Yêu Mãi Nhé Vợ Của Anh!
|
|
Nó và má rời ngôi trường đầy kỉ niệm, những giọt nước mắt của hai má con vẫn lăn dài, nó chở má nó đến địa chỉ chỗ má nó làm… _____________________NHÀ VŨ QUỐC CỐC_____________________________ Nó và má nó dựng xe xuống, do má nó là người làm thân thiết ở cái nhà này nên có sẵn chìa khóa mở cổng, nó đứng nhìn ngôi nhà 2 tầng lòi con mắt:”Sang chảnh vãi!!!”, nó dắt xe theo má nó vào trong, điều đầu tiên nó thấy là một bầy chó to xác như sư tử đang đứng ngắm vẻ đẹp của nó, lưỡi thè ra thở như chó, nó lãng đi, nãy giờ do khóc hơi nhiều nên mắt nó sưng húp, đỏ mọng như sơ ry mùa hè…Nó gọi má nó khe khẽ: -Má ơi!Sao nhà này giàu quá vậy má? -Ừ…Người ta có quyền có thế, nhà như vầy là chuyện đương nhiên con à! Nó ko hỏi gì nữa cả, nó bước theo má vào nhà, căn nhà tuy hai tầng nhưng rất cao, đẹp như một lâu đài, nội thất, phụ tùng đầy đủ tiện nghi, nó nghĩ thấy mà chạnh lòng, nó than ngắn than dài cho số phận mình, nghĩ tới đám bạn học là nó lại buồn…Căn nhà tuy là ban ngày nhưng vẫn có những ánh đèn lấp ló vàng trưng, trên kệ của có một con vẹt ri, mới vào nó đã nghe tiếng kêu “Chào!!!” của con vẹt, nó thấy thích thú vô cùng…Má nó vào nhà thì để đồ đi làm xuống, dắt nó vào phòng khách chào ba anh-Vũ Quốc Ngũ: -Dạ thưa ông chủ!Hôm nay tui có dắt thằng con trai tên Lộc tới để xin ông chủ cho nó giúp việc nhà!Có đc ko ông chủ?-Má nó nhìn ông chủ hơi rụt rè hỏi. Ba anh đang ngồi đọc báo, thấy má nó chào thì từ tốn bỏ tờ báo xuống, mắt nhìn má nó, rồi lại nhìn sang nó: -Chị cứ tự nhiên chứ!Chị làm việc ở nhà của tôi cũng lâu lắm rồi mà!…Mà sao cháu Lộc ko đi học mà đến đây làm vậy chị?-Ông ngạc nhiên khi thấy Lộc còn quá trẻ, nhưng lại theo mẹ làm cái nghề này. -Dạ ko giấu gì ông chủ, chuyện là @$#$%&*&^%@!*^_^*%%$#@#(T_T)@#$$#%%%^&*!!!….Là vậy đó ông chủ…hic thiệt tình tui làm mẹ mà ko làm được gì cho con cả!-Má nó tủi thân. -Thôi, tôi hiểu, chị cứ để cháu Lộc ở đây làm, tôi sẽ trả lương đàng hoàng cho cháu nó…hihi, giờ chị cứ làm công việc của mình đi! -Dạ thưa ông chủ, Lộc đi thôi con!-Má nó quay sang nó, nãy giờ nó chỉ cuối chào ba anh một cách lễ phép rồi ko nói gì nữa cả, nó hơi rụt rè khi lần đầu giao tiếp với người lớn, sau khi ba anh chấp thuận cho nó rồi thì nó cảm thấy rất thanh thản: -Dạ thưa ông chủ con đi làm ạ!-Nó cuối đầu rồi quay gót theo má nó… Má nó dắt nó vào bếp, chỉ dạy cho nó kĩ càng từng li từng tí, nào là phải làm việc gì, ko nên làm việc gì…Hai má con làm việc quầng quật cả ngày trời mà vẫn ko hết việc, nó cảm thấy thương má nó vô cùng… *Xế chiều* Má nó đang nấu bữa tối cho gia đình nhà anh, xong việc thì hai má con nó có thể về, nó thì vẫn đang loay hoay với một căn phòng duy nhất ko cách nào mở được, căn phòng này chưa được nó lau dọn…Nó nhẹ nhàng gõ cửa:”Cốc Cốc…có ai ở đây ko ạ?”-Tiếng gõ cửa cứ vang lên mà ko thấy động tĩnh gì, nó cứ tiếp tục đứng đợi, vừa đợi vừa gõ…Bỗng cánh cửa mở ra cái ầm, bảng cửa đập thẳng vô mặt nó, nó đơ người ngã xuống, máu mũi chảy ra, mặt nó tái đi khi thấy đôi mắt ai kia đang trợn trừng nhìn nó: -Mày là ai sao lại quấy rối phòng của tao?Chán sống rồi hả?-Anh nhìn nó chằm chằm. -Tui…tui là Tiểu Lộc…tui làm ở đợ cho nhà anh…hic…tui chỉ muốn dọn phòng anh thôi mà…hic…anh ko cho thì thôi…tui đi xuống!!!-Nó khóc tay vẹt máu mũi, đôi mắt rưng rưng nhìn anh. Quả thật anh hơi bực vì có người quấy rối giấc ngủ của anh, nhưng bây giờ, trước tình cảnh này, anh lại thấy xót, nhưng cũng thấy khinh bỉ một người làm thấp hèn như nó: -Được rồi, phòng tao, tao tự biết dọn, mày biến xuống dưới đi, từ này cấm lên đây rõ chưa?-Anh vẫn hậm hực. -Dạ…tui xin phép…-Nó buồn bã quay đi, bước chân nặng nề xuống lầu…Ba anh từ phòng dưới nhà đi ra, thấy nó máu me tèm hem trên mặt hỏi liền: -Lộc à!Sao vậy con? -Dạ, ông chủ con có bị gì đâu! -Nói thật ta biết, thằng Cốc nó đánh con hả? -Dạ ko, anh ấy hông có làm gì con hết, con bị té tí xíu thôi à!Ông chủ đừng lo, nghĩ xấu anh ấy tội nghiệp! -Thôi, ta tin con, dù sao nó cũng khó gần lắm, con cũng đừng làm phiền nó nhiều, nó ko thích người lạ đâu! -Dạ… Nó lặng lẽ ra sau bếp với má nó, nó nhờ má nó lấy miếng băng dán cái trán đang rỉ máu lại, khuôn mặt nó bây giờ ko còn gì thê thảm hơn… *Tối* Má nó cuối cùng cũng nấu xong thức ăn, hai má con cùng nhau dọn lên bàn cho nhà anh dùng bữa tối, thức ăn được sắp xếp đâu vào đấy, mùi thơm bay nức nở, nó vào phòng ba anh, mời ông ra dùng cơm: -Ừ, để ta ra, con lên phòng gọi thằng Cốc nó xuống ăn luôn con!-Ba anh nhìn nó nói. -Dạ…!-Nó tuy hơi sợ nhưng vẫn lên kêu, dù sao thì anh cũng là cậu chủ của nó mà… Nó đứng trước phòng anh, bàn tay bé bỏng giơ lên tính gõ vào cửa, nửa rụt rè, nửa muốn gọi anh thật nhanh rồi chạy xuống lầu: -Cậu chủ!Cậu chủ…Ông chủ bảo cậu xuống dùng cơm ạ!-Nó gõ cửa. Cánh cửa lại lần nữa mở ra, nhưng lần này ko mạnh bạo như lần trước, anh nhìn khuôn mặt nó, trên đó dán đầy băng keo, anh thấy mình hơi quá đáng: -Uk, mày xuống dưới trước đi tao xuống sau!-Anh vẫn giữ cách xưng hô trắng trợn, làm nó e sợ… Nó làm thinh đi xuống lầu trước, lát sau anh lù lù xuất hiện, anh ngồi vào ghế một cách tự nhiên, nâng đũa dùng bữa ko mời mọc ai cả, ba anh phát bực: -Thằng kia, mày muốn gì hả?Ko coi ai ra gì, rốt cuộc mày ba tao hay tao ba mày đây? Anh vẫn ko nói, gắp thức ăn một cách nhàn nhã, cứ thế mà ko thèm nhìn ai…Ba anh cứng họng với thái độ của anh, ông quá rõ tính khí của anh, thôi thì mặc kệ nó vậy, may mà ở đây ko có khách lạ chứ ko là ông mất mặt rồi…Phần nó và má, hai người cứ đưa mắt nhìn nhau, má nó chờ hai ba con anh ăn xong rồi dọn dẹp để về nhà…Cuối cùng bữa cơm cũng trôi quá trong im lặng não nề, anh lại tủ lạnh lấy hộp sữ đi- a -lắc -am- pha tu ừng ực ko cần ống hút xong biến mất dạng lên phòng, nó thấy mà tởn con người như thế, đúng là vô phép tắt, nó ngao ngán cũng má nó rửa bát xong rồi về nhà….Thế đấy, bữa đi làm đầu tiên nó đã gặp phải ông cố nội khó tính,,,(Hết chap 3)….
|
Nó và má rời nhà anh trong màn đêm hẻo lánh, chiếc xe đạp bon bon đưa hai má con về nhà… ____________NHÀ NÓ____________________________________ Nó dắt xe vào, má nó xách đồ vào trong, ba nó đang xem đá banh thấy hai má con nó về bỗng quát to: -Sao nay về trễ thế hả?Tính cho tui nhịn đói phải ko bà kia??? -Ông tưởng tui sướng lắm hả?Sao ông ko tự nấu mà ăn?Ông còn tay còn chân mà!-Má nó ko chịu thua. -Thôi má…để con vô nấu cơm cho ba ăn…-Nó dập lửa ngay…Nó lủi thủi vào nhà, nó cũng ko buồn nhìn ba nó một cái, nó xuống bếp lấy gạo xong đi nấu cơm…………….Lúc sau nó lên phòng, cầm chiếc điện thoại cũ trên tay nó nhắn tin với Vân: Vân ơi…Lộc buồn quá à! Vân cũng chẳng vui vẻ gì mấy, Vân vô cùng buồn khi nó đến lớp từ biệt mọi người, Vân chờ tin nhắn của nó từ hôm qua đến giờ, lúc chiều Vân có gọi nhưng nó ko bắt máy, giờ nó nhắn Vân trả lời ngay: Sao vậy Lộc?Lại có chuyện gì nữa hả? Uk…cậu chủ nhà Lộc khó tính lắm, lúc trưa còn làm Lộc bầm mặt nữa! Hả?Rồi Lộc có sao ko?…Người gì mà ăn ở thất đức dữ vậy? Thôi, Lộc ko sao cả, chỉ hơi khó chịu vì anh ta hơi xem thường Lộc thôi à! Uk, cố lên nha Lộc!Mọi người nhớ Lộc lắm đó! Lộc cũng nhớ mọi người quá à, nhưng biết sao giờ!Thôi Lộc ngủ đây sáng mai còn đi làm sớm với má Lộc nữa! Bye Lộc Bye Vân Nó thả chiếc điện thoại xuống, lòng dâng bao cảm xúc buồn chán, nó thấy đời mình như phù du trôi nổi, nó nghĩ về bản thân, nó ko biết tại sao ba nó ko hề chìu chuộng hay thương nó?…Câu trả lời vẫn ở tít nơi xa, chẳng bao giờ nó có thể tìm được…Nó chập chờn đi vào giấc ngủ…(Nó và má đã ăn cơm dư ở nhà anh…) *Sáng hôm sau* Nó ko còn nướng trên giường như mỗi ngày nữa, nó đã dậy từ sớm để theo má nó đi làm, bây giờ công việc của nó là một osin cho nên nó phải hết mình vì công việc…Hai má con nó ăn hai tô bánh canh xong rồi lên xe đến nhà anh, con đường vẫn thân quen, hàng cây vẫn xanh xanh chạy dài nhưng lòng nó lại lo lắng ko biết cậu chủ hôm nay có làm khó nó hay ko nữa… ______________NHÀ VŨ QUỐC CỐC_________________________ Nó dựng xe, má và nó cùng nhau vào, mấy chú chó sư tử chạy lại bên nó, chúng vẫy đuôi mời chào như thân với nó từ lâu, con nào con nấy tưng tửng tửng mà điêu theo người nó…Nó cười với chúng rồi cũng vào trong…Má nó đi mua đồ nấu thức ăn trưa cho nhà chủ, còn nó ra vườn tưới cây…Nó cầm ống vòi phun những hạt nước tinh khiết vào những thân cây buổi sớm, nó ngân nga một giai điệu nó thích: “Ước gì anh ở đây giờ này…ước gì, em được nghe giọng cười và hơi ấm đã bao ngày qua mình luôn sát vai kề…….”, nó có thấy đâu trên lầu hai có một người đang nhìn nó đú đởn với đám cây xanh…Một hồi sau, đấm cây cũng được nó tưới mát rượi, nó làm công việc tiếp theo là kì cọ hồ bơi, nhà anh có một cái hồ bơi rất rộng và to, nó cầm cái xô và chổi lau ra hồ… Đặt cái xô xuống nó thọc cây chổi vào và vắt, bắt đầu kì cọ cái hồ…Nó vừa lau vừa hát trông rất yêu đời, bỗng nó trượt chân, hai tay vơ lên, cây chổi lìa đời đáp xuống đất và nó đã nằm trên mặt nước, dần dần chìm xuống hồ, nó hoảng hốt, đập tay liên tục, miệng kêu liên hồi, nước bay tung tóe:”Cứu…cứu tui với, tui ko biết bơi, cứu tôi với!!!”… Nó từ nhỏ giờ chưa thử nằm trong hồ nước lần nào nên đâu có biết bơi, thế nên nó cứ cố gắng nhoi lên để khỏi tắt thở, nhưng một hồi nó cũng thấm mệt, kêu rát cổ mà chẳng có ai ra cứu, lúc nãy vô nhà thì ba anh đã đi làm nên ko còn ai ngoại trừ cậu chủ khó tính…Nó đâu có dám kêu anh, kêu tên cậu chủ mà nó sợ, nên nó mặc cho số phận, mắt nó nhắm dần rồi chìm ngỉm xuống hồ…Một lúc sau: -Ủa…đây…đây là đâu?-Nó tỉnh lại khi thấy mình nằm trên một chiếc giường ấm áp, nó ngửi thấy mùi hương sữa nóng… -Uống đi!!!-Tiếng nói lạnh tanh vang lên,,,Hóa ra lúc nãy nó chìm xuống hồ là anh vớt lên, anh ngồi trên lầu nghe nhạc, chợt thấy nó chìm dần xuống hồ, anh tá hỏa chạy xuống ngay, lúc đầu đeo tai phone nên anh chả nghe nó kêu cứu(Đừng nhìn là bé Lộc chết chắc…)… -Cảm…cảm…ơn!-Nó run rẩy cầm ly sữa mà anh đưa… -Sao ko uống đi?-Anh nhìn nó. -Ừ….-mắt nó buồn thiu, đôi mắt thật hút hồn, nó ko biết nó ở trong phòng cậu chủ là đúng hay sai nữa, nó biết cậu chủ ko hề thích nó, thái độ của cậu chủ đối với nó mấy lần rồi làm nó cũng hiểu được điều đó, bây giờ nó đang băn khoăn ko biết tại sao cậu chủ lại cứu nó…. Anh đứng hình trước đôi mắt ngưng lệ kia, bây giờ anh thấy nó thật đẹp, mặt nó trắng hồng, miệng nhấp ly sữa nóng, mái tóc ngắn đen dịu có vẻ mượt, đôi bàn tay nhỏ nhắn thật đáng yêu, anh thấy hối hận khi làm trán nó có một vết bầm tím: -Tôi xin lỗi!-Anh buộc miệng nói tiếng xin lỗi nó. -Xin lỗi?Xin lỗi vì chuyện gì ạ?-Nó ngây người. -Vì tôi đã làm cậu bị thương! Nó xỉu mất, anh ko còn xưng hô”mày, tao” nữa, hơn nữa bây giờ anh đang xin lỗi nó, nó đơ người ra chả biết phải nói gì. -Thái độ như vậy là sao?-Anh nhìn nó ngạc nhiên. -Dạ ko có gì…hihi!Em là osin mà, em có quyền gì đâu mà cậu chủ phải xin lỗi em! -Thôi nằm nghỉ đi, xong khỏe thì ra khỏi phòng tôi, giờ tôi phải đi với bạn!-Nói xong anh quay đi, đóng cửa lại…Nó cũng ko nói gì thêm, vì nó biết nó nói gì đi chăng nữa cậu chủ cũng ko quan tâm, nó bỗng dưng cảm thấy lành lạnh, dở tấm chăn đang đắp, nó hét toáng lên:”AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!”, tiếng hét kinh hồn làm con vẹt phải kêu:”Bó chay, bó chay!!!”…. Nó lại hét lên lần nữa::”ĐỒ BIẾN THÁIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII….”, nó vội vàng đảo mắt nhìn quanh, nó đang tìm bộ đồ của nó, trong chăn lúc này trống trơn, chỉ còn độc một chiếc quần chip lạ hoắt, làn da trắng sáng mịn màn của nó lộ ra hết, nó đỏ mặt:”Tên khốn nạn, dám cởi đồ mình, huhu, trinh tiết ngàn năm của con má ơi! huhu…”, nó khóc ko nên lời….Ở ngoài sân, một người đang vừa dắt xe ra, vừa cười thầm:”Haizz, cậu ta là gay thật sao???”……(Hết chap 4)..
|
Anh cười thầm về ý nghĩ của mình rồi phóng xe tiến thẳng đến vũ trường, nơi đó có đám bạn thân của anh… ___VŨ TRƯỜNG____ -Cốc đây nà mày!-Bá bạn thân của anh gọi lại. Anh tiến đến bàn bốn người đang ngồi, họ toàn là những người bạn thân của anh: -Kêu tao tới chi vậy?-Anh hỏi Bá. -Thì mày cứ ở nhà hoài, mày có bao giờ đi chơi nhiều với bọn tao đâu, có đi mày cũng đi một mình!-Đúng vậy, anh ko quen ai cả ngoại trừ Bá, tuy nói là thân nhưng chưa bao giờ anh đi chơi với Bá quá một tiếng đồng hồ, những người khác thì càng ko thể… -Kệ tao, thôi dù gì tao cũng đến rồi, cho một rượu vang tím!-Anh gọi phục vụ…Những người trong bàn nhìn anh say đắm, trong ánh đèn mờ lấp ló, anh thật menly, đẹp như một dũng sĩ, tuy vậy nhưng anh vẫn giữ nét lạnh lùng đến sắt đá… -Sao mày cứ thế nhể?Thôi được cạn ly đi mọi người!-Bá thở dài. Anh bỗng đứng dậy lắc lư theo điệu nhạc, chiếc áo sơ mi trắng hở hai cúc áo, làm anh trở nên hấp dẫn, những con cave tiến lại, nhảy điệu sexy quyến rũ anh, anh đã ngấm tí rượu nên cũng rất mạnh bạo, đưa tay bóp dú tường con một, mấy ả rất thích nhưng cũng rất đau, tuy cave rất đông quanh anh nhưng anh chỉ thấy một con đẹp nhất, con này hình như rất dâm, mặc bộ đồ đỏ au, môi son đỏ chét, cứ cạ mông vào hạ bộ của anh, tay ả ko ngừng vuốt ve từ khuôn mặt xuống bộ ngực vạm vỡ của anh, Bá thấy vậy cũng ko nói gì chỉ cười cười… Lúc sau anh định trở lại bàn nhưng ả cave kêu lại:”Anh đi với em nhé!”, anh ko nói gì, nhưng cũng lẳng lặng đi theo ả, ả kéo anh vào một căn phòng trong vũ trường, nơi đây chắc là để gái điếm phục vụ khách, con cave này cũng khá đẹp, ngực rất nở nang, da cũng tạm được chứ ko trắng lắm, ả đẩy anh vô phòng, rồi mạnh bạo xô anh lên giường đóng cửa lại, anh cũng hiểu ý ả muốn làm gì, dù sao anh cũng muốn đâm thử cave xem sao… Ả lần mò, sờ mó trên người anh, ả ko cởi đồ anh ra trước mà tự cởi chiếc váy đỏ của mình ra trước, toàn thân ả bây giờ hiện ra khá hấp dẫn, cái ***dâm dục của ả chảy đầy nước, nở bím đỏ lòe (Hu hu…Zin nhắm mắt viết đây…), ả hôn anh nhưng anh né đi, ả biết anh ko thích nên cũng ko ép, đưa tay xuống cởi áo anh ra, hôn núm vú của anh, ả tiếp tục xuống dần, tay ko ngừng xoa bóp hạ bộ của anh, cuối cùng chiếc quần jean đen được cởi ra, chiếc chịp đen của anh sexy khêu gợi ả, nước dãi của ả chảy thành dòng, sau lớp vải là một vật khủng khiếp, to chà bá, ả mân mê cái đó, lè lưỡi liếm láp bên ngoài, ko chịu được nữa, ả tuột chiếc quần của anh ra luôn, miệng hấp tấp ngậm ngay cậu nhỏ của anh vào, nước dãi tuông dọc thân dương vật của anh, anh vẫn nằm im, mắt đờ đi trước con cave cuồng dâm…ả vừa bú mút chùn chụt vừa lấy tay đâm vào cái lỗ đang chảy nước của mình, ả ko thể nhịn cơn nứng tình nữa, ả móc trong túi xách ra chiếc BCS đeo vào cậu nhỏ của anh, mút hai hòn trứng của anh xong rồi ngồi lên, một tiếng”ọt” rõ kêu phát ra, ả nhún hết tốc lực, cậu nhỏ to dài của anh cạ vào đừng âm đạo của ả làm ả sướng ngất ngây, anh để ả tự làm mệt nghỉ…Nhưng lúc gần xuất tinh, anh nhấp mạnh bạo làm ả bò lếch cũng ko được, miệng chỉ biết rên:”Em sướng quá anh ơi!”, bao nhiêu đó thôi mà ả rên hoài, anh hưng phấn tột độ, tinh bắn ào ạt trong BCS, ả mệt nhoài nằm im, anh mặc lại đồ, móc trong túi một triệu văng lên người con ả dâm dục…Anh mở cửa bước ra, lên con xe và phóng thẳng về nhà………… _________________NHÀ VŨ QUỐC CỐC______________ Từ lúc anh đi, nó đã điên lên từng giờ từng phút từng giây, nó xuống cho con vẹt ăn: -Nè…ăn đi á, cậu chủ của mày thật quá đáng á!!! -Đáng á, đáng á!-Con vẹt nhái lại. -Gừ nói ai đáng??? -Ngươi đáng ngươi đáng!-Tiếng vẹt lảnh lót. -Dẹp, tự bốc ăn đi!!!-Nó bỏ trái chuối xuống khỏi cửa lồng, con vẹt thèm thuồng nhìn theo cái chuối mà than: -Chuối cho chuối cho!!! -Ko, tao quá đang mà, ko cho đâu!-Nó nhìn con vẹt giễu cợt. -Cho…Cho…Cho! -Hông cho….! -Cho…cho…cho! -Hông là hông! Nó và con vẹt cứ thế mà tranh cãi, má nó đi chợ về thấy vậy rầy nó một trận, nghe má nói nó mới biết con vẹt là của cậu chủ nên nó liền né xa ra, ko thèm cho ăn luôn(@@)…Nó và má tiếp tục công việc lặt vặt đến xế chiều…Lúc anh về nó ra mở cổng: -Dạ…chào cậu chủ!!!-Nó cúi chào anh. -Uk…!-Anh ko biểu hiện một chút cảm xúc nào hết, mặt lạnh tanh như thường khi. Nó cũng chẳng biết làm gì, nó đi theo sau anh vào…Nó và anh cách nhau khoảng 3 bước chân, bỗng nó vấp cây cào cỏ té ngửa, anh vội quay đầu lại khi nghe tiếng nó la, nhưng ko kịp, cả hai đã nằm lên nhau, anh cao to nên rất nặng, mùi divamen trên người anh làm nó đỏ mặt, anh cũng vậy, nhìn vào đôi mắt nó anh bỗng dưng có cảm giác là lạ, nó hút hồn anh… -Xin…xin lỗi cậu!-Anh ngại ngùng đứng dậy ngay. -Dạ, em xin lỗi cậu chủ mới đúng, tại…tại em hậu đậu!!! -Ko sao…thôi…thôi đi vào đi!-Anh vẫn lắp bắp nói… Thế đấy, nó cũng có cảm giác là lạ giống anh…(Hết chap 5…)……
|
Sau hồi va chạm thể xác, nó và cậu chủ cũng e dè khi nhìn nhau hơn…anh bỏ đi một mạch lên phòng, nó chạy vào bếp với má nó…Cứ thế, hai má con dọn cơm cho nhà chủ ăn xong rồi thì về…Hôm nay cũng xảy ra mớ chuyện hỗn độn đối với nó… _____________NHÀ LỘC LỘC____________________________ Như thường lệ, ba nó vẫn ở nhà, nhưng bữa nay ông ta có sự tiến bộ vượt bật, rủ cả đám đàn ông hàng xóm vô nhậu, la lối um xùm, má nó lắc đầu ngao ngán: -Kệ ổng đi, má con mình zô tắm rửa rồi đi ngủ con! Nó nghe lời má, vô nhà cúi đầu chào từng bác một xong rồi về phòng, nó lại nhắn vài tin ngắn ngủi với Vân, sau đó thì ngủ tuốt………. Nửa đêm:”Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”, nó la toáng lên, nó lại nhớ đến cảnh mình bị anh lột đồ sau khi đưa từ hồ bơi lên, nó mơ thấy anh tiến đến gần nó, anh dùng đôi mắt dê chúa ngàn năm nhìn nó, đưa tay sờ lên cặp chân thon nõn của nó, lưỡi không ngừng thè ra cùng nước dãi… Rồi anh nhào lên đè trên người nó, hôn nó tới tấp, cậu nhỏ sau đũng quần của anh cạ vào cậu nhỏ của nó, eo thật là khủng khiếp đối với cậu bé ngây thơ như nó!!!…Nó điếng người khi những hình ảnh như thế hiện lên, nó lắc đầu nguầy nguậy để xua tan cái ý nghĩ đó và tiếp tục giấc ngủ ngon lành…. Ba giờ sáng gà gáy như mắc đẻ, làm nó thức dậy quá sớm, nó nhìn xung quanh tối thui, thế là lại trùm chăn ngủ tiếp…………Cuối cùng ánh bình minh cũng ló dạng, nó được má kêu dậy để đi làm, nhưng trước khi đi hai má con phải dọn dẹp cái đám tối qua, bãi chiến trường còn lại hết sức ghê gớm, nó nhìn mà muốn ói, nào xương cầy, xương gà, mùi bia nằng nặc bốc lên, eo thật ghê tởn…Dọn dẹp xong hai má con lấy xe đi ngay nếu ko ba nó mà tỉnh dậy là có chuyện(Cứ sau mỗi lần say là ông ta đổ thừa Lộc làm những chuyện ko có thật rồi quánh Lộc…)…. ____________NHÀ VŨ QUỐC CỐC______________________________ Hai má con vừa đến nhà anh thì gặp ông Ngũ: -Dạ chào ông chủ!!-Hai má con nó cúi chào lễ phép. -Ừ ngoan, hai má con cứ vào làm đi, hình như hôm nay thằng Cốc nó nghỉ học ở nhà đấy!Có gì trưa nay tôi ko về, chị cứ dọn cơm cho nó ăn nhá! -Vâng ông chủ cứ đi làm việc kẻo trễ, má con tui làm được hết! Ba anh vào chiếc xe con riêng rồi tiến dần về hướng công ty, má con nó vào nhà làm những công việc hàng ngày…Nó lau chùi từng ngóc ngách, thu phục từng hạt bụi, haizz sau một hồi nó cũng làm xong công việc…Giờ là lúc quan trọng nhất, đó chính là lên phòng gọi cậu chủ sát thủ xuống dùng cơm trưa… Nó nhẹ nhàng từng bước lên cầu thang rồi lại gần cánh cửa lớn, nó tính gõ cửa nhưng cửa ko khóa, nó tính kêu nhưng…nhưng…nó bất động trước cảnh tượng trước mắt, cậu chủ của nó đang…đang…quay tay, người trần như nhộng, nó trợn lòi hai con mắt, lấy tay che mặt, quay đầu chạy ngay, nhưng số trời đã định, nó tông cái “rầm” vào cánh cửa, thế là nó lại ở lại căn phòng thân êu của cậu chủ nhỏ..; Về phần anh, sau lần va chạm với nó hôm qua, anh cảm thấy rất thích thú, nhưng vì thể diện anh ko bộc lộ ra bên ngoài, anh lên mạng tìm đọc những tin tức về gay, anh tìm hiểu cách làm **** , cứ thế anh bỗng thấy trong lòng mình có nhiều cảm xúc lâng lâng, làm cậu nhỏ của anh muốn bùng cháy, hùng dũng vươn vai, và anh đã làm chuyện đó………… Bây giờ anh đang ngạc nhiên tột độ khi có vật thể lạ ở đây, anh tự hỏi tại sao mình hứng dục lại để cửa, anh thấy mình quá bất cẩn, ko biết cậu osin bé nhỏ kia nghĩ gì về mình:”Ko biết nhóc ấy có phải là gay ko nữa???”, anh cứ đặt ra trong đầu mình hàng loạt câu hỏi, cứ suy nghĩ hoài mà ko biết làm sao, anh tiến lại gần nó: -Này, cậu tỉnh lại đi…này!-Anh lay người nó, cậu nhỏ anh đung đưa theo… -Này…!!!-Anh vẫn lay tiếp, cậu nhỏ anh vẫn lay theo…Nó bất động cứng đơ, nghe tiếng gọi nó có bỏ tay ra khỏi mặt rồi nhưng mặt nó hiện giờ là lò than đỏ rực, ngượng ko thể tả, lại thêm ánh mắt dâm của anh nhìn nó, nó hét dữ dội: -ĐỒ BIẾN THÁI NHÀ ANH…ĐI CHẾT ĐI…AAAAAAAAAAAA! Nó ko ngừng đạp chân, múa tay vào người anh, nhưng anh chả để ý, anh bình tĩnh hỏi: -Tôi biến thái chỗ nào nào? -Huhu…đồ biến thái…anh nhìn…nhìn lại mình đi…huhu!!!!-Nó ôm mặt òa khóc. Anh ngớ người nhìn bản thân mình, anh cũng đau não sốt vía, hóa ra anh đang nude hèn chi nó phản ứng mạnh như thế, lúc nãy anh sắp bắn mà nó vô làm anh hết hứng, nhưng giờ thấy nó dễ thương, cậu nhỏ anh lại hấp thụ dục khí và cương lên trông thấy, anh ngồi xuống gần nó, anh chọc: -Này cậu bé, em có phải là đàn ông không? Nó ấp úng, nhưng cũng cương quyết: -Tui…tui là đàn ông! -Thế sao em che mặt lại? -Tui ko thích nhìn người khác! -Thế nãy giờ em thấy những gì rồi? Nó đỏ mặt cứng họng, nãy giờ thân thể anh nó đã thấy hết trơn ko xót cái gì, nó gượng rặng lời: -Tui…tui chưa thấy gì hết!Tui…tui đi đây!-Nó ngồi dậy tính chuồn ngay…nhưng lại bị anh nắm tay lại, anh xoay người nó lại, đẩy nó vào tường, mắt anh nhìn thẳng vào nó một cách say đắm: -Chưa thấy gì thật sao?-Anh nở nụ cười đểu. -Anh…anh…đừng nhìn tui như thế!…Tui…tui xin lỗi…huhu!-Nó òa khóc…Anh thấy vậy thả nó ra, không nỡ trêu nó chút nào, được dịp nó vung tay chạy tuốt xuống nhà, sau lưng là nụ cười xua tan bóng tối của anh…(Hết chap 6)
|
Nó vội vã chạy xuống nhà mà quên luôn việc gọi anh xuống ăn cơm làm má nó rầy một tăng, đành lòng nó lại trở lên với cậu chủ biến thái lần nữa…Nhưng ko cần nó lên tới nơi, anh đã ăn mặc đàng hoàng bước xuống dưới nhà, nó hết hồn khi anh mặc áo body khêu gợi, mặt nó cứ thế à đỏ lên…Anh từ tốn ngồi vào bàn ăn đã được mẹ nó dọn sẵn, anh bỗng cất tiếng hỏi: -Ba tôi hôm nay ko về sao? -Vâng ông chủ bận việc thưa cậu chủ!-Má nó đáp. -Uk…gì và cậu kia ngồi xuống ăn chung luôn đi!-Anh nhìn nó đề nghị. -Thưa cậu chủ, má con tui thấp hèn, cớ chi cậu bảo má con tui ngồi ăn cùng? -Tôi bảo ngồi ăn thì ngồi ăn!!!-Anh gằn giọng. -Má ngồi ăn luôn đi, người ta mời thì mình ăn!-Nó ngang tàn ngồi xuống đối diện anh, tự động bới cơm cho vào hai cái bát nó và má…Má nó chỉ biết trơn trừng nhìn cậu con trai bá đạo của mình, mà cũng ko quên để ý thái độ của anh… Bữa cơm diễn ra hết sức nhộn nhịp, ko biết vì sao nó lại hứng lên nói quá trời, kể toàn chuyện trên trời dưới đất làm má và anh cười, à ko hình như chỉ có má nó cười thôi, anh chỉ nhếch môi đôi chút, để lộ hàm răng trắng xóa… Anh ăn rất ít thì phải, toàn là ngồi ngắm nó ăn thôi, nó ăn trông rất dễ thương, cái miệng chúm chím, đỏ au au lên ý, đôi mắt tròn xoe chớp chớp ko ngừng, anh thấy nó và má nó khác một trời một vực, chả có điểm nào là giống hai má con, anh chợt nhói ở tim:”Xem ra cậu nhóc này cũng được đấy nhỉ!Rất giống con gái…”…Anh ăn xong thì lên phòng nghỉ ngơi, ở dưới nhà hai má con nó lại loay hoay dọn dẹp…. Đến xế chiều thì ông chủ của nó về, có dắt theo một ông khách, hình như là đối tác làm ăn, nó và má cúi chào lễ phép, rồi rót trà mời khách, sau đó hai má con hối hả dọn bữa tối cho ba anh mời khách…Cứ như thế nó và má lại sắp hết một ngày bận rộn, nó quen dần với công việc osin của mình… _________________NHÀ LÔC LỘC_____________________________ Nó và má trên con xe đạp về nhà, lại là ngôi nhà ồn ào trong màn đêm, nhưng ko phải là những âm thanh hỗn độn của đám bạn nhậu của ba, mà là đám bạn học của nó…Nó thật sự hạnh phúc khi mọi người đến thăm nó… -LỘC VỀ KÌA!!!-Linh hét lên vui sướng, nhưng bắt gặp ánh mắt ko vui của ba nó, Linh bỗng chùn xuống Nó cũng thấy rõ điều đó, dựng chiếc xe, nó quay sang má: -Má ơi…má coi còn đồ gì ko làm cho lũ bạn con ít với má nha! -Ừ…má biết, còn mớ trứng gà, để má ốp la cho mấy đứa cuốn bánh!-Má nó nói xong lủi hủi đi vào nhà làm trứng…Nó dang tay ôm từng đứa bạn vào lòng, hơi ấm từ tình bạn làm nó thấy hạnh phúc vô cùng, nó không nghĩ mọi người lại quan tâm tới nó như vậy, Vân sụt sùi: -Lộc à, Vân và mọi người nhớ Lộc lắm!Lộc có thể đi học lại ko? -Đúng đó, Lộc đi học lại với bọn mình đi, học phí bọn mình sẽ trả giúp Lộc được ko?-Linh nắm tay Lộc nói. -Các cháu cần gì phải làm như thế!Nó nghỉ học rồi thì đi học trở lại làm gì, công việc của nó bây giờ chẳng phải là tốt sao???-Ba nó trợn mắt nhìn cả đám. -Xin lỗi…Lộc ko trở lại trường được đâu, cảm ơn mọi người nhiều nhé!Giờ bọn mình vào ăn bánh với Lộc đi! -Haizz, tiếc thật!-Cả đám ngao ngán. -Thôi đừng buồn mà…Lộc không muốn vậy đâu! Nó cũng mọi người vào ngồi xếp hàng trên chiếc chiếu cũ, mấy đứa con gái xuống bếp phụ má nó nấu rồi dọn đồ lên ăn, ba nó thì bỏ ra ngoài đi đâu đó chẳng ai biết đi đến gần khuya mới về….Đám bạn thân sau khi tàn tiệc cũng trở về nhà, vẫn cái cảnh chia tay đầy luyến tiếc, ai cũng mong nó đến trường, nhưng giờ đây, nó phải đối mặt và quen dần với công việc của một đứa osin nghèo hèn, cái ánh nhìn tóe lửa của ba làm nó càng tủi thân… Nó về phòng chìm sâu vào giấc ngủ, đêm nay có vẻ rất lạnh, nó cuộn tròn trong chăn, nó lại mơ về tên cậu chủ biến thái…Nó nhớ đến lúc trưa, lúc anh ko mặc gì trên người, nhớ ánh mắt dâm dê của anh, nhớ cái đó của anh gần kề sát người nó… Nó chợt rùng mình, nó sợ hãi vô cùng, đời nó coi như xong, thân thể thì bị một tên biến thái sờ mó, cởi sạch, rồi lại thấy nguyên thân tượng của người đó, hic, lòng nó ko biết có cái gì đó thôi thúc, lưu luyến, điều đó làm tim nó đập liên hồi, nó ko biết tại sao nó luôn nghĩ về anh…. _______________NHÀ VŨ QUỐC CỐC____________________ Lại một ngày nữa bắt đầu, hôm nay anh vẫn ở nhà, mọi ngày nó đi làm đều thấy anh ở nhà nhưng chỉ ở trong phòng mà thôi, cũng ko thấy anh có bạn bè…Nó bưng ly sữa cho anh: -Cậu chủ ơi! -Cửa ko khóa vào đi!-Anh làm như mình là giám đốc, lên giọng cho nó vào. Nó nhẹ nhàng đặt ly sữa lên bàn cho anh, một lần nữa, nó lại điếng hồn khi thấy anh xem phim ***, mà ko phải phim *** bình thường, trên màn hình vi tính là hai tên đàn ông đang làm ****, người kia đâm của quý hùn hục vào người nó, toàn tiếng rên dâm dục, nó đỏ mặt, vội quay đầu tính chạy…Nhưng anh đã khóa cửa lại từ lúc nào, nó chỉ biết than trời…Anh nhẹ nhàng tiến lại gần nó, anh mặc bộ đồ ngủ đầy mê hoặc, mùi hương trên người anh phả vào nó, nó lặng người mơ màng nhìn ánh mắt người đối diện, anh khe khẽ thì thầm vào tai nó: -Nhóc…yêu anh có được không? Nó nghe qua mà muốn ngất xỉu, anh nói muốn nó làm người yêu ư? -Haha…anh đang đùa tui phải ko?-Nó ko ngượng nữa, nhìn thẳng mặt anh hỏi. -Không, anh thật sự thích em, nhóc à!-Anh tha thiết… -Tui nghèo hèn, cho dù anh có chấp nhận đi nữa, tui cũng ko yêu người như anh đâu! -Tại sao? -Anh…anh…-Nó chả tìm ra lý do gì cả, nó đang bối rối vô cùng. -Anh làm sao? -Anh là đồ biến thái!!! -Ha ha…đàn ông phải biến thái mới hấp dẫn chứ em!Bộ em ko thích đàn ông à?-Anh hỏi nó trắng trợn… -Khốn nạn!!!-Nó đẩy anh ra khỏi người nó, hét toáng lên, làm má nó ở dưới nhà lật đật chạy lên…Má nó thấy cửa nó nên lấy chìa khóa dự phòng toan mở cửa, nó được dịp thoát khỏi tay anh, má nó hỏi nhưng anh ko nói gì cả, nó cũng im lặng theo, anh bảo hai má con xuống dưới, đừng lên phòng anh nữa… Nó theo má xuống nửa cầu thang thì: -Lộc, con với cậu chủ làm gì thế hả? -Dạ…con…con!-Nó ko biết nói sao nữa… -Con sao? -Dạ cậu chủ nói yêu con! -Hả????Thật chứ! -Con ko biết nữa! -Tốt nhất con ko nên trèo cao, nhà người ta quyền quý, còn mình là kẻ thấp hèn, sao có thể được con!-Má nó vỗ về nó. -Dạ con biết, con sẽ xa cậu chủ ra! -Uk… Vậy đấy…hai má con tiếp tục làm việc để nhanh chóng về nhà…….(Hết chap 7)…
|