YÊU NÀNG VẠN KIẾP BẤT PHỤC
Tác giả : Cry_love
Tên truyện: VONG XUYÊN LUÂN Y
Thể loại: huyền huyễn,he,sắc
Tình trạng: hoàn.
Cảnh báo: 18+
[c]
Văn án:
Nàng
– Nhược Hi là người đưa canh mạnh bà thang truyền thuyết cho các linh
hồn dưới âm giới, một lần không cẩn thận ‘mê trai’, bỏ xót một linh hồn
tuấn mị phi phàm, chưa uống canh mạnh bà đã đầu thai, bị phạt đầu thai
tìm kiếm cho được linh hồn đó trở về âm giới, nhưng mọi chuyện không đơn
giản….ai mới là người nàng tìm đây?
Hắn – Lạc Vũ Hàn, nắm trong tay
sứ mệnh bảo vệ bình yên cho ba cõi, tiên giới, u minh, nhân giới. Lại vì
một chữ tình, khiến cho người được xem là nam thần trong ba cõi, tuấn
tú tiêu soái, lãnh đạm phong vân như hắn rời bỏ chức vị, lưu lạc khắp
nơi tìm kiếm tình yêu của mình.
Hắn là người mà nàng ghét nhất!
Nàng là người mà hắn thích trêu đùa nhất!
Nàng nói cùng hắn thành hôn đã là sỉ nhục, tốt nhất không nên ở cùng một chổ!
Hắn nói đời này không để nàng rời khỏi, kiếp sau, sau nữa cũng buộc nàng bên cạnh!
Cháp 1: U Minh luân hồi
U
minh là cõi của người chết cư ngụ, âm khí trùng trùng, chỉ cần là người
còn sống thì đừng nghĩ đến có cơ hội thoát ra, những linh hồn đã được
phán xét cho đầu thai đều phải đi qua cầu nại hà, xuống sông hoàn tuyền
hoá kiếp chuyển thai, nhưng muốn hoá kiếp thì phải dùng một thứ nước
được người canh gác cầu nại hà đưa cho, thứ nước này có tên gọi là mạnh
bà canh truyền thuyết.
"mạnh bà canh miễn phí đây, mại zô, mại zô!”
Giữa
những đốm lửa quỷ dị màu xanh bay lơ lững trên không, hồng y nữ tử bay
lượn, xiêm y tung bay theo từng cử động của nàng, mái tóc dài đen mượt
cùng gương mặt xinh đẹp như hoa, nụ cười toả sáng như ánh dương, những
ngón tay thon thả nâng lên cái mâm nhỏ, trên mâm có năm chén sứ trắng
chứa thứ nước trong suốt, khung cảnh khiến nàng trông xinh đẹp mà quỷ
dị.
"tiểu cô nương, đây là gì vậy?” một nữ tử gương mặt trắng bệch,
mái tóc dài xoả ra tán loạn, dưới mắt có đốm thăm tích tụ, bên cạnh còn
có làn khói trắng toát ra khiến người không rét mà run, nàng ta chỉ vào
chén canh trên tay nàng hỏi.
Sở dĩ họ gọi nàng là tiểu cô nương chính là vì diện mạo nàng thực chất chỉ mới mười ba tuổi.
"à,
đại tỷ, đây chính là canh mạnh bà , chỉ cần uống vào thì có thể đi đầu
thai.” Nàng tươi cười đưa chén canh tới trước mặt nử tử kia nói.
"vậy
ta uống.” nử tử cầm chén canh từ tay nàng, một hơi uống cạn, rồi quay
đầu tứ tung nhìn xung quanh, gương mặt trở nên ngây ngốc hỏi: "đây là
đâu vậy? sao ta lại ở đây?”
Nàng đặt chén không xuống bàn, bình thản
nói "đây là u minh giới, tỷ là đến đây đầu thai, giờ tốt sắp hết, mau đi
đi.” Nàng cười chỉ tay về cái viếng lớn phía trước hối thúc.
"a, được.” nử tử bất giác nghe theo chạy nhanh lên bậc thềm rồi ngã mình vào giếng.
Nhược Hi phất tay nói với một sai quỷ "ngươi đi thông báo cho Kí Quỷ,
tới giờ thay ca rồi, ta muốn về ngủ một chút.” Gần tới giờ tốt để tu
luyện chân khí, nếu qua giờ nàng còn lâu mới được rời khỏi đây.
Tên
nha quỷ nghe nàng phân phó lập tức cuối đầu biến mất không thấy dị dạng
thân thể, Nhược Hi chỉ tay về hướng những linh hồn đang xếp hàng bên
dưới nói "người kế tiếp.”.
"đây là gì?” một nam nhân đầu tóc rối bù,
gương mặt thấm chút máu tươi, bàn tay năm ngón chỉ còn hai, trên người
quần áo cũng bị máu dấy lên, nhất định là bị chết chém, nàng đánh giá
gật đầu.
"đây là canh mạnh bà, huynh đài mau uống sẽ được đi đầu thai.” Nàng đưa chén canh cho người kia nói.
"ta
không muốn uống, ta muốn gặp thê tử của ta, ta muốn gặp nàng, ta...”
Nam tử hất mạnh chén canh xuống nền đất đỏ, không ngừng gào thét, thấy
hắn loạn lên còn hất đổ canh nàng nấu ba ngày ba đêm, Nhược Hi đợi hắn
vừa mở miệng thì vung tay chỉ thẳng lên trán hắn, nam tử lập tức im
lặng, nàng lấy một chén canh mạnh bà khác không nói tiếng nào đổ vào
họng hắn, xong xuôi nàng đặt chén lên bàn, tay vung lên trán hắn lần
nữa, nhưng hắn lần này không làm loạn mà chỉ ngây ngô hỏi "cô nương, xin
hỏi đây là đâu?”.
"huynh đài không nên biết thì hơn, chỉ cần đi lên
phía trước nhảy xuống liền được đầu thai.” Nàng hi hi ha ha cười đưa tay
chỉ về phía trước nói.
"vậy, tại hạ cáo từ, hẹn ngày gặp lại.” nam
tử dáng vẻ thư sinh một dạng, cúi đầu chào nàng đi lên phía trước. Nhược
Hi đưa tay chỉ về phía hắn đã biến mất phát tiết cơn giận "gặp, gặp cái
đầu ngươi, ngươi nghĩ nấu canh không mệt sao? Ta chính là bỏ ba ngày
không ngủ, không mua sắm,..để nấu cái nồi hơn chục lít kia, mỗi chén đều
rất quý, ngươi muốn hất là hất sao? Dám làm lão nương bực? ta nhất định
đì chết ngươi.” Nàng kêu lên "mã mã!” trong nhất thời một con hồ ly
tinh nhỏ lông trắng ‘bùm’ một tiếng ngồi trên lưng nàng, liếm nhẹ mặt
nàng, Nhược Hi không có tâm trạng đùa giỡn, lập tức hạ lệnh "ngươi đi
xuống, chiếu cố hắn một chút, đừng làm quá phận là được.”.
"yu” tiểu hồ ly biến mất không rõ là đi đâu, chỉ biết sau này một câu chuyện khác lại mở ra.
Vừa lúc đó một giọng vu dương vang lên phía sau nàng "quận chúa, gọi ta có chuyện gì?”
Nhược
Hi xoay người nhìn lại, hai mắt hình viên đạn nhìn người đối diện "Kí
Quỷ! nhà ngươi có phải quá đáng lắm không, tới phiên ngươi cũng không
chịu đến là sao? Muốn ta bẩm cáo với Diêm thúc thúc không hả?” Diêm thúc
thúc nổi tiếng nghiêm minh, công tư phân rõ, nhất định trừng phạt thích
đáng.
Nghe nói nàng muốn đến tấu hắn với Diêm vương, Kí Quỷ buôn tập
tranh trên tay nhét vào cạnh bàn, cười hi hi ha ha, bộ dạng nịnh nọt,
đấm vai cho nàng.
"Quận chúa của tôi, ta biết ngươi sẽ không độc ác
như vậy, bất quá, ta cho ngươi kẹo hồ lô ngươi thích ăn chịu không?” hắn
biết nàng rất mê đồ ăn của nhân giới, hắn có người bạn đạo sĩ trên nhân
giới nên thường nhờ y mua đồ.
"hùm, ngươi nghĩ bổn quận chúa sẽ nhận đồ hối lộ của ngươi ư? Ngươi quá xem thường ta rồi.”
Nhược Hi bày ra dáng bộ người lớn, khoanh tay trước ngực, xoay người ngồi lên ghế không để ý lời nói của Ký Qủy.
Kí
Qủy sựng người vài giây rồi lại ha ha hi hi vỗ vai nàng "Quận chúa,
việc gì cũng có thể thương lượng, hay là vậy đi, nếu người đồng ý không
bẩm cáo với Diêm Vương, ta liền tặng người bức tranh của soái ca tuấn tú
đại tướng quân đường triều Trương Dương, được không?”.
"Ngươi có?” nàng quay đầu ngạc nhiên nhìn hắn một bộ dạng quỷ tóc dài nửa trắng nửa đen khuôn mặt.
"U
minh giới ai không biết Ký Qủy ta đây nổi tiếng nhất là đồ vật, tin
tức,...của nhân giới. Chỉ cần cô đồng ý...” tự tin nói về mình, một bộ
dạng đắc ý của một con quỷ hoàng gia.
Nhược Hi bên môi nhếch nhẹ lên
tựa tiếu phi tiếu, Ký Qủy đúng là mưu mô xảo trá, hắn biết rõ nàng là ‘
mê trai’, một hảo soái ca như Trương Dương thì nàng làm sao bỏ qua được,
thôi vậy, dù sao hắn cũng đã giúp nàng nhiều lần, việc hôm nay độ lượng
bỏ qua cho hắn lần này...
"Ký Qủy, hôm nay tâm trạng bổn quận chúa
rất tốt, tạm thời bỏ lỗi cho ngươi, lần sau tái phạm, tuyệt không bỏ
qua.” Nhược Hi đứng dậy phủi y phục nói.
"Nhất định! Nhất định! Đa tạ
quận chúa đại lượng bỏ qua cho tiểu nhân.” Ký Qủy cúi nhẹ người đưa tay
tiễn nàng, may quá nàng không có định lấy tranh của y, tối nay y có thể
vừa ngắm soái ca vừa thưởng rượu ngon, thật thoải mái a.(ô_Ô quỷ mà
cũng gay à! Kaka).
Nhìn gương mặt vui mừng của Ký Qủy, Nhược Hi nổi
lên chút hứng thú, muốn trêu hắn một chút "Khoan đã! Ký Qủy ngươi lại
hiểu lầm ý ta rồi, mặc dù tâm trạng của bổn quận chúa hôm nay không tệ,
nhưng ngươi đã có lòng ta cũng không thể không nhận, như vậy khác nào
không nể mặt ngươi, ngươi nói có đúng không?”.
‘không lấy cũng không
sao a.’ Ký Qủy trong lòng kêu ca nhưng vẫn tươi cười, bằng mặt không
bằng lòng, hai tay dâng lên "Quận chúa nói phải. Vật này nên thuộc về
người.” Nuốt lệ vào tim, mà hắn làm gì có tim, lấy bức tranh dưới bàn
đưa cho nàng.
"Đa tạ lòng tốt của ngươi, bổn quận chúa nhất định
thưởng thức thật tốt a.” nàng nhận lấy cuộn tranh, nhưng vừa mở ra thì
mặt đỏ bừng bừng, quăng cuộn tranh vào mặt hắn, gống giận "Ký Qủy chết
tiệt! ngươi dám đưa ta cung xuân đồ, muốn ta quăng ngươi vào chảo dầu
sao?” dám đưa nàng tranh đồi trụy hơn nữa trong tranh đều là cảnh hai
nam nhân thiếu vải làm cái kia XXX, ít nhất hình cũng phải đẹp một chút
chứ, hắn mắt thẩm mĩ quá kém mà.(kaka, tỷ ấy không những mê trai mà còn
thẩm mĩ tốt ấy nhỉ?).
"A” vừa rồi hắn tiện tay cần theo, không nghĩ lại quên đi, còn để la sát quận chúa biết được bí mật của mình. Thật xui xẻo!
"Quận
chúa bớt giận, vừa rồi chì là chút nhầm lẫn. Hiện tại, nhờ quận chúa
trông coi cho họ uống canh, tiểu nhân trở về lấy hàng thật về cho người.
Nói xong, Ký Qủy liền cầm cuộn tranh biến mất, bỏ lại Nhược Hi tức
giận đỏ mặt, nàng nhìn dòng người xếp hàng bên dưới, thở dài một hơi,
lấy lại bình tĩnh, phẩy tay, nói "người tiếp theo.”.
Vote Điểm :12345