà.” Ngân Tiểu Tiểu im lặng cúi đầu bắt đầu ăn mật. Mặc Lão Đại nhìn thấy Ngân Tiểu Tiểu ăn mật, yên lặng cảm thán trong lòng, Tiểu Bạch Si còn thật khó nuôi!
|
Cố Trọng Nhiễm Chương 54 Ngân Tiểu Tiểu ăn sạch mật trong tổ ong, Ngân Tiểu Tiểu ăn thực thỏa mãn híp nửa mắt, dùng xà tín liếm một vòng ở ngoài miệng. Ngân Tiểu Tiểu không phát hiện Mặc Lão Đại đã tối sầm xuống. Mặc Lão Đại hỏi: “Tiểu Tiểu ngươi thích ăn cái này?” Ngân Tiểu Tiểu thật ra không thích ăn đồ ngọt, nhưng từ khi trở thành xà đã mười một năm rồi! Suốt mười một năm Ngân Tiểu Tiểu chỉ ăn trứng chim nướng chim nướng ếch thỏ nướng được chứ, nếu xuất hiện một loại thức ăn mới, Ngân Tiểu Tiểu có thể buông tha mới là lạ! Bởi vậy nghe xong Mặc Lão Đại hỏi, Ngân Tiểu Tiểu kiên định gật đầu: “Thích!” Chiếm được Ngân Tiểu Tiểu khẳng định Mặc Lão Đại suy tư ở trong lòng: có vẻ như trong khu rừng này còn có mấy tổ ong, ừ, lần sau đi săn phải quan sát kỹ một chút. Ngân Tiểu Tiểu mặc kệ bây giờ Mặc Lão Đại nghĩ cái gì, Ngân Tiểu Tiểu ăn no nháy mắt quên vừa mới mình chạm đến chân đau của Cơ Khang, ném Mặc Lão Đại lại đi tìm Cơ Khang chơi. Mặc Lão Đại đương nhiên sẽ không ngăn Ngân Tiểu Tiểu, nhưng mà lại đi theo phía sau Ngân Tiểu Tiểu. Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại lại vào trong mộ, à, đúng rồi, từ khi Ngân Tiểu Tiểu thường thường đi tìm Cơ Khang chơi, cái lổ nhỏ kia đã bị Cơ Khang cố định ở nơi đó, luôn khép khép mở mở, Cơ Khang cũng tỏ vẻ thực phiền toái. Nhưng may mà lổ nhỏ chỉ có Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại có thể thấy, bằng không vạn nhất có độc xà nào khác phát hiện lổ nhỏ tồn tại, nói vậy nhất định sẽ hô bằng gọi hữu vào động dạo vài vòng. Dù sao nơi được độc xà bộ tộc trông mấy ngàn năm, độc xà sống lâu dường như không có thiên địch vẫn thực cảm thấy hứng thú. Cho dù đã vào trong mộ rất nhiều lần nhưng khi tiến vào một lần nữa Ngân Tiểu Tiểu vẫn bị ngọc thạch trong mộ thất mê đến điên đảo, Cơ Khang ghét bỏ lùi lại vài bước, chậc… phải cách Ngân Tiểu Tiểu vừa nhìn thấy ngọc thạch trong hồ vừa chảy nước miếng xa một chút, đỡ bị lây bệnh. Nhưng không hổ là Mặc Lão Đại thích Ngân Tiểu Tiểu a, thấy Ngân Tiểu Tiểu mất mặt như vậy, Mặc Lão Đại chỉ yên lặng xoay mặt đi. “Tiểu Tiểu, nếu ngươi thật sự yêu thích thì ta đưa cho ngươi một cái được rồi, mỗi lần ngươi đến đều như vậy…” Thật sự để làm cho ta mất hết khẩu vị được không! Ngân Tiểu Tiểu quay đầu dùng ánh mắt nhắm ngay Cơ Khang, ngây ngô cười: “A, ha ha, thật sao! Vậy thì tốt quá!” Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn đợi những lời này, tuy rằng ngọc thạch không có công dụng gì với xà, nhưng chỉ cần chồng chất ngọc thạch vào trong sơn động mình cũng rất thỏa mãn! Mỗi ngày có thể thấy ngọc thạch mình thích, Ngân Tiểu Tiểu chỉ nghĩ đã cảm thấy rất mỹ mãn. Cơ Khang hừ nhẹ một tiếng, giống như biểu đạt bất mãn Ngân Tiểu Tiểu hoài nghi mình, nói : “Đương nhiên là thật sự.” Cơ Khang bảo Ngân Tiểu Tiểu nhìn bức sa mỏng che vách tường trong mộ thất, Ngân Tiểu Tiểu nghe theo, sau đó Cơ Khang vung tay lên, sa mỏng bao phủ tứ phía chậm rãi bị rớt ra, thứ ở sau sa mỏng dần dần lộ ra, ánh mắt Ngân Tiểu Tiểu càng trừng càng lớn. Phía trước đã nói, lần đầu tiên Ngân Tiểu Tiểu bước vào chủ mộ thất liền có cảm giác mặt sau sa mỏng hẳn là có cái gì, sau này quen thuộc với Cơ Khang nhưng lại quên mất chuyện sa mỏng, giờ phút này thấy thứ ở mặt sau sa mỏng, Ngân Tiểu Tiểu hối hận liên tục, nếu sớm xốc sa mỏng lên một chút thì tốt biết bao nhiêu! Mặt sau sa mỏng là thạch bích bị người ta đúc thành từng thạch động hoặc lớn hoặc nhỏ có thể đựng đồ, mà một vách thạch bích bị mở ra mấy trăm cái thạch động, làm Ngân Tiểu Tiểu khiếp sợ là trong những thạch động đó đều là ngọc thạch được điêu khắc tốt, chim quý hiếm mãnh thú, tranh hoa chim cá côn trùng, mây trắng giọt sương, cái bàn cửa quầy, chỉ cần thứ gì bạn có thể nghĩ sẽ tồn tại vào thời Đại Chu thì hẳn sẽ có ở nơi này, những ngọc thạch đó như điêu khắc thành thế gian trăm thái, phải hao phí bao nhiêu nhân lực vật lực mới có thể điêu khắc ra nhiều ngọc thạch như vậy? “Ta thật sự hoài nghi, Cơ Chiêu tạo ra cho ngươi một tòa lăng tẩm như vậy rồi, nhà Chu các ngươi phải tốn bao nhiêu năm mới có thể khôi phục lại sự cường thịnh?” Những món đồ kia đều là vô giá, thế nhưng đếm thử có bao nhiêu? Mấy trăm mấy ngàn hay là mấy vạn? một tòa lăng tẩm như vậy, chẳng phải vét sạch luôn cả Đại Chu sao? Ngân Tiểu Tiểu nhớ tới một câu trong《sử ký 》: “Thời Chiêu Vương, vương đạo vi hạ.” Ý nói ở sau khi Chu Chiêu Vương kế vị, nhà Chu bắt đầu suy giảm, nói cách khác từ thời Chu Chiêu Vương, vương thất nhà Chu cũng đã bắt đầu xuống dốc. Mà trùng hợp hơn là, Chu Chiêu Vương vốn là Chu Khang vương – Cơ Chiêu kế vị sau khi Khang vương chết, ý nghĩ của Ngân Tiểu Tiểu bắt đầu rẽ vào nơi này, có phải bởi vì Cơ Chiêu dùng toàn bộ tiền tài nhân lực vào xây dựng một toàn lăng tẩm như vậy mới khiến nhà Chu nguyên khí đại thương hay không, vì thế từ đó nhà Chu mới thất bại hoàn toàn? Nhưng vừa nghĩ như vậy Ngân Tiểu Tiểu lập tức quay trở lại, bây giờ nói cái gì cũng vô dụng, dù đối với Ngân Tiểu Tiểu hay là Cơ Khang cũng đã không có bất cứ ý nghĩa gì . Ngân Tiểu Tiểu rõ ràng là yêu ngọc như si nhưng lúc mặt đối mặt với bức tường đầy ngọc thạch lại muốn chuồn mất. Lúc này Ngân Tiểu Tiểu không khỏi nhìn về phía Mặc Lão Đại đứng ở bên cạnh mình, giờ phút này Mặc Lão Đại đang tò mò nhìn bức tường đầy ngọc thạch, trong mắt trừ tò mò cái gì cũng không có, chỉ sợ đối với Mặc Lão Đại mà nói, ngọc thạch chỉ là một tảng đá có hình thù kỳ quái mà thôi. Ngân Tiểu Tiểu nghĩ đến đây không khỏi thoáng cười, nếu như vậy thì ở bên cạnh Hắc Thán cũng không tồi, không có khay ngọc món ăn quý hiếm, không có châu ngọc bảo mã (BMW), thậm chí đối với Ngân Tiểu Tiểu linh hồn là nhân loại, Mặc Lão Đại lớn lên thiệt là xấu, nhưng điều này cũng không gây trở ngại Ngân Tiểu Tiểu muốn đứng ở bên người Mặc Lão Đại. Thứ gọi là tình cảm, Ngân Tiểu Tiểu nói không rõ là cái gì, nhưng cũng không thể ngăn trở, cứ mặc kệ nó đến như vậy. Đúng vậy, Ngân Tiểu Tiểu vừa mới mười tuổi, Mặc Lão Đại cũng chưa trưởng thành, chúng nó còn thật nhiều thật nhiều thời gian để từ từ nhận rõ tình cảm của mình, tiếp tục chậm rãi lựa chọn, sau đó có một ngày sẽ đột nhiên phát hiện, cho dù lúc trước còn chưa nhận rõ tâm tình của mình thì chúng nó cũng đã ở cùng một chỗ, chúng nó đã ở cùng nhau lâu thật, mà tương lai, còn có thể ở cùng một chỗ càng lâu. Ngân Tiểu Tiểu đột nhiên xúc động muốn khóc, còn cảm động, nó đột nhiên muốn nói với Hắc Thán một tiếng cám ơn, nhưng cám ơn cái gì đây? Ngân Tiểu Tiểu lại xuất thần , cám ơn sau khi ta rời nhà đi Hắc Thán vẫn luôn ở bên cạnh mình? Cám ơn lúc mình đau bụng Hắc Thán luôn luôn dịu dàng giúp mình xoa bụng? Cám ơn Hắc Thán vì mình săn thú vì mình nhóm lửa nướng thỏ cho mình ăn chín? Cám ơn Hắc Thán đứng trước vách đá bóng loáng tận lực đợi mình hai ngày hai đêm khi chẳng biết mình đi đâu? Cám ơn Hắc Thán dẫn mình đi nhìn thác nước rất đẹp kia? Hay là cám ơn Hắc Thán nguyện ý vì mình mà đối kháng với cả Mặc xà bộ tộc? Cơ Khang quay đầu lại liền thấy Ngân Tiểu Tiểu vốn nên chảy nước miếng với ngọc thạch đang xuất thần nhìn chằm chằm Mặc Lão Đại bên cạnh, mà Mặc Lão Đại đã sớm cảm nhận được tầm mắt của Ngân Tiểu Tiểu lại làm bộ như không biết Ngân Tiểu Tiểu đang nhìn mình chằm chằm, như trước “Tò mò ” nhìn ngọc thạch trên tường. Đợi khi Mặc Lão Đại sắp không chịu nổi nữa, rốt cục Ngân Tiểu Tiểu có động tác kế tiếp —— tiến đến bên người Mặc Lão Đại hôn lên hai má Mặc Lão Đại một cái, sau đó Ngân Tiểu Tiểu thẹn thùng từ từ cọ đi rồi, để lại Mặc Lão Đại sững sờ đứng nguyên tại chỗ. Cơ Khang thấy một màn như vậy thì nở nụ cười rồi đi theo sau Ngân Tiểu Tiểu. “Ta đều thấy được nha.” Cơ Khang cười nói với Ngân Tiểu Tiểu trốn trên giường. “Thấy được thì thấy được thôi! Trái lại, dù sao Mặc Lão Đại là bầu bạn tương lai của ta! Đừng nói hôn một cái, ta nhưng hôn mười cái thì đã thế nào!” Đương nhiên, nếu mặt và thân mình Ngân Tiểu Tiểu không có hồng lên, nói vậy sẽ càng có sức thuyết phục. Cơ Khang lại cười nhẹ, không đi bóc mẻ Ngân Tiểu Tiểu mà là không chút để ý hỏi: “Cốc ở sau mộ của ta ngươi còn chưa đi qua đi?” Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, đã biết cốc trong miệng Cơ Khang thật ra là chỉ vách núi phía sau màn của Cơ Khang, Ngân Tiểu Tiểu bĩu môi: “Đương nhiên không, ta không có chuyện gì thì đi vách núi đó làm gì?” “Ừm, bên trong đó có thể có thứ tốt! Mà nói, độc xà cũng chỉ có ngươi là không biết thôi!” Cơ Khang thần bí nháy mắt với Ngân Tiểu Tiểu. “Thứ tốt? Cái gì?” “Cái này sao, hê hê, không nói cho ngươi! Nếu ngươi muốn biết thì nói Hắc Thán nhà ngươi mang ngươi đi xem đi!” Cơ Khang phá lệ nhấn mạnh bốn chữ ” Hắc Thán nhà ngươi”. Ngân Tiểu Tiểu khinh bỉ liếc Cơ Khang một cái, hừ một tiếng, không nói thì đừng nói, có cần phải trêu chọc mình không? Vì thế Ngân Tiểu Tiểu vung cái đuôi đi lại bên cạnh Mặc Lão Đại. Mặc Lão Đại sững sờ như trước… Ngân Tiểu Tiểu: “…” Chỉ hôn một cái thôi được không, trước kia cũng không phải không hôn qua! “Hắc Thán Hắc Thán, Cơ Khang nói dưới vách núi sau mộ có thứ tốt, ngươi dẫn ta đi xem được không?” Ngân Tiểu Tiểu vốn nghĩ mình đã mở miệng thì sao Mặc Lão Đại có thể không mang mình đi, đáng tiếc Mặc Lão Đại nghe xong Ngân Tiểu Tiểu nói, không hề nghĩ ngợi nói: “Không được!” Không đợi Ngân Tiểu Tiểu nhõng nhẽo cứng rắn mè nheo, Cơ Khang liền dẫn đầu nói với Mặc Lão Đại: “Mặc Lão Đại, không có việc gì.” Mặc Lão Đại do dự một chút, cuối cùng nói : “Vậy được rồi.” Ngân Tiểu Tiểu: “… ! ! ! ! !” Ngân Tiểu Tiểu tức giận , Hắc Thán có ý gì? Lời mình nói không có trọng lượng sao, Cơ Khang nói còn ít chữ hơn mình nói, Hắc Thán liền đồng ý! Mặc Lão Đại bất đắc dĩ nhìn Ngân Tiểu Tiểu nổi giận đùng đùng đi ra khỏi mộ, chào tạm biệt Cơ Khang liền đuổi theo Ngân Tiểu Tiểu.
|
Cố Trọng Nhiễm Chương 55 “Đáy vực vốn không có thứ tốt, Cơ Khang lừa gạt ngươi.” Mặc Lão Đại đi phía trước mở đường, bình tĩnh trần thuật nói cho Ngân Tiểu Tiểu. “Làm sao có thể! Cơ Khang rãnh hay sao gạt ta làm cái gì? ! Lại không có chỗ gì tốt.” Ngân Tiểu Tiểu không cho là đúng. Mặc Lão Đại liếc nhìn Ngân Tiểu Tiểu, quả thật là Tiểu Bạch Si!? Dễ lừa như vậy! “Thứ tốt” Cơ Khang nói đương nhiên mình biết là cái gì! Không chỉ Mặc Lão Đại biết, Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa cũng biết, độc xà bộ tộc đều biết, chỉ trừ Ngân Tiểu Tiểu không có trí nhớ truyền thừa không biết. Nhưng loại đồ vật này cũng không cần phải biết đến được không! Mặc Lão Đại yên lặng nghĩ, độc xà bộ tộc đều thực chán ghét “Đồ vật này nọ” dưới vách núi, làm sao có xà đi xuống vách núi tìm “Đồ vật này nọ” kia! Lúc trước Ngân Tiểu Tiểu còn nhỏ hỏi đến một vài vấn đề thì Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa đều theo bản năng giấu diếm một chuyện, cũng không phải cảm thấy Ngân Tiểu Tiểu không nên biết, chỉ là có chút chuyện cho dù nói ra cũng là một loại kiêng kị —— mặc dù trong cuộc sống sau này Ngân Tiểu Tiểu biết loại kiêng kị này chỉ ở phương diện của độc xà bộ tộc mà thôi. “Hắc Thán, ngươi đừng treo khuôn mặt khóc tang đó nữa đi!” Ngân Tiểu Tiểu cọ xát thân mình Mặc Lão Đại, ngữ khí thực vui, “Dù Cơ Khang gạt ta cũng không sao! Ta vẫn chưa từng xuống dưới vách núi đâu, ừm, coi như đi dạo là được rồi, cứ luôn ở nhà cũng không vui.” Đối mặt với Ngân Tiểu Tiểu vui vẻ, Mặc Lão Đại nuốt lời muốn nói xuống, haiz, thôi thôi, thật ra đi cũng không sao, nhưng thân là độc xà trong các loại xà, một Mặc xà trong độc xà, một cường giả trong Mặc xà, Mặc Lão Đại cảm giác xuống đáy vực gặp “Đồ vật này nọ” thực tổn thương lòng tự tôn được chứ! Ừ, đây cũng là một trong những nguyên nhân độc xà kiêng kị đối phương. Ngọn núi nơi Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại ở cao hơn mặt biển rất nhiều. Bởi vì Ngân Tiểu Tiểu luôn ở đâu nên không có cách nào biết ngọn núi này rốt cuộc cao bao nhiêu, dù sao nơi này chính là nơi cao nhất của dãy núi, nhìn không tới đường chân trời ở nơi nào. Nhưng Ngân Tiểu Tiểu chỉ đi từ trên núi xuống dưới đáy vực đã chừng ba bốn cây số, tính như vậy, nơi Ngân Tiểu Tiểu sống đúng là nơi rất cao. Dựa theo hiểu biết của Ngân Tiểu Tiểu, mỗi khi lên cao một trăm thước, độ ấm sẽ rơi xuống 0,6 độ C, trái lại mỗi lần xuống một trăm thước, độ ấm sẽ bay lên 0,6 độ C. Lúc Ngân Tiểu Tiểu ở trên núi, độ ấm cũng đã đạt đến bốn mươi độ, vậy nếu đi xuống ba bốn cây số, dựa theo quy luật mà nói, độ ấm nên bay lên mười mấy hai mươi độ! Này chẳng phải là sáu mươi độ sao! ! Nhưng ở trong này quả nhiên không thể dựa theo lẽ thường. Từ trên núi xuống dưới vách núi, Ngân Tiểu Tiểu hoàn toàn không có cảm nhận được nhiệt độ biến hóa. Ngân Tiểu Tiểu rất kỳ quái, còn hỏi Mặc Lão Đại vì sao lại thế. Mặc Lão Đại cũng cảm thấy rất kỳ quái hỏi: “Hửm? Đây không phải chuyện rất bình thường sao? Từ trên núi xuống dưới vách núi vì sao độ ấm lại thay đổi?” Ngân Tiểu Tiểu: “…” Được rồi, quả nhiên thân là một con rắn, cho dù là một con rắn có được trí tuệ sống lâu buồn chán cũng không thể hy vọng nó biết vì sao hoa lại hồng như thế! Ngân Tiểu Tiểu không hề rối rắm vấn đề này nữa. Đã đến đáy vực, Mặc Lão Đại cũng thả chậm bước, Ngân Tiểu Tiểu rớt lại phía sau Mặc Lão Đại non nửa bước, nhìn trái nhìn phải. Cảnh sắc dưới đáy vực không quá khác trên núi, hoa a cỏ a cây a mộc a cũng đều giống nhau —— cũng chỉ là bộ dáng giống nhau mà thôi. Ngân Tiểu Tiểu dừng ở trước một đóa hoa. Đóa hoa này thoạt nhìn vẫn rất được, đồng thời cũng là hoa dại thường gặp nhất, nhưng đóa hoa này nha, vì sao ngươi còn cao còn dài hơn cả chiều dài chiều cao của ta nữa hả! Lúc ngươi nở rộ còn to dài hơn ta gấp mười lần là sao! Đúng vậy, đúng vậy, bộ dáng giống bình thường, nhưng thực vật bình thường đều nhỏ nha, còn đây thì thật đúng là dọa người! Riêng một gốc cây cỏ cũng đã sắp vượt qua chiều dài của Ngân Tiểu Tiểu. Cây sao? Trời ạ! Ngân Tiểu Tiểu tỏ vẻ mình không muốn ăn đòn đánh! “Hắc Thán, thực vật nơi này sao lại lớn như vậy? ? ?” Ngân Tiểu Tiểu không kìm được cho đoa hoa trước mắt một cái đánh đuôi, vừa quay đầu lại liền thấy Mặc Lão Đại đứng ở cách mình không xa, vừa đi vừa hỏi Mặc Lão Đại. “Dưới vách núi đều là như thế.” Mặc Lão Đại trầm giọng nói. “Vậy ở trong này có nguy hiểm không?” Ngân Tiểu Tiểu có chút sợ hãi, thực vật đã lớn như vậy, không bài trừ chúng nó sẽ sinh ra biến dị! Biến thành một đóa hoa ăn thịt người thật lớn hoặc là quơ nhánh cây gì gì đó cũng là lấy xà mạng a! Nghĩ đến đây, Ngân Tiểu Tiểu càng áp sát vào Mặc Lão Đại. “Nguy hiểm?” Mặc Lão Đại nghi ngờ, không hiểu được ý của Ngân Tiểu Tiểu, thực vật thì có gì nguy hiểm! Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại, Mặc Lão Đại tỉnh ngộ, sau đó thật trịnh trọng nói với Ngân Tiểu Tiểu, “Tiểu Bạch Si, ngươi ngàn vạn lần phải theo sát ta có biết không!” Ngân Tiểu Tiểu co rúm lại một chút, ý Hắc Thán là nơi này có vài thứ kia sao! Làm cho mình theo sát nó một chút đỡ phải bị hoa ăn thịt người làm thịt hay bị cây trói lại đúng không! Ngân Tiểu Tiểu sắp khóc đến nơi, Cơ Khang đang hại mình sao! Có phải hay không! Mình tuyệt không muốn nhìn thấy thực vật hung tàn! Ngân Tiểu Tiểu thề, chỉ cần mình có thể từ đáy vực bình an trở lại trên núi, sau này mình nhất định phải đối xử tử tế với thực vật! Nhất định không áp lên cây cỏ trên đường nha! Nhất định sẽ không nhất thời hứng mà hái hoa chơi! Càng không để Hắc Thán đi bẻ nhánh cây nhóm lửa! “Í? Loại cỏ này sao lại nhỏ như vậy?” Ngân Tiểu Tiểu đi theo Mặc Lão Đại đột nhiên phát hiện bên dưới cỏ lớn có cỏ nhỏ! Đương nhiên, Ngân Tiểu Tiểu nói cỏ nhỏ thật ra là cỏ bình thường trên núi. Mặc Lão Đại tùy ý nhìn thoáng qua, nói: “Cái đó là cỏ ẩn xà.” “Hả?” Ngân Tiểu Tiểu mờ mịt , cỏ ẩn xà? Ngươi là ai? Chẳng lẽ xà ăn vào có thể ẩn thân? Mặc Lão Đại nghĩ nghĩ, giải thích với Ngân Tiểu Tiểu: “Chỗ nào có cỏ này tồn tại thì rắn không thể phát hiện ra mùi của rắn khác. Giống như Mặc xà ta đây, độc xà nào yếu hơn ta không có cách nào che dấu mùi trước mặt ta, nhưng một khi có loại cỏ này tồn tại, ngay cả mùi lục xà ra cũng ngửi không ra.” “Thần kỳ như thế?” Ngân Tiểu Tiểu sợ hãi than, vừa cẩn thận cân nhắc một chút, “Chẳng lẽ có độc xà mang theo loại cỏ này tránh né Mặc xà sao?” Mặc Lão Đại vốn vì Ngân Tiểu Tiểu nói “tránh né Mặc xà” mà “hung hăng” cắn một cái trên người Ngân Tiểu Tiểu, sau đó lắc đầu nói: “Loại cỏ này chỉ có sinh trưởng ở trong đất, hơn nữa lúc tươi mới có tác dụng, một khi mời khỏi đất liền mất tác dụng, không có xà nào mang nó theo trên người.” Ngân Tiểu Tiểu thất vọng “à” một tiếng: “Nói như vậy loại cỏ này không thể dùng? Còn có, sao trên núi ta không thấy qua loại cỏ này!” Ngân Tiểu Tiểu sở dĩ khẳng định như vậy là vì loại cỏ này thật sự kỳ lạ. Cỏ ẩn xà có màu đỏ, hơn nữa còn là màu đỏ thẫm! hình dạng phiến lá là răng cưa bất quy tắc, giống như bị cái gì đó cắn. Cỏ như vậy nếu Ngân Tiểu Tiểu từng gặp trên núi nhất định sẽ nhớ thật lâu. “Loại cỏ này chỉ có tại… dưới vách núi này, chỗ khác không có, trên núi ngươi sẽ không thấy.” Ngân Tiểu Tiểu lại mờ mịt, cỏ ẩn xà không mọc ở chỗ có độc xà sinh sống thì dùng làm gì! Bộ dạng vừa lùn vừa gầy ( so với những thực vật dưới vách núi), còn không biết xấu hổ mọc ở đáy vực! Hơn nữa nhìn thái độ của Hắc Thán đối với việc xuống đáy vực Ngân Tiểu Tiểu biết đáy vực không được chúng độc xà yêu thích đến bao nhiêu, nói cách khác dưới đáy vực thật khó đụng tới độc xà khác, một khi đã như vậy thì rốt cuộc vì sao loại cỏ này lại sinh trưởng ở trong này! Ngân Tiểu Tiểu nghĩ như vậy trong lòng, cũng hỏi ra như vậy luôn. Mặc Lão Đại trầm mặc một hồi mới nói: “Độc xà chúng ta không cần loại cỏ này không có nghĩa là xà dưới đáy vực không cần.” “Xà dưới đáy vực?” Ngân Tiểu Tiểu nghi hoặc, “Không phải độc xà, ý ngươi nói là xà bình thường?” “… Không, không phải xà bình thường.” Mặc Lão Đại trầm giọng nói. Ngân Tiểu Tiểu còn muốn tiếp tục hỏi, Mặc Lão Đại trong giây lát lại bò nhanh hơn, Ngân Tiểu Tiểu sửng sốt, đành phải dùng tốc độ nhanh hơn đi theo sau Mặc Lão Đại, mình không có quên vừa rồi nghĩ đến hoa ăn thịt người cây liễu tinh đâu! Tại đáy vực nhất định phải theo sát Mặc Lão Đại a uy! Lúc Ngân Tiểu Tiểu đi đến sắp phát hoả thì rốt cục Mặc Lão Đại cũng ngừng lại trước một cái ao rất lớn, Ngân Tiểu Tiểu không kịp phản ứng, trực tiếp đụng phải Mặc Lão Đại, Ngân Tiểu Tiểu bị đâm cho mắt đầy sao, da Hắc Thán thực cứng rắn! “Ngươi ở đây chờ ta, ta đi tìm đồ ăn.” Mặc Lão Đại dừng lại, “Không cho phép đi loạn có biết không?” Ngân Tiểu Tiểu gật đầu, mình sẽ không đi loạn đâu! Thế giới này rất hung tàn ! “Ta ở gần đây, sẽ không đi xa. Nếu ngươi có chuyện gì thì lớn tiếng kêu ta.” Mặc Lão Đại do dự nói, “Ở đây đâu cũng là loại cỏ này, ta ngửi không thấy mùi của ngươi, nếu bị lạc ta rất khó tìm thấy ngươi, nhất định không được chạy loạn!” Ngân Tiểu Tiểu lại gật mạnh đầu vài cái, ngoan ngoãn bò đến bên bờ hồ: “Yên tâm! Ta một xà ngoan như vậy nhất định sẽ không chạy loạn !” Mặc Lão Đại: “…” Thật ra Mặc Lão Đại cũng không muốn rời khỏi Ngân Tiểu Tiểu, nhưng lúc ở trên núi từ mộ Cơ Khang đi ra thì Ngân Tiểu Tiểu liền khẩn cấp lôi kéo Mặc Lão Đại muốn xuống đáy vực, ngay cả cơm cũng không ăn, Mặc Lão Đại không lay chuyển được Ngân Tiểu Tiểu liền dẫn Ngân Tiểu Tiểu trực tiếp xuống núi, dọc theo đường cũng không ăn gì, còn bò xa như vậy, không chỉ Mặc Lão Đại, bụng Ngân Tiểu Tiểu cũng đã kêu ngoài lần. Ngân Tiểu Tiểu vội vã xuống núi nên cứ nói không sao, nhưng Mặc Lão Đại lại thật đau lòng, Ngân Tiểu Tiểu sống với Mặc Lão Đại gần một năm, nó đã sớm thăm dò rõ thân thể nhỏ của Ngân Tiểu Tiểu, nếu nhịn một hai bữa liền gầy xuống ngay! Hồ này trước kia Mặc Lão Đại đã tới, biết cả đáy vực chỉ có cái hồ này là nơi an toàn nhất. Những tên kia chắc sẽ không dễ dàng rời khỏi chỗ của mình, mà cái hồ dưới vực này là mảnh đất không thuộc quyền quản lý của ai, đồng thời là khu vực uống nước công cộng của những tên kia. Cái gì? Ngươi nói Mặc Lão Đại không sợ đụng phải những tên đó đến uống nước sao? Điều này hoàn toàn không cần phải … Lo lắng, Mặc Lão Đại vỗ ngực cam đoan, mấy tên kia một trăm năm cũng chưa chắc đã uống nước một lần, làm sao có thể trùng hợp đến uống nước vào lúc này chứ! Nhưng mà có một câu nói như thế này, không khéo không thành sách! Ngân Tiểu Tiểu tò mò đứng ở trước hồ chợt nghe bên tai truyền đến một trận sét đánh, sau đó chợt nghe một thanh âm hài hước: “Nhìn xem ta đây phát hiện cái gì?”
|