-“Không hổ là người của ta”
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Bạch Liên đang định đi vào trong cùng Quân Vương thì bỗng y quay lại nhìn về phía tán cây đằng kia, như phát hiện được điều gì đó. Lúc sau y rời mắt khỏi tán lá cây đi vào trong hoàng cung, đi tới chỗ hồ sen thì bắt gặp Quân Vương đang đứng trên cầu với vẻ mặt trầm tư
Đang thất thần như người ở chín tầng mây thì đôi môi lạnh của hắn bỗng dưng lại ấm hẳn lên, cảm giác lại có chút mềm mềm ngọt ngọt. Hắn lập tức định thần lại thì đã thấy hai hàng mi liễu của Bạch Liên đang nhắm chặt, đôi mắt hắn hiện lên vẻ tinh quái
_”Ngọt thật”
Tán cây già đung đưa theo gió làm nên sự mờ ảo và hoà quyện của hai con người kia, hắn đưa tay vuốt nhẹ mái tóc trắng như ánh trăng bạc. Vì thấy có hơi bất tiện nên hắn đã dùng thuật pháp dịch chuyển tức thời mà Thành Vương dạy, đưa cả hai về tẩm điện của hắn
Dưới ánh đèn cầy le lói sưởi ấm cả căn phòng, đằng sau những tấm rèm hoa lệ kia là hai dáng hình, hai con người nhưng bọn họ chung một nhịp đập. Cánh tay hư đốn lúc này đã không thể để yên, Bạch Liên khẽ kéo nút áo choàng của Quân Vương xuống
_”A Quân”
Chưa thoả mãn hết dục vọng, nụ hôn của Quân Vương dần di chuyển dần xuống cổ, xương quai xanh. Cánh tay hắn lần mò ve vuốt vào trong lồng ngực y, vai áo của Bạch Liên cứ như thế mà tuột xuống, một cảm giác xúc động, hồi hộp lại có chút tê dại cứ xáo trộn trong đầu y
Sự cọ sát về da thịt làm cho nhịp tim của bọn họ càng ngày càng đập nhanh và loạn hơn, những cái hôn nhẹ như chuồn chuồn đạp nước cứ dần được in dấu lên nước da trắng như ngọc của y. Bạch Liên dường như cũng dần lộ ra xúc cảm của mình, y cắn nhẹ vào tai Quân Vương
_”Tiểu yêu tinh nhà khanh”
Bạch Liên xuôi tay sờ xuống dây đai lưng của hoàng thượng, áo Quân Vương cứ như thế mà vô thức tuột xuống. Đúng là đêm xuân như mộng, xúc cảm của Bạch Liên càng lớn bao nhiêu thì hương sen trong phòng càng đậm hơn, nhưng có vẻ mộng này không được lâu thì phải, chưa gì đã có biến rồi
Cảm thấy có sát khí ở gần đâu đây trong cung, Quân Vương và Bạch Liên vội sửa soạn y phục đi xem xét tình hình( má nào vô duyên phá truyện hệ trọng của người ta. Hí hí, tui cố ý đó). Hắn cũng muốn xem xem là kẻ nào đang giả thần giả quỷ, gây náo loạn trong cung
Đang đi thì từ trên trời bỗng rơi xuống một nam nhân, nói đúng hơn là rơi từ trên cây xuống. Thương tình kẻ nam nhân này, Bạch Liên và Quân Vương đưa hắn về điều trị vết thương, đợi y tỉnh lại biết đâu lại hỏi được manh mối gì
_”Đau....... đau đầu quá. Đây là......”
Còn.........
Cách dùng từ bên trên khi tả Bạch Liên với Quân Vương nó có thô hoặc là phàm gian trần thế không được thanh cao thuần khiết thì mọi người bỏ qua nha. À góp ý luôn càng tốt
Tác Giả:*Mai Thao*