Bạch Lạc Nhân ném Cố Hải vào bồn tắm, giương ra gương mặt cứng rắn đen tối không gì có thể ngăn lại, gương mặt này quả thực là Cố Hải chưa được chiêm ngưỡng bao giờ. Cậu chỉ tay vào thẳng mặt Cố Hải cảnh cáo.
- Cậu nằm im trong này, nếu cậu bước ra ngoài nửa bước tôi sẽ lái xe về Bắc Kinh ngay lập tức.
Cố Hải oan uổng thanh minh.
- Nhưng anh có làm gì đâu, em ghen cái gì?
Bạch Lạc Nhân đứng trước cửa bày ra khuôn mặt không cảm xúc.
- Tôi nói tôi ghen hồi nào, chỉ là tôi không muốn tắm cùng cậu thôi. Cậu ở đó tắm đi, khi nào xong đến lượt tôi tắm.
Cố Hải suy nghĩ vài giây sau đó đồng ý với một điều kiện Bạch Lạc Nhân phải để cửa phòng tắm vậy để hắn nhìn thấy cậu ấy ở bất cứ đâu trong phòng này.
Thỏa thuận đã xong, hai người cứ việc ai nấy làm. Cố Hải vẫn thấy rõ ràng mình bị oan, lỗi đâu phải do hắn, mà họ đến tìm hắn hắn cũng có làm gì đâu, tự nhiên hắn bị phạt cái nỗi gì. Càng nghĩ càng thấy không thỏa đáng, Cố Hải nhảy ra khỏi bồn tắm đứng ở cửa. Mặt hắn lại đơ đi vài giây khi thấy Bạch Lạc Nhân đang ngồi trên ghế, trên người cậu cũng mặc mỗi chiếc quần sịp với thế ngồi đầy khiêu khích.
Yết hầu Cố Hải giật gật mấy cái, cơn lửa dục tình đã kéo lên đến khóe mắt, nhiệt độ cơ thể hắn bắt đầu nóng lên, toàn thân hắn lúc này như có một đàn kiến đang bò qua bò lại.
Bạch Lạc Nhân không thèm để ý, cậu vẫn cố tình phơi ra cơ thể đầy hấp dẫn trước mặt Cố Hải, thi thoảng cậu lại khẽ vươn vai nâng thắt lưng lên, các múi cơ đầy khêu gợi, tiểu Nhân tử cũng khiêu khích Cố Hải bằng cách hé mắt ra nhìn.
Cố Hải không chịu đựng được nữa liền bước ra khỏi phòng tắm, trước mặt hắn là cơ thể mà hắn đã dày công mới có được làm sao hắn chịu đứng vậy mà nhìn. Bạch Lạc Nhân vẫn không thèm nhìn hắn lấy một lần. Khi chân của Cố Hải bước được bước thứ hai cậu mới nói lời cảnh cáo.
- Cậu còn bước thêm một bước nữa tôi sẽ đi ngay, tôi không nói đùa đâu.
Cố Hải nhăn mặt thống khổ, em ác nó vừa thôi bảo bối, em khiêu khích anh rồi bắt anh chỉ được đứng nhìn, vậy chẳng phải đang hành hạ anh sao, mà anh đâu có làm gì nên tội.
Quyết tâm lấy lại công bằng và ăn sạch" Miếng thịt tươi ngon" đang bày ra trước mắt kia Cố Hải hỏi một cách cứng rắn.
- Nhưng anh gây nên tội gì?
Bạch Lạc Nhân giơ hai tay trước ngực khẽ vặn mình, giọng cực kì thiếu đánh.
- Tội có gái đến tìm lúc nửa đêm.
Cố Hải thấy vô lí quá, cái tội đó đâu phải mình gây nên, có sử thì sử mấy cô gái kia chứ, mình vô can mà.
Hiểu được mình ghen cũng hơi vô lí nhưng Bạch Lạc Nhân muốn cho Cố Hải thấy cậu cũng không phải dạng vừa, hắn cả ngày nói cậu không biết ghen, luôn khiêu khích để cậu ghen, lần này cậu sẽ cho hắn biết lão Bạch đã ghen thì sẽ như thế nào.
Bạch Lạc Nhân đứng dậy mặc quần áo, không nói thêm câu nào nữa từ từ bước vào phòng tắm. Cố Hải cười rất tươi đi phía sao, em chỉ được đến thế này thôi sao bảo bối, ghen tiếp đi, ghen đi anh xem, đi vào phòng tắm cùng chồng còn bày đặt mặc thêm quần áo, chẳng phải em đang tự làm cho mình bận rộn thêm à, khiêu khích anh hả, hôm nay anh sẽ cho em thống khổ mà kêu ra trong điên loạn, tiểu Nhân tử, hãy chờ ta, Bạch tiểu cúc, hãy chờ ta..
Quay lại phía nhìn khuôn mặt đang nở hoa của Cố Hải giọng Bạch lạc Nhânvẫn lạnh tanh.
- Cậu tránh xa tôi ra.
Cố Hải vui vẻ nhảy vào bồn tắm nằm, hắn không hề biết được quyết tâm trong lòng Bạch Lạc Nhân, hắn nằm gọn trong bồn tắm mà trêu chọc.
- Em ghen cũng đáng yêu đến thế nào sao Nhân tử.
Bạch Lạc Nhân biết lúc này mà nói thêm gì chỉ càng làm cho cái tên phách lối đó thêm thỏa mãn, hắn càng thả sức mà trêu chọc cậu. Phương pháp tốt nhất chính là mặc kệ hắn, im lặng hành động cho hắn phải kêu la lên mới thôi.
Cố Hải lại đưa tay qua bóp vào cái mông căng tròn của vợ một cái, mắt cười dâm đãng.
- Em ghen đến nỗi cổ họng cũng cứng lại rồi sao, không thể nói được gì nữa à.
Bạch Lạc Nhân liếc cũng không thèm liếc nhìn một cái, tay tự cởi đồ của mình ra, trong lòng đắc ý, cứ hả hê đi Cố tổng, tôi hôm nay không dạy cho cậu một bài học thì cậu chưa ngấm đòn mà im miệng lại đúng không.
Sau khi kế sách dùng lời lẽ khích tướng, dùng hành động thô bỉ khiêu khích liên tục thất bại, Cố Hải rốt cuộc có chút không bình tĩnh, hắn bật dậy khỏi bồn tắm sải một bước thật dài tiến sát lại phía sau lưng Bạch Lạc Nhân, đem toàn bộ thân thể áp chặt lên người vợ, hai cái cánh tay kẹp chặt đầu cậu ta lại, ánh mắt nhu tình bắt đầu nhìn xuống.
- Giận anh thật hả?
Bạch Lạc Nhân cơ mặt không chút chuyển động, mặc kệ cho Cố Hải lải nhải bên tai. Cố Hải ở ngay cổ Bạch lạc Nhân bóp chặt một chút.
- Anh có làm gì đâu mà giận, họ tự tìm đến anh mà.
Bạch Lạc Nhân có chút khó chịu nhưng cũng kệ Cố Hải, cậu không thèm để ý, tay vẫn đều đều lột từng mớ vướng víu trên người mình ra, toàn thân cử động khẽ trêu ngươi con mắt Cố Hải.
Cố Hải thấy Bạch Lạc Nhân vẫn không phản ứng với hắn, trực tiếp dùng bàn tay to lớn vồ lấy vợ, không nói nhiều mà đem cậu ta ôm vào trong lồng ngực. Lúc này nhìn giống như một người phụ thân đang dỗ dành tiểu hài tử vậy. Đem Bạch Lạc Nhân áp vào ngực mình, một cánh tay vòng ra sau lưng, bàn tay thô ráp còn lại nhẹ nhàng vỗ về lên gương mặt của cậu ta.
- Đừng giận mà, anh thề từ nay không để phụ nữ thấy thân thể mình nữa, vậy được chưa.
Bạch Lạc Nhân cuối cùng cũng mở miệng
- Tôi không thèm quan tâm, cậu thích câu dẫn ai thì cứ việc.
Cố Hải vẫn một mực mà ôm Bạch Lạc Nhân, mắt nhìn cậu ta chằm chằm, bị vợ quở trách nên bây giờ hắn đang lo lắng sửng sốt, vợ hắn mà giận thật thì khó rồi a.
Miệng Cố Hải liên tục dỗ dành, từ khóe miệng lộ ra một tia cam chịu, khuôn mặt Cố Hải trùng xuống đầy ủy khuất.
Bạch Lạc Nhân lúc này không kịp chờ đợi mà tự thưởng cho thành quả thắng lợi của bản thân, cậu im lặng thì hắn phải lo lắng, xem như thành công bước đầu.
Đẩy Cố Hải xuống nền nhà, mắt Bạch Lạc Nhân trừng lên dọa nạt.
- Tôi nói cho cậu biết, cậu trêu gái ở đâu thì trêu, tránh lúc có mặt tôi ra.
Cố Hải trong lòng kêu lên thống khổ.
- Anh trêu gái hồi nào, em biết tội vu khống là nặng lắm không?
Bạch lạc Nhân đanh mặt lại, ánh mắt vẫn đầy lửa.
- Vu khống sao, tôi vu khống đấy, cậu muốn làm gì nào?
Cố Hải yên lặng nhìn Bạch Lạc Nhân, không nói lời nào, hình như vợ hắn ghen thật, mà lạ nhỉ, hắn có làm nên tội gì đâu, hắn cũng đâu có cởi truồng, trên người hắn còn mặc chiếc quần sịp mà. Thật oan uổng.
Bạch Lạc Nhân đưa tay bóp mạnh vào cằm Cố Hải, giọng đanh thép.
- Hôm nay tôi sẽ trừng trị cậu, chờ đi.
Chỉ sau vài giây thất thần Cố Hải đã mạnh mẽ đem Bạch Lạc Nhân đè lại, một tay siết lấy cằm của cậu ta, nói.
- Em tính làm gì hả?
Bạch Lạc Nhân bật dậy ngồi lên bụng Cố Hải, đem bàn tay đang siết vào cằm của hắn trực tiếp dời lên đôi gò má, đem hai phần thịt ngay má ép lại, khiến đôi môi bị chu lên tạo nên một khuôn mặt đầy hài hước.
- Cậu nghĩ xem tôi muốn làm gì?
Cố Hải chợt bừng tỉnh, thôi chết rồi, vợ hắn mà ghen kiểu này khác gì đang làm nhục hắn, không thể được, nhất định không thể được, phải quyết tâm đánh bại ý nghĩ của cậu ta.
Cố Hải nhe răng cười một tiếng khó nhọc, đẩy tay Bạch Lạc Nhân ra, đầu khẽ nâng lên trực tiếp hôn lên đôi môi của vợ, hắn hôn cuồng bạo và mãnh liệt hòng làm xóa tan đi ý nghĩ khác thường đang có trong đầu Bạch lạc Nhân.
Bàn tay đang chứa đầy lực của Bạch Lạc Nhân dần dần buông lỏng, đôi môi ấm nóng của Cố Hải đã hút đi một nửa sức lực của cậu rồi. Hai người hôn nhau say đắm đến hơn nửa giờ sau.
Từ lúc Cố Uy Đình nằm viện đến bây giờ hai vợ chồng họ chưa có một lần ân ái trọn vẹn, sự lo lắng lắng mệt mỏi đã khiến cả hai có chút thờ ơ.
Cố Hải sau một thời gian chịu đựng ngọn lửa dục tình của hắn lúc này bốc lên ngùn ngụt. Bắt được đôi môi vợ hắn liền cắn xé không ngừng, đôi môi của Bạch Lạc Nhân đều đã toát máu, hai con cự long phía dưới cũng đã bắt đầu dũng mãnh ngóc đầu lên.
Hai người họ không hoàn toàn nhắm mắt, tất cả đều lim dim nửa nhắm nửa mở mà khiêu khích đối phương. Khẽ ngừng lại vài giây, tay của Cố Hải không tự chủ được hướng về khóe mắt của Bạch Lạc Nhân vuốt vuốt, trầm giọng nói:
- Bảo bối à, mắt em rất đẹp.
Bạch Lạc Nhân đặc biệt không nhịn được lời khen, nghe xong câu đó, lúc này sảng khoái biểu tình trong lòng "Thấy cậu nói đúng sự thật về dung mạo của tôi như vậy, chuyện cậu câu dẫn gái tôi cũng không thèm so đo với cậu nữa, xem như cậu lãi to rồi a "
Bạch Lạc Nhân vẫn nhìn Cố Hải bằng ánh mắt khác thường, trong lòng Cố Hải có chút lo sợ, miệng hắn lắp bắp hỏi.
- Nhân tử, em lại sao thế?
Bạch Lạc Nhân khẽ nhếch môi trên lên, trong mắt cậu ngọn lửa dục vọng toát ra rõ ràng.
- Tôi muốn thượng cậu.
Cố Hải co người lại, mắt mở to, miệng nói liên hồi.
- Không được a, anh là chồng em đó. Cái này thì tuyệt đối không được.
Bạch Lạc Nhân nghiến răng lại, ghé sát vào mặt Cố Hải, phải hơi nóng vào tai hắn thì thầm.
- Tôi với cậu chẳng phải đều giống nhau sau, ai là chồng ai chứ.
Cố Hải nhìn biểu tình của Bạch Lạc Nhân lúc này, trong lòng thật sự run rẩy, thôi chết rồi, vợ hắn muốn phản công, cái bản tính làm chồng của hắn sao có thể chịu đựng được điều đó.
Kéo Bạch lạc Nhân áp sát vào người mình, Cố Hải dỗ ngọt.
- Ý anh là em không thạo việc này, anh sợ em sẽ tự làm mình đau giống ngày trước.
Bạch lạc Nhân vẫn cương quyết.
- Cậu không thử sao biết được giống hay không.
Cố Hải vùng dậy định chạy trốn, hắn không thể nào đồng ý với vợ hắn việc này. Bạch Lạc Nhân với tay kéo hắn lại, giọng nói mang tính đe dọa.
- Cậu không nghe lời tôi tôi sẽ lái xe về Bắc Kinh ngay bây giờ.
Cố Hải đổ sụy xuống, trong lòng hắn cầu xin " Vợ ơi anh xin em, đừng thế mà, làm sao anh chấp nhận được chuyện bị vợ mình đè chứ, cái này chẳng phải nhục nhã lắm sao"
Ánh mắt đầy khao khát của Bạch lạc Nhân lúc này không cho phép Cố Hải thoái thác, hắn đành nuốt cục xấu hổ vào trong và tự an ủi mình " Thôi được, chiều vợ mình một chút cũng không sao, sau vụ này mình lấy lại gấp mấy lần là được".
Nghĩ vậy nhưng trong lòng Cố Hải vẫn sợ Bạch lạc Nhân "ăn quen bén mùi", thi thoảng lại đòi thượng hắn thì cái danh hiệu làm chồng của hắn sẽ còn ra thể thống gì nữa.
Cố Hải lấy một hơi dài nói với Bạch lạc Nhân.
- Thôi được, Nhưng anh chỉ chiều em lần này thôi, không thêm một lần nào nữa đâu nhé.
Bạch lạc Nhân mặc kệ lời nói của Cố Hải, mình cứ được lần này đã, lần khác tính sau. Cậu gật đầu đồng ý, ánh mắt dâm tà bắt đầu thiêu đốt toàn thân trần như nhộng của Cố Hải trên nền nhà.
Có Hải co ro phòng thủ, Bạch lạc Nhân bật cười vỗ vào mông hắn.
- Cậu có thả lỏng ra không, tôi đâu có ăn thịt cậu.
Cố Hải làu bàu trong cổ họng " Không ăn thịt thì gọi là gì, em đang sỉ nhục cái danh làm chồng của anh đó, biết thế này anh không cho em ăn ngon khỏe mạnh nữa để em khỏi nghĩ đến chuyện phản công."
Bạch Lạc Nhân khẽ nhếch môilên cúi xuống hôn Cố Hải, ngón tay cái mộtmực ở trên điểm nhô trước ngực của hắn mà vuốt ve xoa bóp, khiến cho cái eo CốHải run rẩy điên loạn.
Nhìn bộ dạng của Cố Hải lúc này Bạch lạc Nhân vô cùng đắc ý. Cậu dùng ánh mắtcợt nhã nhìn hắn ta, trong lòng cười thầm "Trông tiền đồ của cậu kìa, đâygọi là chồng sao."