Trái Tim Lạnh Giá
|
|
Chương 23 : Chào Ông , Ông Ngoại - Em định đi bao lâu ? - Với sức của em , em nghĩ là ít nhất là 1 tuần cao nhất là 1 tháng - Anh sẽ cho người chuẩn bị cho em . Em liên lạc với Victor đi . - Muốn liên lạc với Victor phải nhờ đến Hunter rồi . _ Nó nói rồi đứng dậy rời khỏi phòng . Hữu nhìn theo bóng lưng của Nó , anh khẽ thở dài . Anh cũng đứng dậy rời khỏi phòng đi chuẩn bị hành lí cho Nó . Còn Nó , Nó đi dọc theo hành lang dãy các phòng , chân khẽ dừng lại trước cửa phòng Hunter . Tay khẽ nâng lên định gõ cửa nhưng rồi Nó lại buông tay xuống , dùng chân đạp mạnh cửa mở ra . Đó chính là phong cách của Nó . Hunter bên trong cũng không khỏi giật mình . Ông quay lại nhìn xem tên nào cả gan dám xông vào thế thì thoáng giật mình . Nó đưa mắt lên nhìn ông và cũng rất tự nhiên Nó đi vào sopha ngồi đối diện ông . Hunter đưa mắt nhìn Nó khó hiểu sao lại tìm ông ? - Ông còn nhớ Victor chứ ? - Victor ? Thằng Minh Hoàng đó hả ? - Phải - Ừm , thì sao ? - Cho tôi số điện thoại của anh ta , tôi muốn hỏi thăm - Không đơn thuần là hỏi thăm - Tuỳ ông suy nghĩ , số điện thoại đưa đây - Cháu mà nói với ông ngoại thế sao ? - Ông không đưa , vậy tôi tự tìm _ Nó toan đứng dậy quay lưng - 0903XXXXXX_ Ông nói chậm rãi và dãy số đó nhanh chóng được bộ óc của Nó tiếp nhận - ................. - Con tìm Victor làm gì ? Không lẽ .......... - Phải . Tôi sẽ tham gia buổi huấn luyện đó - Con điên sao ? Buổi tập đó khủng khiếp gấp 10 lần buổi tập của ta khi xưa - Ông cũng biết rằng khủng khiếp sao ? - Ta không cho con đi - Ông quản được tôi sao ? - Lí do gì ? Lí do gì mà con phải tham gia ? - Tôi nghĩ làm sát thủ thì không nên có chút sai sót . - Đây chỉ là ngoài ý muốn . Ta thực sự không muốn con lúng sâu vào nó nữa . - Chẳng phải đây là điều ông ban tặng cho tôi ? - Ta ...... ta muốn con quay đầu lại . Lí ra ta không nên ép con - Quá trễ rồi . Đã leo lên lưng cọp thì không thể nào xuống được - Còn có thể mà Tiểu Băng _ Hunter nói như van nài Nó . Ông thực sự hối hận khi cho Nó tham gia vào buổi huấn luyện ấy . - Có thể ? Điều đó quá xa vời - Ta chấp nhận huỷ lời nói đó . Chỉ mong con buông bỏ giới giang hồ , hận thù để quay lại làm Tiểu Băng như khi mẹ con còn sống . Ta chấp nhận rút khỏi giới giang hồ , ta chỉ muốn được làm ông ngoại của con thôi . Ta ..... ta xin lỗi ..... Xin lỗi vì tất cả lỗi lầm mà ta đã gây ra cho con _ Hunter rất thương Nó , thương Nó như Hải Băng Giá mà năm ấy ông sớm nhận ra Nó thì có lẽ mọi việc đã không thế này . Ông thực sự hối hận , ông chỉ muốn Nó rời bỏ việc làm sát thủ để mà quay lại với bản chất thật của Nó thôi . Và có thể chấp nhận , gọi ông một tiếng " ông ngoại " - Đừng nói nữa . Quá muộn rồi . Chào ông _ Nó quay lưng bước ra phía cửa . Dừng chân lại Nó buông lời xong bước thẳng ra ngoài - Tất cả đã là quá khứ . Thời gian trôi qua không bao giờ lấy lại được . Tôi rất vui vì ông nhận ra sự sai lầm của mình nhưng phải chi ông nhận ra sớm hơn thì hay quá . Tất cả đã quá trễ để kết thúc . Với sức của tôi , buổi huấn luyện đó chắc không sao đâu . Còn nữa , khoảng thời gian tôi đi , tôi xin ông đừng động tới Thiên Hữu . Coi như ông chuộc lỗi với tôi đi . Chào ông , ông ngoại . Hunter đứng nhìn Nó , ông hoàn toàn không tin rằng mình đã nghe gì . " Ông ngoại " sao ? Nó đã gọi ông như thế sao ? Nó thực sự tha thứ cho ông sao ? Ông vui mừng vô cùng . Ông sẽ trả tự do cho Nó từ đây , ông cũng không đem Thiên Hữu ra hâm doạ Nó nữa . Nhưng có một chuyện ông không thể nào tha thứ đó chính là cái chết của Hải Băng . -----------------------------
|
Chương 24 : Nhầm Lẫn *** Tại phòng Hắn *** - Alo ? - Thưa ông chủ , không biết khi nào ông chủ trở lại bang ? - Có chuyện gì sao ? Chẳng phải đã có thằng Victor sao ? - Dạ , nhưng HD muốn đấu để giành vị trí chủ đạo . Mà hắn muốn vang cả 2 phải đấu ạ . - Sao ?? Bang HD muốn đấu với bang KV sao ? Chừng nào ? - Dạ , cũng khoảng 1 tuần nữa - Uhm , được , dù gì tôi cũng rảnh , tối nay tôi sẽ sang - Dạ ...... Một hồi tút dài vang lên , Hắn cất điện thoại vào túi . Tay cầm ly rượu , tay đút vào túi quần đứng cạnh cửa sổ suy nghĩ mông lung gì đó , lâu lâu có nhâm nhi ít rượu . Muốn đấu sao ? Chuyện này hình như không đơn giản . Chẳng phải trước đây đã từng đấu rồi sao ? Chẳng phải HD đã thua rồi sao ? Muốn tái xuất giang hồ lại à ? Giới thiệu tí : Trong TG ngầm có tổng cộng là 4 bang chính và 15 bang nhỏ . Bang KV là Kevin và Victor lãnh đạo Bang HD à Jacker lãnh đạo Bang MB là Just lãnh đạo Bang HZ là Hunter lãnh đạo Hắn rút điện thoại ra và gọi cho quản lí riêng . - Đặt cho tôi vé máy bay sang Nga ngay bây giờ . - Thưa thiếu gia , chuyến bay khởi hành lúc 9h tối ạ . - Vậy đặt đi , tôi sẽ ghé nhà rồi đi luôn - Dạ vâng Sau khi dặn dò quản lí , Hắn đặt ly rượu xuống và bước ra gần cửa tắt đèn đóng cửa rồi rời khỏi phòng . Điều đầu tiên là Hắn phải đi báo cô em gái của Hắn để nếu mai cô không nhìn thấy Hắn chắc biệt thự Hàn Gia sập quá . Hắn đi thẳng ra ngoài vườn vì Hắn đã nhắn với Phương đã ra vườn . Đứng từ trong nhìn ra , Hắn thấy có một cô gái đang ngồi trên xích đu . Hắn nghĩ là Phương nên đến gần và cất tiếng hỏi : - Phương đấy hả em ? _ Vừa hỏi hắn vừa nhìn , cũng nhờ vậy mà Hắn biết người ngồi đó không phải Phương mà là ......... - Jenny , sao em ngồi ở đây ? - .............. - Sao em không trả lời anh ? Em có chuyện gì buồn sao ? - ............... - Em sao thế ? Hôm nay , anh hỏi tôi sao em không trả lời ?_ Hắn bắt đầu mất kiên nhẫn - ..............._ Đáp lại vẫn là sự im lặng của cô gái bên cạnh - Này Jenny , em bị câm sao ? Bộ em mở nhạc lớn lắm nên không nghe anh nói hả ? _ Hắn quát lên nhưng cô gái vẫn dửng dưng mắt nhắm im lặng làm Hắn không khỏi bực mình . <<< Reng ..... reng >>> Điện thoại Hắn vang lên với dòng tin nhắn : " Anh Hai, em đang ở sân thượng , lazy đi xuống , anh lên đây đi " Hắn thấy dòng chữ tin nhắn liền đứng dậy quay vào trong và không quên gửi lại câu nói : " Jenny , em nhớ là không trả lời tôi đấy . Đừng bám theo tôi nữa " Hắn vừa rời khỏi cũng là lúc cô gái mở mắt và gỡ headphone xuống . Cô gái khẽ nhếch môi tạo một đường cong tuyệt đẹp . - Nhầm lẫn rồi ! Nói ra câu này chắc mọi người cũng đoán ra là ai rồi phải không ? Phải , cô gái đó chính là Linda Hàn Tiểu Băng không phải Jenny Hàn Tiểu Như . Sở dĩ Nó không lên tiếng là tại vì không đúng tên Nó nên việc gì Nó phải dư hơi trả lời . Và cứ thế Nó để Hắn tự độc thoại một mình vậy . Nó đứng dậy vươn vai rồi quay đi vào trong . Ở phía trong , Hắn đi gần đến cầu thang thì thấy một cô gái y đúc như cô gái vừa rồi . Cô gái này chính là Như , Như thấy Hắn liền nở nụ cười , Hắn liếc khinh rồi định phớt lời luôn nhưng mà .................. - Anh Khang , sao anh lại lơ em ? - Không phải , cô không muốn nói chuyện với tôi sao ? Linda ? - Linda ? Em là Jenny _ Như giật mình - Jenny ? Không phải cô vừa ở ngoài vườn sao ?_ Hắn cũng giật mình - Ngoài vườn ? Đâu có em mới ở trên phòng xuống mà ?_ Như thắc mắc
|
Chương 25 : Cả Hai Đều Sang Nga - Vậy cô gài ngoài vườn lúc nãy là .... là _ Hắn hết hồn , không lẽ Hắn nhầm lẫn . Vì bóng tối che mờ nên Hắn không nhìn rõ được khuôn mặt băng giá của cô gái kia . Và lần nữa , Hắn giật mình khi ........ - Là tôi _ Giọng nói lạnh lùng vang lên sau lưng , Hắn quay lại , Như khó hiểu - Cô .... cô là .... là .... Linda ..... - ........._ Lại im lặng - Sao thế ?_ Như - À không có gì , chỉ là anh nhầm lẫn hai chị em em thôi - Nhầm lẫn ? Em xinh đẹp thế vậy mà anh nhầm với chị em ? - Uhm , cả hai người có vẻ đẹp riêng cũng khó mà phân biệt được . - Nhảm nhí . Vẻ đẹp riêng lại khó phân biệt ? Anh lừa em à ? - Haizzz , một hồn nhiên , vô tư , một băng lãnh , nguy hiểm . Trong màn đêm làm sao anh phân biệt rõ ? - Băng lãnh , nguy hiểm . Tốt nhất cách xa ra nếu không chết lúc nào không hay . _ Nó nhếch môi rồi lướt qua Hắn và Như trở về phòng . Hắn im lặng nhìn theo bóng Nó . Hắn khôg hiểu vì sao lại nói la " nguy hiểm " trong khi định bảo là " thu hút " . Như im lặng nhìn Hắn khó hiểu . Đột nhiên , Hắn cũng im lặng đi thẳng lên sân thượng lướt qua Như . Như đơ người một lúc rồi khẽ nhếch môi và bước đi ra ngoài vườn dạo **** Tại phòng Nó **** Phương đứng đợi Hắn lâu quá , đâm ra bực mình quay về phòng . Nó về phòng , mở tủ quần áo xếp vào vali chuẩn bị đi sang nước ngoài . Phương thắc mắc liền hỏi Nó : - Cậu đi đâu vậy Linda ? - Phương này , tớ đi nước ngoài một thời gian , cậu ở nhà thay tớ chăm sóc chậu hoa hồng đen đó nha _ Nó trở nên thân với Phương hơn - Ừ mà cậu đi đâu ? - Nga - Chừng nào đi ? Chừng nào về ? - Tối nay đi , về thì chưa biết - Sang đấy học cho tốt nhé ! - Ừm _ Nó giấu Phương chuyện tham gia huấn luyện vì đơn giản không muốn cô biết nhiều về chuyện của Nó . - Để tớ phụ cậu _ Phương hí hửng rồi phụ Nó xếp đồ <<< Reng .... reng >>> Phương vội chạy ra ngoài - Alo ? - Elena , anh hai sang nước ngoài một thời gian . Ở nhà vui nhé . - Hai đi đâu mới được chứ ? - Hai gặp bạn cũ . Nó mới vừa bảo sang chơi nên hai đi liền . - Nước nào ? - Nga - Trùng hợp thế - Sao ? - Linda cũng đi Nga - Cô ta sang đấy làm gì ? - Học thì phải - Ừh vậy thôi . Bye nhé em gái - Chào hai , đi vui vẻ Phương vội quay vào trong thì Nó đã xếp xong quần áo và đang chuẩn bị thay đồ đi . Thấy Phương , Nó đột nhiên tò mò về cuộc gọi đấy .... - Ai thế ? - Ai là ai ? - Ai gọi cho cậu ? - À là anh Kevin - Có chuyện gì sao ? - Anh mình cũng sang Nga đó và gặp bạn cũ - Ừ , thôi mình đi thay đồ _ Nói rồi Nó bước vào phòng vệ sinh . Phương nhìn theo Nó khẽ mỉm cười , cô đột nhiên chắp tay lại khẩn cầu , lẩm bẩm gì đó " Cầu mong ông trời cho họ gặp nhau ở Nga và se duyên cho họ " 20p sau Nó bước ra ngoài với bộ váy ngắn màu đen đầy quyến rũ . Tóc xoã ngang lưng cài thêm băng rôn làm nổi bật hơn nữa . Đôi mắt , gương mặt vẫn như thế , vẫn là lạnh lùg vô hồn nhưng rất đẹp . Sự lạnh lùng này rất đẹp . Phương cũng giật mình khi thấy Nó . Quả thật Nó rất đẹp ..........
|
Chương 26 : Chào Tiểu Thư - Quản lí đợi bạn ngoài cổng á _ Phương - Uhm , đi đây , bye _ Nó vừa nói vừa kéo vali rời khỏi phòng và không quên đưa mắt nhìn chậu hoa hồng đen . Cũng tối rồi , Phương cũng đi thay đồ rồi nghỉ ngơi . Nó kéo vali đi về phía cổng trong sự im lặng . Và đương nhiên , chuyện Nó đi Nga chỉ có Thiên Hữu , Thục Phương , Hắn và Hunter biết thôi . Nó leo lên xe và được Hữu đưa đến sân bay . Trên xe , Nó tựa đầu vào ghế dựa , ánh mắt nhắm nghiền lại , tai đeo headphone , gương mặt vẫn vô cảm xúc . Hữu đôi lúc len lén liếc nhìn Nó qua tấm kính nhỏ trong xe , anh chợt nhớ lại khi nãy tỏ tình Nó , tim anh cảm thấy hơi bị đau một xíudù anh đã biết kết quả nhưng anh vẫn nói , nói để Nó biết và anh sẽ nhẹ lòng hơn là giấu . Sống với nhau không lâu , chỉ kể từ khi Nó trở về nhà . Nhớ lại lúc đó , thật sự chẳng thể tin nỗi .............. *** Quá khứ *** Vào ngày .... tháng .... năm ấy .... Khi Nó được Hunter đưa quay trở về . Peter - bố Nó đã bố trí cho Blue - Thiên Hữu làm quản lí riêng của Nó , cho người chuẩn bị sắp xếp phòng của Nó . Nó về phòng thay ra bộ quần áo , người Nó bỗng nhẹ nhõm . Khi bước ra , Nó rất giản dị với bộ đồ ngủ hồng phấn ( khi đưa về là buổi tối ) , mái tóc ướt dài , khuôn mặt vô hồn , vô cảm xúc . Đôi chân thon bước lại gần phía sopha , ánh mắt vô hồn của Nó bắt gặp ánh mắt của Hữu . Sự im lặng đến nặng nề bao trùm ... Thiên Hữu lúc bấy giờ ra dáng một thanh niên 16 tuổi , chững chạc với chiếc áo sơ mi sọc , quần jeans và mái tóc vuốt keo kèm với đôi bata màu trắng tinh khiết . Còn Nó , chỉ với bộ đồ ngủ hồng phấn thôi mà đã tôn lên vẻ đẹp băng lãnh trong Nó . Một nét đẹp khiến người ta phải run sợ , một nét đẹp khiến người ta bị thu hút ..... - Thưa tiểu thư , tôi là quản lí của cô _ Hữu lên tiếng trước nhưng có phần rụt rè .... - .......... _ Nó im lặng - Trời cũng tối , tôi ra ngoài , tiểu thư nghỉ ngơi , có gì thì cứ gọi , tôi ở phòng bên cạnh _ Hữu đứng dậy bước đi ngang qua Nó . Nhưng chưa ra tới cửa thì chân Hữu buộc phải dừng lại vì câu nói lạnh lùng của Nó ... - Cậu là Thiên Hữu ? - Vâng , tiểu thư - Là con của bà quản gia ? - Vâng . Tôi đã nghe tin về mẹ tôi đã ..... - Tôi không hỏi . Sau này tôi gọi cậu là Blue Ok ? - Ok . Rất vui thưa tiểu thư - Đừng gọi tiểu thư , cậu bao nhiêu tuổi - Tôi 16 thưa tiểu thư - Đã bảo đừng gọi tiểu thư mà . Tôi mới 15 thôi , cứ xưng hô anh em đi , không sao đâu . Khi nào trước mặt bố tôi hãy xưng hô tôi và tiểu thư ........ - Vâng ..... - Anh có thể về phòng nghỉ ngơi . Mai gọi tôi sớm - Vâng , chào , ngủ ngon Hữu vừa ra ngoài , cánh cửa vừa khép lại . Ánh đèn trong phòng vụt tắt , một mảng tối bao trùm . Phía bên ngoài , Hữu đứng dựa tường , anh nhắm mắt vội trấn tỉnh mình . Tim anh , tim anh như đập loạn xạ . Sao vậy nhỉ ? Có phải vì câu nói của cô không ? Giọng nói có chút lạnh lùng , có chút ấm áp làm tim anh trật 1 nhịp .Đây là lần đầu tiên , anh có cảm giác như vậy .... Phải chăng anh đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên ? Từ ngày đó , anh và Nó trở nên thân thiết và tình cảm trong anh ngày một lớn dần
|
Chương 27 : Trùng Hợp *** Trở về thực tại *** Nó vẫn yên lặng trên xe , không khí hơi ngột ngạt . - Em liên lạc Victor chưa ?_ Hữu lên tiếng phá vỡ bầu không khí không nên có này - Anh không nhắc em quên _ Nó đáp lại rồi rút điện thoại gọi vào số khi nãy Hunter đưa [[[ ........ ]]] - Alo , cho hỏi phải Minh Hoàng không ? [[[ ....... ]]] - Không nhớ em gái sao ? Zin đây [[[ ....... ]]] - Em sẽ sang Nga , anh cho em ở nhờ vài hôm rồi em sẽ nói mục đích em sang đấy ! [[[ ....... ]]] - Ok , em bay chuyến chín giờ [[[ ...... ]]] - Chào anh , bye [[[ ....... ]]] Một hồi tút dài vang rõ , Nó lưu số này vào là Victor để dễ tìm kiếm . Nó nhắm mắt lại tận hưởng không khí về đêm ( cửa kính mở nhé ), chỉ vài giờ , phút nữa Nó sẽ rời xa nơi đây và khi trở lại sẽ là một con người hoàn toàn khác . Nó cũng chẳng muốn như vậy đâu nhưng vì năm ấy , Nó đã dính vào TG ngầm thì chỉ khi Nó 20 tuổi , Nó mới dứt được . Tại sao ông trời lại tàn nhẫn với Nó ? Lại bắt người mẹ Nó yêu thương xa Nó khi còn nhỏ ? Tại sao lại muốn Nó tự tay giết chết bà quản gia ? Tại sao người cứu Nó năm ấy lại chính là ông ngoại Nó ? Tại sao Nó lại là người chịu cái tuổi thơ " tồi tệ " đó ? Dòng suy nghĩ ngắt quãng khi chiếc lamborgini dừng lại trước cổng sân bay . Hữu xuống xe rồi mở cửa xe cho Nó xuống , sau đó lấy vali đưa cho Nó kèm theo vé máy bay đã hoàn thành xong . - Đi vui vẻ , cẩn thận - Bye , anh nhé . Vụ kia có thông tin alo cho em - Ok , bye em _ Hữu nói rồi leo lên xe phóng đi Nó đợi cho xe Hữu đi khuất , Nó mới vào trong . Và như Nó nghĩ , vừa vào thôi đã là trung tâm chú ý của mọi người . Dáng người nhỏ bé của Nó vội lướt nhanh , Nó không muốn gặp chuyện . Và bây giờ là 20h30' , Nó đã lên ngồi sẵn trong máy bay ở khoang thường . Nó không cần để ý xung quanh , lấy tai nghe cho vào lỗ tai và thưởng thức âm nhạc , đôi mắt nhắm nghiền , khuôn mặt đậm chất lạnh lùng . Hai mươi phút sau , có một chàng trai , đội mũ che khuất mắt , áo thun xám quần jeans dài bước lên máy bay và ngồi ngay chỗ của Nó . Nó không thấy mặt anh ( vì nhắm mắt ) anh cũng không thấy được Nó ( vì Nó lấy mũ che cả gương mặt ) - Chuyến bay từ Vietnam sang Nga sắp cất cánh . Đề nghị hành khách thắt dây an toàn Tiếng loa phát thanh làm Nó giật mình , Nó gỡ mũ xuống và nhìn người kế bên . Đồng lúc với Nó , anh ta cũng quay sang nhìn Nó . Và ..................... - Lin ..... Linda ? - Đồ điên Rio sao ? - Sao cô lại ở đây ? - Tôi đi Nga , không ở đây chứ chẳng lẽ ở bên máy bay sang Pháp ? - Ờ tôi quên , không ngờ chúng ta lại đi chung và ngồi chung . Có duyên nhỉ ? - Tiếc là không phận . Nó nói khiến Hắn chẳng thể nói được gì nữa . Nó và Hắn dựa vào ghế , mũ che đi khuôn mặt , headphone bám lấy tai , và đôi mắt chìm sâu vào giấc ngủ . Mỗi người đeo lấy một giấc mơ riêng . Và thời gian cứ trôi , cuối cùng chuyến bay cũng hạ cánh . Đợi đến khi tất cả mọi người - kể cả Hắn xuống xe thì Nó mới xuống . Ung dung kéo vali ra ngoài mặc cho người khác dòm ngó , xầm xì to nhỏ , chẳng cần nhìn ai , cứ thế mà tiến lên phía trước chính là phong cách của Nó .... - Xin chào , cho tôi hỏi cô có phải là Zin không ạ ?_ Một tên đeo kính đen tiến lại hỏi - Phải , ngươi là đàn em của Victor ? - Yes , mời tiểu thư theo tôi _ Tên đeo kính cúi đầu mời Nó tiến lên chiếc xe đen phía trước . Và chiếc xe cứ thế lao về phía trước
|