Trái Tim Lạnh Giá
|
|
Chương 43 : Cùng Sự Lựa Chọn *** Tầng 7 *** Tầng 7 là nơi bán đầm váy các loại . Lên đây Nó chỉ cần hỏi khu váy mà Nó cần mua ở đâu là được . Nhưng với Nó thì Nó thích tự đi hơn . Dạo được một lúc lâu , Nó lựa cho bản thân 2 đầm , 2 váy và lựa cho Phương cũng như thế . Bước đến chỗ thanh toán thì đôi mắt Nó bị thu hút bởi chiếc đầm đang được manơcanh mặc . - Lấy cho tôi chiếc đầm này _ Đồng thanh Chiếc đầm nhìn rất giản dị , trong sáng . Đó là một chiếc đầm màu trắng tinh , tay áo kiểu phồng , cổ áo hình tròn có ren hoa . Nhìn sơ lược thì đây là chiếc đầm đẹp nhất trong những chiếc đầm ở đây . Nhưng lại chỉ có một khiến nhân viên bán hàng khó xử . - Cô có thể nhường chiếc đầm này cho tôi được không ? _ Người cùng chọn chiếc đầm này với Nó không phải con gái mà là một cậu con trai . Anh ta đắm chìm nhìn chiếc đầm quay sang Nó hỏi và lại một lần nữa ...... 2 đôi mắt ấy lại tìm phải nhau - Xin lỗi , trung tâm chúng tôi chỉ có một chiếc đầm này à , không biết một trong hai vị có thể chọn cái khác không ? _ Nhân viên rụt rè Nó vội nhìn Hắn rồi nhìn nét mặt của nhân viên rồi lại nhìn về cái đầm . Ngỡ sẽ có hai cái để Nó mua cho Phương nữa nhưng giờ chỉ có một . Nó xem Phương như chị em ruột nên mua cái gì cũng phải douple hết . - Tôi không lấy cái đầm đó . Gói lại cho tôi , có gì thanh toán với Tổng giám đốc . - Dạ vâng . Xin hỏi cô là gì của tổng giám đốc ạ ?_ Nhân viên tò mò - Em gái _ Trả lời 2 chữ gọn - Dạ của cô _ Nhân viên đưa túi đồ cho Nó Nó cầm hai túi đồ quay đi ra thang máy . Hắn thì nãy giờ quan sát hết mọi cử chỉ của Nó . - Xin lỗi , anh có gói cái đầm này không ? - Gói lại cho tôi - Vâng
|
Chương 44 : Hận Hắn cầm túi đồ quay ra thang máy như hướng lúc nãy Nó đi . Lúc nãy , Hắn định nhường cái đầm này cho Nó nhưng nào ngờ Nó lên tiếng từ chối trước . Không hiểu sao Hắn lại cảm thấy khó chịu . Dự tính ban đầu là mua cái đầm làm quà sinh nhật cho Như . Tự nhiên đến đây thấy Nó , Hắn mới nhớ ra hôm nay cũng là sinh nhật Nó . Và anh đã tự nghĩ trong đầu " Mua cái đầm này tặng cô ta " Và nghĩ sao thì làm thế . Anh cầm túi đồ chạy tìm Nó . Mới cách anh có 15 phút mà chẳng thấy Nó đâu nữa . Cảm thấy khát nên Hắn ghé vào tiệm cafe ở tầng 3. Vừa bước vào thì thấy hình ảnh một cô gái mái tóc búi cao , váy đen đang ngồi thơ thẩn cùng tách cafe . Nhưng hình như cô đang xem cái gì đó rất say mê . Anh nhìn cô rồi anh đến quầy bán kêu : - Cho tôi một tách cafe ít đường , hai đĩa bánh ngọt - Cho cô _ Hắn đặt đĩa bánh xuống bàn Nó rồi Hắn đi qua ghế kế bên ngồi . - Đi đâu đấy Lâm thiếu gia _ Nó gấp cuốn truyện lại , ngước mặt lên nhìn Hắn - Tôi đi mua qua cho ...... - Jenny ? - Ừm - Sinh nhật lớn nhỉ ?_ Nó cầm ly cafe nhâm nhi - Không phải hôm nay cũng là ........... - Sinh nhật tôi ?_ Nó chen ngang - Ừ - Không . Tôi không có sinh nhật _ Câu nói này hôm nay Nó nói không biết bao nhiêu lần - Cô đi mua sắm à ?_ Hắn chuyển đề tài - ....... - Truyện Doraemon à ? _ Hắn nhìn quyển truyện - ......... - Cô ăn bánh đi chứ ? - Bánh ngọt à ?_ Nó để ý đĩa bánh - Ừ là dâu - Dâu ? Vậy còn của anh ?_ Nó hướng mắt sang đĩa bánh của Hắn - Của tôi là caramel socola - Đổi đi - Hả ?_ Hắn đang uống ly nước suýt sặc vì câu của Nó Đổi sao ? Hắn là con trai mà ăn bánh dâu thì kì lắm . ít nhiều gì thì Nó cũng nên hiểu cho Hắn chút chứ - Không được sao ? - Không phải không được nhưng tôi là .......... - Con trai thì ăn bánh dâu kì lắm phải không ?_ Nó khẽ mỉm cười Hắn bị đắm chìm bởi nụ cười đó Đẹp - Đùa thôi , lần sau mua thì giống anh nha - Ừm .... _ Hắn cười - Cô mua gì nhiều thế ? - Đồ của tôi và Thục Phương - Hả ? Thục Phương ? - Ừm . Có gì sao ? - Hình như cô thích Thục Phương hơn Như - Đối với Như tôi không có chữ " thích " - Vậy chữ gì ? - Hận _ Vừa nói ánh mắt của Nó trở nên khó đoán hơn
|
Chương 45 : Osin - Cô sẽ giết em ấy ?_ Lời nói của anh có chút dè chừng - Nếu muốn giết thì đã thực hiện lâu rồi . Tôi cũng thương nó lắm nhưng niềm yêu thương của tôi hóa thành thù hận rồi . - Tôi biết chuyện của cô . Nhưng đó là sự việc ngoài ý muốn . Không phải lỗi do Như - Phải . Là lỗi do tôi . Là lúc đó tôi chậm chạp nên không đưa thuốc kịp ẹ tôi .... Tất cả là tại tôi ........ - Cô đừng tự trách mình nữa - Hôm nay là giỗ mẹ tôi nhưng bố tôi lại không nhớ _ Giọng nói tuy còn lạnh lùng nhưng có chút buồn rầu - Cùng ngày sinh nhật cô à ?_ Hắn ngạc nhiên - Ừm .... - Thôi đừng buồn nữa . Hôm nay cô không tổ chức sinh nhật và tôi tặng cô giỏ đồ này và 1 điều ước - Điều ước ? - Cô nói , tôi sẽ thực hiện cho cô nếu trong tầm khả năng của tôi . - Vậy sao ?_ Nó cười nham hiểm - Vậy hôm nay làm osin cho tôi - Sao ? Osin ?_ Hắn tròn mắt nhìn Nó - Không được sao ? - Được ... được chứ Nói rồi mới thấy hố . Tặng Nó cái đầm được rồi bon chen tặng điều ước chi khổ thế này . Đúng là mất mặt thật , Nó cũng biết lợi dụng osin lắm . Dẫn Hắn đi hết tầng này đến tầng khác . Nó thì tha hồ lựa Hắn thì tha hồ xách . Người ngoài nhìn vào cứ ngỡ như một đôi vậy - Đẹp đôi quá - Chàng trai ga lăng thật - Đẹp trai , xinh gái quá ... - Đúng là thanh mai trúc mã Và rất rất nhiều lời xầm xì bàn tán xung quanh . Và đang có một người cảm thấy sung sướng - Cô nghe gì không Linda ?_ Hắn gọi Nó khi Nó đang lựa mấy con gấu bông - Nghe gì ?_ Nó không nhìn Hắn mà cứ mãi mê đám gấu bông - Họ nói tôi với cô đẹp đôi . Là thanh mai trúc mã _ Trong lời nói có chút vui sướng - Anh nghĩ sao ? - Vô lí . Tôi với cô không hợp , cũng chẳng phải thanh mai trúc mã gì . _ Hắn vừa nói vừa xách vừa nhìn nét mặt Nó - Anh nghĩ thế , vậy quan tâm lời nói của họ làm gì ? Hay là anh muốn tôi cho họ thấy sự thật ? - Sự thật gì ? - Anh là osin của tôi - Cô nên giữ sỉ diện cho tôi chút chứ - Vậy thì anh im đi . Đi ra gói lại nào _ Nó cầm một lần 5 con gấu bông ra tính tiền Sau khi tính tiền thì Nó quăng cho Hắn xách - Lên tầng nữ trang thôi.
|
Chương 46 : Cappuchino Dành Cho Những Cặp Tình Nhân *** Tầng 20 - Nữ Trang *** Đây là nơi buôn bán trang sức các loại . Nhẫn , vòng tay , bông tai , dây chuyền đều có đủ và toàn là những mặt hàng số 1 Việt Nam . Nơi đây cũng là nơi thu hút rất nhiều cặp đôi yêu nhau lưu tới . - Anh gửi đồ ở ngoài đi , vào đây tôi nhờ _ Nó quay sang nói với Hắn - Chuyện gì thế ?_ Nó dẫn Hắn vào trong - Anh tìm lựa cho Thục Phương một bộ trang sức đi , mua loại mà Thục Phương thích đó còn nữa phải lấy vàng hoặc bạch kim nha . _ Nó dặn dò Hắn rồi Nó cũng đi tìm ình một bộ như thế . Lựa thì lo lựa đi Không Nó đi tới đâu Hắn đều quan sát Nó. Nhìn những chiếc nhẫn đôi trong tủ thật đẹp mắt . Giá mà sau này Nó và Hắn sẽ cùng nhau đi lựa nhẫn thì hay quá nhỉ ? Đó là suy nghĩ của ai kia..... Được một lúc , Hắn lựa cho Phương một bộ trang sức hình chiếc lá , còn Nó , Nó lựa cho bản thân một bộ hình hoa hồng rất đẹp mắt . Không phô trương , cầu kì nhưng tinh tế , sắc sảo . Nó tiện thể lựa một chiếc vòng tay đính những viên kim cương đẹp nhất làm quà tặng Như . Nó cũng thương em gái lắm ... - Đủ rồi , ăn trưa rồi về _ Nó nói rồi tiến tới thang máy Cả hai xuống tầng 10 ăn - Cho tôi món này , món này , món này ..... - Cho tôi súp với ly cafe không đường - Vâng , hai vị chờ chút ..._ NV quay vào trong Hắn buông mấy túi xách Nó mua xuống thì tay tê nhừ . Ê ẩm cả cái tay .... - Anh ăn gì lắm thế ?_ Nó thắc mắc khi Hắn kêu gần cả 5 món - Tôi xách đồ mệt nên phải ăn nhiều . Vậy sao cô ăn có 2 món vậy ? - Tôi chỉ thích súp với cafe không đường thôi . - Cô mua đồ quá trời . Xách mỏi cả tay Nhìn đống đồ Hắn để xuống đất , gần cả chục túi xách . Bên trong toàn là quần áo , giày dép , giỏ xách tùm lum . Mà cái nào cũng nhân đôi lên cho Phương .Nó còn tốt bụng mua cho Hữu vài bộ áo sơ mi nhưng lại độc ác chẳng mua cho Hắn được cái nào . Thức ăn được dọn ra đầy bàn. Hắn và Nó ngồi ăn rất lịch sự nhỏ nhẹ . Trên bàn toàn là những món mỡ dầu nhìn vào chẳng thích tẹo nào . Nó nâng tách cafe lên nhâm nhi . Không đường rất đắng và rất khó uống vậy mà Nó lại uống được - Sao cô uống cafe không đường được vậy ? Đắng lắm - Do anh không biết thưởng thức đấy thôi - Sao cô không thử dùng Cappuchino ? Vừa đắng vừa ngọt hương vị rất tuyệt - Cappuchino là ly dành cho những cặp tình nhân - Sao ?_ Hắn đăng suýt nghẹn - Mẹ tôi bảo thế . Trong tình yêu sẽ có lúc đắng lúc ngọt, nó giống như vị Cappuchino vậy . Vị đắng của cafe không đường tôi thích hơn nhiều. _ Nó thản nhiên trả lời Hắn đang ăn cũng ngưng lại nghe Nó nói .
|
Chương 47 : Lời Mời Đầu Tiên - Linda tôi nói có thể cô không tin nhưng tôi phải nói . Ai trong đời cũng có tình yêu , không ai không có . Đó là thứ tình cảm đẹp nhất trong tim mỗi người . Cô nên mở lòng để có thể có người chạm chân vào cửa lòng của cô. _ Hắn nhìn Nó ...... Vô tình hai ánh mắt lại chạm nhau - Yêu tôi chắc chắn kẻ đó là kẻ ngốc . " Vậy là đã có 3 kẻ ngốc rồi đấy " - Đừng nhắc nữa . Tối nay đi bar không ?_ Nó mở lời mời Đây là lần đầu tiên Nó mời Hắn . Dạo gần đây Nó nói nhiều hơn lúc trước . Đôi lúc lại cười nữa chứ . Nó làm sao vậy ? Sự lạnh lùng của Nó lúc trước đâu mất rồi ? - Đi bar ? - Yên tâm , có anh Minh và Thục Phương nữa - Ok . Mà ăn xong cô định đi đâu ? - Về nhà đi . Tôi hơi mệt - Ừ , lát tôi đưa cô về - Để tôi nói anh tôi là xe còn để trong khu giữ xe_ Nói rồi Nó lấy điện thoại ra và [[[ ........ ]]] - Anh Minh , một tí em về cùng Rio , anh lấy xe trong khu VIP đem về nhà cho em rồi mới đi bar nhé. [[[ .........]]] - Em về mà chưa thấy thì anh chết chắc [[[ .......... ]]] - Hihi ..... Em sẽ lấy xe đi bar nhé [[[ ........... ]]] - Không nói nhiều ...... Bằng không em cho Phương ở nhà [[[ ............. ]]] - Ừm , bye [[[ ............. ]]] Sau khi điện thoại cho Minh xong , Nó và Hắn rời khỏi trung tâm mua sắm . Hắn vào rada lấy xe , nó đứng phía trên đợi . Bởi vì nét đẹp cuốn hút của Nó nên có rất nhiều tên con trai mê mẩn khi nhìn Nó . Lại có mấy tên hám sắc ve vãn Nó . Nhưng Nó lại mặc cho chúng nói gì , Nó cũng không quan tâm tới. Đến khi , có đứa chạm vào người Nó thì ............... - Bây giờ muốn tự đi hay muốn súng đưa đi ? - Em yêu à , em hù ai thế ? _ Một tên cao to nói , cả bọn cười ồ lên rồi đi vòng vòng xung quanh Nó . - Mấy người không tin ? - Bọn anh hả , muốn tự tay em dẫn đi kìa cô bé ....... Đi , đi với bọn anh ...... _ Một tên khác nắm lấy cổ tay Nó. Mặt Nó sầm xuống , ánh mắt lạnh lùng hiện lên tia lửa đỏ . Nó định cho tay vào túi xách để lấy súng thì ............ - Bỏ tay dơ bẩn của bọn mày ra khỏi người bạn gái của tao _ Giọng nói vang lên làm cả đám kia giật mình " Rio à , giao lại cho anh "
|