Trái Tim Lạnh Giá
|
|
Chương 33 : Giận Cá Chém Thớt - Thứ nhất , tôi kêu anh đổi để tôi làm bang chủ có như thế Jacker mới không đụng đến bang . Thứ 2 , tôi muốn anh được an toàn . - Cô ..... cô muốn tôi được an toàn ? Hắn chẳng hiểu ? Nó lo cho Hắn sao ? - Phải . Vì lỡ không may , anh có chuyện gì thì gia đình anh sẽ ra sao ? - Nhưng lỡ như cô cũng ...... - Không . Nếu tôi có chuyện gì thì gia đình tôi cũng không sao . Có Minh và Như thay rồi . Tôi cũng không bận tâm . - Sẽ có người không muốn cô gặp chuyện _ Hắn đột nhiên nói - Ai ? Mà thôi tôi chẳng quan tâm . Dù sao thì mọi chuyện cũng xong . Victor đặt vé máy bay giùm em - Chức bang chủ , tạm thời cô cứ giữ lấy. Khi cần thì giao lại . - Vậy tuỳ hai người _ Nó - Tôi sẽ về cùng với cô _ Hắn - Ok _ Nó đồng ý Một ngày nữa trôi qua . Sau hôm nay , cũng đủ biết sẽ có chuyện gì xảy ra rồi . Jacker sẽ không bỏ qua đơn giản vậy đâu . Một ngày nào đó không xa , chiếc mặt nạ của Nó sẽ được gở xuống và mọi chuyện sẽ bại lộ ..... *** Biệt thự Hàn gia *** Trong căn phòng kín , mọi người tập trung lại , một nét mặt dữ tợn , một nét mặt lo sợ hiện ra ..... - Bây giờ cậu có nói cho tôi biết là con gái tôi ở đâu không ? - Thưa ngài , tiểu thư dặn tôi không được nói - Cậu ........ đang giỡn mặt với tôi ư ? - Xin ông chủ hãy hiểu ...... - Người đâu , lôi cậu ta ra ngoài đánh đến khi nào cậu ta chịu nói Linda đang ở đâu _ Peter giận dữ - Bố ..... bình tĩnh lại . Thiên Hữu là người của Linda , em ấy không thích ai đụng tới đâu _ Minh chen ngang - Phải . Cậu chủ nói đúng . Nếu ông chủ đánh tôi , ông chủ sẽ ăn nói thế nào với tiểu thư <<< Chát >>> Một cái tát rõ rệt , hằn năm dấu tay hiện rõ trên gương mặt của Hữu . Và cái tát đó là do ...... - Hỗn láo , dám ăn nói vậy với bố của tao à ? - Jenny tiểu thư , cô ........ - Tao thế nào ? Chuyện chị tao đi chơi với Minh Khang có gì khó nói mà không nói được ? Hay là không phải như thế _ Như nhếch môi khinh bỉ - Chuyện đó là thật , Lâm tiểu thư cũng biết mà ..... - Biết thì sao ? Nhỡ bọn bây đồng loả với nhau thì ai biết được ? - Tiểu Như em im lặng một tí đi . Đừng có đánh Thiên Hữu . Còn Hữu cậu về phòng trước đi _ Minh - Tại sao phải im ? Quốc có quốc pháp , gia có gia huy . Vào đây phải tuân đúng luật lệ . Xấc xược như vậy thì phải xử . - Không lẽ cô cũng muốn xử luôn tôi _ Phương - Thục Phương , em là người ngoài không được xen vào _ Như - Em ? Chúng ta bằng tuổi nhé . Nói chuyện thì không biết cân nhắc mà đòi xử người ta sao ?_ Phương mỉa mai - Thôi đi , các người đấu khẩu đủ chưa ? Có ai xem tôi ra gì không ?_ Peter hét lên - Bố ......... anh Minh , anh đưa bố về phòng trước . Ở đây để em lo liệu . Hôm nay , em không xử lí anh ta thì em không phải HÀN TIỂU NHƯ _ Như chắc nịch Chuyện này đâu dính đến Như , Hữu cũng đâu có thù với Như . Sao cô ta cứ một mực đòi xử lí Hữu cho bằng được vậy ? Chẳng lẽ trả thù sao ? À không , giận cá chém thớt mới đúng . Như đang giận Nó mà không làm gì được Nó nên mới xử lí Hữu sao ? - Vậy nếu hôm nay tôi không dạy dỗ lại cô , tôi không phải HÀN TIỂU BĂNG _ Chất giọng lạnh lùng vang lên Mọi người theo giọng nhìn về phía cửa thì thấy một cô gái tóc búi cao , quần jeans cùng một chiếc áo thun . Còn chàng trai thì áo thun trắng , quần jeans mũ đội lệch . Tay thì đang kéo hai chiếc vali tiến vào căn phòng ....
|
Chương 34 : Hồ Ly Tinh - Chị Linda .... _ Như giật mình - Tiểu Băng con đi đâu suốt một tuần đấy ?_ Peter - Không phải Thiên Hữu đã nói sao ? Tôi cùng Rio đi du lịch - Phải , cháu cùng Linda đi du lịch ạ _ Hắn - Vậy thì ta yên tâm .Ta sợ con gặp chuyện . Tuần sau con và Jenny sẽ đến Blue Star học_ Peter cười - Có vậy thôi mà cũng muốn đánh người của tôi sao ? _ Nó nói , gương mặt vẫn lạnh lùng như thường lệ - Linda , em về là được rồi . Bố đang nóng quá nên nói vậy thôi . Đừng chấp nhất làm gì . Cũng là lo cho em thôi _ Minh vội hoà giãi - Lo sao ? Tôi không nhỏ mọn đâu . Nhưng tôi cũng không cho phép kẻ biết luật mà vẫn phạm luật ung dung được _ Nó vừa nói vừa đưa tia sắc lạnh phát ra từ đôi mắt đẹp ấy đến chỗ Như - Chị Linda .... chị .... chị tính làm gì ?_ Ngư run rẩy - Sợ sao ? Biết sợ thì đừng làm _ Vẫn chất giọng lạnh lùng - Em .... em không biết .... chị bỏ qua cho em .... - Không biết ? Mắt cô mù hay sao mà không thấy bảng nội qui của tôi trong phòng khách . Tai cô điếc hay sao mà lúc nãy không nghe những lời anh Minh nói ? - Phải .Tôi mù và điếc đấy . Thì sao nào ? Đỡ hơn hồ ly tinh cướp bồ của người khác _ Như khinh bỉ - Mày nói gì ?_ Nó nói giọng lạnh lùng pha lẫn tức giận - Tôi nói chị đó . Rõ ràng chị biết anh Khang trong tương lai sẽ là chồng tôi vậy mà chị vẫn đeo bám anh ấy . Chẳng phải hồ ly nên mới như vậy sao ? - Jenny , im đi _ Peter gần như hét lên khi thấy Nó đang cầm con dao nhỏ trong tay. Mọi người lại được một phen thót tim - Không , con phải nói . Chị là hồ ly tinh , là một con cáo đi cướp người yêu của người khác . _ Như cố chấp Gương mặt lạnh lùng của Nó đang dần thay đổi chuyển sang gương mặt nóng giận . Lửa giận trong lòng Nó sắp phun trào và một khi điều gì đó xảy ra thì không ai trở tay kịp ....
|
Chương 35 : Ngày Mai Nên Vui Hay Buồn ? - Jenny im đi . Linda bỏ con dao xuống _ Minh hét lên . Lúc này , Như mới để ý là tay Nó đang cầm dao . Gương mặt Như trắng toát lộ rõ sự sợ hãi .... - Linda , cô bình tĩnh , bỏ con dao xuống _ Hắn lên tiếng khi thấy con dao đang dần được đưa lên tiến về phía Như ....... - Mày nói gì ? Nói lại tao nghe _ Giọng nói lạnh lùng - Tôi ... tôi .... nói .... chị .... là ..... _ Như vẫn ngoan cố . Mặc dù sợ nhưng vẫn ngoan cố - Jenny , tôi nói cho cô biết , tôi và cô không phải người yêu của nhau , trong tương lai cũng không phải vợ chồng . Còn Linda và tôi thì cũng chẳng có gì cả . Cô nghe chưa ? Nghe rồi thì im lặng giùm tôi _ Hắn hy vọng Như có thể im lặng . Đừng để cái miệng hại cái thân ......... - Mày nghe rõ chưa ? Mai mốt đánh ghen thì phải cân nhắc trước nha . Còn nữa , đụng đến người của tao thì không xong đâu . Thiên Hữu , Thục Phương về phòng .... _ Nó buông con dao xuống nền đất , quay đi một cách lạnh lùng - Jenny em về phòng đi_ Minh Như đứng như một bức tượng vô hồn . Cô đang còn sợ Nó hay do lời phũ phàng của Hắn khiến cô không chấp nhận được . Ánh mắt của Như vẫn còn nhìn về phía người con trai đó van nài hay cầu xin người đó rút lại câu nói phũ phàng . Ánh mắt của cô đang len lỏi ngọn lửa thù hận . Hận vì chính Nó đã làm cho Hắn nói ra câu phũ phàng . Hận vì Nó xen vào tình cảm đang tốt lành giữa cả hai . " Tôi sẽ đòi lại tất cả những gì thuộc về tôi " Đó là câu nói thầm thức tỉnh sự thù hận trong lòng cô nhưng cô nào biết được những thứ sắp xảy ra phía trước liệu có ảnh hưởng đến cô không ? Hay nói cách khác cô có là nạn nhân không ? Bước đi như nhữnng người vô hồn nhưng trong tâm lại là những toan tính đố ai biết trước được . *** Phòng của Nó *** - Blue chép phạt cho em 100 lần , phạt anh ra ngoài bắt cho em 100 con bướm và mai mua hai bó hoa , một hoa hồng đen , một hoa hồng xanh, 1 giỏ trái cây - Linda cậu phạt anh ấy nặng quá rồi đấy !_ Phương - Lâm tiểu thư không sao đâu , đây là nhẹ rồi dù sao tôi cũng nên làm chút gì cho bà chủ _ Hữu cười - Bà chủ ?_ Phương ngạc nhiên khi Hữu nhắc đến " mẹ Nó " - Ngày mai là giỗ của bà chủ . - Nếu thế mai cũng là sinh nhật của cậu mà Linda ? - Sinh nhật ? Tôi có sao ? Đừng nhắc đến - Mà tiểu thư , sao lại tới hai bó hoa lận ?_ Hữu thắc mắc - Mẹ tôi là bó hoa hồng đen , còn mẹ anh là bó hoa hồng xanh. - Mẹ .... ? - Mai là ngày sống của mẹ anh ngày mốt mới là giỗ . Cũng phải khen cho Hunter chọn ngày . Ngày mẹ anh mất không phải vào ngày sinh nhật của tôi mà thôi dù sao đối với tôi thì tôi không có sinh nhật ......_ Giọng nói lạnh lùng nhưng pha lẫn sự ưu buồn , hối hận , áy náy .... - Linda .... _ Phương lo cho Nó - Thôi , cậu phụ với Blue đi còn không thì thôi , tớ mệt nghỉ trước đây _ Nó nói rồi đứng dậy lấy quần áo vào nhà tắm thay đồ . Để lại sự ưu buồn thay cho Nó trên gương mặt của cả Hữu và Phương - Tội nghiệp Linda quá . Sinh nhật mà lại .... - Tiểu thư tôi có ý này .... _ Hữu thì thầm với Phương rồi cả hai lẻn ra ngoài một cách im lặng . Ngày mai sẽ là ngày vui hay ngày buồn của Nó ? Ai trong đời mà chẳng mong đến sinh nhật để chung vui với bạn bè nhưng Nó lại ngoại lệ . Trong đời chỉ ăn sinh nhật được vài lần khi mẹ Nó còn sống . Suốt quãng thời gian sau mẹ Nó bỏ Nó đi thì sinh nhật lại là ngày Nó ghét nhất . Vì chính ngày ấy - ngày định mệnh đó đã cướp đi mạng sống của mẹ Nó , cướp đi niềm yêu thương của Nó . Làm cho trái tim Nó thêm sắc lạnh nữa . Sinh nhật là ngày mà Nó thù nhất ...
|
Chương 36 : Sinh Nhật Cuối Cùng Happy bithday to you Happy birthday to you Happy bithday happy birthday Happy birthday to you - Thổi nến đi Linda .... Con hãy cầu nguyện rồi thổi nến đi - Dạ .... " Con cầu ..... " Ánh sáng lung linh huyền ảo của ba ngọn nến nhỏ trên chiếc bánh kem vụt tắt . Căn phòng trở nên sáng hơn bởi những chùm đèn trên tường . Nụ cười gia đình , niềm vui - hạnh phúc tràn ngập cả một căn nhà . - Mẹ xuống dọn đồ ra ăn , hai bố con ngồi đợi một tí _ Giọng nói hơi lạnh lùng phát ra từ người phụ nữ mặc chiếc váy trắng - Con phụ mẹ nha _ Một cô nhóc ba tuổi mặc chiếc váy hồng phấn hí hửng vui vẻ phụ mẹ Ánh mắt rạng rỡ tràn ngập sự yêu thương , niềm hạnh phúc . - Bố ơi ..... bố ơi ..... mẹ làm sao này _ Tiếng cô nhóc hốt hoảng . Người phụ nữ choáng váng , đứng không vững nên đã ngã quỵ . Nghe tiếng gọi người bố hốt hoảng chạy vào . Người phụ nữ trên gương mặt đầm đìa mồ hôi . Người bố hoang mang và lo lắng vô cùng . Ông chỉ biết đến nâng người phụ nữ đó lên để bà thốt ra lời cuối . Chính ông cũng đã biết trước ngày này nhưng ông không ngờ lại đến nhanh thế . - Mẹ ...... mẹ ơi...... mẹ sẽ không sao đâu ..... con đi lấy thuốc _ Cô nhóc chạy thật nhanh vào phòng bố mẹ lấy thuốc , hi vọng sẽ cứu kịp . - Mình ơi , anh hứa với em sẽ chăm sóc Linda , Justin và Jenny thật tốt . Hãy thay em chăm sóc bọn nhỏ . Em ở trên cao sẽ dõi theo chúng . Anh hãy tìm một người thật tốt để chăm sóc bọn nhỏ . Hãy đi tiếp bước nữa để các con hạnh phúc , anh nhé . Chúc anh hạnh phúc . Em yêu anh . Linda .... mẹ .... yêu .... co ...... con . <<< Xoảng >>> - Mẹ ..... mẹ ..... mẹ không sao .... mẹ đừng bỏ Linda ..... mẹ đừng làm con sợ .... mẹ .... mẹ đừng nhắm mắt .... mẹ hãy nhìn Linda ..... mẹ _ Cô gái bé nhỏ nước mắt giàn giụa chạy đến bên chỗ người mẹ . Chân cô giẫm lên những miếng thủy tinh bị vỡ của cốc nước mà cô mang ra . Nhìn mẹ cô nói câu cuối cùng cô không tin được nên đã làm rớt chiếc ly . Bàn chân bé nhỏ của cô đang rỉ máu . - Linda ngoan đi con ..... bố rửa chân cho con ...... chân con đang chảy máu kìa .... _ Người bố lo lắng cho cô con gái ba tuổi - Bố ơi ....... mẹ đang ngủ phải không bố ? Mẹ đang ngủ phải không ? Chắc là mẹ làm việc mệt quá nên mới ngủ đó ... hixhix - Linda , mẹ con ..... mẹ con mất rồi . Mẹ con đã rời xa hai bố con mình rồi . Một.... hai giọt ..... ba giọt nước trong veo có vị chua , vị mặn rơi dần xuống gương mặt thanh tú của người phụ nữ đã nhắm mắt . Đó là những giọt nước mắt đau lòng , những giọt nước mắt thương tiếc ...... Bạn rất dễ nhìn thấy người phụ nữ khóc nhưng lại rất khó nhìn thấy người đàn ông rơi lệ . Nhưng không phải là không có . Vì người đàn ông rất ít khi biểu lộ cảm xúc . Một khi đàn ông mà rơi lệ thì chắc hẳn họ rất buồn .
|
Chương 37 : Giấc Mơ Trước Sinh Nhật Người mà ông yêu , người ông luôn quan tâm , chăm sóc mỗi ngày ngay bây giờ đã rời xa ông mãi mãi . Rồi từ đây ông sẽ phải một mình gà trống nuôi con . Ông sẽ phải cho những đứa con của ông luôn nhận được sự yêu thương từ cha lẫn mẹ . - Bố nói dối .... con không tin .... mẹ đang ngủ mà .... mẹ chỉ ngủ thôi .... rồi mẹ sẽ tỉnh lại mà ... _ Nói rồi , cô bé bỏ chạy ra phòng khách , người bố chỉ biết nhìn đứa con mình mà chẳng thể nói được gì . Sinh nhật ?!? Ngày sinh nhật mà thành ra thế này sao ? Sinh nhật thật vô nghĩa ! Không nói không rằng , cô bé hất chiếc bánh kem rớt xuống sàn . Nước mắt cô bé ngày một nhiều hơn , cô chạy vào phòng và khoá cửa lại . Sự việc xảy ra quá đột ngột khiến cả hai bố con cô bé không thể chấp nhận được .Không ai ngờ rằng ngày sinh nhật lại trở thành ngày tang lễ . Đây là một ngày ảm đạm đối với cô bé và người bố của cô . Ngày một , ngày hai ..... .Rồi tiếp qua tận năm ngày . Tang lễ hoàn thành xong cô bé vẫn cứ nhốt mình ở trong phòng . Không ăn , không uống , cũng không chịu gặp bất kì ai . Mãi cho đến hai tuần sau đó , bà quản gia - người thân cận của mẹ cô đến , cô mới chịu ăn , uống bình thường . Nhưng nhìn cô vẫn không có chút sức lực . Ai nấy cũng rất lo lắng và chăm sóc cô . Gần cả một năm sau , cô bé mới hoà nhập được với cuộc sống nhưng tính tình thì rất lạnh lùng ...... . - Linda ..... Linda _ Tiếng gọi làm Nó tỉnh giấc - Mẹ ..... có phải là mẹ không ? _ Nó mở mắt thấy hình ảnh của mẹ mờ nhạt - Linda .... Linda _ Tiếng gọi rất thân thương - Mẹ ơi , Linda nhớ mẹ lắm ... .mẹ về vổi Linda đi - Ngoan nào , con gái lớn rồi , đừng nhõng nhẽo - Ngày mai là ngày giỗ của mẹ . Mẹ về ăn nha mẹ - Mai là sinh nhật con . Con hãy tổ chức cùg những người bạn . Đã mười mấy năm con chưa tổ chức rồi con gái ạ . - Không . Con không có sinh nhật , con là người ngoại lệ , con không có sinh nhật _ Nó vẫn tỏ ra rất ghét sinh nhật - Linda à , ai trong đời mà không có sinh nhật hả con . Đó là ngày đánh dấu sự trưởng thành của con . Con phải ăn mừng chứ _ Người mẹ giải thích . - Không , con khôg muốn . Con chỉ muốn có mẹ bên cạnh thì con mới tổ chức . - Mẹ luôn bên cạnh con mà con gáu. Dù ngày mai ra sao con phải cười thật tươi con nhé ..... Mẹ luôn bên con ..... Mẹ yêu con ..... - Mẹ ...... mẹ ..... mẹ ơiiiii ...... mẹ . - Mẹ .... mẹ đâu rồi ?_ Nó bật dậy , trán đầy mồ hôi - Thì ra là giấc mơ . Thời gian ơi , ngừng trôi đi .... _ Nó nhìn ra màn đêm bên ngoài . Mệt mỏi Nó nằm xuống , nhắm mắt lại ...
|