Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out
|
|
Chương 10: Làm người phụ nữ của tôi “Anh nói cái gì?” Hạ Hải Dụ hoài nghi mình nghe nhầm.
“Làm người phụ nữ của tôi!” Đường Húc Nghiêu tự tiếu phi tiếu nói, hơi thở anh tựa như xạ hương vô thanh vô tức lượn lờ, mùi vị nồng đậm hấp dẫn.
Hạ Hải Dụ ngẩn ngơ một giây, sau đó trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn đỏ mặt xấu hổ, người đàn ông này không biết xấu hổ a không biết xấu hổ, “Đường thiếu gia, đầu anh bị lừa đá sao?”
Khóe miệng người đàn ông khẽ co quắp, cô gái này ở vườn thú à, sao lại có liên quan đến động vật ở đây?!
Anh nhẫn nhịn, thuận tay từ trong túi móc ra thẻ vàng, “Đây là năm trăm vạn, coi như là lễ ra mắt.”
Hạ Hải Dụ híp lại con mắt, nhìn cái thẻ ánh vàng rực rỡ trước mắt, này, cùng với cái thẻ hắn vừa đưa cho người đàn bà kia giống nhau như đúc, xin đi, anh ta cho mình là ngân hàng phát thẻ chắc!
“Đường thiếu gia, tôi không có hứng thú với thẻ nợ!”
“Vậy cô có hứng thú với cái gì? Biệt thự? Xe thể thao? Du thuyền?”
Hạ Hải Dụ sắc mặt trở nên âm trầm, hàm răng cũng cắn răng rắc vang dội, “Đường thiếu gia, tôi nghèo thì nghèo thật, nhưng nghèo phải có cốt khí, anh đừng hòng dùng tiền chà đạp tôn nghiêm của tôi!”
“Sao?......” Anh chê cười một tiếng, “Có cần phải khoa trương như vậy không, còn tôn nghiêm? Chút tiền này đối với tôi mà nói không coi vào đâu!”
“Đúng, anh có tiền, anh là Đại thiếu gia, anh là tổng giám đốc, anh sinh ra đã ngậm muỗng vàng, anh thân kiều thịt mắc, tóc tơ so với người khác cũng đáng tiền, mà tôi chỉ là một tiểu Ma Tước, có bay mệt mỏi đến gãy cánh cũng không đạt được độ cao như anh, nhưng mà tôi nói cho anh biết, không phải người nào cũng muốn làm Ma Tước đậu đầu cành giả mạo Phượng Hoàng, biệt thự của anh, xe thể thao, du thuyền còn có thẻ vàng, tôi toàn bộ không có hứng thú!”
Sau khi nói lời chính nghĩa sắc bén một phen, Hạ Hải Dụ kiên định ưỡn vai, giấu bên trong sự quật cường hiện rõ không thể nghi ngờ, mùa hè sau buổi chiều, ánh mặt trời rực rỡ, chiếu sáng khuôn mặt cô, xuất trần thoát tục, tách rời thế giới.
Trong lúc nhất thời, Đường Húc Nghiêu có chút thất thần, ngực trái dâng lên một hồi kích động, thình thịch, thình thịch, nhịp tim thất thường.
Đường Húc Nghiêu dừng một chút, cưỡng bách mình tỉnh táo lại, mắt phượng hoa đào chống lại ánh mắt trong suốt làm người ta thật không dám nhìn thẳng của cô, “Hạ Hải Dụ, cô có biết bên ngoài có bao nhiêu người con gái xếp hàng muốn làm phụ nữ của tôi không?”
“Vậy anh đi mà tìm bọn họ!”
“Nếu như hết lần này đến lần khác tôi vẫn muốn cô?”
Hạ Hải Dụ trợn mắt một cái, “Anh muốn tôi sẽ phải cho sao? Đường thiếu gia, anh có phải hay không quá tự cho là đúng? Anh cho rằng anh có tiền liền rất giỏi sao? Anh cho rằng đính cái danh hiệu tổng giám đốc là có thể ra lệnh cho thiên hạ sao? Anh cho rằng......”
Con ngươi ngăm đen ngưng mắt nhìn hai cánh môi phấn nộn khép khép mở mở của cô, Đường Húc Nghiêu rốt cục không nhịn được nội tâm sôi sục, đưa tay nắm lấy gáy Hạ Hải Dụ, liền bá đạo cúi đầu hôn xuống......
|
Chương 11: Tôi muốn từ chức Lại một lần bị anh ta cường hôn, Hạ Hải Dụ xấu hổ không thôi, nhưng là lần này cô cũng sẽ không để cho anh ta trắng trợn chiếm tiện nghi, tay nhỏ bé len lén đưa về phía túi, đem bình xịt hơi cay phòng thân lấy ra, sau đó nhắm ngay mặt Đường Húc Nghiêu mạnh mẽ phun xuống, “Đi chết đi!”
“A......” Tiếng người đàn ông kêu rên vang vọng trên vườn hoa sân thượng.
Mắt bị nước cay hay cái gì đó làm cho kích thích, Đường Húc Nghiêu đau đến không mở ra được, còn liên tục ho khan, nhưng sức lực cầm lấy cổ tay Hạ Hải Dụ không chút nào giảm, “cô gái, cô lần này gặp họa lớn rồi!”
Hạ Hải Dụ trợn tròn mắt, đây là kẻ ác cáo trạng trước sao, loại người như anh ta không thể nói lý được, cô không chạy nhanh sẽ xong đời, nhưng cổ tay bị anh ta cầm rất chặt, cô không có biện pháp thoát khỏi anh ta, trừ khi…
Con mắt khẽ nheo lại, cô há mồm hung hăng cắn vào cánh tay anh ta!
“A......” Bởi vì bị đau Đường Húc Nghiêu không khống chế được liền buông lỏng tay ra, trên trán gân xanh nhảy lên, môi mỏng nói ra lời ác độc, “Hạ Hải Dụ, cô đây là chống lại tổ chức tiến hành thương tổn thân thể người khác, chờ trừ tiền lương đi!”
Hạ Hải Dụ hướng hắn làm mặt quỷ, “Anh tỉnh lại đi! Tôi từ chức không làm!”
◎◎◎
“Cái gì?! Chưa đầy nửa năm chủ động từ chức phải bồi thường công ty năm vạn đồng?!” Hạ Hải Dụ nhìn điều khoản Phách Vương trong tay không khống chế được kêu lên, cô nhớ lúc kí hợp đồng không có điều khoản này, lúc nào thì thêm vào chứ ?!
Cái bẫy! Cạm bẫy! Âm mưu! Dương mưu!
Sát Thiên Đao đồ lưu manh!
XXX!!!
Hạ Hải Dụ ở đáy lòng đem Đường Húc Nghiêu nguyền rủa một trăm lần, sau đó thở phì phò trở về chỗ ngồi làm việc của mình, a, mình nhẫn!
Năm vạn đồng, cô mới không cần bồi thường một cách vô ích như thế!
Khụ, dĩ nhiên, cô cũng không có tiền để mà bồi thường.
Tiền tiền tiền, tiền rất quan trọng, cô muốn kiếm tiền! Kiếm thật nhiều thật nhiều tiền!
Hạ Hải Dụ cầm điện thoại chuẩn bị gọi điện cho bạn học, hừ, điện thoại công ty, không mất tiền a không mất tiền!
“Alo, Tiểu Mễ, tớ là Hải Dụ, hỏi cậu chút, cái bày hàng vỉa hè tình hình thị trường gần đây thế nào......”
Cũng trong lúc đó, trong phòng làm việc tổng giám đốc Đường Húc Nghiêu kết nối đường dẫn máy nội bộ, thời điểm nghe ba chữ “Bày hàng vỉa hè”, khóe miệng co quắp lại....
|
Chương 12: Biện pháp khỏe mạnh Đầu cầu chợ đêm
Trong một góc không quá thu hút, nhưng Hạ Hải Dụ vẫn rất cố gắng lên tiếng rao hàng, đèn đường mờ màu vàng che dấu khuôn mặt đỏ bừng của cô, “Đồ dùng tình thú khỏe mạnh, mua hai tặng một, không nên bỏ qua đây!”
Cửa hàng chỉ có một khối khăn vuông, bày thành một gian hàng vỉa hè đơn giản, mặt hàng phía trên cũng rất phong phú, đồ dùng tình thú rực rỡ muôn màu xếp thành một đống, có gói đơn, còn có hàng đôi, nhìn vào sẽ làm người ta đỏ mặt tim nhảy.
Nghe được tiếng rao hàng, có người bởi vì ngượng ngùng nhìn cũng không nhìn, quay đầu liền bước đi, có người thì nhăn nhăn nhó nhó, muốn mua nhưng vẫn là không dám trước mặt nhiều người ngồi chồm hổm xuống chọn mua.
Ngồi xổm hơn bốn mươi phút, vẫn chưa mở hàng được, Hạ Hải Dụ có chút gấp gáp.
Cắn răng, cô bỏ qua ngượng ngùng, từ trên vỉa hè cầm lấy mấy dụng cụ màu sắc rực rỡ trực tiếp vọt tới trước mặt một đôi tình nhân, “Anh ơi, chị à, mời xem chút, đừng ngượng ngùng, đồ dùng khỏe mạnh, đáng giá mua đó!”
“Này...... Không được không được......” Vì ngại mất thể diện, cô gái trẻ tuổi kéo bạn trai đi.
Hạ Hải Dụ không có nản chí, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp, nhắm ngay một đôi vợ chồng trung niên đối diện, “Chú với cô, xin mời xem đi, vì khỏe mạnh của chính mình và người yêu!”
“Này, tốt, xem một chút đi......”
Cuối cùng cũng kéo được khách hàng đến, Hạ Hải Dụ liền bắt đầu giới thiệu từng mặt hàng, “Cái này có đường vân xoắn ốc, là kiểu dáng mới, vừa thời thượng lại cá tính, còn có mang mùi thơm, chú và cô mua hai cái đi!”
“Bao nhiêu tiền vậy?”
“Mười hai đồng, là giá bán buôn.”
“Được rồi, mua hai.”
Sau lúc mở hàng, khách hàng vây xem từ từ nhiều hơn, phần lớn đều là cặp đôi trẻ tuổi, cười đến mập mờ, cũng không mặc cả, nhưng chọn rất cẩn thận.
“Cô chủ, cái này thật mỏng á, có thể nào dùng hay không liền rách?”
“......” Hạ Hải Dụ khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, “Sẽ không rách, đây là hàng chính hãng, bảo đảm cả chất lẫn lượng, anh xem trên bao bì còn có 3C dấu hiệu đây!”
“Dấu hiệu không đáng tin, hiện tại cái gì cũng làm giả được!”
Hạ Hải Dụ cười gượng hai tiếng, “Ôi cái này không cần lo lắng nữa, tôi đã dùng qua, chất lượng rất tốt, yên tâm mua đi!”
Thốt ra lời này, những khách hàng nhiệt tình lại cao hứng, “Cô chủ, xem người cô bây giờ, cũng sẽ không nói láo, cô nói đã dùng thử, vậy chúng tôi mua thêm mấy cái!”
“Cám ơn! Cám ơn!” Hạ Hải Dụ cười thu tiền, cảm giác không khí xung quanh cũng biến đổi ấm áp.
Nhưng đột nhiên, dưới đèn đường xuất hiện một bóng người cao lớn, trong lúc trời đất tối tăm, gió đêm mê mang, làm tầm mắt đui mù, cảm giác lạnh lẽo, sợi tóc đen phe phẩy qua cổ áo màu trắng, chỉ thấy Đường Húc Nghiêu đôi mắt dài híp lại, ánh mắt như sương, đem cô khóa chặt vững vàng.
“Em dùng với ai a?” Một chữ “A” cuối cùng thanh âm kéo rất dài, giống như cười, mà không phải tức giận.
|
Chương 13: Tiếp xúc thân mật Hạ Hải Dụ ngẩn ngơ, khuôn mặt nhỏ nhắn kìm lòng không được lại đỏ, tim cũng thình thịch nhảy loạn, nhưng cô cố giả bộ trấn định, “Khụ..... Khụ..... Đương nhiên là tôi cùng bạn trai yêu mến của tôi dùng!”
“A?!” Đường Húc Nghiêu ra vẻ kinh ngạc, giữa lông mày đều là tà khí, “cưng yêu, anh không phải là bạn trai yêu mến của em sao? Nhưng sao anh lại không nhớ rõ chúng ta dùng qua vật hữu dụng kia đây? Em thật không ngoan, dám lừa khách hàng, chúng ta mỗi lần làm không phải đều là trực tiếp ‘tiếp xúc thân mật’ sao?”
Nghe vậy, Hạ Hải Dụ cũng hít một hơi, anh ta nói cái chuyện hoang đường gì, không chút suy nghĩ liền kêu la, “Không biết xấu hổ! Ai làm với anh chứ? Tôi vẫn còn là cô gái trong sạch!”
Một câu kinh hãi tứ phía.
Đường Húc Nghiêu thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô biến thành màu gan heo, không nhịn được có chút buồn cười, khóe miệng nhếch lên một độ cong đẹp mắt.
Hạ Hải Dụ còn không kịp buồn bực, khách hàng liền bắt đầu dao động, “Thì ra cô lừa gạt người, còn nói mình có kinh nghiệm, lừa dối người ta, vậy chúng tôi không mua nữa, trả tiền trả tiền!”
Vừa nghe tiền vừa vào túi liền muốn bay, Hạ Hải Dụ bắt đầu đổ mồ hôi, “Ôi, không phải thế, mọi người đừng nghĩ loạn, tôi bảo đảm đó đều là hàng chính hãng, dùng rất tốt!”
“Sao cô dám bảo đảm chứ? Cô cũng chưa dùng thử!”
Hạ Hải Dụ hỏng mất, đây là cái gì Logic, nếu nói cô bán dao thái…, chẳng lẽ muốn cô chém thử mình một đao trước à?!
“Cô chủ trả tiền đi, chúng tôi không mua!”
Khách hàng đổi ý ngày càng nhiều, Hạ Hải Dụ không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ nhất nhất trả tiền, chỉ chốc lát sau, hàng vỉa hè vốn náo nhiệt không dứt đã trở nên vắng ngắt.
Nhìn ví tiền khô quắt, buôn bán tối nay công toi! Cố gắng của cô cũng mất trắng!
Bả vai, khẽ rủ xuống......
Cô ngồi xổm xuống, đem đồ trên vỉa hè nhặt lên, nhét vào bao vải to mang theo, từ đầu tới cuối, không nhìn anh ta một cái.
Đường Húc Nghiêu nhíu mày, đối với phản ứng của Hạ Hải Dụ không dự đoán được, cô hẳn là phải nổi trận lôi đình hét to với anh, sau đó mạnh mẽ cho anh một cước, hoặc là đem đồ nện lên đầu anh để trút giận không phải sao? Lúc trước tính tình của cô quật cường một dạng giống như cỏ dại, hôm nay thế nào lại im hơi lặng tiếng biến thành mầm non rồi?
“Này, Hạ Hải Dụ...... Cô làm sao không nói lời nào?” Thanh âm của anh có chút thấp thỏm.
Cô vẫn không thèm để ý đến anh, đứng lên, quay hướng ngược lại rời đi.
“Hạ Hải Dụ!” Anh quýnh lên, đưa tay kéo cô lại, kinh ngạc, cô thế nhưng...... Khóc?!
|
Chương 14: Bồi thường tổn thất Không, không phải là khóc, chẳng qua vành mắt có hơi hồng hồng, nhưng vẫn có chút làm anh ngạc nhiên, có chút làm anh...... Lo lắng.
Vành mắt cô hồng hồng, nước mắt ở bên trong nổi lên, chỉ cần dùng lực chớp mắt một cái, nước mắt sẽ lăn xuống, nhưng cô cố nén không khóc, cánh môi cắn chặt, đến nỗi môi trắng bệch cũng không buông ra chút nào, quật cường làm tim anh đập nhanh.
Đường Húc Nghiêu dừng một chút, bỏ qua cái cảm giác kì lạ trong tim kia, nâng lên chiêu bài mỉm cười, “Hạ Hải Dụ, cô là vì không kiếm được tiền mới đau lòng sao? Cô đến mức này sao, cái đó bán bao nhiêu tiền, cô có bán đến trời sáng cũng không được 100 đồng đi? Vì cái này mà khóc cũng quá khoa trương rồi! Được rồi, tôi cho cô 500 đồng, coi như bồi thường tổn thất cho cô!”
Vừa nói, anh tự mình từ trong ví da móc ra tờ năm trăm đồng giá trị lớn, cô cũng không nhận.
Vẫn không có động tĩnh gì, nét mặt Đường Húc Nghiêu có chút lúng túng, chưa từng có ai nhắm mắt làm ngơ với anh như thế!
Tiện tay lại rút ra một chục tiền mặt, anh đếm cũng không thèm, cùng với tờ tiền lúc nãy đưa tới, “Như vậy đủ chưa?”
Hạ Hải Dụ vẫn không có phản ứng, chỉ lặng lẽ nhìn anh, không nhìn ra biểu cảm.
Đường Húc Nghiêu nhíu mày, sống 23 năm anh còn chưa bao giờ bực mình như thế!
Nhưng anh là Đường thiếu gia cao cao tại thượng, ai dám không nhìn anh như vậy, tất cả mọi người phải theo ý của mình, anh chưa từng an ủi qua người nào, chưa từng thương hại qua người nào, nhất là đối với phụ nữ!
Tất cả phụ nữ bên người đều hướng về anh mà cười, cố gắng đón ý nói hùa, lấy lòng mình, chỉ có người trước mắt này là ngoại lệ, mỗi lần thấy anh đều một dạng như gặp phải kẻ thù, hiện tại lại càng mắng cũng không mắng mình!
Lý trí nói cho anh không nên tự làm mất mặt mình, cũng bỏ cô lại đi bộ, nhưng là...... Nhưng là anh thậm chí có phần không làm được!
Cả người buồn bực, Đường Húc Nghiêu có chút bực bội, đối với thói quen muốn gì có đó làm anh tuyệt đối không chịu được người khác không để ý, nhấc tay lên, anh đem tiền đưa cho cô, “Cầm!”
“Tôi không muốn!” Rốt cục, Hạ Hải Dụ có phản ứng, nhưng là dứt khoát cự tuyệt.
Đường Húc Nghiêu nhíu mày, kiên nhẫn rốt cục dùng hết rồi, “Cô gái, cô thanh cao cái gì, cầm loại đồ vật này bán trên đường, muốn tôi đưa bao nhiêu?! Cô không phải muốn kiếm tiền sao?!”
Lời khó nghe vào tai, Hạ Hải Dụ lửa giận trong lòng hừng hực thiêu đốt, hướng về phía Đường Húc Nghiêu chính là một trận kêu la đổ ập xuống, “Đúng! Tôi muốn kiếm tiền, nhưng tôi muốn dựa vào chính mình kiếm tiền! Tôi dốc sức tìm cách thế nào, đều so với loại heo ngồi không như anh quần áo tới đưa tay cơm tới há mồm mạnh gấp trăm lần! Tôi làm phiền anh cái gì, sao anh lại mang phiền phức đến chỗ tôi?!”
Đường Húc Nghiêu ngẩn ra, thấy cô khôi phục bộ dáng mạnh mẽ khí phách hiên ngang, khóe miệng khẽ giơ lên, nhưng nụ cười lại bỗng nhiên thu vào, đáy mắt lập tức bắn ra tia nguy hiểm, “Làm phiền tôi chuyện gì?! Cô không biết nhân viên Đường Thịnh không thể lén kiêm chức sao?!”
“Không biết!”
“Trên hợp đồng có quy định!”
“Hợp đồng cái quỷ! Trên hợp đồng cũng không nói làm chưa được nửa năm phải bồi thường năm vạn đồng! Anh là đồ tiểu nhân, xấu xa, đều do anh giở trò quỷ! Ở công ty bắt nạt tôi, sau khi tan làm cũng bắt nạt tôi, tôi với anh không xong đâu!”
Nói xong, Hạ Hải Dụ giơ cao bao vải to trong tay, sau đó mạnh mẽ đánh tới đầu Đường Húc Nghiêu, rầm một cái, đồ vật bên trong lại rớt ra ngoài, đập đến anh cả người chật vật, “Đường Húc Nghiêu, Go——Out!”
Hạ Hải Dụ sau khi mạnh mẽ trút giận xong, thở phì phò chạy xa, đối với người đàn ông đang la hét sau lưng mắt điếc tai ngơ, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn giận đến đỏ bừng, giương môi, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển.
“A, Hạ Hải Dụ, làm rất khá!Rất thoải mái!”
“Cái loại Đại thiếu gia tự cho là đúng kia chính là thiếu dạy dỗ!”
“Cho là có tiền là được chắc, người nào cần tiền của anh ta!”
“Bệnh hoàng tử giai đoạn cuối!”
Nói thầm lung tung một phen, Hạ Hải Dụ dần dần tỉnh táo lại.....
Xong rồi, mới vừa nãy cô đem đồ trong bao đập anh ta, vậy chẳng phải vốn ban đầu không lấy lại được?!
A a a a a, đáng chết!
Cô bị anh làm tức đến còn biết gì!
Tay nhỏ bé nắm thành quyền, đập nhẹ hai cái lên đầu mình, Hạ Hải Dụ giận dữ đi về phía bến xe, chỉ chốc lát sau liền ngồi lên tuyến xe buýt 28, hình bóng nho nhỏ biến mất dưới ánh đèn neon trong bóng đêm.
Phía sau, một chiếc Lamborghini số lượng có hạn trên toàn cầu theo sát, tầm mắt Đường Húc Nghiêu xuyên thấu qua thiết bị chắn gió thủy tinh, lại xuyên qua cửa sổ xe buýt, đem từng hành động của cô nhét vào đáy mắt....
|